1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Đứng lại!! Gia còn chưa cướp tiền - Dạ Thanh Phong (3)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ĐỨNG LẠI ĐÓ!!! GIA CÒN CHƯA CƯỚP TIỀN...

      Tác giả: Dạ Thanh Phong :))*

      Thể loại: Xuyên , hài, HE.

      Tình trạng: lấp

      Độ dài: ...
      Giới thiệu:

      Xuyên ?? Lại là xuyên ??

      Khoan khoan, hình như đây là nha. Hơn nữa, đây cũng phải mình.

      Diii, đây là đâu? Nhà có vẻ to...

      Vậy.... Mình là công chúa hay tiểu thư nhà giàu sao?? có tiền..... đồ. ~~

      Phi phi phi.. Bà đây phải mê tiền đâu... Bà đây chỉ là kiếp trước thiếu
      thốn tình thương của tiền bạc...

      ❇❇❇❇❇❇

      Đoạn :

      Mỗ nữ híp mắt nguy hiểm nhìn mỗ nam nào đó, vừa nhìn vừa chảy nước miếng . "Oa, đồ tốt .. "

      Mỗ nam khinh bỉ: " Sinh ra là người tuấn tú cũng thực tốt.. "
      Mỗ nữ nào đó nhìn chằm chằm mỗ nam. Bỗng chạy lên, níu tay áo mỗ nam.

      Mỗ nam chưa kịp dương dương tự đắc mỗ nữ lại lên tiếng: "Ngọc tốt như vậy có thể cho ta ? Hay đổi nó thành tiền cũng được..."

      Mỗ nam nhìn khuôn mặt van xin của mỗ nữ rồi lại nhìn miếng ngọc bội theo mình 20 mấy năm, quyết định xoay người, bỏ lại mỗ nữ.

      Mỗ nữ ấm ức, ngây người, sau đó vội đuổi theo.
      sanone2112 thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 1: Xuyên ? Trộm đồ nhà bị phát .

      " Tiểu thư, ... tiểu thư ... Người mau tỉnh lại .... huhuhu... " - khoảng 13- 14 tuổi lay bé khoảng 5- 6 tuổi ở giường. bé này toàn thân trắng bệch. Hẳn là bị tổn hại khá nặng.

      " chết tiệt -_- , có biết bà đây đếm tiền hả?" - giường đột nhiên lên tiếng.

      Nhận được người giường chuyện, liền chạy gọi người tới.

      "Này..." - Vừa mở mắt ra, Tô Vĩnh Hòa thấy căn phòng bày bố theo phong cách cổ xưa.
      Nàng vỗ trán. Chết tiệt, lại nằm mơ thấy mình xuyên .
      Khoan khoan, sao tay mình lại xíu thế này. Nàng vội lấy tay sờ mặt, đây đây là như thế nào, cả đồ người mình cũng thế. Nàng há hốc mồm : lẽ mình xuyên ?

      Sau khi nhận được kí ức của chủ nhân thân thể này, nàng nhìn xung quanh, ừ ừ, tệ, nhà này chắc chắn .... CÓ TIỀN .

      Nàng vội leo xuống giường, chạy lại tủ mở ra, bắt đầu tìm kiếm đồ có giá trị.

      ✈✈✈✈✈✈

      Cảnh tượng khi Tô thái phó đến phòng nữ nhi của mình là: Tô Vĩnh Hòa ngồi bệch xuống đất, bỏ chai lọ, quần áo vào trong mảnh vải lớn chuẩn bị bọc lại.

      "Hòa nhi, con làm gì đấy? " - Tô phụ nhìn Tô Vĩnh Hòa lên tiếng.

      "Ách..." Chết tiệt, bị phát .. Tô Vĩnh Hòa cúi gằm mặt, lên tiếng.

      Tô phụ thấy nữ nhi mình gì lại lên tiếng: " Con là trộm đồ nhà ? "

      "Ách..." Tiêu rồi, tiêu rồi.. Nghe Tô phụ thế, Tô Vĩnh Hòa vội cười lấy lòng: "hì hì, phụ thân, nữ nhi của nguời thu thập đồ đạc chuẩn bị lên núi Tường Vân bái sư nha. "

      " Bái sư? " - Tô phụ nghi ngờ.

      " Phải a, hôm trước phụ thân có qua rồi mà? " - Tô Vĩnh Hòa chớp mắt vô tội, hỏi.

      "Thế, con đồng ý sao? " - Tô phụ hỏi lại.

      "Vâng, con thấy vậy cũng tốt.." Khoan, nàng còn chưa lấy được đồng nào "Phụ thân.. ' nàng nắm lấy tay áo Tô phụ làm nũng " Năm sau nhé , năm sau nữ nhi '

      " ? " - Tô phụ nhìn nữ nhi nhà mình hiểu chuyện mở cờ trong lòng.

      "Hòa nhi gạt người.." - Tô Vĩnh Hòa bày ra bộ dạng đáng .


      " Tốt." Tô phụ nhìn nữ nhi vui vẻ, lại hỏi "Con tốt hơn chưa?"

      "Dạ, nữ nhi tốt hơn rồi ạ, đa tạ phụ thân quan tâm. " - Tô Vĩnh Hòa cười ngọt ngào.

      Tô phụ gật đầu, xoay người rời .

      ✖✖✖✖✖✖✖✖✖✖✖✖✖✖✖✖
      Sau khi đối phó xong Tô phụ, Nàng thở hắt ra, may quá, chưa bị lộ, ngờ mình còn có tài diễn nữa. ( Nguyệt: YY -_- )
      Chợt nhớ ra điều gì đó, nàng bỗng xoay người chẳng thấy tiền của nàng đâu chỉ thấy tiểu Tranh đứng đấy.

      Nàng hận, nàng hận, vì cớ gì tiểu Tranh nhà nàng lại tháo vát như vậy ToT.
      ❇❇❇❇❇❇❇
      Tác giả: Cách mạng chưa thành công, đồng chí cần cố gắng .
      sanone2112 thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 2:

      Hai năm sau.

      Mỗ nữ nào đó vừa tròn 8 tuổi níu tay mẫu thân mà nức nỡ "Nương, nữ nhi muốn xa người đâu ~~" . Mỗ nữ vừa vừa lấy tay lau nước mắt.

      " Nữ nhi ngoan, nương ngươi cũng muốn xa ngươi.. " - Tô phu nhân mắt đẫm lệ nhìn nữ nhi của mình.

      Tô thái phó đen mặt. "Vĩnh Hòa, con còn ? Vì lí do này mà ta để con ở lại năm , hừ, biết điều, còn lôi kéo nương con.."

      Tô Vĩnh Hòa xanh mặt, nghe đâu đây có mùi giấm. "Cha, người nỡ để nữ nhi yếu đuối của người rời nhà sao? Nữ nhi mới 8 tuổi " - Khuôn mặt đẫm lệ, điềm đạm, đáng của Tô Vĩnh Hòa rơi vào tầm mắt mọi người.

      Cả phủ ai cũng để ý đến biểu tình này của Tô tiểu thư. Vì sao ư! ? Vì họ muốn tiểu thư ác ma nhà họ mau .

      Tô thái phó mặt càng ngày càng đen, " Con yếu đuối? Thế ai vào xông vào nhà người khác trộm gà? Ai nửa đêm nửa hôm ngồi nóc nhà đếm tiền hại nha hoàn trong phủ sợ hãi nhiều đêm? Ai trộm đồ nhà mà ra tiệm cầm đồ bán? Ai bắt người ta đền tiền vì nhầm phòng? ( lượt n tội) " Tô phụ thở hồng hộc, càng nghĩ càng giận " Đặc biệt, ai là người nửa đêm nửa hôm lẻn vào nhà người khác trộm đồ? Con có biết đó là phạm tội hả?"

      Người làm trong phủ bắt đầu xì xầm, " Hôm qua tôi còn thấy tiểu thư trêu ghẹo vị tiểu thiếu gia nha.." ....

      Tô Vĩnh Hòa nàng là ai? Là đạo chích!!! là đạo chính!! Làm sao có thể trộm đồ? Nàng bĩu môi " Con cũng chỉ cướp của người nghèo.. ách.. người giàu chia cho người nghèo nha.."
      Nhìn thấy mặt Tô phụ ngày càng đen, Tô mẫu vội lên tiếng "Dù gì cũng là chuyện qua, lão gia ông bỏ qua cho tiểu nữ ha.."

      "Đúng đó cha.." - Mỗ nữ nào đó chớp mắt vô tội .

      "Những chuyện này có thể bỏ qua, nhưng chuyện trêu chọc hoàng tử là bỏ qua được. " - Tô phụ nhìn nữ nhi của mình, trong lòng thở dài, Hòa nhi càng ngày càng nghịch ngợm.

      Ba vạch đen xuất đầu Tô Vĩnh Hòa. Nàng làm sao? Chẳng qua định cướp của bạn hoàng tử vài đồng thôi mà. rất giàu nha. Còn có cả Huyết ngọc . Nghĩ tới đây mỗ nữ bắt đầu chảy nước miếng mà YY..

      "Lau nước miếng" - Tô phụ nhìn nữ nhi càng ngày càng có tiền đồ nhà mình mà gầm . "Mau thu xếp quần áo, ngày mai bắt đầu lên đường." xong liền xoay người về phòng.
      Người hầu cũng dần tản , trong đại sảnh cũng chỉ còn lại Tô Mẫu cùng Tô Vĩnh Hòa. "Haizz, Hòa nhi, con phải cố gắng tu dưỡng tốt để mau chóng trở về, nương rất nhớ ngươi", xong cũng xoay người nối gót phu quân mình mà về phòng.

      ✈✈✈✈✈✈✈✈✈✈✈✈✈✈✈✈✈✈
      Nửa đêm canh ba tại Tô phủ.

      "Chết tiệt, sao bọn họ vẫn chưa ngủ chứ? Giờ phải làm sao đây? Cha định đưa mình theo đạo chứ? được, phải nghĩ cách."

      Tô Vĩnh Hòa đẩy cửa sổ ra, định nhảy ra ngoài nhìn thấy bóng đen vội la toán lên "Aaaaaaaaaaaa"

      Tiếng la chả làm kinh động đến ai cả, vì ai cũng biết chỉ mình nàng là biết. Đây là Lục sư huynh Lưu Tĩnh của nàng, nhận lệnh xuống núi đón nàng, tiện thể nhận lời Tô phụ trông chừng nàng..
      "Ngươi.. Ngươi.. là ở đâu xuất ???" - Tô Vĩnh Họa bị dọa sợ, hỏi .

      Lưu Tĩnh khinh bỉ nhìn Tô Vĩnh Hòa, nhếch mép "Ngu ngốc"

      "Ngươi.." Hừ, trốn trốn, bà đây .
      sanone2112 thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 3:

      Sáng sớm, nàng bị nha đầu A Tranh gọi dậy.

      "Chuyện gì vậy A Tranh? - Nàng dụi dụi mắt. Vẫn chưa ngủ đủ nha. Cũng tại tên tối qua dọa nàng.

      "Tiểu thư, hôm nay người phải theo lục sư huynh của mình lên núi nha."

      "Lục sư huynh?" Đừng với nàng là tên tối qua.
      "Phải a, người ta đến từ tối qua. Còn cố ý thăm hỏi tiểu thư".



      Tô Vĩnh Hòa khóe miệng kiềm được mà run rẩy, TMD, đó mà thăm hỏi sao?? phải muốn dọa chết người?

      Sau khi thay y phục xong, Tô Vĩnh Hòa liền rời phòng vào đại sảnh.

      Trong đại sảnh có Ma sư huynh quý đợi nàng.

      nhíu mày nhìn nàng. Nàng trợn mắt nhìn .

      Tô phụ thấy vậy ho . " Đồ của con cha để vào trong xe ngựa. Đường xa, hai đứa mau lên đường sớm. "

      Hai người lớn , tuấn mỹ đáng tiến về phía núi Tường Vân.

      ✈✈✈✈✈✈✈✈✈✈✈✈✈

      Hai ngày sau.

      Ôm bọc đồ mà Tô Vĩnh Nhạc muốn rơi lệ. "Why? Why? Why?? Tại sao trong bọc đồ lại có tiền. " Tô Vĩnh Hòa muốn bùng nổ. Nhưng nghĩ lại bên người là Ma sư huynh nên cũng dám lớn tiếng.

      •••••••••••••

      "Đồ nhi Tô Vĩnh Nhạc ra mắt sư phụ. "Tô tiểu thư cúi chào người lão giả đầu tóc trắng.

      "Hảo hảo hảo" Ba tiếng hảo này đương nhiên xuất phát từ vị lão giả này. "Quả nhiên là nữ nhi của Tô Trường Thanh, hahaha.. "

      Nhìn người nào đó cười, Tô Vĩnh Hòa nhíu mày "Phi phi phi, cha ta làm sao? "

      ••••••

      Mấy ngày sau.

      Mỗ nữ nào đó bị phạt quỳ.

      "Sư phụ, đồ nhi biết sai rồi, người tha thứ cho đồ nhi mà.. " Tô Vĩnh Hòa cố gắng nặn nước mắt.

      "Hừ, ngươi làm gì ngươi tự hiểu, tiểu Thất à, ngươi muốn học gì?" - Trường Nhạc thở dài, tiểu nương này khó mà dạy dỗ.

      "Sư phụ, người giáo ta khinh công , hắc hắc, đồ nhi cố gắng chăm chỉ học hành. " Mỗ nữ cười bí hiểm. Là 1 đạo chích biết khinh công phải là hổ có thêm cánh sao?

      Trường Nhạc rùng mình nhìn ai đó cười nguy hiểm. "Được rồi, trong 6 vị sư huynh con chọn 1 người cùng tập luyện . Nhớ cố luyện cho tốt. " xong xoay người rời .

      Nga, nàng cũng biết chọn ai. Ai cũng tuấn mỹ ~~ Đặc biệt có tương lai sáng lạng, có tiền đồ nha. ~~

      ( Nguyệt: *đập tan ảo tưởng của Mỗ nữ* Luyện tập phải kiếm chồng. #Hòa: *đen mặt*)

      Mỗ nữ liếc nhìn thấy Trường sư phụ sắp lại gần liền tập trung suy nghĩ. Nghĩ đến điều gì đó, nàng khẽ cười, trời cũng giúp ta.

      Trường nhạc thấy Tô Vĩnh Hòa suy nghĩ nghiêm túc liền mừng thầm. Rốt cục tiểu ma nữ cũng chịu nghiêm túc mà học.
      "Tiểu Thất, con suy nghĩ kĩ chưa? "
      "Dạ, tiểu Thất nghĩ kĩ lắm rồi nha sư phụ." Tô Vĩnh Hòa cười hiểm. Mị nhất định báo thù.

      "Hảo, thế tiểu Thất chọn ai? " - Trường Nhạc cười cười, .

      "Nha, là "Ma..." .. Ách.. là Lục sư huynh ~~" - Tô Vĩnh Hòa cố ý nhấn mạnh cuối ... Ai nghe vào cũng thấy lạnh người..

      Trường Nhạc xoay người nhìn Lưu Tĩnh. sai, rất bình tĩnh. Tốt.
      "Lưu Tĩnh, từ ngày mai con theo dạy khinh công cho tiểu Thất. Nhớ phải hảo hảo giáo cho tốt." - Trường Nhạc nhìn Lưu Tĩnh .

      "Vâng , sư phụ." - Lưu Tĩnh bề ngoài bình tĩnh nhưng trong lòng lại dâng lên nỗi bất an.


      Mị nhất định trả thù "Ma sư huynh" hù mị. Mị nhất định trả thù "Ma sư huynh" khinh thường mị. Mị thao thao . Hừ. Dám khinh thường đạo chích thế kỉ XXI sao? . Mị kháo.
      ✂•••✂•••✂•••✂•••

      ~(*+﹏+*)~ Đến đoạn trả thù "Ma sư huynh" ~~
      Cảm ơn Mọi người ủng hộ. Nguyệt mọi người *tung tim*

      Ta thích ngược con trai của ta nên ta hỏi tí là : Mọi người muốn 1x1 hay NP ≧﹏≦ . Cứ tình trả lời.

      Nguyệt muốn thu thập mĩ nam ~~~~

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :