1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ông xã chớ làm loạn - Lương Hải Yến (4.2)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Ông xã chớ làm loạn
      Tác giả: Lương Hải Yến
      Giới thiệu

      - Convert: Ngocquynh520
      - Editor: Gimi Xuka



      --- --- --- ---
      --- --- --- ---

      Bà xã nhà cần là giống như , biết làm nũng là tốt rồi.

      Ông xã nhà cần quá dịu dàng, có thể biết thương là tốt rồi.

      Người ngoài nhìn vào, vì nghiệp của gia đình nên hôn nhân của Ôn Thiếu Nhiên bị lấy ra làm con bài mặc cả.

      như vậy, nhìn chỗ nào cũng xứng với gia thế của Lục Phi.

      Lục Phi người ta chính là người thừa kế gia sản lớn, chẳng những có tiền, có sắc đẹp. thường trường còn là nữ doanh nhân xuất sắc, có rất nhiều người đàn ông muốn kết hôn với , đưa về nhà để cưng chìu.

      Nhưng hết cách rồi, người nào theo đuổi này cũng thương.

      Lại ngu ngốc xem trọng cái người đàn ông vừa lạnh lùng vừa xấu xa - Ôn Thiếu Nhiên.

      Nhiều năm trước, Ôn Thiếu Nhiên là người đàn ông tài giỏi, khôi ngô tuấn, làm cho ít phụ nữ nghĩ cách leo lên giường của .

      Muốn gả cho , làm vợ của ; nhưng sau nhiều năm, lại cưới nào cả, mà xem mắt rồi kết hôn với Lục Phi.

      Ôn Thiếu Nhiên cho rằng, cuộc hôn nhân này cũng chỉ là cuộc kết hôn thương nghiệp, đối với Lục Phi này, ngay cả đụng chạm còn muốn chạm thử, chứ chi là kéo lên giường.

      Nhưng chết tiệt là, cuộc hôn nhân có tiếng mà có miếng này, lại làm cho hỏng rồi, này chọc tinh trùng người , còn là vợ hợp pháp của , muốn , ai dám được? Cho nên lôi thẳng lên giường lăn qua lăn lại hồi.

      Chẳng qua là, giường lên, người cũng muốn, còn bá đạo muốn đoạt lấy cả trái tim !​
      TrâuSue ú thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      [​IMG]
      TrâuSue ú thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 1 (Phần 1)
      --- --- --- --- --- ---


      Trong phòng khách to lớn ở nhà họ Ôn, ba Ôn ngừng tới lui, vẻ mặt nghiêm túc, đôi môi gắt gao mím chặt, sắc mặt cực kỳ khó coi.

      “Ông xã, đừng tới lui như thế nữa”. Mẹ Ôn nhìn chồng cứ tới lui ngay trước mắt, tâm tình khỏi căng thẳng lên theo, “ có biện pháp giải quyết sao?”

      “Còn có biện pháp gì nữa.” Bởi vì ba Ôn lo lắng, giọng tự chủ mà cao lên, tức giận trợn trừng mắt nhìn vợ. “Tất cả tiền bạc đều được ném vào đó rồi, bị mắc kẹt, nếu tiếp tục như vậy nữa, chúng ta phải....” Hai từ “phá sản” kia vẫn còn ngậm trong miệng ba Ôn, làm thế nào cũng ra được.

      “Ông xã......” Mẹ Ôn nhìn chồng mình, có cảm giác sợ hãi trước nay chưa từng có.

      Nếu như ngay cả chồng bà cũng nghĩ ra biện pháp để giải quyết, nhà họ Ôn có khả năng cứ như vậy mà kết thúc rồi.

      “Còn có biện pháp.” Ba Ôn cắn chặt hàm răng, lâu sau mới khạc ra mấy chữ có hi vọng.

      “Biện pháp gì?” Mẹ Ôn vội vàng hỏi.

      “Hôn của Thiếu Nhiên.”

      “Hôn Thiếu Nhiên?” Trong lúc nhất thời mẹ Ôn trở nên hồ đồ, hiểu ý tứ trong câu này của chồng mình, “Cái này có quan hệ gì với công ty?”

      “Nếu vợ của Thiếu Nhiên là người có gia thế bối cảnh nhất định, như vậy nhà họ Ôn chúng ta có thể được cứu, hơn nữa tại chỉ có biện pháp này.” Ba Ôn nhíu chặt chân mày, ra ông cũng muốn ra những lời như vậy, bởi vì ý nghĩa của nó là nhà họ Ôn đến nước đường cùng rồi, phải lấy hôn nhân của con trai ra làm điều kiện giao dịch, mới có thể cứu vớt nhà họ Ôn, mà đây là điều ngàn vạn lần ông muốn.

      “Ông xã, phải làm như vậy sao?” Mẹ Ôn vừa nghĩ tới con trai, khỏi lo lắng.

      thể làm như vậy.” Ba Ôn biết chuyện mà vợ mình lo lắng là gì, nhưng ông còn đường lui, cho dù phải hy sinh hôn nhân của con trai, cũng phải cứu vãn nghiệp nhà họ Ôn, tuyệt thể để cho nhà họ Ôn bị hủy trong tay của ông, tuyệt đối thể!

      “Hơn nữa còn phải thừa dịp trước khi tin tức này chưa bị tiết lộ ra ngoài, nhanh chóng quyết định chuyện hôn nhân của Thiếu Nhiên, nếu khi tin tức lộ ra ngoài kịp.” Nếu như tin tức nhà họ Ôn lâm vào khó khăn về tài chính được truyền , việc nghĩ tìm cho con trai người vợ có thế lực cũng trở nên khó khăn, tin tưởng có dòng họ nào sẵn lòng kết thông gia với gia đình có công ty sắp phá sản.

      “Nhưng bây giờ thời gian gấp gáp như thế, đột nhiên bảo Thiếu Nhiên xem mắt, nó nghĩ như thế nào?” Mẹ Ôn khôn nhịn được hơi cau mày, vẻ mặt lo lắng nhìn về phía chồng mình.

      “Đây là số phận của nó, thân mang sứ mạng của con trai trưởng nhà họ Ôn, nó thể tùy ý.” Sắc mặt ba Ôn hết sức nghiêm túc , ánh mắt đột nhiên trở nên lạnh lẽo: “Em chỉ cần mau chóng sắp xếp cho Thiếu Nhiên xem mắt là được rồi.”

      Mẹ Ôn bất đắc dĩ gật đầu, trong lòng lại phát ra tiếng thở dài, haiz……

      Nhưng mà đời này có tường nào bị gió lùa, mẹ Ôn hăng hái sắp xếp việc xem mắt cho con trai như vậy, khiến mọi người rối rít suy đoán, tin tức công ty Ôn Thị gặp khủng hoảng tài chính, rất nhanh bắt đầu truyền ra khỏi cái vòng tròn của bọn họ.

      “Đủ rồi, mẹ!” giọng thành chất phác vang lên trong phòng khách rộng rãi, trong giọng lộ ra chút bất đắc dĩ.

      Ôn Thiếu Nhiên mặt mũi thanh tú, cử chỉ tao nhã ngồi xuống đối diện với mẹ mình, nhìn mẹ lại gọi điện thoại giúp mình sắp xếp chuyện xem mặt, chóp lông mày khỏi nhíu chặt, mấy ngày nay bởi vì ba mẹ cầu, thể làm đứa con trai hiếu thảo, ngoan ngoãn nghe theo sắp xếp của bọn họ, ăn cơm cùng những thiên kim tiểu thư dáng vẻ uốn éo kia, khiến cho lòng cực kỳ buồn bực.

      Trong giới Y học, là bác sĩ khoa ngoại thiên tài được người người ca ngợi, nhưng đứng trước nghiệp của nhà họ Ôn, lại có vẻ như biết làm gì cả, có hứng thú với chuyện kinh doanh, cũng chưa từng nghĩ tới việc tiếp nhận công ty Ôn Thị, vốn tưởng rằng cứ như vậy an ổn cả đời, nghĩ đến lúc nhà họ Ôn gặp phải khủng hoảng, thế nhưng lại có bất kỳ biện pháp nào, chỉ có thể mặc cho ba mẹ lấy chuyện kết hôn của chính mình ra làm con bài mặc cả.

      Suy nghĩ đến đây, khóe miệng Ôn Thiếu Nhiên khẽ cong lên, lộ ra nụ cười châm chọc, là buồn cười mà.

      “Mẹ cho rằng bây giờ có nào bằng lòng đến nhà họ Ôn sắp phá sản sao?” Đôi mày thanh tú của mẹ Ôn hơi nhíu lại. “Nhà họ Ôn chúng ta còn chưa phá sản, hơn nữa con tốt ở chỗ nào, con chính là bác sĩ khoa ngoại thiên tài, con đường phía trước rất tốt đẹp.”

      Đối với đứa con trai này, mẹ Ôn vẫn lấy làm tự hào, thường xuyên khoe khoang con trai của mình với đám quý phu nhân, nếu như con trai dùng tài năng trời cho trong kinh doanh, chừng có thành tựu rất lớn, chừng nghiệp nhà họ Ôn rơi vào tình trạng hôm nay.

      “Mẹ, bác sĩ khoa ngoại thiên tài cũng cứu được việc nhà họ Ôn sắp phá sản.” Ôn Thiếu Nhiên thản nhiên tự giễu cợt bản thân.

      Lần đầu tiên mẹ Ôn thấy vẻ mặt con trai như vậy, từ trước đến giờ đứa con trai này của bà màng danh lợi, thế nhưng cũng lộ ra nụ cười mỉa mai như thế, là khiến cho người ta đau lòng dứt, nhưng có biện pháp gì, đây chính là số phận của nó, số phận của con cháu nhà họ Ôn.

      “Mẹ giúp con tìm người vợ hiền lương thục đức.” Đây cũng là điều tại mẹ Ôn có thể làm, làm hết khả năng, tìm cho con trai mình tốt, dù sao cũng là vợ chồng bọn họ có lỗi với .

      sao cả.” Ôn Thiếu Nhiên đứng lên, vẻ mặt lạnh lùng. “Bệnh viện còn có việc, con trước, mẹ sắp xếp xong xuôi cho con biết là được rồi.” xong cũng quay đầu lại rời .

      Nhìn theo bóng lưng con trai, đáy lòng mẹ Ôn trăm mối cảm xúc ngổn ngang, sững sờ bất động tại chỗ lâu.

      ….

      Tin tức công ty Ôn thị lâm vào hoàn cảnh khó khăn, khiến rất nhiều người chùn bước, có người ngoại lệ, đó chính là người thừa kế tập đoàn Lục Thị, Lục Phi.

      Giờ phút này ở trong phòng làm việc của mình lo lắng tới lui, hận thể vọt tới trước mặt mẹ Ôn tự đề cử mình, nhưng nhiều năm qua tiếp thu giáo dục dành cho người thừa kế Lục Thị, để cho cật lực nhịn cảm giác kích động xuống, mặc dù bề ngoài của nhìn như bình tĩnh, ra trong lòng vô cùng lo lắng, sợ người con trai mà mình thầm mến nhiều năm qua, tùy tiện cưới mà mình quen biết.

      “Tại sao có thể như vậy?” tự lẩm bẩm, nghĩ tới Ôn Thị rơi vào hoàn cảnh như thế, người con trai mà luôn luôn nghĩ đến, thế mà lại rơi vào tình cảnh lấy bản thân ra giao dịch, thể tưởng tượng nổi.

      được, mình nhất định phải nghĩ biện pháp giúp đỡ ấy.” Vỗ hai tay, Lục Phi xoay người về phía cánh cửa.

      Chương 1 (Phần 2)
      --- --- --- --- ---


      Lục Phi vội vàng đến bên ngoài phòng làm việc của Chủ tịch, khôi phục vẻ bình tĩnh và lạnh lùng trước kia, nghiêng đầu hỏi thư ký bên ngoài: “Chủ tịch có ở trong ?”

      “Chào giám đốc Lục, chủ tịch ở trong.” Thư ký đứng lên cung kính với .

      Lục Phi nghe vậy, bước những bước chân thận trọng đến cửa chính phòng làm việc, nhàng gõ hai tiếng, rồi đẩy cửa ra vào.

      “Ông nội.” Sau khi đóng cánh cửa gỗ vừa dầy vừa nặng lại, Lục Phi thấp giọng cung kính gọi ông cụ phía sau bàn làm việc: “Cháu có việc cần với ông.”

      Ông cụ đeo kính lão ngẩng đầu lên nhìn cái, sau đó lại cúi đầu tiếp tục xem tài liệu: “Ngồi .”

      Lục Phi cẩn thận ngồi ở ghế sô-pha, suy nghĩ xem nên mở lời như thế nào.

      phải có lời muốn sao, tại sao gì?” Thân là nhân vật linh hồn của tập đoàn Lục Thị, ông nội Lục tuy tuổi cao nhưng phải là người bình thường, ánh mắt sắc bén quét về phía cháu , lập tức hiểu được vì sao đến đây, nhưng vạch trần.

      Qua rất lâu, cuối cùng Lục Phi cũng ngẩng đầu lên nhìn ông nội, ánh mắt kiên định lạ thường: “Ông nội, hãy giúp nhà họ Ôn chút.”

      Sau bàn làm việc, thân thể ông nội Lục hơi dừng lại, đưa tay lên chậm rãi tháo mắt kính xuống, con ngươi đen sắc bén nhìn về phía : “Ông tìm ra lý do giúp nhà họ Ôn, huống chi đó là công ty sắp phá sản, có lợi ích đáng , cháu hẳn là hiểu , ông làm chuyện mua bán lỗ vốn.”

      “Ông nội!” Lục Phi nhịn được khẽ gọi tiếng, mặt xuất vẻ gấp gáp chưa bao giờ có: “Ôn Thị cũng đến mức thể cứu vãn, huống chi trong giới làm ăn uy tín của Ôn Thị rất tốt, coi như là chúng ta đầu tư, nhất định thiệt thòi.”

      Lục Phi cố gắng hết sức thuyết phục ông nội, hi vọng ông có thể thay đổi suy nghĩ.

      “Tiểu Phi, lý do của cháu quá gượng ép rồi.” Ông nội Lục thản nhiên nhìn lướt qua , chút dao động với đề nghị của : “Cháu cảm thấy mình có thể bị lý do như vậy thuyết phục ?”

      Nghe được câu này, thân thể Lục Phi trở nên cứng đờ, vẻ mặt hơi khó coi, thân là người lãnh đạo tập đoàn, tùy ý tiến hành hạng mục đầu tư như vậy là hành động nên làm nhất, nhưng hôm nay chính lại vì lý do riêng, mà qua loa với ông nội ra tay giúp đỡ Ôn Thị, thiếu cân nhắc mà.

      “Cháu....”

      “Tiểu Phi, đừng để cho tình cảm riêng che mắt, cháu nên có lý trí.” Ông nội Lục lạnh lùng , vẻ mặt nghiêm túc làm cho người ta cảm thấy hít thở thông.

      “Ông nội, lần này coi như là cháu vì tình cảm riêng của mình, xin ông giúp đỡ nhà họ Ôn, có được ?” Lục Phi biết mình làm như thế là có lý trí, nhất là bản thân lại là nhà lãnh đạo, làm như vậy vốn là đại kỵ.

      “Cháu biết mình đưa ra cầu gì ?” Ông nội Lục thở dài trong lòng, đối với chút tâm tư của , ông khỏi cảm thán. “Tiểu Phi, số tiền trong lỗ hỏng nhà họ Ôn phải chút xíu tiền là có thể bù xong, làm tốt nó còn là cái động đáy, tư lợi của cháu là bởi vì thằng nhóc Ôn Thiếu Nhiên kia sao?”

      Thân thể Lục Phi cứng đờ, mình giấu tình cảm kín đáo như thế lại bị ông nội nhìn thấu, khỏi có chút xấu hổ.

      “Ông nội....” Sắc mặt Lục Phi biến thành đỏ ửng, lần đầu tiên cảm thấy có chút luống cuống, dám đưa mắt nhìn về phía ông nội.

      Lời của ông nội trúng tim đen, khiến Lục Phi có năng lực chống đỡ, rất ý tứ trong câu của ông nội, phải nhà họ Ôn thích hợp với , mà Ôn Thiếu Nhiên thích hợp với .

      “Ông nội, cháu... thích ấy.” Lục Phi chợt đứng lên, hướng về phía ông nội, cúi đầu sâu: “Ông nội, làm ơn.”

      Căn phòng làm việc rộng lớn nhất thời lâm vào yên tĩnh tuyệt đối, đôi mắt như chim ưng của ông nội Lục cứ nhìn chằm chằm vào cháu thả, Lục Phi cúi người xuống ngừng thở, đợi chờ câu trả lời của ông, ngay tại thời điểm gần như giữ được bình tĩnh, cuối cùng ông nội Lục cũng lên tiếng.

      “Được, ông có thể giúp nhà họ Ôn tay, nhưng mặc kệ ông cầu cháu làm cái gì, cháu được phép có ý kiến, đây là điều kiện của ông, cháu đồng ý ?”

      “Cháu đồng ý.” Lục Phi cần suy nghĩ mà trả lời ngay.

      cần suy nghĩ gì cả sao?” Mặc dù sớm biết cháu đồng ý, nhưng thấy có lấy giây do dự, ông khỏi có chút bất mãn, vì tiểu tử nhà họ Ôn kia, đứa cháu giá từ trước đến giờ luôn tỉnh táo và thông minh của ông thế nhưng cũng có ngày mất lý trí, đây phải hình tượng tốt.

      “Bất kể ông nội ra điều kiện gì, cháu đều đồng ý.” Bởi vì muốn nhìn thấy người trong lòng giống như thịt bò dao thớt bị người ta đem ra cân đo bàn tán.

      “Được rồi, rồi phải chịu trách nhiệm.” Trong lời của ông nội hàm chứa tầng ý nghĩa khác, khiến Lục Phi cảm thấy mình đồng ý quá mức cẩn thận, thôi mặc kệ như thế nào, đều còn chỗ trống cho hối hận.

      “Cảm ơn ông nội.” Lục Phi lại nhìn về phía ông nội cúi đầu cái, lập tức xoay người khỏi phòng làm việc của Chủ tịch.

      Nhìn bóng lưng cháu biến mất, ông nội Lục như có điều suy nghĩ.

      ….

      Vợ chồng Ôn thị đưa mắt nhìn nhau, làm thế nào cũng nghĩ đến, chủ tịch tập đoàn Lục Thị lại chủ động tìm bọn họ, phải biết rằng bây giờ Ôn Thị là điều người người muốn tránh né, chỉ sợ chạy kịp.

      “Mời hai vị lối này.” Dưới hướng dẫn của phục vụ, vợ chồng Ôn Thị vào phòng VIP của Câu Lạc Bộ tư nhân cao cấp.

      Ông nội Lục chờ ở bên trong từ lâu. “Đến rồi.”

      “Chủ tịch Lục.” Ba Ôn cẩn thận từng li từng tí, hướng về phía ông nội Lục gật đầu cái, mẹ Ôn theo sát phía sau lưng ông vẻ mặt thận trọng.

      “Ngồi .”

      Vợ chồng Ôn Thị ngồi xuống đối diện với ông nội Lục, lúc lâu, ba Ôn mới cẩn thận mở miệng hỏi thăm: “Chủ tịch Lục tìm vợ chồng chúng tôi tới là……”

      “Ha ha, tổng giám đốc Ôn đừng lo lắng.” Ông nội Lục nở ra nụ cười: “Chỉ muốn chuyện làm ăn với tổng giám đốc Ôn.”

      “Làm ăn?” Tiếng của ba Ôn khỏi nâng cao lên, trái tim chợt đập nhanh, trong nháy mắt ý tưởng xẹt qua đầu óc của ông, chẳng lẽ là….

      “Nghe gần đây tài chính ở Ôn Thị gặp chút căng thẳng.” Ông nội Lục cũng quanh co lòng vòng, trực tiếp thẳng vào vấn đề: “Lục Thị chúng tôi bằng lòng giúp ông vượt qua cửa ải này.”

      “Cái gì!” Ba Ôn kinh ngạc thét to, mất trầm ổn và tỉnh táo những ngày qua.

      Ông làm thế nào cũng nghĩ đến, đường đường là Tập đoàn Lục Thị lại chìa tay ra giúp đỡ ông vào lúc này, nhưng ngay sau đó ông lại bình tĩnh: “Chủ tịch Lục, ngài bằng lòng rat ay giúp đỡ, là vô cùng cảm kích, tôi cũng biết thiên hạ có bữa cơm trưa nào miễn phí, điều kiện của ngài là gì?”

      “Nghe gần đây hai vị sắp xếp mai mối cho lệnh công tử, biết hai vị nhìn cháu nhà tôi có vừa mắt hay ?” Vẻ mặt ông nội Lục tươi cười, nhưng tròng mắt đen nghiêm túc kia lại lộ ra uy nghiêm cho phép cự tuyệt.

      “Chủ tịch Lục là ……” Ba Ôn dám kết luận vội vàng, dừng lại chút, nhìn về phía ông nội Lục.

      “Cháu của tôi, Lục Phi.” Ông nội Lục hơi than thở. “Năm nay nó cũng hai mươi sáu tuổi rồi, mấy năm qua đều chỉ lo cho công việc, về mặt tình cảm vẫn là có gì, nếu như chê, hai nhà chúng ta kết thông gia, như thế nào?”

      “Chủ tịch Lục, sao ngài lại như vậy, sớm nghe giám đốc Lục trẻ tuổi, năng lực lại hơn người, cực kỳ xuất sắc, có thể kết thông gia cùng ngài là vinh hạnh của chúng tôi.” Trong lòng ba Ôn vui mừng, nghĩ tới Chủ tịch Lục lại đem đứa cháu mình thương nhất – Lục Phi đẩy qua đây, vốn tưởng rằng là tiểu thư nào đó trong nhà họ Lục, ngờ là trong những ứng cử viên có khả năng trở thành người thừa kế Lục Thị trong tương lai.

      Vừa nghĩ đến đó, trong lòng ba Ôn khỏi bật cười, Lục Phi là nhân tài hiếm có, đặc biệt là có tài năng trời cho về kinh doanh, cơ hồ lấy được chân truyền của Chủ tịch Lục, huống chi chính là đứa cháu duy nhất Chủ tịch Lục mang theo bên người để dạy bảo, những người cháu khác trong nhà họ Lục, cháu thường so sánh với nhau, nhưng chỉ có thể cho rằng Lục Phi vận khí tốt.

      “Nếu tổng giám đốc Ôn đồng ý, như vậy để tôi sắp xếp cho hai đứa gặp mặt, làm quen chút.” Ông nội Lục khách khí về sắp đặt của mình chút nào.

      “Lập tức nghe theo ngài.” Ba Ôn có bất kỳ ý kiến khác, mà mẹ Ôn ở bên cạnh lại lo lắng về phản ứng của con trai Ôn Thiếu Nhiên, hy vọng con trai có thể mến tiểu thư nhà họ Lục này tốt.

      Ông nội Lục nghe vậy cười cười, đáy mắt thoáng qua tia sáng giảo hoạt, chậm rãi bưng tách trà trước mặt lên, tinh tế đánh giá, hy vọng thằng nhóc nhà họ Ôn có thể mang đến hạnh phúc và ấm áp mà đứa cháu kia thiếu hụt.

      Last edited by a moderator: 14/6/15
      Trâu thích bài này.

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      CHƯƠNG 1 (Phần 3)

      --- --- --- --- --- ---

      Ngay trong buổi tối hôm đó, sau khi Lục Phi nghe ông nội , cả người cũng mất tỉnh táo.

      “Ông nội.” Lục Phi mang vẻ mặt nóng nảy trước nay chưa từng có, kềm chế được mà gầm với ông nội: “Tại sao ông có thể làm như vậy chứ, đây phải là lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn sao?”

      “Đem đứa cháu ông thương nhất gả cho con trai nhà ông ta, là lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn?” Chân mày ông nội Lục nhíu chặt, vẻ mặt vui. “Còn dâng món tiền lớn bổ sung vào lỗ hỏng nhà họ Ôn, cái này gọi là lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn? Nếu lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn mà tốt như vậy, ông nội của cháu cũng muốn.”

      “Ông nội.....” Lục Phi hiếm khi lộ ra dáng vẻ , gắt giọng: “Cháu chỉ muốn giúp nhà họ Ôn vượt qua cửa ải khó khăn, muốn nhân vật quan trọng nhà người ta lấy cháu.”

      “Tiểu Phi, số tiền giúp đỡ nhà họ Ôn tại thể xem là con số , cuối cùng ông thể vô duyên vô cớ giúp đỡ nhà họ Ôn thế.” Ông nội Lục giống như là đoán chắc cháu mình phản đối, quyết tâm phải làm như vậy: “Muốn ông bỏ ra số tiền kia, chỉ có thể làm thành của hồi môn của cháu, nếu bàn nữa.”

      “Ông nội, ông....” Lục Phi biết ông nội giỡn, là nghiêm túc.

      “Tiểu Phi, ông nội biết cháu thích thằng nhóc nhà họ Ôn, cho nên mới phải ra tay giúp nhà họ Ôn, nếu sống chết nhà họ Ôn liên quan tới ông.” Ông nội Lục tỏ thái độ công khai: “Cháu muốn gả cho Ôn Thiếu Nhiên, hay muốn ông mặc kệ sống chết nhà họ Ôn, chính cháu tự mình quyết .”

      “Ông biết cháu thể nhìn nhà họ Ôn như thế.” Lục Phi có lựa chọn nào khác, khẽ thở dài: “Cháu đồng ý là được.”

      “Tiểu Phi, còn nhớ ông nội dạy cháu như thế nào ?” Khóe mắt ông nội Lục nhíu lại, nghiêm túc nhìn về phía : “Thân là người làm ăn, quan trọng nhất chính là đem về lợi nhuận cao nhất, vô luận cháu bỏ ra bao nhiêu, quan trọng là kết quả cuối cùng được như mình mong muốn, như vậy cuộc mua bán này chính là lời, hôn nhân cũng giống vậy, Tiểu Phi, cháu là đứa trẻ thông minh, biết nên làm thế nào, ông nội cũng chỉ có thể giúp cháu những thứ này, còn dư lại tự cháu phải làm.”

      “Ông nội.....” Lục Phi kìm nổi chút nghẹn ngào, hốc mắt hơi đỏ hồng, nhìn mái tóc điểm vài sợi bạc trắng của ông nội, trong lòng chua xót trận: “Cháu hiểu về sau nên làm như thế nào, bất kể là có như ý muốn của cháu , cháu hối hận về tất cả những gì làm hôm nay.”

      “Cháu như vậy, ông nội cũng thể cái gì nữa.” Ông nội Lục khỏi cảm thán trong lòng: “Mấy ngày nữa ông nội sắp xếp cho các cháu gặp nhau.”

      “Cháu biết rồi.”

      “Được rồi, ông mệt rồi, cháu ra ngoài .” Ông nội Lục xong rồi khoát khoát tay với , ý bảo rời .

      Lục Phi gật đầu với ông, xoay người ra khỏi phòng của ông nội.

      Lục Phi trở về phòng, còn dám tin tưởng mình gả cho Ôn Thiếu Nhiên, ngã xuống giường khó nén được kích động trong lòng, kìm lòng được mà lăn qua lộn lại ở giường, cuộn mình vào trong chăn mềm, khóe môi che giấu nụ cười.

      Trời ạ, đây là sao? phải là nằm mơ sao?

      ngây ngốc đưa tay nhéo gò má mình, cảm giác đau đớn này để cho tỉnh táo
      [​IMG]
      Trâu thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 1 (Phần 3)
      --- --- --- --- --- ---

      Ngay trong buổi tối hôm đó, sau khi Lục Phi nghe ông nội , cả người cũng mất tỉnh táo.

      “Ông nội.” Lục Phi mang vẻ mặt nóng nảy trước nay chưa từng có, kềm chế được mà gầm với ông nội: “Tại sao ông có thể làm như vậy chứ, đây phải là lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn sao?”

      “Đem đứa cháu ông thương nhất gả cho con trai nhà ông ta, là lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn?” Chân mày ông nội Lục nhíu chặt, vẻ mặt vui. “Còn dâng món tiền lớn bổ sung vào lỗ hỏng nhà họ Ôn, cái này gọi là lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn? Nếu lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn mà tốt như vậy, ông nội của cháu cũng muốn.”

      “Ông nội.....” Lục Phi hiếm khi lộ ra dáng vẻ , gắt giọng: “Cháu chỉ muốn giúp nhà họ Ôn vượt qua cửa ải khó khăn, muốn nhân vật quan trọng nhà người ta lấy cháu.”

      “Tiểu Phi, số tiền giúp đỡ nhà họ Ôn tại thể xem là con số , cuối cùng ông thể vô duyên vô cớ giúp đỡ nhà họ Ôn thế.” Ông nội Lục giống như là đoán chắc cháu mình phản đối, quyết tâm phải làm như vậy: “Muốn ông bỏ ra số tiền kia, chỉ có thể làm thành của hồi môn của cháu, nếu bàn nữa.”

      “Ông nội, ông....” Lục Phi biết ông nội giỡn, là nghiêm túc.

      “Tiểu Phi, ông nội biết cháu thích thằng nhóc nhà họ Ôn, cho nên mới phải ra tay giúp nhà họ Ôn, nếu sống chết nhà họ Ôn liên quan tới ông.” Ông nội Lục tỏ thái độ công khai: “Cháu muốn gả cho Ôn Thiếu Nhiên, hay muốn ông mặc kệ sống chết nhà họ Ôn, chính cháu tự mình quyết .”

      “Ông biết cháu thể nhìn nhà họ Ôn như thế.” Lục Phi có lựa chọn nào khác, khẽ thở dài: “Cháu đồng ý là được.”

      “Tiểu Phi, còn nhớ ông nội dạy cháu như thế nào ?” Khóe mắt ông nội Lục nhíu lại, nghiêm túc nhìn về phía : “Thân là người làm ăn, quan trọng nhất chính là đem về lợi nhuận cao nhất, vô luận cháu bỏ ra bao nhiêu, quan trọng là kết quả cuối cùng được như mình mong muốn, như vậy cuộc mua bán này chính là lời, hôn nhân cũng giống vậy, Tiểu Phi, cháu là đứa trẻ thông minh, biết nên làm thế nào, ông nội cũng chỉ có thể giúp cháu những thứ này, còn dư lại tự cháu phải làm.”

      “Ông nội.....” Lục Phi kìm nổi chút nghẹn ngào, hốc mắt hơi đỏ hồng, nhìn mái tóc điểm vài sợi bạc trắng của ông nội, trong lòng chua xót trận: “Cháu hiểu về sau nên làm như thế nào, bất kể là có như ý muốn của cháu , cháu hối hận về tất cả những gì làm hôm nay.”

      “Cháu như vậy, ông nội cũng thể cái gì nữa.” Ông nội Lục khỏi cảm thán trong lòng: “Mấy ngày nữa ông nội sắp xếp cho các cháu gặp nhau.”

      “Cháu biết rồi.”

      “Được rồi, ông mệt rồi, cháu ra ngoài .” Ông nội Lục xong rồi khoát khoát tay với , ý bảo rời .

      Lục Phi gật đầu với ông, xoay người ra khỏi phòng của ông nội.

      Lục Phi trở về phòng, còn dám tin tưởng mình gả cho Ôn Thiếu Nhiên, ngã xuống giường khó nén được kích động trong lòng, kìm lòng được mà lăn qua lộn lại ở giường, cuộn mình vào trong chăn mềm, khóe môi che giấu nụ cười.

      Trời ạ, đây là sao? phải là nằm mơ sao?

      ngây ngốc đưa tay nhéo gò má mình, cảm giác đau đớn này để cho tỉnh táo hơn nhiều, phải là nằm mơ.


      Nhưng khi nghĩ đến phản ứng của Ôn Thiếu Nhiên khóe môi giơ lên lại rũ xuống, hôn nhân giống như mua bán, Ôn Thiếu Nhiên bằng lòng tiếp nhận sao? Vừa nghĩ tới đó lòng của Lục Phi khỏi cảm thấy hơi lo lắng, để cho đột nhiên cảm thấy có chút mê man đối với cuộc sống tương lai.


      Mà đổi qua nhà họ Ôn, Ôn Thiếu Nhiên lạnh lùng nhìn ba mẹ trước mặt, trong lòng dâng lên vô hạn bi ai, nhếch khóe môi lên tạo là đường cong nhàn nhạt, giống như châm chọc việc kết hôn buồn cười này, nhưng mà mặc kệ, dù giễu cợt thế nào cũng thế, cuộc kết hôn này là bắt buộc phải làm rồi, mà hôn nhân của nhất định thành cuộc tiến hành giao dịch mua bán.


      Vốn còn ôm tia may mắn trong lòng, tại còn người nào muốn gả cho , nghĩ đến, vào lúc này tự nhiên lại có người ngu ngốc lựa chọn gả cho , nguyện ý ôm cục diện rối rắm của Ôn Thị vào người, còn có thể cái gì? thể , cũng thể quyết định cái gì cả, bởi vì căn bản là thể làm gì.


      Mẹ Ôn : “Thiếu Nhiên, ngày mai gặp mặt tiểu thư Lục được ?”


      vất vả mới tìm được người sẵn lòng chìa tay giúp đỡ công ty Ôn Thị, hơn nữa người giúp đỡ còn là nhà họ Lục lớn như vậy, mặc dù cảm thấy có lỗi với con trai, nhưng cơ hội tốt như thế, gì cũng thể bỏ qua.


      Nhìn như trưng cầu đồng ý của , thực tế là làm cho cách nào cự tuyệt, Ôn Thiếu Nhiên sao lại biết tính toán trong lòng ba mẹ, mặt trắng, mặt đen, chính là để cho ngoan ngoãn tiếp nhận sắp xếp này.


      “Mẹ, chắc hẳn hai người sắp xếp xong rồi, phải sao?” Giọng của Ôn Thiếu Nhiên mang theo nhiệt độ : “Đáp án của con rất quan trọng sao?”


      “Con muốn cái gì!” Ba Ôn mất hứng gầm : “Tóm lại là sắp xếp xong thời gian, sáng ngày mốt ở Câu Lạc Bộ Tùng Sơn, con nhất định phải gặp mặt tiểu thư nhà họ Lục, làm quen chút.”


      Ba Ôn trực tiếp hạ lệnh, mà chính thái độ này làm cho Ôn Thiếu Nhiên càng thêm chán ghét.


      “Xem ra trực tiếp đưa tới cửa được rồi, còn muốn cho khách hàng xem mặt chút coi có vừa lòng hay mới được, đúng ?” Ôn Thiếu Nhiên lạnh lùng giễu cợt. “Yên tâm, trong hôn lễ nhất định thiếu chú rể.” xong để ý đến nét mặt vui của ba mẹ, tự mình đứng dậy rời khỏi cái ngôi nhà to lớn làm cho người ta hít thở thông.


      Ôn Thiếu Nhiên liên tục tăng tốc độ xe, xe lao vùn vụt như con thoi trong bóng đêm, trong vài giây ngắn ngủi khoái cảm liều mạng như vậy để cho đầu óc được thông suốt, nhưng khi xe đột nhiên dừng lại ở ven đường, hai tay nắm chặt tay lái, mu bàn tay mơ hồ nổi gân xanh, cho thấy nhẫn nhịn của lớn đến đâu.


      “Chết tiệt, chết tiệt!” Hai tay của bỗng dưng dùng sức đánh vô tay lái, hận thấu xương bất lực của mình, còn có biện pháp thay đổi số mệnh này.


      ...

      Ngày gặp mặt đến rất nhanh, Lục Phi đặc biệt căng thẳng, thức dậy sớm chút, phá lệ ở trong phòng lựa chọn quần áo, hơn nữa còn dùng mất hơn tiếng đồng hồ để lựa chọn.


      Đây chính là điều trước đến nay chưa từng có, phải biết đối với thời gian rất quý giá, phút lập tức có thể ra quyết định nắm trong tay hơn trăm vạn, thậm chí là hạng mục hơn ngàn vạn, thế mà lại ở đây lãng phí chừng hơn tiếng đồng hồ vì chuyện vặt vãnh như vậy, bây giờ nghĩ lại quả giống .


      nhìn thời gian còn nửa tiếng nữa mới đến thời gian hẹn theo thời gian đến gần tâm tình càng thấp thỏm hơn, càng ngày càng trở nên lo lắng, kể từ sau lần gặp gỡ ấm áp bất ngờ khi còn bé, chưa từng gặp lại , mặc dù biết là từ lúc nào len lén chú ý đến tin tức về , thế nhưng đều biết được thông qua thời , tạp chí, chính thức giống hôm nay, gặp mặt gần gũi.


      Nghĩ đến đây, nhịp tim Lục Phi lập tức đập nhanh, đáy lòng kích động gần như nhịn được muốn biểu lộ lên mặt, cũng may trải qua nhiều năm tháng rèn luyện, khống chế tâm tình của mình khá tốt.


      Thời gian trôi qua từng chút từng chút, đến thời gian hẹn gặp mặt, nhưng thấy nhân vật nam chính xuất , Lục Phi kìm nổi chút gấp gáp, thỉnh thoảng đưa tay lên nhìn đồng hồ cổ tay, sau đó lại nhìn cửa phòng chút, vẫn có tiếng động bị đẩy ra.


      Tâm tình vốn là căng thẳng kích động dần dần đổi thành nôn nóng, lo lắng, cuối cùng biến thành mất mác, thời gian gặp mặt trôi qua ba tiếng, cuối cùng điện thoại di động của cũng vang lên.


      “Xin chào, tôi là Lục Phi.”


      “Tiểu thư Lục, hôm nay tôi rất bận, cho nên muốn gặp mặt tôi được rồi, dù sao tôi nhất định cũng xuất trong hôn lễ.” Ôn Thiếu Nhiên vừa mới hoàn thành ca phẩu thuật ra, lúc này mới nhớ tới cuộc gặp mặt hôm nay, mặc dù biết tiểu thư Lục kia có chờ hay , nhưng vẫn gọi điện thoại tiếng.


      “Tôi biết có mục đích gì khi đồng ý cuộc hôn nhân này, nhưng tôi tin tưởng trong lòng mọi người đều hiểu rất ràng, cái này bất quá chỉ là cuộc giao dịch mua bán, cho nên trường hợp này hay cũng thế thôi, sớm muộn gì chúng ta cũng nhìn thấy nhau trong hôn lễ, cứ như vậy .” Ôn Thiếu Nhiên xong, cũng đợi Lục Phi có phản ứng gì lập tức cúp điện thoại, coi như vị đại tiểu thư này tố cáo, cũng để ý.


      lắc lắc đầu, xoay người về phía phòng làm việc, ném những chuyện phiền lòng ra sau lưng, tạm thời thèm nghĩ nữa.


      Nhưng Lục Phi lại bị tổn thương rồi, tay bé của nắm chặt chiếc điện thoại di dộng, sững sờ ngồi tại chỗ, thở hổn hển lúc lâu.


      ra là hề bằng lòng.” Qua lúc lâu, Lục Phi cúi đầu nhìn điện thoại di động rồi tự lẩm bẩm, trong mắt toát ra chút ưu thương, khóe môi kéo ra nụ cười có vẻ vô cùng chát đắng.


      Trái tim Lục Phi vẫn tồn tại hy vọng, cho đến giờ phút này mới hiểu được, cuộc sống tương lai của bọn họ có bắt đầu rất xấu, từ mấy lời của Ôn Thiếu Nhiên, có thể nghe ra trong lòng tức giận đến cỡ nào, nhưng mà tình trạng tại của nhà họ Ôn bắt thể tiếp nhận sắp xếp như thế, đối với tự tôn của người đàn ông mà đây chắc là đả kích rất lớn.


      Thế nhưng tất cả bắt đầu rồi, còn có thể dừng lại được sao?


      Lục Phi biết mình tư lợi riêng, nhiều năm qua đứng xa nhìn đạt đến giới hạn, vất vả mới có thể đến gần , thậm chí có cơ hội sống cùng , muốn bỏ lỡ chút nào.


      Cho dù bọn họ bắt đầu rất tệ, nhưng muốn vì tình của mình mà cố gắng lần, thử lần cũng tốt, nếu phải hối hận.


      Ông trời, người cho con cơ hội đúng ?


      Đáy lòng Lục Phi reo hò, hi vọng ông trời có thể nghe được thanh khát vọng trong lòng , để cho mơ ước của có thể thực được, có thể vào cuộc sống của Ôn Thiếu Nhiên, vào trong giấc mộng ấm áp vẫn mơ.



      CHƯƠNG 2 (Phần 1)
      --- --- --- --- --- ---

      Trong quán bar, bạn tốt của Ôn Thiếu Nhiên – Mã Vực mang bộ dạng xem kịch vui: “Đừng uống nữa, coi như bây giờ cậu có uống say, cũng thay đổi được , trừ phi cậu đấu tranh… Nhưng lấy tính cách của cậu, sợ rằng rất khó làm ra chuyện như vậy.”

      “Cậu đây là cười nỗi đau của người khác sao?” Ôn Thiếu Nhiên liếc Mã Vực cái, tức giận .

      “Đúng vậy đó.” Mã Vực hào phóng thừa nhận: “Cho tới bây giờ cậu đều tham dự vào việc làm ăn của gia đình, cái này cũng có nghĩa là cậu có thể thoát khỏi trách nhiệm con trai trưởng nhà họ Ôn, tin tưởng bản thân cậu cũng hiểu , bằng đối với cuộc kết hôn này, làm sao cậu có miệng lại ra tiếng?”

      lên tiếng sao?” Ôn Thiếu Nhiên kéo ra nụ cười thản nhiên, bản thân mình đấu tranh sao? Nếu như có, như vậy ngày đó hẹn gặp mặt với Lục Phi, tại sao cố ý đến vậy? Nghĩ tới đây, dưới đáy lòng Ôn Thiếu Nhiên khỏi lạnh lùng cười nhạo chính mình.

      “Lên tiếng có ích ?” Tay Ôn Thiếu Nhiên cầm ly rượu trước mặt lên nhàng lắc lắc, ngửa đầu uống hơi cạn sạch: “Thân là con trai cả nhà họ Ôn, trong mắt ba mẹ thể thừa kế công ty là tội ác tày trời, nếu trong hôn nhân để cho nhà họ Ôn có được lợi ích, vậy là tội đáng chết vạn lần rồi.”

      Mã Vực nghe ra được trong lời Ôn Thiếu Nhiên có ý tứ giễu cợt, khỏi cảm thấy buồn thay cho , số mạng Ôn Thiếu Nhiên có biện pháp thay đổi, mà điều có thể làm chỉ là chúc phúc và ủng hộ người bạn tốt này thôi.

      “Có lẽ cuộc hôn nhân này tệ như cậu nghĩ.” Mã Vực an ủi: “Theo tôi được biết, Lục Phi chính là đại mỹ nữ, chỉ là người đẹp, hơn nữa năng lực rất xuất sắc, quan trọng hơn, ấy chính là người có cơ hội được chọn cao nhất để trở thành người thừa kế Tập đoàn Lục Thị trong tương lai, , cậu cưới được Lục Phi chính là làm cho ít người nổi tiếng tài giỏi ghen tỵ.”

      Nghe đến mấy câu này, Ôn Thiếu Nhiên lập tức quay đầu nhìn chằm chằm Mã Vực, vẻ mặt kinh ngạc: “ sao, cậu cũng là người trong đó hả?”

      “Ha ha, Lục Phi cũng phải là thức ăn của tôi.” Mã Vực vừa nghe xong sợ đến vội vàng lắc đầu: “Lục Phi cũng phải là bình thường, thương trường ấy tên riêng là: ‘Người đẹp lạnh lẽo’ danh xưng là Nữ cường nhân siêu cấp (super), tôi đây cũng thể điều khiển được lợi hại như vậy, nhưng cậu - cái người bác sĩ khoa ngoại thiên tài thông minh hãy tới chinh phục ấy .”

      “Chinh phục ấy?” Ôn Thiếu Nhiên quan tâm mà nở nụ cười: “Tôi là cái gì mà muốn chinh phục ấy? Coi như kết hôn, chúng tôi cũng chỉ là người xa lạ ở chung thôi, huống chi tôi chút hứng thú nào với việc chinh phục nữ doanh nhân lạnh lẽo.”

      “Thế nhưng ‘Người đẹp lạnh lẽo’ có thể cứu vớt nhà họ Ôn các cậu.” Mã Vực trúng tim đen.

      Lông mày Ôn Thiếu Nhiên nhíu chặt lại, căn bản cách nào phản bác lại lời của Mã Vực, khóe miệng vẽ ra nụ cười lạnh: “Đúng vậy, … chính là cọng cỏ cứu mạng nhà họ Ôn chúng tôi.”

      Mã Vực biết giờ phút này trong lòng Ôn Thiếu Nhiên có nhiều uất ức, gì thêm, chỉ lặng lẽ ở bên uống rượu với , mà đây cũng là điều duy nhất tại có thể làm, haiz! than thở trong lòng, hi vọng cái người đẹp lạnh lẽo trong truyền thuyết kia có thể thay đổi cuộc hôn nhân này, bằng cuộc sống hôn nhân của bọn họ nhìn là có thể hiểu được.

      Đêm nay, Ôn Thiếu Nhiên từ trước đến nay có lực tự chủ rất mạnh lại uống đến say còn biết gì, cuối cùng vẫn do Mã Vực bảo tài lái xe đưa trở về nhà trọ.

      ….

      Hôm sau, mặt trời lên tới đỉnh đầu, Ôn Thiếu Nhiên ngồi phịch giường lớn rên rỉ tiếng, bàn tay vuốt cái trán, lông mày nhíu chặt, chậm rãi mở mắt, say rượu nhức đầu làm cho rên rỉ mấy tiếng nữa, lật người ở giường, từ từ trở mình tỉnh lại.

      Cặp mắt Ôn Thiếu Nhiên hoàn toàn mở ra, nhìn trần nhà hồi lâu, mới chậm rãi xuống giường, nhìn lượt khắp căn phòng, phát ở tại nhà trọ của mình, nghĩ thầm nhất định là Mã Vực
      [​IMG]
      CHƯƠNG 2 (Phần 2)
      --- --- --- --- --- ---


      Biệt thự nhà họ Lục, phòng khách to lớn có vẻ cực kỳ an tĩnh, đôi mắt nhìn xa trông rộng của ông nội Lục nhìn chằm chằm cháu đối diện, mặt có bất kỳ biểu lộ gì.

      “Còn tuần, cháu còn có cơ hội đổi ý.” Giọng già nua vang lên ở bên trong phòng sách.

      “Ông nội, hình như cháu có cơ hội đổi ý, phải sao?” Lục Phi ngẩng đầu lên, đôi mắt đen láy lóe sáng chút sợ hãi nào đón lấy ông: “Nếu như mà cháu đổi ý, ông khoanh tay đứng nhìn, như vậy nhà họ Ôn cũng chỉ có con đường có thể đó là phá sản.”

      “Tiểu Phi, cháu nghĩ kỹ chưa?” Mặt ông nội Lục nghiêm túc: “Ngay cả mặt của Ôn Thiếu Nhiên cháu cũng chưa thấy, cháu bằng lòng vì nó mà đánh cuộc lần như vậy sao?”

      “Cháu…….” Đáy mắt Lục Phi thoáng qua tia kinh ngạc, ngờ chuyện mình giấu giếm lại bị ông nội phát . “Ông……”

      “Làm sao ông biết được à?” Ông nội Lục giống như biết muốn hỏi điều gì: “Cháu cho rằng cháu , ông nội biết sao? Dù thế nào, Ôn Thiếu Nhiên là chồng tương lai của cháu ông, cháu cảm thấy ông biết sao?”

      “Ông nội, ấy cố ý.” Lục Phi chỉ sợ ông nội tức giận, nôn nóng giải thích thay Ôn Thiếu Nhiên.

      “Được rồi, được rồi, nhìn cháu căng thẳng kìa.” Ông nội Lục khỏi than thở trong lòng: “Tiểu Phi, còn chưa có bắt đầu, cháu thua.”

      “Ông nội, cháu biết .” Lục Phi khó có khi lộ mặt yếu đuối trước mặt ông nội: “Nhưng mà….ông nội, cái này liên quan đến vấn đề thắng thua.”

      liên quan đến thắng thua?” Ông nội Lục khẽ hừ lạnh: “Thân là nhà lãnh đạo xuất sắc, đây chính là biểu yếu đuối có năng lực, Tiểu Phi, ông nội hy vọng thấy cháu như thế này.”

      “Ông nội, cháu tự có chừng mực, làm chuyện tổn hại đến lợi ích Lục Thị.” Lục Phi nghe ra lời cảnh cáo của ông nội.

      “Ừ, tốt nhất là như vậy.” Ông nội Lục gật đầu cái, giơ tay lên hướng về phía : “Được rồi, cháu ra ngoài .”

      Lục Phi đứng lên, khẽ cúi đầu sau đó ra khỏi phòng sách, vậy mà vừa mới bước ra khỏi phòng sách, lập tức gặp người muốn gặp ở phòng khách.

      “Ôi, nhìn chút, đây là ai vậy?” xinh đẹp mặc quần đỏ chặn đường của Lục Phi, mà theo sau lưng còn có hai cũng xinh đẹp thời trang giống như thế: “ ra là tiểu thư thứ Ba nhà họ Lục chúng ta, ách… phải là Ôn phu nhân mới đúng.”

      “Chúc mừng , trở thành vợ của người bác sĩ ngoại khoa thiên tài, phải biết rằng, Ôn Thiếu Nhiên người tốt nhất trong
      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 17/6/15
      Trâu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :