1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      phải công nhận truyện này ĐVN sông dai đấy đánh cho tan tác mà vẫn sống đến tận h nhưng có vẻ đến h k cần lo lắng nữa nhỉ.......coi như là giúp vui cho vc ac............:yoyo60::yoyo60::yoyo60::yoyo60:
      thank nàng @bachtulien :th_26::th_26::th_26::th_26::th_26::th_26:
      tart_trung thích bài này.

    2. thuyle

      thuyle Well-Known Member

      Bài viết:
      441
      Được thích:
      364
      sao ĐVN ko biến mất luôn cho rảnh đỡ vướng chân Tứ Tứ vs a Cửu :yoyo62::yoyo62::yoyo62:

    3. Linh Nguyễn

      Linh Nguyễn Active Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      35
      hic chương tiếp theo mau mau tới a

    4. Bách Tử Liên

      Bách Tử Liên Well-Known Member

      Bài viết:
      130
      Được thích:
      4,332
      Chương 125: Tứ Tứ có thai (2)

      Ngay trong lúc Đường Vân Nhiễm bày mưu tính kế Mộ Dung Quân Thương, Tiêu quốc xảy ra chuyện lớn.

      Đối với dân chúng Tiêu quốc mà , những ngày gần đây trôi qua dễ dàng gì. Bọn họ vốn nghĩ Quân Cơ Lạc cáo ốm lên triều, còn chuyên chế độc tài của , dân chúng Tiêu quốc phải trải qua những ngày nước sôi lửa bỏng nữa.

      Nhưng tình lại giống như những gì họ tưởng tượng. Sau khi Quân Cơ Lạc cáo ốm được nửa tháng, triều đình ban bố luật thu thuế, hơn nữa còn quy định tăng thêm tầng thuế so với mức năm ngoái.

      Hành động như vậy đương nhiên làm dân chúng bất mãn. Trong lúc nhất thời dân chúng khắp Hoàng Thành đều nghị luận, rất nhiều người bắt đầu bất mãn với hai kẻ kiểm soát triều đình là Mộ Dung Nhược Hồng và Mộ Dung Quân Thương.

      Đương nhiên, với tư cách là Nhiếp chính vương Mộ Dung Quân Thương và hoàng đế Mộ Dung Nhược Hồng, bọn họ đương nhiên biết lúc này thể đắc tội dân chúng. Nhưng bọn họ cũng có cách nào, quốc khố trống rỗng, phía Bắc của Tiêu quốc lại đột nhiên gặp hạn hán, Hộ bộ Thượng thư ngoài khóc than cũng có cách nào giải quyết.

      Kỳ , bây giờ bọn họ cũng có thế bắt chước qlc bắt vài tên tham quan rồi tịch biên tài sản. Nhưng nếu chỉ bắt mấy thêm tiểu tham quan có được bao nhiêu bạc đâu. Còn bắt đại tham quan, tức là đem tham quan trong triều đình này tập hợp thành đoàn*.

      mấy tên đại tham quan rất là nhiều

      Mộ Dung Quân Thương và Mộ Dung Nhược Hồng đều có quyết định của riêng, trước lúc hai người đạt tới mục đích của mình, bọn họ cũng muốn đắc tội đám quan viên này. Cho nên, triều đình có tiền, chỉ có thể thu thuế của dân.

      Ngoài chuyện này, còn có việc chọc cho dân chúng toàn Tiêu quốc mắng chửi.

      Trần quốc là nước tiếp giáp Tiêu quốc, đột nhiên dốc lực toàn quốc, vòng qua Trì Lệ Dâp đóng giữ Ung Châu, phái hai mươi vạn đại quân ra binh chiếm đóng rất nhiều thành trì ở phương Nam. Quân đội nước địch thiêu sát đánh cướp, gian dân nhục lược* khắp nơi khiến dân chúng lầm than.

      *đốt nhà cửa, giết người, đánh cướp, làm nhục phụ nữ

      Mà vua Trần thừa dịp Trần quốc thắng lớn, phái sứ giả đến, sứ giả đưa ra loạt điều kiện ngạo mạn. Ví dụ như, Tiêu quốc phải quy phục Trần quốc, hàng năm phải cống nạp cho Trần quốc bao nhiêu cống vật, bao nhiêu mỹ nhân. Còn có mở cửa biên cảnh Tiêu quốc và Trần quốc, cho phép dân chúng Trần quốc tự do ra vào biên cảnh Tiêu quốc.

      Những điều kiện giống như nỗi nhục mất nước này, đương nhiên ai dám đáp ứng. Sứ giả Trần quốc bị đuổi ra khỏi triều. Mộ Dung Quân Thương và Mộ Dung Nhược Hồng khẩn cấp hạ lệnh cho tlp mang binh đến tiền tuyến đánh quân Trần quốc.

      Trì Lệ Dập lập tức điều động sáu vạn đại quân đến tiền tuyến. Quân đội Trần quốc biết vị chiến thần này lợi hại, giở trò đánh lừa Trì Lệ Dập. Đột nhiên đổi giọng phách lối ngày trước, suốt đêm chạy trốn.

      Nhưng hai ngày sau, tiền tuyến truyền đến tin tức. Đại quân Trần quốc bất ngờ đánh Huy Châu. Tri phủ Huy Châu là người của Mộ Dung Nhược Hồng, rất sợ chết, phản kháng gì cả, trực tiếp giết tướng lĩnh thủ thành Huy Châu, mở cửa thành, tự mình cung nghê quân đội nước Trần. Ngày hôm đó, quân đội Trần quốc đại khai sát giới, có đến mấy vạn dân chúng Huy Châu bị sát hại, cũng chỉ trong đêm đó, Huy Châu từ toà thành giàu có nhất Tiêu quốc trở thành toà thành chết. Ở nơi đây chỉ có tuyệt vọng và thống khổ lan tràn.

      Lần này, toàn quốc phẫn nộ.

      Mộ Dung Nhược Hồng hiển nhiên bị dân chúng Tiêu quốc mắng là hôn quân, ngay cả Nhiếp chính vương Mộ Dung Quân Thương cũng thoát khỏi bị mắng. Ngược lại Mộ Dung Ôn Trạch lúc này cực kỳ thông minh, tiếp tục cáo ốm.

      Con người mà, bao giờ cũng mất rồi mới biết quý trọng. Lúc này có người đề nghị thỉnh đại hoạn quan Quân Cơ Lạc đến. Quân Cơ Lạc tuy rằng kiêu ngạo ương ngạnh, nham hiểm độc ác, nhưng ít ra mấy năm nay triều đình dưới quản lý của , cho đến giờ Tiêu quốc đều bị nước khác đánh tới cửa như hôm nay, cũng tăng mức thuế cao đến thế này.

      Có lẽ Nhiếp chính vương tài đức sáng suốt hơn Cửu Thiên Tuế Quân Cơ Lạc, nhưng tài đức sáng suốt có thể ăn sao? Có thể cam đoan bọn họ bị quân đội nước khác giẫm lên sao? Đương nhiên thể!

      Lời đề nghị này tựa như quả cầu tuyết càng lăn càng lớn, dần dần trong bá quan cũng có lời đề nghị như vậy.

      Mỗi ngày khi lâm triều, Mộ Dung Nhược Hồng mặt co mày cáu ngồi ngôi hoàng đế. Bộ binh Thượng thư liên miên dứt kể tin tức mới nhất từ tiền tuyến, “Khởi bẩm Hoàng thượng, Nhiếp chính vương, hôm qua quân đội Trần quốc lại công hãm Vĩnh Châu, tại quân đội của Trì tướng quân đến Vĩnh Châu rồi.

      Nhưng trong tay Trì tướng quan chỉ có sáu vạn quân, nắm chắc có thể chống lại hai mươi vạn đại quân của Trần quốc… Nếu điều động quân từ địa phương khác đến sợ những tiểu quốc phía tây thừa cơ gây loạn…”

      Lại là tin tức khiến người ta uể oải thế này. Văn võ bá quan triều sau khi nghe tin này, nếp nhăn mày hẹn mà cùng thêm nếp.

      Binh bộ Thượng thư lại , “Hoàng thượng, Nhiếp chính vương… Vi thần nhập được tin tức mới nhất tướng quân thống lĩnh hai mươi vạn đại quân Trần quốc nay có thể là… tân đế vừa mới đăng cơ của Trần quốc Dạ Kiêu Cửu.”

      Tin tức này làm cho mọi người trong điện hơi kinh ngạc. Dạ Kiêu Cửu này là con trai thứ chín của lão hoàng đế Trần quốc. Nghe lão hoàng đế vô cùng sủng ái . Nhưng cũng nghe trầm luân sắc đẹp, là kẻ bất tài vô dụng. Người trong dân gian từng gọi đùa hai kẻ trầm mê trong sắc đẹp tự thoát ra được Mộ Dung Long Thịnh và Dạ Kiêu Cửu là “Dâm Thịnh Đãng Cửu”.

      Nếu lần này dẫn đầu quân đội, cũng quá lạ lùng ?

      kẻ bất tài vô dụng làm sao có thể dẫn dắt quân đội Trần quốc đánh thắng khắp nơi.

      Trong lúc mọi người mặt co mày cáu, Thừa tướng Giản Tư Minh bước ra khỏi hàng , “Hoàng thượng, Nhiếp chính vương, vi thần cảm thấy tại chỉ có Cửu Thiên Tuế mới có thể giải quyết cục diện khốn đốn của Tiêu quốc chúng ta. Kế sách nay vẫn là nên mau chóng thỉnh Cửu Thiên Tuế ra.”

      Giản Tư Minh nhắc đến đề nghị này, liền bị Mộ Dung Nhược Hồng ngồi hoàng vị xem thường. Mộ Dung Nhược Hồng chắc chắn đồng ý, lãnh đạm , “Giản Thừa tướng, Cửu Thiên Tuế tại thân thể mang bệnh, chúng ta cần quấy rầy nghỉ ngơi. Còn về chiến tại, trẫm có biện pháp giải quyết! Các ngươi là thần tử của trẫm, nên tin tưởng trẫm có năng lực này.”

      Giản Tư Minh cúi mắt, ở góc Mộ Dung Nhược Hồng nhìn tới, khoé miệng lộ ra nụ cười có chút trào phúng. Vị tân đế này của bọn họ rất có năng lực! Đáng tiếc, cùng là tân đế vừa đăng cơ. Năng lực của Dạ Kiêu Cửu người ta dùng lưỡi đao, dẫn binh nam tiến, công chiếm nhiều thành trì Tiêu quốc. Còn tân đế Tiêu quốc là , năng lực đều dùng để tìm cách làm cho nữ nhân Đường Vân Nhiễm kia thoải mái.

      Bộ binh Thượng thư cũng nóng nảy, lo lắng , “Hoàng thượng, nhiều người thêm phần sức lực. Cửu Thiên Tuế cho dù thể giúp Tiêu quốc giải quyết khốn cảnh, nhưng cũng là tia hy vọng.”

      Vị Bộ binh Thượng thư này trước kia có lời gì tốt đẹp về Quân Cơ Lạc. Nhưng nay, cảm thấy toàn bộ nội chính Tiêu quốc đều lộn xộn, Tiêu quốc cần người đáng tin cậy. Mà giờ phút này đây, Quân Cơ Lạc ràng có thể trở thành người đáng tin cậy.

      Lời này làm cho Mộ Dung Nhược Hồng cực kì vui. Mấy ngày nay, có Quân Cơ Lạc, cuộc sống của hoàng đế tự tại hơn rất nhiều. Nếu qlc tự mình cáo ốm bãi triều, cũng muốn đem người này gọi ra.

      Giản Tư Minh do dự trong chốc lát, liền quỳ xuống trước Mộ Dung Nhược Hồng, “Hoàng thượng, vi thần khẩn cầu Hoàng thượng hạ chỉ cung thỉnh Cửu Thiên Tuế vào triều.”

      Theo Giản Tư Minh quỳ xuống, văn võ bá quan cũng có ít người cùng quỳ. Mộ Dung Nhược Hồng hai tay đặt tay vịn long ỷ, thân mình căng thẳng. Đột nhiên, đứng lên, xuống bậc thang.

      lập tức tiêu sái đến trước mặt Bộ binh Thượng thư, cao giọng , “Người tới!”

      Từ cửa lập tức có hai thị vệ cao lớn vào. Mọi người nghĩ Mộ Dung Nhược Hồng muốn sai thị vệ kéo Bộ binh thượng thư xuống, nhưng ngay sau đó, hành động của Mộ Dung Nhược Hồng làm cho văn võ bá quan cả triều cả kinh.

      Mộ Dung Nhược Hồng rút trường đao bên hông thị vệ ra, dùng sức cái, liền đâm vào ngực Bộ binh Thượng thư. Máu tươi lập tức phun tung toé, mặt Mộ Dung Nhược Hồng cũng bị văng dính rất nhiều máu, mà đồng tử Bộ binh Thượng thư đầy vẻ kinh ngạc, biểu tình mặt thống khổ vặn vẹo.

      “Phốc” tiếng, cả người Bộ binh Thượng thư liền ngã đất, tắt thở.

      Mộ Dung Nhược Hồng còn cực kì tự phụ ném trường đao trong tay, khinh miệt với thi thể ngã đất của Bộ binh Thượng thư, “Trẫm là hoàng đế, trẫm biết nên làm thế nào. Nếu phải vì loại Bộ binh Thượng thư có bản lĩnh như ngươi, quân Trần quốc làm sao có thể tiến công vào. Là bản thân mình vô dụng còn ở nơi này ngôn hoặc chúng*! Đáng chết!”

      *dùng lời lẽ ma mị mê hoặc dân chúng

      Lời của Mộ Dung Nhược Hồng chẳng khác gì đem thất bại của Tiêu quốc đổ hết lên người Bộ binh Thượng thư. Bách quan trong triều nghe được, có số người tự nhiên cảm thấy lạnh lòng.

      Mộ Dung Nhược Hồng lại căm giận vung tay áo hừ giọng với văn võ bá quan trong triều, “Thực quân chi lộc, đam quân chi ưu*. Các ngươi đều nghe lời trẫm rồi chứ. Các ngươi là thần tử của Mộ Dung gia, trẫm tuyệt đối cho phép các ngươi ở phía sau những lời may như . Trẫm là thiên tử, trẫm đương nhiên để con dân của mình chịu khổ. Trẫm chắc chắn có biện pháp giải quyết nguy cơ lần này.”

      *hưởng lộc của vua, phải cùng gánh những nỗi lo âu với vua

      Văn võ bá quan cả triều trong lúc nhất thời bị tử trạng của Bộ binh Thượng thư doạ sợ, đều quỳ trước Mộ Dung Nhược Hồng. Mộ Dung Nhược Hồng đắc ý cười, cất bước về long ỷ. bễ nghễ quan sát bá quan văn võ quỳ, rồi dùng thanh cao vút lớn tiếng , “Hôm nay cứ như vậy, bãi triều!”

      Thi thể của Bộ binh Thượng thư bị thị vệ tha ra ngoài. Các đại thần đều hạ triều rời . Mộ Dung Quân Thương ngồi xe lăn, đong đưa xe lăn nhìn theo thi thể Bộ binh Thượng thư bị người tha .

      Đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng của tràn đầy tia rét lạnh.

      Mộ Dung Nhược Hồng phế vật ngu ngốc đến bất trị, lúc này là lúc triều đình cần dùng người, giết Bộ binh Thượng thư. Sau này ai tiếp nhận chức vụ này? Ai phối hợp biên phòng các nơi?

      Đồ phế vật tự cho là đúng!

      Sau khi đại thần trong triều lui xuống, Yến Mặc cũng vào đại điện. cau mày, với Mộ Dung Quân Thương, “Chủ tử, ta vừa nhìn thấy thi thể Bộ binh Thượng thư bị kéo xuống, Mộ Dung Nhược Hồng sao có thể làm ra chuyện ngu xuẩn thế này chứ?”

      tại tâm tình của Mộ Dung Quân Thương hiển nhiên cũng cực kì tốt, thanh bén nhọn mắng, “Ngươi đừng nhắc tới con chó điên kia trước mặt bổn vương. Chó điên chỉ biết làm cho người ta thêm phiền toái!”

      nhớ tới lời lúc trước của Quân Cơ Lạc, mấy huynh đệ bọn họ động tới nữ nhân của , liền muốn động tới giang sơn của huynh đệ họ. tại xem ra, giang sơn Mộ Dung gia căn bản cần Quân Cơ Lạc động thủ, chỉ cần giao cho con chó ngu ngốc Mộ Dung Nhược Hồng, Tiêu quốc bao lâu bị làm sụp đổ.

      Mộ Dung Quân Thương mín môi, nhíu mi hỏi, “Đường Tứ Tứ ở nơi đó thế nào?” Xem ra, có thể là lúc cần tới nàng.

      Yến Mặc cao hứng đáp, “Ăn ngon, mặc ấm, ở thoải mái, nàng ta có gì hài lòng.”

      Mộ Dung Quân Thương gật đầu, nhắc lại nữa. Yến Mặc cũng dám hỏi điều gì, yên lặng ở phía sau giúp lăn xe.

      Trong biệt viện Đường Tứ Tứ cũng suy nghĩ đến chuyện về hoàng đế Trần quốc Dạ Kiêu Cửu. Nàng nhớ ở kiếp trước, nội chính Trần quốc còn loạn hơn cả Tiêu quốc, căn bản có tấn công Tiêu quốc. Còn đại danh của gã Dạ Kiêu Cửu này, nàng cũng có nghe qua.

      Bởi vì Dạ Kiêu Cửu nhận được sủng ái của lão hoàng đế Trần quốc, dẫn đến các hoàng tử khác bất mãn. Cho nên sau khi lão hoàng đế băng hà, Dạ Kiêu Cửu bị huynh đệ chém đầu. Khi đó đầu của còn treo tại tường thành hoàng cung Trần quốc, sau đó nghe còn bị tiểu hài tử đem làm cầu đá. Chuyện này lúc ấy thực chấn động, nàng có nhớ lầm.

      Nhưng kiếp này, Dạ Kiêu Cửu sao lại dẫn binh tấn công Tiêu quốc chứ?

      Quân Cơ Lạc ngồi đối diện nàng, mấy ngày nay vẫn xem biệt viện của Mộ Dung Quân Thương như hậu viện của mình. Người nhàn rỗi đến vô mỗi ngày đều phải cùng Đường Tứ Tứ gặp mặt. Nhưng trước sau nhất định chịu đón Đường Tứ Tứ trở về.

      “Được rồi! Nàng cũng đừng nghĩ nhiều, cái đầu ngốc nghếch của nàng có thể nghĩ được điều gì chứ.” Quân Cơ Lạc cong môi cười, sủng nịch gõ đầu nàng. Đường Tứ Tứ liếc nhìn cái, rầm rì , “Ta muốn trở về!” Nàng muốn đợi ở đây nữa.

      “Tứ Tứ, ngoan! Mộ Dung Quân Thương nhiệt tình hiếu khách như vậy, ngươi hãy ở lại đây nghĩ ngơi vài ngày .” Quân Cơ Lạc cười hì hì .

      Nắm tay Đường Tứ Tứ trực tiếp đấm qua, “Quân Cơ Lạc, ngươi đừng cho ta là kẻ ngốc. Ngươi giữ ta ở chỗ này, còn phải vì ở đây ta thể uống canh tránh thai…” Cho nên trong tháng này, nàng cũng thủ thân như ngọc. Trừ đêm hôm đó, những lúc khác nàng đều giữ thái độ cực kì kiên định chịu cùng làm loại tình này.

      “Nương tử nhà ta là thông minh, ngay cả mưu tính vi phu giấu kĩ như vậy cũng có thể bị nàng đoán ra.” Quân Cơ Lạc biết xấu hổ, biết thẹn đem mông chuyển sát bên người nàng, tiếp theo hai tay an phận, mặt viết bốn chữ “Ta muốn đứa ”.

      Đường Tứ Tứ tức giận đẩy bàn tay quấy rối của ra, “Chàng nên chết tâm . Chàng là thân thể thiếu gia, mệnh thái giám, chàng đừng nghĩ đến chuyện thêm con cháu cho Quân gia các người nữa…Nôn…” Đường Tứ Tứ còn chưa xong, lồng ngực cảm thấy cực kì thoải mái, nôn khan tiếng.
      nancy1986, Layla06, thuytlu48 others thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Há há, nàng Tứ tính ko bằng a cửu vô sỉ tính đâu :037:. tks nàng :2one::2one:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :