1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Độc sủng khí phi khuynh thành tuyệt - Tế Lạc (c63) [DROP]

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Tác giả: Tuyết Lạc
      Thể loại: Xuyên , ngôn tình
      Tình trạng: hoàn
      Convert: Ngocthuybachdang
      Edit : Băng Nhi 21

      ĐỘC SỦNG KHÍ PHI KHUYNH THÀNH TUYỆT SẮC

      Mở đầu

      Kiều diễm
      Rối rắm ở chỗ cùng hận đan xen nhau
      Biến mất ở mặt trời lặn sau đích đàn lam
      Cầm tay làm bạn
      Cười xem hồng trần
      Bỗng nhiên lúc
      Chuyện làm sao chịu nổi

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1: xuyên mà đến

      Hạ Đóa , người cha me, đích thực là nhi. Thời còn , trí nhớ tựa như tấm ảnh chụp đen trắng , tái nhợt lại buồn cười.

      Bởi vì ở nàng vừa mới sinh ra lâu ,má phải vùng gần xương quai xanh , mọc ra cái lớn , đích thực là “mụn cơm”, nhìn thấy “quái vật” ngày ngày lớn lên, cha mẹ Hạ Đóa cuối cùng hạ quyết tâm đem nàng vứt bỏ vào buổi trưa ngày hè trời trong nắng ấm.May mà được nữ tu sĩ nhặt được, cho nàng sống lại cùng hy vọng.

      Hạ Đóa có 12 mẹ thương nàng , các nàng liên tục tạo điều kiện để nàng được tốt nghiệp thạc sĩ. Ác, quên , Hạ Đóa học chung chuyên ngành là hóa học
      .Trong thời gian tìm việc làm ,nàng mỗi ngày đều ở trong giáo đường tại tu viện , mình lẳng lặng nhìn Thập Tự Giá mãi mãi ngã, cuộc sống buồn tẻ lại chán nản này đến khi nào mới hết đây.

      Mỗi buổi trưa , nàng đều hướng về Thập Giá Tự ngẩn người : thần oa( ta nghĩ là Chúa ) , xin ban cho tôi sức mạnh , làm cho tôi có thể ngủ thẳng tới khi tự nhiên tỉnh , kiếm tiền đếm tới tay rút gân , oa oa , tốt nhất lại có thực nhiều soái ca vây quanh tôi...từ từ , nàng tiến vào trạng thái nửa mê man, biết ngủ bao lâu, toàn bộ thân thể tựa như bị vét sạch giống nhau , lo lửng giữa trung dị thường khó chiu , ai, sớm biết liền lên giường ngủ
      .
      Hạ Đóa cố gắng mở mắt ra, lại giống như bị ngàn cân nặng đè ép, đầu cũng muốn nổ tung.
      “ Vương phi , Vương phi......Vương phi, ngươi mở mắt ra nhìn xem a, Vương phi, ngươi đừng dọa Tiểu liên a...... tiểu thư, tiểu thư ”.Bên tai có người ngừng nhắc tới cái gì đó , Hạ Đóa đầu càng đau đớn. “ Phiền chết được “, nàng vất vả hé miệng , chính là hy vọng có thể yên lặng được chút.

      “A , ... đại phu, đại phu, người tới a, tiểu thư nhà chúng ta, à , Vương phi tỉnh, người mau tới “, choáng , như thế nào thanh càng lúc càng lớn. Đột nhiên, Hạ Đóa mi tâm như là được rót vào tia thanh tuyền, lạnh thực dễ chịu, chậm rãi mở to mắt.

      “ Oh my God, đây là cái tình huống gì ? cosplay ? Trước mặt nàng xung quanh đầy người ăn mặc quần áo quái dị “ Tiều thư, ngươi làm sao vậy, ngươi cảm thấy thế nào? Ngươi hù chết Tiểu liên “.Này tiểu nương thế nhưng nắm tay Hạ Đóa tự cố tự đắc khóc lên.

      Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì ? Nàng dùng ánh mắt mê man nhìn xung quanh, màng trướng mỏng màu vàng, trụ giường màu tím, bình phong chạm rỗng, chính giữa thấp lại chỗ nào lộ ra bài trí xa xỉ, còn có bên giường khói hương lờ mờ dâng lên.

      Hạ đóa muốn chìm đắm trong khí mỹ đắc thể tưởng tượng được này, đột nhiên bị tiếng thanh chói tai kéo trở về.

      “ Vương gia đến “. Vương gia ? cái này là thế nào a? Nàng quay đầu hướng ngoài cửa theo dõi, nhìn sao, này vừa thấy càng làm hồn bị người này quyến rũ , lạnh lùng trong lộ ra uy nghiêm, ánh mắt nhàn nhạt ưu thương, thân trường sam màu tím, đầu cài trâm tử sẫm, hết thảy đều là như vậy phối hợp hoàn mỹ, nước miếng đều phải chảy ra.

      Ngay tại thời điểm Hạ Đóa sắp chảy ra nước miếng, lên tiếng :” Bổn vương nghe Vương phi tỉnh, đặc biệt đến thăm.” Cắt, lời ngay thẳng dễ nghe a “ Vương phi cảm thấy tốt ?”. Nàng lúc này mới ý thức được, từ lúc vừa gặp mãi cho đến tại, bọn họ đều vẫn gọi chính mình “ Vương phi “ . Chẳng lẽ ta ,xuyên qua? Trong truyền thuyết xuyên qua thế nhưng làm cho ta gặp được, là rất hoang đường. Nàng hung hăng lắc đầu.

      “ Vương phi? Chính là thoải mái?” Nhìn Hạ Đóa luôn luôn ngẩn người, nhíu mày, hờn giận đối đại phu phía sau : “chẳng lẽ có cái gì di chứng?” Đại phu phù phù tiếng quỳ mặt đất dập đầu tạ tội, xã hội phong kiến cực kỳ độc ác a. là bởi vì đau lòng người sàn nhà kia, Hạ Đóa thản nhiên :”Chớ hoảng sợ, ta, chỉ là cái gì cũng muốn đứng dậy, ngươi là ai? Ta là ai?”. Lúc này mới phát thanh trong miệng nàng phát ra thế nhưng có thể như vậy dịu dàng, mặc dù bởi vì khát nước có chút khàn khàn lại vẫn như cũ như vậy êm tai.

      lại nhíu nhíu mày, khóe miệng lộ ra chút cười nhạt dễ phát :” ? Vương phi là cái gì cũng muốn đứng dậy sao ? Vẫn là, lại ở cùng Bổn vương giở cái gì thủ đoạn? Hả?

      Hạ Đóa ngẩn người, đây là có chuyện gì, nhìn qua đối với mình vị này “ Vương phi “ rất bất mãn,tuy rằng ta từ đều ở tu viện lớn lên, nhưng đừng cho ta là quả hồng mềm mại, nàng giương mắt nhìn chút dấu vết :” Ngươi gì vậy, ngươi vẩn chưa trả lời vấn đề của ta, ta là ai? Nơi này là chỗ nào, còn có, ngươi là ai?”

      hiển nhiên dự đoán được nữ nhân trước mắt này còn có thể hỏi ngược lại , thế nhưng trong nháy mắt kinh ngạc, sau lại cười cười : “ Ta là diễm thân vương , là đệ đệ của đương kim hoàng thượng, mà ngươi, là trưởng nữ của thiết kỵ tướng quân Hạ Uyển Thanh”. Hạ Đóa hơi hơi gật đầu, xem ra chính mình vẫn là con nhà giàu đây.

      Nàng quay đầu, khép hờ hai mắt thản nhiên :” Ta mệt mỏi, nghĩ muốn nghỉ ngơi.” muốn những bối rối xung quanh làm cho chính mình thể thả lỏng, theo tình thế xảy đến hôm nay, hoàn cảnh của nàng dường như đúng lắm.

      Bên tai truyền đến tiếng hừ , “ khi như vậy, kia Bổn vương quấy rầy Vương phi, tiếp tục nghỉ ngơi, hôm nào Bổn vương ghé thăm ngươi.” Hạ Đóa hừ hừ xem như trả lời.

      Xung quanh có vẻ như còn tiếng động, mở mắt ra lại thấy đôi mắt rưng rưng nhìn mình, “ Ngươi kêu là Tiểu liên sao? “, “ Tiểu thư, tôi chỉ biết ngươi có quên tiểu liên.....” Cho xin, vừa rồi lớn tiếng gọi như vậy, bổn nương nếu còn biết phải là não tàn, chính xác là ngu ngốc à.

      “ Đứng lên trả lời”. Hạ Đóa ngồi thẳng người, kéo tay tiểu liên qua, ý bảo nàng ngồi bên cạnh mình :” cho ta biết, đây là triều đại gì?, còn có, ta trước khi mất trí nhớ các loại?
      Tiều liên ngừng chảy nước mắt :” đều là tiểu liên tốt, có chiếu cố tiểu thư, nếu phải ngày đó tiểu thư vì cứu ta, bị Lâm mỹ nhân đẩy xuống dưới hồ sen, đích thời điểm bị đụng vào đầu...” Chờ chút, bị người đẩy xuống hồ sen, Hạ Đóa ra hiệu cho nàng tiếp.

      “ Tiểu thư, bây giờ là Viêm triều năm thứ 8, đương kim hoàng thượng là Xích Diễm, huynh trưởng của Vương gia chúng ta Long Diễm.”, “ chút về quan hệ của ta và vị Vương gia này ”.

      Tiểu liên ngẩng đầu nhìn Hạ Đóa, trong mắt lại tràn ra giọt lớn giọt nước mắt:” Tiểu thư, ngươi gả vào Diễm vương phủ gần năm, trong năm này, Vương gia lần lượt nạp sườn phi tam mỹ nhân, còn có ít thị thiếp”. Tiểu liên cẩn thận nhìn nàng muốn rồi lại thôi.

      tiếp”. Hạ Đóa trong lòng thầm nghĩ: “ Dù sao cũng phải Hạ Đóa ta gả cho , ta mới cảm thấy được khổ sở đâu”.

      “ Tiểu thư gả vào Vương phủ lâu như vậy, Vương gia vẫn đợi gặp chúng ta, chính là vì việc hôn nhân này do Thái Hậu đích thân chỉ định, ngươi là cháu của Thái Hậu, mà tại Sườn phi là nữ nhân Vương gia.... mến nhất , Vương gia vốn là muốn nạp Sườn phi làm Vương phi, bởi vì Thái Hậu nhúng tay vào, khiến Vương gia luôn chịu tiếp nhận Tiểu thư, hơn nữa....” .

      “ Hơn nữa cái gì ?” Tiểu liên sợ hãi nhìn Hạ Đóa “ Hơn nữa, Vương gia vẫn có chạm qua tiểu thư”.

      Cái gì ? có chạm vào Hạ Uyển Thanh ? ha, Hạ Đóa còn tưởng rằng chính mình xuyên qua thành Đại thẩm, nghĩ tới vẫn là băng thanh ngọc khiết đâu.

      Nàng đột nhiên cười to đem tiểu liên sợ tới mức nhịn được khóc lên :” Tiểu thư, ngươi cần quá thương tâm a, ngươi làm sao? Ta kêu đại phu “.

      Hạ Đóa giữ chặt nàng, cười :” Ta lại bệnh gọi đại phu chi a, ta thích tên ngươi, cho ngươi sửa tên khác ”.

      Tiểu liên hiểu :” Tiểu liên là tên lúc trước tại thời điểm đến bên cạnh tiều thư, tiểu thư cấp cho tiểu liên a”.

      Nàng cười hì hì :” đó là trước đây, tại lại thích , về sau ngươi kêu tiếu nhi , cái gì Tiểu liên tiểu liên, vừa nghe thấy may mắn.


      p/s : Do cái tiết tử khó hiểu quá nên ta giữ nguyên lun =.=

      ( xuyên ) ĐỘC SỦNG KHÍ PHI KHUYNH THÀNH TUYỆT SẮC - Điểm: 10

      Tác giả: Tuyết Lạc
      Thể loại: Xuyên , ngôn tình
      Tình trạng: hoàn
      Convert: Ngocthuybachdang
      Edit : Băng Nhi 21

      Chương 2: Trận chiến mở màn thắng lợi

      Hạ Đóa để Tiếu nhi hầu hạ, ung dung ngâm mình tắm trong nước ấm, hơi nước mờ mịt, nàng cúi đầu tỉ mỉ nhìn thân thể Hạ Uyển Thanh, da thịt như tuyết, nhẵn bóng như tơ. Thân thể mềm mại xương quyến rũ trời sinh, chính là.! Chính là trước ngực của nàng lại có cái vết sẹo, lớn ! Liền cùng vết sẹo kiếp trước của mình cái giống nhau, vô luận là vị trí hay hình dạng quả thực có sai biệt.

      Hạ đóa kinh ngạc rất nhiều nhưng vẫn cảm thấy được duyên phận cho phép. Nàng nhàng vuốt ve vết sẹo trước ngực, cái cảm giác quen thuộc quấn quanh trong lòng.

      Sau khi tắm xong, Tiếu nhi dìu xuống, Hạ Đóa ngồi ở trước gương đồng, tinh tế nhìn người trong gương, lông mi như diệp, khuôn mặt trắng nõn, mắt to trong veo như nước, như vậy thoát tục, như vậy thanh tú, ông trời đúng là đối xử nàng tệ mà, cho nàng cái thân thể đẹp như vậy.

      Hạ Đóa phi thường vừa lòng bộ dáng tại của nàng. Dưới bàn tay khéo léo của Tiếu nhi, trước mắt nàng lại càng xinh đẹp lời nào để , quần áo lụa trắng, tóc chính là đơn giản búi lên, càng có vẻ xuất trần thoát tục.

      Do Hạ Đóa dùng mọi cách cầu ra ngoài, Tiếu nhi dìu nàng phơi nắng trong viện, này Diễm thân Vương phủ đúng là lớn, chỉ Thanh Quyển uyển của Vương phi liền vừa là hồ sen, vừa là vườn hoa, nàng híp mắt chậm rãi tới.

      Đột nhiên, giọng nữ chói tai đánh gãy nhàn nhã của nàng.

      ~~ tỷ tỷ đúng là hăng hái, vừa mới khỏe liền vội vã ra ngoài như vậy, ai nha, ngươi xem, ta đây trí nhớ, mới vừa rồi còn nghe tỷ tỷ mất trí nhớ, khanh khách, là mất trí nhớ hay là muốn nhớ tới a~”. Xa xa dưới lương đình, ba cái nữ nhân xinh đẹp bất phàm che mặt cười nhạo.

      thân màu lam nhạt, nhìn như ốm yếu ôn nhu chính là tương đối được sủng ái Lâm mỹ nhân, bên cạnh theo thứ tự đứng quần áo màu hồng đào chính là Giang mỹ nhân, mặt tròn mi cong, nhưng ra là cái mỹ nhân bại hoại, tiếp đó là cái ỏng ẻo, dáng người thấp bé lại hơi có vẻ đầy đặn đích xác là Tiết mỹ nhân.

      Hạ Đóa nhíu nhíu mi :” Khi dễ Hạ Đóa ta, biết tự lượng sức, ta cũng giống như “vị” kia ngốc Vương phi, ngốc đến bị người ta đẩy xuống hồ nước ràng phải bỏ mạng”.

      Hạ Đóa ra hiệu Tiếu nhi đỡ nàng tới, Tiếu nhi liều mạng lắc đầu :”Tiểu thư, thể a, cái kia Lâm mỹ nhân chính là người đẩy tiểu thư, nàng rất nguy hiểm.” Hạ Đóa quay lại cho Tiếu nhi cái ánh mắt an tâm liền hướng bên kia đến.

      Đợi các nàng vào sau lương đình, kia ba nữ nhân còn che mặt cười nhạo, trong mắt lộ ra biết là cười nhạo hay là thương tiếc. Hạ đóa mỉm cười, tao nhã ngồi ở ghế mát, lông mi hơi hơi nhướng lên.

      hiểu các vị muội muội thái độ cư xử tốt, vẫn là này Diễm thân vương phủ, chế độ lớn , ta tuy phải đại nhân vật gì, nhưng tại đây hậu viện trong vương phủ, cũng là chủ tử của các ngươi, các ngươi thấy bổn Vương phi ngững hành lễ, còn làm càn, quả thực còn thể thống gì .” Hạ Đóa hung hăng vỗ bàn đá bên cạnh, kèm theo chén đĩa bàn cũng rung nhè , thân mình các nàng cũng run rẩy theo, đám đều dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn nàng, nàng trong lòng cao hứng , mang vẻ mặt nghiêm túc, tiếp :” Nếu như bổn vương phi nhớ lầm, viện này là của vương phi, mà bổn vương phi hình như cũng mời các ngươi tới, các ngươi , tự ý xông vào chỗ ở của vương phi, phải bị tội gì a?”.

      Hạ Đóa liếc nhìn các nàng, chỉ thấy đám sắc mặt đều tái nhợt, chỉ có Lâm mỹ nhân vẫn là đồng nhất bộ dáng muốn chết, xem ra phải dự tính thêm.

      ~~, vị này chính là Lâm mỹ nhân .” Hạ Đóa tiến lên làm bộ lôi kéo tay nàng ra vẻ thân thiết :” Lúc trước nghe mỹ danh muội muội, hôm nay vừa thấy quả nhiên bất phàm a.”

      Nàng ta kinh ngạc nhìn Hạ Đóa, dường như ngờ rằng nàng tiến lên dính líu quan hệ, bất quá vẻn vẹn chỉ trong nháy mắt nàng liền thu hồi kinh ngạc, trong mắt nổi lên chút đắc ý, Hạ Đóa trong lòng nghĩ muốn chán ghét ,hừ, nhìn ngươi còn có thể kiêu ngạo bao lâu.

      “ Bất quá...” Hạ Đóa thần bí ở bên tai nàng muốn lại thôi.

      Quả nhiên, nàng bị Hạ Đóa nâng lên hứng thú :” Bất quá cái gì ?”

      “ Khanh khách, bất quá nha, muội muội gần đây như thế nào ấn đường lại biến thành màu đen a, có phải hay đêm khuya nằm mộng, nhìn thấy gì này nọ, toàn thân là nước, đầu tóc bù xù hướng về phía ngươi đòi mạng đâu ?” Hạ Đóa híp mắt, hung hăng nhìn chằm chằm nàng.

      “ Ngươi !” Lâm mỹ nhân có chút run rẩy chỉ về phía nàng, khuôn mặt xinh đẹp hơi đen lại.

      “ Muội muội đừng sợ nha, tỷ tỷ ta lúc trước thăm viếng quỷ môn quan vòng, vốn định cứ như vậy mà , chính là tỷ tỷ cam lòng đâu, cho nên trở lại, chính là vì hướng người đẩy ta xuống nước đòi mạng a.” Hạ Đóa xoay người lại ngồi ở đệm lót mềm mại, dùng khăn lụa nửa che miệng, hiểm cười .


      “ Ngươi đừng bậy, ta... ta cái gì cũng chưa làm ..... Ngươi cần vu oan người tốt.” Nàng ta có vẻ luống cuống, xem ra hiệu quả tồi nha.

      “ Nga? Phải ? Vậy ngươi sợ cái gì ? Nếu phải muội muội , là Tiết mỹ nhân? Hạ Đóa liếc thấy Tiết mỹ nhân bên cạnh có chút bất an.

      phải ta, như thế nào có thể là ta đâu, ngày đó ta thế nhưng lại cách tỷ tỷ rất xa, căn bản là có khả năng.” Nàng bắt tay vào nhau, lui lại về sau mấy bước, vội vàng vì mình biện giải.

      “ Vậy là ?” Hạ Đóa cố ý kéo dài nhìn Giang mỹ nhân
      Phù phù tiếng, Giang mỹ nhân quỳ rạp xuống đất :” Vương phi minh xét, thiếp từ được mẫu thân dạy, tuyệt đối làm ra việc có tính người “.

      “ Ngươi cái gì ? Cái gì là việc có tính người? Ngươi dám ngươi có tham gia? Lâm mỹ nhân ở bên thét chói tai. Đột nhiên ý thức được chính mình sai rồi, vội vàng bụm miệng.

      " đến Bổn vương phi là chính thất Diễm vương điện hạ, là Thái Hậu ban hôn, chính là phụ thân của bản phi Thiết kỵ tướng quân nếu như biết được các ngươi có ý đồ mưu hại ta, các ngươi cho là mình còn có thể sống để ra khỏi Diễm vương phủ sao ? Bổn vương phi niệm tình các ngươi là , muốn cùng các ngươi so đo, có nghĩa là bổn vương phi nhất định là cái người nhu nhược, ai cũng có thể khi dễ. Ngươi nếu Bổn vương phi lúc nào đó yết kiến Thái Hậu nươ nương, các ngươi có kết cục gì đây ? Hạ Đóa nhìn chằm chằm các nàng hung hăng .

      Phù phù, thoáng cái Lâm mỹ nhân toàn bộ quỳ gối mặt đất run rẩy, đồng thanh hô to :” Vương phi minh xét, Vương phi tha mạng “. Hừ, lão hổ phát uy ngươi cho ta là hellokitty a.

      lúc Hạ Đóa cảm thụ thành quả thắng lợi, thanh từ tính truyền qua :” Vương phi hăng hái a, bệnh nặng mới khỏi liền tới đây giáo huấn người .”

      Nàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy kia vóc dáng cao to ngạo mạn, toàn thân tử sắc hướng bên này tới, bên cạnh còn có vị mỹ nhân quần áo màu vàng nhạt.

      Hạ Đóa lúc trước cho rằng Hạ Uyển Thanh này là tuyệt thế mỹ nữ, bây giờ lại phát nữ nhân này so với Hạ Uyển Thanh còn muốn đẹp hơn, tuy rằng khí chất thoát tục bằng Hạ Uyển Thanh, nhưng khuôn mặt này, tuyệt đối là có thể làm khuynh đảo nam nhân .

      Bọn họ vào trước mặt nàng, Hạ Đóa cúi người hành lễ :” Vương phi bệnh nặng mới khỏi, ở trong phòng dưỡng bệnh, tới nơi này làm cái gì ?”.

      Oa, tiếng quả thực có thể mê chết người, Hạ Đóa nhìn thẳng ánh mắt :” Trong phòng ngẩn người tiếp nữa sắp mốc meo luôn rồi, ra ngoài phơi nắng, nhìn nhìn cảnh vật xung quanh , thần thiếp cái gì cũng muốn đứng dậy, nhìn xem có lẽ nhớ lại a”.

      híp mắt, khóe miệng nhấc lên chút cười lạnh :” Phải ? Kia Vương phi có thể nhớ tới những cái gì ?”
      Hạ Đóa ném cho cái nhìn xem thường, đừng tưởng rằng ngươi soái là có thể phóng điện khắp nơi.

      “ Vừa mới ra đây, tại sao lại nghĩ muốn rời khỏi a ?”. tựa hồ sững sờ, khóe miệng cười càng sâu, xoay người ngồi đối diện Hạ Đóa ,lôi kéo vị kia mỹ nữ quần áo vàng nhạt ôm ở đùi , mỹ nữ kia cười đùa vỗ về mặt của :” Vương gia, đừng như vậy, làm cho tỷ tỷ nhìn thấy, người ngượng hôn a.”. Ngất, muốn nhìn thấy có được hay .

      mặt nàng nhàng vừa hôn, quay đầu lại :” Nàng cũng phải ngày hai ngày tiến vào cánh cửa này, úc, Bổn vương quên, Vương phi mất trí nhớ, kia Bổn vương trước tiên cho ngươi nắm , nàng là Thư nhi, là nữ nhân bổn vương nhất.”

      xong, còn tự mình ngoảnh đầu, tự nhiên cùng cái kia Thư nhi thân mật đứng lên. Hạ Đóa vẫn là bộ dáng tự nhiên tực đắc, bên cạnh ba vị mỹ nhân lại ngược lai, hận thể xé bộ dạng Thư nhi, nhất là Lâm mỹ nhân, diện mạo mảnh mai mắt còn mang theo lệ quang. Đây là người gì a, ở trước mặt thê tử chính mình nữ nhân khác là nữ nhân mình nhất, còn trước mặt mọi người kịch liệt hôn, xem ra vị Vương phi này lúc trước thực uất ức a.

      Hạ Đóa thu lại hô hấp, nén cười :” Vương gia muốn hôn hâm nóng tình cảm, nhưng đừng tại đây a, đây cần diễn xuân cung đồ , thần thiếp cũng chịu đựng dậy nổi nha, ha ha, nếu làm phiền Vương gia dời đến tẩm thất của thần thiếp, thần thiếp ngại cho Vương gia dùng tạm thời, bất quá dùng xong nhớ đem đệm chăn và gì gì đó đổi thành cái mới, bởi vì thần thiếp thể ngửi được mùi lạ.”

      Nàng cười xong liền xoay người rời .Vương gia buông Trắc phi trong ngực ra, nguy hiểm híp mắt nhìn bóng dáng Hạ Đóa :” Ngươi bây giờ so với trước kia thú vị hơn “.
      Bên cạnh Thư nhi rất ý tứ hàm súc nhìn phương xa, nhìn thấu trong lòng suy nghĩ gì.
      Andrena thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Tác giả: Tuyết Lạc
      Thể loại: Xuyên , ngôn tình
      Tình trạng: hoàn
      Convert: Ngocthuybachdang
      Edit : Băng Nhi 21

      Chương 3: vũ khí hóa học


      Xuyên qua đây ba ngày, Hạ Đóa dần dần quen thuộc hoàn cảnh xung quanh, thể chủ nhân thân thể này trước kia là chịu ít khổ sở, trời sinh tính cách yếu đuối cùng nội tâm, theo tư tưởng tướng công là trời, làm cho nàng dám làm ra cái gì vượt quá, ngay cả việc thuận theo tâm tư của bản thân, thế cho nên mặc dù bản thân là Vương phi, lại có được tôn trọng, đến nỗi ở trước mặt Vương gia ngay cả cái thị thiếp nho đều kém hơn.


      Hạ Đóa nhìn khuôn mặt trong gương đồng, vẻ mặt nhu nhược có quật cường trong con ngươi, nàng nắm tay :” Hạ Uyển Thanh, ngươi mất , ta đều có thể thay ngươi đòi lại, đòi lại toàn bộ, có duyên xuyên qua thân thể ngươi, ta liền nhất định thay ngươi giành lại hết thảy mọi thứ, ta Hạ Đóa chính là thạc sĩ hóa học thế kỷ 21 đây.


      Hạ Đóa ở trong sân tìm rất nhiều hoa, những hoa này phải tất cả chỉ để thưởng thức, mà là có chỗ hữu dụng, tại thời này, thể chế hoàn hảo, nàng có võ công, thế nên cũng phải tìm phương pháp để tự bảo vệ a, có lẽ chúng nó tại thời điểm quan trọng giúp chính mình phen.


      Tỷ như góc tường kia có gốc cây trúc đào, bên trong nó chứa thành phần hóa học vừa có thể trị bệnh, lại khiến người trúng độc nữa, thân cây, lá cây, thậm chí hoa cũng đều có độc, ngửi mùi lâu khiến người buồn ngủ, trí lực giảm xuống, chất độc chủ yếu ở nhựa cây, ăn lầm trúng độc.


      Lại tỷ như gốc cây kia, nàng chuyên tâm quan sát, đích thực là Ngu mỹ nhân (?? piết cây j nữa ) chứa độc kiềm sinh vật, nhất là quả của nó, ăn lầm chính là khiến cho trung khu thần kinh trúng độc, làm người nhất thời sinh ra ảo giác, nghiêm trọng thậm chí tử vong.



      Còn có phòng trong kia là gốc cây thủy tiên, ha ha, cũng đừng xem thường nó, chất lỏng giữa lá và hoa chính là làm cho người làn da sưng đỏ, tựa như mẫn cảm, tại cổ đại này, khoa học kỹ thuật thiếu thốn cực độ, nên có ai biết là chúng nó sinh trưởng tinh chế ra được hóa học vật chất quái dị có thể sử dụng đâu.


      Gieo trồng những hoa này, cũng tinh luyện ra những thứ bản thân muốn, có lẽ làm cho mình tránh khỏi hoàn cảnh nguy hiểm xung quanh tại đây, bất quá nàng cũng mong rằng mãi mãi có thể cần sử dụng những thứ này, dù sao Hạ Đóa kiếp trước ngay cả con cá cũng dám giết.


      Nhưng nếu ngươi ức hiếp ta, làm nhục ta, ta cũng tuyệt đối mạnh mẽ phản kích lại, làm cho nếm thử, bị dược phẩm hóa học tra tấn cùng thống khổ, dù thế nào nữa cũng thể đánh mất mặt mũi của nhân loại thế kỷ 21 chúng ta.


      Haha, Vương gia chờ tiếp chiêu !


      Hạ Đóa cứ như thế mỗi ngày ở trong biệt viện bé của chính mình, trồng trồng hoa, chăm sóc cây cỏ, chế tạo ra ít dụng cụ hóa học đơn giản, đồ họa vài thiết bị đưa cho Tiếu nhi ra kinh thành tìm thợ giỏi nhất làm ra, tuy là thể sánh bằng những dụng cụ thủy tinh tinh vi ở đại, nhưng nàng dùng gốm sứ làm cốc chịu nhiệt, ống nghiệm,... vân vân đều vẫn được thông qua.
      Buổi trưa sau khi ăn cơm xong, Hạ Đóa nằm nghỉ ngơi ghế quý phi trong sân, cái bóng râm ngăn trở ánh sáng mặt trời ấm áp.


      Hạ Đóa từ từ nhắm hai mắt, khua khua tay áo: “ Tiếu nhi, đừng che mặt trời của ta, lúc này phải hảo hảo bổ sung can-xi, dùng làm quang hợp “



      quang hợp ? đó có tác dụng gì ? Vương phi có thể cấp Bổn vương giải thích phần ?” cái thanh thà đồng thời tràn ngập từ tính ở đỉnh đầu nàng truyền tới.


      Hạ Đóa trong lòng cả kinh, nhưng vẫn là ra vẻ bình tĩnh từ từ nhắm hai mắt, lười biếng hừ hừ :” giải thích ngươi cũng hiểu, vẫn là di chuyển ra chỗ khác, đừng che khuất ánh mặt trời của ta nha, ngươi vừa đứng như thế, ta đều nhanh bị hơi lạnh của ngươi đông cứng rồi ”.


      xong những lời này, lâu cũng bị mất tiếng vang, Hạ Đóa nửa híp mắt, len lén nhìn , chỉ thấy kia hé ra khuôn mặt tuấn tú tựa như mò phải than đen ở nơi nào, xung quanh khí giống như đều nhanh đông lạnh, đôi con ngươi thâm thúy hung hăng nhìn chằm chằm nàng, khóe miệng vẫn là tà mị cười lạnh :” Vương phi quả nhiên là thay đổi rất nhiều, cũng dám cùng Bổn vương như vậy, biết là nên vui mừng Vương phi mất trí nhớ hay là....?”


      “ Vẫn là hy vọng ta có mất trí nhớ ? vẫn nên sống nhu nhược và nhát gan sao? Hạ Đóa mạnh mẽ mở mắt ra, trong lòng đoàn lửa giận thiêu đốt, làm nàng thể tự động kiềm chế, giống như đoàn lửa giận này cũng phải chính bản thân nàng phát ra, mà là, tư nhiên, mà là, Hạ Uyển Thanh, chủ nhân vốn có của khối thân thể này tức giận.


      Hạ Đóa gắng sức kiềm chế chính mình, nhìn khuôn mặt càng ngày càng lạnh của Diễm vương, nàng chậm rãi đứng lên, ngẩng đầu lên nhìn dưới ánh mặt trời, ánh vàng chiếu phía sau , tựa như vị thần phong dật lúc lúc .


      Hạ Đóa hơi hơi ngẩn người, thở dài :” thứ lỗi cho Uyển Thanh lỗ mãng, thần thiếp tuy rằng mất trí nhớ, nhưng cũng ngốc. Mấy ngày nay, theo những hạ nhân nhàn rỗi kia chuyện phiếm, Uyển Thanh nghe được rất nhiều rất nhiều về quá khứ của ta, trước kia ta là Uyển Thanh đáng giá, sau lại thành hay than vãn. Thần thiếp có đòi hỏi gì, chỉ là hy vọng Vương gia có thể buông tha Uyển Thanh, nếu Vương gia thương thần thiếp, thậm chí, thậm chí chán ghét thần thiếp như vậy liền thả thần thiếp, trả lại cho thần thiếp mảnh trời riêng, còn Vương gia hài lòng thoải mái, Uyển Thanh nguyện đem vị trí Vương phi này tặng cho Sườn phi, đây phải việc ngài luôn luôn hy vọng sao ?”


      “ Cho nên ?” Diễm vương hé ra khuôn mặt rét lạnh, sâu nhìn Hạ Đóa, môi mỏng mím chặt hơn.


      Nàng hít sâu hơi quay lại nhìn , trong mắt của đều là tràn đầy lãnh mạc, thậm chí có tia phẫn nộ.
      “ Cho nên hưu thần thiếp “ Hạ Đóa gian nan ra, sau đó liền cúi người hành lễ chờ đáp lời.


      “ Hạ Uyển Thanh, lúc trước mẫu hậu đem ngươi tứ hôn cùng Bổn vương, ngươi là tràn đầy vui mừng vào Diễm thân vương phủ ta, như thế nào ? tại lại muốn Bổn vương hưu ngươi, ngươi cho Diễm thân vương phủ này là cửa chợ bán thức ăn sao ? Nghĩ muốn đến đến, muốn ư? Ngươi nghe kỹ cho Bổn vương, ngươi đời này đừng mơ tưởng rời , cho dù chết, cũng phải chết ở trước mặt Bổn vương, cần vọng tưởng Bổn vương thả ngươi “. xong liền vung tay áo, cũng quay đầu lại rời .


      Hạ Đóa lảo đảo ngã ngồi ở ghế quý phi, “ xem ra muốn ra ngoài còn phải hao phí phen tâm tư a~”


      Diễm vương này đúng là Diêm vương, trở mặt liền trở mặt, là kỳ quái, phải thực chán ghét Hạ Uyển Thanh sao ? Vì cái gì vừa rồi lại phản ứng lại, làm cho mình cho rằng giữ lại gì đó đâu? Ha ha, có lẽ là áy náy . Bất quá Hạ Đóa ta còn chưa chỉnh mấy nữ nhân kia đâu, thôi, vẫn là nhẫn nhịn , chờ chỉnh các nàng xong, sau đó chuồn mất. Dù sao người lúc trước gả cho ngươi là Hạ Uyển Thanh chứ phải Hạ Đóa ta, rống rống, ta muốn ở Vương phủ mấy ngày này góp đủ tiền, hảo ngao du tứ hải đây, ra ngoài trông xem non xanh nước biếc của cổ đại ,oa oa, chưa có ô nhiễm.


      Long diễm nghiêm mặt trở về thư phòng, quyền nện ở trụ tử ( cây cột ) hung hăng nghĩ :” Hạ Uyển Thanh, nữ nhân chết tiệt này, mất trí nhớ sau đó tựa như thay đổi người, như vậy cấp bách muốn tách khỏi Bổn vương, bổn vương làm sao dễ dàng thả ngươi được, ngươi như vậy hao hết tâm tư muốn tiến vào, giờ lại muốn Bổn vương bỏ ngươi, Hạ Uyển Thanh, ta để cho ngươi hài lòng.


      Ngoài cửa hé ra dung nhan tuyệt thế tái nhợt, vịn vào cánh cửa, oán hận nhìn xa xa :” Hạ Uyển Thanh, lúc nào bắt đầu, Vương gia thế nhưng biết vì ngươi phẫn nộ, bởi vì ngươi mà thất thường, ta lơi lỏng, để có được cùng vị trí Vương phi phía trước, ta nhất định thể lơi lỏng! Này hết thảy đều là của ta, toàn bộ là của ta, ai cũng đừng nghĩ cướp , ngươi lại càng thể. Ta nhất định phải đem ngươi dẫm nát dưới chân, ngươi cái gì cũng đều có, thân phận tôn quý, cuộc sống an nhàn sung sướng, mà ta, dựa vào cái gì ? ta buông tha, tuyệt đối .
      Andrena thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 3 : Trừng trị Tiết mỹ nhân


      Từ ngày đó, Long diễm có bước vào Thanh quyển uyển của nàng nữa, Hạ Đóa cũng vui vẻ tiêu dao, cái Vương gia tà mị kia dù sao vẫn làm cho nàng có loại cảm giác nguy hiểm, đoán ra đến tột cùng là suy nghĩ gì.


      “ Vương phi tỷ tỷ đúng là nhàn nhã mà, cả ngày chăm sóc hoa cỏ, tối thưởng trà ngắm trăng, trái lại tỷ muội chúng ta cả ngày nhàn rỗi thú vị, vậy nên, liền tới Thanh quyển uyển tựa như tiên cảnh của tỷ tỷ quấy rầy “. thanh õng ẹo đích thực từ ngoài cửa truyền tới.


      Ba cái mỹ nhân mang theo nha hoàn của mình hướng Hạ Đóa tới, ánh mắt có hèn nhọn, có cười nhạo, còn có khinh thường.
      Hạ Đóa buông cái kéo tỉa hoa trong tay xuống, tiếp đó nhận khăn trong tay Tiếu nhi lau chùi tay, cười ngồi trở lại ghế dựa, nâng ly trà, nhàng nhấp ngụm , chậm rãi để xuống sau đó mới ra hiệu cho Tiếu nhi “ pha trà mời khách.”


      Nàng lẳng lặng mà phẩm trà, nhìn đám oanh oanh yến yến này, a, nên tới rốt cuộc cũng tới.


      Có lẽ là Hạ Đóa quá mức trầm mặc, các nàng đều lộ ra chút bất an, hiểu được trong hồ lô nàng đến tột cùng muốn làm cái gì , lần trước ở trong lương đình làm cho nàng tức giận khiển trách các nàng ít nhiều cũng có chút kiêng kị, lần này tới, nếu như nàng đoán lầm, các nàng là tới chứng thực Hạ Uyển Thanh thực có phải còn giống trước kia nhu nhược như thịt bò bị các nàng tùy ý dao thớt yếu đuối Vương phi.


      “ Tỷ tỷ “, xem , rốt cuộc cũng thiếu kiên nhẫn, đầu tiên lên tiếng chính là người mặc quần áo hồng phấn Tiết mỹ nhân, nũng nịu cộng với yếu đuối, lại hết lần này đến lần khác mang tư tưởng hèn mọn bày ra bên ngoài :” mấy ngày thấy tỷ tỷ, tỷ tỷ nhưng ra so với trước kia khởi sắc hơn rất nhiều đây, chỉ sợ cả ngày thanh nhàn đến hoang mang , phải giống tỷ muội chúng ta cả ngày trừ bỏ làm nữ công, còn phải toàn tâm hầu hạ Vương gia chúng ta đây, khanh khách, nhưng ra, đối với tỷ tỷ nhàn rỗi liền nhanh hâm mộ a~~.


      Hạ Đóa giương mi lên :” xem ra là lai giả bất thiện đây, các ngươi tự mình đưa đến cửa, cũng đừng trách ta khách khí, đúng lúc phía trước dùng các dụng cụ đơn sơ chế tạo ra dược phẩm lo có đối tượng thí nghiệm, mượn các ngươi luyện tập ~”


      Hạ Đóa khe khẽ che mặt cười cười, chậm rãi :”Cũng phải là.. thôi, ta sao muội muội xanh xao vàng vọt, khóe mắt còn có nhiều nếp nhăn như vậy, đều do tỷ tỷ trước mất trí nhớ, nếu câu tỷ tỷ kia, ta còn thực cho rằng có thể tương xứng với muội muội đâu.”


      Nhìn thấy kia nũng nịu Tiết mỹ nhân trước mặt ngừng co rúm cơ thể, nàng trong lòng thực là vui mừng, nữ nhân a, sợ nhất chính là người khác mình già , bên cạnh mỹ nhân khác trào phúng cười, đám nữ nhân gió thổi cỏ đổ.


      Hạ Đóa đứng dậy, dời bước đến bên người Tiết mỹ nhân, từ trong ngực lấy ra cái khăn tay, đưa cho nàng ta :” Nhìn ngươi như thế nào lại chảy nhiều mồ hôi như vậy, là trời nóng hay là thân thể yếu đuối ? Nàng chặn ngang đẩy tay Hạ Đóa ra, từ trong ngực của mình lấy ra khăn tay, chuẩn bị lau mồ hôi, Hạ Đóa tiến lên nhàng nắm cái kia khăn tay màu hồng nhạt :” nha, khăn thêu hảo tinh xảo, tay muội muội cũng là khéo léo “.


      Dứt lời liền buông tay xoay người trở lại vị trí , nâng trà tinh tế thổi đứng lên, khóe miệng lộ ra chút tươi cười dễ phát .


      Lúc nãy tay nàng bôi lên chất tự mình chiết xuất từ lá cây hoa thủy tiên, làm cho làn da người ngứa sưng đỏ, chiết xuất khô ráo sau chế thành bột phấn.


      Trước đó tự mình thoa lên tay tầng mỏng cam du, đề phòng bột phấn kia lây dính làn da của mình, vừa mới thừa cơ vẩy vào khăn tay Tiết mỹ nhân, lúc này dược phẩm gặp gỡ mồ hôi của nàng, ha ha, chỉ sợ cần thiết hợp, gặp đầy ngứa, sưng đỏ khó chịu. Hừ, ai kêu nàng chọc phải người nên chọc.


      Đúng như dự đoán, nàng ta ngấm ngầm chịu đựng cơn ngứa mặt, hơn nữa có chút sưng đỏ, toàn bộ khuôn mặt nhìn qua vặn vẹo dữ tợn, biểu tình buồn cười cực kỳ, sợ là thực chịu đựng được loại này, liền vội vàng chật vật rời .


      Những người khác thấy nàng rồi, vậy cũng kiếm được cái gì trò cười, liền đều cúi người rời .
      Tiếu nhi khó hiểu đến bên người nàng, nhàng hỏi :” Tiểu thư, kia Tiết mỹ nhân làm sao vậy ? làm sao mặt đỏ thành như thế?


      Hạ Đóa cười hi hi xoay người :” Sợ là da thịt mềm màng đắt tiền phơi nắng chịu được mặt trời ? ha ha.
      Tiếu nhi cười :” cái gì là da thịt đắt tiền a, tiểu thư nhà chúng ta mới là tiểu thư khuê các chân chính, thân thể quý giá đây.”


      Đuổi các nàng , nàng cũng còn tâm tư gây sức ép cho hoa cỏ nữa, liền xoay người trở về phòng. Kỳ từ khi xuyên qua đến đây, trong lòng luôn luôn rất kiên định, tựa như mộng giống nhau, cũng biết các mẹ mình thế nào, thấy nàng có thể thương tâm lo lắng hay .
      Andrena thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Hạ Đóa mình thong thả dạo bộ ở trong phòng, tới đây còn chưa có cẩn thận dạo chơi phòng ngủ hoa hoa lệ lệ này đâu, nàng trái lục phải lục muốn tìm xem, xem Hạ Uyển Thanh có vật phẩm riêng tư gì , lại phát giá sách xấp giấy Tuyên thành, cầm lấy đến đặt lên bàn tỉ mỉ bưng lên nhìn, ước chừng hai ba chục tập giấy Tuyên Thành đều vẽ người – Long Diễm, nhíu mày, mím môi, mỉm cười, tà mị, lãnh khốc.


      Đủ loại kiểu dáng của , nổi giấy, xem ra Hạ Uyển Thanh thầm Long Diễm, thực nữ tử đáng thương, người mình sâu đậm, lại nữ nhân khác. Ngẫm lại đối với Diễm vương tự cho là đúng kia càng thêm chán ghét.


      “ Xem ra Vương phi là đối với Bổn vương dụng tình sâu sắc a, chứ phải là đối với bức tranh gửi gắm tư tình sao ? Đột nhiên, câu lạnh như băng thào bên tai Hạ Đóa, thở ra hơi nóng ẩm ướt. Nàng vèo xoay người lại, liền lui tựa vào bên cạnh bàn, nỗ lực kéo dài khoảng cách hai người.


      “ Vương gia sao hôm nay rảnh rỗi tới chỗ của ta ?” Nhìn thấy giống như băng sơn ngàn năm, vẻ mặt cùng nụ cười lạnh đọng ở khóe miệng, Hạ Đóa mặt chút thay đổi :” Những bức tranh này ai vẽ Uyển Thanh biết, cho dù là Uyển Thanh vẽ, kia cũng chỉ là trước khi mất trí nhớ, hôm nay, trong lúc rảnh rỗi, liền tùy tiện lục lọi, nếu như Vương gia muốn, Uyển Thanh liền đem đốt, cần phải cười nhạo thần thiếp như vậy .”


      mặt tia cười lạnh tại khóe miệng trong nháy mắt, nhìn nàng trầm thấp :” Thực thể tưởng tượng nổi, Hạ Uyển Thanh cũng dám cùng Bổn vương như vậy, có ý tứ, biết điều, ngươi là giả vờ thanh cao hay thay đổi bản thân? Bổn vương hỏi ngươi, khuôn mặt Tiết mỹ nhân chính là do ngươi giở trò ?


      Hừ, Hạ Đóa ở trong lòng cười lạnh tiếng, quả nhiên là tới khởi binh hỏi tội :” Vương gia cái gì, Uyển Thanh nghe hiểu, là Tiết mỹ nhân tự mình tới Thanh quyển uyển của thần thiếp, cũng phải thần thiếp ép nàng tới, huống hồ các vị tỷ muội có mặt đều thấy ràng, thần thiếp ngay cả mặt của nàng cũng chưa chạm qua, như thế nào lại giở trò khuôn mặt của ái phi ngươi được ?”


      nhìn Hạ Đóa, đột nhiên liền nở nụ cười, giống mọi khi cười lạnh, mà là phát ra từ nội tâm thẳng thắn cười, thể thừa nhận, như thế càng đẹp mắt :” Vương phi là ăn dấm chua với Tiết mỹ nhân sao? Vì sao lời này mang theo châm chọc đây ? Bổn vương còn cho rằng Vương phi mất trí nhớ về sau thanh tâm quả dục ( tâm trong sáng – ngăn ham muốn ) rồi đó.


      Hạ Đóa mỉm cười :” Vương gia đúng là tự thiếp vàng lên mặt mình, với Vương gia, Uyển Thanh hôm nay phải là Uyển Thanh hồi xưa, ngày xưa Uyển Thanh toàn tâm toàn ý thương Vương gia, mà bây giờ Uyển Thanh quên hết chuyện cũ, đối Vương gia lại thể nào , chỉ lòng ngóng trông Vương gia có thể hưu Uyển Thanh, làm cho thần thiếp ngao du sơn thủy sống ung dung tự tại. Nếu như Vương gia đồng ý thành toàn, Uyển Thanh dù cho làm trâu làm ngựa, kiếp sau cũng báo đáp Vương gia.”


      thu hồi tươi cười, hướng đến gần Hạ Đóa, xung quanh tản ra khí lạnh thấu xương, xem ra nàng lại chọc vào tổ ong vò vẽ :” Hạ Uyển Thanh, ngươi nữ nhân này biết tốt xấu, ngươi cho rằng Bổn vương thành toàn ngươi ? Ngươi giở trò mặt mỹ nhân tâm ái của Bổn vương, nợ này Bổn vương còn có tính với ngươi, ngươi dám hướng ta điều kiện? Bổn vương để cho ngươi đến trước điện quỳ, đến hừng đông ngày mai được đứng lên “.


      Hạ Đóa muốn mở miệng phản bác, liền phất tay áo rời , chỉ để lại nàng sững sờ cùng hối hận, sớm biết liền bớt tranh cãi, bây giờ hay rồi, đầu gối phải chịu tội.
      Nàng tức giận tới trước phòng , tìm nơi bằng phẳng quỳ xuống :” Ta phải nhẫn, tốt xấu gì người ta bây giờ là áo cơm cha mẹ của ta, nhưng lại khống chế tự do của ta, đây chính là độc ác của xã hội cũ a”. Nàng liền như vậy thẳng quỳ, hạ nhân qua lại trốn mình giống như trốn ôn dịch.


      Ngày chậm rãi tối, bụng Hạ Đóa được kêu, đầu gối cũng chống đỡ chẳng được, lúc này các đầu bếp hết lần này tới lần khác bưng dụng cụ tinh xảo đến chính điện giao bữa ăn, kia mỹ vị thình lình tiến vào trong lỗ mũi nàng, bụng lại càng khó chịu, Hạ Đóa oán hận nhìn khay mỹ thực rời xa chính mình, trong lòng mắng Diễm vương chết tiệt, ăn nhiều như vậy, sợ no chết à!


      “ Thư nhi, hôm nay Bổn vương cố ý cho đầu bếp làm món ăn ngươi thích nhất, nhìn ngươi bộ dáng là tiểu tham ăn nga~. Từ phía sau truyền quá hồi thanh , cần nghĩ cũng biết của ai, hai người bọn họ ngươi câu, ta câu cười cười hướng chính điện đến , giống như nàng là người trong suốt.


      “ Nha, đây phải là Vương phi tỷ tỷ sao ? như thế nào lại quỳ đây ? đất lạnh như vậy ,Vương gia làm sao có thể để tỷ tỷ quỳ như vậy.”


      Hừ, đừng giả hảo tâm, ai biết bây giờ trong lòng ngươi có phải hay nở hoa.
      Hạ Đóa mí mắt đều lười nâng lên, cần nghĩ cũng biết bọn họ dùng biểu tình gì xem chê cười nàng.


      Trầm mặc, lúc sau vẫn là trầm mặc, bọn họ rồi, Diễm vương thủy chung câu cũng , liền như thế ôm lấy nữ nhân nhất rồi.


      biết tại sao tâm đột nhiên dâng lên chua xót, có lẽ là chủ nhân khối thân thể này lòng đau, cũng có lẽ là chính mình. Ha ha, thực buồn cười phải sao? Làm cái cho tới bây giờ , chính là Hạ Uyển Thanh đau.


      Liền như vậy vẫn quỳ vẫn quỳ, nhìn trong phòng đèn đuốc sáng trưng, nghe phòng trong truyền ra từng trận cười đùa, dân dần biến thành mềm mại rên rỉ, từng có từng đợt như có như thanh va chạm, như là hướng cho toàn bộ thế giới biết bọn họ có bao nhiêu ân ái, mỗi tí ti thanh trong đêm này đều lộ ra luẩn quẩn dứt, xung quanh chỉ còn có tiếng côn trùng kêu cùng người là Ha Đóa.


      biết qua bao lâu, bên trong rốt cuộc cũng yên tĩnh trở lại, ánh sáng tắt, đột nhiên toàn bộ vũ trụ đều tối , vẫn chẳng hề để ý nàng hiên tại cự tuyệt chưa từng quá sợ hãi như vậy, cùng với nàng sợ tối, bằng bản thân nàng sợ tịch mịch. Cho tới bây giờ Hạ Đóa đều tinh tường biết mình yếu đuối như đứa , nàng mất cha me, mất thế giới. Cho dù có các mẹ giúp đỡ chính mình, nàng vẫn sợ, sợ chính mình được hạnh phúc, cũng mất hạnh phúc.


      giờ nàng lại là mình, tại đây người cũng biết, so với lúc trước rời xa quê hương xuất ngoại lên đại học cón muốn làm cho người ta thống khổ hơn lúc đó ít nhất nàng cũng biết, bản thân nơi nào , nàng đều hiểu toàn bộ. Mà giờ hết thảy đều thay đổi, ai đau ai , có chính là ngừng nhạo báng, khinh thường cùng vũ nhục.
      Vì cái gì chính mình phải gánh vác lỗi lầm đáng kia? Vì cái gì vô tội phải xuyên qua đến niên đại tràn đầy tội ác này ?


      Đêm thực lạnh, nước mắt thực lạnh, tâm cũng thực lạnh.


      “ Qua đêm nay, ta chính là Hạ Uyển Thanh, ta muốn lấy thân phận Hạ Uyển Thanh sống , cho ta và nàng đều giống nhau đáng thương, cùng sống đem những kẻ từng vũ nhục qua ta dẫm nát dưới chân.”
      Andrena thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :