1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ôn Dịch y Sinh

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      Tác giả: Cơ khí nhân ngõa lực

      Thể Loại: Huyền huyễn kỳ huyễn, linh dị

      Độ dài: 640 chương

      Nguồn: tàng thư viện

      Editor: Julie Pham
      Văn án

      Ngày xưa phố xá sầm uất, bây giờ là mảnh tĩnh mịch quái dị.
      tiếng quạ khàn khàn cuồng loạn quái dị quẩn quanh bầu trời, thể diễn tả hết thảm cảnh.
      Bệnh tật biết tên bộc phát, tai nạn đáng sợ xảy ra khắp nơi, mọi người khủng hoảng, ngày đêm hi vọng tìm được nơi che chở.

      Mưa máu chảy xối xả, sấm sét chiếu sáng đám quạ đen tụ tập, vĩnh viễn phục, vĩnh viễn phục, bọn chúng .
      “Chúng ta có thể nhìn thấy, Thực Thi Quỷ giống như nhân loại đều có mười hai đôi xương sườn, nhưng có cái xương mà nhân loại có đó là ‘ Hoành ki cốt ’......”
      Bên trong Viện y học, Cố Tuấn tiếp tục hạ dao giải phẫu, chỉ cho học sinh xung quang cấu tạo ngực của Thực Thi Quỷ.
      Con mắt thối rữa của Thực Thi Quỷ nhìn chằm chặp , ngừng giãy giụa muốn thoát khỏi xích sắt, phát ra tiếng gào thét hiểm ác.
      bắt đầu thời đại thần bí quỷ quyệt, chân lý sụp đổ, trật tự tan rã, nhân loại chỉ có trải qua rèn trí rèn sức mạnh, bất khuất tiến về phía trước

    2. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      Chương 1
      Người sống đời, tiền quan trọng bao nhiêu?

      Trước kia mỗi lần tán gẫu đến cái vấn đề này, Cố Tuấn cũng chỉ biết rất trọng yếu rất trọng yếu.

      "Ta có thể cho các ngươi, thế giới chỉ có loại bệnh, đó chính là bệnh nghèo."

      đến nay Cố Tuấn vẫn nhớ như in ba năm trước, lúc ấy mới vừa tròn 18 tuổi, nhận được thư thông báo trúng tuyển của đại học y khoa lâm sàng y học chuyên nghiệp đứng thứ tám cả nước- đại học Đông châu, trong bữa tiệc liên hoan tốt nghiệp cùng bạn học trường cấp 3 , ra câu này kinh điển trong giới điện ảnh này.

      phải thê lương, mà là hăm hở, bộ dáng của người thắng, sắp nắm giữ thế giới .

      bộ ngụy trang quật cường. . . Cùng với lòng chua xót người biết.

      Đúng vậy.

      Đối với đứa bé gần mười tuổi nhận được tin cha mẹ đều mất từ nay là nhi mà , các loại bồi thường cộng lại được năm triệu, chính là nguồn kinh tế duy trì tinh thần của Cố Tuấn trong mười mấy năm qua.

      Khoản tiền này tạm thời do quản quỹ quản lý, khi tròn 18 tuổi, có thể tự do chi phối tất cả di sản.

      có bất kỳ người thân, nhưng còn có tiền!

      Dĩ nhiên, chỉ còn lại tiền.

      "Thổ Hào Tuấn", là biệt danh bạn học chung thời đại học ngoài sáng trong tối đặt cho , lộ ra thích, cùng với chế nhạo.

      Ra tay rộng rãi, các loại ăn uống vui đùa mời khách. Đó là ưu điểm duy nhất của ở trong trường học.

      Đại khái là thi đỗ vào trường ĐH tiêu phí hết tinh thần học cả đời này của , lại cảm thấy ước mơ từng với mẹ “ lớn lên con làm bác sĩ” cũng có ý nghĩa, sau khi vào đại học, hoàn toàn mất hăng hái.

      từ học bá biến thành học cặn bã, môn học hoặc là trượt hoặc là vừa đủ điểm qua môn, trong ngày thường trừ vui đùa vẫn là vui đùa, ngày đêm điên đảo, tìm cách theo đuổi con , sống trong mơ mơ màng màng ….

      Thời gian lâu, các giáo sư cũng còn hi vọng gì ở , phụ đạo viên cũng buông tha, rất nhiều bạn học thấy liền đường vòng. Mọi người đều , loại người như Cố Tuấn, chỉ làm hổ thẹn Đông đại, nếu chơi với cũng chỉ có nước bỏ .

      Cố Tuấn có phản bác , bởi vì trong đáy lòng cũng biết, mọi người sai, chính là hỗn tử, hơn nữa dự định vẫn tiếp tục.

      Cho đến nửa năm trước.

      Cố Tuấn lần thứ hai nhận được tin dữ trong đời .

      , có khối u trong lão.

      Hơn nữa còn là u trong tủy, khối u ác tính vào giai đoạn cuối, bệnh tình của có cơ hội giải phẫu.

      Cho dù có giải phẫu, sau khi giải phẫu lại dùng hoá học trị liệu, trung bình người bệnh sống quá 1 năm.

      khắc kia, đồi với hai năm rưỡi của Cố Tuấn tựa như bị chậu nước lạnh đổ xuống, hoàn toàn thanh tỉnh lại.

      Thổ Hào Tuấn chết, Cố Tuấn trở về.

      bắt đầu lấy lại tinh thần tích cực chữa trị. Nhưng não là trung tâm thần kinh của cơ thể con người, từ trước đến giờ được gọi là " cấm khu Giải phẫu ", Hoa Đà thấy cũng kinh sợ. Lúc ấy đến nhiều thành phố và quốc gia, cũng tìm được bệnh viện nào dám phẫu thuật cho .

      Ba tháng tìm có kết quả, cùng với tra ra ca hậu phẫu phẫu thuật não có thể thành công thế giới , Cố Tuấn đón nhận việc mình có thuốc nào cứu được, có tiền mà trị được bệnh.

      Sau đó, làm ra hai quyết định.

      Thứ nhất, mua du thuyền sang trọng, từ thành phố Đông Châu, xuyên qua Malacca, thẳng để Ấn Độ Dương. dùng thời gian còn lại, tránh cái nóng mùa hè, đến xem nơi mà khi cha mẹ còn sống làm việc, hoàn thành tâm nguyện từ . Nếu như còn chưa chết, tiếp tục vòng thế giới.

      Thứ hai, cầm theo mấy chục ngàn khối để phòng thân, còn lại triệu quyên tặng toàn bộ cho quỹ nhi đồng hy vọng Thiên Nga, dùng cho giáo dục nhi.

      Nếu như có kiếp sau, bây giờ làm chút chuyện tốt, hy vọng có thể đầu thai vào nơi tốt.

      "Ngài khỏe, Cố tiên sinh, chúng ta tới núi lửa Long Khảm dưới đáy biển, hạng mục lặn sâu mà ngài đặt trước chuẩn bị ổn thỏa rồi, mời ngài trong vòng nửa giờ xuống thang chuẩn bị lặn."

      thanh vui vẻ của nữ phục vụ, kéo Cố Tuấn suy nghĩ đến ngẩn người trong phòng cà phê ở tầng chót boong thuyền trở lại.

      " Được." gật đầu , " bây giờ ta có thể ." Dứt lời liền theo lễ cho nàng tiền típ.

      nữ phục vụ nhận lấy tiền típ, nụ cười càng rực rỡ hơn, vị Cố tiên sinh này dáng dấp đẹp trai, ra tay lại hào phóng, cho nên phục vụ luôn rất vui vẻ, nàng cười : "Cố tiên sinh, vậy mời ngài theo ta ."

      Lập tức, Cố Tuấn theo nữ phục vụ xuống tầng dưới, nhìn mặt biển chung quanh, trăm mối cảm xúc.

      Nơi này chính là nơi năm đó cha mẹ xảy ra chuyện sao?

      Khi Cố Tuấn còn bé cũng thích biển . Bởi vì từ đầu đến cuối cách nào hiểu, thành tựu khoa học "tàu Chim Biển" mà cha là thuyền trưởng thuyền khảo sát và mẹ là bác sĩ theo thuyền, tại sao phải quanh năm mệt mỏi ở biển, ném cho giám hộ chăm sóc?

      Bọn họ nghiên cứu cái gì? Còn quan trọng hơn đứa của mình sao?

      công ty đáng ghét thuê ba làm nghiên cứu khoa học, chỉ câu "tàu Chim Biển gặp gió bão lớn, toàn bộ người thuyền hy sinh" và ném xuống năm triệu, rồi có bất cứ động tác nào khác, thuyền tìm được, thi thể càng tìm được! lâu sau, công ty kia liền đóng cửa.

      rốt cuộc năm đó xảy ra chuyện gì?

      Mặt biển xanh đậm đến quỷ dị, sóng biển ngừng sôi trào, che giấu tất cả.

      thậm chí có lúc Cố Tuấn nghĩ, có lẽ cha mẹ chết? bọn họ mất mạng, mà là lưu lạc đến hoang đảo chờ đợi cứu viện?

      hay là. . . nằm ở dưới đáy biển khu vực này?

      bởi vì muốn tìm câu trả lời, tốn giá cao đặt hạng mục lặn sâu này: Du khách tiến vào tàu lặn có thể lặn xuống 2 000m dưới biển sâu, thông qua cửa sổ thưởng thức núi lửa dưới đáy biển. Đây phải là hạng mục trong vé thuyền, mà là hạng mục đặc biệt dành cho người có tiền. Bởi vì chi phí lần lặn xuống rất cao.

      tới cách thang mười mấy bước, Cố Tuấn thấy đến bên kia trừ thuyền trưởng và mấy nhân viên làm việc tàu, còn có ba du khách trẻ tuổi, hai nam nữ.

      "Mọi người, nơi này chính là Long Khảm dưới đáy biển trong truyền thuyết !" nam tử chừng hai mươi trẻ tuổi cầm điện thoại di động tựa hồ livestream, quần áo lòe loẹt, đầu xù đến khoa trương, hình như là phong cách reggae.

      Cố Tuấn nghe được hướng điện thoại di động thần bí giới thiệu: " thổ dân bộ lạc địa phương gọi nơi này là 'Hamkanaba', nghĩa là ' vực sâu' Ác ma. . ."

      nam tử khác tuổi tác lớn, là người cao tráng cơ bắp, người mặc áo 3 lỗ màu hồng, lộ ra hai bắp tay, mặt khó chịu hỏi thuyền trưởng: "Còn muốn chờ bao lâu ?"

      kia nhìn qua tuổi nhất, cũng chỉ mười sáu mười bảy tuổi, vóc người cao gầy, gương mặt rất đẹp. Nàng mặc quần cộc thời thượng, đều là quân lục trang, đôi chân dài đặc biệt bắt mắt, bắp chân bên trái có hình xăm lớn cũng biết là xăm hay là dán lên.

      Nàng là người đầu tiên chú ý tới Cố Tuấn, nhưng ánh mắt lại lạnh và ngạo mạn, nghịch đao tay, dáng vẻ người chớ đến gần.

      "Là như vầy, lần này lặn xuống nguyên bản chính là vị khách quý khách đặt trước." Lão thuyền trưởng lúng túng giải thích, bỗng nhiên vui vẻ : "À, Cố tiên sinh nhanh như vậy tới rồi!"

      nữ phục vụ dưới ánh mắt của thuyền trưởng rời , Cố Tuấn đón ánh mắt mọi người tiếp tục tới.

      Lão thuyền trưởng bắt đầu giới thiệu. nam tử phong cách Reggae gọi là Lý Nhạc Thụy, nam tử cơ bắp là Ngô Đông, nữ mặc quân trang là Lâm Tiểu Đường. Bọn họ đều là " khách quý chí tôn " của du thuyền—— thuyền trưởng dùng ánh mắt ám chỉ, chính là loại công tử ca trong nhà có quyền , tuyệt đối thể đắc tội.

      Ba người vốn là muốn thuê thuyền máy ở vùng lân cận ra biển chơi, nhưng thấy được tàu lặn, vì vậy cũng cầu tham gia lặn sâu. Tàu lặn tổng cộng có bảy chỗ ngồi, 2 thao tác viên thêm nhân viên an toàn là chiếm ba chỗ, còn lại bốn chỗ của du khách, bị Cố Tuấn bao.

      Bởi vì mỗi lần tàu lặn lặn chuyến phải làm các loại kiểm tra an toàn, dựa theo hành trình của du thuyền tháng này chỉ có chuyến lặn này. Mà ba vị đại gia này hứng thú như thế xông lên liền xông lên, thuyền trưởng thể làm gì khác hơn là thương nghị với Cố Tuấn, chia đều chi phí và chỗ ngồi lặn lần này cho bốn người được ? mình vui bằng mọi người đều vui mà.

      "Có thể ." Cố Tuấn nhún vai , nếu còn chỗ trống, cũng sao.

      "Nhưng mà. . ." nhưng Nam tử cơ bắp Ngô Đông còn có chút vui, nhìn chỗ trống trước mắt còn muốn điều gì.

      Mà nam tử phong cách reggae Lý Nhạc Thụy luôn vội vàng livestream, có tham dự vào.

      Cố Tuấn nhìn thiếu nữ mặc quân trang, bỗng nhiên có chút nghi ngờ, cảm giác gặp nàng ở đâu rồi. . . Là mấy ngày nay ở du thuyền sao?

      "Ngươi nhìn cái gì?" Lâm Tiểu Đường bị như thế, nhất thời rất cao hứng trợn mắt nhìn, biểu tình siêu hung hăng.

      "Nhìn ngươi ." Cố Tuấn .

      thẳng thắn như vậy , ngược lại làm Lâm Tiểu Đường có chút bị sặc, "Ngươi. . ."

      " các ngươi tự chọn , dù sao ta ngại mọi người cùng lên thuyền." Cố Tuấn cười quét mắt nhìn ba người, liền dẫn đầu dọc theo thang xuống, bất kể nhiều như vậy chứ. Mệnh còn lâu,có chỗ tốt chính là bây giờ đối với chuyện đợi người và chuyện, cũng bình tĩnh rất nhiều.

      "Này tiểu tử ngươi đứng lại!" Ngô Đông giậm chân lớn cho kêu to, "quay lại, quay lại à!" Nhưng Cố Tuấn có dừng bước.

      Mà Lý Nhạc Thụy biết từ lúc nào chạy xuống thang đuổi theo, tay còn cầm điện thoại livestream, cái tay khác ôm bả vai Cố Tuấn, tựa như thân quen cười : " bạn, chớ để ý ha ha, tên Ngô Đông kia chính là người thô lỗ. Này ngươi xem cái livestream này của ta, mỗi lần Ngô Đông lọt vào ống kính, người xem đều rầm rầm 'Thiết ngây ngô' ."

      "Thiết Ngây ngô." Lâm Tiểu Đường khó chịu qua bên cạnh Ngô Đông.

      Ngô Đông buồn bực, cào tóc, " ràng là các ngươi muốn bí mật làm việc!"

      Ách, các ngươi phải livestream sao? Sao lại thành bí mật làm việc? Cố Tuấn nghĩ ra.

      Cù cưa liền hồi, cuối cùng mọi người dưới chỉ đạo của thao tác viên mặc xong trang bị phòng vệ cả người, ngồi vào tàu lặn . chỗ ngồi Du khách gồm bốn ghế chia hai dãy trước sau, Cố Tuấn ngồi ở vị trí số 1 , vị trí số 2 ở bên phải là Lý Nhạc Thụy, số 3 phía sau là Lâm Tiểu Đường, số 4 chính là Ngô Đông.

      Rất nhanh, cửa khoang tàu lặn đóng lại, lặn xuống, nước biển từ màu xanh biến thành màu đen bao bọc bọn họ, 200m, 500m, 1000m. . .

      Lúc này, Cố Tuấn mực nhìn ngoài cửa sổ nghe được ba người giọng thảo luận gì đó.

      "A Thụy, ngươi xác định chính là ở cái hải vực này?" Ngô Đông hỏi.

      " biết tin này có độ chính xác bao nhiêu. . ." Lâm Tiểu Đường giọng tràn đầy hoài nghi.

      "Các ngươi tin ta cũng nên tin tên kia nha, ta nghe được chính là ở chỗ này. . . Bất quá đáy biển lớn như vậy, có thể quay được hay , phải xem vận khí của chúng ta." Lý Nhạc Thụy khẳng định , đáy biển có tín hiệu để livestream, nhưng tiếp tục cầm điện thoại quay video.

      Cố Tuấn nghe hiểu, bọn họ là tới thám hiểm. Đầu năm nay Net tràn lan các loại tin đồn ly kỳ, chuyện tận mắt nhìn thấy hải quái có rất nhiều, nhưng cho tới bây giờ có chứng cớ gì đáng tin, thỉnh thoảng có mấy tấm ảnh hoặc là video mơ hồ phát ra ngoài, sau đó chuyện này đều được chứng minh là giả.

      Nhưng tiếp xúc với ba người này, bọn họ nghe được "Tin tức" . . . Hẳn phải chỉ là những lời đồn đãi Internet chứ ?

      "Các vị khán giả." Lý Nhạc Thụy lại quay video, "nhìn màu đen bên ngoài, chúng ta lặn xuống hơn 1500m, cách đáy biển xa." Để quay càng ràng, dứt khoát cởi dây dây an toàn ra, đứng dậy tiến tới bên cạnh cửa số trong khoang thuyền quay video.

      "Lý tiên sinh, mời trở lại chỗ ngồi, như vậy rất nguy hiểm , đáy biển có rất nhiều dòng nước ngầm. . ." Lão thuyền trưởng vô lực khuyến cáo .

      " nhanh thôi nhanh thôi." Lý Nhạc Thụy làm động tác oK, cứ tiếp tục : "Nếu như phải là ở bên trong tàu lặn, con người bị áp lực của nước biển đè dẹp nha. . ."

      Dần dần, Cố Tuấn cũng để ý bọn họ, xuyên qua ánh sáng đèn pha, nhìn đáy biển gập ghềnh ngoài cửa sổ, trong lòng mơ hồ mong đợi có thể thấy chiếc thuyền chìm.

      Nhưng lại sợ gặp màn như vậy. . .

      biết là có phải do khối u não phát tác dẫn đến ảo giác hay , bỗng nhiên chú ý tới bên kia có chóp nhọn cao khoảng 1 người, giống như khối nham thạch, nhưng tựa hồ thấy được mặt ngoài điêu khắc các loại đường vân và hình vẽ. . .

      càng nhìn xem, càng cảm giác những hình điêu khắc kia lay động, màu sắc nham thạch nóng chảy giống như chảy ra máu tươi vậy,.

      Hình quái dị, bệnh hoạn, nhưng lại giống như có sinh mệnh , đả thương cả bóng tối.

      Bành! ! Đột nhiên nham thạch nóng chảy giống như phun lên xông thẳng tới, đợi có bất kỳ phản ứng nào, liền mãnh liệt nhấn chìm .

      À. . . là đau! ! !

      Cố Tuấn rên lên tiếng, hai tay chặt chẽ ôm đầu, đau như muốn nổ tung, ngay tức cả người đầy mồ hôi lạnh.

      Những thứ ảo ảnh này là cái gì. . . Vô số cảnh tượng tên tràn sâu vào trong đầu , quái dị ra được, đáng sợ, điên cuồng. . . là đau, là đau! cảm giác mắt mình chảy máu, máu đỏ phiến, thấy được gió bão, thấy được thân ảnh khổng lồ. . . Từ biển khơi dâng lên. . .

      "Có vòng xoáy, có vòng xoáy khác thường!" giống như nghe được lão thuyền trưởng hốt hoảng kêu la, "Lập tức nổi lên! ! Trở về địa điểm xuất phát, mau! ! !"

      Tàu lặn đột nhiên lắc lư kịch liệt, may tất cả mọi người bị cố định ở chỗ ngồi, nhưng là. . .

      Cố Tuấn nghe được tiếng kêu thảm thiết của Lý Nhạc Thụy, "A!" Còn có bọn Lâm Tiểu Đường kêu lên, "A Thụy! ?"

      Đinh đinh, bên trong đầu óc giống như nghe được thanh cứng ngắc vang lên. . .

      " cố định kí chủ . . . Quấn cố định thành công. . . Kiểm tra tình huống kí chủ. . ."

      Thứ gì. . . ý thức của Cố Tuấn có chút mơ hồ, nhưng bên trong đầu óc lại phân minh có thể "Thấy" hệ thống màn hình.

      " báo cáo kiểm tra sức khỏe của kí chủ có, mời xem."

      【 Tên họ: Cố Tuấn

      Chủng loại: Loài người - trí người

      Giới tính: Nam

      Tuổi tác: 21

      Thân cao: 182cm

      Trọng lượng: 78kg

      Thể chi trước tiên: 17%

      Nhịp tim: 81 lần / phút (bình thường )

      Chỉ số huyết áp tâm thu 100mmHg, huyết áp tâm trương 77mmHg(bình thường )

      Đường huyết: 4. 82mmol/L(bình thường )

      Hồng cầu đếm hết: 4. 9×10^12/L(bình thường )

      Bạch cầu đếm hết: 6. 78×10^9/L(bình thường )

      . . .

      Hành não: Có thể chết người, có thể chết người, có thể chết người!

      hành não kí chủ phát sinh dị biến, có u ác tính sinh trưởng nhanh chóng, dựa theo tốc độ sinh trưởng tại, dự trù 32 ngày sau, kí chủ xuất các loại triệu chứng: con ngươi nghiêng, miệng méo, cơ mặt co quắp;60 ngày sau, kí chủ đột nhiên chết. 】

      Cái này. . . Đều là chút gì! Xem ra bệnh này của mình là xong rồi. . .

      Đinh! bên trong óc lại có tiếng cơ giới vang lên:

      "Bởi vì hành não của kí chủ dị thường, trong 60 ngày kí chủ phải hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống để tự cứu, nếu chết."

      "Nhiệm vụ mới tuyên bố, kí chủ hoàn thành nhiệm vụ có thể lấy được khen thưởng, cấp bậc nhiệm vụ càng cao, khen thưởng càng lớn.

      Nhiệm vụ phân làm 3 cấp: Phổ thông, khó khăn, vực sâu. Mỗi nhiệm vụ chỉ có thể chọn trong ba, xin thận trọng lựa chọn. phải hoàn thành nhiệm vụ mới có thể đổi sang nhiệm vụ mới, hoặc làm nhiệm vụ kỳ hạn.

      Mỗi ngày điểm, danh sách nhiệm vụ thay đổi."

      【ngày 21 tháng 7 Năm 2020

      nhiệm vụ Phổ thông: trong hôm nay cấp cứu thành công bệnh nhân. thưởng nhiệm vụ: hộp thuốc trị khối u trong hành não, hộp thuốc có thể giúp kí chủ kéo dài năm ngày tuổi thọ

      nhiệm vụ Khó khăn: trong vòng ba ngày hoàn thành mổ xẻ 3 di thể nhân loại. thưởng nhiệm vụ: Kalup dao giải phẩu 1 cầm

      nhiệm vụ Vực sâu: Trong vòng tuần lễ hoàn thành mổ xẻ 1 thực thi quỷ. thưởng nhiệm vụ: biết 】

      "Mời nhận tân thủ nhận túi quà, chỉ có lần cơ hội, khen thưởng phong phú!"
      Tôm Thỏ thích bài này.

    3. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      Chương 2
      ý thức của Cố Tuấn mơ mơ hồ hồ, giống như bị khóa vào cái màn hình.

      【tin tức kí chủ: Cố Tuấn

      Danh sách năng lực : 0 (thực lực của kí chủ quyết định kí chủ có thể đảm nhiệm nhiều khiêu chiến hay , mời cố gắng lấy được càng nhiều và mạnh hơn năng lực. )

      Danh sách nhiệm vụ: 0

      Danh sách thành tựu: 0

      chức năng khác: chưa mở 】

      Hệ thống sao, Cố Tuấn nghi ngờ , thử dùng ý niệm lần lượt nhấn xem những hạng mục, chức năng khác mở được, mà tin tức kí chủ có số liệu hoàn chỉnh kiểm tra sức khỏe của , khác biệt lắm với kết quả kiểm tra gần đây.

      Danh sách nhiệm vụ chính là ba nhiệm vụ.danh sách năng lực ? gật cái. . .

      Tinh tinh, khung đối thoại nhảy ra: "Kí chủ có bất kỳ năng lực nào! Mời nhận túi quà cho tân thủ."

      lại nhấn vào danh sách thành tựu. . .

      Tinh tinh, "Kí chủ còn chưa có bất kỳ thành tựu gì! Mời nhận túi quà cho tân thủ."

      Cố Tuấn qua lại nhìn vòng, cũng đạt được nhắc nhở có giá trị , nhưng là làm người từng chơi qua các loại trò chơi, mơ hồ biết chuyện gì xảy ra. lại động ý niệm, nhấn nhận túi quà tân thủ.

      " mở túi quà tân thủ, thu được loại năng lực ngẫu nhiên! Mời xem."

      【danh sách năng lực kí chủ: 1

      Thái nhiên thủ

      cấp độ hiếm hoi: (từ thấp đến cao, sao đến mười sao )

      cấp bậc có thể tu luyện: Tầng 3

      cấp bậc trước mắt: Tầng thứ nhất (0/5000 độ thuần thục )

      Giới thiệu vắn tắt: Vô luận gặp phải tình huống gì, hai tay của kí chủ cũng biết hơn nữa thản nhiên. Thành tựu thầy thuốc, dù kí chủ tiến hành cứu chữa hoặc giải phẫu nào, đôi diệu thủ trấn định luôn là có thể giúp. Thái nhiên thủ là loại năng lực thường thấy nhất, hạn mức tối đa cao, hai tay thuần thục tương đương với tay của lão thầy thuốc. 】

      Trong nháy mắt, hai tay Cố Tuấn bạo liệt đau đớn, giống như là bị đốt thành đống tro tàn, lại ngâm trong cực lạnh mà ngưng kết lại.

      A! ! Nhưng chẳng qua là ngay tức , thậm chí đợi kêu đau thành tiếng, đau đớn ở hai tay liền biến mất, chuyển thành cảm giác thoát thai hoán cốt. . .

      Hai tay mở ra, khép lại. . . Tựa hồ có cái gì bất đồng.

      "Thái nhiên thủ?"

      đương nhiên Cố Tuấn biết đôi diệu thủ đối với bác sĩ trọng yếu bực nào, nhất là đối với bác sĩ ngoại khoa. bản thân có thiên phú xuất chúng, hoặc thông qua thời gian dài khắc khổ luyện tập, mới có thể luyện ra loại thản nhiên trấn định đó.

      Mà tình huống của dĩ nhiên là phải thiên phú, nhưng lăn lộn mấy năm, tay chỉ có thể là rất bình thường, xử tử chuột đều nhanh nhẹn. . .

      Hệ thống? Năng lực?

      Cố Tuấn trong lòng cục cục, cái này hoặc là , hoặc là khối u ở hành não tạo ảo giác, bởi vì trước kia cũng có trí tưởng tượng này.

      Đây là ? Nghĩ như vậy, vấn đề tới rồi, rất nhiều vấn đề.

      "Tại sao ta lại kích hoạt hệ thống, là bởi vì khối đỉnh nhọn kia sao? Cái này có liên quan đến nghiên cứu của cha mẹ ta sao?" khẩn cấp hỏi.

      "Hệ thống có chức năng trả lời." Nhưng hệ thống chỉ trả lời máy móc như vậy.

      " lúc quấn cố định hệ thống những ảo ảnh mà ta nhìn thấy là cái gì?"

      "Hệ thống có chức năng trả lời."

      "Ngươi có thể câu khác ?"

      "Hệ thống có chức năng trả lời."

      mặc kệ Cố Tuấn gì, hệ thống đều là trả lời "Hệ thống có chức năng trả lời.." Xem ra lại là người độc thoại.

      Cố Tuấn vội hỏi lại, sửa sang lại mọi chuyện, ngẩng đầu lên : "Chính là , hoàn thành nhiệm vụ nhận được khen thưởng —— ví dụ như ít dược vật, có thể trị hết khối u trong não của ta, nếu còn sống còn có thể nâng cao bản lãnh của mình, sau đó còn có thể khai thông chức năng khác. . ."

      Suy nghĩ những thứ này, trong lòng lại nhảy ra động lực, mấy tháng qua, mấy năm gần đây thậm chí từ lúc sinh ra tới nay, lần đầu tiên cảm thấy có động lực như vậy.

      "Ta còn chưa sống đủ à, ta còn muốn tìm ra tất cả chân tướng."

      Vậy làm nhiệm vụ tự cứu , Cố Tuấn lại xem danh sách nhiệm vụ , chọn trong ba.

      nhiệm vụ phổ thông là trong ngày hôm nay cấp cứu thành công bệnh nhân, nếu như là công việc ở khoa cấp cứu bệnh viện, vậy có độ khó. . . nhiệm vụ Khó khăn là trong ba ngày hoàn thành mổ xẻ 3 di thể nhân loại bình thường, kỹ thuật có khó , thời gian có đủ hay đều phải xem cần mổ xẻ tới trình độ nào, làm sao tìm được di thể là vấn đề khó đầu tiên.

      Nhưng là nhiệm vụ vực sâu là trong vòng tuần mổ xẻ 1 thực thi quỷ?

      Thực thi quỷ?

      nơi nào có thể tìm được thực thi quỷ?

      Lúc này, ý thức Cố Tuấn dần dần vừa có thể cảm ứng được chung quanh, giống như từ trong ngất xỉu hơi tỉnh lại,tiếng kêu hỗn loạn lần nữa truyền vào lỗ tai. Bành! chút mãnh liệt lắc lư để cho hoàn toàn tỉnh hồn lại, nhất thời phát tàu lặn bị biết là vòng xoáy dưới đáy biển hay là cổ lực lượng thần bí nào đấy điên cuồng cuốn lấy.

      Lý Nhạc Thụy có dây an toàn nên đụng tới đụng lui trong khoang thuyền hẹp, mỗi lần đụng, cũng làm cho kêu đau thành tiếng.

      Bão lớn, biết từ đâu lên.

      tiếng vang khắp nơi, phân là nước biển gầm thét, hay là ma quỷ điên cuồng gào thét.

      "A. . ." Lâm Tiểu Đường trợn to hai mắt, ngoài cửa sổ, xung quanh thuyền, đèn pha chiếu sáng nên mọi người đều thấy cảnh tượng vô cùng quái dị.

      khắp nơi đều là các loại cá biển, rậm rạp chằng chịt chiếm hết gian xung quanh, chúng hoảng hốt du thoán, nhưng lại có chỗ trốn. . .

      Những sinh vật này sinh ra có thói quen sống trong bóng tối dưới biển sâu, rốt cuộc là gặp chuyện gì mà bị sợ hãi như vậy?

      "Má ơi, là , tin tức là . . ." Ngô Đông sợ hãi kêu lên, người to con như vậy, lúc này lại đáng thương co lại thành đoàn, "Ta nên tới. . . nên tới. . ."

      Đừng , lão thuyền trưởng và ba vị nhân viên làm việc tàu cũng đều bị hù đến biến sắc, bọn họ hành nghề nhiều năm nhưng chưa bao giờ gặp qua loại chuyện này.

      Bành! ! Lại hồi lắc lư, Lý Nhạc Thụy bay lên, cơ hồ phải đụng vào đỉnh tàu, tay phải theo bản năng chống đỡ , sau đó là tiếng kêu thảm thiết tâm tê phế liệt, tựa hồ tay phải của bị gãy, có máu tươi từ ống tay áo chảy ra.

      "Cứu mạng a. . ." Lý Nhạc Thụy kêu rên.

      " ai được cởi dây an toàn ra!" Lão thuyền trưởng lấy khí khái của thuyền trưởng quát mọi người, " ngồi bất động!"

      Ngô Đông rúc lại càng sâu, thân thể run dữ dội hơn, biết là người run rẩy hay là thuyền chấn động.

      Lâm Tiểu Đường cũng bối rối, muốn mau cứu , nhưng lại phát ra tiếng. . .

      Nàng nhớ tới bản thân từng khinh thường những người chơi Viking còn bị dọa đến thét chói tai , chính nàng là sợ, chơi cũng chỉ là tim tăng tốc độ mà thôi. Mà bây giờ, thân thể nàng nghe sai sử, tựa như bị giam cầm trong ác mộng cách nào tỉnh lại, muốn hét to nhưng phát ra được nửa tiếng.

      Cùng lúc đó, Cố Tuấn tỉnh táo cân nhắc, khoảng cách giữa hai chỗ ngồi lớn, cơ hồ là dính liền nhau, đủ, phải.

      Ngay tại lúc lắc lư khiến cho Lý Nhạc Thụy bay lên lần nữa, chính là bây giờ!

      Cố Tuấn đột nhiên đưa tay ra, có thể cảm giác được tác dụng của năng lực "Thái nhiên thủ", tay phải so trước kia nhanh mà ổn định, tràn đầy lực lượng hơn nữa rất tinh chuẩn, phát liền bắt được mục tiêu.

      Mà bọn Lâm Tiểu Đường thấy được màn khó tin, Lý Nhạc Thụy cao 175cm, lại chịu lực mà bay lên, trọng lượng lớn thế nào. . .

      Lại bị Cố Tuấn giữ lại! Sau đó quăng vào ghế bên cạnh , kéo dây an toàn cài nút, làm liền mạch.

      Cái này là quái lực như thế nào a.

      "Huynh đệ, cám ơn, cám ơn. . ." Lý Nhạc Thụy ngồi phịch ở chỗ ngồi, đau đến nhe răng há miệng, giọng run rẩy: "Ngươi cứu mạng ta, ngươi trâu bò. . ."

      Cố Tuấn bây giờ cơ bản có thể xác định, phải là tinh thần mình xảy ra vấn đề, hệ thống là , "Thái nhiên thủ" là , bởi vì mới vừa rồi tay mình bình thường. . . Ý niệm thoáng qua, trước suy nghĩ nhiều, đỡ Lý Nhạc Thụy để cho tận lực vững vàng, bên xem xét vừa : "Ngươi tên là gì?"

      bên này hồi hỗn loạn nên tàu lặn còn có chút chấn động, nhưng lão thuyền trưởng điều khiển tàu lặn bắt đầu nổi lên, chẳng qua là trở về địa điểm xuất phát còn cần cỡ 1 tiếng, mà Lý Nhạc Thụy thương thế , trước hết cần tiến hành cấp cứu.

      "Ta? Lý Nhạc Thụy . . ."

      "Ngươi thích ăn gì?"

      "Rất nhiều. . ."

      "Cụ thể chút?" Cố Tuấn lấy điện thoại di động, mở đèn pin, chiếu vào mắt Lý Nhạc Thụy.

      "A." Lý Nhạc Thụy vội vàng muốn né tránh.

      "Đừng động." Cố Tuấn gọi lại.

      Tất cả mọi người sợ run, thế nào lại là hình dáng bộ bác sĩ?

      Lão thuyền trưởng quay đầu nhìn, nhìn xong lại vừa hoảng vừa vội, bên trong tàu lặn kể cả và ba thủy thủ đều chỉ biết điều khiển thuyền, phương diện chữa bệnh chỉ hiểu sơ sơ, hơn nữa cho tới bây giờ hạng mục lặn sâu có gì bất ngờ xảy ra, tình huống bây giờ là lần đầu tiên đối mặt.

      Thấy Cố Tuấn định làm gì đó, lão thuyền trưởng khỏi vội la lên: "Cố tiên sinh, ngươi nên xằng bậy, cố gắng trở lại du thuyền lại để cho Lý tiên sinh chữa trị!"

      "Ta là sinh viên năm thứ tám của đại học y Đông Châu!" Cố Tuấn chợt bật thốt lên những lời này, trong lòng vậy mà run lên bần bật.

      Đúng vậy, ta là Cố Tuấn, là sinh viên năm thứ tám của đại học y Đông Châu, người đàn ông muốn thành bác sĩ, phải là Thổ Hào Tuấn.

      chân mày Cố Tuấn giương lên, bên trong đầu mở ra danh sách nhiệm vụ.

      【nhiệm vụ Phổ thông: trong hôm nay cấp cứu thành công bệnh nhân. thưởng nhiệm vụ: hộp thuốc trị khối u trong hành não, hộp thuốc có thể giúp kí chủ kéo dài năm ngày tuổi thọ】

      Tiếp nhận nhiệm vụ

      【hoàn thành tiếp nhận nhiệm vụ! 】

      "Món ăn ngươi thích nhất là gì? ra nghe thử?" Cố Tuấn để ý đến mọi người kinh ngạc và hoài nghi, hỏi lại lần nữa.

      "Bánh rán trái cây, gà trắng cắt, vịt quay. . ." Lý Nhạc Thụy đàng hoàng đáp, "Gà con quay, ngỗng con quay, lò heo, lò vịt, tương gà, thịt muối, tùng hoa, bụng mà. . ."

      "Rất tốt." tay phải Cố Tuấn để lên cổ tay trái Lý Nhạc Thụy,sau hồi chẩn, lẩm bẩm : "Mạch đập bình thường, hô hấp bình thường, thần chí ràng, đối đáp đúng chủ đề, con ngươi lớn và tròn, phản xạ bén nhạy với ánh sáng, phán đoán ban đầu , chức năng phổi bình thường, ràng não tổn thương."

      Nghe lời của , lão thuyền trưởng nhất thời ngậm miệng. ánh mắt Lâm Tiểu Đường sáng lên, tâm tư dần dần sống lại.

      "Quá tốt, bác sĩ, Cố bác sĩ!" Ngô Đông càng cơ hồ muốn mừng đến chảy nước mắt.

      họ Cố này, giống như là người học y. trong hoàn cảnh mà sống chết trước mắt, có bác sĩ, giống như bắt được cái phao cứu mạng, lá gan cũng cường tráng hơn.

      Hơn nữa học tám năm ở Đông đại ! ? học sinh nơi đó cũng đều là người trâu bò. . .

      Lúc này, Cố Tuấn lại đưa tay thăm dò bên trong áo Lý Nhạc Thụy, lục lọi hồi.

      "Huynh đệ, tại sao ngươi phải sờ ta. . ." Lý Nhạc Thụy xấu hổ trong giọng mang vẻ hoảng sợ.
      Tôm Thỏ thích bài này.

    4. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      Chương 3
      Sau khi Cố Tuấn sờ ngực và lưng Lý Nhạc Thụy, : "Thân thể có thương tổn gây chảy máu, có ngoại thương. Trừ tay phải, tay chân khác có ngoại thương. Khá tốt, tổn thương của ngươi tính là quá nghiêm trọng."

      Mọi người vừa thở ra hơi tàu lặn lại lắc lư, Lý Nhạc Thụy nhất thời kêu đau: "Ta cảm giác là mình sắp chết. . ."

      Cố Tuấn thấy sắc mặt càng ngày càng tái nhợt, ống tay áo phải ngừng có máu tươi chảy ra, liền dám lười biếng, : "Tiếp tục cho ta biết đồ ăn mà ngươi thích, được dừng lại." Như vậy mới có thể biết thần chí người bệnh có tỉnh táo hay .

      "Gà rừng, khô thỏ, thái mãng, cá bạc. . ." Lý Nhạc Thụy tiếp tục thầm.

      p/s:thái mãng ( biết )giống bánh cuốn nhân rau, cắt để trong giá hấp nhìn giống con trăn 'mãng' cuộn

      Qua hồi lâu, cuối cùng tàu lặn cũng vững vàng rất nhiều, Cố Tuấn phải lập tức xử lý vết thương tay phải Lý Nhạc Thụy, đầu tiên cẩn thận vén ống tay áo lên.

      Mà lão thuyền trưởng nắm chắc thời gian lấy hộp cứu thương đặt ở phòng điều khiển.

      ống tay áo động vào vết thương làm Lý Nhạc Thụy đau đến sắp khóc. Mà làm mọi người nhìn thảm trạng cánh tay phải của , liền cũng có trách móc mềm yếu. Tạo nghiệt à! cánh tay phải của có vết rách dài chừng 10cm, máu tươi đầm đìa, bộ phận bắp thịt lộ ra ngoài, thậm chí còn mơ hồ nhìn thấy xương cốt màu trắng.

      Là xương cổ tay. Cố Tuấn nhìn vết thương này, có chút kinh ngạc.

      Đây phải là gãy xương ở hai đầu, là gãy xương ở giữa. Kiến thức y học cho , muốn tạo thành loại gãy như vậy phải do đụng chạm vô cùng lớn , ví dụ như tai nạn xe cộ . Lực lắc lưu vừa rồi, lại có thể làm cho Lý Nhạc Thụy vì chống giữ chút liền bị thương thành như vậy. . .

      "theo chẩn đoán ban đầu, trước hết phải cố định xương cánh tay này." Cố Tuấn cau mày , "Huynh đệ, ta xử lý cho ngươi chút, cố định và cầm máu, nếu tiếp tục như vậy, ta sợ ngươi bị sốc vì mất máu quá nhiều."

      "Được. . ." Lý Nhạc Thụy liền vội vàng gật đầu.

      Lúc này, lão thuyền trưởng cầm hộp y tế đưa cho Cố Tuấn, "Cố tiên sinh."

      Cố Tuấn nhận lấy hộp y tế mở ra, nhìn dao, vải xô và công cụ bên trong, hít thở sâu để giữ bình tĩnh. thực tế đây là lần đầu tiên chữa cho người khác, sinh viên Đông Châu phần lớn ở học kỳ thứ tư đến bệnh viện thực tập, từ nay đến lúc đó còn năm rưỡi, biết mình có mạng để tham gia hay .

      "Đồ ăn ngon nào ? Tiếp tục ." vừa vừa dùng dao cắt bỏ ống tay áo bên phải của Lý Nhạc Thụy, ở 1/3 cánh tay quấn 1 vòng băng gạc để bảo vệ da, lại dùng dây đeo thẻ cột chặt lại, ngăn chặn máu chảy.

      "À! ! ba chỉ xào, cá chình, là đau à. . ." Lý Nhạc Thụy hét thảm , "củ cải xào tôm, nghêu xanh quay áp chảo, mì xào cá. . ."

      tiếp theo Cố Tuấn dùng hai hộp thuốc làm thanh nẹp để cố định cánh tay của Lý Nhạc Thụy sau đó băng bó, có thể là bởi vì có Thái nhiên thủ , nên làm rất thuần thục.

      "Ồ. . ." Lâm Tiểu Đường xem xong có chút nghi vấn, "sao ngươi vặn tay vào vị trí?"

      "vặn tay?" Cố Tuấn ngừng tay, nghiêm túc : "Hạn chế cấm di chuyển xương gãy, tuyệt đối thể đơn giản thô bạo cầm nhét bắp thịt và xương cốt lộ ra ngoài về chỗ cũ, để tránh thần kinh và mạch máu tổn thương hai lần, hơn nữa tránh để vi khuẩn thâm nhập sâu vào vết thương gây bội nhiễm. Đây là kiến thức y học thông thường."

      Lâm Tiểu Đường cứng họng, ánh mắt chuyển hạ xuống, cảm giác mình vừa hỏi vấn đề ngu xuẩn, nhưng mà, "Ta cũng phải là người học y. . ."

      Thứ máu tanh như vậy , ngày thường ai xem à, nàng dám nhìn tệ rồi.

      toàn bộ quá trình Ngô Đông đều dám xem, ở bên quay mặt chỗ khác, thấy ta nhìn mình, lật đật : "Ta nhìn thấy máu choáng váng."

      Khá tốt trước khi Ngô Đông bị choáng váng , Cố Tuấn xử lý tốt tay phải của Lý Nhạc Thụy, " mỗi 40 đến 60 phút, phải nới lỏng băng cầm máu 2 phút, phòng ngừa cái tay này hoại tử vì thiếu máu. Ngươi có chỗ nào thoải mái lập tức ."

      " Được. . ." sắc mặt Lý Nhạc Thụy dần tốt hơn, cố định được vết thương giúp thoải mái hơn.

      Mọi người thở phào nhõm, nhưng vẫn thấp thỏm vì chưa hoàn toàn thoát khỏi hiểm cảnh, tàu lặn lại nữa lắc lư.

      "Điện thoại của ta đâu?" Lý Nhạc Thụy lấy lại tinh thần liền lập tức nhìn quanh, "Mọi người tìm chút, hình như ta quay được gì đó. . ."

      "Ở đây." Cố Tuấn tìm thấy bên cạnh mình, cầm lên thấy màn hình điện thoại bể tan tành, tắt nguồn. đè nút mở máy (power button), mở được.

      Lý Nhạc Thụy ở bên cạnh khẩn trương nhìn, " phải chứ." Đây cơ hồ là dùng mạng đổi lấy a.

      "Cho ta thử chút." Lâm Tiểu Đường ngồi sau Cố Tuấn, cầm lấy điện thoại di động, thử chút, cũng là mở được.

      " lúc ấy ngươi có thấy cái gì ?" Cố Tuấn hỏi Lý Nhạc Thụy, lúc đó nhìn thấy được khối đỉnh nhọn nham thạch. . .

      " có." Lý Nhạc Thụy lắc đầu thở dài , " ta đột nhiên bị hất , chưa kịp thấy thế nào, đặc biệt đáng tiếc."

      Bởi vì điện thoại này là sao chép số liệu trực tiếp vào máy, có thẻ SD, cho nên chỉ có thể đợi sau khi trở về xem có thể sửa được hay mới xem lại được.

      sau 40 phút , Cố Tuấn tháo lỏng băng cầm máu cho Lý Nhạc Thụy. trong quá trình đó Lý Nhạc Thụy đau gào được như heo bị cắt tiết, mồ hôi lạnh đầy mặt, buồn nôn. Cố Tuấn sợ bị sốc vì băng cầm máu, hoặc là nôn mửa ra, khá tốt là có.

      Sau đó lại 17 phút trôi qua, mọi người thấy ngoài cửa sổ nước biển có ánh sáng càng ngày càng sáng, càng ngày càng đến gần mặt biển. . .

      Rất nhanh, trong lúc bọn họ khẩn trương, tiếng rào nặng nề vang lên, tàu lặn lắc lư nổi lên mặt biển.

      từ cửa sổ Mọi người thấy được du thuyền ở phía xa, bầu trời rất quang đãng, mặt biển rất yên lặng, cũng có gió bão.

      "À! !" Ngô Đông hét lớn tiếng vừa cười vừa khóc, vì thoát chết trong đường tơ kẽ tóc mà mừng như điên, "Chúng ta còn sống, Ha ha, vẫn còn sống!"

      " im miệng Cho ta!" Lâm Tiểu Đường cả giận , "Còn chưa ra ngoài, ngươi liền bận bịu lập Flag!"

      Mọi người vậy là sợ, mới vừa rồi vậy coi như là Flag sao? Ngô Đông vội vàng dùng hai tay đầy lông của mình che miệng.

      may, lâu sau, tàu lặn an toàn dừng ở bên cạnh du thuyền, nhân viên cứu viện trang bị đầy đủ lập tức xuống, bên trong khoang thuyền chật hẹp, bọn họ trước tiên giúp Lý Nhạc Thụy lên băng-ca , cố định tốt, lại dè dặt đưa lên boong của du thuyền .

      Lão thuyền trưởng ở bên cạnh bận bịu đến đầu đầy mồ hôi, nếu cậu ấm này mà có sơ xuất gì, gặp phải xui xẻo.

      Cố Tuấn luôn chuyện với Lý Nhạc Thụy để lưu ý trạng thái tinh thần của , sau đó là chuyện với bác sĩ thuyền. bác sĩ từ trong thâm tâm cảm tạ: "Cố tiên sinh, ngươi xử lý rất khá!" thương thế như này nếu như được cầm máu kịp thời, sợ rằng bây giờ là người chết.

      cái tay của Lý Nhạc Thụy phải nhanh chóng làm giải phẫu, nhưng điều kiện chữa bệnh du thuyền có hạn, cho nên phải dùng máy bay trực thăng trực tiếp vận đưa đến điểm gần nhất là Maldives để cứu chữa.

      Lâm Tiểu Đường, Ngô Đông cũng phải theo cùng, lúc này ở tầng dưới chót của du thuyền, ba người tạm biệt Cố Tuấn.

      " bác sĩ Cố, lần này may là có ngươi." Ngô Đông có ngạo mạn và thô mãng như lúc trước, nắm chặt Cố Tuấn hai tay, mặt hung dữ cũng lộ vẻ nhiệt thành, "Nếu A Thụy có sao, ta cũng được hù chết. sau khi trở lại Hoa Hạ, chúng ta gặp lại, quyết định như thế nha."

      " sai." Lý Nhạc Thụy Nằm băng ca cũng trịnh trọng , "Ngươi nhất định phải cho ta cơ hội báo đáp ân tình này của ngươi."

      "Mời ta ăn bữa là được." Cố Tuấn cười , "Bất quá những thức ăn ngon mà ngươi đều phải có."

      Lý Nhạc Thụy, Ngô Đông nghe được cũng vui vẻ cười to, lập tức trao đổi Wechat và số điện thoại di động với Cố Tuấn, mọi người giữ liên lạc, nếu điện thoại di động sửa được, trong đó quay được cái gì phải gửi cho đầu.

      Nhưng Lâm Tiểu Đường đứng ở bên, gì, lại khôi phục bộ dáng hung hãn lúc trước, chẳng qua là trước khi , ném cho Cố Tuấn ánh mắt mang ý vị sâu xa, tựa hồ là gây hấn với .

      Cố Tuấn có chút giải thích được, cũng biết mình đắc tội với nàng ở chỗ nào.

      Sau khi chào hỏi xong, mọi người vừa vây quanh băng-ca rời , Cố Tuấn đột nhiên nghe được trong đầu tinh tinh tiếng.

      "Phổ thông nhiệm vụ - hoàn thành nhiệm vụ!"

      " độ thuần thục của Thái nhiên thủ tăng lên, bây giờ cấp bậc là thứ nhất (1000/5000 độ thuần thục ) "

      " thưởng nhiệm vụ: 1 hộp thuốc chữa khối u trong hành não loài người, dược liệu có thể kéo dài năm ngày tuổi thọ của kí chủ "

      Cố Tuấn cảm thấy trong túi áo có vật gì đó, đưa tay vào túi, quả nhiên trong túi có cái hộp .

      thấy chung quanh người, liền lấy ra xem , vừa nhìn thấy chữ in hộp thuốc, nhất thời nghi hoặc thôi, đây là. . .

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :