1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Đặc công manh phi - Đường Tô Tô (223) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Đặc Công Manh Phi
      [​IMG]
      Tác giả: Đường Tô Tô
      Nguồn: tuyetviyeuho.wordpress.com
      Convert: xxx
      Thể loại: Xuyên , dị giới, hài, ngôn tình
      Độ dài: 223 chương + 3PN
      Edit: Tuyết Vũ
      Beta: Tử Yên tỷ




      Giới thiệu:

      Nàng mở miệng cắn xuống người mĩ nam, lại hung hăn kéo xuống : “Mỹ nhân, ngươi bị bổn tiểu thư đóng dấu, từ nay trở ngươi chính là người của bổn tiểu thư, nếu dám thích người khác, bổn tiểu thư phế ngươi !” Nhưng mĩ nam thuần khiết này lại là sói xám khoác da dê, cực phẩm ác ma! Nàng ngoan, nghe lời, y rất thích ý, mượn cơ hội này đến sửa chữa nàng.

      A, tranh bánh bao tranh khẩu vị, đây là thời đại của vũ lực, quả đấm lớn chính là đạo lý cứng rắn, hồi mưu kéo tới, là nàng rơi vào cạm bẫy của người khác? Hay là người khác rơi vào cạm bẫy của nàng?

      Tình thân, tình , tình bằng hữu, giả giả, đều cường giả (kẻ mạnh) là đơn, trong khi nàng lên con đường cường giả, bên cạnh có bọn họ nàng cảm thấy thỏa mãn.​

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      QUYỂN I: CÙNG ÁC MA THÀNH LẬP 10 NĂM ƯỚC HẸN


      Chương 1: Nhiệm vụ hoàn thành tiền thù lao 500 vạn.

      Trong thế giới sát thủ, có tên mà có chẳng qua cũng chỉ là danh hiệu, bởi vì bất cứ lúc nào bạn cũng có thể chết, sau khi bạn chết lập tức có người thay bạn tiếp nhận vị trí, kể cả danh hiệu của bạn.

      Ở quốc gia R, tổ chức sát thủ quốc tế thứ hạng là dựa theo 26 chữ cái để xếp hạng, A là sát thủ cao nhất, sau đó cứ thứ tự cứ theo bảng chữ cái mà tính.

      Mà trước mắt nữ chủ K1 là sát thủ quốc tế ở vị thứ 11 trong bảng xếp hạng.

      “K1 đây là đối tượng nhiệm vụ lần này.”

      Bên trong gian phòng khép kín, từ trong máy tính truyền đến thanh trầm thấp, khàn khàn, giọng của người đàn ông.

      Cầm lấy tài liệu đặt bàn K1 suy đoán mở ra…

      Tên: Long Uy

      Thân phận: Con của phó bang chủ Long bang.

      Tuổi: 28 tuổi.

      Sở thích: phụ nữ, hút thuốc phiện.

      ……

      Bên cạnh còn lộ ra tấm ảnh của Long Uy.

      K1 mắt to chớp chớp, ra người đàn ông này bộ dáng giống như đầu heo, đúng là vứt hết mặt mũi của cha !!

      K1 rất hiểu hỏi: “Đầu, loại đầu heo này cũng để cho tôi ra động thủ?” sợ bẩn tay mình.

      Người đàn ông giải thích: “Bên cạnh bố trí vệ sĩ 24 giờ rời người, trước có phái người tiếp cận nhưng cũng đến gần được, cũng biết, bên trong chúng ta chính là nữ…”

      K1 trừng lớn mắt, gào khóc : “Đầu, để tôi lợi dụng sắc đẹp…” Đây tư liệu về đầu heo có viết, mê , ack… Đầu, đúng là…

      “Nhiệm vụ hoàn thành, tiền thù lao 500 vạn!”

      “OK, tôi nhận.”
      Loại đầu heo này cũng có người ra ngàn vạn để mua đầu heo của , đúng là ngạc nhiên.

      Tổ chức sát thủ của K1 tiền thù lao luôn được nữa so với tiền họ thuê.

      Nghĩ đến bản thân hai năm qua, lên được vị trí K1, trước mắt đầu của cũng chỉ có giá trị 50 vạn bảng mà thôi!!

      “Ừ, toàn bộ hãy cẩn thận làm việc, lần này được chúng ta tìm cơ hội khác.”

      “Yên tâm Đầu, nhất định lần giải quyết .”
      Biết Đầu lo lắng an toàn của , K1 thực cảm động, dù sao những tổ chức sát thủ khác lão đại chính là trung tâm mặc kệ sống chết của cấp dưới.

      “Đêm nay, ’Khu giải trí Khải ’!”

      “Ừ, tôi đây trước chuẩn bị.”
      K1 xong, cầm tư liệu về gã đầu heo ra khỏi phòng.

      Ban đêm chiếc xe thể thao màu đỏ mỹ lệ chói mắt dừng lại ở ‘Khu giải trí Khải ’.

      Cửa xe mở ra, K1 thân váy gợi cảm hở lưng, tóc xõa vai.

      Mang đôi giày cao gót 7cm ra khỏi xe thể thao.

      Chung quanh tiếng cười lập tức vang lên.

      K1 gợi lên khóe môi khêu gợi, ném cho mọi người ánh mắt phong tình vạn chủng, cầm lấy túi xách vào bên trong…

      **************************************
      Nguồn: tuyetviyeuho.wordpress.com

      Chương 2: Tôi muốn mua áo mưa .

      “Ta kháo, nàng này quá M, trước kia lão tử chưa từng thấy qua?” Long Uy đứng ở lan can lầu hai nhìn K1 theo cửa lớn vào .

      “Lão Đại, này hôm nay mới đến chỗ này của chúng ta, trước kia tới.” Tên đàn em hết sức chân chó* giải thích. (*Chỉ loại người hay xun xoe, nịnh nọt)

      “Lão tử lát nữa thượng nàng này, tụi bây chịu trách nhiệm thu phục.”

      “Dạ dạ, em lập tức làm.” Tên đàn em xong, liền từ lầu hai chạy xuống.

      biết tên đàn em cùng tiểu tinh kia cái gì, Long Uy chỉ biết tiểu tinh câu hồn người kia ngẩng đầu nhìn mình, sau đó đối với tên đàn em gật gật đầu, liền theo tên đàn em lên đây.

      Long Uy toàn thân nóng đến nhiệt huyết sôi trào, nhìn tiểu tinh kia dưới thân dục vọng của liền vươn cao như đỉnh núi.

      Nghĩ đợi lát nữa có thể đem tiểu tinh kia đặt ở dưới thân, tay liền mò mẫm an ủi hạ thể của mình.

      K1 vừa vào cửa liền nhìn thấy Long Uy ở lầu hai, cho nên mới cố ý đứng lại ở cửa chính vì khiến cho Long Uy chú ý.

      Quả nhiên kia sắc phôi (kẻ háo sắc) rất nhanh liền cắn câu.

      đợi K1 mở miệng, Long Uy phen nắm tay K1, liền hướng phòng tư nhân của đến.

      Lưu cho người phía sau câu: “Đều đứng ở bên ngoài, cho người tiến vào quấy rầy lão tử.”

      vào, Long Uy liền giống như con khỉ nhào về phía K1, K1 linh hoạt né tránh.

      bên quyến rũ Long Uy, bên quan sát phòng này tìm kiếm lối ra chạy trốn.

      Dựa vào gian phòng này là gian phòng kín, trừ bỏ cửa lớn bên ngoài có cái khác.

      “Tiểu tinh, đến đây cho lão tử nếm thử chút hương vị của em…”

      Quần áo người Long Uy sớm cởi sạch.

      “Đừng nóng vội, để tôi ’hầu hạ tốt’.” bàn tay che phủ ánh mắt Long Uy. Tay kia người Long Uy chậm rãi khiêu khích…

      Đột nhiên… Long Uy kêu lên tiếng đau đớn, ngã sấp xuống ghế sa lon.

      “OK, làm xong!” K1 vỗ vỗ tay.

      cây băng châm , trực tiếp cắm vào trái tim Long Uy, băng châm được K1 thoa kịch độc, hơn nữa với lực đạo của K1, chuẩn xác sai tiến vào tim của , băng châm ở bên trong trái tim Long Uy hòa tan, biến thành bãi nước.

      Lúc này Long Uy liền giống như ngủ.

      K1 sửa sang lại quần áo, mở cửa.

      “Kia bên trong có áo mưa , ta muốn mua áo mưa , thiếu gia của các người để cho tôi .” xong K1 còn mở cửa để cho bọn họ nhìn thấy Long Uy đưa lưng về phía bọn họ.

      “Để tôi tao, mày vẫn là theo bồi thiếu gia .” Tên đàn em hết sức chân chó , hai mắt nhìn đăm đăm vào thân hình câu người của K1.

      K1 tay đặt ở ngực tên đàn em, làm nũng : “Tôi quen mang loại, đẹp trai biết, như thế nào đây? Tôi đối với áo mưa nhưng là rất kén chọn, thiếu gia cũng đồng ý cho tôi tự mình mua, muốn chọc giận thiếu gia các mất hứng.’’

      có K1 làm cho tâm ngứa chút tên đàn em lắc mạnh đầu, nếu đại thiếu gia mà tức giận, là chết người, vì thế đành phải nhìn theo K1 rời .

      Ngay khi K1 nở nụ cười ngồi lên xe bên trong xe truyền đến tiếng tích… Xe thể thao màu đỏ mỹ lệ của K1 phịch tiếng nổ, nổ tung trước cửa ‘Khải giải trí thành’…



      Chương 3: MG biến thành con nít.

      Hồng Tụ đế quốc, Hồng Tụ năm 13.

      Hồng Tụ đế quốc, quân thần thế gia Mộc tướng quân phủ hôm nay chính là ngày Mộc gia cửu tiểu thư tròn tháng, Mộc gia ba đời người rốt cục có nữ , có thể thấy được chuyện này rất trọng đại?

      Triều đình văn võ bá quan đến đông đủ, danh môn vọng tộc thiếu người, mà ngay cả hoàng cung đều có người đến tham dự, có thể thấy được Mộc gia ở Hồng Tụ đế quốc uy danh là lớn!! Cỡ nào được lòng người.

      K1 mở mắt ra, nhìn mình cánh tay ngắn chân ngắn bụ bẫm, đây là đầu thai?

      Thế nhưng cũng quá nhanh ? Ánh mắt dùng sức chớp hai cái, nghĩ đến khi mình lên xe, còn chưa kịp phản ứng xe liền nổ mạnh.

      Xem ra linh hồn của xuyên qua.

      Chẳng qua tiếc là, đến chết cũng biết ai ở trong xe đặt bom mini.

      Nếu để cho biết, nhất định phải cho người nọ sống bằng chết!!

      Mộc Nghiên, đột nhiên trong đầu nhảy ra hai chữ này, K1 biết đây là tên tại của , K1 nghĩ tới mình cũng có tên.

      Chữ, Mộc Nghiên, tệ, rất thích, tại kêu Mộc Nghiên, còn là sát thủ K1!!

      (từ giờ trở nữ chính xuyên qua nên Tuyết gọi bằng nàng nhé.)

      “Nhanh lên chút, lão gia thúc dục, mau ôm tiểu thư đại sảnh, tiểu thư muốn bắt chu*” Theo thanh , cửa phòng bị người mở ra.

      *(cái này Tuyết cũng biết, chắc giống như phong tục khi tròn tháng của trẻ con ở cổ đại)

      “Ừ!”

      Mộc Nghiên nhanh chóng nhắm mắt lại, có lầm hay ? Đây là nơi nào vậy?

      “Tiểu thư, tiểu thư, người tỉnh tỉnh.” Nha hoàn bên ôm Mộc Nghiên bên lay động nàng tỉnh.

      Mộc Nghiên mở mắt ra, hai mắt giống như ngôi sao phát sáng trong đêm tối, xinh đẹp cực kỳ.

      “Lão thái gia, lão gia ,phu nhân tiểu thư mang đến.” Nha hoàn đem Mộc Nghiên giao cho tay tướng quân phu nhân.

      “Nghiên nhi, đến mẫu thân ôm cái!” Tiêu Băng Nhi, đại mỹ nhân của Hồng Tụ đế quốc, cũng là mẫu thân của Mộc Nghiên.

      Mộc Nghiên mắt to chuyển chuyển, thấy ràng tất cả trước mắt, nàng rốt cục biết mình xuyên qua đến nơi cổ đại.

      OMG nàng tại chỉ là trẻ con, lại còn là trẻ con ở cổ đại, híc nàng nên vui hay nên buồn?

      Xem như hết, xem như chính mình đầu thai sống lại.

      tại nàng muốn ở trận nổ mạnh bị nổ chết.

      Tiêu Băng Nhi mẫu thân của Mộc Nghiên, ôm lấy Mộc Nghiên nằm ở bàn lớn, bàn lớn đặt đầy cầm, kì, thư, họa, trang sức, bút… và còn rất nhiều đồ vật này nọ…

      *********************************
      Nguồn: tuyetviyeuho.wordpress.com

      Chương 4: Đùa giỡn tiểu nghiệt mĩ nam.

      Trước mắt đều là những nhân vật có máu mặt ở Hồng Tụ đế quốc, quan viên triều đình đều tới.

      Mộc Nghiên đầu tiên là nằm úp sấp ở bàn, chán ghét quét mắt những thứ bàn, sau đó chậm rãi dựa vào mảnh gỗ chính mình đứng lên.

      Mọi người mở to hai mắt, này…Này…. Nàng thậm chí đứng lên.

      Mộc Nghiên sờ sờ cái mũi, hai tay vòng trước ngực nhìn mọi người.

      “Nghiên nhi, mau chọn, những thứ này ngươi thích cái gì?” Mộc gia các nam nhân, các nữ nhân đều cùng nhau .

      “Thích…Các ngươi nghĩ những thứ trẻ con này cũng xứng với bổn tiểu thư?” Thanh non nớt trong đại sảnh vang lên.

      Mộc Nghiên khuôn mặt hồng hào bụ bẫm lộ vẻ tươi cười xấu xa, nhìn phía dưới đám người hóa đá.

      Người ở Tướng quân phủ, từ chủ nhân đến khách mời, đến cả người hầu, tất cả đều hít hơi.

      Thế nhưng tiểu nữ hung này, thế nhưng chuyện…

      Trong đêm, tiểu thư Mộc gia đầy tháng có thể mở miệng chuyện truyền khắp toàn bộ kinh thành. Kia bộ dạng bé kiêu ngạo, giọng điệu cuồng vọng, mọi người hôm đó tham gia yến hội ngừng hâm mộ, nàng là thiên tài của Mộc gia

      Ngày hôm đó Mộc Nghiên ngủ trưa, đột nhiên cảm giác được đầu có đạo ánh mắt nóng rực, mạnh mẽ mở mắt.

      Chống lại đôi mắt đen câu người, Mộc Nghiên chớp chớp mắt, nhìn tiểu nam hài trước mắt, khoảng mười tuổi đứng ở trước giường ngủ của mình, đôi con ngươi đen mị hoặc lòng người nàng nhìn cảm xúc cứ như vậy chớp cũng chớp mắt nhìn mình.

      Khuôn mặt tuấn tú, mi thanh mục tú, mũi cao thẳng, khuôn mặt nhắn hoàn mỹ tỳ vết.

      Oa ca ca, đây, đây là người sao? Mộc Nghiên trong lòng gào thét nghiệt!!

      Nam tiểu nghiệt nghĩ tới trẻ con vừa rồi còn ngủ đột nhiên tỉnh, hơn nữa khuôn mặt nhắn bụ bẫm của nàng xuất mấy loại biểu tình.

      Mộc Nghiên vươn tiểu cánh tay, vẻ mặt tươi cười xấu xa: “Tiểu mỹ nhân, đến ôm cái.” Oa ca ca này tiểu nam hài soái.

      Nam tiểu nghiệt cứ như vậy nhìn tiểu nữ trước mắt, bỗng nhiên vươn tay ôm lấy tiểu Mộc Nghiên…



      Chương 5: Mười năm ước hẹn ngươi là của ta.

      Nhìn tiểu Mộc Nghiên chảy nước miếng, khuôn mặt bụ bẫm ánh mắt sáng như mùa thu, cặp mắt linh động giống như ngôi sao phát sáng! Giờ phút này chính là nhìn mình chằm chằm…

      Trái tim, phù phù nhảy…

      “Tiểu mỹ nhân ngươi mấy tuổi?” Oa oa, tiểu nghiệt cũng ôm nàng, mặc dù mĩ nam Mộc gia rất nhiều, nhưng là vẫn đáng như vậy.

      “Mười tuổi.” ràng vẫn là tiểu bất điểm (trẻ ) nhưng là thanh của nàng khiến cho người ta có cảm giác thực chững chạc, rất êm tai.

      Xỉu, so với tại lớn hơn mình mười tuổi, bất quá như vậy suất, sau này trưởng thanh nhất định thành nghiệt, nàng phải tiên hạ thủ vi cường.

      “Tiểu mỹ nhân, ngươi lại đây.” Mộc Nghiên đối với tiểu mĩ nam ngoắc ngoắc ngón tay…

      Nam tiểu nghiệt nghe lời cúi đầu, sau đó đầu kia tiến gần… Gian kế đạt được, Mộc Nghiên hướng môi tiểu mĩ nam giống như ăn thạch hoa quả, há mồm liền cắn lên…

      Sau khi gặm vài cái, Mộc Nghiên vỗ tay tươi cười hớn hở : “Tiểu mỹ nhân, ngươi muốn bị bổn tiểu thư đóng dấu, từ hôm nay trở ngươi chính là người của bổn tiểu thư, oa ha ha ha, cho ngươi thích người khác a, bằng hừ hừ, bổn tiểu thư thiến ngươi!”

      Nam tiểu nghiệt còn chưa có phục hồi lại, lòng dạ đều ở vừa rồi Mộc Nghiên hôn lên mặt , môi của nàng mềm mại ngọt ngào, so với bất kì đồ vật gì nếm qua đều ngon hơn, khiến say mê.

      Nhìn trong lồng ngực người này tiểu quỷ tiểu nữ oa, nam tiểu nghiệt xấu xa cười, học bộ dáng của Mộc Nghiên hôn lên cái miệng nhắn của Mộc Nghiên ngụm.

      Uhm thơm quá, có loại cảm giác thấm vào nội tâm, người nàng tản ra nhàn nhạt hương hoa quế.

      “Nha đầu nhớ kỹ, ngươi tại cũng là của ta, nếu ngươi dám hôn người khác, ta khiến cho bọn họ hài cốt cũng còn!” Ngữ khí bá đạo mang theo nụ cười ác ma nhìn tiểu bất điểm trong lồng ngực.

      Mộc Nghiên kinh hãi, người này vừa mới cái gì? Nàng dám hôn người khác đem người ta cho làm? Ngất…

      Vươn ngón tay trắng nõn nhéo nhéo khuôn mặt bụ bẫm của Mộc Nghiên : “Nhớ kỹ, ngươi kiếp này chỉ có thể là của ta, cũng chỉ có thể thuộc về mình ta, mặc kệ môi của ngươi, thân thể ngươi, nếu có ai đụng chạm ta ngại diệt cửu tộc…” Ngữ khí ôn nhu, nhưng lời ra khiến thân mình Mộc Nghiên run rẩy, xong rồi xong rồi nàng gặp phải ác ma…

      Bất mãn quơ tiểu nắm tay gào khóc kêu: “Này, ngươi ấy hãy xưng tên ra.” tiểu gia hỏa này đảo khách thành chủ, ràng nàng xem thích , tại ngược lại toàn bộ.

      “Ha ha… Nha đầu, chờ ta… Mười năm, mười năm sau ta tới tìm ngươi…”

      “Dựa vào, mười năm, a mười năm ta cũng chỉ mới mười tuổi còn là đứa trẻ , ngươi tìm cái P?” Mẹ nó mười năm, vậy tiểu mĩ nam hai mươi tuổi, chính mình vẫn là tiểu bất điểm, ngạch… Nghĩ như thế nào cũng cảm thấy quái dị.

      “Mười năm sau ta trở lại bên cạnh ngươi, bảo vệ ngươi thương ngươi, rời ngươi nữa bước…” xong, nam tiểu nghiệt lại hôn lên trán tiểu Mộc Nghiên, đây là lời hứa hẹn.

      “Nha đầu, ngàn vạn lần thể quên ta, bằng ngươi bị sữa trị thực thảm…” Dứt lời, nam tiểu nghiệt buông Mộc Nghiên rời .

      “Này này, ngươi ấy trở lại, dựa vào, ngươi còn cho bổn tiểu thư biết ngươi là ai? Tên gì đâu? Này… Dựa vào!!” Mộc Nghiên tức giận mắng to, này tiểu mĩ nam tự nhiên cũng quay lại.

      Khóe miệng giơ lên, Mộc Nghiên lẩm bẩm : “A… Mười năm sao?”

      **********************************

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Nguồn: tuyetviyeuho.wordpress.com
      Chương 6: Đều là thông minh gây họa.

      Từ khi tiểu nữ Mộc gia là thiên tài tình truyền ra, mỗi ngày gần như Mộc gia có người đến xem phỏng chừng rất nhiều.

      Bởi vì mới nhất có tin tức Mộc gia người này là thần đồng, cần phu tử dạy học chính mình làm thơ (Lời tác giả: mượn các thi nhân cổ đại), có thể viết chữ… Mỗi người đều lòng hiếu kỳ, đều muốn nhìn xem chút, người trong truyền thuyết kỳ tài tiểu nữ oa.

      Mộc Nghiên kháng nghị, nàng cũng phải con khỉ trong vườn thú,làm cái gì đều đến xem chính mình? Mặc dù nàng là mỹ nữ, nhưng là nàng cũng thích người khác đem nàng giống con khỉ quan sát.

      lầm bầm, mấy ngày sau, đại môn Mộc gia trực tiếp đóng cửa, cửa đứng hai hàng thị vệ, ai muốn tiến Mộc tướng phủ? Trước qua được bọn họ sau.

      “Ai nha, tiểu tôn tôn của ta, đến gia gia ôm cái.” Mộc Thiên Bá, Mộc gia gia chủ, tam triều nguyên lão của Hồng Tụ đế quốc, từng chiến trường uy danh hiển hách Chiến thần, tại trong nhà xuất thần đồng như vậy, là có hàng ngạn hàng nghìn sủng ái tập trung vào thân!!

      “Gia gia, lão gia gia người vẫn là nghĩ ngơi , ta sợ người mệt.” Mộc Nghiên ngồi ghế, tiểu cánh tay chân căn bản là có sức lực, nhưng là gia gia nàng đều lớn tuổi, vẫn là cần ôm chính mình tốt hơn, miễn cho chính mình mập mạp khiến lão nhân gia mệt.

      “Nhìn này, cháu Mộc Thiên Bá ta hiểu chuyện, tại biết đau lòng gia gia.” Mộc lão gia tử ở đại sảnh cười , bên cạnh là nhi tử, thê nhi, tôn tử, đám thực bất đắc dĩ.

      Trong nhà Mộc gia ba đời, Mộc lão gia tử lại càng sống càng có tư thái của tuổi trẻ, giờ chính là thực nhàn rỗi, mỗi ngày có việc gì trước hết thao luyện bảy tôn tử tập luyện, sau chơi với tiểu cháu .

      Ban đêm, là thời điểm Mộc Nghiên thích nhất, mặc kệ là ở đại hay ở đây, nàng nhất chính là ban đêm.

      Nha hoàn hầu hạ của nàng muốn ở bên cạnh nàng ngủ, Mộc Nghiên người ngồi ở giường, suy nghĩ mọi chuyện.

      Bỗng nhiên hơi thở lành lùng truyền đến.

      Mộc Nghiên nhíu mày, thanh non nớt cùng thúy sinh (giòn giã cứng ngắc) vang lên: “Vị tiền bối nào ở bên ngoài? đến đây xin mời vào !”

      Người tới thân áo xanh, tóc hoa râm, tuổi tương đương với gia gia của nàng, ánh mắt sắc bén, vừa vào cửa liền nhìn tiểu nãi oa giường.

      “Tiểu nãi oa, vừa rồi là ngươi chuyện với lão nhân?’’ Qủy y hỏi, hôm nay sở dĩ xuất ở đây, đơn giản là người Hồng Tụ đế quốc đem Mộc gia tiểu thư Mộc Nghiên cùng thần nữ chuyển thế giống nhau, cho nên mới đến đây nhìn cái, nhìn thấy tiểu nha đầu này nhìn thấy mình bộ dáng chút sợ hãi, Qủy y biết mình đêm nay có uổng phí chuyến này…



      Chương 7: Đầu năm nay còn phải cầu xin: Van xin nàng làm đồ đệ.

      “Lão đầu, khuya, ngươi tới nhà chúng ta làm gì?” Mộc Nghiên chút cũng sợ hãi lão quái nhân trước mặt này, con ngươi đen nhánh dò xét người quỷ y.

      “Ha ha… tồi, tồi, cháu Mộc Thiên Bá quả nhiên quyết đoán.” Qủy y cười ha ha, còn lo sợ thân tuyệt học của chính mình có truyền nhân, giờ trước mắt này tiểu nãi oa càng xem càng vừa lòng.

      “Tiểu nãi oa, tới gọi tiếng sư phụ nghe chút.”

      “Hừ, quái lão đầu, ngươi phải là mộng du ?” Bảo Mộc Nghiên nàng gọi sư phụ? Hơn nữa quái lão đầu này là ai?

      “Tiểu nãi oa, ngươi có biết lão nhân là ai? Ở Hồng Tụ đế quốc này còn chưa có người dùng khẩu khí loại này chuyện với ta, mà ngay cả gia gia của ngươi Mộc Thiên Bá cũng dám.” Qủy y bộ dáng ra vẻ hung ác, nghĩ muốn dọa tiểu nãi oa trước mắt này.

      Mộc Nghiên cho ánh mắt xem thường, nàng là trẻ con vừa mới sinh ra lâu, sao biết được là ai? là chê cười.

      “Ngươi … Ngươi…” Bị tiểu nãi oa tuổi khinh thường, quỷ y tức giận ra lời.

      “Ta ta cái gì? Lão đầu nhanh chạy về nhà tắm rửa rồi ngủ ,bổn tiểu thư mới khinh thường làm đồ đệ của ngươi đâu!” Mộc Nghiên nghĩ mở ra chăn của mình, liền chui vào ngủ, mặc kệ .

      “Tiểu nãi oa, nghe kĩ, lão nhân ta chính là mặt quỷ Dược Vương, người đời gọi là quỷ y!”

      Mặt quỷ Dược Vương? Nghe tên hẳn là nhân vật rất giỏi, hơn nữa trước gia gia của mình cũng dám dùng khẩu khí như vậy với ?

      Xem ra người này rất lợi hại,nhưng là lợi hại liên quan gì nàng? “ biết!”

      Quỷ lảo đảo cái suýt ngã sấp xuống, nhìn tiểu nãi oa chui vào chăn, hoàn toàn để ý chính mình.

      nóng nảy, tính tình được võ lâm công nhận là người có tính tình cổ quái nhất.

      nghĩ tới đồ đệ xem trọng tính tình so với còn lớn hơn, chẳng lẽ đây là vỏ quýt dày có móng tay nhọn?

      được được, nhất định phải thu phục tiểu nha đầu này.

      Vì thế quỷ y trực tiếp qua, ôm lấy tiểu Mộc Nghiên, đối với tiểu Mộc Nghiên kể ra tích hùng của mình…

      ***********************************
      Nguồn: tuyetviyeuho.wordpress.com
      Chương 8:Miễn cưỡng nhận ngươi làm sư phụ .

      Quỷ y lão nhân thao thao bất tuyệt xong, tiểu Mộc Nghiên nghiêm túc nghe, nghĩ tới lão nhân này chính là trong “Tứ đại quái nhân” quỷ y mà gia gia .

      Nhưng mà, liền như vậy làm đồ đệ của có thể hay chịu thiệt?

      Nhưng là nếu có sư phụ lợi hại như vậy,kia sau này mình phải… hì hì.

      “Như thế nào? Tiểu tổ tông ngươi đáp ứng lão phu ?” Qủy y muốn có biện pháp, này tiểu tổ tông làm sao khó hầu hạ như vậy?

      “Nhìn ngươi thành tâm như vậy, ta liền miễn cưỡng đáp ứng ngươi.” Mộc Nghiên thực hào sảng vỗ vỗ ngực quỷ y.

      Phì… Nội thương, này tuyệt đối là nội thương nghiêm trọng, người khác đều quỳ để van cầu làm sư phụ, tại chế giễu, ngược lại cầu người khác làm đồ đệ.

      Bất quá, tiểu nha đầu thân thể rất tốt, xương cốt cũng là hiếm thấy, là võ học kỳ tài hiếm thấy, hơn nữa đầu óc thông minh, ừ hừ, đến lúc đó cho ba lão bất tử kia hâm mộ .

      “Ha ha, nếu đáp ứng lão nhân ta, như vậy chính là đồ đệ của ta, đêm khuya, lão nhân ta qua mấy ngày nữa lại đến tìm ngươi, đồ nhi ngoan, cần nhớ vi sư!” Qủy y xong, buông tiểu thân thể của Mộc Nghiên, loáng cái biến mất ở trong phòng.

      phải nghĩ ở lại thêm chút, mà là nghe thấy có tiếng bước chân hướng bên này đến.

      ra là nha hoàn tỉnh lại, vội vàng chạy gọi người.

      “Tiểu tôn tôn…” Người đến, vang lên thanh , thanh này vừa nghe chính là thanh của Mộc gia gia chủ Mộc Thiên Bá.

      Tiếp theo Mộc Thiên Bá mang theo ba người con, phía sau còn có binh lính nhanh chóng tiến vào.

      Khi nhìn thấy cháu giường bình yên vô , mọi ngươi tâm mới buông xuống.

      Đây chính là Mộc gia ba đời duy nhất mong mỏi đến hòn bảo bối, Mộc gia đời Mộc Thiên Bá chỉ có chính , tiếp theo là ba đứa con trai, tám tôn tử, tại vất vả mới có người cháu , mọi người chính là ngậm trong miệng sợ tan, ôm trong lòng bàn tay sợ rớt, bảo bối muốn chết…

      “Gia gia, lão nhân người như thế nào đến đây? Còn có phụ thân, nhị thúc, tam thúc, mọ người ngủ được sao?” Mộc Nghiên nhìn mấy người nam nhân vây quanh giường mình bình tĩnh , nhưng là cái trán muốn toát mồ hôi, bọn họ cũng khỏi quá khẩn trương !!

      “Nghiên nhi, người vừa rồi đâu? đâu? Có hay thương tổn ngươi?” Cha Mộc Nghiên Mộc Chiến Thiên lo lắng hỏi.



      Chương 9: tích hùng của tiểu ác ma. (1)

      ai tới cả, gia gia, phụ thân, thúc thúc mọi người nhanh ngủ , Mộc Nghiên buồn ngủ.” Mộc Nghiên cái miệng nhắn đánh cái ngáp, bộ nàng rất buồn ngủ, bộ dáng các ngươi cần làm ồn ào.

      Mấy người nam nhân cho thị vệ và nha hoàn lui ra, ở lại vài câu quan tâm rồi rời .

      Nếu Mộc Nghiên , như vậy nàng hẳn có lý do, nhưng là về phương diện an toàn phải tăng thêm thị vệ, mấy đại lão gia trong lòng đồng thời nghĩ.

      Ở nơi này là bảo bối của nhà người, Mộc Nghiên dần lớn lên, giờ ba tuổi Mộc Nghiên tại Hồng Tụ đế quốc là tấm gương của hàng vạn hàng nghìn nữ tử, có thể có gì có thể làm khó được nàng.

      Mà ngay cả Hồng Tụ đế quốc ‘Tinh Trần thư viện’ bên trong có lão phu tử khó tính nhất, đứng trước mặt tiểu nha đầu này tất cả đều hiền lành.

      Theo Mộc Nghiên lớn dần, người Mộc tướng quân phủ cũng từ từ sợ Đại tiểu thư này, nhìn tiểu thư bộ dạng thiên sứ, nhưng nàng cũng là người mười phần ác ma.

      Hầu như ai bị nàng chỉnh, cũng vì Mộc Nghiên ban tặng, Mộc tướng quân phủ bên trong thị vệ, hạ nhân, công phu chân bây giờ là đứng đầu.

      Chỉ cần có chút tin tức, đám đều chạy đến quỷ cũng nhìn thấy, chỉ để lại mảnh bụi đất…

      “Ai…” Đây là Mộc Nghiên hôm nay lần thứ ba trăm thở dài, nàng bây giờ chính là ác quỷ của toàn bộ tướng quân phủ, ưm, như vậy chút cũng khoa trương, thấy nàng có thể chạy liền bỏ chạy, thể chạy liền đứng thẳng đơ!

      Chính sư phụ lão đầu kia cũng là có thể trốn liền trốn tránh chính mình, nàng buồn bực, nàng phải có chuyện gì chỉnh bọn họ chút sao? đám có cần phải sợ như vậy sao?

      Trong lòng mọi người kháng nghị gì? Ngươi cũng kêu nho chỉnh?

      , ngươi có lúc nào gặp qua người ăn cơm ăn bình thường đáy bát toát ra con gián?

      Còn có người uống nước, trực tiếp uống ra mấy con cá .

      nhà vệ sinh, trực tiếp ngay tại nhà vệ sinh bên trong bỗng nhiên đứng nguyên ngày…

      Tiếp theo khiến cho người ăn phải thuốc xổ, nghĩ muốn nhà vệ sinh vào được, người ở bên trong lại ra được.

      Tắm rửa cái, có thể đem chậu nước trong tắm ra màu đỏ như máu…

      Mặc quần áo ở người cái cẩn thận, quần áo biết khi nào rời khỏi thân thể mình.

      Đứng gác, cũng có thể đưa tới đoàn ong mật…

      ***********************************
      Nguồn: tuyetviyeuho.wordpress.com
      Chương 10: tích hùng của tiểu ác ma. (2)

      Và kinh khủng nhất chính là, nàng lại dám hạ xuân dược người cha, thúc thúc…

      Ngất… Kia dược lượng lớn đến nỗi làm hại cha của nàng cùng hai vị thúc thúc xong việc sau, hai chân run run tháng…

      Còn nữa… Tướng quân phủ tám vị thiếu gia, bị nãi nãi hung hăng thao luyện, lúc sau, thân thể kia, đám da mịn thịt mềm. Trực tiếp biến thành màu đồng cổ, còn đắc ý : “Đây là để cho các ngươi rèn luyện thân thể, như vậy càng thêm gợi cảm!”

      Bất quá từ sau khi bị Mộc Nghiên thao luyện, đám thân thể khỏe lên, ăn nhiều, cái đầu cũng rất nhanh phát triển… đám biến thành cơ thể mãnh nam! (nam nhân mạnh mẽ)

      Này đó cũng còn là , những việc như ví dụ nêu ra nhiều vô số kể lại là chuyện thường ngày!

      Bất quá tướng quân phủ duy nhất sống yên ổn vô chính là đám nương tử quân, mỗi ngày đều cắn hạt dưa xem cuộc vui.



      Tiếp theo còn đem Mộc Nghiên ca ngợi chút, còn bảo nàng lần sau cố gắng!!!

      Ai bảo trước kia này đám Đại lão gia đều là chủ nghĩa đại nam nhân đâu?

      Hừ hừ, tại các nàng nông nô xoay người hát mừng, đám vui cười đến nghiêng ngã, dù sao đều là người trong nhà, cũng biết Mộc Nghiên chỉ là chơi đùa, làm ra cái gì chuyện xấu, cho nên đều tùy ý cho nàng nháo…

      Cho nên tất cả mọi người trong tướng quân phủ có thể trốn liền trốn, trốn được? Vậy chờ bị nha đầu chết tiệt kia chỉnh !

      Mộc Nghiên mắt to chuyển chuyển, tay bé vuốt cằm…

      Nếu giờ phút này có người ở bên cạnh, như vậy bọn họ nhất định chuồn mất, vì đây là động tác của ác ma Mộc Nghiên, chứng minh có người hay ho.

      “Biểu tỷ, biểu tỷ…” thanh dễ nghe đánh vỡ Mộc Nghiên suy nghĩ.

      Mộc Nghiên theo tầm mắt nhìn qua, màu đỏ tiểu thịt cầu chạy về phía nàng…

      Người tới đúng là biểu muội của nàng, Đường Môn thiên kim Đường Thi Thi… so với Mộc Nghiên hơn tháng.

      này cùng Mộc Nghiên có thể là xấu xa giống nhau, Mộc Nghiên là tướng quân phủ ác ma, vậy Đường Thi Thi này chính là Đường môn khắc tinh, có nửa là bị Mộc Nghiên dạy hư…

      “Thi Thi…” Mộc Nghiên nở nụ cười, Thi Thi đến đây nhàm chán, hì hì!!

      “Biểu tỷ, tỷ làm gì vậy?’’ Đường Thi Thi chạy đến trước mặt Mộc Nghiên, khuôn mặt trắng nõn có chút ửng hồng, há mồm thở hổn hển…

      “Thi Thi, biểu tỷ mang muội ra ngoài chơi? Muốn hay ?”

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 11: câu được hay ?

      “Thi Thi, biểu tỷ mang muội ra ngoài chơi? Muốn hay ?”

      ra ngoài chơi? Được được…” Vừa nghe ra ngoài chơi, tiểu Thi Thi vui mừng vỗ tay.

      Hai người nắm tay nhau hướng đại sảnh đến… Mộc Nghiên thỉnh thoảng ở bên tai tiểu Thi Thi thầm vài câu, khiến tiểu nha đầu vui vẻ cười ha ha.

      “Gia gia…”



      “Ôi, tiểu cháu ngoan, sao ngươi lại tới đây? Tiểu Thi Thi phải tìm ngươi sao?’’ Mộc Thiên Bá nhìn thấy chỉ có mình Mộc Nghiên đến, bên người có bóng dáng nha đầu tiểu Thi Thi kia, tưởng tiểu Thi Thi tìm được Mộc Nghiên.

      “Gia gia, ta cùng biểu muội muốn ra ngoài chơi…”

      được.”

      Lão gia tử hơi bác bỏ, hai cái ba tuổi tiểu nãi oa ra ngoài chơi? Chơi đùa nếu xẩy ra chuyện làm thế nào?



      Đáp án này ở trong dự kiến của Mộc Nghiên, Mộc Nghiên ngồi ở ghế, đong đưa hai chân: “Ha ha, gia gia ngươi phái thị vệ của người theo chúng ta cùng ra ngoài được sao?”

      “Tiểu cháu ngoan… Nếu gia gia cùng với các cháu?!”

      , gia gia câu , hoặc là ngươi phái thị vệ theo chúng ta, hoặc là ta cùng Thi Thi chính mình trốn …”

      Trốn ? Lão gia tử thiếu chút nữa từ ghế nhảy dựng lên, này tiểu ác ma chính là được làm được, nếu chính mình cho các nàng ra ngoài, chừng ầm ĩ đến xẩy ra chuyện.

      Mặc dù tiểu cháu là nghịch ngợm chút, nhưng tâm địa chính là rất thiện lương.

      “Gia gia, người cũng cần lo lắng, người của Đường môn cũng theo phía sau.” Tuy rằng Mộc Nghiên rất tình nguyện phía sau theo đoàn người, nhưng là tai nàng tiểu thân thể quá .

      Ở cổ đại này ra ngoài, vẫn mang theo người tốt hơn, bằng mình khi nào chịu thiệt cũng biết.

      “Vậy được rồi…” Lão gia tử thở dài, đối với khí tiếng: “Bảo vệ tốt tiểu thư!”

      “Dạ.” Người này là ám vệ của lão gia tử, Đường gia người quang minh bảo hộ, người của ở trong tối bảo hộ, dưới hai bảo vệ, hẳn là tiểu nha đầu rất an toàn.

      *********************************
      Nguồn: tuyetviyeuho.wordpress.com
      Chương 12: Nho theo đuôi.

      biết…”

      “Thi Thi, đem người cha ngươi phái tới bảo vệ ngươi toàn bộ kêu lên, chúng ta ra ngoài…” Mộc Nghiên hơi chạy đến trước cửa tướng quân phủ.

      Thi Thi tiểu nha đầu sớm nghe theo Mộc Nghiên trong lời , mang theo thị vệ ở đây chờ.

      “OK, biểu tỷ đều chuẩn bị tốt.” Tiểu Thi Thi tay bé bụ bẫm, học bộ dáng trước kia của Mộc Nghiên làm ra tư thế tương tự cái OK.

      “Ha ha, …” Chiếm được lão gia tử cho phép, hai người nhảy lên ra khỏi tướng quân phủ. Phía sau theo sát sáu bảo tiêu của Đường Môn…

      “Woa, biểu tỷ náo nhiệt, chúng ta muốn đâu đây?!” Tiểu Thi Thi hai mắt lóe sáng, có thiệt nhiều trò chơi, ăn ngon.

      Hừ, phụ thân còn ở bên ngoài tốt chơi, kẻ lừa đảo, chờ về nhà thu thập người, thối phụ thân…

      Vẫn là biểu tỷ tốt, mang theo chính mình ra ngoài chơi, Thi Thi thích nhất cùng biểu tỷ cùng chỗ.

      Hai cái trắng ngần tiểu nữ oa, rất nhanh liền khiến cho đường cái người đường và tiểu thương chú ý…

      Hai tiểu nữ oa này nhìn là đẹp mắt…

      Nhưng là vừa nhìn thấy theo phía sau hai tiểu nữ oa là người của Đường Môn, ặc… Mọi người nhanh chóng dời tầm mắt.

      ra là Đường Môn, vẫn là nên nhìn tốt hơn, miễn cho khi nào chết cũng biết.

      “Biểu tỷ, biểu tỷ, muội muốn ăn cái kia…” Thi Thi nhìn phía trước bán mứt quả tiểu lão đầu, kéo tay Mộc Nghiên, hồng hồng, mê người, rất muốn ăn.

      Mộc Nghiên mắt nhìn phía sau, ý bảo người nọ mua, người nọ lời nào, gật gật đầu liền mua.

      Mua trở về, cầm trong tay hai cái, ngất, cái của tiểu thư nhà mình, cái của biểu tiểu thư!

      Phía sau sáu người, rất nhanh liền từ bảo tiêu biến thành túi xách, đám trong tay đều ôm đầy đồ vật, hầu như đều là Thi Thi tiểu nha đầu này la hét muốn mua.

      Mộc Nghiên cùng Thi Thi giống như chim hoàng yến bay ra khỏi lồng sắt, hai người ở đường cái chạy lung tung…



      Chương 13: Phế tay của nàng cho ta.

      Bỗng nhiên, Mộc Nghiên nghe được tiếng kêu thảm thiết của tiểu Thi Thi: “Ôi…”

      Nhìn qua, mới phát Thi Thi cùng người khác đụng phải, đối diện là tiểu nương so với các nàng lớn hơn, ừ bộ dáng dường như khoảng sáu, bảy tuổi, nàng bên cạnh còn đứng người, so với nàng lớn hớn chút, phía sau theo đoàn nha hoàn cùng thị vệ.

      “Thi Thi…” Mộc Nghiên tiến lên đem Thi Thi kéo lại, kiểm tra chút thân thể của Thi Thi, phát đầu gối Thi Thi bị trầy da.

      “Ở đâu ra tiểu tiện nhân? đường cũng có mắt sao? phát tiểu thư nhà chúng ta ở đây? Còn mau xin lỗi tiểu thư nhà chúng ta?” Người đụng phải Thi Thi phía sau nha hoàn kêu gào .

      “Biểu tỷ… Muội có, là nàng đụng vào muội…” Thi Thi khuôn mặt nhắn tủi thân, nàng vừa rồi đứng ở đó xem đồ vật này nọ, là đám người kia lại đây đụng vào mình.

      Phía sau người Đường Môn, vừa định động thủ giáo huấn này đám người dám làm tiểu thư bị thương, bị Mộc Nghiên đưa tay ngăn lại, bọn họ ôm kiếm ngoan ngoãn đứng im.

      “Ừ, biểu tỷ biết, Thi Thi ngoan, đừng khóc…” Mộc Nghiên an ủi tiểu Thi Thi, ngẩng đầu, híp mắt nhìn nha hoàn vừa mới kia.

      “Ngươi lại đây…” Ai, có biện pháp, nha hoàn kia xem ra bộ dáng cũng là 14, 15 tuổi, thân cao gần gấp đôi chính mình, Mộc Nghiên rất thích ngẩng đầu nhìn người.

      Qua qua, dù sao ngươi cũng là tiểu nha đầu, mặc dù phía sau cũng có người theo, nhưng là nhà của chúng ta lão gia là thừa tướng còn sợ bọn họ sao?

      Nha hoàn cất bước liền đứng ở trước mặt Mộc Nghiên, kiêu ngạo nhìn Mộc Nghiên, cái tiểu hài tử mới lớn mà thôi.

      “Cúi người xuống…” Mộc Nghiên hướng về phía nha hoàn ngoắc ngoắc ngón tay…

      Nha hoàn cúi người xuống, ‘Ba… Ba’ hai bạt tai vang lên.

      Người chung quanh mới vừa nhìn đám người kia, lúc này nhìn thấy Mộc Nghiên đánh người, đám đều há to miệng, này xuống tay ác độc.

      Nha hoàn còn có phản ứng kịp chuyện gì xẩy ra, mặt liền truyền đến đau đớn…

      Vừa muốn đưa tay đánh Mộc Nghiên, tay bị người nắm.

      Ngẩng đầu vừa thấy, phát là nô tài theo phía sau bọn họ.

      “Cẩu nô tài, buông móng vuốt của ngươi ra…” Nàng ta ở phủ thừa tướng là nha hoàn của tiểu thư, tiểu thư cũng đành lòng đánh nàng ta, hôm nay lại bị này tiểu nha đầu này đánh, giáo huấn nàng chút, nàng ta làm sao nuốt trôi nỗi nhục này?

      “Phế .” Mộc Nghiên híp mắt, lạnh lùng , đây là dấu hiệu nàng tức giận.

      ************************************
      Nguồn: tuyetviyeuho.wordpress.com
      Chương 14: Tiểu nha đầu cuồng vọng, muốn tịch thu nhà nàng.

      Răng rắc tiếng, tay của nha hoàn kia, trực tiếp bị bẻ gãy…

      “A…” Nha hoàn đau khóc lớn: “Tiểu thư, cứu mạng… Híc híc híc híc híc.”

      Những người xem cuộc vui đều hít hơi, tiểu nha đầu này đáng sợ…

      “Vô sỉ, ngươi dám đả thương người của ta?” Người nọ đụng phải Thi Thi, phẫn nộ tiến lại.

      “Ngươi là nhà ai? Ta làm cho cha ta tịch thu nhà của ngươi.” Mai Thiên Thiên chỉ vào Mộc Nghiên, này tiểu tiện nhân chết tiệt…



      “Hả? A… Vậy ngươi lại là nhà ai?” Tịch thu nhà nàng? Khẩu khí tồi, rất ngông cuồng, xem ra là có cái dạng gì chủ tử có cái dạng đó nô tài.

      Vừa nghe Mộc Nghiên như vậy, Mai Thiên Thiên ngẩng cao đầu lớn giọng : “Hừ, cha ta là Thừa tướng đương triều!”

      “Thừa tướng sao?” Tốt lắm nàng nhớ kỹ. “Như vậy ngươi sao? Gọi là gì?”

      “Ta đương nhiên là Thừa tướng tiểu thư, ta gọi là Mai Thiên Thiên, hừ, tại sợ rồi sao? Chạy nhanh quỳ xuống xin lỗi ta, bằng ta trở về làm cho cha ta tịch thu nhà ngươi.”

      “Mai Thiên Thiên? Chậc chậc cha ngươi chính là thừa tướng, lấy tên cho ngươi lại là có tiền tiền, nhà các ngươi rất nghèo sao? Bằng ngươi như thế nào lại kêu có tiền tiền đâu?” Mộc Nghiên chậc chậc lắc đầu, châm chọc .

      Hi hi hi hi… Thi Thi vừa rồi tủi thân, nghe thấy biểu tỷ như vậy khỏi che miệng nở nụ cười, có tiền tiền? Ha ha ha…

      Người xung quanh, mà ngay cả nô tài phía sau Mai Thiên Thiên cũng đều nhịn được cười.

      “Ngươi…” Mai Thiên Thiên hé ra khuôn mặt tươi tắn đỏ lên, bị Mộc Nghiên cho tức giận được nên lời.

      Hung hăng dậm chân, quay đầu lại nhìn tỷ tỷ tủi thân : “Tỷ…”

      “Ở đâu ra tiểu tiện nhân? Lại dám nhục nhã tiểu thư phủ thừa tướng?” Mặc dù biết là lỗi của muội muội, nhưng là tiểu tiện nhân cũng khỏi rất xem ai ra gì, lại dám nhục mạ muội muội.

      “Ơ, ngươi là tỷ tỷ của nàng, nàng kêu có tiền tiền, ngươi phải kêu vàng chứ?” Mộc Nghiên vốn vô tâm câu, nhưng là quả bị nàng trúng rồi.

      “Hừ, ra ngươi biết tỷ của ta.” Mai Thiên Thiên này có não, căn bản là nghe hiểu lời của Mộc Nghiên, há mồm liền tiếp lời.

      Phì… ha ha o(n_n)o

      Xung quanh trận tiếng cười chợt vang lên, mà ngay cả sáu bộ mặt chút thay đổi của bảo tiêu Đường Môn khóe miệng cũng nhịn được run rẩy, trong lòng đối với tiểu Mộc Nghiên giơ ngón tay cái lên, gì kia, biểu tiểu thư người vô đối…



      Chương 15: Đánh mạnh cho ta đừng đánh chết.

      “A… Phải , ngươi kêu vàng, ta dựa vào, cha ngươi tài!” Mộc Nghiên toát mồ hôi, thừa tướng này đầu là đậu hủ?

      “Hừ, tỷ tỷ ta gọi Mai Tinh Tinh, gọi vàng.” Mai Thiên Thiên bất mãn .

      bên Mai Tinh Tinh hé ra khuôn mặt xinh đẹp tức giận đến biến dạng, trước là hồng, sau đó trắng, lại đến xanh, sau đó trực tiếp biến thành màu đen.

      “Vô liêm sỉ, đánh, đánh chết các nàng ta cho ta.” Mai Tinh Tinh rốt cục bạo phát, vung tay lên làm cho nô tài phía sau lên.

      “Đừng đánh chết người, đánh mạnh chút là được!” Mộc Nghiên kéo Thi Thi đứng ở bên, thầm nghĩ được lắm.

      Sáu người gật đầu…

      Mặc dù Mai Tinh Tinh mang theo nhiều nô tài, nhưng nhất định là lợi hại. Đường Môn chính là môn phái nổi tiếng giang hồ, người bên trong căn bản đều là có công phu.

      Hơn nữa Thi Thi là hòn ngọc quý tay của Đường Môn, người được phái tới bảo vệ võ công có thể thấp sao?

      Bang bang phanh… ôi, a a a… thanh đánh nhau vang lên, đến phút đồng hồ, mười mấy người Mai gia tỷ muội mang đến toàn bộ đều nằm mặt đất, đám gào khóc kêu thảm.

      “Ngươi… ngươi…” Hai tỷ muội lúc này có chút bị hù dọa rồi.

      “Ngươi là ai? Hãy xưng tên ra.” Mai Thiên Thiên hỏi.

      “Ơ, muốn báo thù? Ừh được lắm, bổn tiểu thư Mộc Nghiên, các ngươi hẳn là nghe qua tên của bổn tiểu thư, như vậy biết bổn tiểu thư là nhà ai chứ?” Mộc Nghiên tâm tình rất tốt cho hai tỷ muội.

      “Cái gì? Ngươi chính là Mộc Nghiên?!! Thần đồng Hồng Tụ đế quốc??! Mộc tướng quân phủ?” Hai tỷ muội ăn ý, bởi vì các nàng nghe phụ thân qua…

      Những người xem cuộc vui mắt đều dừng ở người Mộc Nghiên, tất cả đều tiếng động mà hỏi han…

      Mộc Nghiên vừa lòng gật đầu: “Hừ ừ, tồi, biết bổn tiểu thư, như vậy bổn tiểu thư chờ các ngươi báo thù, ngàn vạn lần đừng đến!!” Mộc Nghiên hai mắt phát ra sắc bén, a, đùa chết hai người kia làm… thất vọng bản than sao?

      A… Mọi người đều hít vào hơi, mặc dù đều biết chuyện Mộc gia thần đồng, nhưng là trừ bỏ người trong Mộc gia gần như ai biết kia tiểu thần đồng là dài ngắn dạng gì!!

      Hôm nay vừa thấy, quả nhiên!!

      Mộc Nghiên xong, lôi kéo Thi Thi trực tiếp bước qua hai người bên cạnh rời

      ********************************

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Nguồn: tuyetviyeuho.wordpress.com
      Chương 16: Tại sao con người phải ăn cơm?

      “Tỷ, muội muốn báo thù, muội mới mặc kệ nàng ta là ai, bắt nạt muội, muội để nàng ta dễ chịu.” Mai Thiên Thiên ánh mắt ác độc vẫn rơi xuống người Mộc Nghiên.

      “Trước về, tìm phụ thân…” Mai Tinh Tinh bị Mộc Nghiên làm cho bực bội, toàn bộ đổ đến người nô tài, hung hăng đá mấy đá, đám cẩu nô tài vô dụng…

      “Thi Thi, chúng ta vào bôi thuốc cho muội!” Mộc Nghiên lôi kéo tay Thi Thi, đén hiệu thuốc.

      “Biểu tỷ, Thi Thi đau, vừa rồi biểu tỷ rất oai.” Biểu tỷ hổ là thần tượng.

      “Muội ấy nha đầu ngốc.” Mộc Nghiên tức giận , lôi kéo Thi Thi vào hiệu thuốc, để cho người ta giúp Thi Thi đem miệng vết thương rửa sạch, thanh toán tiền liền rời .

      “Biểu tỷ, muội đói bụng!” Hai người đến trước cửa tửu lâu, Thi Thi ôm bụng, dạo hồi, bụng sớm đói.

      , dẫn muội ăn cái gì.” Mộc Nghiên lôi kéo Thi Thi tiểu cánh tay liền vào ‘Thiên Hương lâu’.

      Bên trong gần như là ngồi đầy, vất vả Mộc Nghiên mới nhìn thấy hai cái bàn trống.

      Lôi kéo Thi Thi hướng bên trong chạy tới…

      Để sáu người phía sau ngồi ở bên cạnh, Mộc Ngiên lôi kéo Thi Thi ngồi ở bàn.

      Sáu người trong đó có cái thị vệ phụ trách gọi món ăn.

      Thi Thi đung đưa chân ngắn,đôi mắt xinh đẹp nhìn tửu lâu đều ngồi đầy người: “Biểu tỷ, tỷ vì cái gì con người phải ăn cơm nhỉ?”

      Mộc Nghiên uống trà, bị Thi Thi hỏi như vậy, thiếu chút nữa sặc đến, vì sao con người phải ăn cơm?

      “Vậy Thi Thi vì sao lại đói?”

      “Uhm?” Tiểu Thi Thi suy nghĩ hồi, bỗng nhiên cười : “Bởi vì Thi Thi cùng biểu tỷ chơi ngày, mệt mỏi, cho nên liền đói bụng, có phải như vậy ?”

      “Ha ha, Thi Thi ăn no mới có sức lực chơi, cho nên con người ăn cơm có sức lực làm việc?” Mộc Nghiên đối với biểu muội này tập mãi thành quen, bản lĩnh thiên mã hành * so với nàng còn vô đối. (*thiên mã hành : Ý tưởng, suy nghĩ dồi dào, phong phú, bị bó hẹp )

      “Vâng, Thi Thi hiểu.”

      Đồ ăn rất nhanh được mang lên, tiểu nhị mang thức ăn lên, khi nhìn thấy là hai cái tiểu nữ oa, cười : “Hai vị muội muội, hai người như thế nào tự ra ngoài? sợ gặp người xấu sao?”

      “Ha ha, biểu tỷ ta rất lợi hại, sợ!” Ở trong lòng tiểu Thi Thi, Mộc Nghiên chính là trời, chỉ cần có Mộc Nghiên chuyện gì đều có thể giải quyết.



      Chương 17: Còn tuổi tuyệt thực kháng nghị.

      Ngất… Tiểu nhị bị bộ dáng khả ái của Thi Thi làm cho cười ha ha, sau khi dọn xong đồ ăn, còn đưa đến cho các nàng ấm nước sôi.

      “Cảm ơn!” Thi Thi cầm lấy chiếc đũa, liền chuẩn bị hoạt động, nhưng vẫn là lễ phép hướng tiểu nhị cảm ơn.

      “Ha ha, cần, có cái gì cần cứ gọi ta.” Hai tiểu nương này rất đáng .

      Nhìn Thi Thi ăn miệng dính đầy là dầu mỡ, Mộc Nghiên khóe miệng run rẩy, hỏi: “Thi Thi hôm nay muội chưa ăn cơm?”

      “Dạ, phụ thân cho muội ra ngoài, muội ăn cơm…” Thi Thi vùi đầu ăn rất nhiều, tiểu hài tử vốn chính là thân thể lớn, Thi Thi vì ra tìm Mộc Nghiên chơi, nhưng mà cha nàng lại lo lắng, liền cho nàng ra, là chờ có thời gian mang nàng tìm Mộc Nghiên, nhưng là Thi Thi làm sao có thể thỏa hiệp? Vì thế liền ăn cơm…

      Mộc Nghiên cầm lấy thìa lấy cơm cho Thi Thi, này cư nhiên học được tuyệt thực, toát mồ hôi, nguyên nhân là tấm gương nàng sao?

      “Ăn từ từ…” ràng cách nhau có tháng, nhưng Mộc Nghiên ở trong mắt mọi người giống như tiểu nương mười mấy tuổi, mang theo muội muội của mình.

      “Dạ…”

      bữa cơm, phần lớn thời gian đều là Mộc Nghiên tự mình gắp cho tiểu Thi Thi, còn phụ trách lấy xương cá…

      Đây là Đại tiểu thư chúng ta là người của hai thế giới thái độ làm người lần đầu hầu hạ người khác.

      Cho tới bây giờ như vậy cẩn thận chiếu cố qua người, điều này cũng chứng minh Đường Thi Thi tiểu nha đầu đơn thuần đáng này, ở trong lòng Mộc Nghiên giống với.

      Ăn xong cơm bởi vì Thi Thi bị thương, Mộc Nghiên để cho Đường gia thị vệ phụ trách đưa Thi Thi về nhà.

      muốn, Thi Thi muốn trở về, Thi Thi muốn cùng biểu tỷ chơi, híc híc, biểu tỷ, muội chút cũng đâu, đấy…” Thi Thi cầm lấy ống tay áo của Mộc Nghiên, nàng mới muốn trở về đâu.

      “Thi Thi nghe lời, bằng về sau đùi lưu lại vết sẹo, rất khó coi, ngoan, trở về nghỉ ngơi tốt, biểu tỷ trở về tìm muội.” Mộc Nghiên vuốt vuốt đầu so với chính mình hơn chút Thi Thi, xúc cảm trong lòng bàn tay thoải mái.

      “Được rồi!” Mỗi lần chỉ cần biểu tỷ dùng chiêu này, Đường Thi Thi này có sức chống cự.

      Ở cửa Thiên Hương lâu, hai người người bên trái người bên phải.

      Thi Thi ba bước quay đầu lại, đối với Mộc Nghiên vẫy tiểu cánh tay, ánh mắt kia rất muốn

      Rốt cục chờ bóng dáng Thi Thi hoàn toàn biến mất, Mộc Nghiên mới hướng bên phải .

      mình ở đường cái, Mộc Nghiên có như trước mang theo Thi Thi giống nhau vui vẻ, mà là thực trầm ổn.

      theo Mộc Nghiên phía sau ám vệ rất là khó hiểu, biểu tiểu thư về nhà, tiểu thư vì sao chưa về nhà? Còn tại đường cái dạo à?

      ********************************
      Nguồn: tuyetviyeuho.wordpress.com
      Chương 18: Mộc Nghiên bị gặm.

      Mộc Nghiên dưới chân hòn đá kia bằng cái trứng chim, Mộc nghiên vừa đá theo vừa .

      Ánh mắt của nàng căn bản là nhìn hòn đá mặt đất, vẫn nhìn chăm chú vào phía trước, nhưng hòn đá kia như thế nào đều – rời khỏi chân của nàng, giống như nàng có lực hấp dẫn giống nhau, luôn luôn quanh quẩn bên chân.

      Mộc Nghiên tay nâng tay, tay khác vuốt cằm của mình, đây là động tác quen thuộc khi nàng suy nghĩ vấn đề.

      Sư phụ lão đầu chạy đâu? Trước kia hầu như nửa tháng quỷ y lão nhân tìm Mộc Nghiên lần.

      Nhưng là lần này đều tháng, lão đầu cũng có tới tìm chính mình, phải xẩy ra chuyện gì chứ?

      “Ôi, tiểu công tử, ngươi chậm chút, đừng có chạy lung tung…” cái thanh nam ra nam, nữ ra nữ vang lên ở phía trước Mộc Nghiên.

      “Hừ, ta mới cần ngươi trông nom, cách xa ta chút…” cái tiểu thiếu niên, bên chạy, bên quay đầu lại chuyện cùng người phía sau.

      Mộc Nghiên tinh thần đều tập trung tự hỏi quỷ y lão đầu đâu mà lo lắng, căn bản chú ý ở phía trước…

      Cảm giác ở phía trước mình, có cái gì đó hướng mình tới mà thôi… Mới vừa ngẩng đầu, trước mắt tối sầm phù phù.

      Trực tiếp bị người đụng ngã mặt đất.

      Rầm… con mẹ nó xui xẻo.

      Mộc Nghiên từ từ nhắm hai mắt, cau mày, đau đến hút khí…

      Đặt ở người Mộc Nghiên tiểu nam hài theo dưới thân Mộc Nghiên mũi đối mũi, cái miệng nhắn đối cái miệng nhắn…

      Uhm, cái gì vậy? Mềm, thơm thơm, tiểu nam hài tiếp theo cắn cái.

      “Ta dựa vào…” Còn chưa kịp mở mắt ra, Mộc Nghiên cảm giác được ngoài miệng tê rần, bị cái gì cắn.

      Mở mắt ra, bốn mắt nhìn nhau…

      tin chuyện phát sinh trước mắt, Mộc Nghiên nhắm mắt lại, lại mở ra, dựa vào con mẹ nó, lão nương lại có thể giữa ban ngày ban mặt bị người gục*, gặm? (*bổ nhào)

      Tiểu nam hài ở người Mộc Nghiên, đối mặt với con ngươi đen giống như quả nho đen của Mộc Nghiên, thất thần.

      Mộc Nghiên chút suy nghĩ, trực tiếp vung tiểu cánh tay, ba…



      Chương 19: Đánh trận, ai thua người ấy xin lỗi.

      Mộc Nghiên chút suy nghĩ, trực tiếp vung cánh tay , ba… cái tát dừng ở mặt tiểu nam hài ở người mình.

      Phẫn nộ đẩy ra, Mộc Nghiên đứng lên, hí mắt nhìn vừa rồi gục ở người mình tiểu nam hài.

      Tiểu Đức Tử miệng mở lớn, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm, này gây họa rồi.

      Bị Mộc Nghiên đánh tiểu nam hài, bụm mặt, đứng lên, Mộc Nghiên tiểu thân thể cùng nam hài nhìn ra mới đến thắt lưng .

      lúc lâu, tiểu nam hài nghiến răng nghiến lợi : “Ngươi dám đánh ta?!”

      “Đánh ngươi là đúng, thối vô lại.” Mộc Nghiên chùi miệng, trước mắt tiểu nam hài mặc dù là mỹ nam, dựa theo bản tính háo sắc của Mộc Nghiên mà , phải là rất nguyện ý ăn đậu hủ mỹ nam mới đúng.

      Nhưng là biết vì sao, từ lúc tuổi bị cái kia tiểu nghiệt hôn sau, Mộc Nghiên liền có để cho ai hôn qua.

      “Tiểu công tử, người sao chứ? Để cho ta xem xem.” Tiểu Đức Tử sắc mặt trắng bệch, cái này chết chắc rồi, tiểu vương gia này bình thường chính la rất kiêu ngạo, tại bị tiểu nha đầu đánh, biết tới đây phát sinh chuyện gì.

      “Xú nha đầu, ngươi lại còn dám mắng ta?” Vô duyên vô cớ đụng phải, tiểu nha đầu này chết tiệt kia đánh mình, hùng hồn đánh, bây giờ còn chửi mình, tốt lắm…

      “Tiểu Đức Tử ngươi cút ngay cho ta.” Thánh Hàn Hi phen đẩy ra nô tài bên người, khom người cùng Mộc Nghiên đối diện.

      Giọng điều trầm : “Cho ngươi hai lựa chọn, xin lỗi ta, hai là để ta đánh ngươi chút.”

      Dựa vào? Xin lỗi? đúng là chuyện cười, tiểu hài tử xấu xa này cư nhiên bắt mình xin lỗi, Mộc Nghiên hai tay chống nạnh, đầu tiến đến bên tai Thánh Hàn Hi: “Ngươi nằm mơ!”

      Nhả ra hơi thở, phất qua bên tai, Thánh Hàn Hi chỉ cảm thấy người mình giống như là điện giật giống nhau, tê tê.

      Nhưng là vừa rồi nha đầu kia cái gì ? Mình nằm mơ?

      “Ngươi…”

      Mộc Nghiên phen vuốt ve đầu móng tay của mình, nàng ghét nhất bị người khác lấy tay chỉ vào mình.

      “Đánh trận, ai thắng người đó xin lỗi.” Mộc Nghiên khí phách mười phần bộ dáng đặc biệt động lòng người, nhưng là cái ba tuổi tiểu nữ oa khiêu khích cái mười tuổi tiểu nam hài, cái này gọi là chuyện gì??

      ************************************
      Nguồn: tuyetviyeuho.wordpress.com
      Chương 20: Đem tam hoàng tử dẫm nát dưới chân.

      “Ngươi khẳng định?” Thánh Hàn Hi nhìn nhìn tiểu bất điểm còn chưa đến thắt lưng mình, thân thể này? Hẳn là mới hai ba tuổi? lại muốn cùng chính mình đánh trận?

      A… chơi khá!!!

      “Ánh mắt của ngươi là sao hả? dám?” có trăm phần trăm nắm chắc, Mộc Nghiên khiêu khích người khác.

      “Đánh đánh, đến lúc đó đừng ta lấy lớn bắt nạt , lấy nam bắt bạt nữ, hừ!” biết sống chết xú nha đầu.

      Cái gì? Tiểu thư lại có thể cùng tam hoàng tử đánh nhau? Chơi cái này, ám vệ phía sau Mộc Nghiên rất muốn xông lên ôm Mộc Nghiên rời .

      Nhưng là vừa nhìn thấy Mộc Nghiên thủ thế, đành phải ngoan ngoãn đứng bất động.

      Tiểu Đức Tử giống như ăn phải ruồi bọ giống nhau, đây hỗn thế ma vương vừa muốn khi dễ người, đồng tình nhìn trước mắt tiểu nữ oa xinh đẹp, Tiểu Đức Tử đồng tình.

      Bởi vì gia này của , chính là mặc kệ ngươi là nam hay nữ, đều xuống tay đánh.

      Thánh Hàn Hi vừa định lui về phía sau, chuẩn bị ra tay giáo huấn này tiểu nha đầu năng lỗ mãng.

      Còn chưa kịp bước chân, liền cảm giác chân của mình rời khỏi mặt đất, tiếp theo kêu thảm tiếng, trực tiếp nằm mặt đất.

      Mộc Nghiên sờ sờ cái mũi, cước dẫm lên ngực Thánh Hàn Hi: “Tiểu tử, ngươi thua!”

      Cái này mọi người đều kinh ngạc, vừa rồi…

      Trước khi Thánh Hàn Hi chuẩn bị cất bước, Mộc Nghiên trước hết giơ chân, đối với Thánh Hàn Hi cái đánh qua vai.

      Đừng nghĩ nàng thân mình , sức lực nhưng lớn đấy.

      “Ngươi chơi xấu!” Nằm mặt đất Thánh Hàn Hi muốn đứng dậy, nhưng là chân dẫm vào ngực giống như tảng đá giống nhau, đè nặng động đậy được.

      “Ta chơi xấu? A, tiểu tử là ngươi ở đây chối cãi, xin lỗi!” Cuối cùng hai chữ, Mộc Nghiên lạnh giọng quát ra.

      Thánh Hàn Hi cắn răng, từ đến lớn, muốn cái gì phụ hoàng liền cho cái đó, cho tới bây giờ đều là giáo huấn người khác, hôm nay cư nhiên bị tiểu nữ oa ba tuổi giáo huấn, đây là cái gì?

      Này ra bị người cười chết, vậy chính mình cũng có mặt mũi gặp người.

      “A a a a… Tiểu tổ tông của ta… Cái này chết rồi…”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :