1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Đồng nhân Tiếu Ngạo Giang Hồ] Khi Nghi Lâm gặp Đông Phương Bất Bại (Drop vì đã có nhà làm hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Phương My

      Phương My Well-Known Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      624
      @cuncon có chi tiết cá nhân nhưng bấm vào đâu có chỗ nào để cài chữ kí đâu . Chỉ có dòng trạng thái, avatar, v.v...

    2. cuncon

      cuncon Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,786
      Được thích:
      2,154
      @Phương My z chắc là có mod vs editor vs ad là có chữ kí thui a
      Phương My thích bài này.

    3. Phương My

      Phương My Well-Known Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      624
      Oh thanks nhiều nha @cuncon . À có đọc bộ truyện tui edit ko? Thấy hay ko? :th_90:
      shizuoka thích bài này.

    4. Phương My

      Phương My Well-Known Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      624
      Chương 18: Danh vọng
      Edit: Phương My



      Trận tuyết đầu mùa đông năm nay bắt đầu rơi ngừng từ đêm hôm qua, đến giữa trưa ngày hôm sau thì tích được tầng thật dày, Nghi Lâm từ trong phòng ra, gió lạnh lãnh liệt, thổi trúng khuôn mặt nhắn đỏ bừng của , biết vì sao lại đột nhiên nhớ tới chuyện năm trước khi ở Hằng Sơn cùng Nghi Mẫn và các sư tỷ chen vào chỗ sưởi ấm, khi đó mặc dù kham khổ, trong lòng lại bình yên tự do, giống tại, khắp nơi đề phòng, mọi chuyện cẩn thận, sợ nhất là chú ý liền khó giữ được cái mạng này, gây hoạ cho sư môn.


      lo lắng Đông Phương Triệt sẽ vì mà diệt trừ phái Hằng Sơn, dù sao khẩu hiệu 'Ngũ Nhạc kiếm phái, đồng khí liên chi (cùng suy nghĩ cùng hành động)' cũng phải kêu lên tiếng, chẳng qua... Vạn nhất Đông Phương Triệt ngấm ngầm tàn sát vài đồng môn của Hằng Sơn để hả giận cũng phải có khả năng, nên thể mạo hiểm như vậy. Hàn ba , làm người phải có trách nhiệm, làm việc cần thẹn với lương tâm. Nghi Lâm tự nhận theo đuổi cảnh giới cao như vậy, sinh tử của người xa lạ có thể quan tâm, nhưng sinh mệnh đệ tử phái Hằng Sơn... lại gánh nổi.


      Đông Phương Triệt ở tiền thính (phòng khách) chờ ăn cơm, khi Nghi Lâm cầm lò sưởi tay vào, nhịn được hắt xì một cái, trong phòng rất ấm, bên ngoài lại rất lạnh, nóng lạnh luân phiên, thực dễ dàng cảm mạo a. Đông Phương Triệt ngoắc ngoắc bảo đến gần, rồi lấy lòng bàn tay chạm vào mặt của , oán trách , "Sao mặc áo lông cáo ta đã đưa cho muội?" Nghi Lâm hút hấp cái mũi, chu miệng , "Trời lạnh như thế, ra cửa mới tốt, lần sau một mình sư phụ ở trong này ăn , còn ta ngốc ở trong phòng ăn là xong." Đông Phương Triệt cười mắng, "Muội còn nói lý, ra cửa thành bộ dáng gì nữa, tiểu hài tử nên ra ngoài chạy nhiều mới tốt." Nghi Lâm nguỵ biện , "Muốn có khí lực ra ngoài chạy, thì phải ăn cơm trước mới được." Đông Phương Triệt nhéo khuôn mặt nhắn của , "Nhanh mồm nhanh miệng, được rồi, mau ăn cơm , hôm nay làm rất nhiều món muội thích ăn."


      Ăn cơm xong, Nghi Lâm nói với Đông Phương Triệt, "Sư phụ, huynh còn thiếu ta hai mươi chín bệnh nhân đó!" Đông Phương Triệt uống một hớp trà nóng, giống như bất đắc dĩ , "Yên tâm, quên được, đợi lát nữa ta sẽ bảo Trung thúc dẫn người đến, rồi kêu Đinh Nhất dọn dẹp sườn thính (phòng bên), muội hãy ở chỗ đó chẩn bệnh cho người ta." Nghi Lâm muốn , để bệnh nhân trong trời lạnh thế này chạy ra ngoài rất tiện, nhưng lại tưởng tượng đến thân phận 'Mồi nhử' hiện tại của , tử đạo hữu bất tử bần đạo (người khác có chết cũng sao, mình sống là tốt rồi), vẫn là ngoan ngoãn ở Lưỡng Nghi điện ngốc .


      Trong chốc lát, Trung thúc đến đây nói mọi người đã được dẫn đến, Đông Phương Triệt ngại Nghi Lâm ăn mặc đủ ấm áp, liền kêu Đinh Nhị quay về phòng Nghi Lâm lấy áo lông cáo, Nghi Lâm lắc đầu cần, "Ta lạnh, hơn nữa trong tay ta còn có lò sưởi tay mà." Đông Phương Triệt cũng kiên trì, dặn Đinh gia huynh đệ cẩn thận hầu hạ, liền vẫy vẫy tay cho Nghi Lâm .


      Hơn ba mươi người đã chờ ở đại sảnh, nhìn thấy Nghi Lâm tiến vào đều đứng dậy hành lễ, mỗi người đều biết là đồ đệ duy nhất của Đông Phương giáo chủ, về địa vị, ngang hàng với Nhậm đại tiểu thư, nghe giáo chủ phi thường sủng ái tiểu đồ đệ này, liền ngay cả Đồng trưởng lão đều phải nhún nhường ba phần, được sủng ái như vậy, bọn họ tự nhiên muốn cẩn thận cung kính. Đừng chẩn bệnh hết, chính là độc hại bọn họ, cũng ai dám có nửa câu oán hận, đương nhiên, ở trong lòng oán là người nào có thể quản.


      Nghi Lâm mới mặc kệ trong lòng những người này xem thường chính mình như thế nào, tâm tính rất tốt, năm nay đã gom đủ trăm người, xem như có cái công đạo với nhị sư phụ. Nhị sư phụ, chính là sư phụ dạy y thuật cho , bởi vì trước đó đã bái Định Dật sư thái làm sư phụ, mà tục danh của lão gia tử lại biết, nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có thể xưng hô là 'Nhị sư phụ', từ điều này suy ra, Định Dật sư thái sẽ là đại sư phụ, tối hôm qua Đông Phương Triệt hỏi, "Ta đây chính là tam sư phụ của muội?" Nghi Lâm , " tại ta ở cùng chỗ với huynh, tự nhiên chỉ cần kêu huynh là sư phụ, cần phân cái gì nhất nhị tam." Kỳ chính là coi là sư phụ...


      chứng minh, đồ đệ của Đông Phương giáo chủ ai có thể khinh thường, y thuật của Nghi Lâm rất tốt, đa số đều là bệnh thương hàn phát sốt, bụng trướng tiêu chảy linh tinh, trừ bỏ một số người sốt cao cần uống chén thuốc, những người còn lại chỉ cần được Nghi Lâm đâm mấy châm, ăn vài viên thuốc tốt lên rất nhiều, tốc độ này, hiệu quả này, kém thần y là bao nhiêu.


      Nghi Lâm chiếm được rất nhiều lời cảm tạ cùng nịnh hót, nhưng trong lòng lại yên lặng chảy máu, Hướng Vấn Thiên a Hướng Vấn Thiên, nếu ông còn mắc câu, số dược liệu tốt của tôi sẽ lãng phí công đó.


      Cái gọi là mắc câu, tự nhiên phải là chờ Hướng Vấn Thiên đến hại , mà là chờ ông ta tới cửa tìm chữa bệnh. Đêm qua đã nhìn ra, Hướng Vấn Thiên hình như trúng độc mãn tính gì đó, nhanh chóng xâm nhập vào phế phủ, trong mười ngày nhất ̣nh sẽ phát tác, chỉ cần phát tác, người có thể cứu được ông ta chỉ có thể đếm được đầu ngón tay. Chuyện này đương nhiên cho Đông Phương Triệt, phải huynh tính đem tôi làm mồi nhử 'Dụ dỗ' Hướng Vấn Thiên sao? Được thôi, tôi cố tình muốn cho Hướng Vấn Thiên phải nợ tôi một thiên đại nhân tình.


      quá ngày, tiếng tăm y thuật có một hai của ái đồ Đông Phương giáo chủ truyền khắp Nhật Nguyệt thần giáo, danh tiếng rất tốt, sau đó có giáo chúng chủ động đến Lưỡng Nghi điện xin chữa bệnh, Nghi Lâm trong lòng đắc ý, rất có xu thế nhất tuyết tiền sỉ (một thành ngữ của TQ, ý nghĩa tẩy sạch sỉ nhục). Cái gọi là tiền sỉ (sỉ nhục), tất nhiên là chỉ mấy tháng hố cha trước kia tìm thấy bệnh nhân nguyện ý cho trị liệu.


      Lại qua hai ba ngày, chuyện có liên quan đến y thuật của Nghi Lâm được truyền bá vô cùng kì diệu trong Nhật Nguyệt giáo, ngoan tật năm xưa của rất nhiều người lần lượt được chữa khỏi, Nghi Lâm trong lòng đổ máu, nhưng mặt vẫn ́ cười, chẳng trách người ta chỉ vì cái trước mắt là tốt, quả nhiên tốt, thập phần tốt, rất lỗ vốn a!


      Đến đêm khuya ngày thứ năm, Nghi Lâm nằm ngủ chảy nước miếng ở trong lòng Đông Phương Triệt, đột nhiên có người gõ cửa, Nghi Lâm đương nhiên tỉnh, Đông Phương Triệt liền nhẹ nhàng đẩy tiểu nha đầu ra, khoác áo bước xuống đất, mở cửa ra thì thấy người gõ là Trung thúc, liền hỏi chuyện gì, Trung thúc , "Thanh Long đường Tiết trưởng lão, Bố Thí đường Dương trưởng lão, Huyền Vũ đường Phong trưởng lão cầu kiến giáo chủ, xem bộ dáng của bọn họ, dường như thực vội." Đông Phương Triệt nhíu mày, "Biết xảy ra chuyện gì ?" Trung thúc , "Tạm thời biết, chỉ là ban đêm Hướng hữu sử Thanh Long đường đến nay chưa từng ra, sau đó Dương trưởng lão cùng Phong trưởng lão cũng lần lượt vào Thanh Long đường." Đông Phương Triệt trầm ngâm lát, , "Ngươi hãy trước, ta lập tức sẽ ra."


      Đông Phương Triệt trở lại phòng trong, thấy Nghi Lâm đạp chăn ra, có chút bất đắc dĩ đắp kĩ lại cho lần nữa, thuận tiện lau nước miếng ở khoé miệng , cảm thấy buồn cười, tiểu nha đầu này chỉ có lúc ngủ mới giống một đứa . Mặc quần áo, thu thập thỏa đáng, Đông Phương Triệt nhẹ nhàng ra phòng, còn chưa tới tiền thính, liền nghe thấy thanh nôn nóng của Dương trưởng lão, ánh mắt Đông Phương Triệt trong trẻo nhưng lạnh lùng, khóe miệng treo lên nụ cười thanh nhã vào, "Ba vị trưởng lão đêm khuya tới chơi biết có chuyện gì?" vừa vừa nói. Tiết Nghĩa ba người vội vàng nghênh đón, tính tình nóng vội nhất Dương Bất Phi , "Giáo chủ, người tới, người mau kêu đồ nhi của người dậy, nếu lại trì hoãn sẽ còn kịp nữa." Đông Phương Triệt kinh ngạc , "Chuyện này là sao, Lâm nhi là tiểu hài tử thì có thể làm được gì?" Tiết Nghĩa ôm quyền , "Giáo chủ, hôm nay Hướng hữu sử tìm ta uống rượu giải buồn, biết vì sao lại đột nhiên ngã xuống đất bất tỉnh, môi biến thành màu đen, giống như trúng độc, Dương trưởng lão cùng Phong trưởng lão đều thúc thủ vô sách, nghe đồ nhi của giáo chủ y thuật cao minh, cho nên mới đêm khuya đến quấy rầy." Dương trưởng lão cùng Phong trưởng lão đều am hiểu một chút Kỳ Hoàng thuật (Kỳ Hoàng=Kỳ Bá+Hoàng Đế. Hai người này viết "Hoàng Đế Nội Kinh"- một cuốn sách về y thuật theo hình thức vấn-đáp giữa Hoàng Đế và Kỳ Bá. Do đó, Kỳ Hoàng ý chỉ y thuật, Trung y), nhất là Phong trưởng lão, y thuật rất là sai, nhưng ông ta cũng thúc thủ vô sách, nghĩ đến là rất hung hiểm.


      Đông Phương Triệt đuôi lông mày nhếch lên, nhìn qua thực kinh ngạc, "Hướng hữu sử như thế nào đột nhiên trúng độc?" Tiết Nghĩa , "Thuộc hạ cũng biết, nhưng hiện giờ, cứu người quan trọng hơn, còn thỉnh giáo chủ đại nhân đại lượng, từ bi vi hoài." Phong trưởng lão cùng Dương trưởng lão ở bên phụ họa, Đông Phương Triệt chậm rãi từ chỗ ngồi đứng lên, cười , "Hướng hữu sử là nhân vật trọng yếu của bản giáo, vì thế tất nhiên phải cứu, chính là Lâm nhi tuổi còn nhỏ, nếu cứu được, còn thỉnh ba vị trưởng lão cần làm khó đứa ." Tuổi gần năm mươi, dáng người dị thường khôi ngô Phong trưởng lão , "Đây là tất nhiên."


      Đông Phương Triệt bảo ba người về Thanh Long đường chăm sóc Hướng Vấn Thiên trước, sau đó hắn sẽ dẫn Nghi Lâm qua, ba người biết xưa nay cùng với Hướng Vấn Thiên quan hệ thập phần tốt, tại chủ yếu là có biện pháp, sợ chờ đến bình minh lại tìm thần y đại phu, sẽ bỏ lỡ cơ hội, độc tố lan tràn tới phế phủ thì rất phiền toái, bằng bọn họ cũng đến cầu Đông Phương giáo chủ.


      Khi Nghi Lâm bị Đông Phương Triệt thôi tỉnh, ý muốn giết người đều có, khó khăn lắm mới mơ thấy Hàn ba Hàn mẹ, tại hay rồi, lần sau cũng biết khi nào mới có thể lại mơ thấy. Buồn bực cúi nghiêm mặt, đó là tương đương mất hứng, nếu người đánh thức phải là Đông Phương Triệt mà là những người khác, phỏng chừng lời thô tục đều có thể văng ra.


      Đông Phương Triệt kéo ra khỏi giường, "Tốt lắm, ngoan, ta cũng muốn trễ như vậy lại gọi muội dậy, chính là chúng ta nếu nhìn cái, cho ý kiến, sẽ rất khó nói chuyện." Nghi Lâm bĩu môi, "Ta vừa mới mơ được mộng đẹp, cũng biết lần sau khi nào mới mơ thấy." Đông Phương Triệt véo mũi của , "Mộng đẹp gì mà muội để ý như vậy?" xong liền ngồi xổm xuống tự mình giúp mang vớ mang hài, Nghi Lâm chịu nổi thái độ nịnh nọt của hắn, liền đoạt lấy vớ hài chính mình mặc, miệng tùy ý đáp, "Ta mơ thấy cha mẹ ta." Đông Phương Triệt nghi hoặc , "Muội phải chưa thấy qua cha mẹ sao?" Nghi Lâm thực can đảm lườm cái, "Cha mẹ ta ở trong lòng ta luôn luôn là một bộ dáng." Đông Phương Triệt nghe thấy khá thú vị, nhưng nhìn đôi mắt có chút hồng, cũng dám lại chọc , giúp mặc quần áo, khoác áo choàng da chồn bạc lên, nắm lấy tay , "Chúng ta tốc độ nhanh chút, nếu người ta lại nhảm."


      Bên ngoài tuyết vẫn như cũ rơi ngừng, tuyết đọng rất dày, Nghi Lâm mang giày da tuyết có chút khó khăn, Đông Phương Triệt thấy vậy, ôm dựng thẳng lên, tiếp theo thi triển khinh công quỷ dị, cực kỳ nhanh của hắn, lại thoải mái tiêu sái, Nghi Lâm từ vai hắn thăm dò nhìn dưới mặt đất, mặt tuyết chỉ để lại một tầng mỏng manh dấu chân, lát sau liền bị tuyết mới bao trùm, trong chốc lát đã còn dấu vết, nội lực thật cao, khinh công thật biến thái a.


      biết Lăng Ba Vi Bộ của khi nào mới có thể đạt tới cảnh giới này.


      "Sư phụ, tên Hướng hữu sử ấy, ta cứu hay là cứu a?" Nghi Lâm giả vờ kinh ngạc hỏi. Đông Phương Triệt ôn nhu , "Có thể cứu tự nhiên muốn cứu, nếu ông ta chết rồi, thanh danh của ta cũng có lợi." Nghi Lâm lại hỏi, "Vậy vạn nhất cứu được thì sao?" Đông Phương Triệt thanh càng phát ra mềm , " phải là thiên ý, chúng ta cũng thể nghịch thiên được." Nghi Lâm biết sao, đột nhiên cảm thấy một ̃ hàn ý từ đáy lòng khuếch tán mở ra, rùng mình, giọng , "Nhị sư phụ của ta từng qua, thể thấy chết mà cứu, ta cũng đã phát thề, giờ có những lời này của sư phụ ta liền an tâm."
      Thùy Dương95, Phong nguyet, zio10 others thích bài này.

    5. Nhi Đặng

      Nhi Đặng Well-Known Member

      Bài viết:
      197
      Được thích:
      506
      Huhu, tuần này chỉ hai chương thôi hả My
      Tử TrúcPhương My thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :