1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Đồng nhân, sủng] XUYÊN QUA THÀNH BAO TÍCH NHƯỢC - ĐÃI PHÓNG SẮC VI - C29/??

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tĩnh Nhu

      Tĩnh Nhu Well-Known Member

      Bài viết:
      62
      Được thích:
      551
      Xuyên Qua Thành Bao Tích Nhược
      Tác giả: Đãi Phóng Sắc Vi

      [​IMG] [​IMG]
      Thể loại: Đồng nhân truyện hùng xạ điêu, Sủng
      Nguồn convert: www.tangthuvien.com
      Editor: Tĩnh Nhu
      Nhân vật chính: Bao Tích Nhược (Cố Tích).
      Phối hợp diễn: Hoàng Nhan Hồng Liệt, Hoàng Nhan Cố (Hoàn Nhan Khang)
      Lịch post: Do giữa cơn bão lũ nên ta "cố gắng" 1 -2 chương/tuần. Có thể lặn để đối phó bão lụt bất cứ lúc nào. Mong mọi người thông cảm:th_4::th_4::th_4:
      [​IMG]

      Văn án

      Dung mạo như hoa, mặt như phù dung, điềm đạm đáng , mi thanh mục tú, ôn nhu động lòng người, cộng thêm tính tình nhu mì hiền lành, thiện lương yếu đuối…

      Đây là Bao Tích Nhược. Đáng tiếc, xuyên qua thành Bao Tích Nhược – Cố tích – lại phải là người có nhiều thiện tâm như thế.

      Thân ở loạn thế, tự bảo vệ bản thân quan trọng hơn. Nàng quyết ôm chặt chân Hoàng Nhan Hồng Liệt, nỗ lực luyện công, nuôi dưỡng bánh bao quan trọng hơn.

      Cái gì? Báo thù á! Cùng nàng có quan hệ sao?


      Đọc truyện này lâu rùi, mà mãi ai edit, ta ôm hàng luôn. chung truyện này: điểm đặc sắc, hài hước, k cao trào, rất nhàng nữa là đằng khác. Nhưng tuyệt đối sủng, bao sủng, sủng 110%.:04(1)::04(1)::04(1):


      Chương 36 ~ Chương 37 ~ Chương 38 ~ Chương 39 ~ Chương 40

      [​IMG]
      Last edited: 3/5/17
      Sagaa, phương miu, luuhoatien11 others thích bài này.

    2. Tĩnh Nhu

      Tĩnh Nhu Well-Known Member

      Bài viết:
      62
      Được thích:
      551
      Chương 1: Thay đổi thân phận.

      Editor: Tĩnh Nhu

      Cố Tích có chút mê hoặc nhìn cảnh tượng trước mặt, đám người mặc đồ cổ trang tay cầm đao thương hỗn chiến với nhau. cảnh tượng vô cùng hỗn loạn, truyền vào trong tai là tiếng binh khí chạm vào nhau, tiếng hét phẫn nộ, còn có tiếng kêu la thảm thiết… Những thanh này lúc gần lúc xa truyền đến bên tai nàng. Cố Tích hoàn toàn hiểu chuyện gì xảy ra nữa? ràng nàng ở nhà lên mạng cơ mà.

      Lúc đó nàng cao hứng xem tiểu thuyết, đột nhiên thấy giữa màn hình cư nhiên xuất vết bẩn, nàng còn dùng tay lau nó , sau đó trận choáng váng, sau đó… sau đó như thế nào? Đúng rồi, sau khi nàng tỉnh lại, mở mắt ra liền nhìn thấy cảnh tượng hỗn loạn trước mặt.

      Đột nhiên lại có tiếng hét thảm truyền đến, Cố Tích nhìn sáng liền thấy nam nhân tay cầm trường thương, đâm xuyên qua thân thể binh lính đứng trước mặt , chút sau trường thương được rút ra, máu tươi liền văng tung tóe, phun ra xa. Đòng tử của Cố tích nháy mặt mở to, muốn kêu lên nhưng cổ họng như bị vật gì đó chặn lại cách nào hét ra tiếng được, trong lòng chỉ có ý niệm: giết… giết người rồi…

      Chỉ trong chốc lát, nam nhân khi nãy còn hỗn chiến liền chạy đến bên cạnh nàng, hai tay nắm chặt vai nàng, cắn răng : ‘Tích Nhược, đại ca chết, ta vô luận thế nào cũng phải cứu đại tẩu ra ngoài, bảo toàn cốt nhục Quách gia. Nếu ông trời có mắt, tương lai chúng ta nhất định gặp lại nhau.”

      xong liền buôn hai tay ra, mặt mồ hôi cùng máu loãng hòa vào nhau, tay nắm chặt trường thương xoay người chạy , nhưng chạy được khoảng mười bước liền quay lại nhìn nàng cái sau đó liền quay , lát sau liền còn nhìn thấy đâu nữa.

      Cố Tích ngồi cân nhắc lời nam nhân kia vừa , cảm giác trong tay nắm chặt cái gì, cúi đầu nhìn kỹ thấy nguyên lại là thanh chủy thủ lục da sao, chuôi kiếm bằng gỗ mun. Cố Tích nhìn thấy có hai văn tự khá khó đọc, biết sao trong đầu nàng liền lập tức phản ứng, này hai chữ chính là “Quách Tĩnh”. chìm trong suy nghĩ, bỗng thanh hỗn động từ phía sau truyền tới càng lúc càng lớn, Cố Tích nghĩ thanh chủy thủ này có thể phòng thân liền vội vàng giấu nó vao trong quần áo, vừa quay người lại tay liền truyền đến đau đớn, nàng bị hai người nam nhân bắt nàng dạy quăng lên ngựa, phía sau ngồi sẵn người nam nhân, đem nàng cố định chặt chẽ lưng ngựa.

      Nghe tiếng kèn kêu giục, Cố Tích ngồi lưng ngựa có điểm chịu nổi, tình cảnh rất chân , tay truyền đến cơn đau vẫn ỉ, quần áo người nàng, bụng nổi lên tròn tròn, cùng với chủy thủ trong lòng, xem ra nàng xuyên tiến vào thân thể người khác, thế còn là xuyên đến cổ đại, càng là xuyên qua thành nữ tù binh cổ đại mang thai. phải nàng phản ứng chậm, mà là thân phẩn chuyển biến quá nhanh. Chỉ cần nháy mặt cái mọi việc xung quanh hoàn toàn thay đổi, cho dù là bất kỳ ai nữa cũng đều cần có thời gian để thích ứng.

      tại nàng nên làm gì bây giờ, phản kháng sao? Nhìn nhìn tay chân của mình, lại nhìn vài quan binh tráng kiện đối lập hoàn toàn với nàng, hay là thôi . Nhảy ngựa? có khả nàng, mặc dù ngựa chạy nhanh, nhưng vẫn rất cao a, nàng sợ đau lắm. Huống chi bây giờ nàng là phụ nữ có thai, tuy rằng đột nhiên có thêm đứa , nhưng tốt xấu gì giờ nó cũng là khối thịt người nàng, nàng muốn hảo hảo bảo hộ nó a.

      Cũng may, những quan binh này có dùng ngôn ngữ vô lễ với nàng, thậm chí ngôn ngữ và hành động của họ còn có chút khách khí, lúc này Cố Tích mới thoáng yên tâm, xem ra họ giết nàng, những người này khách khí với nàng như vậy chứng tỏ ít nhất tại sinh mệnh của nàng gặp nguy hiểm a.

      tại nàng cần tận dụng thời gian suy nghĩ lại xem bản thân mình là ai? Khi nãy nam nhân kia kêu nàng là “Tích Nhược”, còn có thanh chủy thủ có khắc hai chữ “Quách tĩnh”, điều này có thể chỉ ra thân phận của nàng chính là mẫu thân của Dương Khang trong truyện Hùng Xạ Điêu, là bà nội của Dương Quá. Cả đám người đó đều là soái ca a.

      Lúc này sắc trời dần sáng, đường bắt đầu có người mở tiệm, có điều những người đó nhìn sơ qua cũng chỉ là bình dân dân chúng, bọn họ nhìn thấy đội ngũ quan binh liền lách mình tránh xa. Cố Tích sau khi suy nghĩ kỹ thân phận của bản thân xong, cũng vội nghĩ cách để thoát thân, dù sao những người này cũng dám làm gì nàng, như thế này, có thể Hoàng Nhan Hồng Liệt nhanh chóng xuất làm hùng cứu mỹ nhân, người phụ nữ có thai có năng lực bảo vệ bản thân như nàng, tốt hơn vẫn nên ngoan ngoãn chờ cứu thôi.

      Chính là qua lúc lâu, vẫn thấy Hoàng Nhan Hồng Liệt xuất cứu người, Cố Tích cảm thấy có chút đói bụng. Bỗng nhiên phía trước có tiếng vang dồn dập, đường bỗng xuất mười hắc y nhân trong tay cầm binh khí, người đầu quát: “Bọn quan binh vô sỉ, giết hại lương dân, mau mau xuống ngựa nạp mạng.”

      Cố Tích mừng thầm trong bụng, nghĩ tới cứu tinh nhanh như thế xuất , biết người dẫn đầu kia có phải là Hoàng Nhan Hồng Liệt nữa, đáng tiếc là quá xa nàng nhìn được. Đội võ quan lúc này liền có chút giận dữ quát: “Đạo tặc phương nào to gan lớn mật, dám làm loạn ở kinh đô? Mau mau cút !” Nhóm hắc y nhân đáp lời, chỉ nhảy thẳng vào đội quan binh, song phương liền xảy ra hỗn chiến. Tuy bên quan binh nhân số nhiều hơn, nhưng phía hắc y nhân võ nghệ tinh diệu, trong khoảng thời gian ngắn có chút bất phân thắng bại.

      Cố Tích kỳ muốn thừa cơ hội chạy trốn, nhưng nàng mang thai lại ngồi con ngựa cao thế này, lại dám trực tiếp cầm cương ngựa rời , ai kêu nàng từ trước khi xuyên qua vốn biết cỡi ngựa chứ. Vì vậy nàng chỉ đành thành ngồi yên ngựa, đáy lòng thầm cổ vũ cho nhóm người hắc y nhân.

      Ai ngờ tai họa trời giáng, nàng ngoan ngoãn ngồi yên cư nhiên lại có mũi tên bắn vào mông con ngựa nàng ngôi, con ngựa bị thương phát cuồng chạy nhanh tới phía trước. Cố Tích hoảng sợ nhắm chặt mắt ôm ghì lấy cổ ngựa, bên tai chỉ còn lại tiếng gió vù vù.

      Qua lát, bên cạnh liền có thêm tiếng vó ngựa. Cố Tích nỗ lực mở mắt ra, mơ hồ nhìn thấy cách đó xa có bóng dáng hắc y nhân đuổi theo, tay cầm thòng lọng dài quơ vài vòng trung sau đó hô tiếng dài, tay quăng thòng lọng tròng vào cổ con ngựa chở nàng, chỉ chốc lát sau con ngựa liền chạy chậm lại. Cố Tích chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, bụng chực muốn ói, tâm lý khó chịu, cơ thể còn chút khí lực, tay chợt buông lỏng liền hôn mê bất tỉnh, thẳng đến cuối cùng nàng vẫn cảm thấy tiếc vì thấy được hình dáng của Hoàng Nhan Hồng Liệt là như thế nào.

    3. Tĩnh Nhu

      Tĩnh Nhu Well-Known Member

      Bài viết:
      62
      Được thích:
      551
      Chương 02: Hô hấp cũng là cách luyện công

      Editor: Tĩnh Nhu


      Sau khi tỉnh lại, Cố Tích phát bản thân nằm chiếc giường mềm mại ấm áp, mơ mơ màng màng nhìn màn trướng đầu, suy nghĩ bản thân quả xuyên qua rồi, ha ha, nàng tại chính là Bao Tích Nhược đó. (Bắt đầu từ đây nữ chính được gọi là Bao Tích Nhược.)

      Bao Tích Nhược chậm rãi xoay người, mặc dù có màn che ngăn trở tầm mắt nàng nhưng nàng vẫn có thể thấy chiếc bàn cách đó xa cây nến được thắp sáng, dưới ánh đèn mờ nhạt, hắc y nhân ngồi cạnh bàn, hình như phát nàng tỉnh dậy liền nhàng tới thấp giọng hỏi, “ tỉnh ngủ sao?”

      Bao Tích Nhược tập trung nhìn nam nhân đứng trước mặt nàng, chỉ thấy nam nhân này khoảng hai mươi tuổi, mi thanh mục tú, mũi cao ngất, bộ dáng thập phần tuấn mỹ, tại xuất ở đây chẳng lẽ người này chính là Hoàng Nhan Hồng Liệt, chỉ có điều lúc này đầu nàng chỉ cảm thấy cháng váng đau đớn, cả người có sức lực, có tinh thần quan sát soái ca.

      Hoàng Nhan Hồng Liệt thấy Bao Tích Nhược tuy rằng mở mắt, nhưng bộ dáng vẫn cứ mơ mơ màng màng, cư nhiên nhìn bản thân lát sau lại giống như nhìn đủ, thèm để ý đến nữa mà vùi đầu vào trong chăn.

      chưa từng thấy Bao Tích Nhược như vậy, , vốn là thể nào hiểu hết về Bao Tích Nhược được. Chỉ lần gặp mặt, Bao Tích Nhược cứu , dung mạo xinh đẹp kia, khí chất ôn nhu uyển chuyển đầy hàm xúc, hơn nữa tâm địa đầy thiện lương khắc sâu vào đáy lòng khiến thể nào quên được. – Hoàng Nhan Hồng Liệt – thân là vương gia Đại Kim quốc, từ trước tới giờ luôn tự tin gì có thể cản trở được , càng tin tưởng quan điểm khi muốn gì bản thân phải tự tranh thủ lấy. Vì vậy biến cố ở Ngưu gia thôn đêm hôm đó, tuy rằng khiến nàng bị kính hách, nhưng nhìn xem chẳng phải những kẻ đáng ghét đều biến mất hết rồi sao, tại chẳng phải nàng ở bên cạnh sao?

      Khóe miệng khẽ nhếch lên, Hoàng Nhan Hồng Liệt nhàng kéo góc chăn, thân thủ sờ trán Bao Tích Nhược, lập tức nhíu mày, giọng lẩm bẩm, “Trán nóng thế này.” lần nữ giúp Bao Tích Nhược đắp kín chăn, Hoàng Nhan Hồng Liệt bước nhanh ra ngoài, lát sau liền mang theo đại phu quay lại giúp Bao Tích Nhược bắt mạch xem bệnh.

      Bao Tích Nhược tuy rằng bị sốt mơ hồ, tư duy phản ứng có chút chậm, nhưng kỳ vẫn cảm giác được góc chăn của nàng bị kéo ra, cảm giác có bàn tay lạnh lẽo đặt lên trán, thoải mái, lại cảm giác được giúp nàng vén kín chăn, sau đó tay bị kéo ra ngoài rồi lại đặt vào chăn…

      Chậm rãi đến khi còn cảm giác gì nữa, chính là đầu bắt đầu đau, giống như có gì đó từ trong đầu muốn phá kén ra ngoài, đau đến mức nàng cảm giác như linh hồn muốn thoát ra khỏi thể xác, lảo đảo nàng lại nhớ tới đại, nàng vẫn là tiểu oa nhi, đầu năm cha mẹ qua đời, toàn bộ tài sản của nàng trong phòng của nàng, con gấu bông nàng thích nhất bị quăng lung tung giường, bàn là hồ sơ công việc cùng máy tính và thức ăn vặt của nàng.

      Giờ phút này màn hình máy tính còn mở bộ tu chân tiểu thuyết mà nàng xem dở trước khi xuyên qua, trong truyện cuộc sống của nữ chủ xảy ra bước ngoặt, nàng nhặt được bộ tu chân tâm pháp hướng dẫn về cách hô hấp, ở tại thế giới nơi nơi đều là pháp quyết, kiếm bay đầy trời kia – bộ tâm pháp này thoạt nhìn chẳng có chút gì là đặc sắc, nhưng đối với người từng xem nhiều tiểu thuyết tu chân như nàng bộ tâm pháp này nhất định có lai lịch rất lớn.

      Vốn trong tiểu thuyết, cái gì cũng đều là do bản thân tác giả hư cấu ra, nhưng lúc này amnf hình máy tính bộ tâm pháp này lại được miêu tả cực kỳ kỹ càng, nàng tự chủ được nhìn thoáng qua sau lại bất tri bất giác trầm mê trong đó, những văn tự kia đảo mắt giống như liền biến thành đồ án, từng cái từng cái chuyển vào trong đầu nàng khiến nàng càng lúc càng thoải mái.

      Khả lúc này nàng biết rằng, thân thể phát sốt của nàng ở cổ đại, vì hô hấp theo tiết tấu của tâm pháp kia mà cơ thể bỗng sinh ra luồng luồng tiên thiên nguyên khí tuần hoàn giúp bài trừ những thứ sạch trong cơ thể nàng, cấp tốc thay đổi thể chất của nàng, tiên thiên nguyên khí sinh ra ngày càng nhiều cũng đồng thời bao quanh thai nhi trong bụng nàng, từ từ thấm vào trong thân thể thai nhi.

      Mà Hoàng Nhan Hồng Liệt thời thời khắc khắc canh chừng bên cạnh nàng, lúc này thấy được nàng bắt đầu hạ sốt cũng cảm thấy yên tâm hơn.

      Vừa tỉnh lại, Bao Tích Nhược liền có cảm giác cả người dính dính ẩm ướt, miệng cũng có chút đắng, nghĩ đến có lẽ là bị ép uống thuốc Đông y, cảm thấy thoải mái. Ráng gượng ngồi dậy, cách màn che nàng nhìn phía ngoài có ngọn nến sáng, chiếu ra từng vòng tròn ánh sáng yếu ớt, xem ra bên ngoài là buổi tối, có lễ nàng ngủ cũng được bao lâu.

      Cúi đầu đột nhiên nhìn thấy tay có vết bẩn rất kỳ lạ, suy nghĩ lại nàng xuyên qua là vào buổi tối, Bao Tích Nhược bôn ba chạy trốn cùng Dương Thiết Tâm, sau đó nàng lại bị bắt lên ngựa cả đoạn đường dài, vó ngựa chạy làm khói bụi tung mù mịt, người nàng lúc này bẩn cũng là dĩ nhiên.

      Lúc này ngẫm lại, nhóm người Hoàng Nhan Hồng Liệt toàn là nam nhân chắc có y phục của nữ nhân để nàng tắm rửa thay đổi quần áo, cũng may mắn đồ của nàng vẫn còn tốt, chính là lúc này nhìn bẩn bẩn làm nàng có chút thoải mái. Càng lúc càng thấy khó chịu xem ra vẫn là nên tắm rửa mới tốt.

      Bao Tích Nhược xốc chăn lên muốn bước xuống giường, có chút kỳ quái bản thân vốn bênh nặng vì sao lúc này lại cảm giác rất thoải mái, điểm suy yếu khi bệnh cũng hề có, thuận lợi tìm thấy hài của nàng để dưới sàn, Bao Tích Nhược liền chuẩn bị bước xuống.

      “Nàng tỉnh sao? Có thấy khá hơn chút nào ? Thế nào lại ngồi dậy rồi? Mau nằm xuống !” rèm hoa bị vén lên, thanh nam tử vang lên, tuy rằng bên ngoài hơi tối nhưng Bao Tích Nhược vẫn nhận ra được đây chính là soái ca – Hoàng Nhan Hồng Liệt mà nàng thấy khi tỉnh lại lần trước.

      “Ta sao, chỉ có điều cả người cảm thấy thoải mái muốn tắm rửa.” Bao Tích Nhược thuận miệng trả lời sau đó mới phát , nàng giờ là Bao Tích Nhược, Hoàng Nhan Hồng Liệt lại là người xa lạ, phụ nhân như nàng địa phương xa lạ, hẳn nên hỏi mình ở nơi nào, là ai, Dương Thiết Tâm giờ như thế nào mới đúng.

      “Bệnh của nàng vừa mới đỡ, nên cử động nhiều, ta gọi người đem nước ấm vào cho nàng.” Hoàng Nhan Hồng Liệt cũng thấy kỳ quái, ngược lại khóe miệng mỉm cười sau đó cả gương mặt cũng đều tràn đầy ý cười, bước ra ngoài phân phó cho người múc nước cũng như chuẩn bị quần áo cho nàng. Trong này, nàng lại cảm thấy kỳ quái khi nào thính lực của mình trở nên tốt như vậy, xa thế mà vẫn có thể nghe được.

      Lát sau có người mang vào bồn tắm lớn, tnh nghe được tiếng đổ nước liên tục sau đó người kia liền lui ra ngoài, nàng vừa định xuống giường tẩy rửa lại có người đẩy cửa bước vào, sau đó là giọng của Hoàng Nhan Hồng Liệt, “Nước ấm chuẩn bị tốt, tiểu địa phương có chút đơn sơ, nương tử chịu khó tẩy rửa trước , quần áo của nàng treo giá sau bình phong.” xong liền bước ra ngoài, đóng chặt cửa phòng lại.

      Bao Tích Nhược có chút há hốc mồm, Hoàng Nhan Hồng Liệt vì sao lại kêu nàng ‘nương tử’? Nàng bước xuống giường đến khóa trái cửa phòng lại mới nhớ ra, thời Tống triều đều xưng hô như thế, giống như Trương gia nương tử, Lý gia tiểu nương tử là bình thường.
      NGÂN TRÚC, luuhoatien, kittynacy8 others thích bài này.

    4. Tĩnh Nhu

      Tĩnh Nhu Well-Known Member

      Bài viết:
      62
      Được thích:
      551
      Chương 3: Mất trí nhớ

      Editor: Tĩnh Nhu


      Sau khi hiểu được “Nương tử” là cách xưng hô bình thường cũng có ý nghĩa đặc biệt gì, Tích Nhược liền thả lỏng đến bên cạnh thùng tắm, đưa tay ra thử độ ấm cảm thấy thích hợp liền bắt đầu cởi quần áo bước vào.

      tầng lại tầng, từng lớp vải liên tục được cải xuống, đem chiếc áo cuối cùng người cởi xong, nàng liền xõa tóc ra để gội đầu luôn. Lúc này nàng mới phát ra chỉ tay nàng bẩn, mà toàn bộ thân thể của nàng đều có tầng bụi bẩn bám vào, chỉ có điều những cái này cũng thể xem là bám vào mà ra là do theo mồ hôi của nàng thoát ra ngoài, dù sao nữa những thứ này cũng cảm thấy ô uế.

      Tích Nhược ngồi trong thùng tắm, bên kiêu thủy tẩy trừ, bên ngồi suy nghĩ lại về chuyện này, trong đầu nàng còn nhớ được lúc mơ mơ màng màng nàng giống như được trở về đại, còn thấy được bộ tu chân tâm pháp kia, vừa nghĩ đến đó bộ tâm pháp liền lên trong đầu nàng, điều này làm Bao Tích Nhược bị dọa lớn.

      Nhắm mắt lại cảm thụ lần nữa, điều chỉnh hít thở theo tiết tấu, nàng liền cảm nhận được có đoàn nhiệt ấm áp tuần hoàn chảy trong cơ thể mình, mở mắt ra vẫn tiến hành hô hấp theo phương pháp ấy, lúc này Tích Nhược hiểu ràng hơn, trừ bỏ xuyên qua, bản thân nàng còn gặp được kỳ ngộ. Khóe miệng khẽ cười, Tích Nhược vui vẻ tắm rửa, vết bẩn người cũng còn thấy đáng ghét nữa, ngược lại nàng còn có cảm giác vui mừng, những thứ này là chất độc được cơ thể bài xuất ra ngoài, chỉ cần nàng có thêm thời gian tu luyện chắc chắn nàng cũng thân hảo công phu để tồn tại trong thế giới võ hiệp này.

      Cấp tốc tắm rửa xong, cả thân thể lẫn tinh thần đều trở nên thoải mái hơn, nàng tìm bộ quần áo do Hoàng Nhan Hồng Liệt chuẩn bị sẵn để mặc vào. Đó là bộ váy trắng thêu hoa đào, sờ vào liền có thể thấy chất lượng tốt hơn quần áo nàng vừa thay ra rất nhiều, Hoàng Nhan Hồng Liệt còn cẩn thận chuẩn bị cả yếm và các thứ linh tinh khác cho nàng. Bao Tích Nhược nhìn nhìn cái yếm lúc trước nàng mặc bị ném ở bên, nhớ tới vết bẩn người nàng liền quyết đoán dùng cái yếm do Hoàng Nhan Hồng Liệt chuẩn bị. Tuy rằng quá trình mặc vào phiền toái nhưng tốt xấu nàng cũng từng xem nhiều phim cổ trang nên vẫn có thể mặc vào được.

      Bước ra ngoài bình phong, Tích Nhược cũng tìm được chiếc gương ở trong phòng, tuy rằng trước đó nàng dùng nước để nhìn sơ dung mạo mới của bản thân, nhưng tại nhìn vào chiếc gương đồng mờ ảo kia nàng vẫn thể cảm than, dung mạo của Bao Tích Nhược rất tốt, dung mạo như hoa, mặt như phù dung, mi thanh mục tú, điềm đạm đáng . Hơn nữa lần này nàng luyện công lại giúp ích rất lớn đối với thân thể, ngũ quan thay đổi nhưng làn da nàng tại lại trở nên cực kỳ mịn màng trắng nõn, ngay cả bàn tay do làm việc nhà mà có chút thô ráp cũng trở nên mịn màn như dương chi bạch ngọc, tìm ra được chút vết chai của việc từng làm lao động.

      Hoàn hảo mấy ngày nay nàng có rửa mặt chải đầu, hơn nữa luôn nằm mơ màng giường, nếu Hoàng Nhan Hồng Liệt có chú ý tới việc thay đổi của nàng, cũng chỉ cho rằng do trước đó nàng được tắm rửa, hơn nữa làn da Bao Tích Nhược vốn trắng, cẩn thận quan sát phát biến hóa gì lớn.

      Cầm lấy cây lược chải lại mái tóc, ở nơi này có máy sấy tóc nàng chỉ có thể dùng khăn để lau khô máy tóc dài để tóc rỏ nước nữa thôi, còn lại chỉ có thể chờ tới khi tóc tự khô mà thôi. Tóc Bao Tích Nhược tuy rằng dài, nhưng rất đen và mềm biết có phải do nàng luyện bộ tâm pháp kia nữa. Đột nhiên Bao Tích Nhược nhớ tới nàng biết tóc phụ nhân thời Tống phải búi như thế nào, cả kiểu tóc mà Bao Tích Nhược búi trước đó cũng nhớ nổi luôn, lúc đó nàng chỉ muốn gội đầu nên tiện tay xả bung tóc ra mà thôi.

      Tích Nhược cầm tóc lên thử vài lần, thế nào cũng chải được ra kiểu trước đó Bao Tích Nhược búi, lúc này có người gõ cửa phòng vài cái, phía ngoài liền truyền tới thanh của Hoàng Nhan Hồng Liệt, “Nương tử rửa mặt chải đầu xong chưa?”

      “Chờ chút.” Tích Nhược biết thời gian tẩy rửa của bản thân có chút lâu, sờ sờ mái tóc vẫn còn ẩm ướt , nàng lấy tóc hai bên đầu kéo ra sau, sau đó lấy cây mộc trâm cài lại tùy ý tạo thành búi tóc ở sau đầu, phần tóc còn lại nàng chỉ chải sơ lại rồi để mặc.

      Chỉnh lại y phục, Tích Nhược bước tới gỡ khóa cửa xuống, mở của phòng ra liền nhìn thấy Hoàng Nhan Hồng Liệt đáng đứng ở trước của, tay chấp sau lưng, nàng với , “Mời vào.”

      Sau khi hai người vào phòng ngồi xuống, Tích Nhược liền nghĩ nên mở miệng như thế nào, giống như bản thân đến giờ vẫn chưa hỏi là ai, đây là đâu, hơn nữa lấy quan tâm của Bao Tích Nhược đối với trượng phu Dương Thiết Tâm, lúc này hẳn nên hoảng sợ hỏi tình huống của mới đúng, mặc dù tại hỏi Hoàng Nhan Hồng Liệt cũng là Dương Thiết Tâm chết mà thôi, nhưng bản thân vẫn là nên hỏi .

      Khi nàng muốn mở miệng mới phát biết xưng hô với đối phương như thế nào, Hoàng Nhan Hồng Liệt luôn kêu nàng là nương tử, vậy khi kêu nam nhân nên dùng từ nào? Quan nhân? Tướng công? Ai, phân ràng lắm, hơn nữa hai cách kêu này nghe thế nào cũng đều cảm thấy kỳ quái a. Vì thế nàng quyết định vẫn là nên dùng cách an toàn, cúi đầu có chút chột dạ hơi, “ biết cao tính đại danh của ân nhân là gì?”

      Hồi lâu thấy đáp lại, Tích Nhược ngẩng đầu liền thấy Hoàng Nhan Hồng Liệt kinh ngạc nhìn bản thân, thần sắc mặt cũng là si ngốc, tâm thần tựa hồ ổn định được, dù sao tại dung mạo của bản thân quả rất đẹp, đoán rằng vị này nhìn thấy mỹ nữ nên choáng váng thôi, vì vậy nàng lớn tiếng hỏi lại lần nữa, “ biết cao tính đại danh của ân nhân là gì?”

      Tích Nhược thấy hồi phục lại tinh thần liền , “Ta họ Nhan, danh Liệt. Nhưng ta đảm đương nổi hai tiếng ‘ân nhân’ của nương tử. Ngày hôm qua cùng vài hảo bằng hữu ngang nơi này vô tình nhìn thấy quan binh ức hiếp dân lành. Thấy chuyện bất bình nên ra tay tương trợ, cũng may lão thiên gia có mắt thế nhưng giúp ta cứu được đại ân nhân của mình, quả thiên duyên hữu hợp.”

      Tích Nhược trực tiếp xem lời thiên duyên hữu hợp của , Hoàng Nhan Hồng Liệt chắc dùng tên giả, chỉ có điều tên giả này có chút quá lộ liễu .

      Lại nghĩ đến bản thân xuyên qua thành Bao Tích Nhược nhưng lại có trí nhớ trước kia của nàng, đối với chuyện thường thức ở thời đại này đều hiểu , khó tránh lộ nhiều sơ hở, giống như chuyện vấn tóc hôm nay, nàng hẳn phải nhanh chóng vấn xong kiểu tóc của phụ nhân, nhưng nàng vốn biết nên làm được. Vì để sau này có cớ để che đậy khi bản thân phạm sai lầm, Tích Nhược liền quyết định giả bộ nghi hoặc mở miệng, “Tôi trước đây từng cứu ngài sao? Sao tôi lại thể nào nhớ được.”

      “Nàng… Nàng nhớ ?” Hoàng Nhan Hồng Liệt có chút nóng nảy, kêu nàng là nương tử nữa mà dùng “nàng”, Tích Nhược cảm thấy thân thiết hơn chút.

      “Đúng vậy, tôi vừa tỉnh dậy liền thể nhớ được chuyện gì cả.” Tích Nhược .

      Hoàng Nhan Hồng Liệt nghĩ có khi nào là do hôm trước phát sốt khi đầu óc nàng bị cháy hỏng, vì thế liền có chút yên, đứng dậy , “ được, ta tìm đại phu đến kiểm tra cho nàng mới được.”
      NGÂN TRÚC, luuhoatien, kittynacy7 others thích bài này.

    5. Tĩnh Nhu

      Tĩnh Nhu Well-Known Member

      Bài viết:
      62
      Được thích:
      551
      Chương 4: Nghi hoặc

      Editor: Tĩnh Nhu

      cần đâu.” Tích Nhược vội vàng ngăn cản ý định tìm đại phu của Hoàng Nhan Hồng Liệt, liên tục , “Chỉ có chút tình nhớ được, có gì đáng ngại đâu.”

      “Vậy nàng có nhớ được Dương Thiết Tâm là ai ?” mặt Hoàng Nhan Hồng Liệt mang nét che dấu, giọng mang chút chờ mong dè dặt hỏi nàng.

      “Dương Thiết Tâm? Tôi nhớ lắm, người đó là trượng phu của tôi phải, giờ sao rồi?” Tích Nhược vốn muốn hỏi Dương Thiết Tâm là ai, nàng nhớ , nhưng nghĩ lại nếu nàng nới thế Hoàng Nhan Hồng Liệt có khả năng lập tức cao hứng quan trọng, Dương Thiết Tâm chỉ là người xa lạ râu ria thôi, ta là trượng phu của ngươi, ngươi mang thai hài tử của chúng ta…”. Với lại nếu nàng nhớ chuyện trước đó bị quan binh bắt giữ rồi được Hoàng Nhan Hồng Liệt cứu ra thể nào nhớ được Dương Thiết Tâm là ai, hơn nữa tại bản thân vẫn còn mang thai.

      Hoàng Nhan Hồng Liệt nghe Tích Nhược còn nhớ Dương Thiết Tâm, thoạt có chút thất vọng sau lại nghe nàng được lời của nàng đối với Dương Thiết Tâm xa lạ cùng có chút quan tâm liền lại thấy cao hứng trở lại, giọng có chút dấu diếm, lắc đầu thở dài, “Dương gia bất hạnh bị tặc binh hại chết.”

      chết sao?” Tích Nhược tuy rằng sớm biết Dương Thiết Tâm chết nhưng vẫn phải hỏi lại câu.

      “Xin hỏi, Dương gia khoản hai mươi tuổi, dáng người khá cao, vũ khí là thanh trường mâu phải ?” Hoàng Nhan Hồng Liệt hỏi.

      Tích Nhược có chút xác định đáp, “Hình như thế.” Nàng xác định được tối đó nàng nhìn thấy là mâu hay thương, hoặc là hai cái đó vốn chính là loại.

      Việc Bao Tích Nhược xác định được cùng cách mang chút xa lạ làm Hoàng Nhan Hồng Liệt rất vừa lòng, cũng thèm giả bộ đau lòng mà thẳng thắn , “Sáng sớm ta thấy cùng quan binh đánh nhau, hán còn giết được vài người, đáng tiếc là… Đáng tiếc là có tên võ quan vụng trộm vòng ra sau đâm thương vào lưng .”

      “Nga, cứ như vậy mà chết à.” Tích Nhược khô cằn câu, cũng biết bản thân tại nên phản ứng như thế nào, cảm thấy có chút xấu hổ vì thế hỏi sáng chuyện khác, “Chúng ta ở đâu vậy?”

      “Chúng ta ở nhờ nhà của nông hộ. Bên ngoài quan binh ráo riết truy bắt, Nhan mỗ cả gan dối chúng ta là phu thê, mong nương tử đừng để lộ việc này.”

      “Nga.” Việc này Tích Nhược biết nên gì, đột nhiên bụng nàng phát ra tiếng ‘ lỗ, lỗ’, trong căn phòng yên tĩnh nên tiếng nghe đặc biệt lớn khiến nàng cảm thấy có chút xấu hổ.

      “Là do ta suy nghĩ chu đáo, thân mình của nàng còn yếu lại nằm suốt ngày đêm, chưa có gì vào bụng, ta lập tức lấy cơm đến cho nàng.” Ánh mắt Hoàng Nhan Hồng Liệt mang ý cười, nhàng bước ra ngoài. Chỉ lát sau liền bưng vào chén cháo trắng cùng đĩa trứng muối.

      Tích Nhược nhận lấy sau đó liền tự nhiên ngồi xuống bàn ăn, nàng là người bình thường ngày đêm ăn đương nhiên cảm thấy đói, điều này chẳng có gì phải ngượng ngùng cả, ăn cơm vẫn quan trọng hơn.

      Cầm đũa gỡ lòng đỏ trứng muối ra sau đó liền ăn chung với cháo loãng, từ nàng thích ăn lòng trắng trứng, sau khi nàng ăn xong lòng trắng trứng trong đĩa vẫn còn nguyên.

      Hoàng Nhan Hồng Liệt mỉm cười yên lặng ghi nhớ trong lòng thói quen này của nàng. vốn lo lắng Bao Tích Nhược nghe tin trượng phu của mình chết thương tâm, trong lòng lẩn quẩn muốn ăn cơm, tại lại thấy bi thương, còn ngoan ngoãn ăn cơm liền nghĩ nàng quên rất nhiều việc. như vậy cũng tốt, bọn họ có thể lần nữa bắt đầu.

      Tích Nhược ăn chén cháo, cảm thấy đồ ăn ở cổ đại ăn ngon, chỉ chén cháo loãng mà có mùi hương thơm ngát, vị mặn của trứng muối vừa phải, lòng đỏ trứng lớn béo ngậy mà ngán, tất cả những món ăn này đều từ tự nhiên hề bị ô nhiễm, ăn vừa ngon vừa bổ.

      Lúc Tích Nhược cảm thấy hơi no bụng, tinh thần liền thấy thư thái, nàng tại là phụ nữ có thai đó, lúc trước nàng hai mươi bốn tuổi rồi, tốt nghiệp đại học được vài năm, còn luôn luôn là trạch nữ độc thân, ngờ khi xuyên qua nàng bỏ qua luyến ái, bỏ qua cả kết hôn, liền trực tiếp có đứa . Ai, thân thể nay của nàng chỉ mới tầm hai mươi tuổi thôi, so với nàng trước kia còn hơn chút nhưng cũng chuẩn bị làm mẹ, nữ nhân ở cổ đại trưởng thành sớm a.

      “Thân thể của nàng còn chưa khỏe, đêm nay hãy nghỉ ngơi sớm chút .” Hoàng Nhan Hồng Liệt nhìn thấy Bao Tích Nhược ăn xong chén cháo loãng liền có bộ dáng thỏa mãn, trong lòng cười rộ, tiểu nữ nhân này dễ thỏa mãn a, sau đó liền cầm bát đũa ra cửa.

      Tích Nhược nhìn thấy Hoàng Nhan Hồng Liệt rời , nàng dung tay sờ sờ mái tóc của mình phát sắp khô, liền đến bên giường ngồi xuống, trong lòng nghĩ lại những chuyện phát sinh trong hai ngày nay.

      Nàng tại là Bao Tích Nhược, đứa bé trong bụng chính là đứa được may mắn Dương Khang, cẩn thận nhớ lại tình tiết trong tiểu thuyết, Bao Tích Nhược hẳn là nữ nhi của tiên sinh dạy học, hai năm sau khi gả cho Dương Thiết Tâm liền mang thai, tại Dương Thiết Tâm chẳng biết ở đâu, danh nghĩa nàng quả nơi nương tựa, cũng biết tiên sinh dạy học kia còn sống hay , mà cho dù còn sống sợ là nàng cũng thể tìm để nương tựa được đâu, kể đến việc Hoàng Nhan Hồng Liệt để cho nàng việc gọi người xa lạ là cha, sống cuộc sống xa lạ kỳ quái còn bằng theo Hoàng Nhan Hồng Liệt. Ít nhất nhân vật quen thuộc trong tác phẩm, còn là Vương gia luôn đối với nàng ngoan ngoan phục tùng nữa.

      Nàng vốn tưởng mình trải qua cuộc sống ở đây, nhưng ý tưởng này vừa nảy ra liền bị nàng loại bỏ, nơi này là Tống triều, còn có Kim quốc, Mông Cổ… tùy thời đều có thể chiến tranh, thế đạo an ổn, địa vị của nữ nhân thấp, nàng lại có kiến thức sinh hoạt ở cổ đại, bây giờ lại là phụ nữ có thai vũ lực tương đương bằng , muốn sống cuốc sống độc lập quả dễ hơn làm. Với lại cho dù từ mà biệt, nàng nhận thức được giá trị tiền bạc ở nơi này, tay cầm thỏi bạc nàng cũng thể biết được nó là mấy lượng nữa, là bi kịch mà. Tốt nhất nàng vẫn nên thành theo Hoàng Nhan Hồng Liệt về Kim quốc thôi.

      thế nào Hoàng Nhan Hồng Liệt cũng là thanh niên cổ đại cực tốt a, có tiền có quyền, bộ dáng lại tuấn, theo như trong tiểu thuyết vì Bao Tích Nhược có thể vui vẻ nuôi con dùm cho người khác, cả đời chỉ có nữ nhân duy nhất là Bao Tích Nhược, chỉ cần điểm ấy nếu là nam nhân cổ đại khác dễ gì làm được. Đặc biệt nam nhân này còn là Lục Vương tử của Kim quốc, tương lai là Triệu vương. Phân tích đủ loại tình huống, Hoàng Nhan Hồng Liệt quả là đối tượng kết hôn hoàng kim a.

      Bao Tích Nhược bị ý nghĩ của bản thân làm cho vui vẻ, lại nghĩ, lúc trước Hoàng Nhan Hồng Liệt chỉ gặp Bao Tích Nhược lần liền nhất kiến chung tình, trừ bỏ vẻ xinh đẹp bên ngoài, tính tình lương thiện, kỳ thực biết về con người Bao Tích Nhược, bản thân nàng cần vì xuyên qua mà phải tận lực hành động cho giống Bao Tích Nhược nhu nhược thiện lương kia, tính cách của nàng hoàn toàn khác. Nhưng mà nếu như Hoàng Nhan Hồng Liệt phát bản thân nguyên lai nhu nhược thiện lương như Bao Tích Nhược, liệu có còn đối tốt với nàng ?
      NGÂN TRÚC, 13emap, luuhoatien8 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :