1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Đồng nhân "You are beautiful"] Nguyên lai là Uhey! - Hoa ca lưu tiết (18.2) [DROP]

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Tên truyện: Nguyên lai là Uhey!

      Tác giả: Hoa ca lưu tiết 花歌流渫

      Nguồn: Tangthuvien

      http://www.tangthuvien.com/forum/showpo ... ostcount=3

      Convert: heoho

      Edit: Lam Nguyệt
      http://hoanguyen1991.wordpress.com/

      Nhân vật: Uhey, Hwang Tae Kyung.

      Kang Shin Woo, Jeremy, Go MiNyuh…

      Giới thiệu:

      Từ trước, từ trước, có 1 câu chuyện xưa. Thiên sớ mơ hồ lầm lạc phàm trần, cẩn thận trêu chọc đến xấu tính lại tự kỉ đại ma vương, ôn nhu lại kiên định kỵ sĩ, còn có vừa rạng rỡ ánh mặt trời vừa đáng tinh linh vương tử, đành phải giấu diếm thân phận cùng bọn họ sinh hoạt cùng nhau… Bởi vì thiên sứ thiện lương lại xinh đẹp, trời sinh thánh mẫu, đại ma vương PIU PIU PIU quỳ gối ở dưới váy nàng, suất kỵ sĩ vẫn cuồng dại đau khổ chờ đợi, tinh linh vương tử đỏ hồng mắt tặng lời chúc phúc tốt đẹp nhất… Vì thế thiên sứ lột xác thành hoa lệ công chúa, cùng đại ma vương – bọn họ sống hạnh phúc mãi mãi sau này.

      Mãi mãi? Hạnh phúc?

      Làm sao có thể! Này cũng phải là kịch bản khoa trương lại giả tạo. Cuộc sống chính là cỗ máy chế tạo mưu trong truyền thuyết, ngươi vĩnh viễn cũng biết giây tiếp theo xuất cái gì?

      Giây tiếp theo, lão nương xuyên đến phim Hàn ”You are beautiful”, trở thành nữ thứ LOLI vừa xấu vừa thất tình…. A, Nhã Miệt Điệp… Ta chính là tình tiết kẻ phá hư truyền thuyết trong tác phẩm, có ta ở đây tình tiết trong tác phẩm đều phải thay đổi. Nhưng là… khi ta thuận theo tình tiết trong tác phẩm thích cái tiểu hài tử đáng chết Hwang Tae Kyung kia, vận mệnh đại thần vì sao lại đến cưỡng chế xoay chuyển phát triển chuyện xưa… cần a… Ta cần làm nữ thứ…​

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      http://hoanguyen1991.wordpress.com/
      Chương 1:
      “Uhey , Uhey ! Tỉnh tỉnh, đến lượt dẫn rồi !” giọng nữ cao vút vang lên bên tai tôi.

      Kêu la cái gì… Đừng ầm ĩ. Hôm nay là cuối tuần, cần lên lớp. Lão nương buồn ngủ. Tôi bên buồn bực thế nào mà thanh lão mẹ trở nên hùng tráng như thế, bên mơ hồ tò mò dẫn cái gì!

      “Uhey!”

      “A!”

      biết vị nào lại mang vật nóng như thế đến gần tôi, tôi cả kinh hô to tiếng bị bắt mở mắt ra.

      người phụ nữ tóc quăn ngắn, miệng , mắt mí vội vàng mang “hung khí” , phụ nữ tóc thẳng nhiều chuyện khác nịnh nọt cười với tôi: “Uhey, lập tức đến lượt em ra rồi. Mau đứng lên.”

      “A? Đến tôi cái gì?” Bản thân ai sau khi thanh tỉnh nửa giờ đều bị vây trong trạng thái tự do, tư duy chậm nửa nhịp. Tôi bên suy xét chung quanh thế nào đều là phụ nữ mắt mí, bên nhìn chung quanh chung quanh —— nha? Gương này! Ngọn đèn này! Quần áo này! Đồ trang điểm này! Này phải là phòng hóa trang trong truyền thuyết sao? Tôi phải là ở cuối kỳ làm luận văn sao! Thế nào đột nhiên chạy đến nơi đây rồi!

      “Uhey, 15 phút sau đến lượt lên sân khấu!” Trong đoàn phụ nữ bỗng nhiên ra người con trai tóc quăn, mắt mí cười với tôi như đóa hoa.

      “Cám ơn trợ lý Kang!” Người phụ nữ có cái miệng nhắn nháy mắt với người con trai kia, gật đầu .

      Người phụ nữ mồm rộng mắt mí lập tức kéo tôi đứng lên: “Uhey, em chờ chút, trước trang điểm lại, chúng ta phải hậu trường chuẩn bị.”

      “Chờ, chờ chút ——” tôi lúc này mới ý thức đến, hậu trường? Cái gì hậu trường? Nơi này thực là phòng hoá trang? Ta phải là nằm mơ ! Đứng lên, mới từ trong kính thấy thiếu nữ biểu tình giật mình ngơ ngác đứng —— trong kính thiếu nữ đầu tóc dài tao nhã buông xuống, đôi mắt tinh thần nhuộm vài phần mê mang, xứng thượng cái mũi cao thẳng, đôi môi đào hồng nhuận, có thể là sở sở động lòng người vừa thấy thương. Nhưng, này phải là trọng điểm. Trọng điểm là —— ta thế nào biến thành như vậy! Nhã Miệt Điệp —— ta như thế nào biến thành cái tiểu LOLI!

      “Uhey!” Nữ nhân có cái miệng nhắn ba mị hí mắt cầm lấy phấn hoảng hốt nhào vào xoa mặt ta.

      Trong lòng ta cả kinh! A! Là! Là Uhey a! Ta tuần trước mới xem phim Hàn “You are beautiful” ,là cái kia nhàm chán lại ngu ngốc nữ thứ a! Nhã Miệt Điệp! Chẳng lẽ…

      Ta xuyên?

      Đúng vậy. Ta xuyên.

      Ba phút sau, trang điểm lại chấm dứt. Ta đầu thêm nhiều kẹp tóc hoa mỹ tinh xảo, chỗ vầng khóe mắt đánh lên màu mắt vàng, đem đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ che đậy lại. Nhìn thiếu nữ ngụy LOLI chân dài trong kính, ta hung hăng véo đùi mình phát đau đến nhăn mặt, rốt cục ý thức được, ta gặp phải xuyên qua trong truyền thuyết!

      Xuyên qua biết tình tiết trong tác phẩm = bàn tay vàng = tác tệ khí = đại thần + thân thể xinh đẹp + thân phận nàng tiên quốc dân = thần vạn năng vô địch! ! ! ! ! ! !

      Trong đầu ra lại đợt sóng kinh đào hãi lãng, hóa thành đám mây đóa đóa sắc phấn hồng, ngọt ngấy ngấy đường,rơi vô số cánh hoa…

      “Uhey! Ngươi làm cái gì! Ngươi nên lên sân khấu!” Nữ nhân mồm rộng mắt mí dùng tiếng hoàn mĩ phóng đại đánh gãy mơ màng nhàm chán của ta.

      “Lên sân khấu gì?” Ta thuận miệng hỏi.

      “Đừng giả ngu, Uhey, lập tức liền đến phiên ngươi biểu diễn ca khúc mới nhất ‘Critical heart’.”

      “Cái gì!” Nhã Miệt Điệp, lão nương ta sống hai mươi hai năm, giận nhất chính là ông trời ban cho ta chất giọng phá cổ họng. Trình độ si của ta nhưng là phá lệ quốc tế a! Chỉ cần ta vừa mở miệng, toàn bộ địa cầu đều phải tránh ! Bảo ta ca hát, còn bằng nhát giải quyết ta…

      “Đừng kinh ngạc. Yên tâm, ta an bày tốt lắm. Lần này chỉ cần nhá hình là tốt rồi. Nhanh lên thôi.”

      Nghe thấy câu cuối cùng của nữ nhân mồm rộng mắt mí, lòng mới ổn định lại, cũng bắt đầu hoài nghi bánh xe vận mệnh trong truyền thuyết có phải hay chuyển động sai lầm cái bánh răng, làm hại ta ở dưới tình huống cái gì cũng biết xuyên qua hướng tới nhóm người hề phòng giữ lại triển lãm thân hình con vịt của bản, sắp hề phòng bị phải triển lãm nội tâm ta hướng tới quảng đại quần chúng Hàn Quốc…

      Nha, thánh mẫu Maria, chúa Jesus ai tới cứu cứu ta a ——

      … … … … … … … … … … … … … …

      Dọc theo đường đầy khói hồng, ta run run hai chân đứng ở trung tâm vũ đài.

      Đừng khẩn trương, tỷ nhưng là gặp qua ở chợ a! Ta ngừng mà an ủi bản thân, thấy qua lợn chạy, nhưng ăn qua thịt heo ! Chuyện tình nhá hình có kỹ thuật như vậy, bản thân cái đường đường sinh viên chẳng lẽ còn làm tốt?

      Nhưng là, làm “Ba” tiếng, khi ngọn đèn chói mắt chiếu vào người, ta chút liền mộng.

      Tiếng nhạc du dương khoan khoái vang lên, mười mấy bạn nhảy mặc váy da lửa đỏ ra, nhảy lên vũ đạo nóng bỏng.

      Nữ nhân mồm rộng mắt mí ở phía sau đài lớn tiếng kêu: “Uhey, Uhey!”

      Ta thế này mới phản ứng lại, cuống quít giả dạng hình dáng của miệng khi phát .

      Còn may là, nhóm em bạn nhảy là khá chuyên nghiệp, nóng lạt gợi cảm, thành công hấp dẫn đại đa số ánh mắt, ta đây chính chủ đứng như khối gỗ bị chiếu rọi coi như tồn tại. Sau nửa ca khúc, ta thoáng thả lỏng vài phần. Lại nhớ lại khi xem tivi ngẫu nhiên thấy hình dáng của miệng khi phát , vì thế linh cơ vừa động vươn tay ôm lấy microphone ý đồ dùng microphone ngăn trở miệng mình. Càng may mắn chính là, chiêu này thành công …

      Vì thế, sau khi bị tra tấn ngốc lúc dài đến 4 phút, ta nhận được lời tán dương: “ hổ là nàng tiên quốc dân của Đại hàn dân quốc chúng ta! Giỏi quá!”

      Ta bất đắc dĩ cười gượng hai tiếng. Vị đại ca này, ngươi nếu như nghe qua giọng hát thực của ta, chỉ sợ liền cơm chiều đều ăn vô.

      “Uhey, ngươi hôm nay như thế nào vậy? Có phải hay thoải mái?” Vừa đến hậu trường, liền nghe thấy mồm rộng mắt mí nghi hoặc hỏi.

      Nếu bị nàng biết ta là xuyên tới, phỏng chừng nàng tiên quốc dân này lập tức bị đưa đến bệnh viện tâm thần làm đồ điên quốc dân. Việc cho tới bây giờ, ta chỉ có thể ở trong thời gian hữu hạn, làm vô hạn tính toán, thử làm ngôi sao.

      “Đầu có điểm đau. có gì.” Ta phủ trán giả vờ đau đầu. Vừa dứt lời, bên người ta lập tức vây lên đống người.

      “Uhey, ngươi thế nào, ngàn vạn cần làm ta sợ!”

      “Uhey tỷ, ngươi sao chứ, ta mang ngươi bệnh viện!”

      “Nga, Uhey đáng thương, mấy ngày nay công tác rất mệt nhọc! Ngươi này mảnh mai đóa hoa cũng chịu nổi …”

      “Uhey ! Ngươi ngàn vạn lần phải muốn hảo hảo nghỉ ngơi a!”

      Ong ong ong ong, ong ong ong ong. Tựa như đám muỗi ở bên tai kêu gào. Sợ tới mức ta chạy nhanh : “, có việc gì. Các ngươi đừng tới đây, ta, ta muốn ra ngoài chút! Đừng, đừng tới đây!”

      “Ngươi muốn hảo hảo bảo trọng nga!” Mỗ nữ già mồm hô lên.

      Ta trắng mặt cũng quay đầu lại hướng tới phòng hoá trang .

      “Ba ——” màn hí kịch phát sinh ở người ta, chỗ rẽ cẩn thận đụng vào người.

      “Ngươi có mắt sao? Nữ nhân!” Xem ra là nam nhân xấu tính a.

      “Đúng, thực xin lỗi.” Ta ngẩng đầu định giải thích —— a! Cư nhiên, cư nhiên là . Hwang Tae Kyung! Ta trợn mắt há hốc mồm. Nhớ tới trong nguyên kịch, Uhey cùng tên này trong lúc đó tạo nên tình tiết nhàm chán lại ngây thơ trong tác phẩm, ta kém chút nhịn được gầm rú lên.

      Lúc này, thanh đáng vang lên.”A, là Uhey a!” nam sinh tóc vàng mỉm cười mười phần nhìn qua, “Ta là của fan của ngươi a! Ngươi hôm nay cũng trình diễn ở trong này sao?”

      “J… Jeremy!” Ta tập trung nhìn vào, ba thành viên của A.N JELL đều ở đây. Cái này ràng rồi. Nhớ lại trong nguyên kịch ra vẻ trước đó biết bọn họ. Lần đầu tiên gặp mặt, Uhey còn bị Hwang Tae Kyung độc miệng làm cho tức giận đến chết khiếp… Ta, ta nên như thế nào?

      “Oa, Uhey biết ta nha! là vinh hạnh, tốt quá!” Jeremy vẫn là nhất quán phong cách như đứa trẻ, soái ca nhanh nhẹn mặc đồ trắng phía sau tự nhiên là Kang Shin Woo .”Còn có Kang Shin Woo!” thẳng ra lúc trước xem phim thích nhất chính là nam thứ Kang Shin Woo này, vừa ôn nhu lại trí tuệ, so với toàn thân đều là bệnh tự kỷ cuồng Hwang Tae Kyung tốt hơn nhiều!

      “Xin chào, Uhey tiểu thư.” Kang Shin Woo tự nhiên gật đầu cười .

      “Thiếu cùng nàng vô nghĩa.” Hwang Tae Kyung kiên nhẫn . Bất quá, nhìn trương ra bộ dáng muốn gặp ta, y theo tư duy tình tiết trong tác phẩm, phỏng chừng là vì bản tiểu thư chưa cùng chào hỏi . Aha ha. Bất quá nhìn dáng vẻ của ngươi phỏng chừng ta chào ngươi, ngươi cũng vẫn phô ra bộ dáng chết tiệt này . Hừ.

      “Hyung…” Jeremy chu miệng lên, cầm lấy máy ảnh cầm tay lại thả xuống, ra vẻ rất muốn chụp ảnh chung cùng ta lại bị bắt khuất phục dưới dâm uy của Hwang Tae Kyung…

      “Cái gì nàng tiên quốc dân, nàng tiên có mắt mới đúng!” Lời này lời hai ý nghĩa. Hoàn hảo ta vốn cũng cảm thấy bản thân chính là nàng tiên quốc dân, tức giận, tức giận. Nhưng là vì sao ta cảm thấy miệng mình co rúm…

      “Uhey!” Mồm rộng mắt mí ở thời điểm thỏa đáng xuất , đây mới là tác dụng tốt nhất của NPC thôi! “Ngươi nơi nào , xe ở dưới lầu chờ ngươi. A, là A.N JELL a.” Vừa mới còn khen ngợi nàng, nàng lập tức liền hướng tới bộ ba Hwang Tae Kyung kia lộ ra tươi cười háo sắc, thiết.

      “Lãng phí thời gian, thôi.” Hwang Tae Kyung liếc mắt ta cái, ngẩng đầu nhanh về phía trước. Jeremy hướng tới ta lộ ra ánh mắt như nai con Bambi, phất phất tay gặp lại. Kang Shin Woo cũng có chút lễ phép hướng ta gật đầu mỉm cười tạm biệt.

      “Oa, bọn họ thực đẹp. Mỗi lần xem thấy bọn họ đều nhịn được muốn xem thêm vài lần.” Háo sắc mồm rộng mắt mí còn tại .

      Ta nắm chặt nắm tay. Xem cái gì xem! Cuối cùng còn phải đều dừng ở tay nữ tu sĩ ngu ngốc sao! Hwang Tae Kyung! Ngươi này ngu ngốc! Lão nương thể tức giận, lão nương thể cùng nam chính bực bội. Lão nương muốn lạnh nhạt, lạnh nhạt…

      “A! Uhey , tay ngươi chảy máu …” Mồm rộng mắt mí kinh hô.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      http://hoanguyen1991.wordpress.com/
      Chương 2:
      Dọc theo đường từ đài truyền hình về ký túc xá, ta rốt cục làm được tình huống trước mắt của ta. Nữ nhân mồm rộng mắt mí kêu Ahn Na Young, là trợ lý riêng của ta. Nữ nhân có cái miệng nhắn ba mị hí mắt là Oh Min Ji, nhà tạo hình riêng của ta.Người đại diện của ta là Park Mu Joon, bây giờ đàm phán công việc… Còn có trợ lý Giáp Ất Bính đằng sau ta cũng lười nhớ tên. ( ràng là tác giả lười đặt tên…囧).
      Trong nguyên kịch, Uhey là nữ minh tinh có tính tình nóng nảy, tham gia điện ảnh, truyền hình và ca sĩ, nhân tiện chụp quảng cáo làm đại diện, có thể là ‘đương hồng tạc gà con’. Cũng như vậy, A.N Jell là ban nhạc xuất đạo nhiều năm ở Hàn Quốc, bất quá phát triển chủ yếu ở giới nhạc, làm đại diện cũng là chuyện thường xuyên. Với lại căn cứ vào công ty đại diện khác nhau nên chúng ta trước mắt còn chưa có hợp tác qua.
      Ta đau đầu suy nghĩ, bởi vì biết thời gian trong nguyên kịch là tính thế nào. Nhưng mà theo trước mắt xem ra, tựa hồ Go MiNyuh còn chưa có xuất . Ách —— kia đêm nay chẳng phải là lần đầu tiên ta cùng A. N. JELL gặp nhau, cùng bắt đầu nguyên kịch... biết khởi đầu này có thể hay ảnh hưởng tình tiết sau này trong tác phẩm? Bất quá cho dù ảnh hưởng ta cũng có biện pháp. Nếu ta thành Uhey, đương nhiên giống nữ thứ ngu ngốc, làm chuyện tình chút dinh dưỡng trong nguyên kịch. Hừ hừ.
      "Uhey, sớm chút nghỉ ngơi nha. Ngày mai còn muốn chụp quảng cáo mỹ phẩm. Tư liệu ta đặt ở bàn. Còn có hành trình chi tiết tuần sau!" Ahn Na Young .
      Ta đối nàng cười: "Cám ơn trợ lý Ahn. Ngủ ngon!"
      May mà trợ lý Ahn là trợ lý có thể tin được, nếu phải ta đây liền phải uống gió Tây Bắc rồi.
      Trở lại ký túc xá xa hoa, phản ứng đầu tiên của ta là —— ta phải nhầm vào tổng thống phòng chứ? Khi nhìn tường treo các bức ảnh của Uhey, to có có, ta mới tin tưởng đây là . Nhìn phòng hóa trang tràn ngập các bộ quần áo, bàn trang điểm với các loại đồ trang điểm sang quý, giường lớn trang trí ren hồng phấn, ta chảy vài giọt mồ hôi. thể tưởng được Uhey lại có thưởng thức phú quý như thế. Lão nương cũng phải thuộc loại trường phái xa hoa này, vẫn là thích trang trí đơn giản chút. Bất quá nơi này ta cũng có cảm tình gì, coi như ngủ khách sạn tốt lắm.
      Rửa mặt xong, trước khi chuẩn bị ngủ, lật xem tư liệu cùng lịch trình bàn.
      Vì thế giọt mồ hôi lạnh áp đến đầu ta.
      Tư liệu đồ trang điểm tư liệu còn tốt, bằng kỹ năng thiết yếu khoa văn đọc nhanh như gió xem qua khó quên của ta, giờ tiêu hóa hơn 20 trang tư liệu vẫn là có thể. Nhưng là...
      Này hành trình làm việc dày đặc cả năm, từ sang sớm đến đêm khuya, ngày nghỉ chứng tỏ điều gì đây. Chẳng phải trong nguyên tác, Uhey cả ngày rảnh rỗi có việc j làm trêu chọc Hwang Tae Kyung sao? Thế nào đến khi ta đến nơi này liền biến thành cỗ máy làm việc rồi! Đợi chút, diễn tấu đàn cổ là cái gì! Còn có lễ tuyên bố EP! Trình diễn thời trang... Có lẽ nàng tiên quốc dân cũng là toàn năng mười phần? Ta hoa hoa lệ lệ 囧. Quả nhiên, danh hiệu nàng tiên này của Uhey cũng phải hư danh. có chút bản lãnh , đúng là làm nổi nàng tiên quốc dân đại hàn dân quốc...
      Nhưng là, ta làm sao bây giờ? Đàn cổ sao, từ tiểu học đến trung học ta bị mẹ bắt học sáu năm, trình diễn thời trang cũng tốt, dáng người này của Uhey là trời sinh giá áo, hoàn hảo... Lẽ hội tuyên bố EP, phải là muốn ta biểu diễn? Ta sợ ta vừa mở miệng liền bị lộ. được, phải nghĩ biện pháp... Hơn nữa những việc Uhey trải qua ở nơi này ta biết gì hết, ta cần sớm tìm hiểu kỹ trước... Ai, mệnh ta thực khổ. Người ta xuyên qua thành ngôi sao chỉ cần lộ mặt liền mọi việc đều OK, ta đâu! Nửa đêm còn muốn xem tư liệu... Lệ rơi a...
      ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ...
      tháng này là bận rộn nhưng cũng đáng giá. Dưới trợ giúp của đồng chí Ahn Na Young, ta ngày ngày thức đêm bổ sung tư liệu, rốt cục đem cuộc đời và quan hệ cá nhân của tiểu thư Uhey thanh lý lần. Hoàn hảo phía trước Uhey khác gì đại tiểu thư cáu kỉnh, trợ lý Ahn bị nàng ép buộc thành có chuyện gì cũng đem tư liệu chuẩn bị tốt. Lịch hành trình có hơi quá chút, chẳng qua là ta với việc ca hát có gì tin tưởng. Đóng phim hoặc là chụp ảnh sao, ta chỉ sợ muốn ta ca hát.
      Thực ra ta nghĩ ra biện pháp. Trước khi bản thân thích ứng được với việc ca hát sã làm bộ yết hầu thoải mái, có thể trốn được ngày nào hay ngày ấy, đợi tìm được thầy giỏi sau mới tình tiếp. Đáng tiếc, trong nguyên bản, có tài thiên phú về ca hát trừ bỏ A.N.Jell, Mo Hwa Ran, chính là em Go MiNam. Ách … Ta hẳn là nên tìm bọn họ, hay vẫn là tìm người khác … Buồn rầu a buồn rầu.
      Chẳng qua, nỗi buồn này còn chưa hết bị nỗi buồn mới đánh gãy.
      tình là như thế này. Người đại diện cường đại Park Mu Joon của ta ở Nhật Bản tranh thủ hộ ta bản hợp đồng rất tốt, cần ta bay qua đó để gặp mặt. Này đương nhiên là tình tốt, chỉ tiếc, bản hợp đồng này là ký cùng công ty nhạc Kinh Phong! Nhưng là Park Mu Joon chuyên chế ép buộc, người nghệ sĩ đáng thương là ta đây dưới từng trận dâm uy của người đại diện chỉ có thể vô lực cự tuyêt, đành phải mặt xám mày tro chạy tới sân bay.
      Người khác ngồi máy bay xuất ngoại, ta cũng ngồi máy bay xuất ngoại. Người khác tràn ngập phấn khởi, ta lại ác mộng liên tục. Thực sợ lúc đến đấy, lão nương ta từ diễn ý, bị bắt triển lãm giọng hát đem đối phương dọa cái chết khiếp. Ai.
      "Uhey, nhanh chút." Trợ lý Ahn đối với việc Nhật Bản ra có chút phấn chấn. Đáng thương ta có nỗi khổ mà khó .
      "A! Uhey!" Oh Min Ji kinh ngạc kêu tiếng, "Là A.N.JELL a!"
      Cái gì? Thế nào lại gặp đàn oan gia này! Ta cũng muốn lại dây dưa gì với bọn họ nữa, đường vòng đường vòng.
      "Bọn họ giống như tìm người." Trợ lý Ahn .
      "Đúng vậy, còn tại sân bay tới lui. Chẳng lẽ, là tìm Uhey của chúng ta?" Oh Min Ji bắt đầu phát huy sức tưởng tượng siêu cường đại của nàng. Nằm mơ à. Trong nguyên kịch, người ta nhưng là tập thể khinh bỉ Uhey. Tìm ta, làm sao có thể. Nhưng mà... Sân bay, tìm người... Hay là... Nữ tu sĩ! Ách... nghĩ tới, ta lại gặp tình tiết trong tác phẩm. Chẳng lẽ ta biến thành tam thánh mẫu trong truyền thuyết, đâu cũng đều có thể gây ra tình tiết trong tác phẩm?
      "Bọn họ tìm nữ tu sĩ." Ta cúi đầu .
      "Nữ tu sĩ? Bọn họ tìm nữ tu sĩ làm gì? Chẳng lẽ, bọn họ muốn giáo đường cầu nguyện?" Oh Min Ji oai đầu .
      "A, nữ tu sĩ! Ta nhìn thấy nàng ." Trợ lý Ahn lớn tiếng kêu lên, làm mọi người chung quanh ghé mắt lại nhìn.
      "Mặc kệ nữ tu sĩ, chúng ta mau!" Nghĩ đến trong nguyên kịch, Hwang Tae Kyung cầm vé máy bay của Go MiNyuh. Làm nàng bị bắt ở lại giả trang Go Minam ... Ai. Ta đối nàng rất là phản cảm a, mặc dù có thời điểm vẫn là cảm thấy nàng đáng , nhưng quá mức giả trang đáng cũng rất chán ghét. Cỗ máy chế tạo phiền toái, hừ. A! Đúng rồi, nếu có thể cùng Go MiNyuh quan hệ tốt, có phải phải có thể làm cho giọng ca thiên sứ trời ban của Go Minam giúp lão nương đâu ? Có vẻ trong nguyên kịch, cuối cùng tiểu tử kia còn thích Uhey ... Ân, chỉ cần tháng sau trở lại... Sau đó... Ân ân. Vậy cần phải đem Go MiNyuh lưu lại... Ha ha...
      "Trợ lý Ahn, Oh Min Ji , ta có việc muốn trước bước. Gặp lại máy bay sau." Ta xoay người, vỗ vỗ bả vai hai người bả vai, cười .
      "U..." Trợ lý Ahn muốn gọi ta lại, lại sợ làm cho xôn xao, đành phải câm miệng.
      Ta quay về sau tạo hình cái OK, vội vàng ở trong biển người tìm kiếm ba thành viên của A. N. JELL.
      Thấy rồi! Mặc áo lông màu đội mũ chính là Jeremy. Kang Shin Woo mang theo kính râm trắng... Ngạch, Hwang Tae Kyung ở nơi nào! Vé nhưng là ở tay . thể để Go MiNyuh lấy được vé máy bay. được, vẫn là trước tìm được Go MiNyuh lại tiếp! Nữ tu sĩ, nữ tu sĩ, nữ tu sĩ... Ta nhìn quanh bốn phía, nhưng vẫn thấy được bóng dáng Hwang Tae Kyung cùng Go MiNyuh. Hai người này! Thời khắc mấu chốt đều tìm thấy, tại cũng phải là thời điểm các ngươi vui đùa! Ta giận.
      "Uhey!" Khuôn mặt tươi cười đáng của Jeremy ra trước mắt. " tốt quá, Uhey cũng ở trong này! có thấy nữ tu sĩ nào ở quanh đây ?"
      "Ta..." Ta vừa muốn cự tuyệt, lại nghĩ đến bản thân chỉ cần dựa theo tình tiết phá hư trong tác phẩm, để cho họ tìm được Go MiNyuh là tốt rồi, vì thế : "Jeremy tìm nữ tu sĩ sao? Ta có thấy, có cần ta tìm giúp ?"
      " tốt quá! Uhey tốt! Ta thích nhất !" Jeremy cười rộ lên, "Tae Kyung ca tìm. Ta cũng biết vì sao. đưa số điện thoại cho ta, đến lúc đó liên hệ với nhau!"
      "Được. Ta cũng giúp các ngươi tìm nàng. Số của ta là..."
      "Uhey là người tốt a." Jeremy tươi cười .
      Nhìn khuôn mặt tươi cười của Jeremy, ta hơi có điểm chột dạ. Ai, lão nương ta vốn dĩ là vì tốt cho ngươi. có Go Minam cuộc sống của các ngươi có lạc thú ... Jeremy, tha thứ ta . Hallelujah.
      là thiên thời địa lợi nhân hoà, vừa cùng Jeremy tách ra, ta liền thấy đạo bóng dáng màu lam đáng khinh tránh sau buồng điện thoại nhìn quanh bốn phía ... Khi thấy ai, chạy nhanh xông lên phía trước. Nhưng là còn chưa đến bên kia, kia đạo bóng dáng lại đáng khinh lại chạy về hướng khác... Ta xoay người vừa thấy, nguyên lai là Kang Shin Woo. Đáng giận. Nghĩ chút, tình tiết trong tác phẩm đại khái là nàng cuối cùng tránh ở trong đám người, vẫn dám đối mặt A.N.JELL, mắt thấy vé máy bay công mất... Chờ, chờ chút, nếu tình tiết trong tác phẩm an bày như vậy, ta cần gì phải giúp bạn họ? Nhưng là, ta xuất cũng làm cho tình tiết trong tác phẩm có điểm biến dạng, trong nguyên kịch Uhey căn bản vốn nên xuất tại nơi này... sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, ta còn là tự tay làm cho nàng ở lại mới an tâm.
      Go MiNyuh hổ là ‘thỏ lợn’, chạy so với con thỏ còn nhanh. Ta mới thất thần vài giây, thấy bóng dáng nàng đâu rồi. Đáng giận đáng giận đáng giận! A, kia phải là Hwang Tae Kyung sao, trang điểm giống như Bụi Thái Lang vậy. Hừ hừ, ngươi cầm tay chính là vé máy bay . Hừ hừ. Lão nương đến đây!
      "Uy, uy, Hwang Tae Kyung!" Ta đường chạy chậm đến trước mặt , lấy tốc độ sét đánh kịp bưng tai, dưới chân vừa trượt, đổ ở trước mặt . Thiên giết giày cao gót, ta với ngươi thế bất lưỡng lập!
      "Nàng tiên có mắt, đừng quấy nhiễu ta làm việc." Thiên giết Hwang Tae Kyung, lão nương ngã đất ngươi nhìn cũng nhìn cái liền thôi, cư nhiên thân thủ phù chút, tiểu hài tử chết tiệt, lễ phép.
      "Ta biết nữ tu sĩ ngươi tìm ở nơi nào!" Đáng giận, nhìn ngươi để ý ta.
      " ?" tay nắm bắt vé máy bay, thản nhiên qua trước mặt ta, lưu lại đạo lãnh khốc bóng dáng.
      "Hwang Tae Kyung!" Ta nghiến răng nghiến lợi.
      "Làm gì? ngươi đừng quấy nhiễu ta." Hwang Tae Kyung mặt kiên nhẫn."Ta có chính ."
      "Lão nương gọi ngươi dừng lại! Có nghe thấy ." Ta đứng lên, nhịn xuống đau đớn ở mắt cá chân, từng bước từng bước đến trước mặt .
      " lễ phép, nàng tiên có mắt là có thể kính ngữ sao?" Hwang Tae Kyung nhếch máy, hận lão nương, nghiến răng nghiến lợi.
      Ai muốn đối với ngươi kính ngữ. Lão nương là xuyên tới, so ngươi lớn hơn. Đáng giận tiểu hài tử chết tiệt. "Đưa vé máy bay cho ta."
      "Dựa vào cái gì!" Hwang Tae Kyung thấy ta sao, xoay người bước .
      " cho ta liền cường X ngươi." xong ta liền hối hận, ta, ta này phải là đầu óc ngắn mới ra như vậy sao! Đều do đám cùng phòng kia, mỗi lần tìm các nàng làm việc đều phải lời này đám chịu ngược cuồng kia mới cười đáp ứng... Ách... Thói quen hại người ít a.
      "Ha!" Cái tên chính thái chết tiệt Hwang Tae Kyung cư nhiên nở nụ cười, "Ngươi có cái bản kia sao? Ha, xem ra cái gọi là thanh thuần động lòng người đều là làm bộ a, nàng tiên lừa đảo."
      Ta hai mắt đỏ bừng, hai gò má cũng nóng lên, kiên định quyết tâm làm thôi, làm làm đến cùng, nhảy qua muốn phen đoạt lấy: " Tiểu hài tử chết tiệt!" biết là do tay giống như kìm sắt của Hwang Tae Kyung hay là do thể chất ta vốn sinh ra kém cỏi lại thêm bị thương, kéo ra vé máy bay, chỉ phải thở phì phì nhìn .
      "Ta so với ngươi lớn hơn, kẻ lừa đảo tinh, phải gọi ta là ." Hwang Tae Kyung kéo khóe miệng.
      cái đầu ngươi, ta tin xuân ca , tin ngươi kinh ca. Ta xoay mặt oán thầm .
      A, kia là Go MiNyuh sao. Vừa quay đầu liền thấy kia đạo màu lam bóng dáng ở mặt sau cây cột điềm đạm đáng nhìn về bên này, gặp ta nhìn qua lập tức lại trốn trở về.
      "Ca, các ngươi cũng tìm được sao?" Jeremy tới.
      "Ừ." Kang Shin Woo cũng lại đây, gặp ta, hơi hơi sửng sốt, lập tức liền lộ ra ôn nhuận tươi cười.
      "Ai, lập tức đến giờ rồi. Dù sao cũng vô dụng." Jeremy .
      "Nàng là nữ tu sĩ rất kì quái." Hwang Tae Kyung ."Ngươi cũng là nàng tiên kỳ quái." Dứt lời lại oai miệng nở nụ cười. Làm hại ta tức chỗ đánh.
      "Các ngươi?" Kang Shin Woo hồ nghi .
      "Uhey là người tốt. Vừa mới là ta nhờ nàng hỗ trợ. Đáng tiếc, vẫn là tìm được nữ tu sĩ kia." Jeremy hơi hơi có điểm mất mát.
      "Phải ?" Hwang Tae Kyung nhìn ta, ánh mắt có chút nghiền ngẫm.
      "Dù sao tìm được người. Ta cũng phải đăng ký. cùng các ngươi nữa." Ta phát mặt mình hơi hơi nóng lên.
      "Chúng ta cũng đến giờ. Vào thôi." Kang Shin Woo cười .
      " thôi, ca." Jeremy hướng tới ta vẫy tay, "Bye bye, Uhey!"
      "Gặp lại sau!" Ta xoay người, thấy Hwang Tae Kyung còn tại nhìn xung quanh tìm bóng dáng nữ tu sĩ. Hừ, mục tiêu của ngươi liền tránh ở cách đó xa, ngươi là nhìn tới. Ha ha. Thấy đem vé máy bay bỏ ở trong túi quần, ta ám thích. Go MiNyuh , ngươi xong! Tâm tình rộng mở trong sáng. Lại nhìn thời gian, nha, sắp muộn rồi. Nhanh đăng ký!

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      http://hoanguyen1991.wordpress.com/

      Chương 3_1:

      phải oan gia gặp lại, khi tôi vừa ngồi vào khoang hạng nhất, mới phát chung quanh đều là gương mặt quen thuộc.

      "Uhey! Bạn cũng Nhật Bản!" Jeremy bên bên vui vẻ vẫy tay.

      "Chào Uhey." Kang Shin Woo ngồi ở phía trước tôi, quay sang chào tôi.

      "Hi, Jeremy. Hi, Kang Shin Woo. Về sau kêu mình Uhey là tốt rồi, cần khách khí như vậy." Trong nguyên kịch, tôi với hai thành viên này của A.N.JELL quan hệ tương đối tốt. Nếu tại thành Uhey, cùng bọn họ làm bạn tốt cũng sai. Ha ha. Chẳng qua, với người còn lại ...

      "Nàng tiên lừa đảo, nhiều lắm. cần gây trở ngại cho người khác nghỉ ngơi." Quả nhiên, tư duy còn có đuổi kịp, người này chen vào rồi.

      Tôi quay sang nhìn kẻ đeo chụp mắt, nghe tai nghe còn ra vẻ “thiên lý nhãn, thuận phong nhĩ” tức giận : "Ngài Hwang Tae Kyung, nơi này phải là nhà , tôi có quyền chuyện. muốn nghe cố gắng che kín lỗ tai của lại! Lỗ tai sinh trưởng người , miệng sinh trưởng người tôi, đừng lộn xộn."

      "Hừ." Hwang Tae Kyung xoay người để ý tôi.

      "Thiết." Tôi cũng xoay người để ý . WHO sợ WHO.

      "Ha ha, bạn cùng Tae Kyung hay vui đùa. Mình cho tới bây giờ chưa thấy qua Tae Kyung cam chịu." Jeremy che mặt cười to, "A, hôm nay thực vui vẻ! Có thể cùng Uhey Nhật Bản!"

      "Ha ha, mình cũng vui vẻ. Jeremy." Tôi đối Jeremy, tiểu nam sinh như búp bê xinh đẹp là thích thôi.

      "Như thế này cùng nhau chụp ảnh chung !" Jeremy .

      "Được thôi!" luôn luôn oán niệm chuyện lần trước Hwang Tae Kyung lôi chứ... Ha ha.

      "Bạn chừng nào quay về Seoul. Nếu trở về cùng nhau tốt rồi."

      "Ngày kia về." Nếu dựa theo lịch trình hẳn là như vậy.

      "Ai. Sáng mai mình liền phải trở về tham gia buổi ra mắt. Có ngươi tên là Go Minam muốn gia nhập nhóm. Nếu , buổi tối cùng nhau ăn khuya?" Jeremy lúc uể oải lúc lại hưng phấn, biểu tình sinh động hoạt bát giống như trẻ vậy.

      "Nếu mình có thể thành vấn đề." Tôi .

      "Rất tốt rồi! Shin Woo cũng cùng chứ?" Jeremy vươn tay chạm vào mặt Kang Shin Woo, bị Kang Shin Woo nghiêng đầu tránh ra. nhất thời giận tái mặt, đổi thành bộ dáng làm nũng cầu xin...

      Kang Shin Woo đành phải : "Biết rồi."

      "Kia... Tae Kyung..." Jeremy yếu ớt hỏi.

      Hỏi , còn bằng trực tiếp hỏi đầu gối. chịu mới là lạ.

      Quả nhiên, có kẻ tức giận : " . nữa."

      là nam nhân độc ác bá đạo vô lương, cư nhiên áp bức Jeremy đáng của chúng ta phải câm miệng. Hừ. Tôi càng muốn quấy rầy đấy.

      Ta cố ý đem mặt tiến đến sát bên tai , dùng thanh chỉ có nghe được : " Cầu Luân Đôn lớn ngã xuống rồi, ngã xuống rồi, cầu Luân Đôn ngã xuống rồi, ngã... a... xuống... a...". Nhìn thấy lông mi ở ngoài cái chụp mắt nhăn lại, rốt cục nhịn được kéo chụp mắt xuống: " có để yên bảo!" Lúc này lão nương chính là giả vờ ngủ say... Trong lòng vui sướng a. Chỉ tiếc nhắm mắt lại nhìn thấy biểu tình Hwang Tae Kyung. Nếu nhất định thực giải tỏa được nỗi hận trong lòng. Oa ha ha. Nhóc con, theo tôi đấu sao, ngươi còn non lắm!

      ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ...

      Tôi vốn yên tâm, bởi vì sau vụ nháo này ngược lại lại trở nên yên ổn. Khi xuống máy bay, tôi có thể thản nhiên mà đối diện với chuyện sắp xảy ra. Nếu trở thành Uhey, cũng chỉ có thể thích ứng trong mọi tình cảnh. Gặp phải vấn đề gì cũng phải cố hết sức giải quyết. Tuy rằng có lẽ chỉ sau giây tôi lại trở về cuộc sống trước kia, nhưng trong những ngày trở thành Uhey này, tôi nỗ lực sống.

      Xuống máy bay rồi vội vàng lời từ biệt với A.N.JELL, lên chiếc xe xa hoa mà trợ lý sắp xếp cho. Dọc theo đường tôi cũng có tâm tình ngắm cảnh, thẳng đến công ty nhạc Kinh Phong.

      Thời điểm này, tôi thể bội phục Park Junnie. Nếu Hàn Quốc có bình chọn mười người đại diện xuất sắc nhất nếu nàng đứng thứ hai, ai dám đứng thứ nhất cả. Bởi vì sau khi tôi đến Kinh Phong, bản hợp đồng sớm ở trong tay rồi. Park Junnie đem mọi chuyện an bày hoàn mĩ có khuyết điểm nào, tôi đến, chẳng qua là vì để ký tên vào bản hợp đồng, cùng người phụ trách Kinh Phong chuyện đôi ba câu. đến ký tên, đây chính là thành quả tôi khổ luyện suốt đêm, mới đem chữ ký siêu cấp hoa lệ của Uhey viết giống đến chín phần.

      Ký hợp đồng xong, Park Junnie lại an bày tiệc tối với người phụ trách của kinh Phong. Tôi chỉ có thể gửi tin nhắn cho Jeremy hủy bỏ kế hoạch ăn khuya đêm nay. rất nhanh gửi lại ký hiệu "T_T", là đáng .

      Ai. Tiệc tối xong lại là họp lập kế hoạch, xem ra thời gian biểu của Uhey chính là do siêu nhân sắp xếp cho, là tác phong thiết huyết. Sau khi xong xuôi tất cả mọi việc là mười giờ đêm rồi. Bù lại có tin tức tốt là chiều mai có thể về Seoul. Bởi vì tiểu thư siêu nhân lại an bày cho tôi việc khác, chờ sau khi thuận lợi hoàn thành kế hoạch ở Nhật Bản, buổi tối ngày mai trở về tổ chức tiệc ăn mừng. Nhìn hành trình, tôi thể líu lưỡi. Làm nghệ nhân, khó. Trước kia còn cực kỳ hâm mộ loại nghề nghiệp chỉ cần lộ chút mặt có thể kiếm rất nhiều tiền, xem ra có gì là cho cả. Aiz. buồn ngủ, tôi vừa nhắm mắt liền vào giấc ngủ.

      Sáng sớm hôm sau dậy, lại đến Kinh Phong họp. Nhân cơ hội này tôi dùng khả năng lưu loát tiếng Nhật của mình lĩnh giáo mấy chú ý trong việc luyện tập ca hát từ mấy người trong phòng thu. Dù sao các trợ lý đều nghe hiểu tiếng Nhật, tôi sợ bị lộ. Theo kế hoạch xem ra tôi còn có ba tháng để học tập ca hát, ba tháng sau chính thức bước vào lĩnh vực ca hát này. Hi vọng mọi việc thuận lợi.

      Buổi chiều bay thẳng về Seoul, thời điểm tạm biệt Tokyo, tôi bỗng nhiên có chút lưu luyến rời. Trước kia luôn muốn đến Nhật Bản chơi, nghĩ đến lần đầu tiên tới, lại như vậy vội vàng rồi. Trong lòng có chút thương cảm. Tổng cảm thấy hết thảy đều chân thực. Park Junnie, trợ lý Ahn, mấy người Hwang Tae Kyung, ràng chính là nhân vật tưởng tượng trong phim ảnh, bỗng nhiên trở nên gần gũi như vậy, cảm giác có chút hư ảo. Nếu là giấc mộng, biết khi nào mới có thể thức tỉnh. tuần này, nhiều lần nhìn bản thân trong gương, vẫn là có chút quen. Dù sao bộ dáng Uhey tôi chỉ nhìn bảy ngày, mà bộ dáng chân của mình, tôi ước chừng nhìn hai mươi hai năm...

      Buổi tối công ty tổ chức tiệc ăn mừng cho tôi. Nhưng tôi biết, thực tế nhân vật chính là Park Junnie. Dù sao bản hợp đồng này là nàng vất vả tranh thủ được, mà nhờ vậy công ty thu được khoản doanh thu lớn. Trong quán bar đám đông bắt đầu khởi động, mọi người có quen quen tất cả đều đến chúc mừng tôi. Tôi mặc dù thích, nhưng lễ tiết truyền thống vẫn phải có. Nhưng càng như vậy khen tôi, tôi càng thấy giả dối, hậm hực bưng ly sâm panh lên sân thượng. Mọi người giống như cũng phát tôi rời , vẫn náo nhiệt chúc mừng như cũ. Tôi lần đầu tiên nhớ tới câu khoa trương lại giả dối, náo nhiệt là bọn họ, tôi cái gì cũng có.

      http://hoanguyen1991.wordpress.com/

      Chương 3_2

      Trước kia, tôi uống rượu. Hôm nay lần đầu tiên uống, ngọt ngọt, vị ngon lắm. Tôi đứng ở sân thượng, bên nhìn trời sao, bên uống sâm panh ngọt đến tận đáy lòng. Ngẩng đầu, trong mắt đầy sao. A, bầu trời nơi này cùng nơi đó giống nhau. Có ánh trăng, có ngôi sao, có mặt trời, có đám mây. biết bên kia Trung Quốc, có còn tôi nỗ lực sống?

      Có người , uống rượu vào con người nhịn được phát X tính. Có người phát chính là thú tính, có người phát chính là thơ tính, tôi phát, là ca tính. Tuy rằng giọng ca bản thân được coi là rung động, lúc này người đứng ở sân thượng, gió đêm thổi đến lành lạnh, nhìn bầu trời đầy sao cũng muốn hát lên bài hát bản thân thích nhất.

      " sợ nhất bầu trời đột nhiên tối

      sợ nhất bạn bè đột nhiên quan tâm

      sợ nhất hổi ức đột nhiên trở lại

      Nỗi đau nhói trong lòng chẳng yên lặng

      sợ nhất đột nhiên nghe thấy tin tức về em

      Nếu như nỗi nhớ có thanh

      Cũng khóc vì nỗi đau buồn đó

      Chuyện như thế này

      Cuối cùng cũng để thuộc về chính mình

      Chỉ còn nước mắt vẫn lừa được chính mình

      Đột nhiên rất nhớ em

      Em ở nơi nào

      vui vẻ hay tủi thân

      Đột nhiên rất nhớ em

      Hồi ức đột nhiên trở lại

      Đôi mắt đột nhiên mờ loà

      Chúng ta giống như bài ca hay nhất

      Chợt biến thành hai bộ phim buồn

      Tại sao em

      Mang qua cuộc hành trình khó quên nhất

      Rồi lưu lại vật kỷ niệm đau buồn nhất

      Chúng ta từng ngọt ngào, tươi đẹp thế

      Tin tưởng nhau thế

      Quyết liệt, say đắm thế

      Tại sao chúng ta

      Lại bỏ hạnh phúc của riêng mình

      Và luyến tiếc những gì qua

      Đột nhiên rất nhớ em

      Em ở nơi nào

      vui vẻ hay tủi thân

      Đột nhiên rất nhớ em

      Hồi ức đột nhiên trở lại

      Đôi mắt đột nhiên mờ loà

      sợ nhất bầu trời đột nhiên tối

      sợ nhất bạn bè đột nhiên quan tâm

      sợ nhất hổi ức đột nhiên trở lại

      Nỗi đau nhói trong lòng chẳng yên lặng

      sợ nhất đột nhiên nghe thấy tin tức về em

      sợ nhất cuộc đời này có em

      có em ở đây nhưng đột nhiên

      Lại nghe thấy tin tức của em"
      ( Ngũ Nguyệt Thiên / MayDay - “Đột nhiên rất nhớ em”)
      (mình để nguyên lời bài hát, sửa ngôi xưng)

      http://mp3.zing.vn/bai-hat/Dot-nhien-rat-nho-em-Ngu-Nguyet-Thien-MayDay/IW60CU07.html

      "Ha." Có người đột nhiên cười lạnh tiếng.

      "Ai?" Tôi cả kinh .

      Tôi nhìn chung quanh chung quanh, tập trung nhìn lại, mới thấy tên nhóc con Hwang Tae Kyung đứng ở ban công bên kia dùng ánh mắt trào phúng nhìn tôi: "Nàng tiên lừa đảo, hát khó nghe."

      "Liên quan gì đến . Có giỏi bịt tai lại."

      " hát liên quan đến tôi, nhưng tôi có thể chỗ cảnh sát tố cáo gây tiếng ồn!" Hwang Tae Kyung cười lạnh .

      "Hừ. Mặc thân đen liền cho rằng bản thân là quạ đen." Tôi quay sang, để ý , tiếp tục hát: "Đột nhiên rất nhớ ..."

      " hát bài gì vậy?" Hwang Tae Kyung tới, tựa vào lan can gần nhất.

      "Liên quan gì đến . 'Đột nhiên rất nhớ ... ở nơi nào… ' " Tôi tiếp tục tiếp tục tiếp tục.

      Hwang Tae Kyung nhếch miệng: "Tôi chỉ cảm thấy đáng tiếc, bài hát hay như thế lại bị phá hỏng. Nàng tiên biết hát, biết bình thường luyện tập như thế nào nữa!"

      Ghét nhất là có người chạm vào nỗi đau của mình, tôi lập tức chạy lại dựa vào lan can gần nhất cãi lại: " là đồ bệnh quáng gà mù đường, dựa vào cái gì lão nương. Lão nương chính là mù nhạc, thế nào!"

      Hwang Tae Kyung khóe mắt nổi lên gân xanh, tức giận : " cái gì! Nha đầu, đối với đàn phải kính ngữ, phải có lễ phép! Người lớn nhà dạy cho sao?"

      "Kẻ mù đường, bệnh quáng gà! quản được tôi chắc, quản được tôi chắc." Tôi hướng nhăn mặt. Làm xong lại hối hận. Buồn bực. Thế nào vừa gặp ta liền giống như học sinh tiểu học muốn đánh nhau, toàn lời vô nghĩa. Chẳng qua, đắc tội , phỏng chừng về sau thể tìm hướng dẫn mình luyện giọng. Ai. Nhưng mà kể cả đắc tội nhưng cái với cái tính nết cáu kỉnh kia thi vẫn là tìm Go MiNam tốt hơn.

      Vừa nghĩ như vậy, liền thấy Go MiNyeo nghiêng ngả lên. Ha ha. Nga, Hwang Tae Kyung, ác mộng của ngươi tới rồi.

      Tình tiết khoa trương lại giả tạo phát triển theo đúng nguyên kịch trước kia xem trong ti vi, Go MiNam muốn nôn, làm cho Hwang Tae Kyung chân tay luống cuống. cư nhiên lấy chai nước khoáng đưa cho Go MiNam, hahaha, lúc trước xem buồn cười rồi. Lúc này xem trực tiếp từ trường càng vui hơn.

      "Ha ha. Kẻ cuồng sạch , giờ vui rồi." Tôi tâm tình cực tốt. A, đem chậu hoa đưa qua. Ha ha, bông hoa đáng thương.

      " còn ở đấy mát. Nha đầu chết tiệt kia mau lại đây hỗ trợ !" Biểu tình hoảng sợ của Hwang Tae Kyung rất đáng . Đây mới là biểu tình mà tầm tuổi ngươi nên có. Tay niết bông hoa ở trong gió run run, rất có ý tứ!

      " cần sốt ruột, cứu tinh của sắp đến rồi." Tôi cười . Vừa dứt lời, Kang Shin Woo cùng Jeremy lên đến nơi.

      "Mọi người đếu ở đây à. Thoải mái ?" Kang Shin Woo vẫn là người ôn nhu hỏi.

      "A, Uhey!" Jeremy thấy tôi, kích động chào hỏi bên này.

      "Uhey? Ai a?" Go MiNyeo như ràng lắm tình huống xảy ra.

      "Con nhóc xấu xí kia!" Thấy Hwang Tae Kyung nghiến răng nghiến lợi nhìn tôi là rất thích.

      "Cái kia, nếu chúng ta đều đến đủ, có phải nên mở tiệc chào mừng . Uhey cũng lại đây . Chúc mừng thành viên mới của A.N.Jell!"

      Tôi tựa vào lan can, phủ trán : "Các bạn bên kia nhiều người, tôi liền ở bên này chúc mừng là. Ha ha được rồi."

      Hwang Tae Kyung nhíu mày : "Nhân vật chính đều như vậy, còn mở tiệc chúc mừng gì!"

      Tôi lại nghĩ rằng, nga, bắt đầu, Hwang Tae Kyung, ác mộng của ngươi sắp xảy ra rồi!

      Chỉ thấy Go MiNyeo lung lay thoáng động theo lan can đến: "Tôi thích nơi này..." Sau đó thuận theo tình tiết trong tác phẩm đứng lên ghế dựa, chỉ vào bầu trời: "Oa, đứng ở đây cảm thấy bầu trời gần, có cảm giác như chỉ cần đưa tay là có thể chạm đến..."

      Tôi che mặt cười, tới tới, mau lên. là rất vui mà .

      Go MiNyeo lay động, lay động, lại lay động. Ba thành viên trong A.N.Jell chạy vội lại.

      A ha ha, thời điểm vui vẻ của tôi sắp tới rồi! Tôi chờ mong cái tình tiết khoa trương lại giả dối tới cực điểm trong tác phẩm a!

      Sau đó...

      'Phanh...' vật đánh ở mặt tôi, đau đến nỗi tôi thấy mấy ngôi sao chạy quay, nước mắt chảy ròng.

      " làm gì!" Tôi nhịn đau, dùng đôi mắt mơ hồ nhìn lại. Tên Hwang Tae Kyung kia lại chính là dựa vào lan can : "Lại dựa vào gần liền biến thành nàng tiên chết rồi. Thực ngu ngốc."

      Tôi cúi đầu vừa thấy, quả nhiên, tôi lúc ấy choáng váng đầu chú ý, đoạn lan can bị hỏng, nếu tôi lại về phía trước từng bước… Chỉ sợ có hậu quả xảy ra là tôi nhảy lầu bỏ mình thôi. Như vậy là Hwang Tae Kyung cứu tôi? Hừ, mới cần thừa nhận. Tiểu này nhất định thị sủng mà kiêu ai bì nổi. (này thị sủng mà kiêu ai bì nổi chính là ? T_T) (đây là lừoi tác giả ^^)

      Tôi vì thế giả vờ đứng dậy, ra vẻ thâm trầm : "Tôi sớm biết rồi. cần nhiều chuyện. Hừ."

      "Tôi cũng muốn quản . Chẳng qua thích đồng hồ của tôi nữa nên thuận tay ném. Ném trúng , là ngoài ý muốn thôi. Nàng tiên lừa đảo." Hwang Tae Kyung nhếch miệng cười, xoay người sang chỗ khác.

      "..." tôi nhìn qua, liền thấy Go MiNyeo áp ở người Kang Shin Woo, hai người miệng đối miệng... Bên cạnh Jeremy sợ tới mức cả người đều thạch hóa ... Sửng sốt vài giây, tiến lên phen xốc lên Go MiNyeo...

      A... a... a... Oh my God... tình tiết trong tác phẩm tại sao có thể như thế này... , nên như vậy chứ. OTZ. Tôi khóc, căn cứ tâm tình xem kịch vui đột nhiên bị chệch đường ray làm cho tôi bị đả kích... Vì sao...

      Căn cứ vào ngoài ý muốn này, kiện bất hòa trong truyền thuyết xảy ra. Hwang Tae Kyung nghênh ngang rời , khắc Kang Shin Woo giúp đỡ Go MiNyeo tựa hồ cũng nhận thấy được cái gì... Chính là, tình tiết Hwang Tae Kyung trong tác phẩm cải biến. Tôi ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề. biết thay đổi tình tiết trong tác phẩm có hậu quả gì. Tôi mặc dù có chút lo lắng, lại cũng chỉ có thể theo phát triển như vậy. Dù sao, cục diện như vậy tôi xoay sở kịp. Nhưng nếu bởi vì cái dạng này, Kang Shin Woo cùng Go MiNyeo biến thành đôi, kia cũng sai. Ít nhất, lúc tôi xem nguyên kịch đều mong hai người là đôi. Hwang Tae Kyung, tên nhóc con nhà ngươi liền cả đời biết gì . Oa ha ha!

      Đây là vietsub của bài hát:
      http://www.youtube.com/watch?v=lpLNLtR7WQk

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      http://hoanguyen1991.wordpress.com/

      Chương 4_1

      Tuy tình tiết trong tác phẩm xảy ra biến hóa nhưng cuộc đời của Uhey cũng thay đổi, vẫn kín lịch quay quảng cáo như trước. Tuy nhiên, Jeremy thỉnh thoảng gửi tin nhắn, oán giận Shin Woo đối xử quá tốt với Go MiNam mới tới, hại có chút ghen tị, vân vân. Jeremy thích nhất chính là biến chuyện thành chuyện lớn. Nhờ , tôi cũng biết được tiểu tử Hwang Tae Kyung muộn vì có đồng hồ nên bị giám đốc phê bình.

      Tuy thấy kỳ quái nhưng tôi cảm thấy truyện này tôi cũng có trách nhiệm. Hơn nữa, ba tuần trước công ty mà tôi đại diện có tặng bộ đồng hồ đôi. Tôi nghĩ, chỉ cần bản thân mang chiếc chiếc dành cho nam mình tặng cho Hwang Tae Kyung cũng được. Coi như bồi thường cho lương tâm mình đỡ áy náy. Được. Nghĩ đến đấy, tôi lập tức gửi tin nhắn cho Jeremy hỏi bọn họ ở đâu. Biết được họ ở phòng tập công ty, lúc này tôi chưa ý thức được đây là tình tiết cực kỳ quan trọng trong tác phẩm. Mà mỗi lần tôi đều xuất đúng lúc, bánh xe vận mệnh chẳng nhẽ bị lệch sao?

      ----- Nữ chính là kẻ phá hư tình tiết truyền thuyết trong tác phẩm -----

      May mắn Park Junnie ở đây, lịch trình buổi tối bị tôi ép phải hủy, dù sao tôi vốn thích ăn cơm cùng công ty sản xuất. Sau khi trang điểm xong, tôi lái xe đến công ty quản lý A.N.Jell. Chẳng qua Jeremy tâm tình Hwang Tae Kyung được tốt lắm, nghe điện thoại, biết nơi nào. Nhưng giám đốc xếp lịch cho bọn họ có buổi thảo luận nhạc hội châu Á, Hwang Tae Kyung chắc vắng mặt.
      Nghĩ lúc, tôi thấy nên ở lại công ty chờ . Nhưng nếu muốn bị hiểu lầm là mình và Hwang Tae Kyung hẹn hò nên tránh tốt hơn. Tôi nhờ Jeremy gọi cho Hwang Tae Kyung, nhắn lại là tôi có việc tìm , chờ ở đại sảnh. Sau đó nhàm chán chơi game trong máy điện thoại. Đợi lúc lâu mà có người gọi đến, gọi lại cũng nghe, hỗn đản ( biết nên thay từ gì chỗ này^^), chẳng lẽ muốn cho tôi leo cây? Nhóc con, vừa định đối tốt với ngươi chút, ngươi lại làm cao, xứng đáng là kẻ mù đường. Tốt nhất là cả đời cũng tìm thấy đường luôn.
      Tôi còn bận nguyền rủa, liền thấy giám đốc tiếp đón phóng viên Kim “ Tôi mới tìm được chỗ tốt, muốn thảo luận với ông xem làm thế nào đưa đến cho mọi người hình ảnh mới của A.N.Jell. Đêm nay hãy tận tình . Take it easy!
      Ách, cái bản mặt cau có khó chịu đứng ở bên kia chẳng phải là Hwang Tae Kyung sao? thế nào đột nhiên lại xuất tại nơi này. (tác giả: đó là bởi vì ngươi biết công ty có lối riêng cho nghệ sĩ.)
      “Hwang Tae Kyung.” Tôi gọi.
      “Nàng tiên ngu ngốc, tới chỗ này làm gì?” Hwang Tae Kyung giả vờ bận rộn “Tôi giờ nhiều việc lắm.”
      “Vội vội vội, mỗi lần thấy đều vội”. Ngạch, lời này thế nào nghe giống oán phụ khuê phòng trách cứ lão công (cách gọi chồng ở đại)? Phi, phi, phi. Tôi nhanh lắc đầu “ có đọc được lời nhắn tôi gửi cho ?”
      “Tôi có việc quan trọng hơn phải làm, rảnh gặp .” Hwang Tae Kyung liếc mắt dọa tôi cái.
      “Cái gì quan trọng hơn chứ, vội lắm sao.” Tôi cũng biết vì sao bản thân lạitự dưng hỏi thêm câu.
      “Liên quan gì đến , cần phải xen vào việc người khác, rất rảnh sao? Nàng tiên lừa đảo!”
      “Đợi chút…” Nếu gặp, vậy nhanh đưa đồng hồ cho sớm, sớm đưa sớm xong việc “Tôi có cái này cho ...”
      cần”. Hwang Tae Kyung xoay người bước .
      nghĩ là ai a”. Tôi gọi .
      Hwang Tae Kyung để ý đến tôi, chính là lấy di động ra nhìn thời gian.
      Tôi phen đoạt lấy di động của , nhóc con, lão nương ghét nhất là tính cách kì quái của ngươi.
      “Nàng tiên cướp bóc, rốt cuộc muốn làm cái gì?”
      , nhận lấy đồ của tôi, tôi liền đem di động trả cho .”
      “Đưa đây.” vươn tay.
      Lòng tôi vừa nghĩ, dễ dàng phối hợp như vậy sao. Lập tức lấy chiếc đồng hồ được đóng gói cẩn thận trong túi đưa qua.
      “Tôi muốn di động của tôi, ai muốn đồ của ”. Hwang Tae Kyung lạnh tanh .
      ---” Lão nương cảm giác bản thân bị nhục nhã. “ cần cần, lấy đừng nghĩ nhận lại được di động, hừ.” là, khi lại đến gặp tiểu tử này, có chuyện tốt. Lão nương hiếm khi hảo tâm phen, ngươi lại biến hảo tâm thành lòng lang dạ thú. Phi ,phi, phi. Ai là lòng lang dạ thú chứ?
      “Xú nha đầu, lại lần nữa xem, đưa di động đây.” Hwang Tae Kyung mày kiếm trợn lên, trừng tôi, .
      Tôi giả vờ như nghe thấy, ngẩng đầu, ưỡn ngực bước . Sợ tôi phải là máy bay giấy xuyên qua, ách, máy bay chiến đấu cơ.
      “Hwang Tae Kyung hyung (hyung: cách gọi của các em trai) ...” Go MiNyeo thẳng tới, lộ ra biểu tình bất an nhìn Hwang Tae Kyung.
      “Tôi tại rảnh vô nghĩa với , đưa động đây.” Hwang Tae Kyung ở phía sau tôi, nghiến răng .
      “Nằm mơ.” Tôi đem di động bỏ vào trong túi. Ngươi có bản lĩnh đến mà lấy. Tôi đắc ý nghĩ.
      thể tưởng tượng được tôi nghĩ loạn cũng thành . Hwang Tae Kyung bước đến, phen lấy túi của tôi, phen kéo Go MiNyeo vào thang máy... Lưu lại tôi - bị loạt động tác vừa rồi biến thành trợn mắt há mồm ngốc nghếch đứng tại chỗ.
      Qua hồi lâu, tôi mới lấy lại tinh thần. Vừa rồi… xảy ra chuyện gì?
      “Uhey! thế nào ở đây, Tae Kyung hyung đâu?” Jeremy xuất , giảm bớt thất kinh vì hành động vừa rồi của tôi.
      “Ah. Hwang Tae Kyung cùng Go… ở tầng.” Tôi nuốt vào ngụm nước miếng. A! Túi của tôi, gia sản của tôi! Tôi rốt cuộc ý thức được điều này, vội vàng bấm thang máy lên theo.
      “Uhey! Bạn làm sao vậy? “ Jeremy đằng sau nghi hoặc hỏi.
      có gì ---” kịp trả lời cửa thang máy đóng.
      Đáng giận, đáng giận, nhóc con, cư nhiên giật lấy túi của tôi, rất đáng giận!
      Lửa giận bùng lên, lão nương giận dữ đuổi theo, chỉ ghét là tôi đối với nơi đây quen thuộc, nhầm đường, chạy lòng vòng vòng lớn xong tôi mới tìm được hai người lôi kéo nhau ở hành lang.
      “A… ” , kịp hét ra tiếng, hai người liền đem di động của Hwang Tae Kyung cùng túi của tôi vứt lên đỉnh xe tải.
      Này… này… tình tiết trong tác phẩm, oh my God.
      Tôi chạy nhanh xuống lầu, nhìn lên nóc ô tô tải, hi vọng tình tiết trong tác phẩm thay đổi, thay đổi a… xe nên chạy, nên chạy a... Tôi tính thừa dịp hai kẻ ngu ngốc kia chưa tới, nhanh lấy túi về. là, tôi tại sao lại muốn tại đây thể ra bộ mặt khoa trương giả tạo trong tac phẩm a…
      Vận mệnh đúng là trêu ngươi mà. Tôi vừa lấy được túi, muốn xuống xe, lại thấy Go MiNyeo khuôn mặt buồn khổ đến.
      Kết quả là, ô tô tải thuận theo tình tiết trong tác phẩm mà khởi động.
      A.
      “A…”
      Trong lòng tôi kêu thảm thiết, cùng Go MiNyeo cũng thực kêu thảm thiết, trùng hợp đến đáng chết. Hwang Tae Kyung chết bầm, Go MyNyeo đáng giận! Các ngươi là ngu ngốc.
      Nếu trong phim, Go MiNyeo ở xe nhìn thê thảm, vẻ mặt thống khổ, tôi chỉ cảm thấy là lời quá, mà nay đến phiên mình nằm đỉnh xe, đến cử động cũng dám. Tôi chỉ có thể có chút khổ, giống như ngậm bồ hòn làm ngọt, thế nào cũng nên lời.
      “Cái kia… cái kia… a… dừng lại a…cứu cứu tôi với...” Go MiNyeo ngừng kêu thảm thiết, làm hại tôi càng thêm khẩn trương. Tôi hận là thể đứng lên đem nàng ném xuống, nhưng bất hạnh tôi cũng vậy, sợ đến chân nhũn, chỉ có thể theo tiếng hô của nàng mà trong lòng cũng kêu thảm thiết. Thánh mẫu Maria, thượng đế Jesus.... ... mau tới cứu chúng con.
      “Dừng xe… nhanh chút dừng xe…” cần quay đầu tôi cũng biết, kẻ đẳng sau bên chạy, bên kêu người là Hwang Tae Kyung, ách, giống như tình tiết giả tạo lại khoa trương trong tác phẩm chứ, muốn xe chạy trực tiếp kêu lái xe dừng lại phải sao? Tại sao tôi phải theo chịu loại khổ này a... Chuyện này đối với tôi nửa điểm cũng quan hệ. .... Ô... ô...
      Go MiNyeo ngu ngốc kia còn vừa khóc vừa ồn ào “Hwang Tae Kyung.... cứu em…”
      Cứu gì mà cứu, hai cái đùi kia của có thể chạy hơn xe bốn bánh sao? Đừng kêu, cầu xin ngươi, lão nương ta sắp giữ được rồi…
      ‘Xịch’ xe dừng theo lẽ thường.
      Go MiNyeo hoa lê đẫm mưa nhìn tôi “… a… Hwang Tae Kyung…”
      Hwang Tae Kyung rốt cục chạy tới. “Ngươi, Go MiNyeo, xuống dưới cho tôi. Còn có , nhanh chút xuống dưới!” Xem , xem . Có JQ (gian tình) có khác, lo cho người hầu bé của vẫn còn nhớ tới lão nương. Bất quá lão nương lúc này cùng ngươi so đo. Trước để Go MiNyeo xuống rồi .
      “Này, nhanh xuống .” Lão nương đứng thẳng lưng, run run hai tay giúp đỡ Go MiNyeo ngu ngốc kia.
      Nàng thẳng đứng dậy nhìn Hwang Tae Kyung ở dưới, chậm chạp nhấc chân.
      “Ngươi nhảy nhanh a.” Ngươi xuống, lão nương thế nào xuống. Tôi giận.
      “Mau xuống dưới, thừa dịp xe chưa chạy, mau nhảy!” Hwang Tae Kyung cũng nhìn Go MiNyeo sợ hãi, vươn tay kêu lên.
      “Hwang Tae Kyung...” Go MiNyeo mắt ngập nước.
      được, ngươi còn như vậy lão nương liền kịp xuống rồi. Dù sao ngưoi nhảy xuống cũng có người tiếp được. Tôi đành cố mà làm người tà ác thôi. Tay dùng sức đẩy “Mau xuống!”
      “Hwang Tae Kyung a…” Go MiNyeo rốt cuộc thuận lợi nhảy vào lòng Hwang Tae Kyung, đè ở người Hwang Tae Kyung.

      Hết chương 4_1

      http://hoanguyen1991.wordpress.com/

      Chương 4_2
      Mà lúc này, phối hợp với tình tiết trong tác phẩm, xe lại lần nữa khởi động.
      Ta XX ngươi cái OO,....$&&% lão nương sống nổi!!!
      Hwang Tae Kyung bị Go MiNyeo đè lên người, cảnh tượng kia có lẽ cả đời này tôi thể quên được. Aiz, người bất đồng, đãi ngộ cũng bất đồng, có JQ (JQ: gian tình) có khác. Giống như tôi nhất định chỉ là nữ thứ bi tình. Xem ra ngày mai toàn bộ trang đầu báo chí Seoul đều đưa tin: “Nàng tiên quốc dân bị kẹt nóc xe, sau chết vì có người cứu...” A, ông trời ơi. Ngươi cố ý, tuyệt đối là cố ý. Tôi tuyệt vọng nhắm mắt lại, bám chặt nóc xe. Aiz, chỉ mong có người tốt nào đó nhìn thấy mình, rồi gọi người lái xe dừng lại, tôi nguyện ý dùng hạnh phúc nửa đời sau của Uhey để trao đổi…

      “Xú nha đầu…” biết sau bao lâu, trong mông lung, lúc tôi nửa sống nửa chết phảng phất nghe thấy tiếng người kia.
      A? thể nào... Tôi bắt đầu sinh ra ảo giác sao, cần...
      “Xú nha đầu, đứng lên cho tôi!”
      “A…” Tô itin tưởng sức gầm rú này tuyệt đối phải là ảo giác.
      A. Xe ngừng lại. Tôi nhìn thấy phía trước xảy ra tai nạn xe cộ, dẫn đến tắc đường khiến ô tô tải ngừng lại.
      Hwang Tae Kyung ở sau xe mệt đến kịp thở, còn quát lớn tôi “Mau xuống dưới, phải nghĩ muốn lên trang nhất mặt báo chứ!”
      , phải cùng nữ chính tình cảm thắm thiết sao, thế nào lại chạy theo tôi xa như vậy...
      Nhưng mà lúc này tôi cũng nghĩ nhiều như vậy được, nắm chặt thời cơ, nhảy xuống.
      'Ba', ngã mặt đất, đau đến chảy nước mắt. Đúng vậy, lúc Go MiNyeo nhảy xuống, Hwang Tae Kyung dùng thân thể tiếp được, còn lúc tôi nhảy xuống, Hwang Tae Kyung cũng động đậy gì. là khác biệt, bi kịch.
      “Mau đứng dậy.” Hwang Tae Kyung khó thở ra lệnh.
      Tôi mệt mỏi đứng lên, vừa mới đứng dậy, phát chân cũng bị thương. Aiz, nhớ tới Go MiNyeo sau khi trở về, Kang Shin Woo băng bó vết thương cho nàng, tôi trở về lại phải tự bản thân giải quyết... Đây là mệnh nữ thứ… Aiz.
      làm sao vậy?” Hwang Tae Kyung chống tay dậy, cố gắng hô hấp.
      “Đau chân.” Tôi cầm cái túi xách đáng thương .
      “Chịu đựng, mau rời khỏi đây.” Hwang Tae Kyung thấy tôi bộ dạng đáng thương, cũng hỏi thăm tiếng, xong tự bỏ .
      Lão nương cũng phải con yếu đuối. Thấy lạnh lùng như vậy cũng để ý, kéo túi sách chịu đựng đau đớn, về phía trước.
      Đợi khi đến nơi có người, Hwang Tae Kyung mới quay lại “Đưa đây!”
      “A! Cái gì?” Di động của cũng ở trong tay tôi.
      phải muốn tặng tôi cái gì sao? Xú nha đầu!” Hwang Tae Kyung tà tà nhìn tôi.
      Ách…! “ phải là cần sao?” Lão nương bụng đầy hỏa (ý là tức giận). Nếu phải vì định cho ngươi đồng hồ đôi lão nương sao lại phải chật vật như vậy. Nhóc con!
      " liều mạng như vậy, tôi liền cố mà nhận lấy .” Nhóc con, còn tỏ ra cam tâm tình nguyện, quệt miệng quay chỗ khác.
      Nhìn giống người sao? “ cho.” Lão nương cũng bắt đầu khóc lóc om sòm.
      “Dựa vào cái gì?”
      “Dựa vào tôi mất hứng!”
      “Tôi chạy đoạn dài như vậy tới cứu . cư nhiên lại có thái độ này! Xú nha đầu, muốn chết à.” Hwang tae Kyung trừng mắt, giả bộ hung dữ.
      ", kia phải là cứu tôi, ràng là muốn cứu Ny... Go MiNam!” Xém chút nhầm. Bất quá trắng ra cũng sao, tình tiết vừa rồi chính là cảnh Hwang Tae Kyung phát ra thân phận của Go MiNam... “Go MiNam đâu?”
      còn ở xe, tôi kêu về trước.”
      thể nào. o_O. Đối với tôi tốt như vậy, nhóc con, ngươi gạt người “Kia…”
      Tôi vốn định dỗi, sau khi nghe những lời này, hiểu sao lại bỗng dưng thấy vui vẻ trong lòng, chịu đựng đau mở ra túi sách, đem hộp đồng hồ đóng gói đưa qua cho . Hoàn hảo có hư “Cho .”
      “Đây là cái gì?” Hwang Tae Kyung nhìn nhìn, hỏi.
      mở ra biết.” Tôi trả lời.
      nhận lấy, chậm rãi mở ra hộp được đóng gói tinh tế, lấy ra đồng hồ. “Thực xấu! Nàng tiên lừa đảo, mắt thẩm mĩ của chẳng ra sao cả!”
      cần liền trả đây.”
      “Chẳng qua đại gia ta khí chất tốt, đeo cái gì cũng đẹp.” Hwang Tae Kyung đeo đồng hồ vào tay trái. Tôi cũng buông tha cho việc lại . Hừ, nhóc con, ràng cũng rất thích, chắc chắn vậy. Lão nương xem hết bộ phim, sớm hiểu ngươi rồi.
      “Cái kia…” Tôi mở miệng hỏi “ vừa nãy cùng Go MiNam tranh luận cái gì?”
      liên quan đến !” Mặt tên này lập tức trùng xuống như ông già vậy. Lão nương chẳng qua muốn biết ngươi có phải là dựa theo tình tiết trong tác phẩm, quyết định chấp nhận thân phận thực của Go MiNam thôi. Aiz! Mấu chốt là tình tiết trong tác phẩm…
      “Tôi muốn kể chuyện xưa.”
      có hứng thú.”
      “Kệ, có hứng thú hay tôi cũng . Từ xưa có đôi song sinh nam nữ… ” Tôi đem hết toàn lực, nhuộm đẫm cảm xúc, đem thơ ấu bi thảm của hai em Go MiNam kể ra hồi. Thuận tiện kể thêm cho hiệu quả, rằng Go MiNyeo cố gắng thay ra mắt, đem chuyện xưa trở nên đau thương mà động lòng người. Hi vọng có thể khiến nhóc con này thông suốt mà cảm động .
      kể chuyện xưa này loạn,quá nhàm chán”. Hwang Tae Kyung nghe xong, liếc mắt nhìn tôi cái rồi .
      phải có hứng thú sao? Nghe được cái gì chứ?”
      “Hiếm khi được thấy nàng tiên quốc dân chuyện xưa, nghe chút cũng hại gì.” Hwang Tae Kyung .
      …” Ngu ngốc mới nghe ra là mát.
      thôi.” tựa hồ thực vui vẻ, cũng liền thuận tiện tỏ sĩ khí nam nhân, có trực tiếp xoay người bước , mà thong thả về phía trước cùng với cái chân tập tễnh của tôi. Tuy quay đầu lại, tuy nửa lời, nhưng lúc này dọc theo đường , nhìn mặt bên của , tôi tự nhiên có chút động tâm... A… Uhey! Ngươi ngàn vạn lần đừng giống như nguyên kịch mà thích Hwang Tae Kyung, đây chính là tình tiết khoa trương lại giả tạo trong tác phẩm! Mà lão nương ghét nhất là khoa trương giả tạo!

      Hết chương 4.

      http://hoanguyen1991.wordpress.com/


      Chương 5_1:

      Về đến ký túc xá, tôi quả nhiên chỉ có mình đơn. Cố gắng băng bó lại vết thương, rồi nhận được tin nhắn phàn nàn của Jeremy, Shin Woo cẩn thận giúp Go MiNam xử lý miệng vết thương,còn ôn nhu sờ đầu , nhìn thấy mà muốn tức giận lắm. Tôi biết nên trả lời như thế nào, Go MiNam là nữ, vẫn là… Nhưng cuối cùng phải cũng thích Go MiNam sao… Tuy rằng đáng thương nhưng tôi lại muốn thay đổi tình tiết trong tác phẩm, làm cho tương lai rối loạn. Nhưng mà Jeremy là người bạn rất đáng , trong lúc nhắn tin chuyện với nhau cũng giúp tôi hiểu thêm về thế giới này, tâm tình trở nên thanh thản hơn. Nên tôi là người ích kỷ hay vẫn là người giả nhân giả nghĩa đây?

      lúc rối loạn như vậy, tôi lại nhận được tin nhắn của Hwang Tae Kyung gửi đến: "Xú nha đầu, sau này chuyện với đàn cần phải dùng kính ngữ!" (trong văn hóa giao tiếp Hàn, tùy từng người, hoàn cảnh mà có cách xưng hô, giọng điệu, cách chia động từ khác nhau. Ví dụ với bạn bè dùng cách thân mật, ở đây với bề dùng kính ngữ.)

      Tức chết được, tôi vội vàng gọi điện thoại qua, định mắng lại phát tên kia tắt máy.

      Tuy ngoài mặt tức giận vậy, nhưng trong lòng hiểu sao lại có tia vui sướng. Tôi nghĩ chắc sau đêm nay, Hwang Tae Kyung cũng trở thành bạn của mình rồi. Như vậy cũng tồi. Đúng...

      ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ...

      Mấy ngày kế tiếp lịch làm việc vẫn kín. Ngoại trừ cửa ải ca hát biểu diễn mà bản thân chưa vượt qua được, các hạng mục khác tôi vẫn có thể thoải mái làm tốt. Diễn vai Uhey gần tháng, tôi bắt đầu dần tiếp nhận nhân vật này. Thỉnh thoảng khi nhận được điện thoại hỏi thăm nghiêm túc của ba, tôi chỉ có thể lo sợ, cẩn thận ứng phó với người. Với người nhà mà , tôi tin mình thể lừa được. Cũng may người nhà Uhey ở Seoul, tôi cũng cần tính nên diễn trò như thế nào.

      Tuy vậy, lúc này khâm phục của tôi dành cho Park Junnie dần dần thay đổi trong số trường hợp. Đặc biệt nhất là việc ăn cơm với các đối tác tài trợ thương mại. Nàng luôn sắp xếp Uhey mỗi ngày dùng bữa với mỗi nhà tài trợ sản xuất thương mại khác nhau, tuy đều là các nhân vật cao cấp nhưng vẫn thể ra số hành động mang chút “con buôn” với tôi, ví dụ như động tay động chân chẳng hạn. Ngay từ đầu tôi cố gắng tránh né tham dự trường hợp như vậy, nhưng Park Junnie luôn biết cách vừa đấm vừa xoa, cưỡng bức lại lừa gạt tôi tham gia.

      Ví dụ như hôm nay, nàng ràng với tôi đêm nay xếp lịch trao đổi công việc với người đĩa nhạc Kinh Phong ở khách sạn Chính Hi, lúc ở cửa khách sạn tôi lại thấy nàng tiếp đón nhà sản xuất hẹn tôi mãi mà chưa được… Trong lòng tôi vui, do dự nên lên hay là gọi điện thoại đến báo mình được khỏe.

      Trong khi tôi còn phân vân liền thấy người phụ nữ đẹp đẽ, tao nhã, cao quý qua. Kia, kia phải là Mo Hwa Ran, mẹ của tên Hwang Tae Kyung sao? Vừa nghĩ đến thấy xuất rồi, từ xa chậm rãi tới phải là Hwang Tae Kyung còn ai.

      " muốn gặp nên cố ý tránh sao?" Mo Hwa Ran xoay người, kiêu ngạo : "Biết ta ở trong này con cũng ở trong này, chẳng lẽ là muốn theo ta sao? Đây phải là điều con mong chờ sao?"

      " là rất mong chờ." Sắc mặt Hwang Tae Kyung khẽ biến.

      Mo Hwa Ran vừa lòng mỉm cười: "Vậy được." Dứt lời tao nhã xoay người.

      Đây là mẹ kiểu gì vậy! biến thái, tâm lý có vấn đề. Tôi nhớ lại trong nguyên kịch Hwang Tae Kyung từng : "Hồi hiểu chuyện, nghĩ đến người sinh ra mình chính là mẹ…" trong lòng liền khó chịu. Hwang Tae Kyung như vậy, tôi muốn nhìn thấy, thà rằng vẫn cứ là đứa trẻ kỳ quái lại tự đại như trước còn hơn.

      "Vứt bỏ xong cách xa như vậy, thất vọng đau khổ." Mất mát trong mắt Hwang Tae Kyung ánh vào ánh mắt tôi.

      là nhìn được, tôi thở phì phì qua: "Hwang Tae Kyung, theo tôi."

      "Là ?" Hwang Tae Kyung giống như có điểm kinh ngạc.

      "Lão nương tâm tình tốt, , theo giúp tôi chỗ." Tôi cả giận .

      "Xú nha đầu, được dùng loại từ như ‘lão nương’. là nàng tiên quốc dân sao? Hay nên gọi là nàng tiên giả mạo."

      "Tùy tiện, muốn thế nào cũng được. hay ?" Tôi hừ .

      " nơi nào?"

      " ăn." Tôi .

      ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ...

      Đem Hwang Tae Kyung đến nhà hàng Trung Hoa cực kỳ ngon mà trợ lý Ahn trước giới thiệu, tôi gọi hơi rất nhiều món ăn. Dù sao Uhey cũng có tiền, ăn nữa vẫn hết. Lại , tôi cũng rất nhớ hương vị đồ ăn quê nhà,aiz… Có thời gian chắc nên nghỉ phép thử sang Trung Quốc xem.

      " sao biết nơi này." Hwang Tae Kyung hỏi.

      ‘A---’ hỏng bét, tôi cư nhiên quên hẹn với Park Junnie, lần này xong rồi. Cuống quít mở ra di động, quả nhiên, hơn mười cuộc gọi nhỡ, năm tin nhắn.

      Vì thế làm cái dấu hiệu bằng tay đừng lên tiếng, gọi điện cho Park Junnie: "Chị Junnie, ngại quá, em đột nhiên thấy khỏe. Vừa mới uống thuốc rồi, ngủ lát, nên nghe thấy chuông điện thoại, là ngại quá… Chuyện đêm nay, là có lỗi… Nếu cần em tự mình gọi cho bên đĩa nhạc Kinh Phong để giải thích."

      Park Junnie tất nhiên hy vọng tôi liên hệ với Kinh Phong, đành phải buồn bã nhận giải thích của tôi cùng với tỏ vẻ trực tiếp xin lỗi bên kia, cần tôi lo lắng, muốn tôi dưỡng bệnh vân vân.

      Tắt điện thoại, tâm tình nhõm vài phần, lại nghe thấy Hwang Tae Kyung nửa chết nửa sống hừ : " hổ là nàng tiên lừa đảo, lời dối lưu loát."

      " có ý tứ gì, nếu bởi vì …" được, tôi cũng thể cho tôi biết quan hệ giữa cùng Mo Hwa Ran.

      "Cái gì bởi vì tôi?"

      "Tôi, tôi thấy đẹp trai, thích được sao." xong tôi còn suy nghĩ: người bình thường đều cảm thấy tôi là nghiêm túc, nhưng tên ngồi đối diện tôi có vẻ như luôn luôn bình thường. Bạn học Hwang Tae Kyung ngồi ngẩn người, trầm mặc lúc, đột nhiên : "Xú nha đầu, nếu có thể lễ phép hơn với tôi, tôi cũng để ý việc thích tôi. Nào có fan nào lại vô lễ, biết lớn với người mình thích như thế?"

      Tôi trừng mắt nhìn —— thể nào? Nga mua cao , Hwang Tae Kyung ngươi phải là hiểu lầm chứ.

      "Đừng kinh ngạc. Dù sao là nàng tiên quốc dân, việc gia nhập lực lượng fan hùng hậu của tôi có ảnh hưởng hơn." Hwang Tae Kyung ra vẻ đương nhiên.

      "Tôi ——" tôi còn suy nghĩ nên giải thích như thế nào.

      "Chào mừng gia nhập câu lạc bộ fan hâm mộ của tôi, nàng tiên giả mạo." Hwang Tae Kyung nở nụ cười. Khóe miệng cong cong, ánh mắt cong cong, lên má lúm đồng tiền làm tôi mê muội trận, cũng biết cái gì. Quên , hiểu lầm liền hiểu lầm, dù sao trong nguyên kịch Uhey cũng thích tên này, hình như cũng hiểu đúng ý của tôi, coi tôi là fan. Thôi, chỉ cần vui vẻ là được rồi.

      Tôi ngẩng đầu, cố gắng mỉm cười chân thành với .

      Sau đó đồ ăn được mang lên.

      Tuy rằng khi chuyển đến Hàn Quốc món ngon quê nhà có chút thay đổi, nhưng hương vị cơ bản vẫn như cũ. Nhìn đồ ăn đầy bàn, trong ngực tôi tràn đầy hạnh phúc.

      " phải chỉ là đồ ăn Trung Hoa sao? Đáng giá cao hứng như vậy sao?"

      Bạn Hwang Tae Kyung hiểu được niềm hạnh phúc của tôi rồi. Nhưng tôi vẫn cười với : "Bởi vì ăn ngon lắm, nhớ quá."

      nghi hoặc nhìn tôi: " ... ăn ngon sao?" Sau đó giơ lên chiếc đũa gắp miếng, định đưa vào miệng.

      ", được ăn!" choáng váng, người này gắp cái gì gắp, cố tình gắp thiên hương tôm bóc vỏ đậu hủ(món này mình search được^^)... ăn tôm dị ứng!

      "Tại sao?"

      "Cái kia là tôm ——" tôi giải thích.

      " làm sao mà biết ——" Hwang Tae Kyung buông chiếc đũa nhìn về phía tôi.

      "Tôi, tôi phải là fan cuả sao, đương nhiên là luôn luôn chú ý nên biết. Thói quen cuộc sống của tôi đều biết rất . Ha ha." xong cười gượng hai tiếng. Lý do này cũng quá kém rồi.

      Nhưng bạn Hwang Tae Kyung lại tin mà nghi ngờ gì, mân mê miệng chớp mắt rồi : " ra là thế."

      Chảy mồ hôi... May mắn người này tự kỷ, nếu cũng khó mà giải thích tốt được.

      bữa cơm mà tôi ăn run sợ.

      Khi sắp ăn xong, Hwang Tae Kyung đột nhiên hỏi: "Xú nha đầu, ký kết với công ty Kinh Phong à?"

      "Đúng vậy." Hỏi cái này làm gì?

      "Kinh Phong nổi danh nghiêm túc, giọng hát của có thể... được sao?"

      Tuy rằng thích nghe như vậy, nhưng thắng hùng biện, tôi chỉ có thể uể oải đáp: "Aiz. Tôi..." Bằng tôi có thể làm gì, cầu trời khấn phật sao?

      "Khi nào ra đĩa?" Hwang Tae Kyung hỏi.

      "Còn hơn hai tháng... Bây giờ còn lựa chọn ca khúc..."

      "Tôi kèm cặp luyện tập." Hwang Tae Kyung phá lệ cười tươi rạng rỡ.

      "Cái gì?" Tôi quá sợ hãi.

      " thích sao?" Hwang Tae Kyung trừng mắt.

      Tôi khó cảm thấy chột dạ:", , cầu còn được. Chính là... Vì sao?" cười rạng rỡ như thế, hoàn toàn thua bộ dáng làm nữ chính động lòng trong nguyên kịch... Làm tôi cũng thể khống chế được trái tim đập nhanh của mình...

      "Đây là ưu đãi đặc biệt dành cho fan là nàng tiên quốc dân."

      Sao sớm, làm hại tôi..."Nga."

      " mưu chứ..." biết vì sao, càng cười đến chói mắt như thế, tôi lại càng hoài nghi...

      " thầm gì đấy?"

      "A, có, có!"

      "Tôi đem kế hoạch huấn luyện đặc biệt đưa cho sau. Đến lúc đó đến nhất định chết chắc rồi." Hwang Tae Kyung uy hiếp .

      "Ừ." Sao tôi lại cảm thấy khí áp quanh mình càng ngày càng thấp... Lão nương đây sao có thể khuất phục dưới đe dọa của tên tuổi như ngươi chứ?


      Hết chương 5_1

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :