1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Oan Trái (Cấm Luyến) - Thanh Vân Bạch Thiên

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      <img class="alignnone size-full wp-image-15356" title="ap_20100402090059665" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/06/ap_20100402090059665.jpg" alt="" width="590" height="380" />


      Chương 7: Ngủ Chung 3



      Mệt mỏi quá……

      Bỗng dưng đôi tay vươn đến, nàng bị kéo vào lòng của Hắc Huyền Tú

      “Ngủ , Tiếu Ngọc Nhi, khuya rồi, sáng còn dạo nữa ……”

      nhận ra, cũng đem nàng kéo vào trong lòng .

      Tay vòng ở lưng nàng, nàng nho hút khí tiếng, khuôn mặt nhắn lửa đỏ thôi.

      Mũi nàng tràn ngập mùi hương thơm ngát của bát ca, có mùi của biển cả, gỗ thong thơm ngát trái hẳn với mùi mặt trời cỏ dại của thất ca.

      “Bát ca……”

      Nàng ngại ngần muốn gọi buông nàng ra.

      “Thất ca ngủ rất xấu tính, bình thường ấy hay ngủ mình, nay chật chội thế này, em đừng nhúc nhích kẻo ấy nổi giận đấy.”

      Lời của làm cho nàng có cách nào khác phản bác, chỉ có thể cứng ngắc ở trong lòng .

      Lưng dính sát vào ngực của bát ca, nhưng cái eo lại ko được may mắn như thế.

      Chỉ hơi cử động ,cái chăn càng rơi xuống để lộ cái chân trắng nõn bởi cái váy sộc xệch bị vén lên cao.Nhưng ko có cách nào cử động đành phải nằm im chịu trận

      Mà làm cho nàng nghĩ tới là, chân đột nhiên gác lên đùi nàng.

      Nàng kinh ngạc, theo sau là bát ca cười khẽ:“Tư thế của Thất ca khi ngủ rất xấu, em đừng động đậy , để giúp em lấy ra, nếu đánh thức ấy, ấy mơ màng đá em xuống giường ấy chứ.”

      “Nga…… cần, để em tự làm……”

      Nếu bát ca động thủ vạn nhất cẩn thận đụng tới làm sao bây giờ?!

      Kết quả chính nghĩ như vậy , Hắc Huyền Tú thủ bắt đầu hành động .

      đẩy ra đặt chân thất ca đặt ở đùi nàng.

      Đương nhiên thể tránh khỏi va chạm vào vùng da thịt non nớt phía trong đùi của nàng, làm nàng rợn cả tóc gáy

      “Được rồi, ngủ .”

      Giống như người vô , rút tay về, ở nàng bên tai , hô hấp dần dần lâm vào vững vàng.

      Hắc Huyền Ngọc đợi lâu, khi xác định bát ca ngủ, bắt đầu hoạt động thân thể sắp bị hóa đá.

      Chân vừa hơi hé ra, muốn xoay người nằm bình thường, bỗng dưng chân thất ca bất chợt đưa đến. Để ngay hoa huyệt nho của nàng, nhàng ma sát….

      “Ngô……”

      Nàng khẽ rên rỉ tiếng, chân thất ca miết vào hoa hạch bé làm nàng bất thình lình ngậm miệng ko kịp; Nàng thầm nghĩ : Trời ạ, được rồi, sợ nhất khi tỉnh lại bị mắng, nên tìm cách mới được.

      Nhưng khuôn mặt nhắn càng ngày càng hồng, thân thể của nàng dần dần đỏ ửng lên vì ko biết vô tình hay cố ý mà đầu gối của thỉnh thoảng ma sát nhè làm cho Ngọc nhi biết nên làm như thế nào khi có từng trận tê dại từ hạ thân truyền đến, cảm giác lạ khó chịu làm nàng thống khổ bịt miệng tránh thoát ra tiếng rên rỉ đáng xấu hổ kia.

      Khi nàng đưa tay muốn đẩy chân của Thất ca ra, bỗng dưng xoay người ôm lấy eo nàng đầu vùi vào hõm cổ của nàng.

      Hơi thở ấm áp phả vào cổ nàng. Đôi môi ấm nóng của dán sát vào cổ của nàng, cảm giác quá mức thân thiết nhưng lại làm cho đóa hoa phía dưới run rẩy…

      “A……”

      Nàng nhàng kêu tiếng, lập tức lại kích động che miệng mình, hoảng sợ nhìn trái nhìn phải thấy hai người có động tĩnh mới trầm tĩnh lại.

      Trong lúc nàng để ý,nàng hoàn toàn hay biết bàn tay lặng lẽ tháo sợi đai buộc lưng của nàng, nên khi nàng vặn vẹo né tránh chân Thất ca, bên dưới ma sát làm nàng cắn chặt răng, bên vì vặn vẹo mà gần như trần trụi vì cái áo rộng cổ. Bất chợt nàng cảm thấy bộ ngực nàng có vặng nặng đè lên, làm nàng sợ đến mức hô hấp như ngừng hẳn.

      Đó là tay của bát ca.

      Mà ngay tại đồng thời, đầu gối thất ca bắt đầu động lên.

      Đột nhiên hướng phía trước nhấn cái, nàng nức nở tiếng, vươn tay bé gắt gao che miệng mình.

      Còn nhớ bát ca nhắc nhở, thể đánh thức thất ca.

      Nhưng là……

      Nơi đó thường thường bị chân của thất ca hướng lên ma sát, bị ma sát cùng đè ép khác thường, là khó chịu……

      Nàng vặn vẹo định tránh khỏi cảm giác khó chịu, bất ngờ hai người đều rút lui

      Nàng thở phào nhỏm, vừa xoay người lại bát ca bỗng dưng chồm thân thể qua, đầu dán tại ngực của nàng, mà đôi môi nóng ấm của để ngay tại đầu nhũ tiêm kia, làm nàng nghẹn ngào.

      Nhưng chỉ thoáng chốc, lại rút lui chưa kịp thở phào bàn tay to lớn của thất ca chiếm đến, còn nhàng ma sát đỉnh non mềm của nàng.

      Nàng cảm giác giữa hai chân mình có cái gì đó ấm nóng chảy ra

      là khó chịu……

      Bàn tay bát ca bỗng dưng đặt lên bụng như vô ý bắt đầu xê dịch xuống dưới, đến tiểu hoa hạch nhắn của nàng, hai ngón tay nhàng ma sát như tìm ra món đồ chơi thích thú.

      Nàng thân mình cứng đờ, hai chân gắt gao kẹp lấy, theo phản xạ thể để cho sờ tiến vào.

      Nàng thổn thức, khó chịu vặn vẹo, sợ hãi định đứng bật dậy chạy thoát khỏi chỗ ngủ đáng sợ này, nhưng bất ngờ hai người trở về tư thế ngủ bình thường như chưa hề có gì phát sinh ra.

      Ngọc nhi nhón người dậy định chạy ra sô pha, bất ngờ, hai chân hai người lại đè ép xuống tiếp tục chơi trò ban nãy, bây giờ choáng váng, cảm xúc quái lạ cứ đè ép lên nàng. Nhưng chỉ chốc lại buông ra.

      Cứ thế, cứ thế, mỗi khi nàng định nhỏm dây dường như hai cánh tay đồng loạt ôm chầm lấy nàng. Nhưng nàng nằm im lại hề phát sinh chuyện gì. Mãi đến khi nàng mệt mỏi quá ngủ thiếp .

      Khi nàng vừa nhắm mắt lại chìm vào trong giấc ngủ say sưa, hai thiếu niên bên cạnh đột nhiên mở choàng mắt.

      Huyền Thiên khẽ thở dài, nhìn ngắm chú mèo con trước mắt chỉ được nhìn ngắm mà ko thể nào ăn được tiếc nuối. Huyền Tú vẫn còn luyến tiếc cúi đầu, tham lam mút lấy bộ ngực non tơ kia, Huyền Thiên cũng nhịn được khẽ cúi người thở dài: “Tú, để em ấy ngủ , bé vẫn còn bé quá.”

      Tú tiếc nuối, đứng dậy ngẩng đầu nhìn trai: “Thiên nỡ à?’’

      “Ừm, đừng dọa bé sợ, từ từ Tú”

      Miệng thế nhưng vẫn luyến tiếc cúi người mút tiểu hoa hạch bé kia, làm Ngọc nhi thoáng run rẩy, kích động nấc khẽ mới chịu ngừng tay.
      bornthisway011091, atulaasari, HangVO93 others thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      <img class="alignnone size-full wp-image-15356" title="ap_20100402090059665" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/06/ap_20100402090059665.jpg" alt="" width="590" height="380" />


      Chương 8: Dạo chơi



      Sáng sớm hôm sau, thức dậy Huyền Ngọc thấy hai ông trai y phục chỉnh tề, Huyền Thiên ngồi xem lại mấy phần văn kiện, còn Huyền Tú vùi đầu vào bên máy vi tính, cả hai như rất bận rộn , hoàn toàn để ý đến tồn tại của nàng. Nàng lặng lẽ ngồi dậy, bước nhàng đến phòng tắm, tắm rửa

      Đến khi xong,bước ra, hai người vẫn chưa thay đổi tư thế. Huyền Ngọc lặng lẽ ngồi chờ ở bên giường, khoảng mười lăm phút sau. Huyền Tú mới ngẩng mặt lên, giọng, “Thức rồi à? Đêm qua ngủ có ngon ?”

      Nàng nhớ chợt tới tình cảnh đêm qua khỏi đỏ mặt, “Dạ, chỗ lạ quá, lại chật, hay đêm nay cho em ngủ ghế nhé?” Thất ca trừng mắt, hừ lạnh: “ cho phép.”

      Bát ca nhàng trách, “Thiên, làm Ngọc nhi sợ rồi.”

      bước đến vuốt lên mái tóc của nàng , “Ngọc nhi ngoan, chỉ vài hôm, sau khi đến đảo Hawaii, thuê cho em phòng riêng nhé, đừng làm Thất ca giận.”

      Huyền Ngọc cúi đầu, trời ạ, chịu đựng tư thế ngủ của hai ông này, ba ngày chắc nàng sống nổi quá.

      Nhưng nghĩ nghĩ như thế, nàng làm sao dám lên tiếng, chợt nghe Thất ca lên tiếng, “Thay đồ, dạo thôi.”

      Bát ca cũng đồng tình. “Ừm, hiếm khi tụi được rảnh rỗi thế này, dẫn em tham quan khu du lịch Disneyland ở HongKong và Công viên nước Hải Dương.”

      Huyền Ngọc sáng mắt, đây là hai khu du lịch nổi tiếng nàng chỉ nghe , dù nàng sống ở HongKong trong suốt tuổi ấu thơ, nhưng do nhà túng thiếu, mẹ hay bệnh, nên nàng chỉ mơ ước chứ chưa được bao giờ. Đến khi, mẹ còn có thể chống cự nổi nữa, mẹ mới mang nàng đến nhờ cậy gia gia, cuộc sống bốn năm này tuy lo ăn lo mặc nhưng quy cũ, và quy cũ làm nàng hầu như thể nào thở nổi.

      Huyền Thiên cắt ngang dòng suy tư của nàng,bằng tiếng lạnh nhạt “!”

      Khu Du lịch Disneyland HongKong.

      Trang trí rực rỡ đầy màu sắc, có những hình nộm của Mickey, nàng tiên cá, bạch Tuyết dọc theo các con đường, hôm nay là ngày cuối tuần, nên các cậu bé đến đây đông nườm nượp. Bát ca,lôi kéo tay nàng tìm các trò chơi cảm giác mạnh,tham quan các gian hang đồ chơi, cùng chụp ảnh với những nhân vật hoạt hình nổi tiếng. Thất ca chỉ đứng ở bên lặng lẽ nhìn hai người vui vẻ cười đùa mà hoàn toàn hề tham gia vào, nhưng gương mặt lạnh lùng khắc nghiệt kia, trở nên mềm mại hơn bao giờ hết, ánh mắt tràn đầy sủng nịch thương, nhưng khi ánh mắt của Huyền Ngọc vô tình lướt qua , bối rối cụp mắt xuống nên ko ai phát nhu tình bên trong đó.

      Chơi mệt, cả ba tìm nhà hàng lớn bên trong đó, ăn uống thỏa thích,bát ca luôn gallant, lịch , còn thất ca lạnh băng lời. Bất tri bất giác, Huyền Ngọc càng lúc càng nhích lại gần Bát ca hơn.

      Chiều tối, hai chân mệt rã rời lên đến giường ngã phịch xuống. Lúc này Huyền Ngọc chỉ muốn đánh giấc no say, chợt nghe thất ca hừ lanh: “Con mà bẩn như thế để ngủ à?” Thực ra , trong lòng lại thầm khác a….. tắm rủi cảm lạnh sao?

      Huyền Ngọc mơ màng lắc đầu, “Em tắm, em mệt quá, Thất ca tắm trước , tắm xong gọi em.”

      xong nàng nhắm hai mắt lại, hề mở lên nữa nên hoàn toàn ko thấy trong đôi mắt của tràn đầy tình cảm ôn nhu, sủng nịch thương, cũng hay những lời mình với Thất ca hơn phần nũng nịu, còn sợ hãi như buổi ban đầu, có lẽ tận đâu đó trong tận đáy tâm hồn cảm nhận được,Thất ca, hoàn toàn lạnh băng hung dữ như vẻ bề ngoài.

      Huyền Tú từ phòng tắm bước ra, thấy Huyền Ngọc ngủ say sưa, khỏi lắc đầu: “Thiên, để bé(*) ngủ như thế sao? Chơi suốt ngày mình đầy mồ hôi và bẩn, tắm bị bệnh.

      (nguyên văn Oa nhi)

      Huyền Thiên đưa 1 ngón trỏ lên môi suỵt khẽ, đứng lặng im thương nhìn nàng ngủ say sưa, sau đó, nhàng, động tác mềm mại như nâng niu vật gì trân quý nhất, cởi từng lớp y phục người ra. Thân thể bất chợt lạnh băng, Huyền Ngọc theo bản năng hơi co người lại, Huyền Tú cũng nhàng giúp, thoát xong quần áo, Huyền Thiên ôm lấy Huyền Ngọc về hướng phòng tắm, bên trong Huyền Tú pha sẵn nước ấm, nhàng gột rửa thân thể bụi bặm của nàng, sau đó nhàng bế ra, mặc vào bộ đồ ngủ rộng thênh thang, nhưng bên trong đương nhiên hoàn toàn mặc nội y.

      Sau đó, cả ba ôm nhau chìm vào trong mộng đẹp.

      Ngày hôm sau, vẫn như ngày hôm trước, nhưng lần này Thất ca và bát ca dẫn nàng xa hơn, thăm những ngọn núi, những danh lam, nhất là đến ngôi chùa nổi tiếng linh thiêng là Hoàng Đại tiên để cầu nguyện. Đứng tần ngần trước cảnh huyền bí của vùng núi, cảnh trang nghiêm của ngôi chùa, mà Huyền Ngọc bần thần.Nàng nghe , ngôi chùa này rất linh thiêng cầu gì được nấy, nhưng ba ba và mẹ chết , liệu nàng cầu sống lại có được hay ? Ngôi nhà kia, sau khi gia gia chết, liệu nàng có thể mơ ước được căn nhà đùm bọc nàng và để nàng học đến ra trường hay ? Nàng biết, nàng tin vào thần thánh, nếu có thánh thần có lẽ những đứa trẻ bơ vơ mồ côi như nàng có lẽ lâm vào cảnh này.

      Bát ca đứng bên nhìn vẻ mặt đau xót bần thần của nàng mà ôm lấy vai nàng. “Huyền Ngọc muốn ước gì, , nếu được và Thất ca giúp em.”

      Nàng lắc đầu đôi mắt xa xăm, tương lai là thứ vật chất xa xỉ mà nàng mong mỏi gì có thể với tới. Chỉ mong gia gia được sống bình an, để nàng đủ lớn và có thể tự lập cho bản thân mình. Nhưng đó chỉ là mơ ước, biết có thể thực được hay ?

      Huyền Thiên đứng ở bên gì. Lặng lẽ ngắm nhìn nàng, nhưng trong lòng thầm có quyết định, bằng bất cứ giá nào, nhất định bảo vệ Ngọc Nhi, đảm bảo cuộc sống từ nay về sau của nàng, còn đơn nữa, có bất kì ai có thể áp bức nàng, dù có thể đối chọi với tất cả mọi người thế giới. Ngay từ ánh nhìn đầu tiên khi gặp nàng, thầm thề với lòng mình như thế
      bornthisway011091, atulaasari, HangVO93 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      <img class="alignnone size-full wp-image-15356" title="ap_20100402090059665" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/06/ap_20100402090059665.jpg" alt="" width="590" height="380" />


      ']font-family:Tahoma;Chương 9: Đột biến 1

      navy;font-family:Tahoma;
      indigo;font-family:Tahoma;Ngày hôm sau vẫn như thế, vẫn dạo hết mấy khu du lịch khu thương mại mua sắm lớn nhất ở HongKong, các ca ca của nàng, ngoại trừ tư thế ngủ kì quái ra, còn lại đều rất tuyệt thể chê được. Mua cho nàng, những thứ nàng thích ăn, dẫn nàng tham quan cùng nàng chơi trò chơi. Có thể những ngày ở Hong Kong này là những ngày vui nhất trong cuộc đời mười sáu năm của nàng từ trước đến nay.
      Tối, đêm nay là đêm cuối cùng nàng ờ HongKong, sáng mai nàng ngồi máy bay đến thẳng đảo Hawaii, Huyền Ngọc háo hức, đến gần như ngủ được. Huyền Tú chỉ nhìn nàng mỉm cười còn Huyền Thiên trợn mắt: “ ngủ mau.”
      Huyền Ngọc bất mãn bĩu bĩu môi, cũng ngoan ngoãn leo lên giường nằm ngủ. mấy đêm nay nàng do mệt mỏi quá, nên cũng hay biết thực tư thế ngủ của các ông có thay đổi hay , vì vừa đặt lưng xuống giường là nàng ngủ say như chết. Đương nhiên đêm nay cũng ngoại lệ.
      Nghe thấy nhịp hô hấp đều đặn của nàng, Huyền Tú biết nàng ngủ mới đưa mắt nhìn Huyền Thiên: “Thiên, bé con càng ngày càng sợ rồi.”
      Huyền Thiên hừ lạnh: “Chắc phải dạy dỗ lại quá.”
      Huyền Tú nheo mắt: “Nỡ sao?”
      Huyền Thiên nhìn chăm chú vào màn hình lên tiếng, mấy đêm nay ngoài đêm đầu tiên được gần gũi bảo bối, thời gian còn lại hai em họ đều thức trắng canh giữ thị trường chứng khoán phố Wall.
      Hai em năm nay tuy mới mười tám tuổi, nhưng giới kinh doanh nổi tiếng là sát thủ trong giới chứng khoán. Hai em, người thủ trong, người đối ngoại, kết hợp thiên y vô phùng, ăn ý đến còn khe hở. Khi họ quyết tâm đầu tư vào lĩnh vực nào xem như nắm chắc trong tay phần thắng.
      Huyền Thiên mệt mỏi : “Chỉ đêm nay nữa thôi, mai đưa bảo bối du lịch tuần, sau đó về tiếp tục chiến đấu.”
      Huyền Tú cười mỉa, “Làm quần quật thế, chán cũng may chúng ta còn có bảo bối để thương.”
      “Ừm, ráng , chỉ vài năm thôi, lo xong chuyện này mình và bảo bối còn lo lắng nữa.”
      Vừa , đôi mắt đầy vẻ thương nhìn về nơi chiếc giường to ở đầu phòng, nơi đó có thân ảnh mà bốn năm nay ngày mong đên nhớ, nhưng có cách nào tiếp cận, hay đúng hơn là dám tiếp cận bởi vì, sợ. sợ với cá tính nam nhân huyết khí phương cương, thể kiềm lòng nổi làm ra những chuyện dọa tiểu bảo bối của sợ. sợ với bộ mặt lạnh như băng của mình dọa bé chạy mất mà dám quay đầu lại. Nên phải nhờ Huyền Tú làm cầu nối giữa hai người. ngờ, đúng là em song sinh, Huyền Tú vừa gặp mặt Ngọc nhi cũng giống như , thương bé vô hạn.
      Nghĩ lại cũng buồn cười, nét lạnh lẽo bề ngoài của , hấp dẫn biết bao nhiêu như thiêu thân lao vào , nhưng lại rung động mảy mai, thế nhưng đứng trước bé con này lại tự chủ được, lúc nào ‘tiểu đệ đệ" của như gặp được chủ nhân, cứ cương cứng, làm bối rối, nên giọng cũng càng lúc càng trở nên sắc lạnh.
      Nhìn thấy bé con của mình sợ hãi nép sát vào lòng đứa em song sinh. cổ dấm chua bốc lên từ ngực, muốn ghen với đứa em trai của mình, nhưng….
      Nghĩ đến thế, kiềm lòng nổi, mỹ thực trước mắt mà cứ phải làm hòa thượng có lẽ có ngày điên mất. Nhưng trận đấu lần này, thể buông tay vì vào giai đoạn sinh tử.
      Huyền Tú gọi giật lại,”Thiên, tỉnh hồn, vào cuộc rồi.”
      Hai em nhìn chăm chú lên màn hình bắt đầu di chuyển con chuột trong tay.
      Rạng sang 5 giờ, Huyền Thiên và Huyền Tú mệt mỏi mới buông laptop ra, Huyền Tú ngã vật ghế sô pha, thức trắng mấy đêm, ban ngày còn phải bồi bé con chơi, người bằng sắt cũng đến giới hạn, nằm ngủ. Huyền Thiên nhìn Huyền Tú khẽ lắc đầu, biết em trai mình mệt mỏi suốt mấy ngày nay, cũng may mọi chuyện kết thúc và thành công. Nhờ bước nhấn này mà về sau nếu có chuyện gì xảy ra, còn lo nữa.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      <img class="alignnone size-full wp-image-15356" title="ap_20100402090059665" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/06/ap_20100402090059665.jpg" alt="" width="590" height="380" />


      <div align="indigo;']']font-family:Tahoma;Chương 9: Đột biến 2


      indigo;font-family:Tahoma;
      Mấy hôm nay chạm vào tiểu bảo bối, thực lòng nhớ chết được, dù ở trước mắt nhưng thể chạm tay.
      Thở dài hơi Huyền Thiên bước đến gần giường định ôm tiểu bảo bối mà ngủ, bất chợt tiếng chuông điện thoại reo vang.
      Vội vã bắt lấy, muốn Huyền Ngọc thức giấc, dù biết ngủ rất say, say đến nổi bất cứ ai muốn đến gần làm gì cũng điều hay biết, nhưng thể để chuyện thức giấc nửa đêm dù có bất cứ chuyện gì.
      Điện thoại từ nhà ở Đài Loan gọi đến, Huyền Thiên vừa nghe máy vừa bước nhanh ra khỏi phòng.
      Sau đó, vội vã trở vào thấy Huyền Tú ngồi dậy, giọng đầy tỉnh táo hỏi: “Có chuyện gì vậy Thiên?”
      phải trở về Đài Loan gấp, gia gia đột ngột trở bệnh đưa vào bệnh viện.”
      “Đánh thức Ngọc nhi rồi cùng nhau trở về.”
      Huyền Thiên cương quyết: “ được, để bé con ngủ, sang mai ta lệnh cho phi cơ đậu sẵn ở sân bay chở em và bé con về.”
      Tú trầm giọng: “Thiên, về cùng nhau, có dị nghị đó.”
      Huyền Thiên lạnh giọng: “mọi chuyện giải quyết, em ở lại được quấy rầy bảo bối, để ấy ngủ đến khi thức rồi cùng nhau về.”
      Huyền Tú biết ý trai quyết ai có thể thay đổi, nên cũng im lặng, dù sao về trễ hơn vài giờ chắc cũng có vấn đề gì.
      Sáng sớm, mờ mịt mở đôi mắt nhập nhèm thức dậy, theo thói quen nhìn về hướng ghế sô pha, thấy bát ca ngồi ở đó, cười cười nhìn : “Thức rồi, thay đồ chuẩn bị theo về Đài Loan.”
      “Đài Loan? phải hôm nay muốn Hawaii sao? Thất ca đâu?”
      đưa mắt nhìn về phòng tắm, nhưng thấy ai, Bát ca khẽ cười: “Gia gia trở bệnh, Thất ca về trước rồi, em và nên nhanh ra sân bay.”
      “Gia gia?!”
      mặt nàng lên lo lắng.
      “Gia gia phải thực khỏe mạnh sao? Tại sao lại ngã bệnh chứ?”
      “Cụ thể cũng ràng, chỉ có sau khi trở về mới biết được .”
      “Vâng.”
      ***
      Vội vã thay quần áo liền cùng bát ca đáp phi cơ bay trở về Đài Loan.
      Vừa xuống phi cơ,cả hai vội vã chạy về hướng bệnh viện.
      Bệnh viện VIP trong phòng đầy người.
      Tất cả đều là những người thân thích khác trong gia tộc Hắc Huyền thu được tin tức vội vã trở về.
      Bác sĩ lão thái gia là ung thư thời kì cuối, phát sớm nên tại có lẽ còn kịp rồi.
      Chỉ còn sống được mấy tháng .
      Hắc Huyền Ngọc nghe xong, lập tức khóc đỏ hốc mắt.
      Tuy rằng gia gia ngày thường cùng nàng thân, nhưng như thế nào cũng là thân nhân a.
      Thần sắc những người thuộc họ Hắc Huyền có những biểu khác nhau, đau lòng có, thương xót có, cũng có vui sướng khi người gặp họa, cùng nhả ra khí .
      Lão thái gia đều nhìn thấy ở trong mắt, cảm thán :“Sống đến từng tuổi này bấy nhiêu cũngđủ rồi, cũng đến lúc gặp bạn già nơi cửu tuyền rồi.”
      Sau lại ông gọi vài ngừơi vào chuyện hồi lâu.
      Lão đại là người cuối cùng trở về vì bay Nam Phi tháng .
      Vừa về đến, liền vào phòng bệnh cùng lão thái gia ,hai người chuyện với nhau lâu.
      Sau đó hai huynh đệ Hắc Huyền Thiên Hắc Huyền Tú cũng được gọi vào vào.
      Hắc Huyền Ngọc bị kêu vào, nàng thấy trong lòng khổ sở, cảm giác đau xót khi được coi trọng
      bornthisway011091, atulaasari, HangVO92 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      <img class="alignnone size-full wp-image-15356" title="ap_20100402090059665" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/06/ap_20100402090059665.jpg" alt="" width="590" height="380" />


      ']font-family:Tahoma;Chương 10: Vươn tay
      indigo;font-family:Tahoma;Tam ca, Tam ca của nàng an ủi nàng.

      indigo;font-family:Tahoma;“ cũng đâu được gọi vào. Đừng khóc , đừng khóc .”

      indigo;font-family:Tahoma; mặt Tam ca lúc này nét lạnh lùng khác hẳn ngày thường, câu ra nghe cũng khá hằn học: “Gia gia có qua đời, nhà này do đại ca làm chủ, nhưng chúng ta chỉ là bé, làm sao chống đỡ nổi. thấy bát đệ mến em, em nên bám lấy cậu ta để nhờ vả.”

      indigo;font-family:Tahoma;“Tam ca……”

      indigo;font-family:Tahoma;Lời Tam ca ra làm Huyền Ngọc sững sờ, hôm nay Tam ca làm sao vậy.

      indigo;font-family:Tahoma; nhàng cắn rằng, việc này nàng phải biết, chính là muốn suy nghĩ tới.

      indigo;font-family:Tahoma;Gia gia, qua đời, nàng về đâu? Nhờ cậy Tam ca và Bát ca sao? , nàng nghĩ đến, nhưng nếu thế nàng ở đâu? thân thích, bạn bè, độc hiu quạnh.

      indigo;font-family:Tahoma;Tam ca nắm lấy tay nàng: “ xin lỗi, muốn thế, hay em mình về , ở đây chỉ thừa thải thêm thôi.”

      indigo;font-family:Tahoma;Huyền Ngọc thấy có lí nên gật đầu theo Tam ca về nhà.

      indigo;font-family:Tahoma;Vài ngày sau, Lão thái gia đột ngột qua đời,

      indigo;font-family:Tahoma;Hết thảy đều thực đột ngột, sau khi lễ tang lão thái gia kết thúc, đại ca thuận lợi thành chương tiếp quản vị trí chủ tử của đại gia tộc.

      indigo;font-family:Tahoma;Thuở sinh tiền, cha của đại ca là đứa con mà gia gia sủng ái nhất, nên việc ông để lại cho Đại ca ai bất ngờ cả

      indigo;font-family:Tahoma;Năng lực của đại ca là có người phản đối .

      indigo;font-family:Tahoma;Hắc Huyền Ngọc bị cầu ra ngoài.

      indigo;font-family:Tahoma;Là gia gia trước khi lâm chung phân phó.

      indigo;font-family:Tahoma;Giấy thể gói được lửa, chuyện mẹ nàng tác tệ vẫn là bị phát , nàng phải thuộc dòng máu của Hắc Huyền gia.

      indigo;font-family:Tahoma;Khi biết được kết cục chính mình, nàng khóc thương tâm.

      indigo;font-family:Tahoma;Tâm co rút đau đớn thôi.

      indigo;font-family:Tahoma;Có loại bị phản bội đau thương.

      indigo;font-family:Tahoma;Di ngôn gia gia cấp cho nàng bảo rằng, nàng phải là huyết thống của Hắc Huyền gia, cho nên được phép ở lại Hắc Huyền gia nữa.

      indigo;font-family:Tahoma;Bị đuổi ra ngoài nàng có thể đâu?

      indigo;font-family:Tahoma;Hắc Huyền Tú hướng nàng vươn tay viện trợ,“Đến nhà của các , Tiếu Ngọc nhi.”

      indigo;font-family:Tahoma;Đôi tay này đưa ra cho nàng vào lúc này, hoàn toàn như phép mầu trong câu chuyện cổ tích, bé nghèo khổ rốt cuộc cũng có người giúp đỡ, những năm tháng khổ cực tuổi ấu thơ, bao giờ quay trở lại nữa, bởi vì có hai vị ca ca thương luôn chở che cho nàng đến suốt cuộc đời, nhưng tất nhiên đó là câu chuyện về sau, tại vẫn còn nhiều gian truân chưa biết……….

      indigo;font-family:Tahoma;Đối với bị lão thái gia đuổi ra khỏi gia tộc Hắc Huyền mà và Thất ca giang tay đón nhận Hắc Huyền Ngọc, đó là bí mật.

      indigo;font-family:Tahoma;Hắc Huyền Tú , tuyệt để cho người nhà họ Hắc Huyền phát , cho nên thay đổi trường học thậm chí ngay cả họ tên của nàng Bát ca và Thất ca cũng an bài tốt. Nhưng đó là với Hắc Huyền Ngọc, thực ra, câu chuyện này chỉ có ba người biết được bí mật trong đó. gia tài đồ sộ đổi lấy tự do và tính mạng an toàn cho bảo bối mà họ thương đến suốt cuộc đời, gia tài họ cần, họ có thể mang đến cho Ngọc nhi của họ sản lớn hơn tại, nên gia tài của Hắc Huyền, Thiên và Tú hoàn toàn để mắt đến chỉ vẻn vẹn câu của đại ca. “Yên tâm, mọi chuyện làm chủ, chỉ cần đổi tên và họ, hoàn toàn để con bé sống bình yên đến suốt cuộc đời này.”

      indigo;font-family:Tahoma;Bát ca thương kéo nàng vào lòng, nhàng hôn lên mái tóc thơm ngát hương thiếu nữ của nàng, giọng : “Huyền Ngọc, từ nay em được lo lắng bất cứ chuyện gì, mọi chuyện và Thất ca lo, em yên tâm, dù trời có sập xuống cũng có hai chống đỡ.”

      indigo;font-family:Tahoma;Đối với thân mật này của bát ca,do thời gian gần đây thường hay ở chung nên Huyền Ngọc cảm thấy có gì là kì quái, nên lặng im trong lòng , hưởng thụ yên tâm mà bao nhiêu năm nay mới có cảm giác nhàng như thế này.

      indigo;font-family:Tahoma; giọng hỏi: “Bát ca, Thất ca đâu? Lúc về đến giờ, em thấy ấy?”

      indigo;font-family:Tahoma;Huyền Tú nhướng mày: “Bé con, nhớ Thất ca rồi à? phải em rất sợ ấy sao?”

      indigo;font-family:Tahoma;Huyền Ngọc đỏ mặt: “ phải, em chỉ muốn hỏi ấy bận rộn lắm à, sao em thấy ấy thường.”

      indigo;font-family:Tahoma;Huyền Tú gật đầu: “ừm, Thất ca rất bận rộn, nhất là gần đây gánh luôn phần việc của , nên hầu như có thời gian.” ra, lúc này Huyền Thiên sau khi điều đình mọi chuyện với đại ca, bận rộn lo chuyện chuyển trường, và chuẩn bị nhà để đón bảo bối của họ về.

      indigo;font-family:Tahoma;Gần đây, do phải để Huyền Tú lo lắng cho Huyền Ngọc, nên Huyền Thiên gánh luôn phần của , bận rộn thôi. Nhưng dù thế bọn họ rất vui, bởi vì thế gian này, rốt cuộc cũng có vật trân quý cho họ ý nghĩa để sống, để bảo vệ.

      indigo;font-family:Tahoma;Sống mười tám năm cuộc đời này, mọi việc thuận lợi đến ngán ngẩm, thế thái tình đời, đen trắng lọc lừa dối trá, làm bọn họ chán ngán, bất ngờ bốn năm trước đây, bọn họ phát ra bảo vật tinh khiết sáng trong tý vết, nên đương nhiên chung tay ra sức bảo vệ báu vật này
      bornthisway011091, atulaasari, HangVO92 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :