1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc sủng manh phi - Ngư Gia Điện Hạ (update 99.2/263)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      Độc sủng manh phi
      Ngư Gia Điện Hạ
      [​IMG]

      Thể loại: Ngôn tình, cổ đại, xuyên
      Độ dài: 263 chương và 1 phiên ngoại
      Edit: Skye + Bạch xà

      Lịch Post: 2 chương/ 1 tuần
      [​IMG]

      Giới thiệu nội dung (của bạn gaubong)
      Nghe đồn: Nhiếp Chính Vương nước Đông Phong, quyền lực làm nghiêng vua và dân , tay cầm binh quyền, ngay cả hoàng thượng cũng phải kiêng kỵ bảy phần.

      Nghe đồn: Nhiếp Chính Vương nước Đông Phong tao nhã tuyệt thế, cười cái, ngay cả tiên nữ chín tầng trời cũng ái mộ.

      Nghe đồn: Nhiếp Chính Vương nước Đông Phong săn được con hồ ly , cả ngày ôm ấp trêu chọc, giữa hai lông mày là dịu dàng.

      Ông trời ơi! Ngươi để tỷ xuyên qua, thành người được sao? Còn phải để ta xuyên qua thành con hồ ly non vừa ra đời….Ông trời ơi! Ngươi để con thú như tỷ cả ngày bị mỹ nam đùa, ngươi có ý gì?

      N tháng sau, con hồ ly nào đó thành . Nàng quơ cánh tay, chân ngắn, ngọt ngào kêu với mỹ nam ôm nàng ngủ: “ Cha”. giường mỹ nam lộn xộn, từ nay về sau, bên cạnh xuất đứa “ con ” bảo bối. Chỉ cần ở nơi có nàng, vị cha mỹ nam là bảo vệ bên cạnh ( Ngày nào đó, đứa bé này bưng ghế, bò lên ghế, tay bé kiêu ngạo quơ bút lông, để lại đoạn chữ: Cậy vào sủng ái của cha, làm mưa làm gió trong vương phủ)

      Giới thiệu vắn tắt đặc sắc

      “ Cha, mẹ kế mắng ta là tiểu tạp chủng.”. Đứa bé nào đó chảy ra hai chuỗi nước mắt, chạy tới tố cáo: “ Người đâu, đưa tất cả nữ nhân trong bản vương phủ .”. Mỹ nam lạnh lùng nào đó ra lệnh, dịu dàng ôm bé .

      Ngày nào đó, cả phủ Nhiếp Chính Vương là tiếng khóc, tất cả nữ nhân bị đưa , trước khi cũng biết là ai mắng tổ tông .

      ( Hai quân đối chọi)

      “ Tiêu Diệc Nhiên, hôm qua ngươi mang con hồ ly chống lại ông ngươi, hôm nay ngươi lại mang đứa bé còn chưa cai sữa đến. Ngươi cứ trở về cho nó bú sữa , để ông ngươi đánh trượng ai đó nhá! Ha ha.”. Tướng quân râu quai nón giương mày cười to.

      Đứa bé nào đó giãy dụa cái tay ngắn chân ngắn, bò lên cưỡi vai Tiêu Diệc Nhiên, ngón tay út chạm vào râu quai nón, miệng còn hôi sữa, : “ Dám mắng cha của bà của ngươi! Đứa cháu trai bất hiếu này, bà nuôi người lớn như vậy, chưa đẻ trứng , lúc này lại nuôi gan to lên, ngươi dám ầm ĩ với bà của ngươi, cha, ta cho ngươi đặc quyền, giết đứa cháu trai này.”

      Đoạn ngắn đặc sắc:

      “ Vương gia, xong rồi, tiểu thư để lại phong thư, rời nhà ra ngoài.”. Quản gia luống cuống chạy tới. Tiêu Diệc Nhiên mở giấy viết thư ra, giấy là chữ viết như dưa chuột méo, táo sâu: Cha, Vũ Nhi thấy mỹ nam cực phẩm, trước, lừa về làm con rể cha.

      Vương gia nào đó như bị mây đen che phủ, từng trận sấm vang rền, tám hướng gió lặng lẽ xé khuôn mặt tuấn tú mở ra khe hở. Xem ra, nha đầu của cánh cứng cáp rồi, biết bay : “ Chuẩn bị ngựa cho bản vương.”. Vương gia nào đó ra lệnh tiếng, phong thư trong tay bị vo tròn, nhăn nhúm.

      [​IMG]

      Mục lục
      [​IMG]

      Chương 1 ~ Chương 2 ~ Chương 3 ~ Chương 4 ~ Chương 5

      Chương 6 ~ Chương 7~ Chương 8 ~ Chương 9 ~ Chương 10
      Chương 11~ Chương 12 ~ Chương 13 ~ Chương 14 ~ Chương 15


      Chương 16 ~ Chương 17 ~ Chương 18 ~Chương 19 ~ Chương 20
      Chương 21~ Chương 22 ~ Chương 23 ~ Chương 24 ~ Chương 25
      Chương 26 ~ Chương 27 ~ Chương 28 ~ Chương 29 ~ Chương 30


      Chương 31~ Chương 32 ~ Chương 33 ~ Chương 34 ~ Chương 35
      Chương 36 ~ Chương 37 ~ Chương 38 ~ Chương 39 ~ Chương 40
      Chương 41~ Chương 42 ~ Chương 43 ~ Chương 44 ~ Chương 45


      Chương 46 ~ Chương 47~ Chương 48 ~ Chương 49 ~ Chương 50
      [​IMG]
      Chương 51 ~ Chương 52 ~ Chương 53 ~ Chương 54 ~ Chương 55
      Chương 56.1 ~ Chương 56.2 ~Chương 56.3 ~ Chương 56.4 ~
      Chương 57.1
      Chương 57.2 ~ Chương 57.3 ~ Chương 57.4 ~ Chương 58.1 ~ Chương 58,2
      Chương 58.3 ~ Chương 59 ~ Chương 59.2
      ~Chương 59.3 ~ Chương 59.4
      Chương 60.1 ~ Chương 60.2
      ~ Chương 60.3 ~Chương 61.1 ~ Chương 61.2
      Chương 61.3 ~ Chương 62.1 ~ Chương 62.2 ~ Chương 62.3 ~ Chương 62.4
      Chương 63.1 ~ Chương 63.2 ~
      Chương 64.1 ~Chương 64.2 ~ Chương 64.3
      Chương 65.1 ~ Chương 65.2 ~ Chương 65.3 ~ Chương 66.1 ~ Chương 66.2
      Chương 67.1 ~ Chương 67.2 ~ Chương 67.3 ~ Chương 68.1 ~ Chương 68.2
      Chương 68.3 ~ Chương 68.4 ~ Chương 69.1 ~ Chương 69.2 ~ Chương 69.3
      Chương 70.1 ~ Chương 70.2 ~ Chương 71
      ~ Chương 72 ~ Chương 73

      [​IMG]

      Chương 74 ~ Chương 75 ~ Chương 75.1 ~ Chương 76 ~ Chương 77
      Chương 78 ~ Chương 79.1 ~ Chương 79.2 ~ Chương 80.1 ~ Chương 80.2
      Chương 81 ~ Chương 82 ~ Chương 83 ~ Chương 84 ~ Chương 85
      Chương 86 ~ Chương 87 ~ Chương 88 ~ Chương 89 ~ Chương 90

      Chương 91

      [​IMG]
      Last edited: 30/11/16
      Thanh Hằng, LyLy Mai, nhunguyen32 others thích bài này.

    2. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      truyện này bao nhiêu chương thế @Skye :yoyo40::yoyo40:
      Minami~chu minh duc thích bài này.

    3. Sấu Dầm

      Sấu Dầm Well-Known Member

      Bài viết:
      725
      Được thích:
      3,723
      chúc mừng hố mới của bạn :yoyo51:
      quỳnhpinky, KADIS ETRAMA DI RAIZELSkye thích bài này.

    4. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      ta thay la ho sau roi........bac thang xuong tu tu........nhay mac cong dập mỡ........ung hộ nào
      thedark, quỳnhpinkySấu Dầm thích bài này.

    5. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      [​IMG]Chương 1: Có nên giữ lại hay ?[​IMG]

      Edit: Skye

      Đầu thu, mỗi năm lần, cuộc săn bắn của Hoàng gia bắt đầu mở màn.

      Hoàng tử, thế tử cùng nhóm võ tướng tham gia lần này vững vàng yên ngựa, uy phong lẫm liệt, tư thế hiên ngang, từ từ ra khỏi cửa cung.

      Ngồi long tọa là Lão Hoàng đế năm mươi tuổi đời, long bào màu vàng mặc người Lão Hoàng đế rộng thùng thình, giống năm mươi mà giống sáu mươi hơn, nếp nhăn mặt nghẹn chặt vào nhau, mực tức giận mà phát tác ra được, rồi giọng the thé của thái giám vang lên: "Nhiếp chính vương đến", ánh mắt đục ngầu của Lão Hoàng đế chợt lóe sáng, khuôn mặt già nua theo năm tháng lên ý cười, cơn giận vừa rồi như ảo giác, coi như chưa từng có.

      chiếc xe ngựa chạm khắc lộng lẫy từ xa tới, sau khi xe ngựa dừng lại ổn định, thiếu nữ áo trắng khuôn mặt thanh tú tinh xảo vừa nhấc chân, liền nhảy xuống từ vị trí đánh ngựa, ánh mắt si mê của Hoàng tử cùng các vị võ tướng, nàng xem như từng thấy, thong dong đến cuối xe, ngón tay xinh đẹp kéo ra màn che bằng tơ vàng ngọc thạch.

      "Gia, đến." Thanh tuyệt mỹ êm tai so với tiểu mỹ nhân hát xướng còn tuyệt hơn vài phần, vài phần tâm tư của các đệ tử quý tộc đối với nàng cơ hồ khó lòng kìm được nếu nàng phải là tỳ nữ của vị Nhiếp Chính vương kia.

      Bên trong xe ngựa, nam nhân ngồi ngay ngắn yên lặng, ngón tay đặt ở tay vịn bạch ngọc gõ hai tiếng, áo trắng nghe tiếng cúi đầu che khuất dung mạo khuynh thành, cung kính đứng ở bên trái cửa xe.

      đôi giày da màu đen bước ra, cẩm bào màu đen, cổ tay áo thêu Sơn Hà Đồ (cảnh núi sông) uốn lượn bằng tơ vàng, tóc tơ vai theo hướng gió bay lên, tản mát ra tà khí.

      khoanh tay tới, mọi người đột nhiên bị hù dọa, tất cả đều xuống ngựa cung nghênh, Nhiếp Chính vương Đông Phong quốc, người nắm giữ mạch máu hưng suy của Đông Phong quốc, bất kể bọn họ là hoàng tử hay tướng quân, đều tôn trọng Nhiếp Chính Vương, có thể là sợ hãi đúng hơn, đó là sợ hãi phát ra từ sâu thẳm trong linh hồn.

      Dung mạo tuấn mỹ vô song tựa như vị thần thể phạm vào, con người đen lạnh băng uy chấn thiên hạ, khí phách vương giả, môi mỏng cực kỳ đẹp, lạnh như miếng băng mỏng, dung mạo của mỹ nam đứng thứ nhất Đông Phong quốc, có dung mạo và quyền thế đủ để tất cả nữ tử cả nước phải động tâm, chẳng qua là có nữ tử nào dám đứng trước mặt biểu đạt ái mộ, con ngươi đen lạnh băng đủ làm cho người khác muốn biểu đạt tình lại nuốt trở vào, nam tử như vậy, làm cho các thiếu nữ muốn nhưng dám .

      "Tiểu đức tử, mời Nhiếp chính vương ngồi ghế ." Lão hoàng đế phân phó thái giám bên người. Ghế bên trái song song với ghế rồng được chuẩn bị vì Nhiếp Chính vương.

      "Dạ." Tiểu đức tử trong tay cầm phất trần quỳ xuống đất .

      " cần, bổn vương hôm nay muốn thả lỏng gân cốt, bắt đầu !" Ngữ khí đạm mạc tựa như được pha thêm băng, khiến trong lòng người khác chợt lạnh, giống nhau chính là chúa tể của trời đất này vậy.

      chưa từng, cũng cần đem ai để vào mắt, trong mắt trừ bỏ lạnh như băng, chính là đạm mạc, tựa như vị quân vương ngạo thị thiên hạ(kiêu ngạo) đứng đỉnh Thái Sơn giữa bức tránh núi sông, dung mạo thần thánh như vậy, chính trực mà điên cuồng khuôn phép, ai cũng chưa từng ảnh hưởng đến nửa phần.

      "Đem Thiên lý mã(ngựa chạy nghìn dặm) nước khác đưa tới cho Nhiếp Chính vương." Lão hoàng đế trách cứ Nhiếp Chính vương coi rẻ long uy, ngược lại còn cố tình có ý tốt.

      lát sau, chú tuấn mã màu đỏ thẫm được đưa tới trước mặt Nhiếp Chính vương, tướng quân dẫn ngựa : "Vương gia, ngựa do nước khác tiến cống lên, tính có chút ngang ngược." Ngụ ý muốn nhắc nhở Nhiếp Chính vương cẩn thận con ngựa khó thuần này.

      Tiêu Diệc Nhiên nhếch khóe miệng, mắt lạnh lẽo chờ mong, tiếp nhận dây cương, tiêu sái lên lưng ngựa, ngựa đỏ thẫm hí lên đá chân sau, nam tử lưng ngựa cầm roi vung lên, đánh vào mông ngựa, ngựa chạy nhanh tiến vào khu rừng săn bắn rậm rạp…

      Mọi người đầu tiên là kinh ngạc, tất cả cùng lên lưng ngựa theo sau, tiếng vó ngựa vang lên, cuồn cuộn nổi lên bụi cát, tiến vào khu săn bắn, phía trước là hai vị tướng quân, ánh mắt sùng bái dường như nhìn theo Nhiếp Chính vương sớm biến mất còn bóng dáng, tuy chưa từng huấn luyện ngựa nước khác, vương gia lại vừa lên lưng ngựa có thể khống chế tốt, phần này ngay cả bọn họ cũng theo kịp.

      Ba con sói lông trắng nhìn chằm chằm người vừa xâm nhập, con ngươi sáng xanh kịch liệt phát ra nguy hiểm, chúng nó chủ động công kích, mà lấy tư thế đề phòng che chở lãnh địa, khi nhe răng đe dọa người tới mau nhanh chóng rời .

      Con ngươi lạnh lùng của Tiêu Diệc Nhiên lóe lên ánh mắt sắc bén, bất chợt lạnh lùng rút ra ba mũi tên dài từ sau lưng, đưa lên cung tên đồng dây gân rồng, kéo tên bắn, ba mũi tên nhanh như chớp cắt qua trời xanh, hề lệch bắn trúng ba con sói trắng kịp công kích cũng kịp né tránh

      Ngao! Phía trước con sói trắng kêu lên rồi tắt thở, tầm mắt nó bất an nhìn về nơi nào đó.

      Nam nhân kiêu ngạo lưng ngựa giương lông mày, trong mắt con sói cái lại xuất tia lo lặng, kỳ lạ, theo hướng tầm mắt con sói nhìn lại, mảnh cỏ hoang kia che giấu cái gì? Làm cho khó hiểu cũng có chút chờ mong.

      Ngao! Con sói còn lại phát ra tiếng rên rỉ cuối cùng, rất muốn cắn xé nam nhân cưỡi ngựa tiến vào bụi cỏ hoang kia, dùng sức cào vài cái, thân thể loạng choạng chưa kịp đứng lên rơi bịch xuống đất, con ngươi màu xanh vĩnh viễn mất vẻ sáng rỡ, từ con người màu xanh nhìn sâu vào bên trong có thể thấy được cỡ nào lo lắng.

      Giữa vùng cỏ hoang mấy gốc cỏ động , trong tay Tiêu Diệc Nhiên cầm lên mũi tên, mũi tên màu bạc theo phương hướng bụi cỏ rung , tên này bắn tới, vật còn sống bên trong bụi cỏ hẳn phải chết là điều thể nghi ngờ.

      Cung lại kéo căng vài phần, rồi thả lỏng, mi tâm căng thẳng, ngón tay lại rất nhanh kéo mũi tên, chưa bao giờ do dự, biết vì sao, đem tên cho vào túi, khống chế con ngựa đỏ thẫm cường ngạnh từ từ tiến lên, mỗi lần con ngựa tiến thêm bước, trong lòng liền dâng lên cảm giác kỳ quái trước nay chưa từng có.

      Mắt có chút nheo lại, trong mắt lên tia lãnh ý, khiến cho khác thường, vật như vậy, đến tột cùng có nên lưu lại hay ?

      [​IMG]
      Last edited: 27/10/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :