1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Song phu tranh sủng - Thiên Khả Mỹ (NP) (c13/~40+10PN) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      [Chương 4- Có H a~]- Bữa tiệc giường King size (hạ)- Song phu tranh sủng- Thiên Mỹ Khả
      Lưu ý: Tặng kèm giấy ăn và xô, ai máu tốt được đem hiến :))

      Doãn Doanh Kiều Y miệng hé ra, đôi môi phấn nộn rên lên những tiếng quyến rũ, hai tay bám chặt lấy Nghiêm Gia Nghị, ngừng kích thích nơi đó của . Lưỡi khẽ luồn vào bên trong hoa huyệt hẹp, mút lấy kích tình ngừng chảy.

      “Nghị…”- tiếng run rẩy, tay rời khỏi vai , vô thức mà xoa lên bộ ngực đẫy đà của mình, ánh mắt mê man, hưởng thụ thứ cảm giác mang lại.

      Phía , Nghiêm Gia Luật kéo đầu lại, đưa hạ thân đẩy đến miệng .

      “A…”- Doãn Doanh Kiều Y mở mắt, nhìn thấy Nghiêm Gia Luật ở phía bên cạnh nhìn cười tà, nơi đó của chạm tới miệng , há miệng chạm đến.

      Khi vào miệng , cảm giác thực rất tuyệt.

      Khoang miệng nóng bỏng bao lấy dương vật to lớn. chậm rãi vào được vài lần, chịu nổi cảm giác chậm chạp này, bắt đầu đẩy sâu hơn.

      Bên dưới Nghiêm Gia Nghị vẫn ngậm mút lấy đóa hoa nhắn kia, cùng lúc bị hai người đàn ông chiếm giữ, cũng quá khủng bố rồi.

      Nghiêm Gia Nghị cảm thấy chuẩn bị đủ tốt, ngồi dậy, đặt nơi đó đến bên hoa huyệt của .

      Thoáng thấy kì lạ, Doãn Doanh Kiều Y hơi ngẩng dậy.

      “Kiều Y… em đẹp…”- dứt lời, Nghiêm Gia Nghị lần sâu vào bên trong .

      “A…”- Doãn Doanh Kiều Y đau đớn kêu lên. là điên rồi mới chấp nhận làm thứ chuyện này, đáng sợ, to lớn như vậy, tuy được chuẩn bị kĩ, nhưng cái cảm giác này giống như bị xẻ ra làm đôi.

      hai, quá mạnh bạo rồi.”- tiếc nuối nhìn nơi trai cùng mỹ nhân kết hợp, Nghiêm Gia Luật lầm bầm. chính là lần đầu tiên, hai quá nhanh như vậy nhất định làm đau đớn.

      Nghiêm Gia Nghị cúi đầu, dòng máu đỏ tươi theo phân thân chảy ra. biết là lần đầu, lẽ ra nên nhàng, nhưng quyến rũ như vậy, thể nhanh lên. Hơn nữa, ngoài ra vẫn còn kẻ nữa, sao đành lòng chứ?

      “Kiều Y, xin lỗi…”- cúi xuống hôn lên môi , nhàng an ủi.

      Nghiêm Gia Luật nhún vai, giả mèo khóc chuột sao?

      “Được rồi, hai, cứ tiếp tục . Tạm thời giao cho , xong báo em tiếng.”- xong liền xuống giường, chứng kiến Doãn Doanh Kiều Y vì đau đớn mà lông mày nhíu lại cũng đủ khiến muốn nhanh phát tiết.

      xuống sofa màu nâu giữa phòng, Nghiêm Gia Luật lấy ra ly rượu, ngồi thưởng thức cảnh đẹp ý vui giường.

      sao, tôi chịu được.”- Doãn Doanh Kiều Y khó khăn , vẫn đau- “Tiếp tục .”

      Miệng vậy, nhưng đau đớn tới độ hai chận kẹp chặt lại, nơi đó cũng hút vào phân thân to lớn của Nghiêm Gia Nghị.

      Nghiêm Gia Nghị thở có chút gấp, chặt như vậy, sớm bị bức cho tiết ra mất. Cố kìm nén, bắt đầu nhàng đưa đẩy, trong khi khuôn mặt biểu lộ đau đớn đến đáng sợ.

      “A… Nghị… em muốn…”- chỉ lát sau, cảm giác đau đớn bị thay thế bởi tê dại, khoái cảm dần lan đến, lại tiết ra kích tình, cũng vì thế mà dao động dễ dàng hơn.

      Nghiêm Gia Nghị bắt đầu tăng tốc độ, mỗi lần vào đều vào rất sâu bên trong, chạm tới hoa tâm, còn đâm mạnh vào vài lần, khiến ngừng hét lên.

      “Kiều y, em tuyệt, tôi muốn em…”- Nghiêm Gia Nghị hổn hển, cúi xuống cắn lên bầu ngực của , dấu răng lưu lại, người càng nhiều dấu vết, càng thấy kích thích.

      Dao động ngày nhanh, nơi đó của ngừng hút chặt lấy , thanh rên rỉ kiều mị bên tai.

      “Nghị… từ từ thôi.. a… Nghị….”- thở gấp, tay bám chặt lấy tay . tiến vào nhanh, chịu nổi mất.

      “A…”- đẩy sâu vào vài lần nữa, Nghiêm Gia Nghị bên trong mà bắn ra. Doãn Doanh Kiều Y có cảm giác luồng nhiệt nóng thiêu đốt trong người.

      Doãn Doanh Kiều Y sớm thiếp , Nghiêm Gia Nghị rút phân thân từ trong ra, cũng nằm xuống bên cạnh, từ hoa huyệt chảy ra máu đỏ cùng tinh dịch của , thoạt nhìn vô cùng dâm mỹ. hôn lên môi .

      “Kiều Y, em tuyệt.”

      hai, hẳn bây giờ là tới em rồi chứ?”- Nghiêm Gia Luật đứng dậy, từ nãy tới giờ nhìn trai cùng Doãn Doanh Kiều Y làm tình khiến muốn phun máu, là biểu quá tốt, nay lại thấy màn mê man, đành để mình thua thiệt như vậy.

      “Kiều Y, em vội vàng quá rồi.”

      Nghiêm Gia Nghị đứng dậy vào phòng tắm, giao lại Doãn Doanh Kiều Y cho Nghiêm Gia Luật, mặc dù muốn chút nào.

      Thấy trai vào phòng tắm, Nghiêm Gia Luật cũng nể nang gì, nhanh chóng lên giường, đôi tay chạm tới từng nơi cơ thể , cảm giác cũng tốt.

      “Doãn Doanh Kiều Y, em biểu rất tốt.”

      Nghiêm Gia Luật nâng hai chân dậy, tiến nhập vào bên trong .

      “Ưm…”- Doãn Doanh Kiều Y trong cơn mê man khẽ kêu lên. mới nhắm mắt được chút.

      Mở mắt ra, khi thấy là Nghiêm Gia Luật, mỉm cười ôm lấy .

      “Luật, em xem có thể hơn Gia Nghị được .”- thầm vào tai , ràng là lời dụ dỗ đáng sợ, mặt lạnh tanh sâu vào .

      “Kiều Y, em cũng to gan.”- vừa vừa dao động mạnh vào , chạm tới tận cùng, lại ở nơi đó mà ấn sâu hơn.

      “A… Luật, chút.”- Doãn Doanh Kiều Y ngờ có thể mạnh bạo như vậy, phải do đấy chứ?

      Đẩy tay ra, trái lại, càng tiến nhập sâu và mạnh hơn, cúi xuống gặm cắn bầu ngực , hai đóa hoa ngực kiêu ngạo ưỡn lên. người biết bao dấu hôn, làn da vì kích tình mà trở nên đỏ ửng, khiến vẻ đẹp ai sánh nổi.

      luồn tay xuống kích thích hạt ngọc hoa huyệt , khiến bị khoái cảm lan đến từng tế bào, rên lên đầy kiều mị, đó quả thực là thứ xuân dược tốt nhất giờ.

      Nghiêm Gia Luật nhanh chóng dao động, lại kích thích nơi đó của , kích tình chảy ra biết bao nhiêu, ướt cả nơi hai người kết hợp, lan xuống ga giường.

      “Doãn Doanh Kiều Y, em quả là đáng sợ đấy.”- Nghiêm Gia Luật bên tai , ngừng muốn , đưa thêm ngón tay vào bên trong của , cùng phân thân to lớn khuấy động, đâm hạ thân vào, tay cũng vào theo, ngón tay nương theo bụng mà chạm vào điểm , ấn vào đó. khẽ run.

      “A… em chịu được.”- miệng kêu lên kiều mị, tay tự chạm lên ngực mình mà nắn bóp.

      “Em đương nhiên có thể.”- lại tiếp tục dao động nửa thân dưới, tay ấn mạnh vào điểm mẫn cảm, nhanh chóng cong người lên vì chịu nổi kích thích.

      “A… Ưm….”- cắn môi mình tới chảy máu, Nghiêm Gia Luật quả thực mạnh bạo hơn Nghiêm Gia Nghị rất nhiều.

      Đẩy vào sâu lại ra hoàn toàn, ở bên cửa nụ hoa nhắn của mà đưa đẩy, chạm .

      Người Doãn Doanh Kiều Y nóng ran, chính là muốn trêu chọc mà.

      “Luật, mau tiến vào…”- Doãn Doanh Kiều Y chủ động lùi người xuống, đến khi quá quyến rũ mà tiến nhập lần nữa.

      “Em chính là tinh.”- mắng câu, sáp nhập mạnh hơn những lần trước, làm chừng hơn mười phút, thỏa mãn bắn ra bên trong .

      Doãn Doanh Kiều Y- tổng giám đốc Thiên Mỹ, rốt cục cũng là của em Nghiêm gia.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      [Chương 5]- Lâm Dương trở về- Song phu tranh sủng- Thiên Mỹ Khả

      Sáng hôm sau, Doãn Doanh Kiều Y tỉnh dậy, vốn vẫn nhớ những việc xảy ra đêm qua trong đầu mình, cũng biết, nước này của thể vãn hồi.

      thể đảo ngược thời gian, cũng biết mình làm như vậy là sai trái, nhưng vốn chú trọng chuyện tình cảm, nên giờ khi dây dưa cùng hai người đàn ông, đối với cũng có ảnh hưởng gì.

      “Em có muốn ngủ thêm chút nữa ?”- giọng từ phía sau cất lên, quay lại. Là Nghiêm Gia Luật. nhìn , thấy quay lại nhanh chóng kéo vào lòng.

      “Em dậy luôn.”- kéo tay ra. Cũng ngồi dậy, giờ cũng thấy trong người mệt rồi. Cũng mỏi nữa, nên giờ có lẽ nên trở về hơn.

      “Sao ngủ thêm chút nữa?”- Nghiêm Gia Nghị mở cửa phòng tắm ra.

      “Em quen dậy giờ này rồi, hơn nữa hôm nay em có chút việc ra ngoài.”

      “Tôi đưa em .”- cả hai người cùng , xong mới ngoảnh ra nhìn nhau hừ .

      Doãn Doanh Kiều Y thở dài, mặc bộ váy Nghiêm Gia Nghị chuẩn bị sẵn cho vào. Cũng muốn biết hai người nhìn như thể muốn nuốt gọn vào trong bụng như thế nào.

      Em tự được rồi.”- đùa sao? Để hai người này cùng, muốn lao ra chắn mình trước máy bay mất. Người kia chắc cũng hài lòng đâu.

      sửa soạn đồ xong, Nghiêm Gia Nghị đưa xuống lầu.

      ra đây là biệt thự riêng của hai em Nghiêm gia, có cả quản gia cùng người làm riêng, đêm qua bị đưa tới đây bởi hai người đàn ông, biết họ coi là loại phụ nữ gì rồi?

      Nghĩ vậy, chứ cũng quan tâm cho lắm.

      Xe riêng của Nghiêm Gia Nghị đưa về biệt thự riêng trong tiểu khu Kim Nhân, lên phòng sửa soạn đồ, chuẩn bị luôn phát chuyện.

      người nhiều dấu vết.

      Phải làm sao bây giờ? Trời nóng, mà lại muốn lộ liễu trước bàn dân thiên hạ mấy dấu hôn này.

      cổ cùng ngực nhiều dấu vết đậm tới đáng sợ. Nghĩ lại nghĩ, có lẽ nên dùng kem trang điểm cho đỡ bị lộ.

      Thời đại này, mỹ phẩm là vô cùng cần thiết, lại dùng gì ngoài son, nên với trường hợp này, vẫn là phải ra trung tâm mua sắm mua lọ kem che khuyết điểm mới tốt. Cũng may trung tâm đó ngay gần đây nên có thể tiện đường tới sân bay luôn.

      Mua được loại tốt nhất, cũng nhanh chóng muốn rời khỏi, nhưng khi ngang qua quán cà phê lầu ba, vẫn là thấy vài người ngồi chuyện vui vẻ.

      , lại biết họ, cũng như biết người trong số đó.

      “Kiều Y…”- ngồi gần giữa cất tiếng gọi, mấy người bên cạnh theo đó gọi với theo , giọng điệu cũng gấp gáp, vui mừng.

      Nhưng duy trì vẻ mặt lạnh tanh, mắt hướng phía trước thẳng.

      muốn cùng những loại người này giao du, càng muốn chạm mặt kẻ kia.

      Khi khỏi, bên trong đám người đó có người đàn ông ánh mắt mất mát, cúi đầu xuống cười khổ.

      quyết định sai lầm của cuộc đời, để mất lần, cũng là mãi mãi.

      Phi trường rộng lớn, Doãn Doanh Kiều Y đứng chờ lát, máy bay tư nhân cũng hạ cánh, ra là người đàn ông ánh mắt nhìn khắp mọi phía như tìm kiếm ai đó, nhưng khi nhìn thấy , ánh mắt chạm nhau, người đàn ông lại nở nụ cười tươi.

      hướng tới. cũng mỉm cười, hai người câu gì, chỉ nhìn nhau chừng vài giây, dang tay ra, nhanh chóng bỏ vali khỏi tay mà bước đến ôm chặt lấy .

      nhớ em.”- Lâm Dương bên tai Doãn Doanh Kiều Y . chờ giây phút trở về gặp từ lâu rồi.

      cũng mới vài tháng thôi mà.”- Doãn Doanh Kiều Y bật cười tựa vào vai .

      Lâm Dương hơi tách ra, giọng như thể hờn dỗi.

      “Em thể coi như là em thể sống nếu thiếu sao?”- mặt hơi xị xuống.

      Doãn Doanh Kiều Y cười khẩy.

      “Lâm Dương, lần nào nước ngoài về, em đều ra đón, đều dang tay ra như thể rất lâu là may mắn lắm cho rồi. còn muốn sao nữa?”- cũng hiểu Lâm Dương bị làm sao, cứ mỗi lần đâu về, dù ít ngày hay vài tháng, dù có lần chỉ ngày, cũng muốn ra đón. Mà mỗi lần ra đón, đều muốn làm ra vẻ như rất nhớ . Như thể những mấy thế kỉ.

      Lâm Dương cho là đúng lắc đầu.

      “Em còn phải nước mắt lưng tròng rồi thút thít, miệng “rất nhớ ” nữa.”

      Doãn Doanh Kiều Y bực mình thở ra.

      “Thôi ngay, nếu lần sau em ra đây đón nữa đâu.”

      “Được rồi được rồi.”- Lâm Dương đành thỏa hiệp, nắm lấy tay , hai người cùng ra xe, vừa vừa cười vui vẻ.

      “Phải rồi, em từ Thiên Mỹ tới đây sao? Tiền Khải Minh cùng em à?”

      Doãn Doanh Kiều Y giật mình. chính là từ Thiên Mỹ tới được .

      “Em hôm nay có chút mệt, nên làm.”- nếu kể cho về chuyện đêm qua, khẳng định ném lên đường băng lúc máy bay chạy qua mất.

      Lâm Dương gật đầu, lên xe, quay sang ôm chặt lấy .

      “Này, sao vậy?”- Doãn Doanh Kiều Y hơi bất ngờ. Sao tự nhiên lại ôm .

      “Y Y, muốn em.”- giọng , như tiếng muỗi kêu vậy. hai mắt mở to, này là lời tỏ tình sao?

      “Lâm Dương, buông em ra nào.”- lấy tay ra, nhìn khuôn mặt hơi đỏ, mắt chăm chú nhìn , buồn cười tới nỗi phải bật ra.

      tự nhiên lại làm sao vậy?”

      ngày học đại học chính là , thế nhưng vì người kia để lại tổn thương cho từ hồi cao trung, chấp nhận được tình của .

      Nhưng cách đây thời gian, hoàn toàn quên người kia từ rất lâu rồi, mới đủ can đảm để bày tỏ với lần nữa.

      muốn mất em, Y Y, cho cơ hội được ?”

      Doãn Doanh Kiều Y mặt mất nụ cười khi nãy. sao có thể đồng ý sau khi chuyện kia xảy ra?

      thở dài, vuốt lên má .

      “Lâm Dương, em biết tình cảm của . Liệu…”- ngập ngừng- “ có thể cho em thời gian ?”

      Lâm Dương nở nụ cười tươi, ôm chầm lấy .

      chờ, nhất định chờ, bao lâu đều có thể.”

      Doãn Doanh Kiều Y cũng ôm lấy . với học cùng nhau từ hồi cao trung, cũng rất thích , nhưng còn , khi đó vướng bận người kia, nên chưa từng nghĩ tới.

      suy nghĩ, có phải sai lầm ?

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      [Chương 6]- Doãn tổng mưu cao kế độc- Song phu tranh sủng- Thiên Mỹ Khả

      Lựa chọn của Lâm Dương sau khi trở lại Đài Loan là cùng Doãn Doanh Kiều Y ăn cơm tại nhà hàng Thiên Mỹ của . Lần nào cũng vậy, chưa bao giờ thay đổi.

      “Em vẫn thích tôm nướng chứ hả?”- Lâm Dương lật thực đơn, gọi ra những món thích ăn.

      Doãn Doanh Kiều Y vẫn chăm chú nhắn tin qua di động cùng Tiền Khải Minh dặn dò về công việc, nghe hỏi liền lộ ra vẻ bực mình.

      “Lâm Dương, hơn tháng, phải mười năm.”- sao cứ phải tỏ ra hai người xa nhau lâu đến vậy chứ?

      “Đừng giận.”- Lâm Dương cười, hai mắt tít lại- “Đối với ngày được gặp em chính là trăm năm em biết ?”

      “Vậy là cải tử hoàn sinh biết bao nhiêu lần rồi nhỉ?”- Doãn Doanh Kiều Y cười mỉa châm chọc.

      Lâm Dương những giận lấy lệ mà còn cười tươi nắm tay , chạm vào vết xăm cổ tay nhắn.

      “Tất cả là vì em đấy biết ?”

      cũng mỉm cười, rồi cũng chợt tắt luôn.

      “Vụ Lâm Mãn em giúp .”

      Nghe lại cái tên này, Lâm Dương cười nổi nữa, thay vào đó là ánh mắt thâm trầm, buông tay Doãn Doanh Kiều Y ra, khoanh tay trước ngực nhìn .

      trước giờ chính là cần so đo với mẹ con nhà họ. Lâm Mãn đối với chẳng có ý nghĩa gì.”

      Kể từ cái ngày người đàn ông kia muốn dính tới mẹ con , chẳng cần đến cái tập đoàn gọi là Lâm Mãn, cũng chẳng cần quan tâm đến cái chức đồng Lâm tổng giả dối ấy.

      Doãn Doanh Kiều Y lắc đầu cười, nhưng giọng lại lạnh tới thấu xương.

      “Lâm Dương, em chỉ giúp , mà còn là giúp em nữa. Nên đừng nghĩ em chỉ giúp .”

      Lâm Dương nheo mắt, người con ngồi trước mặt mưu kế cùng thủ đoạn ai có thể nhìn ra, cũng ai có thể chống lại.

      “Giúp em?”

      “Phải.”- lời chắc chắn.- “ đừng nghĩ em chỉ giúp mỗi . Giúp xong, em cũng có lợi.”

      Mọi chuyện Doãn Doanh Kiều Y tính kĩ, mọi thứ đều nắm chắc trong tay, nhất định thắng.

      Đem bước đầu tiên kể lại cho Lâm Dương, sau đó tròn mắt ngạc nhiên.

      “Em đùa sao?”- phải đồng ý với cách của , chỉ là nó quá đáng sợ và liều lĩnh.

      Hơn nữa, trong thời gian chỉ gần tháng có thể làm được điều đó?

      có gì là đùa cả.”- Doãn Doanh Kiều Y lắc đầu- “ ta vướng phải cái bẫy em giăng ra, vậy đừng trách em cho ta còn đường lui.”

      “Chỉ vài ngày nữa, em đem quyết định gửi sang bên đó, ta cứ chuẩn bị là vừa.”

      Lâm Dương tay chống cằm, Doãn Doanh Kiều Y quả là đủ đáng sợ, chuyện như vậy mà cũng nghĩ ra sao?

      “Nhưng em biết , cần Lâm Mãn.”- Lâm Dương lắc đầu- “ giờ quản lý rất tốt HGN ( Hotel Group in New York: Tập đoàn khách sạn tại New York)

      Đây là tập đoàn mẹ lập ra ngày trước và giờ quản lý rất tốt. Lâm Mãn là tập đoàn của cha . Nhưng chút cũng cần đến.

      Doãn Doanh Kiều Y cười nhạt.

      “Em sau khi giúp xong quyết định là ở , em chỉ làm điều em muốn. Xong việc muốn quyết định thế nào em quản.”

      Lâm Dương biết dù thế nào cũng thay đổi được , nên cũng thôi. Đồ ăn được mang ra, hai người vừa ăn vừa chuyện. vì phút để ý, Doãn Doanh Kiều Y lỡ đồng ý để Lâm Dương tới nhà ở mà biết.

      “Lâm Dương, em thấy mình khinh địch.”- Doãn Doanh Kiều Y ném túi lên bàn, ngồi xuống sofa, miệng mắng cái người tự tiện đứng bên tủ lạnh chọn đồ uống.

      “Đâu có gì là khinh địch, chỉ là lúc đó em mải ngắm nên vậy thôi.”- Lâm Dương từ chỗ tủ lạnh ra, cúi xuống hôn lên má - “ đáng .”

      Doãn Doanh Kiều Y bật cười.

      “Được rồi, nhưng nhớ chỉ hôm thôi đấy.”- cũng muốn cùng hi vọng, bởi bây giờ, dây dưa cùng em Nghiêm gia.

      Nghĩ tới hai người này làm lại đau đầu. Chiều mai và họ còn gặp nhau bàn công việc

      Nghĩ tới việc hai người này làm lại đau đầu. Chiều mai và họ còn gặp nhau bàn công việc phải.

      Lâm Dương ngồi xuống cạnh , vuốt lên tóc .

      muốn cùng Lâm gia có bất kỳ dây dưa nào.”

      “Vậy coi như trả thù ” – Doãn Doanh Kiều Y nhanh – “ muốn trả thù họ, em là người vô tình ngang qua giúp làm chuyện đó.”

      Lâm Dương cúi đầu cười khổ.

      muốn mẹ buồn, mẹ vốn dĩ rất ông ta.”

      “Mẹ hiểu” – Doãn Doanh Kiều Y nắm tay , nhìn sâu vào mắt – “Biết ? Em buông tha cho bất cứ kẻ nào tổn thương tới những người mà em quý, ngau cả việc kẻ đó có là ai nữa” – ánh mắt thoáng qua tia hiểm. Người kia chính là ở bên phe đối địch, nhất định cho người đó thấy, chỉ là Doãn Doanh Kiều Y đơn thuần.

      uống ngụm nước quả, đôi môi lại nở nụ cười.

      “Vậy như ý em” – muốn, Chúa cũng thể quản, Doãn Doanh Kiều Y chính là như vậy, phải bướng bỉnh, mà là người lời định, quyết rồi thay đổi, nhất định làm đến cùng.

      Cả ngày hôm đó, Lâm Dương cùng Doãn Doanh Kiều Y dành hết thời gian ở trong nhà chơi điện tử.

      “Em vẫn thể nhường chút sao?” – Lâm Dương gạt điều khiển ra chỗ khác. Từ ngày cấp ba, là người dạy chơi trò này, sau đó còn giỏi hơn , bây giờ trăm trận trăm thắng, cũng nhường chút lấy lệ.

      “Thắng chính là thắng, bảo em làm sao nhường ?” – Doãn Doanh Kiều Y nhún vai, thua bây giờ đối với là điều thể nào rồi.

      Lâm Dương phất tay.

      “Quên , vẫn là em ác.”

      Doãn Doanh Kiều Y cũng để ý nhiều, cùng chơi điện tử tới hết ngày, cũng để ý điện thoại, mà quên mất dây dưa cùng em Nghiêm gia.

      Mà vừa khéo, Nghiêm Gia Nghị gọi đến cả chục lần mà được.

      “Cậu nghĩ ấy ở dâu?” – Nghiêm Gia Nghị ngồi làm việc mà thể tập trung nổi, cả ngày hôm nay gọi cho biết bao nhiêu lần mà vẫn thấy ấy trả lời lại, gọi tới Thiên Mỹ họ hôm nay làm.

      Nghiêm Gia Luật thở dài nhìn trai, rồi đứng dậy đến bên cạnh Nghiêm Gia Nghị, vỗ vai .

      hai, em rồi, đừng cố gọi cho ấy làm gì.”

      Doãn Doanh Kiều Y phải là người con bình thường mà họ dễ nắm bắt, phải chỉ có cảm giác thích mà được. tình nguyện làm bình thường.

      hiểu ấy rồi.” – Nghiêm Gia Luật lắc đầu – “ ấy đời nào ngoan ngoãn, nên đừng nghĩ quản thúc ấy.”

      “Cậu vậy là sao?” - Nghiêm Gia Nghị nhíu mày, làm gì có chuyện ngoan ngoãn được, Doãn Doanh Kiều Y biết tuy mưu mô thủ đoạn là vậy, nhưng đêm dây dưa còn đủ sao?

      Nghiêm Gia Luật thở dài thậm chí còn đáng sợ hơn, nhìn trai vùng vẫy đáng thương trong suy nghĩ cùng Doãn Doanh Kiều Y – Doãn tổng của thiên Mỹ.

      hai, ấy còn có người gọi là tình thanh xuân sân trường có tên là Lâm Dương.”

      “Lâm Dương?” - Nghiêm Gia Nghị suy nghĩ lúc, sau mới quay sang Nghiêm Gia Luật, nghiêng đầu dò hỏi – “Đồng Lâm tổng Lâm Mãn?”

      Nghiêm Gia Luật bật cười, ngồi xuống ghế da.

      hai, có vẻ cập nhật thông tin được tốt lắm” – gác chân lên, tay châm điếu thuốc – “Bây giờ còn gọi cậu ta là đồng Lâm tổng nữa rồi.”

      dừng lại lúc, khi thấy Nghiêm Gia Nghị khó hiểu mới tiếp.

      “Người ta gọi cậu ta là Daren – chủ tịch tập đoàn HGN.”

      “Điều đó tôi biết, chỉ là…” - Nghiêm Gia Nghị nhìn qua cửa kính về phía xa – “Cậu ta là người của Doãn Doanh Kiều Y sao?”

      trước giờ chưa từng nghe tới chuyện này, chỉ thấy người bạn thân là đồng Lâm tổng Lâm Mãn, chút chưa nghe qua hai người có tư tình.

      “Củng hẳn” - Nghiêm Gia Luật nhún vai – “Họ thân nhau từ năm cấp ba, học cùng nhau hết đại học, và đương nhiên cậu ta bằng em, và hơn ấy ba tuổi.”

      Nghiêm Gia Nghị xoa xoa hai bên thái dương.

      “Vậy tại sao họ nhau?”

      “Người ta đồn vậy. Mà họ lại quá thân so với bạn bè bình thường.”

      Hai người cùng im lặng, trong họ, ai cũng biết Doãn Doanh Kiều Y là người con như thế nào.

      Khó nắm bắt như vậy, từng dây dưa với họ sao chứ? vẫn là Doãn Doanh Kiều Y đọc lập, phải sao?
      Last edited: 5/10/14

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      [Chương 7]- Vốn dĩ phải là hợp tác đơn giản- Song phu tranh sủng- Thiên Mỹ Khả
      Các nàng đừng trách ta... ta vừa chép Triết xong mỏi nhừ hai bàn tay nè... ta mới vào học bận rộn lắm a~

      Cả ngày hôm qua ngồi chơi điện tử cùng Lâm Dương, hôm nay rốt cục Doãn Doanh Kiều Y còn sức ngồi làm việc.

      Từng đống văn kiện chất đầy bàn, phải ngước mặt lên biết bao nhiêu độ mới có thể nhìn thấy đỉnh của chồng văn kiện.

      đùa tôi sao?”- Doãn Doanh Kiều Y nhìn cái người tiếp tục xếp lên đống tài liệu ngày cao trước mặt mình.

      “Doãn tổng, tôi đùa, hôm qua nghỉ làm, mà lại có cuộc họp cùng với ba cái dự án kéo tới… nên…”- ngừng lại, nhưng cũng biết Doãn Doanh Kiều Y thừa hiểu được.

      “Khoan , ba dự án? Có của Lâm Mãn ?”- Doãn Doanh Kiều Y vừa vừa lật đống văn kiện cao ngang tòa nhà của .

      Tiền Khải Minh đương nhiên hiểu ý , nhanh chóng rút ra gần đầu tập dày về “dự án” kia, đưa cho .

      “Bên đó đồng ý.”- trong đầu tưởng tượng ra loạt viễn cảnh khổ sở của Lâm Mãn mà cười thầm. Bị qua vố này, Lâm Mãn thực có thể sống?

      Doãn Doanh Kiều Y môi nở nụ cười thâm hiểm đến đáng sợ, nhấp chút rượu, ngả đầu ra ghế.

      “Lâm Hồng Ngọc ơi Lâm Hồng Ngọc… não thực khó có thể cải tạo được.”

      Lắc đầu thở dài, môi vẫn là nụ cười chế nhạo.

      Dám khiến cho bạn phải chịu cảnh có cha thừa nhận, để ta sống yên mới lạ.

      Thương giới tuy là người công tư phân biệt ràng, nhưng đối với chuyện này, khẳng định chút rành rọt công và tư.

      Chỉ là… giăng bẫy cho Lâm Mãn lâm vào cảnh khốn khổ, rồi hành động với tư cách tổng giám đốc của Thiên Mỹ, chứ phải là của tên Doãn Doanh Kiều Y.

      Lấy ra tập giấy chuẩn bị từ trước, đưa nó cho Tiền Khải Minh, lơ đãng.

      “Hai ngày nữa fax nó sang bên Lâm Mãn.”

      Tiền Khải Minh mở to mắt.

      “Hai ngày?”

      Im lặng.

      “Ha ha ha…”- cả hai người cùng bật cười. Tiền Khải Minh cầm những tờ giấy Doãn Doanh Kiều Y đưa ra ngoài.

      Ai chẳng biết hai ngày đối với Doãn Doanh Kiều Y còn là ít, khi muốn đánh sập chỗ nào, bao lâu đều có thể. Hai ngày đâu có là gì?

      Còn lại mình Doãn Doanh Kiều Y trong phòng, nhàng nhắm mắt lại.

      Lâm Dương tuy muốn trả thù, nhưng chính là muốn, Lâm Hồng Ngọc khi chút động chạm, liền cho ta sống được, chết xong.

      Đó còn chưa kể ta còn có lần thuê người mang hợp tác giả tới Thiên Mỹ, quá coi thường , ta coi là ai mà phát ra điều đó?

      Lâm Hồng Ngọc có gan động đến , vậy đừng trách nương tay.

      Chiều hôm đó, Lâm Dương có gọi điện qua cho , lại phải bay sang Singapore có việc gấp. hai ngày sau quay lại.

      ra nếu lâu lâu chút tốt hơn, kế hoạch này cũng muốn phải lo cùng .

      “Nghiêm tổng, chắc ấy làm hôm nay chứ?”- trợ lý Trần phân vân nhìn ra đại sảnh Thiên Mỹ.

      “Hôm nay là ngày gặp đối tác, chẳng lẽ ấy ?”- Nghiêm Gia Nghị nhàn nhạt. Hôm nay gặp, nhất định phải hỏi cho ra lẽ.

      hai, nghĩ sao nếu hôm nay chúng ta đề nghị chuyện với Doãn Doanh Kiều Y tại phòng của ấy?”- Nghiêm Gia Luật . Khẳng định có rất nhiều trò vui.

      “Trong phòng ấy?”- Nghiêm Gia Nghị nhíu mày, liệu có thể chứ? Doãn Doanh Kiều Y theo như họ biết là người công tư phân minh, đời nào để cho hai người cản trở làm việc.

      “Phải, qua lần rồi còn gì đáng sợ nữa?”- Nghiêm Gia Luật , rồi hai người cùng trợ lý vào bên trong Thiên Mỹ, lên thẳng tầng 64.

      “Doãn Doanh Kiều Y nhìn đồng hồ, Tiền Khải Minh lấy tài liệu với Gia Trấn, hai người định xuống phòng họp có thư kí báo lên.

      “Tổng giám đốc, bên Gia Trấn lên tầng 64.”

      Doãn Doanh Kiều Y khó hiểu. đâu có bọn họ lên đây? Tuy phòng tiếp khách quý tầng 64 nhưng phòng họp về hợp tác là tầng 60 cơ mà.

      Có gì nhầm lẫn sao? Chẳng lẽ thư kí cùng lễ tân biết đường thông báo cho họ?

      “Doãn tổng.”- từ phía xa, Nghiêm Gia Luật hướng tới, mỉm cười.

      Nghiêm Gia Nghị thấy Doãn Doanh Kiều Y, rất muốn trước tiên hỏi ngày hôm qua làm gì mà bắt máy.

      Doãn Doanh Kiều Y hôm nay thân màu trắng, tuy là đồ công sở nhưng người càng thêm gợi cảm. Thấy hai người, cũng đành nở nụ cười lấy lệ.

      Có gì hỏi họ sau vậy.

      “Hai vị tổng giám đốc Gia Trấn, xin chào.”

      chút quên được buổi tối hôm đó giữa ba người. Đó thực là ác mộng mà.

      Vài phút giằng co quyết liệt, rốt cục Doãn Doanh Kiều Y cũng đồng ý để Nghiêm Gia Nghị và Nghiêm Gia Luật vào phòng làm việc của bàn việc.

      “Về chuyện vốn đầu tư, chúng tôi nghĩ cho tăng lên, bởi tiến độ dự án là quan trọng nhất, mà sau đó, chúng tôi phải làm thêm hai dự án nữa.”- Nghiêm Gia Nghị chuyền bản hợp đồng cho Doãn Doanh Kiều Y.

      cần xem qua, mỉm cười nhàng.

      “Nghiêm tổng, vấn đề ở đây phải là tiến độ nhanh hay chậm. Chúng tôi có thể lần đưa ra toàn bộ vốn, và tôi biết bên Gia Trấn cũng vậy. Nhưng vấn đề chính là… thời gian chúng tôi gấp, tôi muốn thời gian được dư giả chút.”- đưa lại tài liệu sang đó.

      tới vội, kì thực Nghiêm tổng cũng nên cân nhắc cả tôi nữa. Bởi tôi cũng có những ba dự án cần làm tiếp theo. Chúng tôi vội, Nghiêm tổng có gì phải lo nghĩ?”

      Nghiêm Gia Nghị gật đầu.

      “Vậy được, nếu như Doãn tổng quyết vậy, chúng ta liền bàn tới chuyện khác.”

      Tiền Khải Minh ngồi cạnh Doãn Doanh Kiều Y có điểm khó hiểu. Nghiêm tổng Gia Trấn lo vấn đề thời gian sao?

      Trước giờ thời gian đối với Nghiêm Gia Nghị và Nghiêm Gia Luật chính là linh động, vậy sao giờ lại cần thời gian nhanh lên?

      Trong chuyện này, nhất định có điểm bình thường.

      Nghiêm Gia Luật khóe môi khẽ nhếch. trai muốn gì chẳng lẽ lại biết? Chỉ có điều trai muốn giấu, vậy cứ kệ .

      “Trợ lý Trần, cùng trợ lý Tiền có thể cùng bàn chuyện dự án hợp tác chung với RVI ở phòng khác ? Chúng tôi có chuyện riêng muốn hỏi Doãn tổng.”- Nghiêm Gia Luật quay sang trợ lý Trần.

      Doãn Doanh Kiều Y khó hiểu, hai người này định làm cái gì?

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      [Chương 8- H a~]- Phòng Doãn tổng giám đốc được bao bởi kính- Song phu tranh sủng- Thiên Mỹ Khả
      Tặng kèm giấy ăn và xô :3

      Doãn Doanh Kiều Y bây giờ biết hai người này mưu cái gì.

      Mới vào phòng, Nghiêm Gia Luật vây lại, làm ngã xuống sofa, liền cúi xuống hôn lên môi .

      ra Doãn Doanh Kiều Y em muốn làm ở đây sao? Vậy được, theo ý em.”

      “Là làm tôi ngã, tôi khi nào muốn làm ở đây?”- Doãn Doanh Kiều Y ra, có lẽ phải cho người bảo vệ tốt chút, sơ sảy dẫn đến mệt chết .

      “Nếu em muốn làm ở đây, chúng ta vào phòng ngủ làm.”- Nghiêm Gia Nghị đẩy vào cánh cửa phòng ngủ. thoáng nhìn bên trong, cũng rộng rãi.

      Doãn Doanh Kiều Y mặt đen lại. Từ khi nào phòng làm việc của dính vào dạng đãi ngộ này. Lẽ ra ban đầu nên theo thiết kế thêm phòng ngủ ở đây làm gì.

      Thế nhưng, lường trước được chuyện này xảy ra.

      “Tôi muốn, đây là phòng làm việc của tôi.”

      “Nhưng bên trong là phòng ngủ.”- Nghiêm Gia Nghị chỉ vào căn phòng đứng ở cửa, nở nụ cười.

      Doãn Doanh Kiều Y khẽ thở dài. Mặt lạnh tanh biểu lộ chút hứng thú.

      “Tôi thích.”- ba người giờ chính là ở lầu cao nhất, nhưng bao quanh là kính chứ phải tường. lại chưa lần tìm hiểu qua loại kính của phòng mình nhìn từ bên ngoài có thấy gì hay nữa.

      “Em sớm thích ngay thôi.”- Nghiêm Gia Luật gạt tóc xõa xuống vai cùng gạt bỏ quai áo, hôn lên bờ vai trần của .

      Doãn Doanh Kiều Y có chút suy nghĩ, bây giờ chống cự cũng chẳng để làm gì, đây cũng lại là cách để giải tỏa buồn bực, chẳng phải kế hoạch lật đổ Lâm Mãn cũng phần liên quan tới Nghiêm Gia Nghị hay sao?

      muốn gia tăng thời gian để dễ bề giúp người kia mà. Vậy cho hưởng thụ “tốt” chút.

      Dù rằng, chả hay biết gì cả. Việc làm chính là giận chó đánh mèo, nhưng điều đó có quan hệ sao?

      “Luật, em muốn .”- ghé vào tai Nghiêm Gia Luật, liếm lên vành tai , môi còn nở nụ cười gian xảo.

      Nghiêm Gia Luật thấy mắt lướt người , rồi cuối cùng lại nhìn sâu vào mắt , đôi môi đỏ mọng ra mấy chữ đó, rốt cục chịu nổi nữa.

      nằm xuống sofa rộng rãi, lần lượt cởi đồ người .

      Nghiêm Gia Nghị đứng ở cửa, châm điếu thuốc, chút muốn nhìn Doãn Doanh Kiều Y cùng em trai mình.

      muốn chứng kiến cảnh ấy. Có ai cũng tin, nhưng là… ghen.

      lại có quyền ngăn cản gì hết.

      Cho nên, cách tốt nhất, nên quay hơn.

      Doãn Doanh Kiều Y ngước sang, tay vẫn luồn vào tóc Nghiêm Gia Luật, hôn khắp ngực , cất giọng mị hoặc.

      “Nghị, tập trung.”- suy nghĩ cái gì còn tưởng biết? Hôm nay cho ghen bằng chết.

      Nghiêm Gia Nghị quay ra, thấy màn người Doãn Doanh Kiều Y chỉ còn lại đồ lót. Nghiêm Gia Luật bên dưới cũng chỉ mặc quần dài.

      Doãn Doanh Kiều Y Nghiêm Gia Luật đứng lên, từ sofa xuống, quỳ xuống dưới chân .

      “Luật, để em được ?”

      Nghiêm Gia Luật chưa kịp gì, Doãn Doanh Kiều Y dùng tay cởi thắt lưng cùng khóa quần của . Rồi quay sang nhìn Nghiêm Gia Nghị như thách thức, sau đó lại ngước lên nhìn Nghiêm Gia Luật.

      biết phải làm gì tiếp theo.

      Đôi môi hướng khóa quần của Nghiêm Gia Luật mà căn vào khóa, từ từ kéo xuống.

      Khi môi của lướt qua hạ thân , còn khẽ chạm vào đó, khơi gợi hứng thú của .

      Hành động của Doãn Doanh Kiều Y khiến Nghiêm Gia Luật thể thở nổi, quả đúng là tinh hại người mà.

      Nghiêm Gia Nghị thấy màn kích thích, song cũng tiến tới, chỉ đứng đó, tựa vào cánh cửa mà hút thuốc.

      Doãn Doanh Kiều Y vì Nghiêm Gia Nghị mà dừng lại, tiếp tục việc của mình. Sau khi cởi xong quần dài của Nghiêm Gia Luật. hạ thân cương lên, vẫn dùng miệng mình cởi ra quần lót của , khi quần được cởi ra, nơi đó của hướng mặt va chạm vào.

      “Ưm…”- Doãn Doanh Kiều Y khẽ kêu lên, những lúc thế này, biết được đâu là điểm yếu của đàn ông.

      Đôi mắt ngước lên nhìn , vương chút sương như ủy khuất điều gì, môi hơi mím lại. Nhìn quả rất mị hoặc.

      “Ngoan, Kiều Y, mau ngậm vào.”- Nghiêm Gia Luật hơi đẩy người tới. Gạt mái tóc của sang bên.

      Doãn Doanh Kiều Y cười thầm, Nghiêm Gia Nghị chịu được đến bao giờ?

      lấy tay cầm lấy phân thân to lớn mà chà sát, đôi môi nhắn khẽ mở ra, ngậm vào nơi đó của .

      “A…”- Nghiêm Gia Luật thoải mái thở ra. bắt đầu dao động nhàng, nhưng thực chất, vẫn muốn nhanh chóng dao động bên trong miệng .

      Doãn Doanh Kiều Y dùng lưỡi chạm đến từng nơi phân thân của , đảo quanh đỉnh mẫn cảm, lưỡi đâm vào lỗ đỉnh, nơi đó chảy ra ít dịch trắng. tay bóp bên dưới phân thân của . tay chạm lên ngực mình. Tự tạo ra tư thế đẹp mắt nhất.

      Nghiêm Gia Nghị nhìn nãy giờ, muốn lao đến chiếm đoạt , nhưng khi thấy cùng Nghiêm Gia Luật thân thiết như vậy, lại có cảm giác thoải mái.

      muốn chứng minh điều gì?

      Nghiêm Gia Luật sớm chịu được kích thích này, tay giữ đầu , bên dưới dao động nhanh dần trong miệng .

      Cảm giác miệng ấm nóng, cái lưỡi kia cũng tinh xảo. ra vào ngày nhanh. Doãn Doanh Kiều Y cảm giác miệng mình chịu nổi, làm mạnh như vậy, bắt đầu có cảm giác buồn nôn.

      “Ư… Ưm… a…”- Doãn Doanh Kiều Y nhíu mày lại vì khó chịu. Nghiêm Gia Luật vẫn tiếp tục ra vào miệng .

      “Kiều Y… em tuyệt… miệng em đáng …”- giữ lấy đầu mà liên tục tiến đến tiến . Mỗi lần nơi đó vào đều chạm đến cổ họng .

      Nghiêm Gia Luật ra vào ngày nhanh, cuối cùng ở bên trong miệng mà bắn ra.

      Tinh dịch nồng đậm lại đặc đến đáng sợ bên trong miệng Doãn Doanh Kiều Y, kịp phản ứng, từng giọt chảy ra bên khóe miệng . sau khi rút ra, chút còn vẩy lên gương mặt , rồi chảy xuống ngực.

      “Ưm…”- Doãn Doanh Kiều Y dùng lưỡi liếm qua khóe miệng, tay chạm lên bầu ngực dính đầy tinh dịch của Nghiêm Gia Luật.

      xoa lên ngực mình, rồi lại đưa tay lên miệng liếm . Cả quá trình đều nhìn Nghiêm Gia Luật. Khóe môi nhếch lên.

      Nghiêm Gia Nghị sớm giữ nổi bình tĩnh, dập tắt điếu thuốc thứ hai hút dở vào gạt tàn, quay ra hướng cửa sổ nhìn ra ngoài trời. quá quyến rũ, sợ kiềm chế nổi.

      Dù rằng, muốn , cũng từng làm chuyện đó với . Nhưng lúc này, hiểu sao lại thấy thích hợp. Bên dưới cương đến phát đau, nhưng khó lòng quay lại được.

      Doãn Doanh Kiều Y giờ quan tâm tới chuyện bên ngoài nhìn vào nữa. cũng hiểu mình là ai.

      phải là nàng công chúa với chàng vệ sĩ đẹp trai.

      chính là nữ vương của thương giới với hai người đàn ông quyền lực.

      quan tâm người đời nhìn ra sao.

      chỉ cần biết đạt được điều biết bao nhiêu người phụ nữ mong muốn cả đời mà được.

      Vậy hôm nay, để chủ động .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :