1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ông xã là minh tinh - Bàn Ti ( Sắc - Hoàn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Ông xã là minh tinh

      Tác giả: Bàn Ti

      Editor: Bi Ngốc, rea

      Beta: Pu

      Couple: Tôn Minh Hạo (Alan) & Lâm Gia Doanh

      Giới thiệu :

      là quá vinh dự cho !!!

      – người nổi tiếng khắp châu Á, liên tục ba năm được đánh giá là người đàn ông hấp dẫn nhất châu Á.

      Hì hì, đó chính là người chồng hợp pháp của nha!

      Đáng tiếc là chỉ có thể để vui sướng ở trong lòng, cách nào chia sẻ với ai được…

      Cũng bởi vì ông xã thân của quả rất nổi tiếng! Ngộ nhỡ có ai biết được kết hôn với … hu hu… chắc chắn bị chặt thành tám khúc, chết ở đâu cùng ai biết nha!

      Nhưng mà ông xã cải trang rất lợi hại nha! Mỗi lần đều bị phát , dễ dàng qua mắt được bạn bè hàng xóm cũng như cha mẹ .

      Nhưng ở đời vĩnh viễn có bí mật nào có thể giữ kín được, cuối cùng vẫn bị lộ tẩy sớm muộn mà thôi.

      lần nào đó, lúc hai người thân mật bỗng dưng bị trợ lý của bắt gặp… Lần này nghiệp của ông xã nhà vì bí mật này mà từ đó “xuống dốc phanh” chứ?


      -------------

      Mở đầu

      Bên trong hội trường có thiết kế giống hình quả trứng khổng lồ, tiến hành buổi biểu diễn ca nhạc dành cho vạn người, chi phí dành cho sân khấu tiêu tốn đến mấy ngàn vạn và trang phục biểu diễn cũng tốn thêm cả trăm vạn, vì vậy mà rực rỡ, lung linh, mờ ảo khiến mọi người say mê.

      Ngay chính trung tâm sân khấu, người đàn ông đẹp trai, tuấn hề thua kém với những vũ công phía sau nhảy múa, mặt vừa thể khả năng ca hát tuyệt vời của mình, mặt thể vũ đạo dứt khoát khiến bầu khí của hội trường lên đến đỉnh điểm. Sau cái xoay người kết thúc bài hát, lộ ra khuôn mặt điển trai, cùng lúc đó pháo hoa và lượng khói lớn được bắn ra khiến cho sân khấu càng trở lên lung linh, huyền ảo hơn.

      “Aaaaa… Alan, đẹp trai, đẹp trai đến chết mất!!!” Bên dưới sân khấu vang lên tiếng hét điên cuồng của những người hâm mộ.

      tầng hai của khán đài, vài nhóm các vừa đeo băng rôn “Câu lạc bộ fans hâm mộ Alan” vừa kêu to “Alan! Alan! Chúng em , chúng em mãi luôn ủng hộ ”.

      Sau khi kết thúc các vũ công liền trở lại hậu trường, sân khấu chỉ còn lại duy nhất người đàn ông mặc trang phục biểu diễn được cắt may vừa vặn làm tôn nên đường nét nam tính, rắn rỏi, khiến mọi người nhìn vào nhịn được nhiệt huyết sôi trào.

      Lồng ngực cường tráng ngừng phập phồng lên xuống theo từng nhịp thở đều đặn, giọng mang theo hơi thở nóng bỏng mà hỏi tất cả mọi người: “Đêm nay các bạn có vui vẻ ?”

      “Vui vẻ!” Người hâm mộ dưới sân khấu đồng thanh hô lên.

      “High hay High?”

      “High!”

      “Có ?”

      !”

      Khi nghe những người hâm mộ cùng trả lời, Tôn Minh Hạo nở nụ cười rạng rỡ, và làm cho thêm đẹp trai khiến người hâm mộ cuồng nhiệt ở phía dưới hét chói tai.

      Tôn Minh Hạo dùng ngón trỏ đặt lên môi ý chỉ mọi người phía dưới giữ im lặng, ngay lập tức toàn bộ tiếng ồn ào la hét đều ngưng hẳn, bốn phía yên ắng lạ thường. Vào giờ khắc này giống như vị chỉ huy đẳng cấp của thế giới, điều khiển, dẫn dắt cảm xúc của hàng vạn người ở đây vậy.

      Tôn Minh Hạo thấy phía dưới im lặng, mới bắt đầu tiếp: “Chỉ chớp mắt, hôm nay là tour diễn cuối cùng của tôi rồi, tôi nhất định bao giờ quên được đêm nay.”

      Tôn Minh Hạo dùng giọng gợi cảm hấp dẫn, đầy nam tính cuốn hút khiến mọi người phía dưới vui vẻ liền sầu não và cảm thấy tiếc nuối.

      “Chỉ là…” giọng Tôn Minh Hạo đột nhiên vang lên làm thay đổi khí hội trường, khiến mọi người có thêm hy vọng: “Lần này kết thúc, chính là báo hiệu cho bắt đầu mới, mọi người thấy có phải nào?”

      “Đúng!”

      “Tốt, vậy chúng ta cùng nhau ngoắc tay có được ? Mọi người cùng giơ tay lên và làm theo tôi nào!”

      Cùng với Tôn Minh Hạo, hàng vạn người hâm mộ cùng nhau giơ tay làm. Giọng hát ấm áp, ngọt ngào đầy từ tính của vang lên: “Đặt chuỗi trái tim của bạn cạnh chuỗi trái tim của tôi, chuỗi buộc cỏ may mắn, chuỗi xâu vòng đồng tâm…”

      -----------------

      Chương 1

      Editor: Bi Ngốc


      sinh ra minh tinh.

      Bất luận là ai, chỉ cần lần đầu tiên nhìn thấy Alan, cũng nhịn được mà đồng ý với câu này.

      dung mạo tuấn đẹp trai, vóc dáng cao gầy, lồng ngực vững chãi, vòng eo thon chắc, xuống chút xíu nữa là cặp mông bền chắc vểnh lên cùng với đôi chân dài.

      có sở trường là ca vũ, lại còn mang giọng hát trời phú, sắc chắc mà vẫn dịu dàng khiến ngay cả đọc bảng cửu chương mà giống như hát vậy, dễ nghe!

      Gặp qua đều biết, người đàn ông này tràn đầy sức quyến rũ, chính là pho tượng sống biết ! Ngay cả khi chỉ đứng chỗ làm gì cũng khiến người khác nhịn được mặt đỏ tim đập rộn ràng.

      Từng xem biểu diễn có thể hiểu được, sức quyến rũ lại càng nhiều hơn, thậm chí là mỗi ánh mắt của , mỗi nhịp hô hấp, đều có thể khiến người khác phải dõi theo .

      Ngay cả người giúp quay MV là đạo diễn lớn Thôi Vũ Triết cũng phải “Alan trời sinh có khả năng cảm hóa, đây là thứ vượt cả kĩ năng diễn xuất thiên phú!”

      Mà người đàn ông này…

      Lại là chồng của !

      Lâm Gia Doanh nằm nghiêng chiếc giường cỡ Kingsize, mỉm cười nhìn người nằm sấp ngủ ở bên cạnh, cơ thể nửa trần của người đàn ông tuyệt mĩ, trong lòng khỏi tự hào.

      vinh dự quá! Cực kỳ vinh dự!

      Đây là nét đẹp của toàn bộ đàn ông châu Á, là khuôn mặt ba năm liền được đánh giá là người đàn ông hấp dẫn nhất châu Á, là người đàn ông mà Lâm Gia Doanh kí tên đăng kí hợp pháp làm chồng mình, điều này làm sao khiến vinh dự cho được?

      “Haizzz...” Lâm Gia Doanh nghĩ tới nghĩ lui, nhịn được thở dài cái.

      Chỉ có thể tiếc nuối vì chỉ có thể lén thỏa mãn ở trong lòng, cách nào chia sẻ với người khác, tại bởi vì chồng của là người rất nổi tiếng, rất được hâm mộ mà!

      Nhớ lại lời từ người đại diện của Tôn Minh Hạo, Lâm Gia Doanh nhịn được phát run.

      Ngộ nhỡ bị đám fans hâm mộ kia biết được kết hôn với , nhất định trở tay kịp mà bị chặt thành tám khúc mất thôi!

      Lâm Gia Doanh hề hoài nghi lời của Lô đại ca, thể làm gì khác hơn là phải giữ kín miệng. Đối với người chồng này của , ngay cả ba mẹ cũng thể biết, chỉ tin tưởng cho người bạn thân nhất là Khâu Ngọc biết.

      Nhưng cũng phải lại là chồng của cũng lợi hại, muốn hóa trang cái gì là làm được ra cái đấy! Bọn họ kết hôn nhiều năm như vậy, cùng trở về nhà mẹ nhiều lần, lại bị lộ thân phận lần nào.

      Lâm Gia Doanh nhịn được đưa ngón trỏ ra chọc chọc cằm nơi râu ria mới mọc của Tôn Minh Hạo, trong tâm khỏi suy nghĩ “ biết khi những người hâm mộ cuồng nhiệt kia, nếu như nhìn thấy bộ dáng vẻ dâm dục này những lời như thế nào nhỉ?”

      “Đương nhiên là Alan, đẹp trai! Em đến chết mất!” Cảm thấy cằm bị chọc hề ngừng lại, Tôn Minh Hạo cũng thể ngủ tiếp được nữa.

      “Ông xã, tỉnh rồi à?” hề có chút cảm giác áy náy khi phá vỡ giấc ngủ của chồng, Lâm Gia Doanh cười hihi .

      Mới vừa ngủ dậy nhưng bất cứ lúc nào cũng cảm thấy ông xã của vô cùng hấp dẫn! chớp chớp đôi mắt đẹp vẫn còn mơ màng, kéo tay vợ, hôn lên những ngón tay trắng nõn “Ưm! Bã xã, tỉnh rồi.”

      “Thế hả!” Lâm Gia Doanh ánh lên tia nhìn thương “Vậy ông xã thân , bà xã của đói bụng rồi, phải là nên có trách nhiệm đưa bà xã đáng của mình ăn no sao?”

      “A… mệt chết mất.” Tôn Minh Hạo nghe vậy kêu than tiếng, lật người lại, úp mặt xuống gối, lộ ra cơ thể mềm mỏng tạo thành hình chữ nhân lớn.

      hiểu được muốn làm cái gì?

      Tôn Minh Hạo ánh mắt mập mờ mang thao ý cười, có ý tốt nhìn vợ bên cạnh: “Bà xã thân mến của , ông xã quý của em còn sức lực mà phục vụ em nữa rồi, em từ từ động thủ mà hưởng dụng ! Muốn ăn thế nào, ăn ở đâu đều được cả!”

      “Người ta đói bụng mà!” Lâm Gia Doanh đỏ mặt vỗ vai cái.

      Tôn Minh Hạo trước giờ rất thích đùa giỡn , điều này dường như khiến rất vui vẻ.

      Vì chọc đến mức vừa thẹn thùng vừa lúng túng nên quên luôn cả hình tượng người đàn ông đẹp trai của mình, những lời hồ đồ biết là học được từ đâu, khiến bản thân trở thành kẻ háo sắc như Tao Lão Đầu.

      “Người ta rất đói mà!” Tôn Minh Hạo vô tội chu miệng “Nhanh lên, bà xã, lại đây cho chồng của em ăn no nào.”

      “Người ta rất đói mà!” Tôn Minh Hạo vô tội chu miệng “Nhanh lên, bà xã, lại đây cho chồng của em ăn no nào.”

      “Bà xã à, em cũng đói bụng, đúng ?” Thấy Lâm Gia Doang hai gò má ửng hồng, hiển nhiên là động tình, Tôn Minh Hạo càng thêm ngừng khẽ cắn lỗ tai .

      “Lại đây! Chúng ta cùng “khởi động” !” Tôn Minh Hạo bắt đầu dùng tay mon men xờ mó vào trong bộ đồ ngủ của Lâm Gia Doanh, vẫn tiếp tục thở vào lỗ tai của .

      Nếu còn tiếp tục phóng túng xuống, đừng là bữa sáng, mà ngay cả bữa trưa, bữa tối, làm hết ngày cũng thể xuống giường được...

      Lâm Gia Doanh cố gắng bắt lại từng chút lí trí của bản thân, cố kìm nén dục vọng xuống, bên đẩy bộ ngực rắn chắc của Tôn Minh Hạo “Đợi… đợi chút … nha… là rất đói bụng mà!”

      Giống như là muốn chưng thực lời của mình, bụng hai người đồng thời réo lên.

      Đối với hai cái bụng biểu tình rất ăn ý, Tôn Minh Hạo và Lâm Gia Doanh cùng nhau bật cười.

      Tôn Minh Hạo đùa cũng đùa đủ rồi, xoay người xuống giường, thân thể đàn ông bền chắc với đôi chân thon dài vậy mà người chỉ mặc cái quần, ngay sau đó liền vào phòng tắm.

      Lâm Gia Doanh nhìn bóng lưng vào phòng tắm, thầm nghĩ, nếu như những người ái mộ biết được, rất đáng ghét khi ăn mặc sexy nhất là khi mặc quần tam giác và quần chữ đinh, thế nhưng lại thích mặc rộng rãi thỏa mái, thô tục hơn cả mấy ông võ sĩ sumo, thể hiểu được trong đầu nghĩ gì.
      thuyt thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Khi mà Lâm Gia Doanh còn miên man nghĩ ngợi, Tôn Minh Hạo rửa mặt xong, hỏi : “ nghĩ gì mà thất thần vậy?”

      “Chính là nghĩ, dù sao hình tượng cũng bị phá hoại rồi, vậy sợ nát thêm chút nữa cho toàn vẹn.” Lâm Gia Doanh cười hihi .

      Quyết định rồi! Lần tới nếu chợ đêm muốn mua thứ đó mà có nhìn thấy, mua chiếc quần phía có dòng chữ “Hải sâm tươi sống” cho mặc, bộ dáng kia nhất định rất buồn cười.

      Tôn Minh Hạo biết bà xã bảo bối lại có ý tưởng tinh quá này, chỉ là cưng chiều mà xoa đầu “Bữa sáng muốn ăn cái gì?”

      “A… để em nghĩ xem… em muốn ăn bánh trôi trước cổng trường học, bánh bột lọc, còn có cháo Quảng Đông.” Lâm Gia Doanh suy nghĩ lát !

      “Được, trở lại ngay.” Tôn Minh Hạo hôn khẽ lên trán , cầm ví tiền cùng chùm chìa khóa ra cửa.

      Lâm Gia Doanh nhìn bóng lưng của Tôn Minh Hạo bước ra cửa, nghĩ thầm, ông xã của vừa đẹp trai lại rất dịu dàng, Cố Gia lại thương lãobà, là vinh dự a, vinh dự!

      Có được người chồng như vậy, cuộc sống vợ chồng còn có gì đòi hỏi?

      Tôn Minh Hạo mặc áo len cổ rộng cùng quần dài màu đen, mặt đeo gọng kính đen, hủy hình tượng ban đầu, lại ý tạo kiểu tóc mang chút vẻ quê mùa. Nhìn toàn thân trong gương là bình thường, chỉ là chiều cao của bản thân so với người bình thường có chút cao hơn, Tôn Minh Hạo hít sâu hơi, nhìn bản thân trong gương ngừng tự lẩm bẩm “Minh bây giờ phải là Alan, Mình là Tôn Minh Hạo, là quản lý công ty mĩ phẩm. Mình là người chồng gia đình, hàng xóm nho nhã trong mắt mọi người, hứng thú lớn nhất của mình là xem bóng đá.”

      Sau khi thở ra hít vào mấy cái, Tôn Minh Hạo từ siêu sao luôn được mọi người chú ý nhìn ngắm, hoàn toàn biến thành người đàn ông bình thường như bao người.

      Xem qua bộ dáng “Biến thân thuật” này của đều có thể chiêu này của quả là ma thuật ! Vị đạo diễn lớn Thôi Vũ Triết kia , Alan nếu như làm minh tinh công việc mà thích hợp nhất đó chính là gạt người

      Cách chỗ Tôn Minh Hạo ở xa có trường trung học cấp hai, mỗi sáng sớm đều là nơi kiếm tiền rất hữu dụng của xe bán bữa ăn sáng kiểu Trung Quốc, bởi vì vừa tiện lại vừa dễ ăn, cho nên chỉ có học sinh cấp hai mà còn những hộ gia đình bình thường xung quanh cũng đều thích mà đến mua, cùng Lâm Gia Doanh cũng rất thích ăn thức ăn của quán này.

      Thời gian tại là tám giờ rưỡi sáng, Tôn Minh Hạo xe máy đến bên cạnh xe thức ăn khi còn học sinh nào, quay qua mấy chiếc xe bán đồ ăn động tác chậm chạp lề mề.

      “Thím Lý buổi sáng tốt lành! Chào bác Trần!” Tôn Minh Hạo lề mề chào mấy vị quen biết.

      Thường là vào thời gian này đến để mua bữa sáng, phần lớn là mấy đứa trẻ lớn, bình thường cũng quá chú trọng giờ giấc, lớn tuổi mà hành động lại lề mề. Tôn Minh Hạo đối với kĩ năng diễn xuất của mình rất có lòng tin, hơn nữa đối với những người bình thường như thế này chắc chắn ngờ rằng mỗi buổi sáng sớm vị hàng xóm đứng chuyện với mình trước xe bán đồ ăn sáng, thực tế lại là ngôi sao minh tinh màn bạc ti vi, cho nên Tôn Minh Hạo cũng lo lắng bị người khác nhận ra.

      “Ai nha! Tôn tiên sinh, cậu công tác về rồi đó ư?” Thím Lý có vóc dáng chừng năm mươi, sáu mươi tuổi .

      “Lần ày công tác lâu vậy sao?” Bác Trần so độ tuổi với thím Ly cũng cách biệt là bao nhiêu lên tiếng.

      Thường trong những con người lề mề hay mua đồ ăn sáng cũng có thể biết được vị Tôn tiên sinh đẹp trai cao lớn này, bởi vì đàn ông con trai mà mua bữa sáng cho bà xã cũng nhiều lắm, tất cả mọi người đều vị Tôn phu nhân này là tốt số.

      Còn nữa, nghe là nhân viên của công ty nước ngoài cho nên thời gian làm việc đều có thể tự mình quyết định, chỉ cần công việc hoàn thành hết là được rồi, còn thường hay công tác…

      Hết cách rồi, chúng cháu cũng chỉ là viên chức của công ty lớn mà thôi!” Tôn Minh Hạo cười cười , nhân tiện gọi bà chủ cho hai suất đồ ăn sáng.

      “Công ty của các cháu cũng là, bắt cháu công tác nước ngoài tận mấy tháng, cũng nghĩ cho Tôn phu nhân ở nhà có thể gặp phải nguy hiểm.” Bà Triệu .

      Bà Triệu và Tôn Minh Hạo cũng là hàng xóm lầu , lầu dưới. Mấy ngày này bà xem Lâm Gia Doanh cũng là thiếu nữ xinh đẹp thường ở nhà mình, mỗi lần nhìn thấy đều nhịn được nhắc nhở phải đóng kín cửa cho tốt.

      “Má Triệu, cảm ơn má mấy ngày nay chăm sóc vợ cháu.” Tôn Minh Hạo thành tâm cảm ơn bà.

      Bà Triệu vì con cái đều sống ở nược ngoài, năm về cũng quá hai, ba lần nên luôn coi hai vợ chồng bọn họ là con ruột do chính mình chăm sóc. Khi mà ở nhà, cũng dẽ hỏi xem Lâm Gia Doanh có muốn sang nhà mình ăn cơm cho thêm phần náo nhiệt.

      “Trời ạ! Tất cả mọi người đều là hàng xóm lâu năm rồi.” Bà Triệu cười .

      “Hử? là kỳ quái, ta cảm thấy Tôn tiên sinh càng nhìn càng thấy giống cái vị minh tinh gì gì đó.” Bác Trần híp mặt lại, nhìn Tôn Minh Hạo chằm chằm từ xuống dưới.

      Mùa hè này cháu của bà đến nhà bà ở, khắp gian phòng dán đầy áp phích “Cái gì Lan.” bà nhìn xung quanh, càng nhìn càng cảm thấy dung mạo hai người rất giống nhau.

      “Vậy sao, là ‘Cái gì Lan’ sao?” Tôn Minh Hạo cười tiếng hỏi “ giống nhau như vậy sao? Vậy cháu cũng có thể là minh tinh rồi!” xong, còn bày bộ dáng khiêm tốn.

      “Hừ! Tất cả mọi người đều biết nhau nhiều năm, nếu là sớm biết từ lâu rồi.” Bà Triệu cười “Chỉ là Tôn tiên sinh diện mạo tuấn nha! Nếu làm minh tinh, nhất định thua kém gì ‘Cái gì Lan’ đó đâu à.”

      “Đúng vậy, đúng vậy! Cái người ‘Cái gì Lan’ đó là ngôi sao lớn, làm sao mà ở cái khu nhà nho này được, người ta mà muốn ở phải chọn nơi như khi X kìa!” Thím Lý cũng hùa theo .

      Nhưng vào lúc này, bà chủ đưa bữa sáng làm xong, Tôn Minh Hạo nhận lấy sau đó trả tiền, liền cùng mọi người lời tạm biệt với mọi người.

      Mấy người cùng nhau cười , Tôn Minh Hạo lại lần nữa thoát thân để lại dấu vết tránh khỏi nguy cơ bị mọi người nhận ra, cầm bữa sáng lên rồi về nhà.

      “Bà xã thân , mua bữa sáng về rồi đây!” Giơ bữa sáng thơm ngào ngạt lên, Tôn Minh Hạo vừa vào cửa vừa la lớn.

      “Thơm quá đó! Ông xã, em nha!” Lâm Gia Doanh nghe vậy từ trong phòng ngủ xông ra, nhón chân hôn lên môi chồng.

      Tôn Minh Hạo cưng chiều véo véo chóp mũi “Con sâu lười biếng, cong mau đánh răng rửa mặt chút , để bày sẵn đồ ăn ra ngoài bàn.”

      “Vâng!” Lâm Gia Doanh nhí nhảnh giơ tay chào theo kiểu hành quân đáp lời, lập tức chạy vào phòng tắm.

      Tôn Minh Hạo nhanh nhẹn lấy đồ ăn ra ngoài, những thứ muốn có là sữa đậu nành, bánh trôi nước, cháo Quảng Đông, cũng còn có sữa gạo của , bánh trứng, cháo Quảng Đông, bánh cà rốt, bánh bao,... những thứ đó lập tức được bày đầy bàn ăn.

      Lâm Gia Doanh rửa mặt xong tới bàn ăn khỏi giật mình, hỏi chồng “ có thể ăn nhiều như vậy hay ?”

      Bởi vì cầu công việc, nhiệt lượng mỗi ngày mà phải hấp thụ đều trải qua quản lí tính toán nghiêm ngặt của chuyên gia dinh dưỡng, tại lại ăn nhiều mấy thứ này, chẳng lẽ sợ bị Lô đại ca mắng?

      “Lô đại ca quá gầy.” Tôn Minh Hạo xong, lấy cốc sữa gạo nâng lên uống hơi, giục ăn“Cùng nhau ăn , để nguội ăn ngon đâu.”

      Điểm nổi bật của Alan là đẹp trai, là người đàn ông có hương vị nam tính mà phải loại mĩ nam mảnh mai yếu đuối, quá gầy ngược lại sữ làm mất vẻ đẹp của .

      Lâm Gia Doanh nhìn kĩ mặt của Tôn Minh Hạo, kì thực so với trước khi tham gia tour diễn có gầy hơn chút.

      Trước vì muốn khi lưu diễn có thể đạt hiệu quả cao, Lô đại ca lệnh cho Tôn Minh Hạo phải tăng khoảng 4kg, bây giờ nhìn lại so với trước kia giảm đến 7, 8kg rồi.

      Lâm Gia Doanh đau lòng xoa xoa hai gò má của Tôn Minh Hạo “Vì cái gì mà phải tham gia tour lưu diễn để đến mức mệt mỏi như thế này chứ? Vậy sau này đừng nữa là được!”

      Mặc dù rằng gầy chút khi đứng trước ống kính mới đẹp, nhưng là đành lòng.

      “Đồ ngốc!” Tôn Minh Hạo véo chóp mũi của Lâm Gia Doanh “Nghề bên showbiz đâu ai có thể đảm bảo bản thân có thể khỏe đẹp lâu dài? Có thể tranh thủ biểu diễn sớm dĩ nhiên thể bỏ qua.”

      “Nhưng...”

      Thấy Lâm Gia Doanh còn muốn cái gì đó, Tôn Minh Hạo liền đút miếng cánh cà rốt vào miệng .

      chút cũng cảm thấy khổ cức! Chỉ cần có thể nuôi sống em qua ngày, hề thấy khổ cực tí nào.”

      “Ông xã, em rất .” Lâm Gia Doanh cảm động nhào tới hôn đôi môi gợi cảm của chồng, Tôn Minh Hạo cũng ăn bữa sáng nữa, mà chuyên tâm hôn đáp lại .

      Đầu lưỡi của đưa vào miệng , đảo quanh dây dưa đầu lưỡi xinh xắn của , khẽ liếm vào nơi nhạy cảm của , cảm thụ khoái cảm dâng lên trong đáy mắt.

      kêu lên tiếng, xoay qua cắn cắn bên vành tai mềm mại, bàn tay cũng bắt đầu an phận mà vào trong áo của .

      Lâm Gia Doanh trong nháy mắt bị cắn bên vành tai, nhịn được phát ra tiếng rên rỉ ngọt ngào mềm mại, cảm giác toàn thân xui lơ còn sức lực.

      Cảm giác tới quá nhanh, ai cũng nguyện ngăn lại dục vọng dâng trào.

      Cái gọi là tiểu biệt thắng tân ôn, có lẽ chính là như vậy!

      Tôn Minh Hạo gặm cắn, hôn, liếm láp từ vành tai mềm mại của xuống đến cái cổ mảnh khảnh, hôn đường từ xương quai xanh khêu gợi thẳng xuống, bàn tay cũng quen thuộc gặp chút khó khăn nào lột hết quần áo của cả hai ở người xuống.

      Bàn tay to của mò tới, để thân thể trần truồng của dạng chân mà đối diện ngồi đùi, tay mò về phía nụ hoa mềm mại giữa hai chân kia.

      “Ưm...” Đầu ngón tay của đảo quanh huyệt đạo mềm mại kia, thấy có chút khó chịu, liền nhàng thăm dò thêm chút nữa, liền nghe thấy tiếng kêu kiều của .

      “Bà xã, em ướt rồi...” Tôn Minh Hạo ng ạc nhiên : “Nhanh !”

      Cơ thể của Lâm Gia Doanh tuy là rất hấp dẫn, cũng là thuộc về phía nhiệt hình, luôn luôn là từ từ khai mở mới có thể hưởng thụ được khoái cảm của tình , hiểu sao lần này giống như mọi lần chưa gì tiến cào giai đoạn đó rồi.

      “Người ta… có ở đây… rất đơn mà!” Lâm Gia Doanh xấu hổ mà .

      Nghe được những lời này của , Tôn Minh Hạo kích động mà kịch liệt hôn sâu, giống như là muốn đem hòa làm với cơ thể của mình, thăm dò vào huyệt tối tăm của rồi nhanh chóng đút vào

      “A… Ông xã… Ông xã...” ôm chặt cổ của , kích động kêu lên.

      “Chờ thêm chút nữa… Em vẫn chưa hoàn toàn chuẩn bị tốt, tại vào gây tổn thương.” Tôn Minh Hạo cố nén xúc động muốn lập tức xông vào cơ thể , lại lần nữa dùng hai ngón tay cắm vào nơi nhu huyệt nhắn của .

      là đau mà… thỏa mái… a...” Lâm Gia Doanh giống như cục bột vô lực ngồi đùi , trong miệng kêu khóc loạn xạ.

      Làm thế nào bây giờ? muốn ! Mặc dù nơi nhu huyệt kia truyền đến cơn đau đớn, nhưng vẫn muốn tiến vào trong thân thể .

      “Nhịn chút… Em quá lâu có làm rồi tại mà vào rất đau.” Tôn Minh Hạo hôn tai của nhằm khuếch tán chú ý vào bàn tay càng gia tăng tiến độ kia.

      Vì để đạt được độ hoàn mĩ của buổi biểu diễn, trong thời gian chuẩn bị cho tour diễn bị bắt phải ở trạng thái cấm dục, thậm chí là trước thời gian tháng, vì muốn người xuất bất kì dấu vết gì, liền bị cấm cùng hoan ái, đến lúc thể chịu đựng được nữa đành phải để dùng miệng hoặc dùng tay làm cho thỏa mái.

      Tôn Minh Hạo mơ mơ màng màng nghĩ tới, kể từ đó, ở đây cũng ba tháng tiến vào rồi, khó trách thể kiềm được lửa nóng mà phát dục, rồi cả nhu huyệt nhắn thắt chặt.

      “Ô ô… người ta muốn… muốn...” Lâm Gia Doanh yếu ớt khóc lóc, nằm dựa vào bộ ngực tráng kiện mà ngừng mè nheo.

      “Em!...” Tôn Minh Hạo run cả người, cố kìm nén, lúc này mới phát tiết mạnh mẽ tại chỗ.

      Chẳng lẽ biết cũng khao khát như hay sao? Cũng là vì sợ đau, mới cố gắng nhẫn nhịn! lại còn trêu đùa như vậy!

      Tôn Minh Hạo nghiến răng, cố dùng sức kéo hai chân của vòng qua hông của mình, ôm đứng dậy.

      Lâm Gia Doanh tưởng rằng ôm trở về phòng ngủ, nào ngờ lại quay qua đặt xuống ghế sô pha trong phòng khách, keo hai chân của ra, đem chính mình sớm bộc phát dục hỏa dâng trào mà chống đỡ tiến vào nơi u huyệt ướt át mềm mại của , câu “ vào đây!”, liền đường mà cắm vào trong cơ thể .

      “A...” Bị cắm vào, bị xuyên qua, bị người đàn ông này thô lỗ chút lưu tình hung hăng mà tiến vào tạo ra cực hạn, cảm giác mãnh liệt hưởng thụ khiến Lâm Gia Doanh phải khóc thét lên.

      Tôn Minh Hạo vừa nhìn thấy nước mắt của liền đau lòng, cố nến lại dục vọng mà tiếp tục động nữa, hôn mắt mà hỏi: “Rất đau sao?”

      ra tiếng, chỉ có thể vô lực mà lắc đầu.

      Có lẽ là có chút đau sai, nhưng đây là cùng người chồng mà mình thương kết hợp làm lại mang đến cảm giác vui vẻ, lại còn cách xa bao lâu như vậy.

      Tôn Minh Hạo vừa hôn nước mắt của , môi của , đồng thời tay luồn xuống hạ vị của hai người, nhàng xoa bóp nhu huyệt mềm mại giúp thả lỏng hơn. lại còn cố ý trêu chọc như đứa trẻ khiến càng hấp dẫn hơn, hỏi “Sao mà khóc rồi?”

      Lâm Gia Doanh sụt sùi : “Người ta… Người ta vì vui mừng quá, cảm động quá mà!”
      thuyt thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 2

      Editor: Bi Ngốc


      “Em là...” Tôn Minh Hạo nghiến răng khẽ nguyền rủa : “Muốn ép phát điên sao?”

      Ngay sau đó, nâng cao hai chân của , hề có chút lưu tình mà đem đút vào. thấy mấy năm qua vẫn tuân theo chuyên gia dinh dưỡng phải duy trì vóc dáng, Lâm Gia Doanh vì muốn để cảm thấy khó chịu, những năm gần đây cũng cùng thực sau năm giờ rưỡi chiều ăn thêm bất cứ đồ nào, nếu đói bụng đến mức thể chịu nổi nữa nhiều lắm chỉ ăn củ nhược vài lần theo hướng dẫn của chuyên gia dinh dưỡng, vì vậy Lâm Gia Doanh dù phải là nghệ sĩ nhưng vóc dáng đều đều rất mảnh mai. Hơn nữa vợ chồng hai người cùng thường cùng nhau chăm sóc toàn diện, cho nên da thịt Lâm Gia Doanh cũng mềm mại trơn mịn hơn trước, làn da trắng min, thua kém những minh tinh ngay cả khi thức đêm thường xuyên.

      Tôn Minh Hạo cầm hai chân của , chỉ cảm thấy tay như chạm vào thứ gì đó mềm nhẵn trơn mịn, cảm xúc dâng trào lên lời, thân thể phía dưới ôm chặt lấy , mút lấy nơi u huyệt mềm mại khiến thoải mái mà chiếm cứ, nhịn được lại đẩy tăng nhanh tốc độ cùng sức lực mà đút vào.

      Cơn đau đớn hòa lẫn với khoái cảm khổng lồ khiến Lâm Gia Doanh nhịn được mà kinh hô: “A… Ông xã… Chỗ đó… chỗ đó...”

      Nhiều năm làm vợ chồng ăn ý khiến Tôn Minh Hạo hiểu Lâm Gia Doanh ám chỉ cái gì, điều chỉnh lại tư thế của hai người, đem hai chân của Lâm Gia Doanh đặt lên hai vai mình, đôi tay nâng cao vùng eo của , để cho bản thân có thể tiến sâu hơn vào , chuẩn xác để ở nơi mình muốn.

      Tư thế mới khiến nụ hoa màu hồng của Lâm Gia Doanh phơi bày ngay trước mắt Tôn Minh Hạo, tư thế động tình ngượng ngùng tràn đầy mật dịch, làm nước sáng loáng sắc màu, bao dung mà chiếm lấy.

      Đỉnh đầu Tôn Minh Hạo chỉ cần mãnh liệt chút, nụ hoa mảnh mai kia liền xót thương liền vô dụng mà ngọ nguậy, co quắp, vừa đáng thương vừa đáng , biết vì sao lại khiến người ta nghi ngờ mà tiếp tục xung động lấn tới.

      Tôn Minh Hạo nhìn phía trước mà mê muội, tay khẽ xoa nắn bộ ngực sữa, lại lấy đầu ngón tay đâm khẽ vào nụ hoa, tới tới lui lui xoa nắn đùa giỡn.

      “A… được rồi… ra rồi...” ác ý trêu đùa khiến thân thể Lâm Gia Doanh ngừng run rẩy, ngược lại lại tiếp tục đẩy nhanh tiến độ.

      “Ô...” Lâm Gia Doanh phát ra tiếng thể phân biệt được là thoải mái, khổ sở hay là gào thét, hoa huyệt giữa hai chân vừa được rút ra lại bị đâm trở vào, dùng toàn lực mà thu phóng.

      Trước mắt là hình dáng xinh đẹp khiến phía dưới của Tôn Minh Hạo càng thêm căng thẳng, cặp mắt bùng lên ngọn lửa đỏ rực, mang vẻ nguy hiểm mà vẫn hấp dẫn. dùng lực đem mình tiến sâu hơn vào bên trong sao cả… Em đến trước !”

      “A… Nhưng mà… nhưng… ai nha...” Lâm Gia Doanh vì bất ngờ gặp nhiều khoái cảm mà văn vẹo, những ngón tay thon dài bấu chặt bắp thịt và bả vai tráng kiện.

      muốn cùng cùng nhau, nhưng lại cuồng nhiệt công kích khiến kịp thành tiếng.

      sao đâu, em trước .” .

      lâu có hoan ái khiến người như củi khô bốc cháy nhưng Tôn Minh Hạo săn sóc nhàng để phải chịu tổn thương. Biết vẫn còn kém chút nữa, Tôn Minh Hạo càng cố ý thêm lực đạo ở bộ vị nhạy cảm của .

      Lực của là mạnh, ra vào tốt, nhanh, sâu, thứ khổng lồ dâng trào hề lưu tình xuyên qua , khiến phần bụng dưới của như muốn nứt ra.

      “Ô a a a...” Ma sát kịch liệt mang lại khoái cảm điên cuồng, tự chủ được mà phát ra những thanh đầy khêu gợi dục vọng.

      Qúa nhiều vui thích do hai người tương liên hòa hợp nhập vào nhau lan khắp toàn thân. run rẩy, co quắp, trong đầu hoàn toàn trống rỗng.

      Biết tại còn quá nhạy cảm, Tôn Minh Hạo săn sóc cơ thể , tiếp tục tiến công, mặt thu phóng hưởng thụ trong cơ thể .

      “Ông xã… Em … rất …” Lâm Gia Doanh sụt sùi khóc nấc lên.

      cũng em, bảo bối… bảo bối của .” Tôn Minh Hạo buông hai chân xuống, nghiêng người hôn .

      dịu dàng ôm , khe khẽ hôn mặt , đôi tay khẽ vuốt ve bầu ngực sữa trắng muốt của , trấn an tinh thần của , cho đến khi tỉnh táo tinh thần hơn chút.

      “Khá hơn chút nào , bà xã thân của ?”

      Lâm Gia Doanh xấu hổ gật đầu, chú ý tới vẫn còn ở trong cơ thể mình có ý muốn rút ra, “Ông xã, … còn …”

      quan hệ.” Tôn Minh Hạo chạm khẽ môi .

      Ọc ọc ọc ọc……

      Bụng hai người lại tiếp tục đánh trống biểu tình.

      “Bây giờ… làm sao đây…” Lâm Gia Doanh xấu hổ hỏi.

      Mới vừa rồi hai người cũng chưa kịp ăn bữa sáng, lạ còn “vận động” hồi, tại đói hơn rồi! Nhưng tình huống trước mắt ngượng ngùng, rốt cuộc là muốn ăn điểm tâm sáng, cũng phải là muốn tiếp tục “vận động” đó chứ.

      Tôn Minh Hạo kéo chân vòng qua bám chắc vào vòng eo rắn chắc của mình, với tiếng, “Ôm cho chắc” rồi liền bế cả người lên.

      “A!” Lâm Gia Doanh kêu lên tiếng, đôi tay thon dài nhiệt tình ôm lấy Tôn Minh Hạo, rất sợ chú ý làm té mất.

      Tư thế này khiến Lâm Gia Doanh cảm nhận được bộ phận đó của vẫn còn chôn sâu trong cơ thể mà tiếp tục gắng gượng! Theo lại, từng phần nhạy cảm chống đỡ bên trong .

      “Oh….” Lâm Gia Doanh toàn thân run rẩy, bên trong nhịn được phát ra tiếng rên rỉ kiều.

      Tôn Minh Hạo khẽ cười tiếng, cố ý cúi xuống liếm vành tai trắng noãn của , cười nhạo : “Bà xã à, em lại có cảm giác rồi. Em ham muốn quá đó!”

      vừa xấu hổ vừa trừng mắt nhìn , ngờ những sợ, thậm chí… thậm chí cái thứ được chôn trong cơ thể còn phình to ra thêm chút.

      !” kêu lên tiếng, mắt đỏ trừng , “ mới là ham muốn! Bất ngờ… bất ngờ lại…”

      Mặc dù hai người là vợ chồng, Lâm Gia Doanh vẫn thẹn thùng ra được.

      “Lần thứ nhất có tới, thế nào lại háo sắc đây? Em xem em, mới vừa lên cao trào, thế mà lại có phản ứng, hình như là muốn ‘Em còn muốn, em còn muốn’.” Tôn Minh Hạo xong, còn cố ý nhích lên 2 lần, kích thích Lâm Gia Doanh thu vào.

      “Uhm…” Làm như vậy cảm giác giống như khoái cảm treo trung, khiến Lâm Gia Doanh than tiếng, lẩm bẩm tố cáo, “ ràng… đều do …”

      “Được được, đều do , là háo sắc! Tuyệt đối phải do ham muốn của em.” Tôn Minh Hạo cười cười hôn môi , bế đến bân ghế dựa cạnh bàn ăn ngồi xuống.

      Chỉ là khi ngồi xuống, cố ý thoát ra khỏi cơ thể , xoay người để ngồi quay lưng đùi mình.

      “Ông xã… ?” ý tứ quay đầu lại nhìn .

      ràng là còn rất muốn phải sao? Sao lại ra đấy?

      Mà Tôn Minh Hạo lại đeo cái mặt như thể có chuyện gì xảy ra, tay vòng qua ôm eo mảnh khảnh của Lâm Gia Doanh, tay vươn về phía trước, chụp lấy cốc sữa đậu nành bàn đưa tới miệng , thủ thỉ dỗ dành : “Em khát rồi phải ? Nào, uống hớp sữa đậu nành .”

      Cái bộ phận to lớn của phái nam của Tôn Minh Hạo có tiến vào , lại còn bị cái mông trắng nõn nà của Lâm Gia Doanh ngồi đè lên, cự vật nóng dục hỏa kia cố chống cự ở bên dưới, cũng tiến vào.

      Đối với Lâm Gia Doanh mà , mặc dù ràng có tiến vào, nhưng trạng thái như vậy lại càng làm cho người ta để ý.

      Chỉ là rất đói bụng. Trước mắt bày ra cốc sữa đậu nành thơm ngon ngọt ngào, hé mồm ngậm ống hút, nhịn được tu hơi uống hết phân nửa ly.

      “Uống ngon , bà xã.” Tôn Minh Hạo ở bên tai dịu dàng .

      “Uhm… Nhưng mà…” Lâm Gia Doanh còn chưa xong câu, Tôn Minh Hạo liền đem bánh trôi nước đưa cho .

      “Nào, bà xã, đây là bánh trôi nước mà em rất thích ăn, mau nhanh ăn !” xong, cũng cầm lên miếng, há mồm cắn miếng to.

      Lâm Gia Doanh cũng muốn ăn bữa sáng ngon lành, nhưng… nhưng như vậy, bảo làm sao có thể ăn được đây?

      “Sao em lại ăn? phải đói bụng sao?” mặt tỏ vẻ lâu chưa được ăn bữa sáng truyền thống, mặt “tốt bụng” hỏi .

      Đến đây, Lâm Gia Doanh cũng biết nghĩ cái gì, cắn môi, nghĩ cách liền ủy khuất … rất quá đáng! Đột nhiên lại như vậy…”

      Lâm Gia Doanh mắt đỏ mắt ngấn nước như muốn khóc. đương nhiên tình nguyện nén dục vọng bản thân, nếu như có thể ra câu “Muốn tốt!

      “Bà xã thân , em câu này là khiến đau lòng quá rồi, phải là luôn lòng làm theo ý kiến của em hay sao?” Tôn Minh Hạo bày ra khuôn mặt vô tội .

      Rốt cuộc thấy bộ dạng giả ngu ngốc của , Lâm Gia Doanh đáng thương : “Ông xã, cần… nên bức người ta như vậy!”

      ép buộc gì em sao? Em chẳng phải là muốn ăn sáng sao?” Tôn Minh Hạo thổi hơi vào tai hỏi: “Vậy rốt cuộc em muốn cái gì đây?”

      ….”

      “Em phải ra, mới biết a!” Tôn Minh Hạo xong, lại dùng lưỡi liếm vành tai của .

      Thân thể nóng như lửa mạnh mẽ bao quanh , ngọn lửa nóng như thép nung thiêu đốt linh hồn , kể cả lý trí của cũng bị đốt sạch.

      “Muốn… Người ta muốn…” đứt quãng.

      “Muốn cái gì?” Tôn Minh Hạo hiểu ý hỏi . “Em phải cho ràng nha!”

      “Muốn… vào… Người ta muốn làm.”

      Từ khi kết hôn đến giờ, bọn họ từ đó phải qua tháng mới có thể gặp nhau, còn như lần này, tới ba tháng có thân thiết. Nếu như là bình thường những lời thân thiết vẫn còn có thể khắc chế, nhưng trải qua thời gian làm người ta điên cuồng sung sướng như vậy, căn bản chỉ có lần là đủ!

      tại giống như bị người ta bỏ đói quá lâu, lời còn có thể nhẫn nại cũng cần ăn, thế nhưng giờ hoàn toàn thể nhẫn nại được nữa rồi.

      Tôn Minh Hạo hài lòng hôn xuống chiếc cổ mảnh khảnh của Lâm Gia Doanh, thoáng nâng cái mông của lên để có chỗ thoáng cho cái cự vật chống đỡ bên dưới hoa tâm của , ngay sau đó hơi xuyên vào nơi mềm mại sâu nhất của .

      “A a…….” Trong nháy mắt cảm giác bị cắm vào chỗ sâu nhất, kịch liệt khiến Lâm Gia Doanh thể kìm chế mà thét chói tai.

      lửa nóng nơi nội bộ ướt mềm chặt chẽ bao vậy lấy nơi lửa nóng của , hoa kính nhẵn mềm ngừng co rút, tựa như cái miệng nhắn của con nít ngừng mút , khỏi khiến phát ra thanh thỏa mãn.

      “A… là sâu… Ông xã… Ô ô…” Lâm Gia Doanh nửa thân nằm bàn ăn, thần trí có chút mơ hồ kêu khóc.

      “Bà xã, em nhiệt tình, kẹp cũng chặt nha! Bà xã, em là giỏi!” Tôn Minh Hạo thở dài tiếng, mặt thu phóng hưởng thụ trong cơ thể , mặt gặm cắn sống lưng , để lại hàng thẳng những vết hôn đỏ tươi.

      Hoa huyệt bị cự vật phái nam cắm sâu vào bên trong, sâu căng đầy tư vị tốt đẹp mà khó có thể hình dung thông qua ngôn ngữ bình thường, thân thể Lâm Gia Doanh tự chủ được co quắp, thể tiếp tục nhẫn nại.

      “Mau… ông xã, nhanh lên chút… cho em…” còn thỏa mãn với tư thế này, đưa tay đẩy .

      thành vấn đề, bà xã thân .” Tôn Minh Hạo hài lòng bận tâm mặt mũi ra sao, cuối cùng còn theo ý mình nữa, đôi tay nâng cặp mông trắng nõn của , từng đợt từng đợt từng đợt dội vào, tận tình hưởng thụ thân thể tốt.

      Toàn thân mặc đồ nằm bàn ăn, bị nam nhân to lớn cứng rắn ngừng đút vào mà dâng trào, bận tâm bản thân nằm bàn ăn cơm thành cái bộ dạng gì, chỉ có thể thuận theo khát vọng mà kêu khóc khẩn cầu, “ tuyệt! Ông xã… dùng thêm sức chút…”

      Tôn Minh Hạo thuận theo ý của tăng thêm chút sức lực, trong miệng cũng phát ra những câu loạn xạ: “Bà xã… Em đáng … tốt lắm…”

      ra cũng sớm bị dục vọng trói chặt, hận thể nhanh chóng tận tình hòa nhập cơ thể , chỉ là lâu có cùng thân mật, nếu như quá lỗ mãng, có thể làm tổn thương cơ thể mảnh mai của , cho nên mới biết cẩn thận từ từ mà khai phá , dẫn dụ .

      thoải mái… Ông xã cầu xin … em còn muốn…” Thân thể vui thích cũng là tốt, Lâm Gia Doanh khẩn cầu đồng thời khẽ vặn vẹo nâng eo của mình, mong muốn đặt được hoan lạc lớn hơn.

      Lâm Gia Doanh quá mức nhiệt tình, ái dịch tràn ra đem chỗ giao hợp của hai người được phen ướt át. Theo sức động của , giữa hai chân của cũng càng ngày càng ướt.

      Hai người đồng thời cảm thấy dục tiên phiêu diêu, hoặc như là dung vi liễu nhất thể.

      “A… Ông xã, chỗ đó… ! A… tuyệt!” Lâm Gia Doanh cách nào khống chế theo kịp kịch liệt của Tôn Minh Hạo mà sụt sùi khóc rên rỉ.

      Tôn Minh Hạo dồn sức mới có lực, mỗi lần xông tới đều khiến Lâm Gia Doanh tiến về phía trước, mặt đất phát ra kịch liệt những tiếng va chạm, nếu phải bọn họ sử dụng căn nhà xử lí cách , hàng xóm lầu dưới sớm lên kháng nghị rồi.

      Tôn Minh Hạo đứng lên thở hổn hển, đôi tay giữ chặt hông của , kịch liệt đong đưa vùng eo, “Trong này đúng ? Em thích nhất trong này đúng ?”

      Lâm Gia Doanh bị hoan ái kịch liệt đến hai chân nhũn ra, cơ hồ đừng vững, chỉ có thể dựa vào cánh tay tráng kiện của Tôn Minh Hạo mà chống đỡ.

      Trong chốc lát, Lâm Gia Doanh liền co quắp, cơ thể trắng nõn uốn éo, bụng phập phồng kịch liệt, trong hoa kính lần nữa bị kịch liệt thu phóng tới.

      “A… Ông xã, ông xã…” vô dụng kêu.

      Bên trong thân thể như có ngọn lửa thiêu đốt, do hai người giao hợp, lửa nóng dục vọng hoàn toàn chiếm cứ lấy lý trí của Lâm Gia Doanh, chỉ có thể theo bản năng mà phát ra những tiếng rên rỉ.

      Biết đạt tới cao trào, Tôn Minh Hạo càng thêm chút sợ hãi, ngược lại tăng thêm lực công kích cùng sức lực, cuồng nhiệt thương .

      Tôn Minh Hạo vẫn luôn cảm thấy thâm thể của Lâm Gia Doanh mĩ lệ phi thường, đặc biệt đường cong ở phần lưng thanh thoát xinh đẹp, mỗi lần do hậu phương xâm nhập nội bộ theo động tác của mà phập phồng ngọ nguậy khiến mị thái càng thêm đẹp đến khiến phải thở dài.

      Mà khi đạt tới cao trào cặp mông điên cuồng chủ động lắc lư đón lấy động tác của , càng khiến tấm lòng nam nhân như càng thêm tự hào.

      “A…” Lâm Gia Doanh đột nhiên ngẩng đầu phát ra tiếng kêu , liền thể duy trì nổi nữa mà toàn thân xụi lơ xuống.

      Thấy lần nữa đặt tới cao trào, Tôn Minh Hạo mặc dù đầu đầy mồ hôi, bên môi vẫn nở nụ cười thỏa mãn.

      liền chuyển tư thế vẫn chôn trong cơ thể mà ôm lấy , ôm đến phòng ngủ đặt nhàng lên chiếc giường lớn, lần nữa nhàng thoát ra khỏi thân thể .

      “A…” Chôn sâu trong cơ thể, cơ hồ chưa thể quen với tác động của nam nhân bị rút ra, mặc dù động tác của rất nhàng, vậy mà vẫn kinh động đến , để cho thích nghi phát ra tiếng kêu khẽ. Tôn Minh Hạo nhàng lật người qua, để cho nằm ngửa, tiếp tục tách hai đùi của ra, nắm hai chân của đặt mình ở chính giữa, để cho nụ hoa của hề giấu diếm mà lộ ra trước mặt , mặc tận tình thưởng thức.

      Lâm Gia Doanh bởi vì ở trong bộ dạng mắc cỡ này mà e lệ dứt, cự vật nóng to và dài của Tôn Minh Hạo gắng gượng cực hạn tiếp tục đâm vào lần nữa sâu, chút lưu tình mà xuyên qua .

      “Em mà nở rộ rồi!” Tôn Minh Hạo nhìn chằm chằm vào chỗ hai người giao hợp, nơi đỏ tươi nở rộ mật ngọt của , “ mềm nhũn thế này chắc đau chứ?”

      Tôn Minh Hạo xong, liền cuồng mãnh nâng eo của lên, mãnh liệt đút vào trong cơ thể , ngừng đụng, mỗi lần là vào chỗ sâu nhất của .

      “A… được… Đủ rồi…” Hơi thở của vẫn chưa hoàn toàn bình ổn, trong cơ thể hỏa dục lần nữa bị kích thích.

      nhẫn nại quá lâu, thể tiếp tục kìm nén, cho nên giờ phút này, cũng nghe được Lâm Gia Doanh thương tâm cầu xin bản thân tha cho mà khóc, chỉ có thể liều chết mà tiếp tục.

      đút vào đến tận cùng rồi lại nhanh chóng rút ra mãnh liệt, giống như vĩnh viễn thể ngừng lại mà muốn sủng , muốn đụng chạm tới .

      biết qua bao lâu, Tôn Minh Hạo mới gầm mà phó mặc bản thân, tinh dịch nóng bỏng mới hoàn toàn rót vào sâu trong tử cung của Lâm Gia Doanh, mà Lâm Gia Doanh theo bản năng cũng ưỡn thẳng lưng mà hứng lấy tất cả nhiệt tình của .

      “A… a...” Nàng nâng cao eo mình khát khao khẩn cầu , tựa như mảnh đất khô khốc được dòng nước mát dịu bao phủ.

      “Bà xã, bà xã!” Lâu rồi chưa được ném lại tư vị ngọt ngào, khiến mê man chờ đợi.

      Sau thời gian kịch liệt thương trôi qua khiến Lâm Gia Doanh toàn thân vô lực xụi lơ giường, mệt mỏi đến ngón tay cũng thể nhúc nhích được.

      Tôn Minh Hạo nằm bên cạnh , đưa tay đem ôm vào trong lòng khẽ hôn, hai tay vuốt ve mọi chỗ mẫn cảm người .

      Nhiều lần cao trào cùng mệt mỏi vận động, khiến Lâm Gia Doanh rất buồn ngủ, nhưng ngay khi cơ hồ chuẩn bị tiến vào mộng đẹp, lần nữa lửa nóng dâng trào mà xông vào cơ thể .

      “A… Ô...” Lâm Gia Doanh mất hồn trong miệng phát ra tiếng khổ sở cùng hoan ái mà rên rỉ.

      Cũng là do tiểu biệt thắng tân hôn, Lâm Gia Doanh cũng khao khát dục vọng với Tôn Minh Hạo, nhưng quá nhiều kịch liệt hoan ái ngược lại trở thành hành hạ.

      Chỉ là mặc dù Lâm Gia Doanh mơ hồ cảm giác bản thân được rồi, nhưng phía dưới mật huyệt vẫn ngường thu vào mà hút lấy nhiệt tình, giống như là liều mạng đem sâu vào bên trong.

      “Bà xã, em giỏi ... quá giỏi rồi!” Tôn Minh Hạo nhịn được mà tán thưởng .

      Mặc dù cả đời này cũng chỉ có người phụ nữ là , nhưng tin tưởng cho dù là cả thế giới này, có người nào thích hợp với hơn .

      “Ông xã… chịu nổi nữa rồi… được…” Lâm Gia Doanh chịu nổi cầu xin tha thứ.

      mệt mỏi, nhưng biết chỉ cần mỗi lần sau khi quay xong, chỉ được thả vài ngày, luôn là vô lực khắc chế bản thân.

      “Lại lần nữa là được rồi! Bà xã… Cho thêm lần nữa là được rồi!” Tôn Minh Hạo mặt dùng sức đút vào, mặt cúi xuống hôn trán dụ dỗ .

      đối xử rất dịu dàng với , những mỗi lần như thế này, luôn thể dừng lại!

      “Chỉ… lần nữa thôi đó!” Lâm Gia Doanh mắt ngấn lệ, rưng rưng nhìn chỉ muốn khóc.

      “Lại lần nữa… lần nữa thôi!” Cự vật của Tôn Minh Hạo ngừng rút ra đút vào, cúi người hôn lên người , đem toàn bộ ngọt ngào của nuốt trọn vào bụng mình.

      mặc dù trong lòng rất thương , nhưng lại hoàn toàn có biện pháp khắc chế bản thân mà mến vẻ đẹp của , cứ như vậy lại lần nữa mà “hết cả ngày”.

      Vừa mới hoàn thành tuần lưu diễn phải trở lại thời gian biểu diễn của Tôn Minh Hạo, khó có được thời gian nghỉ phép của Tôn Minh Hạo. Nên sau khi dồn hết ba ngày nghỉ ở trong nhà, mới chuẩn bị ra cửa công tác. Nhưng cũng muốn thông báo, chỉ là buổi sáng cùng công ty thảo luận chút về kế hoạch và hành trình nội bộ sang năm.

      Lâm Gia Doanh thắt cho Tôn Minh Hạo cái cà vạt đẹp, vẫn quên nhắc nhở: “Ông xã, thong thả đó!”

      “Hôm nay hành trình cũng có gì đặc biệt, mau chóng trở lại.” Tôn Minh Hạo xong, khẽ hôn lên khuôn mặt Lâm Gia Doanh, lúc này mới mở cửa làm.

      Hôm nay Tôn Minh Hạo mặc tây trang bảo thủ, đầu tóc cũng chải gọn gàng quy củ, tay xách theo cặp tài liệu màu đen, nhìn qua hoàn toàn là thành phần tri thức trưởng thành.

      Qua phòng bảo vệ cảnh vệ mỉm cười : “Tôn tiên sinh, ngài làm à?”

      “Đúng vậy!” Tôn Minh Hạo quay đầu lại cười tiếng.

      Tôn Minh Hạo theo đoàn người lên xe buýt, nhưng chỉ trạm là xuống xe. tiếp qua hai hẻm , tới bên cạnh chiếc xe màu đen cỡ chín người ngồi, gõ vào cửa kính xe hai cái.

      “Alan, lâu gặp!” Cửa kính xe mở ra, vị đại tỉ xinh đẹp hướng Tôn Minh Hạo chào hỏi.

      Tôn Minh Hạo leo lên xe, nở nụ cười : “Ôi trời! Hôm nay có gió thổi hay sao? Đích thân Phó tổng tự mình đến đón tôi thế này?”

      “Thế nào? Tôi đến đón tốt sao?” Solane nhướng mày hỏi .

      “Tôi rất lo sợ nha!” Tôn Minh Hạo cười .

      Tôn Minh Hạo ngồi sau xe vào chỗ của mình, Solane bảo tài xế Tiểu Chung lái xe trực tiếp đến đài KTV.

      “Y phục của đặt ở bên cạnh, thay quần áo trước !” Solane chỉ bên thuộc về “y phục của Alan”, “Sau đó tôi có hai tin tức, tốt, xấu, muốn nghe tin nào trước?”

      Bởi vì ngoài cưa sổ lên nhiều màu sắc, Tôn Minh Hạo cũng kiêng dè, kéo dèm phía trước, sau đó ngồi giữa vải mành, trực tiếp ở sau xe mà thay y phục.

      “Uhm… Chị tin xấu trước !”

      “Phụ tá của bí mật chụp ảnh hình “người nhận ra”, muốn bán cho tạp chí lá cái kiếm ít tiền, bị tôi đuổi việc rồi.” Solane chỉ đến vậy.

      Tôn Minh Hạo nghe xong, chỉ “À” tiếng, gì thêm.

      Người trẻ tuổi ngày nay hiểu chuyện! Chẳng lẽ biết toàn bộ tạp chí lớn nơi đây, ít nhiều cũng có giao tình với vị “Tô Đại tỉ” Solane này sao?

      Solane chỉ giới ở giới giải trí, hay tài chính, thương giới cũng có vị trí nhất định, nếu làm nàng phát bực, đừng là giới văn nghệ sĩ, kể cả có chuyển nơi ở cũng thể làm ăn sinh tồn được!

      Người xưa chọc long chọc hổ, ngàn vạn lần đừng chọc đúng chỗ! Thế mà người này hiểu được đạo lý ngàn vạn năm đó, Tôn Minh Hạo nghĩ thầm.

      “Còn tin tốt là gì?” Tôn Minh Hạo hỏi.

      “Lần này diễn hòa nhạc rất thành công! Triệu tổng bên đối tác rất hài lòng.” Solane .

      “Ừm!” Tôn Minh Hạo thuận miệng đáp, tây chân nhanh nhẹn thay xong y phục.

      “Thế nào phải cậu nên vui mừng sao?”

      “Biểu diễn hòa nhạc thành công tốt sao? Điều này cũng có thể xem là tin tốt.” vừa vừa sửa sang lại đầu tóc.

      Mặc dù có biện pháp để tóc như khi chuẩn bị lên biểu diễn, nhưng dẫu gì cũng thể bổ đôi theo kiểu “Đánh chết tức là đánh chết” mà đến công ty .

      “Trừ thù lao bên ngoài, Triệu tổng quyết định cân nhắc lại tiền hoa hồng mà nhận được, cái này liệu đủ chưa?” Solane chỉ hỏi ngược lại .

      biểu diễn hòa nhạc lần này rất tự tin, những người nghe tham dự vượt qua cả triêu lần dự tính. Coi như tỉ lệ dự đoán là cao, cũng là khoản thu nhập thêm vào.

      “Điểm này lại là tin tức tốt nha.” Tôn Minh Hạo cười .

      “Biết là tin tốt, còn mau chiếu cố đến số người ái mộ chết mê chết mệt ngoài kia.”

      đến đây, Lô đại ca đâu rồi?” về hành trình của mình, Tôn Minh Hạo mới nghĩ đến người đại diện Lô đại ca đột nhiên tới đón mình.

      giúp ngươi chọn phụ tá mới. Cái này là lịch trình hôm nay của cậu.” Solane xong, đưa phần lịch trình cho .

      Tôn Minh Hạo choáng ngợp với mớ lịch trình. Buổi sáng phải cùng cả đám nhân viên thảo luận kế hoạch sang năm, buổi trưa cùng ăn trưa với bên tài trợ quảng cáo, buổi chiều nghe thử bản Demo chút.

      vui mừng : “Xem ra hôm nay có thể về nhà quá muộn rồi!”
      Hale205 thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 3

      Editor: Rea



      Cảnh sắc tươi đẹp của mùa hè được rèm che đặc biệt ngăn cách lại bên ngoài cửa sổ, trong căn phòng tối mờ chỉ có thanh của máy lạnh chạy và nhiệt độ 26 độ thoải mái cung cấp cho giấc ngủ ngon lành.

      Trong phòng ngủ rộng lớn và chiếc giường ngủ Kingsize là Lâm Gia Doanh ngủ say.

      Có thể việc ngủ nhưng được đánh thức bằng ánh nắng mặt trời là việc vô cùng hạnh phúc, nhưng đối với Lâm Gia Doanh mà , nếu như buổi sáng đích thân đưa ông xã làm sau đó có thể trở lại giường ngủ lần nữa càng hạnh phúc.

      “Hắc hắc….Ngủ sướng .” Đến gần buổi trưa, lúc này Lâm Gia Doanh mới vặn eo bẻ cổ tỉnh dậy, bắt đầu ngày như mọi ngày.

      Trong cuộc sống bình thường của ngủ buổi thẳng đến gần trưa mới rời giường, sau khi đánh răng rửa mặt xong ăn buổi trưa đơn giản rồi sau đó mới làm những chuyện khác.

      Người duy nhất biết gả cho đại minh tinh là Khâu Ngọc Thục từng , Lâm Gia Doanh căn bản là vợ cả nhưng mệnh lại là vợ !

      Lúc đó nghe được chỉ le lưỡi, cũng dám cãi lại.

      và Tôn Minh Hạo kết hôn đến nay cũng hơn mười năm rồi sao! Đột nhiên lại nhớ đến chuyện xưa.

      Tôn Minh Hạo và Lâm Gia Doanh là bạn học, vừa nhìn thấy nhau nhất kiến chung tình, nhưng thời đó còn rất ngại ngùng, bọn họ cũng dám qua lại trắng trợn.

      Đồng thời gia cảnh nhà bọn họ cũng tốt lắm, sau giờ học phải về giúp việc nhà, còn sau khi tan học cũng phải kiếm tiền trở về nhi viện, cho nên bọn họ có qua lại.

      Vốn tưởng rằng sau khi lên cấp 3 cũng gặp mặt, nào biết là ý trời trêu ngươi, đúng là trùng hợp! vì phải giúp việc trong nhà mà phải chọn lớp trung học đệ nhị ban đêm, vì phải kiếm nhiều tiền để dành cho học đại học nên cũng chọn lớp học ban đêm, bọn họ lại lần nữa trở thành bạn cùng lớp.

      Vào lúc gặp nhau khi cấp 3, bọn họ đều cảm thấy đây là do trời cao an bài nên bắt đầu chính thức qua lại.

      Họ đều giống nhau về việc học hành, sinh hoạt, cùng nâng đỡ lẫn nhau, nhau rồi kết hôn… Cứ như vậy qua mười năm rồi! Coi như đem ba năm kia xóa tính đếm chút cũng mười năm.

      Cho tới việc Tôn Minh Hạo gia nhập làng giải trí cũng là việc ngoài ý muốn.

      Lúc học đại học thể ở nhi viện được nữa, bởi vì vừa học vừa làm để nuôi sống mình cho nên mỗi ngày đều rất bận rộn.

      ngày nọ, trong trường học có giới thiệu công việc cho vào đài truyền hình diễn vai người chết, chỉ cần nằm là có thể nhận được 500 NDT.

      Đây là công việc nhàng mà lại dễ kiếm tiền, Tôn Minh Hạo dễ gì cho qua! Ai ngờ là được người quản lý bây giờ là Lô coi trọng!

      Lâm Gia Doanh chỉ nghe thôi thể tưởng tượng nổi rồi, bời vì lúc đó Tôn Minh Hạo thường làm ở bên ngoài, cho nên vừa cao vừa đen lại vừa khỏe, bình thường cũng xem là đẹp trai nhưng so với người lưu manh đẹp trai hay loai mỹ nam cũng đâu sánh bằng, đến tột cùng là Lô lại coi trọng ấy ở điểm gì?

      Sau đó đem chuyện này hỏi ngày đó rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

      Tôn Minh Hạo chỉ gãi đầu : “ cũng chỉ là đánh cuộc với người khác, có thể diễn được vai nam chính thôi.”

      Lâm Gia Doanh nghe được ngây người lát, sau đó mới hỏi: “Kết quả là diễn được?”

      “Đúng vậy!” Tôn Minh Hạo liền gật đầu.

      Trời ạ! Người này là bảo vật sao?

      Cho tới khi đó Lâm Gia Doanh mới biết được là người của có bao nhiêu thiên phú với cái lĩnh vực này, chả trách Lô lại coi trọng ấy như vậy.

      Vốn là Tôn Mnh Hạo có hứng thú với nghề diễn viên, nhưng cuối cùng cũng cưỡng lại được những điều kiện mà Lô đưa ra cho , chỉ nếu có thể giữ bí mật bảo đảm thân phận của Lô liền đồng ý, cho nên đem mình giao cho Lô.

      Cho tới vấn đề bề ngoài….Lúc ấy Lô chỉ cười he he : “Đây phải là vấn đề, chỉ cần em chịu phối hợp là được rồi…”

      Mà tới quá trình biến thân giống như Tôn Minh Hạo , đó là “Lên nhầm thuyền giặc”! Mặc dù có đưa chỉnh hình nhưng quá trình cũng vất vả.

      Thân là người dấu của Tôn Minh Hạo Lâm Gia Doanh chỉ biết cố gắng cùng hết con đường này, đến cuối cùng chỉ có thể , đời này người đàn ông xấu-chỉ người đàn ông lười.

      Nếu có tâm, kim cương cũng trở nên đẹp trai!

      Làm xong chuyện nhà mới ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo tường, phát chỉ mới ba giờ chiều thôi. Lúc này ngoài trời nóng, liền muốn ra khỏi cửa nên dứt khoát ở nhà ngồi xem TV.

      TV vừa được mở, liền chuyển sang kênh tin tức theo thói quen.

      Kênh Đài Loan Tv về chuyện hôm nay ai ngoại tình, ai gì với ai, Lam Lục hôm nay thế nào, cũng là loại tin tức mà lão Vương ở đầu hẻm nuôi mèo, đối với tin quốc tế quan trọng chỉ nhàng mà lướt qua.

      Lâm Gia Doanh cảm thấy rất nhàm chán, liền định chuyển sang kênh tin tức khác màn hình đột nhiên xuất người đàn ông thể quen thuộc hơn.

      “Hôm nay Thiên Vương Alan bị bắt gặp đứng trước nhà của nghệ sĩ Tô Nhã, phóng viên phỏng vấn người trong cuộc, có người đại diện bày tỏ: [là hiểu lầm đơn thuần thôi]; mà nữ diễn viên chính ngọt ngào trả lời: [hai người chỉ là bạn tốt]. Căn cứ vào thời gian hình này là vào tháng ba năm nay . Vì chuyện này mà cái gì nhiều ngày tới chúng tôi ………..

      Trong tấm hình là nữ nghệ sĩ Tô Nhã, lúc trước có đóng kịch và ca hát, nhưng có thành tích gì, trước mắt chuyện này rất ầm ĩ.

      Mắt của cũng sắp lồi ra ngoài rồi! Chỉ thấy trong hình là đôi nam nữ dựa vào nhau, hết sức thân mật.

      Nhưng hình kia mặc dù chỉ là ảnh chụp mờ, nhưng đối với , người đàn ông kia chính là Tôn Minh Hạo, sai!

      Mặc dù lý trí tin tưởng phản bội mình, nhưng … nhưng…

      “Ô ô…Ông xã thối! quá đáng!”

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      “Tôi cảm thấy bài hát này có thể thu được, mặc dù sáng tác là phải dùng tâm, nhưng bài hát này có độ hoàn hảo rất cao, nhưng so với ca khúc rock lưu hành thị trường cái này dễ nghe hơn nhiều.” Người phụ trách album tiếp theo của Alan-Chung Thục Mẫn .

      “Nhưng Alan từ trước tới giờ chưa từng thử qua thể loại này, như vậy có nguy hiểm quá ?” Người đại diện Lộ .

      “Alan, thấy thế nào?” Chung Thục Mẫn quay đầu sang hỏi .

      “Bài hát này tôi rất thích, hát nó rất thoải mái.” Tôn Minh Hạo nhìn nhạc phổ, trong tai nghe là ca khúc demo.

      Chung Thục Mẫn và Lộ nghe vậy cũng cảm thấy an tâm.

      Mặc dù Tôn Minh Hạo xuất thân từ chính quy, nhưng có độ nhạy bén với nhạc rất cao, chỉ cần thích bài hát này, nhất định nó xếp hạng nhất hay hạng hai.

      “Ừm! Vậy đến đây thôi, hôm nay trễ rồi. Alan, phải em còn có việc sao?” nhìn đồng hồ.

      Tôn Minh Hạo nghe vậy liền nhìn đồng hồ chút, lúc này mới phát ra 6 giờ chiều rồi, liền với mọi người: “Ngại quá, tôi có việc phải trước.”

      xong vẫn quên vẫy tay với Lô, cảm ơn về việc nhắc nhở.

      “Nhanh trở về chút! đường cẩn thận!” Lô liền phất tay.

      Tôn Minh Hạo liền cầm cặp sách ban sáng chạy đến phòng thay đồ, bắt đầu sửa lại tóc và quần áo.

      Ra khỏi phòng thay đồ hướng về cái gương to : “Tôi là Tôn Minh Hạo, tôi là công nhân viên bình thường, tôi là Tôn Minh Hạo…”

      Sau khi nhắc lại mấy lần, chỉ thay đổi cả bề ngoài mà ngay cả phong cách ngôi sao thu hút hàng vạn người Alan cũng trở thành viên chức nho Tôn Minh Hạo.

      Vừa mới bắt đầu cũng có biện pháp để thay đổi thân phận mình, nhưng mà lâu ngày cũng thấy bệnh “Biến thân” của mình cũng ngày càng thuận tay rồi.

      Sau khi ra khỏi công ty, liền đón taxi đến siêu thị cách đó xa để mua thức ăn.

      Đẩy xe đẩy, liền mua nhu yếu phẩm hằng ngày trước, sau đó mới tới khu thực phẩm để lựa ra dưa và cá.

      “Tôn tiên sinh, cũng tới mua thức ăn sao?”

      “Đúng vậy, bác Lý!” Tôn Minh Hạo liền mỉm cười đáp lại.

      người đàn ông lại đẩy xe mua đồ dùng gia đình, chuyện này khó tránh khỏi bị người ta chỉ trỏ, nhưng lâu rồi ai cũng thành quen, ai cũng biết trong chung cư Tôn tiên sinh là người đàn ông tốt, ba , khoảng 5 giờ liền chợ giúp cho bà xã.

      Sau khi mau thức ăn xong, liền vội vã trở về nhà.

      “Bà xã, về rồi.” Tôn Minh Hạo liền vội vã vào nhà, mới phát ra có chỗ đúng.

      Trong phòng lại có mùi thức ăn!

      Đây là chuyện gì? phải 5h30 nhà họ ăn sao, hơn nữa đời này Lâm Gia Doanh hận nhất là việc nấu cơm.

      Tôn Minh Hạo liền nhìn đồng hồ, bây giờ gần chín giờ rồi.

      “Ông xã thân , về rồi!” , Lâm Gia Doanh mặc chiếc tạp dề màu hồng phấn từ trong bếp chạy ra, “Cơm sắp chín rồi, có muốn ăn canh trước ?”

      “Vợ…bà xã, em sao vậy?” Tôn Minh Hạo toàn thân cứng đờ hỏi.

      Mặc dù biết xảy ra chuyện gì nhưng theo hiểu biết của đối với , nhưng lông măng ở lưng dựng đứng lên cả rồi.

      Lâm Gia Doanh liền tiến lên nhận lấy cặp sách từ tay của cùng với túi xách từ trong siêu thị xuống, “Sao vậy, em chỉ nấu cơm tối thôi mà, .”

      Tôn Minh Hạo còn chưa có phản ứng kịp Lâm Gia Doanh lôi kéo tay của đến phòng bếp.

      vừa nhìn thấy năm món ăn bàn còn bốc khói liền ngây ngốc cả người.

      tay của liền tháo cà vạt của xuống, “Ông xã ơi! Ban ngày làm việc rất cực khô rồi, có muốn em giúp thư giãn ?”

      cần đâu, mệt…” Tôn Minh Hạo liền dè dặt .

      “Như vậy , ăn canh trước được ?” liền múc chén canh đưa đến trước mặt .

      Tôn Minh Hạo vừa nhìn thấy chén canh kia, giống hệt như nhìn thấy dịch bệnh, cũng dám đưa tay ra nhận.

      “Ai da, ông xã, sao lại ăn?” Vẻ mặt của Lâm Gia Doanh vô cùng vô tội : “Có phải thấy em nấu ngon ?”

      ! có!” Tôn Minh Hạo liền sợ đến mức liều chết lắc đầu khoát tay.

      “Đó….Vậy nhất định rất muốn ăn nó đúng ?” liền cười, rồi bưng chén canh lên, nhàng múc muỗng thổi nguội, đưa tới bên miệng của .

      Tôn Minh Hạo dám uống, liền liều mình uống ngụm.

      Canh xương hương vị rất ngon, nhưng có tâm tình để thưởng thức nó.

      “Ông xã, là! Lớn rồi mà còn làm nũng nữa.” mặt của Lâm Gia Doanh là nụ cười ngọt ngào, lại múc thêm muỗng canh thổi thổi, lại đưa tới cho annh.

      hôm nay quá dịu dàng, chỉ tiếc là rất hiểu tính , ràng cũng phải là ngày lễ lớn cũng phải là ngày kỉ niệm gì, cũng việc gì mà biểu dịu dàng thế này, chỉ làm cho cảm thấy kinh khủng mà thôi.

      Ưhm…Đây chính là “Lòng người khó đoán” sao? Tôn Mân Hạo liền thầm nghĩ trong lòng.

      Keng keng keng….

      lúc ăn xong hai chén canh tiếng chuông báo hiệu cơm chín liền vang lên.

      Lâm Gia Doanh liền vui mứng : “A! Ông xã thân , cơm chín rồi! chờ chút, em bới cơm cho nha.”

      “Ừ….Vất vả cho em rồi.” Tôn Minh Hạo liền dè dặt .

      “Ông xã, nếm thử món này.” Lâm Gia Doanh liền đưa bát đũa tới trước mặt cho , sau đó lại gắp thức ăn tới chén cho .

      Tôn Minh Hạo câu cũng , cố gắng cúi đầu ăn cơm, đầu cũng dám ngẩng lên.

      “Sao rồi? Ông xã, thức ăn em làm có ngon ? Sao gì vậy?” Lâm Gia Doanh xong liền chu môi.

      “Ngon! Ngon! Bà xã, món ăn em nấu là đệ nhất thiên hạ rồi! ăn rất ngon nên trả lời em được.” Tôn Minh Hạo xong, lại vội vàng ăn hai đũa thức ăn lớn để chứng minh lời của , má phồng cả lên vì nhồi đầy thức ăn cho nên giọng cũng thay đổi.

      “Vậy sao, vậy ăn nhiều chút !” Lâm Gia Doanh liền cười đến ngọt ngào, tay ngừng gắp thức ăn cho .

      Bởi vì cầu cho công việc cho nên phải giữ đúng cân nặng, bình thường giúp , thậm chí là quản lý cả cân nặng của , vì vậy đồ ăn của nhà họ rất ít xuất đồ ăn có lượng calori cao, nhưng hôm nay lại…

      Gà chiên, thịt xào dấm đường, tôm viên chiên dứa, cá kho tàu, gạch cua nấu trứng… Mỗi món đều có lượng calori cao nha! Như vậy cũng thấy được tức giận đến thế nào.

      mặt ăn, mặt cố nhớ lại xem gần đây chuyện gì có thể làm tức giận. Nhưng nửa ngày vẫn suy nghĩ ra !

      “Ông xã, ăn no chưa?” Lâm Gia Doanh hỏi.

      “Ăn no! Ăn no! ăn no rồi!” Tôn Minh Hạo liền vội vàng buông đũa xuống.

      “Vậy sao, vậy chúng ta tới phòng khách nghỉ ngơi !” liền lôi kéo đến phòng khách, làm cho thư thái ngồi ghế sôpha, tay còn lại cầm ly trà đưa cho , muốn bao nhiêu thân mật có bấy nhiêu thân mật.

      Nhưng càng ngọt ngào bao nhiêu lại càng sợ bấy nhiêu.

      “Ông xã, em với nghe nhé, hôm nay em rửa xe, giặt quần áo, cũng tắm xong, còn có xe của em cũng rửa rồi.” đem những chuyện nhà hôm nay làm kể cho nghe từng chuyện , mỗi cái lại làm cho tâm của rút lần.

      Lâm Gia Doanh đến nửa ngày mới xong, sau đó mới hỏi Tôn Minh Hạo: “Ông xã, em có giỏi ?”

      nghe chăm chú, đến cái tay cầm ly cũng có chút run rẩy: “Giỏi! Giỏi! Vợ là giỏi nhất đấy!”

      “Đồ ăn hôm nay ngon ?” LâmGia Doanh lại hỏi.

      “Ăn rất ngon! Nếu như có vợ tương lai phải làm sao đây?” Tôn Minh Hạo liền .

      “Vậy em có dịu dàng ?”

      đời này ai dịu dàng hơn em đâu”

      “Vậy em có phải là bà xã tốt nhất thế giới .” Lâm Gia Doanh lại hỏi.

      “Dạ! Bà xã, em là bà xã hoàn mỹ nhất thế giới!” Tôn Minh Hạo liền ngoan ngoãn trả lời.

      “Vậy sao…” Lâm Gia Doanh liền khẽ đề cao điệu, “Vậy ông xã dấu của em ơi, hãy trả lời cho em biết, đến tột cùng là có bất mãn gì với bà xã hoàn mỹ nhất thế giới này vậy?”

      có mà! đối với em rất hài lòng, cực kỳ hài lòng rồi!” Tôn Minh Hạo liền vội vàng .

      [Chỉ có tại DiieennDaannLeeQuuyyDoonn]

      liền cười rộ lên, càng cười mồ hôi lạnh của lại càng chảy ròng ròng.

      “Vậy sao…” Lâm Gia Doanh lại : “Vậy ông xã dấu, mời trả lời cho em biết, vì cái gì mà phải đến nhà của người phụ nữ khác?”

      Đến rồi! Đến rồi!

      biết trọng điểm tới, liền khó nhọc : “Bà xã dấu, biết em cái gì!”

      biết em cái gì sao?” thanh của liền ngọt đến mức nặn ra cả mật, “Cái gì nhỉ, tên là Lâm gì Thục gì đó… lẽ quên rồi sao?”

      “Bà xã dấu, biết Lâm gì Thục gì cả.” Tôn Minh Hạo liền .

      “Có ?” Lâm Gia Doanh lại còn cười: “Ba tháng trước, nghe nghệ sĩ hạng A đến nhà của nữ diễn viên họ Tô ngồi uống cà phê những ba giờ đồng hồ, biết là ông xã dấu, có biết nữ nghệ sĩ đó đây?”

      Tôn Minh Hạo liền vô tội nhìn Lâm Gia Doanh, rồi lắc đầu cái.

      Trời đất chứng giám! Hai ba tháng nay vì chuẩn bị cho liveshow mà bận muốn chết, gì vậy?

      “Vậy sao…” liền mỉm cười : “Ông xã, ở đây đợi em chút, em trở lại ngay.”

      xong, liền rời .

      Tôn Minh Hạo liền gật đầu cái, ngoan ngoãn ngồi chờ ghế “ấp trứng.”

      Lâm Gia Doanh tức giận bừng bừng liền chạy ra cửa hàng tiện lợi, mua đầy đủ nhưng tờ báo có chữ: “Tình sử của Thiên Vương Alan”, xếp thành hàng đặt trước mặt của Tôn Mân Hạo, nhưng mà mặt vẫn treo nụ cười ngọt đến mức có thể nặn ra mật.

      “Ông xã dấu, có thể cho em biết, nhưng thứ này là gì ?” Lâm Gia Doanh liền hỏi.

      Tôn Minh Hạo liền nhìn đống tạp chí bát quái kia, trong lòng chỉ nghĩ: Sao lại tới nữa rồi!

      Mặc dù Lô ca và những người khác đều chuyện thị phi đối với nghệ sĩ mà loại bàn đạp, nhưng đối với Tôn Minh Hạo mỗi lần nhìn thấy những tạp chí loại này liền chỉ than vãn bất đắc dĩ.

      Hơn nữa quá đáng, mỗi lần chuyện họ viết thành gấp mười lần như thế!

      Trời đất chứng giám giùm ! đời này chỉ có mỗi mình mà thôi. Trong lòng của Tôn Minh Hạo liền buồn bã.

      chứ? Ông xã?” Lâm Gia Doanh liền hỏi.

      “Ừ…Bà xã em nghe này, cái này chỉ là tuyên truyền cho phim mới mà thôi, là do công ty sắp xếp, em quên rồi sao?” Tôn Minh Hạo liền từng bước giải thích: “Còn nữa, cá nhân cũng xin phép em rồi mà, ta là thiên kim của tập đoàn lớn muốn làm diễn viên, vì muốn dựa vào để nổi tiếng thôi. Nhà ta có thế lực rất lớn, cũng thể làm khác được.”

      “Được rồi, bỏ qua những thứ này , vậy cái này sao?” Lâm Gia Doanh liền rút ra tấm hình đặt trước mặt , “Tấm hình này là thế nào đây? Ông xã thân ái?”

      “Cái này…” liền nhìn tấm hình chằm chằm, lại nhìn đến nội dung của tờ báo viết.

      Trong hình đúng là rồi, nhưng vì sao lại hề có chút ấn tượng nào vậy? Ngay cả tên nhà báo cũng biết.

      muốn ?” liền hỏi .

      .. vô tội mà!” Tôn Minh Hạo liền giọng

      màn ảnh Tôn Minh Hạo thường diễn vai hùng, nếu để cho người hâm mộ biết ở nhà chỉ là người hèn nhát chắc là họ đều phải rớt mắt ra.

      vậy là như vậy sao?” Lâm Gia Doanh liền híp mắt lại.

      “Uhm… bà xã, đừng giận được ?” liền giọng hỏi

      “Gia quy điều thứ ba như thế nào?”

      được cùng với người khác làm chuyện ái muội, nếu như là chuyện công việc phải xin phép trước với vợ.” Tôn Minh Hạo liền đọc rành mạch.

      ra ông xã còn nhớ nhỉ? Vậy nếu như vi phạm nội quy sao?” Lâm Gia Doanh liền hỏi lại:

      “Phạt quỳ đến khi đối phương hết giận thôi.” Tôn Minh Hạo liền giọng .

      “Được rồi, vừa rồi em mới vừa cho cơ hội để giải thích, là giải thích được cũng đừng trách em hiểu lý lẽ đó.” Lâm Gia Doanh liền .

      “Đúng vậy, bà xã, em là công bằng nhất rồi.” liền ôm tia hy vọng.

      Cho nên có thể phạt được

      “Nếu như gia quy này là do chúng ta cùng và cùng lập, vậy ông xã, cũng cần phải làm gương trước, đúng ?” Tôn Minh Hạo còn chưa kịp mở miệng Lâm Gia Doanh ngọt ngào cắt đứt hy vọng của .

      “…………. biết.” Tôn Minh Hạo liền rưng rưng .

      ra đó là bữa tiệc trước khi hành hình, hèn gì lại phong phú như vậy.

      “Vậy ! Ông xã.” Lâm Gia Doanh liền chỉ ngón tay ngọc về phía thư phòng, rồi lại bổ sung thêm câu, “Lúc nào em hết giận biết.

      “Được, bà xã.” Thiên Vương vạn người mê Alan, liền ủ rũ tiến vào thư phòng- phạt quỳ.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :