Độc Sủng Tiểu Bảo Bối - Mạch Mạch Lang (C42)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Byn.Small

      Byn.Small Well-Known Member

      Bài viết:
      137
      Được thích:
      2,532
      [​IMG]
      Độc Sủng Tiểu Bảo Bối

      Tác giả: Mạch Mạch Lang
      Thể loại: Xuyên , hài, siêu sủng, cung đình
      Số chương: 94
      Editor: B.Y.N (@Byn.Small)
      Nguồn convert: http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=104281&s=7fd3b36a342c71b14c4cf2dd61fa35b5
      Nhân vật chính: Thang Nguyên - Triệu Nguyên Duệ. Phối hợp diễn: nhiều người ^^
      Lịch post: 1-3c/tuần.

      [​IMG]
      Văn án
      Chuyện về Hoàng đế độc sủng tiểu cung nữ.
      Kiên trì ngược, sủng ái đến cùng.
      (đây là văn án của tác giả)

      P/s: cái này ta viết
      Hoàng đế, 1 người lạnh lùng, mạnh mẽ và quyết đoán. có tình cảm với bất kỳ nữ nhân trong hậu cung, biết chân chính là như thế nào cho đến khi gặp nàng. sủng nàng, nàng, thậm chí chăm sóc nàng như chăm sóc con mình (chỉ với nữ 9 mới vậy thôi còn đối con lại khá lãnh đạm). Cho đến 1 ngày, nàng bị phi tần hạ độc thủ buộc phải rời chữa bệnh 1 năm, ở trong cung bắt đầu lãnh khốc xử lý những người hãm hại nàng, dọn sạch hậu cung chờ nàng trở về.

      Nàng, 1 người tâm kế giỏi, khá ngây ngô nhưng nhiệt tình cùng dứt khoát. Trong cung, chỉ cần ai tốt với nàng nàng đều tốt lại, ai liên quan đến nàng nàng mặc kệ. Lúc đầu được Hoàng đế sủng hạnh nàng đón nhận 1 cách gần như vô cùng thoải mái cùng hiển nhiên, nàng với nàng muốn vào hậu cung. Tình của nàng đối với là duy nhất, sống với , thương , cùng nhau trả giá…cứ như vậy cho đến lúc nhắm mắt xuôi tay.
      [​IMG]
      Mục Lục
      C1 - C2 - C3 - C4 - C5 - C6 - C7 - C8 - C9 - C10
      C11 - C12 - C13 - C14 - C15 - C16 - C17 - C18 - C19 - C20
      C21 - C22 - C23 - C24 - C25 - C26 - C27 - C28 - C29 - C30
      C31 - C32 - C33 - C34 - C35 - C36 - C37 - C38 - C39 - C40
      C41 - C42 - C43 - C44 - C45 - C46 - C47 - C48 - C49 - C50
      [​IMG]
      C51 - C52 - C53 - C54 - C55 - C56 - C57 - C58 - C59 - C60
      C61 - C62 - C63 - C64 - C65 - C66 - C67 - C68 - C69 - C70
      C71 - C72 - C73 - C74 - C75 - C76 - C77 - C78 - C79 - C80
      C81 - C82 - C83 - C84 - C85 - C86 - C87 - C88 - C89 - C90
      C91 - C92 - C93 - C94

      [​IMG]
      Last edited: 30/8/16
      tart_trung, AChu, Hương Thảo9 others thích bài này.

    2. Byn.Small

      Byn.Small Well-Known Member

      Bài viết:
      137
      Được thích:
      2,532
      Chương 1: Trọng sinh

      Mùa đông Hồng Hi năm thứ hai mươi ba đặc biệt lạnh, ngoài sân của cung điện to nguy nga đều bị tuyết trắng vùi lấp.

      sương phòng trong Dưỡng Tâm điện xa xôi, cạnh hỏa lò 2 ma ma ngồi. Cửa chi nha tiếng bị mở ra từ bên ngoài, từ rèm cửa dày thiếu niên thanh tú tiến vào, đôi mắt đen láy quét 1 vòng trong phòng, liền cưới với hai người bên trong.

      Trong phòng ma ma mặc áo màu xanh nhạt quay đầu nhìn lướt qua, bĩu môi. ma ma khác nhìn phản ứng của ma ma đối diện, nhìn người tới cả giận : "Tiểu tử, muốn đông chết người a, còn mau cút vào."

      Thiếu niên cười càng tươi, thân thể run rẩy dựa vào cạnh hỏa lò, tay lấy bọc đặt lên mặt bàn mở ra. Bên trong là mấy loại điểm tâm, còn có bao hạt dưa nho đen mẩy, sắp xếp gọn gàng xong liền đưa bàn tới cạnh ma ma mặc áo màu xanh nhạt.

      Ma ma mặc áo màu xanh nhạt nhìn nhìn bàn, cũng khách khí, nắm vốc hạt dưa lên bị cụng mạnh, cốp cái tay liền hồng, rất nhanh liền sốt ruột đứng lên, miệng thầm: "Trời lạnh như vậy, tay hồng nửa ngày bất quá còn ấm."

      Thiếu niên nghe xong từ từ : "Lâm ma ma, tiểu nhân bóc cho ngài." xong biết từ nơi này lấy ra đĩa , nắm lấy hạt dưa, bóc lấy thịt hạt.

      Mắt Lâm ma ma tà mị nhìn , miệng giả khuông giả thức* : "Sao dám làm phiền Chúc công công, tại ngài là tâm phúc bên người Quý nhân, tiền đồ rộng mở, chỗ này của ta có mặt mũi lớn như vậy." xong liền đến đoạt lấy hạt dưa.

      *Giả khuông giả thức: giả nghiêm túc giả lễ nghĩa

      Tiểu Chúc Tử bốc hạt dưa, tay ngừng bóc, miệng cẩn thận khen: "Tiểu nhân có thể có ngày hôm nay ít nhiều đều nhờ ma ma, nếu có ngài bồi dưỡng, sao có thể vừa mắt Quý nhân, đôi khi cảm niệm, có thời gian rảnh liền tới đây thăm ngài." xong liền đẩy chồng thịt hạt trắng trẻo mập mạp tới.

      Lời hay ai cũng thích nghe, Lâm ma ma hừ tiếng, cũng để ý hạt dưa bóc vỏ bàn, chỉ lo bóc hạt dưa, cũng để ý thiếu niên kia.

      Ma ma mặc áo màu vàng ngồi đối diện Lâm ma ma mở miệng khuyên giải : "Người này già rồi, sai biệt lắm, ở chỗ này trong cung kiếm ăn, tương lai gặp phải chuyện khó xử, thân thủ liền thiếu cái nhân tình."

      Lâm ma ma hung hăng tặng đối phương ánh mắt như đao, miệng oán hận : "Ai cần lão già ngươi nhiều chuyện, người ta là có tình có nghĩa, dựa vào cái gì trèo lên ta, là ta lòng dạ ác độc, làm được tốt."

      Mắt thấy càng càng nghiêm trọng, Chúc tiểu thái giám có điểm hoảng thần, đưa mắt nhìn ma ma đối diện, Lâm ma ma nhìn 2 người kia nhìn nhau lại càng tức giận, phanh đứng dậy, " cho người sống mà." Sau đó liền hùng hùng hổ hổ ra ngoài.

      Ma ma mặc áo màu vàng cũng nhịn được phải thở dài, Lâm ma ma này là người may mắn, chẳng trách dù cố gắng thế nào cũng thể ngoi lên, thấy Tiểu Chúc Tử lo lắng nhìn mình nháy mắt ra dấu, ngẫm lại nàng kia theo tiểu tử này cùng hầu hạ con nuôi Tào quý nhân lâu, chỉ có thể kiên trì tiến lên giữ chặt Lâm ma ma nổi giận đùng đùng, kéo đến bên giọng thầm.

      Chuyện kết thúc, mặc dù mặt Lâm ma ma còn tức giận, nhưng vẫn cam lòng gật gật đầu, trước khi hung hăng tặng Tiểu Chúc Tử cái liếc mắt rồi mới ra ngoài.

      Tiểu Chúc Tử chạy theo ma ma mặc áo màu vàng, tiếng cảm tạ, ma ma nhìn bất đắc dĩ : "Biết ngươi thương muội muội đồng hương kia, Lâm ma ma xem như đáp ứng rồi, chuyện này ngươi cũng biết trì hoãn lâu được."

      Tiểu Chúc Tử thành tâm cảm tạ : "Ta biết Tô ma ma ngài thiện tâm, mấy ngày nay muội muội tiểu nhân nhất định tốt."

      "Nếu được còn gì tốt hơn, nếu chúng ta gặp chuyện tốt, cũng mất mấy ngày công phu."

      "Ngài cứ yên tâm." Tiểu Chúc Tử nhanh chóng cam đoan.

      thông minh còn biết đây là cái địa phương gì, nơi này là Kiền Thanh cung, là chỗ gần Hoàng thượng nhất, bao nhiêu ánh mắt nhìn chằm chằm nơi này. vào dễ, nhưng sau khi rời khỏi đây còn muốn ra ngoài, là nằm mơ. Cho nên đồng hương muội muội Thang Nguyên truyền tin cảm phong hàn, muốn Lâm ma ma mang nàng rời khỏi đây, phải tận lực tìm cách phối hợp với Tô ma ma, tranh thủ vài ngày thư thả.

      Trước kia bọn họ là nhóm cùng nhập cung, đồng hương cũng có vài người, chưa tới vài năm, chỉ còn và Thang Nguyên, luyến tiếc liền tìm cách để Thang Nguyên ra ngoài tự sinh tự diệt, đến lúc đó toàn bộ thâm cung ngước mắt quen, tư vị này dễ chịu.

      Buổi tối trong tiểu sương phòng bắt đầu quyết định vận mệnh của Thanh Nguyên nương, sáng sớm tỉnh lại tâm liền thay đổi. Sau khi mở to mắt, trí nhớ như nước róc rách chảy vào não nàng, sống sót thoát khỏi đại nạn.

      Nhất thời thần trí đều là kinh ngạc cùng khó tin, có thể sống lại lần nữa nàng rất cao hứng, kiếp trước nàng bị bệnh tật tra tấn đến chết sống lại cho đến lúc chết. Có được khỏe mạnh cường tráng nàng cầu còn cầu được, nhưng cách sống này nàng hưởng thụ được, sau khi chết phải uống canh Mạnh Bà rồi đầu thai chuyển thế sao? Loại nửa đường tiếp nhận còn mang theo trí nhớ 2 kiếp tính như thế nào. Càng bi ai là thân thể nguyên chủ này vốn là cung nữ, tuy rằng làm cung nữ cho người đứng đầu thiên hạ, nhưng vẫn là nô tài hơn kém. Thân phận nô tài như vậy còn có thể tự do sao?

      Còn ưu tư về tình cảnh của bản thân nàng bị thanh mở cửa làm bừng tỉnh, ngoài cửa thiếu niên thanh tú vội vàng tiến vào, cẩn thận lục lại trí nhớ thiếu niên này hẳn là đồng hương của nàng Chúc Hải, nàng mạnh mẽ từ giường ngồi dậy, còn biết nên mở miệng thế nào, đối phương liền vội vàng : "Thang muội muội, ngươi nên gấp gáp, ta nhờ Lâm ma ma lưu tâm, nàng đáp ứng chúng ta chờ vài ngày, ta xem thần sắc ngươi tại cũng tệ lắm, đây là thuốc ta xin Lâm gia gia, là chữa bệnh thương hàn đặc biệt hữu hiệu, ngươi nhanh ăn , ta thể nhiều lời với ngươi, Lâm gia gia bên kia thể thiếu người, nếu ngươi có việc gì kêu Giai Mẫn tới tìm ta."

      đợi Thang Nguyên tiếng cảm ơn người vội vội vàng vàng rời , lưu lại bình hồ lô . Đây là người đầu tiên Thang Nguyên nhìn thấy ở thế giới này, còn có công phu cần thở. Nhưng hiển nhiên là người tốt, Thang Nguyên cảm thấy mở đầu vận khí xấu.

      Biết tại mình bị bệnh có cách nào làm việc, nhưng lại thoát khỏi nguy hiểm, trong trí nhớ cung nhân càng bệnh lâu càng có kết cục tốt, Thang Nguyên quyết định vô luận như thế nào trước phải dưỡng cho khỏi bệnh, kiếp trước bệnh lâu, kiếp này nàng muốn lại bị hủy trong bệnh tật.

      Ở trong phòng ngây người ước chừng hai ngày, rạng sáng ngày thứ ba, Thang Nguyên liền bắt đầu thu thập, theo trí nhớ thô sử cung nhân phải tập hợp.

      Mùa đông giờ sửu, đúng vào thời khắc tối tăm khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo, nhóm chủ tử đến giờ dần mới dậy, bọn họ phải làm việc trước.

      Thang Nguyên mới ra cửa liền gặp tiểu nương, còn chưa nhận ra là ai, đối phương rất thân thiết kéo tay nàng.

      Chỗ các nàng có mười lăm tiểu cung nữ hợp thành, phụ thuộc vào hai ma ma đứng đầu, Lâm ma ma làm trưởng, Tiếu ma ma làm phó.

      Lâm ma ma cao cao đứng bậc thang nhìn cung nữ, Tiếu ma ma thấp giọng hô tên đám cung nữ, phân công địa điểm quét dọn.

      Thang Nguyên xuyên về cổ đại làm tạp dịch sơ cấp, suy nghĩ hết cái này đến cái khác. Tiểu nương đứng bên cạnh nhàng lôi kéo tay áo nàng, mắt phát sáng nhìn nàng, "Tiểu Thang Nguyên, còn thất thần, nhanh a." xong liền đặt dụng cụ lên tay nàng, sau đó giận dữ : "Xong rồi, hôm nay lại quét dọn hành lang dài, ngươi chú ý bản thân chút, bệnh vừa khỏi coi chừng lại bị gió thổi trở về."

      Thang Nguyên rên tiếng cầm lấy dụng cụ quét dọn, gắt gao đuổi theo, tuy nàng kế thừa trí nhớ, nhưng vấn đề đường cụ thể cũng ràng lắm, vạn nhất bị người bỏ lại, khẳng định nàng tìm được đường trở về. Nếu may mắn xuất môn gặp người tốt, ngay cả bắt đầu làm việc quen vẫn cảm thấy dễ dàng vượt qua.

      Tiểu nương làm cùng nàng tên Giai Mẫn, rất thích cười, lúc cười lên còn có hai lúm đồng tiền đáng , nhiều nhất mười lăm mười sáu tuổi, tại nửa đêm khuya khoắt làm việc nặng nhọc. nương Thang Nguyên thương cảm người khác, nhưng kỳ nàng tại còn hơn nương trước mắt này tuổi, thân thể vừa mới khỏi bệnh, mặt trắng bệnh hé ra, nếu so ai đáng thương phải nàng thảm hại hơn sao.

      Giai Mẫn nương quả nương tốt, nàng giúp đỡ Thang Nguyên truyền tin cho Chúc Hải, tình cảm với Thang Nguyên trước kia cũng rất tốt. Khi bệnh vẫn là nàng đưa cơm cho nàng, nếu có nàng Thang Nguyên chết bệnh cũng chết đói.

      Các nàng làm việc hành lang có vẽ tranh ở Lâm hồ, trừ ngọn đèn mông lung ở xa xa, các nàng đứng ở hành lang hai người mặt đối mặt còn nhìn nhau. Càng miễn bàn gió thổi qua mặt hồ kết băng còn mang theo lãnh khí, đây chính là nơi chịu lạnh tuyệt hảo nhất.

      tại chỗ này chỉ có hai người bọn họ, tay run run kéo cổ tay áo cao lên, Thang Nguyên bị gió thổi nhanh chóng cảm thấy bị đông lạnh, thê thảm nhìn Giai Mẫn ngây ngô cười. Đáng tiếc dưới khung cảnh tối như bưng, mị nhãn vứt cho người mù, người ta căn bản thấy, ngược lại rất khí khái : "Vận động liền nóng người, làm nhanh xong sớm. Ngươi bắt đầu lau bên này, ta qua bên kia. Ngươi trăm ngàn đừng miễn cưỡng, được có ta, lại bị bệnh." câu như vậy, dấu chấm đoạn lợi hại, trong đó còn có thể nghe được tiếng răng đánh nhau. xong cũng đợi nàng đáp lời, tự mình cầm dụng cụ bước .

      Thang Nguyên run run nhìn người xa, trong lòng càng cảm thán vận khí mình tốt, Thang Nguyên trước kia chân chính là nương tốt, tại hảo báo (quả báo tốt) rơi xuống người nàng. Trong lòng cảm động, gió lạnh cũng thấy khó khăn như vậy. Cầm khăn lau vách hành lang đến khe rãnh cũng nhìn thấy bụi bặm.

      Quả nhiên hai người còn chưa gặp lại, Thang Nguyên muốn lau ra tầng mồ hôi, nhưng loại thời tiết này nóng cũng dám cởi quần áo, chỉ có thể lau lau mồ hôi mắt, tiếp tục làm việc, chỉ hy vọng có tiếng trống giúp tinh thần hăng hái thêm hoàn thành công việc. Thân thể này tuy rằng bệnh lâu mới khỏi, thói quen làm việc vẫn còn tồn tại người, chỉ có chút kiệt sức, cũng có gì khoẻ. Chỉ mong sau khi làm xong toàn thân đau nhức là được.

      Thang Nguyên làm việc khí thế ngất trời, thấy phía trước có thân ảnh gầy, cuối cùng cụng nhìn thấy hy vọng.

      Hai người hợp tác cuối cùng cũng lau xong cái hành lang này, đồng dạng thấm mồ hôi mặt, cười hề hề nhìn nhau. Giai Mẫn nhìn Thang Nguyên tâm cười : "Thang Nguyên, chân ngươi có thể đứng lên được ."

      Thang Nguyên ngây ngốc sửng sốt chút, cười càng tươi. Hôm nay ở chỗ này biết ngày mai ở đâu, có người tâm đối với ngươi, hy vọng ngươi khẻo mạnh, có gì so được với việc ấm lòng người này.

      Hai người dắt tay nhau, bước nhanh tiêu sái trở về. Ở đây, chạy tuyệt đối cho phép, chân các nô tỳ như nàng tự nhiên có phen công phu, nghe có thái giám đường gót chân vừa chạm xuống đất liền nhanh chóng nhấc lên.

      Xong nhiệm vụ, trở về phòng lau người chút, thay đổi y phục làm việc lúc nãy. Vừa chờ nàng thu thập xong, Giai Mẫn liền ôm chăn nệm tiến vào.

      Thang Nguyên ngạc nhiên nhìn nàng, Giai Mẫn nhéo nhéo mặt nàng : "Phòng này tuy rằng lại đơn sơ, cũng may thanh tịnh, ta qua ma ma, chúng ta ở chung, ngươi có chịu ."

      Thang Nguyên nghĩ nghĩ mới nhớ lại, nàng vốn cũng ở cùng những người khác trong phòng lớn, bởi vì sinh bệnh mới bị đưa đến phòng hẻo lánh đơn sơ này. Tuy rằng chỉ có 1 cái giường, mùa đông cũng đủ cho 2 người ngủ, nhưng là cùng Giai Mẫn, vẫn hơn ở chung với người khác, tránh khả năng gặp nguy hiểm, tới nơi này là xuôi gió xuôi nước.

      Giai Mẫn thấy nàng ngây ngốc như vậy, trêu ghẹo : "Như thế nào thích ta ở cùng với ngươi, hay là ngươi muốn ta trở về."

      Thang Nguyên hồi thần, vội vàng tiếp nhận chăn nệm của nàng, để vào bên trong giường, lấy lòng : ", tốt hơn lúc bị bệnh."

      Giai Mẫn nghe nàng xong chạy tới che miệng nàng, " bậy cái gì, ngươi mới bao lớn, chuyện như vậy, đáng để ngươi ồn ào, ngươi vừa mới được ông trời ban mệnh trở về, cẩn thận ông trời nghe thấy liền thu hồi mạng của ngươi."

      xong lời cuối cùng liền bắt đầu hù dọa nàng, bất quá lấy tuổi của Thang Nguyên ở đại quả có thể bị dọa sợ sao, Thang Nguyên dứt khoát gỡ tay che miệng mình, cười cười nhưng ánh mắt giảo hoạt lại che dấu được.

      Từ ngày đó, hai người liền ở chung như vậy, Giai Mẫn như trưởng tỷ cẩn thận chiếu cố nàng, Thang Nguyên thuận thuận lợi lợi kiếp sống làm thô sử cung nữ.
      Last edited: 10/10/15
      h0903nhunhu, Lim-0403, tart_trung14 others thích bài này.

    3. Byn.Small

      Byn.Small Well-Known Member

      Bài viết:
      137
      Được thích:
      2,532
      Chương 2: Giai Mẫn

      Hai năm sau, Thang Nguyên mười bốn tuổi, tuy rằng vẫn nàng làm thô sử cung nữ, nhưng cuộc sống cũng dễ chịu hơn trước, trước kia bị khi dễ tính tốt, về sau còn thường có người lấy lòng nàng. Chuyện này với nàng xu quan hệ, chủ yếu là nàng tại có người chống lưng. Năm kia, khi tuyển người đến Nam điện, Giai Mẫn ngoài ý muốn bị tuyển , đến Ngự Thủy phòng Nam điện. trắng ra chính là cái chỗ cung nữ nấu nước sôi, nhưng cũng phải nhìn đến đó là chỗ nào. Chỉ cần là địa phương kia, ngay cả đến bọ hung cũng phải bọ hung bình thường.

      Giai Mẫn rồi, nàng cũng trở về phòng lớn, sáu nha đầu chen chúc chung cái giường. Tuy rằng người ta cũng tùy tiện đắc tội với nàng, nhưng Thang Nguyên vẫn hoài niệm lúc hai người ở chung trong phòng thoáng gió, bên ngoài bất kể khổ cực như thế nào, nhưng khi ở trong phòng hai người cái gì đều có thể . Bất quá đây là lựa chọn tốt nhất của các nàng, thâm cung lạnh lẽo này chỉ có lối thoát duy nhất, nếu hướng lên , tự tại khoái hoạt đều được lâu dài.

      Hai ngày trước Giai Mẫn kín đáo truyền tin tức tới , tỷ muội cùng phòng với nàng ở điện cũ có chỗ rất tốt, nàng mau chuẩn bị.

      Thang Nguyên thực mong đợi có thể cùng Giai Mẫn làm việc cùng nhau, cây chuyển chỗ chết, người chuyển chỗ vẫn sống. Có đường sữa có thể ăn nàng chọn ăn đường trắng.

      Cho nên lúc Giai Mẫn nàng chuẩn bị cho tốt, nàng có chút khẩn trương, nhưng tận lực suy nghĩ lại biết cụ thể muốn làm gì. Giai Mẫn khi đó cũng chuẩn bị cái gì nha, lúc nàng bị chọn tình là ngoài ý muốn, cũng chỉ do thái giám vẻ mặt cực kỳ cao ngạo, lạnh như băng mấy câu, liền đưa người . Sau hôm đó đại hảo vận liền rớt xuống người Giai Mẫn, sau này Giai Mẫn có là như nằm mơ. Bao nhiêu người suy nghĩ bể đầu muốn vào, kết quả lại lạc đến đầu Giai Mẫn, này kéo bao nhiêu cừu hận a!

      Vừa mới bắt đầu Thang Nguyên còn sợ nàng ở bên đó tốt, sau khi tình hình lắng xuống mới phát , Giai Mẫn nương quả có năng lực, biết có bị báo thù , nhưng tại quả là chân đứng vững vàng, còn có dư lực đề bạt tiểu muội.

      Thang Nguyên cũng muốn làm việc thua kém ai, đáng tiếc nàng duy nhất có thể làm hình như chính là chiếu cố chính mình, đừng xảy ra cố, đừng cùng người sinh thị phi, trăm ngàn đừng trêu chọc ma ma quản .

      Đến ngày, nàng được ma ma quản mặt lạnh chúc mừng, dưới hết thảy ánh mắt ghen ghét che dấu của những người cùng phòng, thuận thuận lợi vào làm trong chủ điện của Dưỡng Tâm điện.

      Dưỡng Tâm điện phân thành ba đại điện, Hoàng thượng tự nhiên ở hướng đông chủ điện, sau đó lại phân thành Bắc điện cùng Nam điện, Bắc điện cùng Nam điện đều trang trí, quy tụ các vật lớn của hoàng đế, Bắc điện lại là thư phòng cỡ lớn, đằng trước là thi thư của hoàng đế, lúc đó từng chiêu rất nhiều đại học giả tới giúp biên thư. tại Hoàng đế hiển nhiên làm nữa, trừ bảo lưu lại cái giá sách lớn kia, Bắc điện cũng trang trí gì thêm. Mà về Nam điện, nghe tiền triều có vị sủng phi vào ở Nam điện, được Hoàng đế lúc ấy độc sủng, đáng tiếc sau khi Hoàng đế kia chết kết cục rất thê thảm. Mà tại bên trái Nam điện, cơ bản tất cả cung nhân đều ở đó.

      Tất cả cung nhân Dưỡng Tâm điện đều hầu hạ Hoàng đế, lấy Lương Nguyên Bảo thái giám đứng đầu Kính phòng, dưới có các đại thái giám phân công quản lý riêng từng nơi, dưới nữa có vô số tiểu thái giám. Mà cung nữ tính ra tương đối ít, chủ yếu là vì này vị Hoàng đế này hiển nhiên thích dùng thái giám có liên quan, Như căn dặn hạ nhân phân ở các nơi, cứ làm tiểu nhân mà sống, cách khác có rảnh chạy đâu, cũng được xuất trước mặt Hoàng đế.

      Thang Nguyên lập tức đến Ngự Thủy phòng hay cách khác chính là chỗ nấu nước sôi, gồm thái giám quản , ba tiểu thái giám trông giữ năm đại lò đồng, ngày đêm giữ lửa nấu nước. Hai cung nữ chính là Thang Nguyên cùng Giai Mẫn canh năm tiểu lò, chủ yếu cung ứng nước trà.

      Sau khi Thang Nguyên đến nhận chức liền biết sống rất nhàng, chỉ cần chú ý củi lửa tắt là được, nước sôi có thái giám tự đến lấy, trong Ngự Thủy phòng có hai gian, gian ngoài để mấy cái ghế, là để cung nhân nhóm lửa lấy nước nghỉ chân, kỳ thực chính là để nhóm cung nhân lấy nước nhàn hạ tán gẫu dùng trà.

      thể sau khi đến đây nơi này, cuộc sống Thang Nguyên sung sướng bát quái đến cực điểm, tuy rằng nàng thể ra bên ngoài, nhưng nàng chọn vị trí gần cửa nhất, chỉ cần thái giám ở gian ngoài cố ý hạ giọng, nàng đều có thể nghe ràng.

      Tựa như tại, nàng quen mùi nghe lén thái giám chuyện phiếm về việc phủ nhị hoàng tử sắp chuyển ra ngoài.

      "A, Tiểu Lý Tử, ngươi như thế nào còn ở đây, Nhị Hoàng tử muốn chuyển ." Thanh thô ráp khan khàn mang theo trào phúng.

      "Ngươi gì đâu a." Có người vội vàng biện giải.

      "Cũng biết khoảng thời gian trước là ai cứng rắn muốn chui đến chỗ đó, như thế nào lại nhường cho người khác chui rồi."

      "Ngươi. . . ."

      "Chậc chậc, đều ít câu." Thanh ôn nhuận, Thang Nguyên nhận ra thanh này, người khuyên giải gọi là Trương Tiểu Bảo, nghe là đồ đệ của đồ đệ Lương tổng quản, mỗi ngày Ngự Thủy phòng đều là mở hàng, sau đó liền quen mặt, sáng sớm Thang Nguyên sắp xếp nước, tiếp đó đến rồi lĩnh . Thang Nguyên muốn lấy lòng , dù sao đều đến rất đúng giờ, nàng liền tiện tay chuẩn bị. Nhưng đối phương lại đối với nàng khá tốt, có khi còn mang chút điểm tâm qua đêm đến cho nàng. Thang Nguyên thực hưởng thụ, thấy đến mặt liền hơn chút vui mừng.

      Thanh thô ráp khan khàn giọng : "Nghe là Tiểu Lộ Tử , a, tiểu tử này bình thường vô thanh vô tức, nghĩ tới yên lặng tiếng động liền bám lấy quý nhân." Vừa còn làm hành động tặc lưỡi.

      Đối phương lạnh lùng : "Quý nhân cái gì, phải tiểu tử này mặt bám sát đít Quế công công người ta a, đắc ý cái gì, ta xem có kết cục gì tốt."

      Có người kinh ngạc : "Quế công công bên cạnh Huệ phi, làm sao có thể?"

      Tiếp theo là bốn phương tám hướng liên thanh ho khan, kỳ tình cờ nghe được liên tiếp bát quái ở cổ đại, Thang Nguyên phòng trong cũng nhịn được ho khan tiếng, ngẩng đầu liền thấy, Giai Mẫn tiếu tựa phi tiếu nhìn nàng.

      Làm vài ngày, Thang Nguyên cảm thấy nàng có thể làm việc này sống đến già, nếu thể xuất cung ra ngoài, nàng nguyện ý cả đời chiếm vị trí này. Nàng vụng trộm ý tưởng này cho Giai Mẫn, Giai Mẫn nghe xong cười mắng nàng có tiền đồ, sau đó tự mỉm cười trầm tư nửa ngày, Thang Nguyên đoán chừng Giai Mẫn suy nghĩ về tương lai của mình. Nhưng căn cứ vào dáng vẻ xấu hổ của đối phương, Thang Nguyên liền thấy kỳ quái, trong cung này trừ thái giám chính là cung nữ, bình thường có tiểu tử nào có thể khiến thiếu nữ Giai Mẫn hàm xuân a.

      Từ khi Thang Nguyên đến đây, biết các thái giám như thế nào rất năng đến Ngự Thủy phòng, lúc đến đều nhìn về phía Giai Mẫn chào hỏi, Thang Nguyên ở bên cạnh cảm thán loại cảm giác nhà có con mới lớn. Làm tỷ muội duy nhất của Giai Mẫn nương, Thang Nguyên thực thuận lợi cùng rất nhiều thái giám chuyện, sau đó còn có nhiều người giống Trương Tiểu Bảo mang điểm tâm nho đến cho nàng. Thang Nguyên vô số lần tỏ tâm tư cùng Giai Mẫn, muốn núp sau đại thụ tránh gió, nguyện ý cả đời sống dựa vào Giai Mẫn. Giai Mẫn nghe xong nàng ngốc, liền xoa xoa đầu nàng bật cười mắng nàng là đồ ngốc.

      Giữa lúc người đến người , nàng kết giao với hai người đối với nàng đặc biệt tốt, nhất là Trương Tiểu Bảo, nàng có thể cảm nhận đối tốt với nàng, tuy rằng hay mang tới điểm tâm để qua đêm. Nhưng quả giúp nàng giải quyết ít chuyện phiền toái. Tại thâm cung làm việc luôn xem trọng nhân tình qua lại, thái giám cao có thể quan tâm tới cung nữ thấp kém cầu hồi báo, quả là khó có được. Hầu hết những người khác cũng chỉ pha trò lấy lòng nàng, nếu có chuyện gì, luôn có vô số lý do để từ chối. Cho nên Trương Tiểu Bảo tâm liền vô cùng trân quý.

      Thang Nguyên vốn tưởng rằng mình có thể ở đây lâu dài, nhưng tình luôn xảy ra biến hóa. Tối đó nàng giao xong việc cho người trực đêm liền trở về phòng nghỉ ngơi, vốn Giai Mẫn hẳn phải sớm ở trong phòng, lại thấy bóng dáng. Thang Nguyên nghĩ rằng Giai Mẫn đâu đó la cà, cũng để ý liền tự mình rửa mặt sạch , trốn vào chăn bông. Thang Nguyên đợi nửa ngày vẫn thấy nàng trở về, liền mơ mơ màng màng ngủ. ngủ say, chợt thấy bên người có động tĩnh, trợn mắt mơ màng tưởng là Giai Mẫn, than thở câu, " Sao ngươi về trễ vậy." Sau đó tiếp tục ngủ.

      Sáng sớm thức dậy, Thang Nguyên cũng chuyện với Giai Mẫn, liền vội vội vàng vàng thay ca nấu nước. đường tới, liền cảm thấy ánh mắt người khác nhìn nàng có điểm kỳ quái, quá nhanh cũng nghĩ nhiều, giống như mọi khi nhận việc xong, bắt đầu kiểm tra tất cả bếp lò, thẩy lửa còn cháy tốt, mới yên lòng. Kế tiếp người lấy nước nếu ái muội nhìn nàng, cũng là tiếng chúc mừng. đến Thang Nguyên đầu óc choáng váng, nhìn người tới lui cũng dám hỏi thăm. Vốn định tóm người quen lại hỏi, vừa khéo hôm nay cái nhận thức cũng chưa đến.

      Đầy bụng nghi hoặc, trở về chuẩn bị hỏi Giai Mẫn chút, trở lại trong phòng mới phát , người xa lạ ngồi. Dọa Thang Nguyên sốc, tưởng rằng nhầm cửa, còn chờ nàng hỏi, người nọ liền chậm rãi tự giới thiệu, "Ngươi chính là Thang Nguyên, ta gọi là Lục Y, về sau chúng ta ở chung phòng."

      Thang Nguyên nghe đến choáng váng cẩn thận hỏi câu, "Kia Giai Mẫn đâu rồi?"

      Lúc Lục Y đến có hỏi thăm, ban đầu trong phòng có hai cái cung nữ tình cảm tốt lắm, nhưng tại người thăng chức, người lại hoàn toàn biết. Đoán chừng lại là tiết mục tỷ muội đường ai nấy thường diễn trong cung.

      Hiển nhiên đối phương chẳng hay biết gì, liền kiên nhẫn giải thích hai câu: "Nga, ngươi nương ban đầu ở nơi này a, nàng được hoàng thượng coi trọng, tại đáp ứng nơi khác."

      "A?" Thang Nguyên bị đến mông, bên tai đều lởn vởn cùng câu, được Hoàng thượng coi trọng, được Hoàng thượng coi trọng ... Có ý tứ gì, nhất thời hơn nửa khắc còn phản ứng kịp. Thẳng đến “đáp ứng” từ ngữ xa lạ này tiến thẳng vào đầu, nàng mới tiêu hóa được, trời ạ, Giai Mẫn bị Hoàng thượng ăn mất, Hoàng thượng con cũng có, Giai Mẫn lại bị lão Hoàng thượng như vậy ăn mất.

      Lại nghĩ đến tướng mạo Giai Mẫn đẹp như vậy liền thấy nội tình bên trong, Giai Mẫn khẳng định phải tự nguyện, chẳng lẽ nàng với nàng cứ như vậy rồi, sợ nàng thương tâm giống nàng. Thần a, đây chính là nương tốt, Ngài cần phải cứu lấy nàng.

      Đầu Thang Nguyên giống như đầu ruồi ở phòng trong vòng vòng, nghĩ như thế nào mới có thể cứu được nàng, suy nghĩ nửa ngày mới phát mình làm sao mới có thể gặp nàng cũng rất nan giải.

      màn này Lục Y nương xem vào mắt ràng chính là Thang Nguyên tâm tồn bất mãn, đố kỵ tỷ muội nhà mình được Hoàng thượng coi trọng, chỉ có chút mỹ mạo lại biết sống chết. Tổng kết 1 câu như vậy, Lục Y cũng gì nữa, để cho kẻ ngốc Thang Nguyên vòng vòng, tự thân lên giường nghỉ ngơi, ngày mai là ngày đầu tiên bắt đầu làm việc, nên chuẩn bị tinh thần.

      Thang Nguyên cách lúc rời giường tự nhiên tinh thần tốt lắm, sáng sớm liền đuổi tới Ngự Thủy phòng, lãng phí thời gian chờ Trương Tiểu Bảo tới lấy nước. Trương Tiểu Bảo vừa đến, nàng vội vàng giữ chặt , mở miệng liền hỏi Giai Mẫn xảy ra chuyện gì.

      Trương Tiểu Bảo chính là thản nhiên câu, Giai Mẫn tại đáp ứng rồi, rất tốt, ngươi quan tâm cũng hơn, tự chiếu cố mình cho tốt. Cái khác câu chịu nhiều lời, do dự lúc rồi bước .
      h0903nhunhu, Lim-0403, tart_trung12 others thích bài này.

    4. Byn.Small

      Byn.Small Well-Known Member

      Bài viết:
      137
      Được thích:
      2,532
      Chương 3: Nhìn trúng

      Từ ngày đó, tinh thần Thang Nguyên sa sút ít, hiền lành có thể lý giải, ai có điểm cẩn thận. Tâm ác tin đồn cũng nhiều, nàng đỏ mắt nhìn tỷ muội tốt của mình may mắn cũng có. Thang Nguyên nhất quán nếu nghe thấy cái xấu liền tự động tiêu trừ, ngày qua ngày coi như bình tĩnh.

      Lục Y đến đây mấy ngày nay, phát bạn cùng phòng của mình ở chung rất tốt, tuy rằng ngây ngốc, nhưng quả rất khuôn phép là người thành . Việc này đối với Lục Y mà muốn thực vừa lòng, sợ nhất là người an phận, bản thân muốn sống còn liên luỵ người khác. Thấy nàng là người tốt, cũng biết mấy ngày nay nàng quan tâm bạn cùng phòng cũ tâm tình tốt. Lục Y tận lực phiền nàng, tự mình làm tốt việc có thể làm.

      Cho nên mấy ngày nay Thang Nguyên ra ra vào vào, tại Giai Mẫn đến đó sống rất tự tại, trừ thiếu người chuyện, công việc đến cùng vẫn trôi chảy như trước.

      Nàng mấy ngày nay trừ có chút u buồn, hoàn toàn nghĩ tới về sau có Giai Mẫn làm sao bây giờ, cũng có thể có người lại thay đổi suy nghĩ của nàng.

      Trương Tiểu Bảo có đến tìm nàng, với nàng Ngự Thủy phòng chủ điện thiếu người, hỏi nàng muốn hay ? Thang Nguyên có Giai Mẫn quả có chút mê mang, nhưng nơi nào có chỗ tốt, nàng vẫn biết, sau khi nghĩ ràng liền vội vàng nhận lời.

      Đổi địa phương đổi cách sống, Thang Nguyên lần nữa mang theo nhiệt huyết trong lòng nhậm chức.

      Nàng được Trương Tiểu Bảo dẫn qua tiền sảnh dài, bốn phía đều yên tĩnh tiếng động, đáng tiếc Thang Nguyên chỉ lo đường dám ngắm loạn. Chỉ cảm thấy gạch lát càng càng phát ra tinh xảo cao quý, Trương Tiểu Bảo dừng chân lại, Thang Nguyên ở bên chờ.

      Thang Nguyên nâng nửa đầu cẩn thận đánh giá, mới phát bọn họ đứng trước cánh cửa, cửa treo rèm màu xanh đen, rất dày chút ánh sáng. Nàng quay đầu đánh giá bốn phía, phát nơi này chính là chỗ trong góc đại điện, kiến trúc duy nhất chính là cây cột màu đỏ thẩm kia, cánh cửa gắt gao đóng lại. Nhìn ra chỗ nào, Thang Nguyên như trước cúi đầu im lặng đứng.

      Rất nhanh, Trương Tiểu Bảo liền từ bên trong ra đến, giọng dặn câu, " chuyện cẩn thận." Sau đó khiến nàng theo sau , Thang Nguyên ở phía sau cực kỳ cẩn thận, sợ phát ra động tĩnh gì liền đắc tội với người ở bên trong.

      vào phòng trong, vào cửa chính là phòng khách lớn, tốp năm tốp ba công công hoặc đứng hoặc ngồi, thấy người tới cũng kỳ quái, chẳng qua là nghiêng mắt dò xét liền nhìn lại, theo cửa bên vào, mới phát bên trong nóng hầm hập thiêu ba cái đại lò đồng, nhìn thấy công việc quen thuộc, tim Thang Nguyên đập bang bang cuối cùng bình ổn lại. Tim đập bình ổn, sau đó ánh mắt cũng cứng đờ ra nữa, lúc này Thang Nguyên mới phát bên trong sớm có bốn cung nữ vây quanh năm tiểu lò bận rộn làm việc, vẻ mặt còn giống nhau như phải nhìn thấy là bếp lò mà là trân bảo hiếm có. Nếu Thang Nguyên nhớ lầm vốn chỉ có ba người, chẳng lẽ hơn chỗ trước kia người, kia phải năm người phân công quản lý năm tiểu lò, này vẫn là nấu nước sao?

      đợi nàng nghĩ thông suốt, Trương Tiểu Bảo nhìn nàng dùng sức nháy mắt ra dấu, Thang Nguyên phản ứng lại hoảng sợ tiến đến tiểu gian cửa sổ mở, mới nhìn thấy thái giám trung niên thanh thản ngồi tháp.

      Trương Tiểu Bảo giọng : "Lưu gia gia, người xem đây là người tiểu nhân mang đến cho ngài."

      Nếu phải biết đối phương là công công, Thang Nguyên thấy ngữ khí Trương Tiểu Bảo còn tưởng là của người dẫn mối. Đợi nửa ngày, đối phương mới đưa mắt nhìn nàng, từ xuống dưới tỉ mỉ nhìn Thang Nguyên 1 lần. Thang Nguyên bị nhìn đến lông tóc đều dựng lên, trong mắt mình như lõa lồ, đến cái tinh cũng chống đỡ được ra nguyên hình.

      lâu sau, Lưu công công mới híp nửa mắt gật gật đầu, xem ra tình hình này là vừa lòng, Thang Nguyên có thể quang vinh đồi.

      Trương Tiểu Bảo mấy lời khách sáo, mang theo Thang Nguyên ra khỏi phòng, nhìn cung nữ tương đối lớn tuổi trông coi lò lửa giới thiệu : "Lục Thủy nương, đây là Thang Nguyên, về sau nhờ ngươi chiếu cố nhiều hơn." Trương Tiểu Bảo hiển nhiên ở trước mặt Lục Thủy rất có mặt mũi.

      Lục Thủy đối với Trương Tiểu Bảo rất khách khí, "Trương công công gì vậy, về sau mọi người đều làm chung ở chung chỗ, tự nhiên chiếu cố lẫn nhau."

      Trương Tiểu Bảo đối với thái độ của nàng thực vừa lòng, sau khi hai bên khách khí hồi xong, liền kéo Thang Nguyên qua, dặn dò : "Ca ca chỉ có thể mang ngươi đến đây, về sau liền xem chính ngươi, nếu có cái gì vạn bất đắc dĩ, ngươi có thể tìm Lục Thủy, nàng tự nhiên tìm người truyền lời cho ta."

      Thang Nguyên đối với Trương Tiểu Bảo chu toàn vạn phần cảm kích, nàng cùng vô cớ quen biết, khiến có thể giúp nàng đến mức này, khó có được. Bởi vậy nàng rất tình lòng cảm tạ lại cảm tạ.

      Đám người rồi, Lục Thủy phân bếp lò cho nàng xong, hiển nhiên nàng cũng biết nàng chính thức tiến nhập chỗ này, sau khi bố trí xong, cái khác cũng chưa , liền mỗi người mỗi việc.

      Lúc Thang Nguyên trông chừng bếp lò trí thần nghĩ đến bạn cùng phòng với mình tên là Lục Y, tại đồng tên Lục Thủy, chẳng lẽ 2 nàng là tỷ muội, nhưng nghĩ lại, 2 nàng là tỷ muội tốt công việc như thế nào rơi xuống người nàng.

      Quả Lục Thủy Lục Y đúng là tỷ muội, Lục Thủy muốn an bài muội muội mình đến Ngự Thủy phòng Thiên điện chính là chờ ngày tỷ muội có thể cùng làm chỗ, vốn định qua đoạn thời gian này chuẩn bị cơ hội liền dẫn muội muội tới, kết quả nàng vừa mới đề bạt nàng từ Ngự Thủy phòng Nam điện đến, vị trí liền đột nhiên ra như vậy. Tất cả mọi người đều nhìn, nàng cũng dám trắng trợn đề bạt muội muội mới làm vài ngày lên, có biện pháp khác đành phải tiện nghi cho Thang Nguyên.

      Từ ngày đó, Thang Nguyên liền thay đổi địa điểm công tác như vậy, muội muội cùng phòng đổi thành tỷ tỷ. Hết thảy đều xuôi gió xuôi nước có chút gợn sóng nào. Theo vận may của Thang Nguyên mà , bất quá hết thảy đều là tự nhiên.

      Mấy ngày nay, tổng quản thái giám Lương Nguyên Bảo tốt lắm, tiền tuyến chiến bất lợi, Hoàng thượng sắc mặt tự nhiên rất khó coi, đến cả đồ đệ bưng trà dâng nước cũng bị trách phạt cắt chức, từ nay về sau tiền đồ đứt đoạn. Lại kéo thêm người lên, lại bị liên lụy, trực tiếp bị trượng đánh cho ngủm.

      Đến thái giám bên như bọn , đều ổn trọng thủ thắng, cũng phải hết sức cẩn thận chờ đợi cơ hội, nhưng ai cũng tự tìm xui, biết phải thời cơ tốt, trốn còn kịp, ai dám ngoi lên. Lúc này chỉ cần sai lầm liền gặp xui xẻo, phải ai cũng nghĩ rằng mình có đeo bùa hộ mệnh bách độc bất xâm.

      tại mất cả hai đồ đệ còn , thủ hạ liền dọa vài cái đồ đệ đều nơm nớp lo sợ dám tiến lên, sợ làm tốt, bị ném tới góc trọn đời thể siêu sinh.

      Dù sao thủ hạ trung thành cũng có vài cái, thiếu người liền dễ tìm, bồi dưỡng dễ, nhưng lòng người khó dò a. nhất thời tiếp nhận vấn đề gì, nhưng thể vác cái nét mặt già nua mặc kệ chính , sầu a, sầu đến miệng cũng sinh bỏng rộp lên.

      Bị bức đến có biện pháp, chỉ có thể tìm mấy tên thủ hạ cùng nhau hội ý. Có kẻ xảo quyệt liền ra chủ ý, là tìm cung nữ xinh đẹp đối phó trước chút, liền bưng nước trà, trước che chắn, nếu thành còn gì tốt hơn, nếu thành, cũng chỉ là cung nữ bị trách phạt.

      Thốt ra lời này khiến người khác nghe xong đều chê cười, nhưng Lương Nguyên Bảo lại nghe vào trong lòng. Này cũng là cái biện pháp a, có thể thăm dò tình hình cũng tốt, bất quá cung nữ như vậy rất khó tìm, tốt nhất là thân thích, có lai lịch gì.

      Bọn thái giám bên dưới hàng ngày đều xem sắc mặt Lương Nguyên Bảo kiếm cơm, vừa thấy thần sắc Lương Nguyên Bảo liền biết việc này hấp dẫn, thầm đánh giá xem người nào vừa mắt đưa lên liệu có đáng giá hay . Vô luận như thế nào mọi người vẫn là bảy miệng tám lời tốt vài người được chọn. Lương Nguyên Bảo làm tổng quản thái giám nhiều năm như vậy, thuộc hạ đồ tử đồ tôn chi tiết nhưng sơ lược mười mươi. Biết phải thứ tốt, đều là hãm hại người vừa mắt, đến lúc mấu chốt, còn trả lại cho dáng vẻ cười cợt này, Lương Nguyên Bảo oán hận đến đau nhức.

      Cuối cùng rốt cục cũng có người nhắc tới Thang Nguyên, từ khi Thang Nguyên chuyển tới Ngự Thủy phòng Nam điện, trước kia nàng có với nàng đến đó, liền giống như trước thường lui tới xem nàng, mang cho nàng ít điểm tâm, thuận tiện đùa giỡn thả lỏng tâm tình, bởi vậy bọn thái giám tai thính mắt tinh biết đều Ngự Thủy phòng có nương ngốc rất biết chọc cười đến. Hôm nay nhắc tới nàng cũng là sư phụ Đinh Quý của Trương Tiểu Bảo. Lương Nguyên Bảo tự nhiên biết Thang Nguyên như vậy, nhưng là thân phận kém quá xa, còn đến mức đặc biệt xem nàng, nhưng quả là nhớ trong lòng. tại bị người nhắc như vậy liền giác ngộ, cảm thấy nương này vốn được khá nhiều thái giám tinh quái thích, khẳng định có chỗ đặc biệt, cũng cần biết lai lịch như thế nào. liền chuyển ánh mắt sang Đinh Quý.

      Đinh quý chống lại ánh mắt tìm tòi của người nào đó, chỉ biết nương này xem như lên rồi, nghĩ nghĩ tìm từ liền tiến lên : "Lương gia gia Thang nương rất tốt, cả ngày cười ngây ngô a, người nhìn thấy cũng thư thái. Còn rất hiểu chuyện gây rắc rối, nàng ban đầu làm thô sử cung nữ quét tước hậu điện, cùng Thượng vị Mẫn là hảo tỷ muội, được đề bạt đến Ngự Thủy phòng Nam điện, sau này đồ đệ ngốc của ta thấy này nương là người đơn giản, liền đưa đến Nguyên Thiện Thủy."

      Lương công công mặt chút thay đổi nghe, đầu óc lại chuyển như bay, tính tính lại trước mắt tựa hồ nàng quả là lựa chọn tốt nhất, tựa như người tự đưa đến cửa, chẳng lẽ đây là số mệnh? Được Lương Nguyên Bảo ít nhiều tín nhiệm, liền tỷ như tại bước đầu tiên từ phòng ra khẳng định là bước chân trái, uống chén nước nhất định phải hơn nửa phần. Người nếu thực có phúc khí, có lẽ có thể giúp bước qua hố lửa này.

      Thẳng đến sau khi Lương Nguyên Bảo tận mắt gặp Thang Nguyên, việc này liền định như vậy rồi.

      Thang Nguyên nương bị nhìn trúng cả phòng Lục Thủy còn chưa được mấy câu, liền muốn đổi chỗ, tìm đến nàng là Đinh công công, nhìn thấy Trương Tiểu Bảo quy củ theo sau cùng đến, Thang Nguyên đoán Đinh công công hẳn chính là sư phụ Trương Tiểu Bảo. Nàng còn tưởng rằng chuyện Trương Tiểu Bảo tiến cử hiền tài là nàng đến Ngự Thủy phòng bị phát , sư phụ chạy tới bảo nàng thu thập hành lý cút . Kết quả người ta khách khí kêu nàng thu thập hành lý, đuổi cút , mà là đổi chỗ. Ngay từ đầu nàng còn biết mình thăng chức, chính là xung quanh thầm chú ý bọn họ, vừa nghe thấy nàng muốn cùng thái giám kia, sắc mặt rất khó coi.

      Thang Nguyên lại cùng người qua tiền sảnh dài, vật trang trí trước mắt càng phát ra tinh xảo quý khí, tùy ý có thể thấy được vân long, rốt cục tỉnh ngộ lại, quái, chẳng lẽ nàng còn có cái may mắn hầu hạ Hoàng thượng? phải Lương thái giám nắm toàn bộ việc của Hoàng thượng, con muỗi muốn tiến vào còn khó, nàng như thế nào vào liền vào được a? Nàng rốt cuộc đốt bao nhiêu nén hương a? Chẳng lẽ nguyên chủ Thang Nguyên còn có thân thế bí chính nàng cũng biết?

      Thang Nguyên suy nghĩ 1 đống lớn cũng có, đoàn người nhàng tiếng động tới sương phòng hờ khép, Đinh thái giám đầu tiến vào, những người khác đều im lặng đứng ở cửa bất động. Thang Nguyên còn sửng sốt biết mình có phải vào hay , Trương Tiểu Bảo bên cạnh khẽ đẩy nàng 1 cái, Thang Nguyên giác ngộ chạy nhanh đuổi theo Đinh công công.

      Bên trong bài trì rất đơn giản, bàn ghế, tủ tháp, toàn bộ cửa sổ đều đóng kín, trong phòng khí tươi mát, giống trong đại điện bình thường đều có thể nghe thấy cỗ mùi vị nồng đậm.

      Lương Nguyên Bảo ngồi tháp, đối diện cửa, nhìn thấy cung nữ vừa vào, mặt nghiêm khắc thả xuống, thấy tướng mạo, nhưng lần trước liếc mắt liền có cái ấn tượng, tại bây giờ liền trực tiếp giáp mặt.

      Cảm thấy vừa lòng cũng lộ thanh sắc, nhấc trà lên, uống ngụm. Đinh quý biết việc này thành, vô luận thế nào, nếu tương lai nàng may mắn, mình cũng có công tiến cử. Nếu có, cũng có thể phủi sạch , chỉ lời lỗ, mua bán tốt.
      h0903nhunhu, Lim-0403, tart_trung14 others thích bài này.

    5. Byn.Small

      Byn.Small Well-Known Member

      Bài viết:
      137
      Được thích:
      2,532
      Chương 4: Gần người

      Thang Nguyên liền mạc danh kỳ diệu vào rồi ra như vậy, chuyện gì cũng biết, chỉ biết tiếp tục theo phía sau Đinh công công. Còn chưa được mấy bước, liền tới 1 gian phòng treo rèm, lần này đặc biệt duy nhất chính là rèm cửa có viền khảm vàng. Lần này vẫn là Đinh công công dẫn nàng tiến vào, vẫn là địa phương yên lặng 1 tiếng động. Vào trong liền thấy tủ lớn, phân thành vài cái ngăn . Bên cạnh còn có vài cái bị rèm ngăn cách che lại, trông thấy có thái giám nhấc rèm lên, liền thấy biệt gian như vậy, Thang Nguyên nhìn thấy loạt đồ sứ tinh xảo xuất làm nàng muốn mù mắt. Bên cạnh cửa sổ để vài bếp lò, bên nấu nước trà, ở giữa xuất 1 khối to, nổi bật cây cọc cũ, tước mặt ngoài để làm công cụ pha trà. Thang Nguyên tuy rằng ở Ngự Thủy phòng ngây ngốc khá lâu, nhưng tại mới biết Ngự Thủy phòng là như thế nào, phỏng chừng trước kia nàng nấu chỉ là nước rửa mặt. lão thái giám từ từ nhắm mắt, ngồi ngay ngắn bên cạnh cây cọc cũ, vẫn nhúc nhích, còn có 1 tiểu thái giám đứng bên cạnh, người khác đều có trách nhiệm chú ý đến các góc trong phòng. Tiểu thái giám vừa thấy Đinh công công vào cửa, liền đứng dậy hành 1 lễ, lão thái giám chỉ liếc 1 cái cũng lời nào. Đinh công công tựa hồ tập mãi thành thói quen, cung kính đến phía trước, hạ thắt lưng xuống thầm phen, lão thái giám giương mắt liếc nhìn Thang Nguyên cái, hơi hơi gật đầu, lại nhắm nửa mắt lại.

      Đinh công công được lão thái giám trả lời thuyết phục hiển nhiên nhàng thở ra, đứng thẳng dậy nhìn tiểu thái giám cười cười, liền tới bên cạnh Thang Nguyên, Thang Nguyên ngây ngốc nhìn , đến này bước nàng có chút hiểu được lại có chút hồ đồ.

      Đinh công công cũng làm bộ làm tịch, với nàng vài câu, sau đó nhìn chòng chọc vào phản ứng của nàng. Thang Nguyên lặp lại lời lần lại lần, rốt cục phản ứng được, ra nàng đến nơi này chính là làm người bưng trà rót nước, đúng là hầu hạ Hoàng đế. Làm sao làm được, nhưng nàng tại có nghi hoặc lớn hơn nữa, vì sao là nàng? Nàng cũng nghĩ qua có phải Giai Mẫn rất được Hoàng đế thích hay , giúp nàng an bài. Nhưng nàng cảm thấy việc này thông, an bài cũng chỉ có thể cao hơn cung nữ chút, hầu hạ cung phi địa vị thấp nhất hậu cung. Tốt hơn hơn nha đầu thông phòng của kẻ có tiền, nàng chính là cái nha đầu, nàng như thế nào trước mặt chủ tử giúp cái nha đầu khác đề bạt thành nhất đẳng nha đầu? Muốn an bài đến Thiên điện còn thông, đây chính là trực diện thánh nhan. Nhưng trừ nàng ra, nàng nịnh bợ thêm quý nhân nào a.

      Ý tưởng tuy nhiều, đối mặt với Đinh công công nàng vẫn là ngoan ngoãn ý bảo rằng mình nghe hiểu được.

      Đinh công công thấy nàng hiểu được, vừa lòng gật đầu, trước khi lại dặn lần, "Ngươi nay theo Tiểu Thủy công công học cho tốt như thế nào thượng trà." xong liếc mắt nhìn thiếu niên thái giám cái.

      Thang Nguyên mặt làm ra vẻ mặt cảm kích vạn phần, tiễn bước Đinh công công, sau đó Thang Nguyên đột nhiên nhìn Tiểu Thủy công công cười, nháo tiểu công công người ta mặt đỏ bừng dám ngẩng đầu lên. Vô luận như thế nào vẫn là công việc quan trọng hơn, Thang Nguyên ưỡn người nghiêm mặt lên thỉnh giáo kinh nghiệm, Tiểu Thủy công công da mặt mỏng nhưng quả là người tốt, tình lớn lớn đều giảng giải rành mạch. Ở chỗ này có bảy thái giám, Thủy công công lớn tuổi chuyên quản pha trà, nghe pha trà nửa đời người, công phu tuyệt vời, đối với việc Hoàng thượng giờ nào uống trà gì nắm như lòng bàn tay, mà Tiểu Thủy công công là đồ đệ Thủy công công mới nhận, nếu có gì bất ngờ xảy ra về sau chính là tiếp quản, nghe công phu pha trà cũng rất tốt, chỉ còn kém ở việc hiểu biết tính nết Hoàng thượng. Năm vị công công khác quản khí cụ lá trà, cho nên chủ quản phòng này chính là Thủy công công, đáng tiếc Thủy công công thích chuyện, bằng loại lão thái giám này có bao nhiêu bí có thể đào móc, cho nên khó có thể giải thích nàng vì sao có thể được đề bạt lên.

      Cơ hội lên sân khấu của Thang Nguyên tới rất nhanh, nàng lôi kéo Tiểu Thủy công công thỉnh giáo, bắt đầu còn chưa thuần thục, liền có thái giám đến thúc giục trà. Thủy công công giống như ngủ mà ngủ tinh thần liền chấn hưng ngay cả quá trình đều có, lấy ra bộ pha trà công phu mây bay nước chảy lưu loát sinh động diễn lần, Thang Nguyên sững sờ hiểu, nhưng thể thủ pháp thực kinh diễm.

      Bạch trà nhàng đặt lên khay, Thang Nguyên vững vàng bưng lên theo thái giám thúc giục vào tẩm cung Hoàng đế. Thang Nguyên lần đầu xuất kích, biết địa phương kế tiếp đặt chân lên, gặp người giống người thường, tinh thần toàn bộ tập trung đường cùng khay tay. liền đơn giản, có cung nữ nâng rèm, vượt qua cửa cao cao, đến gian giữa, thấy có thân ảnh chớp lên, thái giám dẫn đường đứng bên cạnh cửa tiến vào tiếp, Thang Nguyên biết mình chỉ cần ở trong phòng này tìm được thái giám liền xong việc. Tùy ý lại khẳng định phải, chỉ cần kính cẩn đứng là được. Cho nên nàng thẳng tắp bước , cách vài bước, liền nâng cao khay.

      Quả nhiên người nọ cầm khay trà đặt lên bàn, lúc Thang Nguyên thấy cầm lấy khay trà, liền lui lại phía sau mấy bước xoay người theo đường cũ quay về.

      ra khỏi cửa, nàng ý tưởng gì cũng có, ra xong nàng mới nhớ tới, như vậy phải nàng cách người cao quý nhất thiên hạ chỉ kém vài bước, nếu kiếp trước nàng có thể cách lãnh đạo quốc gia gần như vậy, tuyệt đối là chuyện làm rạng rỡ tổ tông. Cũng biết tổ tiên nhà mình là vị nào, Thang Nguyên đột nhiên biết cẩm y dạ hành(*) là cảm giác gì.

      *Cẩm y dạ hành: mặc áo gấm đêm ở đây ý là cho dù mặc dồ đẹp mà đêm cũng có ai biết là mặc đồ đẹp.

      Bắt đầu từ ngày đó, Thang Nguyên xem như chính thức ngụ lại phòng trà nước, khả năng vận khí Thang Nguyên quả tốt, nàng bắt đầu làm việc tới nay vẫn thường thường thuận thuận, cảm giác tương đối vừa lòng. Trừ thời điểm Lương tổng quản ánh mắt nhìn nàng càng ngày càng kỳ quái, thời điểm khác là an nhàn.

      Khuyết điểm duy nhất chính là có chút im lặng, có khi cả ngày tìm thấy có người câu, lấy lão Thủy công công làm gương tốt, ai dám dư thừa vô nghĩa, Tiểu Thủy lại kế thừa tính nết lão Thủy công công, tuổi như vậy có thể ngoan ngoãn ngồi cả ngày trời vẫn nhúc nhích.

      Nhàm chán cùng cực, Thang Nguyên chỉ có thể chuyển hướng ánh mắt sang lão đại Hoàng thượng gần trong gang tấc của chúng ta, theo Thang Nguyên đánh giá, tình hình chung đó là buổi sáng Hoàng đế 5 giờ rời giường, Lương tổng quản sớm dắt theo đống lớn thái giám cung nữ ở ngay bên ngoài đại điện chuẩn bị, loại trường hợp này, cùng Thang Nguyên chút quan hệ cũng có. Vừa dùng nước nàng nấu cũng dùng trà nàng pha, nàng chỉ cần người đến mang trà là được. Sau đó Hoàng đế vào triều, mau tám giờ, chậm mười kết thúc lại trở lại Dưỡng Tâm điện, sau đó Hoàng đế bình thường đến ngoại thư phòng, tiếp kiến thần tử hoặc xem tấu chương. Tiếp đó là thời gian Thang Nguyên lên sân khấu, Thủy công công nhắm thời gian đem trà pha tốt, nàng liền bưng trà lên, đưa qua liền xong. Có đôi khi còn có thể nghe được câu hai câu Hoàng đế cùng đại thần chuyện, lúc này Thang Nguyên liền có chút kích động, khó lắm mới nghe được tiếng người a. Sau lại biết như thế nào, nàng được phép tiến đến ngoại thư phòng, Thang Nguyên cân nhắc có phải lần nào đó mình để lộ cảm xúc quá mức hay .

      Buổi sáng cơ bản Hoàng đế cũng chỉ uống ly trà, nếu là lâm triều tan sớm, Hoàng đế bãi giá hậu cung, kia thuyết minh buổi chiều nàng có việc gì. Nhưng rất nhiều thời điểm Hoàng đế ở Dưỡng Tâm điện dùng bữa, sau đó nội thư phòng chợp mắt hồi, nội thư phòng là địa phương tuyệt đối tư mật của Hoàng đế, ra vào chỉ có mình . Khi đó, trà liền rất cần, rất nhiều thời điểm, Thang Nguyên phải bưng 1 ấm trà còn thêm 3 chén, 3 chén sau khi trở về phải tuyệt đối phải rửa lại lần nữa, đây là Thủy công công ngàn căn vạn dặn. Đại khái 5 tiếng còn lại, Hoàng đế quyết định hậu cung hay là ngay tại tẩm cung Dưỡng Tâm điện nghỉ ngơi, nếu hậu cung tự nhiên Thang Nguyên lại có thể khoan khoái. Ngay tại chỗ nghỉ ngơi tâm nàng liền phải dẫn theo, nhưng hiển nhiên sau dùng bữa, Hoàng đế dùng trà, trừ phi muốn thức đêm, loại tình này cực , nhiều nhất cũng liền xem sách, tiếp đó liền ngủ. Sau đó tuần hoàn lặp lặp lại, tổng kết xong trong mắt Thang Nguyên sinh hoạt của Hoàng đế cũng chỉ như vậy, chính làở hậu cung nàng .

      Theo mức độ Hoàng đế ở Dưỡng Tâm điện, Thang Nguyên thấy đó là Hoàng đế minh, đại khái có mười ngày là ở ngay tại Dưỡng Tâm điện nghỉ ngơi, cũng triệu nữ nhân đến Dưỡng Tâm điện qua đêm, cũng chưa từng có nữ nhân hậu cung tới Dưỡng Tâm điện hiến ân cần, này thuyết minh nữ nhân hậu cung tới Dưỡng Tâm điện khẳng định là việc Hoàng đế kiêng kị. Theo khía cạnh khác phân tích, Hoàng đế mặc dù có nhiều nữ nhân như vậy, nhưng tuyệt miệt mài, cũng có thể khẳng định chân chính âu yếm nữ tử.

      Thang Nguyên đối với phân tích mấy ngày nay thực vừa lòng, cảm thấy chính mình tuy rằng chuyện công năng hạ thấp, nhưng chỉ số thông minh vẫn còn duy trì ở mức bình thường, Thang Nguyên cảm thấy thực may mắn, nhưng về phần nàng lên sàn lâu như vậy cũng chỉ dám ngắm Hoàng thượng vài giây, chừng lá gan nàng cũng muốn héo rút thành meo meo rồi?

      người Thang Nguyên trừ cái biến hóa kia, kỳ nàng còn có cái chuyển biến rất lớn, trong khoảng thời gian này thân thể mảnh khảnh của nàng lại cao lên, thân hình càng thướt tha, gương mặt trẻ con cũng bắt đầu thay đổi, ánh mắt to, quang hoa vận chuyển, mũi vểnh lên, chọc người trìu mến, cánh môi đỏ mọng cong cong, mê người sáng bóng. Gần hai năm, cuộc sống vững vàng an nhàn, tạo thành nàng che dấu cảm xúc tốt, thiếu nữ xinh đẹp hoàn toàn lên mặt.

      Nếu Hồng Hi Hoàng đế Triệu Nguyên Duệ chú ý tới nàng, đó là mắt bị mù. Đoạn thời gian kia vì chiến tiền tuyến, quả có chút phiền, ý Lương Nguyên bảo tự chủ chương lại quá ràng, hiếu tâm như thế rất tốt, quét sạch cảm xúc, người đến người ngoài mặt trung thành, phiền thắng phiền. thoải mái, người khác cũng đừng mơ tưởng dễ chịu, Lương Nguyên Bảo từ liền theo , thay đổi bản thân thành người ngại phiền toái, dứt khoát liền chặt dứt phụ tá đắc lực. tưởng được Lương Nguyên Bảo xuất ra với như vậy, còn tưởng rằng tìm người tuyệt sắc, kết quả thấy Thang Nguyên tay chân mạnh mẽ xoay phi như bay ra ngoài, lại nhìn lại Lương Nguyên Bảo nghiêm mặt bị dọa trắng bệch chân mền nhũn dáng vẻ ngu ngốc, chọc cười ha ha ra tiếng, tích tụ mấy ngày nay vì cười mà tán. Lương Nguyên Bảo hoang mang rối loạn vội vàng xin khoan dung, Triệu Nguyên Duệ trách phạt còn lưu người lại, nghĩ chủ ý ngu ngốc của Lương Nguyên Bảo thế mà xong việc. trắng ra Triệu Nguyên Duệ nhàn rỗi có việc gì liền cùng nô tài đấu khí, còn đấu ra thú vị. Nhưng là Thang Nguyên làm đạo cụ vẫn vào mắt Triệu Nguyên Duệ, dưới vô tình cố ý phát đúng là người thú vị, lúc vừa mới đến là khẩn trương, tay chân đều cứng ngắc. quá ba ngày, lá gan liền lớn, mở to mắt to tự cho là kín đáo nhìn lén, đáng tiếc biểu tình mặt điểm cũng chưa thu hồi, vui vẻ, hoàn hảo, xem hiểu, ràng rành mạch, Triệu Nguyên Duệ tựa như ở dưới xem diễn, chút cũng phí đầu óc. Lúc đầu nàng đưa trà cho thái giám hầu hạ bên trong liền tính là xong việc, thoáng ám chỉ Lương Nguyên Bảo, vì thế liền thấy nàng đặt trà ở chỗ thích hợp nhất, dám đưa tới tay , tận lực đặt ở chỗ thân thủ có thể thấy được, có khi còn gắt gao đặt sát cạnh bàn, cũng có khi đặt lần hài lòng, còn quay lại vụng trộm tiến vào dời sang chỗ khác. Nhìn vừa lòng cười cong khóe mắt, đẹp đến khó tả. Sau lại cho phép nàng ngoại thư phòng, tuy rằng cũng có người quy củ ở chỗ ngắm loạn, nhưng chính là thích nàng xuất trước mặt người khác, cho dù có ít khả năng.
      h0903nhunhu, Lim-0403, tart_trung13 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :