Đương gia cách cách
Hệ liệt: Công chúa bang
Tác giả: Dương Quang Tình Tử ( ta mới nghe tác giả này lần đầu )
Editor: Thiên Di
Convert: ngocquynh520
Beta: Thảo Hà
Giới thiệu:
Nghe Long gia giàu có sung túc phương, là đại phú hào, mỗi ngày đều thu vào cả lượng tiền lớn.
Thế nên cho dù nàng có gây nhiều họa hơn nữa, cũng có núi vàng mỏ bạc đem bồi thường.
Nghe trong nhà Long gia có trưởng bối, cũng có huynh đệ tỷ muội gì.
Thế nên sợ nàng làm chuyện xấu đối với trưởng bối, dạy hư trẻ con.
Quan trọng hơn là, nghe Long gia rất ít khi ở nhà.
Chỉ cần ở nhà vài ngày nàng liền giả bộ thành hiền thê. Thời gian còn lại nàng chính là đương gia lão đại rồi!
Chuyện tốt như vậy, nàng ── mới cần nha!
Muốn nàng gả cho tên tài chủ đất, buông tha cho khát vọng hành nghề y cứu người của mình, bàn nữa!
Nhưng lần này ràng kế hoạch đào hôn kiêm hành hiệp trượng nghĩa hoàn hảo như vậy. Tại sao lại biến thành nàng mặc gì, thể động đậy nằm cùng người nam nhân giường?
Ghê tởm hơn tên đăng đồ tử kia biết nàng là kim chi ngọc diệp, còn trợn hai con mắt lời bịa đặt.
Dám kiên quyết nàng là lễ vật người ta đưa biếu , mở quà là chuyện đương nhiên.
thế còn sờ loạn nàng trận??? Nhưng đáng giận nhất chính là ──
phải là thần y vang danh khắp thiên hạ ư, làm sao có thể biến thành tên tài chủ đất chết tiệt nọ???!!!!
Mở đầu
Bắc Kinh, Vương Phủ, thảo luận chính .
Trong thư phòng, Tĩnh Du cách cách vẻ mặt thành nhìn chăm chú sách thuốc tay. Cho dù đứng ở đối diện nàng là phụ mẫu hai người biểu diễn màn Song Hoàng hát đối, văng nước miếng tung bay về chung thân đại của nàng.
"Long gia chính là đại tài chủ giàu có phương. buôn bán làm ăn cực kỳ phát đạt, mỗi ngày lời lãi cả đấu vàng!" Vương gia cười hì hì . Cho dù nữ nhi năm có gây họa mấy trăm lần, con rể cũng có Kim Sơn mỏ bạc có thể từng khối từng khối đào đến bồi thường nha!
"Quan trọng nhất là, trong nhà Long gia có trưởng bối, cũng có huynh đệ tỷ muội nào." Phúc tấn cũng là mặt mày hớn hở. Ngày đó, bọn họ luôn lo lắng đề phòng về cha mẹ chồng, tại có thể quẳng gánh lo rồi. phải sợ nữ nhi làm chuyện xấu với trưởng bối hoặc dạy hư những người xung quanh.
"Còn có, Long gia rất ít khi ở nhà. Cho dù có về nhà cũng chỉ là dừng lại ngắn ngủi rồi lại dời nhà ." Vương gia đến đây, mặt nụ cười càng đậm.
Bởi vậy, nữ nhi thông minh chỉ cần ở đằng kia mấy ngày chống đỡ làm hiền thê. Thời gian khác chính là đương gia chủ mẫu, cuộc sống vẫn là tự do tự tại, cho dù làm chuyện kinh thiên động địa gì, có ai dám quản được nàng? Cho nên cái cọc nhân duyên tốt này quả thực chính là lễ vật từ trời rơi xuống, đốt đèn lồng tìm khắp cũng ra.
Tĩnh Du rất bội phục cha mẹ của nàng. Bọn họ có thể đông kéo câu, tây đẩy câu, giống như đọc kinh tựa như cằn nhằn lải nhải niệm niệm ngừng.
Nếu bọn họ biết , nàng đối với Long gia kia nửa điểm hứng thú đều có, thậm chí nàng mới nghe "Long gia" hai chữ đầu, chữ kế tiếp trong lời chính là vào tai trái ra tai phải, hoàn toàn có tiếp thu vào trong đầu. biết là cái cảm tưởng gì đây?
Bất quá thân là nữ nhi hiếu thuận, nên làm cho bọn họ nghỉ chuyện, uống ly trà.
"A Mã, ngạch nương, có lỗi. Con muốn cùng Long gia thành thân hay bất luận cùng kẻ nào cũng muốn."
Nàng trầm tĩnh buông sách thuốc, lẳng lặng qua hai người phụ mẫu trong nháy mắt biến thành Mộc Đầu Nhân, hướng mặt ngoài sân nhà đến.
Hai cái Mộc Đầu Nhân bỗng nhúc nhích, nhìn nhau cười khổ.
Mặc dù, bọn họ sớm nghĩ tới con cự tuyệt. Chỉ là nàng — cách cách khủng bố nhất thành Bắc Kinh – người làm hư tất cả các cách cách còn lại trong hoàng tộc. Bất hạnh liền trở thành củ khoai lang phỏng tay cuối cùng, hoàng thượng ám hiệu và chỉ muốn bọn họ nhanh chóng đem nàng đẩy mạnh tiêu thụ ra ngoài. Đừng để cho nàng ở lại kinh thành cầm đầu đám công chúa giúp trông nom đông, quản lý tây, lôi kéo các nàng ấy tham gia giải quyết việc bất bình. Khiến ông ăn ngon, ngủ yên, tóc trắng, nếp nhăn xuất từng ngày từng ngày!
Cho nên hai vợ chồng bọn họ đành phải trấn an lẫn nhau, tâm tình uể oải, tiếp tục ngày mai ngừng cố gắng.
nghĩ tới chính là, đứa trẻ gây họa này — vốn được bọn họ nâng niu trong lòng bàn tay, đến ngày hôm sau lại để lại thư rồi đào hôn bỏ trốn.
Việc này, việc này, việc này. . . . Thỏ khôn chỉ có hang động, nàng chính là tham gia chuyện khắp thiên hạ, nơi đâu cũng có chỗ dừng chân. Muốn bọn họ tìm ở đâu????