1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Đội thi công tình yêu - Đông Ly Cúc Ẩn (15)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ĐỘI THI CÔNG TÌNH
      Tác giả: Đông Ly Cúc
      Editor: Cogau

      Nhân vật chính: Thành Hạ, Tiếu Thanh, Giang Nam Đồng
      Nhân vật phụ: Lâm Phóng, Phương Ngu
      Số chương: cập nhật​



      GIỚI THIỆU
      Tình là gì?

      Chính là đội thi công xây dựng nhà theo các bước: lập hạng mục, thiết kế, phê duyệt, thi công, hoàn công.

      Tình tiến đến hôn nhân chính là bàn giao sử dụng.

      Trong quá trình này, các hạng mục đều phải làm đến nơi đến chốn, thể bớt xén nguyên vật liệu, nếu có bất kỳ sai sót nào trở thành "mất an toàn công trình."

      Chỉ có điều, trong đội thi công này cần nhiều người, chỉ cần hợp ý là được, nếu nhiều người chứa tai họa về An toàn, dễ dàng tạo thành cố An toàn.

      Nhưng có người lại luôn nhờ cậy vào các mối quan hệ, cửa sau, muốn chen chân vào, biết phải làm sao bây giờ? lẽ buông tay sao?!
      251XYZHuyềnpluss thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      CHƯƠNG 1:
      Editor: Cogau

      Thành Hạ tự mình nhập học, cũng là bất đắc dĩ thôi, mẹ Tây Bắc họp còn chưa về.

      Con đường rợp bóng cây sân trường có ít nam sinh chờ đón, nhưng đáng tiếc có ai để ý đến kéo chiếc vali to đùng này cả! phải là vì hình dáng làm cho người ta (nhất là nam sinh) muốn bảo vệ sao: tóc ngắn, mặc Tshirt, dáng vẻ chưa trổ mã lắm.

      Cuối cùng cũng tìm được nơi đón tiếp của Ngành Kiến trúc, lúc này náo nhiệt chẳng khác nào chợ bán thức ăn, vất vả kéo cái vali chen vào lấy số, rồi qua kế bên xem Bảng hướng dẫn, xem ra nơi phải đến cũng ít, còn kéo cái vali to như vậy phải làm sao đây?

      Mặt trời chói chang, dám khẳng định mình muốn chết vì mất nước đâu, nhìn qua nơi tiếp đón, thầm suy nghĩ, có lẽ giới tính vẫn có thể chiếm chút ưu thế, những người khóa nơi tiếp đón - họ phải giúp cho chứ? giúp à? Cũng phải giúp thôi!

      "Aizz, bạn này, cái vali của kìa." Có người gọi bé.

      Khua xấp biên lai trong tay: " có ai trông giúp em cả, học trưởng, làm ơn , em quay lại liền." Xoay người là chạy ngay.

      Người xếp hàng đa phần là phụ huynh, Thành Hạ xếp ở trong đó cũng có vẻ có chút vượt trội.

      là quay lại ngay, nhưng thời gian mỗi lần nộp phí đều ngắn, chờ quay lại hơn 40phút sau, mồ hôi chảy ròng ròng người, mặt.

      thúc vào chiếc vali đặt ở bên cạnh nam sinh, lúc này là giữa trưa nên người đến nhập học ít, chàng nhắm mắt dựa vào cái vali của nghỉ ngơi.

      "Học trưởng, xin cám ơn ạ." Thành Hạ . mở mắt nhìn Thành Hạ, vì bị ánh nắng gắt chiếu vào mà khuôn mặt đỏ lên, : "Trời rất nóng phải ?"

      "Vâng, sao, cũng nhanh mát thôi, cám ơn học trưởng." Thành Hạ kéo cái vali tìm ký túc xá của .

      " bé này nhìn rất hoạt bát."

      "Vâng, tên cũng hoạt bát, Thành Hạ."

      Nhìn khuôn mặt đỏ như quả táo, Giang Nam Đồng lấy lại tinh thần, suy nghĩ.

      Nhập học kết thúc như vậy, trừ lúc nộp phí cẩn thận đạp người đằng sau cái, ngoài ra có gì hơn. Bởi vì trường học quá đông, đủ chỗ nên Ngành Kiến trúc của họ rất may được xếp lịch tập Quân vào hè sang năm, Thành Hạ cảm thấy có gì, ngược lại rất nhiều nữ sinh than thở vì lúc nghỉ hè thể về nhà.

      tập Quân nên bắt đầu sớm hơn so với các ngành khác, gọi điện nhắn tin với bạn học cũ, nghe họ miêu tả việc tập quân luôn có cảm giác mình bỏ sót công đoạn, giống như là chưa đăng ký kết hôn mà động phòng rồi vậy.

      Mặc dù sớm chuẩn bị tư tưởng, nhưng khi bước vào phòng học nhìn thấy toàn kiểu đầu đinh, trong lòng Thành Hạ vẫn có chút chán nản, nơi dương thịnh suy, phải cẩn thận.

      25 thành viên, chỉ có 5 nữ, quả thực là động vật quý hiếm cấp quốc bảo. Mỗi ngày học, Thành Hạ đều cảm thấy mình như là phụ nữ lạc vào vương quốc đàn ông vậy.

      Có lẽ, tất cả nam thanh nữ tú đối với truyền thuyết ‘TÌNH SINH VIÊN’ đều đặc biệt khao khát, cho nên lúc này mới vừa tựu trường khoảng tháng mà các nam sinh bắt đầu rạo rực, trong khí hình như cũng tràn ngập hương vị mờ ám.

      Thành Hạ muốn trở thành mục tiêu liền trốn tránh, việc học là quan trọng nhất được đặt lên hàng đầu, lên thư viện nhảy tót vào góc trống nào đấy.

      Lâm Phóng gửi tin nhắn hỏi về cảm tưởng học đại học của , Thành Hạ , có gì, chỉ cảm thấy mọi người bắt đầu phát tình.

      Lâm Phóng có thể yên tâm, các nam sinh đều thích loại chó to như nhau, có hứng thú lắm đối với loại chó Bắc Kinh này.

      Thành Hạ sờ mũi cái, Lâm Phóng hãy chờ được nghỉ đập chết .

      Nguyên nhân Lâm Phóng gọi Thành Hạ là con chó Bắc Kinh bởi vì cái mũi của . Thành Hạ có chiều cao bình thường, dáng người bình thường, cũng có thể có gì nổi bật, con mắt to còn tròn nữa, nhìn xuống dưới chỉ có cái sống mũi cao lắm lại thẳng lắm, được cái đặc điểm của mũi cũng tàm tạm, theo lời Lâm Phóng , cái mũi của giống với con chó Bắc Kinh đáng của trước đây, chó Bắc Kinh gọi là Đại Mao, vì vậy Lâm Phóng gọi là Nhị Mao.

      giờ 50 phút chiều, bốn nữ sinh ở trong phòng 317, kéo rèm cửa sổ, lúc này yên tĩnh.

      "Thành Hạ, hôm nay cậu học hả?" nữ sinh dáng người cao gầy tóc dài phấp phới, cầm sách gõ vào mép giường.

      cái đầu đen bỗng thò ra khỏi màn: "Ôi! Buổi chiều có tiết. Nguy rồi, quên mất, Phương Ngu, mấy giờ rồi?"

      " giờ 50’, còn có mười phút, tớ trước đây, có cần giữ chỗ cho cậu ?" Phương Ngu ôm sách vừa
      [​IMG]
      251XYZChris thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      CHƯƠNG 2
      Editor: Cogau

      Sau tuần tập luyện, người đảm nhiệm vai trò Chỉ huy biết được ‘cao nhân’ nào chỉ bảo bỗng thông suốt, rất hài lòng rằng mình chỉ có hai cơ hội lộ diện đó là cúi chào lúc lên sân khấu, cúi chào khi xuống sân khấu, nên quyết liệt cầu được đối mặt với khán giả, Thành Hạ cao hứng đề nghị được đảm nhận vị trí Chỉ huy, xem ra cuối cùng cũng cần ‘tấu’ lên cao nữa rồi.

      Động tác chỉ huy của Thành Hạ xem ra chính là ngừng đem chữ "Bát"(八)viết viết lại hai nét mà thôi, thử mấy lần hình dáng cũng giông giống.

      Hát tuần rồi, cảm giác hứng khởi của mọi người qua , lại rơi vào giai đoạn chống chế, thanh yếu ớt, còn vẻ sôi nổi như ve kêu cây ban ngày nữa.

      Vì vậy, vị lãnh đạo Lý Hàm Trúc suy nghĩ biện pháp động viên tinh thần quần chúng – đó là mượn phòng học đa phương tiện để chiếu phim, hơn nữa còn suy nghĩ rất chu đáo, vừa săn sóc được nam sinh ưa náo nhiệt cũng thông cảm được nữ sinh lãng mạn.

      Phim thứ nhất: Lưỡi hái Tử Thần (Final Destination).
      Phim thứ hai: Thư tình.

      Nữ sinh ít cũng có cái lợi, khi xem phim kịnh dị có tiếng thét chói tai bất ngờ.

      Điện thoại di động rung lên, lấy ra xem, là Lâm Phóng.

      Vừa xem phim, vừa nhắn lại cậu ta mấy chữ đơn giản.

      Lưỡi Hái Tử Thần chiếu xong rồi, bên trong phòng học chìm vào bóng tối, bấm chữ cái, Thành Hạ bị tiếng "A" làm cho sợ rơi cả điện thoại di động, ngẩng đầu nhìn xem bạn nào mà phản xạ hét lớn như vậy chứ?

      Vừa ngẩng đầu lên, tia sáng chợt lóe lên trước mắt, rồi lại chìm vào tối tăm, ai lại thất đức dọa như vậy?

      Đáng tiếc, ngay lập tức tất cả yên tĩnh lại, cũng biết là ai.

      Xem phim xong, bốn nữ sinh dàn hàng ngang ở hành lang, các nam sinh ở phía sau, Thành Hạ vẫn còn nghĩ tới vừa rồi ai là người cầm đầu dọa , hồn nhiên hay người khác hỏi phim nào hay hơn.

      "À? Cái gì?"

      "Chỉ huy Thành, cậu phim nào hay hơn?"

      "Các cậu Lưỡi hái Tử Thần với Thư Tình à? Bách Nguyên Sùng đẹp." Thành Hạ .

      Kết quả là phát vẻ mặt khinh khỉnh của mọi người.

      Trước cuộc thi ngày xuất cố, bao đựng đĩa nhạc đệm của đội Đồng ca Hoàng Hà bị người nào đó dẫm lên nát vụn, dưới tình thế cấp bách này phải tìm mua đĩa gốc để diễn rồi.

      Nhìn mấy Chỉ huy trước đó, rồi lại nhìn chiếc áo thun xanh nhạt, chiếc quần jean xanh đậm, Thành Hạ rất im lặng, Hàm Trúc, định tạo nên phong cách người chỉ huy bình dân, tự lực cánh sinh cho em sao?

      Đợi đội hình đứng ngay ngắn, Chỉ huy Thành căng thẳng lên sân khấu, cúi chào khán giả, nhìn cái thấy ngay Học trưởng ‘Hành lý’ đứng thẳng, khoanh tay nhìn lên sân khấu cười, vóc dáng còn rất cao nữa.

      Dàn đồng ca bắt đầu rất ổn, Thành Hạ cũng bắt chước cách thức Chỉ huy.

      Chỉ có điều, dàn đồng ca vì sao càng hát càng nhanh? Hoàn toàn nhìn tay .

      "Chậm chút!" Thành Hạ mở miệng về phía các bạn nháy mắt thầm, nhưng tập thể lại thấy.

      Được rồi, cũng theo tập thể vậy.

      Đến đoạn thứ hai hay rồi, nhạc đệm vẫn hùng hồn bắt đầu đoạn thứ hai, nhưng sân khấu ai há miệng!

      cần quay đầu lại Thành Hạ nghe được tràng cười phía dưới.

      Cuối cùng bài thứ nhất cũng qua, đến bài thứ hai ‘Bươm buớm bay’, nhạc dạo vang lên, Thành Hạ nhịn được muốn cười, Hàm Trúc đây là ca khúc vui, cho nên suy nghĩ cặn kẽ muốn làm động tác nắm tay uốn lượn hình sóng biển, lúc tập luyện Thành Hạ muốn cười lăn ra rồi, mọi người bên trái đằng, bên phải nẻo, động tác rất hoan hỉ.

      bất ngờ, phía dưới lại tràng tiếng cười.

      Thành Hạ quay lưng về phía người xem, lúc này cũng toét miệng cười, suy nghĩ, có lẽ cho họ thưởng thức ca khúc hài hước nhất.

      Màn trình diễn kết thúc, chào cảm ơn, Thành Hạ lại lần nữa đối mặt với khán giả, nhìn thấy tất cả mọi người cười lăn cười bò, người thư ký đứng phía bên cạnh cũng xoa bụng.

      Mất mặt cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi. Các bạn lớp 0302 chạy khỏi sân khấu như chạy nạn vậy.

      Buổi chiều có kết quả, lớp mình đạt được giải thưởng "Biểu diễn hay nhất "! Hàm Trúc an ủi mọi người, như vậy cũng là có giải rồi.

      "Nếu như lần sau có cuộc thi biểu diễn nữa, chúng ta tranh thủ giật lấy giải ĐỒNG CA HAY NHẤT !" Thành Hạ .

      Cũng chỉ là như Vật lý so với Hóa học, Hóa học thi với Vật lý vậy thôi.

      Có điều, nhờ vào cuộc thi Đồng ca lần này, quan hệ giữa mọi người thân hơn rất nhiều, khí ‘ái muội’ cũng rệt hơn. Tuần tiếp theo, Thành Hạ thấy XX và OO cùng nhau ăn cơm, cùng nhau tự học. Sau đó gửi tin nhắn cho Lâm Phóng than thở: tụi nó bây giờ tình cảm tới thực vui vẻ.

      Lâm Phóng : cậu cũng đừng ăn nhanh, tiêu hóa tốt dễ làm cho dạ dày tốt. Dạ dày tốt nhanh già đó!

      chịu ngồi yên, Hàm Trúc phát động phong trào Lớp học ‘lén’ online, nếu bắt được lần phạt viết bài thơ tình dán lên Bảng THÔNG BÁO CHUNG, Thành Hạ than thở, tâm lý Hàm Trúc này phải đen tối bình thường đâu!

      Sắp tới Nô-en rồi, đúng lúc Hàm Trúc rảnh rỗi, trong THÔNG BÁO CHUNG ghi : Ai online đề nghị đóng góp
      [​IMG]
      251XYZ thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      CHƯƠNG 3
      Editor: Cogau

      Từ sau lễ hội Nô-en, quan hệ giữa Tiếu Thanh và Phương Ngu tiến triển nhanh chóng, nhưng hai người cố gắng phủ nhận , còn Thành Hạ và Hàm Trúc cũng rất được chú ý. Tuy nhiên, cảm thấy nhảy bản có thể truyền scandal là có chút kỳ quái, nhưng dần dần Hàm Trúc nhắn tin cũng nhiều hơn, khiến Thành Hạ hơi phiền.

      Khó trách Lâm Phóng , ở đại học rất nhiều người nhau là do những lời đồn đại, ỡm ờ tác hợp, rồi họ hùa theo thôi.

      Nhưng mấu chốt là muốn tác hợp!

      Phải làm gì đây!? rất muốn Hàm Trúc thổ lộ với - như vậy có thể thẳng thừng từ chối . Hình như người ta cũng chưa gì, nội dung tin nhắn cũng chỉ là chương trình học tập và sinh hoạt hàng ngày.

      Thành Hạ suy nghĩ chút, gọi điện thoại cho Lâm Phóng hỏi cậu ta nghỉ có muốn tới thành phố S ngắm cây cổ thụ , Lâm Phóng chần chừ năm giây: "Nha đầu, có phải cậu có tiền mua vé xe về hay hả?"

      "Ừ, nghèo rớt mồng tơi rồi, bây giờ mỗi ngày chỉ ăn cái bánh bao và uống nước lọc thôi." Thành Hạ .

      " , lại có gì chuyện phiền phức?" Lâm Phóng hỏi.

      Thành Hạ cứ kể lể như vậy, cuối cùng tăng thêm câu: "Cậu xem, người ta còn tuổi như thế thương hay lắm, ảnh hưởng đến việc học, cho nên. . . . . ."

      "Tớ quay về giặt giũ đống quần áo rét và bít tất , nếu bàn nữa." Lâm Phóng .

      "Xem như cậu lợi hại, đồng ý! Tốt nhất cậu xuất đúng ngày 18 tháng 1 cho tớ!" Thành Hạ .

      "Chuẩn bị sẵn sức lực của cậu để giặt bít tất , Tiểu Hạ Hạ thân của tớ." Lâm Phóng cười ha ha cúp điện thoại.

      Tiếp theo, chuẩn bị thi cuối kỳ, mọi người cũng có thời gian làm chuyện mờ ám nữa, cuối cùng mọi người trong khoa đều thở phào nhõm, vừa dọn dẹp đồ đạc, vừa hỏi thăm lẫn nhau khi nào rời trường về nhà.

      tiếng "Hạ Hạ" hấp dẫn ở ngoài cửa thu hút chú ý của mọi người, nhìn theo tiếng gọi, chỉ thấy hot boy phong độ ngời ngời, thân hình to cao, mắt sáng mày ngài nhìn về phía bên này toét miệng cười.

      "Ah? Sao cậu tới sớm thế? phải ngày 18 sao?" Thành Hạ hỏi.

      "Tớ tới sớm chút nhưng xem ra cậu mất hứng phải , sao vậy . . . . . . tớ biến mất hai ngày, ngày 18 trở lại." Phần cuối chữ "Tới" đó lượng thoáng nâng cao lên chút, căn cứ vào hiểu biết của Thành Hạ đối với Lâm Phóng mấy năm nay, có ngu cũng hiểu ra ý tứ là "Cậu dám làm thử như vậy cho tớ xem!"

      "Cậu chưa ăn cơm đâu hả, , tớ mời cậu ăn cơm." Thành Hạ nhanh chóng kéo Lâm Phóng , cách khá xa chút rồi giọng: " phải cậu khiêm tốn chút sao? Xem , cậu có kém người khua chiêng gõ trống trong ban nhạc đâu."

      "Cậu biết, những người nhau lâu ngày chưa gặp, bộ dạng đều gấp gáp muốn gặp mặt nhau sao? Thôi, cậu cũng chẳng hiểu, cậu có cái đầu Nhị Mao mà." Lâm Phóng tự nhiên làm rối bời mái tóc ngắn của : "Dài rồi, cậu cắt tóc hả?"

      "Tớ muốn để dài!" Thành Hạ .

      "Được, nghe lời trai, ngắn hợp cậu hơn, lười biếng như cậu, nuôi dài cũng bị cậu biến thành tổ chim thôi, đúng ? Sau này cung cấp cho bên Yến Sào hả??" Lâm Phóng .

      "Đúng vậy, về sau cà phê của tớ cũng tự cung tự cấp." Thành Hạ .

      "Cậu đừng buồn nôn nữa, con chim còn chê chỗ cậu ô nhiễm môi trường nghiêm trọng đấy, , ăn." Lâm Phóng tự nhiên dắt tay của , giống như khi còn bé cùng nắm tay nhau học vậy.

      Buổi tối khi về phòng ngủ, các nữ sinh phát huy sở trường tò mò, hỏi bọn họ quen biết thế nào, Thành Hạ cha của cậu ấy quen mẹ của tớ, cho nên bọn tớ từ quen biết rồi. Lâm Lâm : khó trách cậu nhìn trúng Lý Hàm Trúc, đối với cậu, ấy so với cậu ta chẳng là gì cả . . . . .

      Thành Hạ vẻ ngờ nghệch: "Hả? Ai? Lớp trưởng á? Đừng đùa chứ? ấy chưa gì mà?"

      Lâm Lâm vỗ lên bả vai cái: "Đây phải là chưa tới lúc sinh chết yểu rồi sao."

      Thành Hạ gãi gãi đầu tiếp tục giả vờ ngốc nghếch. Đại ca ơi, thua thiệt em rồi, mau ra tay.

      Sân bay thành phố S.

      "Cậu xác định là tết Dương lịch mẹ đến chứ?" Thành Hạ hỏi.

      "Dĩ nhiên, tớ xác nhận qua với mẹ rồi." Lâm Phóng , cầm điện thoại di động trong tay lượn qua lượn lại.

      Thành Hạ nhìn tay của cậu ấy: "Cậu dám lừa tớ, tớ ném cậu xuống sông Trường Giang làm mồi cho cá, sau đó hầm cách thủy canh cá với rượu trắng."

      "Cậu đúng là dã man." Lâm Phóng thu điện thoại lại.

      Ném bọc sách cho Lâm Phóng, Thành Hạ toilet, bởi vì thích dùng máy sấy ‘đồ chơi’ đó, nên Thành Hạ để hai bàn tay ướt đẫm ra, phía sau biết đứa trẻ nhà ai lảo đảo nhào vào người Thành Hạ, tự nhiên lảo đảo bước về phía trước, bàn tay đỡ được lại, vội cảm ơn.

      "Thành Hạ, sao em lại ở sân bay vậy?"

      "Về nhà
      [​IMG]
      251XYZ thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      CHƯƠNG 4
      Editor: Cogau

      Có người tò mò, nhiều chuyện cũng có cái hay: Buổi tối trước khi tắt đèn, người người ở lớp Kiến trúc 0302 (bao gồm cả con gián ký sinh trong thùng rác) đều biết chuyện Tiếu ‘đẹp trai’ là hoa có chủ, các nam sinh trong nhóm ầm ĩ đòi Tiếu ‘đẹp trai’ khao.

      Phương Ngu đắp mặt nạ dưa leo, nghe Chu Nhược Nhược nhắc đến cầu của mọi người, chợt cười, làm rơi cả mấy miếng dưa leo: "Có lẽ tiền của Tiếu Thanh sau này đều dùng vào việc chiêu đãi mọi người nhỉ."

      "Phương Ngu, cậu coi trọng tình của Tiếu ‘đẹp trai’ à?" phải Lâm Lâm nhìn ra, khóe miệng lại còn cười gian nữa chứ.

      "Bản chất quyết định ý thức!" Phương Ngu .

      Thành Hạ nằm lỳ ở giường gửi tin nhắn cho Lâm Phóng, hỏi ấy lúc trước tìm bạn có khao mọi người hay , Lâm Phóng , tìm bạn chứ phải là tuyển người đẹp, có khao cái đầu ấy, có số tiền đó để dành mà dẫn bạn chơi còn hơn.

      Thành Hạ trả lời ấy mấy chữ: Người khác thường, nhân tính.

      Nghe , cuối cùng Tiếu Thanh vẫn khao mấy người ở phòng của cậu ta, vì uống nhiều quá, nên lỡ lời câu danh ngôn, ngày hôm sau đồn tới cả nhóm, bị bốn vị nương cực kỳ coi thường.

      "Tam nhân hành tất hữu ngã thê!"** (Ba người cùng ắt có vợ của tớ)
      (**Gốc: ‘Tam nhân hành tất hữu ngã sư’Nghĩa là: Trong ba người cùng ắt có thầy của ta)

      Theo người tiết lộ tình hình, sau ba tuần rượu, Tiếu ‘đẹp trai’ bị tra hỏi bí quyết theo đuổi người đẹp, Tiếu ‘đẹp trai’ cười tà mị "Còn đây là bí mật bất truyền của tớ", sau đó phun ra câu danh ngôn này.

      Từ sau khi kết thân với bạn Khoa Ngoại ngữ, Tiếu Thanh với nhóm bạn thân Phương Ngu và Thành Hạ càng ngày càng xa cách, chỉ chào hỏi khi học mà thôi, hơn nữa, có vẻ như ‘trình’ tiếng Pháp của Tiếu Thanh còn tăng lên, gặp mặt Phương Ngu và Thành Hạ liền chào câu "Bon¬jour".

      Khó khăn lắm mới có ngày Tiếu Thanh ăn cơm cùng các , Phương Ngu : "Tiếu Thanh, sau này, cậu đừng tìm bạn học Khoa nhạc nhé, nếu là Khoa nhạc đừng là chuyên ngành Tuồng đấy, tớ nghe đau đầu lắm."

      "Nếu là người học Tuồng mua hai cái nút tai là được, nhưng nếu cậu tìm người tập Taekwondo, Judo nhất định phải cách xa tớ ra chút, những thứ đó chơi." Thành Hạ bổ sung.

      " có lý." Phương Ngu gật đầu phụ họa.

      "Tớ hai người các cậu này, khổ tớ quá, tớ vừa mới bắt đầu mà các cậu coi trọng à?" Tiếu Thanh nuốt sợi mì xuống, hỏi.

      "Chúng tớ như vậy, mục đích là hi vọng cậu và người này được lâu dài, thiên trường địa cửu - biển cạn đá mòn mà thôi." Phương Ngu .

      Thành Hạ gật đầu: "Có lợi cho ổn định xã hội, còn có lợi cho cá nhân cậu tiến bộ, cớ sao làm?"

      Tiếu Thanh lảng sang chuyện khác, đến chàng thạc sĩ Khoa toán săn đón Phương Ngu . . . . . .

      Năm thứ nhất, tình sinh viên cũng bắt đầu hình thành.

      Nhìn tình của người khác rút ra bài học cho mình, những ngày sau đó trôi qua rất nhanh, thoắt cái đến cuối kỳ. Ngày nóng bức lại còn phải học biết là cực hình thế nào?

      Gửi tin nhắn cho Lâm Phóng than thở, nếu được sống ở dưới nước tốt.

      Lâm Phóng cười ngất, : sống ở dưới nước, trừ Nàng Tiên Cá có cóc khô gì!

      Thuận tiện, Lâm Phóng lịch trình nghỉ hè thu xếp ổn thỏa hết rồi, ba Lâm hỏi có ghé chơi .

      Thành Hạ phải về nhà với mẹ.

      Cũng sắp tới kỳ Tập quân , thi cuối kỳ đáng sợ. Chẳng qua, các nam sinh hưng phấn, còn các nữ sinh sợ rám, đen.

      Tới ngày thi, Thành Hạ lại ngủ quên, thiếu chút nữa trễ, đến phòng học lớn phát Học trưởng Hành lý Giang Nam Đồng đứng rất lịch bục giảng.

      Cuộc thi bắt đầu, cũng có gì là khó.

      Vừa làm bài, ánh mắt liếc thấy có người đứng bên cạnh, đứng hồi lâu vẫn nhúc nhích, Thành Hạ ngẩng đầu lườm cái, đừng nhìn, nếu nhìn nữa quên hết đáp án những câu còn lại, Học trưởng hành lý cũng nhìn cái, gật đầu rồi tiếp tục giám sát.

      Chỉ còn câu cuối cùng thôi! Thành công sắp ló rạng.

      Vẫn ra sức ghi ghi chép chép lên giấy.

      Ông trời ơi! muốn bay ngay đến căng tin của trường mua cây bút chấm điểm (chất lượng kém chút cũng được) để lừa gạt họ.

      bàn tay trắng nõn cầm cây bút chấm điểm, đặt lên bài thi của , nhàng để xuống rồi qua.

      Oaaa! muốn mua lá cờ thi đua để
      [​IMG]
      251XYZ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :