1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Đồng nhân nữ hoàng Ai Cập] TA LÀ ASISU - NGUYỆT PHƯƠNG PHỈ (83C) *ĐÃ HOÀN*

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      TA LÀ ASISU
      Tác giả: Nguyệt Phương Phỉ
      Converter: HEOHO
      Số chương: 83
      Edit + beta: Tojikachan
      Nguồn edit: http://mongthuycungs2.wordpress.com/
      Nguồn: http://www.tangthuvien.com/

      [​IMG] [​IMG] [​IMG] [​IMG] [​IMG] [​IMG] [​IMG] [​IMG]


      Thể lọai: linh hồn chuyển hoán, ngược luyến tình thâm, cung đấu (ngược đôi Men -Carol thôi a)
      Nhân vật chính: Asisư
      Phối hợp diễn: Menfuisu, Izumin
      Nhân vật phụ : Carol, Ari, Ragashu vương.

      [​IMG]
      Văn án:

      cần làm ta sợ, ta thế nào lại biến thành nữ vương Ai Cập hay ho gì kia
      Vì sao ta lại mạc danh kỳ diệu quấn lấy Izumin?
      Vì sao Menfuisu lại muốn cưới ta làm nhị vương phi?
      Đừng đùa! Vận mệnh của ta chỉ có thể bản thân ta làm chủ. Ai cũng đừng nghĩ trói buộc ta!
      CẢNH BÁO
      Những ai là fan của cặp đôi Menfuisu-Carol nên đọc, kẻo đọc xong, bức xúc lại comment trút giận lên editor nhé

      [​IMG]
      Last edited: 25/9/14
      lavang thích bài này.

    2. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      TIẾT TỬ
      [​IMG]

      Editor + Beta: Tojikachan

      tràn đầy

      Menfuisư, em trai của ta. Ta chàng. Chờ sau khi ta lớn lên, ta nhất định phải gả cho chàng

      Ôm tâm tình đó, Asisư mỗi ngày chờ mong

      Trong trí nhớ, Menfuisư từ vô cùng tuấn tú. Khuôn mặt thanh tú tròn tròn, đôi mắt màu đen trong trẻo nghịch ngợm. Tuy rằng thấp hơn ta nửa cái đầu nhưng chàng trời sinh mang khí chất vương giả luôn luôn kiêu ngạo

      Phụ vương Nephenmaat có , sau khi ta lớn lên, trở thành con của thần, chúng ta kết hôn, vĩnh viễn ở bên nhau

      Menfuisu, chàng biết ? Chàng có biết ta chàng đến nhường nào ?

      Mỗi ngày ta đều chờ đợi mình lớn lên, mối ngày luôn cầu nguyện sớm được trở thành vợ của chàng. Học tập làm công chúa, học tập làm nữ vương, học tập làm hoàng hậu, ta luôn nghiêm cẩn học, để có đủ tư cách làm vợ của chàng, ta vẫn luôn nỗ lực…

    3. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 1 : Nữ hài bình thường
      [​IMG]
      Editor+Beta: Tojikachan

      Ưm, trời sáng. Tô Vinh mở mắt

      Lại ngày mới, học tập và công tác cùng nơi, là mệt mỏi! Muốn có ngày chủ nhật đúng nghĩa. Muốn có gian riêng tư bị người nào quấy rầy để được suy nghĩ những chuyện linh tinh của bản thân

      Mỗi buổi tối khi ngủ được, ta liền nghĩ về chuyện tình của hoàng tử Izumin. À! Kỳ thực ta phải fan của “Nữ hoàng Ai Cập”, nhưng thân ảnh tuấn cùng thái độ luôn luôn bình tĩnh của Izumin biết khi nào ở lại trong lòng. Nghĩ đến mến Carol như thế nào, nghĩ đến buông tay Carol ra như thế nào. Dần dần, lòng mình bỗng có chút đau

      Tình , vĩnh viễn bất đắc dĩ như vậy. Có người được làm nhân vật chính, lại có người chỉ có thể làm phối hợp diễn. Izumin là người phối hợp diễn, bản thân ta sao lại phải?

      Vài năm trước đây, có đồng mới được điều đến công ty. ta vóc dáng cao cao, diện mạo nho nhã quả thực có chút giống Izumin. Có vùng sông nước Giang Nam rằng thích ta bởi cảm thấy ta có chút trẻ con, có chút giống đàn bà con . Chỉ có điều đáng mừng là ta có nét đẹp nội tâm

      Ta chưa bao giờ thử theo đuổi đàn ông, cũng chưa bao giờ muốn chủ động. Kết quả ta và đồng khác nhau, kết hôn rồi sinh con. Chuyện quả thực vô cùng thông thuận. Cũng có chút tịch mịch, cũng có chút cam lòng. Sau lại nghĩ, tình cảm này còn có bắt đầu, sao ta phải tự tìm phiền não.

      Nghĩ nghĩ, ta lại nghĩ tới chuyện trước kia. Đó là lúc ta còn học trung học. Ta xinh đẹp, đến đâu cũng có người bộ dạng rất quen thuộc. Nhưng ta có lòng tự trọng vô cùng cao, hơn nữa cảm xúc lại hướng nội, nên có phản ứng gì.

      Khi ấy ta có thích nam sinh. Cẩn thận ngẫm lại lý do thích cậu ta, ta bỗng thấy mạc danh kỳ diệu. Lúc ấy, chỉ vì cười đùa mà tay đánh cậu ấy, nào biết lại bị cậu ấy bắt được cổ tay. Mặt ta liền đỏ bừng biết phải làm sao. Đột nhiên cảm giác được mình có điểm giống hệt bé vậy, nhưng lại chịu thừa nhận

      Cứ thích cậu ấy như thế. Ta cũng giống những người cùng thời, càng thích càng sợ người khác biết. Vì thế, ta chưa bao giờ biểu lộ, chỉ yên lặng để ý cậu ấy. Thẳng đến ngày, sau khi nhìn thấy cậu ấy cùng nữ sinh khác nhau, ta mới biết được ra ta bỏ lỡ

      Chuyện đồng dạng như vậy tại lại xuất . Có lẽ ta thuộc kiểu người khó ra tình trong lòng, nghĩ nhiều hơn làm. Ta chỉ có thể tương tư người mình thích trong lòng, bao gồm cậu bé hồi trung học, bao gồm đồng công ty, bao gồm cả người mà ta luôn luôn thích: Izumin.

      Qua ngày, mệt mỏi lấy tay ôm trán. Hôm nay việc ở công ty quá nhiều, làm cả văn phòng thường ngày tàn nhản giờ đều mệt đến mặt ai cũng méo xẹo.

      Bố mẹ ta gần đây cũng vội vàng chuyện hôn của em trai, họ cũng quên nhắc nhở ta, rằng ta 25 tuổi vì sao tìm đối tượng. Lẽ nào họ biết, tìm đối tượng đâu có dễ như tìm nhà hàng, tùy thời đều có thể lựa chọn chứ? Khi ta 20 tuổi, đống đàn ông ở trước mặt ta buộc ta lựa chọn, khi ta 25 tuổi, đàn ông bắt đầu dùng ánh mắt soi mói mà nhìn ta. 30 tuổi, hai ông bà khẩn cấp muốn cấp tốc gả ta nhưng lại tìm được đàn ông nào thích hợp. tại ta 33 tuổi, muốn tìm đàn ông môn đăng hộ đối, nhưng họ đều kết hôn sinh con. Đến nước này hai ông bà mới cho phép ta tùy ý, còn ép buộc, chỉ có thể mặc bay. Cũng may ta có dự kiến trước, xin bố mẹ hỗ trợ tiền mua cái phòng, lớn, 70 thước vuông, thoải mái cho tận hai người ở, huống chi ta lại là trạch nữ. Hàng tháng trả mấy trăm nguyên, trước mắt có áp lực gì. Ta cảm thấy như vậy là quá tốt, sao lại phải tìm đàn ông ủy thác mình?

      Bọn họ ở cùng, ta nghĩ vậy cũng tốt, có thể làm cho bọn họ hao chút tâm tư . Bản thân có chỗ ở tốt, ta vui mừng muốn gì hơn.

      Hôm nay về nhà, lại cầm truyện “Nữ hoàng Ai cập” đọc, lại nhìn thấy Izumin. Ta thực thích . Mỗi ngày trước khi ngủ ta đều nhìn ngắm , chỉ hi vọng sau khi nhìn kỹ , lúc ngủ xuất vương tử tóc dài màu ngân bạch mềm mại với đôi mắt u buồn.

      Nếu như giấc mộng kia có , hẳn là… ta có thể tưởng tượng làm vợ trong mộng ấy? tốt! người vợ 33 tuổi, mộng như vậy cũng có gì kỳ quái nhỉ? Ít nhất, có bất cứ ai biết

      Sau khi về nhà, ăn cơm, rửa chén, tắm rửa, cầm đọc “Nữ hòang Ai Cập”. Ừm, thời tiết hôm nay mát mẻ. Tuy là tháng 7, nhưng mùa hè Giang Nam vốn luôn kỳ quái như vậy. Khi u, khi thoáng mát, khi sấm sét đùng đùng, sau hồi lại thấy mặt trời chói lọi nhô cao. Nóng vài ngày, lạnh vài ngày. Nhưng nghe nhóm đồng , thân thể con cái của họ chịu được, vậy là tốt, chứ sức đề kháng của trẻ bình thường vốn yếu ớt, luôn chịu nổi thời tiết biến động như vậy.

      Oa, lần đầu tiên Izumin gặp Carol. Aiz! nếu có thể bảo trì tâm tình luôn trầm ổn như trước có lẽ bị Carol mê hoặc. hoàng tử minh cuối cùng lại bị đau thương quấn thân, đáng tiếc.

      Hm, buồn ngủ quá. Thói quen dùng di động và máy tính với đọc tiểu thuyết làm ta rất hay nhanh mệt mỏi. Nếu di động có phần mềm đọc truyện tranh tốt quá. Ngủ lúc thôi, hi vọng trong mộng ta có thể gặp được Izumin.


      end chương 1

      chương này chỉ mang tính chất giới thiệu nữ chính, chương sau mới chính thức bước vào thế giới “Nữ hoàng Ai Cập”

    4. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 2 : Xuyên qua
      [​IMG]

      Editor + Beta: Tojikachan

      Thân thể mệt mỏi quá. Ta sao thế này? Qủy đè giường sao? Muốn mở mắt mà sao nhấc mí mắt lên được. Đáng ghét, sao lại thế này, ai cho ta với? Chẳng lẽ ta bởi vì mệt quá mà chết sao?

      “Điện hạ Asisư! Điện hạ Asisư! Xin hãy tỉnh lại…”

      Ai là Asisư? Trong TV có nhân vật chính tên Asisư sao? Hay là “nữ hoàng Ai Cập” được chuyển thể thành phim truyền hình? Hừ, càng là tác phẩm kinh điển càng bị đem chuyển thể. Ta nhớ tới bộ Inuyasha bị chuyển thành thể loại kịch, bị người ta xào nấu ra gì. Còn nữa, diễn viên diễn vai Sheshoumaru bộ dạng tuy giống như nguyên tác miêu tả nhưng diễn xuất lại bằng phần mười — , là 1% so với nguyên tác. Nhưng vẫn là có chút khí chất. Bởi vì rất suất, suất giống như Sheshoumaru. đúng, làm gì có người bình thường nào diễn được cái phong thái hơn người của chứ. Lại tiếp, diễn viên đóng vai Kikyou cũng khá được, trừ bỏ điểm, thích xoay quanh bản thân mình. Tuy rằng vừa nhìn là biết thuộc loại thể bảo hộ bản thân, tư thế cũng rất chướng tai gai mắt. thể tao nhã chút sao? thể giống Kikyou trong nguyên tác là thường xuyên bắt chéo tay nhau đặt trước bụng được sao? Đó mới là Kikyou trong cảm nhận của ta. Ưm, cũng cần chút. Ta thích Kikyou, người ta thích là Kagome, bởi vì ấy luôn tràn đầy sức sống, nhiệt tình, hiểu được bản thân muốn cái gì. Nàng giống Kikyou, phải là nương cao nhã thánh khiết thoát tục. Hoặc là , ta chính là thích nữ nhân hay làm bộ làm tịch. Tuy rằng ta giỏi biểu đạt, nhưng trong nội tâm ta, vẫn là BS nương này. Sống như thế cũng quá mệt mỏi .

      Nha! Ta nghĩ đâu vậy? là càng nghĩ càng xa

      “Điện hạ Asisu! Điện hạ Asisu! Xin ngài hãy tỉnh lại…”

      Dựa vào! Con bà nó! Đây là cái phim truyền hình gì chứ? mãi chưa dứt? nương ta tuy thích phát uy, nhưng có nghĩa là tức giận. Chờ ta tỉnh ngủ đá bay cái tivi kia . Ầm ỹ chết người

      Ta vui mở mắt, nhìn quanh tìm cái tivi để ném. Vừa ngẩng đầu liền trợn tròn mắt

      Đây là đâu? Rất, rất, rất khoa trương. Cả phòng dát vàng óng ánh, lóe sáng chói mắt. Phải biết rằng tại vàng hề dễ kiếm. Người ta , thịnh thế mình lọan thế hoàng kim. giờ thế đạo rối loạn, chuyên cất dấu đồ và kim giới. Lần trước có nhìn trúng cái vòng tay ánh vàng rực rỡ còn dám bỏ tiền mua, thế nhưng nơi này lại xa xỉ đến mức ngay cả cái chậu cũng làm bằng hoàng kim

      %&$%(#$%&@#%–#

      Vàng có vẻ rất nặng, tay các ngươi mỏi sao?

      Hai, ba trước mắt bộ dáng tương tự nhau, màu da đều ngăm đen. Lạ nhất chính là quần áo của các nàng nhìn thế nào cũng phải quần áo đại. Ý nghĩ đầu tiên xuất trong đầu, ta mơ?

      Nhắm mắt, lại mở ra. Mấy kia vẫn đứng lẳng lặng ở bên, yên lặng chờ đợi

      Người vẫn đứng đó

      Ta bất đắc dĩ nhận ra…

      Ta xuyên

      Đáng giận, ta làm sao có thể xuyên ?

      Tuy ta là trạch nữ, cũng xem ít tiểu thuyết xuyên , nhưng là người đại, sao có thể gặp tình này mà hô to gọi ? Ta làm bộ bình tĩnh ngồi xuống. Vài nhanh nhẹn lên giúp ta rửa mặt chải đầu. Hoàn hảo, các nàng giúp ta an bài tốt. Ừm, mất mặt. Nếu ở đây mà bị mất mặt, ta liền BS bản thân cho rồi. đầu óc cần tay, chỉ cần để các nàng làm là được. Kiểu cuộc sống này khác gì con chó . Ta đường đường là thanh niên tri thức từ thế kỷ 21 sao có thể phạm phải sai lầm này?

      “Điện hạ Asisư!” bước lên, nhàng gọi ta. Trong mộng nghe được vài tiếng gọi Asisư hướng ta gọi, thực nghĩ tới, ta thực xuyên vào truyện tranh. Ta chớp mắt ám chỉ nàng tiếp tục . Ta muốn mở miệng, tuy ta nghe hiểu được ngôn ngữ Ai Cậo cổ nhưng có nghĩa là ta có thể được. Có thể cần hé răng hé vậy, trước tiên thăm dò tình huống tại

      Rửa mặt, chải đầu, trang điểm…

      Ta giống y hệt bức tượng vậy, chỉ lẳng lặng ngồi yên vì mấy chuyện sinh hoạt thường ngày kia đều có người lo hết. Ari – nữ quan uy nghiêm kia vừa hôm nay Menfuisư nơi này nơi nọ, ta ngốc mới tìm

      Lúc này ta thân hừng hực lửa giận. Thế này là sao? Nếu muốn ta xuyên qua, tại sao xuyên đến Hitaito chứ? Vì cái gì lại đưa ta đến Ai Cập cổ, vì sao muốn ta thành Asisư chứ? Vậy Asisư đâu? Hỉện tại là thời nào? Carol tới chưa? Ta đồng tình với Asisư vì nàng bị Menfuisu vứt bỏ nhưng có nghĩa là muốn trở thành nàng. Làm thế nào bây giờ? tại người sắp bị vứt bỏ là ta. Ta nên thấy may mắn cho Asisư nguyên bản, hay là bi ai cho tương lai hay ho của bản thân?

      Phải biết rằng, người ta thích là Izumin, chứ phải cái tên Tiểu Bạch chỉ biết bạo ngược kia. Ta biết, đối với , ta nên ôm thái độ gì đây. Thực tại chút cho dù ta muốn nghĩ biện pháp câu dẫn Menfuisư, cũng là muốn Asisư. phải sao? Nhìn trong nguyên tác, đối với Asisư chỉ có tình chị em. Lúc gả nàng cho Babylon, cũng có tâm tư lo nghĩ vì nàng. Nhưng ta thấy nguyên nhân lớn nhất là sợ Asisư hãm hại Carol. hiểu, chỉ là cái bé nước Mỹ thôi mà? Tóc vàng mắt xanh mặc dù làm cho hàng nghìn người kinh diễm, cũng có nghĩa là nàng có thể bắt nạt người ta ? Bất công cũng quá mức rồi

      Ta tiếp tục suy nghĩ miên man, để mặc Ari tiếp tục tô tô vẽ vẽ hình gì đó lên mặt ta. đến chuyện này, ta cảm thấy may mắn. Trước kia, ta luôn kháng nghị việc trang điểm lên mặt mình. Trang điểm lần, tẩy lần, trang điểm lần, lại tẩy lần chưa bao giờ hài lòng cả. tại làn da ta mịn màng, ta sờ soạng phen, thấy toàn phấn trắng. ra đồ trang điểm được bê lên mặt ta cũng có trọng lượng a. Về sau phải nghĩ biện pháp giảm bớt lượng phấn chút. Ngàn vạn đừng để khuôn mặt toàn son với phấn này giáp mặt với người mình thích

      Thất vất vả Ari mới “thu phục” được mặt ta. Sau đó nàng mặc quần áo cho ta, mang áo choàng vàng kim lên vai ta. ÔI trời ạ. Còn tưởng làm công chúa dễ dàng lắm, giờ mới biết ra muốn làm công chúa là phải có năng lực phi thường mới gánh nổi. Bởi lúc nào cũng phải đội vòng kim xà nặng trịch đầu. Lão thiên gia của tôi ơi, sao lại phải mặc bộ đồ nặng khủng bố vì toàn dát vàng long lanh thế này. Người Ai Cập thích hoàng kim tới mức quá đáng, chỉ cần đẹp nặng đến mấy cũng tìm cách đeo hết lên người. Có để người ta sống ?

      Nghe Ari lải nhải lẩm bẩm, ta mới nắm bắt được tình hình. Lúc này Hoàng đế Nephenmaat còn chưa chết, vừa mới cưới nữ vương Hitari của Nưbia. Về Hitari ta cũng có chút hiểu biết. Kỳ thực nàng cũng phải phụ nữ xấu xa, chỉ là bất hạnh phải Menfuisư, vì thế ghét bỏ ông chồng già Nephenmaat. Lúc nào cũng chỉ nghĩ bỏ độc ông ta để mình có thể tái giá Pharaong đời kế tiếp. Hm, ngẫm lại, hình như lúc ấy nàng chết cũng vì độc trong rượu, muốn bắt Menfuisư chết cùng mình. Kết quả, Menfuisư trước khi uống nuốt viên giải dược nên nàng ta mình chết.

      Điển hình vật hi sinh

      Rốt cuộc cũng trang điểm xong. Ari hỏi ta muốn ra ngoài hay trực tiếp tới thần điện. Ta dùng tay ra hiệu cho nàng hiểu là đều có thể, mà ta cũng dám lựa chọn. Nếu ra ngoài bị người ta hỏi đến biết trả lời sao đây? Tuy rằng ta biết mọi tình tiết trong truyện “Nữ hoàng Ai Cập” nhưng có nghĩ là ta bị người khác nghi ngờ. Mà cho tới giờ, ta còn chưa dám mở miệng đâu. Chỉ sợ khi ra lại toàn ngôn ngữ Trung Quốc mọi người sợ hãi hoang mang. thần điện cầu nguyện còn được linh họat, bởi ta ra toàn là chú ngữ, người khác nghe hiểu cũng nghi ngờ gì. Nhưng vẫn có vấn đề , cái nghi thức cầu nguyện kia tiến hành kiểu gì? Người nào đứng bên cạnh ta? Chung quy là vẫn nên cẩn thận hơn

      Ta trấn định vẫy vẫy tay, ý bảo các nàng lui xuống. Ari có chút nghi hoặc nhưng vẫn tuân lệnh làm theo. Ta thử há miệng. “A!” Ừ, có thể lên tiếng. “Xin chào! Xin chào!”… Hai loại ngôn ngữ. Bingo! Ta có thể được tiếng Ai Cập cổ! Có lẽ đây là bản năng của cơ thể này. Chuyện này lại làm ta nhớ tới trong truyện “Dòng sông huyền bí”, sau khi Yuuri bị Kail hôn đột nhiên nghe hiểu được ngôn ngữ Hittite. Thực may mắn là ta cũng có thiên phú này. Có vẻ như đây là khả năng dành cho nữ khi xuyên qua. Khoan, ta có thể nhận thức được mặt chữ Ai Cập được ? Chữ Ai Cập cổ hình như dùng toàn chữ tượng hình phải? công chúa biết chữ, nhất là Asisư, chắc chắn dọa người ta sợ. Ta liền tìm kiếm xung quanh, vất vả mới tìm được văn bản bằng đất sét. mặt văn bản toàn hình là hình khiến ta đầu đầy quạ đen bay loạn. May mắn nữa, ta có thể nhận thức được mặt chữ. Ta so với Yuuri may mắn hơn, vì nàng còn phải học chữ Hittite mà trong khi ta có thể dùng thành thạo chữ cổ.


    5. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 3: Lần đầu gặp Menfuisu
      Editor + Beta: Tojikachan


      Kiểm tra toàn diện xong, các kỹ năng cơ bản cũng được kiểm duyệt hết. Như vậy ta có thể ứng phó được các tình huống thông thường. Dù sao ta cũng biết các tình tiết của truyện, còn sợ gì sao?

      Menfuisu, ta tới đây. Để xem chàng hoàng tử tuấn hấp dẫn khiến Asisư mê đắm trông như thế nào

      Ta nhàng hô tiếng “Ari!” Lập tức Ari vào, thấy ta chuẩn bị ra ngoài liền hỏi ta chỗ nào

      “Menfuisư tại làm gì?”

      Ari ngạc nhiên chút nào, dù sao nàng cũng biết trong lòng công chúa Asisư chỉ quan tâm đến Menfuisư. “Điện hạ Menfuisư nghỉ ngơi ở hoa viên ạ!”

      “Đưa ta đến đó”

      Dọc theo cung điện, ta theo Ari. Cái giá mà công chúa phải trả khi xuất hành cũng , luôn luôn mang ít thị nữ. Giờ ta mới biết trước kia Asisư rất phô trương, nhưng nàng ấy có lẽ quá quen có nhiều người theo. Dù sao ta cũng ngại gì, các nàng muốn theo cứ theo thôi. Trước kia khi là người bình thường, giờ bỗng nhiên được làm công chúa cũng nên hưởng thụ phen. phải sao?

      biết nên hình dung cái cung điện Ai Cập như thế nào nữa. Cao lớn, khí phái, tuy vẫn còn ít chi tiết tương đối thô ráp. Điều này cũng thể trách ta, ở Trung quốc bất kỳ chi tiết gì ở cái gì cũng đều tinh xảo hoàn mỹ ảnh hưởng đến ta rất sâu. Tập quán của dân tộc mình có thể là bản năng của ta. Duy có điều khiến ta vui vẻ chính là khí hậu nơi này rất nóng. Địa cầu nóng lên. Vùng nhiệt đới này đến bây giờ ta mới biết là nóng ấm. Xem ra nhân loại phát triển kéo theo tụt xuống của thiên nhiên đến mức ngiêm trọng. Mấy ngàn năm trước… ta biết giờ là năm bao nhiêu ở Ai Cập. Tha thứ ta , điểm môn lịch sử của ta tốt lắm, toán cũng tốt, nên thích mấy cái số liệu lịch sử chút nào. Kệ, dù sao cũng chỉ là truyện tranh, coi như đây là năm nào đó cũng tốt rồi

      (Lời tác giả: mọi người thông cảm, nữ chính luôn lạc đề ban đầu, ta cũng cố ý, cứ để vậy )

      Phía trước xuất thân ảnh thanh niên trẻ tuổi. mái tóc dài đen nhánh, dáng người gầy gầy, nửa người dưới chỉ có cái quần ngắn ngủi. (Tojikachan: nguyên văn là váy, nhưng là là nam mà bảo mặc váy hơi…)

      Kinh diễm! Đây là cảm giác duy nhất của ta lúc ấy. Rốt cục ta cũng biết vì sao nhiều thích Menfuisư đến vậy, và cũng đồng thời xem thường . Nếu lời nào trong trang phục nữ, khẳng định người ta nhận định đại mỹ nhân khuynh nước khuynh thành. Khuôn mặt mỹ mạo mang vẻ đẹp “trung tính” đủ để hấp dẫn ánh mắt mọi người. Nhìn thấy ta bước tới gần, chỉ nhàn nhạt liếc ta cái rồi ”Hoàng tỷ, chị đến rồi” Xong liền quay đầu

      Bị lãnh đạm như vậy, ta cũng trách. Mỹ nhân chính là mỹ nhân, vô luận làm cái gì cũng đều mỹ đến mức gì sánh kịp. Ta nhìn lại bộ dáng mình. , cả ta cũng bị rung động bởi vẻ đẹp của . khuôn mặt trẻ con, hai con mắt đen sáng hữu thần, cằm cân xứng, mái tóc đen dài, là đẹp. Dáng người cũng đẹp. Nhớ năm ta 20 tuổi cũng là đóa hoa trong công ty. Nào biết theo tuổi lớn dần, tiền lương tăng mà thể trọng lại tăng. Lúc đó ta nặng những 95 cân, rồi lại biến thành 110 cân. Ăn cơm xong nhìn lại cái bụng phình to, ta thương tâm muốn ôm cái đầu mà khóc. Thời gian quả là kẻ thù lớn nhất của phụ nữ mà! Giờ thay đổi thân thể, trở nên đẹp, trở nên yểu điệu, còn trẻ lại. Tuy số phận của Asisư bi thảm nhưng ít nhất tại ta vẫn tốt

      Ta nghĩ tại Asisư phải hành động. Vì thế lên cầm khăn tay thay Menfuisư lau mồ hôi “Trời nóng như vậy, ngươi phải chú ý nghỉ ngơi. Đừng để bản thân quá mệt mỏi” Ừ, làm như vậy chắc khác gì Asisư

      Menfuisư đoạt lấy cái khăn của ta, tự lau lấy “Hoàng tỷ cần lo lắng, ta sao” cực kỳ lãnh đạm, nhưng bài xích ta đến gần. Xem ra tình huống trước kia cũng khác biệt gì lắm. Menfuisư kỳ thực sợ chị . Sợ nàng lúc nào cũng lải nhải phải gả cho mình, sợ nàng làm những động tác thân thiết với mình. Yên tâm , giờ trở . Ngươi chê, ta còn sợ đấy! Ta đây vẫn còn là xử nữ nha, bao giờ bổ nhào vào lòng người xa lạ cả, dù ngươi có là đại soái ca nữa ta cũng làm thế. Càng miễn bàn là động cái liền hôn ngươi như Asisư .

      “Hôm nay Hitari lại phái người ngoài”

      Có ý gì? À, đúng rồi, Hitari có phái thủ hạ tới Nưbia liên kết. Nhưng mà trước đó, cuộc chuyện giữa Menfuisư với Asisư như thế nào ta lại biết gì hết. Ta đảo hai mắt nhìn Menfuisư ý bảo tiếp tục

      “Hoàng tỷ, ngươi xem, có phải ả mưu cái gì hay ?”

      mưu? Còn phải là đầu độc hoàng đế Nephenmaat rồi gả cho ngươi sao? Nhưng ta có thể ra sao? Ta định vò đầu theo thói quen, lại chợt nghĩ hành động đó thích hợp với địa vị công chúa chút nào. Ta giờ nên trả lời Menfuisư thế nào đây?

      Chương 3.1:Làm công chúa hợp

      “Phái người theo dõi ả chưa?” Suy nghĩ nửa ngày, ta chọn câu có trọng lượng gì ra

      Menfuisư cầm kiếm huy vài cái. “Đương nhiên là có. Ả phái ra bao nhiêu người, ta bắt giết được bấy nhiêu. Ả đàn bà này căn bản tâm muốn gả cho phụ vương”

      Hãn! Ta là theo dõi chứ giết người. Ngươi ra điều ấy mà nghĩ xem ta có thể chịu nổi hay sao? Lại nghĩ, tại quyền của hoàng tộc là lớn nhất, muốn giết ai liền có thể giết mà cần lý do, chỉ cần vừa mắt là giết. Cần gì những lời biện minh vô nghĩa. “Hitari có biết chúng ta phái người xử lý ?” Ta vẫn nhịn được hỏi

      “Đương nhiên biết, ta nghĩ giờ ả còn nghi ngờ tại sao người còn chưa trở lại.” Menfuisư khinh thường . muốn bí mật can thiệp. Muốn binh có binh, muốn quyền có quyền. Nhưng thảo luận chuyện này với ta làm cái gì? Ta muốn khóc, ra trong kịch bản, nhân vật chính được thoải mái mà diễn

      “Menfuisư, ngươi thông minh. Hoàng tỷ cảm thấy vinh dự cho ngươi ” Ô ô ô, van cầu ngươi, làm ơn chấm dứt cái đề tài này !

      “Minưê, nào!” Menfuisư kéo con ngựa bên cạnh rồi nhảy lên. Chào cũng chào, trực tiếp chạy lấy người, lưu lại cho ta bữa ăn toàn bụi. Ta dùng dư quanh ánh mắt nhìn người xung quanh, thấy vẻ mặt mọi người chút thay đổi. Menfuisư có vẻ quá quen như vậy. Ta hung hăng mắng vài tiếng trong lòng, cái tên này biết lễ phép chút nào, rồi theo Ari quay về tẩm cung.

      Ta nên cảm thấy may mắn rằng Menfuisư rồi, nếu ta thực biết phải gì với . Có vẻ như Menfuisư thường xuyên thảo luận chính với Asisư cho lắm. Vậy cũng tốt, nếu muốn cùng ta thảo luận ta cũng chịu biết nên làm cái gì. Tốt nhất, nên coi ta là người qua đường Giáp, người qua đường Ất. Như thế, ta rất nhàn hạ.

      Trở lại tẩm cung, ta ngồi trước gương mà ngẩn người. Tại sao ta lại bị xuyên qua, Asisư chân chính chạy đâu? Lúc này nàng hẳn là ở tương lai bắt Carol, thuận tiện hại chết cha Carol. Chẳng lẽ cái quyển sách này thừa dịp ta ngủ mà bắt ta vào nhận tội thay? Nhưng mà ta đối với Menfuisư có tình ý. Khẳng định các tình tiết trong truyện bị ảnh hưởng mà thay đổi, nếu là như vậy, bản thân ta có bị ảnh hưởng ?

      Ta nghĩ tới nghĩ lui đến đau đầu, cũng nghĩ ra lý do gì. Hôm nay là ngày đầu tiên xuyên qua, ta làm sao có thể hiểu ràng hết tình huống. Chỉ có thể bước nào tính bước đấy. Đột nhiên ta rùng mình cái. Xuyên qua, có phải là do thần linh hay ? Trước kia hiểu chuyện, đối với thần linh có phần bất kính, hy vọng thần linh trời xin đừng để ý đến nhân vật như ta. cái mạng của ta đủ để các ngài trở bàn tay mấy lần. Ta cam đoan về sau nhất định cống hương cho các ngài mỗi ngày. Chỉ có điều nơi này tập tục giống Trung Quốc. Ta sợ bị mọi người bắt thắt cổ.

      đến giờ ăn cơm trưa. Trừ bỏ thịt, rau dưa các loại chính là bánh mì. Ta là điển hình của ‘nam nhân bà’, ít cơm tẻ ta cũng chịu được, đây phải là muốn lấy cái mạng của ta đấy chứ? Ta đau khổ cắn chút bánh mỳ. Quá cứng, chỉ hương vị là thơm chút. Hương liệu thịt đủ, khiến người ăn thể nhận ra món ăn được làm từ thịt gì. Rau dưa phải thanh đạm sao, sao lại giống như bị nấu cách tùy tiện. Chết tiệt, vị trứng luộc là gì cũng . Ta liều mạng cầm hoa quả nhét hết vào miệng. Quên , coi như ta ăn kiêng bảo trì dáng người

      Ari kỳ quái nhìn ta. Ta thấy biểu tình của nàng liền lập tức ngồi thẳng, tao nhã ăn từng miếng . Aiz! Asisư mà còn sống được tới giờ cũng là kỳ tích!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :