1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Oan Trái (Cấm Luyến) - Thanh Vân Bạch Thiên

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      <img class="alignnone size-full wp-image-15553" title="210743_40562099_nywufmtb" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/06/210743_40562099_nywufmtb.jpg" alt="" width="590" height="304" />


      font-family:Tahoma;Chương 14: Dạy dỗ 2

      font-family:Tahoma;

      font-family:Tahoma;Sáng sớm, Huyền Ngọc vẫn còn ngủ, bất chợt cảm thấy có vật gì đó ấm nóng đè ép lên đôi môi của mình, mở mắt ra thấy gương mặt tuấn tú phóng đại của Bát ca ở ngay trước mắt nàng, nàng hoảng hốt, hé miệng định kháng cự, nhưng bát ca thuận thế đem đầu lưỡi ấm nóng luồn vào miệng nàng.

      font-family:Tahoma;Hôn say sưa, hôn ngọt ngào môi lưỡi giao nhau tách rời, vốn dĩ vẫn còn say ngủ nên thần trí còn có chút tỉnh táo nên Huyền Ngọc để mặc Huyền Tú làm loạn.

      font-family:Tahoma;Mơ màng còn vòng tay lên nữa, và nàng thấy đôi tay của Huyền Tú thăm dò lên bộ ngực còn non tơ của nàng, miết đỉnh hồng của nàng, nàng thở hổn hển, đưa tay đẩy tay Bát ca ra, vừa ngồi dậy thấy Thất ca tựa lưng vào cửa đôi mắt nóng rực nhìn nàng chằm chằm. Nàng vội vã tung chăn chạy nhanh vào phòng tắm.

      font-family:Tahoma;Trời ạ, đến tột cùng là xảy ra chuyện gì đây? Tại sao hai ông trai bỗng nhiên trở nên kì lạ như thế?

      font-family:Tahoma;Vốn nàng có bao nhiêu bạn bè, bản tính mặc cảm tự ti nên nàng luôn luôn khép kín, nhưng nàng cũng hiểu em nên có khoảng cách, nên chung đụng xác thịt, nhưng dù hai người họ phải là trai ruột của nàng, nhưng bốn năm qua, nàng xem họ như trai, bây giờ đột ngột chuyển thành tình nhân những hai người làm sao nàng chấp nhận được.

      font-family:Tahoma; được, phải tìm cách rời khỏi nơi này, nàng thể chấp nhận mối quan hệ nhập nhằng như thế này được.

      font-family:Tahoma;Nghĩ như thế, nhưng nàng phải về đâu, và liệu trốn thoát khỏi tay hai ông này hay ?

      font-family:Tahoma;Huyền Tú sốt ruột đập cửa phòng:

      font-family:Tahoma; “Tiểu Ngọc Nhi, em ra ăn sáng là kịp giờ học đó.”

      font-family:Tahoma;Huyền Ngọc lúc này ước gì cánh cửa kia mãi mãi đóng chặt, nàng ra để đối diện với tình thế khó xử như thế này.

      font-family:Tahoma;Nhưng, nàng dù sao cũng phải đối diện với nó thôi. Thở hắt ra hơi, Huyền Ngọc thầm tính toán, cứ nhận mệnh trước , sau đó tìm cách.

      font-family:Tahoma;Nàng ung dung bước ra bên ngoài, Thất ca đợi sẵn, bát ca thấy, chắc có lẽ xuống lầu để chuẩn bị bữa sang.

      font-family:Tahoma;Thất ca ôm bộ đồng phục của nàng trong tay, nàng nhìn nó ngán ngẫm, :

      font-family:Tahoma; “Em muốn học, có thể chuyển về trường cũ được hay ?”

      font-family:Tahoma;Thất ca dịu dàng vuốt tóc nàng:

      font-family:Tahoma; “Đây là trường học nổi tiếng nhất toàn quốc, em cứ yên tâm học nhé, ai dám bức hiếp em đâu.”

      font-family:Tahoma;Thất ca kéo nàng vào lòng hôn lên trán, nàng cảm nhận được bình an, tiếp tục hay kể chuyện ở trường nữa, nàng thầm nghĩ, có lẽ trốn tránh chút cũng sao.

      font-family:Tahoma;Nhưng nàng đâu ngờ, vì chút ủy khuất của nàng, mà chỉ trong đêm, nhà họ Lâm nhà tan cửa nát, kênh kiệu chanh chua kia cũng mất tích biết đến tận nơi đâu, thế mới biết thế lực của đồng tiền thực là ghê gớm.

      font-family:Tahoma;Họ tiếc bất cứ thứ gì, hay bất cứ thủ đoạn nào để loại bỏ chướng ngại vật chắn đường của bảo bối của họ. Bọn họ cũng thầm thề tuyệt đối để bảo bối chịu bất kì thương tổn nào.

      font-family:Tahoma;Huyền Tú từ nhà dưới gọi vọng lên:

      font-family:Tahoma; “Tiểu Ngọc nhi, ăn sáng thôi.”

      font-family:Tahoma;Huyền Ngọc xoay người mang cặp sách vào định xuống lầu, nhưng bị cánh tay hữu lực kéo vào lòng. Thất ca hừ khẽ:

      font-family:Tahoma; “Ngọc nhi quên hôn chào buổi sáng rồi, phải chịu phạt.”

      font-family:Tahoma; 

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      <img class="alignnone size-full wp-image-15553" title="210743_40562099_nywufmtb" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/06/210743_40562099_nywufmtb.jpg" alt="" width="590" height="304" />


      <div align="font-family:Tahoma;Chương 14: Dạy dỗ 2

      font-family:Tahoma;

      font-family:Tahoma; xong, kéo Ngọc nhi vào lòng hôn sâu, nồng nàn làm Huyền Ngọc thở nổi, chỉ biết bám lấy cổ để khỏi té ngã lăn đất, bàn tay to ma quái của lần dò xuống cái mông tròn trịa của nàng, kéo nàng càng sát lại vào hơn, dùng phần thân dưới căng cứng của mình cọ sát vào giữa hai chân của , lửa nóng hừng hực, súng sắp khai hỏa, bất ngờ buông Huyền Ngọc ra, loạng choạng khẽ cười khổ. Tự gây nghiệt thể oán ai. Tiểu đệ đệ của dạo này gần như quá tải rồi………

      font-family:Tahoma;Huyền Ngọc mặt cũng đỏ bừng, chạy vội xuống thang lầu, thấy bát ca cúi gằm mặt xuống, chạy nhanh đến bàn ăn. là, biết nên sao đây, vẫn biết là sai trái nhưng gần như nàng cũng hiểu nổi chính bản thân của mình nữa.

      font-family:Tahoma;Bửa ăn sáng của nàng trôi qua trong lặng lẽ và xấu hổ, nhưng hai người kia bình tĩnh thong thả, dường như để ý đến xấu hổ của nàng. Bọn họ quyết định, bé con của bọn họ da mặt mỏng đến thế bọn họ hảo hảo dạy dỗ cho trở nên dày hơn.

      font-family:Tahoma;Ra xe, Bát ca lái xe, Thất ca ngồi ở phía sau. Huyền Ngọc vừa bước vào xe, bị Thất ca ôm gọn đặt nằm ở trong lòng, Huyền Ngọc theo bản năng giãy dụa nhưng làm sao thoát khỏi bọn họ.

      font-family:Tahoma;Đến trường, lại là màn hôn chào tạm biệt, che đôi môi đỏ ửng bước xuống xe, trong đầu Huyền Ngọc lúc này thầm nghĩ nên chạy xa, nhưng cũng biết chạy đâu.

      font-family:Tahoma;Vào lớp học, nghe tin chấn động, Lâm Tố Như, con của tập đoàn Lâm gia hôm qua bỗng nhiên mất tích, cả tập đòan Lâm gia chỉ trong đêm thân bại danh liệt, Lâm Chấn Hưng, tổng tài của Lâm thị và cũng là phó thị trưởng của thành phố Đài Loan bỗng dưng bị phát là tham ô, tịch biên gia sản, cả nhà li tán.

      font-family:Tahoma;Nghe , chuyện này giống như có bàn tay của ai đó từ bên ngoài nhúng tay vào, dường như Lâm gia đắc tội thế lực nào đó, chứ ra Lâm Chấn Hưng vốn là người thanh liêm trong sạch, chỉ mỗi tội quá nuông chìu con của mình, nay bé ấy mất tích, Lâm thị sụp đổ, Lâm Chấn Hưng chấn động,bệnh tim tái phát nhập viện, còn vợ ông ta gần như phát điên.

      font-family:Tahoma;Huyền Ngọc rùng mình cái, chuyện này có khi nào liên quan gì đến nhỉ? Có lẽ là , vì các trai dù sao cũng chỉ là thiếu niên mới lớn, dù có muốn cũng đâu thể tay che trời, quyền khuynh thiên hạ được.

      font-family:Tahoma;Nhưng lầm, họ là thần đồng, mười hai tuổi thâm nhập sâu vào giới thượng lưu, tấn công vào giới kinh doanh, mình khuynh đảo thị trường chứng khoán tại các khu kinh tế lớn như Mỹ và HongKong. Huyền Thiên đối ngoại, Huyền Tú đối nội, hai em kết hợp ăn ý đến mức lão thái gia gật gù mãi thôi.

      font-family:Tahoma; khi họ xác định được mục tiêu, bao giờ buông tay cho đến khi thành công, hoặc là…. phá hủy. Mà Huyền Ngọc là mục tiêu lớn nhất của họ từ trước đến nay.

      font-family:Tahoma;Đó là bảo bối của họ, là bảo vật của họ. Họ quyết tâm, để cho chút ủy khuất. Dù là bất cứ ai, có gan chạm vào cũng nên có gan nhận lãnh trừng phạt.

      font-family:Tahoma; 

      font-family:Tahoma; 

      font-family:Tahoma;
      bornthisway011091, atulaasari, HangVO92 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 15: Dạy dỗ hai

       Edit:Ngọc lưu ly

       beta: yunafr
      <div align="
      Tối khi về đến nhà, sau khi ăn cơm xong, Huyền Ngọc nhìn Huyền Tú : “Bát ca, tối nay dạy em học bài nhé.”



      Huyền Tú lắc đầu: Hôm nay bận công việc rồi, có mấy số liệu chưa hoàn thành, nên tối nay em bảo Thất ca dạy .”



      Huyền Ngọc cúi gằm mặt đưa mắt lén nhìn Thất ca, để Thất ca dạy ư?



      Cái miệng nhắn của khẽ nhếch, bất an cắn hàm răng.



      Huyền Tú nghe thấy câu trả lời, ngẩng đầu vừa thấy biểu tình chột dạ kia của , liền híp mắt lại.



      “Tiểu Ngọc nhi, bát ca với em như thế nào?”



      “Đúng, thực xin lỗi……”



      Hắc Huyền Tú ôn nhu khi nóng giận cũng dọa người .



      “Em ngay đây……”



      Trước khi sắp tức giận , ngoan ngoãn chạy về hướng lầu.



      thấy thế, vừa lòng, gật gật đầu. Sau đó, vào phòng tắm.



      Khi trở ra người chỉ quấn quanh mỗi cái chăn bông, đẩy cửa phòng tắm ra. Huyền Ngọc ngẩng đầu lên, thấy thân thể nam nhân cường tráng đỏ ửng cả mặt.



      Huyền Tú nhướng mày, “Sao vẫn chưa đến đó?”



      Huyền Ngọc bối rối, nhưng với ánh mắt dọa người của Huyền Tú, đành ngoan ngoãn về hướng phòng của Thất ca.



      Người thanh niên làm việc nghe thấy tiếng mở cửa ngẩng đầu lên. Nhìn thấy bảo bối nhát gan của mình rụt rè, sau đó nhắm mắt lại như cố gắng lấy hết dũng khí : “Thất ca dạy em làm toán nha,.”



      xong nhắm chặt đôi mắt, ra dáng như hy sinh vì nghĩa lớn. lâu sau vẫn có tiếng động, he hé đôi mắt ra, nhìn thấy gương mặt lạnh như băng của Thất ca như cố nén cười. Lúc này vừa ngượng vừa sợ, nhìn chằm chằm vào , nín thở, tay bắt chéo cầu nguyện.



      Huyền Thiên chậm rãi thong thả : “được.”



      lập tức nhàng thở ra, thiếu chút nữa chân mềm nhũn ngồi phịch ở sàn nhà.



      “Em lấy sách giáo khoa……”



      vội vàng sau đó chạy ra cửa.



      Về đến phòng, thấy Huyền Tú ngồi bàn làm việc, nhướng mày khi thấy Huyền Ngọc thu dọn sách vở, , nhớ học cho ngoan. Nhân tiện bồi thêm câu. “Tính của Thất ca hơi nóng tý, nhớ cẩn thận.”



      Làm huyền Ngọc bủn rủn tay chân. Vội vã quay nên thấy ý cười quỷ dị trong đôi mắt .



      Sau đó, mở ra bút ký bản máy tính, bắt đầu tiếp nhận công việc của huynh trưởng.



      ***


      Thanh của Thất ca kỳ cùng bát ca giống nhau rất êm tai .



      Nếu lạnh băng băng như thế, lúc nào cũng muốn dọa người rất dễ dàng làm người ta sinh cảm giác gần gũi.



      Thất ca dạy rất dễ hiểu, làm hơi hơn mười bài tâp, chỉ thỉnh thoảng sai vài lỗi, thế là lại trợn mắt, hét to. Làm Huyền Ngọc lại cúi đầu cắm cúi học.



      Sau đó cửa phòng bị mở ra , là Hắc Huyền Tú đến.



      Hắc Huyền Ngọc hết sức chăm chú nên có chú ý tới.



      nhàng tiêu sái đến bên cạnh Hắc Huyền Ngọc, nghiêng đầu qua, nhàng hôn lên đôi má chăm chú của .



      Hắc Huyền Ngọc hít ngụm khí lạnh, khi nhìn thấy Hắc Huyền Tú, muốn mở miệng, nhưng thanh của Hắc Huyền Tú nhàng vang lên.



      “Nên nghiêm túc nghe giảng bài nga, nếu ca ca của chúng ta tức giận.”



      ngẩng đầu vừa thấy, quả thực thấy trong mắt của Huyền Thiên đưa ánh nhìn hoàn toàn hài lòng về phía



      nhanh ngoan ngoãn gục đầu xuống, thưc nghiêm túc học bài.



      Hắc Huyền Tú thấy thế, nhàng nở nụ cười xấu xa, lại đưa đôi môi nhấm nháp lên cái gáy trắng noãn nà mà mỗi khi gục xuống làm kiềm lòng nổi.



      Thực nhột nhát, Huyền Ngọc vội vàng đưa tay đẩy ra, nhưng vẫn ngẩng đầu lên, Huyền Tú cười khẽ, chụp lấy tay , đôi môi tiếp tục dấn sâu xuống.



      Theo sau, Hắc Huyền Tú đột nhiên hé miệng, ở vành tai nho của , mút cái, đầu lưỡi ấm nóng khẽ lướt qua.



      Hắc Huyền Ngọc kinh ngạc ,cả kinh thở gấp trừng lớn mắt nhìn hướng .



      “Hắc Huyền Ngọc!”



      Nhưng Hắc Huyền Thiên bên cạnh kiên nhẫn gầm .



      Tiếng cười ôn nhu của Hắc Huyền Tú truyền đến.



      Hắc Huyền Ngọc ủy khuất mím môi.



      Hắc Huyền Tú đưa tay ôm trọn lấy thân thể đặt lên đùi của mình.



      muốn giãy dụa, lại nhớ lại thất ca tồn tại, chỉ có thể để cho chính mình giống như khúc gỗ.



      Hắc Huyền Tú liên tục cắn vành tai của , hơi thở ấm nóng cùng đầu lưỡi như ma quái trêu chọc làm toàn thân dâng lên cổ cảm giác quái lạ.



      “Tiểu Ngọc nhi, bát ca giúp em luyện tập tập trung khi làm bài, em đừng để ý, cố gắng làm bài của em, nếu sơ xuất bị phạt.”



      Đó là cách dạy học gì thế này, Huyền Ngọc tức giận nhưng chỉ có thể im lặng nghe theo.



      Nhưng thực ra, cố gắng quên cái lưỡi ấm nóng của Huyền Tú lướt dần từ gáy vào vành tai còn được, bàn tay to tà ác của lòn bên dưới lớp váy, tấn công vào bên trong, xoa nhè tiểu hoa hạch của muốn làm ngơ cũng khó. Huyền Ngọc khẽ nấc lên tiếng.



      Bên cạnh Huyền Thiên kiên nhẫn giảng từng chỗ cho , nhưng lúc này, trí thông minh gần như dần dần từ bỏ , cố gắng tập trung, bỗng dưng đầu lưỡi của chuyển chổ, tấn công dần xuống bầu ngực của .



      nhàng đặt xuống, thân thể từ từ lướt xuống dưới, chuyển dần ra đằng trước lúc này đầu của gục vào lớp váy của .

        Các nàng đừng quên click quảng cáo dưới phần comment ủng hộ web nha

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      darkChương 16: Phản ứng


      <img class="alignnone size-full wp-image-15858" title="1294463974937375202_574_574" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/06/1294463974937375202_574_574.jpg" alt="" width="590" height="380" />




      Bàn tay nhàng tách làn váy của lên, đầu cúi xuống sâu, lần dò tìm kiếm mật huyệt ở bên trong. Huyền Ngọc cả người run rẩy, đầu óc lúc này hóa thành đoàn tương hồ, suy nghĩ gì được nữa, hai tay bấu chặt lấy mặt bàn cắn răng kiềm nén tiếng nức nở.

      Rốt cuộc chịu nổi nữa, đùa quyển sách giáo khoa sang bên hai tay giằng lấy đầu của Huyền Tú ra khỏi khoảng giữa hai chân mình, ùa chạy về phòng.

      Huyền Tú ngẩng lên cười thõa mãn, còn Huyền Thiên gương mặt xám xịt lại. bé con càng ngày càng ngoan rồi, phải dạy dỗ lại.

      Huyền Ngọc đóng chặt cửa phòng, sợ hãi, run rẩy, và bấn loạn.

      vừa hận, vừa oán tình cảnh này, đồng thời cũng oán giận luôn bản thân, sau lại để cảm xúc dâng tràn ồ ạt đến mức thể khống chế được. Hạ thân đau nhức hư trống rỗng.

      biết, ngu ngơ đến mức hiểu đây là cảm xúc gì, nhưng đây là sai trái. Hoàn toàn là sai trái, em thể đến với nhau.

      Dù họ em ruột, nhưng sống chung dưới mái nhà hơn bốn năm, với kẻ khao khát tình thương như , luôn luôn mong mỏi có mái ấm gia đình. Nhưng đây phải là điều muốn, chỉ muốn có cuộc sống thực bình thản có cha có mẹ, có trai thương .

      Dù Thất ca và Bát ca đối xử với tốt đến mức gì có thể sánh bằng, nhưng thể ngu ngơ mà làm những chuyện trái lương tâm mình như thế này.

      Có lẽ phải .

      phải xa ngôi nhà tội lỗi này.

      Nhưng đâu?

      Tam ca! Đúng rồi, còn có tam ca, sao lại quên mất nhỉ?

      Nghĩ thế, lấy chiếc di động mà bát ca vừa mới mua hôm qua, nhấn số gọi cho Tam ca, theo nguồn tin ít ỏi mà biết được. Dường như tam ca sang quốc để điều hành trong những chi nhánh của công ty bên đó.

      Điện thoại đầu bên kia reo lên, tiếng của tam ca lên tiếng trả lời.

      Huyền Ngọc giọng khẩn cầu: “Tam ca, em có thể sang bên ở được ?”

      Tam ca nhận ra tiếng của Huyền Ngọc ngay lập tức, vui vẻ hỏi: “Sao vậy? nghe Thiên và Tú lo cho em mà, sao lại đòi sang đây? Giận dỗi gì à?”

      Tam ca biết ở với Bát ca và Thất ca? phải nên giấu để cho ai biết sao?

      Đây là có chuyện gì?

      Tạm thời, thể cho Tam ca biết những chuyện đáng xấu hổ diễn ra gần đây. Chỉ đơn giản là muốn sang ở với , nhưng Tam ca xem như đứa trẻ con giận dỗi, khuyên vài câu sau đó cúp máy.

      Cửa phòng bật mở, Huyền Ngọc hoảng hốt, ban nãy nhớ là đóng cửa rối mà ?

      Giọng Huyền Thiên lạnh như băng giá mùa đông : « « Em gọi cho Tam ca ? Em muốn ở với bọn sao ? »

      Huyền Ngọc co rúm người lại, e sợ rụt cổ lại dám ngẩng đầu lên, Huyền Tú giọng : « « Thiên, đừng làm Ngọc nhi sợ. »

      « Ngọc nhi, sao vậy, em buồn gì à, biết sửa đổi. » »

      Bất chợt, Huyền Ngọc ngẩng đầu lên, em chỉ muốn biết tại sao chúng ta lại như thế này ? Chúng ta phải là em sao ? » »

      Huyền Thiên gầm lên, mất bình tĩnh : « « phải em, phải với em bao nhiêu lần nữa em mới chịu hiểu. Em là người mà và Tú . »

      Huyền Ngọc lắc đầu khổ sở : « Nhưng em muốn. »

      « phải do em quyết định. »

      xong Huyền Thiên đóng cửa phòng lại giận dữ bước ra ngoài. bất lực, biết chuyện này trước sau gì cũng xảy đến, bé con chấp nhận, nhưng tình đến chính bản thân cũng biết phải làm sao. cố gắng đem mọi thứ tốt nhất đến với , để hiểu và chấp nhận hai người bọn họ……….

      là người luôn luôn gi được bình tĩnh trước sóng gió phong ba. Dù gặp đối thủ nặng kí như thế nào đối với chẳng là gì cả.

      Nhưng đứng trước , trước bé ngây thơ trong sáng, nhưng lại biết thể lòng mình như thế nào, , tình cuồng nhiệt gần như có thể đốt cháy cả lẫn trong đó. Nhưng khi mở miệng ra là gào thét.

      Bởi vì sợ,sợ lời từ chối kia thốt ra từ đôi môi của . Sợ ánh nhìn của , sợ ghê tởm của trước tình của hai em. sợ và sợ, nên gần như thể kiềm chế nổi bản thân mình.

      Huyền Tú nhìn ông trai giận dữ bỏ , chỉ biết lắc đầu.

      Đương nhiên, phản ứng của Huyền Ngọc quá bất ngờ, bé chỉ là bé còn rất , thiếu thốn và khao khá tình thương.

      Mọi chuyện thể vội vàng, nên cưỡng ép mà hái dưa chưa chín, như thế vừa ngọt, vừa phí tâm.

      , nhưng tình của là bao dung và chở ché, còn tình của Thiên là chiếm hữu và sợ hãi. biết ông trai của mình thảm bé này rồi, nên vẫn luôn lo sợ và mất bình tĩnh, chỉ có thể đứng ở giữa, để từ từ kéo Ngọc nhi bớt e ngại lo lắng mà tiến đến gần hơn.

      Huyền Tú ở lại trong phòng, vuốt tóc , thở dài: “Có lẽ bọn hơi quá đáng, nhưng đây là cách thể tình của bọn . Các em. và Thiên có thể mang tất cả mọi thứ thế giới này đến cho em, chỉ mong, em đừng rời xa bọn .”

      Huyền Ngọc chỉ thẫn thờ, thể chấp nhận được, chỉ đành xin lỗi các thôi.

      Có lẽ cũng nên chuẩn bị cho chuyến du hành xa, nhưng…… về đâu????
      bornthisway011091, atulaasari, HangVO92 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      magenta;Chương 17


      <img class="alignnone size-full wp-image-15858" title="1294463974937375202_574_574" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/06/1294463974937375202_574_574.jpg" alt="" width="590" height="380" />




      Sáng sớm, vẫn như thường lệ Bát ca và Thất ca vẫn chuẩn bị mọi thứ cho nàng đến trường. Nhưng hôm nay khí ảm đạm và trầm mặc, gương mặt của Thất ca lạnh lẽo như băng giá, có thể đông cứng người từ ngoài trăm mét, làm Huyền Ngọc co rúm người sợ hãi.

      Dù Bát ca cố gắng pha trò cho khí dịu bớt lại, nhưng Thất ca vẫn mím chặt môi lời nào.

      Huyền Ngọc sợ hãi, cũng hiểu lắm Thất ca giận gì.

      Ừm, có lẽ trốn tránh, nhưng dám nghĩ đến những chuyện hoang đường xảy ra gần đây, hai tuy rằng rất thương , chìu chuộng sót bất cứ thứ gì

      Mua sắm, trang sức, bất cứ những thứ gì cần thiết của bé mười sáu tuổi.

      Trong nhà, trong phòng, đầy ắp những thức ăn mà thích ăn.

      Hàng tháng có nhà thiết kế đến thiết kế riêng cho ba mươi bộ trang phục, và tất cả những phụ kiện.

      Mỗi ngày hai tận tình đưa rước……….

      Thậm chí cả khu vườn hoa hồng đủ màu sắc rực rỡ là Bát ca thuê nghệ nhân về chăm sóc chỉ để làm vui lòng .

      thở dài , ước gì, hai thực trai ruột của , chắc có lẽ rất hạnh phúc.

      Xe dừng lại trước cổng trường, Bát ca nhấn nút cửa mở, chồm từ trước ra sau hôn lên đôi môi như thường lệ, luyến tiếc mới buông rời ra. Thất ca vẫn mím chặt môi, im lặng, có bất cứ động tĩnh gì nhiệt tình như ngày thường.

      Huyền Ngọc đưa mắt len lén nhìn , do dự dám xuống xe.

      biết rất giận, có lẽ… Thôi, đành nhẫn chút vậy, xoay người.nhắm mắt, hôn đại lên môi , “Tạm biệt.”

      Thất ca thở hắt ra hơi, đưa tay nắm lấy gáy cho rút lui, hôn mạnh lên môi , môi lưỡi triền miên quấn quýt lấy môi , tận tình mút như muốn hút hết mật ngọt tinh hoa trong miệng .

      Mùi hương nam tính quẩn quanh, lửa nóng từ đôi môi và lưỡi truyền tới là Huyền Ngọc gần như thở được.

      lâu, mới buông ra, tựa đầu váo trán thầm . “Huyền Ngọc, nên làm thế nào với em đây.”

      bối rối, dứt ra, mở cửa xe, chạy như bay ra khỏi xe. Mà nhìn thấy hai đôi mắt nóng bỏng mang theo âu sầu buồn bã và bối rối ở phía sau .

      Leo lên xe, để đến lớp học, Huyền Ngọc vẫn còn ngơ ngẩn. cùng biết nên làm như thế nào, ràng quan hệ này thực đúng, thực lòng muốn dứt ra, nhưng có đủ dũng khí hay ?

      Khi tách ra, rồi đâu về đâu?

      Mãi suy nghĩ mà thấy bạn cùng lớp đứng kế bên nhìn cười, ấy bước đến vỗ vai : “Huyền Ngọc, làm gì mà thẩn thờ thế?”

      Ngẩng đầu lên, ra đó là Tuyết Cần, con thứ hai của Tập đoàn Viễn thị. bạn ngồi cùng bàn với , luôn thân thiết với từ hôm mới vào học đến nay.

      Hai tuổi trẻ ngang nhau thực ăn ý, mỗi giờ nghĩ trưa, hai thường nắm tay nhau đến gốc cây sau khu vườn trường để tâm .

      nghĩ về người à?”

      Huyền Ngọc đỏ mặt lắc đầu: “ có, à hôm nay ai đưa cậu đến trường thế?”

      Lần này đến lượt Tuyết Cần đỏ mặt: “Là trai tớ.”

      Huyền Ngọc lơ đãng: “Cậu may mắn , có trai và ba ba thương, chẳng bù với tớ.”

      Tuyết Cần nhìn xa xăm: “Ba ba tớ cũng đâu có ở trong nước, chỉ có tớ và trai thôi.”

      Nhìn thấy dấu hôn đỏ ửng cổ của Huyền Ngọc, Tuyết Cần cười trêu chọc: “Cậu có bạn trai rồi à?”

      Huyền Ngọc ngơ ngác thẹn thùng: “Sao cậu lại hỏi thế?”

      Tuyết Cần đưa tay chỉ chỉ vào dấu vết phạm tội ràng cổ của , cuống quýt theo bản năng định lấy tay che lại. Nhưng Tuyết Cần cười cười: “Có gì đâu à ngại cậu cũng sắp mười bảy đó thôi. , ai thế?”

      Theo bản năng đưa mắt nhìn xung quanh, lắc đầu, cũng muốn mình là tiêu điểm cho những cặp mắt xung quanh mình. Xua xua tay: “ có gì, để sau.”

      Giờ nghỉ trưa, đương nhiên là bé tò mò nghịch ngợm như Tuyết Cần đâu dễ gì bỏ qua cho vấn đề ban sáng.

      chặn Huyền Ngọc ngay cửa lớp, bất chấp ánh mắt tò mò của các bạn đồng học, đường lôi Huyền Ngọc thẳng đến gốc cây mà hai bé thường ngồi, cất giọng truy vấn: “Sao, là ai mau? Là Huyền Thiên hay Huyền Tú. Hay cả hai?”

      Lần này đến lượt Huyền Ngọc sửng sốt, đỏ ửng cả mặt mày nhưng quan trọng hơn đó là tại sao Tuyết Cần lại có thể nghi ngờ chính xác như thế. ngại ngùng hỏi: “Sao bạn biết?”

      Tuyết Cần đáp trả lại với giọng thực bình thản: “ Đơn giản thôi, tớ thấy hai em họ bảo vệ cậu như hình với bóng, dính sát rời, thêm nữa chuyện của Lâm gia cậu đừng với tớ là cậu biết nhé.”

      Huyền Ngọc sửng sốt sau đó là hoảng hốt, chuyện kinh thiên động địa của Lâm gia chẳng lẽ là do tay của Thất ca và Bát ca làm hay sao?

      Đó chỉ là chuyện nhặt sao họ lại có thể xuống tay tàn độc như thế. Như hiểu được thắc mắc của nàng, Tuyết Cần bình thản : “Chuyện thương trường mạnh được yếu thua, vả lại cậu là bảo bối của họ đương nhiên họ bảo vệ cho cậu rồi. Nếu là mình, mình cũng làm thế.”

      Huyền Ngọc ủ rủ, “Cậu đương nhiên là thế, vì cậu là em ruột cơ mà.”

      “Ai bảo cậu thế? Tớ chỉ là con nuôi của ba ba thôi.”

      Huyền Ngọc trợn to mắt: “Vậy cậu đừng cậu và cậu….”

      Tuyết Cần nhún nhún vai vẻ bất cần đời: “Thế giới thượng lưu nay,có gì là có thể xảy ra, vả lại tớ cũng quen nhiều người có hoàn cảnh như cậu rồi.”

      Ra dáng vẻ để trấn an bạn nhút nhát của mình như thế, thực ra, nội tâm của Tuyết Cần cũng hiểu đó chính là bản thân của mình phải mất bao nhiêu thời gian mới có thể chấp nhận được chuyện như thế này. Và đau khổ đến biết bao nhiêu, nên chỉ có thể hy vọng lời của mình có thể an ủi chút ít gì đó cho bạn thân thiết nhất của mình.

      Hoàn cảnh Huyền Ngọc cũng giống như vậy.

      Huyền Ngọc mở to mắt như thể tin nổi chuyện có thể xảy ra như thế này.

      Hai trầm ngâm lâu, bất chợt có giọng nam trầm ấm ở phía sau lưng cất tiếng: “Xin chào hai mỹ nhân, có thể cho xin hân hạnh làm quen ? “
      Huyền phương, atulaasari, HangVO92 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :