1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Đội Thi Công Tình Yêu - Đông Ly Cúc Ẩn (Chương 17)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. DuckBeauty

      DuckBeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      281
      Được thích:
      489
      Chương 17:
      Lại , nữ sinh hại Thành Hạ ở Nhà vệ sinh lần đó, tới học kỳ sau năm thứ hai đại học ở trong Ký túc xá của trường nữa, theo như ấy với Thành Hạ, ấy chịu nổi thanh nơi đây, phòng bốn người như vậy, từ lúc học Đại học ấy có cảm giác ngon giấc, mặc dù Thành Hạ cảm thấy hơi quá cường điệu, nhưng thể chất mỗi người khác nhau nên thể gì.

      Bởi vì trọ ở KTX nữa, cộng thêm "thân thể hay khó chịu" thỉnh thoảng học, nên thường xuyên mượn bài vở của Thành Hạ để chép, thường qua lại, so với bạn bè cùng lớp quan hệ với Thành Hạ thân thiết hơn nhiều.

      Vào ngày tháng Sáu, thời tiết vẫn nóng bức, Thành Hạ đến gần phòng học suýt nữa bị hơi nóng cuốn ra, vừa ngồi xuống chưa được bao lâu nữ sinh kia tới, từ trong túi xách xinh đẹp thời thượng lấy ra tấm Thiệp mời càng xinh xắn hơn, dặn nhất định phải tới, sau đó lại lướt .

      Mở ra xem, lại là tiếng :

      Party’s Invition

      Vivian Jiang

      Request the pleasure of Ivy Sheng

      Company at the birthday party

      Thời gian là năm ngày sau đó, địa chỉ là, Thành Hạ tưởng mắt mình bị hoa nên để sát lại nhìn, OMG, ràng là khu biệt thự nổi tiếng Hà Nhĩ Hoa kiều ở trung tâm thành phố cách đó xa, đúng, phải biệt thự, mà là biệt thự cổ lớn, của Quý tộc chân chính ở thành phố S.

      chủ ý mà vẫn quen biết tiểu thư Quý tộc ư, lắc đầu cái, đúng là số … chó trong thần thoại.

      muốn , rất muốn . Có thể đoán được những người tụ tập hôm đó đều là khách quý: uyên bác, tai to mặt lớn, quen biết rộng rãi, còn sao – con chó Bắc Kinh, hàng nội địa chính cống, dù có cải trang thế nào cũng thể làm mất dáng người nhắn cùng cái mũi tròn tròn được, dù có “rưng rưng’ cũng cùng tần số - ngôn ngữ hợp.

      Hạ quyết tâm bỏ thiệp mời vào trong túi xách.

      ngờ, buổi chiều ngày thứ năm ở lớp, Tưởng Úy tự mình “giá lâm” vừa vặn đợi được , buổi tối nhất định phải tới, bạn bè của ấy nhiều lắm rất hi vọng tham dự, … v . . v, xem ra Thành Hạ trốn cũng được, nên nghĩ phải mua quà tặng để lát mang tặng.

      Trước khi trời tối Thành Hạ vào siêu thị, sau khi trời tối Thành Hạ ra khỏi siêu thị, giơ lên túi quà được gói đẹp, được rồi, ra dự tính mua quà tặng gì to tát cho Tưởng Úy, chỉ chọn chiếc kim cài áo đẹp mắt cho ấy.

      Lên xe tới đó, đoạn, sao mới vừa rồi ở xe lại nhìn thấy địa chỉ số 501!?

      Xuống xe lại đoạn nữa, ôi, con đường này xe qua lại nhiều nhưng lại có mấy người qua lại, vừa vừa nhìn những số nhà dễ thấy, chờ xem, đến số 590, Thành Hạ lau mồ hôi trán, trời ơi, có khi còn rất xa.

      Ai ngờ, tòa nhà lớn gần đó với Bảng số điện tử màu đỏ đột nhiên lên số "501", tuy nhiên cửa sắt lại khóa chặt, nhưng bên trong vẫn có tiếng nhạc du dương và tiếng tiếng cười truyền ra.

      Vậy nhất định chính là nhà của Tưởng Úy rồi, nếu nhà ai có việc gì mà buổi tối lại đông người, náo nhiệt như thế chứ.

      Ấn chuông cửa, người ở bên trong hình như chần chừ lúc nhưng mà vẫn mở cửa, người đàn ông mặc âu phục màu đen chào đón ở cửa: "Chào , xin hỏi có mang theo thiệp mời ?" Vừa chuyện, ánh mắt quét lượt, có lẽ là ngạc nhiên về trang phục của .

      Thành Hạ nghi ngờ, tham gia tiệc sinh nhật mà thôi còn phải mang thiệp mời nữa . . . . . . Mặc dù có chút thoải mái, nhưng tới cửa là khách, khách tùy chủ tiện, từ trong túi lấy thiệp mời ra đưa cho ta, người đàn ông cười liếc nhìn thuận tay đem thiệp mời bỏ vào trong hộp bên cạnh rồi làm dáng vẻ "Xin mời".

      Loại biệt thự cổ này, Thành Hạ mới chỉ xem qua ở trong TV mà thôi, vào mới phát , đúng là hữu tình, hơn nữa còn rất tráng lệ, cuối cùng Thành Hạ cũng cảm nhận được cảm giác của bé lọ lem lúc vào Hoàng cung tham gia dạ hội năm đó.

      Thành Hạ vừa tìm kiến bóng dáng của Tưởng Úy vừa đánh giá nam nữ ở đây, nam có gì đáng xem, cũng âu phục thắt cà vạt mà sợ nóng, các đều là dạ phục, sắc màu rực rỡ lộ đầy vẻ lạ ‘đua nhau khoe sắc’, khó trách vừa rồi người ở cửa nhìn với ánh mắt kỳ quái, bộ dạng này của cũng có dáng vẻ của nhân viên phục vụ chính thức tới lui nữa.

      xúc động! Đúng là kiểu tiệc sinh nhật chân chính, vẫn nên để quà tặng xuống rồi ‘lượn’ thôi.

      Nhưng ‘lượn’ sao - lặng lẽ nuốt nước miếng, hình như có rất nhiều đồ ăn ngon, hơn nữa quà còn chưa tặng cho Tưởng Úy đấy, coi như tự mình tặng tận tay ấy ít nhất trước tiên cũng cần phải tìm "Nơi để quà tặng" chứ.

      Phòng rất lớn, giống như mê cung vậy, Thành Hạ chạy vòng rộng phía ngoài vẫn thấy Tưởng Úy đâu, có lẽ chủ nhân bữa tiệc sinh nhật vẫn còn trang điểm, trước tiên nên tìm nơi để ngồi , chờ Tưởng Úy tới rồi tính.

      Mặc dù, thức ăn quyến rũ tham ăn của , nhưng bàn kia bên trừ nhân viên phục vụ chẳng có người khách nào mà ăn rồi nuốt liên tục cả, nuốt ngụm nước bọt, cố gắng chờ bữa tiệc chính thức bắt đầu, nếu có lỗi với hao phí nhiệt lượng của mình lúc tìm 11 đường mới đến được đây.

      Ngồi chưa tới năm phút đồng hồ, có người đàn ông mang giày Tây tới, Thành Hạ nhìn thẳng ta. Chẳng lẽ muốn thu dọn sân bãi? Hay là muốn xác nhận thân phận lần nữa?

      Nào ngờ người đàn ông rất là lễ phép, cười với : " , Tưởng tiên sinh và Trần tiên sinh muốn gặp lần, xin hỏi muốn gặp ai?"

      Thành Hạ chỉ vào mũi mình: "Tôi á? xác định sao?"

      Người đàn ông vẫn hơi cười: " sai, chính là ."

      Mặc dù Tưởng Úy là bạn học của , nhưng
      [​IMG]

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :