1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ác ma cục cưng: Chọc mẹ ta thử xem - Bát Bảo Đường (12) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Ác ma cục cưng: Chọc mẹ ta thử xem
      Tác giả: Bát Bảo Đường

      Editor :Jesscica

      Thể loại: đại, ngôn tình
      Nguồn convert:http://tuyetbangnhi.wordpress.com/

      Độ dài: Vừa đọc vừa edit nên biết.

      Lịch post : tùy cơ hội thôi...

      Giới Thiệu
      "Người đàn ông này tuyệt đối là có gen thuần khiết nhất, nhất định tạo ra cái cục cưng hoàn mỹ.”

      Đêm đen, vươn năm ngón tay vỗ về dưới thân người đàn ông, cười quyến rũ đến cực điểm.

      lần triền miên, thuận lợi trộm tiểu nòng nọc của người đàn ông hoàn mỹ.. .

      Năm năm sau gặp lại, đúng là lấy trường hợp như vậy, tinh, là hoa tâm đại thiếu, con trai của nàng là hoa tâm cải đỏ.( hoa tâm cải đỏ là cái gì vậy, ai chỉ ta với...)

      đại nam nhân, cái cải đỏ đầu, thưởng thức tinh giống nhau nữ nhân\​

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 1: Kế hoạch trộm con


      Trong phòng tổng thống của khách sạn Năm sao Bạch kim, thoang thoảng cỗ mùi hương kỳ quái. gường Lisa là cái áo sơmi màu đen của đàn ông, áo choàng dày hình chữ đại.

      Ánh đèn mờ nhạt toả khắp căn phòng, người đàn ông kia tuấn mỹ như thần, ngũ quan thâm thuý sắc như đao tước tinh sảo, khiến cho người nhìn thoát khỏi có chút say mê, hơn nữa còn có được chiều cao 1m9 hoàn mỹ.

      Đứng ở trước giường, Hạ An Thiển vươn năm ngón tay , nhàng xoa ngực người đàn ông, mở nút thắt còn lại, đồng thời cởi ra quần dài của , vừa lòng đánh giá phần tam giác hoàn mỹ kia.

      tắt ánh đèn, nhàng mà nằm bên người đàn ông, vỗ về hết thảy hoàn mỹ của , cúi xuống đầu nhân : ” Người đàn ông hoàn mỹ như thế, nhất định là có gen hoàn mỹ nhất, nhất định tạo ra cục cưng hoàn mỹ!”

      Nghĩ đến đây, vừa lòng gật đầu, vui sướng tràn ngập trong lòng. Nghĩ sớm môi đỏ mọng là thuốc tốt. Ngồi dậy, cởi bỏ áo sơmi trắng người chính mình, còn có váy ngắn. Cúi xuống thân, hôn lên môi người đàn ông kia…

      Quả nhiên trong chốc lát, môi người đàn ông kia có phản ứng, hơn nữa cánh tay đột nhiên nắm trụ thắt lưng của , xoay người đem nàng đặt ở dưới thân, cúi đầu rủa tiếng: “Chết tiệt, mình vừa mới cư nhiên lại ngủ!”

      quan hệ, tại phải tỉnh sao?”

      Hạ An lạnh nhạt đáp lại, hai tay ôm lấy cổ của , nhiệt tình mà lại bá đạo giữ lấy môi của . “Bảo bối, em là dễ làm tôi tức giận…”

      “Ân…” Hạ An Thiển cúi đầu đáp lại. Người đàn ông nghe được tiếng than của , cả người lại tràn ngập dục vọng. này, rốt cục muốn chơi trò đồng dạng cùng những khác!

      Hai người ở giường lớn, hết sức triền miên, quay cuồng! Tiếng hít thở dồn dập tràn ngập toàn bộ phòng ngủ, khí ái muội làm mùi thuốc kỳ quái bỗng chốc tan biến, hai người điên cuồng triền miên.

      Nhìn thấy giường trắng là vết hoa màu đỏ tươi, người đàn ông khiếp sợ nhìn : “ là xử nữ?”

      tốt sao?”

      “Tốt!”

      “Vậy tiếp tục…” Vì bảo đảm vạn vô nhất thất (mọi chuyện đều diễn ra), cho nên cùng trằn trọc ở giường, lần lại lần triền miên, mãi cho đến khi hai người đều mệt mỏi nằm xuống.

      Hạ An Thiển lúc này mới chậm rãi ngồi dậy, nhanh chóng mặc xong quần áo, nhìn thoáng qua nam nhân bên cạnh, cười cực kỳ quyến rũ.

      Nhấc chân thong thả rời khỏi phòng tổng thống, đem cái điện thoại di động ra bấm máy: “Đến khách sạn đón ta!”

      “My God! Hạ An Thiển, cậu thành công ?”

      Bên trong di động phát ra là tiếng kêu đầy hưng phấn của , này chính là bạn tốt của Hạ An Thiển —— An Khả Nhi.

      tháng trước, Hạ An Thiển cùng An Khả Nhi cùng nhau trở lại **, bày ra trận kế hoạch trộm con này, mà người đàn ông nằm ở giường kia chính là người có gen hoàn mỹ được chọn.

      Cho nên trộm tiểu nòng nọc của , muốn tạo ra cái cục cưng hoàn mỹ.


      ---Hết chương 1---
      Chương 2: tinh chính là


      Năm năm sau.

      Lãnh thị, tầng 33, văn phòng tổng giám đốc của tập đoàn Lãnh thị.

      Lãnh Quân Dục như pho tượng đứng ở cửa sổ nhìn xuống số tiền lớn rơi đầy mặt đất, tay cầm cốc trà nội tử hồng sắc của Lafite 92 năm, tản ra cỗ mùi hương thuần khiết.

      hai tròng mắt chim ưng gắt gao khóa bản kế hoạch mặt bàn, con ngươi u tối màu lam như động sâu, chỉ cần liếc mắt cái, cũng có thể hoàn toàn trầm luân trong đó.

      đạo tiếng chuông dễ nghe phá vỡ bầu khí hít thở thông này, Lãnh Quân Dục nhấc di động, thanh lạnh như băng : “.”

      “Điện hạ, người phụ nữ lần trước người muốn hôm nay ở bar Billy bán đấu giá đêm đầu. Người muốn chúng ta tự mình động thủ sao?” Trợ lý Lãnh Quân Dục A Ben bẩm báo lại chi tiết.

      Khuôn mặt Lãnh Quân Dục khẽ tối sầm lại, hai tròng mắt nhìn về phía bầu trời xanh thẳm, con ngươi u lam xẹt qua chút tinh quang.

      Bỗng nhiên bạc môi khẽ chuyển động: “Tối hôm nay hành trình toàn bộ hủy bỏ, người phụ nữ này tôi định rồi.”

      A Ben hơi hơi chấn kinh chút, cái dạng nữ nhân nào cư nhiên có thể làm cho điện hạ điên cuồng như thế.

      khó hiểu! Chẳng lẽ liền bởi vì là đêm đầu? Cho dù nhìn chung toàn thế giới có quá ít, điện hạ cũng thiếu a.

      Lãnh Quân Dục nghe A Ben bên kia có đáp lại, 'Ừ' tiếng: “Như thế nào? Có ý kiến sao?”

      … Tôi lập tức xuống lo liệu!” A Ben cảm giác được hờn giận của , lập tức lấy lòng .

      Thanh của chưa dứt, Lãnh Quân Dục liền ngừng lại chút cúp điện thoại.

      A Ben hé ra khuôn mặt khóc tang, nếu cứ đà này hết thảy những Vương phi biết (ý chỉ nữ nhân say mê ca ca), da biết vừa muốn dày lên mấy tầng. Ai, có biện pháp, ai kêu điện hạ suất khí luôn làm cho phụ nữ điên cuồng làm gì.

      … …

      Đêm chậm rãi tạo nên màn che, thành thị chậm rãi tiến vào trạng thái im lặng, nhưng mà bar Billy lại như cũ ngọn đèn ánh sáng ngọc, nhảy múa mừng cảnh thái bình.

      chiếc Maybach Zeppelin màu đen đứng ở bãi đỗ xe của bar Billy.

      A Ben mở cửa xe, đôi giày da chất lượng sáng loáng lượng bước xuống, theo xuống là hai chân thon dài, người đàn ông hoàn mỹ này liền giống như pho tượng Hy Lạp, đứng ở cửa khiến cho những người phụ nữ đến nơi đây hét ầm lên.

      Người đàn ông này chính là làm cho nữ nhân điên cuồng muốn sở hữu-Lãnh Quân Dục. Phong lưu kềm chế được, suất khí mười phần, hơn nữa khí tràng cường đại đến cho ngươi hít thở thông.

      Lãnh Quân Dục ở dưới mười mấy vệ sĩ bảo vệ vào bar Billy, ngồi xuống chỗ ngồi VIP, phía dưới là sân nhảy.

      Vũ đài là vài người phụ nữ so với tinh còn muốn đẹp hơn vài phần, có kỹ thuật nhảy nóng bỏng.

      Ngay tại nơi Lãnh Quân Dục tiến vào đến 10 phút, vài tên vệ sĩ lại bảo hộ cái tiểu nam hài bốn tuổi vào, tiểu nam hài mặc âu phục màu đen, áo sơmi trắng, đưa theo cái đầu đáng .

      Tiểu nam hài nhìn đến Lãnh Quân Dục dùng ánh mắt lộ vẻ kỳ quái đánh giá chính mình, xả ra cái tươi cười làm người ta chết đền mạng: “Cháu bộ dạng rất suất sao? Thế cho nên chú xem đến trợn mắt há mồm !”

      Lãnh Quân Dục ánh mắt sắc bén đưa qua đánh giá tiểu nam hài lần nữa, khinh thường quay đầu nhìn lên vũ đài.

      Tiểu nam hài vừa thấy vậy liền bĩu môi, thập phần khó chịu, cởi bỏ âu phục màu đen ném vào trong tay đám vệ sĩ, đến bên cạch ghé dựa Lãnh Quân Dục ngồi xuống, đồng thời bá đạo với : ” tinh này là của ta!”

      ---Hết chương 2---
      Chương 3: Bị hôn cái

      Lãnh Quân Dục nghe lời tiểu nam hài bốn tuổi xong, khóe miệng cười đến run lên. Phía sau , vệ sĩ, A Ben đồng dạng rùng mình.

      Tiểu nam hài nhìn cười đến bộ dạng điên cuồng, tuyệt sốt ruột, hai chân nhếch lên, đạm mạc lỗ mãng câu: “Tôi muốn phụ nữ, ai cũng đều có tư cách cướp !”

      Lông mày Lãnh Quân Dục hơi nhíu, đứa bốn tuổi cư nhiên cùng tranh nữ nhân, hơn nữa khẩu xuất (lời ) ngông cuồng như thế, người cúi xuống chút, bỗng nhiên châm chọc : “Cậu bé, xem cháu cũng chưa trưởng thành, trăm ngàn cần học người khác chơi đùa với phụ nữ, các này cũng có sữa cho cháu a!”

      Cải đỏ đầu bốn tuổi kia vừa nghe, hai mắt trợn to, tức giận đến tay bé gắt gao niết cùng chỗ.

      Bỗng nhiên cái “ba” tập kích đột nhiên mặt Lãnh Quân Dục, “Oa, con ruồi lớn!”

      Đánh xong cầm xuống dưới, thổi thổi bàn tay, đáng nhìn mặt bộ sắp vặn vẹo, đỉnh đầu Lãnh Quân Dục cơ hồ muốn bốc khói, “Chú đẹp trai, Đồng Đồng giúp chú đánh ruồi bọ, nhớ phải cám ơn a!”

      Lãnh Quân Dục đem tiểu nam hài ôm lấy, đem tức giận nén xuống: “Ân, Đồng Đồng quả nhiên rất gia giáo!” xong phen ôm thân thể bé trong lòng chính mình .

      Vệ sĩ vừa mới hộ tống Đồng Đồng tới, sắc mặt rùng mình, muốn lên phía trước, lập tức phất phất tay, vệ sĩ lúc này mới chậm rãi lui ra.

      Lãnh Quân Dục lúc này, kỳ quái ừ tiếng, “Ân? Đồng Đồng, vệ sĩ của cháu là muốn như thế nào? Hử?”

      “Chú đẹp trai, vệ sĩ của cháu hiểu chuyện, cho nên chú cũng đừng để bụng! Thưởng cho chú cái hôn, ngoan, coi như chuyện gì cũng xảy ra ha!” Đồng cười giống như vật vô hại, đồng thời 'bẹp' tiếng, ở mặt Lãnh Quân Dục hôn cái.

      A…

      tiếng kêu thống khổ thảm thiết tựa hồ muốn theo trong cổ họng của phát ra, cố gắng giảm áp lực, mặt đều bắt đầu run rẩy, đem Đồng Đồng nặng nề mà đặt ở ghế , đứng lên bước hướng toilet.

      Nhìn đến bộ dạng Lãnh Quân Dục thống khổ, Đồng Đồng cơ hồ muốn điên cuồng vỗ mặt bàn cười to. Sau đó vũ đài, tinh kia giống với nữ nhân đột nhiên trừng mắt nhìn với , biểu tình lập tức thay đổi.

      Chạy vội tới toilet Lãnh Quân Dục điên cuồng dùng nước tẩy rửa mặt mình, đồng thời ngừng nôn khan, mi tức giận đến phát run. Đứng ở phía sau , A Ben thống khổ cực kỳ, hoàn toàn ngờ có đứa như vậy.

      Toàn thế giới mọi người cơ hồ đều Lãnh Quân Dục khiết phích thập phần nghiêm trọng, vừa rồi ôm kia tiểu nam hài muốn đủ áp lực, lại ngờ, đứa kia cư nhiên dám hôn !

      Trải qua hơn mười lần cọ rửa, Lãnh Quân Dục cơ hồ biến mặt mình đều lau đỏ bừng, thế này mới bỏ qua. ngẩng đầu nhìn khuôn mặt tuấn mỹ trong gương biến thành như vậy, tức giận đấm cái quyền đánh vào mặt thủy tinh. Nhất thời gương liền vỡ từng mảnh, Lãnh Quân Dục bộ dáng tức giận lờ mờ.

      A Ben nhìn, cơ hồ rùng mình cái. Điện hạ lần này hình như bị chọc giận rồi!


      ---Hết chương 3---

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 4: Thiêu tiền bán đấu giá


      “A Ben, điều tra cho tôi tiểu hài tử kêu Đồng Đồng kia là con cái nhà ai, điều tra ra, đem nhà san bằng cho tôi!” Lãnh Quân Dục tức giận đến cổ họng cũng bị lạc điệu.

      "Đúng là…”

      Lãnh Quân Dục khi trở lại chỗ ngồi, uống hơn ly hồng rượu, có chút cảnh giác muốn đẩy ra, tưởng muốn cự tuyệt, kết quả Đồng Đồng lại ngăn cản, đẩy tay ra, “Chú đẹp trai, Đồng Đồng hảo ý, chú lĩnh đâu!”

      cần, ta thích uống rượu!” Lãnh Quân Dục mắt nghi hoặc đánh giá ly rượu kia, sợ ly rượu kia có cái gì.

      Đứng ở phía sau vệ sĩ đột nhiên tiến lên ở bên tai của vài tiếng, Đồng Đồng nhìn lập tức : “Chú có vệ sĩ nhìn chằm chằm, hơn nữa bọn họ đều thành vấn đề, chú còn dám uống sao? Chú đẹp trai…”

      Khi Đồng Đồng cắn ba chữ “Chú đẹp trai”, thập phần kỳ quái. Hơn nữa dường như gặp quỷ, nam hài này cũng có được đôi lam mâu ( mắt màu lam) cùng giống nhau như đúc.

      Lãnh Quân Dục tao nhã bắt đầu nhấp ly rượu kia, lười biếng quơ quơ chất lỏng đỏ như máu, hồng rượu thuần khiết toả ra vị hương nồng , mới hơi uống hết.

      Đồng Đồng nhìn uống ngay hơi, lại nghịch ngợm chỉ vào ly rượu, cung hạ thân, “Chú đẹp trai, kỳ ta quên cùng ngươi , trong ly rượu của ngươi ta có ói ra nước miếng nga! Vệ sĩ của ngươi có nhìn đến…”

      Lãnh Quân Dục nghe liền cuồng phun ra, nhưng theo kinh nghiệm thương trường của , làm sao có thể để đứa này làm dưới lần lần hai. Tao nhã cười cười, “Đúng vậy sao? Xem ra Đồng Đồng thực nghịch ngợm!”

      “Hừ!” Đồng Đồng thấy tỏ vẻ gì hơn, dỗi quay sang, chính là tính tình đùa giỡn của tiểu bảo bảo.

      Lúc này đài khiêu vũ tinh kia sớm thấy, chỉ thấy quản lí bar rượu Billy lên trước, to: “Cảm tạ các vị đến ủng hộ tiểu thư, hôm nay bán đấu giá khởi đầu là ba vạn!”

      Toàn trường mảnh ồ lên, ba vạn? Nữ nhân này đáng giá sao? Bắt đầu hề ít những nghi ngờ, nhưng là thiển (đầy đặn) theo đến bar rượu Billy , lần người tiếp khách xa vượt xa người này đó.

      “Tốt lắm, tại bắt đầu ra giá bán đấu giá!”

      “Bốn vạn!”

      “Năm vạn!”

      “Sáu vạn!”

      Lãnh Quân Dục ngồi ở chỗ tao nhã nhấm nháp rượu, ánh mắt rời tên người thiển tiểu thư ngồi ở dưới đài.

      Đồng Đồng đôi chân bắt chéo, nhàn nhã ăn hạt dưa vệ sĩ đem đến, ngẫu nhiên đối với thiển nháy mắt mấy cái.

      Mà thiển lại phao hồi mị nhãn, màn như vậy chọc ít người khiếp sợ, hoàn toàn ngờ này người phụ nữ liếc mắt đưa tình với đứa trẻ.

      “Cao nhất mười vạn, còn có ai ra giá cao hơn !” Quản lí ánh mắt rơi xuống người Lãnh Quân Dục, như thể chờ mong giá ra của .

      Nhưng mà Đồng Đồng lại đột nhiên giơ lên bài tử: “Ba mươi vạn!”

      Trợ lý A Ben của Lãnh Quân Dục lập tức dơ bài, “Năm mươi vạn!”

      trăm vạn!”

      “Hai trăm vạn!”

      “Ba trăm vạn!”

      … …

      Vô luận Đồng Đồng ra bao nhiêu, Lãnh Quân Dục liền ra giá, mà so với Đồng Đồng số tiền của lại lên đến phiên gấp đôi. Hai người phân cao thấp, điên cuồng ra giá nhưng lại đầu.

      Quản lí quả thực đều phải hưng phấn đến thành lời, như thế nào đến đây lại có hai vị kim chủ, lại kiên trì phân cao thấp, ràng là hoá vàng mã dỗi!


      ---Hết chương 4---

      Chương 5: Đồng Đồng thắng


      Hai người vẫn cư phân cao thấp, đột nhiên Đồng Đồng nghĩ ra cái diệu kế, ném cử bài, vọt tới vũ đài thượng, đoạt lấy lời quản lí trong micro, khí phách : “Như vậy xuống, chúng ta chẳng phải là có lên ào ào giá hàng hiềm nghi, cho nên sao quyết định để cho bản thân Thiển tiểu thư chính mình lựa chọn! Mọi người đồng ý ? Cảm thấy ta có đúng hay ! ?”

      “Đối! Đồng ý! Để cho thiển tiểu thư chính mình tuyển!” Dưới đài người điên cuồng vỗ tay đồng ý.

      Đồng Đồng tiêu sái bước xuống vũ đài, khi qua bên người Lãnh Quân Dục, cười càng thêm đắc ý.

      Lãnh Quân Dục lại định liệu trước ngồi ở chỗ ngồi , lạnh nhạt tao nhã cười, tuyệt sốt ruột. Đứng ở phía sau A Ben đột nhiên lên trước cầm hé ra chi phiếu đến Thiển trước mặt.

      cầm lấy nhìn nhìn, cư nhiên có nhận lấy, ngược lại nhét vào trong tay A Ben, sau đó mang theo chiêu bài tươi cười đến phía vũ đài, lấy chuyện, “Cảm ơn các vị mến, càng cảm tạ cho Thiển lên đài vẫn duy trì người của ta!”

      “Hãy bớt nhảm , nhanh nhanh chọn người!” Dưới đài mọi người muốn hoàn toàn kiềm chế được, thực muốn biết, người phụ nữ này chọn ai.

      Bất quá đại bộ phận đều nghĩ vì bọn họ tuyển Lãnh Quân Dục, vì vậy nam nhân là đủ làm cho toàn thế giới nữ nhân điên cuồng, hơn nữa trước mọi người càng lớn.

      Cùng cái đứa bốn tuổi? Cho dù có tiền? Chọn định làm con dâu nuôi từ bé của ? Hay là mẹ của ?

      Thiển ánh mắt ở người hai người chớp lên qua lại, hơn nữa trong con ngươi là mảnh thuần triệt (trong suốt), như thế nào cũng nhìn ra, nàng rốt cuộc thiên hướng bên nào.

      Đột nhiên nàng xuống vũ đài, chậm rãi hướng Lãnh Quân Dục, toàn trường cơ hồ sắp ngừng thở, nhưng mà nàng lại đối với Lãnh Quân Dục khom người câu: “Cám ơn! Thiển thực vinh hạnh được Lãnh tổng ưu ái!”

      Dứt lời, nàng hướng Đồng Đồng, đồng thời vươn tay: “Đồng Đồng bảo bối, Thiển từ nay về sau là của ngươi!”

      “A! Trời ạ! Cái này quá điên cuồng rồi!” Trong đám người, biết là ai thét chói tai ra tiếng, điên cuồng kêu to. Quyết định này của Thiển , tuyệt đối oanh tạc toàn trường, ngày mai người phụ nữ này chắc chắn xuát báo rồi!

      Lãnh Quân Dục ngồi ở ghế , nhìn nữ nhân kia nắm Đồng Đồng thủ ra bar rượu Billy, hơn nữa Đồng Đồng còn quay đầu lại tặng làm cái mặt quỷ. Tức giận đến trong ngực phập phồng, thái dương gân xanh đột bạo!

      Trong tay hồng ly rượu ba tiếng rơi xuống đất, bỗng nhiên đứng dậy, đánh cái vang chỉ, “A Ben tìm ba nữ nhân đến ghé lô của ta!”

      "Dạ, điện hạ!” A Ben hoàn toàn có thể tưởng tượng đến tại có bao nhiêu khó chịu, dù sao mấy ngày hôm trước cái nữ nhân kia cùng điện hạ liền tiếp xúc quá, hơn nữa điện hạ sớm qua, nữ nhân này phải được đến.

      Đồng Đồng cùng thiển ra Billy khi rượu, dưới vây xem củ mọi người, bước lên xe thể thao lửa đỏ sắc, vệ sĩ khởi động động cơ, xe lập tức tốc độ nhanh nhất biến mất ở tại trước bar rượu Billy.

      Mãi cho đến đường hướng cao tốc, tốc độ xe mới chậm rãi lại!

      Thiển ngồi ở xe, hưng phấn ôm quá Đồng Đồng: “A! Đồng Đồng bảo bối ngươi quá tuyệt vời!”

      “Buông tay, buông tay, Hạ An Thiển thục nữ chút, ta cho ngươi, nếu học thục nữ, ta đem ngươi ném vào trong rừng rậm Amazon cho dã thú!” Đồng Đồng đem đẩy Hạ An Thiển ra, cũng chính là cái vị quyến rũ động lòng người Thiển tiểu thư.

      cẩn thận cởi kiện áo sơmi trắng, ném tới chổ ngồi phía trước “Jeff, lấy vân tay đó xuống cho tôi!”

      ---Hết chương 5---

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 6: Trò chơi mẹ con



      “Được! Thiếu chủ!” Jeff_ngồi ở vị trí kế tài xế là người đàn ông người , làn da trắng thuần khiết. lấy áo sơ mi trắng được ném qua, đồng thời sùng bái nhìn Đồng Đồng, thiếu chủ bọn họ thực là lợi hại a!

      Hạ An Thiển hé bản mặt mình ra, đem gói to quăng lên người Đồng Đồng cách mạnh bạo đồng thời đem cái laptop dày 12 tấc phóng thẳng lên đùi cậu “Đồng Đồng, lần sau ôn nhu chút! Nếu lần sau mẹ đem con ném vào doanh trại huấn luyện đặc công đấy!”

      Đồng Đồng trợn mắt liếc Hạ An Thiển cái, chuyện gì cũng thèm , lập tức mở máy tính, hai tay thao tác thần tốc. Đồng thời cậu cũng nhanh chóng nhận lấy vân tay vừa mới sao chép, liên tiếp xem xét nhiều lần, nhanh chóng làm việc, ngay tại lúc cậu cảm thấy gần như thành công mà tiến vào trung tâm hệ thống lại phát ở đấy còn có mật mã nữa.

      Đồng Đồng nổi nóng hạ máy tính xuống “Chết tiệt! Ở đây lại làm song tầng”

      Hạ An Thiển lên tiếng, mắt đăm đăm nhìn vào laptop với ý đồ muốn phá giải đám mật mã kia, kết quả mang về là thảm bại.

      Xem ra trở về chỉ có thể xem xét cho ràng mới dám thử!

      nhìn bộ dạng suy sụp của Đồng Đồng mà có chút đau lòng!

      Năm năm trước vì nhất thời tùy hứng muốn có cục cưng, lại làm cho cục cưng sinh ra phải chịu khổ, bốn tuổi mà phải bắt đầu tiếp nhận chức vụ, hơn nữa lại nhận thân phận thiếu chủ.

      Áp lực con người này nhất định rất lớn! Đau lòng, ôm chằm lấy thân thể bé của cậu vào lòng của chính mình, lời nào.

      Đồng Đồng cảm giác được khác thường của , biết là mẹ lại đau lòng vì chính mình, khinh đẩy ra, biểu tình vui “Mẹ, đừng tự tìm kiếm khổ đau về mình, lại đây lập tức thu phục mọi thứ cho ràng!”

      “Mẹ đau lòng vì con của mẹ nha” Hạ An Thiển nhìn đứa con bé của mình, lần rồi lại lần câu ấy.

      Đồng Đồng nhún vai “Mẹ, ngẫm lại lúc nãy rất kích thích, người đàn ông chết tiệt kia bị con làm cho thảm bại, haha!”

      Hạ An Thiển lại cười nhưng dù như thế nào cũng đứng dậy, nhận ra được người đàn ông kia. Hoàn toàn ngờ được chính là người ông hoàn mỹ năm đó thế nhưng năm năm sau lại lấy trường hợp như thế này mà gặp lại.

      May mắn đó là đêm tối trời, hoàn toàn hề biết diện mạo như thế nào, cho nên vĩnh viễn biết đó là , cùng với việc Đồng Đồng là con của . Càng phải lo lắng việc đột nhiên đến nhận cục cưng.

      Nghĩ đến đấy liền cảm thấy an lòng.

      Đồng Đồng cùng Hạ An Thiển suốt đêm ngồi chuyên cơ trở về nước , lấy tốc độ nhanh nhất mà biến mất khỏi thành phố này. Hạ An Thiển khi đó nghĩ đến, bọn họ rồi trở về, nhưng là….

      Lúc này, trong khu ghế lô VIP tại quán rượu Billy trở thành đống hỗn độn, mỹ nữ nằm trong lòng Lãnh Quân Dục, ánh mắt tràn đầy dục vọng.

      A Ben đụng phải những hình ảnh này, lập tức muốn lui ra ngoài, Lãnh Quân Dục đột nhiên ngừng lại “Tất cả ra ngoài, riêng A Ben ở lại”

      Bốn người phụ nữ xoay người nhăn nhó thoát khỏi mê tưởng mà ngồi dậy, mặc xong quần áo lập tức ra ngoài, a Ben thấy thế mới lập tức lấy lòng tiến lên hỏi “Điện hạ, thấy chỗ nào thoải mái sao?”

      Lãnh Quân Dục ngồi dậy, tao nhã mặc quần dài cùng với ao sơ mi đồng thời vỗ mạnh vào đầu a Ben “Ngu ngốc, mau việc chính”


      ---Hết chương 6---


      P/S: Cách xưng hô "điện hạ" này mình cũng biết sửa lại ntn nữa...
      Có ai gợi ý giúp mình ... :hixhix: :hixhix: :hixhix:
      Chương 7: Nhục nhã năm ấy!


      A Ben ủy khuất xoa đầu, làm ra bộ dạng tội nghiệp, nhìn Lãnh Quân Dục, : “Vừa mới điều tra ra, Thiển kia phải dạng phụ nữ bình thường, mà chính là mẹ của đứa kia. Trong buổi đấu giá, chính hai người kia trước đó đặt ra mưu kế. ”

      Lãnh Quân Dục nghe vậy, chân mày đột nhiên nhíu lại, hoàn toàn ngờ rằng năm năm sau, bản thân lại dính kế của người phụ nữ khác, tức giận đến mức vỗ vào đầu a Ben mạnh “Tư liệu của người phụ nữ này hoàn toàn có gì sao?”

      “Điện hạ, chút cũng có, giống như người phụ nữ này hề tồn tại, cho nên, cho nên….”

      Lời của a Ben còn chưa dứt, Lãnh Quân Dục chút tế nhị đánh gãy lời của “Huy động khoa tình báo nước cho tôi, nhất định phải tra cho ra người phụ nữ này là ai, tôi nhớ năm năm trước hình như cũng có điều tra ra về 'người kia'. A Ben, cho đám phế vật chết tiệt kia, lần này điều tra ra, tôi liền sang bằng chỗ ấy”

      Tối hôm nay, Lãnh Quân Dục hoàn toàn mất bình tĩnh, a Ben thấy người toàn mồ hôi lạnh. Đây là lần thứ hai nhìn thấy điện hạ như thế.

      Lần đầu tiên là đêm năm năm trước, điện hạ bị người ta hạ thuốc, hơn nữa còn bị sàm sỡ, mà , là người bị người ta cưỡng bức!!! Người phụ nữ kia đúng là phạm phải sai lầm lớn rồi….

      Nhưng từ kiện tối hôm đó cho tới nay, điều tra tới giờ năm năm, chút manh mối về người phụ nữ kia cũng chẳng có. Bởi vì có đầy đủ chứng cớ chính xác, thông tin của người phụ nữ kia cũng trong trạng thái mơ hồ ràng.

      Lãnh Quân Dục nhìn thấy a Ben thất thần liền đập mạnh xuống bàn “A Ben, có phải cậu muốn chết phải ?”

      “A…. tôi muốn chết đâu! Hôm qua, tôi có liên lạc với cục tình báo nước , họ lập tức moi ra được thực hư chuyện của người phụ nữ năm năm trước . Chuyện Thiển tối nay, tôi cũng lập tức chuyển cho khoa tình báo!” a Ben siêu cấp đáng thương nhìn chằm chằm Lãnh Quân Dục.

      Nhưng vẫn trưng ra bản mặt nghiêm nghị, cặp mắt lam sâu hút lạnh như băng, người nào sợ chết cứ nhìn thẳng vào, tuyệt nhiên biết được như thế nào là lạnh đến mức toàn thân rét run!

      A Ben đứng tại chỗ, chậm rãi nuốt nước miếng, sợ hãi nhìn . Mãi cho đến khi vẫy tay, cậu mới thở phào nhõm, lập tức biến mất khỏi nơi giống nhà băng này.

      Lãnh Quân Dục cầm lấy ly rượu, thứ chất lỏng màu hổ phách trong ly bập bềnh, nụ cười kiên quyết lên. Năm năm, cho dù người phụ nữ này có trốn sâu dưới ba tất đất (Nguyên văn là:" rốt cuộc có trồi lên như thủy điện cao ba thước". Nhưng mà mình thấy hay nên sửa lại...!!!), cũng phải đào lên mà tìm cho ra.

      Nghĩ đến đấy, lôi ra chiếc di động màu đen kiểu mới, trượt màn hình. Nhìn tấm lưng tuyệt đẹp kia, còn có dáng người thanh mảnh thư thái ấy, nhưng bởi vì tóc dài che hết mặt nên chỉ có thể nhìn thấy được thế này.

      Nếu phải vì kiệt tác của người nào đó muốn kiểm tra kết quả, trang bị trần nhà máy ghi hình, cũng trùng hợp chụp được bóng lưng của .

      Nếu vĩnh viễn cũng tra được người phụ nữ này từ đâu rơi xuống, nhục nhã kia cũng chỉ có thể nuốt vào!


      ---Hết chương 7---
      Chương 8 : Nỗi sợ hãi vô hình



      Sáng sớm ngày hôm sau, máy bay vào đến biên giới quốc.

      bầu trời rộng lớn, máy bay lướt qua tầng mây tiến vào đường băng vững vàng đáp xuống sân bay quốc tế Luân Đôn – quốc, cửa cabin mở ra, hành khách lục tục xuống.

      Hạ An Thiển nắm tay Đồng Đồng, bước ra khỏi sân bay, an vị chiếc Lamborghini tiến đến tòa nhà Uy Tư. đường , Jeff hưng phấn “Chắc lúc này, chắc chắn giáo chủ cảm thấy rất cao hứng vì ngờ chúng ta có thể hoàn thành nhiệm vụ này nhanh thế này.”

      Hạ An Thiển cùng Đồng Đồng hề hé răng nửa lời, nhất là Đồng Đồng, vẫn giữ ánh mắt lộ vẻ kỳ quái mà trừng trừng nhìn , Jeff đột nhiên ngậm miệng lại, xoay người dám thêm lời nào.

      Nửa tiếng sau, xe đừng lại trước cửa chính tòa nhà Uy Tư, Hạ An Thiển, Đồng Đồng cùng Jeff xuống xe, đứng trước cổng chính ấn loạt mật mã,sau đó mở cửa vào.

      Xuyên qua rất nhiều con đường uy nghi kỳ bí của khu Lâm Ấm tới chính điện, lên cầu thang xoay lên lầu, đẩy hai lớp cửa bước vào liền thấy người đàn ông trung niên mặc âu phục màu đen đứng trước bức tranh mông mung suy nghĩ.

      Người đàn ông trước mặt chính là chủ nhân của tòa nhà Uy Tư – Bruce Kahn.

      Tổ chức giáo phụ L do gia tộc Bruce nắm quyền, từ lúc đảm nhiệm cương vị đến giờ chỉ bồi dưỡng vô số đặc công cao cấp còn mang lại cho gia tộc Bruce rất nhiều quyền lợi và tiền tài.

      Kahn dường như biết hai người có mặt ở đây, xoay người nhìn Đồng Đồng cười thân thiết “Đồng Đồng, trở về?” câu xã giao lưu loát tuôn ra.

      Đồng Đồng tiến lên trước, hai tay nâng laptop 12 tấc lên, đồng thời cũng kế̉ lại mọi chuyện xảy ra, mà nét mặt chút thay đổi cũng có. Cuối cùng chậm rãi “Con muốn thứ gì, ta toàn bộ đều đáp ứng con. Nhiệm vụ lần này coi như thành công”

      Kahn nhếch ria mép, ngũ quang hàm ý nhìn ra vui giận, nhưng hơi thở uy lực mạnh mẽ vô cùng, cho nên dù cười lớn nữa cũng khiến cho người ta khiếp sợ!

      vươn tay xoa xoa đầu Đồng Đồng, háo phóng khen “Bảo bối, con tuyệt đối là thiếu chủ tuyệt vời nhất, hình như ai có thể so sánh được với con.”

      Hạ An Thiển nghe vậy cảm thấy thích hợp, tiến lên trước cung kính “Giáo phụ, Đồng Đồng ngồi máy bay đêm có chút mệt mỏi, chẳng phải chúng tôi mới trở về thôi sao?”

      Kahn ngẩng đầu nhìn Hạ An Thiển, cảm nhận ý tứ sâu sắc trong lời của , lại nhìn thoáng qua Đồng Đồng gật gật đầu rồi phân phó cho người hầu mang , chỉ còn lại Hạ An Thiển.

      Nhìn Đồng Đồng rời an toàn, tảng đá trong lòng nàng mới có thể buông xuống. Nhìn Kahn, vừa mở miệng định bị lời của chặn lại “Buổi tối ngày mai là bữa tiệc của gia tộc, Đồng Đồng cũng phải đến.”

      Hạ An Thiển nghe được lời của , hàng mi nhíu lại, lập tức kích động bước nhanh tới , “Giáo phụ, tôi và Đồng Đồng cái gì cũng dám mơ tưởng, chỉ muốn sống cuộc sống bình lặng, cho nên người cũng cần đồi xử với Đồng Đồng như vậy….”

      Tham gia bữa tiệc của gia tộc Bruce chẳng khác nào nhắm đến toàn bộ gia tộc, tuyên bố Đồng Đồng chính là thiếu chủ của tổ chức L – người có quyền lực cao thâm khó lường của cả gia tộc, biết có bao nhiêu người mơ ước vị trí này. Như thể chẳng phải đầy Đồng Đồng sớm xuống Hoàng Tuyền sao?


      ---Hết chương 8---
      Editor : Jesscica Hoàng

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 9 : lựa chọn khiến bản thân phải đau khổ!


      Kahn xoay người nhìn bức tranh đẹp đẽ kia, khẽ vươn tay vuốt ve tinh tế của nó “Hạ An Thiển, đến bây giờ vẫn là đặc công trung thành, có biểu xuất sắc nhất, nhưng năm năm trước chính lại làm cho tôi thất vọng!”

      “An Thiển biết mình làm sai cho nên cam tâm chịu phạt, nhưng chỉ xin người bao giờ gây tổn thương gì cho Đồng Đồng” Đồng Đồng cho tới bây giờ là người thân duy nhất của , nếu có đứa này, thế giới của tưởng chừng như chẳng bao giờ có điều gì là tốt đẹp cả!

      “Nhưng tự ý sinh ra đứa này cho nên chính cũng là người đẩy đứa này vào chỗ nguy hiểm! Hạ An Thiển!” Kahn đột nhiên xoay người, cú giáng mạnh vào mặt bàn khiến nó phát ra thanh rất chói tai.

      Hạ An Thiển sợ hãi lui về phía sau “Đúng vậy! Cho nên tôi cam tâm gánh vác tất cả”

      “Có thể nhưng chỉ khi làm xong nhiệm vụ này, tôi cam đoan từ nay về sau Đồng Đồng tuyệt đối an toàn” Kahn đứng thẳng dậy, quăng túi hồ sơ đến trước mặt .

      Hạ An Thiển cùng người đàn ông này làm việc với nhau mười mấy năm, biết ta là người vì đạt được mục đích của mình mà từ thủ đoạn nào! Năm năm trước, sở dĩ ta cho giữ lại Đồng Đồng, vì thằng bé bị đem ra làm con cờ để hoàn toàn nắm giữ .

      Bàn tay run run, khẽ khàng mở túi tư liệu, lấy ra phần hồ sơ, nhìn phần họ tên ra ba chữ to ấy cùng với tấm hình chụp quen thuộc ấy, nàng sợ hãi đến mức phần hồ sơ trong tay rớt xuống đất, thể nghĩ được gì nhìn Kahn, “Người muốn tôi giết ta?”

      “Đúng vậy!” Kahn dường như sớm đoán được biểu lộ nội tâm giằng xé của , khóe miệng vẽ nên nụ cười vừa lòng.

      Hạ An Thiền ngàn lần hiểu, nhìn chằm chằm vào phần tư liệu kia, rất lâu sau đó cũng lên tiếng, căn phòng to lớn yên tĩnh đến khác thường.

      “Như thế nào? muốn nhận? Hay phải đúng hơn là xuống tay được?” Khuông mặt rất biến thái của Kahn tươi cười.

      Hạ An Thiển lo sợ lùi lại vài bước, khuôn mặt cùng hình dáng khả ái rất hồn nhiên của Đồng Đồng đồng loạt ra trước mắt , thằng bé lại rất thông minh, nghĩ đến đây thể đau lòng.

      Cuối cùng, nhặt tư liệu lên, lời cũng mà xoay người rời , khi bước đến cánh cửa lạnh nhạt ném lại câu “Tôi thất bại!”

      Kahn nhìn thấy hình bóng biến mất, gật đầu hài lòng, khóe miệng lên nụ cười thâm hiểm. Hạ An Thiển là con ngựa hoang, con trai Đồng Đồng của tiểu ác ma!

      Tuyệt đối thể bỏ qua…..

      --- ------Phân cách tuyến của Jesscica---- ------

      Tại văn phòng CEO lầu 33 tập đoàn Lãnh Thị. Lãnh Quân Dục ngồi ghế da xoay, tập trung vào việc xem tư liệu, trưng bày bộ mặt lạnh đến mức có thể đông chết người, những thế mà cặp mắt màu lam dấy lên ngọn lửa hung bạo như muốn phun ra đốt chết người vậy.

      A Ben biết đống tin tức này khiến ta tức giận đến sôi máu cho nên đứng lui ra phía sau vài bước, sợ bị tổn thương vô cớ lắm nha!

      Lật xem tự liệu xong, khuôn mặt của Lãnh Quân Dục như sắp vặn vẹo, đóng sập tự liệu cách thô bạo sau đó mới “Đem tất cả ảnh chụp này đưa lên trang nhất toàn bộ tuần san nước , mỗi ngày đều phải đưa lên cho đến khi người phụ nữ này phải bò đến chân tôi mà cầu xin tha thứ!”

      “Trời ạ!” A Ben cả người hóa đá ngay tại chỗ, hoàn toàn thể ngờ rằng điện hạ có thể dùng phương thức cực đoạn đến như vậy.

      Lãnh Quân Dục biết mắc chứng gì mà thể bình tĩnh như bình thường, nhảy dựng khỏi ghế, tập tư liệu nhằm thẳng hướng A Ben mà quăng mạnh. Đồng thời, ta giống như bệnh nhân tâm thần, điên cuồng quát tháo “Chết tiệt, cậu còn mau chạy lo liệu cho tôi, nếu làm xong tôi cho cậu biết thế nào là sống bằng chết!”

      May mắn là a Ben sớm có chuẩn bị. Mắt thấy có gì đó đúng, liền bước chạy trốn sang chỗ khác cho nên đống tư liệu tuyệt nhiên hề đụng trúng được cậu ta.

      ---Hết chương 9---
      Editor : Jesscica
      Chương 10: Mẹ đáng thương


      Lãnh Quân Dục buông mình ngã vào ghế dựa, híp hai mắt nhìn đống tự liệu mặt bàn, hai lá phổi dường như muốn nổ tung. Chưa từng nghĩ đến, rồi cũng có ngày hôm nay.

      vậy còn bị người phụ nữ này tính kế đến hai lần!

      Năm năm trước tính kế lần, năm năm sau lại lần nữa làm cho trúng kế, liếc nhìn đống tư liệu mới được tìm hiểu kia, tâm trạng rất kích động.

      Hạ An Thiển, Hạ An Thiển! Nếu Lãnh Quân Dục này báo thù này, tra tấn người đến chết MND( là câu chửi tục của TQ ấy mà. ) từ này về sau mang họ Lãnh! Shit!

      ... ...... ...... .........Tuyến phân cách ngòi nổ.... ...... ........

      Luân Đôn – quốc, tại biệt thự màu vàng ven bờ biển, đem xe đỗ vào gara, mở cửa xe, vương tay ôm Đồng Đồng ra khỏi xe, thằng bé gạt phăng mẹ ra, : “Mẹ rất đáng thương”

      “Sao vậy? Mẹ có chọc giận gì con sao?” Hạ An Thiển đáng thương trừng mắt liếc nhìn con trai cái, nhóc con chết tiệt kia sao lại dám mắng mẹ nó thế này.

      Đồng Đồng trưng bộ mặt mếu máo: “Mẹ thực chính là người rất đáng thương!”

      “Hạ Đồng Đồng, con đứng lại ngay cho mẹ”

      Hạ An Thiển đột nhiên hai tay nắm thắt lưng, rút ra món đồ chơi nhắm ngay thẳng đầu Đồng Đồng mà ném tới “Con quỷ kia, con mà dám thêm câu kẻ đáng thương nữa mẹ đánh bay đầu của con”

      Đồng Đồng lại khinh miệt xóa sạch dấu vết mà mẹ gây ra, đồng thời làm mặt quỷ “Mẹ vừa ngu ngốc lại vụng về! Hơn nữa lại biết nấu ăn, chẳng bao giờ giặt quần áo, làm việc gì cũng phải có Đồng Đồng phụ giúp, mẹ mẹ là kẻ đáng thương?”

      phải! Tuyệt đối phải!”

      “Hạ An Thiển! Mẹ là phụ nữ, như vậy mẹ có bản lĩnh chứng tỏ mẹ cũng biết nấu ăn chút ?” Đồng Đồng ngẩng cao đầu nhìn Hạ An Thiển khiêu khích, cười đến gian trá mà .

      Hạ An Thiển giận dỗi hất đầu lên cao “Làm làm, mẹ cho con thấy lợi hại của mẹ!”

      “Được”

      Đồng Đồng thấy gian kế thực được liền lén lút xoay người trốn lên lầu, bộ dạng thần bí chạy vào phòng, lập tức mở máy tính. Thân thể bé tròn trịa dán chặt vào nó, đem toàn bộ tư liệu có sẵn trong máy tính mở ra.

      Đồng thời lấy điện thoại ra gọi “Người đàn ông kia gì với mẹ tôi?”

      “Hình như là muốn ám sát người, nhưng biết là ai. Bất quá là người này làm cho An tiểu thư có chút khó xử, sau đó tiểu thư vì cậu mà tiếp nhận nhiệm vụ này.” giọng nam máy móc nhanh chóng báo cao.

      Ánh mắt tà ác của Đồng Đồng đột nhiên ngưng đọng nỗi niềm sâu xa khó lường, người làm cho mẹ khó xử rốt cuộc là ai? Nhưng người đàn ông kia lại lấy cậu ra uy hiếp mẹ. Xem ra ông ta có chút chán sống rồi!

      Lặng yên tiếng động, cậu tắt điện thoại, lại cầm điện thoại nhấn dãy số khác “La Khắc, thế nào rồi? Thứ thuốc lần trước tôi bảo chú nghiên cứu thành công chưa?”

      “Cậu chủ , tôi thử chuột bạch, căn bản là chưa thành công, cho nên…..”

      “Tốt lắm! Chỉ cần chú cho tôi biết, chú rốt cuộc có thể nghiên cứu ra hay ?”

      “Có thể!”

      “Khi nào xong?”

      “Chậm nhất là cuối tháng này”

      Lại cúp điện thoại, ra soát hết tất cả những tư liệu có máy tính cho đến khi hiểu ra, cậu vừa lòng gật đầu. Gia tộc Bruce rất khổng lồ, hơn nữa lại quan hệ sâu rộng đến mức thể ngờ đến được, muốn nắm bắt trong tay hoàn toàn phải chuyện ngày ngày hai là có thể làm được.

      Nhưng cái gia tộc chết tiệt này còn tồn tại ngày nào mẹ tiếp tục bị khống chế thêm ngày ấy.

      ---Hết chương 10---

      Editor : Jesscica

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :