1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đại minh tinh và thợ săn ảnh - Bình Quả Thụ

Thảo luận trong 'Truyện Đam Mỹ'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Đại minh tinh và thợ săn ảnh
      Tác giả: Bình Quả Thụ
      Dịch giả: Tử Phong
      Nhà xuất bản: Văn học-Camphongbooks
      Giá bìa: 79.000 VNĐ

      * * *
      Thích sao?

      biết.

      chỉ biết người này ràng yếu đuối vô cùng, lại vẫn hết lần này đến lần khác bảo vệ .

      chỉ biết người này có lúc nhát gan vô cùng, nhưng riêng đối với chuyện của luôn lớn gan bất thường.

      chỉ biết từ rất sớm, muốn quan hệ của bọn họ gần gũi hơn, càng ngày càng gần gũi hơn nữa.

      Rốt cuộc là muốn gần gũi đến mức độ nào?

      Gần đến độ thể tách ra được.​

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 1

      Hứa Minh Ưu chẳng nhớ đây là lần thứ mấy cậu theo đuôi Trình Tư, ba lần, năm lần, cũng có thể nhiều hơn thế nữa, nhiều đến độ dù nhắm mắt lại cậu vẫn biết người kia có hành động gì tiếp theo.

      Dựa vào cửa xe hút 1 điếu thuốc, đợi đến khi hút gần xong rút điện thoại từ tỏng tudi quần ra nhìn qua, sau đó lái xe rời .

      Xét về mặt nào đó, 1 thợ săn ảnh như cậu, nếu k tính đến người nhà và bạn bè ta ra, có thể coi là người hiểu Trình Tư nhất.

      Nhận thức này luôn khiến cậu nhớ đến 1 câu : Người lạ quen thuộc nhất.

      Lúc này, quả nhiên đúng như lời Hứa Minh Ưu đoán, người lại quen thuộc nhất kia dựa vào cửa xe châm thuốc hút.

      Tám giờ tối, đèn ở bãi đỗ xe hơi tù mù, điểm sáng đầu điếu thuốc lúc tỏ lúc mờ giống như hô hấp vậy.

      Giữa màn khói thuốc mờ ải, Trình Tư lặng yên tựa 1 bức tượng.

      Hứa Minh Ưu nghĩ, tổng biên tập sai, người này, chỉ cần ta đứng đâu nơi đó là 1 bức tranh.

      Năm 22 tuổi, Trình Tư vụt sáng nhờ ca khúc "Thuyền" tự sáng tác và viết lời. Trong 6 năm tiếp theo, tổng cộng phát hành 5 album, càng ngày càng hấp dẫn, càng ngày khiến cho người khác khen ngợi thôi.

      Trời cao quả quá thiên vị, dường như những gì tốt đẹp nhất đời đều cho ta cả: ngoại hình, tuấn, tài năng thiên bẩm, nổi tiếng k gì sánh nổi... Tuổi tác k lớn nhưng lại có đc tư thái như 1 vị thiên vương vậy.

      Vào lúc mọi người chờ đợi biết album thứ 6 của ta có gì bất ngờ Trình Tư lại bị dính vào 1 vụ bê bối: ta bị tố cáo cưỡng hiếp 1 người hâm mộ 17 tuổi.

      Mặc dù vụ án về sau đó đủ chứng cứ mà bên nguyên cáo phải rút đơn kiện, có điều áp lực của dư luận về việc này khiến ta thể rút khỏi giới giải trí, ra nước ngoài.

      Đối vs hành động đó, có người bất ngờ, có người tiếc nuối, có người khịt mũi khinh thường, nhưng nhiều hơn cả là cảm khái cho 1 vị thiên vương tài năng như vậy, chẳng ngờ chỉ trong 1 đêm mà tinh thần sa sút đến độ phải lưu lại nơi đất khách quê người.

      Giới giải trí, chìm nổi thăng trầm, chẳng qua chỉ là sớm chiều mà thôi.

      ta thành lập 1 phòng làm việc riêng của mình, tiếp tục tham gia vào những hoạt đông có liên quan đến nhạc, có điều k trực tiếp đứng hát nữa mà chỉ viết ca khúc.

      Chẳng qua những gì của 5 năm trc, dẫu vinh quang hay tai tiếng, tất cả lại lần nữa nổi sóng, những đề tài liên quan đến Trình Tư chưa từng ngơi nghỉ.

      Hứa Minh Ưu nhấc máy ảnh, quan sát Trình Tư trong ống kính: ta rút điện thoại ra nhìn, sau đó ngồi vào xe.

      Hứa Minh Ưu biết, hành trình của mình và Trình Tư lại bắt đầu rồi.
      Chương 2

      Hứa Minh Ưu làm phóng viên ảnh cho 1 tòa soạn báo chuyên về mảng giải trí tên là "Tin sao". "phóng viên ảnh", thực ra bản chất cũng chỉ là thợ săn ảnh mà thôi. Đây quả thể coi là 1 công việc "có mặt mũi" cho lắm, nhưng bản thân cậu cũng chẳng mấy để ý.

      Tính cách Hứa Minh Ưu hướng nội, viết được những bài báo khiến người khác đọc tựa phải tròn mắt, cũng k có mồm mép sắc sảo linh hoạt, ưu điểm lớn nhất của cậu chính là chuyên tâm. Bởi vậy công việc này phải là rất hợp, ít nhất nó cũng miễn cho cậu phải chịu những nỗi khổ về vấn đề giao tiếp.

      Hơn nữa Hứa Minh Ưu dường như trời sinh có thiên phú về mảng này, ngay đến tổng biên tập cũng phải khen: Ảnh Tiểu Hứa chụp lượng tin tức lúc nào cũng vô cùng lớn.

      Bởi vậy, từ sau khi Trình Tư quay lại giới giải trí, tổng biên tập để Hứa Minh Ưu quan tâm đặc biệt đến ta. Ngôi sao lớn này, cho dù chỉ là nháy mắt, uống ngụm nước thôi cũng đều là tin nóng cả.

      ra , khả năng cắt đuôi của thợ săn ảnh Trìn Tư cũng thuộc hạng nhất nhì. May mà Hứa Minh Ưu chuyên tâm và nhẫn nãi, bị cắt đuôi vài lần liền rút đc chút bí quyết theo dõi ta. Đôi lúc Hứa Minh Ưu nghĩ lại cũng khỏi thấy buồn cười: Đại minh tinh và thợ săn ảnh quả đúng là đối thủ trời sinh.


      Hứa Minh Ưu theo xe Trình Tư đến 1 công viên có phần hẻo lánh.

      Đây dường như phải lần đầu tiên Trình Tư đến chỗ này, ta thông thạo đỗ xe phía sau 1 cây long nhãn cành lá sum sê, sau đó hạ cửa kính xuống, lười nhác dựa vào cửa xe.

      Đêm mùa xuân, nhiệt độ rất dễ chịu, người trong công viên cũng k ít: Trẻ con nghịch ngợm chơi đùa, các bà các khiêu vũ, cũng có người chuyện cười vui.

      Trình Tư quan sát rất nhập tâm, mà Hứa Minh Ưu cách ta 1 đoạn lại ngạc nhiên.

      Ban ngày lãnh đạo bộ phận đa đặc biệt dặn dò hôm nay là sinh nhật Trình Tư, khả năngg có tư liệu quý bảo cậu để tâm quan sát nhiều hơn nhưng cả ngày hôm nay. Nhưng cả ngày hôm nay ta chỉ ở trong phòng làm việc, đến tối lại tới nơi này ngồi ngẩn người, mừng sinh nhật sao?

      Có lẽ vì ảnh hưởng từ gia đình, Hứa Minh Ưu vẫn luôn cho rằng sinh nhật là 1 ngày vô cùng quan trọng ngay đến cha mẹ cậu cũng đều đặn mỗi năm gọi điện nhắc nhở con mình phải ra ngoài ăn 1 bữa ngon hay mời vài người bjan cùng chúc mừng 1 chút. ngày quan trong như vậy, Trình Tư lại 1 mình chạy đến công viên, hình như đến cơm ta còn chưa ăn.

      Hứa Minh Ưu nhíu mày nhìn chiếc ô tô cách đó k xa, đột nhiên thấy Trình Tư bước ra ngoài, cậu lập tức cầm máy ảnh lên, chú ý xung quanh xem phải chăng người nào mới tới. Kết quả, ta chỉ chạy đến bên 1 bà bác gì đó, sau đó học theo động tác của bà mà lắc lư thân mình

      Hứa Minh Ưu nhịn đc bật cười.

      Động tác khiêu vũ của đại minh tinh trông chẳng ra làm sao, nhưng ta lại cực kỳ nghiêm túc nhảy. Mấy bác bên cạnh thấy thú vị cũng đứng cả lại hướng dẫn ta.

      Hứa Minh Ưu bấm máy liên túc, chụp 1 loạt hình, sau đó chậm rãi xem lại. Mấy bức ảnh này chuyển đến tay đồng nghiệp rồi, tới lúc cậu nhìn thấy lần nữa e bị gắn thêm 1 hàm nghĩa khác.

      Cậu có thể đoán ra chúng đc đính kèm vs dòng chữ gì: "Thiên vương xuống dốc, 1 mình lặng lẽ qua sinh nhật.", "Trình Tư ra ngoài, nghi vấn say rượu phát điên" gì gì đấy.

      Nghĩ đến đây, Hứa Minh Ưu bỏ máy ảnh xuống.

      Ở bên kia, Trình Tư cũng nhảy xong.

      ta quay lại xe, tiếp tục nằm bò bên cửa sổ, chốc nhìn điện thoại, chỗ lại quan sát người xung quanh trông dáng vẻ rất nhàn rỗi.

      Hứa Minh Ưu cứ nhìn ta như thế, nhìn từ xa, nhìn 1 Trình Tư mờ mờ ảo ảo.

      Cậu nghĩ, đây đúng là 1 tối kỳ quái.

      Đúng thế, đây chính là 1 tối kỳ quái.

      Đến ngay cả 1 người trước nay luôn lù đù như Hứa Minh Ưu mà chẳng hiểu sao cũng bị kích động, cả người trở nên choáng váng, mơ hồ. Đợi đến khi tỉnh lại tay cầm 1 hộp sữa chua và 1 chiếc bánh gato đứng ở trươc cửa xe Trình Tư.

      Trình Tư nhìn cậu đầy khó hiểu.

      Lòng bàn tay Hứa Minh Ưu mướt đầy mồ hôi, cậu căng thảng.

      Quang minh chính đại xuất trước mặt người mình vẫn luôn theo dõi thế này khiến cậu có cảm giác như mình "ra đầu thú" vậy.

      May mày bây giờ là buổi tối, cậu còn cố ý đội thêm 1 chiếc mũ nữa, chắc Trình Tư nhận thấy có gì đặc biệt đâu.

      Dù vậy Hứa Minh Ưu cũng chẳng dám nhìn , cật lực cúi gằm mặt xuống, kéo sụp mũ, vs vẻ mấy tự nhiên: "Chào, chào , xin hỏi Trình Tư đúng , đây là hàng của ."

      Trình Tư lắc đầu: "Tôi đặt hàng, cậu nhầm rồi."

      Hứa Minh Ưu: " Trình Tưu, biển số xe A9848 đỗ dưới cây long nhãn ở công viên Thiên Trường, sai đâu."

      Cậu dường như sực nhớ ra điều gì, lại vội vàng bô rsung: " A, ừm, ra có người đến tiệm của chúng tôi nhờ chuyển hàng đến cho , yên tâm, trả tiền trước rôi."

      Thời gian từng giây từng phút trôi qua.

      Hứa Minh Ưu lúng túnh đứng ở đó.

      Kích động lúc nãy dần dần biến mất, cậu bắt đầu hơi hối hận vì hành động vô duyên vô cớ của mình.

      Đúng lúc cậu cân nhắc xem có nên chạy trốn luôn Trình Tư cuối cùng cũng nhận lấy túi đồ, hỏi: "Người đặt hàng còn gì nữa ?

      Hứa Minh Ưu yên lặng lúc, khẽ gật đầu, giọng đáp:

      " ta , chúc sinh nhật vui vẻ!"
      honglak thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 3

      Từ hôm đó đến nay tròn 1 tháng, Hứa Minh Ưu vẫn chưa gặp lại Trình Tư.

      Cậu bị tổng biên tập phái lấy tin từ các hoạt động bên lề trong liên hoan phim điện ảnh ở nước ngoài, mỗi ngày đều bận đến chóng mặt.

      Thi thoảng có lúc rảnh rỗi, thứ khiến cậu nhớ nhiều nhất lại là mất bức ảnh Trình Tư học các bác khiêu vũ ở công viên ngày ấy.

      Số ảnh hôm đó cậu xóa sạch.

      Lý do làm thế, ra có vẻ quái đản.

      Trong những người nổi tiếng mà Hứa Minh Ưu từng theo đuôi, Trình Tư là đối tượng cậu theo nhiều lần nhất, thời gian dài nhất. Dưới tình huông đặc biệt đó, họ từng cũng nhau trải qua rất nhiều việc: nhìn ta làm việc, cùng ta lái xe hóng gió, ngắm ta ngây người...

      Chính bởi vậy Hứa Minh Ưu cảm thấy, Trình Tư giống như 1 người bạn đặc biệt của mình.

      Xóa những bức ảnh đó, xem như tặng ta 1 món quà sinh nhật .

      Mặc dù, Trình Tư hoàn toàn quen biết cậu.


      Sau khi từ nước ngoài trở về, Hứa Minh Ưu nghỉ ngơi vài ngày xong tiếp tục bắt tay vào làm việc.

      Tòa soạn lên kế hoạch khá lâu từ trước, mời đc 1 ngôi sao rất nổi tiếng đến tham gia phỏng vấn. Nơi phỏng vấn là chỗ làm việc của đối phương, tòa soạn của Hứa Minh Ưu theo phụ giúp, thuận tiện chụp vài tấm hình.

      Có điều, khi tới đến nơi rồi mới phát , người nhận phỏng vấn hóa ra là Trình Tư.

      Thời khắc bước vào phòng làm việc của Trình Tư, Hứa Minh Ưu có cảm giác như mơ.

      Phản ứng đầu tiên về phía hàng cây đối diện, bởi vì cậu ở chỗ đó chụp lén biết bao nhiêu lần.

      Nơi này, là 1 tòa biệt thự xây bên cạnh hồ, chỗ Trình Tư hay ngồi nhất là 1 phòng kính trong suốt, ánh sáng vô cùng tốt, đó là nơi diễn ra buổi phỏng vấn.

      Trình Tư chào hỏi phóng viên, còn tự mình mời trà rót nước.

      Chị Dương thầm vs Hứa Minh Ưu: "Xem ra đại minh tinh này giống như lời đồn, kiêu ngạo chút nào cả."

      Hứa Minh Ưu đáp lại, chỉ 1 mực cúi đầu thiêt lập thông số máy ảnh của mình, biểu có hơi thất thần. Dù vậy chị Dương cũng để ý, Hứa Minh Ưu trước nay vẫn ít , chị quen rồi.

      Rất nhanh buổi phỏng vấn bắt đầu.

      Bởi vì phỏng vấn theo hình thức trò chuyện thân mật nên khí vui vẻ nhàng.

      Dựa theo cầu của cấp , Hứa Minh Ưu phải chụp vài bức hình Trình Tư chuyện, thế nên cậu chọn 1 vị trí tốt, đặt máy ảnh lên, chuẩn bị chộp những khoảnh khắc đẹp.

      Lúc này, vừa vặn đến dề tài "công việc", chị Dương hỏi: "Trình Tư, tôi khá là tò mò, lúc sáng tác bài hát có thói quen gì đặc biệt ? Ví dụ như đồng nghiệp của tôi khi viết bài nhất định phải nghe loại nhạc nhàng, thư giãn chẳng hạn..."

      Trong khung hình, Trình Tư nhíu mày, dường như rất tập trung suy nghĩ, qua 1 hồi, khẽ cười: "Tôi thấy con người tôi rất cổ hủ, lúc làm việc nhất định phải uống càe vì càe giúp tôi tỉnh táo hơn."

      Cạch!

      Trình Tư và chị Dương quay đầu lại chỉ thấy mặt Hứa Minh Ưu đỏ rực: "Xin lỗi, vừa rồi cẩn thận va phải."

      Chị Dương nhìn Trình Tư cười: "Xem ra đến cả Hứa Minh Ưu trước giờ làm việc luôn tập trung, cẩn thận mà nhìn thấy Trình Tư mà cũng bị căng thẳng rồi. Thôi, chúng ta tiếp tục, vừa rồi nhắc đến cafe, tôi biết rất nhiều người hâm mộ của ..."

      Mặc dù bị gián đoạn 1 lúc nhưng 2 người dường như cũng bị ảnh hương gì, cuộc phỏng vấn lại tiếp tục, có điều trong lòng Hứa Minh Ưu lại quay cuồng.

      Trình Tư dối, trước giờ ta uống cafe!

      Đúng là lúc làm việc ta có uống, nhưng là nước hoa quả, các loại hoa quả. Hứa Minh Ưu trước giờ chưa từng gặp người đàn ông nào thích mấy loại thức uống ngọt lịm kia đến thế!

      Hứa Minh Ưu đến "đóng chốt" trước phòng làm việc của ta ít lần, phòng làm việc của Trình Tư là phòng kính, cốc ta dùng cũng là cốc thủy tinh, bởi vậy chỉ cầm tìm đúng vị trí là có thể "nhìn" thấy vô cùng ràng.

      Hơn nữa thân là 1 "thợ săn" đạt chuẩn, Hứa Minh Ưu đương nhiên phải ngó nghiêng thùng rác chứ.

      Tuy vậy cậu chưa từng việc này vs ai, cậu cho rằng đó cũng chẳng phải tin tức nóng gì, dù sao tòa soạn cũng chỉ cầu vài tấm ảnh thôi. Đến hôm nay thấy Trình Tư dối ngay trc mặt mình, cảm giác của cậu quả đúng là...

      kì quái !

      Chương 4

      Nghĩ nghĩ thế, có điều chỉ chốc sau Hứa Minh Ưu nhận ra bản thân mình phản ứng thái quá rồi.

      Người ta dù sao cũng là người của công chúng, phải chú ý đến hình tượng, người bình thường như cậu hiểu là lẽ đương nhiên.

      Mặc dù cậu chẳng hiểu việc thích uống nước hoa quả này ảnh hưởng gì đến Trình Tư, ràng tin tức còn tệ hơn nữa ta cũng có rồi mà.

      Ở bên kia, cuộc phỏng vấn của chị Duơng và Trình Tư diễn ra vô cùng thuận lợi, tiếng cười ngớt.

      Chị Dương có thâm niên làm ký giả trong lĩnh vực giải trí, rất có tài đoán ý người khác, khả năng năm giữ nội dung câu chuyện vô cùng tốt. Mà Trình Tư cũng rất phối hợp, từ đầu đến cuối luôn vừa cười vừa trả lời câu hỏi.

      Năm Trình Tư rời , ta mới 28 tuổi, tính đến bây giờ qua 5 năm, khuôn mặt ta thay đỏi, nhưng trong hành động, cử chủ đều chẳng còn nét kiêu căng ngạo mạn hồi trước, cả người nhìn có vẻ thong dong bình tĩnh, nhưng khí phách lại bức người.

      ta là 1 ngôi sao thực thụ.

      Có điều ...

      Chị Duơng: "Tôi nhớ tháng trc là sinh nhật đúng ? Ngày hôm đó rất nhiều người hâm mộ gửi lời chúc đến mạng, có thấy cảm động ? mừng sinh nhật thế nào?"

      Trình Tư: "tôi rất vui vì còn nhiều người nhớ đến sinh nhật mình, rất cảm động. Sinh nhật đuơng nhiên phải ăn mừng rồi, có điều vì người nhà tôi đều ở nước ngoài nên hôm đó tôi chỉ mời vài người bạn tốt trong giới ăn bữa cơm thôi."

      Húa Minh Ưu: "..."

      Chị Duơng: "Vậy bình thường những lúc nghỉ ngơi thường làm gì?"

      Trình Tư:" Phần lớn thời gian tôi đều ở nhà, rất hiếm khi ra ngoài chơi."

      Hứa Minh Ưu: "..."

      Chị Duơng: "Tôi thay mặt bạn đọc trúng giải của tòa soạn chúng tôi hỏi câu này, bình thường Trình Tư có hút thuốc ? ấy cảm thấy đàn ông hút thuốc rất hấp dẫn. Quả là 1 bạn đọc thú vị hahaa."

      Trình Tư: " đáng tiếc, xem ra tôi vẫn k đủ hấp dẫn rồi, tôi rất hiếm khi hút thuốc."

      Hứa Minh Ưu: "..."

      Hứa Minh Ưu quả khó có thể nghe tiếp.

      Những vấn đề cậu k thôi, nhưng những đièu cậu biết Trình Tư căn bản đều dối cả, điều này khiến cậu chẳng hiểu ra làm sao.

      Theo cậu nghĩ, hững giệc này cũbg quan trịng, đâu cần thiết phải gạt người khác, chẳng biết tại sao Trình Tư lại làm thế nữa.

      Cậu thất thần nghĩ ngợi lung tung đột nhiên nhận ra xung quanh quá im lặng, Hứa Minh Ưu ngẩng đầu lên lại phát cả Trình Tư lẫn chị Duơng đều nhìn mình.

      Cậu giật mình: "sao...sao thế?"

      Chị Duơng cũng k ró tại sao chuyện vui vẻ Trình Tư lại quay đầu nhìn Hứa Minh Ưu, chị đoancos lẽ hành động của Hứa Minh Ưu làm phiền đến ta, liền cười cười đỡ người nhà mình: "Minh Ưu, cậu làm sao yên lành lại tự nhiên khi nhíu mày, khi thở dài thế?"

      Hứa MInh Ưu lúng túng vô cùng, cậu cứ mải nghĩ về chuyện của Trinh tư, hoàn toàn k nhận ra mình vẫn tring buổi phỏng vấn.

      Bình thường cậu làm việc đều rất tập trung, ngờ lần này lại thất thần như thế.

      Hứa Minh Ưu vội vàng xin lỗi: " có lỗi, tôi laii làm phiền 2ng rồi."

      Chị Duơng còn chưa kịp trả lời, Trình Tư lên tiếng: "Có phải cậu có việc gì gấp k?"

      Hứa Minh Ưu lập tức lắc đầu: " có, có... Là thế này, tôi... em tôi là người hâm mộ của ,vừa rồi tôi nghĩ làm thế nào để mở miệng xin chữ kí ."

      Trình Tư hạ mắt xuống, khẽ cười 1 cái, cũng gì nữa.

      Cứ như thế, Hứa Minh Ưu ôm tâm trạng bất an suốt cho đến tận khi kết thúc buổi phỏng vấn.

      Lúc rời , Trình Tư gọi Hứa Minh Ưu lại, đưa tay phải ra, lòng bàn tay hướng lên .

      Hứa Minh Ưu ngây người nhìn ta, rút đồng 1 tệ từ trong túi áo ra đặt vào trong tay Trình Tư.

      Trình Tư: "..."

      Hứa Minh Ưu: "..."

      Trình Tư: " phải em cậu muốn chữ ký sao?"

      Hứa Minh Ưu bừng tienh, luống cuống rút ra 1 quyển sổ ghi chép, vừa đưa qua thấy hối hận.

      Quyển sổ đó là quyẻn sổ bình thường cậu hay dùng để ghi lại lịch trình của các ngôi sao.

      Trùnh Tư cũng chẳng thèm để ý, giở luôn đến trang sau cùng, ký tên xong gập lại, đưa cho Hứa Minh Ưu: "Chỉcho em cậu xem thôi nhé."

      Hứa Minh Ưu chột dạ gật đầu.

      biết có phải cậu cảm nhận sai , nhưng cậu cứ cảm thấy lúc Trình Tư 2 chữ "em " hình như hơi nhấn mạnh.

      Chị Duơng nhìn thấy Trình Tư ký tên, cứ cười trêu Hứa Minh Ưu là đc lời rồi.

      Hứa Minh Ưu cười khổ suốt cả đườngđi, chỉ thấy quyển sổ trong ngực nóng đến bỏng cả da.

      Mãi cho đến khi về nhà cậu mới lấy sổ ra, cẩn lật đến trang cuối. trang giấy trắng là 1 hàng chữ đen viể rất ràng:

      Bánh gato rất ngon. P/s: câu này là đấy.
      honglak thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 5

      TV chiếu chương trình "Trò chuyện cùng với ngôi sao" của đài truyền hình thành phố, đối tượng phỏng vấn và Trình Tư, kể về 1 món quà sinh nhật của mình.

      Trình Tư: "...Ừm, mặc dù chỉ là hộp sữa chua và chiếc bánh gato thôi nhưng là do 1 người rất đặc biệt tặng..."

      Khán giả bên dưới bắt đầu hét lên thanh đinh tai nhức óc.

      Trình Tư nhịn đc, giơ tay bóp trán, nhìn có vẻ ngại ngùng.

      Người dẫn chương trình lập tức nhân cơ hội hỏi ngay: "Người đó "đặc biệt" đến mứac nào, chẳng hay Trình có thể tiết lộ chút gì ?"

      Trình Tư cười, lắc lắc đâu: "... k tiện tiết lộ... Xin lỗi..."

      Đám đông bên dưới lại tiếp tục hét chói tai.

      Trước màn hình, Hứa Minh Ưu tý nữa siết hỏng cả điều khiển từ xa.

      Khó khăn lắm mới có 1 cuối tuần đc nghỉ ngơi, kết quả mới sáng sớm bị tổng biên tập gọi đến tòa soạn, tiếp theo chính là đc xem đoạn phỏng vấn vừa rồi.

      Tổng biên tập tắt TV, nhìn Hứa Minh Ưu đầy ý: "Minh Ưu, đây là tin tức lớn đấy. Mấy ngày nay cậu phải theo dõi sát Trình Tư cho tôi. Cậu thấy Trình Tư thế nào rồi chứ?Đến 8,9 phần là có người rồi, tòa soạn của chúng ta nhất định phải tìm thấy người này trc nhà khác."

      Hứa Minh Ưu cắn môi, cố nặn ra đc 1 chữ "Vâng".

      Hứa Minh Ưu có phần hối hận tại sao bản thân lúc đó lại rảnh rỗi thừa hơi mà tặng bánh gato cho Trình Tư.

      Đầu tiên là bị ta nhìn ra thân phận , bây giờ lại còn lên truyền hình úp úp mở mở, hiểu rốt cuôc ta muốn gì nữa.

      Mặc dù biết cái "người đặc biệt" có đào thế nào cũng chẳng ra đâu, nhưng "biểu diễn hình ảnh" là thể thiếu,

      Bởi vậy Hứa Minh Ưu lại lái xe đến phòng làm việc của Trình Tư, vừa đến nơi trông thấy oto đậu khắp nơi, còn có ký giả đem theo máy ảnh, người đông đến độ tắc cả cổng ra vào rồi.

      Hứa Minh Ưu dừng xe, nhìn thấy 1 vị ký giả báo địa phương mình quen, hai người chào hỏi 1 chút, vị kia : "Cậu cũng xem chương trình hôm qua của Trình Tư rồi hả?"

      Hứa Minh Ưu gật đầu.

      Vị ký giả kia cười hì hì: "Cậu đến muộn rồi, bên này từ lúc 4,5h sáng có người đến chặn Trình Tư, kết quả đến cái bóng cũng chẳng thấy đâu. Người trong phòng làm việc Trình Tư ra ngoài có hẹn rồi."

      Hứa Minh Ưu: "..."

      Vị ký giả kia: "Aizzzz, cậu xem có phải là có hẹn vs "người đặc biệt" kia k?"

      Hứa Minh Ưu: "..."

      ra bản thân Hứa Minh Ưu cũng cảm thấy Trình Tư k xuất đâu, nhưng dù sao cậu cũng đợi cả ngày ở gần phòng làm việc, xem như tận chức trách vs tòa soạn.

      Đến chập tối trở về nhà, cậu ngang qua 1 quảng trường rất rộng, trong đó có rất nhiều người, người tản bộ, người chuyện phiếm. hiểu sao Hứa Minh Ưu đột nhiên nhớ đến lần trước cùng Trinh Tư đến công viên hẻo lánh kia.

      Lần đó, Trình Tư cũng ngắm người.

      Hứa Minh Ưu dừng lại, quay bánh xe lái chuyển sang hướng khác.

      Khi Hứa Minh Ưu đến công viên kia, trời tối.

      Trong lòng cậu thầm cho rằng, Trình Tư có khả năng ở đây, nhưng 1 vòng cũng k nhìn thấy xe ta đâu, nhất là chỗ dưới gốc cây long nhãn kia, cậu ngó qua ngó lại đến vài lần.

      Xem ra cậu nghĩ quá nhiều rồi.

      Hứa Minh Ưu quyết định từ bỏ, định quay xe về nhà xung quanh vang lên 1 tiếng "tách."

      Đèn đường bật sáng.

      Ánh đèn chiếu sáng thành phố đêm, đồng thời cũng chiếu sáng 1 dáng người đội mũ lưỡi trai đứng cách đó k xa, cười toe toét nhìn cậu. Ánh đèn vàng, phản chiếu trong mắt ta, lấp lánh, lấp lánh.

      Hứa Minh Ưu dường như k chịu nổi ánh đèn bất chợt như thế, hơi nheo mắt lại.

      Cậu còn nghĩ xem nên thấy Trình Tư rút từ trong túi áo ra 1 thứ, sau đó tung về phía cậu. Hứa Minh Ưu luống cuống chụp lấy: Là đồng xu 1 tệ.

      Trình Tư nghiêng đầu, hỏi: " phải sinh nhật có đc uống sữa chua và ăn bánh gato nữa k?"

      Hứa Minh Ưu nghĩ 1 chút nghiêm túc tra lời: " được."

      Trình Tư nhìn cậu chằm chằm.

      "Có điều..." Hứa Minh Ưu tiếp: "Tôi có thể giả vờ hôm nay là sinh nhật mình."

      Trình Tư bật cười.
      Chương 6

      Kết quả, Trình Tư vẫn k được uống sữa chua và ăn bánh gato.

      Trình Tư rên rỉ mình nhịn đói cả ngày rồi, Hứa Minh Ưu vốn muốn đưa đến quán cơm nhưng khổ nỗi giờ Trình Tư đầu sóng ngọn gió, bị người ta nhận ra k tốt lắm, đánh phải mua cho cốc mỳ ăn liền

      Trình Tư cũng k để ý, ăn ngấu nghiến như hổ, đói so với phong thái nhàng lịch lãm vừa xuất TV lúc sáng cứ như 2 người hoàn toàn khác nhau vậy.

      Hứa Minh Ưu ngồi bên cạnh khó có thể tin là .

      tháng trước, cậu còn theo đuôi đại minh tinh này, bây giờ đại minh tinh ngồi trong xe cậu ăn mỳ ăn liền.

      Hứa Minh Ưu suy tư thất thần, hoàn toàn k chú ý Trình Tư bên cạnh ăn xong từ lúc nào.

      Trình Tư cũng k gọi cậu, thả lỏng người dựa vào lưng ghế, quay đầu ngóng nhìn Hứa Minh Ưu, muốn biết chàng thợ săn ảnh tốt bụng này khi nào mới hoàn hồn lại.

      Lúc trc cậu ta theo sau ràng hăng hái vô cùng, sao bây giờ ngươingooiff ngay trc mặt rồi lại thất thần là sao?

      Đúng thế, Trình Tư nhận ra cậu là ai ngay từ ngày nhận đc hộp sữa chua và bánh gato kia rồi.

      Đối vs đám thợ săn ảnh hay theo đuôi, Trình Tư cũng biết khá .

      Nguyên tắc của từ trc đến giờ vẫn là: Có thể cắt đuôi cắt, k đc cứ mặc kệ họ.

      Làm người nổi tiếng là như thế, chuyện đời tư luôn luôn bại lộ trc mặt quần chúng, Trình Tư cũng k phải mới bước chân vào nghề, từ lâu quen rồi.

      Còn về Hứa Minh Ưu, Trình Tư cảm thấy cậu có muốn người khác chú ý đến mình cũng khó.

      Cậu ta đc đám nhân viên trong phòng tôn là "Đế vương săn " vì tính nhẫn nại vượt quá người thường của mình.

      ra bản thân lúc ngồi sáng tác nhạc thường k phát ra có người chụp trộm mình, chủ yếu là do nhân viên có lần lên gác mới nhìn thấy.

      Lúc đó hình như chỉ vừa mới trở về, viết chi tiểu thiên vương Lâm Sênh 1 ca khúc đoạt đc giải thưởng rất lớn, tiếng tăm lên như diều gặp gió, bởi vậy 1 loạt tin tức cũ mới tốt xấu hay liên quan đến người sáng tác và viết lời là Trình Tư ào ạt "lên sóng" lần nữa.

      Thời hian đó người đến phòng làm việc nhiều như trẩy hội, đông vui náo nhiệt đến độ quả có thể bày quán bán hàng luôn đc ấy chứ, có điều k ai làm đc như Hứa Minh ưu, đợi là đợi luôn cả 2,3 ngày.

      Tói độ đến cuối cùng ngay cả đám nhân viên của Trinh Tư cũng k nỡ nhìn tiếp, bắt phải lượn ra ngoài tạod áng tí, hoặc giả vờ dạy dỗ nhân viên, tóm lại là giúp người ta chụp cho xong mà đem ảnh về nộp cho cấp , sớm hoàn thành công tác.

      Về sau lái xe hóng gió cũng vậy, Trình Tư thông thạo đường ngang ngõ tắt trong thành phố này, tự nhân khả năng cắt đuôi đám nhà báo cũng thuộc hạng đẳng cấp.

      Cho dù có lần buồn bực cực độ, cố ý lượn hẳn 3 vòng quanh khu cầu vượt đa tầng, ấy thế mà Hứa Minh Ưu vẫn theo sát phía sau, k hề bỏ lỡ.

      tóm lại, đối vs thái độ cố chấp đến cùng của Hứa Minh Ưu trong việc theo đuôi người khác này, Trình Tư cũng đành bó tay.

      Có lần chuyện phiếm vs nhân viên dưới quyền, ý kiến mọi người đều vô cùng thống nhất: Gặp phải loại thợ săn ảnh thế này, sếp à, cứ nhận thua thôi.

      Dù vậy Trình Tư hoàn toàn k nghĩ đến, vị "Đế vương săn ảnh" này lại hướng nội và đơn giản hơn mình nghĩ nhiều.

      Buổi phỏng vấn hôm trươc thăm dò 1 chút, chẳng ngờ lại có kết quả ràng luôn. Trình Tư quả k thể tin đc.

      Cậu cũng k biết qua bao lâu, Hứa Minh Ưu mới đột nhiên nhận ra trong xe hình như hơi yên lặng quá, cậu quay đầu lại, vừa vặn đối diện vs 1 cặp mắt sâu thẳm.

      Mặt Hứa Minh Ưu thoáng chốc đo rleen.

      Ánh mắt Trình Tư quá chăm chú khiến cậuc ảm thấy lúng túng.

      Hứa Minh Ưu: "Sao... sao thế?"

      Trình Tư lắc đầu, giọng : "Vừa rồi cậu nghxi gì thế?"

      Hứa Minh Ưu k đáp lời.

      Trình Tư ngồi nghĩ nghĩ, lại : "Được rồi, tôi thấy chúng ta nên làm quen từ đầu, tôi là Trình Tư."

      Trong giọng của Trình Tư mang theo cả ép buộc khó lòng từ chối, Hứa Minh Ưu lại càng căng thẳng.

      Mà đến hôm nay cậu mới phát ra, 1 Trình Tư trc nay nổi tiếng dịu dàng nho nhã, k ngờ ánh mắt cũng có thể sắc bén đến vậy, giống như nhìn thấu cả tim gan xương cốt người đối diện.

      Hứa Minh Ưu im lặng.

      Trình Tư cũng k sốt ruột, nhẫn nại đợi.

      Gió đêm se lạnh cuốn theo từng đợt hương hoa thổi vào trong xe, thời gian từng chút từng chút trôi qua.

      Hứa Minh Ưu cuối cùng cũng k nhịn đc nữa, đưa tay lên che đôi mắt Trình Tư lại, tức giận :

      "Tôi là Hứa Minh Ưu, Trình Tư, nhớ trả tiền lại đấy,"
      Chương 6

      Kết quả, Trình Tư vẫn k được uống sữa chua và ăn bánh gato.

      Trình Tư rên rỉ mình nhịn đói cả ngày rồi, Hứa Minh Ưu vốn muốn đưa đến quán cơm nhưng khổ nỗi giờ Trình Tư đầu sóng ngọn gió, bị người ta nhận ra k tốt lắm, đánh phải mua cho cốc mỳ ăn liền

      Trình Tư cũng k để ý, ăn ngấu nghiến như hổ, đói so với phong thái nhàng lịch lãm vừa xuất TV lúc sáng cứ như 2 người hoàn toàn khác nhau vậy.

      Hứa Minh Ưu ngồi bên cạnh khó có thể tin là .

      tháng trước, cậu còn theo đuôi đại minh tinh này, bây giờ đại minh tinh ngồi trong xe cậu ăn mỳ ăn liền.

      Hứa Minh Ưu suy tư thất thần, hoàn toàn k chú ý Trình Tư bên cạnh ăn xong từ lúc nào.

      Trình Tư cũng k gọi cậu, thả lỏng người dựa vào lưng ghế, quay đầu ngóng nhìn Hứa Minh Ưu, muốn biết chàng thợ săn ảnh tốt bụng này khi nào mới hoàn hồn lại.

      Lúc trc cậu ta theo sau ràng hăng hái vô cùng, sao bây giờ ngươingooiff ngay trc mặt rồi lại thất thần là sao?

      Đúng thế, Trình Tư nhận ra cậu là ai ngay từ ngày nhận đc hộp sữa chua và bánh gato kia rồi.

      Đối vs đám thợ săn ảnh hay theo đuôi, Trình Tư cũng biết khá .

      Nguyên tắc của từ trc đến giờ vẫn là: Có thể cắt đuôi cắt, k đc cứ mặc kệ họ.

      Làm người nổi tiếng là như thế, chuyện đời tư luôn luôn bại lộ trc mặt quần chúng, Trình Tư cũng k phải mới bước chân vào nghề, từ lâu quen rồi.

      Còn về Hứa Minh Ưu, Trình Tư cảm thấy cậu có muốn người khác chú ý đến mình cũng khó.

      Cậu ta đc đám nhân viên trong phòng tôn là "Đế vương săn ảnh" vì tính nhẫn nại vượt quá người thường của mình.

      ra bản thân lúc ngồi sáng tác nhạc thường k phát ra có người chụp trộm mình, chủ yếu là do nhân viên có lần lên gác mới nhìn thấy.

      Lúc đó hình như chỉ vừa mới trở về, viết chi tiểu thiên vương Lâm Sênh 1 ca khúc đoạt đc giải thưởng rất lớn, tiếng tăm lên như diều gặp gió, bởi vậy 1 loạt tin tức cũ mới tốt xấu hay liên quan đến người sáng tác và viết lời là Trình Tư ào ạt "lên sóng" lần nữa.

      Thời hian đó người đến phòng làm việc nhiều như trẩy hội, đông vui náo nhiệt đến độ quả có thể bày quán bán hàng luôn đc ấy chứ, có điều k ai làm đc như Hứa Minh ưu, đợi là đợi luôn cả 2,3 ngày.

      Tói độ đến cuối cùng ngay cả đám nhân viên của Trinh Tư cũng k nỡ nhìn tiếp, bắt phải lượn ra ngoài tạod áng tí, hoặc giả vờ dạy dỗ nhân viên, tóm lại là giúp người ta chụp cho xong mà đem ảnh về nộp cho cấp , sớm hoàn thành công tác.

      Về sau lái xe hóng gió cũng vậy, Trình Tư thông thạo đường ngang ngõ tắt trong thành phố này, tự nhân khả năng cắt đuôi đám nhà báo cũng thuộc hạng đẳng cấp.

      Cho dù có lần buồn bực cực độ, cố ý lượn hẳn 3 vòng quanh khu cầu vượt đa tầng, ấy thế mà Hứa Minh Ưu vẫn theo sát phía sau, k hề bỏ lỡ.

      tóm lại, đối vs thái độ cố chấp đến cùng của Hứa Minh Ưu trong việc theo đuôi người khác này, Trình Tư cũng đành bó tay.

      Có lần chuyện phiếm vs nhân viên dưới quyền, ý kiến mọi người đều vô cùng thống nhất: Gặp phải loại thợ săn ảnh thế này, sếp à, cứ nhận thua thôi.

      Dù vậy Trình Tư hoàn toàn k nghĩ đến, vị "Đế vương săn ảnh" này lại hướng nội và đơn giản hơn mình nghĩ nhiều.

      Buổi phỏng vấn hôm trươc thăm dò 1 chút, chẳng ngờ lại có kết quả ràng luôn. Trình Tư quả k thể tin đc.

      Cậu cũng k biết qua bao lâu, Hứa Minh Ưu mới đột nhiên nhận ra trong xe hình như hơi yên lặng quá, cậu quay đầu lại, vừa vặn đối diện vs 1 cặp mắt sâu thẳm.

      Mặt Hứa Minh Ưu thoáng chốc đo rleen.

      Ánh mắt Trình Tư quá chăm chú khiến cậu cảm thấy lúng túng.

      Hứa Minh Ưu: "Sao... sao thế?"

      Trình Tư lắc đầu, giọng : "Vừa rồi cậu nghĩ gì thế?"

      Hứa Minh Ưu k đáp lời.

      Trình Tư ngồi nghĩ nghĩ, lại : "Được rồi, tôi thấy chúng ta nên làm quen từ đầu, tôi là Trình Tư."

      Trong giọng của Trình Tư mang theo cả ép buộc khó lòng từ chối, Hứa Minh Ưu lại càng căng thẳng.

      Mà đến hôm nay cậu mới phát ra, 1 Trình Tư trc nay nổi tiếng dịu dàng nho nhã, k ngờ ánh mắt cũng có thể sắc bén đến vậy, giống như nhìn thấu cả tim gan xương cốt người đối diện.

      Hứa Minh Ưu im lặng.

      Trình Tư cũng k sốt ruột, nhẫn nại đợi.

      Gió đêm se lạnh cuốn theo từng đợt hương hoa thổi vào trong xe, thời gian từng chút từng chút trôi qua.

      Hứa Minh Ưu cuối cùng cũng k nhịn đc nữa, đưa tay lên che đôi mắt Trình Tư lại, tức giận :

      "Tôi là Hứa Minh Ưu, Trình Tư, nhớ trả tiền lại đấy,"

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 7

      Bàn tay Hứa Minh Ưu hơi lạnh, đốt ngon tay cũng k lớn lắm, so với bàn tay của đàn ông bình thường hơn.

      biết có phải vì trong xe quá yên lặng mà Trình Tư cảm thấy mình có thể cảm nhận đc cả run rẩy của bàn tay nắm.

      Cậu ấy hình như hơi căng thẳng.

      kỳ quái, tại sao lúc trc cứ nghĩ rằng thợ săn ảnh nhẫn nại vô cùng này là 1 chú già râu ria đầy mặt cơ chứ?

      Trình Tư k nhịn đc mà mỉm cười.

      Bên kia Hứa Minh Ưu cũng k buông tay ra.

      Cậu quay đầu, tập trung nhìn ra ngoài cửa xe, dáng vẻ giống như bị thư sgif đó thu hút.

      Nhưng Trình Tư biết, ở đó chẳng có thứ gì cả.

      nghĩ, cậu ấy chỉ là xấu hổ thôi.

      nghĩ nhứ thế, cũng như thế: "Cậu xấu hổ à?"

      Hứa Minh Ưu "soạt" 1 cái quay đầu lại, trừng mắt nhì , bộ dạng như vừa nghe thấy điều gì khó tin lắm vậy: "..."

      Cậu lập tưcs rút trong túi ra 1 quyển sổ, trực tiếp lật xuống trang cuối, nhanh chóng viết 1 câu, sau đó đưa quyển sổ cho Trình Tư, cao giọng: "Ký vào!"

      Trình Tư cúi đầu nhìn: Trình Tư nợ Hứa Minh Ưu 5,8 tệ, có giấy này làm bằng chứng.

      Lần này Trình Tư phì cười.

      Hứa Minh Ưu k thèm để ý đến ta, mặt mày đỏ rực, cũng k biết là do tức giận hay còn vig nguyên nhân nào khác.

      Qua 1 lúc lâu, Trình Tư cuối cùng cũng ngừng cười.

      nghiêm túc nhìn Hứa Minh Ưu: "tôi có thể dùng thứ khác để gán nợ k?", rồi liền bước xuống xe.

      Hứa Minh Ưu giật mìnhh, còn chưa kịp gọi lại thấy Trình Tư vòng qua chỗ mình, gõ gõ vào cửa kính xe.

      Cậu hạ kính xuống, Trình Tư dựa vào cửa xe :

      "Lát nữa tôi về hướng bên kia, vừa vừa ra vẻ ngó trái ngó phải, cậu chụp ảnh lại . Đến lúc đó cứ tôi nhìn giống như đợi ai đấy, gặp gỡ bí mật, hẹn hò lén lút gì đó, mấy từ chuyên ngành ấy cậu biết mà.

      Hứa Minh Ưu ngây ra nhìn , gì.

      Trình Tư cười: "Sao thế? Áy náy à? Ôi trời, sao đâu, mấy thứ tin tức "đuổi hình bắt chữ" này nhiều lắm, k ai coi là đâu. Cậu cứ yên tâm chụp ."

      Hứa Minh Ưu lắc đầu.
      honglak thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :