1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Đừng bảo tôi hám tiền - Đình Nghiên (1) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      ĐỪNG BẢO TÔI HÁM TIỀN

      Tác giả: Đình Nghiên

      Convert: ngocquynh520

      Editor: Meo Miu Ciu

      Nguồn: Sưu tầm

      Thể loại: đại, h văn


      Giới thiệu vắn tắt:


      Ừ, với bản thân là hám tiền mà , vận khí của cũng tồi.

      Tuy nhiên từng làm qua cây cau Tây Thi (*) còn thiếu chút nữa trở thành diễn viên múa thoát y chuyên nghiệp.

      Nhưng cũng khiến cho gặp ông chủ tốt nhất trong vạn ông chủ có hai.

      Ngoại trừ mỗi tháng cung cấp khoản tiền sinh hoạt đáng kể, còn có thể dùng sức quét thẻ tín dụng, thần kỳ nhất chính là, nếu như muốn hưởng thụ "Phục vụ đặc biệt" của , phải trả trước cho đêm với giá rất cao là trăm vạn!

      Haiz, cũng biết mình đưa ra những hiệp ước bình đẳng này là rất có lương tâm.

      Nhưng xét về tình có thể tha thứ cho , bất đắc dĩ...

      Điều khiến cho kinh ngạc chính là, nguời đàn ông có bộ dáng đẹp đẽ lại nhiều tiền này cũng thèm để ý đến xuất thân của , có ý định kết hôn với ?!

      (*) Đây là nghề nghiệp đặc biệt bên Trung Quốc. Kiểu gần như làm "" ấy....

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 1:

      "Tôi. . . Tôi. . . "

      Trong phòng làm việc của phó tổng giám đốc tập đoàn Cao Tân, từ mười phút trước truyền đến giọng yếu ớt đơn độc đứt quãng.

      "Tôi. . . "

      Ấp a ấp úng, giọng nữ muốn lại thôi xuất phát từ miệng .

      Mà ở đối diện người đàn ông trẻ tuổi mặc tây trang phẳng phiu thắt cà vạt, từ lúc mới bắt đầu vẫn ung dung chờ đợi đến bây giờ mới viết tốc ký, nhanh chóng làm cho xong đống công văn lớn cần phê duyệt bàn làm việc, số công văn thay phiên nhau dần dần giảm bớt.

      "Tôi. . .Ừ . . . .Tôi. . . "

      Cuối cùng cũng thừa ra khác! Quản Mục Khiêm chợt nhíu mày, nhưng ánh mắt vẫn dừng lại ở công văn, xem rất nhanh, dùng khả năng đọc nhanh chóng hoàn thành công việc trong tay.

      Quý Tiểu Yên đỏ bừng cả khuôn mặt, tuy rằng trước khi đến ngừng động viên vì bản thân phải cố gắng lên, nhưng mà, muốn loại bỏ khẩn trương cũng dễ dàng như trong tưởng tượng của .

      Trước khi ra khỏi cửa, ràng cảm thấy căng thẳng, hết lần này tới lần khác vừa nhìn thấy , căng thẳng lại tăng lên gấp đôi, khiến cho ngay cả câu đầy đủ cũng nên lời.

      Cuối cùng Quản Mục Khiêm cũng làm xong công việc trong tay, chuyển động chút cái cổ đau nhức, duỗi cái lưng mỏi, sau đó nhìn với vẻ mặt ung dung.

      suy nghĩ xong muốn gì chưa?”

      Quý Tiểu Yên giương mắt vừa vặn tiếp xúc với con mắt của , ánh mắt của sáng ngời nhìn thẳng , hại trái tim của thiếu chút nữa muốn từ trong lồng ngực nhảy ra ngoài.

      "Xem ra là có!" Ánh mắt trêu tức, giọng hơi lộ ra vẻ đùa cợt.

      " -- "

      "Lại đổi rồi!" Quản Mục Khiêm kéo khóe môi, " phải bình thường cực kỳ dũng cảm, có lời thẳng sao? Hôm nay làm sao vậy? Quên mang theo đầu lưỡi rồi à? Hay là bị mèo cắn mất đầu lưỡi rồi hả? đến chỗ của tôi đứng ước chừng được 50 phút, thấy mệt mỏi sao?"

      "Đương nhiên tôi mệt mỏi! Là tôi có việc gấp muốn đến tìm để thương lượng!" Quý Tiểu Yên khoái nhân khoái ngữ (người chân lời thẳng thắn).

      "Ồ? Đầu lưỡi của trở lại!" ranh mãnh cười.

      để ý tới lời nhảm đầy chế giễu của , "Từ đầu tới cuối tôi đều chuyện."

      "Giống như máy ghi điện thoại bị hư, luôn
      [​IMG]

      Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?

      Mặt của nóng...

      Mặt của sắp bị thiêu cháy rồi!

      Đột nhiên Quý Tiểu Yên ra tay tát vào mặt mình cái tát, sau đó lại đứng bên kêu đau xót.

      "Đau môi quá!" Đều tại cái miệng này làm hại, lại biết xem tình cảnh gì, hại mình mất thể diện.

      "Chắc chắn đều bị bọn họ nghe được... Mình dám lại đến tìm ta nữa rồi... "

      mình Quý Tiểu Yên độc thoại, người đường nhìn thấy đều tự động tránh ra, bởi vì bộ dáng của giống như người điên.

      "Nhưng mà... thế giới này chỉ có ta là có lòng tốt nhất, giúp đỡ mình, tìm ta, mình có thể tìm ai?" Vẻ mặt ảo não suy sụp.

      Quý Tiểu Yên nghĩ đến lần đầu tiên hai người gặp, đúng là đánh quen....

      ****

      Dưới giao lộ, ngựa xe như nước. (Ý là chỗ giao giữa hai con đường đông nghịt người). Rất nhiều người đàn ông điều khiển xe đều cực kỳ ăn ý tự động giảm tốc độ, tại sao vậy chứ?

      Bởi vì ở đây có mấy quán bán cau, Tây Thi ở bên trong người này đẹp hơn người kia, người này cay hơn người kia, các đều ngồi ở trong phòng thuỷ tinh trong suốt, cách ăn mặc trang điểm xinh đẹp, thấp ngực lộ bụng, khiến cho đàn ông nhìn thấy như người mất hồn, nhịn được dừng lại mua thứ gì đó.

      Coi như là ăn cau, ít nhất cũng mua đồ uống gì đó!

      tấm biển đèn nê ông lóe lên hàng chữ " em cây cau", hai ngày nay mới có người có dung mạo thanh thuần tới làm, dáng người Tây Thi nóng bỏng, điều nhượng bộ lớn nhất với là để cho mặc áo dễ thương cùng với quần short, vì thế, ông chủ còn lo lắng có nên sử dụng hay , sau khi ngàn xin nhờ vạn xin nhờ, miễn cưỡng để cho làm thử ba ngày, thể tưởng được cứ đến, quầy buôn bán giống như thủy triều cuồn cuộn dứt.

      phải là ai khác, chính là Quý Tiểu Yên.

      Có lẽ cách ăn mặc khác với những cây cau Tây Thi
      [​IMG]

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :