[Đam mỹ - Sủng] Kết hôn không có cô dâu - Đoạn Dực

Thảo luận trong 'Đoản Văn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      Kết hôn dâu
      Thể loại :Ngôn tình đại , Đam Mỹ , HE
      Tình trạng bản gốc : 1 chương
      Convert : ngocquynh520
      Edit + Beta : SentioAra


      === ====== ====== ====== ====== ====== ====== ====== ====== ====== === ​


      Tiếng huýt sáo nhàng vang lên đường , mọi người rối rít ngừng chân nhìn mặt ông chủ xem ra hưng phấn dị thường , rốt cuộc làm sao vậy? Coi như công ty thu được khoản lãi hơn tiền tỷ cũng thấy cười thành như vậy, loại cảm giác đó chính là. . . . . . nhất định là có chút bình thường rồi, sai! Khẳng định chính là có chút gì đó bình thường ! Cảm giác được người xung quanh rối rít ngừng lại nhìn mình cách kinh ngạc, Chương Uẩn hướng bọn họ cười cười, cất giọng : “Chúc mọi người buổi sáng tốt lành!" câu này càng làm cho mọi người cằm như rơi mặt đất, lâu thể nhặt lên, ông chủ cho tới bây giờ đều cùng người khác chào hỏi , mà hôm nay. . . . . .

      bàn tay đặt lên vai Chương Uẩn , tay khác sờ lên trán của , giọng rất lo lắng: " sao chứ?" Chương Uẩn cười nhìn em trai kiêm quản lý của công ty - Chương Thành, lắc đầu cái: "Tôi làm sao có thể có chuyện?". Vừa được hai bước, bỗng nhiên lại quay người sang đối diện với Chương Thành : "Đúng rồi, ngày hôm qua tôi kết hôn, cậu về nhà với các trưởng bối tiếng." Nhìn bóng lưng của Chương Uẩn rời , Chương Thành miệng hồi lâu mới khép lại được : " ta mới vừa cái quái gì vậy?" Hy vọng là lỗ tai của mình có vấn đề , bất quá rất nhanh xung quanh có người liền quát to : "A! Ông chủ kết hôn!" .Tiếng nghị luận lẩn quẩn ngừng bên tai, xong đời, trai thế nào lại thầm kết hôn, mà thế nhưng tự mình về nhà tiếng, muốn mình trở về làm vật hi sinh, ô. . . .

      Mạng của Chương Thành nếu bảo vệ chắc còn ? Ơ, đợi chút. . . . . . trai kết hôn với người thế nào ? Muốn mình như thế nào trở về báo báo với các trưởng bối “Như lang như hổ “ trong nhà đây? Cửa phòng làm việc rất nhanh bị người đá ra, Chương Uẩn đặt cây bút trong tay xuống, mỉm cười nhìn vẻ mặt kinh hãi quá độ của Chương Thành: "Thế nào? Có chuyện gì ?" Chương Thành hai tay chống lên mặt bàn làm việc , cúi nhìn gương mặt quen thuộc nhưng lại mang nét biểu cảm kì quái : "Em cũng phải biết dâu là ai chứ ? Trở về mới phải báo cáo được ." " dâu, tốt lắm, cậu nên làm !" Chương Uẩn vừa đẩy đem Chương Thành đuổi ra khỏi phòng làm việc, chợt đóng cửa lại, hoàn toàn thèm để ý cái mũi của em trai có thể bị đụng cho bẹp dí hay . Mũi của Chương Thành dí sát cánh cửa, cặp mắt ngơ ngác nhìn cánh cửa kia, lẩm bẩm : "Kết hôn. . . . . . dâu. . . . . ."

      Suy nghĩ năm phút đồng hồ, thực lời đó có ý gì , nổi giận đá vào cửa cước , mắng ra chuỗi Tam Tự kinh. Khuya lắm rồi, đường cũng có mấy người , phải chăng là đói bụng ? bây giờ làm cái gì ? Chương Uẩn vô thức lái xe, suy nghĩ sớm bay vào trong nhà, căn bản có chú ý tới phía trước có bóng đen , đợi đến khi bóng đen đụng phải kính chắn gió mới khôi phục lại tinh thần lại , tiếng phanh gấp trong đêm vô cùng chói tai . "Ngươi vừa mới cái gì?Lặp lại lần nữa cho ta !" Ngay sau đó cái quải trượng mạnh mẽ vụt lên mông . Trời ạ, ông nội thực tám mươi tuổi sao ? Như thế nào khí lực lại lớn như vậy? Chương Thành vẻ mặt đau khổ vuốt cái mông đáng thương , giọng lại lần nữa : "A Uẩn kết hôn hôm qua , nhưng lại dâu!".

      Lại là thanh của mấy cái ly trà rơi vỡ , chương thành liếc nhìn đống mảnh vụn mặt đất , nghĩ thầm tại cũng sai biệt lắm đến lúc bịt tai lại rồi , còn chưa kịp che hai lỗ tai, mấy tiếng rống giận cộng thêm mấy tiếng thét chói tai trong nháy mắt xuyên thấu màng nhĩ của : "A Uẩn!" Ông nội , bà nội, Nhị gia gia, Nhị nãi nãi, Tam gia gia, tam nãi nãi lại thêm nãi nãi khác tất cả đều hẹn mà cùng vỗ lên mặt bàn: "A Thành, ngươi nhanh gọi điện thoại gọi A uẩn về đây !" Đáng thương cái bàn tội nghiệp, trước kia là cây, bị người cưa xuống làm cái bàn còn mà vẫn còn phải chịu ngược đãi như thế này , Chương thành run rẩy ngừng nhìn cái bàn, vội vàng lánh ra xa: " Cháu ngay bây giờ. . . . . ."

      Lời còn chưa hết, trong phòng khách điện thoại liền vang lên, Chương thành vội vàng phi thân qua ghế sa lon cầm lên ống nghe: "Alo, xin hỏi tìm ai vậy ? . . . . . . Hô, A Cần . . . . . . Cái gì?" Ống nghe trông tay chợt rơi mặt đất, xoay người, hốt hoảng nhìn các trưởng bối vẫn ồn ào ngừng , khàn giọng : "Ông nội, bà nội, Nhị gia gia, Nhị nãi nãi, Tam gia gia, tam nãi nãi, nãi nãi, mọi người cần ầm ỹ nữa, A cần gọi điện thoại mà A Uẩn bị tai nạn giao thông phải đưa vào bệnh viện. . . . . ." "Cái gì?" Cái bàn đáng thương chịu nổi bảy bàn tay cùng lúc đập xuống , rốt cục cuối cùng cũng phát ra tiếng kêu thảm thiết: "Rắc" —— chân bàn gãy nát. Bệnh viện Ở chỗ này làm bác sĩ ngoại khoa , Chương Cần đúng lúc có ca trưc đêm , nghĩ đến tối hôm nay tiếp nhận bệnh nhân đầu tiện lại là người thân của mình ——Em trai A Uẩn. "Tùng Tùng. . . . ."

      bị gây mê , A Uẩn vẫn nhắc nhắc lại hai chữ này , Chương Cần mặt đánh tự đánh dấu hỏi to tướng, Tùng Tùng là ai? Mùi máu tươi nồng nặc tràn đầy mũi của : "Mau, đưa nhanh vào phòng phẫu thuật !" Chương Cần sắc mặt càng ngày càng trắng, càng ngày càng trắng, nhìn bảy nét mặt già nua ngày càng tới gần mình , rốt cục nhịn được ngã ngồi ở ghế, trời ạ, bảy lão nhân này đem người ta ép đến điên , phải là theo chân bọn họ A Uẩn có sao , còn phải hỏi cái gì nữa? Bảy cây quải trượng nhất tề chỉ vào mặt của : "A Uẩn rốt cuộc có sao ? Ngươi mau thành cho chúng ta biết, chúng ta mặc dù lớn tuổi, nhưng vẫn còn chịu đựng được , nếu như A Uẩn xảy ra điều gì hay, muốn chúng ta người đầu bạc tiễn người đầu xanh, chúng ta cũng kiên trì được, ít nhất chúng ta còn ngươi cùng A Thành, còn có A , A La, A Xuân, A Hạ, A Thu, A Đông, A Thao. . . . . ."

      Trời ạ, ai tới cứu lỗ tai của với , Chương Cần đành chịu lắng nghe chuỗi dài mười mấy cái tên cùng thế hệ , nghĩ tới mấy chứng bệnh tuổi già này ở người mấy lão trưởng bối từ cũng dùng được, bọn họ rốt cuộc là ở quan tâm A Uẩn hay là nguyền rủa A Uẩn chết sớm !A Thành tránh ở góc tường mát mẻ , chịu được hét lớn: "A Uẩn có chuyện gì, ấy rất tốt, chẳng qua là có chút ngoại thương, với não có chút chấn động, cần hỏi nữa, còn có, ấy mực cái tên gì mà Tùng Tùng, mọi người nhanh đem Tùng Tùng tới tìm trai là được rồi !" Hô, rống người cảm giác thoải mái! Nhất loạt mấy lão nhân hoài nghi nhìn nhau : "Tùng Tùng? Tùng Tùng là ai?"Mấy con mắt hoài nghi rốt cục cũng rơi người Chương Thành.

      "Mọi người nhìn cháu làm gì? Cháu làm sao biết được ai là Tùng Tùng!" Chương Thành cười khan, mồ hôi lạnh theo cái trán chảy xuống, quần áo ướt lúc nào cũng biết. "A Thành! Nhanh tìm Tùng Tùng ra đây !" Thất Sư Tử Hống cuối cùng cũng đem Chương thành ra khỏi bệnh viện . Gặp quỷ, ta làm sao biết Tùng Tùng là ai a? Chương Thành áo não đá cái vào xe, vừa định mở cửa xe, ý nghĩ nổi lên trong đầu của , Tùng Tùng chẳng lẽ chính là đối tượng kết hôn mà A Uẩn có vẻ giống ? Như bị lửa đốt mông , phi như bay đến nhà trọ của A Uẩn, mãnh liệt nhấn chuông cửa, đánh thức tất cả hàng xóm, cửa rốt cục mở ra, , xinh đẹp với đôi mắt ngái ngủ ôm con gấu bông cực lớn đứng trước mặt , thử kêu tiếng: "Tùng Tùng?" giọng nam lanh lảnh vang lên : "Cậu là ai? Tôi biết cậu!" Tùng Tùng cảnh giác nhìn , hai tay ôm chặt con gấu bông. Gặp quỷ rồi , Chương Thành dụi dụi con mắt, nhìn chung quanh lượt , rốt cục xác định thanh vừa rồi là từ miệng “ ” trước mặt phát ra , kinh ngạc : " Bạn là nam hay là nữ vậy?"

      quả đấm hôn ngay lên cằm của , Tùng Tùng giơ giơ lên nắm đấm của mình lên : "Cậu tôi là nam hay nữ?" Từ đến lớn, chỉ cần có người hoài nghi giới tính của hết thảy đều nhận được đáp án chính xác —— quả đấm của người đàn ông! Chương Thành khẳng định hàm răng của mình chảy máu, cười khổ vuốt vuốt cái cằm sưng đau : "Tôi là A Uẩn , em trai của Chương Thành, tôi xảy ra tai nạn giao thông , cậu có thể hay thể cùng tôi chuyến đến bệnh viện?" Trời ạ, lần này trong nhà chắc chắn “thiên hạ đại loạn” rồi! 20' sau, Tùng Tùng cứ như vậy bị Chương Thành"Chuyển phát" đến bệnh viện, tám cặp mắt tò mò đều rơi người của , mà sắc mặt lại rất tự nhiên mặc cho bọn họ quan sát, bị mấy ông già dùng kính lúp phóng đại cẩn thận nghiên cứu năm phút đồng hồ sau, cuối cùng cũng mở miệng: "Uẩn ở đâu ?"

      có người trả lời vấn đề này, tại mấy ông già quan tâm nhất chính là thân phận của tên tiểu tử xinh đạp trước mắt này , cây quải trượng dùng lực gõ xuống mặt đất: "Cậu là ai? Bao nhiêu tuổi ? Cùng A Uẩn quan hệ thế nào? Trong nhà có mấy người ? Còn có. . . . . ." chuỗi dài vấn đề được đặt ra làm người ta hận thể đóng kén hai lỗ tai , Tùng Tùng tại muốn thấy Uẩn, trả lời vấn đề của bọn họ, trực tiếp về phía người mặc áo khoác dài màu trắng ,hẳn là bác sĩ ?" Uẩn nằm ở đâu ?" Ở xe Chương thành với Uẩn bị thương nặng. Chương Cần liếc cái nhìn ông nội sắp nổi giận , có rất ít người đem lời của vào tai này ra tai kia, ! Căn bản là có: "Cậu ấy bây giờ ở phòng quan sát, vẫn thể vào."

      như vậy tại thể thấy Uẩn rồi ? Tùng Tùng nhíu nhíu mày, vẫn buông con gấu bông to tướng , cơ hồ bị chèn cho sắp biến hình. tiếng điên cuồng hét lên, ông nội rốt cục cũng nhịn được có người đếm xỉa đến hữu của mình : "Tiểu tử! Trả lời vấn đề của ta!" thực tế mọi người đem lỗ tai dựng lên, chuẩn bị nghe Tùng Tùng trả lời. Tùng Tùng ngẩng đầu lên, nhìn mọi người, chậm rãi đưa ra tay trái, ngón áp út đeo chiếc nhẫn khảm kim cương , nhàn nhạt cười : "Tôi cùng Uẩn kết hôn ngày hôm qua !" "Đương đương đương đương đương đương đương" bảy cây quải trượng đồng thời rơi xuống đất, ngay cả Chương Thành cùng Chương Cần cũng nhịn được phải vịn lên tường , chỉ sợ ngã xuống: "Cậu ư?" nghĩ tới A Uẩn thậm chí lại có loại khuynh hướng này, Chương Thành cảm thấy trong cổ có con gió lạnh thổi qua. Tùng Tùng như cũ nhàn nhạt cười, nhưng nụ cười này trong mắt chin người nhà Chương gia như là nụ cười của ác ma: "Tôi đùa, đây là !"

      Ông nội khoa trương đưa tay đặt lên tim, tiện tay bắt được Chương Cần đứng bên : "Mau, A Cần , đưa ta bệnh viện, bệnh tim của ta tái phát rồi !" Bệnh tim? Tùng Tùng nhíu mày: "Nơi này chính là bệnh viện, bất quá theo tôi được biết, họ Chương có người nào mang trọng bệnh, dĩ nhiên cũng bao gồm cả ông ——ông nội !" cố tình nhấn mạnh. Trình diễn nổi nữa, mặt già của ông nội đỏ lên, hận được trong lỗ mũi phóng hỏa: "Ta đồng ý!" Còn lại sáu vị lão nhân theo cũng nhất trí rống to: "Chúng ta đều đồng ý!" đếm xỉa đến cơn giận ngất trời của bọn họ , Tùng Tùng cười cười: "Các vị có đồng ý hay chuyện đó liên quan đến tôi, tôi cũng phải là cùng các vị kết hôn, dù sao gạo nấu thành cơm, các vị liền chấp nhận !" Trong con mắt đen nhánh lóe lên tia nghịch ngợm.

      Gạo nấu thành cơm. . . . . . Mấy vị lão nhân mặt từ hồng sang trắng , từ trắng chuyển sang xanh , vẻ mặt cực kỳ phong phú , Tùng Tùng mở trừng hai mắt: "Bao lì xì lúc nào cho tôi ? nên thiếu của tôi nha!" Tiểu tử này! Ông nội thở phì phò hô to tiếng: ", chúng ta về nhà!" Ánh nắng xuyên qua cửa kính chiếu rội mặt Chương Uẩn, vẻ mặt tuấn lãng dán ít băng trắng , đó là do kính vỡ làm bị thương , Tùng Tùng đau lòng nhìn sắc mặt tái nhợt , vươn tay ra khẽ vuốt ve trán của , giọng : "Uẩn. . . . . ." Phảng phất nghe được khẽ gọi, chương Uẩn lông mi giật giật, ánh mắt vẫn như cũ mở ra, Tùng Tùng có chút thất vọng, trong ánh mắt hồi lâu khép lại có chút ươn ướt , mũi chua xót: "Uẩn, cẩn thận. . . . . ." thanh khàn khàn làm chấn động: "Tùng Tùng. . . . . ." " tỉnh? tốt quá. . . . . ." Tùng Tùng kiên nhẫn hồi lâu , nước mắt rốt cục nhịn được chảy xuống, mặt của chôn sâu vào cổ A Uẩn.

      Chịu đựng đau đớn, Uẩn di chuyển thân thể, bỏ cái kim cắm tay khẽ vuốt ve mái tóc đen của : " xin lỗi Tùng Tùng , về nhà đúng giờ , để cho em lo lắng." "Uẩn. . . . . . Lần sau được như vậy nữa, có biết hay em rất lo lắng cho ?" Nước mắt trong suốt từng giọt từng giọt thấm vào ga giường trắng . Chương uẩn thương nhìn người khóc , giọng : " lúc hôn mê gặp rất nhiều mông , mơ thấy thời điểm chúng ta mới quen biết , em đứng ở dưới ánh mặt trời giống như Thiên Sứ, biết cả đời này cũng quên được hình ảnh khi đó ." Tùng Tùng nín khóc mỉm cười, lấy tay xoa xoa nước mắt: " khi đó bộ dạng ngu ngốc, miệng giương lớn, em nhét cả khối kẹo cao su vào trong miệng , mới hồi phục tinh thần ."

      Chương Uẩn hôn cái lên tay Tùng Tùng, ôn nhu nhìn :" rồi cùng em cả đời , tuyệt đối nuốt lời ." khuôn mặt tuấn tú nhắn xuất hai mảng ửng hồng : "Đúng rồi, vừa rồi em trông thấy các trưởng bối của ở cửa." "Như thế nào? Bọn họ có phải hay rất khó đối phó?" Chương Uẩn quen thuộc với tính khí của mấy vị trưởng bối trong nhà , vừa cứng lại vừa thối , đơn giản cùng hầm cầu tảng đá (hầm cầu – nhà vệ sinh ) giống như nhau . Tùng Tùng nghĩ đến cảnh mấy lão nhân mặt mày xám ngắt liền muốn cười: "Bọn họ mặc dù già rồi, nhưng còn có thành tinh, gặp phải em chỉ đành để mũi dính đầy phân tro." "A, còn tượng tưởng ra có người dám chống đối họ đâu , mấy an hem chúng ta thấy họ cứ như chuột thấy mèo vậy ." Chương Uẩn xoa mái tóc ngắn mềm mại của Tùng Tùng , vẻ hạnh phúc thể giấu: "Tùng Tùng , chờ ra khỏi viện, chúng ta phải hưởng tuần trăng mật, em nghĩ nên nơi nào?" Tùng Tùng nghẹo đầu suy nghĩ hồi lâu: " vườn thú ngắm gấu ." Chương Uẩn thất thanh cười : "Em muốn đâu xa chút sao ? Ví dụ như châu Âu, châu Mỹ?"

      Tùng Tùng đem con gấu bông trong ngực thả vào lòng Chương Uẩn , nghiêm túc : "Chỉ cần cùng chỗ với , nơi nào cũng như nhau , coi như ngày ngày đợi ở nhà, em cũng rất vui vẻ." " đứa ngốc nghếch! Ha ha. . . . . ." "Đúng rồi, em nhớ ra rồi, em muốn xem Gấu bắc cực , Gấu bắc cực màu trắng." "Được, dẫn em Bắc Cực xem gấu." người chính là vô điều kiện cưng chiều , Chương Uẩn cười nhìn người , trong lòng thầm : "Em bởi vì mà sinh, là vì em mà sống!" Hai người ôm nhau đắm chìm ở mảnh hạnh phúc rực rỡ ở bên trong, biết khe cửa có mấy người nhìn lén,lại còn lau lệ già : "Ô, A Uẩn thể trông cậy vào, chắt trai của chúng ta thể từ bụng tiểu tử kia mà chui ra." "Thôi thông suốt , dù sao còn có a Thành, a , A La, a Xuân, a Hạ, a Thu, a Đông. . . . . ." Có lẽ bọn họ so với những người khác còn hạnh phúc hơn. . . . .

      ---Hoàn---
      linhdiep17 thích bài này.

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :