1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên Không] Tiểu bạch thỏ Vương phi: Ác bá Vương gia, cút!!!!! (C153) Hoàn

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lãnh Ngọc Băng Tâm

      Lãnh Ngọc Băng Tâm Member

      Bài viết:
      32
      Được thích:
      2
      hô hô ~ nàng ~ tiếp đê

    2. Isis Nguyễn

      Isis Nguyễn Well-Known Member

      Bài viết:
      82
      Được thích:
      1,022
      145. Công chúa xuất giá

      Edit: Maria Liêu
      Beta: Isis Nguyễn


      Phu thê Thất vương gia lui ra, Hạ Tình uống xong thuốc cũng ngoan ngoãn để bọn cung nữ nâng đỡ nằm xuống nghỉ ngơi, Hoàng Thượng ngự thư phòng phê duyệt tấu chương, Vương thái hậu ánh mắt ở hai người con dâu nhìn hồi lâu, dặn dò hết lần này đến lần khác, mới lưu luyến rời rời .

      Chỉ còn lại Hạ Mộng, Hoàng Phủ Nam Ninh còn có Nam Vân công chúa ba người từ biệt Hạ Tình ra, im hơi lặng tiếng trong hoàng cung bước .

      "Tứ ca, Tứ tẩu."

      Yên lặng theo phía sau bọn họ hồi lâu, Nam Vân công chúa rốt cục nổi lên dũng khí thấp giọng gọi tiếng.

      Hoàng Phủ Nam Ninh cước bộ dừng lại, quay đầu lại hừ lạnh: "Chuyện gì?"

      "Muội..." Cắn cắn môi, Nam Vân công chúa giọng : "Muội nghĩ cùng Tứ tẩu vài lời."

      cách khác, người ta chỉ là thuận miệng gọi mà thôi, căn bản có ý định đối với nhận sai lầm.

      Hoàng Phủ Nam Ninh khóe miệng co rút mãnh liệt, sắc mặt xem ra tốt.

      Hạ Mộng liền vội vàng tiến lên: "Vương gia, hôm nay Vân nhi biểu tốt, chàng chứ? Thân là công chúa của nước, rốt cục cũng có khí thế của công chúa. Còn có thể xử trí thành viên hoàng tộc an phận, có thể chứng minh ràng nàng trưởng thành, chàng có đúng hay ?"

      "Ừ." Tâm tình rất hậm hực, Hoàng Phủ Nam Ninh chỉ hừ tiếng đáp lại.

      " vậy chăng?"

      Nghe như thế, Nam Vân công chúa trong lòng nhảy loạn hồi, con mắt dùng sức chớp chớp, khuôn mặt nhắn hưng phấn cười lên.

      Hạ Mộng gật đầu." . Xem ra mấy ngày qua ta làm cho người hảo hảo ôn tập những gì từng dạy cho muội rất là có tác dụng, muội cũng học được cách dùng rồi." Đẩy đẩy Hoàng Phủ Nam Ninh: " như vậy, Vân nhi coi như là bắt đầu có điểm tâm cơ, đến Tàng Vu quốc bên kia sợ bị người khác khi dễ. Muội ấy từ từ trưởng thành lên, muội ấy nhất định đảm nhiệm tốt chức vị thái tử phi Tàng Vu quốc, vương gia chàng có đúng ?"

      Đối với cái thuyết pháp này, Hoàng Phủ Nam Ninh chỉ có thể bĩu môi, nhìn lại chút vẻ mặt chờ mong của muội muội nhà mình, xoay đầu : "Muội còn phải học nhiều chút."

      "Muội biết " Nghe như thế, liền biết cũng khẳng định bốn năm phần chuyện hôm nay là từ nàng ra, Nam Vân công chúa liền vội vàng gật đầu, "Tứ ca huynh yên tâm, muội tuyệt đối để cho bọn ngườiTàng Vu quốc khi dễ tới đầu muội đâu?"

      "Ừ." Hừ tiếng, Hoàng Phủ Nam Ninh sắc mặt rốt cục cũng dễ nhìn lên chút.

      Thấy thế, Hạ Mộng cũng thở dài hơi - - buồn bực nhiều ngày như vậy, lão nhân gia người ta xem như buông bỏ được chút.

      Liền ôm chặt cánh tay của : "Vương gia, còn sớm nữa, chúng ta trở về ? Vân nhi, về sau có rảnh rỗi nhìn nhiều chút sách ta viết cho muội, đối với muội về sau rất hữu dụng."

      "Muội biết , tại muội vẫn còn xem" Nam Vân công chúa nhu thuận gật đầu.

      Hoàng Phủ Nam Ninh liền gật đầu, tay ôm lên eo Hạ Mộng: " thôi"

      Mỗi tiếng cử động, đều lạnh lùng đến được

      Hạ Mộng nhìn, chỉ có thể cười .

      Hai vợ chồng trở lại vương phủ, liền thấy vẻ mặt lạnh lùng của Hoàng Phủ Nam Ninh. Ngồi ở trước cửa sổ, hai mắt trông về phía xa, mà phương hướng nhìn xem - - là hướng Tàng Vu quốc sao?

      "Là yên lòng hôn của Vân nhi sao?" Từ từ bước đến bên cạnh , Hạ Mộng giọng hỏi.

      Thở dài hơi, Hoàng Phủ Nam Ninh quay đầu lại. "Ta chỉ có muội muội ruột thịt, nàng ta làm sao có thể yên tâm khi muội lấy chồng xa cơ chứ? Hơn nữa, muội ấy lại hoạt bát, có nhiều tâm cơ, từ lại được chúng ta cưng chiều mà người Tàng Vu quốc bên kia lại hiểm ác, muội bất quá cũng chỉ là nữ nhi, ta..."

      Vừa tới nàng. Aizz

      Mặc dù từ đến lớn đều mặt lạnh đối đãi với muội muội, nhưng dầu gì cũng là em cùng mẹ, tâm tư thương muội ấy của cũng chưa từng thiếu. nay, người muội muội mà mình lo lắng nhất lại gả đến chỗ mà chán ghét nhất, cảm thấy nơi đó là địa phương an toàn khắp nơi đều có ác quỷ xuất , tâm của liền giống như bị đặt ở chảo dầu, khó chịu đến chịu được.

      "Nhưng chuyện đến trình độ này, hãy để cho mọi thứ thuận theo tự nhiên ." Cầm tay của , Hạ Mộng dịu dàng an ủi: "Vương gia người ở trong hoàng tộc nhiều năm như vậy, bản lĩnh nhìn người liền kém. Thái tử mới của Tàng Vu quốc là người có kỳ tài, mặc dù tâm tư thâm trầm chút ít nhưng nhân phẩm cũng xấu. Đoạn thời gian tới đây, chúng ta cũng kiểm tra chặt chẽ tình cảm của đối với Vân nhi, nếu tâm muốn kết hôn với Vân nhi mà Vân nhi đối với cũng lòng. như vậy, chúng ta nên thành toàn cho bọn họ. Chàng lo lắng Vân nhi bị khi dễ, vậy chúng ta liền chuẩn bị hồi môn cho nàng nhiều lên chút. Của hồi môn đều chọn thứ tốt nhất, chúng ta cùng nàng duy trì thư lui tớ liên lạc, mỗi năm liền đến thăm nàng, quản chế bọn họ cho nghiêm mật. NgườiTàng Vu bọn họ cho dù lợi hại nhưng dầu gì cũng thể để mặt Phượng Tường vương triều chúng ta phải ?”

      "Chủ ý này tốt lắm."

      làm sao lại nghĩ tới chứ? Con mắt trong lúc sáng ngời, Hoàng Phủ Nam Ninh nắm chặt tay của nàng: "Tiểu bạch thỏ, nàng là thông minh"

      Nàng đây phải là vì em đáng của chồng hay sao? Mới cùng nha đầu kia ở chung hai năm, nàng sớm bị tính thẳng thắn của nha đầu kia đả động. Nếu người ta lòng đối với nàng, nàng tự nhiên cũng muốn dùng lòng hồi báo. Hơn nữa Hoàng Phủ Nam Ninh lúc nào cũng đem muội tử để ở trong lòng, nàng càng phải cẩn thận.

      "Nha?"

      Trong nội tâm tự đánh giá, mặt Hạ Mộng đột nhiên tái , ôm bụng khom lưng xuống.

      "Nàng làm sao vậy?" Thấy thế, Hoàng Phủ Nam Ninh tim níu chặt, liên tục ngừng vịn lấy nàng.

      "Hài tử, hài tử nó đá ta. Vừa rồi nó đá ta."

      Ngẩng đầu, con mắt lóng lánh giống như ánh sao lóe sáng trong bầu trời đêm, Hạ Mộng mặt tuy còn mấy phần khó chịu nhưng nhiều hơn là hưng phấn. Nắm chặt tay của , nàng hưng phấn kêu to.

      "Phải ?"

      Chỉ là bởi vì cái này? Hoàng Phủ Nam Ninh thở phào nhõm. Trong lòng cũng mơ hồ sinh ra vài phần phấn khích.

      "Đúng vậy, tin chàng sờ sờ xem!" Hạ Mộng vội vàng gật đầu, kéo tay qua, đem nó để lên bụng tròn trịa của mình.

      Lập tức, tiểu sinh mệnh trong bụng nàng phụ mong đợi của mọi người lại làm vài cái động tác kịch liệt.

      ", . Lại, lại là . Nó, nó nó nó... Nó động"

      Cảm nhận được hài tử tràn đầy sinh lực, mới vừa còn mười phần bình tĩnh, Hoàng Phủ Nam Ninh theo kích động biến mất. Bàn tay che ở bụng nàng khẽ run, mà ngay cả thanh cũng lắp bắp.

      Phản ứng của so với Hạ Mộng ngay lúc này mà chỉ có hơn chứ kém.

      "Đúng vậy, động, hơn nữa động rất là lợi hại đó" Con mắt đều cong thành mảnh trăng lưỡi liềm đáng , Hạ Mộng tiếng cũng ngừng khẽ run.

      Bảo bảo của nàng mà!

      Mấy tháng trông mong, nàng rốt cục có thể cảm nhận được hữu của nó rồi.

      "Ừ, động rất là lợi hại."

      Hít sâu cái, Hoàng Phủ Nam Ninh trầm giọng .

      Hai người tay đặt bụng của nàng, cùng nhau cảm thụ được sức sống của hài tử, cảm giác ngọt ngào ập vào lòng, làm cho khóe miệng của bọn họ đều tự chủ được mở lớn, trong mắt tràn đầy mừng rỡ.

      "Tiểu gia hỏa này, tại cứ như vậy, sau này lớn lên nhất định là kẻ gây ."

      Khóe miệng cong lên, Hạ Mộng vừa thương vừa lại mừng rỡ .

      Hoàng Phủ Nam Ninh gật đầu."Gây liền gây . Tiểu hài tử nên hoạt bát mới tốt."

      Nhưng là hoạt bát quá mức, lời mà ra tốt. Hai người bọn họ đều phải là dạng điềm đạm nho nhã, về sau sinh ra hài tử... Có thể tưởng tượng được ra như thế nào.

      Tiểu cánh tay cùng bắp chân đá loạn hồi. Tiểu tử liền mệt mỏi, lười phải động, tâm hai vợ chồng cũng mới dần dần bình tĩnh lại.

      "Tiểu bạch thỏ."

      Thở dài kêu lên tên của nàng, Hoàng Phủ Nam Ninh dang hai tay, vững vàng ôm lên eo của nàng.

      Hạ Mộng sững sờ: "Vương gia, làm sao vậy?"

      "Ta muốn rời khỏi nàng."

      Ách, muốn đến việc đưa gả kia sao?

      Hạ Mộng cười cười.

      "Đây cũng là chuyện có cách nào khác. Vân nhi xuất giá thân là ca ca ruột của nàng, đường xa núi cao, nhất định phải do chàng tự mình đưa . Dù sao, hoàng thượng quốc bận rộn, thể phân thân."

      "Nhưng ta bỏ nàng được, cũng bỏ được nữ nhi của chúng ta." Bĩu môi, Hoàng Phủ Nam Ninh đầu lại chui vào trong lòng của nàng.

      Người này, lớn như vậy tại lại ở trước mặt nàng làm nũng

      Hạ Mộng dở khóc dở cười.

      "Chờ hài tử ra còn phải bốn năm tháng nữa. Vương gia chàng đưa Vân nhi sau đó trở lại, hài tử vẫn còn ở trong bụng ta, có chuyện gì đâu."

      "Nhưng ta muốn ở bên cạnh nàng, nhìn xem nữ nhi từng điểm từng điểm lớn lên, cho đến thời khắc nó chào đời." Hoàng Phủ Nam Ninh giọng . Thậm chí, từ lúc hài tử sinh ra đến lớn lên, cũng khắc đều muốn bỏ qua.

      Ngay từ đầu sau khi biết Hạ Mộng mang thai là mừng rỡ như điên. Còn bây giờ, trực tiếp cùng hài tử ở cùng chỗ, cảm thấy tâm liền bay lên. Con của ở trong bụng người , từng điểm lớn lên. lâu sao đó, nàng xuất ở trước mặt mình, từ từ lớn lên, ngọt ngào gọi tiếng ‘phụ vương’... Ngao, chỉ cần nghĩ tới đây, tâm của đều muốn say. Cũng chính vì nghĩ như thế, lại càng rời bỏ được nàng. Còn có nữ nhi của nữa chứ.

      Đối mặt tình cảnh này, Hạ Mộng chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài.

      Nam nhân này ngay từ đầu phải là theo chủ nghĩa đại nam tử, cao cao tại thượng sao? Có thể như thế nào... Theo thời gian từ từ thay đổi, lại càng ngày càng đáng rồi. Bây giờ còn chơi trò làm nũng này nữa chứ? Nếu tại đem bộ dạng này của ra ngoài, toàn bộ mọi người ở kinh thành cũng bị dọa rơi tròng mắt đó nha.

      Lắc đầu, hai tay cũng ôm lên eo của .

      Ai làm cho loại uỷ mị triền mien này cơ chứ. Nàng vô lực.

      == ta là Nam Vân công chúa xuất giá đường ranh giới ==

      Nửa tháng lại trôi qua.

      Hôn lễ của Nam Vân công chúa cùng thái tử Tàng Vu quốccũng đãđến.

      Vừa là đại hôn công chúa cũng lại là đám hỏi hai nước, tự nhiên hai quốc gia cực kì coi trọng.

      Bên Phượng Tường vương triều do Vương thái hậu tự mình chủ trì, hoàng đế làm trợ thủ, vào tháng trước sớm bắt đầu chuẩn bị. Đợi đến ngày hôn lễ, trời còn chưa sáng, trong kinh thành liền náo nhiệt hẳn lên.

      Trời vừa rạng sáng, kinh thành cao thấp, mặc kệ là đường lớn hay đường đèn lồng màu đỏ liền thắp sáng, vô số quả cầu bằng vải đỏ thẫm nhiều màu đem treo quanh, mặc kệ là nhìn từ xa hay là gần đều rất náo nhiệt .

      Trong hoàng cung cửa chính cửa tất cả đều mở rộng ra, cung nữ thái giám ra ra vào vào, nối liền dứt, hết thảy đều tiến hành ở đâu vào đấy

      khí vui mừng bao phủ cả kinh thành, nhưng lại có chỗ lộ ra chút cổ quái.

      "Ô ô ô, ô ô ô..."

      Đến thời khắc mấu chốt, trong tân phòng ràng truyền đến tiếng nức nở đau thương. Mà người thương tâm khóc ròng dĩ nhiên cũng là tân nương tử hôm nay - - Nam Vân công chúa.

      "Làm sao vậy? Vân nhi, ngày đại hỉ, muội làm sao lại khóc?"

      Chờ Hạ Mộng ưỡn bụng xuất sau đó cũng chính là lúc Nam Vân công chúa khóc đến độ thương tâm.

      "Ô! Tứ tẩu" Nhìn thấy nàng, liền phảng phất bắt được cọng rơm cứu mạng, Nam Vân công chúa đầu liền nhào tới: "Muội muốn gả nữa. Tẩu để cho bọn họ mang mấy thứ lễ vật đó thu lại ! Đem mọi người Tàng Vu đuổi trở về ! Muội muốn lấy chồng nữa. Ô ô ô..."

      Ách...

      Khóe miệng giật giật, Hạ Mộng trán rớt xuống vài vạch đen.

      Chuyện gì xảy ra? Lúc nào nghĩ lại chờ tới lúc này nghĩ cơ chứ?

      Quay đầu nhìn chung quanh chút, chỉ thấy trong phòng bọn cung nữ cúi đầu xuống, hai tay thẳng tắp để bên người, đến thở mạnh cũng dám. Năm sáu người ăn mặc quý báu xếp thành hàng ngồi ở đối diện, vẻ mặt đều lo lắng - - - - - những người này đều là mệnh phụ Vương thái hậu tìm đến chắc chắn hợp lẽ phải, nha đầu kia sao lại nhầm vào lúc này đổi ý?

      Vội vàng đỡ nàng ngồi xuống, móc ra khăn nhàng lau nước mắt cho nàng. "Làm sao vậy? xảy ra chuyện gì, cho ta biết ."

      " có." nhàng lắc đầu, Nam Vân công chúa nước mắt vẫn còn rơi xuống.

      Xem nàng như vậy, như thế nào cũng giống như bộ dạng xảy ra chuyện mà.

      Hạ Mộng hít sâu cái, hai tay ấn lên vai của nàng: "Vân nhi, . Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Vì cái gì muội đột nhiên đổi ý?"

      "Muội... Muội chính là bỏ được mọi người." Hít hít mũi, Nam Vân công chúa lần nữa ôm cổ nàng "Chỉ cần vừa nghĩ tới muội liền phải ly khai chỗ này, gặp được mẫu hậu, được thấy đại hoàng huynh, được thấy Tứ ca cũng thấy được Tứ tẩu, trong lòng của muội liền khó chịu. Muội bỏ được mọi người, muội muốn rời khỏi mọi người, muội... Ô... Tứ tẩu, muội muốn gả. Muội lấy chồng được hay ?"

      Ai, nha đầu này! Nếu như ở hai tháng trước muội như vậy, chuyện kia còn có mấy phần có thể thương lượng. Nhưng bây giờ, chuyện cũng tiến triển đến bước này, muội cho rằng muội còn có thể xoay chuyển sao?

      Lắc đầu, Hạ Mộng nhàng đẩy nàng ra. "Muội đừng có suy nghĩ nữa. Chuyện này sớm chiêu cáo thiên hạ, nhân mã Tàng Vu quốc cũng đến kinh thành, muội cho rằng muội còn có quyền lợi đổi ý sao?"

      "Nhưng mà, muội..."

      "Đừng có suy nghĩ nữa lung tung nữa, ngoan ngoãn, nhanh lên cho người đến thay đồ cưới, trang điểm cho muội. Đừng khóc, mẫu hậu vốn đủ khổ sở rồi, nếu như muội lại khóc sướt mướt, người nhất định càng thương tâm hơn."

      "Nhưng mà..." Nàng chính là rất thương tâm.

      "Vân nhi" Nha đầu kia, như thế nào lại biến thành như vậy? Nhướng mày, Hạ Mộng giận tái mặt khẽ quát: "Thân là công chúa của nước, tại là lúc muội bày ra phong độ công chúa của muội sao? Khóc sướt mướt rồi kêu la lại còn những lời như vậy. Nếu để cho người Tàng Vu quốc biết được, về sau còn biết cười muội như thế nào"

      "Tứ tẩu..."

      "Tốt lắm." Đánh xong đòn cảnh cáo, tiểu nha đầu mặt mũi trắng bệch nhưng người cũng đàng hoàng hơn ít. Hạ Mộng nhàng lau khô nước mắt cho nàng, chậm rãi : "Ta biết là muội khẩn trương nhưng bây giờ là thời khắc mấu chốt, có thể nào cho phép muội khóc rống như vậy? Thu hồi lại nước mắt, được chứ?"

      "Ừ."

      Hít hít mũi, Nam Vân công chúa ngoan ngoãn ngồi ngoan, đám người săn sóc cho nàng cũng vội vàng xông tới, ba chân bốn cẳng giúp nàng trang điểm.

      Đặng đặng đạp

      Chờ cho nàng chuẩn bị xong cũng sai biệt lắm, tiểu cung nữ từ ngoài chạy vào.

      "Công chúa, kiệu hoa Tàng Vu quốc đến. Hoàng Thượng lệnh cho nô tỳ tới đây truyền lời, giờ lành đến, kính xin công chúa hành động nhanh chóng chút, thái hậu nương nương còn chờ"

      "Ngô..."

      Lời này lại gợi lên đau thương trong nội tâm Nam Vân công chúa.

      "Vân nhi" Hạ Mộng gấp rút lại đem nàng đè lại, hai mắt nhìn thẳng vô mắt của nàng: "Đừng khóc, phải cười, biết ? Muội vô cùng cao hứng gả ra ngoài, thể để cho mẫu hậu lo lắng, có biết hay ?"

      "Muội biết ." Cắn cắn môi, Nam Vân công chúa nhàng gật đầu.

      "Ừ." Hạ Mộng lại gật đầu, lấy tay vịn nàng đứng lên, hai người đến chỗ Vương thái hậu.

      Nữ nhi xuất giá, người làm mẹ tránh được trận huấn đạo, những thứ này bỏ bớt . Huấn đạo xong, mẹ con bái biệt, tự nhiên lại là trận thương cảm. Vương thái hậu khóc đến kềm chế được, Nam Vân công chúa nước mắt cũng liên tục đảo quanh ở trong hốc mắt nhưng vẫn là nhịn xuống có chảy ra.

      Những người khác ở chung quanh trông thấy, tâm tình cũng thể trầm xuống, chảy xuống vài giọt nước mắt.

      "Thái hậu nương nương, giờ lành đến, công chúa nên lên kiệu hoa."

      Cũng lâu lắm, bên ngoài liền truyền đến tiếng hô to của tiểu cung nữ, Vương thái hậu kiềm chế được nước mắt ào ào chảy thẳng ra ngoài. Đôi tay cũng gắt gao ôm lấy Nam Vân công chúa, như thế nào cũng chịu buông ra.

      Hạ Mộng phải dùng hết khí lực, khuyên can mãi, mới rốt cục đem mẹ con các nàng tách ra.

      "Tứ tẩu."

      Tách ra, đem tiểu nha đầu trong tay giao cho người săn sóc dâu, thân thể nàng lại run lên, nghẹn ngào thấp giọng hô.

      "Ta ở chỗ này!" Vội vàng vỗ vỗ tay của nàng, Hạ Mộng ôn nhu : "Ta liền ở phía sau, cùng cùng ra với muội, yên tâm "

      "Ừ."

      Lúc này mới yên lòng lại, Nam Vân công chúa hít sâu cái, vui vẻ để mẹ nâng đỡ từng bước từng bước đến cửa cung.

      Tại cửa hoàng cung, tân thái tử của Tàng Vu quốc người mặc hỉ phục đỏ thẫm, đầu đội hỉ mão, ngồi ở phía con ngựa cao to. Nhìn thấy tân nương hướng tới chính mình từ từ đến, vẻ lo lắng mặt rốt cục cũng giảm bớt, khóe miệng cũng liền thoải mái cười .

      Người này thường ngày vốn là mi mục thanh tú, thân ảnh cao gầy tuấn lãng. Hôm nay lại là thân hỉ phục, lại càng hăng hái vui mừng nhướng mày.

      theo phía sau , là đội ngũ đón dâu dài. Từ lúc bọn họ ra, dàn nhạc liền tấu lên hỉ nhạc du dương. Trong lúc lại đem khí của trường đẩy lên.

      "Giờ lành đến, tân nương lên kiệu - -"

      Cùng với tiếng pháo nổ, người điều khiển chương trình la lớn.

      Người săn sóc nàng dâu nghe vậy, liền mở rộng bước chân muốn đỡ tân nương đến chỗ kiệu hoa . Ai có thể ngờ tới - - -

      "Tứ tẩu"

      tiếng hô to, Nam Vân công chúa đột nhiên liền xoay người đến bên cạnh Hạ Mộng, ôm chặt cánh tay của nàng.

      lúc sau, trong đám người liền vang lên mảnh xôn xao, mà ngay cả chú rể lưng ngựa sắc mặt cũng đột biến, thiếu chút nữa liền xoay người xuống bắt lấy dâu của đem vào trong kiệu hoa.

      Hạ Mộng cũng bị giật mình.

      "Vân nhi, làm sao vậy?"

      "Tẩu cùng theo giúp muội, được hay ? mình muội...... muội sợ. Chúng ta cùng cho có bạn, được hay ?"

      Ách...

      Hạ Mộng ngốc rồi. Là ngốc rồi.

      Nàng như thế nào cũng nghĩ tới, nha đầu kia vào lúc này đề xuất cầu như thế. Đây phải là chơi nàng sao? Nàng có nhiều của hồi môn như vậy rồi mà?

      "Ô ô, Tứ tẩu, tẩu theo giúp muội mà. Chúng ta cùng nhau ở lại Tàng Vu quốc! Có tẩu ở bên người ta mới sợ! Tẩu theo giúp ta ! Theo giúp ta nha?" Thấy nàng , Nam Vân công chúa càng đánh bạo nhích lại gần, gắt gao ôm lấy cánh tay của nàng buông tay.

      "Vân nhi"

      Rốt cục, đám người thái hậu cũng từ trong cơn chấn kinh tỉnh ngộ lại. Theo quát khẽ tiếng, Vương thái hậu vội vàng tới đây: "Con còn mau buông tay. Nếu trễ giờ lành, làm như thế nào đây?"

      "Con muốn. Con muốn Tứ tẩu theo giúp con. Con muốn xa tẩu ấy" Lắc đầu, bên dưới đỏ thẫm hỉ bạc truyền đến tiếng nức nở nghẹn ngào của dâu.

      "Vân nhi" Vương thái hậu đau cả đầu, "Con sắp làm vợ người ta rồi, cũng đừng có làm nũng nữa"

      "Con phải là làm nũng, con chính là muốn Tứ tẩu, con chỉ muốn nàng thôi”

      "Vân nhi?="

      "Đủ rồi?="

      Trước mặt mọi người, ngay trước tất cả quan lại lớn của Phượng Tường vương triều cùng với dân chúng kinh thành, còn có mặt củađội ngũ đón dâucủa Tàng Vu quốc. Nàng còn liều lĩnh tranh cãi la hét ầm ĩ hơn nữa luôn mồm muốn nương tử của . Hoàng Phủ Nam Ninh thể nhịn được nữa, vội vàng đẩy đám quý phụ nhân chặn đường ở phía trước ra, liền đem nương tử từ tay của muội muội nhà mình đoạt ra.

      "Tứ ca..." Biết là đến đây, Nam Vân công chúa thấp giọng kêu lên, muốn vén lên hỉ bạc, Hoàng Phủ Nam Ninh tay liền bắt được tay làm loạn của nàng ra, tay kia nắm cổ áo của nàng lên, dùng sức nhắc tới. Liền đem nàng nhấc lên sải bước lên phía trước.

      "Vén màn kiệu lên"

      tiếng gầm , cung nữ canh giữ ở bên cạnh kiệu hoa vội vàng đem màn kiệu vén lên, Hoàng Phủ Nam Ninh liền vung tay lên, liền đem tân nương đáng thương ném vào trong kiệu hoa.

      "Giờ lành đến nên lên đường." Lại quay đầu lại, đối với người chú rể ngẩn người ra ở lưng ngựa .

      "Tốt, lên đường"

      lúc sao, thái tử của Tàng Vu liền vội vàng gật đầu, hất cằm lớn tiếng .

      "Nâng kiệu - - lên đường - - "

      Người Tàng Vu quốc điều khiển chương trình cũng liền gấp rút kêu.

      Răng rắc, răng rắc

      Pháo nổ liên hồi, nhạc trỗi lên, khí trường lại náo nhiệt, cứng rắn đem tiếng khóc của tân nương ép xuống.

      Đội ngũ đón dâu tầng tầng lớp lớp bắt đầu di chuyển. Đội ngũ đón dâu cũng muốn xuất phát lên đường. Nhưng ở đường, Hoàng Phủ Nam Ninh lại bước lớn tới trước mặt Hạ Mộng, ánh mắt lạnh lùng nhìn chăm chú nàng hồi lâu.

      Hạ Mộng nháy mắt mấy cái, vẻ mặt hiểu nhìn : "Vương gia, chàng nhìn ta làm gì? Chàng nên lên ngựa theo Vân nhi "

      "Nàng”

      Cắn răng, Hoàng Phủ Nam Ninh oán hận ra câu.

      Bàn tay vung lên, nhịn được gương mặt của nàng hung ác ngắt cái. Lại chỉ lên trán của nàng: "Nàng chờ. Chuyện này, ta trở lại cùng nàng tính"

      xong, lại nhìn nàng cái, mới quay người lại, nhảy lên lên ngựa. ""

      "Lên đường - -"

      Bên này người điều khiển chương trình của Tàng Vu quốc cũng liền gấp rút hô to.

      Vì vậy, đội ngũ đưa dâu tầng tầng lớp lớp lên đường, mang theo chín mươi chín xe hồi môn, bước lên hành trình đến Tàng Vu quốc.

      Nhưng là...

      Đưa mắt nhìn bọn họ xa, Hạ Mộng khóe miệng xuống - - -

      Này chuyện gì xảy ra vậy chứ? Nàng cái gì đều có làm, vì cái gì còn bị người lôi ra ngoài đỡ đạn.
      KatKat, barbie1810, Diệp Diệp8 others thích bài này.

    3. Lãnh Ngọc Băng Tâm

      Lãnh Ngọc Băng Tâm Member

      Bài viết:
      32
      Được thích:
      2
      oa oa ~ ta đồng quan điểm với Mộng Mộng ~ là nàng làm cái gì ??? chờ chương tiếp ~ nàng nhiều ~ moazzz

    4. Linh Noopy

      Linh Noopy New Member

      Bài viết:
      8
      Được thích:
      1
      :yoyo14::038: 2 bạn edit và beta

    5. Isis Nguyễn

      Isis Nguyễn Well-Known Member

      Bài viết:
      82
      Được thích:
      1,022
      146. Tướng gia làm ác

      Edit: Maria Liêu

      Beta: Isis Nguyễn


      Nam Vân công chúa xuất giá, Hoàng Phủ Nam Ninh đưa dâu , cả kinh thành đều an bình xuống.

      Liên tục vờn người bên cạnh mình hai, ba cái, trong lòng Hạ Mộng vắng vẻ như thế nào cũng cảm thấy thích ứng.

      Hoàn hảo tiểu tử trong bụng có phản ứng, mỗi ngày đều dùng quả đấm chân cùng mẫu thân chào hỏi chút. Hơn nữa, càng ngày càng mạnh, tần suất động tác cũng càng ngày càng cao. Thái y đến bắt mạch liền chưa thấy qua tiểu tử nào cử động nhiều lần như vậy?

      Bởi vậy có thể thấy được, chờ tiểu tử nầy ra, nhất định lại là cái Hỗn Thế Ma Vương (ma vương hại đời), so với phụ vương chỉ có hơn chứ có kém.

      Aizz

      Đặt tay vuốt lên bụng nhô lên cao, trong đầu lại bắt đầu nghĩ về người kia.

      tại, chắc bọn họ đến kinh thành Tàng Vu quốc rồi nhỉ? Hôn lễ như thế nào? Nhất định hết sức náo nhiệt. Bên cạnh nhiều người Tàng Vu như vậy, biết trong lòng của nghĩ thế nào? Có nhớ hay xúc động liền đem bọn họ ra xử lí, sau đó mang theo muội muội nhà mình cao chạy xa bay?

      "Minh vương phi. Minh vương phi."

      "Ừ."

      Nghe được thanh liền lấy lại tinh thần, mới phát là Vương thái hậu ngồi ở thượng vị. Vội vàng ngẩng đầu cười cái: "Mẫu hậu, ngài gọi nhi thần."

      Vương thái hậu gật gật đầu. "Xem ngươi như vậy có phải mệt hay ? Vậy về sớm nghỉ ngơi chút. Thân thể của ngươi càng ngày càng lớn, về sau phải là cần thiết cũng đừng tiến cung, bào thai trong bụng quan trọng hơn."

      “Vâng."

      Ngoài miệng đáp ứng, Hạ Mộng trong lòng lại thở dài: Nếu như ngay cả hoàng cung đều tới được, nàng nên nơi nào đây? có Hoàng Phủ Nam Ninh ở bên cạnh, cuộc sống là khó chịu. Trước kia thân mình như thế nào trôi qua chứ?

      Aizz

      Nhịn được lại thở dài, nàng hơi mím môi, nâng tay để Tú nhi đỡ liền cáo lui.

      Trở lại vương phủ, đối mặt với mảnh địa phương to như vậy, lại thấy được thân ảnh quen thuộc kia, trong lòng nàng thất lạc càng sâu.

      Mỗi ngày, chỉ có thể ngồi ở trong hậu hoa viên, ngây ngốc nhìn xem hoa tươi nở rộ, đối với Thải Điệp thở dài thở ngắn - - - càng ngày càng phát , nàng có xu thế lệ thuộc vào nam nhân, cần phải thế chứ?

      "Vương phi, Lý tướng gia tới chơi."

      trải qua bao lâu?

      Hai tháng? Hay là ba tháng?

      Nàng quên. Dù sao mỗi ngày đều là như vậy ngây ngây ngô ngô, buổi sáng ăn cơm sau đó ngồi ở cửa sổ ngẩn người; hết ăn cơm trưa lại ngủ, lại đến hậu hoa viên ngẩn người; chờ trời tối, ăn cơm tối, lại đối với màn đêm ngẩn người, cho đến khi Tú nhi đến thúc giục ngủ, nàng liền tiếng nào, rửa mặt lên giường, ngây ngây ngô ngô ngủ mất. Sau đó chờ tỉnh dậy, ngày mới tiếp tục như thế.

      Mỗi ngày ăn ăn ngủ ngủ, này cuộc sống giống như heo nhưng có làm cho nàng béo lên, ngược lại có vài phần hao gầy. Là vì ưu tư quá độ sao?

      Nàng còn có cảm thấy như thế nhưng lại làm đám người Tú nhi buồn phiền. Vương thái hậu cũng chú ý đối với chuyện này, cơ hồ cứ vài ngày khiến người đưa tới chút linh chi thượng hạng, dược liệu Thiên Sơn tuyết liên tốt tới cho nàng bổ thân. Nhưng tất cả đồ đều ăn hết, thể trọng nàng vẫn duy trì nguyên dạng, chỉ nhìn đến cái bụng càng lúc càng lớn, cũng liền biểu thị khoảng cách con của nàng rơi xuống đất ngày đó còn xa.

      Khi nàng muốn thói quen cuộc sống người, đột nhiên có người tìm tới tận cửa, lời trong lòng, nàng còn kinh ngạc - - đặc biệt đương lại là người có mối thù với nàng.

      "Mời vào "

      Dù sao nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, có người đến đuổi nhàm chán cùng nàng, nàng còn cầu được.

      “Vâng."

      Rất nhanh, nha hoàn báo tin thối lui, đem Lý Như Phong dẫn tới đây.

      "Vi thần tham kiến Minh vương phi."

      Vẫn là giống như lúc trước ngọc thụ lâm phong, tướng mạo tuấn tú trẻ tuổi, gương mặt kia xinh xắn cũng như trước sau bộ dạng lãnh khốc mà ngay cả thanh cũng lạnh như băng. Có thể thấy được, đối với nàng có bao nhiêu hảo cảm. như vậy, tới làm gì? Thừa dịp Hoàng Phủ Nam Ninh có ở đây đến kích thích nàng chút sao?

      "Lý tướng gia xin mời đứng lên." Khóe miệng xé ra, Hạ Mộng nhợt nhạt : " lâu gặp, biết tướng gia đại giá quang lâm vì chuyện gì? Vương gia tựa hồ còn chưa trở về đâu?"

      "Ta biết ." Ngẩng đầu, Lý Như Phong ánh mắt đen tối liếc nhìn nàng cái.

      Ánh mắt này... Rất thích hợp?

      " xảy ra chuyện gì sao?" Nháy mắt mấy cái, Hạ Mộng giọng hỏi.

      Lý Như Phong nhìn xem nàng. "Chẳng lẽ vương phi còn có nghe sao?"

      "Ta nên nghe cái gì sao?" Hạ Mộng rất bất đắc dĩ. Mấy ngày nay, mỗi ngày nàng hành động liên miên bất tận, lòng cũng sớm vùi vào trong bụi đất, đối với bát quái bên ngoài sớm có hứng thú.

      "Nam Vân công chúa đến Tàng Vu quốc đến thời gian hai tháng, liền nháo lên ít nhất năm cổ sóng to gió lớn, cây roi cơ hồ đem tất cả hoàng tử công chúa quất qua lần. Nàng còn cùng Tần quý phi hợp tác, làm cho hoàng đế Tàng Vu quốc cũng đứng ở phía bên nàng. Càng thêm tânthái tử Tàng Vu quốc cũng mặt bao che dung túng, ngắn ngủi thời gian hai tháng, nàng cũng làm cho nhân thần cộng phẫnrồi!"

      Oa, có chuyện này sao?

      Được nghe lời ấy, Hạ Mộng tâm tư trong lúc liền dâng cao.

      thể tưởng được nha. Vốn còn vì nha đầu kia lo lắng, e sợ cho nàng bị người liên hợp lại khi dễ, nghĩ đến, nàng vừa đến liền ra oai phủ đầu nhiều người như vậy. Lại có Tần quý phi cùng tân thái tử nâng đỡ, địa vị của nàng hẳn là vững chắc.

      Vân nhi, làm tốt lắm.

      thời gian dài như vậy, tâm tình của nàng rốt cục thoải mái chút.

      Khóe miệng liền nhếch lên, khẽ mỉm cười nhìn về phía người nam nhân kia: "Đây là chuyện tốt mà. Tướng gia ngươi vì sao tức giận như thế?"

      "Chuyện tốt? Công chúa nàng tại hoàn toàn là được chân truyền từ ngươi, mới có hai tháng, liền đem Tàng Vu quốc nháo đến gà chó yên. Chúng ta Phượng Tường vương triều thể diện đều bị mất hết. Cứ thế mãi, kia nên làm thế nào cho phải?"

      "Hết thảy thuận theo tự nhiên." Hạ Mộng nhún vai "Vân nhi chỉ mới vừa đến, đối mặt với quá nhiều địch nhân, mới thể lựa chọn thủ đoạn lôi đình. Chờ đem những người kia chế phục, nàng dĩ nhiên thu tay lại. Nàng là người như thế nào ngươi cũng phải biết sao, đứa bé kia tự có chừng mực."

      "Cái này ta tự nhiên biết ." Bĩu môi, Lý Như Phong rầu rĩ .

      A, nếu biết , vậy tại sao còn đem sắc mặt khởi binh vấn tội tới đây? Còn phảng phất như nàng thiếu ba ngàn lượng bạc cơ chứ?

      Hạ Mộng đuôi lông mày nhảy lên: "Liền vì chuyện này, Lý tướng gia lão nhân gia ngài tự mình chuyến Minh vương phủ, đến tìm ta hỏi tội sao?"

      Lý Như Phong nhìn xem nàng." được sao?"

      "Được" Hạ Mộng gật đầu "Bất quá, chờ vương gia trở lại, biết ngài rốt cục lâu như vậy mới xem ta chút, về việc này, ngài có phản ứng gì?"

      Lý Như Phong lúc này mặt liền biến sắc "Người ."

      "Ta nhưng bên cạnh ta còn có nhiều người như vậy. Bọn họ hay , kia phải ta có thể khống chế, ngài phải ?" Khó có được người chủ động đưa tới cửa cho nàng đùa giỡn, Hạ Mộng tự nhiên bỏ qua cơ hội tốt như vậy.

      Lý Như Phong sắc mặt thay đổi lại thay đổi, lập tức suy sụp hạ mặt. "Kỳ , từ trước khi vương gia , liền hết lần này đến lần khác dặn dò qua ta, để cho ta ghé thăm người nhiều chút, giúp chiếu cố người."

      Dù sao là cũng là bằng hữu tốt của nhau, cũng biết đối với nữ nhân có hứng thú, cho nên đem lão bà bụng lớn của mình giao cho liền yên tâm.

      Rất tốt, rốt cục cũng thành khai báo. Hạ Mộng gật đầu: " như vậy, vậy tại sao mấy tháng qua, ngài lại chậm chạp chưa có xuất ở trước mặt ta đây?"

      Bởi vì muốn gặp lại nàng. Mối hận lúc trước còn chưa quên, đối với nàng là hận thấu xương, nhìn thấy nàng sinh khí. Làm sao có thể nghe lời tới đây gặp nàng. mới có khuynh hướng tự ngược đãi đâu. Khóe miệng xé ra, Lý Như Phong quay đầu ra lời nào.

      Cho dù là , Hạ Mộng cũng biết trong lòng suy nghĩ gì. Liền nhàng cười tiếng: "Ngài vẫn còn ở hận ta? muốn gặp lại ta phải ?"

      Lý Như Phong thân thể liền cứng ngắc, hừ tiếng làm trả lời.

      Khẳng định ý tứ chính là như vậy.

      Hạ Mộng cười "Vậy bây giờ, ngươi vì cái gì lại tới đây nữa rồi?"

      Lý Như Phong thân hình bảo trì tư thế hồi lâu, mới từ từ, cơ giới hoá quay đầu lại. Đôi môi đẹp nhúc nhích, hồi lâu mới phun ra câu - -

      "Vương gia, muốn trở về."

      vậy chăng?

      Tâm tình thoáng liền cao hứng lên, nàng mở to mắt: "Rồi sau đó đâu?"

      " xuất phát ba ngày. sai biệt lắm nửa tháng về."

      tốt

      muốn trở về rồi sao?

      Trong lòng thoáng ấm áp, đầu đều nhét đầy tin tức Hoàng Phủ Nam Ninh muốn trở về.

      Trước kia chưa bao giờ phát giác ra trọng yếu của . Mà lần này, thời gian dài như vậy, nàng bắt đầu tưởng niệm rồi. Tối hôm qua nằm mơ đều mơ tới , nghĩ tới bây giờ, chuẩn bị trở về đây.

      Bất quá…

      Càng nghĩ nàng lại càng hồ nghi: "Vì cái gì ngài biết ràng như thế?" Nàng chút tin tức cũng biết?

      "Bởi vì vương gia có cùng ta trao đổi thư từ." Lý Như Phong nhợt nhạt trả lời.

      Cái gì??

      Cùng . Vì cái gì cùng nàng? Vì cái gì? Vì cái gì? chỉ là bằng hữu tốt mà nàng là vợ của , trong bụng còn mang con của được hay ? Đều đến lúc này, trong lòng đều nhớ người nam nhân kia, đều đem hết thảy tin tức đích thân cho biết, lại làm cho nàng từ người khác biết được tin tức bé tí tẹo, đây là có ý gì?

      Nàng khó chịu.

      Là phụ nữ có thai, chắc chắn đem tâm tình khó chịu đè nén dưới đáy lòng, miễn đả thương thân thể của mình, cũng thương hại tới cục cưng trong bụng. Cho nên, Hạ Mộng mâu quang tối sầm lại, khóe miệng nhếch lên nét cười lạnh, buồn bã ra câu: "Xem ra, tướng gia ngài cùng vương gia tình cảm đúng là tốt, có người có thể so sánh được với các ngươi."

      Cũng nhận ra nàng tức giận, Lý Như Phong tự giác run cái, vội vàng lắc đầu: "Kỳ , phải như thế."

      Đó là như thế nào? tại đến phiên Hạ Mộng hừ .

      Lý Như Phong hơi mím môi. "Kỳ , vương gia sớm dặn dò qua ta muốn hảo hảo giúp chiếu cố người, thể để cho người có bất kỳ sơ xuất nào. kể từ lúc rời kinh, liền cách vài ngày viết hai phong thư, phong là cho ta, phong nhưng lại đưa cho người. Này hai phong thư đều ở trong tay ta, là chuẩn bị để cho ta mỗi lần tới thăm mang đến cho người."

      Cái - - gì - -??

      Nghe như thế, Hạ Mộng tức giận.

      "Cứ vài ngày phong, ngài còn chưa từng đưa tới cho ta."

      “Vâng." Lý Như Phong gật đầu, lúc này mới ngoan ngoãn xuất ra ở sau lưng xấp phong thư "Tin đều ở trong đây, ta có nhìn lén qua."

      Nàng quản cái khỉ gió là có nhìn lén có nhìn lén, nàng tại khó chịu là người nam nhân này lại dám giam thư của nàng để cho nàng xem.

      Khẽ cắn răng, Hạ Mộng tiếp tục cười khẽ: "Nếu giữ cứ giữ lại , ngài rốt cuộc là muốn làm gì mà dứt khoát giam lại hết ?"

      Lý Như Phong vội vàng nghiêng đầu. "Chờ vương gia trở lại, biết ta làm việc này, nhất định tức giận."

      Ngươi cũng biết sao?

      Hạ Mộng cười lạnh. "Như vậy tại, ngài nghĩ mất bò mới lo làm chuồng sao?"

      Lý Như Phong tục hai mắt tiếp nhìn phía xa. "Minh vương phi người phải là cẩn thận như vậy sao. Chỉ cần ta tại nhận lầm, cho người đền bù tổn thất thích hợp, người chắc với vương gia."

      biết rồi sao?

      Hạ Mộng khóe miệng giật : "Khẳng định như vậy?"

      Lý Như Phong gật đầu: "Khẳng định."

      Rất tốt, quả nhiên là người thông minh. Bĩu bĩu môi, Hạ Mộng chộp lấy phong thư, tùy ý mở ra phong nhìn nhìn, lại ngẩng đầu: " tại, ta còn có vấn đề."

      "Minh vương phi thỉnh ."

      Tặc tặc, trước còn chỉ cao khí ngang, tai làm tư thế khiêm nhường như vậy? Nàng muốn hướng mặt đạp cước.

      "Ta muốn biết, vương gia có thư, vì cái gì đều đưa đến chỗ của ngài? Minh vương phủ cùng tướng phủ xa nhau cũng xa, làm cho người chạy nhiều chút cũng có gì." Huống chi, chạy càng nhiều, lấy được tiền thưởng cũng nhiều hơn, chắc hẳn người đưa thư cũng biết.

      "Cái này..." đến chuyện này, Lý Như Phong sắc mặt lại khẽ biến hóa chút.

      "Ừ?" Hạ Mộng hai tay ôm ngực, chờ đợi câu trả lời của .

      "Bởi vì, vương gia biết đụng chạm giữa chúng ta, cũng sợ ta tới thăm người, cho nên mới phải nghĩ đến cái biện pháp này. Hơn nữa, cũng , khi Tàng Vu quốc bên kia xảy ra chút chuyện gì, trước hết để cho ta biết , sau đó lại để cho ta tới đây chuyển cáo cho người, để người nhìn mình tâm tình quá mức kích động đối với thân thể tốt."

      Ha ha ha

      như vậy, cũng có thể giải thích - - - hai người này tuyệt đối đúng là bạn tốt. Tại thời khắc mấu chốt như vậy, Hoàng Phủ Nam Ninh tín nhiệm nhất đúng là , hơn nữa chỉ có .

      Hạ Mộng khó chịu, là càng khó chịu. Nhưng mặt càng cười lại càng xinh đẹp.

      "Người... Làm sao vậy?" Vốn cho là, thẳng thắn tốt được nàng khoan hồng chút. Như thế nào lời vừa ra khỏi miệng, phát nét mặt của nàng càng quỷ dị hơn? Khí lạnh nhè từ phía sau lưng phát tới, ngay lập tức truyền khắp toàn thân, Lý Như Phong để lại dấu vết hướng lui về phía sau mấy bước.

      " có như thế nào, chỉ là muốn làm chút chuyện mà thôi." nhàng cười tiếng, Hạ Mộng , "Nếu tướng gia ngài hôm nay tới cửa là có ý tưởng cải thiện quan hệ giữa chúng ta, như vậy ta liền cho ngài cơ hội, ngài xem coi thế nào?"

      Khẳng định phải là chuyện tốt.

      Chuông báo động trong nội tâm rung lên, Lý Như Phong phòng bị nhìn nàng "Người muốn làm gì?"

      "Ha ha, ngài đừng khẩn trương như vậy. Kỳ cũng có gì, bất quá là ta cảm thấy mấy tháng này ở trong vương phủ ngẩn người quá lâu, buồn bực cực kỳ, liền muốn ra ngoài chút. Nhưng mình ta , lại an toàn, nếu vương gia làm cho tướng gia ngài ở bên người ta chiếu cố, như vậy liền cùng ta ra ngoài chút . Nhiệm vụ dĩ nhiên là rơi vào người của ngài. Chắc hẳn tướng gia ngài cự tuyệt, có đúng hay ?" Khéo léo cười tươi làm sao, Hạ Mộng nhàng nhu nhu .

      Chỉ đơn giản như vậy?

      Lý Như Phong nhướng mày, quá tin tưởng nữ nhân xảo trá này đề xuất cái cầu đơn giản như vậy.

      "Như thế nào, tướng gia, ngài có đáp ứng hay ?" Mà bên kia, Hạ Mộng cho bao nhiêu thời gian suy nghĩ, liền trực tiếp mở miệng ép hỏi.

      "Ta có thể cự tuyệt sao?" Nhìn nàng, Lý Như Phong hữu khí vô lực hỏi.

      "Có nha." Hạ Mộng đưa cho nụ cười mỉm ngọt ngào.

      Lý Như Phong toàn thân đều bị khơi dậy tầng da gà khổng lồ.

      Có kì quái! Chỉ cần cự tuyệt, có thể khẳng định - - - về sau cuộc sống của nhất định là rất khổ sở, phi thường khổ sở. Chỉ sợ Hoàng Phủ Nam Ninh cũng cùng nàng đối phó với ?

      "Ta đáp ứng." Cúi đầu, thể tiếp nhận thực tế.

      "Ừ." Tính thức thời, Hạ Mộng gật đầu, đem ít thư nắm trong tay "Ta hôm nay mệt chết rồi, sáng ngày mốt muốn nhìn chút thư vương gia viết cho ta, ngươi ngày kia tới đây . Chúng ta cùng ra ngoài chút."

      “Vâng."

      Đối với thái độ nữ nhân vênh mặt hất hàm sai khiến này làm cực kỳ khó chịu. Nhưng Lý Như Phong lòng dạ biết : đây là tự chuốc phiền phải sao? Cho nên, chỉ có thể cắn răng nhẫn nhịn.

      == ta là dạo phố gặp được người quen đường ranh giới ==

      xấp dầy thư tín trợ giúp, ba ngày liền trôi qua.

      Ngày thứ tư, Lý Như Phong đúng hẹn sáng sớm đến cửa Minh vương phủ chờ đợi.

      Chỉ là, tính sót phụ nữ có thai như Hạ Mộng trình độ hành động vô cùng chậm chạp hơn nữa còn có các loại công tác chuẩn bị. Đợi đến nàng cung vài tên thị nữ túm tụm ra cửa chính của vương phủ sau đó, Lý Như Phong đứng ở cửa ngây ngốc đợi khoảng thời gian.

      "Tướng gia, chân mệt mỏi sao?" Hôm qua nhờ giấc ngủ ngon ban tặng, Hạ Mộng hôm nay tâm tình rất tốt, nụ cười mặt cũng là sáng lạn.

      Đối diện với nụ cười sáng lạn của nàng, Lý Như Phong vẻ mặt lại tối tăm, hai mắt đều lười nhìn nàng.

      "Hoàn hảo." Đối với câu hỏi của nàng, cũng chỉ là hai chữ đáp trả.

      "Vậy là tốt rồi." Hạ Mộng gật đầu, tay Tú nhi đỡ vững vàng "Chúng ta thôi. Vương gia muốn trở về, ta chuẩn bị chút thứ gì đó cho tẩy trần ."

      Việc này căn bản cần ngươi hao tâm tổn trí, hết thảy giao cho quản gia vương phủ là được rồi.

      Trong nội tâm oán thầm nhưng Lý Như Phong chữ. biết , nữ nhân này nàng là cố ý lăn qua lăn lại.

      Xem , chuẩn bị cho nàng cỗ kiệu nàng cũng ngồi, chỉ là sắp sinh, cần vận động nhiều hơn, về sao mới dễ dàng sinh con. Cho nên, cũng chỉ có thể cùng gã sai vặt ở sau lưng nàng theo đuôi, đôi mắt mở to, chú ý hết mọi tình huống, e sợ xuất cái gì đó ở đường.

      xác định nữ nhân này là cố ý. Nàng là hiên tại mượn cơ hội trả thù .

      Biết mình bụng lớn, thể lộn xộn, nàng lại cố ý muốn hướng tới địa phương nhiều người chen lấn , còn luôn miệng nhiều người nhiều náo nhiệt, chính mình khuyên mấy cũng nghe. Kết quả cuối cùng là giống như đuôi ở bên cạnh nàng uốn lượn theo về phía trước.

      Lý Như Phong muốn buồn bực chết rồi!

      Sống nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên bị xem như người hầu, hơn nữa còn là người hầu của nữ nhân.

      Cùng nhau tới, ánh mắt khác thường của nhiều người như vậy rơi thân , buồn bực, muốn bỏ mặc nữ nhân này chạy .

      Nhưng là thể. Cho nên, chỉ có thể cắn răng tiếp tục nhìn chòng chọc vào nữ nhân này.

      "Nha, cây trâm này là đẹp mắt. Cho vương gia gài tóc nhất định là rất thích hợp."

      Cong cong quẹo quẹo hồi lâu, Hạ Mộng lại dẫn xuất ở trong tiệm trang sức. Bất quá, nàng xem của nữ nhân, mà là ở quầy hàng của nam nhân trước mặt đảo quanh.

      Tính ra nàng còn có chút lương tâm.

      Thời khắc bảo vệ ở bên cạnh nàng, Lý Như Phong theo nàng phương vị nhìn lại, nhàng gật đầu cái: " sai."

      cây trâm mặc ngọc, toàn thân đen bóng, bên trong ngưng động ít xanh đậm, dưới ánh mặt trời từ từ di động, tựa hồ như có sinh mạng. Hơn nữa, cây trâm này chạm trổ cực kỳ tinh xảo, hình thức đơn giản nhưng lại mạnh mẽ, thập phần thích hợp cho Hoàng Phủ Nam Ninh mang.

      thể thừa nhận, ánh mắt nữ nhân này đúng là tốt.

      Đây là chỗ tốt của lấy vợ sao? Y phục đồ trang sức cái gì đều cần chính mình quan tâm, luôn có thể trước để cho người khác chuẩn bị hơn nữa còn đều là chuẩn bị tốt nhất. Nghĩ tới đây, trong lòng đột nhiên có chút động đậy, Lý Như Phong xoay đầu .

      "Uy, ngài xem." Nhưng lập tức Hạ Mộng lại đẩy đẩy "Bên cạnh còn có cây trâm bạch ngọc này. Cái này rất thích hợp với ngài, có muốn ta mua tặng ngài hay , xem như thù lao hôm nay ngài theo giúp ta ra ngoài?"

      "Thôi " Bĩu môi, Lý Như Phong lạnh lùng cự tuyệt "Ta có mấy cây trâm bạch ngọc rồi."

      "Cắt, lòng tốt lại bị xem thường." Nghe vậy, Hạ Mộng vui quát tiếng, ngẩng đầu đối với chủ quán cười ngọt ngào "Giúp ta đem cái cây trâm này bọc lại "

      "Được rồi! Phu nhân xin chờ chút." Khó gặp được khách nhân hào phóng hơn nữa lại biết hàng như vậy, chủ quán vội vàng đem cây trâm lấy ra, tinh tế gói lại.

      trong lúc chờ đợi - - -

      "Nhu nhi"

      Nào đó... Có thể thanh thể nào xa lạ hơn truyền vào trong tai, Hạ Mộng sửng sốt chút, mới phản ứng đến - - - hình như là gọi nàng.

      Quay đầu lại, chỉ thấy nam nhân cao lớn dị thường xuất ở trước mắt. mặc thân trường bào màu đen, tinh tế tráng kiện vóc người nhìn sót cái gì. Tóc đen như mực tùy ý buộc ở sau ót, khuôn mặt hơi có vẻ thô lỗ thể xưng tuấn mỹ nhưng lại hết sức có hương vị.

      "Ngươi..." Như Phong liền đứng lên che Hạ Mộng lại.

      "Nhu nhi, là nàng?" Hai người chống lại, mặt chữ điền ra vui vẻ, vội vàng đẩy người bên cạnh ngăn cản chen lấn đến "Ta còn tưởng rằng đời này đều thể thấy được nàng nữa?"

      "Sư huynh?" Đầu óc chuyển động vài vòng, vất vả, Hạ Mộng rốt cục mới nhớ tới thân phận vị đại hiệp này.

      "Nhu nhi" Nam nhân liền vội vàng gật đầu, mặt cười tràn đầy hưng phấn.

      Hạ Mộng cũng rất hưng phấn. Đặc biệt phát nam nhân bên cạnh mình sắc mặt đột biến.

      "Sư huynh ~" lập tức thả ra thanh mềm mại, nụ cười mặt càng thêm sáng lạn ngọt ngào: "Làm sao huynh lại tới nơi này?"

      "Ta... Ta tới mua ít đồ." Gãi gãi đầu, Tưởng Quân Bân lắp bắp .

      "Là mua trâm gài tóc sao?" Mỉm cười, tiếp tục mỉm cười, Hạ Mộng ôn nhu hỏi.

      Tưởng Quân Bân gật đầu "Ừ."

      "Như vậy, huynh chọn lựa xong chưa?"

      "Còn chưa chọn. Đối với ta mà , cái dạng gì đều có thể dùng là được. Chỉ cần có thể đem đầu tóc buộc lại là được." Đối với khuôn mặt tươi cười của nàng, Tưởng Quân Bân ràng khẩn trương lên.

      "Như vậy sao được." Hạ Mộng vẻ mặt lập tức cứng rắn, "Sư huynh là người có quân hàm trong người, loại chuyện như vậy tại sao có thể làm qua loa cho xong chứ? Nếu , ta giúp huynh chọn ít được ?"

      "Tốt" Đích xác là người thô hào, căn bản hiểu lý lẽ chốn quan trường, Tưởng Quân Bân sảng khoái đáp ứng.

      "Khụ khụ"

      Bên kia, nghe đối thoại của bọn họ, Lý Như Phong mặt trầm xuống, vội vàng dùng sức ho khan vài tiếng.

      Hạ Mộng nghe thấy được, lập tức nhảy lên ân cần hỏi: "Tướng gia, cuống họng ngài thoải mái sao? Có muốn về nghỉ trước hay ?"

      Trở về mới là lạ. Bên người nàng nhiều hơn người nam nhân, tự nhiên là muốn bảo vệ nàng. Lý Như Phong liền vội vàng lắc đầu: " cần, ta sao."

      có việc gì ngươi liền đàng hoàng cho ta chút. Hung hăng trừng mắt nhìn , Hạ Mộng dùng ánh mắt ý bảo - - - lão nương cùng sư huynh ta gặp nhau làm sao? Cho phép nam nhân các ngươi cùng nam nhân khác lén lút lui tới, ta cũng muốn cùng người nam nhân khác lui tới lui tới được sao? Ta đây liền mạn phép muốn đó!
      barbie1810, Mai Trinh, tranthuy7 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :