1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Đồng nhân Tiếu Ngạo Giang Hồ] Khi Nghi Lâm gặp Đông Phương Bất Bại (Drop vì đã có nhà làm hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Phương My

      Phương My Well-Known Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      624

    2. Nhi Đặng

      Nhi Đặng Well-Known Member

      Bài viết:
      197
      Được thích:
      506
      Hum ni là thứ 3, hy vọng có chương. Chừng nào có nhớ My nhớ tag Nhi zô nhoa:yoyo51:
      Tử TrúcPhương My thích bài này.

    3. Phương My

      Phương My Well-Known Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      624
      Chắc là có nhưng trễ chút vì hôm nay tui bận beta truyện cho ngta :th_74:, ráng chờ nhá @Nhi Đặng
      Nhi Đặng thích bài này.

    4. Nhi Đặng

      Nhi Đặng Well-Known Member

      Bài viết:
      197
      Được thích:
      506
      Yes, sir!
      Phương My thích bài này.

    5. Phương My

      Phương My Well-Known Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      624
      Chương mới đây @Nhi Đặng , @cuncon , @ushio .:th_73::th_73::th_84:

      Chương 19: chân cùng tàn khốc
      Edit: Phương My


      Hướng Vấn Thiên trúng độc, làm người ta bất ngờ.


      Sau khi Nghi Lâm bắt mạch, lấy ra cây ngân châm tuỳ thân đâm vào cánh tay ông ta, khi rút ra, đầu châm có màu lam (xanh da trời), xanh như màu bầu trời lúc nắng ráo, Dương Bất Phi vội hỏi, "Biết trúng độc gì ?" Nghi Lâm biểu tình thoạt nhìn vừa mới mẻ vừa kinh ngạc, giống như phát chuyện gì khó lường, nhíu mi tâm đáp, "Đây là Nam Cương loại bí dược, tên là Thương Mạn, thuộc loại độc dược mãn tính cực kì lợi hại, độc tố sẽ ẩn núp cơ thể người trong ba tháng, nếu trước khi phát tác được giải độc, vậy sẽ có chuyện gì, sau khi độc phát mới giải độc, liền phiền toái, liệt giường, cả đời tàn tật, nặng thôi, đơn giản chính là chết." Tiết Nghĩa sắc mặt nhất thời trở nên xanh mét, "Đến tột cùng là ai ác độc như vậy, dám dùng loại thủ đoạn hạ độc thấp hèn này!" Nghi Lâm , "Ông ấy đắc tội với người ta, người ta cũng hại ông ấy." Lời này là lời , nhưng lúc này ra, liền khỏi khiến người nghe giận sôi, Đông Phương Triệt trong lòng cao hứng, mặt lại có vẻ thực vui, trừng mắt nhìn Nghi Lâm liếc mắt cái, khiển trách, " hươu vượn, lớn ." Nghi Lâm chu miệng, "Vốn chính là vậy, Hướng hữu sử nếu phải đắc tội người ta, ai sẽ nhàn rỗi nhàm chán dùng loại độc dược khó như vậy hại ông ấy, độc dược này nghe rất khó tìm, thiên kim khó cầu." Ngữ điệu mang theo chút tiếc hận, tiếc hận cái gì ư, tiếc hận độc dược khó tìm như thế lại công lãng phí ở người Hướng Vấn Thiên a! Lời vô tâm vô phế như vậy, ngữ điệu bốc đồng như vậy, nghe vào trong tai Tiết Nghĩa ba người liền vô cùng chói tai.


      Đông Phương Triệt trong lòng vui sướng, quả nhiên là đồ đệ của ta, đúng tâm tư của ta! Chính là bên ngoài tổng yếu vẫn nên biểu hiện, dù sao là giáo chủ, nàng ấy là đồ đệ của hắn, vì thế nghiêm mặt lại khiển trách, "Nếu con thể cứu cũng có người trách con, Hướng hữu sử là trưởng bối, sao có thể tùy ý lên án."


      Nghi Lâm bĩu môi, nhìn qua rất mất hứng, xoay người quan tâm , tiếp tục bắt mạch tra bệnh, Dương Bất Phi lúc này xem Nghi Lâm tương đối vừa mắt, cùng với Hướng Vấn Thiên xưa nay giao hảo, tiểu nương này thoạt nhìn lanh lợi đáng , nhưng chuyện thật đáng giận, liên quan Đông Phương Triệt cũng bị thầm oán, thu cái đồ đệ bỏ , lại dạy tốt, nghĩ tới Hướng hữu sử thể cứu nổi, cho dù cứu sống lại thành phế nhân còn bằng chết khoẻ hơn, vì thế lãnh nghiêm mặt , "Nhóc con, đừng ở chỗ này thêm phiền, nhanh về ngủ ." Đuổi người đuổi ràng, cũng may còn nhớ lưu lại mặt mũi cho giáo chủ. Nghi Lâm quay đầu trừng ông ta, "Ta ngủ, ông ấy làm sao bây giờ? Nhìn ông ấy chết?" Tiết Nghĩa ở bên , "Hướng hữu sử làm người kiêu ngạo, cùng với tương lai làm phế nhân, bằng chết cho xong." Nghi Lâm nháy mắt mấy cái, "Ta chưa ông ấy phải thành một phế nhân a?" Vẫn buồn hé răng Phong trưởng lão , "Trước đó ngươi chính là như vậy." Nghi Lâm , "Nếu những người khác trị liệu cho ông ấy, tự nhiên chỉ có hai loại kết quả kia, nhưng gặp được ta tính ra ông ấy có vận khí, yên tâm, ông ấy chết được, cũng tàn được."


      Mọi người kinh hỉ phi thường, đều hỏi có thể chữa trị tốt sao, Nghi Lâm rất đắc ý cam đoan , "Tự nhiên là , so với vàng còn hơn."


      Vì thế những người khác cao hứng, nhưng trong lòng Đông Phương Triệt lại thoải mái, mắt thấy cách thành công còn xa, lại nháy mắt bị đánh trở về nguyên điểm, tư vị này, bất kì ai cũng chịu nổi. Nghi Lâm thấy mặt mặc dù mang ý cười, ánh mắt lại rất lạnh lùng, nhịn được tâm can rối loạn, thầm nghĩ A Di Đà Phật, cái tên này trở về sẽ đánh ? Mạnh mẽ tự ổn ̣nh quyết tâm, nghĩ rốt cuộc xuyến (lừa gạt) được phen, trong lòng vẫn cao hứng, cho dù bị đánh cũng đáng! Vì thế hướng cười đáng , có chút khiêu khích, có chút ương bướng, lại thập phần tươi đẹp đáng . Đông Phương Triệt ràng sửng sốt, mặt cùng trong mắt lần nữa treo lên ý cười ôn nhã, nha đầu kia, chẳng trách lúc trước hỏi như vậy, thì ra tại đây chờ nha, có ý tứ.


      Nghi Lâm bảo người ta lột sạch quần áo của Hướng Vấn Thiên, muốn thi châm đem độc Thương Mạn độc trì hoãn trước, chứ nếu để tiếp tục lan tràn, thì ngay cả cũng bất lực. Mấy người Tiết Nghĩa chỉ có thể chờ ở bên, tại cũng chính là chữa ngựa chết thành ngựa sống, nếu nương này có thể chữa trị hết, vậy cũng phải thử xem. Ngân châm cần nửa canh giờ mới có thể rút ra, Nghi Lâm kêu Tiết Nghĩa lấy giấy bút, đem dược liệu cần dùng viết ra, khi Dương Bất Phi Dương trưởng lão cầm phương thuốc, dạ dày đau đớn co rút, sắc mặt có vẻ vặn vẹo, cái này nếu là ngày thường, ông sẽ phải nhảy dựng lên ngao ngao mấy tiếng mới được a, nương này, sao có thể tàn ác như thế.


      Đông Phương Triệt cũng ngắm nhìn tờ giấy kia, khóe miệng co rút, mặt phần lớn là thảo dược tốt mấy hôm trước gạch bỏ , chỉ giống nhau thiếu, còn thêm rất nhiều trân phẩm. Nghiêng đầu nhìn về phía Nghi Lâm, Nghi Lâm cũng rạng rỡ , ánh mắt hai người vừa va chạm, Nghi Lâm liền lập tức mặt mày tươi tắn đáp lại hắn, mắt to cực kì tinh quái vòng vo chuyển, có chút ngượng ngùng, lại có chút giảo hoạt, khiến cho tâm tư người ta thể trách móc nặng nề quá nhiều, cho dù lãnh tình như Đông Phương Triệt, trong phút chốc tâm cũng khỏi mềm nhũn.


      Dương trưởng lão rốt cuộc vẫn về Bố Thí đường lấy thuốc, Nghi Lâm kêu ông ta đem toàn bộ dược liệu đưa đến Lưỡng Nghi điện, lý do là cách giải Thương Mạn là độc môn bí phương, thể để cho ngoại nhân biết. Dương trưởng lão buồn bực vô cùng, nhưng vẫn phải nhất nhất nghe theo, trước khi rút châm, Nghi Lâm từ trong lòng lấy ra một viên thuốc màu đen bảo Tiết Nghĩa nhét vào miệng Hướng Vấn Thiên, sau đó rút châm ra, liền là trở về chế giải dược, luôn mãi cam đoan chậm trễ việc giải độc.


      Khi trở lại Lưỡng Nghi điện, trời tờ mờ sáng. Nghi Lâm ngáp cái, lười biếng xem xét dược liệu vừa đưa tới được đặt bàn, trận cao hứng thỏa mãn. cũng vội mà làm giải dược, trực tiếp trở về phòng ngủ, cởi áo choàng, giày, ôm lò sưởi tay chui vào trong ổ chăn, ngã đầu sắp ngủ, trong lòng mặc niệm Phật Tổ phù hộ, Bồ Tát phù hộ, Ngọc Hoàng đại đế phù hộ... Đông Phương tiểu nhân tốc tốc biến ...


      Ý tưởng là tốt, nhưng lại luôn luôn tàn khốc.


      Đông Phương Triệt đồng dạng cởi giày lên giường, xốc chăn đem nha đầu lừa đảo giả bộ ngủ mạnh mẽ kéo lên, Nghi Lâm đáng thương hề hề mở mắt ra, "Sư phụ, ta bùn ngủ." Đông Phương Triệt hừ cười, " tại biết sợ?" Nghi Lâm vẫn mạnh miệng , "Ta sợ cái gì?" Đông Phương Triệt cũng nhiều lời, trực tiếp nâng tay đánh cái vào mông nhỏ của , ba tiếng, thanh thanh thúy, lực đạo sự , Nghi Lâm đau đến tức giận, đôi mắt đều đỏ. Đông Phương Triệt hỏi lại, "Nhận sai chưa?" Nghi Lâm mím môi , "Huynh có thể cứu." Đông Phương Triệt , "Ai hỏi muội cái này." Nghi Lâm ngẩng đầu nhìn , "Vậy huynh hỏi cái gì." Mắt phượng Đông Phương Triệt sáng quắc nhìn chằm chằm , "Tiểu hồ ly, trong lòng muội ràng." Nghi Lâm lắc đầu biết. Ba cái, bàn tay lại đánh vào mông của , so với cái trước còn đau hơn, Nghi Lâm oa tiếng khóc lên, giọng xả cao, khóc kinh thiên động địa, ở ban đêm yên tĩnh truyền phá lệ xa. Ít nhất Đinh gia huynh đệ cùng Trung thúc đều nghe được ràng.


      Nghi Lâm gào khóc hai mươi mấy phút, cổ họng đều tắt tiếng, thấy Đông Phương Triệt có động tĩnh, liền bắt đầu chậm rãi ghé vào đùi hắn giả bộ ngủ, ngay lúc nghĩ đến đã tránh được kiếp, tiếng nói Đông Phương Triệt lại thản nhiên vang lên, "Hôm nay nếu thừa nhận sai, bình mình ta đưa muội đến hình đường chịu roi, ngày thừa nhận sai, liền quất mười roi, hai ngày thừa nhận sai, liền quất muội hai mươi roi, cứ thế suy ra." Nghi Lâm sợ hãi run rẩy hết cả người, trời biết có bao nhiêu sợ đau, ghé vào đùi của hắn, thanh rầu rĩ , "Vậy huynh luyện công làm sao bây giờ?" Đông Phương Triệt xuy cười tiếng, , "Yên tâm, bị thương đến tay muội, huống hồ..." thanh cố ý tha dài, có vẻ chút để ý, "Luôn luôn có biện pháp cho muội chậm trễ ta luyện công." Ngón tay hắn mềm vuốt ve ̉nh đầu , ôn nhu như vậy, lại tàn nhẫn như vậy. (PM: Ố mai chúa!!! Sao DP huynh lại ác với NL như thế… :th_49:)


      Nghi Lâm ai oán nghĩ, quả nhiên nên ở sau lưng lừa gạt , khôn khéo như thế, tổng có thể lần theo dấu vết để lại rồi liên tưởng đến thực chất vấn đề, tuy rằng tự nhận cũng có lộ ra dấu vết gì.


      "Sư phụ làm sao nhìn ra được?" Thanh của có chút khàn khàn, sắc mặt tái nhợt, câu giống mà là giảnhư vậy lại tương đương biến thành thừa nhận tiểu mưu kế của chính mình. Đông Phương Triệt xuống giường rót cho một chén nước, sau đó mới nhíu mày , "Muội tuy rằng che giấu rất sâu, nhưng bản thân lại có hai cái tật xấu trí mạng làm hỏng." Nghi Lâm uống nước nhuận cổ họng, nghe như vậy, cảm thấy rất bất khả tư nghị, "Tật xấu gì?" Đông Phương Triệt tựa tiếu phi tiếu , "Tiểu Lâm nhi, muội ta đem 'Lợi thế' này cho muội sao?" Nghi Lâm buồn bực lắc đầu . Đông Phương Triệt hừ tiếng, vươn tay trạc vào trán của , kì quái oán trách , "Tiểu nha đầu đầu óc ngu ngốc, biết phản kháng." Nghi Lâm mở to đôi mắt ngập nước, phẫn nộ , "Sư phụ, ta sợ chết." Đông Phương Triệt , "Muội thực thông minh, nếu phải ngày thường ta rất thích quan sát muội, có lẽ thực bị muội giấu diếm qua." Nghi Lâm cười mỉa, "Ta cũng có ý tứ khác, nghĩ nếu ông ta thiếu chúng ta tình, khẳng định hại ta." đương nhiên dám làm như thế chỉ là vì muốn khiến thoải mái, nếu phỏng chừng còn phải bị đánh.


      Đông Phương Triệt khóe miệng nổi lên cười lạnh, "Bình thường thông minh như vậy, lại nghĩ rằng cũng có thời điểm làm chuyện ngu ngốc, Hướng Vấn Thiên cùng Nhậm Ngã Hành thân như huynh đệ, ta cùng với Hướng Vấn Thiên xưa nay bất hòa, ông ta lại nghi ta hại chết Nhậm Ngã Hành, cho dù muội có ân cứu mạng với ông ta thì lại như thế nào? Ta từng với muội, thế gian này tối dơ bẩn là lòng người, tối lường được cũng là lòng người. Hướng Vấn Thiên ông ta hận thể đem ta bầm thây vạn đoạn, lột da rút xương, mà muội là đồ nhi của ta, trong mắt ông ta chúng ta là cùng hội cùng thuyền, ông ta buông tha ta, tự nhiên cũng bỏ qua cho muội, chuyện này, muội có từng nghĩ tới?"


      Nghi Lâm muốn , Hướng Vấn Thiên người này mặc dù phải là người tốt, nhưng cũng đủ nghĩa khí, hẳn là lấy oán báo ân khó xử tiểu hài tử. Nhưng biết vì sao trong lòng đột nhiên lạnh buốt, há mồm muốn biện giải, lại biết gì, Đông Phương Triệt đem tay phải của đặt ở trong lòng bàn tay, "Tiểu nha đầu, ân cứu mạng tất nhiên trọng yếu, nhưng nếu so với giao tình giữa ông ta và Nhậm Ngã Hành, ân tình của muội lại được coi là cái gì? Cho dù ông ta niệm việc muội cứu ông ta lần giết muội, muội cho là, ông ta bỏ qua cho muội, cho muội được tự do?" Thấy Nghi Lâm giống như cực kì sợ hãi, ngơ ngác, liền có chút phiền muộn thở dài tiếng, , "Ta mặc dù lợi dụng muội, cũng sẽ hại muội, vì muội có công dụng rất lớn đối với ta, muội cẩn thận ngẫm lại, trong Nhật Nguyệt giáo, trừ bỏ ta, còn ai có thể che chở cho muội, nếu có ta, muội có thể toàn thân trở ra?"


      " ra ta chỉ muốn ông ta nợ ơn chúng ta mà thôi, có ý tứ gì khác, cũng khiến ông ta có ý đồ hãm hại huynh." Nghi Lâm cảm thấy chuyện này từ miệng Đông Phương Triệt ra liền hoàn toàn thay đổi ý vị, nghiêm trọng lên rất nhiều. Cái gì có hay có , nghĩ tới vấn đề này, càng tin tưởng vững chắc Đông Phương Triệt ít nhất có thể làm giáo chủ bảy tám năm cũng ra chuyện gì.


      Đông Phương Triệt lãnh đạm , " tính sao? cái đạo lý thôi. Muội cứu ông ta, liền có giao tình với ông ta, nếu lần này ta nhận thấy được tính kế trong lòng muội, muội sẽ nghĩ như thế nào? Chắc chắn sẽ phi thường cao hứng, quên hết tất cả, ngày tháng qua , lòng người khó dò, ai có thể cam đoan sau này muội bị ông ta kích động, trái lại hại ta? Cứu người, có thể, nhưng thái độ của muội, lại làm cho ta rất tức giận."

      Thùy Dương95, Phong nguyet, zio12 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :