1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Sủng Chị Dâu - Lê Thuỷ Thanh Thuần (NP,H)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      'ĐỘC SỦNG CHỊ DÂU
      [​IMG]
      Tác giả: Lê Thủy Thanh Thuần.

      Edit: Cổ Điệp Thanh Nhiên & Cổ Điệp Hoa Nhi.

      Số chương: 129 chương và 12 pn, HE, ngôn tình đại.

      Rating: 20+

      Thể loại: H, NP.


      Văn án:

      Vị hôn phu Bắc Khả Hâm ngay trước đêm tân hôn,chết bất đắc kì tử tại giường của người phụ nữ khác, Tầm Thiên Hoan mãi đến khi cử hành xong hôn lễ mới biết được người cùng nàng kết hôn là em trai của Bắc Khả Hâm – Bắc Khả Uy. Tầm Thiên Hoan còn chưa có từng gặp qua chồng trở thành quả phụ. Thực là trong cái họa có cái phúc, trong nháy mắt được thừa hưởng khoản tài sản kếch xù lên đến năm trăm ngàn.

      Âu Dương Tịch tướng mạo tuấn mĩ, cả ngày chơi bời lêu lổng, có công ăn việc làm, trêu hoa ghẹo nguyệt, cùng nàng lại chuyện nên , vô làm thanh mai trúc mã, là người bầu bạn với nàng, cũng là bằng hữu tốt nhất. Nàng cùng khi đó phát sinh quan hệ , nhiều nhất chỉ là hữu nghị mà thôi, nhưng, có ngày, , chỉ muốn có thân thể nàng, còn muốn cả trái tim của nàng…..

      người là em rể nàng, cá tính ác liệt, con mắt sinh ra đỉnh đầu, đối với chị dâu là nàng ngang ngược mà phách lối, bá đạo, cái gì chính là như thế, hết lần này tới lần khác nàng lại thể phản kháng, ai bảo có quyền thế lại có tiền? Vì năm trăm ngàn, Tầm Thiên Hoan nén giận cùng Bắc Khả Uy giả làm vợ chồng“ hừ hừ, năm trăm ngàn tới tay, nàng liền lập tức đem ném !”

      ràng là vợ chồng giả……. Nhưng buổi tối lại xông vào phòng nàng, , muốn nàng……..

      Văn án lôi cuốn a… >:)'
      Last edited by a moderator: 2/8/14
      Hale205, Rizky, Dion8 others thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 1: Ngay ngày tân hôn trở thành quả phụ.
      Edit: Cổ Điệp Hoa Nhi & Cổ Điệp Thanh Nhiên.
      Beta : ss Quảng Hằng





      “ Tôi phải chồng của .” Thanh dễ nghe vang lên, thế nhưng ngữ khí lại lạnh như băng, hoàn toàn mang theo ý khinh thường.

      Trong chiếc xe xa hoa, nhạc vang vang, tràn ngập mùi hương nhàn nhạt thơm ngát, hệ thống điều hòa chạy rì rì thổi ra trận hơi lạnh, tài xế lão luyện nắm vô lăng lái xe, bảo trì thói quen trầm mặc. Trong kính chiếu hậu, đôi nam nữ trẻ tuổi mặc lễ phục đám cưới sóng vai ngồi hàng ghế sau.

      Vừa chuyện là chàng trai khoảng 25 tuổi gì đó, mặc âu phục màu bạc sang trọng, cổ mang cà vạt vát xanh, ngũ quan tuấn mỹ, khí chất loại thiên bẩm cao ngạo, phảng phất như thể có thể coi thường hết thảy.

      Lại xem xét người con bên cạnh, áo cưới ôm lấy khuôn ngực trắng toát, lộ ra hai vú no đủ như như , lập lòe chuỗi kim cương sáng loáng chói mắt vừa vặn cổ, làn da non mịn như trẻ con khiến cho người ta hâm mộ, nhưng ánh mắt lại hướng lên trời, có chút phù hợp với nam nhân tiêu sái lạnh lùng bên cạnh cùng chiếc xe sang trọng đắt tiền. Làn da đẹp, nhưng này mắt mí, cái mũi bẹt, cái cằm tròn trịa, còn có gò má như bí đỏ, có chút xin lỗi người xem…., cũng khó trách vừa rồi chàng trai kia chuyện ngữ khí lại khinh thường như vậy.

      Trong lòng dâu chấn động, giật mình nhìn chằm chằm vào nam tử khí suất, kinh ngạc vô cùng khiến lắp bắp, nên lời : “ , cái gì?!”

      dâu muốn tự tát mình cái, trong lúc này lại phi thường có thể lắp…… Sai lầm, sai lầm, tuyệt đối là sai lầm!

      Lông mày chàng trai khỏi nhăn lại nhướn lên, thái độ vui, ánh mắt kia lạnh lùng liếc qua khuôn mặt của dâu, quả thực chướng mắt : “ nghe thấy sao? Tôi tôi phải chồng của !”

      Đừng phải chồng, trông thấy cái mặt như thế này, cũng nghĩ cùng phát sinh quan hệ gì. là chán ghét, vừa rồi tại hôn lễ, vì ngũ quan dâu xấu xí như vậy nên người ta rúc rích cười thầm rồi chỉ trỏ bĩu môi, đều là thu trong đáy mắt, tức giận đến cực điểm , chưa từng mất mặt như vây! Nay lại còn lắp, nữ nhân này rốt cục sao lại là vị hôn thê của hai cơ chứ ?!

      dâu tim đập loạn cả nửa ngày, sau đó, dần dần mới bắt đầu khiếp sợ, nội tâm nặng nề, vì cái gì mà lại có cảm giác… Ách… chút…. Đau nhói?

      sớm đoán trước được là có kết quả này, phải sao? Bởi vì ngũ quan , từ đến lớn, đối với , loại ngữ khí này, vẻ mặt này, ít nhiều luôn mang theo ngữ khí châm chọc, khinh thường, tập mãi thành thói quen, thường tự với chính mình, vì cuộc sống chính là được sinh ra đời này, nhất định phải sống sao cho vui vẻ, tiêu sái, bề ngoài tính làm gì? Hừ, dù sao thân thể cũng có thể thỏa mãn dục vọng nam nhân ( ngoại trừ bl hắc hắc), a, nhưng điều kiện tiên quyết là, trước đừng nhìn mặt …. . Nhưng thể phủ nhận, hôm nay, phát chú rể này, người chồng tương lai này quả là vĩ đại như thế, nếu mang ra so với , quả thực chính là trời vực, thậm chí căn bản là có cách nào để so sánh, kết quả như thế nào, nghĩ tới lại thấy đau lòng, nhưng mà, cũng nghĩ tới lại vung cho nhát đau như vậy.

      Nếu muốn cùng kết hôn, vừa rồi trong hôn lễ tại sao đại khái vứt bỏ luôn , lúc ấy lại làm ra vẻ có việc gì, thế nhưng đợi đến lúc đường về nhà, mở lời những câu này!

      “Nhưng chúng ta vào giáo đường…. kết hôn.”

      Ngữ khí của Tầm Thiên Hoan ung dung, cười nhàng, tiếng cười trong trẻo, tràn đầy mùi vị châm chọc, đúng vậy, cũng là châm chọc bọn họ! Loại người trông mặt mà bắt hình dong này, bề ngoài hoa lệ, kỳ phẩm chất bất quá thô bỉ, thông tục, khinh thường!

      Toàn bộ mọi người đều biết, tất cả phương tiện truyền thông cũng đưa tin, ngày hôm nay Tổng tài tập đoàn Bắc thị Bắc Khả Hâm cùng con của Tầm gia bước vào thánh đường,tuyên thệ những lời hứa hẹn, kết làm vợ chồng….. Việc đến nước này, cũng muốn xem muốn giải quyết như thế nào chuyện này? Hừ!

      khẽ mở môi mỏng: “ nghe kỹ cho tôi, tôi là Bắc Khả Uy, Bắc Khả Uy, phải Bắc Khả Hâm!”

      Tầm Thiên Hoan khỏi buồn cười : “ phải đùa tôi đấy chứ?!”

      Bắc Khả Uy mặt đổi sắc, chỉ cảm thấy thân càng lúc càng tỏa ra làn khí lạnh lùng, mục quang u, thanh lạnh như băng: “ Tôi chưa từng cùng đùa, hai của tôi.. ấy …… qua đời.”

      “Oanh…”

      Sắc mặt Tầm Thiên Hoan cả kinh, lập tức câm nín, trong nội tâm phát run, run rẩy kéo dài lan ra toàn thân , tỏa tới từng cơ quan cơ thể, tới từng tế bào…..

      Tầm Thiên Hoan bật thốt lên : “ gạt người! Muốn vứt bỏ tôi cũng cần dùng loại lí do này!”

      Bắc Khả Uy lãnh đạm liếc :” muốn tin hay tùy!”

      Giật mình sững sờ lát, ràng chỉ là vài phút đồng hồ, mọi chuyện lại thay đổi hoàn toàn…….

      Tầm Thiên Hoan run rẩy khóe môi, thanh rời rụng, rung động : “ Chuyện khi nào?”

      “Đêm qua.”

      “Chết như thế nào?”

      “Chảy máu não mà chết.”

      “Tại sao lại như vậy?”

      “Lần này là ngoài ý muốn.”

      “Ngoài ý muốn mất mạng người?” Tầm Thiên Hoan nhướng mày: “ Vậy khi ấy chết, có ? Có người nào bên cạnh ?”

      Sớm chết, muộn chết, hết lần này đến lần khác chết lại ngay trước ngày đám cưới chết, phải sợ Tầm Thiên Hoan mà chết chứ? Sớm biết chết như vậy hủy bỏ hôn ước “ Chỉ phúc vi hôn” nực cười này!

      Đúng vậy, hôn ước của cùng Bắc Khả Hâm chính là hôn ước hoang đường “ Chỉ phúc vi hôn”! Thiệt là, tại là thế kỉ 21, vậy mà vẫn còn loại hôn ước buồn cười này, dâu cùng chú rể thậm chí chưa gặp mặt qua bao giờ, hết lần này đến lần khác nàng chính là cái dâu như vậy, nếu phải vì mẹ lấy cái chết ra để bức bách sao lại có thể ngoan ngoãn chịu tội thế này!

      Bắc Khả Uy thản nhiên :” Có a, tình nhân của ấy.”

      Tầm Thiên Hoan kinh ngạc nhìn Bắc Khả Uy, nhất thời á khẩu trả lời được.

      Tình nhân?!

      Đêm trước tân hôn lại cùng tình nhân ở chung chỗ? Cái này, cái này tính là cái gì?!

      “Vậy ấy có ?”

      Kỳ muốn hỏi chính là, trước khi chết, có phải là nên giải trừ hôi ước hay ?

      Bắc Khả Uy thèm đếm xỉa, rút điện thoại ra, nhìn đồng hồ,từ trong miệng ra : “ muốn biết trước khi chết hai có gì, vậy tốt nhất hãy tìm hỏi tình nhân của ấy , lúc ấy có mỗi ấy cùng tình nhân, khi chúng tôi chạy tới khách sạn ấy chết.”

      Bắc Khả Uy hời hợt trả lời, Tầm Thiên Hoan lại nghe được rất ràng, cũng đem tình để ý ném qua đầu.

      ra là có chuyện như vậy……..

      Tầm Thiên Hoan nghiến răng nghiến lợi, đúng là đáng chết a! Đêm trước tân hôn cùng tình nhân thuê phòng khách sạn, tiện đà chết giường….. phải là có năng lực sao? Hay là chúng dục quá độ?

      Hừ….. Bất kể là loại đàn ông đó, vô năng như vậy, chết ở giường, là siêu cấp mất mặt!!

      Tầm Thiên Hoan tức giận đỏ cả mặt chuyển qua Bắc Khả Uy: “ Như vậy Bắc Khả Hâm chết, các người vì cái gì còn muốn tiếp tục hôn lễ này?! Các người đem tôi thành cái gì? Đem tôi đặt đất à?”

      Ánh mắt lợi hại của Bắc Khả Uy liếc qua Tầm Thiên Hoan : “ Hôn lễ này phải cử hành đúng hạn!”

      Đường đường là tổng tài tập đoàn Bắc thị lại chết giường trong khách sạn ngay đêm trước ngày cưới, mà người ngủ bên chính là tình nhân của , nếu truyền , phải tất cả báo chí truyền thông nhân cơ hội tung tin giật gân ngất trời? Thêm mắm thêm muối, ngoa, châm ngòi thổi gió, nghe nhầm đồn bậy…… Bắc gia bọn họ trở thành món điểm tâm bàn cơm, mục tiêu chỉ trỏ, thế nào cũng trở thành trò cười cho thiên hạ sao? Quả như vậy, Bắc gia còn mặt mũi nào nữa?! Bắc thị làm sao còn chỗ đứng thương trường?

      Tầm Thiên Hoan chảy mồ hôi lạnh ròng ròng: “ Sau đó sao?”

      Khuôn mặt tuấn mĩ mà lạnh như băng, tựa như bông tuyết ngoài cửa sổ, thoạt nhìn đẹp nhưng lại lạnh buốt: “ Tại tháng sau, các giới chảy ra tin tức : Tân hôn lâu, tổng tài Bắc thị bạo bệnh mà qua đời!”

      “Vậy tôi phải làm sao?” Tầm Thiên Hoan nhịn được ngữ khí phẫn nộ.

      Bọn họ biết rất ràng Bắc Khả Hâm chết rồi, lại còn…lại còn làm cho trở thành vợ của Bắc Khả Hâm, cũng chính thức trở thành quả phụ! -Tầm Thiên Hoan-đối với Bắc gia , rốt cuộc tính là cái gì a?! Đáng giận! Quá mức phẫn nộ!!

      đếm xỉa đến Tầm Thiên Hoan tức giận, Bắc Khả Uy đạm mạc :” là người thừa kế thứ nhất tất cả tài sản của trai tôi.”

      Tầm Thiên Hoan giờ phút này trong đầu lửa giận tăng đến đỉnh điểm: “ Tiền, tiền, tiền, Bắc gia các người cho là có vài đồng tiền là giỏi lắm à? Các người cho là có vài đồng tiền là có thể giải quyết được mọi việc à? Các người cũng nông cạn quá , đây là hạnh phúc cả đời của tôi cả đời mà chống đỡ bằng mấy đồng tiền à?!”

      Bắc Khả Uy nhìn chớp mắt về phía trước, đối với Tầm Thiên Hoan bên cạnh tức giận bất bình phảng phất như khí, chỉ bình thản ra: “ Tài sản thừa kế của trai tôi là hơn triệu, mà , có thể lấy được ít nhất nửa tài sản của ấy.”

      Ách…..

      Tầm Thiên Hoan ngơ ngẩn, đôi mắt mí ngẩn ngơ chớp chớp, miệng há to, nước miếng tùy thời cũng có thể theo khóe miệng chảy ra……..

      triệu…….

      Giảm nửa, phải là năm trăm ngàn!!

      Ông trời a!! Năm trăm ngàn!! phải dùng chín ngón tay tiêu sài mới có thể thấm tháp a! Như vậy, có năm trăm ngàn, phải muốn mua cái gì mua cái đó sao? Ách…. biết năm trăm ngàn chồng lên cao bao nhiêu nhỉ ?

      Tầm Thiên Hoan nghiêm sắc mặt: “ phải trêu chọc tôi chơi đấy chứ?!”

      Bắc Khả Uy lạnh lùng liếc Tầm Thiên Hoan: “ nhiều cho thêm câu tôi cũng chẳng lợi lộc gì!”

      -Bắc Khả Uy- là người , hai là hai, lại cho là đùa giỡn ? buồn cười đến cực điểm! cũng nhìn xem mình là cái dạng gì?

      Tầm Thiên Hoan lúng ta lung túng bĩu môi, nhưng rất nhanh mặt lại nở nụ cười, thịt thừa hai bên gò má cũng run lên…..

      Năm trăm ngàn…….

      Bắc Khả Uy nhíu mày,khóe môi giật giật, như là rất nguyện ý nhưng lại thể : “ Còn có, trong tháng này, thân phận của tôi là Bắc Khả Hâm, chồng của .”

      Có trời biết, ra những lời này, là mất bao nhiêu nước miếng, phải biết rằng, chỉ cần nhìn khuôn mặt bí đỏ của , thấy buồn nôn rồi…..

      Tầm Thiên Hoan kinh hãi mở to hai mắt: “ cái gì?”

      Last edited by a moderator: 16/8/14

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 2.1

      darkEdit: Cổ Điệp Hoa Nhi & Cổ Điệp Thanh Nhiên



      Đèn đuốc sáng trưng trong phòng, cửa phòng ngủ cũng đóng chặt, để lại khe hở , lại từ khe cửa lộ ra………

      Vốn tràn ngập khí thần bí, mập mờ trong phòng, trước hết lọt vào tai chính là từng đợt rên rỉ mất hồn kiều mị, còn vấn vương cả thanh gầm nam tính.  Nghe qua liền biết người ở bên trong làm cái gì, chính là, theo lẽ thường tình, bình thường lúc này hẳn là chỉ mở đèn mờ ảo, kiến tạo gian lãng mạn, nhưng mà, trong căn phòng này, ngọn đèn lại sáng quắc, chủ nhân dường như cố ý đem tất cả đèn đều bật lên, vì vậy, giường, hai thân thể xích lõa dây dưa thình lình lọt vào tầm mắt…….

      Tầm Thiên Hoan nhắm hai mắt, trong miệng ngừng bật ra những thanh rên rỉ khoái hoạt, khuôn mặt kiều mị nhìn đến người đàn ông luật động mãnh liệt thân mình, tấm lưng mềm mại dán giường cũng bởi vậy mà lúc lên lúc xuống, luồng sóng khoái cảm lan khắp toàn cơ thể , đùi theo chiều đẩy đưa mà có chút cong lên, đến cuối cùng dần dần ôm lấy phần eo cùng đường cong khiêu gợi…….. Cùng với những cú thúc quá mức mãnh liệt, mỗi cái cơ hồ đều muốn đem đánh bại, thống khổ mang theo khoái cảm cùng song hành tồn tại khiến kìm lòng được ưỡn cong người, hai bàn tay xâm nhập mái tóc của ………

      Nghênh đón hồi cao trào, người đàn ông phía thế nhưng lại có muốn rời khỏi cơ thể , chỉ là xích lõa nằm người , có chút hưởng thụ tàn dư của khoái cảm vừa rồi, nam căn cũng chỉ so với lúc đầu mềm hơn chút, Tầm Thiên Hoan hoài nghi, vừa rồi động tác kích động như vậy, đến cùng có phải hay do tại động? Như thế nào cảm giác lúc nào cũng chút mệt mỏi? Vấn đề này…… suy nghĩ kĩ vài năm.

      Cao trào qua , thân thể Tầm Thiên Hoan mềm nhũn, liếc qua người đàn ông nằm : “ còn nằm này làm gì nữa chứ?”

      chậm rãi ngẩng đầu, hé ra khuôn mặt tuấn mĩ hổn hển hít thở thông khắc sâu trong mắt . nhìn cười cười, nụ cười này đẹp đến nghiêng nước nghiêng thành, Tầm Thiên Hoan khỏi ngẩn người, ngẫm lại chính mình khuôn mặt như bí đỏ, hổ thẹn a!

      Âu Dương Tịch tà tà môi, : “ còn muốn.”

      Tầm Thiên Hoan kích tình qua , ngả đầu xuống gối, mục quang chiếu thẳng lên trần nhà: “ Em từ bỏ.”

      Âu Dương Tịch ngữ khí có chút quái dị, đôi bàn tay lặng yên nặng xoa nắn hai vú no đủ của : “ ?”

      Tầm Thiên Hoan làm sao ý tứ trong lời , ý tứ chính là cho dù cần, cũng khiêu khích đến khi muốn mới thôi!

      Tầm Thiên Hoan nháy mắt mấy cái, duỗi ra đầu ngón tay: “ lần cuối cùng…”

      Ngụ ý, hay là cho muốn làm gì làm lần nữa…

      Âu Dương Tịch mân môi mỏng, ngay sau đó vui vẻ, đột nhiên rời khỏi , hạ thể bỗng nhiên trống rỗng làm Tầm Thiên Hoan khỏi cau mày, thấy Âu Dương Tịch cúi người, ánh mắt chăm chú dừng lại ở hoa viên thần bí của , lúc này còn ràng dấu vết hoan ái vừa rồi, thân thể nghiêng xuống, đầu lưỡi tham tiến trong sâu kín hoa viên ẩm ướt, dùng kỹ xảo liếm láp hoa tâm…..

      Tầm Thiên Hoan nhịn được lại rên rỉ: “ Ân a ……”

      Kĩ xảo khiêu khích của Âu Dương Tịch, Tầm Thiên Hoan cũng phải lần đầu tiên lĩnh giáo, có thể là vô số lần, nhưng là, mỗi lần, dường như muốn quên hết tất cả, ngoan ngoãn mặc dẫn dắt kiềm chế lấy dục vọng của mình. Vì vậy, dần dần cũng lười cự tuyệt , chỉ cần đêm đòi hỏi làm quá mức, liền chiều theo , muốn gì liền mặc muốn, dù sao sung sướng cũng là chính mình…..

      Lại là sau hồi mãnh liệt, thẳng đến khi cỗ chất lỏng ấm áp dũng mãnh bắn vào trong cơ thể, mang đến luồng sóng khoái cảm như bay vào đám mây………….

      Cao trào lại lần nữa qua…… Tình cảm mãnh liệt cũng dần dần tan…….

      Liếc ánh mắt đặt người Âu Dương Tịch, dứt khoát hạ giọng trục xuất: “ Uy, còn muốn chơi xấu người em a?”

      Âu Dương Tịch bĩu môi, mặt có vài phần bất mãn, nhưng vẫn là bất đắc dĩ rút ra khỏi thân thể . Sau đó xoay người cái nằm bên cạnh , cùng nhìn trần nhà trắng tinh. Trần nhà hôm nay nhìn nhiều năm, mỗi lần tình cảm mãnh liệt qua cũng vẫn xem, tại vẫn vậy.

      Âu Dương Tịch hai tay gối ra sau đầu, khóe mắt dư quang xem xét : “ Thiệt là, mỗi lần đều thỏa mãn .”

      tại cũng dám dừng lại ánh mắt quá lâu cơ thể , sợ là nếu ngừng, lại khiến……

      Tầm Thiên Hoan trợn mắt nhìn : “ Em van , cái gì gọi là mỗi lần đều thỏa mãn ? Nào có ai như tinh lực dư thừa như vậy? Cả đêm nhiều lần như vậy? Còn chưa có thỏa mãn?  Em xem dứt khoát tính làm trai bao ! Ha ha….”

      Tiếng cười chưa bảo trì được ba giây, bị bạc môi ngang ngạnh nuốt mất thanh của , khẽ cắn môi dưới mềm mại, mang theo vài phần trừng phạt…….

      Chính là, hôn hôn, tay của bắt đầu an phận, đường chạy xuống đỉnh nhũ hoa, chuẩn xác nắm bắt điểm mẫn cảm của , tay khác nhích sang bên cạnh dần dần dời xuống…….

      Tầm Thiên Hoan vi kinh, nhân lúc   còn chưa khiêu khích hoa viên của , trước hết phải tranh thủ thời gian mau chóng dùng sức đẩy lúc hề phòng bị ra, giơ hai tay lên, thực thành khẩn : “ Hảo hảo hảo, em đầu hàng, em đầu hàng, là em sai rồi, là em nên làm trai bao, em sai rồi, em sai rồi.”

      “Phốc” Âu Dương Tịch bật ra tiếng cười…..

      Tầm Thiên Hoan lập tức ỉu xìu mặt xuống, bĩu môi : “ Chỉ biết khi dễ người ta.”

      Âu Dương Tịch đưa ra vẻ mặt vô tội: “ nào có.”

      Tầm Thiên Hoan thuận theo buông tha: “ ràng là có.”

      Âu Dương Tịch đột nhiên thần thần bí bí ghé sát vào : “ Vậy em khi dễ em ở đâu?”

      Tầm Thiên Hoan đáy lòng thở dài, nam nhân này, như thế nào trong đầu chỉ có cái này sao?

      Tầm Thiên Hoan cau mày : “ Tịch, em hiểu nổi, vì cái gì ân ân ái ái mà cứ mở đèn?”

      “ Bởi vì muốn nhìn em.”

      Tầm Thiên Hoan chỉ còn kém có ngất , : “ Muốn nhìn thân thể em, em có lời nào để , chính là, mặt của em...hay là thôi , cũng biết bình thường em đều lười soi gương!”

      khi soi gương, dọa chính mình nhảy dựng, vã mồ hôi, vốn dĩ người xấu xí trong gương kia chính là mình nha! nhìn, nhìn! Chậm rãi quên a!

      chính là thích nhìn em lúc ân ái a.”

      nghĩ tiếp tục cái đề tài này.font-family:'Times New Roman';Tầm Thiên Hoan ôn hòa : “ hôm nay tinh lực giống như dư thừa a!”

      Tuy nhiên bình thường cũng là tinh lực mười phần như vậy. Tầm Thiên Hoan trong lòng tranh thủ bổ sung câu.

      Âu Dương Tịch tay chống đầu, nghiêng người chăm chú nhìn Tầm Thiên Hoan, : “ Em cũng biết mấy ngày nay đều nhịn, em hôm nay có thể muốn em sao?”
      đến đây, Tầm Thiên Hoan cũng là nhịn được thở dài, nhưng là vẫn gì, có cái gì để ?
      Tân hôn ngày đầu tiên được làm quả phụ, bước vào biệt thự hoa lệ lỗng lẫy đến thể tưởng tượng, nhưng lại yên tĩnh đến mức có thể làm cho người ta hít thở thông, lại còn phải đối mặt với chú em chỉ biết phô bộ mặt khổ-Bắc Khả Uy, đây là “ kẻ câm ăn hoàng liên, khổ mà được”, nếu phải lòng nghĩ về  năm trăm ngàn vô cùng mê người kia, sao có thể ngoan ngoãn ở lại Bắc gia?

      Hừ hừ, nhẫn nhịn! Nhiều nhất nhẫn nhịn tháng, tháng sau, năm trăm ngàn đến tay, tức khắc vỗ mông rời , thoát khỏi tên chồng quá cố cùng mấy cái quỷ gì của ta!

      Chính là, ở trong cái nhà trống rỗng, tĩnh mịch ghê người, ở đây, nhất định phát điên……

      Qua hồi lâu, chỉ nghe Âu Dương Tịch hiếm khi có được thanh  ôn nhu mà chuyên chú: “ Thiên Hoan, rời cái nhà kia a.”

      Tầm Thiên Hoan cần suy nghĩ ngay lập tức đáp: “ cần."

      Âu Dương Tịch nghe câu trả lời đắn đo của , liền : “ Em ở lại nơi đó làm cái gì?  Người chồng kia của em phải chết rồi sao? Người chết, em còn ở lại làm gì? Vì cái gì đem chân tướng ra! Lại vẫn phải cùng Bắc Khả cái gì đó giả làm vợ chồng!”

      Tầm Thiên Hoan thẳng thắn: “ Đương nhiên là vì tiền nha! Tiền này cần phải làm, tự nhiên mà có, nghe cho , là năm trăm ngàn a, có ngàn vạn triệu này, em Truy Thiên Hoan đời này cần âu sầu lo lắng, đến lúc đó, em mời cùng KiKi bữa tiệc lớn!”
      Âu Dương Tịch hướng đôi mắt đẹp tĩnh mịch: “ Thiên Hoan , Tiền đối với em quan trọng đến như vậy sao?”
      “ Như thế nào lại quan trọng? Người sống đời này chẳng phải là vì tiền sao, mỗi người chín hướng mười phương lăn xả quanh năm suốt tháng, cũng phải vì kiếm tiền sao. Lần này có cơ hội tốt như vậy để cho em năm trăm ngàn, em có thể cầm sao? người ngốc cũng biết cầm!”

      Âu Dương Tịch mục quang vội vàng nhìn :” Chính là em biết như vậy ủy khuất sao? Em căn bản có cùng người kia kết hôn, lại phải vì thủ tiết! tại còn có người chồng giả, từ nay về sau, chờ công khai Bắc Khả Hâm chết, em liền trở thành quả phụ thực…..”

      Tầm Thiên Hoan kiên nhẫn xen lời :” Được rồi, được rồi, em cũng biết, vì tiền, những cái này em có thể nhẫn! Nhanh công bố cái chết của ta cũng tốt, em cũng muốn nhanh lấy năm trăm ngàn, sau đó, cước đá tên Bắc Khả uy nông cạn kia!”

      Âu Dương Tịch bật thốt lên nhân tiện : “ muốn tiền có thể cho em!”
      Tầm Thiên Hoan lúc đầu sững sờ liếc nhìn , sau đó cất tiếng cười to: “ Chỉ bằng ? Cả ngày chơi bời lêu lổng, có công việc đàng hoàng, tiền ở đâu ra? Cuộc sống bình thường em còn phải chiếu cố !”

      Âu Dương Tịch nhất thời phản bác được, muốn cái gì nhưng lại thôi, đơn giản là cố gắng nhịn xuống, cái gì cũng đều .

      Tầm Thiên Hoan chớp mắt, nhìn Âu Dương Tịch :” Tịch, có phải hay mến em?”

      Âu Dương Tịch lập tức mở to hai mắt, trợn trừng: “ bậy!”
      Tầm Thiên Hoan cười nheo khóe mắt, duỗi ra bàn tay bé vỗ vỗ gò má tuấn mỹ: “ Ngoan ngoãn, chúng ta chính là bằng hữu, nhiều nhất chỉ có thể coi là bầu bạn, cũng thể em a.”

      Âu Dương Tịch khoát tay, đem bàn tay của vươn ra: “ biết rồi!”

      ……………………………………………………………………………………………………………………………………………………..
      Lucia Anna, Kimiko, Phong Vũ Yên4 others thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 2.2

      Edit: Cổ Điệp Hoa Nhi & Cổ Điệp Thanh Nhiên.



      <img class="aligncenter size-full wp-image-45546" alt="101APPLE_IMG_1783" src="http://cungquanghang.com/wp-content/uploads/2013/01/101APPLE_IMG_1783.jpg" width="479" height="690" />

      Tầm Thiên Hoan cùng Âu Dương Tịch xích lõa nằm giường, ánh đèn sáng ngời chiếu rọi khắp căn phòng.

      “Hai vị, xem ra đùa rất tận hứng a?”

      Bỗng nhiên thanh phong tình vạn chủng, kiều mị tận xương, của nữ nhân truyền từ cửa vào. Nhìn đến cửa, liền thấy nữ nhân mặc chiếc áo màu đen khiêu gợi, lộ ra eo thon cùng bụng phẳng lì xinh đẹp, hai vú no đủ hấp dẫn, như như , đùi thon dài mềm mại, quần jean vừa vặn phủ lên vẻn vẹn đôi mông săn chắc, thân ăn mặc này đúng là làm cho người ta tức giận a! Có thể nam nhân nào gặp , hạ thân ắt rục rịch, thậm chí còn đem đặt dướt thân, nghĩ đến chuyện cướp đoạt…….



      này hề cố kỵ đứng ở cửa phòng, con ngươi câu hồn nhìn thấy cảnh tượng giường khiết quang vô hạn, lập lòe hào quang, bờ môi tự chủ được cong lên: “ Ai nha, là, Thiên Hoan à, chỉ cần liếc mắt nhìn, tớ   nhịn được.”

      Tầm Thiên Hoan vuốt ve bụng mình, miền cưỡng :” Kiki, cậu rốt cuộc tan tầm nha.”

      Nguyên lai người này đúng là Kiki mà lúc nãy Thiên Hoan vừa nhắc đến, bằng  hữu tốt nhất của Tầm Thiên Hoan cùng Âu Dương Tịch.

      "Đúng nha, tớ mỗi ngày đều phải làm đến giờ này mới được về nhà! muốn được ngày giống như cậu, cần phải làm, an phận làm Thiếu phu nhân ở trong căn biệt thự to rộng! Tớ thấy kỳ quái, tại sao chuyện tốt như vậy lại rơi vào đầu cậu?” KiKi , chậm rãi bò lên giường. Tầm Thiên Hoan tiện tay vươn ra chích bàn tay của Kiki, nghịch ngợm : "Cậu đừng như vậy được ? Tớ còn trong kì nghỉ trăng mật nha, đâu phải có việc làm đâu. Bất quá, chức danh Thiếu phu nhân này cao quá, tớ gánh nổi, nên mới nghĩ hay là tạm thời về làm, đợi đến lúc mọi chuyện được công khai, tiền tới tay, tớ nếu làm cũng muộn, nếu lỡ như  năm trăm ngàn tới tay, tốt xấu gì tớ vẫn còn phần công tác, bát cơm bị ném . Nhưng là tớ muốn phải mang danh làm hại chồng làm tình quá độ đến mức xuất huyết não".

      KiKi tùy ý vuốt tóc sang bên,  vui vẻ : " Bất quá, tớ  tán thành cậu trở lại làm, tại Bắc gia, cũng được tự do tự tại dạo phố. Hơn nữa, mấy ngày nay, có cậu ở đây, tớ quả thực có chút buồn chán."

      Thiên Hoan cười cười : "Tốt lắm, hai người tại ở đây chuyện "tâm tình" , tớ tắm"

      Kiki khóe mắt ma mị liếc Tầm Thiên Hoan : “ Ha ha, chỉ biết Thiên Hoan muội muội của chúng ta thực thức thời!”

      “Đừng trái câu Thiên Hoan muội muội phải câu Thiên Hoan muội muội, tớ với cậu sinh cùng năm cùng tháng nha!”

      “Đáng tiếc, tớ sinh sớm hơn cậu giờ, tớ còn so với cậu lớn hơn, muốn trách trách cậu  lúc ấy trong bụng mẹ sao ra sớm hơn chút .”

      Tầm Thiên Hoan liếc cái : " thèm với cậu nữa."

      xong, Tầm Thiên Hoan liền nhảy xuống giường, trần truồng ra cửa phòng, vào phòng tắm, hồi sau trong phòng tắm truyền đến tiếng nước………….

      Chương 3:

      ngày mới bắt đầu, ánh nắng tươi sáng lan tỏa ra khắp mọi nơi, xuyên thấu qua mấy nhành cây. tia nắng  xuyên qua ô cửa kính tiến vào căn phòng, chiếu thẳng lên tấm lưng của hai cơ thể say giấc nồng chiếc giường rộng lớn.

      Tầm Thiên Hoan hai tay khoanh trước ngực, dựa ở cửa ra vào, liếc qua màn đặc sắc này, trong ánh mắt ra tia khác thường, sau đó chút do dự xoay người. Chỉ lúc sau, Tầm Thiên Hoan lại xuất ở cửa ra vào, tay mạng đĩa thức ăn, lười nhác từng bước đến bên giường, thấy đôi nam nữ vẫn ngủ say, Tầm Thiên Hoan nhếch môi cái, đến bên giường ngồi xổm, đem món ăn thơm lừng tay quơ quơ qua chóp mũi Âu Dương Tịch, nhàng lướt qua, chỉ thấy mũi theo phản ứng tự nhiên mà hít hà. Tầm Thiên Hoan thỏa mãn cười cười, sau đó, lại đem cái đĩa dao động trước chóp mũi Kiki. Lông mi xinh đẹp giật giật, cái mũi cũng theo cái đĩa của Tầm Thiên Hoan ….. Cuối cùng, trong khi hai người mắt còn nhắm, thân thể lại bất tri bất giác tìm cái đĩa trong tay Tầm Thiên Hoan mà đứng lên, liếm liếm môi, nước miếng cũng theo khóe môi mà chảy …….

      Kiki kìm lòng được: “ Thơm quá a….”

      Âu Dương Tịch vừa nuốt nước bọt vừa :” Ta đoán, là Thiên Hoan làm món " hồng quấn cá chép” ( thực xin lỗi Hoa nhi bjk món này ạ)

      xong, vẫn quên nuốt nuốt nước miếng.

      “ Mũi hai người cũng khá nha, có thể  so với mũi chó đó.”

      Kiki bỗng nhiên mở hai mát, nhìn chằm chằm Tầm Thiên Hoan : "Cậu đây là khen hay là châm chọc bọn tớ a?”
      Tầm Thiên Hoan đảo vòng con mắt : "Cậu thử xem?”

      Kiki mặc dù rất cam lòng, nhưng là cũng thể thừa nhận, rất thích, vô cùng thích tài nghệ nấu ăn của Tầm Thiên Hoan, vì vậy, đành phải bĩu môi.

      Âu Dương Tịch bước xuống giường, ghé sát vào Tầm Thiên Hoan, bờ môi gợi cảm cong lên, tà mị : " Thiên Hoan của nấu ăn là ngon nhất a. rất thích.  Bất quá cơ thể em càng..."

      Còn đợi Âu Dương Tịch xong, Truy Thiên Hoan liền sáng lạn cười : " đủ tinh lực như vậy, chi bằng món cơm này, hôm nay miễn .”

      xong, Tầm Thiên Hoan liền bưng chén đĩa, tiêu sái đứng dậy, hướng cửa trước mà .

      Âu Dương Tịch hoảng hốt, lập tức nhảy xuống giường đuổi theo, :” Uy, Thiên Hoan, đừng như vậy a, ha ha, đùa với em thôi mà, tại rất đói, em phải muốn bỏ đói đấy chứ?”

      Tầm Thiên Hoan phụng phịu, đơn giản chỉ   để ý đến ,  mang đồ ăn cất kỹ, sau đó, lại hướng đến phòng bếp, trước khi bước vào còn quay đầu liếc Âu Dương Tịch như muốn : Chính là để cho ăn.

      Âu Dương Tịch Bất đắc dĩ nhún nhún vai, thẳng thắn: “ Nữ nhân thế kỉ 21 này là nhẫn tâm a!”

      Kiki  bước đến gần khuôn mặt uể oải của Âu Dương Tịch, thương tiếc vỗ vai : " Cái này còn phải xem đối với người nào, hiểu chưa? Cực cưng đáng thương nha….”

      Sau đó uốn éo thân hình mềm mại như nước ra khỏi phòng.

      Âu Dương Tịch lại thở dài, vừa trông thấy Tầm Thiên Hoan lần nữa từ phòng bếp bưng mĩ vị đến, đôi mắt đẹp sáng ngờ, lập tức nghênh đón:” Thiên Hoan chính là nổi danh tấm lòng lương thiện hiền lành, làm sao có khả năng bỏ đói phải ?”

      Tầm Thiên Hoan hướng cười điềm điềm, sau đó chuyển hướng : " Em hôm nay muốn hung ác chút.”

      Âu Dương Tịch ủ rũ:” thể nào?”

      Tầm Thiên Hoan quay đầu lại, ra vẻ phong tình vạn chủng : " thử xem?”

      Âu Dương Tịch sững sờ, sau đó thâm ý cười cười, thần bí : "Em hôm nay muốn cho ăn?”

      Tầm Thiên Hoan quật cường : "Đương nhiên!”

      Âu Dương Tịch trừng mắt : "Chính là, muốn.”

      Tầm Thiên Hoan cũng trừng mắt lại:” Chuyện đó liên quan đến em.”

      Âu Dương Tịch lại ngay lập tức : " đói bụng, mà bụng đói ăn quàng.”

      Tầm Thiên Hoan nhìn , hừ tiếng, xoay người ra chỗ khác, hề để ý.

      muốn bổ đầu nam nhân này ra xem bên trong tột cùng là cái gì, cả ngày chính là chỉ nghĩ được chút ít dâm niệm gì đó, hở ra là biết đạo lí, khắp nơi lừa gạt nữ nhân đồng bào đáng thương, từ thiếu nữ ôn nhu, đơn thuần, đáng đến nữ nhân vũ mị, phong tao khiêu gợi, đều ăn sạch!

      Thậm chí… thậm chí, chính mình còn quỳ gối dưới thân thể ….. Ông trời, là quá có đạo lí a….

      lúc Tầm Thiên Hoan đáy lòng ai oán vô biên, Âu Dương Tịch bước đến sau lưng ,  cúi đầu ghé sát vào tai , nhàng :“ a?”

      Tầm Thiên Hoan hít hơi, mục quang tức giận, : "Âu Dương Tịch, em đề nghị làm trai bao !”

      Âu Dương Tịch mỉm cười: " cũng suy nghĩ.”

      Tầm Thiên Hoan hít hơi càng sâu, căm giận : " ngày nào đó, miệt mài quá độ mà chết!”

      Âu Dương Tịch ra vẻ nghĩ ngợi sâu sa lát rồi : "Ân….. Thiên Hoan, em là hiểu nhất  a, Âu Dương Tịch có chết cũng phải làm ma phong lưu, haha, bất quá, nếu là bên người có em vẫn tốt hơn.”

      “Được được được, em hận nhất chính là đàn ông  miệt mà quá độ mà chết, nhất là chết giường của đứa con  khác.”

      Âu Dương Tịch cười cười: "Em em còn chưa thấy mặt vị hôn phu kia a?”

      “Biết là tốt.”

      Âu Dương Tịch vui vẻ: "Em yên tâm, Âu Dương Tịch chết như thế nào cũng có thể nhưng chính là có khả năng miệt mài quá độ mà chết.”

      Truy Thiên Hoan chớp chớp mắt:” Cũng hẳn là nhất định vậy.”

      Sau lưng bỗng truyền đến tiếng Kiki: "Phi phi phi, mới sáng ngày ra gắt gỏng là điềm xấu nha!”

      Tầm Thiên Hoan cùng Âu Dương Tịch cười cười, mà Âu Dương Tịch vẫn như cũ ôm chặt Tầm Thiên Hoan,cũng có ý buông, hơn nữa, đoi bàn tay còn bắt đầu di động ở hông khiến cho  khí trong phòng  lập tức trở nên mập mờ.

      Tầm Thiên Hoan lại lần nữa đầu hàng :” Hảo hảo hảo, Tịch, em đầu hàng, được chưa? thích ăn bao nhiêu ăn a, công bằng, mỗi lần đều dùng loại phương pháp này để đối phó em!”

      Tầm Thiên Hoan căm giận, bị khi dễ mà chẳng có nơi để xả giận.

      “Nếu  có ngày, Tịch cục cưng cũng dùng loại phương pháp này để “ đối phó “ tớ tốt rồi…”

      Kiki , làm như hâm mộ rồi lại thở dài.

      …………………………………………………………………………………………………………………………………

                                
      Hale205, Kimiko, Phong Vũ Yên4 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 4: Thiếu niên tuấn mĩ đến chơi.

      Edit: Cổ Điệp Hoa Nhi & Cổ Điệp Thanh Nhiên


      <img class="alignnone size-full wp-image-21651" title="wallcoo_book_cover_man_b542" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/08/wallcoo_book_cover_man_b542.jpg" alt="" width="476" height="357" />


      Chăn chú quan sát, tốt quá, trong mâm còn quả cà cuối cùng, với đũa gắp lấy….

      đôi đũa khác bỗng xuất nhanh chóng vượt lên tranh mất, người nào đó khoái chí bỏ quả cà vào miệng.

      Lần thứ hai …..

      Lần thứ ba …...

      Tầm Thiên Hoan rốt cuộc nhịn được nữa, bèn ném đũa xuống bàn, phì phò tức giận quát: " Hai người cũng quá đáng, cái gì cũng đều ăn hết, tớ còn ăn cái gì a?! Tớ cứ với ra gắp cái gì là lại bị hai người đoạt mất!”

      Năm giây sau chỉ thấy hai người nhếch miệng cười gian.



      Tầm Thiên Hoan hừ tiếng, lắc đầu cho qua, thèm để ý tớ hai con quỷ chết đói này nữa.

      Kiki tủm tỉm cười, nịnh nọt: "Thiên Hoan, việc này sao có thể trách chúng tớ? Cũng tại cậu nấu ăn quá ngon, cậu xem, chúng tớ đều vét sạch bách rồi a!”

      Âu Dương Tịch tranh thủ phụ họa: "Đúng vậy, đúng vậy, là em nấu ăn quá ngon a!”

      Đối với mấy lời nịnh nọt của hai người này,  Tầm Thiên Hoan vẫn bất động thanh sắc, tà tà liếc nhìn bọn họ : "A? Đây là người sao? đúng đúng, làm sao lại được gọi là “Người”, giống mình, giống mình, có chút giống sói hơn nha.”

      Sói hoang cũng được, sói dữ cũng được…

      Âu Dương Tịch cùng Kiki ngẩn người nhìn nhau, bất quá, lát sau lại lập tức gật đầu cười hì hì : "Dạ dạ dạ…”

      Nhìn qua hai người vì đồ ăn mà bán linh hồn, Tầm Thiên Hoan quyết định thèm để ý,  triệt để ăn uống, giải quyết xong, mới thở ra hột hơi, định cái gì chuông cửa lại vang lên.

      Cả ba đều nhìn ra phía cửa ra vào, sau đó người nhìn ta, ta nhìn người, ngáo ngơ nhìn nhau.

      là ai chứ?

      Tầm Thiên Hoan vô ý thức đứng dậy hướng cửa tới… Ba giây sau, Tầm Thiên Hoan lại giống như bay chạy vào, vẻ mặt bối rối.

      Âu Dương Tịch hỏi: "Làm sao vậy?”

      Kiki trêu ghẹo: " phải là gặp quỷ chứ?”

      Tầm Thiên Hoan trừng mắt liếc :  "Đừng đùa nữa, em trai của tớ đến, tớ vào phòng ngủ trốn đây.”

      Nhìn Tầm Thiên Hoan mặt xám xịt chạy vào phòng ngủ, mục quang Âu Dương Tịch và Kiki mới thu về.

      Kiki hứng thú : "Ơ, ra là Tiểu Đồng Đồng tới….” ngữ khí vũ mị quái dị.

      Âu Dương Tịch quên nhắc nhở : " Đừng có ý đồ gì với cậu ấy, đó là em trai của  Thiên Hoan.”

      Kiki liếc qua Âu Dương Tịch, lơ đễnh, sau đó lắc mông ra mở cửa.

      Ngoài cửa là nam sinh khoảng 20 tuổi, khuôn mặt tuấn tú, môi hồng răng trắng, vóc dáng thon dài, dong dỏng, thân quần áo trắng tinh, làm cho người ta vừa nhìn có cảm giác chính là tiểu nam sinh ngây thơ suất khí. Chỉ có điều, biểu của cậu lại quá mức lạnh lùng, lãnh đạm, làm như có chuyện gì, lại như trăn trở chuyện gì có chút phù hợp với vẻ ngoài thư sinh kia……

      Cậu chính là em trai của Tầm Thiên Hoan, chính là em trai cùng Tầm Thiên Hoan lớn lên khác nhau trời vực.

      Mấy lần Kiki đều nửa đùa cùng em trai đếncùng có phải là chị em ruột hay ? Nếu , tại sao đằng như thiên sứ, còn đằng lại… khác gì….. ách…. khuôn mặt bí đỏ……

      Có thể như thế nào phải chị em ruột chứ? Lúc đó tuy là chỉ mới bốn tuổi nhưng vẫn nhớ mẹ mang bầu còn mang   đường, đương nhiên, tiểu bảo bảo trong bụng chính là tuấn mĩ thiếu niên, em trai của – Tầm Tân Đồng!

      Tầm Thiên Hoan lén lút mở cửa hé ra chút, thăm dò tình hình xem tiểu tử kia sao lại đến nơi này? Bất quá, có thể khẳng định, mục đích cậu tới đây chín mươi chín phẩy chín phần trăm chính là vì người chị là nàng đây a!

      Chỉ thấy Kiki mở cửa.

      Tầm Tân Đồng lẳng lặng đứng ở ngoài, hướng Kiki gật đầu cười nhạt.

      Kiki vuốt vuốt tóc, mang theo mị ý, liếc cậu thiếu niên đẹp trai : "Ơ, Tiểu Đồng Đồng hôm nay sao lại rảnh rỗi đến đây? Là cơn gió nào nha? Bất quá, gió này thổi ngược cũng tốt,  chị đây thực rất nhớ  Tiểu Đồng Đồng nha.”

      Tầm Tân Đồng có chút nhếch môi, ngữ khí vững vàng : " Chị Kiki , tên em gọi là Tầm Tân Đồng.”

      “Chị biết .”
      “Em phải là Tiểu Đồng Đồng.”

      Kiki ngẩn người, lập tức cười :” Tầm Tân Đồng cùng Tiểu Đồng Đồng còn phải là giống nhau sao? Haha, Tiểu Đồng Đồng nghe rất êm tai!”

      Tầm Tân Đồng cười nhạt, : "Em thích.”
      Kiki lại giật mình, chuyển sang khuôn mặt tươi cười, : "Chẳng qua chỉ là cách xưng hô mà thôi, chỉ cần nhận lầm người, tên gì mà giống nhau? Ai nha, đừng đứng ở bên ngoài như thế, mau vào .”

      Kiki khêu gợi thân thể, sán lấy Tầm Tân Đồng lôi vào, trong khi chỉ cần kéo cậu tiến đến là được, Tầm Tân Đồng mục quang lóe lên, cũng gì, liền theo.

      Tránh trong phòng ngủ, Tầm Thiên Hoan nhất thời tức giận nghiến răng nghiến lợi, bạn này, thừa dịp có ở đó liền ăn đậu hũ em trai ! Hừ hừ, làm chị tất nhiên phải bảo vệ em, chuẩn bị xông ra, thân thể lập tức liền cứng đờ.

      nên nên, bây giờ thể ra, rốt cuộc tiểu tử này đến đây làm cái gì chứ? phải là cha mẹ phái tới chém a? Chính là, rời khỏi Bắc gia mới có ngày, biết có phải chú em chết tiệt kia gọi điện về nhà tìm ? Nếu là  cha mẹ gọi tới Bắc gia, Bắc Khả Uy cũng chắc chắn tìm cớ có ở đó…. Cho nên, cha mẹ  hẳn là biết nhanh đến vậy! nhưng, Tầm Tân Đồng tiểu tử này đến đây làm gì?

      Nghi vấn của , Âu DƯơng Tịch thay lời giúp.

      Vừa thấy Tầm Tân Đồng tuấn tú tới, Âu Dương Tịch hướng cậu cười :” Tiểu tử ngươi như thế nào lại rảnh đến đây? Có chuyện gì?”

      Kiki nắm tay Tầm Tân Đồng nãy giờ, vẫn là buông ra, tiếp lời: "Tịch, sao người ta vừa mới tới nhà hỏi như vậy? có việc gì, cậu ấy cũng thể tới sao?  Cậu ấy dù sao cũng là em trai của Thiên Hoan, em trai của bằng hữu tốt của chúng ta a…”

      Kiki tràng, Âu Dương Tịch nhàn nhạt trả lời câu như tự nhủ: " ra cậu vẫn còn biết a.”
      Nữ nhân này, chỉ biết câu dẫn nam nhân, đến cả em trai Thiên Hoan cũng buông tha.

      Tầm Tân Đồng cũng quanh co lòng vòng, trực tiếp vào vấn đề: "Em tới tìm chị .”
      Tầm Thiên Hoan rụng rờ chân tay, quả nhiên ngoài dự đoán, vẫn là nên lẳng lặng nhòm từ khe cửa này.

      “Tìm chị cậu sao?” Gương mặt Kiki kinh ngạc thôi, :” Chị cậu phải ở Bắc gia sao?”

      Tầm Tân Đồng cười nhạt: "Em vừa gọi điện thoại đến, chị ấy có ở đó.”
      Kiki càng ngạc nhiên, mắt mở to, nháy cũng nháy mắt, nhìn chằm chằm vào Tầm Tân Đồng:” Làm sao có thể? Nha đầu kia chạy đâu rồi?”

      Tầm Thiên Hoan mím môi cười, diễn xuất của Kiki càng ngày càng tiến bộ nha.

      Âu Dương Tịch cũng hợp thời : “ Hay là ấy chơi? dâu mới cưới ra ngoài dạo cũng là bình thường a.”

      Tầm Tân Đồng còn : "Em gọi điện chị ấy cũng  có nhấc máy.”
      Tầm Thiên Hoan vô ý thức lấy điện thoại trong túi ra, xem xét hồi, a, đúng vậy, trong màn hình đích xác là có cuộc gọi nhỡ.

      Tầm Tân Đồng tiếp tục : "Bình thường lúc nào chị ấy   nghe điện thoại đều là ở nơi này. Em là em trai của chị ấy, nên em là người ràng nhất.”- Âu Dương Tịch cùng Kiki liếc mắt nhìn nhau, gì.
      Hale205, Kimiko, Phong Vũ Yên4 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :