Quyển 3. Chương 21: Biến Phức Tạp Thành Đơn Giản Cũng Phải Dễ Dàng
Nàng cần ít vũ khí dùng để phòng thân, có thể ở thời đại binh khí hữu hiệu này bảo vệ tốt bản thân.
Ra sức đánh đấm, đơn đả độc đấu là lựa chọn bất đắc dĩ nhất, nếu như có thể dựa vào kinh nghiệm trong quá khứ, có lẽ có hiệu quả hơn.
Do tài nguyên trong tay có hạn, nàng thể giống như khi ở Liệt Diễm, nên phải hết sức chuyên chú vùi đầu vào công tác nghiên cứu.
Bất quá, tạo ra chút đồ vật đơn giản thực dụng để phòng thân, vẫn là quá khó.
Nếu mọi chuyện đều thuận lợi việc nàng có thể làm được, chỉ như vậy.
bàn, trải bằng tờ giấy trắng, giấy hoàn toàn trắng tinh.
Cát Tường thư giãn tinh thần, nhìn bầu trời cao ngoài khung cửa sổ, trong xanh vương chút ô nhiễm, những áng mây trắng lững lờ trôi, ánh vào mắt nàng, tựa như lúc nào cũng có thể rớt xuống.
Nàng phiền muộn á.
Ngày trước phải móc rỗng chất xám để làm ra chút đồ vật hiếm lạ siêu việt tiềm năng của mình, thử nghiệm hết các loại phương pháp đến mất ăn mất ngủ, dù cho trong số vạn lần thí nghiệm ấy có lần thành công, cũng uổng phí những gì nàng nỗ lực trả giá. Mà tại, lại phải khổ não làm sao đơn giản hoá thiết kế, miễn cho kỹ thuật lạc hậu thể hoàn thành ý nghĩ của nàng.
Biến phức tạp thành đơn giản, kỳ thực cũng phải chuyện dễ dàng.
Nàng phải suy nghĩ kỹ, làm thế nào mới có thể bảo tồn uy lực của vũ khí tới mức cao nhất, đồng thời còn có thể ở cổ đại thành công chế tạo ra. . .
***
Quản gia rất cung kính cầm danh sách trong tay đặt lên bàn, thuật lại từ đầu đến cuối tất cả những chuyện phát sinh ở trước cửa Vương phủ lần.
Sau bàn, người nam nhân nằm nhuyễn tháp, mặt quay vào trong, chăm chú xem quyển sách cầm tay, đối với lời của quản gia, dường như cũng cảm thấy hứng thú lắm.
“Vương gia, đây là đồ vật Vương phi muốn nô tài chuẩn bị, danh sách đây ạ, nô tài cũng nhìn kỹ rồi, thực đoán ra ý nghĩ của Vương phi, may là ngài trở về.”