1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Mị Công Tử - Lâm Uyển Du

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng

      Beta: Khánh Linh


      <img class="alignnone size-full wp-image-12095" title="1" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/03/12.jpg" alt="" width="590" height="442" />


      lại cắt đứt phản bác của nàng, "Đại phu phụ chú , xác định là bánh chưng gây họa."

      "Cho nên......"

      "Cho nên nàng phải thường ta trăm vạn lượng." xong còn khoanh chéo hai tay trước ngực, dáng vẻ muốn xem nàng bồi thường thế nào với .

      "Nếu như ta thường nổi sao?" Nàng rất muốn khóc nha! Trong nhà đống người sắp ăn đủ no, ngờ mình có hảo ý lại gây ra vấn đề lớn như vậy, làm sao có thể mở miệng chuyện với phụ thân cùng các di nương đây?

      "Nếu như nàng thường nổi, ta trực tiếp tìm cha nàng đòi vậy."

      " thể! thể!" Song Hỷ vội vàng .

      " thể nên làm gì?"

      "Được rồi! Vậy ta có thể đến làm công trả nợ được ?"

      "Làm công? Ta lại thiếu nha hoàn."

      "Ta biết gói bánh chưng, ta có thể đến nhà gói bánh chưng cho ngài ăn."

      "Đề nghị quá dở hơi." tuyệt muốn lĩnh tình.

      "Nếu ...... Nếu ......"

      "Như vậy ! Liền phạt nàng đến nhà ta giúp ta giặt quần áo, ngày mai phải tới, cho phép vọng tưởng chạy trốn, nếu dù chân trời hay góc biển, ta nhất định tìm được nàng." Ai dám chọc tới nhất định phải chết.

      "Vâng." Làm sai chuyện phải đền bù, đây là cha , cho nên nàng chịu trách nhiệm tới cùng.

      Đợi đến khi Mai Đan Thanh giống như trận gió bay ra ngoài, Song Hỷ thể làm gì khác hơn là mắt ầng ậng nước trở lại trong phòng, chuẩn bị viết đống lớn thư sắp xếp chuyện trong nhà chút, sau đó chuẩn bị hành lý, ngày hôm sau dùng lao lực để trả nợ.

      Ô ô! trăm vạn lượng đó nha! Chỉ sợ nàng làm đến chết cũng trả nổi.

      Hôm nay khí trời trong vắt gợn mây, đường phố vẫn náo nhiệt như cũ.  Nhưng giữa đám người, Song Hỷ cũng làm sao vui nổi, ngay cả hàng xóm láng giềng quen biết cùng nàng chào hỏi, nàng cũng cười có chút miễn cưỡng.

      ra cũng thể trách nàng, bởi vì hôm nay nàng phải tiếp nhận lấy sai lầm của mình, dũng cảm gánh vác trách nhiệm lỡ gây ra.

      Nhớ tới bộ dáng hung ác phẫn nộ của tiên tử ca ca hôm qua có thể thấy đau bụng đến chịu nổi!

      Nàng có lỗi mà, ràng là muốn cảm tạ , kết quả đâm ra lại hại thảm hại hơn, dù thế nào nàng cũng nên đến đó để bồi thường cho .

      Cho nên Song Hỷ à, mi phải nên tỉnh táo chút, có lẽ phía trước đầy ắp nặng nề nguy nan hoặc sóng gió, nhưng mi vẫn thể trốn tránh.

      bao lâu sau, nàng đến ngoài cửa Mai vương phủ, nàng vẫn rất thích những hàng mai xinh đẹp đứng thành hàng dọc rất nghiêm chỉnh bên ngoài kia, nàng cảm thấy xinh đẹp vô cùng, trong khí phảng phất mùi hương ngào ngạt của hoa mai lan tỏa khắp nơi.

      Có cơ hội, nàng cũng muốn thử trồng vài gốc mai trước cửa nhà mình, học đòi theo nhà kẻ có tiền thử xem sao.

      Mặc dù cha nàng là Huyện thái gia, lại là quan thanh liêm, nhưng mà đặc biệt có số đào hoa, có tới ba nữ nhân thích người đàng hoàng như cha nàng.

      ra cũng thể trách các bà ấy được, bởi vì cha nàng đủ đẹp trai.  thư sinh quân tử vốn rất đáng để cho nữ nhân thích, nếu thư sinh đó có dáng vóc tuấn tú, lại thi đậu Huyện thái gia, càng có nhiều nữ nhân thích hơn, ngay cả nữ nhi Song Hỷ của ông cũng thể kiềm lòng mà thích ông đó thôi!

      Trước khi rời khỏi nhà, nàng viết đống lớn những lời dặn dò, ghi chép cặn kẽ những chuyện trong nhà cần chú ý chút, hi vọng phụ thân thấy thế hiểu.

      có nàng ở bên cạnh chiếu cố, mọi người cũng vẫn sống tốt đúng ?

      Khi ra ngoài làm việc mình, nàng cũng với phụ thân là nàng nơi đâu, chỉ là có chuyện phải rời chút, hy vọng phụ thân cần phải tìm nàng, cũng cần khẩn trương.

      Nàng dùng tốc độ nhanh chóng nhất để giải quyết vấn đề của mình gọn ghẽ.

      "Xin hỏi...... Ta muốn tìm Tứ Nương, có bà ấy ở đây ?"

      Song Hỷ giọng hỏi đại ca thủ vệ đứng ở cửa, chỉ thấy uy phong lẫm lẫm, dáng vẻ giống như thiên binh thần tướng, tin chắc đủ để người nào đó có ý định đến gần thấy vậy liền chạy xa trăm dặm!

      Nếu như có thể ngăn cản nàng nên vào đảm nhiệm chức phận bên trong ấy tốt biết bao.

      Có thể kéo dài được ngày nào hay ngày ấy.

      "Nàng là ai?"

      "Ta là Song Hỷ."

      "Nàng thẳng vào, tới tận cùng bên trong, sau đó về hướng bên phải, thẳng, quẹo trái, đến lần quẹo thứ ba thấy bà ấy ở đó.”

      Song Hỷ rất muốn xin vị đại ca này lập lại lần nữa, nhưng nàng rất sợ bị đánh, vì vậy ngoan ngoãn gật đầu cái, quyết định vào trước rồi tìm những người khác hỏi ràng lần nữa.

      Ngày hôm qua vội vã theo Tứ Nương vào, nàng cũng có lưu ý nhiều đến bố trí trong Mai vương phủ, cho tới bây giờ vào khuôn viên, nàng mới phát bên trong lớn đến mức thể tin nổi, hơn nữa rất sạch , rất chỉnh tề.

      cần phải , nhất định là bởi vì chủ tử quản rất nghiêm, cho nên bọn hạ nhân cũng dám lười biếng, nên đem cả khu hoa viên tráng lệ này quét tước sạch đến mức có thể thấy lấp lánh.

      "Chết rồi, ta nhất định bận rộn đến chết mất." Nàng tự lẩm bẩm.

      Nàng vốn là muốn vào rồi tìm người để hỏi, lại phát bên trong cũng có người.

      kỳ quái ác!

      Có thể họ ở phía sau hay ?

      Nàng lại vào bên trong, rốt cục phát có người, nhưng mà đối phương giống như chạy trối chết.

      "Xin hỏi......"

      "Ta rảnh." Đối phương vội vã bỏ lại câu, liền lướt nhanh qua bên người Song Hỷ.

      "Ác! Cám ơn." Song Hỷ giọng trả lời, tin rằng đối phương nhất định hề nghe được.

      Nàng ngơ ngác đứng tại chỗ lát, sau đó dường như nghe thấy có thanh truyền đến, nàng từ từ chuyển bước, hướng nguồn gốc thanh tới.

      Có thanh nhất định có người.

      Quả nhiên, nàng phát đám người co cụm lại với nhau, hình như là nghe người nào đó nổi giận.
      Tồn Tồn, Huệ Nguyễnlinhdiep17 thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng

      Beta: Khánh Linh

      Khi Song Hỷ len vào trong đám người, nghe được ràng thanh , ra là đại chủ tử ở Mai vương phủ nổi giận.

      Sáng sớm tức giận, nổi giận là chuyện rất khỏe mạnh, vị Đại thiếu gia này hiểu được đạo dưỡng sinh nha!

      "Ai cho phép ngươi chạm đến đồ vật trong phòng này? Các người biết ta có quy định thể chạm đến bất cứ thứ gì của ta hay sao?" Mai Đan Thanh sắp nổi điên, vất vả viết ra được khúc nhạc kia, lại bị nữ nhân ngu ngốc kia làm thành giấy vụn thiêu hủy!

      "Vương gia, xin tha mạng! Nô tỳ biết......"

      A! đáng thương cho tiểu nương! Thoạt nhìn chắc mới mười ba, mười bốn tuổi, hơn nữa số khổ bị người nhà bán làm nha hoàn, làm gì có cách nào đọc sách biết chữ? Song Hỷ suy nghĩ đầy cảm thông.

      Nhìn thấy những người khác đầu cũng cúi thấp, dáng vẻ rất muốn bước lên đỡ vài lời nhưng ai có đủ dũng khí, Song Hỷ cũng rất muốn giúp tay, nhưng thấy nam nhân trước mắt này dường như giận như điên, rất muốn tìm người nào đó chém thành tám khúc……

      Đầu nàng đủ cứng để đối chọi với ta

      Cho nên lẫn trong đám người, Song Hỷ cũng học người ta cúi đầu thấp.

      Nàng rất nghiêm túc cúi đầu, đột nhiên, nàng cảm giác được khí bên cạnh có chút khác thường, tương đối mới mẻ, rộng rãi, nàng hướng bên phải liếc trộm cái, chỉ thấy được người bên phải cách nàng tới mấy bước.

      Chuyện gì xảy ra vậy?

      Nàng lại len lén nhìn qua bên trái, tình hình cũng giống như thế!

      kỳ quái nha!

      Nàng thầm buồn bực, ánh mắt thấy mặt đất dưới chân mình xuất đôi giày màu xanh xinh đẹp, phía còn thêu Phượng Hoàng.

      Mang loại giày cao quý này, sợ rằng chỉ có người......

      "Nàng rốt cục chịu tới rồi!"

      thể nào? Nàng hòa lẫn rất tốt với quần chúng xung quanh mà, sao Đại thiếu gia này có thể nhìn cái tìm ra nàng? là khủng khiếp!

      Song Hỷ chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn nam nhân xinh đẹp trước mắt khẽ cười tiếng, "Xin chào!"

      "Chào cái gì?" Mặt lạnh như băng gầm , ràng dáng vẻ tâm tình được tốt lắm.

      "A!" Nàng lại ngoan ngoãn cúi đầu, hi vọng bộ dáng ôn thuần này của mình làm bớt giận ít.

      "Nàng phân xử thử xem, ta xử phạt nàng ấy như vậy, có phải đáng tội nàng ấy hay ?"

      "Chuyện gì?" Nàng mặc dù vừa mới tới trường, nhưng vẫn rất cố gắng thử tìm hiểu mọi chuyện.

      "Ta thông báo, đồ của ta thể lộn xộn, nhất là những thứ mà tự tay ta viết.  Vậy mà tên ngu ngốc này cư nhiên đem bài hát hay nhất mà ta mới sáng tác đốt sạch, nàng có biết cho dù đem ả ngu ngốc này đốt thành tro cũng thể thường nổi cho ta hay ?"

      Nam nhân này hung dữ quá, sao lúc trước nàng có thể cho rằng ta có dáng dấp giống nữ nhân nhất định cũng rất ôn nhu, chuyện nhàng, lời ra chẳng qua là bề ngoài giống như ôn nhu mà thôi, bên trong vẫn là gã nam nhân tự cao tự đại, cho mình là đúng. Song Hỷ lẳng lặng tự nhủ trong lòng mình, ngàn vạn lần nên chọc giận người nam nhân trước mắt này.

      Nguyên nhân chủ yếu là bởi vì mình thiếu trăm vạn lượng, thể đắc tội với chủ nợ.

      Nhưng khi nàng nhìn thấy tiểu nương quỳ gối bên kia, lòng bàn tay sưng đỏ, nhất định vừa mới bị đánh. Mặc dù phải thuộc loại dùng roi tàn nhẫn quất thẳng toàn thân, giống như những nhà có tiền khác dùng cách dã man đó để giáo huấn thuộc hạ phạm sai lầm, có đôi khi còn có thể đánh chết cả mạng người đấy!

      Đây là những vụ án nho mà cha nàng thân là Huyện thái gia thường vẫn xử, nàng vẫn cảm thấy những nha hoàn hoặc gia đinh đó đáng thương.

      Cho nên nhà bọn họ nuôi nha hoàn, chỉ có A Canh ca tạm thời đến giúp tay, phụ nàng mang những đồ dùng nặng nề, những chuyện khác trong nhà đều do mình nàng làm.
      <span>Dù sao khi cha nàng vẫn chưa thi đậu chức Huyện thái gia, tất cả mọi chuyện trong nhà đều do tay nàng xử lý.

      "Nếu như là vật rất quan trọng như thế......"

      "Ừ!" Mai Đan Thanh chuyên chú gật đầu cái, mong đợi Song Hỷ tiếp.

      " ngài nên tự mình cất kỹ, nếu những người khác làm sao biết đó là vật quan trọng chứ? Hay đúng hơn, nếu tiểu nha hoàn này biết đọc chữ, cũng đến nơi này để bị người ta ngược đãi."

      Lời của Song Hỷ vừa xong, mọi người vốn cúi đầu thấp bèn hơi nâng lên chút xíu.

      Tiểu nương này từ nơi nào tới, lại thay tiểu nha hoàn đáng thương kia ra lời chánh nghĩa, là...... muốn sống nữa sao?

      Mọi người lập tức di chuyển cách Song Hỷ xa, trong ánh mắt tràn đầy tội nghiệp cùng thương hại, trong lòng của mỗi người cũng thầm suy nghĩ, mua hoa tươi cùng trái cây đến để cúng tế nàng, nàng cứ an tâm !

      Quả nhiên sắc mặt nam nhân ở trước mắt trầm xuống, giống như là từ loài người tức giận bị biến thành pho tượng mặt hề có cảm xúc…

      Song Hỷ nhìn thấy dường như tức giận nữa, trong lòng giống như trút được tảng đá lớn, thầm tự nhủ: may mắn thay, nam nhân này mặc dù tính khí dường như được tốt lắm, nhưng ít nhất còn có thể đạo lý.

      "Cho nên ý của nàng là ta cũng phải chịu nửa trách nhiệm?" Khẩu khí của cũng đặc biệt sắc bén hoặc cao giọng nhấn mạnh, nhưng ngay lập tức có lực áp bức vô hình làm người ta hoảng sợ muốn nhấc chân bỏ chạy.

      " ."

      Sắc mặt của hơi hòa hoãn chút, " phải sao?"

      Cho là nàng rốt cục hiểu dễ chọc , muốn tạm thời cứu vãn, nào biết nàng càng thêm biết sống chết, tự đem mình đẩy vào vực sâu đáy.

      "Ngươi phải chịu hơn phân nửa trách nhiệm."

      Lời này vừa ra, Mai Đan Thanh lập tức hai lời nắm bả vai mảnh khảnh của Song Hỷ, sau đó nhìn Tứ Nương hầm hừ, "Tứ Nương, ta muốn người này sáng sớm mỗi ngày bưng nước rửa chân cho ta."

      "A?" Song Hỷ có chút kinh ngạc, nhưng lại nghĩ ra rằng mình là tới nơi này làm thợ trả nợ, thêm bưng nước rửa chân cũng sao.

      Nhưng Tứ Nương cùng những người khác miệng lại há to, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, phảng phất như thể tin lời mình nghe được.

      Nước rửa chân?!

      phải Vương gia luôn luôn ghét nhất bị người ta đụng đến thân thể của sao? Sao lại muốn tiểu nương xa lạ này giúp bưng nước rửa chân?

      Ánh mắt của mọi người toàn bộ rơi người Song Hỷ bộ thấy chết sờn, trong lòng cũng khỏi cảm thán, xem ra Oa nhi xinh đẹp này chọc giận người biến thái nhất trong phủ...... Ác! , là chủ tử khó phục vụ nhất, cuộc sống tương lai nhất định rất khó khăn.
      Tồn Tồn, Huệ Nguyễnlinhdiep17 thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng

      Beta: Khánh Linh




      "Song Hỷ, rời giường nhanh lên chút!"

      Song Hỷ bị đánh thức, mở đôi mắt vẫn còn mờ mịt say ngủ mơ hồ nhìn Tứ Nương đứng tước mắt, cũng vẫn còn buồn ngủ mơ mơ màng màng giống nàng.

       "Tứ nương, có chuyện gì?"

      "Con đừng quên hôm nay phải đến giúp Vương gia bưng nước rửa chân."

      Song Hỷ nhìn bên ngoài chút, trời còn chưa sáng, rửa chân cái gì?

      "Tứ nương, để cho con ngủ thêm chút nữa nha, lát .”




      Vừa mới đến nơi ở mới, hơn nữa lại lạ giường, nàng trăn trở mãi mới ngủ được, lúc này mà phải rời giường chuyện rất thống khổ.




      Cho dù bình thường nàng cũng thức dậy rất sớm, nhưng giờ mới canh tư mà thôi, có thể là quá sớm hay ?

      Tứ Nương cũng có biện pháp. Vương gia giống như chú mèo sống về đêm, buổi tối thể ngủ được, thường ban ngày mới ngủ, cho nên bây giờ tinh thần còn rất tốt, chờ Song Hỷ bưng nước rửa chân cho .

      "Vương gia bình thường thoạt nhìn hoàn hảo, nhưng nếu tính bướng bỉnh nổi lên, làm cho người ta chịu nổi. Con phải cẩn thận chút, đừng bậy chọc tức giận." Tứ Nương cẩn thận dặn dò, sợ rằng tiểu nương Song Hỷ này phải chịu tổn thương.

      "Vâng!" Xoa xoa mắt, Song Hỷ miễn cưỡng bò dậy, sau đó nhanh chóng rửa mặt rồi phóng tới phòng bếp nấu nước nóng.

      Chuẩn bị xong, Song Hỷ bưng nước rửa chân nóng hổi tới cửa phòng chủ tử, lại phát cửa mở ra. Nàng vào liền nhìn thấy mặt Mai Đan Thanh lộ ra ánh mắt chờ đợi hành hạ nàng nhiều, làm nàng có cảm giác rất thoải mái.

      Chẳng lẽ nam nhân này vì chút chuyện đó liền suốt đêm ngủ à? Hay là đặc biệt hy sinh giấc ngủ để giận dỗi chuyện như hạt đậu này?

      có người như thế sao?

      Bất quá Song Hỷ cho dù có bao nhiêu nghi ngờ cũng dám ăn lung tung nữa, nếu lại chọc vui, cuộc sống của nàng nhất định lại càng tốt.

      "Vương gia, nước rửa chân xong rồi." Nàng bày ra dáng vẻ khéo léo nghe lời, đem nước nóng hổi đặt ở bên chân của .

      "Ừ!" Mai Đan Thanh đáp tiếng, rồi có thêm bất kỳ động tác nào.

      Song Hỷ cảm giác được có luồng ánh mắt nóng rực vẫn nhìn chằm chằm nàng, căn bản muốn trốn tránh cũng được, thể làm gì khác hơn ngoại trừ ngoan ngoãn ngẩng đầu lên đón nhận vẻ mặt vui của .

      "Tiếp tục ! Nhìn ta làm cái gì?"

      thể nào? Còn muốn nàng giúp cởi giày sao? Nàng cảm thấy nhất định là cố ý, nhưng vẫn nghe lời giúp đem giầy cởi xuống, sau đó cầm lên khăn lụa giúp rửa chân.

      Lần đầu tiên sờ tới chân nam nhân, trái tim của Song Hỷ nhảy loạn dồn dập, có loại cảm giác ra lời.

      "Lần đầu tiên sờ nam nhân sao?"

      Nàng ngẩng phắt đầu, bật thốt lên, "Sao ngài biết?"

      gương mặt xinh đẹp của mang theo vẻ châm biếm, thong thả : "Bởi vì mặt nàng đỏ giống như mông khỉ, đâu ai mù mà nhìn thấy chứ?”

      Song Hỷ vội vàng cúi đầu nhìn bóng mình trong nước, phát mặt mình đúng là hồng đến thể tin nổi.

      "Dĩ nhiên, người ta vẫn còn là tiểu thư khuê các đấy, phải là loại nữ nhân tùy tiện.  Nếu như phải vì làm người phải chịu trách nhiệm, ta cũng cần ủy khuất mình mà ở chỗ này giúp ngài rửa chân."

      "Bây giờ nàng oán trách sao?" đột nhiên dùng chân đạp vai phải của nàng, nước lập tức thấm xuống bộ y phục người của nàng.

      "Sao ngài làm như vậy?"

      "Dám phản kháng chủ nhân sao?"

      "Ta...... Ta......" Nàng muốn lui về phía sau, nếu lát nữa ngực của nàng cũng bị nước thấm ướt.  Vừa rồi bởi vì phải rời giường quá vội vàng, nên nàng quên mặc áo yếm.

      Dường như phát nàng có cái gì đúng, tròng mắt xinh đẹp của Mai Đan Thanh trượt đến ngực của nàng, theo y phục ướt phơi bày ra cảnh xuân quang xinh đẹp như như .

      Song Hỷ cố gắng cúi thân thể xuống, để cho thấy, hơn nữa còn muốn đem chân của kéo ra, nhưng nàng vẫn chưa kịp cử động, chân trái của vẫn còn ở trong nước ngay lập tức giẫm lên vai trái của nàng, làm cho nước thấm ướt nhiều hơn nữa.

      Song Hỷ kịp suy nghĩ, gầm : "Ngươi làm cái gì?"

      trả lời mà vẫn nhìn chăm chú vào ngực của nàng.

      Y phục ướt đẫm dán sát vào da thịt, gò ngực sữa xinh đẹp của thiếu nữ vì vậy nổi lên, đỉnh núi có hạt châu đỏ ửng nổi cộm lên, thoạt nhìn hết sức mê người.

      Song Hỷ muốn dùng hai tay che kín mình, lại bị nhanh hơn bước bắt được.

      "Ngươi buông ta ra."

      " muốn." Xuân quang tuyệt vời như vậy làm sao có thể bị che lại?

      "Ngươi đừng như vậy, nếu ta......"

      Lời của nàng cũng còn chưa xong, bị đôi môi bá đạo của đặt lên, mút vào sâu hương thơm ngọt ngào của nàng.

      Nàng gần như sắp bị cắn nuốt hết, nhưng vẫn đoán ra ánh mắt kỳ quái mặt là cái gì, duy nhất có thể biết là ánh mắt nóng rực của làm nàng biết nên làm như thế nào.

      "Vốn là muốn hảo hảo trừng phạt nàng dám mưu hại bổn Vương gia thiếu chút nữa chết, ta chuẩn bị công việc để cho nàng làm đến chết......" chậm rãi , trong đôi mắt lóe ra ánh sáng trong suốt, sau đó dùng ngón tay lôi kéo y phục của nàng, " tại ta thay đổi chủ ý."

      "Thay đổi chủ ý gì?"

      Nhất định phải là chủ ý gì tốt. Song Hỷ nghĩ như vậy.

      Mắt thấy tay của muốn kéo y phục của mình ra, nàng theo bản năng dùng sức giãy giụa, xoay người muốn chạy , nhưng mà nhanh hơn bước, bắt được áo của nàng.
      Tồn Tồn, Huệ Nguyễnlinhdiep17 thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng

      Beta: Khánh Linh

      "Nếu như muốn ta thô lỗ xé nát nó, tốt nhất nên phản kháng ta."

      Lời vừa ra khỏi miệng, Mai Đan Thanh cũng cảm thấy rất bất ngờ, mình đối xử thô lỗ như vậy với nữ nhân từ khi nào?

      Song Hỷ quả ngoan ngoãn an tĩnh lại, nhưng cũng lên vẻ cam lòng khi nhìn chăm chú vào ánh mắt của .

      "Ta cử động, ngươi nên xé nát quần áo của ta."

      "Nàng phát run, ta ăn nàng." lẩm bẩm , sau đó đem môi chôn ở giữa cổ nàng, bàn tay chậm rãi vuốt ve ở trước ngực của nàng.

      Song Hỷ dùng hết tất cả tự chủ, mới buộc mình nhấc chân bỏ chạy.

      "Đừng......" Mặc dù vuốt ve làm nàng có cảm giác rất thoải mái, nhưng như vậy là đúng.

      "Tại sao?"

      "Ta...... Ta chưa từng......" Nàng biết phải tiếp như thế nào?

      quan tâm, thực tế, từ phản ứng ngượng ngùng của nàng, sớm đoán được nàng muốn cái gì.

      "Ta chính là thích nàng chưa từng bị bất cứ nam nhân nào chạm qua."

      xong, nghiêng thân tới trước muốn hôn nàng, lại bị nàng dùng sức đẩy ra, "Nếu ngươi ngừng, chúng ta phát sinh quan hệ ngươi phải cưới ta."

      rốt cục dừng lại, cau mày : "Cưới nàng?"

      "Đúng vậy."

      " muốn."

      "Vậy ngươi cũng đừng nên làm như vậy." Nước mắt vòng quanh bờ mi của nàng, "Nếu ta nhất định tự sát, bảo toàn trong sạch."

      Nhìn thấy dáng vẻ sắp khóc của nàng, tâm lại có chút mềm nhũn, hơn nữa trong đầu còn có giai điệu chậm rãi ai oán vang lên......

      "Được rồi! Lần này tạm tha cho nàng, lần sau nếu còn dám câu dẫn ta, ta khách khí đem nàng ăn sạch, đừng quên rằng ta cũng phải là người tốt." Bỏ lại chuỗi lời , thẳng bước nhanh chóng đến trước bàn đọc sách, vùi đầu viết.

      Cảm xúc của Song Hỷ vẫn chưa kịp khôi phục như cũ, chỉ có thể giống như tiểu hài tử bị dọa cho sợ hãi, đứng sững sờ tại chỗ.

      "Còn mau biến!"

      Nàng vội vàng khẩn trương đem y phục sửa sang lại hoàn hảo, vốn là muốn lập tức xông ra, sau đó lại nghĩ đến việc được Tứ Nương giao phó, vì vậy liền giọng hỏi: "Vương gia, bữa ăn sáng ngài muốn ăn cái gì?"

      " ăn." giận đến no rồi.

      " thể ăn......"

      Nàng chuẩn bị với ăn bữa sáng đối với thân thể tốt, lại thấy ngẩng đầu lên nhìn nàng chằm chằm.

      "Được rồi!" Nàng có thể làm gì? Mạnh mẽ dạy dỗ sao? ăn ăn vậy.

      "Chờ chút."

      Song Hỷ bị gọi lại, mới vừa quay đầu, liền phát đứng lên, từ bên trong tủ lấy ra cái áo khoác xinh đẹp, sau đó sải bước về phía nàng, đem nàng bọc lại chặt.

      "Ta lạnh!"

      "Nàng muốn ăn mặc như vậy mà ra ngoài sao? sợ nam nhân nào nhìn thấy liền đem nàng kéo dài tới phòng chứa củi sao?" Nghĩ đến hình ảnh này, biết tại sao, bỗng nhiên có loại xúc động muốn đem nàng khóa chặt trong phòng mình, để cho những người khác nhìn thấy.

      "Ác!" Nàng cũng rất sợ!

      "Lui ra !" hạ giọng ra lệnh.

      "Vâng."

      Song Hỷ ôn thuần tiêu sái bước tới cửa, trong đầu còn suy nghĩ nam nhân này dường như có lúc cũng hư đốn như vậy, lại nghe tiếp tục lên tiếng ——

      "Bất quá nếu như nàng tự mình làm bữa ăn sáng, ta ăn."

      "Song Hỷ, tới đây, Vương gia thích ăn thứ này."

      Tứ Nương vừa nghe thấy Mai Đan Thanh muốn ăn thức ăn do tự tay Song Hỷ nấu, cao hứng vô cùng, nghĩ thầm, Vương gia rốt cục chịu ăn uống rồi.

      Nhưng do Song Hỷ biết Mai Đan Thanh mấy ngày nay vẫn chưa ăn uống gì, còn tưởng rằng nhất định là ăn no rửng mỡ mới có thể cố ý muốn nàng động thủ nấu đồ cho ăn.

      Chẳng phải từng rằng nàng mà gói bánh chưng đầu độc chết hết mọi người trong thành sao? Vậy giờ còn dám ăn đồ nàng nấu sao? biết suy nghĩ cái gì?

      "Con biết ? Vương gia mấy ngày nay đều ăn gì cả, biết lo lắng cái gì?"

      "Lo âu?"

      "Đúng vậy! Con có biết ngài ấy sáng tác ca khúc ? Tất cả các ca khúc, điệu nhảy nổi tiếng trong thành này toàn bộ đều là Vương gia viết ra đó, mỗi bản đều rất hay, con có từng nghe chưa?”

      Song Hỷ chưa từng nghe qua, bởi vì những thứ phong hoa tuyết nguyệt (ăn chơi hoa lệ) kia hoàn toàn thể xuất trong cuộc sống của nàng.  Bất quá thể tin được nam nhân kiêu ngạo cá tính phách lối khó hầu hạ, hề phù hợp với vẻ ngoài chút nào như lại có thể phổ nhạc, là làm nàng có chút kinh ngạc.

      Cha từng qua, những người có tài thường hay có cá tính cổ quái chút, nàng nghĩ, nàng cũng nên so đo nhiều với làm gì.
      Tồn Tồn, Haruka.Me0linhdiep17 thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng

      Beta: Khánh Linh


      <img class="alignnone size-full wp-image-12501" title="4b96aa98x64ba5f3a0ef5690" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/04/4b96aa98x64ba5f3a0ef5690.jpg" alt="" width="357" height="500" />


      " bữa giờ cũng ăn gì sao?" Bộ muốn trở thành thần tiên chắc?

      "Trước đó có ăn chút xíu! Nhưng từ khi ăn bánh chưng mà con mang đến làm mấy thứ ăn trước đó đều ói sạch , sau đó đại phu có dặn bảo ngài ấy nên ăn thức ăn lỏng, nhưng ăn mấy thứ lỏng lẻo ấy làm sao mà no được? Lần này chính miệng Vương gia lại muốn ăn thức ăn, là quá tốt. Song Hỷ, sau này con nhớ phục vụ Vương gia cho tốt, hầu hạ ngài ấy như cha con nhé.”

      Cha con cũng khó phục vụ như vậy đâu! Hơn nữa cha ta cũng giống như động thủ động cước với người nhà...... Song Hỷ ở trong lòng thầm lầm bầm lầu bầu.

      Nghĩ đến nụ hôn bá đạo vừa rồi của , mặt Song Hỷ nhịn được nóng lên.

      "Ồ? Sao mặt con lại đỏ như vậy?" Tứ Nương phát mặt của nàng đỏ ửng, nghĩ rằng nàng đứng gần bếp lửa quá.

      “Con đến đằng đó xem thức ăn thái xong chưa, chỗ này lửa củi nóng quá, tốt cho làn da của thiếu nữ đâu.”

      "Ác!"

      Song Hỷ cứ như vậy bị đuổi chạy qua bên cạnh rửa rau, xắt thức ăn, sau đó an tĩnh lát, lại giọng hỏi: "Tứ nương?"

      "Ừ?"

      " nha, Vương gia là xinh đẹp! Ngay cả nữ nhân như con nhìn ngài ấy cũng hâm mộ, Tứ nương biết da tay của ngài ấy sờ vào mịn màng nha! giống tay con quá mức thô kệch.”

      "Dĩ nhiên, mạng của ngài ấy tốt nên mới có người hầu hạ. Con mặc dù cũng là thiên kim tiểu thư, nhưng phải là do trời sanh mà là cha của con cố gắng thi đậu được công danh mới có thể đem vinh quang về cho gia tộc. Mặc dù là Huyện thái gia danh tiếng vang dội, nhưng trong nhà ngay cả người giúp việc cũng nuôi nổi." Tứ Nương vừa rang thức ăn vừa .

      " ra cũng hoàn hảo nữa! Người trong nhà nhiều, có thể tiết kiệm chút tiết kiệm chút."

      "Con cũng là đàng hoàng, con cùng cha của con cũng phải là ruột thịt, lại muốn giúp ông ấy chiếu cố cả nhà.  Đây chính là gánh nặng rất nặng, huống chi đệ đệ muội muội trong nhà con còn như vậy, dựa hết vào mình con làm sao được?"

      "Cho nên con mới mong chuyện của con liên lụy đến bọn họ. Tứ nương, con hi vọng người có thể giúp con chút."

      "Giúp thế nào?"

      "Con có thể ở chỗ này nấu ba bữa hay ? Mặc dù con hứa với Vương gia là tới nơi này làm nha hoàn phục vụ trả nợ ngài ấy, nhưng trong nhà còn cần con, cho nên......"

      " phải con muốn mình chạy hai nơi chứ?”

      "Vâng!" Song Hỷ gật đầu cái.

      Tứ Nương nhìn nàng lát, nhìn thấy ánh mắt khẩn cầu của nàng, thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ thở dài, "Được rồi! Nhưng con như vậy quá mệt mỏi."

      "Dù sao đều cùng ở trong thành, con chạy tới chạy lui cũng tiện, con chỉ muốn giúp đệ đệ muội muội của con nấu xong ba bữa là được rồi. Tứ nương, người cần lo lắng, con chạm đến chút thức ăn nào trong Vương phủ đâu, mỗi tháng con góp thêm chút ít tiền củi lửa.”

      Tứ Nương đột nhiên thần thần bí bí tiến tới bên cạnh nàng : "Nha đầu ngốc, Vương gia đối với chuyện ăn uống cũng keo kiệt, cho nên có thể du di chút, chỉ riêng chuyện thức ăn nuôi sống cả nhà lớn hơn hai mươi miệng ăn cũng là chuyện bình thường, tuy nhiên cũng nên kín đáo chút mới được.”

      "Có thể như thế được ?"

      "Dĩ nhiên có thể. Con chỉ cần nhớ kỹ điểm, coi như là Tứ Nương nhờ con."

      "Điểm nào?"

      "Đối với Vương gia dễ dàng tha thứ chút, thông cảm nhiều chút."

      "Tại sao? muốn gió có gió, muốn mưa có mưa, còn chưa đủ tốt số sao?"

      " ra , về vật chất ngài ấy phải thiếu, nhưng về tinh thần ......"

      "Tinh thần? có vấn đề gì sao?" ra là phương diện tinh thần có bệnh sao?

      Song Hỷ biết loại bệnh đó, tiểu Vân hàng xóm của nàng trước đây, bởi vì người có mới nới cũ, bị vứt bỏ sau đó liền nổi điên, có ngày người ta phát nàng treo cổ tự sát xà ngang nhà mình.

      Song Hỷ khi đó thương tâm lâu, cho đến khi dời đến kinh thành, mới nhớ tới chuyện thương tâm đó nữa.

      nghĩ tới bề ngoài thoạt nhìn xinh đẹp và hoa lệ, dáng vẻ giống như con Phượng Hoàng xinh đẹp, nội tâm cũng trọn vẹn như vậy, ừm...... Nàng đối tốt với chút vậy!

      "Con nấu xong cháo và thức ăn, để con mang đến cho ngài ấy.”

      "Tốt quá, nhưng cho dù giờ con có nấu độc dược, Vương gia tại nhất định cũng ăn vui vẻ.”

      "Làm sao có thể? cũng đâu có ngu ngốc!" Hơn nữa nàng cũng phải ngu ngốc, có ai sai lầm lần lại tái phạm lần nữa đâu!

      Tứ Nương nhìn gương mặt khả ái của Song Hỷ, còn có ánh mắt chuyên chú, trong lòng bà nghĩ, nàng nương tốt, hơn nữa còn là xinh đẹp hiếu thuận, bà tin rằng Vương gia nhất định cũng chú ý tới mới có thể cầu Song Hỷ phục vụ .

      Là gặp đúng người rồi sao? biết mình gặp được người mà lão thiên gia chỉ định sao? Hay là thân thể của , tim của đều cảm nhận được, nhưng ánh mắt vẫn còn bị che phủ?

      Tứ Nương hi vọng Song Hỷ là người có thể mang đến hạnh phúc cho Vương gia, cũng hi vọng hai bên trước khi phát ra chân tâm của nhau bị quá nhiều tổn thương.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :