1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ác nhân thành đôi - Quỷ Quỷ mộng du (Điền Văn, Nữ Cường, Sạch, Cực Sủng) (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      ÁC NHÂN THÀNH ĐÔI
      [​IMG]


      Tác giả: Quỷ Quỷ Mộng Du
      Editor: Tiểu Huân
      Beta: Cẩm tú sơri(20C: 18->38 ), Bạch Xà(1C: 43), Nhã Tịnh(19C: 55->74), Nikki2938(158C: 75->231+PN)
      Bìa: TryHọa
      Nguồn convert: http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=115327

      Tiến độ edit: 2 chương/tuần

      Truyện này nữ chính là nhi, xuyên về gia đình thư hương nhưng cha là cặn bã. Vì muốn bảo vệ mình và em trai thoát khỏi mẹ kế ác độc và bà nội nhẫn tâm, nàng tìm đến Tộc trưởng xin được đuổi khỏi nha,f bắt đầu con đường kinh doanh mua bán để nuôi em trai thành tài.
      Nam chính cực ác, nhưng lại cực dễ thương với nữ chính. Dễ thương đến nổi đám ám vệ bên cạnh sau khi khiêng hết của cải tài sản và tất cả những tài vật quý giá mang sang nhà nữ 9 (nữ 9 ko biết nhé) thầm than. "Công tử, cũng may ngài chỉ người, chứ kiểu lỗ vốn thế này, chỉ mình ngài mới có
      Nữ cường, nam cường, nội dung như văn án và tên truyện, Ác Nhân có cặp :v

      Văn án
      Như thế nào là ác? Chính là khiến người ta kinh sợ, căm ghét, cảm thấy bị ức hiếp. Vậy làm sao để ngăn chặn? thánh nhân , dạy chi, thuận chi, lấy thiện độ chi.

      Điều này, Trang Thư Tình chỉ cười nhạt, giết người bất quá chỉ là cái chớp mắt, cần gì khiến cho việc phức tạp?

      Nàng hiểu được rằng có nhân ắt có quả, tự nhiên hối hận, nhưng, nếu có ai để dựa vào, vậy tốt.

      [​IMG]
      Last edited: 20/7/17

    2. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 1: Hỏng bét

      Trang Thư Tình vừa tỉnh lại liền cảm thấy nàng sắp điên rồi.

      phải do nàng trông thấy căn phòng cũ nát này, thoạt nhìn mười phần là cách bày trí của cổ nhân.

      Cũng phải bởi vì trong đầu lên nhiều ký ức lộn xộn, rối loạn, lại càng phải vì đầu giống như bị người dùng chùy gõ vào đau điếng.

      Mà là do đứa bé trước mắt, dè dặt cẩn thận bưng cái bốc lên hơi nóng, cuồn cuộn in sâu vào đầu nàng, cũng bởi vì chút ký ức thuộc về bản thân của nàng mà nổi lên xót xa.

      Đứa là đệ đệ của khối thân thể này, Phương Thư Hàn.

      Bởi vì gầy mà vóc dáng có vẻ càng thêm cao, bộ quần áo trắng bệch, rộng thùng thình mặc người, mặt hơi xanh, cần đại phu xem qua, người bình thường cũng có thể nhìn ra được đứa này được chăm sóc tốt.

      Vì quá mức chuyên tâm nên khi Phương Thư Hàn đến gần bên giường mới phát người giường tỉnh dậy.

      Tay nhoáng cái, thứ nước ở trong chén biết là canh gì, chỉ thấy hơi nghiêng chút, liền đổ ra tay, động tác của co rúm lại chút, nhưng vẫn cắn răng chịu đựng đau, tận lực hoảng hốt, đặt chén lên cái bàn bên giường, cũng lau nước tay, mà xúc động nhào lên giường, hốc mắt rưng rưng, cố nén để rơi xuống, "Tỷ tỷ, người rốt cục tỉnh dậy, đệ còn tưởng rằng... Còn tưởng rằng..."

      Mặc cho đầu vô cùng đau đớn, Trang Thư Tình nhàng vuốt đầu đứa , nghiêng đầu nhìn vào trong vào chén, là tinh gạo ngao thành cháo.

      Lấy địa vị trong nhà của hai tỷ đệ này, người nào lại lấy gạo cho các nàng?

      Nghĩ vậy, Trang Thư Tình liền trực tiếp hỏi: "Từ đâu đến ?"

      Trang Thư Hàn cúi đầu cắn môi trả lời.

      cũng có điểm thông minh, biết có ai quan tâm đến nơi ở của hai tỷ đệ nàng, liếc mắt nhìn lại Trang Thư Hàn, trừ bỏ dinh dưỡng đầy đủ cũng có chỗ nào tốt, Trang Thư Tình nhẹgiọng hỏi, " cho tỷ tỷ biết là từ đâu đến ? Tỷ tỷ trách đệ."

      Trang Thư Hàn nghe vậy mới ngẩng đầu lên, giọng trả lời, cơ hồ như nghe thấy, "Tối qua đệ chờ mọi người đều ngủ liền đến phòng bếp trộm."

      Trang Thư Tình đồng ý nhíu mày, "Thư Hàn, đệ sai rồi."

      Trang Thư Hàn đương nhiên biết này tốt, nhưng là tỷ tỷ hôn mê bất tỉnh, cầu phụ thân thỉnh đại phu xem bệnh cho tỷ tỷ, phụ thân lại nghe lời của nữ nhân kia, tỷ tỷ ngủ giấc tốt, nhưng tỷ tỷ đều ngủ hai ngày , làm sao có thể tin, nếu như tỷ tỷ tỉnh lại, cần biết là trộm gạo trong nhà để hầm cháo, thậm chí trộm bạc để thỉnh đại phu cho tỷ tỷ cũng dám làm.

      Nếu người sai là phụ thân hoặc là những người khác trong nhà, đều tuyệt nhận, nếu sai, so với bọn họ càng sai, có tư cách gì mà ?

      Cón nếu là tỷ tỷ, tiếp thu.

      Trang Thư Hàn muốn nhận sai, chợt nghe tỷ tỷ mình : "Đây là nhà ngươi, ngươi lại là trưởng tử, tại nhà mình lấy gạo, chỉ là chút gạo, còn là cho tỷ tỷ bị bệnh ăn, cho dù đến nha môn lý luận, cũng có người nào có thể ngươi trộm."

      Trang Thư Tình bình tĩnh sửa lại cho , cũng quá nhiều, miễn cho việc nàng đem dạy đến sai lệch, đứa này như vậy, lại trong hoàn cảnh thế này, nguyên thân chủ yếu cũng là do tính tình quá lương thiện, vốn nàng nên che chở đệ đệ, nhưng ngược lại còn để chiếu cố ít, đứa này tính cách có chút cực đoan, được khinh thường, nếu vào con đường sai trái nàng muốn khóc cũng có chỗ để khóc .

      Có phụ thân bằng , có tổ mẫu cũng bằng , vậy , người thân của nàng cũng chỉ có người đệ đệ này thôi.

      Trang Thư Hàn mạnh mẽ ngẩng đầu, trong mắt sáng lên, tỷ tỷ có trộm, tỷ tỷ việc làm là đúng, tỷ tỷ có trách lại chọc phụ thân tức giận!

      Nước mắt vốn kiềm lại đột nhiên liền rơi xuống, sợ bị đánh, lớn lên, ngày nào đó đem những thứ tại phải thừa nhận này trả lại bọn họ gấp trăm lần ngàn lần, chỉ sợ điều duy nhất, là tỷ tỷ giống như nương rốt cuộc vẫn là chịu tỉnh lại, còn nương, nếu cả tỷ tỷ cũng...

      Lúc trước tỷ tỷ nếu phải vì bảo vệ , cũng bị phụ thân dùng nghiên mực đập bị thương nghiêm trọng như vậy, hai ngày nay tỷ tỷ có tỉnh lại, sợ đến thể nào nhắm mắt lại, mệt nhọc liền ấn cho bản thân bị thương, nếu đau mệt nhọc.

      phải đợi tỷ tỷ tỉnh lại, muốn cho tỷ tỷ ngoan, trước khi lớn phản kháng mấy người kia, để tỷ tỷ thay chịu khổ...

      Cũng biết là bản thân khối thân thể vẫn là đứa , phải chịu nhiều uất ức, tại biểu tình càng làm người ta thương tiếc, Trang Thư Tình mũi chợt chua xót, đem đứa kéo đến cạnh bản thân, nắm bả vai gầy yếu của , vỗ lưng , lời nào, tiếng động như an ủi con thú bị thương.

      Rất nhanh, trước ngực liền ẩm ướt.

      Trang Thư Tình ngẩng đầu nhìn mông lung về phía trước, cảm xúc phập phồng.

      Nàng đáy lòng cũng khó chịu, vì đứa này, cũng vì chính mình.

      Nàng là Trang Thư Tình, nhưng còn là Trang Thư Tình như trước đây nữa.

      Từ nhi viện lớn lên, biết cha mẹ là ai, biết chính mình sinh ra ở đâu, cũng may nàng vận khí đủ tốt, tại nhi viện kia tuy rằng ngày qua ngày kham khổ, cũng làm cho lòng nàng có nhiều tâm , cứ vậy nàng bình an lớn lên, hơn nữa cũng cản trở nàng học tập.

      Chính nàng cũng chịu thua kém, liên hơi học xong đại học, khi đó, lòng nàng đều tràn đầy hãnh diện, đúng tám năm học trường y nàng đều dựa vào học bổngđạt được mà tiếp tục học lên, hơn hai năm sau liền thành bác sĩ phẫu thuật, cuộc sống của nàng ràng là mới bắt đầu, lại bị thực khốc liệt cướp mất.

      cố điều trị xảy ra liên quan gì đến nàng, nhưng đều bắt nàng gánh chịu, bởi vậy nàng bị thu hồi chức vụ bác sĩ, lý lịch của nàng liền có thêm vết nhơ, những người đó sợ nàng có ngày nổi danh nên nghĩ cách bôi đen nàng, các bệnh viện khác cũng dám lại mời nàng, bị khinh nhường nàng lại còn cách nào sống yên.

      Tứ giận sao? Đương nhiên là tức giận, nhưng thực cũng bởi vì ngươi tức giận mà có thể cải biến, nàng có bối cảnh, có chỗ dựa vững chắc, nhi viện có nhiều đứa trẻ như vậy, thể đem thời gian hao tổn cho mình nàng, cắn răng cái liền qua hai năm, nàng đổi nghề làm bác sĩ thú y.

      Nhưng do lời đồn đãi mà ai tín nhiệm nàng, động vật cũng .

      Viện trưởng sau khi nàng lớn lên có qua, nàng là bị tiểu cẩu đưa đến cửa nhi viện, để tại đại sảnh, nếu bởi vì nó, nàng tuyệt đối có khả năng được ở đây.

      Sau này nó liền ở trong nhi viện giữ nhà, cho đến chết .

      Nàng hồi tuy rằng hiểu được suy nghĩ của tiểu cẩu kia, nhưng cảm tình cùng có rất tốt, khi nó chết nàng còn vì thương tâm nên khóc trận.

      Cũng là theo khi đó bắt đầu nghiệm ra, cho dù có tâm có tiền ngươi có thểnuôi dưỡng sủng vật, có thể cho nó hết thảy, nhưng cách nào cho nó trường thọ, sinh ra chịu thiệt, chỉ mong trước khi chết được sống an ổn.

      Nhớ lại truyện cũ, cuối cùng nàng lại thành bác sĩ thú y, chết trước mặt nàng biết có bao nhiêu động vật, trước còn cảm thấy rất khó chịu nhưng lâu dần cũng trở thành thói quen.

      ràng nàng đều quen, ràng nàng đều chịu nhiều uỷ khuất, ràng nàng có thể khẳng định thực lực bản thân, giúp cho tình trạng của nhi viện còn khó khăn, còn tai họa, cũng chịu kích thích gì, nhưng thế nào vừa ngủ dậy liền trở thành cỗ thân thể này?

      Chủ nhân thực của khôi thân thể này đâu? Phải chăng hồn vía đến thế giới của nàng? Nếu các nàng là trao đổi thân thể, như vậy, tất cả trách nhiệm ở đây đều đặt vai nàng sao?

      Nàng nghĩ ra, cũng nghĩ nữa, nhi viện tuy rằng cũ nát, nhưng lại là nơi cho nàng hết thảy, viện trưởng già , thân thể cũng tốt, nàng hôm qua mới cùng đồng học hẹn thời gian để viện trưởng làm kiểm tra sức khoẻ, Đào Tử lúc trước còn gọi điện thoại cho nàng có việc muốn nàng hỗ trợ ý tưởng, A Quân muốn làm quân nhân, nàng phải giúp đỡ, tìm xem quan hệ, trong viện những đứa bé sơ sinh lại được đưa đến, nàng mua mấy hộp sữa bột còn chưa có đưa về...

      Trang Thư Tình nâng lên bàn tay áp trụ mắt, để thứ chất lỏng trong mắt chảy ra, vừa rời nàng liền nhận thấy, thí ra ở thế giới kia nàng có nhiều ràng buộc như vậy, nguyên lai, nàng buông xuống được nhiều như vậy.

      Nếu viện trưởng biết nàng chết, bà thấy khổ sở đến mức nào, chỉ mong, chỉ mong thân thể viện trưởng có thể khoẻ mạnh, cho dù nàng thể gánh hết trách nhiệm, cũng đừng vì nàng mà khóc.

      Nước mắt biểu cho yếu đuối, nàng phải mạnh mẽ lên.

      Hai tỷ đệ, từng người đều có suy nghĩ riêng, ở bên ngoài lại truyền đến nhiều tiếng bước chân.

      Trang Thư Hàn nghe tiếng bước chân liền biết người đến là ai, lập tức ngẩng đầu lên nhìn qua, ánh mắt của cùng ánh mắt giống như ánh mắt hung ác của sói con.

      Trang Thư Tình thấy thế liền hiểu , cảm xúc nhất thời thu lại, ánh mắt nhàn nhạt nhìn về phía cửa.

      Trong trí nhớ có hảo cảm gì với di nương cùng thứ muội này, trước mắt liền thấy hai người trước sau từ bên ngoài tới, vô tư như ở phòng của mình, thèm nhìn Trang Thư Hàn phẫn nộ, và cái người còn nằm giường, đầu bị thương.

      Thậm chí, mặt mày còn mang theo vẻ đắc ý, di nương là toàn cố kị, thứ muội cho dù tỏ vẻ ra bên ngoài nhưng trong mắt nàng cũng hề che giấu khoái ý.

      Dựa vào quy củ, Trang Thư Tình là con vợ cả, di nương và thứ muội đứng trước mặt nàng, chút địa vị cũng hề có, nhưng ở nhà lớn, mẫu thân sau khi qua đời nàng lại bị bức phải gọi người kia là nhị nương, gọi có thể, chỉ là cuộc sống càng thêm khó khăn.

      Ánh mắt của Trang Thư Tình tệ, cũng khéo léo, biết thể chịu thiệt thòi trước mắt, liền sửa lại xưng hô, nhưng dù nghĩ như vậy Trang Thư Tình cũng thể nào ra miệng.

      Nhìn kế nữ còn giống như trước kia vội vàng chào đón hành lễ, cũng gọi nàng 'đại tỷ', chỉ là bộ dáng mặn nhạt nhìn nàng, Trần Kiều Nương tức giận trong lòng, thấy trong phòng có người khác liền chộp lấy cái cốc bàn muốn chuẩn bị ném qua.

      thanh quá lớn của Trang Thư Tình liền truyền đến, "Ném chuẩn chút, trúng đầu càng tốt, tốt nhất là để hôm nay Trang gia xử lý chút tang , cũng để cho di nương thể cứ mãi nhắm mắt làm ngơ."

      Trần Kiều Nương sửng sốt, cái cốc trong tay giơ lên trong lúc nhất thời biết nên ném hay .

      Trang Thư Tình phải người để bản thân phải chịu thiệt, muốn da thịt phải chịu khổ, cũng để Trần Kiều Nương phải ngạc nhiên lâu, liền thay đổi khẩu khí : "Đầu ta vô cùng đau đớn, còn phải nhờ di nương mời đại phu đến phủ xem bệnh cho ta."

      "Muốn tìm đại phu?" Trần Kiều Nương nhất thời cảm thấy chính mình chiếm thế thượng phong , "Bất quá chỉ là chút thương tổn da thịt, như vậy phải mời đại phu đến xem, ngươi đúng là, tính cách của thiên kim tiểu thư cũng có?"

      đợi Trang Thư Tình trả lời, Trần Kiều Nương vận duy trì vẻ mặt ngoài cười nhưng trong cười, , "Ngươi nha, thiên kim tiểu thư, nương ngươi chết , tại bên trong nhà lớn ta là người làm chủ, muốn xem đại phu? Cầu xin ta, có thể ta cân nhắc, suy xét chút."

      "Ta vì sao phải cầu ngươi?" Trang Thư Tình vẻ mặt giả vờ kinh ngạc, người nào liếc mắt đều có thể nhìn ra nàng ta giả bộ, "Ta là đích nữ của Trang gia, nhà lớn tất cả ăn mặc chi phí đều là tiền bạc nương của ta năm đó mang đến, bạc ta dùng bất quá là của nương ta, có quan hệ gì với di nương sao?"
      Last edited: 6/5/15
      minhminhanhngoc, hargane187, Dinhloan72 others thích bài này.

    3. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      sao cứ gấp gđ cực phẩm thì chỉ muốn........:yoyo15:........:yoyo15:.........:yoyo15:.......,..ngàn lần như một........,:yoyo13:
      lananhtran51, cobevotam, banhmikhet3 others thích bài này.

    4. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 2: Di nương cùng thứ nữ



      Trần Kiều Nương làm sao có thể đem nha đầu chưa trưởng thành để ở trong mắt, nghe vậy liền cười lạnh, "Nương ngươi lúc còn sống có thể bảo vệ cho các ngươi, tại chết rồi, để lại hai người tỷ đệ các ngươi, lão gia cũng thích các ngươi, cho dù ngươi chết như thế nào? Ngươi chớ có chọc ta, khi ta tức giận, liền đem ngươi gả cho tên vô lại ở thành đông, hoặc là gã què thành tây, đến lúc đó ngươi có năng lực gì làm khó dễ được ta? Ta là muốn hỏi ngươi chút, hôm nay ai cho ngươi gan lớn như vậy, lại dám cùng ta chuyện?"

      "Di nương thực tính toán gả ta cho ra ngoài? Theo luật lệ đại chu, đồ cưới của nữ tử chỉ có nhi nữ có quyền kế thừa, những người khác động đó là phạm luật, tại Trang gia này hết thảy như thế nào di nương hẳn là người ràng nhất mới đúng, di nương đây là khi dễ tỷ đệ chúng ta sao? muốn đem đồ cưới của nương ta đưa cho nữ nhi của ngươi, cũng phải xem luật pháp có buông tha cho ngươi được , về phần di nương gả ta cho tên vô lại hay là gã què..."

      Trang Thư Tình cười đến xuân phong đẹp đẽ, "Nếu là phụ thân ném mặt mũi cần nữa, ta có sợ gì?"

      "Ngươi..." Trần Kiều Nương tức giận đến phát run, nghẹn họng nên lời.

      Trang Thư Đình thấy thế bước lên phía trước đỡ lấy nàng, nhìn về phía Trang Thư Tình ánh mắt ràng mang theo độc ác, lên lời lại thong thả thanh đều có cỗ khí chất của tiểu thư khuê các, "Tỷ tỷ, nương ta dù sao cũng là trưởng bối, ta mặc dù hiểu luật lệ đại chu, nhưng cũng biết thế nào là gia pháp của Trang gia, nếu là phụ thân cùng tổ mẫu biết được phạt ngươi"

      Trong trí nhớ của Trang Thư Tình, cho tới bây giờ nàng đều chỉ có thể ngưỡng vọng Trang Thư Đình.

      Nàng tính tình khiếp nhược (sợ hãi + nhu nhược), khi mẫu thân còn sống khi chỉ biết trốn phía sau mẫu thân, có mẫu thân che chở ngày, nàng còn là đại tiểu thư của Trang gia, ai cũng thể khi dễ được nàng, kể từ lúc mẫu thân qua đời hết thảy liền thay đổi, đại tiểu thư cao cao tại thượng bây giờ đến hạ nhân cũng bằng, mỗi ngày đều phải làm việc, ăn mặc cũng kham khổ, vì để đệ đệ bị ai đánh mắng, để có thể ăn no, tính tình cũng là càng thêm yếu đuối.

      Mà Trang Thư Đình lại như phượng hoàng trong bầy gà, trước kia đại nương quản gia, khắp nơi đều là quy củ, thậm chí người cũng cho có dù chỉ chút khuyết điểm, mà tại Trang Thư Đình sinh ra tốt, khí chất cũng so với thiên kim tiểu thư kia có chút nào thua kém, hơn nữa lại xinh đẹp như hoa, thiện lương dịu dàng, chưa đến năm tiếng tốt liền truyền khắp thị trấn, về sau tự nhiên có chỗ tốt để gả.

      Mà Trang Thư Tình đích nữ có khí độ của đích nữ, thứ nữ lại xuất sắc như thế, biết bao nhiêu người xấu sau lưng, tại Trang gia hai tỷ muội cũng là bị khi dễ, Trang Thư Tình nghe những lời này cũng chỉ có thể ảm đạm hao tổn tinh thần, nàng tranh giành?

      tại sinh hoạt của tỷ đệ các nàng đều được đầy đủ, bảo nàng có thể tranh như thế nào? Để hai tỷ đệ các nàng đói bụng mới là tốt nhất.

      Nếu là dĩ vãng, bị Trang Thư Đình như vậy chỉ trích, Trang Thư Tình đầu đều cúi xuống thấp gần như chạm đến đũng quần, thế nhưng hôm nay nàng lại cư nhiên dám chống lại tầm mắt của Trang Thư Đình, trong mắt như có vô số sóng ngầm mãnh liệt, Trang Thư Tình là người trong cuộc trông , nhưng nàng lại ràng, phương pháp của Trang Thư Đình bất quá là học từ mẫu thân khối thân thể này mà thôi.

      "Nếu là muội muội quá phận, vậy mời phụ thân cùng tổ mẫu tới phân phải trái như thế nào?”

      "..." Trang Thư Đình giật thót, nếu là có nàng , phụ thân cùng tổ mẫu như thế nào biết?

      "Hoặc là muội muội có thể chỉ điểm cho ta chút, vừa rồi trong lời có chỗ nào đúng, chẳng lẽ, luật lệ đại chu hướng luật phải quy định như vậy sao?"

      Trang Thư Đình lại bất động, luật pháp nàng quả hiểu, nhưng điều lệ này nàng như thế nào có thể biết!

      "Muội muội cũng được lý do, vậy liền nhờ muội muội thỉnh đại phu qua phủ." Trang Thư Tình khẽ vuốt thái dương, "Nếu là muội muội cũng cảm thấy khó xử, kia tỷ tỷ liền tự mình xuất phủ y quán xem đại phu ."

      " cần tỷ tỷ xuất phủ, muội muội nhất định đem đại phu mời đến, tỷ tỷ cứ yên tâm tĩnh dưỡng." Trang Thư Đình nhanh chóng đáp ứng, cũng biết này Trang Thư Tình là bị cái gì kích thích, nhìn cùng quá khứ tương phản như hai người, nương cái gì đều chiếm được lý, chẳng bằng trước cứ ứng phó cho xong rồi sau.

      Trang Thư Tình chậm rãi gật đầu, "Thư Tình giử nhị vị ở lại thêm nữa, di nương, muội muội xin cứ tự nhiên."

      Trần Kiều Nương cắn răng, nhưng cũng có phản bác lời nữ nhi, Thư Đình trước giờ đều có chủ ý, nàng nếu như như vậy tất nhiên là có đạo lý của nàng, chỉ cần ở bên quan sát là được rồi.

      Trang Thư Tình làm sao thấy được, nàng cũng cần biết mẹ con hai người hội tính toán cái gì, trước cứ chuẩn bị rời nơi này rồi tính sau, Trang gia đều phải nơi có thể ở lâu, phụ thân cho dù cặn bã cũng là cha ruột, lời phụ thân nghe chính là ngỗ nghịch, còn có vị tổ mẫu, nếu là như bị Trang Thư Đình giựt giây, thực đem nàng gả lung tung cho người ta, kia mới là làm cho người ta căm giận.

      Dẫm đạp lên người khác để thoát khỏi thống khổ của bản thân, chuyện như vậy nàng làm được.

      Cúi đầu nhìn về ánh mắt thể tin Trang Thư Hàn, Trang Thư Tình cười cười, vì đứa này, nàng tất yếu phải suy nghĩ cách để nhanh chóng ly khai nơi thị phi này.

      Trong lòng có hận phải chuyện xấu, nếu hận có thể thúc giục hướng về phía trước đó là chuyện tốt, còn nếu tâm trí bị hận ý chiếm giữ, cả đời này của bị phá hủy, theo như quan sát nàng cũng nhìn ra được hận ý của , giờ ở trong lòng Thư Hàn, lại có thể như vậy buống xuống, cũng là tốt .

      Thấy tỷ tỷ nhíu mày, Trang Thư Hàn trong lòng cái gì cũng đều có, sốt ruột hỏi, "Tỷ tỷ, có phải hay miệng vết thương lại đau ?"

      "Tỷ tỷ có việc gì." Trang Thư Tình nhanh chóng trả lời cảm thấy đứa này vì nàng bận tâm hao tổn tinh thần, nàng lại thể làm cái gì, "Tỷ tỷ chính là... Nhớ mẫu thân ."

      "Đệ cũng nhớ người." Trang Thư Hàn thào xong, "Nhưng mà đệ sắp còn nhớ mẫu thân trông như thế nào ..."

      Nàng nhớ , trong trí nhớ khuôn mặt kia rất ràng, mẫu thân khối thân thể này họ Đổng, khuê danh Uyển Như, là Đổng gia nữ nhi ở kinh đô, theo tằng tổ phụ lên triều làm quan mà chuyển đến, vị tổ phụ kia là đại quan nhất phẩm, là danh môn vọng tộc.

      Như vậy nữ nhi người ta, gia đình là cửa son nhà giàu, chính là chưởng gia nương tử, nhưng nghĩ đến vừa thấy cha nàng liền lầm cả đời, tại kinh đô xét khảo trong lúc vô ý gặp phải Trang Trạch Lương thi, nữ tử được gia đình bảo vệ, đơn thuần như giấy trắng, người còn lại là có tâm tiếp cận, vọng tưởng đặt lên phú quý của đổng gia.

      Đổng Uyển Như tuy rằng đơn thuần cũng ngu xuẩn, trong lòng rất ràng trong nhà tuyệt đối có khả năng nàng gả cho gia đình như Trang gia, lúc đó cũng biết lá gan từ đâu đến, thu thập đồ trang sức của chính mình mang theo tiền riêng nhiều năm theo Trang Trạch Lương trốn mất.

      Nguyên tưởng rằng chính mình được gặp được mối lương duyên cả đời, nghĩ đợi sau khi sinh hạ về nhà mẹ đẻ, chỉ cần thấy nàng hạnh phúc, cha mẹ định đồng ý, lại nào biết được vừa khi nàng liền hủy cả đời.

      Trang Trạch Lương dù chưa thành hôn, trong nhà từ đính hôn với biểu muội, đổng Uyển Như có khả năng làm thiếp, lúc đó liền nghĩ quay lại nhà mình, nhưng làm sao Trang Trạch Lương kia có thể bỏ qua miếng thịt béo này, cũng biết như thế nào thuyết phục biểu muội, cuối cùng chủ động đem vị trí chính thê nhường ra, Đổng Uyển Như liền nguyện gả cho Trang gia, sau khi thành thân năm lại thể thuận theo trượng phu nạp biểu muội kia làm thiếp, mà khi đó, nàng có thai.

      Lúc đó, nàng cũng cho rằng chính mình cần nhẫn nại mọi chuyện tốt, lại nghĩ rằng nhẫn nại này mới chỉ là bắt đầu.

      Sau đó Trang Thư Tình cần nghĩ đều có thể minh bạch chuyện gì xảy ra, từng là thiên kim tiểu thư cao cao tại thượng nàng làm sao có thể nhẫn nhịn, Trang Trạch Lương đó là người ham tươi mới, sao lại so được với cảm tình thanh mai trúc mã cùng biểu muội, biểu muội kia cơ bản phải là loại người dễ đối phó, từ thê trở thành thiếp, như thế nào có thể cam tâm.

      Đổng Uyển Như chính là đơn thuần nhưng ngu, tại bị Trang Trạch Lương đào hơn phân nửa tài sản sau cuối cùng cũng phản ứng kịp, kia là biết chính mình tự bản thân sai lầm, nhưng là, lúc ấy muộn.

      Bây giờ tình thế như vậy, nàng nếu hồi đổng gia chỉ là đem đến cho Đổng gia hổ thẹn, mẫu thân họ Đổng có cha mẹ sủng nàng, huynh trưởng bảo hộ nàng, đem Trang Trạch Lương trả giá đại giới, còn đôi nhi nữ nàng như thế nào?

      Bọn họ thủy chung là họ Trang, có nàng che chở, tuyệt đối xử tử tế với đứa của nàng.

      Chính là minh bạch điểm này, cũng là chặt đứt đường lui của nàng, chỉ có thể ở lại Trang gia ngày nào hay ngày nấy, cho đến khi dầu hết đèn tắt, vào năm trước hậm hực mà chết.

      Lúc đó, đổng Uyển Như ba mươi tuổi, nàng còn cách nào khác đành phải dứt bỏ hai đứa của nàng, trưởng nữ mười ba tuổi, ấu tử chín tuổi.

      Mất che chở của mẫu thân, cùng với năm trước so sánh, hai người cơ hồ muốn nhớ lại.

      Trang Thư Tình thở dài, này cũng phải cục diện tốt, cũng biết nàng có phải hay trời sinh có duyên với cha mẹ, chính là thay đổi cái xác cũng là nương chết cha thương.

      Cúi đầu nhìn về phía đứa xuất thần, Trang Thư Tình lại thở dài, nhìn cổ áo chẳng biết lúc nào mở ra, theo bản năng liền sửa sang lại cho , mới vừa rồi nguyên bản còn ngẩn người liền mạnh mẽ nhảy lên, thanh hô đau kia tuy rằng bị áp ở trong miệng, nhưng vẫn lọt vào trong tai.

      Trang Thư Tình nhất thời trầm mặt, "Lại đây."

      "Tỷ tỷ..."

      "Còn nghĩ giấu giếm ta sao?"

      Trang Thư Hàn cắn môi, chần chờ đến gần, cảm thấy tỷ tỷ từ khi ngủ say hai ngày hai đêm, liền trở nên giống trước đây, ít nhất trước kia tỷ tỷ tuyệt như vậy hung dữ, cũng cùng nữ nhân kia tranh luận, đem người chọc cho tức giận rời .

      Bất quá tỷ tỷ như vậy tốt, tốt.

      Trang Thư Tình nâng tay cởi bỏ cổ áo của , tại cổ áo phía dưới chút liền có thể thấy được vết thương che kín.

      Run run tay cầm quần áo mở ra, Trang Thư Hàn muốn ngăn trở, lại bị nàng liếc mắt trừng cho dám phát ra tiếng động.

      Nhìn thân thể gầy yếu non nớt cơ hồ chỉ còn da bọc xương, dấu vết trước ngực xanh xanh tím tím đâm vào trong mắt đến phát đau, mũi lên chua xót.

      Nàng gặp qua những lão nhân được đối xử tử tế, gặp qua những nữ tử bị chồng bạo ngược đánh cho vết thương đầy người, cũng gặp qua rất nhiều động vật bị ngược đãi, cảm thụ kia đều có khắc sâu như tại.

      Có lẽ là bởi vì còn quá , lại rất hiểu chuyện, có lẽ, là cảm xúc của cơ thể này lưu lại.

      Ngược lại nghĩ đến trong trí nhớ tự bản thân, tiểu thân thể này cũng là có rất nhiều loại vết thương như vậy, xót xa biến thành phẫn nộ.

      Nữ tử cổ đại đều trọng danh tiết, người chính là cái vết thương đều khó gả cho người trong sạch, nếu là vết thương là đến từ di nương cũng liền thôi, như chỉ như thế...

      Đúng vậy, vết thương của nàng là tổ mẫu tự tay đánh, danh nghĩa là dạy giỗ.

      Trang Thư Hàn này thân thương cũng phải là từ những người khác, là từ phụ thân của , người đọc sách hơn thánh hiền mười năm, tại cũng có thanh danh bên ngoài, Trang Trạch Lương.
      Last edited: 22/2/15
      minhminhanhngoc, Hale205, hargane18767 others thích bài này.

    5. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 3: Hưng sư vấn tội


      Trần Kiều Nương biết được lợi hại trong việc này, trừ khi là ở những nơi người khác để ý tới bồi thêm người nàng mấy vết thương, chứ khi ở bên ngoài động tay động chân với các nàng, nhưng là mỗi lần tỷ đệ bọn họ bị phạt, ở phía sau gây sóng gió tất nhiên là nàng.

      Kia hai mẹ con bọ họ chiếm được tiện nghi của nàng ở nơi này, tất nhiên đến trước mặt tổ mẫu này nọ về tỷ đệ nàng, nàng biết chính mình trước hết hẳn là nghĩ cách đối phó với việc này, nhưng ánh mắt thế nào đều dời mắt khỏi lên vết thương.

      thể tiếp tục ngây người, thể tiếp tục ngây người nữa, nếu Trang Trạch Lương ngày nào đó xuống tay dứt khoát đem Thư Hàn đánh đến...

      Trang Thư Hàn mặt hơi có chút hồng lộ ra, nam nữ bảy tuổi bất đồng tịch, ngực che dậy ở trước mặt tỷ tỷ rất được tự nhiên, trông tỷ tỷ như thất thần, vội cầm quần áo lung tung mặc vào, bưng cháo đưa đến trước mặt tỷ tỷ, nuốt nước miếng cái : "Tỷ tỷ, cháo sắp lạnh rồi, ngươi trước ăn ."

      chưa dứt lời, Trang Thư Tình liền cảm thấy đói lả, xem Thư Hàn trong mắt đều rơi vào trong chén nhanh muốn giải quyết hết cháo, nhưng còn làm bộ như chính mình điểm cũng muốn, nàng cũng cái gì, tiếp nhận cái chén cúi đầu ăn từng ngụm từng ngụm , hơi uống hết nửa bát liền dừng lại, đưa chén trở về, "Tỷ tỷ ăn no rồi, ngươi ăn ."

      Trang Thư Hàn lắc đầu, "Tỷ tỷ bị thương, cần phải ăn nhiều chút, ta đói bụng."

      "Ta đều nghe được cái bụng trống rỗng của ngươi kêu như bày thành kế (*), thanh lớn như vậy sợ ngoài cửa còn có thể nghe thấy, còn đói bụng, mau ăn."

      (*) thành kế: bạn nào chưa biết vào đây đọc: http://vietnamese.cri.cn/chinaabc/chapter16/chapter160508.htm

      Trang Thư Hàn sờ sờ lỗ tai cúi đầu, bị tỷ tỷ nhận ra mình dối có chút ngượng ngùng, nhưng thái độ lại kiên quyết, tỷ tỷ mới ăn nửa bát làm sao có thể no, chính là an ủi , muốn để ăn .

      "Nghe lời, mau ăn , tỷ tỷ có chuyện muốn cùng ngươi ."

      "Tỷ tỷ..."

      "Tỷ tỷ tính toán rời Trang gia, ngươi có muốn cùng tỷ tỷ?"

      Trang Thư Hàn mạnh mẽ ngẩng đầu lên, động tác rất mạnh, đầu liền có chút choáng váng, lúc này căn bản cũng cố hơn được nữa, nếu vì tỷ tỷ, sớm rời Trang gia , chính là ở bên ngoài xin cơm, cũng so với Trang gia tốt hơn.

      Ở bên ngoài chính mình có thể tự do tự tại, ở Trang gia, quan hệ huyết thống này khiến sống cũng dễ chịu, thà là cần, tình nguyện chết ở bên ngoài, cũng muốn ở Trang gia chịu người khi dễ.

      "Tỷ tỷ... quyết định ?"

      "Ân." Trang Thư Tình đau lòng sờ mặt đứa , " ly khai, hai tỷ đệ chúng ta cả đời này đều khó có thể sống."

      "Nhưng mà, lúc trước tỷ tỷ cũng nghĩ như vậy..."

      Trong trí nhớ có lần Trang Thư Hàn với tỷ tỷ muốn thỉnh bên ngoại tổ phụ làm chủ cho , Trang Thư Tình sống chết khuyên cần làm như vậy, lại Trang gia tốt nhưng cũng là nhà của bọn họ, bọn họ có lựa chọn, rời Trang gia chừng chết ở bên đường, nhìn thái độ kiên quyết của tỷ tỷ, Trang Thư Hàn mới thể khoá chặt tâm tư.

      tại nàng thể phủ nhận lo lắng của nàng bây giờ, bởi nàng còn là Trang Thư Tình lúc trước, nàng là người đại hai mươi tám tuổi, đương nhiên vì bọn họ mà suy nghĩ.

      Cầm chén mạnh mẽ nhét vào trong tay Trang Thư Hàn, Trang Thư Tình giọng : " cần lo tỷ tỷ lúc trước nghĩ như thế nào, tại tỷ suy nghĩ cẩn thận, mau ăn cháo , hồi nữa tổ mẫu khẳng định đến xem chúng ta, ngươi có khí lực làm sao chiếu cố tỷ tỷ."

      Trang Thư Hàn cho dù tâm tư sớm trưởng thành nhưng sao cũng chỉ mới mười tuổi, vừa nghe tỷ tỷ muốn hỗ trợ cũng có nghĩ nhiều, liền cầm bát cháo lên uống, cho đến khi còn giọt bên trong mới đặt chén xuống.

      Trang Thư Tình còn lo lắng đem bát liếm lần, cũng may có mẫu thân xuất thân là thiên kim tiểu thư, nên đem giáo dưỡng rất tốt.

      "Đúng rồi tỷ tỷ, thành kế là có ý tứ gì?"

      Trang Thư Tình cười, cũng nghĩ ngợi lung tung, đem chuyện về thành kế này kể cho lần.

      "Hừ, nếu là ta còn lâu mới mắc mưu, nào lại có đạo lý dám công thành liền đem quân rút lui, mặc dù phá thành cũng nên đem toàn quân rút , mười vạn binh mã sợ trúng kế dám tiến công, vậy sao thể vây thành? Cắt đứt nguồn nước, lại chặt đứt lương thảo, có phải hay chưa đến mười ngày nửa tháng liền còn có thể cầm cự được?"

      Trang Thư Tình nghe được giật mình trong nháy mắt, này là đứa mười tuổi?

      Trong trí nhớ, Trang Trạch Lương trừ bỏ cung cấp chút tinh trùng sinh ra hai tỷ đệ bọn họ, cũng có dạy bọn họ cái gì, còn bọn mẫu thân xuất thân thiên kim tiểu thư kia đều dạy bọn họ đối xử bình đẳng, bốn tuổi liền cho bọn tự mình học hỏi.

      Nàng nhớ rằng, từ lúc nàng có thể nhận thức được nàng chưa từng được cầu phải học tập, nguyên lai, nàng đối với phương diện này cũng có hứng thú, nương dạy nàng liền học, khi thấy đệ đệ học hành vất vả, chủ động đến phòng bếp làm điểm tâm ngon đưa qua cho đệ đệ.

      Nên nàng cũng biết đứa này học tập tốt như vậy.

      Bị tỷ tỷ nhìn, Trang Thư Hàn liền thay đổi dáng ngồi, hỏi, "Tỷ tỷ, ta có phải hay sai điều gì rồi?"

      ", có, tỷ tỷ chính là nghĩ tới Thư Hàn có thể nghĩ đến xa như vậy." Trang Thư Tình phục hồi tinh thần lại lắc đầu liên tục, mang theo chút hưng phấn, đứa này thông minh như vậy, nếu dạy tốt chính là tiền đồ rộng mở?

      Mẫu thân lúc đó dạy được nghiêm cẩn như vậy, cũng là ngóng trông có thể có tiền đồ , chỉ cần có tiền đồ, nàng mới có mặt lại về nhà mẹ đẻ.

      Đáng tiếc, nàng thể đợi đến lúc đó.

      "Chờ rời Trang gia, tỷ tỷ đưa ngươi học đường đọc sách."

      Trang Thư Hàn nhãn tình sáng lên, chợt lại ảm đạm xuống dưới, đương nhiên muốn học đường, nhưng tình huống tại bọn ...

      Trang Thư Tình sờ sờ đầu của , đứa này như vậy, nên có nhiều suy nghĩ như vậy, những suy nghĩ này vốn nên là chuyện của người lớn, "Yên tâm, tại đệ còn có tỷ."

      Được tỷ tỷ ủng hộ, Trang Thư Hàn cảm thấy rối rắm cực kỳ, vụng trộm nghĩ, nếu tỷ tỷ có thể mực như vậy tốt rồi.

      Đánh lẽ vừa rồi nàng tại nơi này chiếm được tiện nghi của mẹ con hai người kia cũng nên có chuẩn bị, Trang Thư Tình nheo lại mắt nghĩ nghĩ, ghé sát vào tai đệ đệ giọng : " tìm ngọc bội của mẫu thân đem ra, hồi nếu tổ mẫu ở đây đệ cần chống đối nàng, đợi tỷ tỷ giả bộ bất tỉnh rồi ngươi mới hành động, cần phải gì cả, liền cầm cái chổi đuổi người, sau đó cõng tỷ tỷ tìm đại phu, nơi nào có y quán đệ biết chứ?"

      Trang Thư Hàn dùng sức gật đầu, tay nắm chặt, "Ta thấy mẫu thân mời Cao đại phu đến chẩn bệnh, ta theo lấy thuốc, hồi xuân đường là nhà của , nương qua, là người tốt."

      "Tốt lắm, chúng ta phải hồi xuân đường." Trang Thư Tình trong đầu nhanh xoay chuyển, Trang Trạch Lương dựa vào thê tử mà lên, lúc trước cũng dư giả, tuy tại cũng có thể xem như người giàu có, nhưng chưa hẳn dám náo đến hồi xuân đường.

      Trong trí nhớ Cao đại phu mặc dù có từ tâm, nhưng nhìn tỷ đệ bọn họ hai người bộ dạng chật vật cũng phải mềm lòng, dù sao phía trước lúc gặp nhau bọn họ cũng phải là thảm cảnh như vậy, chỉ cần hành động cứng rắn, nàng liền có biện pháp ra khỏi cửa của Trang gia.

      Vài chủ tử của Trang gia đều biết đến bộ dạng này của tỷ đệ bọn họ thể xuất môn cho người ta nhìn thấy, bình thường cũng cho bọn ra ngoài, lúc này, nên phải để bọn học trả giá đại giới chút, đem bọn họ dọa, bọn họ còn khi dễ tỷ đệ các nàng, nhìn cánh tay cùng cẳng chần gầy yếu của hai người, mạnh tay có nửa điểm phần thắng.

      "Còn có thể cõng được tỷ tỷ sao?"

      "Cõng được" Trang Thư Hàn cắn răng, "Tỷ tỷ gầy rất nhiều."

      Đâu chỉ là gầy, là bị người ép buộc chết, Trang gia, đúng là có đủ lương tâm.

      "Tỷ tỷ, chúng ta đâu? Phải kinh thành tìm đến ngoại tổ sao?"

      ", chúng ta trở về dòng họ."

      "Trở về dòng họ? Vì sao? Vậy phải..."

      "Ngươi cho là tỷ tỷ là đem hai tỷ đệ chúng ta tỷ đưa vào hang sói? Tỷ tỷ cũng ngốc."

      Trang Thư Tình sờ sờ miệng vết thương đầu, đầu liền bị trận co rút đau đớn, nhưng cũng bởi vì đau đớn này khiến cho đầu óc của nàng cực kì bình tĩnh, "Trang Trạch Lương từ khi giàu có trở về Khê Thủy Trấn, càng cần phải dẫn đệ tử trong tộc ra ngoài, chưa vì tộc làm chuyện gì, dù có đệ tử trong dòng họ đến tìm cũng cực kì lãnh đạm, qua loa đuổi , người trong dòng họ đối với liền có cảm tình, Thư Hàn, ngươi về sau nhất định có tiền đồ, nên là vì tương lai của ngươi, ta cũng muốn chặt đứt tầng quan hệ này, cho có cơ hội chèn ép lên đầu ngươi, lấy danh nghĩa phụ thân chi phối cuộc sống của ngươi, xứng."

      Trang Thư Hàn rốt cuộc chỉ có mười tuổi, chưa từng suy nghĩ cẩn thận, nghe được tỷ tỷ như vậy cũng cảm thấy có sai, nếu ngày kia làm quan, vậy cha chính là quan lão gia? được, nhất định được.

      "Được, chúng ta..." Lời còn chưa dứt, bên ngoài liền truyền đến tiếng vang, Trang Thư Hàn nhanh chóng nhìn tỷ tỷ đưa mắt liếc nhìn, nhìn thấy tỷ tỷ đối gật đầu, vội đứng dậy đem ngọc bội giấu ở tầng thấp nhất của ngăn tủ đưa ra bên người giấu , sau đó giống như tiểu hầu tử linh hoạt ngồi trở lại bên giường tỷ tỷ.

      Vừa ngồi xuống, liền có mấy người nối đuôi nhau vào.

      ở đằng trước là lão thái thái thân vải bồi đế màu tím mang đôi giày mới tinh, đầu đội khăn trùm cùng màu, chính giữa đính viên trân châu chỉ có thể xem như trung đẳng, nhưng là bị màu tím đồng đều cực kì thu hút, mắt sếch môi mỏng, chỉ liếc mắt nhìn liền cảm thấy khắc bạc tốt để sống chung.

      thực tế, Trang lão thái thái là có tiếng tốt, có hảo nhi tử mệnh tốt, mặc dù có thể có công danh, nhưng cũng có thân phận cử nhân, thấy huyện lão gia cũng cần quỳ lạy, còn câu được thiên kim đại tiểu thư, mang đến tiền tài cho gia đình bé như , người ta chẳng những chuyển ra khỏi Khê Thủy Trấn, mà tại cái huyện này cũng có vài mặt tiền cửa hiệu, ngày qua ngày dư dả , còn dưỡng ra Trang Trạch Lương thân hào hoa, chỉ cần ra bên ngoài liền được mấy tiểu nương người ta xem trọng.

      Trang Thư Tình cười lạnh, nếu phải sinh ra có gương mặt tốt, lại há có thể làm mẫu thân ngốc nghếch kia của nàng động tâm, thậm chí chi còn liều lĩnh.

      Lão thái thái từ cao nhìn xuống người nằm giường, thanh lãnh ngạnh, "Câm rồi à?"

      Trang Thư Tình nghe thấy, mặn nhạt ở giường hành lễ, "Cháu thỉnh an tổ mẫu."

      Trang Thư Hàn đồng thời khom người làm lễ.

      Lễ tiết thể soi mói, nhưng thái độ kia giống như đối với tổ mẫu, Trang lão thái thái trong lòng tức giận, càng cảm thấy được hai người này được thành tâm.

      Trang Thư Đình vô thanh vô tức chuyển cái ghế dựa đem tới phía sau lão thái thái, lại tự nhiên đỡ nàng ngồi xuống.

      Đem hai người so sánh, lão thái thái từ đáy lòng cảm thấy hai tỷ đệ này mọi thứ bằng.

      Hiền lành vỗ tay Trang Thư Đình, lão thái thái vừa quay đầu vẻ mặt liền lạnh xuống, "Nghe ngươi làm cho Trần di nương tức giận đến khóc? Nàng tuy rằng thân phận là di nương, nhưng tốt xấu vẫn trưởng bối, của ngươi thế nào đầu óc hồi bị thương đến biết tôn ti trật tự gì sao?"

      "Nguyên lai tổ mẫu cũng biết cháu bị thương ở đầu." biết, ngươi lại có thể làm gì? Có đến đem mắt liếc nhìn qua sao? Có hỏi qua tiếng sao? tại lại bởi vì mẹ con hai người kia này nọ liền đến hưng sư vấn tội, đúng là tổ mẫu tốt!

      Trang Thư Tình cảm thấy tình thương như vậy đáng giá thà rằng cần, càng cảm thấy kiên định với quyết định của mình, Trang gia như vậy, thể ở lại.

      đợi lão thái thái chuyện, Trang Thư Tình ngược lại nhìn về phía Trang Thư Đình, "Muội muội ở trước mặt tổ mẫu vì tỷ đệ chúng ta tốt, biết muội muội có giữ lời?"

      tốt? Lão thái thái hiểu nhìn về phía Trang Thư Đình, "Ngươi đáp ứng nàng cái gì?"
      Last edited: 7/6/16
      minhminhanhngoc, Hale205, hargane18767 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :