1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Để ánh mặt trời sưởi ấm anh - Thiên Thụ & Đại gia ta chính là Nữ Vương

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      ĐỂ ÁNH MẶT TRỜI SƯỞI ẤM



      Tác giả: Thiên Thụ & Đại gia ta chính là Nữ Vương

      Thể loại: đại, thoải mái, HE
      Raw: Tấn Giang

      Editor: Peiria




      Giới thiệu

      Hứa Dương Quang tuy có hai chữ "dương quang" trong tên nhưng lại là mỹ nhân băng sơn hơn kém, mặc dù bản chất vô cùng đáng .

      Tình huống tương tự cũng áp dụng người Phác Nghê Tinh, đằng sau vẻ tươi cười ấm áp giấu bụng ý nghĩ xấu xa.

      Khi đáng gặp phúc hắc cọ sát ra tia lửa, xin đừng ngộ thương người khác!!!

      Nội dung: Tình hữu độc chung, ông trời tác hợp.

      Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Hứa Dương Quang, Phác Nghê Tinh, Bạch Doãn | Nhân vật phụ: Hoa Hựu Hi, Chu Tây Nguyệt | Khác: thuần ái, hài, băng sơn, đáng , phúc hắc.


      P/S: - Tên gốc của truyện là "Doãn hứa dương quang ôn noãn nhĩ" dùng tên nữ chính để chơi chữ: dương quang = ánh mặt trời.

      - Hố đào để giải trí, độ dài ngắn ngắn xinh xinh, chung là hố siêu siêu nông ^^
      Chrisduyenktn1 thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 1: Vừa gặp

      Edit: Peiria

      Lần đầu tiên Hứa Dương Quang và Phác Nghê Tinh gặp nhau là ở sân bóng.

      Mùa xuân là mùa sức sống tỏa ra bốn phía. Băng tuyết từ từ tan rã, suối chảy róc rách theo dòng. Bầu trời giống như được tẩy rửa lần nữa, xanh biếc khiến người ta thích. Mây còn dày đặc, mà là từng đám từng đám điểm xuyết bầu trời xanh thẳm. Đúng vậy, mùa xuân đến, vạn vật sống lại, ánh mặt trời tươi đẹp chiếu sáng mặt đất, là ngày tốt để chơi hẹn hò!

      Chỉ là, đối với cẩu độc thân bị bạn cùng phòng trọng sắc khinh bạn vô tình vứt bỏ mà , quả chính là ngày xui xẻo.

      Hứa Dương Quang mặt biến sắc ôm giáo trình, từ phòng ngủ về phía giảng đường, trong lòng ngừng ai oán: "Mình nhịn, thời tiết tốt như vậy mà phải lãng phí vào mấy tiết học buồn tẻ?! mệt mỏi!"

      Nhưng mà khi dọc sân thể dục, chuyện ngoài ý muốn xảy ra...

      quả bóng đá bất ngờ nện vào đùi khiến lui lại mấy bước: "Mẹ kiếp!? Đau chết bà đây rồi!! Tình huống gì vậy? Ra khỏi cửa bị bóng đập?! Hôm nay quả nhiên nên ra ngoài!" Tuy nội tâm độc thoại phong phú nhưng gương mặt đơn thuần của vẫn nhìn ra bất cứ biểu cảm gì, chẳng qua là đau phát khóc thôi.

      Lúc này, nam sinh đầm đìa mồ hôi chạy tới vội vàng giải thích: "Bạn học Hứa, xin lỗi, bạn có sao ? Có muốn đến gặp bác sĩ ?"

      Hứa Dương Quang lạnh lùng liếc mắt nhìn ta: " sao!" Phủi phủi làn váy dính bụi, chuẩn bị xoay người rời . ngày đen đủi, chẳng lẽ may mắn duy nhất chính là hôm nay mặc váy trắng nhưng để lại quá nhiều dấu vết ư? tự châm chọc, giọng ấm áp ngắt lời , từ từ bước đến gần.

      "A Thành, cậu lời thừa thãi sao? Sức chân của cậu lớn như vậy, bị cậu đá trúng nhất định là có chuyện!" Nhìn A Thành cúi đầu, Phác Nghê Tinh cong môi cười dễ nhận ra, "Nhưng mà, tiết học hôm nay của tôi xong rồi, có thể thay cậu đưa vị này tới phòng y tế." Khuôn mặt đẹp như ngọc cười sáng lạn với Hứa Dương Quang. Làm sao bây giờ, nhìn gần lại càng thấy đáng !!

      Tôi có muốn tới phòng y tế à? Mặc dù có lý do chính đáng để cần lên lớp. Hứa Dương Quang đảo mắt, " cần phiền toái như vậy đâu..."

      Quả nhiên là bị từ chối...

      "Ơ..." Tôi cũng muốn tiến thêm bước tiếp xúc với mỹ nhân băng sơn đáng mà!! A Thành bày ra vẻ mặt rộng rãi nhưng nội tâm lại gào thét.

      Đôi mắt hoa đào của Phác Nghê Tinh hơi nhíu lại: "A, đúng rồi, tôi nhớ tiết sau của cậu hình như là của thầy Hạ nhỉ!"

      Thân thể A Thành chấn động, tại sao lại quên mất tiết học ác sát này chứ... Haizz, cơ hội tiếp xúc tốt mà! Được ở riêng cùng nữ thần! Nữ thần của tôi! A a a!!

      A Thành cắn khăn tay yếu ớt rời ...

      "Bạn học này, chúng ta thôi, vẫn nên để bác sĩ kiểm tra chút, con lưu lại sẹo tốt đâu." Nụ cười như tắm gió xuân kia quả thực làm cho người ta thể từ chối... Cái rắm!!

      "..." Mình có thể từ chối ? Từ chối có tác dụng ?? Hứa Dương Quang cảm thấy cực kỳ vô lực.

      - - - - - hồi xảy ra chuyện - - - - -

      "Bác sĩ vết thương của cậu có gì đáng ngại, bôi thuốc là được rồi." Phác Nghê Tinh sờ sờ mũi, vừa dịu dàng vừa chột dạ nhìn đáng trước mặt, vốn dĩ chỉ muốn viện cớ tiếp cận , ngờ lại tổn thương , đây cũng phải thượng sách. Người nào đó ngầm ảo não.

      "À...." Hứa Dương Quang vừa nghe bác sĩ qua rồi.

      "Đơn xin phép nghỉ giao cho thầy giáo rồi."

      "A...." Đây phải quá tự tiện sao?!

      "Tôi là Phác Nghê Tinh." Mặc dù người đẹp phản ứng lạnh nhạt nhưng Phác Nghê Tinh vẫn rèn sắt khi còn nóng chìa tay.

      "A...." bỏ qua bàn tay vươn ra. Tôi muốn biết cậu tên gì, khoe khoang!! Hứa Dương Quang thầm trong lòng.

      Phác Nghê Tinh lạnh nhạt thu tay về, nụ cười đổi, sau đó hỏi: "Vậy tên của cậu
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 2: “Tình cờ” gặp gỡ ở thư viện

      Edit: Peiria

      Thứ bảy ánh nắng tươi sáng, Dương Quang dọn dẹp xong rời khỏi phòng ngủ, chạy xe đạp trong trường học yên tĩnh, ánh mặt trời sáng sớm chiếu xuống, bóng cây loang lổ nhiều màu in áo sơ mi trắng của , thanh xuân chói mắt.

      nên hỏi tại sao La Hiểu Du cùng, khụ, đây là khác biệt giữa học bá và học tra... (*)

      (*) Ngôn ngữ mạng của Trung Quốc. Học bá dùng để chỉ người vừa thông minh, vừa chăm chỉ và có thành tích học tập vô cùng xuất sắc. Học tra chỉ những người thích học, thành tích học tập kém cỏi.

      Đến thư viện, Dương Quang lấy ra các thứ, rồi hết sức chú tâm vào học.

      học tập tốt sao có thể du học ở trường mình thích đây?!

      "Bạn học, có thể ngồi chung ?" đỉnh đầu bỗng nhiên truyền đến giọng trong trẻo ấm áp.

      Dương Quang ngẩng đầu, Phác Nghê Tinh đẹp trai trắng nõn bỗng đập vào mắt. Hay cho diện mạo quyến rũ! Tuy là câu hỏi nhưng lại tự nhiên ngồi xuống đối diện .

      "..." Thư viện cũng phải của mình tôi, hơn nữa tôi đồng ý ngồi xuống ư?!

      đáng ngờ, từ trước đến nay vào mỗi thứ bảy thư viện đều yên tĩnh, người cũng ít, vậy mà người này cứ muốn cùng ngồi bàn, dù sao cũng thấy kỳ quái (?)! Nhưng nghĩ đến người ta đưa mình tới phòng y tế, cũng gì nữa.

      Hứa Dương Quang nghiêng đầu, tính toán với .

      Bình thường mà , phải lúc này thiếu nữ giống như nai con loạn ư? Tại sao thủ đoạn tiếp cận của Phác Nghê Tinh dưới con mắt của Dương Quang chỉ là kỳ lạ?! Được rồi, thần kinh của thiếu nữ quả nhiên tầm thường!

      "Thứ bảy vắng."

      ...

      "Wow, chân em ."

      ...

      "Cái kia..."

      "Yên nào!" Hứa Dương Quang đặt ngón trỏ ở môi, khẽ thở dài tiếng, ngắt lời Phác Nghê Tinh lải nhải, " ngờ đến phải để xem sách."

      Ánh mắt Dương Quang nhìn sách, hỏi người đối diện.

      Quả nhiên, nữ cương trực sợ nam dây dưa, mỹ nhân băng sơn sợ người nhiều!

      " phải, bạn bè gặp mặt đâu thể chào hỏi được!" Phác Nghê Tinh nhìn Dương Quang, nhoẻn miệng cười.

      Dương Quang bất đắc dĩ, nghĩ thầm, ai làm bạn bè với . "Ừm, chào hỏi xong rồi, vậy chúng ta đọc sách ."

      "Được." ấy là ‘chúng ta’? Phác Nghê Tinh tiện tay lấy quyển sách, ngồi ngay ngắn. Mặc dù đồng ý, Phác Nghê Tinh vẫn nhìn chằm chặp Dương Quang, đắm chìm trong suy nghĩ của mình tự thoát ra được.

      Tóc đen như mực tung bay đầu vai, ánh mắt chuyên chú nhìn sách kế toán trước mặt, lông mi chớp, lớp trang điểm rất nhạt, có thể nhìn thấy cả lông tơ màu trắng xíu. Trong buổi sớm mai yên tĩnh, toàn thân lộ ra ấm áp dịu dàng khiến người ta an tâm.

      Dương Quang tuy cúi đầu đọc sách nhưng vẫn ngăn được ánh mắt đối phương bắn sang. Rất dễ dàng chịu đựng đến mười giờ, Dương Quang khẩn cấp thu dọn đồ đạc, chuẩn bị rời khỏi.

      "Giữa trưa cùng ăn cơm nhé." Phác Nghê Tinh đứng lên, mỉm cười ấm áp. xong cầm lấy sách vở của Dương Quang.

      "Tôi biết chỗ có thịt kho tàu ngon tuyệt." Ánh mắt cong thành hình lưỡi liềm, nhìn .

      Dương Quang vốn dĩ muốn đoạt lại sách, nghe xong hai mắt tỏa sáng, nhưng sau đó bỗng có chút thẹn thùng, làm sao ta biết mình thích ăn thịt kho tàu?! Từ khi đến Thúy Thành, bị mỹ thực ở đây làm cho khuynh đảo.

      Dương Quang đến từ Tô Châu, khí chất nhàn nhạt vùng sông nước hoàn toàn giống khí thế ngất trời nơi này. Nhưng bởi vì mỹ thực lại có thể phá lệ dung hòa vào khí cay nóng.

      Dương Quang biết Phác Nghê Tinh, nam sinh được rất nhiều nữ sinh theo đuổi, làn da trắng trẻ, cao 1m86, còn có đôi mắt đào hoa, khiến gương mặt vốn giống nam giới cương nghị tăng thêm vài phần quyến rũ.

      Quan trọng nhất, chính là con trai duy nhất của Tổng giám đốc tập đoàn Bạch Thị thành phố A, Phác Nghê Tinh. Trong trường đại học, ngoại trừ thường xuyên nghe tích đào hoa của , còn nghe rất nhạy cảm với chuyện làm ăn, khi thành phố A tổ chức hoạt động đổi mới phương thức đầu tư, đề xuất ý tưởng mới mẻ độc đáo, giúp công ty lấy được rất nhiều lợi ích. Nhưng mà theo lý thuyết, tại năm tư như có ở trường mới đúng chứ.

      Hứa Dương quang nghi hoặc, chẳng qua những thứ này có quan hệ gì với .

      "Xin lỗi, tôi có hẹn với bạn cùng phòng rồi." Mặc dù rất muốn nhưng là người dễ dàng bị mỹ thực hấp dẫn như vậy sao? ! Hiển nhiên phải! rất có tiết tháo.

      Huống hồ, tuy biết dụng ý của Phác Nghê Tinh, lại biết nên có quan hệ quá thân thiết với hoa hoa công tử, nếu trở thành kẻ địch của toàn bộ nữ sinh trong trường.

      Phác Nghê Tinh liếc mắt, cười nhìn Dương Quang duỗi tay chuẩn bị đoạt sách, cúi người, "Em đây là sợ tôi?"

      "..." Sợ cái quỷ! Hai mắt lạnh nhạt phóng ra tín hiệu.

      Dương Quang ngẩng đầu, ngạc nhiên chống lại ánh mắt cực nóng, vành tai hơi đỏ lên.

      Phác Nghê Tinh hơi nghiêng người, cố ý khiến cho tay Dương Quang rơi vào khoảng , cùng lúc bước về phía cửa thư viện, "Như vậy, cùng chung thôi!"

      Giọng đằng trước truyền đến, Dương Quang ngơ ngẩn nhìn, hừ, , ai sợ ai, cho dù là tình nhân trong mộng của toàn bộ nữ sinh tình nhân, chị đây cũng bị hấp dẫn! Chỉ là thịt kho tàu thôi, nuốt ngụm nước bọt, quyết đoán bắt kịp.

      Cái khác mặc kệ, ăn cơm lớn nhất! Nhưng mà toàn bộ nữ sinh trường, ngàn vạn lần đừng bắt gặp, đừng bắt gặp, hai tay Dương Quang thầm tạo thành chữ thập.

      Hu hu, ăn bữa cơm cũng dễ mà!

      "Ở đâu?" Người nào đó sốt sắng khó có lúc chủ động mở miệng.

      "Ở chỗ xa." Kèm theo nụ cười tiêu chuẩn của nhà họ Phác.

      ...

      "Sao vẫn chưa đến?"

      Phác Nghê Tinh xoay người đối mặt với Dương Quang, thấy tóc mái của lấm
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 3: Thanh mai trúc mã

      Edit: Peiria

      "Tiểu Dương Quang ~ tối hôm nay chúng ta ăn cái gì đây?" Hiểu Du vứt cho Hứa Dương Quang vấn đề nan giải mang tính thế kỷ.

      Sắc trời tối, nắng chiều màu cam phủ lên trường học tầng ánh sáng dịu . La Hiểu Du dựa lưng vào cây nhãn dưới ký túc xá nghe hát.

      " biết." Dương Quang vừa lật giở cuốn sách ‘Nhà đầu tư thông minh’ mới mượn từ thư viện vừa tùy tiện trả lời người bên cạnh. là, tại sao lại hỏi vấn đề khó như vậy?!! Quá hao tổn tâm trí mà!!!

      La Hiểu Du ở phía sau Hứa Dương Quang nhìn nhìn, "Ừm, nghe thầy giáo cuốn sách này viết rất hay! Tác giả Graham được ca tụng là 'Cha đẻ của phân tích chứng khoán đại', 'Cha đẻ phố Wall', người đặt nền móng cho lý luận giá trị đầu tư, địa vị trong giới đầu tư tương đương với Einstein trong giới vật lý, Darwin trong giới sinh học."

      Dương Quang nghe vậy, cười trêu ghẹo: "Hiếm khi thấy cậu biết nhiều như vậy, thầy giáo mà biết nhất định cực kỳ vui mừng!"

      "Tiểu Dương Quang, cậu học xấu...!" La Hiểu Du tội nghiệp ôm Hứa Dương Quang từ sau lưng, "Haizz, dù bây giờ rất muốn nhìn chút xem rốt cuộc người thông minh có bộ dạng thế nào, nhưng tối nay ăn cái gì cũng rất quan trọng!"

      " ăn cũng sao." Tuy nhiên đây là chuyện thể, nhưng Dương Quang vẫn nhịn được đùa .

      "Đời người ngắn ngủi, ăn, mình ." La Hiểu Du cao giọng, làm ra vẻ bi thương muốn chết.

      Dương Quang cười khúc khích, gương mặt băng sơn kia, cũng chỉ có vào những lúc như này mới tan chảy.

      La Hiểu Du bày tỏ, muốn hôn cái, nếu phải vì ở chốn công cộng, tuyệt đối hôn, tuyệt đối!!!

      "A ~ đúng rồi, nghe quán đồ xiên mới mở ở gần cổng sau, hương vị rất ngon, ?" Hiểu Du đề nghị.

      "Được." Mỹ thực gì gì đó thích nhất ヽ( ̄▽ ̄)

      - - - - - Sau khi ăn xong - - - - -

      "No quá. . . Ăn ngon ghê. . ." Hiểu Du xoa xoa bụng, nét mặt vẫn chưa thỏa mãn.

      "Ừm." Dương Quang tán thành.

      "Nước chấm đậm đà, nguyên liệu cũng rất tươi, tóm lại rất tuyệt. Khen!!" La Hiểu Du tán thưởng.

      Sắp đến cổng trường, giai điệu du dương vang lên, Dương Quang lấy di động ra, nhìn dãy số lạ có tên màn hình, ngắt máy.

      Hiểu Du tò mò nhìn màn hình: "Ai vậy?"

      " biết, chắc là nhầm số." Dương Quang đáp.

      Nhưng mà tiếng chuông lại vang lên, Dương Quang khẽ nhíu mày, vừa chuẩn bị từ chối lại bị Hiểu Du ngăn cản: "Ấy, đừng tắt vội, ngộ nhỡ là người quen nhân hay cuộc gọi khẩn cấp gì sao!"

      Ừm, cũng có lý: "Alo? Xin chào!"

      tiếng cười trầm thấp giống như rượu vang đỏ đậm đà truyền đến: "Dương Quang, là , về!"

      Dương Quang ngẩn ra, mãi mới trở lại bình thường: " Doãn?"

      " còn tưởng rằng em nghe hiểu." Đầu dây điện thoại bên kia cười đùa.

      " Mỹ lâu quá, nghe được giọng , đúng là thay đổi rất nhiều. Nhưng mà Doãn, em nghe người nhà , phải vẫn học tập tại Mỹ ư? phải còn mấy tháng nữa mới tốt nghiệp ư? Tại sao cả số điện thoại cũng thay đổi? Vả lại..."

      Dương Quang như vậy, Hiểu Du chưa từng thấy qua, ngạc nhiên nhìn Dương Quang lộ ra kích động, dong dài.

      "Dương Quang!" Khóe miệng chàng trai thoáng nụ cười dịu dàng, nhàng cắt ngang câu hỏi liên tiếp của , "Em xoay người lại !"

      Cái...
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 4: Mưu lược tình

      Edit: Peiria

      Phác Nghê Tinh xong, đứng dậy bước đến căn phòng khác.

      Người biết chuyện tặng cho Phác Nghê Tinh nụ cười xấu xa, thầm xoa tay, ngoại trừ muốn theo nghe lén vẫn là muốn theo nghe lén?!

      La Hiểu Du xông lên ôm lấy Dương Quang, "Số đào hoa đến rồi!" Dứt lời, đẩy thiếu nữ về phía Phác Nghê Tinh.

      "Cạch" Phác Nghê Tinh đóng cửa phòng, xoay người nhìn về phía thiếu nữ. quan sát Dương Quang dưới lần, ánh mắt phát sáng.

      "Dương Quang." Phác Nghê Tinh chậm rãi đến gần thiếu nữ.

      Dương Quang muốn chạy trốn bởi vì cảm thấy có chỗ là lạ, tuy nhiên chân của giống như bị keo dán giữ chặt, trơ mắt nhìn chàng trai từ từ áp sát , cho đến khi đối phương cúi người, để mũi hai người kề nhau.

      Hôn ! Trong đầu có thanh ngừng gào thét.

      Phác Nghê Tinh khẽ cười, mũi thở ra hơi nóng nhàng mà phả lên mặt thiếu nữ. Chỉ là da thịt kề nhau như vậy khiến cả người Dương Quang cứng ngắc, tài nào nhúc nhích được.

      Thiếu nữ chầm chậm ngẩng đầu, nhìn Phác Nghê Tinh tuấn, tự tin, nét mặt phấn khởi.

      Khóe miệng Dương Quang căng ra, tay đánh "bốp" thẳng mặt chàng trai, làm cho đầu tránh ra xa mét.

      Ừm, quả nhiên khí tươi mát hơn rồi!

      Đây chỉ là phỏng vấn đơn thuần thôi sao? Hay vẫn là có công tâm kế nào đó?

      Ặc, kết quả hơi xấu hổ. . .

      khuôn mặt trắng trẻo của Phác Nghê Tinh ra vết đỏ.

      ... Chỉ muốn hôn vợ thôi mà, dễ dàng lắm sao? Phác Nghê Tinh bắt đầu hoài nghi nhân sinh →_→

      Dương Quang nhìn Phác Nghê Tinh, lạnh lùng liếc mắt mắt rồi về phía cửa, Phác Nghê Tinh kéo cánh tay của , bị thiếu nữ hất ra cũng là chuyện nằm trong dự đoán.

      Giọng Phác Nghê Tinh mềm xuống: "Vừa rồi là tôi đúng, xin lỗi em."

      Trái tim Dương Quang vẫn đập thình thịch, hiểu như vậy nghĩa là gì, chẳng lẽ là mình có cảm tình với ? Nếu tại sao nội tâm rung động lâu vẫn thể bình ổn?

      "Còn gì muốn nữa ?" Dương Quang cố gắng trấn định, thể loạn, thể loạn. nhìn mặt Phác Nghê Tinh giống như bị lửa thiêu, chẳng lẽ là mình dùng quá sức? Nhưng ràng chỉ đẩy mặt ra, tại sao ngay cả cổ cũng đỏ rồi!

      Dương Quang có chút hối hận vì hành vi vừa nãy, lại thẹn quá thành giận. Ai bảo ta ngăn mình hô hấp, hừ, đáng đời! Dương Quang căm giận nghĩ.

      " ta là ai? Người đàn ông đứng ngoài cổng trường ngày đó?" Nhắc tới đây Phác Nghê Tinh vừa phẫn nộ vừa uất ức, giống y ông chồng bắt gặp vợ mình hồng hạnh vượt tường.

      Đảo mắt cái, Dương Quang liền hiểu người Phác Nghê Tinh hỏi là Bạch Doãn.

      Nhưng. . .

      " liên quan đến ." Bạn học Dương Quang xinh xắn kiêu ngạo login.

      "Có liên quan! Em trả lời trước ." Người nào đó nóng nảy.

      "Hình như câu này liên quan đến phỏng vấn phải." Dương Quang tỏ vẻ muốn ở lại, " còn gì tôi ."

      Tôi , thế nào?!

      Vừa mới di chuyển, tay Dương Quang lực phía sau lôi kéo, xoay vòng đụng vào ngực Phác Nghê Tinh, bàn tay thay vì ngăn Phác Nghê Tinh tránh cho cơ thể hai người tiếp xúc, bằng sờ ngực .

      Cơ ngực này tập luyện tệ. Khụ khụ!

      Cánh tay còn lại bị Phác Nghê Tinh đè phía sau. Tim đập loạn xạ. Nhìn Phác Nghê Tinh, lại nhìn kỹ vào đáy mắt sâu hút của , thâm thúy mà cố chấp.

      Phác Nghê Tinh hết sức ân hận vì hành vi của chính mình, hai mươi mấy năm chưa bao giờ kích động như thế. khẩn trương muốn biết quan hệ giữa và người đàn ông xa lạ kia, vốn có thể dùng phương thức khác thăm dò, nhưng người đàn ông này phải người trong trường, ảnh chụp mạng và biển số xe cũng rất mơ hồ khiến thể nào xuống tay.

      Mùa xuân vốn cần phải chiêu sinh, nhưng để moi được tin tức từ miệng , mới bố trí buổi phỏng vấn hôm nay, hơn nữa còn nhờ bạn cùng phòng A Thành ra tay, liên hợp với bạn cùng phòng của Dương Quang là La Hiểu Du, giúp kế hoạch được thuận lợi tiến hành.

      La Hiểu Du cảm thấy có thể giúp Dương Quang thúc đẩy chuyện tốt
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :