- Thể loại: ngôn tình, vườn trường, đô thị, có H, HE - Tóm tắt: Ban ngày, lẳng lơ, mị ra sức thu hút, lấy lòng để phá bỏ bộ mặt ngụy quân tử, giả thanh cao của ở trường học.. Về đêm, bản tính phúc của được bộc lộ để điên cuồng chiếm đoạt ngây thơ, thuần khiết của ở các hộp đêm... Ai truy ai? Ai trốn ai? Để rồi ai là người bị bẫy? Tình trạng: tiến hành (ngày qua ngày)
Chương 1: nữ họ Y - "Y Vân?" - "Em Y Vân!" - Sau tiếng gọi thứ hai có hồi đáp, giáo viên bắt đầu nhăn mặt. " Mới ngày đầu năm mà vắng mặt à? Bộ tưởng đây là nhà mình à?" thiếu kiên nhẫn bắt đầu lộ trong mắt người phụ nữ trẻ tuổi, là Mẫn Lợi, giáo viên chủ nhiệm mới của lớp 11A1 này. - "Thưa , quả thực đây là nhà bạn ấy mà! Người ta là con hiệu trưởng, tới lớp vẫn lên lớp đều đều đó thôi!" - câu trả lời của nữ sinh ngồi ở dưới, dù hiểu gì nhưng cũng thấy mỉa mai, châm chọc trong từng câu chữ. - " ơi, Y Vân có đến lớp đó , chỉ là phải lớp của mình mà thôi" Theo sau câu của bạn nam nào đó là tràn cười của cả lớp. Vì ai cũng biết giờ này, người con Y Vân đó ở đâu và làm gì. Duy nhất thân ảnh ngồi ở góc cuối lớp vẫn thơ ơ ngắm nhìn cảnh vật bên ngoài cửa sổ. im lặng, cười và bình luận về cái đề tài tẻ nhạt đó. Nếu nhìn kỹ thấy được chán ghét nỗi lên trong ánh mắt ấy. Hừ, lại lẳng lơ ở cái xó nào rồi! ------------------------------------------------------------------------------------------------ Ở góc khuất dãy hành lang của lớp khóa , hai bóng dáng day dưa dứt. Nếu im lặng nghe được từng tiếng rên rĩ đứt quãng ràng. Nhưng đó phải là giọng nữ, mà giọng của nam sinh. - "Aaa..ư..ự! Y Vân.. Y Vân.. giỏi!" Tiếng rên thống khổ đan xen thỏa mãn nồng đậm của người con trai đứng tựa vào tường. tay nắm chặt chiếc quân đồng phục bị tuột đến đầu gối, tay còn lại ra sức túm lấy mái tóc của quỳ gối chôn mặt ở ngay vị trí trọng yếu của . Đầu nhấp nhô theo nhịp điệu ràng, đôi môi đỏ mọng dùng sức nhả ra nuốt vào nam căng, khi dùng sức hút nhàng nhưng dai dẳng, khi nuốt vào mạnh mẽ lại nhanh chóng. Kỹ thuật điêu luyện khiến người đàn ông ngừng thở mạnh, vừa muốn được sung sướng lâu hơn nữa, nhưng lại vừa muốn giao ra hết tất cả tinh hoa của bản thân để được chấm dứt nỗi thống khổ đầy mê hoặc này. Và rồi, được thỏa mãn sau khi phóng ra hết trong miệng . thở ra như được giải thoát nhưng cũng đầy tiếc nuối cái khuôn miệng ma lực ấy. Sức chịu đựng của luôn kém hơn tốc độ của . thấy nhả ra hết những tinh hoa mà cố gắng nãy giờ để cho lòng đầy buồn bực. - "Bé cưng, lần sau nuốt của . muốn nhìn em nuốt hết chúng. chết nếu được thấy vẻ mặt dâm đãng đó của em" - giọng đầy ai oán như thể van xin điều đó hàng trăm lần nhưng chưa bao giờ được thỏa nguyện. Đúng, chưa bao giờ nuốt của , dù là trong lúc nghĩ bị mê hoặc và đắm chìm sâu trong tình dục cỡ nào, vào phút cuối cùng, cũng chán ghét mà nhả chúng ra. im lặng và nhanh chóng làm sạch khuôn miệng nhắn của mình. Sau khi lấy lại hơi thở thơm tho thuần túy, đứng lên chỉnh lại đồng phục người. Khuôn mặt xinh đẹp ngước lên nhìn vào người con trai vẫn con dùng ánh mắt ai oán và tràn đầy sũng nịch hướng về . cười với , nụ cười tươi nhất từ lúc quen biết đến giờ và : - "Hà Kỳ Nam, xứng sao?" câu hỏi trào phúng nhàng nhưng đầy lực sát thương làm cho sắc mặt của người con trai biến đen hoàn toàn. hiểu làm gì để đột nhiên lạnh giọng với như thế. Họ vừa trải qua những phút giây hoan ái, trong khí vẫn còn lưu lại mùi vị nhục dục của cả hai nhưng sao lại bất ngờ lạnh lùng với như thế. - "Bảo bối, em sao vậy? Sao lại đột nhiên giận dỗi rồi? Nếu em muốn, ép em, chúng ta cứ tiếp tục như trước cũng được. vẫn em mà, đừng bực tức được ?" - vội vàng . - "Được rồi, cuộc vui tàn rồi. Sau này nên tránh xa tôi chút". xong toang cầm lên chiếc túi hàng hiệu nhắn chứa nỗi cuốn sách của mình rồi nhức chân rời . Sắc mặt chàng trai chuyển từ lo lắng sang hoảng hốt pha chút tức giận. nhanh chóng nắm lấy cổ tay trắng ngần của . - "Y Vân, em làm sao vậy? vui vẻ sao lại những lời như vậy. thích đùa vậy đâu. tức giận, em đừng đùa giỡn nữa được ?" - "Tôi cứ tưởng học sinh lớp 12 ít nhất cũng có chút i-ốt trong đầu chứ, nhưng hình như nhỉ? Tôi chúng ta chấm dứt ở đây, ngay lúc này, còn giá trị để cho tôi đùa giỡn nữa rồi. Nếu muốn bị đuổi học buông tay và đừng bao giờ phiền tôi nữa." xong vung tay mạnh thoát khỏi bàn tay thô ráp kia, hướng về khu lớp 11 tới. Người con trai bị bỏ rơi chỉ có thể đứng im trong tuyệt vọng dõi theo bóng dáng nóng bỏng dần khuất xa. Trong đầu chỉ còn lại câu của người con lúc trước "Hà Kỳ Nam, hối hận! chỉ là con rối kế tiếp của ta mà thôi" - lời của mối tình 5 năm sâu đậm bị vứt bỏ dễ dàng để theo mê hoặc lối thoát của - Y vân, để giờ đây, bị vứt bỏ sau tuần quen biết. ------------------------------------------------------------------------------------------------- về Y Vân, đúng chuẩn là nữ lẳng lơ của trường Khang Vực này. có sắc đẹp kiều diễm đầy ma lực khác xa với độ tuổi bản thân, có thân hình nóng bỏng quyến rũ mà khó ai so sánh được, có tính cách kiêu kì đanh đá đúng chuẩn tiểu thư, có tài thế to lớn vì là con rượu của vị hiệu trưởng trường Khang Vực - ngôi trường quyền quý của giới thượng lưu, duy chỉ có điều duy nhất thua kém người khác là học lực. rất thông minh, đầy mưu mẹo nhưng thích dùng chúng trong việc học, dùng chúng vào những cái bẫy của mình - những cái bẫy tình! Trở về lớp học, vẫn giữ quy cũ đứng chờ ở ngoài cho đến giờ chuyển tiết mới bước vào lớp. thiếu những ánh mắt dán vào , có khao khát từ những chàng trai, có chán ghét từ những , có thích thú và vui vẻ từ những người bạn thân trong lớp. Duy chỉ là vẫn luôn tập trung vào cuốn sách đọc dở, hề chú ý đến có mặt muộn màng của . - "Em kia! Em đứng lại đó!" - Tiếng gọi có chút bực tức của Mẫn Lợi phát ra sau lưng . - "Ân? thưa ?" quay lại tự tin nhìn thằng vào người giáo viên vừa gọi tên mình - "Em là Y Vân? Sao giờ em mới tới? Ai cho phép em cư nhiên vào giữa giờ học? muốn học nghĩ ở nhà luôn , em coi đây là nhà của mình à? Dù nghe những lời trách mắng nặng nề của Mẫn Lợi, nhưng hề sợ hãi hay tỏ vẻ khép nép nhận lỗi. ung dung nhoẻn miệng cười và : - "Thưa , chắc là giáo viên mới của lớp em, rất vui được gặp . Nhưng hình như vẫn chưa nắm nội quy của trường học nhỉ? Thứ nhất, lý do em tới muộn được ghi trong tờ đơn xin phép này, mời đọc kỹ. Thứ hai, em vào giữa giờ học, mà là giờ chuyển tiết, nội quy trường cho phép như thế. Thứ ba, em cũng thực muốn học cho lắm, nếu có thể thuyết phục ba em cho em nghỉ còn gì bằng. Cuối cùng, phải giáo viên lúc nào cũng khuyến khích học sinh coi nhà trường là ngôi nhà thứ hai sao? Em làm đúng, ân?" Câu trả lời đầy đủ, rành mạch mang ý khiêu khích, châm chọc nhưng vô cùng hợp lý làm cho khuôn mặt Mẫn Lợi giận tái mét. hừ , bực tức lấy tờ giấy Y Vân đưa, chỉ thấy chữ ký của hiệu trưởng và dòng chữ ngắn gọn " phận , đừng đụng vào nó" càng làm cho nghẹn khuất chỗ phát tiết. quay mình trở về chỗ bàn giáo viên chuẩn bị cho tiết học kế tiếp.
Chương 2: "Thần" băng lãnh Khép lại xung độ, mà ai cũng biết trước được kết quả, Y Vân đỏng đảnh với đôi giày cao gót Prada màu nude thằng đến cuối lớp, chỗ ngồi thích của , vì kế bên . Khi toang ngồi xuống, nghe được giọng đầy mỉa mai của , rất đủ chỉ mình nghe được. - " là lẳng lơ! Ngày nào có đàn ông là nỗi, ân?". Lời cay độc mà ai nghĩ là xuất phát từ miệng , học sinh ưu tú nhất trường luôn được mọi người sùng bái - Dực Thần. khinh thường miệt thị nhưng chẳng buồn ngước lên nhìn lấy cái. Như cái tên của , như vị thần mọi phương diện. Vẻ ngoài nổi bật, tài năng ưu tú bậc nhất, khí chất hơn người, nhưng luôn mang vẻ mặt băng lãnh, xem thường tất cả vì với có gì có thể khiêu khích, thách thức con thú hoang trong nỗi dậy. Mọi người đều biết tùy tiện tiếp xúc hay chuyện với bất kì ai, nhưng rồi lại là phá lệ. phải vì thích , mà là phiền . Đúng, si mê . mê mệt cái con người toàn diện này. luôn chiếm ưu thế trước bất kì ai nhưng với . xem thường , chán ghét cái diện mạo hoàn hảo của , quyến rũ chết người của và cả cái tính mưu mẹo, tinh ranh ma mị của . Vì để tránh xa chút, bất đắc dĩ hình thành sở thích sỉ nhục, châm biếm . Nhưng càng ngày càng biết xấu hổ, cứ dùng hết vốn liếng của cái thân thể ma quỷ ấy đem tới mà dụ hoặc . tiện! Nghe được lời vũ nhục nặng nề, giận ngược lại còn cười cách quyến rũ nhìn vào nũng nịu : - "Thần, hôm nay lại nhiều với em hơn hôm qua chút rồi. Ừm, là giận vì thấy em sáng nay sao, ân?" - "Hừ, tôi lười nhìn cái bộ dáng dâm đãng của " - thờ ơ . - "Ân, đừng giận, chỉ là em buồn chán quá, muốn vận động chút thôi. Em kiếm chế. Sẵn tiện cắt bỏ cái đuôi ấy thôi mà" - màn hoan ái dâm mỹ trước đó và màn chia tay tuyệt tình đau khổ chỉ được gói gọn trong câu bâng quơ, hời hợt bạn thân ngồi kế bên nghe đến hai chữ "cắt đuôi" liền xoay qua huýt vai để nghe ngóng kết quả. - "Này, cái gì mà "cắt đuôi"? Kể tớ nghe xem nào! Đừng là đàn Kỳ Nam của tớ rớt đài rồi nha?" - Mã Nhu hồi hộp chờ đợi câu trả lời từ người bạn thân. - "Ừm, vui tẹo nào" - Y Vân vừa trả lời cách tùy tiện vừa lấy ngón tay cuốn lọn tóc xoăn chơi đùa. phải kiệm lời, mà là có gì để về cái người vừa bị bỏ rơi ấy. - "Sao vậy? Mới tuần mà. , Kỳ Nam là trong những người xuất sắc nhất trường rồi. Cậu chơi đủ ư?" - "Xuất sắc nhất? Giá trị con người trong mắt cậu lại thấp kém đến vậy à? Với tớ, chỉ có ấy thôi.." - vừa vừa si mê nhìn qua cái người vẫn im lặng nãy giờ để chú tâm vào trang sách. Bộ đẹp bằng cái bìa sách đủ màu kia ư, hay làn da trơn láng như mấy trang giấy ấy. Sao lại sờ như vậy? thầm nghĩ. - "Vị "thần" nhà cậu khỏi đem ra so sánh . Ai có tư cách chứ. Nhưng cũng "băng đăng" quá rồi. Cậu có "nóng" hơn nữa chắc cũng làm tan chảy nỗi đâu" - "Vậy tăng nhiệt thôi" - nửa đùa nửa . Cũng phương pháp "tăng nhiệt" của mình. Chỉ là nghiêng đầu dựa vào cánh tay thon dài chống lên đầu để có gốc độ chuẩn xác nhất hướng đối phương phóng điện nhiệt tình. thiếu thao! Dực Thần thầm mắng trong lòng. Khi tiếng chuông tan học reo lên, tất cả học sinh lần lượt rời khỏi lớp. vẫn chờ thu dọn sách vở để cùng ra cổng. Theo là "cùng ", nhưng thực tế là bám đuôi mà thôi. xua đuổi, nhưng lại càng quan tâm. Nhưng Mẫn Lợi lại gọi và cùng ở lại. Đại khái là vì cái thành tích học tập trái ngược của và nên sung sướng nhận được cầu phải để kèm học để nâng cao thành tích. Thế là chỉ còn và trong phòng tự học. Hầu hết học sinh ra về vì giờ tan trường là giữa trưa, ai cũng mong muốn trở về nhà nhanh nên xung quanh phòng trở nên rất yên tĩnh. Mặc dù muốn nhận công việc này vì phải đối mặt với cái đuôi phiền phức là , nhưng hình tượng học sinh ưu tú toàn diện cho phép e ngại bất kì việc gì. dạy, còn tiếp thu được hay tùy . ngồi đối diện cùng cái bàn học, bắt đầu từ môn Toán học. Đầu tiên là giới thiệu sơ lược về nội dung từng phần, rồi bắt đầu từ những phép tính cơ bản nhất. cứ nhìn , nghe ra nỗi mấy con số mà , ngược lại ước được áp sát vào bên tai , để nghe được tiếng thở có phần gấp gáp của , để hơi thở phả lên cái cổ thon gầy nhưng đầy mùi vị nam tính của . biết khi đó còn có thể giữ cái điệu bộ lạnh lùng xa cách như thế với . - "Thần, em muốn liếm cổ , có được , ân?" thà ra mong muốn của bản thân, lại ngước lên nhìn bằng ánh mắt trong suốt nhưng đầy mị hoặc, khó để từ chối lời mời kích thích như vậy từ . biết thường trả lời hay đáp ứng những câu biết xấu hổ như thế nhưng vẫn ra để biết được khát khao là thế. Cả sĩ diện cũng cần. - "Nếu thông minh của bằng nửa tính lẳng lơ của là nhà bác học rồi" - Câu trả lời ăn nhập câu hỏi nhưng lại mang tính công kích ác liệt. - "Ân, phải ?". giận ngược lại còn cười đáng với . "Ý là đề cao mị lực của em? nhướng mày tỏ vẻ xem thường, vẫn đáp lại . - " phải nhiệm vụ của là trước tuần sau phải giúp em học thuộc hết toàn bộ công thức của giáo trình này sao? Em có cách giúp , có muốn thử ? - Càng càng bày ra vẻ mặt quyến rũ của mình, thần hình nghiêng về trước, ngực và tay tì mặt bàn, ép cho bộ ngực sẵn no đủ lại càng căng trướng dưới lớp áo sơ mi bó sát. bàn tay vỗ về chơi đùa với lọn tóc xoăn trước ngực, tay còn lại đặt kế bên bàn tay bàn của , như có như vô tình chạm mỗi lần nhức tay lật sách. khó chịu di chuyển bàn tay mình cách xa bàn tay của , đoạt cơ hội tiếp xúc cơ thể ít ỏi của , khiến hậm hực bĩu môi nhưng dám lên tiếng kháng nghị. ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt , lạnh lùng mở miệng: - " lại toan tính ý xấu gì?" - "Chỉ là vụ cược thôi, để xem nghiêm chỉnh của có cao hơn mị lực của em . Trong thời gian là phút, em có thể làm bất cứ gì để khiến lần chạm vào bất cứ đâu người em, đương nhiên em dùng bao lực hay ép buộc, chính là khiến tự nguyện mà sờ em. Nếu em thắng, em thực cầu trước đó của em, phải để em liếm cổ . Còn nếu em thua, buổi học hôm nay đến đây kết thúc và em học thuộc tất cả các công thức này trước ngày mai. cần tốn thời gian với em ở đây nữa. Ân?" lẳng lặng nghe nhưng lại có bất kì hồi đáp nào. Nhưng trong lòng thực bị lây động . thừa biết bản thân chán ghét ở đây với nhiều như thế nào, trong khí nóng nực lại phải dùng đến nhẫn nại cuối cùng để chiến đấu với cái đầu ngu ngốc, trì độn của . Nãy giờ tốn gần tiếng lại chỉ hai trang giấy nhưng vẫn thể nhớ được dù chỉ chút. khiến người bực mình! - " lên tiếng coi như là đồng ý ?" - xoay trái xoay phải xung quanh mặt để tìm kiếm câu trả lời. Bất quá lần này phá lệ cho cái gật đầu . muốn có được cái giải thưởng hấp dẫn ấy, cũng phần rất tự tin với bộ mặt lãnh cảm ngụy tạo hoàn hảo của mình. - "Thần, là lần đầu đồng ý với em đó! Em vui! Vậy bắt đầu nào!" Sở dĩ đưa ra phần thưởng hấp dẫn như thế với lại vừa tổn thất cho bản thân vì tin chắc mình có thể thắng. Vì có trợ giúp mà..
Chương 3: Ai thua? Ánh nắng gay gắt của buổi trưa hè xuyên qua nỗi tấm rèm cửa xổ nhưng cũng đem đến oi bức, ngột ngạt cho căn phòng tự học của và . Và giờ đây khí lại càng thêm nóng bỏng và ướt át vì chiếc điều hòa đột nhiên ngừng hoạt động. Đó là kết quả sau cái tin nhắn nhờ vã từ gửi đến Mã Nhu, thầm tắt hệ thống điều hòa của căn phòng này - phần trong những lợi thế của . Đầu tiên là đặt chuông điện thoại reo sau phút và đẩy ra chiếc bàn học ngăn giữa và . Và thế là, cuộc vui bắt đầu. đứng thẳng trước mặt , với ưu thế là sắc vóc trời cho, dù chỉ là đứng thôi cũng tạo ra nhiều đường cong lồi lõm đầy mê hoặc. nhìn lại nhưng vẫn ngồi bất động. từ từ tiến lại , từng bước mang theo vẻ hoang dại ma mị, lẳng lơ đến tột cùng. Chiếc áo sơ mi cùng chiếc váy ngắn bó sát vào thân thể nhưng còn cho thấy vẻ nghiêm túc của đồng phục nữa, mà chỉ còn là mảnh vải mỏng nửa che nửa hở vô tình hữu ý khoe ra nội y màu đen quyến rũ của . Xúc tác tạo nên hình ảnh dâm mị đó là nhờ vào mồ hôi từ cơ thể thấm ra ngoài. Cái "lồng hấp" nhân tạo của phát huy rồi. Là cố ý cho thấy phóng đãng của . vòng ra phía sau , cúi đầu ghé vào lỗ tai , hai tay chạm vào bờ vai rộng săn chắc. nũng nịu: - "Thần, có thấy em vì mà "ẩm ướt" ?". từ ngữ nhưng nhiều nghĩa. Quả thực rất ướt.. từ đầu đến chân mà. Lời nhàng nhưng rất tế nhị làm ngón út tay có run khó thấy. phát giác được. tiếp tục vòng ra trước mặt , dưới ánh mắt thờ ơ, đưa tay cởi bỏ hai cúc áo trước ngực. cởi hết, chỉ vừa đủ phô ra nửa phần của bộ ngực sữa căng đầy. nhàng đặt mông tròn trịa của mình ngồi đùi . tay khoác lên vai , tay đặt ngực , bộ ngực nửa kín nửa hở ép sát vào khuôn ngực rộng lớn của . Áo cũng ướt từ lâu, hai thân thể cọ sát khe hở vô tình mài ra đám lửa trong lòng . Tay vẫn bất động, nhưng tâm trí loạn. khắc chế bản thân, muốn nhắm mắt lại để gạt hình ảnh lã lướt trước mặt ra khỏi đầu. Nhưng muốn, vì nếu nhắm mắt, thua nhưng lại thừa nhận rằng kháng cự được ma lực của - thứ mà kinh thường. Thực ra, trong lòng cũng nôn nóng và rối loạn. Phần là vì được tiếp xúc thân mật với theo cái cách trần trụi mà muốn nhất, để biết được thân thể chỉ vì mà động tình. Dù trải qua bao cuộc vui với nhiều người, nhưng ai được chạm vào những bộ phận nhạy cảm người . Nhiều nhất chỉ để họ ôm eo, vuốt ve đôi chân dài trơn mượt hay chỉ là thân mật cọ sát ở vị trí xương quai xanh và cái cổ trắng ngần của , chưa bao giờ hơn, vì cho là họ xứng được nhiều hơn thế. Dù vậy cũng giảm điên cuồng của những món đồ chơi đó đối với . Họ vẫn nghĩ chờ được đến lúc cho họ khám phá cái thân thể phong tình vạn chủng của , ở dưới thân họ kiều xin được vuốt ve, yếm. Bù lại cho thiếu hụt ấy, ra sức mà đem đến khoái cảm đỉnh cao cho những người được hầu hạ. dùng tay, miệng để đưa họ lện đến đỉnh thăng hoa của nhục dục. Điều đó cũng làm họ thỏa mãn lắm rồi. Trở về với thực tại, tin là sắp phải thua. vẫn chưa thấy được biến hóa nào từ trong khi phô ra toàn bộ lẳng lơ vốn có rồi, thiếu điều chưa ở dưới mắt mà tự chơi đùa bộ vị riêng tư mà thôi. phải dám, chỉ muốn quá đường đột mà khiến thêm phần ghét bỏ cái tính phóng túng bản năng của mình. Đúng vậy, nếu là , còn có thế phóng túng, lớn mật hơn thế. Vào những giây cuối cùng, khi còn hy vọng vào chiến thắng của bản thân, co người lại rút vào lòng , hai tay ôm chặt cái cổ kiên nghị, áp khuôn mặt từ ma mị quyến rũ chuyển thành vẻ mặt đáng thương, bất lực áp vào bờ ngực săn chắc ấy. giọng : - "Thần, để được em, khó đến vậy sao?" - Giọng điệu nghe oán trách, ủy khuất khác hẳn với những lời lả lơi, bạo dạn hằng ngày của . Câu hỏi đó có ý hỏi , vì biết trả lời hoặc cho đáp án còn vô tình hơn cái thái độ lạnh lùng, xa cách thường ngày của . chỉ tự hỏi mình. Nhưng biết câu hỏi vô tình ấy lại đánh sập tia nhẫn nại cuối cùng của . Trước khi tiếng chuông điện thoại báo hết giờ, trong tích tắc, bàn tay nãy giờ vẫn buông lỏng kế bên cái bờ mông căng tròn ấy, gần như chạm vào đó, tìm kiếm xúc cảm mượt mà, đàn hồi và mềm mại. Nhưng tiếng chuông chặn lại hành động của , nó vừa đúng ngừng lại bên mép của chiếc váy ngắn. thấy được rời trong tiếc nuối của bàn tay ấy, nó còn cố ý chạm qua làn váy của để rồi trở về vị trí cũ như chưa có gì xảy ra. cúi gầm mặt đứng lên từ trong lòng . Mái tóc ướt đẫm mồ hôi che lấp vẻ mặt thất vọng. tắt tiếng chuông, hít hơi sâu, quay người lại trưng ra bộ mặt kiều ngọt ngào thường ngày hướng vui vẻ : - "Haiz, em biết thắng được Thần của em mà, chỉ là muốn vui vẻ với chút thôi. Chịu thua vậy! Nhưng lần sau em "hiền" như thế nữa đâu. chờ nha, Thần". Dứt lời cho cái hôn gió kêu rồi cầm chiếc túi đắt tiền hướng cửa ra về. Quay lưng về phía , vẻ mặt vui vẻ cợt nhã liền trở nên khó coi, buồn bã nhưng vẫn phải chấp nhận buông bỏ cơ hội được ở riêng với . nhanh chân bước bỏ lại vẫn ngồi im ở đó, ánh mắt chưa giây rời khỏi bóng dáng dần xa của . Khi còn thấy được thân ảnh tinh linh ấy, mới nhìn xuống bàn tay mà sém giây nữa thôi được chạm vào cái nơi căng tròn mềm mại ấy. mơ hồ suy đoán, mà là cảm nhận được qua lớp quần tây của mình. Nơi ngồi lên, vẫn còn vương lai xúc cảm đàn hồi, căng mọng. ý thức được, nghĩ về nhiều hơn chút, nhìn lâu hơn chút và chán ghét ít chút. Nhưng ý câu cuối cùng là gì? Lần sau? Lần này "may mắn" thắng được ở phút chót nhưng cam đoan lần sau có lại may mắn nữa . Nên có cái là "lần sau". Nhưng nếu thực có lần sau, ngại mà sỉ nhục, lăng mạ cái tính lăng lơ, ti tiện đó của rồi rời trong tuyệt tình, lạnh nhạt vì muốn day dưa với phóng túng, rẻ mạt như thế, người dễ dàng phơi bày dâm mị trước mặt đàn ông. khinh thường cái dáng vẻ thiếu thao của , cảm thấy chán ghét khi nghĩ đến bộ dáng lẳng lơ của dưới thân những người đàn ông mà rên rĩ. Vừa rồi chỉ là phút nông nỗi bất chợt, phản ứng sinh lý bình thường của đàn ông khi bị ép trong tình trạng bắt buộc mà thôi. vơ lấy lý do xiêu vẹo để biện minh cho tia mềm lòng đối với . Nhưng giờ đây, cứ tạm chấp nhận cái lý do ngu ngốc kia còn hơn là thừa nhận bị lay động.