1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Độc sủng phúc hắc ngụy loli - Nhã Viên Lộng Mặc (1) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Tên truyện : Độc sủng phúc hắc ngụy loli

      Tác giả : Nhã Viên Lộng Mặc

      Thể loại : Cán bộ cao cấp, loli x đại thúc, sạch, sủng, ngọt văn

      Tình trạng : Hoàn

      Convert by : Poisionic

      Nguồn : Wattpad

      Editor : Thổ Thần

      Lịch post : 1 chuơng/tuần/thứ bảy



      Giới thiệu

      Hai người nhất định phải ở cùng chỗ.


      phải là gần quan được lộc sao, chính là ví dụ điển hình.

      Được rồi, kỳ nhìn người thể nhìn bề ngoài, khi rốt cuộc sống chung cùng , mới biết được quá ngây thơ !

      Đây là câu chuyện xưa về phúc hắc giả làm loli dạy dỗ giáo sư ngây thơ !



    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1 : Đừng lên tiếng


      Hồng Đậu là học sinh bình thường, quen biết bạn bè cũng nhiều cũng chỉ có người bạn thân từ bé đến lớn, người bạn thân kia là nam, nhưng là tên gay, Hồng Đậu xem nặng thành kiến thế tục, chỉ biết người kêu An Ninh là bạn thân rất tốt của .

      Hồng Đậu trưởng thành rất bình thường, xấu cũng đẹp, nhưng có đặc điểm là mỗi năm bốn mùa sắc mặt đều hồng nhuận, đáng như trái đào làm cho người ta nhịn được muốn cắn cái. Cũng bởi vì điểm này, Hồng Đậu miễn cưỡng được gọi là nữ sinh đáng , chính là giống như Internet -- loli. Hồng Đậu được hai mươi tuổi nhưng đường thường xuyên bị người khác tưởng rằng còn là học sinh trung học, tuy ngại bị người khác coi là như vậy, nhưng nhiều người cùng giống nhau, Hồng Đậu cảm thấy cái đó phải là tán thưởng.

      Hồng Đậu cùng An Ninh thuê chung phòng ở nhà trọ, hai phòng ngủ buồng vệ sinh, phòng khách phòng bếp công cộng, tại người khác hiểu được chuyện giữa hai người nên dễ đem bọn họ cho rằng là người với nhau. Kỳ thực bọn họ chỉ là chị em tốt mà thôi. Nhưng cũng vì mối quan hệ này, bọn họ ngăn chặn được rất nhiều đoá hoa đào.

      Thời gian từng chút trôi qua, có đôi khi người ta cũng nhớ từng làm gì, mỗi ngày như vậy trôi qua. Từ trường học trở về nhà, Hồng Đậu đứng chờ thang máy, biết khi nào có thanh niên xuất bên người Hồng Đậu, người này cao hơn Hồng Đậu cái đầu, có lẽ chỉ có thể trách Hồng Đậu rất thấp. Tuy rằng cao hơn cái đầu nhưng lại vì mái tóc dài che nửa mặt nên Hồng Đậu cũng biết mặt mũi cậu lớn lên như thế nào.

      Giày thể thao, quần bò rộng thùng thình, áo sơmi trắng, còn có túi sách to, trông rất nặng biết bên trong có cái gì ? Vốn trông rất bình thường nhưng đầu mái tóc dài càng làm cho cậu ta trông có vẻ thêm lôi thôi lếch thếch. Hồng Đậu cẩn thận đánh giá người bên cạnh, Hồng Đậu biết vì sao nhìn người nam sinh trước mắt này nảy sinh hứng thú, có lẽ là áo sơ mi trắng có nhiều điểm ố vàng hấp dẫn ?

      Cửa thang máy mở ra, hai người đồng thời vào trong thang máy, sau đó tay hai người cùng nhấn nút tầng 11, Hồng Đậu xấu hổ rút tay lại, cười khan mấy tiếng, quay đầu nhìn phản ứng của cậu, nhưng vẫn cúi đầu, tóc mái dài che toàn bộ khuôn mặt. ra cậu ta là hàng xóm mới đến, còn tưởng rằng ai có động tĩnh lớn như vậy, ngày hôm qua nửa đêm công ty chuyển nhà đem thùng đặt ở hành lang tầng 11. Buổi sáng Hồng Đậu nhìn màn thùng giấy khắp nơi cảm thấy kinh hoàng, chân đá vào thùng hàng cách gần nhất liền nghe được tiếng thuỷ tinh vỡ nát.

      Nghĩ vậy nháy mắt Hồng Đậu có chút chột dạ đối với người nam sinh bênh cạnh này, biết vật bị đá vỡ có phải là vật đắt tiền hay ? Đinh, thang máy đến tầng 11, buổi thùng giấy đặt hành lang còn thấy, người thanh niên ra thang máy trước, chuyển hướng về phòng bên trái lấy ra chìa khoá nháy mắt liền biến mất sau cửa. Hồng Đậu lộ ra ánh mắt thể nào tin được cùng với mỉm cười, người này đúng là thần tốc !

      Hồng Đậu vừa tiến vào phòng ngửi được mùi thức ăn, dùng mông nghĩ cũng biết là từ đâu bay tới, "Oa! An Ninh, hôm nay tâm trạng cậu có vẻ rất tốt, làm nhiều đồ ăn ngon như vậy!" Hồng Đậu khẩn cấp xuất thủ gắp miếng thịt bỏ vào trong miệng, "An Ninh, ai cưới cậu người đó đúng là hưởng phúc." Trêu chọc như vậy giữa Hồng Đậu với An Ninh đó là chuyện thường tình, An Ninh bưng món ăn cuối cùng ra phòng bếp, sau đó ngồi ở bên cạnh Hồng Đậu.

      "Ai cưới tớ coi như là ta kiếp trước tích đức, nhưng ai cưới cậu, ha ha, đó thể coi là chuyện tốt !" An Ninh sửa sang lại quần áo, cầm lấy chiếc đũa chuẩn bị chiến đấu, Hồng Đậu trước đó vốn cười đến sáng lạn nhưng nghe được An Ninh câu kia lập tức mặt lạnh xuống, "An Ninh, cậu có ý gì ? Tớ cũng là phụ nữ ! Cho dù có ưu điểm, nhưng cũng thể sinh con cho người khác, còn cậu ? Người khác muốn mông của cậu có ích lợi gì ?"

      Ninh ăn cơm, nhún vai sao cả, giống như hoàn toàn có đem lời của Hồng Đậu để ở trong lòng, im lặng lúc lâu mới từ trong miệng ra hai chữ "Nông cạn". Hồng Đậu miệng đầy thức ăn thiếu chút nữa đều phun ra. An Ninh độc mồm độc miệng thường hay thốt ra những câu lực sát thương thực mạnh, "Tớ mà nông cạn ?" Hồng Đậu phục hỏi.

      "Cậu cho rằng tớ là gay còn muốn có con sao ? An Ninh buông đũa, kinh ngạc nhìn Hồng Đậu, lại mở miệng "Đàn ông giống như bọn tớ, dù cậu cùng bao nhiêu người qua lại cũng cần lo lắng vấn đề mang thai." Lần này Hồng Đậu phun đồ ăn ra, "Được rồi được rồi, tớ được cậu, cậu nha, tính đọc tiểu thuyết đam mỹ chuyện, tuần đổi bạn trai lầm, cẩn thận bị lây bệnh !"

      ai nhường ai, bọn họ bàn cơm lại bắt đầu đấu khẩu, chuyện này bình thường nhìn mãi quen mắt, cái này cũng chỉ là hoạt động giải trí của bọn họ. Kỳ thực giữa hai người chính là đùa giỡn, khiến cho cuộc sống bình thường thêm lạc thú mà thôi. Ăn cơm no, bát đĩa đều để ngày mai rửa, hai người lười biếng nằm sofa xem chương trình giải trí. Ngày mai là thứ bảy, Hồng Đậu có tiết, An Ninh hẹn hò với tình nhân mới của cậu ấy, cho nên ngày mai Hồng Đậu ở nhà mình. Cho nên đêm nay, Hồng Đậu lôi kéo An Ninh xem chương trình giải trí cậu ấy ghét nhất.

      An Ninh cảm thấy người dẫn chương trình đều là ngốc X, chuyện thú vị mà bọn họ còn thường xuyên bàn luận về những vấn đề ngu ngốc rất vui vẻ, thực đám đầu óc có bệnh. Hồng Đậu thường phản bác, show giải trí chỉ muốn đem lại tiếng cười cho mọi người, nếu cậu đem đám chương trình đều trở thành vấn đề đòi hỏi chỉ số thông minh cao còn ai xem ? Cái này gọi là phù hợp với khẩu vị của dân chúng.

      An Ninh lại cười "Đó phải là đem người Trung Quốc đều trở thành ngốc X?"

      An Ninh chút khách khí toạc ra như vậy, Hồng Đậu cũng quen, ăn miếng khoai tay trong tay, căn bản có để ý trong lời của An Ninh kỳ thực cũng đem mắng cùng, còn ở đó xem tv say sưa chăm chú, giây đều lơ đãng, chỉ là câu mà thôi lại đem Hồng Đậu cười điên cuồng, bộ dạng đó quả đành lòng nhìn thẳng !

      Cửa ban công chỉ là khép hờ, tuy rằng mùa đông vừa qua, nhưng gió đêm thổi vào vẫn mang trận gió lạnh, Hồng Đậu ngồi xích lại gần An Ninh, lại đổi lấy ánn mắt uy hiếp của An Ninh, "Đừng tới gần tớ, bẩn quá, tớ có bệnh khiết phích* ! Lạnh tự đóng cửa."

      (*) khiết phích : bệnh sạch quá mức.

      Hồng Đậu quệt quệt đôi môi hồng của mình, chân trần đến bên cửa thuỷ tinh chuẩn bị khép lại, nhưng Hồng Đậu bị vậy thể đen ở ban công doạ cho giật mình, ban công bọn họ cũng có chứa cái gì, khối vật thể đen đó là cái gì ? Hồng Đậu mở cửa ra đánh bạo ra ban công, muốn mở miệng đột nhiên vật thể đen đó động ! Là người ! Hồng Đậu suýt chút nữa lớn tiếng hét chói tai, người kia nhanh chóng bưng kín miệng , Hông Đậu giãy dụa, trong nhà bỗng xuất người xa lạ, phải là trộm ?

      "Đừng lên tiếng!" Là giọng nam, ngữ điệu rất bình tĩnh nghe ra cảm xúc gì, cũng có thể là do đạo lý khác phái tướng hấp(*), Hồng Đậu cảm thấy giọng này rất êm tai. Khi Hồng Đạo bị thanh này hấp dẫn, người kia muốn mang Hồng Đậu trở về góc tường.

      (*) Khác phái tướng hấp, đồng phái tương xích : nghĩa là nếu như hai người khác phái có lực hấp dẫn đối với nhau dù cho đối phương chỉ là mới gặp mặt nhưng nếu hai người cùng phái gặp nhau có lực hấp dẫn đối với nhau. Trừ phi bạn là gay/les điều này ngược lại.

      Hồng Đậu bị người đó che miệng nên được câu nào, biết được người này có ý tổn thương bản thân cũng ngoan ngoãn có phát ra tiếng. Hô hấp từ đằng sau nóng bỏng toàn bộ phun mặt Hồng Đậu, khiến cho bừng tỉnh tư thể này có chút ái muội (mờ ám), bất đắc dĩ lúc này người kia cũng có ý định thả .

      Hồng Đậu phát người này người mặc áo sơmi trắng có vết ố vàng, trong đầu lập tức nghĩ đến người sống cách vách. Hồng Đâu đem tay che miệng xuống, giọng hỏi " là ai !". Người con trai có trả lờ, lực chú ý vẫn đặt ở ban công cách vách.

      "Này! Tôi hỏi đấy !" Hồng Đậu tự chủ được thanh chuyện lớn hơn, lại đổi trở về ngón trỏ đặt miệng của cậu ta, "Hư!" . Từ đầu đến cuối cậu ta chưa từng cúi đầu nhìn qua , Hồng Đậu có chút tức giận, đúng là lễ phép, cùng người khác chuyện ít nhất phải nhìn thẳng đối diện ! Hồnb Đậu dùng hai tay đem mặt người thanh niên quay về phía , còn chưa kịp mở miệng, Hồng Đậu bị đôi mắt toả ra ánh sáng khác thường hấp dẫn.

      Chưa từng nhìn qua đôi mắt nào đẹp như vậy, ánh trăng nghìn tầng mây cũng so được với đôi mắt sáng trước mắt này. Tròng đen trong suốt, thậm chí Hồng Đậu còn thấy được hình ảnh phản ngược của chính mình. Đôi mắt này căn bản phải của người ! Đây là suy nghĩ đầu tiên của Hồng Đậu, nhưng đó lại là đôi mắt xinh đẹp dị thường.

      "Thực xin lỗi, làm phiền , có thể mượn nhà các trốn tạm chút được ?" Chủ nhân của ánh mắt dùng khẩu khí bình tĩnh xong, Hồng Đậu nhìn trong mắt cậu ta thành khẩn liền chỉ biết người này phải người xấu. Bởi vì được giáo dục tử tế, có thể giúp được giúp, Hồng Đậu thở dài, tỏ vẻ cam chịu, cong thắt lưng vào phòng, người phía sau cũng tự giác theo.

      An Ninh nhìn Hồng Đậu mình đóng cửa bây giờ trở về mang thêm người sợ tới mức suýt chút nữa đặt mông ngồi sàn. "Hồng Đậu cậu phát điên cái gì ? Sau lưng cậu...là người hay quỷ ?" Vốn là An Ninh bình thường đều bình tĩnh cũng chỉ đối với Hồng Đậu lộ ra mặt như vậy.

      Hồng Đậu vừa định mở miệnh giải thích, lại phát lắm chuyện gì vừa xảy ra ? Ánh mắt nghi vấn chuyển đến người thanh niên vẫn cúi đầu từ lúc vừa vào cửa, đúng là kỳ quái, người bên cạnh đầu cũng ngẩng lên, giống như biết kế tiếp cậu ta định trả lời cái gì, đồng dạng vẫn là cúi đầu trả lời "Làm phiền hai người, tôi ở cách vách, nhưng tại thể về nhà, có thể ở tạm nhà hai người đêm ?"

      "Gì ? muốn ở nhà chúng tôi ? Vì sao ?" An Ninh kinh hãi , bình thường bệnh khiết phích của cậu ấy rất nghiêm trọng, phòng ngủ của Hồng Đậu chỉ cần có cậu ấy xuất , tất cả đều được sắp xếp gọng gàng, tầng bụi cũng thể có, tại lại có người xa lạ đến nhà muốn ngủ đêm ? Ngủ ở đâu ? Phòng khách ? Thối lắm ! Nếu nhiễm vi khuẩn làm sao bây giờ ? Bây giờ mọi người ở bên ngoài đều giữ mình trong sạch, ai biết có hay bị bệnh gì ?

      "Tôi muốn , nhà của tôi tạm thời thể về. Yên tâm, hai người cần để ý đến tôi, ngày mai buổi sáng rời giường liền thấy tôi." Người thanh niên bình tĩnh nhưng nửa ngày cũng vì sao có nhà mà về được ? Hồng Đậu nhìn cậu ta thân giống như trong thang máy vừa nãy, hai tay gắt gap nắm lấy quần bò, Hồng Đậu bắt đầu mềm lòng, người ta cũng phải người xấu, chỉ chút mà thôi cũng đáng .

      "An Ninh, cậu cho ta ở lại đêm ." Hồng Đậu đến trước mặt An Ninh, vươn tay lắc lắc bả vai An Ninh, đây là làm nũng trắng trợn ! An Ninh biết Hồng Đậu là người dễ chọc, muốn toàn thây trở về phải chọn thời điểm tâm trạng cậu ấy tốt nhất, nếu chọ giận cậu ấy, đó là chết chắc ! "Ai nha, được rồi được rồi ! Tuỳ cậu. Dù sao tiền thuê nhà cũng chia đôi." An Ninh đứng dậy vào phòng ngủ của mình.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :