1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chiến luyến tuyết, Hàn Tuyết truyền kỳ

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      5. Tự an ủi

      Hàn Tuyết thẹn đỏ mặt nhắm nghiền mắt, nàng hề nghĩ đến, người bình thường như vậy khô khan trầm mặc, tại chuyện phòng the thế nhưng kinh thế hãi tục như thế, lời , động tác đều háo sắc nga, bất quá, nàng thích, hì hì...

      Hàn Chiến sau khi giải quyết dục vọng, giải huyệt đạo Hàn Tuyết, sửa sang quần áo nàng lại kĩ, hôn sâu lên trán nàng, :

      “Khỏe hơn chưa?”

      Thanh dị thường khàn và , còn mang hương vị tình dục.

      " khoẻ, " Duỗi ra móng vuốt ra sức nhéo thịt mềm eo , " là thoa…. Thuốc cho người ta, còn đùa giỡn người ta như vậy." Tuy thẹn đỏ mặt, nhưng nàng cũng phải là loại nữ nhân suốt ngày chỉ biết nhốt mình trong khuê phòng chưa gặp bao giờ ra khỏi nhà, muốn những lời to gan, nàng cũng thua .

      Bắt lấy bàn tay làm loạn eo, giơ lên bờ môi tinh tế hôn , "Đừng mà, da ta dày, nàng cẩn thận, làm ta đau, ngược lại bi thương chính mình." Vừa , đôi môi nhàng đặt lên đôi môi mọng kiều diễm"Ta đau lòng."

      Che lại cái miệng hé ra phản đối, đem lưỡi thô vươn vào trong miệng nhắn của nàng phiên xoắn dây dưa, ôn nhu hôn chậm rãi trở nên kịch liệt kích tình. Mãi đến khi đôi tay ra sức đẩy ngực , mới đành lòng buông tha nàng, ngược lại gặm cắn chiếc cổ trơn mềm trắng mịn của nàng, vừa gặm hôn , vừa khổ não oán hận, " Tiểu tinh này, rốt cuộc hạ độc gì cho ta, làm cho ta vừa gặp ngươi liền khống chế nổi chính mình?"

      "Ai dùng độc gì với ngươi chứ ?" Hàn Tuyết thở hổn hển, gương mặt ửng đỏ chống đẩy bộ ngực cứng rắn của , "Trước kia cũng thấy ngươi đối với người ta như vậy, còn nữa, đừng lấy gì đó nhấn vào ta mãi thế." Dục vọng của làm cho giật mình, vừa mới tự an ủi, lúc này chỉ vì cái hôn, ngờ cứng rắn nhấn vào nàng .

      "Trước kia là dám đối với nàng như vậy, ta chỉ có thể nhân lúc đêm khuya yên tĩnh, nhìn vào phòng nàng,thầm tưởng tượng đến hình ảnh nàng uyển chuyển nằm dưới thân thể ta nhận ta thương, nghĩ đến hình ảnh ta trong tiểu huyệt hung hăng muốn nàng, rồi sau đó tự mình động thủ giải quyết." Vừa lòng nhìn thấy dấu ấn đỏ ửng cổ nàng mà mình vừa gieo xuống, dùng lưỡi khẽ liếm , "Từ khi thưởng thức được hương vị của nàng ta trở nên nghiện mất rồi. chỉ muốn thời thời khắc khắc chôn vào thân thể của nàng, thưởng thức mùi vị mất hồn này."

      "Ngươi đừng liếm nữa mà, lát nữa, nhịn   được, ta quan tâm đến ngươi." Vật gì đó nhấn vào bắp đùi nàng có xu thế càng lúc càng căng, làm cho lỗ tai nàng đều nóng hồng lên.

      "Tiểu huyệt của nàng bi thương , nay ta đụng nàng." Thở dài rời khỏi cổ nàng, bàn tay to khẽ vuốt ve gương mặt đỏ bừng của nàng.

       "Nàng xoa xoa cho ta là được, chỉ nhìn nàng thôi, ta liền căng đau khó chịu."

      "Vậy ngươi sau này tránh ta ra, nhìn thấy, tất nhiên là đau ." Trong miệng tuy như vậy, bàn tay lại ve vuốt nam căn khổng lồ, lúc trước chỉ có thể nhìn thấy sách vở, tại chân thấy, ra cảm giác,

      "Xấu quá!" Nắm tay đụng đụng, nam căn lại càng căng lớn hơn.

      "Hì hì... , chơi vui ." Nắm chặt trong tay khuấy động lên xuống cảm giác nam căn lại lớn thêm chút, Hàn Tuyết cười hì hì quay đầu lại hỏi : "Nó lớn đến bao nhiêu?”

      Hàn Chiến thở hổn hển, ánh mắt thâm trầm khi nhìn thấy khóe miệng tươi cười của Hàn Tuyết, tay kéo nàng qua trong tay chặt, môi mạnh mẽ che miệng nàng lại, hôn kịch liệt, tay nắm tay nàng, ngay nam căn của mình khuấy động lên xuống ngừng

      "Ôi? ..." Hàn Chiến đè lại tiếng rên bất mãn trong miệng, có chút bất mãn thô lỗ kịch liệt, nhưng Hàn Chiến quan tâm, chỉ nhiệt tình dây dưa môi lưỡi trong miệng nàng. Bàn tay to nắm lấy bàn tay ngọc nhắn của nàng, tại nam căn của mình, khuấy động nhanh.

      "A ôi..." Hàn Chiến vừa thoải mái rên rỉ, động tác lại vừa nhanh chóng, môi lại hề rời khỏi đôi môi thơm mềm mại, hôn quấn quýt thôi.

      Trong phòng yên tĩnh chỉ nghe thấy tiếng rên rỉ thoải mái của nam nhân, tiếng thở thô ráp, tiếng liếm mút, " chít chít, chít chít" tiếng nước cùng tiếng làn da tinh tế cọ xát.

      lâu sau...

      "Ưm, ưm, ưm ( buông ta ra )..." Hàn Tuyết tức giận vung tay mạnh đẩy , thân thể bé yếu ớt, nam nhân này lại tráng kiện như trâu, hoàn toàn đẩy được chút nào. Nhưng tay nàng rất mỏi, miệng cũng tê rần, môi đều đau lên , rốt cuộc muốn trêu chọc nàng đến bao lâu mới kết thúc đây.

      "Ôi... A..." Hàn Chiến sau khuấy động mấy cái mãnh liệt, rốt cuộc  buông  đôi môi sưng đỏ của Hàn Tuyết ra, thoải mái rên rỉ tựa vào vai Hàn Tuyết thở hổn hển, màu trắng tinh dịch bắn ở đùi của , số dính vào bàn tay của Hàn Tuyết.

      Hàn Tuyết kéo áo của chà lau bàn tay dính đầy tinh dịch, rồi sau đó đem quần áo quăng ra, phủ lên nam căn sau khi xuất tinh, có chút mềm xuống, bên thở hổn hến, bình phục hô hấp của mình.

      Nhìn thấy Hàn Tuyết muốn trả thù đem áo ngoài làm dơ, Hàn Chiến biết làm sao lúc lắc đầu, : "Giận rồi ?"

      "Hừ!" Cái miệng cong lên, phi thường có cá tính xoay đầu hướng bên kia, " Tay người ta mỏi, miệng cũng đau!" ràng tội trạng của , làm cho tự nhận lỗi, mau mau đền tội ngay tại chỗ.

      Hôn lên vành tai của nàng, "Đối mặt với nàng, ta vĩnh viễn cũng muốn đủ."

      Lời ngon tiếng ngọt của Hàn Chiến, làm cho Hàn Tuyết rất hưởng thụ.

      "Lời ngon tiếng ngọt! Quen biết nhiều năm như thế, ta vẫn cho là ngươi trầm mặc ít lời, giống như khúc gỗ, nghĩ rằng ta nhìn nhầm.”

      Hàn Tuyết vươn ngón tay ngọc điểm điểm vai nam nhân lên án.

      "Đây là lời lòng của ta, " Bắt được móng vuốt muốn chạy trốn, đặt ở môi khẽ hôn hạ, thâm tình chăm chú nhìn vào mắt nàng "Suốt cuộc đời này chỉ với mình nàng.”

      Hàn Tuyết cười ngọt ngào, "Được, " Nhìn cửa phòng bằng vải thô,

      "Ta đói rồi, có gì ăn hay ?" Cảm giác mình tại có thể ăn hết con trâu.

      "Nên đói rồi, nàng ngủ ngày đêm rồi." Hàn Chiến buông Hàn Tuyết ra, dùng áo ngoài đem dịch trắng chân mình chà lau sạch , bước xuống giường mặc quần dài vào.

      " ngày đêm? Lâu như thế sao?" Hàn Tuyết lắp bắp kinh hãi, lập tức nghĩ đến vấn đề trọng đại, vậy người hạ dược là ai? Lúc hạ dược hề có mặt người đó, hơn nữa Hàn Chiến là bảo hộ bên cạnh nàng, cho dù là ai cũng đều biết chuyện này, nếu nàng bị hạ dược tất nhiên cầu cứu với Hàn Chiến, vậy mục đích của người hạ dược là gì?

      "Nàng vẫn còn ngủ, ta dám đâu, phòng này cũng có gì ăn , chúng ta trở về thành ."

      Xoay người, cầm áo choàng bao bọc Hàn Tuyết lại chặt.

      " Khách điếm trước thể ở được nữa , chúng ta trước tùy tiện tìm khách điếm yên lặng ở lại, nhìn xem tình huống rồi tìm cách khác."

      " Ai hạ dược?"

       Hàn Chiến nghĩ hiểu ai dám ăn gan hùm mật gấu, dám ngay dưới mắt lại dám hạ xuân dược với Hàn Tuyết .

      "Ta và nàng hai người như hình với bóng, người quen biết hay quen biết đều biết điểm này, người hạ dược chỉ sợ là người quen thôi." Đôi tay nàng tự động vòng quanh cổ khi vừa bế nàng lên.

      “Trước khi vẫn chưa hiểu lai lịch của đối phương, vẫn nên xem chừng chút , ta tại vừa mệt vừa đói, cũng có tâm tư suy nghĩ đến chuyện chết tiệt này."

      Cẩn thận giúp Hàn Tuyết chỉnh áo bào xong, kéo mũ trùm đầu áo choàng lên, che khuất dung nhan thanh lệ của nàng, đôi tay vung lên, đống lửa vẫn cháy hừng hực lập tức tan rụi. Trong phòng nhất thời tối đen. Hàn Chiến cầm lấy áo ngoài khoác lên vai, bế Hàn Tuyết lên ra ngoài

      "Nàng ngủ trước chút, chúng ta lập tức trở về thành , đến nơi, ta gọi nàng."

      "Được, đến khách điếm ta muốn tắm rửa trước." Ngáp, an tâm dựa vào trong tay Hàn Chiến nhắm mắt nghỉ ngơi.

      "Được, đến gọi nàng." tay vỗ vỗ lưng nàng, Hàn Chiến vận khinh công đạp ánh trăng vững vàng bay vút về hướng trong thành.

      6. Khách điếm

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      6. Khách điếm

      Hàn Chiến vận hết mười tầng công lực, nhàng phóng qua tường thành, bay vút đến thành Tây, tìm căn khách điếm sạch mướn phòng liền ôm Hàn Tuyết bước vào phòng, nhàng đem người trong tay đặt ở giường, phủ lên chăn gấm. Mới đến trước cửa sổ, mở cửa sổ ra, vung tay hướng trung ném đạn khói tín hiệu, mới nhàng đem cửa sổ khép lại.

      Khoảng khắc sau, cửa phòng truyền tới tiếng gõ nhàng. Hàn Chiến mở cửa, người tới chính là trong12 thị vệ thất lạc với bọn họ hai ngày nay, thị vệ trưởng Vương Chính Nghĩa. Lúc Hàn Tuyết ra cửa, trừ đồng hành cùng Hàn Tuyết, còn có mười hai thị vệ theo sau bọn họ, dây là quy định từ trước đến nay của Hàn Tuyết, vì muốn phòng ngừa bị người ám toán.

      "Hàn đại nhân" Vương Chính Nghĩa hướng Hàn Chiến ôm quyền hành lễ, giọng hỏi "Thuộc hạ thủ trong thành ngày, nhìn thấy ám hiệu rời thành dám rời, tiểu thư có mạnh khỏe ?"

      "Bình an." Hàn Chiến ra khỏi phòng, xoay người nhàng đóng cửa phòng, hai người đứng ngoài cửa phòng nhàng trò chuyện

      "Hôm kia trong thành có người dám hạ dược tiểu thư, ta mang tiểu thư ra thành tránh ngày, nay ngủ ."

      Vương Chính Nghĩa lắp bắp kinh hãi: "Tiểu thư có sao ?" Nếu tiểu tổ tông này xảy ra việc gì, chính là có mười cái đầu cũng đủ rớt .

      "Dược giải, lát nữa ta muốn ra ngoài chuyến, chuẩn bị chút dược." Hàn Chiến chăm chú nhìn gian phòng."Những người khác đâu?"

      "Dưới lầu."

      "Đại sảnh bảo vệ hai người, đầu bậc thang hai người, trước cửa phòng cùng dưới bệ cửa sổ hai người, những người còn lại, tìm hiểu chút, chiều tối hôm kia ai à người cuối cùng thuê phòng hậu viện khách điếm Phúc Quý, điều tra người đó.”

      "Vâng, thuộc hạ an bài ngay." Nhìn thấy Vương Chính Nghĩa xuống lầu, Hàn Chiến mới xoay người trở về phòng, nhàng mở cửa phòng, để bất cứ tiếng động nào quấy nhiễu đến bé con đáng ngủ yên.

      Đến trước giường, nhìn thấy người giường mở lớn mắt chuyển quay tròn, sủng nịch cười, "Tỉnh rồi sao ?"

      "Đói tỉnh ." Nghiêng người nhìn , cười hướng vẫy tay.

      " phân phó tiểu nhị chuẩn bị nước ấm cùng thức ăn ." Nắm bàn tay của nàng nâng đến bờ môi khẽ hôn chút, "Lát nữa ta muốn ra ngoài lúc, Chính Nghĩa bảo vệ ở bên ngoài."

      "Bọn đến rồi?"

      "Sớm đến , ở trong thành đợi chúng ta ngày ." bàn tay xoa khuôn mặt nhắn có chút tiều tụy, cảm thấy đau lòng.

      Thoải mái cọ cọ vào tay, "Nếu bọn bắt được người hạ dược ta, ném đến Hàm Xuân Lâu cho Diễm Nương chỉnh chúng ."

      "Được!"

      " cho phép lấy dược loạn thất bát tao." Hai người như bóng theo hình hơn mười năm, hiểu nhau quá sâu, danh nghĩa nàng có kỹ viện lớn nhất khắp cả nước, mà trong viện có chỗ bí mật để Hàn Kì điều chế thuốc. tại nàng thoải mái, còn muốn rời khỏi, nhất định là muốn lấy thuốc, chỉ là nếu nàng lấy thuốc, chắc chắn Diễm Nương biết được, nghĩ đến Diễm Nương thông minh lanh lợi khó trêu chọc, nàng liền nhức đầu. Hàn Tuyết mở lớn mắt nhìn chòng chọc vào Hàn Chiến, nếu dám lắc đầu, nhất định xử .

      Khóe miệng lãnh khốc của Hàn Chiến cong lên, chiếu sáng lên cả khuôn mặt "Được!"

      " Nếu Diễm Nương hỏi phải xử lý thế nào?" Biết nhất định vẫn lấy thuốc , Hàn Tuyết phiền nhiễu nhăn mi lại.

      "Nàng ta dám." Duỗi tay vuốt hàng mày u sầu, trán nàng nhàng rơi xuống nụ hôn.

      "Có thể nàng ấy chắc chắn tới phiền ta." Tức giận cầm lấy bàn tay to mắng 1 tiếng.

      "Nàng ấy có việc phải phiền rồi, " Vỗ vỗ đầu nàng, "An tâm , ta để cho nàng ấy làm phiền nàng ."

      "Ngươi có biện pháp?" Nàng đưa mắt nhìn .

      "Đêm trước, người hạ dược." Quan tâm của nàng ta đâu rảnh rỗi, bằng nhất định đến, còn có món đồ chơi muốn cho nàng ta chơi đùa mấy ngày nữa.

      "Đúng nha." Hàn Tuyết cười tươi rói, kéo cổ Hàn Chiến qua, tặng nụ hôn khen thưởng, Hàn Chiến lại chịu dễ dàng cho nàng qua ải như thế, tay ấn giữ cổ nàng lại, kéo vào lòng mình, chiếc lưỡi chặt chẽ duỗi vào trong miệng nàng, hoạt động , truy đuổi cùng quấn quýt, hai người ngươi tới ta trốn tránh truy đuổi, động tác kịch liệt thêm việc Hàn Tuyết nằm nghiêng, áo bào trượt ra, lộ ra vai thơm trắng tinh mềm nhẵn, xương quai xanh xinh đẹp hoàn mỹ.

      Nụ hôn nóng ẩm quấn quýt nhau, kéo dài xuống xương quai xanh hoàn mỹ liếm cắn, tay lần dò vào vạt áo xoa nhè nhũ hoa mềm mại, mang theo chút lực nhào nặn. Hơi thở hai người chậm rãi tăng lên, nắm tay bị Hàn Chiến áp đỉnh đầu Hàn Tuyết, đưa tay vén ra vạt áo hỗn độn, hôn lên ngọc nhũ chịu vắng vẻ ở bên, gặm thịt mềm, tới đỉnh núi, lưỡi xoay tròn, đem tiểu quả ngượng ngùng hấp vào trong miệng dùng lực bú mút.

      "Nha... Ưm..." Hàn Tuyết kìm lòng nổi ngửa đầu ưỡn ngực, đem ngọc nhũ càng tiến sâu hơn vào trong miệng Hàn Chiến, có thể do lực mút quá mạnh làm cho núm vú nàng hơi đau đớn , làm cho nàng ngâm khẽ cầu xin tha thứ, "Chiến... Ôi... Đừng..."

      Nhả tiểu hồng môi bị nhấm nháp, sắc thái ửng đỏ diễm làm cho dưới háng căng cứng

      "Nga..." Hàn Chiến thất bại rên rỉ, đối với nàng chút sức chống cự đều có. Đầu vô lực chôn vào bờ vai non mềm của Hàn Tuyết, hơi thở ấm áp phun vào vành tai nàng, Hàn Chiến mang theo chút nghiến răng nghiến lợi ngột ngạt gầm " Tiểu tinh này, trước khi tiểu huyệt khỏe hăn, cho phép tiếp tục dụ dỗ ta."

      Nam căn căng cứng nóng rừng rực nhấn mạnh mẽ vào bắp đùi nàng "Khó chịu lắm sao?"

      "Tiếp tục như vậy, ta sớm muộn gì cũng chết ở trong tay nàng." Dùng chút sức, gặm bờ vai non mịn trút giận.

      "A..." Hàn Tuyết cả kinh gọi tiếng, đầu vai có chút đau đớn, "Ngươi là Tiểu Cẩu, cắn người ta!

      "Nếu nàng gọi như thế nữa, ta sợ là ta chỉ cắn nàng thôi đâu." Hàn Chiến lắc đầu biết làm sao, đại tiểu thư này, danh nghĩa mở kĩ viện lớn nhất ở Bích Lạc quốc, nhưng bản thân lại ngây thơ ghê gớm. nàng biết rằng tiếng rên rỉ nữ nhân đối với nam nhân có bao nhiêu kích thích sao, đặc biệt là những lúc nam nhân hóa thành sói.

      " hết sức khó chịu nha?" Đôi tay nâng lên lão đại vùi mặt vào vai mình, nhìn thẳng vào đôi mắt đỏ bừng của nam nhân."Mắt ngươi đỏ hết rồi ?"

      "Hậu duệ phía dưới của ta càng đỏ hơn, " Hàn Chiến buồn bực , tiếp tục như vậy nữa, chắc chắn bởi vì bất mãn mà chết."Ngươi làm cái gì?"

      Cảm giác eo có bàn tay nhắn cởi dây lưng của , Hàn Chiến giật mình trừng mắt nhìn nàng.

      "Giúp ngươi giải quyết nha!" Hàn Tuyết bị trừng có chút ủy khuất.

      " sợ tay mỏi ?" biết ai lúc trước vì này việc mà nổi giận với y phục của .

      "Sợ, cần dùng tay được . ?" Hàn Tuyết cùng thương lượng.

      "Được, dùng miệng!" Hàn Chiến động tác lưu loát cởi bỏ dây lưng, kéo quần xuống, nam căn sưng to nhảy bật ra, nam căn đỏ tím hình như còn thô to hơn so với trước, gân xanh chằng chịt, nhìn qua có chút khủng bố.

      "Lớn quá!" Hàn Tuyết có điểm khó xử nhìn mãi gậy thịt thô to, đầu óc cứ mãi suy nghĩ, biết dùng miệng giúp giải quyết thế nào.

      Hàn Chiến xem nàng biểu tình liền biết nàng nghĩ gì, khỏi vừa bực mình vừa buồn cười, hôn cái miệng của nàng, giả vờ tức giận : "Yên tâm , nàng chịu, ta có thể đành lòng sao."

      Tay lớn khép lại hai chân trắng noãn của nàng, điểm huyệt đạo eo, "Ngươi làm gì nha?" Cứ mãi điểm huyệt nàng, nam nhân hư hỏng.

      " phải nàng muốn giúp ta giải quyết sao?" Hàn Chiến đem nam căn thô dài chậm rãi thâm nhập vào chỗ bắp đùi khép lại, cảm giác tinh tế bao bọc, còn có hai mảnh thịt non tiểu huyệt trêu chọc, cảm giác sướng.

      "Ưm ~~" Hàn Tuyết cũng rên rỉ tiếng, thấy nàng nhướng mày, mặt mảnh hồng diễm.

      "Thế nào ?" Hôn lên miệng nàng, động tác eo cũng hề dừng lại, chậm rãi nâng lên rồi hạ xuống, hưởng thụ đày đọa ngọt ngào như thế.

      "Có chút tê, " Nam căn ma sát kéo động thần cũng ma sát đến đạo, làm cho nàng khỏi bị run rẩy.

      Hắc đồng của Hàn Chiến tối lại, đem nam căn càng hướng về phía trước, nhanh chóng đưa đẩy lên xuống."Như vậy sao?"

      "Nha... Đừng... Ừm... A nha... Ha..." Xem Hàn Tuyết bị kích thích chỉ có thể thở sâu, Hàn Chiến càng đưa đẩy mạnh lên, tuy thể tiến vào tiểu huyệt, nhưng dưới bắp đùi cùng khe đùi bao bọc, lại cũng có thể mang tới cho khoái cảm mất hồn, đặc biệt là thời điểm nhìn thấy người dưới thân cũng có cảm giác, càng dục hỏa đốt người, cởi bỏ huyệt đạo Hàn Tuyết, nâng nửa người nàng lên, 2 cánh tay khép đôi chân ngọc càng chặt hơn, kéo nàng đến  gần mình hơn, tự mình co rúm mãnh liệt lên, còn có hảo ý nhắc nhở Hàn Tuyết "Thị vệ đến ngoài cửa, dưới bệ cửa sổ cũng có, nhớ đừng lên tiếng, bằng bị nghe thấy."

      Hàn Tuyết cố nén tiếng rên rỉ đến miệng, thần cùng đạo bị ma sát ngừng mang tới khoái cảm ê ẩm tê dại, làm cho trong huyệt nàng mãnh liệt co rút lại , ái dịch lã chã tràn ra, lúc sắp đạt được khoái cảm cực hạn nàng chỉ có thể cắn chặt bả vai nam nhân, ngăn cản tiếng rên rỉ, thẳng đến lần thứ ba cắn chặt bả vai của , Hàn Chiến mới kêu rên tiếng, mạnh mẽ áp đôi mông mềm về hướng mình, nam căn thô dài xuyên vượt qua khe đùi, màu trắng nồng dịch bắn nhanh màn giường cùng gối đầu.

      "Ta sắp chết ." Hàn Tuyết bi bi thiết thiết dặn dò lẩm bẩm , rước lấy nam nhân cười khẽ.

      "Ta sắp mệt chết, đói chết ." Nâng lên cánh tay mềm mại vô lực, đánh chút "Ta muốn tắm rửa, ta muốn ăn cơm." Nhưng mí mắt lại nghe lời cứ khép lại, ngay cả tiếng kháng nghị đều là ngậm trong miệng , cũng may mắn công lực Hàn Chiến cao, mới có thể nghe thấy nàng lẩm bẩm cái gì.

      tay rút sạch gối đầu bị làm dơ, nhân tiện dùng nó lau sạch dịch trắng giường, sau đó ném xuống giường hủy thi diệt tích. Kéo qua chăn gấm gói người quá mức mệt mỏi, đặt lên giường, hôn chút lên khuôn mặt nhắn còn đỏ rừng rực. nhanh chóng xuống giường sửa sang lại quần áo xong, cũng kéo màn giường xuống, che khuất người say ngủ. nhàng mở cửa ra, đối diện thị vệ ở bên ngoài cẩn thận dặn dò mấy câu, nhanh chóng xoay người rời . Tung người nhảy vào hậu viện Hàm Xuân Lâu, quẹo vào gian khuê phòng quen thuộc, mở cửa tủ quần áo ra lấy ra khối khăn gấm trải lên bàn, theo thứ tự lấy ra mấy bộ y phục nữ nhân, ngay cả yếm, quần lót cũng buông tha. Chuyển vào phòng trong tìm kiếm vớ giày, lúc quay ra, bàn xuất thêm nữ tử hồng y diễm lệ, chỉ thấy nữ nhân nhàng phe phẩy quạt cười mê mẩn ngắm , "Ta còn nghĩ Hàm Xuân Lâu của ta hôm nay xuất tên trộm chứ, ngờ là có cố nhân đến thăm."

      Nhìn thấy Hàn Chiến nhanh chóng lục tung, vơ vét vật phẩm nữ tử, thẳng đến khi Hàn Chiến từ trong tủ nhảy ra chạy đến tủ thuốc, nữ tử tươi cười cứng đờ, ngược lại cười càng ngọt, "Thế nào? Rốt cuộc cũng nghĩ thông suốt , muốn xuống tay với nàng?"

      Hàn Chiến thèm bố thí liếc nàng cái, "Đêm trước, khách điếm Phúc Quý, có người hạ dược với nàng."

      Nữ tử kinh hãi nhảy dựng lên "Có sao ?"

      "Nàng bình an." Động tác nhanh chóng đóng gói quần áo cùng thuốc, cầm mọi thứ lên chuyển về phía gian phòng cách vách.

      "Hô ~~~ Dọa chết ta ." Nữ tử vỗ vỗ ngực cũng theo sau chuyển đến gian cách vách.

      Nhìn thấy Hàn Chiến mở tủ thuốc lấy ra tất cả thuốc, sắc mặt nữ tử nghiêm túc, "Nàng bị thương ?"

      "Da thịt, " Quả là da thịt, chỉ là vị trí có chút mật thôi.

      "Vậy ngươi lấy nhiều dược như thế làm gì?" Dọa nàng vui sao?

      "Lo trước khỏi hoạ."

      "Vậy cũng đúng." Lấy khẩn trương Hàn Chiến đối với Hàn Tuyết, bị thương đến da thịt đem hiệu thuốc bắc mang theo, là còn tính bình thường.

      "Chính Nghĩa tra được người, mang người tới đây, đến lúc ngươi tiếp đãi là được." Nhanh chóng đem quần áo của mình cùng đống thuốc đóng gói lại, xách 2 bao đồ chuẩn bị chạy lấy người.

      " cần lưu tình?" Vẫn chưa biết là người nào mà?

      " cần, sống bằng chết là được" Trời ạ, quá hung ác.

      Ngăn lại, "Câu hỏi cuối cùng, các ngươi muốn nơi nào?" Nam nhân này vô cùng phúc hắc, trừ Tiểu Tuyết Nhi có thể đánh bại, kiềm chế được , đối với người khác đều là bộ dáng nửa chết nửa sống, ngay cả nàng dù mượn gan trời cũng dám chọc , nghe công phu nam nhân này trong thiên hạ ai có thể địch , chỉ phất tay liền có thể sát thương người vô hình.

      "Kinh thành, người kia gọi nàng có việc." Vòng qua nàng, bước ra khỏi phòng, tung người mấy cái trở lại cửa khách điếm.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      7. Tắm rửa

      Cùng mấy người canh giữ trong đại sảnh khẽ gật đầu, bước nhanh nhảy lên lầu, đến cửa phòng vừa hay nhìn thấy thị vệ chặn tiểu nhị chuyện, 2 người thị vệ gặp tới, đối ôm quyền hành lễ: "Đại nhân!"

      "Ừm." Liếc mắt nhìn thấy thùng nước cùng cháo trắng dưa cải trong tay bên chân tiểu nhị, đẩy cửa phòng, ra hiệu tiểu nhị đem vật cầm vào trong, còn quên dặn dò: " giọng chút, tay chân lanh lẹ chút."

      "Vâng." Tiểu nhị vâng dạ.

      Hàn Chiến lập tức vào trong phòng, đem cửa phòng kế khép lại, quẳng cục nợ, đến bên giường đem màn giường nhấc lên xong. giường người vẫn là bộ dáng lúc rời khỏi, ngay cả tư thế ngủ đều thay đổi. Nghe từ bên ngoài truyền đến tiếng đóng cửa, Hàn Chiến lúc đem này mới người và chăn bế lên, dùng chân mở cửa phòng kế bên ra, mang người đến thùng tắm lớn lớn phía sau tấm bình phong, dung tay thử nước ấm trước mới cẩn thận cởi xuống chăn mền cùng áo bào thân Hàn Tuyết ném ở bên, cẩn thận đặt người vào trong nước nóng. Vừa vào nước Hàn Tuyết rên tiếng, nhưng vẫn tỉnh, quả là mệt chết .

      Hàn Chiến cẩn thận tay ôm nàng, ống tay áo hoàn toàn bị nước tẩm ướt cũng bất quản, tay hòa thuốc mang theo trong tay, đem mấy viên dược đảo nhập trong nước, nhìn thấy thuốc hòa tan cực nhanh trong nước, lúc này mới vỗ lên khuôn mặt nhắn đỏ bừng khẽ gọi tỉnh nàng.

      Xem nàng buồn ngủ chớp mắt, lông mi rung động, khỏi bật cười, "Ăn chút ít rồi hãy ngủ nữa, lúc trước phải vẫn bảo đói sao?"

      Hàn Tuyết nhích lại gần vòng tay của

      "Người ta còn khí lực à, ngươi đút cho ta." Thanh mang chút say ngủ khàn và .

      Hàn Chiến sủng nịch lắc đầu, vận nội lực, đem chén cháo bàn cách hấp tới đây. thân công phu cao thâm khó lường, chưa bao giờ từng nghĩ muốn xưng bá giang hồ, lại chỉ muốn đứng ở phía sau nàng, sủng ái nàng cả cuộc đời. Giờ phút này lại rất vui mừng trước kia khổ luyện võ công, thậm chí khiến cho công lực tại của mình thâm hậu, bằng , chiêu thức ấy ôm nàng cách khoảng cách xa, có thể thu chén cháo đến đây.

      Tay ôm nàng, tay bưng chén, múc cháo đưa lên môi thử độ ấm, "Há miệng." Nhìn nàng khép mắt nuốt cháo xuống mới múc thêm thìa thứ hai, chỉ chốc lát sau, đáy chén trống rỗng.

      "Tự mình ngồi , ta giúp nàng tắm." Hàn Tuyết nghe lời điều chỉnh tư thế nửa nghiêng người vào bồn tắm, chỉ nghe bên tai mình tiếng quần áo tinh tế cọ xát, chỉ chốc lát sau, bồn tắm chấn động, sóng nước nhộn nhạo, nàng mở to mắt, vừa hay nhìn thấy nam căn căng cứng dưới háng nam nhân hòa nhập vào trong nước, trong lòng trợn trắng, nàng an tâm để mặc ôm nàng vào lòng, tìm tư thế thoải mái tiếp tục nhắm mắt nghỉ ngơi, nội tâm rất ràng lấy bộ dáng tại này của nàng, nam nhân này dù nhẫn nại đến mức muốn nổ tung, cũng động nàng.

      "Rất mệt mỏi sao?" Ôm thân thể trắng nõn ngọt ngào trong tay, làm dưới hông lần nữa trướng đau lên, bàn tay tỉ mỉ lướt lên từng tấc da thịt của nàng cẩn thận rửa sạch, dưới tay mềm mại, hương thơm ngan ngát làm yết hầu lăn lộn thôi, miệng đắng lưỡi khô. Đem nàng dựa vào người , hai tay lần mò đến bộ ngực mềm mại trắng như ngọc. Vân vê, xoa bóp lực độ mang nồng đậm tình dục, từ cổ truyền đến hơi nóng cũng cảm giác bị gặm cắn đến tê dại làm cho Hàn Tuyết thể mở to mắt, tốt nhỉ, nam nhân này khi động tình, vẫn phát tình, nàng nên đánh giá quá cao.

      Ngón tay chai cầm nắm ngọc nhũ ngừng bóp nặn, thỉnh thoảng dùng ngón trỏ cùng ngón cái vân vê tiểu quả đỏ ửng

       

      “Ngươi mệt mỏi sao?" Khàn và , giọng nữ mang hơi thở khe khẽ.

      " mệt mỏi!" Đem hạ thể của mình đẩy lên , để ngay cái mông tròn của nàng, chứng minh mình rất có tinh thần.

      "Ta bi thương vẫn chưa khỏe." Than tiếng.

      "Lúc trước là dùng Hoa tuyết lộ, trong nước này là ── Xuân Mãn lâu." Xuân Mãn lâu, Hàn Kỳ đắc ý làm, chuyên dung để trị ngoại thương, cần biết vết đao sâu đến đâu, chỉ cần xoa chút, miệng vết thương nhanh chóng khép lại, đến giờ, có thể làm cho làn da phục hồi, mà nàng  ngâm trong nước gần nửa giờ, hơn nữa, còn đặc biệt thả nhiều thêm mấy viên.

      "Ngươi sớm có tính toán, " Nàng lấy mắt trừng .

      Lúc này miệng Hàn Chiến mang theo ý cười đầy háo sắc càng thấy dị thường tà ác, trong mắt lại tràn đầy nhu tình: "Ta muốn nàng." Vội vàng hôn lên môi nàng, chiếc lưỡi thô mềm quấn quýt cái lưỡi mềm mại, bàn tay buông 2 viên ngọc nhũ ra đem nàng xoay người đối mặt chính mình, để càng dễ hôn hơn. tay vuốt ve lưng nàng, tay thăm dò vào giữa hai chân nàng, dùng 2 ngón tay tách ra hai mảnh thịt non, thăm dò vào bên trong da thịt chặt chẽ mềm mại.

      "Còn đau sao?" Môi dời về phía vành tai như ngọc, liếm hôn, trêu đùa, còn gắm cắn da thịt sau phải tai, làm Hàn Tuyết run rẩy, nhe răng cười tiếng động

      Nàng có thể ràng cảm nhận được ngón tay làm loạn trong cơ thể nàng, lại hề cảm thấy đau đớn."Sau khi về nhà, nhớ nhắc nhở ta phạt Hàn Kỳ bế quan chế dược." Hàn Tuyết có chút giận dỗi, hổn hển .

      "A a ~~~" Hàn Tuyết vẫn luôn được bảo hộ rất kĩ, ngay cả vết thương chút cũng chưa từng có, chưa bao giờ từng biết thuốc của  Hàn Kỳ có công dụng gì, tại nhìn thấy , tất nhiên là để cho ai đó nhàn rỗi, có thể nhìn thấy được những ngày sắp tới trong tương lai của Hàn Kì nhất định là nước sôi lửa bỏng.

      Nụ hôn nóng liếm mút dần xuống chiếc cổ tinh tế, lưu luyến tại xương quai xanh, mút lên bộ ngực sữa trắng tinh, dung răng khẽ cắn.

      "Nha ~~~, Tiểu Cẩu, Ưm... , chút..." tay đặt lên va Hàn Chiến, tay bám lấy đầu vùi vào ngực nàng, Hàn Tuyết ưỡn ngực đem mềm mại càng thêm đưa vào trong miệng nam nhân.

      Lưỡi quấn lấy bên hồng quả bú mút, ngón tay thám hiểm nơi tiểu huyệt Hàn Tuyết biến thành 2 ngón, cảm giác căng ra làm cho Hàn Tuyết ai nha tiếng. Dọa động tác Hàn Chiến chậm lại chút, "Đau lắm à?”

      Hạ thân tuy kêu gào muốn đòi được giải phóng, nhưng thể làm nàng bị thương, nếu nàng chịu nổi, hôm nay phải nhảy vào giếng ngâm suốt đêm mới mong có thể hạ được dục hỏa.

      "Có chút khó chịu, " Hàn Tuyết cúi người cầm ngón tay vẫn để ở bên trong nàng

      "Ngươi đừng động, để cho chính ta thử xem, " Hơi thở thơm mát, vừa , vừa nắm bàn tay Hàn Chiến, kéo ngsn tay vẫn đặt bên trong hoa huyệt của mình chậm rãi ra vào. Hình ảnh dâm mị như thế này làm cho Hàn Chiến dục hỏa sôi trào, lại chỉ có thể dựa vào thở sâu để cưỡng chế dục hỏa nơi bụng. Trêu đùa vài cái cảm giác thích ứng được chút

      "Thêm ngón nữa thử xem, " Hàn Chiến nghe lời , đem 3 ngón tay thuận theo lực đạo của nàng chậm rãi sáp nhập tiểu huyệt, cảm nhận được chặt chẽ của tiểu huyệt, lại chẳng hề khó co rút, thong thả trêu đùa vài cái, Hàn Tuyết buông tay ra, cúi đầu học theo , đưa lưỡi khẽ liếm vành tai của

       "Tốc độ nhanh chút, " Hơi thở Hàn Chiến dồn dập ngửa đầu, phối hợp Hàn Tuyết liếm hôn, bên nhanh chóng dùng 3 ngón tay ở trong tiểu huyệt đưa đẩy lên, cảm nhận thân thể càng ngày càng tê dại, Hàn Tuyết cũng kích động lên, cái lưỡi đinh hương liếm cái cổ màu nâu, tới trong cổ nam nhân, nhìn thấy cổ nam nhân rung động, nàng duỗi lưỡi ra liếm liếm yết hầu nhấp nhô, cảm giác nam nhân khẩn trương nuốt, khiến cho yết hầu lên xuống ngừng, nàng bướng bỉnh cười, há miệng dùng răng ngậm chặt, bên tai nghe nam nhân truyền tới tiếng rên rỉ trầm thấp, nàng càng gắng sức mút chặt lấy yết hầu.

      "Tuyết Nhi..." Hàn Chiến rên rỉ cầu xin tha thứ, nam nhân bình thường, chịu nổi người khiêu khích như thế.

      Nghe thanh đáng thương của nam nhân, Hàn Tuyết quyết định buông tha , duỗi tay đẩy tay vươn vào tiểu huyệt, tách hai chân quỳ hai bên thân thể , duỗi tay cầm lấy nam căn, đặt vào tiểu huyệt của mình, muốn ngồi xuống, lại bị nam nhân vịnh lấy eo nâng người đứng dậy, rời khỏi thô to nóng ẩm kia.

      " thể, Ôi ~~" Hàn Chiến khó khăn thở ngụm, nhăn mi nhìn nàng lắc đầu, "Đừng lỗ mãng, làm nàng bị thương."

      Hàn Tuyết đối với thần sắc thống khổ của nam nhân trước mặt, tặng cho nụ cười xinh đẹp, ‘Người em’của căng thành màu đen tím, trán gân xanh đều nổi lên , còn có thể có lý trí quan tâm đến cảm nhận của nàng, làm cho nàng sao có thể cảm động cho được. đẩy để cho ngã người vào bồn tắm, ôn nhu : "Ngươi đừng động, ta chậm rãi , nếu đau , ta dừng lại, được ?”

      Hàn Chiến thở hổn hến, hai tay ôm lấy cơ thể nàng phủ lên người mình. Hai tay gắt gao nắm chạt vòng eo, để nàng hợp thời có thể đúng lúc cứu giúp. Hàn Tuyết tay để tại ngực , tay phủ lên nam căn căng thành màu đen tím chậm rãi hạ người xuống.

      Cảm nhận được quy đầu bị tiểu huyệt bao quanh, "A... Ôi..." Hàn Chiến lớn tiếng rên rỉ, theo thân thể chậm rãi lên xuống, nam nhân thở hổn hển .

      Ngay sau đó, từ ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa của thị vệ: "Đại nhân? có việc gì chứ?" Cửa đóng vừa chạm vào mở ra ngay.

      Tiếng mở cửa làm Hàn Tuyết kinh hoàng nhảy dựng, hạ thân bởi vì quá khẩn trương mà xoắn chặt, làm cho Hàn Chiến thở hổn hển kêu đau

      "Nga ~~~ Đừng vội, Tuyết Nhi, " Hàn Chiến chịu nổi vỗ vỗ mông tròn của Hàn Tuyết, "Buông lỏng, ta sắp bị nàng bẻ gãy mất."

      Tiếng nam nhân thở gấp gáp lời ái muội cùng tiếng nước dao động, làm cho Vương Chính Nghĩa tiến tới xem xét thăm dò chết cứng ngay tại chỗ.

      "Ngươi có đóng cửa sao?" Thở khẽ mềm mại, giọng nữ từ sau tấm bình phong truyền tới, làm cho Vương Chính Nghĩa chịu nổi run run, từ bình phong hắt ra hai hình bóng ái muội dây dưa, quấn quýt nhau.

      "Cút ──" Tiếng gầm mạnh mẽ đầy giận dữ cùng với kình lực đẩy Vương Chính Nghĩa ra cửa, cái bàn trong sảnh gió mà bay, va vào cánh cửa. Ngoài cửa truyền tới tiếng người nghiêng ngả lảo đảo chạy , theo vang vội truyền vào ngừng, đủ để thấy người đó hoảng sợ đến mức nào

      Hàn Tuyết ngây cả người, cười hì hì tiếng, Hàn Chiến đen mặt, biết làm sao xem nàng, "Nàng còn cười được?" Ngắm hạ thể hai người vẫjj.n còn dính sát gắt gao trong nước, gậy thịt của vẫn còn bị tiểu huyệt của nàng kẹp chăt

      Hàn Tuyết vừa thở vừa cười, phủ  lên gương mặt sa sầm của dừng lại được, "Có thể, nhưng... Rất ... Rất buồn cười... A a..."

      Giận dỗi dùng miệng che lại cái miệng cười ngừng, quấn lấy cái lưỡi vọng tưởng chạy trốn cắn mút đùa, tay phủ lên chõ hai người giao hợp, đè bắp đùi nàng/

      Hàn Tuyết ôn nhu thừa nhận nụ hôn đầyoán giận của , tuy rằng lưỡi có chút đau đớn, nhưng trong lòng lại ngọt ngào gợn sóng. Dựa sát vào , thân thể chậm rãi trượt xuống, tiểu huyệt thong thả nuốt vào nam nhân khổng lồ, kích thích nam nhân cong người rên rỉ nhưng vẫn chịu buông nàng miệng ra.

      Càng lúc càng thâm nhập, làm cho Hàn Tuyết cũng thở hổn hển ngâm nga tiếng.

      Nam nhân khẩn trương buông môi nàng ra, "Đau sao?" xong liền muốn nhấc nàng lên.

      "Đừng, " Hàn Tuyết nhìn lắc đầu, "Chỉ là hơi căng chút, có chút khó chịu mà thôi." Cúi đầu nhìn vật to lớn vẫn còn hơn phân nửa bên ngoài, nàng khỏi oán trách, "Tự dưng lớn như thế làm chi, hại người ta ngồi được nè. "

      Hàn Chiến vui vẻ cười lớn "Bảo bối, chuyện này phải ta có thể quyết định ."

      " tại phải xử lý thế nào?" Cũng thể để cho nàng ngồi mãi như thế, rất mệt mỏi nha.

      "Giao cho ta, " Đem ngọc thể mỹ lệ ôm sát ở trước ngực, làm cho ngực hai người dán sát vào nhau. Hàn Chiến đưa tay ôm eo nàng, thong thả mà có tiết tấu làm vận động vào ra nhịp nhàng, ngực hai người theo động tác nhấp nhô lên xuống, ma sát lẫn nhau , làm cho Hàn Tuyết cảm thấy ấm áp lại ngọt ngào.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      <pre> 8. Tắm rửa phong ba</pre>

      Hai người thở dốc, động tác dưới hạ thân ngừng tăng lên, , thùng nước tắm cũng bởi vì động tác  khuấy động lên xuống tăng nhanh của Hàn Chiến, kịch liệt, mà nhanh chóng tràn ra thùng bên ngoài. Hạ thể lần lượt bị cường lực xâm nhập vào ra, khoái cảm giống như từng hạt cát trong sa mạc cứ trào dâng thôi. đột nhiên, Hàn Chiến nhấn mạnh cái, dùng lực mạnh đè thân thể của nàng xuống, hoa huyệt mềm mại bị buộc phải đen nam căn khổng lồ nuốt trọn vào.

      "A. . . . . ." Mãnh liệt kích thích làm nàng ưỡn cong người rên rỉ thành tiếng, bỗ ngực càng ưỡn cao hơn, đưa ngọc nhũ mềm mại đưa đến khóe miệng Hàn Chiến, bị há miệng mút vào. Vô lực nhìn về phía Hàn Chiến, phát vẻ mặt mê say, mắt đen khép hờ, lưỡi thô cuốn lấy đầu vú lấy lực mạnh mẽ bú mút liếm láp, cho đến khi thỏa mãn hạt châu trong miệng sưng to đứng thẳng.

      Hàn Chiến cong chân lên để mình có thể sử dụng lực tốt hơn, hai bàn tay từ eo thon chuyển qua xoa bóp hai mảnh mông mềm, thẳng lưng nhấn mạnh ngừng về phía trước, khoái cảm siết chặt làm cho hai người cũng kìm hãm được  bắt đầu rên rỉ. Giống như nước trong thùng gỗ mãnh liệt dâng trào ra ngoài, thanh ngâm nga thở hổn hển của nam nhân, hòa nhịp với tiếng rên rỉ ớt của bé, vang vọng trong phòng khách điếm tạp nên bản hòa tấu muôn thuở của tình .

      "A. . . . . . Hàn. . . . . . Chiến. . . . . . Chậm. . . . . . Chậm. . . . . . chút. . . . . . Ưm. . . . . ." Cảm xúc quá nhiều làm Hàn Tuyết gần như được hết câu.

      "Chuyên tâm chút, ôi. . . . . ." Hàn Chiến thở gấp gáp, dùng sức thẳng lưng, hoa huyệt ngừng phun ra nuốt vào gậy sắt của , nam căn, khổng lồ bị thịt non trong mật huyệt  xoắn chặt lấy, mỗi lần nhấn vài cũng mang đến cực hạn  khoái cảm, "Bảo bối. . . . . . Ừm. . . . . . Đừng kẹp chặt như vậy. . . . . . Nha. . . . . ." Hàn Chiến sau cú nhấn mạnh mãnh liệt, áp lấy mông ngọc ngừng lại, há hốc miệng thở dốc, để hóa giải cảm giác mật huyệt ẩm ướt của Hàn Tuyết ngừng phun ra ái dịch, hoa huyệt co rút kịch liệt làm Hàn Chiến thiếu chút nữa kiềm chế được phun hết ra ngoài. Bắp thịt toàn thân cũng căng cứng như đá. Mồ hôi từng giọt từng giọt rơi vào trong nước.

      Thân thể Hàn Tuyết sau cơn cao trào, khẽ run ngã vào lòng của Hàn Chiến, hơi thở dồn dập thở gấp, nước ấm lạnh, nàng đưa tay choàng qua cổ của Hàn Chiến, đem trán tựa vào cổ , vô lực  thở dốc.

      Hàn Chiến dùng tay ôm lấy mông ngọc, từ trong nước đứng lên, tay kéo chiếc khăn tắm từ bình phong xuống, , đắp lên người Hàn Tuyết, nhảy ra khỏi thùng nước tắm bước vào phòng.

      Sau cơn cao trào, thân thể dị thường nhạy cảm, động tác sải chân của Hàn Chiến khiến cho Thiết Bổng ở trong huyệt mài tới cọ lui, àm cho ái dịch Hàn Tuyết giàn giụa, kiều ngừng, theo từng bước chân của Hàn Chiến, ngừng tràn ra từ hai mảnh non mềm, thân thể bắt đầu run rẩy lần nữa.

      "Thích ?" Dồn dập thở dốc phun khí nóng bỏng bên tai nàng, Hàn Chiến cũng nhẫn đến cực hạn, chuyển cái tiến vào trong thất, đem cửa phòng kế bên đóng lại, đem Hàn Tuyết áp tựa vào ván cửa, sau đó dùng lực nhấn mạnh vào, nhiều lần xâm nhập dến tận gốc, mỗi lần đều dùng lực mạnh, làm cho Hàn Tuyết ngay cả gọi cũng gọi ra tiếng, tiếng rên rỉ ngân ở trong cổ, phát ra tiếng rên rỉ nhộn nhạo ở trong cổ, ngây người ra, khẽ nỉ non hừ hừ giống như chú mèo thân thể chạm vào nhau "Phách phách”  ở bên tai, tiểu huyệt lần nữa xoắn chặt lấy nam căn, , Hàn Chiến ngây người ra, sau đó điên cuồng nhấn mạnh gần trăm hiệp, áp sát thân thể mềm mại của người vào lòng, ở những cú nhấn cuối cùng đem mầm mống nóng bỏng phun ào ạt. Cực hạn khoái cảm làm cho Hàn Tuyết chịu nổi trước mắt tối om, ngất xỉu.

      Tỉnh lại lần nữa, là trời sáng choang, ánh mặt trời ấm áp từ cửa sổ chiếu vào, làm cho Hàn Tuyết tỉnh ngủ vẫn lười nhác muốn nhúc nhích, bên tai truyền tới tiếng chuyện đè thấp, nghe ràng. Có lẽ người ở ngoài phòng muốn quấy nhiễu giấc mộng của nàng, cẩn thận từng chút .

      Chiếc bàn bên cạnh giường có đặt bộ quần áo sạch là những bộ y phục tự tay nàng đặc chế, từ quần lót đến tất, giày vải, đầy đủ mọi thứ, thấy thế làm cho Hàn Tuyết nhoẻn miệng cười tiếng động, biết rằng chỉ có người mới có thể cản thận chuẩn bị những món đồ thế này giúp nàng. nhàng chống đỡ ngồi dậy, cảm giác trừ hạ thể có chút đau đớn ra, ngoài ra cũng có đau đớn hay khó chịu nào khác, nhất định là nam nhân kia sau khi nàng mê man, giúp nàng xoa bóp thư giãn qua , bằng , trải qua hoan ái mãnh liệt như vậy, nàng giờ phút này có thể ngay cả eo mình cũng nhấc nổi ấy chứ.

      nhàng mặc xong, mặc cho mái tóc dài đen mượt xõa tung ở sau lưng, nàng chậm rãi chạy ra ngoài, chỉ là tay vẫn chưa chạm được ván cửa, cửa bị người nào đó tiếng động mở ra từ bên ngoài, hại nàng giật cả mình.

      "Giật mình à ?" Thấy người tựa như nai con kinh hãi trừng như thế, tiến lên cầm lấy bàn tay cứ mãi vỗ ngực của nàng, lo lắng hỏi

      "Sao đường lại có tiếng động gì hết ?" Nổi giận vung tay đánh .

      "Ta nghe thấy thanh nàng xuống giường, liền vội bước vào." Vẻ mặt Hàn Chiến hổ thẹn, ôm nàng vào lòng nhàng vỗ vỗ lưng nàng.

      "Ta nghe thấy bên ngoài có tiếng chuyện, " Nàng từ bờ vai Hàn Chiến thăm dò nhìn ra ngoài: "Ngươi chuyện cùng ai vậy?"

      "Chính Nghĩa." Tự nhiên ôm lấy hông của nàng, đỡ lấy Hàn Tuyết ra nội thất."Điều tra được người bỏ thuốc rồi."

      "Là ai?" Hàn Tuyết nhìn về phía Vương Chính Nghĩa vẻ mặt có chút mất tự nhiên  ."Vương đại ca cùng ta nghe thử."

      "Công chúa!" Bởi vì Hàn Tuyết thích người quỳ lạy, vì vậy chúng gia thần trừ phi có người ngoài ở đây mới được lễ quỳ, nếu cũng chỉ là khom lưng hành lễ.

      " cần đa lễ, Vương đại ca thử xem lai lịch của người bỏ thuốc kia ra sao."

      "Dạ, thuộc hạ tra được, hôm đó ngưới xông vào tiểu viện của công chúa chính là Hiền Vương điện hạ  nước Kim Sa Nhị Công Tử ── Lương Vĩ."

      "PHỐC ──" Nghe được tên này, Hàn Tuyết đem trà sâm rong miệng muốn nuốt xuống  phun ra ngoài, "Khụ khụ khụ ~~" Nàng vừa khụ vừa cười kèm theo thở gấp, dọa Hàn Chiến sợ đến luống cuống tay chân, vội vã vừa vỗ lưng thuận khí, vừa lau miệng cho nàng.

      "Dương, liệt dương? Có. . . . . . Khụ, khụ khụ. . . . . . Người gọi, khụ. . . . . . Loại tên này?

      Nghe lời của Hàn Tuyết, Vương Chính Nghĩa cũng cười, ngay cả Hàn Chiến trước giờ luôn giữ vẻ mặt lạnh lùng với người ngoài cũng nhếch khóe miệng lên."Công chúa nghe lầm, là Lương Vĩ, quốc họ nước Kim Sa lag họ Lương, tên chữ chữ vĩ."

      "Khụ, tên của người này đặt thành ra như vậy, cũng sợ người khác gọi nhầm sao." Hàn Tuyết bất mãn cau mày, "Ta lại biết người này, ăn no rỗi việc sao? Sao lại gài bẫy chờ ta ở nơi đó chứ?" "Đêm qua đem người giao cho Diễm Nương, buổi sáng Diễm Nương tới, thuộc hạ có là công chúa vẫn còn nghỉ ngơi, " Vương Chính Nghĩa đến chỗ này, mất tự nhiên  dừng chút, "Thuộc hạ để cho nàng về trước, công chúa có muốn gọi nàng ấy đến ngay bây giờ ? Thuộc hạ gọi ngay.”

      ", lát nữa chúng ta qua đó, thế tử nước Kim Sa đưa tới cho ta đại lễ như thế, phần thâm tình này chắc khó quên đây, " Hàn Tuyết nheo mắt, trong mắt bất chợt xuất tia ngoan độc, ngay sau đó cười : "Ngươi trước truyền lời cho Diễm Nương, để cho nàng lấy ra quà đặc biệt dành cho khách quý ở Hàm Xuân lâu, hảo hảo chiêu đãi vị quý khách kia, ngàn vạn lần đừng làm mất mặt chủ nhân của ta.”

      "Dạ, thuộc hạ ngay." Vương Chính Nghĩa sau khi hành lễ, xoay người ra ngoài.

      "Đợi , " Nụ cười nơi khóe miệng Hàn Tuyết mang theo giảo hoạt đặc thù của mỗi lần muốn đùa dai: "Bảo với Diễm Nương đừng làm tổn thương Nhị Công Tử người ta, nhớ ôn nhu chút."

      Nghe lời này, Vương Chính Nghĩa nhịn được run lên, vội vội vàng vàng lui ra ngoài. Lần trước công chúa để cho Diễm Nương‘ôn nhu chiêu đãi’ vị có mắt  kiếm khách kia, đó chính là bị ba mươi mấy vị nương Hàm Xuân lâu  đè xuống giường ba ngày ba đêm hề ra khỏi phòng, đến ngày thứ tư, phái người xem người nọ chỉ còn sót lại chút hơi tàn. Nghe từ đó về sau, dám gặp mặt ai hết, thấy nữ nhân liền gào khóc thảm thiết  trốn  nhanh.

      "Vương đại ca xảy ra chuyện gì? Sao chạy mau như vậy nhỉ?" Nhìn thân ảnh của Vương Nghĩa gần như là chạy trối chết, Hàn Tuyết ngửa đầu ra sau, khuôn mặt hiểu hỏi Hàn Chiến ở phía sau  .

      "Bị nàng dọa sợ!" Hàn Chiến cưng chìu  điểm cái lên chiếc mũi thon của nàng, nha đầu này, có lúc tinh quái tựa như hồ ly, cùng hoàng đế gian thương đấu trí thấy có lúc nào chịu thua, có khi lại đơn thuần như trẻ con vô tri vô giác, biết nàng có bao nhiêu gương mặt đây.

      " lung tung, dáng dấp của người ta rất dọa người sao?" Xoay người chống nạnh trừng .

      Nâng chiếc cằm như được điêu khắc từ ngọc, ", rất mê người!" xong, hôn cái lên đôi môi đỏ mọng giận dỗi,

      "Còn nhớ kết quả của phong lưu kiếm khách lần trước ? Tiểu bướng bỉnh!" Siết chặt chiếc cằm mấy ngày nay ít thịt , Hàn Chiến nhắc nhở.

      Mắt to quay mồng mồng vòng, Hàn Tuyết chợt cười hì hì cầm lấy bàn tay to của , kéo xoay người bên cạnh bàn ngồi xuống, "Chúng ta ăn nhanh lên chút rồi xem trò vui!" thêm gì nữa, tâm tình khoái trá  cùng người hưởng thụ nâng thức ăn ngon.
      purplepeach, phuthuykembong17linhdiep17 thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      9. Đặc phái viên vào kinh

      Những sản nghiệp dưới tên của Hàn Tuyết phân bố dài khắp đất nước, và mỗi gian biệt viện hay tửu lâu đều có phòng dành riêng cho nàng cùng Hàn Chiến, mỗi gian phòng thiết kế, bài biện thậm chí y phục trong tủ treo quần áo đều cùng Hàn gia trang  giống nhau như đúc. Những gia nhân của nàng đều rất hiểu tánh nàng hay xuôi ngược nên đến mỗi nơi luôn để cho nàng có cảm giác như được về nhà. Mà lúc trước Hàn Chiến có thể ở Hàm Xuân lâu nhanh chóng tìm được quần áo cùng thuốc men, chính là nguyên nhân này.

      Đẩy ra cửa gian phòng của mình, Hàn Tuyết ở sau cửa kéo chuông màu vàng, mới từ từ vào trong sảnh ngồi xuống, nhàm chán loay hoay lấy cái ly bàn . Hàn Chiến buồn cười nhìn cử chỉ tức giận trẻ con của nàng. Chỉ chốc lát sau, cửa truyền đến tiếng bước chân, thân ảnh màu đỏ, mang theo làn gió thơm mát bay vào .

      Hàn Tuyết đối với người tới vui vẻ cười tiếng: "Diễm Nương vẫn xinh đẹp như thế."

      "Miệng Tiểu thư cũng vẫn ngọt như thế, " Diễm Nương cầm lấy quạt tròn phong tình vạn chủng tới: "Hàn Chiến tiểu thư bị thương, bị thương chỗ nào thế, có nặng lắm ?”

      Mặt Hàn Tuyết đỏ lên, ngoài miệng vẫn cười: " sao rồi, chẳng qua là trầy da chút mà thôi."

      Khóe mắt liếc thấy khóe miệng Hàn Chiến khẽ nhếch, nhìn chòng chọc nàng cười, vẻ mặt mập mờ, bàn chân dưới bàn của nàng lặng lẽ đá tới.

      "Vị Nhị Công Tử đó tại Thiên Hương Các, sáu bảy vị tỷ muội nhiệt tình tiếp đãi, tiểu thư muốn xem chút hay ?" Diễm Nương cười tươi, nhắc tới người này, để cho nàng nhịn được cắn răng nghiến lợi, thế tử nước Kim Sa này, cũng biết suy nghĩ xem mình có bao nhiêu phân lượng, lại dám hạ thủ Tiểu Tuyết Nhi, rơi vào trong tay Diễm Nương nàng, nhất định phải dạy dỗ ta tốt.

      " vội, " Hàn Tuyết cười cười.

      “Thị trấn gần đây có thái bình ?" Kết Hương trấn là con đường khi muốn đến kinh thành phải qua nó, hàng năm nàng đều phải qua đoạn đường này dưới mười lần, lần này lại ngoài ý muốn trúng chiêu ở chỗ này, đây cũng là do sơ sót của nàng, ở nơi trú riêng của mình, điều này làm cho nàng cảm thấy bất an, cảm giác người khác giăng lưới chờ nàng sập bẫy.

      "Cũng giống như bình thường thôi, chỉ là tháng này đặc phái viên từ nước ngoài đến kinh thành đến hơn ba nhóm.  Diễm Nương khép mi .

      " Đặc phái viên nước ngoài?" tại có lễ hội gì, trong cung cũng có hỉ , sao lại có ba nhóm đặc phái viên vào kinh? Chẳng lẽ...

      " Chỗ Lương nhị công tử nào có hỏi ra được gì ?"

      "Bảo là muốn nhập kinh diện thánh, còn mang theo lễ vật quan trọng." Nhìn thấy sắc mặt Hàn Tuyết có khác, Diễm Nương cũng khẩn trương lên.

      "Vương đại ca còn ở chỗ này ?" Mặt Hàn Tuyết lạnh xuống, khí thế toàn thân giận mà uy, đây là hoàn toàn vô ý thức tự nhiên biểu lộ. Nàng cực kì hiếm khi như thế này, có thể có biểu tình vậy liền đại biểu tình rất nghiêm trọng.

      "Ta gọi ." Hàn Chiến xong liền muốn đứng dậy.

      ", ngươi ở lại bên cạnh ta." Hàn Tuyết giữ chặt ống tay áo , nhìn lắc đầu: "Từ khoảnh khắc đó, ngươi cần tấc cũng rời ta." Đặc phái viên vào kinh có lẽ muốn làm việc gì đó, làm cho nàng cảm thấy bất an, nàng cần ở lại bên cạnh nàng.

      "Có nghiêm trọng như thế ?" Diễm Nương cũng giật nảy mình, bên cạnh Hàn Tuyết có mười hai thị vệ, tuy Hàn Chiến bình thường cũng là tấc cũng rời nàng, những lúc cần thiết Hàn Tuyết cũng quan tâm chuyện này lắm.

      " phải việc nguy hiểm gì." Hàn Tuyết an ủi cười cười, "Còn cần Diễm Nương giúp ta lập tức truyền mẩu tin tức ra ngoài, hơn nữa cần phải làm cho được, tung tin khắp hang cùng ngỏ hẻm, rồi cho mọi người cùng nhau lớn tiếng thảo luận ."

      "Việc gì, tiểu thư người cứ ." Diễm Nương nghiêm túc và kiên định , cho dù vượt lửa qua sông, nàng cũng nhất định giúp tiểu thư làm bằng được.

      "Ngươi giúp ta truyền lời ra: Bảo hộ quốc công chúa Hoàng Phủ Hàn Tuyết cùng nam tử đơn độc thành hôn, lỡ lầm mang thai, hỉ mạch do thần y Hàn Kỳ chẩn đoán chính xác."

      "A? ! ! ! ..." Diễm Nương ngay lập tức bị dọa muốn rớt cằm

      "Này, này này..." Danh tiết nữ nhân là vô cùng quan trọng, nếu căn cứ theo lời của tiểu thư đồn đại ra ngoài danh tiết của người còn đâu nữa. ?

      Hàn Chiến lo lắng nắm tay Hàn Tuyết, hiển nhiên cũng nghĩ đến chuyện đặc phái viên vào kinh.

      " phải lễ cũng có chuyện vui gì, lại có nhiều đặc phái viên vào kinh như thế, còn mang theo lễ vật, chỉ có vấn đề để chú ý đó chính là đến để hòa thân.” Hàn Tuyết tinh tế giải thích cho Diễm Nương nghe: " Hòa thân có hai loại, là gả, hai là cưới, những người kia ta biết tại sao, nhưng Lương Nhị thế tử này, hiển nhiên là đến đây để cưới ta, bọn họ bày thiên la địa võng ở đây dụ ta vào bẫy, lại ngẫu nhiên ta ngày đó thấy khách điếm Phúc Quý, tạm thời đổi ý đặt chân ở nơi đó, lúc này mới trúng chiêu."

      Với danh tiếng Phú Quý lâu, nổi tiếng khắp thiên hạ của nàng, khách sạn này lấy tên gần giống với tên của nàng đề cao nổi tiếng, cả phiên bản ăn cắp bản quyền ở cổ đại này, nàng nhất thời bốc đồng mới thay đổi điểm dừng chân, nếu phải bọn họ đánh giá thấp thực lực của Hàn Chiến, tại, nàng là thịt cá thớt  mặc người chém giết rồi.

      Hàn Chiến nghe nàng xong ..., bất chợt đứng lên, buông bàn tay giao nhau của hai người ra, định xông ra ngoài, Hàn Tuyết vội từ phía sau lưng ôm lấy : "Đừng , người kia bây giờ vẫn chưa thể chết được."

      Hàn Chiến mắt lộ ra hung quang, gân xanh trán nổi lên, tựa như muốn ăn thịt người, dọa cho Diễm Nương sợ đến mức ngồi liệt mặt đất tại chỗ, run lẩy bẩy.

      "Diễm Nương, Diễm Nương, ngươi ra ngoài trướcđi." Cất cao giọng đánh thức Diễm Nương bị dọa đến ngơ ngác, "Trước buổi chạng vạng ngày mai ta muốn cho tin tức này truyền vào kinh thành."

      "A, vâng, vâng, " Diễm Nương run rẩy đứng dậy từ dưới đất, lảo đảo nghiêng ngã lao ra cửa. Dọa chết người, sắc mặt vừa rồi của nam nhân này, thực giống như ác quỷ, đáng sợ, đáng sợ.

      Lồng ngực Hàn Chiến  kịch liệt phập phồng, mặc dù hất Hàn Tuyết ra, nhưng sát khí khắp người hề che giấu, Hàn Tuyết càng thêm dùng sức ôm chặt : "Đừng như vậy, Hàn Chiến, ta sợ."

      Thanh yếu ớt lại làm cho sát khí cả phòng biến mất tích cách lạ thường, nhưng thân thể căng thẳng nam nhân cũng hề buông lỏng, Hàn Tuyết từ phía sau lưng chuyển tới trước người , nhàng lau khuôn mặt nam nhân, "Đừng như vậy, ta vẫn còn tốt mà."

      Hàn Chiến cứng ngắc  đưa tay đem Hàn Tuyết ôm vào trong ngực, ôm chặt. Trong lòng tràn đầy kinh hoàng, bọn họ đáng chết, thế nhưng muốn hoen ố bảo bối của , bọn họ dám làm thế? Tất cả những người vọng tưởng muốn chạm vào nàng đều đáng chết, đều phải chết. Bên t rong phòng, sát khí lại từ từ nồng đậm .

      Nam nhân này! Hàn Tuyết thở dài ở trong lòng, ôm lấy đầu của kéo xuống, nâng mũi chân, hôn lên môi của , thành thục  đẩy môi của ra, cái lưỡi thơm tho trượt vào trong miệng từ từ liếm lấy lưỡi của , mời cùng quấn quýt.

      Nội tâm hốt hoảng, kinh sợ cũng bị nụ hôn này chuyển thành nồng nặc ham muốn, lưỡi Hàn Chiến  chợt bắt lấy cái lưỡi đinh hương kia cuồng loạn  kích quấn, lực đạo kia làm cho Hàn Tuyết khó chịu  rên rỉ, nhưng nàng tại thể đẩy ra, nam nhân này sợ, tại giống như đứa bé trong cơn hoảng loạn, cần nàng an ủi.

      Đưa tay nhanh chóng kéo thắt lưng của Hàn Chiến ra, cởi xuống áo ngoài của , sau đó là quần áo trong, áo lót, cho đến khi người hoàn toàn trần truồng, sau đó bắt đầu cởi y phục của mình, đem quần áo còn sót lại cởi sạch ra, người trần truồng dán chặt vào người . Cảm giác da thịt kề nhau cuối cùng cũng kéo ý thức của Hàn Chiến quay lại, khi buông môi ra Hàn Tuyết cũng cảm giác được môi của mình đau đớn tê dại, môi truyền đến nhàn nhạt mùi tanh mặn.

      "Tuyết Nhi. . . . . . Tuyết Nhi. . . . . ." Nhìn đôi môi đỏ mọng rướm máu, Hàn Chiến tự trách thôi, thương tiếc  liếm lấy môi của nàng.

      "Ôm ta!" đôi cánh tay ngọc ôm sát cổ của , bầu ngực mềm mại  vú dán chặt lấy bờ ngực nóng ấm của .

      Hàn Chiến tay ôm lấy nàng chuyển vào bình phong sau nội thất, dùng chân đá cửa đóng lại, đem nàng nhàng đặt lên giường. Hàn Tuyết lại với lấy , lắc đầu, kéo lấy cùng lên giường, mình nằm ở người , dùng bầu ngực sữa từ từ mè nheo lấy lồng ngực cứng rắn."Chàng mới vừa hôn người ta đau quá, Tuyết Nhi muốn phạt chàng nha."

      "Tuyết Nhi. . . . . . Tuyết Nhi. . . . . ." Hàn Chiến nhìn chằm chằm vào Hàn Tuyết, rất sợ nếu mình nháy mắt cái, người thấy nữa. rất sợ, may là trong những năm này luôn khổ luyện võ công cũng dám có khắc thư giản sợ  , nếu phải là công lực của đủ cao, nghe được trong gian phòng Tuyết Nhi có tiếng động lạ liền lập tức chạy tới, nàng bị. . . . . . , nghĩ đến chuyện có thể xảy ra sau đó, sát khí toàn thân lại tràn lên. Nữ nhân này là kì tích trong cuộc đời của , là tất cả những gì trong tim , tất cả những ai dám can đảm có ý muốn động chạm vào nàng đều đáng chết.

      "Chiến, ta sao, đừng sợ." Ôm lấy đầu của , từ cái trán, mí mắt, sống mũi, vẫn hôn kéo dài mãi đến đôi môi bởi vì nổi lên sát ý mà mím chặt của . Môi của nàng vẫn còn rướm máu, thể hôn lưỡi, chỉ có thể liếm mấy cái an ủi, khi Hàn Chiến muốn hôn đáp lại nàng, cái lưỡi nghịch ngợm  nhanh chân chạy trốn, ngược lại quấn lấy vành tai của , dùng răng nhàng gặm cắn, sau đó buông ra, nhìn vành tai bị nàng cắn hồng, cười khẽ sau đó liếm liếm.

      Hơi thở của Hàn Chiến dồn dập, cánh tay tráng kiện vừa kéo vừa muốn đem nàng áp đến dưới thân, lại bị Hàn Tuyết ngăn chận hai vai, " được nhúc nhích a, người ta muốn trừng phạt chàng mà, chàng phải ngoan ngoãn mặc ta ăn hiếp." xong, hôn lên đôi môi thở hổn hển nưh trấn an, cúi đầu tiến công cổ của .

      "Ưm. . . . . . Tuyết Nhi. . . . . ." Hàn Chiến động tình dùng hạ thân rất cứng nhấn mạnh vào bắp đùi Hàn Tuyết, người ngừng câu dẫn làm kiềm chế nổi, khẩn cấp muốn .

      "Đừng động!" Hàn Tuyết khách khí vỗ lên bụng của , " ngoan, người ta sau này để ý chàng nữa đó." Liếc mắt đưa tình, vươn lưỡi liếm liếm khóe môi, Hàn Tuyết xấu bụng ngồi dậy, bầu ngực sữa xinh đẹp đong đưa trước mặt của Hàn Chiến, dẫn đến cứ mãi nuốt nước miếng. Mặt Hàn Tuyết đỏ ửng, động tác hấp dẫn lại chậm rãi cởi xuống ý phục còn sót lại người, ném xuống giường. Nàng cúi người, hai tay chống đỡ lên bộ ngực phập phồng kịch liệt của Hàn Chiến, chống thân thể của mình dưới ánh nhìn chăm chú của Hàn Chiến, tách hai chân ra , đem mông ngọc trần truồng  dán ngồi ở bụng Hàn Chiến.

      "Tuyết Nhi, Tuyết Nhi, " Mắt Hàn Chiến đầy tơ máu, dục hỏa tràn đầy trong mắt sáng rực giống như muốn thiêu cháy, vội vàng kêu Hàn Tuyết, dục vọng dưới bụng đem quần chống đỡ  cao. rất muốn, rất muốn bắt lấy bầu ngực đong đưa như trêu ghẹo trước mặt, rất muốn cắn lên tiểu quả tròn trịa kia, rất muốn dùng môi phủ lần khắp toàn thân của nàng, rất muốn để cho thân thể xinh đẹp này bao bọc mình lại, để cho hai người hợp hai làm . . . . . .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :