1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ông xã phải được dỗ dành - Bạo Táo Đích Bàng Giải (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      [​IMG]
      Ông xã phải được dỗ dành

      Tên gốc: Lão công mỗi thiên đô yếu hống
      Tác giả: Bạo Táo Đích Bàng Giải
      Thể loại: đại, cưới trước sau, lâu ngày sinh tình
      Nguồn: Wikidich.com
      Số chương: 66 chương + 1 ngoại truyện
      Editor: Vân Vân

      Truyện được edit và đăng tại cungquanghang.com

      Giới thiệu:
      Tần Qua sau khi xuất ngũ bị mắc hội chứng rối loạn tâm lý sau chiến tranh nghiêm trọng, trải qua điều trị nhưng vẫn còn di chứng.

      phải là muốn liên hôn sao, vậy ấy cũng được.” Tần Qua tùy tiện .

      “Tôi chỉ là khách mà thôi.” Ngô Đồng tỏ vẻ mình vô tội.

      ……

      “Tuy rằng chồng hoàn thành việc điều trị nhưng vẫn còn di chứng, ví dụ như xúc động, dễ nóng giận, ý muốn khống chế người khác rất mạnh”. Bác sĩ tâm lý . “Tóm lại phải dỗ dành”.

      “Tôi biết rồi”. Ngô Đồng còn muốn gì.

      ...................
      Lần đầu tiên mình tập tành làm người edit, mong mọi người ủng hộ. Mình cố gắng đăng 3 chương/tuần. Mình là người biết chữ "Tung Của" nào luôn nên việc chuyển ngữ chỉ đảm bảo chính xác 70% văn phong của tác giả. Có gì mọi người góp ý thêm cho mình nhé.
      Mình đặt gạch trước, ngày mai bắt đầu lấp hố nha.
      Last edited by a moderator: 24/4/19
      Ri Nguyen, levuong, hargane18739 others thích bài này.

    2. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 1:

      Hoàn Sơn Phỉ Thúy là khu biệt thự vùng ngoại thành Đế Đô, vì được xây dựng khá sớm nên cách trung tâm thành phố xa. Nhưng cũng vì thế mà người sống ở khu vực này đều là người có tiền có quyền.

      Mà gia đình họ Tần là trong những hộ gia đình có mặt ở đây sớm nhất.

      tòa biệt thự màu trắng ba tầng, phong cách kiến trúc châu Âu, có vườn hoa cây cảnh, tượng điêu khắc, vòi phun nước, nhìn thoáng qua là có thể nhận ra ngay phong cách thuần chất phương Tây. Cũng chỉ có con diều tung bay trung trong sân vườn là mang nét văn hóa Trung Hoa.

      Mẹ Tần từ ban công lầu hai, nhìn xuống sân thấy con trai lớn chơi đùa cùng đứa bé, cau mày.

      “Mẹ làm sao vậy ạ?” Người con trai thứ hai – Tần Hoài hỏi khi thấy mẹ mình đứng ở ban công lúc lâu, sắc mặt ngày càng kém.

      “Còn phải do con sao!” Mẹ Tần thở dài rồi quay về phòng khách.

      Tần Hoài nhìn theo hướng của mẹ nhìn, thấy trai chơi đùa cùng đứa bé, rồi quay người theo mẹ mình vào phòng khách.

      “Bà làm sao vậy, sao lại ủ rũ, cau có thế kia?” Ba Tần thấy vợ từ lầu xuống, mặt mũi buồn rầu bỏ tờ báo đọc dở xuống, hỏi.

      “Ông chẳng quan tâm chút nào.” Mẹ Tần trợn mắt nhìn chồng.

      “Ai chọc giận bà?” Ba Tần hỏi.

      là chuyện thằng Tần Qua chứ đâu…” Mẹ Tần âu sầu ngồi xuống cạnh chồng.

      “Tần Qua? Tần Qua phải rất tốt sao?” Ba Tần khó hiểu hỏi.

      “Ông chỉ suốt ngày biết đến công việc, chuyện của con ông có để ý chút nào chưa?”

      “Khi nào mà tôi quan tâm chuyện của con? Khi Tần Qua bị bệnh, tôi cũng rất lo lắng, nhưng phải là bác sĩ tâm lý là khỏi hẳn rồi sao?” Ba Tần .

      “Ông quên lời dặn cuối cùng của bác sỹ Lý rồi à.” Mẹ Tần “Tuy rằng tâm lý của con trai coi như khỏi rồi nhưng vẫn còn di chứng, ví dụ như tính khí nóng nảy, dễ xúc động …”

      “ Tần Qua là lính, lại là bộ đội đặc chủng, tính tình nóng nảy là bình thường.”

      “Tôi cãi nhau với ông.” Mẹ Tần trực tiếp từ chối chuyện cùng chồng. “Dù sao tôi vẫn nhớ bác sỹ Lý với tôi cách tốt nhất là dùng tình cảm gia đình để quan tâm rồi từ từ nó khắc phục tính cách khó gần gũi người khác của nó”.

      “Vậy bà còn buồn rầu gì nữa, chúng ta vẫn cứ sống như bây giờ là tốt lắm rồi.”

      “Ông hiểu hay giả vờ hiểu. Ý của bác sĩ Lý là cho Tần Qua kết hôn, để nó có gia đình, vợ con của nó.” Mẹ Tần .

      “Cho nên mấy ngày nay bà sắp xếp cho Tần Qua xem mắt”.

      “Đúng vậy”

      “Thế kết quả thế nào?”

      tốt lắm” Mẹ Tần có chút được tự nhiên, .

      “Đâu chỉ có chút tốt. Tôi nghe được là, các nhà có mặt mũi, thế lực ở gần đây bà đều đến nhà người ta. Người ta vừa nghe Tần Qua tìm vợ nửa từ chối ngay lập tức, nửa gặp Tần Qua rồi ngừng điện thoại cho Tần Hoài.” Ba Tần tức giận “Bà là hồ đồ. Lại tiếp tục như thế, cẩn thận ảnh hưởng tình cảm của hai đứa ”.

      “Làm sao mà tôi hồ đồ. Tôi làm vậy phải là vì con sao.”

      “Phương Tình, tôi biết trong mắt chúng ta, hai con trai đều là người rất ưu tú, nhưng bà thể thừa nhận là Tần Qua trải qua chiến trường, chịu thương tổn, thậm chí còn mắc chứng PTSD (rối loạn stress sau sang chấn). Lúc trước chúng ta liên hệ tìm kiếm bác sĩ khắp thế giới, chuyện này các gia đình ở khu vực này ai cũng đều biết. Nếu bà thực tình muốn tìm vợ cho Tần Qua, tốt nhất là tìm kiếm trong các gia đình phải ở khu này.”

      PTSD - Rối loạn stress sau sang chấn hay Hậu chấn tâm lý (tiếng : Posttraumatic Stress Disorder- PTSD) là rối loạn tâm lý, tổn thương về mặt tinh thần, biểu bằng các triệu chứng lo âu rệt sau khi phải đương đầu với kiện gây tổn thương và vẫn tiếp tục kéo dài sau đó khi kiện kết thúc từ lâu. Bệnh hay gặp ở những người từng trải qua các biến cố gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe tinh thần hoặc/và thể chất như thiên tai, chiến tranh, bạo hành(bạo hành gia đình, bạo hành tinh thần,...), tai nạn. Bệnh còn có tên khác là rối loạn stress sau chấn thương hoặc rối loạn tâm căn sau sang chấn, theo phân loại nó thuộc nhóm bệnh liên quan đến stress (Căng thẳng)

      “Vậy sao? Con tôi là người lính, là hùng của đất nước. Nó chẳng qua bị mắc chứng PTSD nhưng tại chữa khỏi rồi còn gì.” Mẹ Tần tức giận “Về phần ở bên ngoài đồn đại như thế nào? nó giết người, đánh vợ, phải là đồn bậy đồn bạ sao. Con tôi muốn lấy vợ, tại sao thể lấy người tương xứng, môn đăng hộ đối mà phải tìm người phù hợp”

      “Tôi biết bà sợ khi Tần Hoài cưới vợ, chênh lệch về xuất thân, hoàn cảnh gia đình giữa hai con dâu quá lớn, nhưng bà cũng thể tính đến tình hình thực tế của Tần Qua.” Ba Tần mặc dù thông cảm cho vợ nhưng vẫn thẳng.

      Tần Hoài đứng ở góc cầu thang nghe lúc lâu, hiểu lo lắng của mẹ. mình sau khi tốt nghiệp trường Quân đội nhất quyết ở lại phục vụ Quân đội, còn mình trực tiếp tiếp quản công ty của gia đình. Đến khi trai vì bị thương nên phải xuất ngũ, mình là Giám đốc của tập đoàn Tần thị.

      trai phải điều trị với bác sĩ tâm lý hai năm dài, tuy điều trị khỏi nhưng cũng muốn vào công ty. Có thể là đem toàn bộ tập đoàn Tần thị to lớn tặng cho mình. Bây giờ, đường đường là Đại thiếu gia của tập đoàn Tần thị, thế mà tìm đối tượng để kết hôn còn bị người khác ghét bỏ.

      “Ba, mẹ!” Tần Hoài lên tiếng

      “Con đó hả.” Ba Tần thấy con trai, gật đầu.

      “Mẹ, mẹ luôn tự mình sắp xếp cho coi mắt, nhưng có phải là trai muốn kết hôn hay ?” Tần Hoài hỏi

      “Tần Qua phản đối, nó nó muốn cho Phi Phi gia đình hoàn chỉnh” Mẹ Tần đáp.

      “Vậy …. Chúng ta kết hôn thương mại .” Tần Hoài bỗng nhiên .

      “Kết hôn thương mại?” Ba Tần, mẹ Tần hẹn mà cùng nhìn con trai thứ hai.

      “Gần đây có vài công ty muốn tìm kiếm hợp tác với công ty chúng ta. Con nghĩ “kết hôn thương mại “ cũng là ý tưởng tồi.”

      Mẹ Tần cúi đầu, nghiêm túc suy nghĩ, ba Tần thoáng nhìn con trai, nhưng cuối cùng cũng gì.

      tuần sau

      Tại cửa chính khách sạn Đế Vương.

      Ngô Đồng trốn sau cửa khách sạn ngồi cả buổi, cuối cùng nhìn thấy gia đình chú Hai từ chiếc xe Bentley bước xuống vào khách sạn. Ngô Đồng lập tức theo sát phía sau, vào theo.

      Nhà chú Hai trốn tránh mình mấy tuần lễ rồi. giờ mình đến nhà tìm người, bảo vệ cho vào bên trong, cứ là nhà chú Hai có nhà. Gọi điện thoại kết nối được, chắc chắn cho mình vào danh sách đen. Đến công ty tìm cũng vào được cửa chính, là gấp chết mình.

      Ngô Đồng nghĩ hôm nay dù thế nào cũng phải thử lần, bằng bất cứ giá nào cũng phải để chú Hai có câu trả lời. Em trai còn trong bệnh viện chờ mình, thời gian còn nhiều lắm.

      Ngô Đồng thấy gia đình chú Hai sắp vào thang máy, vội vội vàng vàng chạy đến xem họ bấm lầu mấy. Kết quả, do chạy quá nhanh nên va chạm với bé trai cầm súng đồ chơi tay.

      xin lỗi, bạn , chị cố ý đâu.” Ngô Đồng thấy bé trai ngơ ngác nhìn chằm chằn khẩu súng đồ chơi rơi mặt đất, khóc, la, chắc là bị dọa. vội vàng nhặt khẩu súng lên đưa cho bé.

      Cậu bé cầm khẩu súng đồ chơi, ngẩng đầu nhìn Ngô Đồng chút. cảm thấy biểu cảm của bé có chút kỳ lạ, nhưng cũng suy nghĩ nhiều, kiểm tra thân thể của cậu bé từ xuống dưới, hỏi “Em bị thương ở đâu chứ, ba mẹ em đâu?”

      “Phi Phi” Bỗng nhiên có tiếng gọi của người đàn ông giọng hơi trầm, cậu bé đẩy Ngô Đồng ra rồi chạy .

      Ngô Đồng nhìn theo hướng cậu bé chạy , loáng thoáng thấy bóng dáng to cao của người đàn ông, chắc là người nhà của cậu bé, lại nhanh chóng quay người tiếp tục chạy về phía cửa thang máy. Đứng trước cửa thang máy đợi lúc, phát thang máy dừng ở tầng 20 và tầng 26.

      “Tầng 20 hay là tầng 26?” Ngô Đồng tìm đến bảng chỉ dẫn sơ đồ khách sạn, phát tầng 20 là nhà hàng, tầng 26 là phòng họp. “ tầng 20 trước, sau đó tầng 26.” Ngô Đồng quyết định xong, vào thang máy.

      Tần Qua ngồi xổm xuống, nhìn Phi Phi “Vừa rồi làm sao vậy con?”

      Bởi vì tầm nhìn bị chắn bởi bồn hoa ở giữa, Tần Qua thấy ràng chuyện gì xảy ra, đại khái chỉ trông thấy người lớn ngồi xổm trước mặt Phi Phi gì đó. Vì Phi Phi có chút đặc thù nên Tần Qua lo lắng hỏi.

      Phi Phi chớp chớp đôi mắt đen láy, nhàng lắc đầu.

      có việc gì tốt, lần sau được chạy xa như thế nữa, được .” Tần Qua nghĩ đến cậu bé hoạt bát đáng ngày xưa, nay lại thành như vậy, trong lòng thương tiếc, đồng thời cũng có chút khó chịu.

      “Con thích ăn kem ly phải ? Chúng ta ăn.” Tần Qua bế Phi Phi lên.

      , trẻ con được ăn quá nhiều đồ lạnh, với lại …. đến giờ hẹn với gia đình họ Ngô” Tần Hoài đứng lên .

      “Mọi người muốn bàn hợp đồng trước mà. Chờ mọi người bàn bạc gần xong, lên. Giờ dẫn Phi Phi ăn kem.” Tần Qua .

      …” Tần Hoài nhìn thoáng qua cậu bé tay trai nhà mình, nhịn được tiếp “ muốn để Phi Phi quyết định”

      “Đúng vậy” Tần Qua gật đầu.

      , nhưng mà dù sao …”

      cưới ai cũng quan trọng, với lại tính tình đối phương như thế nào chắc chắn là mẹ tìm hiểu kỹ rồi, chỉ cần người ta chê là được.” Khóe mắt Tần Qua có vết sẹo dài khoảng 2cm, lúc cười lên có vẻ hơi hung dữ “ sao. Chỉ cần Phi Phi chê là được”

      Tần Hoài cảm thấy việc thể quyết định như vậy, nhưng cũng biết giải quyết như thế nào. Chỉ hy vọng con nhà họ Ngô giống như lời đồn, là người hiểu biết, hiền lành. (Nguyên gốc: tri thư đạt lý, ôn nhu thiện lương)

      “Vậy em lên trước, dẫn Phi Phi ăn kem xong lên ngay nhé.” Tần Hoài yên lòng, dặn dò “Phòng 2601”

      “Biết rồi”. Tần Qua xong, bế Phi Phi ăn kem.

      Trong phòng 2601, hai bên chuyện được lúc, mẹ Tần lén nhìn Ngô Chi Chi ngồi đối diện, trong mặt lộ ra hài lòng. này lớn lên xinh đẹp, khí chất cũng tệ, giọng , nghe là người chơi đàn piano.

      “Cốc, cốc”. Cùng với tiếng gõ cửa, Tần Hoài đẩy cửa bước vào “Xin lỗi, con đến muộn.”

      muộn đâu, chúng ta hẹn lúc hai giờ cơ mà”. Ngô Lập Nhân liên tục cười .

      Ngô Chi Chi hôm nay trang điểm đặc biệt kỹ càng, trước khi đến biết mình và con trai nhà họ Tần muốn bàn chuyện liên hôn. Lúc này, trông thấy thanh niên tuấn tú, đẹp trai, lập tức hai má ửng đỏ, dáng vẻ có chút e dè, xấu hổ.

      Mẹ Tần có chút mất hứng, Tần Hoài là, biết ngoại hình của mình so với trai được phái nữ thích hơn, vậy mà hôm nay lại đến đây.

      “Tần Qua đâu?” Mẹ Tần cố ý hỏi.

      “Vừa xảy ra chút chuyện, trai lát nữa đến.” Tần Hoài trả lời

      vội, vội” Ngô Lập Nhân cười ha ha, .

      Bấy giờ, Ngô Chi Chi mới biết đây là con trai thứ hai nhà họ Tần, lập tức có chút khó chịu quay đầu. Sau đó, trong lòng lại nghĩ, đều là em ruột thịt do bà Tần sinh, chắc ngoại hình cũng đến nỗi xấu.

      “Chị, ngoại hình chắc là tệ đâu.” Ngô Khải giọng thầm bên tai chị.

      Ngô Chi Chi lặng lẽ trợn mắt lườm em trai.

      Bà Ngô lôi kéo mẹ Tần, khen ”Tần phu nhân là có phúc, hai con trai quả đều là nhân tài hiếm có” (nguyên gốc: long chương phượng chất)

      Mẹ Tần nghe thấy, cũng cho là hai con trai mình đều là thanh niên ưu tú. Lại thấy Ngô Chi Chi khi nghe Tần Hoài phải là đối tượng xem mắt của mình, mắt cũng nhìn lung tung lập tức đối với con dâu tương lai này, càng nhìn càng hài lòng.

      Hai bên chuyện rôm rả, bỗng nhiên bên ngoài có tiếng gõ cửa.

      “Chắc là Tần Qua đến” Bà Tân .

      Mọi người lập tức nhìn ra cửa, Tần Hoài đứng lên mở cửa, chỉ thấy đứng bên ngoài là có ngoại hình thanh tú, mặc chiếc váy màu trắng, bất ngờ.

      Ngô Đồng ở nhà hàng tìm lúc lâu chưa thấy nhà chú Hai, lúc này mới lên tầng 26. Vừa gõ cửa phòng thứ nhất, gặp thanh niên mặc âu phục chỉn chu bèn ngại ngần “Xin cho tôi hỏi thăm chút, ông Ngô Lập Nhân có ở đây ạ?”

      “Ai tìm tôi?” Ngô Lập Nhân nghe có người tìm mình, đứng lên ra cửa. Vừa trông thấy Ngô Đồng sắc mặt liền thay đổi.

      “Chú Hai!” Mắt Ngô Đồng sáng lên, vượt qua Tần Hoài vào phòng.

      “Sao cháu lại đến đây?” Ngô Lập Nhân vất vả khống chế cho mình giữ vẻ tươi cười.

      “Chú Hai, ra chú ở chỗ này”. Ngô Đồng giả bộ “Con gọi điện cho chú được, đến công ty chú đến. Con cùng bạn vừa đến đây ăn cơm, nhìn thấy người giống chú. Con liền đến xem có đúng là chú . quả đúng là chú Hai, còn có cả thím Hai, chị họ, em họ cũng ở đây”

      “Xin hỏi, vị này là…” Mẹ Tần thấy này vừa đến bốn người trong phòng đều có sắc mặt tốt, bèn nghi ngờ hỏi.

      “À, đây là con của trai tôi”. Ngô Lập Nhân giải thích xong đẩy Ngô Đồng ra ngoài “Hôm nay, chú Hai có chuyện quan trọng phải giải quyết, chuyện của con khi nào về nhà chúng ta bàn bạc tiếp”.

      phải, chú Hai …” Ngô Đồng còn muốn , nhưng sức lực của phụ nữ thể bằng đàn ông trưởng thành, nên rất nhanh bị đẩy ra đến cửa. Ngô Đồng suy nghĩ có nên bám vào cạnh cửa để ở lại ,

      “Có chuyện gì vậy?” Tần Qua bế Phi Phi đứng trước cửa, nhìn hai người lôi kéo, híp mắt cười nhạt “Muốn đổi ý?”

      phải” Ngô Lập Nhân lập tức nhận ra thân phận của người đàn ông, vội vàng buông Ngô Đồng ra.

      “Vậy đừng đứng ngoài cửa nữa.”

      “Được” biết có phải là ảo giác nhưng chú Hai họ Ngô cảm thấy người Tần Qua, có loại khí thế áp bức, làm người ta rét mà run.

      Ngô Đồng biết mình có thể ở lại, có chút cảm kích liền cười với người đàn ông cái, cũng theo vào phòng.

      Tần Qua thấy nhắn, xinh xắn, nhưng lại sợ mình, có chút suy nghĩ nhướng mày.

      ............
      Chương đầu tiên chào hàng nha mọi người!!! Rất mong góp ý của quý dzị!!!
      HienCitrine1412, Ri Nguyen, Parvarty46 others thích bài này.

    3. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 2:​

      Mục đích của Ngô Đồng muốn tìm chú Hai chuyện, muốn quấy rầy công việc của chú Hai nên sau khi vào phòng ngồi yên chỗ.

      Lúc này, Tần Qua bế Phi Phi cũng vào đến nơi, ánh mắt liếc nhìn toàn bộ người nhà họ Ngô, cũng đặc biệt chú ý đến có khả năng là vợ tương lai của mình. đến bên mẹTần, khẽ gật đầu chào hỏi rồi ngồi xuống bên cạnh.

      “Đây là con trai lớn của tôi, tên Tần Qua. Tần Qua, đây là ông Ngô Giám đốc Công ty thực phẩm Ngô thị và người nhà”. Mẹ Tần giới thiệu.

      “Xin chào mọi người.”

      Chú Hai họ Ngô cảm thấy bầu khí có chút lạnh lẽo nên cười ha ha tiếp lời. Tuy rằng Tần Qua tò mò về người nhà họ Ngô nhưng từ lúc bước vào phòng ánh mắt của toàn bộ người nhà họ Ngô đều dán lên người .

      Bà Ngô cảm thấy ngoại hình của Tần Qua đẹp bằng Tần Hoài nhưng cũng là người đàn ông tồi, khóe mắt lại có vết sẹo làm cho bộ mặt hơi hung dữ. Tính tình hình như cũng thân thiện, nhưng người ta là con nhà giàu, ai mà có tính “đại thiếu gia”.

      Ngô Khải hâm mộ khí thế của Tần Qua, toàn thân toát lên vẻ rất đàn ông, cánh tay cơ bắp, mạnh khỏe, nhìn mà chảy nước miếng, đây mới là đàn ông chân chính.

      Nhưng nữ nhân vật chính của chúng ta, Ngô Chi Chi cảm thấy ổn, như thế này giống với tưởng tượng của mình. Đáng lẽ phải giống với con trai thứ hai nhà họ Tần, phong độ, nho nhã chứ. Nhưng nhìn ta mặc quần jean, áo thun, cắt tóc đầu đinh, mặt lại có vết sẹo, nhìn giống dân nhà quê, đâu phải là người có tiền.

      “Tần Qua phải , nghe trước đây cháu là bộ đội hả?” Bà Ngô cười, hỏi.

      “Vâng, nhưng hai năm trước tôi bị thương nên giải ngũ.” Tần Qua hờ hững trả lời.

      Bị thương? Bị thương chỗ nào? Vì bị thương nên xuất ngũ chắc phải bị thương nặng rồi, Ngô Chi Chi thầm nhận xét, nhớ lại lúc Tần Qua mới vào phòng, cũng thấy bị thương tật bên ngoài.

      “Vậy, bây giờ thân thế của cháu khỏi hẳn chưa?”

      “Bác yên tâm, khỏi hẳn rồi. Cũng phải là bị thương đến tàn phế.” Tần Qua lạnh lùng đáp.

      “Ấy, bác có ý gì đâu.” Bà Ngô cuống quít “Bác chỉ quan tâm hỏi thăm chút thôi.”

      “Tần Qua, được hỗn.” Mẹ Tần khẽ mắng con, sau đó quay sang đối phương giải thích “Đứa con trai này của tôi, lính cũng lâu, tính tình có chút cứng nhắc, nóng nảy nhưng phải người xấu”.

      “Đúng vậy, quân nhân đều là người phẩm chất đạo đức tốt”. Chú Hai họ Ngô liên tục gật đầu đồng ý. Việc liên hôn này liên quan đến sống còn của công ty nhà mình, thể để xảy ra sơ sót. Hơn nữa, bản thân ông ta tìm hiểu từ trước, con trai lớn nhà họ Tần tính tình có chút khó chịu, ngoài ra có vấn đề gì lớn. Bằng ông ta cũng đồng ý gả con của mình qua nhà họ Tần.

      Mọi người lại chuyện lúc nữa, vẫn yên lặng ngồi phía sau làm khán giả, lúc này Ngô Đồng mới hiểu, ra đây là chị họ xem mắt. Đối tượng xem mắt là người họ Tần … gì gì đó.

      Tần Qua cảm giác có người quan sát mình, bèn liếc mắt bắt gặp ánh mắt nhìn trộm của Ngô Đồng. Ngô Đồng nghĩ mình nhìn lén người khác mà bị phát , nên ngẩn ra lát rồi cười cười ngượng ngùng.

      Lông mày Tần Qua nhíu lại, xem ra kia rất can đảm, như những khác ra vẻ rụt rè.

      “ Tần Qua, đây là hòn ngọc quý nhà Tổng giám đốc Ngô, Chi Chi.” Mẹ Tần cười, giới thiệu.

      “Chào Tần, tôi là Ngô Chi Chi.” Ngô Chi Chi cười nhàng, có chút ngại ngùng.

      Tần Qua liếc nhìn Ngô Chi Chi. Dạng người nào mà chưa từng gặp qua, tưởng rằng tươi cười là người khác nhìn ra chán ghét trong mắt ta. là giả dối.

      “Vô tri? Cái tên này có ý nghĩa!”

      Sắc mặt người nhà họ Ngô lập tức biến đổi, Ngô Chi Chi tức giận suýt khóc lên.

      “Tần Qua!” Mẹ Tần có chút vui “Chú ý thái độ của con!”

      sao, sao. Tần Qua chắc là muốn đùa thôi. Nam nữ mới gặp mặt, khó tránh khỏi có chút tự nhiên. Hay là chúng ta ra ngoài chút, để bọn gian trao đổi, tâm với nhau.” Bà Ngô thấy ánh mắt ám chỉ của chồng, cười cười đề nghị.

      “Vậy cũng được …”

      cần phiền phức như vậy.” Tần Qua trực tiếp ngắt lời “Tôi trước rồi, tôi cưới người nào cũng được, quan trọng là Phi Phi muốn ai là mẹ của nó.”

      Tần Qua vừa mới xong, tuy người nhà họ Tần biết ý định của Tần Qua, nghe thế cũng phải nhăn mặt, huống chi là người nhà họ Ngô, sắc mặt người nào cũng rất khó coi.

      Ngô Chi Chi nghe xong, nghĩ Tần Qua tính tình tốt, lại còn có con trai, lập tức cảm thấy là tủi thân.

      “Ông Ngô, bà Ngô, mọi người đừng hiểu lầm. Đứa bé là con của đồng đội Tần Qua, cha mẹ qua đời nên Tần Qua nhận về nuôi.”

      Người nhà họ Ngô nghe thế mới dãn mặt mày ra chút.

      “Mặc dù Phi Phi phải là do tôi sinh ra nhưng tôi coi nó còn hơn con ruột của mình.” Tần Qua nhìn người nhà họ Ngô, nghiêm trang “Có thể là, tương lai, nếu vợ tôi đối xử với Phi Phi tốt, tôi cùng ta sinh con,”

      là khinh người quá đáng, móng tay bấu chặt vào lòng bàn tay, Ngô Chi Chi nghĩ, tôi còn chưa muốn gả cho đâu.

      “Ha ha…” Lần này, chú Hai họ Ngô miễn cưỡng cười “Chi Chi nhà chúng tôi cũng rất thích trẻ , ngày nghỉ, ngày lễ cũng thường xuyên đến các nhi viện làm từ thiện.”

      “Ồ, Chi Chi là người nhân hậu.” MẹTần quả coi Chi Chi là con dâu tương lai.

      Tần Qua chút để ý cười cười, cúi đầu giọng với Phi Phi “Còn nhớ khi lên ba gì với con , ngẩng đầu lên chút nào.”

      Tần Qua vừa dứt lời, trong phòng lập tức yên lặng, mọi người đều lắng tai chờ cậu bé trả lời, phút, hai phút … Đến khi mọi người gần như mất hết kiên nhẫn rốt cuộc Phi Phi cũng ngẩng đầu lên.

      Ngô Đồng lập tức sững sờ, đây phải là cậu bé mình đụng ngã lúc trước sao. Cậu bé như có cảm giác, nhìn Ngô Đồng cái. Ngô Đồng cũng nở nụ cười thân thiện với cậu nhóc.

      Giống như bị hoảng sợ, cậu bé cúi đầu xuống nhanh, im lặng cầm đồ chơi trong tay.

      Tần Qua khó hiểu nhìn Ngô Đồng, mặt Ngô Đồng cũng là vẻ thể hiểu được, mình cũng rất được trẻ con thích mà, đến nỗi hù dọa đứa vậy chứ.

      “Phi Phi, Phi Phi, bà nội nè con.” Mẹ Tần dỗ dành cậu bé “Ngẩng đầu nhìn dì ở đối diện nè, dì đó rất xinh đẹp, dì xinh đẹp làm mẹ con có được ?”

      Mẹ Tần dỗ dành lúc lâu, lúc mọi người tưởng rằng Phi Phi ngẩng đầu cuối cùng cậu bé cũng ngước lên, theo lời kích động của mẹ Tần, nhìn vào Ngô Chi Chi trong ba phút. Đúng vậy, trọn vẹn trong ba phút cũng nháy mắt mà nhìn chằm chằm Ngô Chi Chi.

      Ngô Chi Chi cảm thấy nụ cười gương mặt mình cũng cứng lại.

      “Phi Phi thích dì xinh đẹp này ?” Mẹ Tần kiên nhẫn hỏi, chỉ là sau khi nhìn người xog, bạn Phi Phi lại cúi đầu gì.

      Mọi người đều nín thở chờ câu trả lời, nhưng bạn Phi Phi lại dựa vào người Tần Qua, nhắm hai mắt lại.

      “Vậy ….”, mọi người đều ngẩn ra.

      “Phi Phi buồn ngủ, tôi đưa bé về nhà ngủ trưa.” Tần Qua ôm Phi Phi đứng lên, muốn .

      “Con đâu? Mọi việc còn chưa xong.” Mẹ Tần tức giận .

      cần, con chọn xong rồi. Chính là ấy.” Tần Qua lấy tay chỉ vào Ngô Đồng.

      “Tôi …” Ngô Đồng ngơ ngác chỉ vào mình, luôn cảm thấy có chỗ nào đó sai sai.

      Người nhà họ Ngô cũng hết nổi, việc này liên quan gì đến Ngô Đồng.

      Người nhà họ Tần cũng trưng ra vẻ mặt hiểu nổi, từ đầu đến giờ là xem mắt với Ngô Chi Chi, với này có liên quan gì đâu.

      “Tần Qua đâu rồi ?” Mẹ Tần định thần trở lại thấy Tần Qua đâu nữa.

      rồi” Tần Hoài trả lời.

      “….” Mẹ Tần cảm thấy kiềm chế mấy chục năm của mình đều bị con trai phá hỏng.

      “Tần phu nhân, tình huống gì thế này?” Bà Ngô vui, hỏi.

      “Bà Ngô, đây là hiểu lầm, chắc Tần Qua tưởng này cũng là con của bà, hiểu lầm là đối tượng xem mắt.” Mẹ Tần giải thích.

      “Vậy làm sao bây giờ?”

      “Cài này ….” Mẹ Tần cũng biết phải trả lời như thế nào.

      “Tổng giám đốc Ngô, hôm nay chúng ta kết thúc ở đây. Về chuyện hợp tác, tôi về công ty bàn bạc với các phòng ban, sau đó liên lạc lại với ông.” Tần Hoài bỗng nhiên đứng lên .

      “Vậy cũng được. Tôi chờ tin tức của cậu.” Nghe đến chuyện hợp tác, thái độ của chú Hai nhà họ Ngô nghiêm túc hẳn lên.

      “Vậy chúng tôi trước.”

      Người nhà họ Ngô đều đứng lên, nhìn ba người nà họ Tần ra khỏi phòng. Chú Hai nhà họ Ngô còn tự mình tiễn ra ngoài cửa. Sau khi tiễn người , chú Hai nhà họ Ngô với vẻ mặt bất đắc dĩ đóng cửa lại.

      “Ba, mẹ, bọn họ có ý gì?” Lập tức Ngô Chi Chi vui, kêu lên.

      “Đúng vậy, nhìn thái độ tôn trọng người khác. phải là muốn cưới chị sao? Nhưng em nhìn thấy thái độ của ta là muốn kết hôn.” Ngô Khải cũng .

      “Lập Nhân, ông …” Bà Ngô cũng cảm thấy tốt, muốn bàn bạc cùng với chồng.

      “Chẳng lẽ ba nhận ra thái độ người nhà họ Tần tốt sao. Vấn đề là, tại ba con … phải nịnh nọt người ta.” Ông Tần cũng khó chịu trong lòng “Tình trạng của công ty chúng ta nay con cũng biết rồi đấy, nếu hợp tác được với Tần thị, chống đỡ được bao lâu nữa.”

      “Nghiêm trọng như vậy rồi sao?” Bà Ngô hỏi.

      “Nếu nghiêm trọng tôi cần gì phải ở đây cho người ta cười vào mặt!” Chú Hai nhà họ Ngô tức giận .

      “Ba …” Ngô Chi Chi do dự rồi “Ba, con phản đối liên hôn, nhưng nhà họ Tần có hai con trai cơ mà, có thể …”

      “Con cón trai thứ hai nhà họ Tần ? Cậu ta nếu muốn kết hôn con các nhà danh giá phải xếp hàng từ đây tới cổng , làm gì có chỗ cho chúng ta xen vào.”

      “Chi Chi là chúng ta cũng tốt mà” Bà Ngô đồng ý, .

      “Tôi con chúng ta tốt. Nhưng nhà người ta coi thường chúng ta…. Tóm lại, ngày mai tôi cho người tìm hiểu con trai lớn nhà họ Tần thường làm những gì, Chi Chi, con chủ động tìm cơ hội tiếp xúc với cậu ta.”

      “Dạ” Ngô Chi Chi tình nguyện, đáp.

      “Còn cháu … Cháu tới đây làm gì?” Chú Hai nhà họ Ngô nhìn Ngô Đồng, quát.

      “Chú Hai, cháu cố ý, cháu biết hôm nay chị họ xem mắt.” Ngô Đồng chột dạ đáp “Thực tình là do gặp được chú, còn cách nào nên khi vừa nhìn thấy chú là cháu suy nghĩ mà đến đây”.

      “Chú biết cháu muốn gì. Tiểu Nguyên bị bệnh, chú cũng rất lo lắng, đau lòng, nếu như thiếu viện phí, chú có thể …”

      “Chú Hai, tiền viện phí thiếu, nhưng tiểu Nguyên cần ghép tủy. Cháu đến bệnh viện kiểm tra, tủy của cháu thích hợp, bác sĩ đề nghị …”

      “Cháu là chị ruột của nó, tủy của cháu phù hợp những người họ hàng như chúng ta chắc chắn cũng phù hợp.” Bà Ngô ngắt lời Ngô Đồng muốn .

      phải đâu thím Hai. Cháu hỏi bác sĩ, là người có quan hệ họ hàng tỉ lệ tủy phù hợp vẫn tương đối cao. Mặc dù tủy của cháu hợp, nhưng mọi người có khả năng phù hợp, nhất là chú Hai …”

      “Chú của cháu lớn tuổi, chịu được phẫu thuật cấy ghép tủy. Tính mạng của em cháu quan trọng, còn tính mạng của chú Hai cháu phải là tính mạng hả?” Bà Ngô mắng Ngô Đồng.

      phải đâu thím Hai, cháu hỏi bác sĩ, bác sĩ phẫu thuật cấy ghép tủy làm ảnh hưởng đến sức khỏe của người hiến tặng….”

      “Tất nhiên bây giờ em như vậy. Em như vậy chỉ để nhà chị đồng ý hiến tủy cho tiểu Nguyên.” Ngô Chi Chi .

      “Em lừa mọi người. Em thực hỏi ý kiến của bác sĩ. Nếu ảnh hưởng đến sức khỏe mọi người, em dám .” Ngô Đồng sốt ruột “Chú Hai, tình trạng bệnh của tiểu Nguyên xấu , bệnh viện vẫn luôn tìm nhưng mà tìm được tủy thích hợp. Chú và chị họ, em họ là hy vọng cuối cùng của gia đình cháu. Chú nhìn chị em cháu lớn lên, chú giúp tiểu Nguyên mà.”

      “Đồng Đồng, phải là chú muốn giúp nhưng tủy của chú cũng chưa chắc là phù hợp.” Chú Hai nhà họ Ngô thấy Ngô Đồng khóc nức nở, cũng cảm thấy nỡ.

      sao, chỉ cần chú kiểm tra, dù phù hợp, cháu cũng mang ơn chú cả đời.” Ngô Đồng thành khẩn .

      Bà Ngô thấy chồng mềm lòng kéo chồng qua bên, “Sức khỏe của ông tốt, phẫu thuật cấy ghép tủy đâu phải đơn giản, tình hình của công tyy lại như vậy, nếu ông có chuyện gì mẹ con tôi phải làm sao.”

      “…” Chú Hai nhà họ Ngô suy nghĩ lúc rồi xoay người với Ngô Đồng “Ngày mai chú Hai cho người đưa cho cháu ít tiền, mua thuốc bổ, đồ ăn ngon cho tiểu Nguyên. Có lẽ tiểu Nguyên chờ được người có tủy phù hợp.”

      “Chú Hai, cháu cần tiền…”

      “Chú Hai còn công chuyện, trước.” xong, chú Hai nhà họ Ngô liền tránh Ngô Đồng, ra cửa.

      Ngô Đồng muốn đuổi theo nhưng bị bà Ngô ngăn lại “Ngô Đồng, thím Hai cho cháu biết, làm người thể ích kỷ như thế. Tiểu Nguyên là người thân của cháu chú Hai cũng là người thân của cháu. Vả lại chú Hai còn phải lo lắng cho gia đình chúng ta. Từ nay về sau, cháu đừng tìm chú Hai nữa.”

      “Thím Hai, thím giúp cháu mà. Nếu thím đồng ý thím muốn cháu làm gì cũng được.”

      Cửa bị đóng sầm trước mặt, Ngô Đồng chống tay lên cửa, nhưng cuối cùng đuổi theo, nước mắt ngừng tràn ra, lăn dài má.

      “Tiểu Nguyên, em đừng lo lắng. Nhất định chị từ bỏ. Chị tìm ra được biện pháp cứu em.”

      Hoàn Sơn Phỉ Thúy, nhà họ Tần

      “Con hôm nay làm sao vậy?” Mẹ Tần tức sôi ruột, quát Tần Qua.

      “Mẹ sao lại tức giận dữ vậy? phải con chọn xong rồi sao?” Tần Qua khó hiểu, hỏi.

      “Chọn cái gì mà chọn. Con cố ý chọc mẹ phải , mẹ giới thiệu con nhà họ Ngô, con lại tùy tiện chọn người có liên quan làm gì.”

      ấy phải người hà họ Ngô?” Tần Qua kinh ngạc .

      , ấy là cháu của Tổng giám đốc Ngô.” Tần Hoài giải thích.

      cũng là người nhà họ Ngô cả mà, dù sao cũng là liên hôn, con hay cháu có gì khác nhau.” Tần Qua hỏi ngược lại.

      “Vậy ý con là, con thực vừa ý cháu nhà họ Ngô.” Ba Tần nãy giờ ngồi im, bỗng nhiên lên tiếng.

      “Nhìn cũng vừa mắt, Phi Phi cũng ghét ấy.” Tần Qua .

      Ba người nhà họ Tần nhìn nhau, trao đổi ánh mắt, hai người đều ghét là được rồi, mặc dù họ cũng nhìn ra được là Phi Phi ghét hay ghét.

      -----------
      Truyện này có vẻ hấp dẫn các bạn lắm phải. Nhưng các bạn cứ đọc nhé, phải hối hận đâu. Tần Đại thiếu càng ngày càng dễ thương, bé Phi Phi cũng rất manh đó nha.
      Parvarty, Chôm chôm, A fang54 others thích bài này.

    4. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Nữ chính ngồi xó cũng trúng đạn. :yoyo41:
      haimap2346 thích bài này.

    5. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Thế mới có truyện cho chúng ta đọc chứ. :)
      Tiểu mao thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :