1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Quân Cưới - Đệ Tứ Cá Bình Quả L (73c Full đã có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 61: Say Rượu

      Hàn Mai là người thích mềm thích cứng, chịu nổi nhất là có người đáng thương nhìn mình, nhưng nếu người khác cứng rắn với , nhất định liều chết mà đánh lại, đối với phải sử dụng thủ đoạn mềm dẻo, giống như Đỗ Vân Tú làm vậy, chỉ cần như thế là có thể bắt lại, theo như cách của Phó Doanh Triệu muốn đối phó với vợ , phải vuốt thuận lông mới được.

      Hàn Mai cẩn thận nhìn ly rượu đế trước mặt, ra tửu lượng của cũng chỉ tạm được thôi, chén kia chắc chưa làm say đâu, nhưng bây giờ cho con bú, uống rượu vào chỉ sợ ảnh hưởng đến chất lượng sữa. Hàn Mai do dự chút, có thể là thấy vẻ mặt đáng thương của Đỗ Vân Tú, trái tim khỏi run lên cái, bệnh cũ lại tái phát, hai lời, bưng chén lên, hơi uống cạn, Hai bảo bối đáng thương đành phải chịu uất ức uống sữa bột trong hai ngày tới vậy.

      Ngụy Bình và Đỗ Vân Tú thấy rốt cuộc Hàn Mai cũng uống cũng buông tảng đá trong lòng xuống, ân tình này của chị dâu, vợ chồng bọn họ ghi nhớ cả đời.

      Vừa uống xong rượu, Hàn Mai cũng cảm thấy gì, chỉ có cổ họng là nóng rát thôi, sau đó cảm thấy chóng mặt, toàn thân nóng lên, nhìn mọi người đều lắc lư qua lại. để ý đến Đỗ Vân Tú nữa, chui ra khỏi đám người, đứng cạnh cửa sổ hóng gió.

      Lẽ ra lấy tửu lượng của Hàn Mai ly rượu kia cũng khiến say được chứ? Nhưng Hàn Mai lại quên mất chuyện, tửu lượng của cao như vậy cũng là chuyện ở kiếp trước!

      Kiếp trước, cứ cách hai ba ngày là Lý Khải Dân lại dẫn người về nhà, lúc đầu Hàn Mai có thể cùng ngồi với bọn họ chút, tửu lượng của cũng là vì thế mà luyện được, sau đó Hàn Mai thấy đám người Lý Khải Dân toàn những chuyện hiểu, mình ngồi ngơ ngác ở đó, cũng có ai để ý đến, hơn nữa Mã Phát Thuận lại luôn thừa dịp người khác chú ý mà táy máy chân tay, càng về sau càng dám xuất trước mặt bọn họ nữa, mỗi lần chuẩn bị xong rượu và thức ăn liền trốn vào phòng ngủ, chờ bọn họ giải tán rồi mới ra ngoài dọn dẹp.

      Kiếp này, từ khi ra đời cho đến giờ, Hàn Mai chưa dính được mấy giọt rượu, lần duy nhất là lúc kết hôn với Triệu Kiến Quốc, mới mời rượu bạn bè, người thân. Theo quy củ dâu phải mời rượu họ nhà trai, còn chú rể phải mời rượu họ nhà , cho nên khi đó Hàn Mai chỉ cần mời rượu bốn người nhà Thạch Đầu là xong. Hơn nữa, Triệu Kiến Quốc còn uống giúp hơn nửa, nên chỉ uống có nửa chén mà thôi. Cũng chỉ vì nửa chén đấy mà mới trèo lên giường ngủ thiếp , ngay cả Triệu Kiến Quốc vào cũng biết, nếu phải là Triệu Kiến Quốc đè lên người , hại hít thở thông có lẽ có bị người ta bán cũng biết gì. Cho nên, với tửu lượng bây giờ của Hàn Mai chỉ cần nửa chén thôi cũng đủ hạ gục rồi.

      Hàn Mai vẫn im lặng hóng gió, nhưng đám người Tạ Phi lại bắt đầu náo loạn lên.

      Qua cửa đầu tiên, tiếp theo đương nhiên là cửa thứ hai rồi. Đám binh sĩ như làm ảo thuật, lấy ra tấm ván giặt, cây chày cán bột, cuối cùng còn mượn cả chậu nhôm dùng để nhào bột của ban cấp dưỡng mang tới.

      Ngụy Bình bị mấy người Đại Hổ áp giải đến cuối giường, quỳ lên ván giặt, đầu đội chậu nhôm. Đỗ Vân Tú là chị dâu, ít nhất còn được bọn họ nhân nhượng, dám đối xử giống như làm với Ngụy Bình, nhưng cũng bị buộc phải cầm chày cán bột ngồi ở đầu giường.

      Sau đó, Tạ Phi hỏi câu, Ngụy Bình và Đỗ Vân Tú phải lập tức trả lời, trả lời cùng lúc hoặc là trả lời sai phải chịu phải, Đỗ Vân Tú phải cầm chày cán bột gõ lên chậu nhôm đầu của Ngụy Bình, được phép gõ , nhưng cũng may là tất cả các câu hỏi đều là mấy vấn đề đơn giản, xác suất trả lời đúng rất cao.

      Mới chơi chưa được hai phút, Ngụy Bình u mê đần độn vì bị gõ mấy chày, thực ra lực gõ cũng lớn, nhưng cả đầu cậu bị nhét trong chậu nhôm, bị gõ như vậy hai tai đều ong ong, giống như có người cầm loa hét to vào tai cậu vậy, sau khi bị gõ vài lần, cần phải gõ nữa, trong đầu cậu vẫn vang lên từng hồi , ngừng được.

      Hàn Mai bỗng cảm thấy trò này rất vui. Tạ Phi ý tốt nhìn Ngụy Bình và Đỗ Vân Tú, cười mập mờ hỏi, “Vừa nãy là lần đầu tiên hai người hôn môi đúng ?”

      Ngụy Bình bị gõ sợ, Đỗ Vân Tú cũng đau lòng cho chồng, mấy câu đầu đều vì trả lời chậm nên mới bị phạt, sau đó hai người thông minh hơn, chỉ cần Tạ Phi vừa hỏi xong lập tức trả lời. Cho nên khi Tạ Phivừa dứt lời, Ngụy Bình lập tức hô lên tiếng “Đúng” dứt khoát, vang dội, đến khi nghe thấy mọi người cười ầm lên mới tỉnh táo lại, đỏ mặt, nhưng lời phản bác.

      Đại Hổ vừa cười vừa vỗ tay, nhịn được vọt tới trước mặt Ngụy Bình, nhấc chậu nhôm ra, , “Tiểu tử cậu cũng quá kém cỏi ! Lần đầu tiên hôn miệng còn cần em chúng tôi sáng tại cơ hội giúp. Hai người qua lại hơn nửa năm rồi, gặp nhau làm những gì? Đừng có là mắt to trừng mắt đấy?”

      Nhất thời, bốn phía lại vang lên tràng cười.

      Đỗ Vân Tú lại lập tức đỏ mặt.

      Ngụy Bình phục, thầm chuyện này có thể trách cậu sao? Mỗi lần cậu và Đỗ Vân Tú gặp mặt đều có người ngoài ở bên cạnh, vất vả mới có cơ hội ở riêng lần này lại xấu hổ, bộ chỉ lo cúi đầu nhìn bàn chân, cậu đành lòng xuống tay, haizz!

      “Nếu như thế này , hôm nay cũng muộn rồi, chúng ta cũng thể làm chậm trễ chuyện tốt của em được, cậu và chị dâu hôn cái cho chúng tôi xem, chúng tôi bỏ qua cho cậu, bằng tối nay em chúng tôi ở lại náo động phòng!”

      “Đúng thế… Đúng thế…”

      “Hôn … Hôn …”

      nhóm người ồn ào vây xung quanh giường.

      Hàn Mai hóng gió lúc lâu nhưng vẫn còn chóng mặt, thấy mọi người bắt Ngụy Bình và Đỗ Vân Tú hôn miệng, cũng thấy hăng hái, run rẩy tới, ồn ào theo mọi người.

      Triệu Kiến Quốc tới nhà Ngô Bân tìm con thấy hai bảo bối ngủ. định ôm bọn trẻ tìm vợ rồi cùng nhau về nhà, nhưng Dương Vân Tú chị có thể chăm sóc được, muốn giữ hai bảo bối nhà ở lại, thấy chị dù sao cũng là mẹ của đứa bé mười tuổi rồi, cũng có gì yên tâm cả, huống chi từ lúc sinh bọn trẻ xong, cũng có cơ hội thân mật cùng vợ, đúng lúc thừa dịp này tiến hành chút, Triệu Kiến Quốc hào hứng chạy về nhà, mang sữa bột, bình sữa cùng tã lót ném cho Ngô Bân xong, lập tức chạy tìm vợ.

      Từ xa, Triệu Kiến Quốc nghe thấy tiếng ồn ào, mơ hồ còn có thể nghe thấy cả giọng của vợ liền vội vàng bước nhanh hơn.

      Vừa vào đến nhà thấy vợ đứng lẫn trong đám người, vóc dáng nhắn đứng ở hàng đầu tiên, còn hét lớn cùng mấy binh sĩ của , muốn dâu chú rể hôn cái.

      Triệu Kiến Quốc nhìn thấy gương mặt hồng hồng của Hàn Mai, lại nhìn ghế dài và chén bị ném trong góc phòng liền biết là chuyện gì. Xem ra phải dẹp kế hoạch tối nay rồi, còn biết tửu lượng của vợ sao? chính là người chỉ cần uống ly rượu trắng cũng có thể ngủ hết cả buổi chiều, haizz, tối nay nhất định là vui rồi!

      Triệu Kiến Quốc thở dài, kéo mấy người đứng sau lưng Hàn Mai ra, duỗi tay kéo .

      “A… Người nào nha… Ghét…” Hàn Mai chơi vui lại bị người ta kéo về sau, mất hứng la ầm lên.

      Mấy người đứng sau thấy là Triệu Kiến Quốc, thức thời đứng gọn sang bên, trong phòng chỉ còn lại mấy người đứng phía trước là còn hò hét.

      Hàn Mai nhìn xung quanh lượt, lúc này mới thấy người kéo mình là ai, ngây ngốc cười cười với , an tâm thoải mái dựa vào người , ngẩng đầu với Triệu Kiến Quốc, “Sao bây giờ mới đến? Mọi người chơi được mấy cửa rồi đấy! May mà vẫn còn trò hôn miệng nữa.. nhanh lên chút..” xong còn lôi kéo Triệu Kiến Quốc lên phía trước.

      Có điều Triệu Kiến Quốc bị kéo , mà ngược lại chính bị Triệu Kiến Quốc ôm vào trong ngực.

      “Ngoan! Em uống say rồi, chúng ta về nhà trước !” Triệu Kiến Quốc kiên nhẫn vào tai Hàn Mai.

      “Về nhà? Em còn chưa xem hôn môi xong ! Em về!”

      Triệu Kiến rất , chỉ đủ để mình Hàn Mai nghe thấy, nhưng Hàn Mai uống say, tự chủ liền lên giọng, hai người ở bên này gay gắt, quyết liệt sớm thu hút chú ý của mọi người, mọi người thấy Triệu Kiến Quốc tới, nhất thời liền im lặng.

      Triệu Kiến Quốc thấy cả phòng nhìn mình và vợ, còn có mấy người bày ra vẻ mặt xem náo nhiệt, đen mặt.

      Hàn Mai trong mơ màng thấy Triệu Kiến Quốc bày ra vẻ mặt đến chết cũng vui mừng, nằm trong ngực , vừa giơ tay dùng sức xoa mặt của , vừa , “ bao nhiêu lần là nên bày ra vẻ mặt này rồi, về sau Tiểu Nghị học sao? Em muốn con trai giống như ông cụ non đâu!”

      Hàn Mai xong còn vố hai cái liên tiếp lên mặt Triệu Kiến Quốc, vì say nên sức lực của cũng lớn nhưng khí lúc ấy lại yên tĩnh đến quye dị, tiếng vỗ này truyền vào tai mọi người rất ràng, sau lưng nhất thời truyền đến hồi hít khí.

      Hàn Mai đâu có chú ý đến điều này, vẫn cười hì hì tiếp, “ ra em rất thích dáng vẻ Cá vàng* này của , so với…” xong còn cố ý mân mê môi dưới, bắt trước bộ dạng của Triệu Kiến Quốc bị cắn bị thương.

      (Vì sao lại là Cá vàng ư? Mọi người để ý mồm của con Cá vàng nhé :)2 )

      Sau lưng lại truyền đến tiếng hút khí, còn có cả thanh nén cười nữa.

      Lần này Triệu Kiến Quốc nhức đầu, này hôm nay chính là muốn quăng sạch mặt mũi của mà. Suy nghĩ chút, đừng là chính sách dụ dỗ, đến cả khuyên nhủ cũng có tác dụng nữa là, như thế này còn biết gây ra chuyện cười gì nữa. Triệu Kiến Quốc hai lời, khiêng vợ lên ra ngoài.

      “A.. Em… Em còn muốn xem bọn họ hôn môi đấy..” Hàn Mai nằm bả vai của Triệu Kiến Quốc, vừa giãy dụa, vừa , lúc tới cửa còn đạp cái, cẩn thận bay mất cái giày, lại hét lên, “ Giày.. Giày của em…”

      Triệu Kiến Quốc thèm nhặt, sau khi ra khỏi cửa, liền hung hăng đánh vào mông Hàn Mai cái, cắn răng nghiến lợi , “Đàng hoàng chút!”

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 62: Vấn Đề Quần Lót

      Hàn Mai bị Triệu Kiến Quốc vác lên vai, vừa còn vừa , “Xem.. Xem hôn môi…”

      Triệu Kiến Quốc cũng biết nên tức hay nên cười nữa, này say thành như vậy rồi mà vẫn còn đòi xem người ta hôn môi. vỗ thêm nữa cái lên mông Hàn Mai, dỗ dành , “Được, xem hôn môi, về nhà.. cho em xem đủ!”

      Hàn Mai bị vỗ mông biết có phải là đau hay mà cũng an tĩnh được lúc.

      Triệu Kiến Quốc thấy vai rốt cuộc cũng yên tĩnh lại, tưởng rằng Hàn Mai ngủ rồi nên vội vàng nhanh hơn.

      Hàn Mai nằm bả vai Triệu Kiến Quốc, theo bước chân của mà lúc lên lúc xuống, chỉ chốc lát cảm thấy dạ dày rất khó chịu. Lúc nãy cũng ăn được nhiều, lại uống thêm ly rượu đế, kết hợp với tiết tấu bước chân của Triệu Kiến Quốc, mọi thứ ngừng lăn lộn trong dạ dày. Hàn Mai nhắm mắt lại, cả người treo lủng lẳng, cảm thấy cực kỳ khó chịu, những thứ trong dạ dày dường như sắp trào ra cổ họng rồi, lại dám mở miệng chuyện, đầu cũng nâng lên được, mặt mày quay cuồng, thể làm gì khác hơn là lôi kéo vạt áo sau lưng của Triệu Kiến Quốc.

      Triệu Kiến Quốc có cảm thấy động tác của vợ, nhưng cho là Hàn Mai lại muốn nháo nữa nên để ý đến, ngược lại càng bước nhanh hơn.

      Ai ngờ mới được vài bước, Hàn Mai nhịn được nữa, nôn hết ra lưng của Triệu Kiến Quốc.

      Triệu Kiến Quốc chỉ kịp nghe thấy tiếng “Ọe..” cảm thấy từ eo đến đùi ấm nóng. Mới vừa rồi ngồi ở bàn tiệc, cũng uống chút rượu, lại gấp gáp chạy về nhà cầm sữa bột đưa cho Dương Vân Tú, cảm thấy nóng nên cởi áo khoác ngoài ra, người chỉ mặt có cái áo lót mỏng. Lúc này, lớp vải mỏng kia dính chặt vào lưng , ẩm ướt, nóng nóng, nhớp nhúa, lại còn tản ra vị chua chua.

      Trong nháy mắt, Triệu Kiến Quốc hóa đá tại chỗ, gân xanh hai bên thái dương giật giật, thề sau này ai dám để cho vợ uống rượu, giết cả nhà ! lúc sau, Triệu Kiến Quốc mới lại khiêng Hàn Mai, tiếp tục về phía trước.

      Sau khi về đến nhà, Triệu Kiến Quốc cũng quản những thứ khác, trực tiếp lột sạch quần áo của Hàn Mai, sau đó ném lên giường, đắp kín chăn lại, còn lấy quần áo sạch tắm.

      Hàn Mai mơ mơ hồ hồ nằm giường được lát, lại cảm thấy khát, muốn dậy rót cho bản thân cốc nước.., ai ngờ sơ ý chút liền ngã từ giường xuống, đập đầu vào góc tủ đầu giường, ngồi dưới sàn bò dậy nổ. Kêu lên vài tiếng cũng thấy Triệu Kiến Quốc đâu, tự nhiên cảm thấy vô cùng uất ức, ngồi im sàn rơi nước mắt.

      Triệu Kiến Quốc mới tắm được nửa nghe thấy tiếng động trong phòng ngủ, lo lắng Hàn Mai lại gây ra chuyện, vội vàng dội nước từ đầu đến chân, lau khô thân thể, mặc quần lót vào liền chạy ra ngoài.

      Vừa vào phòng ngủ thấy vợ cả người xích lõa giống đứa bé cáu kỉnh ngã sàn nhà, nước mắt từng giọt rơi xuống đất, trán sưng lên cục lớn. Triệu Kiến Quốc vội vàng chạy tới ôm Hàn Mai lên giường, lại sợ cảm lạnh nên lấy chăn quấn quanh người chặt. Nhìn cục u trán của , bên còn bị tróc ít da nữa, còn có chút xíu máu. Triệu Kiến Quốc vừa đau lòng vừa tức giận, thấy Hàn Mai chỉ lo khóc xị mặt xuống, vui , “ tại biết đau rồi sao? Xem sau này em còn dám uống rượu !”

      Lúc đường, Hàn Mai nôn sạch những thứ có trong dạ dày ra, lại nằm lưng hứng gió lanh, nên cũng thanh tỉnh ít. Lúc này nghe Triệu Kiến Quốc như vậy, mới loáng thoáng nhớ lại màn náo động phòng khi nãy, lại thấy đen mặt lom lom nhìn mình, trong lòng tính toán có nên chủ động nhận sai trước hay .

      Hàn Mai cúi đầu, bày ra bộ dạng khiêm tốn nhận lỗi, mở miệng , “Em sai rồi, về sau bao giờ uống rượu nữa!” xong còn giương mắt lên liếc , nhưng vẫn còn lom lom nhìn , hề có thái độ muốn tha thứ.

      Hàn Mai cắn răng, hay là giả bộ đáng thương? Nghĩ là làm, dùng sức nặn ra hai giọt nước mắt, ngẩng đầu nhìn Triệu Kiến Quốc, còn cố ý ôm cái trán bị thương, sau đó chỉ cục u to đó, đáng thương , “Đau…”

      Triệu Kiến Quốc vốn dĩ định dễ dàng bỏ qua chuyện này, muốn vợ phải có ý thức cảnh tỉnh sâu sắc, nếu sau này biết lại gây ra chuyện gì nữa. Vì thế cố ý nghiêm mặt, giả bộ để ý đến , ai ngờ còn chưa kịp nghiêm mặt bị hai giọt nước mắt của Hàn Mai đánh bại, vội vàng tìm thuốc và bông băng trong ngăn kéo ra xử lý vết thương giúp .

      Hàn Mai nhìn dáng vẻ cuống quýt của Triệu Kiến Quốc, trong lòng vụng trộm vui mừng nhưng ngoài miệng vẫn liên tục kêu đau.

      Triệu Kiến Quốc nghe Hàn Mai kêu, mặt tuy có biểu gì nhưng tâm can của run lên rồi, vừa bôi thuốc cho vừa nhàng thổi hơi lên vết thương.

      Hàn Mai thấy thuốc bôi xong, liền mặt dày tiến tới trước mặt Triệu Kiến Quốc, vẻ mặt lấy lòng , “Em khát.”

      Triệu Kiến Quốc nhìn tươi cười trước mặt mình, tuy tức giận trong lòng vơi hơn nửa nhưng mặt vẫn có biến hóa gì, cũng đáp lại Hàn Mai, thả lọ thuốc tay xuống, đứng dậy đến phòng bếp rót nước.

      Hàn Mai cũng hiểu tại là tình huống gì, cứng hay mềm đều chịu! Bộ mặt buồn rầu lời nào kia là khiến rất khó chịu.

      lát sau, Triệu Kiến Quốc bưng cốc nước trở lại.

      Hàn Mai đưa hai tay ra nhận lấy, uống từng ngụm , là rất khát đó! Mới vừa uống vào miệng, liền phát ra đây phải là nước lọc, cũng phải là trà, mà có vị ngọt ngọt, đúng rồi, là nước mật ong! Lúc Hàn Mai mang thai, bởi vì bị nóng trong mà bị táo bón , mẹ Hàn mua chai mật ong rừng gửi đến cho , thời gian đó, mỗi ngày dù sớm hay muộn , Triệu Kiến Quốc đều pha cho cốc nước mật ong, giám sát uống hết mới thôi, sau đó hết táo bón, lọ mật ong kia bị nhét vào tủ bếp, hề ngó qua lần nào nữa. ngờ Triệu Kiến Quốc còn nhớ, biết nước mật ong giải rượu rất tốt, lúc này còn cố ý pha cho .

      Hàn Mai vừa uống nước mật ong ngọt ngào, vừa vì Triệu Kiến Quốc tỉ mỉ mà vui vẻ. Lúc về đến nhà, bị Triệu Kiến Quốc lột sạch ném vào trong chăn, tại người cũng chỉ quấn có cái chăn, bởi vì vươn tay ra mà bộ ngực lộ ra hơn nửa, trắng nõn, rất chói mắt, làm cho người ta có muốn bỏ qua cũng được. Ngửa đầu, bởi vì uống quá gấp nên giọt nước theo khóe miệng trượt xuống cằm của Hàn Mai.

      Triệu Kiến Quốc vừa làm ra vẻ nghiêm mặt, vừa khống chế tầm mắt được đuổi theo xuống phía dưới, trải qua cổ trắng nõn, xương quai xanh khêu gợi, bộ ngực mê người, cuối cùng biến mất vào rãnh sâu trước ngực . Triệu Kiến Quốc nhịn được nuốt ngụm nước bọt, khi thấy chỗ mấu chốt lại bị cái chăn che lại rất khó chịu, tâm ngứa chút, hận thể xé tan cái chăn chướng mắt kia ra, nghĩ lại lại thấy bản thân mình cũng quá có tiền đồ , lúc này mới có bao lâu mà kiềm chế được rồi, cưỡng bách chính mình quay đầu , di dời tầm mắt.

      Hàn Mai vừa uống nước vừa lơ đãng liếc mắt nhìn Triệu Kiến Quốc, thấy nhíu chặt chân mày, thèm nhìn mà dứt khoát quay lưng , chỉ chừa cho bóng lưng hiên ngang lẫm liệt, vì sắc đẹp mà bị mê hoặc. Hàn Mai nổi giận, là quá đáng! vất vả lấy lòng như thế, ngay cả nhan sắc cũng bán mà còn bị người ta vất bỏ, hôm nay bắt được phải họ Hàn nữa!

      Hàn Mai bắt đầu an phận, xột xọat xột xoạt hồi mới ngừng, cái chân trắng noãn vươn tới sau lưng Triệu Kiến Quốc, do thám tình hình quân địch, chuẩn bị lúc Phó Doanh Triệu chuẩn bị đột kích, giết kịp trở tay.

      là làm, chân của thẳng tới phần lưng dưới mẫn cảm nhất của Phó Doanh Triệu, ngón cái nhàng vẽ vòng ở đó cái rồi lập tức rời .

      Triệu Kiến Quốc cảm giác toàn thân như bị điện giật, sau lưng trong nhất mắt căng cứng, thể nhúc nhích nổi.

      Hàn Mai thấy phản ứng của Triệu Kiến Quốc, hết sức hài lòng, ở trong lòng vụng trộm vui mừng.

      Nếu Triệu Kiến Quốc quay đầu nhìn lại, thấy được vẻ mặt hài lòng và biểu tình mừng trộm của vợ .

      Cái chân kia cũng hề nhàn rỗi mà ngừng cố gắng dời xuống quần lót của Phó Doanh Triệu, dùng chân nhàng chạm vào. Đầu ngón chân chỉ nhàng trượt dọc theo khe mông nhưng có dán vào da thịt, mà chỉ thỉnh thoảng đụng xuống, có điều loại khiêu khích này lại càng thêm kích thích thần kinh nhạy cảm của ai đó, vừa nhột vừa tê dại. Phó Doanh Triệu rùng mình cái, kẹp chặt cái mông, đưa lưng về phía Hàn Mai, ngồi ngay ngắn giường, ở phía trước, Tiểu Nhị của Triệu gia bày xong tư thế ngẩng đầu bốn lăm độ nhìn trời, đạn lên nòng, thể bắn! Đến chết cũng nhất định phải công thành đoạt đất!

      Triệu Kiến Quốc cố hết sức kiềm nén, nhưng sợi dây trong đầu lại càng lúc càng căng lên, chỉ sợ giây sau đứt đoạn.

      Hàn Mai mượn động tác vươn người đặt cốc nước lên tủ đầu giường, nhanh chóng liếc trộm chính diện của chiến trường.

      Chỉ thấy quần lót của Triệu Kiến Quốc vì bị lôi kéo ở đằng sau mà càng thêm căng chặt lại, hình dáng càng thêm lộ vẻ khí thế bất phàm.

      Quần lót của Triệu Kiến Quốc đều là do Hàn Mai tự làm, vừa rộng rãi vừa thoáng mát, phía trước còn có dây buộc cố định, như thế lúc huấn luyện cũng sợ bị xô lệch.

      Quần lót bốn góc do bộ đội phát tương đối mỏng, mỗi lần chạy việt dã được nửa đường nó tự động co lại, biến thành quần tam giác, thít rất chặt, càng hút mồ hôi lại càng thêm thít chặt, mỗi lần như vậy, hai bên đùi của Triệu Kiến Quốc đều bị mài trầy da. Có lúc huấn luyện phải lăn lộn đất bùn, vật bẩn gì cũng có, vết thương vì thế mà nhiễm trùng luôn, người đàn ông kia lại chịu chú ý, hơn nữa chỗ kia cũng tiện cho người ta nhìn; trước khi Hàn Mai tới bộ đội, đều để nó tự khỏi, nếu nghiêm trọng mới tìm quân y xin chút thuốc tiêu viêm thông thường.

      Lúc mới tới, Hàn Mai còn chưa biết chuyện này, cho đến ngày giặt quần áo mới thấy hai ống quần lót của Triệu Kiến Quốc có dính vết cáu bẩn, lúc đầu cũng biết là cái gì, còn tưởng là lúc huấn luyện bị dính vào nên cũng để ý quá nhiều; nhưng hai, ba ngày sau đó đều như vậy, hơn nữa vết cáu bẩn kia còn càng ngày càng nhiều. Nhìn kỹ quần áo ngoài của có, chỉ quần lót mới có, có khả năng bị dính từ bên ngoài. Hỏi Triệu Kiến Quốc chịu , cuối cùng Hàn Mai phải dụ dỗ và uy hiếp cả ngày trời mới ra .

      Hàn Mai vừa nghe liền đau lòng, bắt Triệu Kiến Quốc tại chỗ cởi quần xuống cho kiểm tra.

      Triệu Kiến Quốc thấy quyết tâm phải nhìn, mặc dù cảm thấy được tự nhiên nhưng cũng còn cách nào khác, đành phải ngoan ngoãn nằm giường để kiểm tra. ra cảm thấy chuyện này chẳng có gì to tát, vài chục năm đều như vậy rồi, sắp tới cần chạy việt dã nữa là tốt lên thôi.

      Khi Hàn Mai nhìn thấy vùng da bị nhiễm trùng chảy mủ nước mắt kiềm chế được mà rơi ra. Vết thương này chỉ cần bộ hai bước thôi cũng đau gần chết rồi, mà ngày nào chồng cũng phải sớm về trễ huấn luyện. Hàn Mai thầm trách , nhưng lời trách cứ ra đến khóe miệng rồi lại nỡ ra.

      Nghĩ tới đây, Hàn Mai giống như lại nhìn thấy vết thương chảy mủ trước mắt mình, cảm thấy chóp mũi đau xót, dựa sát vào sống lưng thẳng tắp đĩnh đạc của Triệu Kiến Quốc, quấn chặt hai chân quanh hông của .

      Triệu Kiến Quốc thấy Hàn Mai nghiêng người dựa tới. Cảm xúc trong khoảnh khắc bộ ngực mềm mại tiếp xúc với lưng của , tốt đẹp như vậy, mềm mại như vậy, sợi dây trong đầu lập tức vỡ tung trong nháy mắt.

      Còn nhịn thêm nữa tàn phế mất!

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 63: Say Rượu Mất Lý Trí

      Hàn Mai nằm lưng của Triệu Kiến Quốc, mặt dán vào bờ vai của , nghe tiếng hít thở ngày càng gấp rút của , nhiệt độ lưng nóng đến dọa người. Nhưng tại thứ muốn chính là loại nhiệt nóng này, Hàn Mai vươn đầu lưỡi tinh xảo ra tham lam liếm hôn vành tai của Triệu Kiến Quốc. Hai tay vòng trước người cũng nhàn rỗi, trượt dọc theo cơ bụng rắn chắc, nhàng vuốt ve giống như giám định và thưởng thức trân bảo, dịu dàng mà kiên nhẫn.

      Triệu Kiến Quốc vừa say mê trong những cái vuốt ve của Hàn Mai, vừa hết sức khắc chế dục vọng muốn lập tức đụng ngã của bản thân, trong đầu chỉ còn lại tia thanh tỉnh cuối cùng.

      Vợ chủ động như bây giờ càng khiến cảm thấy khẩn trương, chưa bao giờ “Tính”* dâng cao như thế này. Mỗi lần muốn đổi tư thế mới đều phải dụ dỗ cả buổi sáng mới được, nhưng hôm nay cái gì cũng cần làm, thậm chí còn giả bộ lạnh lùng, bày ra khuôn mặt thối, thế mà vợ lại nhiệt tình dứt, quả đây là lần đầu tiên. Nếu là bình thường, kia sớm quay lưng lại với , cuối cùng còn ép phải nhận tội mới bằng lòng từ bỏ ý đồ, sao có thể giống như hôm nay dính sát vào chứ? Rốt cuộc là cái gì kích thích vợ đây?

      (Ở đây là Tính Phúc, tức là đời sống xxoo của vợ chồng)

      nghĩ mãi cũng chỉ có thể đưa ra được kết luận là do uống rượu làm chuyện xấu, nhưng đôi khi say rượu rồi lại rất được việc, ví dụ như bây giờ chẳng hạn.

      Triệu Kiến Quốc biết rằng Hàn Mai thanh tỉnh hơn nửa, còn tưởng rằng vợ uống say nên mới nhiệt tình như vậy. tự động đem chủ động tối nay của đổ cho say rượu mất lý trí, trong lòng liền có ý định sau này thỉnh thoảng vẫn nên cho uống ít! Thậm chí Triệu Kiến Quốc bắt đầu đánh chủ ý lên mấy chai rượu mà Ngô Bân giấu Dương Vân Tú cất trộm trong phòng làm việc.

      Bên này, Triệu Kiến Quốc tràn đầy mong đợi hoạch định ‘Tính phúc’ tương lai của mình dám cả gan thừa dịp chú ý mà chui tay vào trong quần của , nắm lấy Triệu lão nhị, nhàng ma sát.

      “Ừ…” Triệu Kiến Quốc đột nhiên bị kích thích, thoải mái hừ ra tiếng.

      Phụ nữ đều là người hẹp hòi, Hàn Mai cũng ngoại lệ. còn nhớ vừa rồi Triệu Kiến Quốc dám nghiêm mặt với , nên có ý định muốn chọc , xem có thể giả bộ được bao lâu, bất giác tăng thêm lực độ tay, móng tay còn lơ đãng gãi đỉnh, chọc cho Triệu Kiến Quốc run lên.

      Hàn Mai thấy hai bên thái dương của Triệu Kiến Quốc có mồ hôi, trong mũi lại phát ra tiếng rên rỉ khó nhịn, hả hê trong lòng, bất giác liền cười ra tiếng.

      Triệu Kiến Quốc dĩ nhiên là nghe thấy tiếng cười bên tai, tối nay vốn định tha cho , nhưng này biết trời cao đất rộng là gì cũng đừng có trách khách khí.

      Lúc Hàn Mai còn hả hê bàn tay thô ráp, hữu lực chuẩn xác bắt được tay bé của , hai ngón tay nhàng bóp cái lên cổ tay mảnh khảnh trắng nõn, Hàn Mai chỉ cảm thấy cổ tay vô lực. chỉ có thế, thậm chí còn chưa kịp nhìn cái chăn che người bị hất xuống dưới sàn.


      Mặc dù Hàn Mai và Triệu Kiến Quốc làm hết mấy chuyện nên làm rồi, ngay cả đứa bé cũng sinh đôi, nhưng mặc gì ngồi trước mặt như vậy vẫn khiến cảm thấy mất tự nhiên.

      Vết rạn lúc mang thai sau khi Hàn Mai sinh xong chuyển từ màu đỏ tím sang màu trắng, ban đầu còn tưởng rằng mấy vết này theo cả đời, nhưng Dương Vân Tú mang đến cho lọ thuốc bôi, là mua từ nước ngoài, chị dùng qua rồi, hiệu quả cũng tệ. Nửa tháng sau khi Hàn Mai dùng thuốc mấy vết rạn phai nhạt rất nhiều, hết tháng biến mất hoàn toàn, tại bụng lại trơn mềm, bóng loáng như cũ.

      Hàn Mai vừa thầm thấy may mắn vì hết rạn da, vừa giương mắt nhìn Triệu Kiến Quốc, chỉ thấy đứng cạnh giường nhìn , đôi con ngươi tĩnh mịch chứa đầy dục vọng, giống hệt như Sói hoang đói bụng nhìn dê con, bộ dạng như muốn nuốt chửng vào bụng.

      Hàn Mai bị cặp mắt kia nhìn mà sợ hãi, mặt nóng lên, bây giờ bắt đầu hối hận vì trêu chọc , nhưng hình như hối hận cũng kịp nữa rồi. dám nhìn vào đôi mắt kia nữa, tự nhiên dịch chuyển tầm mắt xuống phía dưới, vì thế mà trực tiếp đối mặt với Triệu lão nhị ngẩng cao đầu chào , giây trước còn nắm nó trong tay đó..!!

      Triệu Kiến Quốc thấy giường thẹn thùng, tóc dài đen nhánh che trước ngực, cảnh xuân như như , chỉ cảm thấy máu trong người nóng lên, nơi nào đó thân thể càng thêm trướng đau. do dự nữa, nắm lấy tay Hàn Mai đè lên phía , ra lệnh, “Cởi!”

      Hàn Mai ảo não bản thân có tiền đồ, nghe thấy Triệu Kiến Quốc nhả ra câu như vậy, tay còn mạnh mẽ bị đặt lên nguồn nhiệt khiến càng có cảm giác đất dung thân. dám nhìn Triệu Kiến Quốc, Hàn Mai cúi đầu do dự nửa ngày, cuối cùng nhắm mắt lại, cắn chặt răng, hai tay run run cởi cái quần lót kia ra, sau đó ngã người ra sau, vùi mặt vào gối đầu.

      Hàn Mai dạng bị bóc lột chọc cho Triệu Kiến Quốc buồn cười, khom người xuống, chống tay sang hai bên, vào tai , “Em phải là rất nhiệt tình sao? Sức lực vừa nãy đâu hết rồi, hả?”

      Hàn Mai cảm thấy có khí nóng thổi bên tai, có chút ngứa, biết là Triệu Kiến Quốc làm trò quỷ, sau đó lại nghe được những lời kia, trong lòng phục, nhiệt tình sao? Nhiệt tình còn cần tìm làm gì? Vừa quay đầu định phản bác miệng bị chặn lại.

      Triệu Kiến Quốc quả thực là chết cái miệng nhắn này, thơm mềm, ngon ngọt, ăn thế nào cũng đủ. bên hấp thu mật dịch trong miệng Hàn Mai, bên để tay chạy loạn người , tới bộ ngực mềm mại dừng lại, bóp cái.

      Hàn Mai bị tức, lập tức lên tiếng kinh hô, đôi tay bé liều mạng đấm lên lồng ngực bền chắc đè người .

      Triệu Kiến Quốc chút nào để ý đến kháng cự như gãi ngứa của , tay cố định hai tay an phận của Hàn Mai lên đỉnh đầu, ngẩng đầu lên cùng bốn mắt nhìn nhau.

      “Ghê tởm mặt dọa người đúng ?”

      …………

      “Rất thích Cá vàng đúng ?”

      ……………..

      Triệu Kiến Quốc nhướng mày, vẻ mặt tà khí nhìn chằm chằm vào vật ở dưới.

      Hàn Mai đột nhiên cảm thấy sau lưng lạnh toát, nhịn được nuốt ngụm nước miếng, vừa định mở miệng , Triệu Kiến Quốc liền híp tròng mắt lại, nhanh chóng kéo hai chân Hàn Mai vòng quanh hông của mình, có lấy nửa điểm do dự, chính xác đâm vào tận gốc.

      “A..” Nơi kia kết hợp quá hoàn mỹ, khiến hai người đồng thời phát ra tiếng thở dài.

      lúc Hàn Mai còn đắm chìm trong xâm lược mạnh mẽ, hai mắt Triệu Kiến Quốc chớp lóe tinh quang, cúi người cắn vào môi dưới của .

      “A… Đau…..”

      Vị máu tươi nhàn nhạt lan tỏa trong miệng, nhưng Triệu Kiến Quốc có ý định bỏ qua cho Hàn Mai, vừa tăng nhanh tốc độ ở phía dưới, vừa chậm rãi liếm cắn lên vết thương môi đào, giống như thưởng thức mỹ vị, ăn hoài ngán.

      đêm này, trong phòng ngủ nhà Phó Doanh Triệu tràn ngập cảnh xuân, tiếng thở gấp và tiếng rên kiều kéo dài tới hơn nửa đêm, Hàn Mai nửa khổ sở nửa vui thích ngủ thiếp …..

      ********************

      Gần trưa hôm sau Hàn Mai mới tỉnh lại. Cả đầu đều đau, người còn chút sức lực nào, ở trong chăn duỗi lưng cái, theo bản năng nhìn sang giường bên cạnh, thấy hai bảo bối đâu giật mình, bật dậy.

      Ngây ngô lúc, Hàn Mai mới nhớ ra bọn trẻ bị cha mẹ nuôi ôm , có Dương Vân Tú rồi nên chắc cũng có chuyện gì. Hàn Mai vừa định đứng dậy mới cảm thấy mông bên trái dâng lên hồi chua xót, đau đớn, vừa rồi nóng lòng bọn trẻ nên cảm thấy gì.

      Hàn Mai cẩn thận xuống giường, khoác tạm chiếc áo liền tới trước gương trang điểm, vén áo lên cẩn thận nhìn thấy bên mông bên trái có khối bầm đem, trách được lại cảm thấy đau đớn, Triệu Kiến Quốc xuống tay cũng biết nặng gì cả!

      Hàn Mai oán trách, trong lúc lơ đãng ngẩng đầu lên lập tức bị đôi môi sưng đỏ trong gương dọa cho ngây người.

      Cái miệng vốn đỏ thắm sau khi bị Phó Doanh Triệu liếm, cắn, gặm, mút sưng lên giống như bánh màn thầu. Hàn Mai cần soi gương cũng biết bộ dáng bây giờ khác gì so với Triệu Kiến Quốc lúc trước, thế này làm sao ra ngoài được đây? Hàn Mai khỏi đem Triệu Kiến Quốc mắng hơn ngàn lần trong lòng.

      Lúc này, Triệu Kiến Quốc huấn luyện binh sĩ tự động quay đầu lại, nhìn về phía căn nhà tầng bốn, giống như nghe thấy vợ gọi mình.

      Hơn tiếng sau, Hàn Mai tay cầm bông băng, tay cầm thuốc còn dư lại của Triệu Kiến Quốc, ngồi trước bàn trang điểm, tức giận bôi. Trong lòng còn suy nghĩ xem buổi sáng Triệu Kiến Quốc thấy bộ dáng này của có vẻ mặt như thế nào. Càng nghĩ, Hàn Mai càng tức giận, cái dáng vẻ quỷ quái này bảo làm sao mà ra ngoài gặp người đây? Hai bảo bối nhà vẫn còn ở nhà người ta, từ lúc ra đời đến giờ, ba mẹ con chưa từng tách ra lâu như vậy, đêm ở cạnh hai đứa, trong lòng vẫn luôn yên tâm.

      Hàn Mai lo lắng có nên dùng khẩu trang che lại hay nghe thấy có tiếng gõ cửa, cần suy nghĩ cũng biết là ai đến rồi~

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 64: Điện Thoại

      Sáng hôm đó, Triệu Kiến Quốc nhìn thấy cái miệng sưng vù của vợ vụng trộm vui mừng trong lòng, dám là Cá vàng, cho em thành Cá vàng luôn, vừa đúng hợp thành đôi!

      Nhưng Phó Doanh Triệu của chúng ta chỉ vui mừng được đúng hai phút đồng hồ, lại quay sang bắt đầu lo lắng, đến lúc tỉnh lại, nhỡ vợ nổi đóa lên trách sao?

      Triệu Kiến Quốc suy nghĩ từ sáng tới trưa cũng nghĩ ra cách nào tốt cả, đành phải nhắm mắt chịu đựng, cái gì đến đến. Vừa kết thúc huấn luyện, liền chạy tới nhà Dương Vân Tú đón hai bảo bối về, tại dám về nhà mình, chỉ sợ vợ nổi giận, đuổi ra ngoài, đến lúc đó chẳng phải là để cho đám thuộc hạ của cười rụng răng sao? Có con trai, con đằng trước, chắc chắn vợ cho qua cửa.

      mở cửa nhà ra thấy trong phòng khách có ai nhưng cửa phòng ngủ lại mở. Triệu Kiến Quốc rón rén ôm bọn trẻ vào phòng ngủ, thấy vợ nằm giường ôm gối đầu, trong lòng thầm nghi ngờ sao giờ này rồi mà vợ vẫn còn ngủ? Đưa mắt dò xét bốn phía, đôi dép lúc sáng đặt ngay ngắn bây giờ chỉ còn lại cái, cái khác nằm ở trước bàn trang điểm, bên mép giường còn lộ ra bên tay của áo khoác.

      Triệu Kiến Quốc cong khóe miệng, cẩn thận đặt hai bảo bối nằm xuống giường, còn mình ngồi xuống cuối giường, nhàng vén góc chăn lên, thò tay vào cầm lấy bàn chân nhắn mềm mại của Hàn Mai, hai lời, gãi gãi lên lòng bàn chân của .

      Hàn Mai sợ nhất là bị nhột, lúc đầu còn cắn góc chăn, chịu đựng lên tiếng, nhưng chưa được hai cái nhịn nổi nữa, xốc chăn lên, trừng mắt nhìn người đàn ông bày ra vẻ mặt vô tội ngồi ở cuối giường, chuẩn bị lên tiếng mắng .

      Nhưng còn chưa kịp lên tiếng, con của liền mím miệng lại, há mồm khóc lên. Hai giọt nước mắt treo khuôn mặt nhắn, làm cho người ta nhẫn tâm nhìn.

      Hàn Mai bị tiếng khóc của con bảo bối rung động đến tâm can, vội vàng ôm con bé lên, giọng gọi “Bảo bối”, sớm đem tức giận khi nãy vứt ra sau gáy.

      Triệu Kiến Quốc giọng thầm, chỉ có con là hiểu chuyện, biết đau lòng cho lão tử, khóc rất kịp thời nha! Nhìn con trai vẫn nằm im thở to ngủ, so sánh hai đứa con, Triệu Kiến Quốc thế mà lại nghiêng về phía con trai nhiều hơn!

      thầm cái gì đấy?” Hàn Mai dỗ con nín khóc, cho con bé bú sữa nghe thấy Triệu Kiến Quốc ngồi ở đó, lẩm bẩm mình.

      có gì, lúc nãy đến đón Tiểu Nghị và Tiểu Lôi, nghe chị dâu mấy ngày nữa xe hàng của xưởng đóng hộp đến quê chúng ta, nếu em muốn về quê để dặn nhà xe cùng .”

      Hàn Mai vừa nghe có thể nhờ xe về với cha mẹ, hai mắt liền tỏa sáng. sớm muốn về nhà chuyến, tuy thân thể của Tiểu Nghị và Tiểu Lôi khác gì đứa bé sinh đủ tháng, nhưng dù sao cũng là sinh non, vẫn nên cẩn thận hơn. Đường về với ông bà lại xa, mất hai ngày hai đêm, nếu chỉ sinh đứa và Triệu Kiến Quốc có thể thay phiên nhau ôm, ít nhất mỗi người còn có thời gian nghỉ ngơi. Nhưng bây giờ là hai đứa, giữa mùa đông nên tàu mở cửa sổ, khí lưu thông được, nếu chẳng may ngã bệnh, chỉ sợ ngay cả chỗ khám bệnh cũng có. Lúc này cũng gần cuối năm rồi, tàu lại càng nhiều người, nhà vệ sinh cũng phải xếp hàng rất lâu mới đến lượt, mang theo hai đứa trẻ quả là hơi khó khăn.

      Bỗng dưng Triệu Kiến Quốc có thể nhờ xe về, dĩ nhiên là Hàn Mai phải vui mừng rồi. Bình thường, hàng ghế sau của xe tải có thể ngồi được ba, bốn người, hơn nữa ngồi xe hàng giống như ngồi tàu, vừa vừa dừng ở các trạm, vòng tới vòng lui, xe hàng đều là tuyến đường ngắn nhất.

      Triệu Kiến Quốc nhìn Hàn Mai như thế cũng biết là động lòng, liền dịch lên ngồi vào đầu giường, tiến tới trước người Hàn Mai, , “Nghe chị dâu , tuyến đường của chuyến xe này được sửa lại, trước kia ngồi tàu từ bộ đội về quê phải mất hai ngày hai đêm, tại ngồi xe hàng chỉ cần ngày là đến nơi rồi.”

      “Chị dâu bao giờ giao hàng vậy ?”

      vội, năm ngày sau mới , còn rất nhiều thời gian để em sắp xếp hành lý.” Triệu Kiến Quốc xong, thừa dịp Hàn Mai chú ý liền hôn trộm cái.

      Hàn Mai nghe xong liền an tâm, ăn cơm trưa xong liền bắt tay vào chuẩn bị hành lý để về quê. Có điều còn chưa chuẩn bị xong, cú điện thoại của Lục Hạo vào rạng sáng hôm sau làm rối loạn hết hành trình của .

      Lần trước bị bắt ở ga tàu, sau khi được giải cứu, Hàn Mai sợ Mã Phát Thuận chịu khai ra Lý Khải Dân, phía cảnh sát lại xử lý chuyện này như vụ án lừa bán phụ nữ, cuối cùng cũng điều tra tới Lý Khải Dân, để cho chạy thoát. Suy tính liên tục, Hàn Mai còn ám hiệu với Lục Hạo có thể mọi chuyện là do Lý Khải Dân buôn bán thành, thẹn quá hóa giận nên mới trả thù, Mã Phát Thuận có lẽ chỉ là làm theo lời của Lý Khải Dân thôi.

      Sau khi về đồn cảnh sát, Lục Hạo làm theo lời Hàn Mai , trước hết hỏi Mã Phát Thuận xem còn có đồng bọn nào khác hay ? Quả nhiên, ta mực chắc chắn có ai, là vì thấy Hàn Mai xinh đẹp, lại thân mình nên mới xuống tay. Đến lúc Lục Hạo ra tên tuổi của Lý Khải Dân ta mới thay đổi sắc mặt. Biết được Lý Khải Dân bị bắt, hơn nữa còn khai ra là chủ mưu Mã Phát Thuận tức điên, rất nhanh liền nhận tội, sau đó cũng khai ra Lý Khải Dân.

      Vụ án trôi qua được thời gian, chỉ chờ bắt được Lý Khải Dân về quy án nữa là hoàn tất, nhưng ta là quá giảo hoạt, cảnh sát đuổi theo mấy tháng liền, có mấy lần tưởng như bắt được nhưng vẫn trốn mất.

      Mãi cho đến đêm mấy ngày trước, Lý Khải Dân đắc tội với người đường, bị người ta khoét cả hai mắt, cắt lưỡi, trói gô vào cột điện trước đồn cảnh sát. là mùa đông, nhiệt độ ban đêm rất thấp, thế nhưng Lý Khải Dân vẫn bị lột sạch trói vào ven đường. Cũng biết người kia có thâm thù đại hận gì với mà còn dội thùng nước lên người , dội xong còn úp thùng nước kia lên đầu của . Đến bốn giờ sáng, công nhân vệ sinh phát ra cả người đông cứng, sau khi cởi trói cho lập tức ngã xuống đất, mặt có nửa điểm huyết sắc, trắng bệch, người còn có tầng băng mỏng.

      Đưa đến bệnh viện cấp cứu coi như là giữ lại mạng, nhưng phần lớn thân thể hoại tử, nửa đời sau sợ rằng chỉ có thể nằm giường mà thôi.

      Lục Hạo gọi điện đến, bảo Hàn Mai đến đồn cảnh sát để lấy khẩu cung.

      Hàn Mai cúp điện thoại, nhìn đồng hồ, giờ này Triệu Kiến Quốc dẫn đội chạy việt dã, sợ rằng rất khuya mới về nhà. bế Tiểu Nghị và Tiểu Lôi sang gửi Lưu , còn mình đến đồn cảnh sát.

      Hàn Mai nhờ Tiểu Lưu ở ban cấp dưỡng lái xe chở vào nội thành, cũng có ý dừng xe trước cửa đồn cảnh sát, hẹn thời gian trở về với Tiểu Lưu xong, Hàn Mai xuống xe ở đầu đường, nghĩ thầm dù sao từ đây đến chỗ Lục Hạo chỉ cách có hai con đường, bộ mấy phút là đến, đỡ phải phiền người ra phải quay đầu xe.

      Mắt thấy sắp tới cửa đồn cảnh sát, Hàn Mai liền bước nhanh hơn. Nhưng còn chưa được hai bước, trước mặt xuất chiếc xe hơi màu đen, tốc độ của xe rất nhanh, hơn nữa, điểm mấu chốt chính là nó thẳng tắp xông vào Hàn Mai.

      Hàn Mai bị sợ ngu, cảm giác như tay chân phải của mình nữa, ngơ ngác đứng im tại chỗ.

      Tiếng phanh chói tai vang lên, chiếc xe kia vững vàng dừng lại trước mặt Hàn Mai. Hai người đàn ông cao lớn từ xa nhảy xuống, hai lời liền túm Hàn Mai lên xe..
      Chris thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 65: Cao Tuấn

      Hàn Mai bị hai người đàn ông kẹp ở ghế sau, lúc sau mới phục hồi lại tinh thần. xe trừ ra, còn có bốn nam, bao gồm tài xế, hai người túm lên xe và người hơi lớn tuổi ngồi ở ghế lái phụ, tóc ông ta hơi bạc chút, Hàn Mai nghĩ có thể chuyện được với người này.

      “Các ông là ai? Muốn dẫn tôi đâu?”

      yên tâm, chúng tôi làm bị thương, lão gia của chúng tôi muốn mời đến nhà uống chút trà mà thôi.”

      “Lão gia? Ai là lão gia?”

      Người ngồi ở ghế lái phụ chỉ quay đầu nhìn Hàn Mai lần, liền gì nữa, sau đó mặc kệ Hàn Mai có hỏi như thế nào, mấy người kia cũng để ý đến . Hàn Mai cũng thể làm gì khác hơn là ngậm miệng. Cổ nhân rồi, là phúc phải họa, là họa tránh khỏi, trải qua chuyện bắt cóc lần trước cũng khiến Hàn Mai tỉnh táo hơn.

      Hơn bốn mươi phút sau, xe lái thẳng đến biệt thự tư nhân.

      Ông lão tóc muối tiêu kia dẫn Hàn Mai đến gian thư phòng ở tầng hai, mang cho chén trà liền dặn chờ ở đó, nên linh tinh, còn ông ta ra ngoài.

      Hàn Mai ngồi ghế salon ở giữa phòng, chén trà trong tay tỏa ra khí nóng, mùi trà thơm xông vào mũi, nhìn qua có vẻ rất ngon nhưng Hàn Mai chỉ nhìn chất lỏng trong chén chút liền để xuống khay. phải là lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, nhưng chưa biết đối phương là ai, tại sao lại bắt tới đây vẫn phải cẩn thận.

      Hơn giờ trôi qua, trừ người phụ nữ trung niên vào đổi trà ra có ai khác nữa. Hàn Mai kiên nhẫn nổi nữa, tới áp tai vào cánh cửa, xác định bên ngoài có tiếng động nào, mới nhàng xoay tay nắm cửa, hé ra khe , mặt dính vào khe cửa nhìn ra ngoài.

      nhìn thôi, vừa nhìn liền khiến Hàn Mai sợ hết hồn, khuôn mặt đầy nếp nhăn ở ngoài cửa nhìn lại , định thần nhìn lại, phải ai khác mà chính là ông lão tóc bạc đưa tới đây.

      “Cái đó, chú à.. tôi muốn vệ sinh.” Hàn Mai cố gắng vì mình mà tìm ra cái cớ hợp lý.

      “Nhà vệ sinh ở bên trái thư phòng.”

      Ông lão làm bộ sáng tỏ nhìn Hàn Mai, cuối cùng còn nhếch môi cười với cái.

      Hàn Mai thế nào cũng cảm thấy trong nụ cười đó mang theo giễu cợt, giống như với rằng, “Xem , sớm tính đến rồi, chỉ còn chờ thôi..”, Hàn Mai nhất thời tức giận, nhất cử nhất động của đều theo dự liệu của người ta, giống như con ngốc, ở đài diễn lại vở kịch mà họ xem chán rồi.

      “Phanh” tiếng, cửa thư phòng lần nữa đóng lại.

      Ngoài cửa, lão quản gia của Cao gia cười hài lòng , thầm nghĩ thiếu gia là lợi hại! sớm nghĩ tới kia dùng đến chiêu này nên bảo ông đến đây canh chừng.

      Hàn Mai đóng sầm cửa lại, buồn bực ngồi xuống ghế salon, nhìn đồng hồ ở góc tường, hơn tiếng trôi qua, biết Tiểu Nghị và Tiểu Lôi ở nhà ra sao rồi? Hôm nay, Triệu Kiến Quốc huấn luyện việt dã, về ăn cơm trưa, sợ rằng rất muộn mới về nhà, đến lúc về nhà thấy đâu, biết lo lắng như thế nào đây?

      Hàn Mai càng nghĩ càng cảm thấy phiền não, đứng dậy lại lại trong thư phòng. Đột nhiên, túi giấy bàn hấp dẫn chú ý của , bởi vì túi giấy viết tên của . Hàn Mai tới mở túi giấy ra, đổ hết đồ vật bên trong ra ngoài, trong nháy mắt liền có cảm giác lạnh toát từ đầu đến chân.

      Bên trong phải cái gì khác, mà chính là toàn bộ tư liệu về , cặn kẽ đến mức thậm chí ngồi cùng bàn với ai hồi tiểu học cũng được ghi chép lại, còn có mấy tấm hình biết được chụp vào lúc nào.

      Hàn Mai nắm xấp tài liệu trong tay, cả người phát run, có cảm giác như mình bị lột sạch đứng trước mặt người khác vậy. Có điều còn chưa kịp ngẫm nghĩ sâu hơn ngoài cửa truyền tới tiếng bước chân. Hàn Mai hít sâu hơi, cưỡng bách chính mình trấn định lại, vội vàng bỏ xấp tài liệu trong tay vào lại trong túi giấy, lần nữa ngồi xuống ghế salon.

      Chốc lát sau, cửa thư phòng được mở ra, vào là người đàn ông trẻ tuổi, diện mạo vô cùng lịch . Hàn Mai cẩn thận quan sát, người này chưa tới ba mươi tuổi, da trắng nõn, toàn thân lộ ra phong độ của người trí thức, có điều đôi mắt đằng sau cặp kính gọng vàng lại cho người ta cảm giác phù hợp với vẻ bề ngoài.

      Thời điểm Hàn Mai quan sát Cao Tuấn, cũng thầm quan sát trước mặt. Mũi cao, miệng , môi mỏng, đôi mắt to rất có hồn, tóc dài đen bóng tết thành đuôi sam phía sau lưng. Mặc dù ngồi nhưng chỉ cần nhìn cũng biết là cao.

      Làm Thái Tử gia của Cao thị, Cao Tuấn thấy nhiều phụ nữ xinh đẹp, chủ động, bị động, ỡm ờ, giả bộ, kiểu nào cũng có, Hàn Mai dĩ nhiên phải là người xinh đẹp nhất, nhưng người lại tản ra loại hơi thở rất đặc biệt, khiến cho người ta cảm thấy rất thoải mái, muốn đến gần .

      Nếu như Hàn Mai biết ấn tượng đầu tiên của Cao Tuấn về mình, nhất định ôm bụng cười to, sau đó nghiêm túc, kiêu ngạo với , “Phụ nữ có con đều như vậy, cái này gọi là Mẫu tính! Có hiểu hay ?”

      Có điều lúc này Hàn Mai thể nào biết được những thứ này, ánh mắt quan sát Cao Tuấn mang theo đề phòng và hoài nghi.

      chính là “lão gia”?” Hàn Mai thầm thêm, phải là quá trẻ sao?

      Nghe Hàn Mai hỏi, Cao Tuấn cười cười, “ thấy ai còn trẻ như vậy mà làm lão gia chưa?” trực tiếp trả lời vấn đề của Hàn Mai mà còn hỏi ngược lại .

      “Bà đây cần biết là ai, cũng có thời gian vòng vo với , thẳng , các người “mời” tôi đến đây làm gì?” Hàn Mai cố ý tăng thêm trọng ở chữ “mời”, giống như làm thế có thể phát tiết ra bất mãn trong lòng.

      Cao Tuấn nhìn vẻ mặt kiên nhẫn của trước mặt, gì, mà trực tiếp đến bàn đọc sách, ngồi xuống. Ngón tay thon dài, sạch theo thói quen đẩy gọng kính sống mũi, sau đó mở túi giấy bàn sách, rút tài liệu và ảnh bên trong ra, nhìn tấm hình trong tay chút, tiếp đó lại ngẩng đầu lên nhìn Hàn Mai.

      so với trong hình đẹp hơn.”

      Hàn Mai bị dáng vẻ để ý của chọc giận, đề cập đến những thứ đó thôi, vừa nhắc tới Hàn Mai lại có cảm giác như mình bị người khác lột sạch đặt dưới kính hiển vi để nghiên cứu, tức giận ,

      rốt cuộc có mục đích gì? Sao lại điều tra tôi?”

      Cao Tuấn nhìn Hàn Mai, đôi mắt phía sau lớp kính khẽ nheo lại, hai người cứ như vậy nhìn nhau, Sau hồi, Hàn Mai sắp chịu nổi nữa đứng dậy, tới bên cạnh, nhìn chằm chằm vào tấm bản đồ treo tường.

      Lúc mới vào đây, Hàn Mai cũng nhìn thấy tấm bản đồ này, nhưng trong thư phòng treo bản đồ cũng là chuyện bình thường, cũng để ý đến. Lúc này nhìn kỹ lại mới thấy bản đồ đó phải là bản đồ Trung Quốc hay bản đồ thế giới, nhìn có chút quen mắt nhưng địa danh ghi chú bản đồ quá , Hàn Mai nhìn .

      “Tôi bỏ ra hai năm để đào hố, chỉ chờ Dương Vân Tú của Hồng Viễn nhảy vào, kế hoạch có thể chê vào đâu được.” Bỗng dưng, quay đầu lại, mắt nhìn Hàn Mai chằm chằm, từng bước từng bước đến gần , “Nhưng ngay khi tôi cho là thành công Dương Vân Tú lại đổi ý, muốn ký hợp đồng nữa.” tới trước mặt Hàn Mai, từ cao nhìn xuống , lạnh lùng hỏi, “ xem là vì cái gì?”

      Hàn Mai nhất thời cảm thấy lạnh sống lưng, dám nhìn thẳng vào người đàn ông đối diện này, chân tự chủ được lùi về sau bước, lại quên mất sau lưng là ghế salon, vấp cái, liền ngã ngồi xuống ghế salon.

      “Tôi.. Tôi làm sao có thế biết là vì cái gì chứ?” Hàn Mai chột dạ trả lời.

      “A! biết?” Cao Tuấn thấy vẻ mặt hoảng hốt của , cười cười, sau đó cúi người xuống, chống hai tay sang hai bên tay vịn của ghế salon, đe dọa, “Nhưng tài liệu ở bàn lại sau khi đến bệnh viện thăm , Dương Vân Tú mới đột nhiên thay đổi chủ ý.”

      Hàn Mai lo lắng, phải là muốn báo thù chứ? tại, cực kỳ hối hận, nếu sớm biết chọc đến phiền toái này, ban đầu khâu miệng của mình lại, nhưng bây giờ có hối hận cũng làm được gì cả! Lúc này, bỗng có suy nghĩ, dù chết cũng thể thừa nhận, dù sao chuyện này cũng dám khẳng định, chỉ là suy đoán mà thôi, nghĩ như vậy, bình tĩnh, nhìn , “Tôi hiểu gì, cứ thẳng , rốt cuộc muốn như thế nào?”

      Cao Tuấn đột nhiên cảm thấy biểu tình mặt của này rất thú vị, “ yên tâm, con người của tôi thích nhất chính là chuyện bí mật trả thù.”

      “Vậy tại sao hôm nay lại bắt tôi tới đây?”

      Đúng lúc này, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.

      “Vào !”

      Cửa nhàng mở ra, ông lão đầu bạc lúc nãy vào, chứng kiến tư thế mập mờ của Cao Tuấn và Hàn Mai hơi sửng sốt.

      Cao Tuấn đứng thẳng dậy, tay trái chắp sau lưng, tay phải nắm thành đấm che lên miệng ho tiếng.

      Lão quản gia Cao Tường lúc này mới phản ứng được, tới, ghé vào tai Cao Tuấn .

      Cao Tuấn quay đầu lại nhìn Hàn Mai, , “Dẫn bọn họ lên!”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :