1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tướng Gia Ái Thê

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: Hà Đoàn
      Beta: Quảng Hằng


      chương Thứ hai

      “Tiểu thư, giờ là lúc nào rồi , người còn ở đây đùa!” Hoài Hương thân sam váy vàng nhạt hồng hồng,  giống như con gà con ở bên cạnh Mạc Nguyên Thiến  bước loang quanh trong phòng, dường như sắp khóc.

      “Ai ta đùa .” Mạc Nguyên Thiến thân lục nhạt ung dung ngồi ghế nằm tay cầm chén  trà, cùng bộ dáng khẩn trương của  Hoài Hương hoàn  toàn  đối lập.

      “Còn phải!” Hoài Hương khóc.“Van cầu người đừng  đùa nữa, bà mối   đến thúc giục vài lần , nếu chuẩn bị  xong nhanh trễ giờ lành .”

      Lấy  hỉ phục ở bên ,  giá y chất liệu thượng đẳng màu đỏ thẫm, Hoài Hương vội vã phải giúp tiểu thư nhà mình thay quần áo.

      Nàng hiểu, kiệu hoa đều   ở bên ngoài , tiểu thư cư nhiên còn bộ có việc gì liên quan, rất giống hôm nay tân nương tử phải nàng.

      “Đừng vội vã , muội   nghe  ta sao?” Mạc Nguyên Thiến  ngăn lại hai tay nàng, mị nhãn hờn giận thoáng nhìn, ngược lại đè  nặng nàng xuống , bắt  nàng ngồi xuống.“Ta phải gả, phải gả là muội.”

      “Tiểu thư --” Hoài Hương  đem gía y để xuống bên cạnh , lên tiếng khóc lớn.

      “Đừng khóc !” Mạc Nguyên Thiến tức giận nhìn nàng. Hoài Hương mọi thứ đều tốt, chính là  tật xấu hay khóc thể đổi được.“Phải làm tân nương tử  tại sao lại khóc chứ? Cho dù là luyến tiếc ta, cũng cần khóc thành  bộ dáng này .” (QH: Sax)

       Xoa xoa đầu của nàng, Mạc Nguyên Thiến lấy  ra bọc quần áo sớm chuẩn bị , ở trước mặt nàng quơ quơ:“ Ngươi còn ở đó khóc, ta trực tiếp rời khỏi đây thèm để ý tới ngươi nữa.”

      được !” Hoài Hương vội vàng ôm thắt lưng của nàng, chỉ sợ nàng chạy.“Tiểu thư, người cũng đừng chỉnh muội nữa, ngoan ngoãn thay đổi xiêm y, ta còn phải thay người!”

      “Hương Hương.” Cảnh cáo nhìn Hoài Hương chằm chằm , Mạc Nguyên Thiến vẻ mặt đứng đắn.“Ta ở chỉnh ngươi, ta là , ta lấy chồng, ngươi lấy.”

      Kỳ quái, bình thường nàng cái gì, Hoài Hương cho dù nếu đồng ý cũng nghe lời của nàng, tại sao hôm nay nửa ngày, nàng giống như gió lùa qua tai ngựa?

      "Muội cũng biết ta vẫn muốn trở thành hiệp nữ giang hồ, hiếm khi có được năm nay vừa lúc là đại hội võ lâm ba năm lần , ta Nhị Tô sơn xem náo nhiệt sao được!” Nhất tưởng đến hình ảnh cao thủ võ lâm   quần chúng nhất đường luận võ so chiêu , hai mắt Mạc Nguyên Thiến liền tỏa sáng.“Cho nên, ngươi thay ta lên kiệu .”

      “Tiểu thư, nhưng tại là  người ở trong phủ chúng ta, ta làm sao có thể tuỳ tiện giúp người che dấu đây?” Hoài Hương muốn kêu cứu mạng , đáng tiếc các nàng tại ở trong kinh thành  Mạc phủ , ai khống chế được tiểu thư, cũng có người giúp được nàng .“Hôm nay là ngày người thành thân nha ! Muội làm sao có thể thay ngươi a! Hơn nữa đội ngũ đón dâu  là từ Mạc phủ đón thiên kim Mạc gia lên kiệu hoa , đến kinh thành đột nhiên thay đổi người,  người làm thế làm sao có thể giải thích cho Tướng gia?”  Vừa nghĩ đến hậu quả này, Hoài Hương liền cả người rét run, vô cùng sợ hãi.

      ta đào hôn  .” Mạc Nguyên Thiến nháy phong tình mị nhãn,  thấp giọng bên tai nàng nũng nịu thôi miên.“Muội coi như giúp ta lần này, thay ta hù doạ những người bên ngoài đó, để cho ta có thời gian chạy lấy người, đợi cho đến lúc Đến tướng gia phủ  muội cùng Nhan Khánh Ngọc ràng, phải chuyện gì đều xong sao .”

      “Như thế nào khả năng có việc gì!” Nàng tuy rằng là người ngây thơ nhưng phải là người ngu ngốc a!  Đêm tân hôn tân nương thấy, đừng bản thân Tướng gia, toàn bộ Tướng gia phủ cùng Mạc phủ đều đừng mong đưuọc bình an :” Tiểu thư ngươi đừng suy nghĩ miên man,  sau này cũng vẫn phải lập gia đình. Nhị Tô sơn có thể chờ sau khi thành thân người  hướng gia cầu, phải tốt lắm sao?”

      “Thành hôn làm sao ta còn có thể a.” Mạc Nguyên Thiến vỗ  cái trán nàng cái.“Muội cần nhiều nữa, bà mối phải ở ngoài giục sao? ngắn lại, ta lấy chồng, ta muốn đào hôn, nếu muội sợ ta bị người ta bắt ta trở về cần giúp ta, mọi chuyện ta tự gánh lấy hậu quả.”

      “Nhưng mà......” Hoài Hương biết Mạc Nguyên Thiến thuở chỉ cần khi quyết định  ,cho dù  ai tới khuyên cũng đều là vô dụng , nhưng đào hôn...... Chuyện lớn như thế này nàng làm sao có thể giúp a!

      “Hương Hương,  bỏ mọi chuyện qua bên, muội cảm thấy ta thích hợp hòa nhập với Tướng gia phủ sao?” Thấy Hoài Hương có chút dao động  Mạc Nguyên Thiến vội vàng bỏ thêm sức lực.“Người khác biết, nhưng muội là ràng nhất. Này cái gì cầm kì thư họa, tú kĩ nữ hồng, từ đến lớn loại nào phải muội giúp ta ứng phó  để qua cửa sao? Thiên kim Mạc phủ như ta hoàn toàn chính là cái vỏ bọc , thiên kim chân chính là muội, muội gả vào so với ta còn thích hợp hơn.”

      “Tiểu thư,mấy thứ kia đều có thể học, là vấn đề.” Hoài Hương gấp đến độ biết nên khuyên nàng như thế nào  .“Nhưng nếu tại  người thực đào hôn , bên phía Tướng gia làm sao bây giờ? Lão gia phu nhân cũng tức giận!”

      “Giận giận, chứ sao  dù sao ta mới tính nửa đời sau   bị nhốt tại trong phủ Tướng gia đâu.” Mạc Nguyên Thiến nháy nháy mắt, kéo tay Hoài Hương  “Cho nên Hương Hương, muội  giúp ta lần cuối cùng này được ? Trước giúp ta giả làm tân nương lên kiệu hoa, làm cho ta có thời gian rời kinh thành, đợi đến buổi tối, muội hãy thành thành cùng Nhan Khánh Ngọc là ta chạy thoát, ta tin tưởng làm khó dễ muội .”

       Lời tiếp theo nàng chỉ ở trong lòng, tốt nhất Nhan Khánh Ngọc đâm lao phải theo lao, như vậy Hoài Hương cũng có chỗ tốt , “Vậy người sau đó  làm sao bây giờ?” Hoài Hương mặt lộ vẻ vẻ buồn rầu, dám tưởng tượng.

      “Ta sau đó cùng lắm cả đời lấy chồng a, chuyện đó có quan hệ gì.” ra Mạc Nguyên Thiến cũng coi trọng chuyện đó.“Hương Hương, còn thời gian đâu , muội  hãy đồng ý với ta .”

      Nghe bên ngoài càng ngày càng náo nhiệt, Mạc Nguyên Thiến cũng biết  giờ thành thân sắp đến .

      “Trách được tại sao tiểu thư vừa đến biệt quán   cho Vương mẹ cùng mọi người Cẩm Tú thành , cái gì có ta là tốt rồi,nha đầu hồi môn liền bên này tùy tiện chọn mười hai cái là được, nguyên lai tiểu thư sơm tính toán sẵ rồi.”

      “Đương nhiên tính tốt lắm, cũng chỉ thiếu muội thôi .” Mạc Nguyên Thiến bồi cười.“Hương Hương, có chịu giúp ta hay ? Muội cũng biết, Nhan Khánh Ngọc là Tể tướng đương triều , nếu biết ta chạy thoát,  sử dụng quan hệ hạ lệnh phong tỏa cửa thành là chuyện dễ dàng, ta đây  làm sao có thể chạy thoát.”


      Hale205, Phong Vũ YênDion thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Hà Đoàn
      Beta: Quảng Hằng


      chương Thứ hai



      <img class="alignnone size-full wp-image-5845" title="TG" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/09/tg.jpg" alt="" width="397" height="552" />


      Hoài Hương nhìn nàng, trong lòng  đấu tranh ngừng .

      “Hương Hương, muội đáp ứng ta ” Thấy nàng vẫn do dự, Mạc Nguyên Thiến lại tăng thêm năn nỉ nhờ vả.“ Hạnh phúc cả đời của ta giao cho muội a! Ta tuyệt đối thích hợp gả vào Nhan phủ !”

      “Tiểu thư, người ràng là làm  khó xử muội thôi!” Hoài Hương dỗi quay mặt , chịu nhìn nàng, biết chính mình luôn cự tuyệt được khẩn cầu của tiểu thư.

      “Được rồi, được rồi!” Mạc Nguyên Thiến ôm lấy vai của nàng, xấu lắm lắc lư nàng.“Chỉ cần muội giúp ta lần cuối cùng này thôi, nếu ta chạy thoát bị bắt trở về thành thân, về sau muốn vui vẻ cũng còn cơ hội.”

      Hoài Hương cúi đầu, chịu lên tiếng trả lời.

      “Được, muội muốn  giúp ta đúng ?" Mạc Nguyên Thiến buông  nàng ra, cầm lấy  túi hành lý của mình.“Vậy muội liền ở lại nơi này , ta phải , nếu xảy ra chuyện gì, cho dù ta xảy ra chuyện gì cũng mặc ta!”

      “Tiểu thư......” Hoài Hương còn cách với nàng , cắn chặt môi dưới, nhắm mắt đáp ứng rồi “Được rồi, muội giúp!” Từ đến lớn chính là như vậy, Mạc Nguyên Thiến luôn dẫn đầu gặp rắc rối, nàng vĩnh viễn là đồng lõa. Nàng luôn có biên pháp đối với Mạc Nguyên Thiến , chỉ cần tiểu thư mở miệng, chính mình cho dù muốn, cuối cùng vẫn là giúp nàng, rồi mới cùng bị mắng.

      “Hương Hương là tốt nhất !” Mạc Nguyên Thiến cười đến mắt mị mị, vui vẻ thơm lên má  nàng    cái “Tốt lắm, mau thay quần áo thường , ta giúp muội --”

      Hoài Hương nhìn  bộ dáng nhảy nhót của nàng, bất an trong lòng lại  càng ngày càng lớn, như vậy, có việc gì sao? Tối nay Tướng gia phủ giăng đèn kết hoa, vui sướng, tân khách tiến đến chúc mừng nối liền dứt,  có thể gặp được đương triều tể tướng Nhan Khánh Ngọc .

       Trái ngược với vẻ náo nhiệt ở đại sảnh, ở Ngọc Lâu lại có vẻ im lìm, Hoài Hương thân hỉ phục đỏ thẫm ngồi ở trong phòng, trong lòng bất ổn,   lo lắng biết lát nữa làm sao trả lời với Tướng gia đây, lại lo lắng thêm Mạc Nguyên Thiến mình lưu lạc giang hồ có gặp nguy hiểm hay ?

      Vụng trộm đem hồng khăn trùm đầu xốc lên, bà mối cùng tỳ nữ  sớm   ra ngoài, chỉ còn lại có   mình nàng. Nàng thở xả giận đứng lên, nhìn bàn  bày đầy các loại thức ăn,  lại càng cảm thấy đói bụng hơn, làm cho nàng nhớ tới chính mình bởi vì khẩn trương, ngày rồi cơ hồ cái gì cũng chưa ăn , ăn chút hẳn là   sao đâu, dù sao cũng ở trong phòng, có lẽ đây là chuẩn bị cho tân nương tử .

      Nghiêng người đánh giá  màu săc thức ăn bàn, nàng kinh ngạc phát  bên cạnh có cái hộp hình vuông, bên trong tất cả đều là các loại điểm tâm đồ ngọt, cùng với thức ăn ở bên khác biệt quá lớn, nàng kỳ quái  mở ra từng tầng , cũng theo đó mà càng thêm kinh hỉ.

       Tất cả điểm tâm này đều là nổi danh ở kinh thành, ngay cả nổi danh nhất “Thời Trân trai”  cũng có ở trong đó. Hương thơm ngọt này làm cho nàng động động ngón tay,  chuyện gì đến cũng tính sau .

      Ngón tay bé trắng noãn, do dự  cầm lên “Thời Trân trai” màu lam nhạt trong suốt, cắn xuống ngụm , mắt thỏa mãn đầy ý cười .

      Ăn ngon .

      “Nhìn  bộ dạng của nàng, là thực thích  .”

        giọng nam mang theo ý cười đột nhiên xuất , dọa Hoài Hương làm rớt miếng bánh ngọt trong tay. Nàng cảnh giác ngẩng đầu, lại kinh ngạc rơi vào đôi mắt đen sâu thẳm dường như từng quen biết.

      “Di, là ngươi!” Hoài Hương mở lớn miệng, dám tin.

      “Đương nhiên là ta .” thân hồng bào Nhan Khánh Ngọc vào bên cạnh bàn, buồn cười vươn tay lau vụn bánh bên môi nàng.“Ăn ngon ?”

      “Ăn ngon.” Hoài Hương nghĩ đến liền nở nụ cười. Nhưng là......“Ngươi tại sao lại ở nơi này?”  Sau đó nàng mới nhớ đây là tân phòng, tại sao cứ chạy vào như vậy ?

      “Ngươi ra ngoài nhanh lên ” Nàng vội vàng đứng dậy, lôi kéo  ống tay áo của muốn rời .” may bị người ta nhìn thấy,   bị hiểu lầm.”

      hiểu lầm cái gì?” Nhan Khánh Ngọc bất động như núi ngồi  tại vị trí, nhìn bộ dáng lo lắng của nàng.

      Tân nương tử cư nhiên ở đêm tân hôn vội vã đem chú rể là đuổi ra  khỏi phòng , điều này  làm cho người ta nhìn thấy bị chê cười mới lạ đó.

      “Ngươi...”  Động tác phút chốc dừng lại, Hoài Hương lúc này mới phát  thân y bào đỏ thẫm, này “Ngươi chính là Nhan Khánh Ngọc?” quá mức kinh ngạc, nàng cư nhiên  mang họ tên ra trực tiếp gọi .

      “Cuối cùng cũng phát sao?” Nhan Khánh Ngọc trực tiếp trả lời, thú vị nhìn biểu tình mặt nàng ngừng biến hoá, quả nhiên cùng nàng thành thân, lạc thú .

      “Nhưng là...... Ngươi......” Hoài Hương chỉ cảm thấy trong đầu mảnh hỗn loạn,  trong chuyện này có gì sai lầm sao, tại sao lại là Nhan Khánh Ngọc chứ!“Ngươi vào phòng như thế nào ?”

        đống vấn đề lớn ở trong đầu nàng lên,  cuối cùng vấn đề này mới nhảy ra khỏi đầu .

      Nàng nghĩ đến, lúc này ngoài kia hẳn là còn rất nhiều quan khách , cho dù là trở về phòng, phải cũng nên có phen phô trương sao? Ít nhất bà mối nên đến đây.

      “Nàng có thể tự mình xốc khăn hồng trùm đầu, ta   thể tự mình tiến vào phòng sao?” Nhan Khánh Ngọc nhìn  bộ dáng  khẩn trương của nàng  , thoải mái mà chống đỡ, giống như chuyện này có gì cùng lắm ….

      thực tế,  là tốn ít sức, mới đem   đám người bỏ lại trước viện, chính là muốn mình cùng nàng ở chung. Nếu  hôm nay phô trương như vậy,  đêm động phòng hoa chúc của hai người chắc chắn bị mọi người  ồn ào , cả đêm náo loạn ngớt !

      “Ta đây là có lý do !” Hoài Hương mặt đỏ lên. Nhớ tới  “Trọng trách” của mình, vội vàng tỏ vẻ.

      “À? Cái lý do gì ?” muốn nghe xem. Nàng ra cái lý do gì đây.

      “Ngươi trước đáp ứng ta, thể giận.” Sợ hãi nhìn , Hoài Hương cầu như thế .

      Có lẽ là bởi vì lúc trước gặp nhau  ở chung,  lại thấy có khí chất giống như Trầm Thiên Hạm, Hoài Hương đối mặt với lá gan lớn hơn chút. Lúc này trong lòng nàng khỏi cảm thấy  may mắn, may mắn chính là Nhan Khánh Ngọc, nếu là người khác, nàng tại biết còn có thể tỉnh táo nữa, chỉ sợ sớm bị dọa khóc hoặc dọa đến hôn mê “Được, ta đáp ứng nàng tức giận.” Nhan Khánh Ngọc cũng sảng khoái, lời liền đáp ứng , đêm tân hôn,  vốn nên nổi giận cùng tân nương tử của mình .

      ?” Thấy gật đầu cam đoan, Hoài Hương mới mím môi, cố lấy dũng khí thẳng thắn,“Bởi vì ta phải tân nương tử!”

      Biểu tình của Nhan Khánh Ngọc tức có chút tim đập mạnh và loạn nhịp,    dự đoán được nàng ra loại lý do thái quá này, rồi sau đó bất đắc dĩ chỉ chỉ lên người nàng.

      người nàng mặc giá y, còn chính mình phải tân nương tử?” lắc đầu, biết có nên giễu cợt nàng lấy cái lý do  vô lý  này hay .“ Có phải nàng muốn ta tin rằng, nàng kỳ phải thiên kim Mạc phủ , mà  chỉ là nha hoàn thôi phải ?”

      “Ngươi làm sao biết?” Hoài Hương giật mình mở lớn mắt, đối với có vài phần kính trọng, bắt đầu tin tưởng là đương triều Tể tướng Nhan Khánh Ngọc .“Ngươi lợi hại đúng như lời mọi người đồn!”

      “Cám ơn.” Nhan Khánh Ngọc cười khổ, bị nàng khen ngợi như vậy biết là nên khóc hay cười nữa, chỉ có thể theo lời của nàng đáp.“ Nàng chính là nương tử của ta, người ta  xuân tiêu khắc đáng giá ngàn vàng, nàng thực chắc chắn muốn tiếp tục chơi trò ‘Ta phải’ này mãi sao?” trăm phương nghìn kế thoát thân để trở về  tân phòng, cũng phải là muốn nghe nàng  những điều này .

      “Ta phải a.” Hoài Hương nhìn thấy tin, nóng nảy.” Ta là hầu nữ bên người thiên kim tiểu thư Mạc phủ , ta gọi là Hoài Hương , tiểu thư kiên trì muốn đào hôn, mặc cho ta khuyên như thế nào nàng cũng nghe, còn muốn ta trước thay thế nàng, miễn là làm cho người ta phát ra nương tử biến mất! Ta phải Mạc Nguyên Thiến a.”

       Nàng nhanh chóng đem việc trước sau trình bày với , Hoài Hương thiếu chút nữa thở nổi.

      Thấy bộ dáng kích động của nàng , Nhan Khánh Ngọc nao nao, thu hồi tươi cười.

      “Nàng phải Mạc Nguyên Thiến?” Nàng tại sao lại phải Mạc Nguyên Thiến? Ngày ấy ở Mạc phủ, ở đằng sau núi giả chính tai  nghe thấy tỳ nữ ở tìm “Tiểu thư” a .

      “Ta phải.” Hai mắt Hoài Hương hồng hồng, chỉ sợ   tin lời của mình:“Ta gọi là Hoài Hương, là Nguyên Thiến tiểu thư khi còn bé mang về trong phủ , ta phải tiểu thư.”

      “ Dừng dừng, nàng nàng tên gì?” Nhan Khánh Ngọc tuấn mi nhíu lại, nhớ tới chuyện.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Hà Đoàn

      Beta: Quảng Hằng

      Hoài Hương.”  Nươc mắt đảo quanh trong hốc mắt, Hoài Hương trả lời.

      “Hoài Hương......” Nhan Khánh Ngọc trí nhớ hơn người nhớ tới ngày ấy ở sau hòn giả sơn, là có tỳ nữ tìm “Tiểu thư”, nhưng   nữ tử khác theo phía sau đến tìm là "Hương Hương”. ra, nàng khẩn trương là vì nữ tử kia tìm nàng, là hiểu sai .

      “Ngày đó ở sau núi giả , nàng khẩn trương như vậy , là sợ bị ai tìm được?” thử hỏi.

      “Nhạc Nhạn a.” Hoài Hương tuy rằng vì cái gì đột nhiên lại hỏi  đến chuyện của ngày hôm ấy, nhưng vẫn là ngoan ngoãn trả lời.” Ta trộm điểm tâm từ phòng bếp ra, nếu để cho Nhạc Nhạn phát bị đòi lại,như vậy ta đau lòng a” Nàng lại nhìn cái, giọng mang theo chút bất mãn.“Ai…. bị Nhạc Nhạn phát , vẫn là ăn được điểm tâm.”

      “Ta  đây phải sai người làm điểm tâm bồi thường nàng sao?” Nhớ tới ngày ấy,   mặt Nhan Khánh Ngọc lại xuất tươi cười, theo ánh mắt nhìn về bàn đầy thức ăn ngọt ở bên, còn như thấy lại tình cảnh ngày đó, mặt của nàng hiểu mà đỏ.

      “Vậy ngươi tin tưởng ta phải tiểu thư ?” Hoài Hương mở to mắt to, tâm tình có chút phức tạp.

      “Ta  tin lời của nàng, nàng   cần phải khóc?” nhàng đem  nàng ngồi vào trước mặt mình , vươn tay lau  lệ má nàng “Nàng tại sao lại thích khóc như vậy ?”

       Thanh dễ nghe như là  thở dài, lại giống mang theo chút muốn, làm cho Hoài Hương trong lòng phát sinh ra ngọt ý, như là mới vừa rồi ăn miếng bánh ngọt kia.

      “Tại ta hay khóc thôi.” Nàng nhịn được hướng làm nũng.  Sau khi được tín nhiệm, lòng của nàng an ổn chút.“Ngươi có thể đáp ứng ta hay , cũng đừng  nổi giận với tiểu thư? Tiểu thư chỉ là ham vui thôi.”

      “Mạc Nguyên Thiến sao? Ta thèm để ý.” Nhan Khánh Ngọc khẽ vuốt má của nàng ,  trong lời dường như coi trọng.

      tức giận? Vậy là tốt rồi.”  Hoài Hương   nhàng thở ra cũng có nghe ra ý tại ngôn ngoại,   chính là vui sướng cũng   truy cứu chuyện Mạc Nguyên Thiến đào hôn.

      “Hương Nhi, ta có việc hỏi nàng.” Kéo tay nàng, Nhan Khánh Ngọc từ đầu đến cuối, để ở trong lòng cũng chỉ có nàng, Mạc Nguyên Thiến như thế nào đương nhiên liên quan đến .

      “Hương Nhi?” Nàng ngây ngốc, nửa khắc mới phản ứng lại đây là gọi nàng.“Tiểu thư cùng Thiên Hạm đều bảo ta là Hương Hương ”

        Khi nghe đến hai chữ  “Thiên Hạm”  này  khuôn mặt tuấn hơi trầm xuống , rất nhanh lại khôi phục khuôn mặt tươi cười.“Ta đây  càng thích gọi nàng là Hương Nhi .”

      Thấy nàng còn có ý  tranh luận cùng về vấn đề xưng hô, Nhan Khánh Ngọc liền  trước bước mở miệng ngăn nàng.

      “Nàng trước tiên trả lời ta, hôm nay kiệu hoa là ai? Cùng ta bái đường là ai?”  Sau khi biết tình, liền nghĩ biện pháp, lưu lại tân nương giả mạo này.

      “Là ta a.” Hoài Hương ngơ ngác trả lời.

      “Vậy tốt lắm.” Nhan Khánh Ngọc vừa lòng cực kì.

      “Tốt?” Vì cái gì nàng biết là có chỗ nào tốt đâu?“ kỳ quái.”  Vào ngày mừng tân nương lại đào hôn, tại sao vẫn còn cười được “ sao?” Nhan Khánh Ngọc biết nàng suy nghĩ cái gì, lại chỉ là cười mà đáp. Tự rót ra hai chén rượu, đem chén  giao cho nàng “Đến đây, chúng ta cạn chén này.” 

      “Cạn ?” Trong tay bị ép nhét vào chén rượu, Hoài Hương mặt đầy hồ nghi.“Đây là  chuẩn bị cho người uống rượu giao bôi , ta cũng phải...”

      Nhan Khánh Ngọc rất nhanh che lại miệng của nàng, đem  toàn bộ rượu trong miệng uy nàng uống. Hoài Hương giật mình trợn mắt, lại làm cho chặt chẽ giữ lại, tránh cũng thể tránh, nuốt vào chén rượu giao bôi kia, hơi nồng củarượu làm nàng ngấn lê.


      vươn đầu lưỡi liếm  từng giọt rượu bên khoé miệng nàng , Đồng thời võ hai má nàng, cầm  tay nàng hướng lên , đem chén rượu tay đưa vào miệng chính mình.

      “Ngươi......” Hoài Hương hít thở thông, mở to đôi mắt lờ mờ hơi nước xem xét , vì cái gì  lại làm như vậy “Nghi thức hoàn thành .” Nhan Khánh Ngọc chỉ mỉm cười, tuyên bố như thế.

      Nghi thức? Cái gì nghi thức a? Tại sao nàng tuyệt biết suy nghĩ cái gì hết vậy? Hoài Hương ngơ ngác nhìn , bị  hành vi của làm cho khó hiểu.

      Nhan Khánh Ngọc mặt tuấn tú vẫn là tươi cười làm người khác cảm thấy thoải mái, cái gì cũng cùng  nàng giải thích, chỉ ôm lấy nàng ,hướng giường đến.

      “ Dừng dừng!” Nhìn càng ngày càng tiếp cận giường lớn, Hoài Hương khẩn trương nắm vạt áo trước của , cuống quít lên tiếng.“Ngươi làm cái gì?”

      “Đây là đêm động phòng của ta, nàng hẳn là biết ta muốn làm cái gì?” Đem nàng dặt nằm ở giường. Nhan Khánh Ngọc lên ngay, chính là ngồi ở mép giường hai tay ôn nhu vỗ về khuôn mặt nhắn kinh ngạc của nàng, cưỡng chế  khát vọng muốn ôm nàng vào trong lòng.

      Chú bướm nhắn này, chắc chắn còn chuỗi câu hỏi chờ hỏi đây.

      “Nhưng là...... Ta phải tiểu thư a!” Hoài Hương ngồi xuống, theo bản năng hướng vào phía bên trong giường.

      Nàng đương nhiên biết đây là đêm tân hôn của , nhưng phải của nàng a “Nhưng nguời cùng ta bái đường là nàng, nàng chính là  thê tử của ta.” Nhan Khánh Ngọc thần sắc nghiêm túc,  đây cũng là ý nghĩ trong lòng .

      Ngẫm lại ông trời cũng coi như đối xử tử tế với , để cho sai sót ngẫu nhiên cưới về nữ tử mà chân chính muốn kết hôn, nắm chắc cơ hội này đâm lao phải theo lao sao được “ Thê tử của ngươi?” Khuôn mặt Hoài Hương  từ mờ mịt chuyển sang đỏ bừng, sau lại tái nhợt cùng bối rối.“Như thế nào có thể...... Như vậy được , ta phải......”

      “Nàng phải.” Nhan Khánh Ngọc cắt ngang lời của nàng, tâm tình thêm khoái trá chút. “Mà tại, chúng ta nên làm tốt trong đêm động phòng này.”

      đúng, ngươi khoan .” Hoài Hương né tránh  bàn tay của hướng đến, mãnh liệt lắc đầu.“Như vậy là đúng chúng ta phải vợ chồng, ta phải...... là tiểu thư bảo ta đại gả a.”

      Nàng dồn dập giải thích, chỉ sợ kỳ vẫn hiểu chân tướng, nhất định  là chưa , bằng như thế nào lại...... Như thế nào lại vẫn hướng nàng tới gần “Đại gả, giống như là gả cho.” Nhan Khánh Ngọc trong lòng than thầm hơi,  muốn bắt buộc nữ nhân mà mình thích. Đành phải đánh đòn tâm lý với nàng.“ Nàng hãy nghĩ mà xem, nàng thay thế Mạc Nguyên Thiến gả cho ta, vậy đương nhiên chính là thê tử của ta .”

      Hoài Hương ngẩn ra, bỗng dưng cảm thấy lời này nghe vào có chỗ nào thích hợp, nhưng trong lúc nhất thời lại có biện pháp phản bác.

      “Hơn nữa người cùng ta bái đường là nàng, thiên địa cùng tất cả mọi người là nhân chứng, nàng còn muốn chối sao?” Nhan Khánh Ngọc nghiêng người giữ chặt tay nàng, cho nàng lại né tránh.

      “Kia tính toán gì hết.” Hoài Hương cúi đầu .“Ta chỉ là  chuyển lại lời của tiểu thư , tạm thời......”

      phải tạm thời.” Nhan Khánh Ngọc đánh gãy lời của nàng. “Hương Nhi của ta, nàng có nghĩ đến hay , nếu tại nàng ra  khỏi gian phòng tân hôn này, người bên ngoài  nghĩ như thế nào?”

      “Hả?” Hoài Hương nhất thời ngây ngốc “Mà nếu sáng mai tỳ nữ tiến vào, phát trong phòng có tân nương tử, có thể hay tạo thành trận xôn xao?” Nhan Khánh Ngọc lại .

      “Có thể.” Này là.

      “Còn nữa, nếu sáng mai có con dâu phụng trà, vậy cha mẹ ta có thể hỏi tân nương tử như thế nào hay ?” Nhan Khánh Ngọc nhìn Hoài Hương ngây ngốc, rốt cuộc cười ông trời của nàng thực ngây ngô.“Đến lúc đó nàng nghĩ thử xem ta nên như thế nào?  thiên kim thực đào hôn ? Hay nàng kiên trì gả cho ta?”

      Hoài Hương trầm mặc, nàng tại sao lại nghĩ tới  điều này? đúng, nàng   phải chỉ cần thành thân ngày này mà thôi, nếu muốn thành toàn tiểu thư, nàng phải  giữ kín chuyện đào hôn này, cũng phải...... Tiếp tục giả làm Mạc Nguyên Thiến.

      “Nhưng là...... Đều theo như ngươi ta phải a.” Hoài Hương tâm phiền ý loạn , biết nên như thế nào mới tốt.

      “ Người cùng ta bái đường là nàng là đủ rồi.” Thừa dịp nàng sững sờ, Nhan Khánh Ngọc thu gọn lại khoảng cách giữa hai người,  mặt hai người cách nhau đến bàn tay" tại, chúng ta có thể bắt đầu ” (Hà Đoàn:  bắt đầu gì a ??? hớ hớ)

      “Bắt đầu?” Vẻ mặt nàng toàn là nghi hoặc, tâm lại bởi vì tiếp cận  mà trở nên khẩn trương. Mặt gần, cũng sắp  chạm đến mặt nàng ,  con ngươi xinh đẹp sáng long lanh ,  như là đem cả người nàng hút vào.

      “Đúng vậy, bắt đầu" Cánh  tay  dài duỗi ra, buông xuống sa trướng, đem đôi mắt đầy thõa mãn xác định tân nương tử vây ở giường lớn .“ Chúng ta bắt đầu đêm động phòng hoa chúc.

      Nàng là ai   quan trọng, bằng hành động trực tiếp, để cho nàng trở thành  thê tử của .

       

       

      Quà SN cho QH ^^!

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng


      Chương thứ ba


      <img class="alignnone size-full wp-image-6016" title="000" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/09/000.jpg" width="590" height="442" />


      “Động phòng?” Hoài Hương thiếu chút nữa để cho nước miếng chính mình sặc chết.“Nhưng là......”

      có thể là.” Nhan Khánh Ngọc mặt vẫn là lộ ý cười đầy tao nhã , đôi tay an phận song chưởng muốn vươn tới người nàng, nhanh chóng cởi gả y đỏ thẫm .Hài lòng nhìn dáng người linh lung  dần dần triển lộ ra.

      Hoài Hương đầu óc mảnh hỗn loạn, tay bé nắm chặt thành quyền, biết có nên đẩy ra hay . Tình huống trở nên tò mò kì quái, nàng ràng phải tiểu thư a, vì cái gì lại tuyệt để ý “Chờ...... Chờ chút!” Đến khi thu hồi thần trí, mới phát người chính mình chỉ còn lại chiếc yếm tahwsm, nàng theo bản năng hai tay che ngực, vội vàng kêu ngừng tay.

      “Sao?” Tuấn mục híp lại, phi thường thích động tác bị đánh gãy.

      “Chúng ta...... Chúng ta hình như nên như vậy.” Nàng xấu hổ đến cả gương mặt đều đỏ như trái táo chín mọng, muốn kéo quần áo qua che lấp chính mình trần trụi, lại phát quần áo toàn bộ bị tung ra ngoài sa màn hết rồi. “Ta muốn cho cả hai chúng ta có chung nhận thức .” Nhan Khánh Ngọc muốn thở dài, tại sao nàng có thể ngây thơ đến như thế này, thể ngoan ngoãn vào khuôn khổ sao?“Nàng muốn Mạc tiểu thư đào hôn chuyện tích bại lộ sao?”

      Thấy nàng lắc đầu, lại tiếp tục :“Nếu muốn. Ta đây cũng thể mình ở trong phòng? Nàng chưa từng nghe qua tập tục này sao?”

      “Cái tập tục gì ?” Nàng ngây ngốc hỏi.

      “Chính là đêm tân hôn nếu phải đôi tân lang tân nương cũng nhau vượt qua, tương lai phải là thê vong cũng là phụ tử .” sắc mặt ngưng trọng đe doạ nàng.“Nàng hy vọng Mạc Nguyên Thiến gặp chuyện may?”

      Nàng lắc đầu mạnh.“ muốn.”

      phải là muốn ta chết ?” lộ ra bộ dáng bi thương .

      “Đương nhiên phải!” Hoài Hương phủ định nhanh hơn. Chỉ sợ hiểu lầm .“Ta có nghĩ như vậy.”

      “Tốt lắm, vậy đêm nay, chúng ta cùng nhau qua đêm tân hôn.” Đánh nhịp định án, Nhan Khánh Ngọc quyết định vấn đề này hề thảo luận, cũng cho nàng mở miệng cơ hội .

      Hoài Hương vẫn còn rất hoài nghi, nhưng Nhan Khánh Ngọc nắm chắc vào phút nàng vẫn còn ngây ngốc suy nghĩ, vòng ở eo của nàng đem nàng hướng trong lòng chính mình , cúi đầu liền che lại môi đỏ mọng non mềm hỏi ngớt kia.

      “Ngô......” Hoài Hương trừng lớn mắt, tiếng kinh hô vừa mới thốt ra toàn bộ bị nuốt gọn.

      Cái lưỡi linh hoạt câu lộng cái lưỡi non mềm thơm tho của nàng, bàn tay to đặt tại sau gáy của nàng, kéo sát gương mặt nhắn của nàng vào , hấp thu hương vị ngọt ngào của nàng .

      Hoài Hương thể chống cự, toàn thân mềm nhũn để mặc hôn hoàn toàn, còn chút khí lực, tiếng kiều truyền đến trong tai nàng , nàng qua hơn nữa ngày mới ý thức được đó là chính nàng vọng lại

      Nàng bị hôn đầu váng mắt hoa, hoàn toàn thể suy nghĩ, thẳng đến khi chấm dứt nụ hôn, đôi môi nóng bỏng của dần chuyển hướng xuống cái cổ trắng mịn mảnh khảnh của nàng, đường lướt thẳng xuống da thịt tuyết trắng trần trụi bóng loáng của nàng, đầu óc nàng vẫn triệt để hỗn độn hoàn toàn, hoàn toàn thể suy nghĩ được chuyện gì.

      Duy nhất cảm giác được là thân mình dấy lên khô nóng, nàng bất lực khinh ngâm, đây là vì sao.

      Thấy khuôn mặt nhắn của nàng mê mang ,dục vọng nam tính của Nhan Khánh Ngọc bị trực tiếp nhất khơi dậy mạnh mẽ. Bàn tay to bắt đầu làm càn thâm nhập sau vào bên trong cái yếm đỏ thẫm, nắm lấy bờ ngực mềm mại của nàng, rồi sau đó hơi hơi dùng sức .“A......” Trước ngực bị người cầm nắm như thế, Hoài Hương chỉ cảm thấy trận tê dại . thân mình càng thêm hư nhuyễn, gần như là nằm ở trong lòng .

      “Bé con mẫn cảm.” Ánh mắt của Nhan Khánh Ngọc trầm xuống, đôi môi ý cười càng sâu.

      “Như vậy liền chịu nổi rồi, trong chốc lát nữa nên làm sao?”

      Bên tai truyền đến tiếng thầm giống như sủng nịch lại giống như than , Hoài Hương tự chủ được nhìn phía , bị nhìn chăm chú cách kì lạ làm cho khuôn mặt nhắn đỏ bừng . Nhanh chóng dời ngay tầm mắt. “Xấu hổ ?” Thấy nàng phản ứng như thế, Nhan Khánh Ngọc cố ý ở nàng bên tai , đại chưởng đồng thời chế trụ thắt lưng của nàng , đem nàng xoay vòng dựa ngửa vào trong lòng của .

      có.” Tuy rằng trả lời như vậy , nhưng Hoài Hương ngay cả bên vành tai cũng đỏ ửng.

      đúng , nếu thế ta có thể tiếp tục nữa sao?” Đôi tay vốn dĩ yên phận, nay lại du di tìm kiếm tiến về phía trước nặng vuốt ve xoa nắn đôi gò bồng đảo trắng muốt của nàng. Để cho vật mềm mại trong tay biến hình theo nhào nặn của , cũng thành công khiến cho nàng kiều.

      “Ân a......” Nhìn thấy nàng kinh hoảng muốn lấy tay che miệng, lại sớm hơn bước ở nàng bên tai tà tứ .

      “Đừng ngừng lại, ta chính là thích nghe thanh rên rỉ của nàng .”

      Hoài Hương híp mắt lại, gương mặt lúc này đỏ đến mức thể đỏ hơn. Nhìn lúc này thoát luôn cái yếm thắm của nàng, ngón tay thon dài đột nhiên nắm nhũ tiêm sớm đứng thẳng --“A.........” Rốt cuộc nhịn được khẽ rên thành tiếng, theo xoay tròn ma sát, Hoài Hương nhịn được co hai chân lai, cảm giác chính chỗ tư mật của mình dần dần trở nên ẩm ướt, có loại cảm giác kỳ diệu mà xa lạ từ đáy lòng lên, những nơi bị chạm đến giống như có ngọn lửa phừng cháy, lan tỏa khắp toàn thân, làm cho nàng xấu hổ đến biết nên như thế nào cho phải.

      Nhìn động tác nàng hồn nhiên mà hề che dấu , Nhan Khánh Ngọc mỉm cười, bàn tay phải bắt đầu lần theo bụng nàng đường xuống dưới, vào vùng cấm bí mật giữa hai chân nàng.

      “Làm sao vậy, nơi này thoải mái sao?” Đại chưởng tiến vào giữa hai chân của nàng , cách tầng vật liệu may mặc mỏng manh , chạm vào nơi kia người đến thăm quá ngọt ngào.

      “Đừng...... được......” Mặt Hoài Hương đỏ lên, thẹn thùng kẹp chặt hai chân, muốn để cho phát chính mình dị trạng.

      “Có thể.” ôn lên đôi má đỏ hồng của  nàng, đại chưởng kiên trì tách ra hai chân của nàng , chui vào bên trong tiết khố của nàng .Ngón tay vừa mới chạm vào, dính mật dịch ẩm ướt.

      “Quả nhiên ướt nha?” cúi đầu cười, làm cho nàng càng thêm xấu hổ .

      cần...... thể......” Hoài Hương lại lần nữa kẹp chặt hai chân, lại đưa ngón tay dài của cũng vây khốn bên trong.

      “Đừng ngại, mở chân của nàng ra .” Thanh trầm thấp rất là mê hoặc lòng người, cúi đầu ôn nhu dụ dỗ người ngọc ở trước thân, hai ngón tay thon dài cũng an phận chuyển động , đem mật dịch ẩm ướt kia ngừng khuyếch tán, làm cho thân thể run rẩy của nàng dần trầm tĩnh lại.

      “A......” Vô ý thức thanh đứt quãng dật ra, Hoài Hương tự giác , thong thả mở ra hai chân, để cho có thể bừa bãi ở ở giữa tác loạn .“Thoải mái sao?” Ngón tay dài ngừng gây xích mích nơi mẫn cảm của nàng , linh hoạt tham nhập sâu bên trong đóa hoa vì nỏ rộ kia, thu lấy ngọt ngào hoa dịch.“Arm ướt như vậy , nóng như vậy ...”

      “Đừng ...” tà tứ khiêu khích như vậy , làm cho nàng hoàn toàn chống đỡ được, chỉ có thể bất lực che mặt.“Ngươi đừng ......” .“Vì cái gì ?” khẽ hôn nàng, cao thấp tấn công, đôi mắt hoàn toàn đầy ý cười .

      Nàng đáp lại nhiệt tình như vậy . làm cho vui vẻ , đương nhiên là muốn . Hay là......” Nàng thích?” Hỏi như vậy đồng thời, ngón tay kia vào hoa hạch tối mẫn cảm , dùng sức vuốt ve......“A......” Nhịn được lên tiếng rên rỉ. Hai tay Hoài Hương vô lực nắm chắt chân , mềm nhũn mặc cho dẫn dắt.

      “Thích ?” hỏi lại.

      Hoài Hương đỏ mặt, cúi đầu muốn tự gượng đứng dậy.

      a. Ta đợi đây.” Nhan Khánh Ngọc giận bức bách hỏi, tay cũng nhàn rỗi, tận tình dùng ngón tay dài kia của để tại nơi của nàng động tình kia, giữa đóa hao ướt át tận lực trêu đùa, nghe nàng điên cuồng khống chế được thanh rên rỉ đầy mị hoặc , làm cho dục vọng tăng tới tầng cao nhất, nhưng vẫn là kiên trì muốn nghe được câu trả lời của nàng . Động tác ngón tay càng thêm cuồng dã, nhếch lên chút tà cười,“Thoải mái sao?”

      Hoài Hương hỏng mất .


      Hale205, Bưởi!!!, Phuochuyen942 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng


      Chương thứ ba

      “Chán ghét nhất nhất, chán ghét......” Thân mình bị khiêu khích còn là chính mình, từ dưới hoa kính truyền đến cỗ khát vọng xa lạ , làm cho nàng khó nhịn rên lên từng tiếng yếu ớt,vừa tức vừa thẹn ngẩng đầu lên tức giận.

      dối.” Nhan Khánh Ngọc cười mắng.“ thành thực như vậy , ta nên phạt nàng đây như thế nào ?”

      xong lời này, ngón tay dài như được tiếp thêm sức, dính đầy mật dịch  ngọt ngào của nàng, nhanh chóng xâm nhâp sâu vào bên trong.

      “Ách a......” Hoài Hương hơi hơi run run, vô lực than thở tựa vào trước ngực , thân mình xinh đẹp bị che kín bởi lớp mồ hôi, tất cả đều là bởi vì .

      , ấm......” Ngón tay của ra sức triền miên bên trong hoa kính, Nhan Khánh Ngọc mê muội hôn môi của nàng, ngón tay thô ráp tới tới lui lui ra vào, mỗi lần đều mang ra càng nhiều mật dịch . Cũng chọc nàng ngừng nỉ non kích tình, đem nàng trêu chọc đến mức tận cùng.

      cần...... Ngừng...... A a......” Cảm giác cố ý trêu chọc. Sớm động tình Hoài Hương làm sao còn có thể nhẫn nại, cuối cùng hỏng mất khẽ nấc thành tiếng.

      “Ngoan oa, nàng khờ.” Nhan Khánh Ngọc cười vẻ chân ngây thơ của nàng, thích nhìn nàng khóc . tay ngừng xoa bóp bộ ngực nàng non mềm , thỉnh thoảng xoa nắn nhũ tiêm sớm đứng thẳng, tay kia lại ngừng miết hoa hạch sớm sưng ửng đỏ. cầu nàng trực tiếp nhất phóng thích.

      “A a......” Cao thấp hai nơi gặp giáp công . Làm cho Hoài Hương hoàn toàn cuồng loạn .Nàng hoàn toàn thể suy nghĩ được gì nữa, chỉ có thể mặc cho bản năng thân thể phản ứng , đồng thời cảm nhận được cỗ áp lực trước nay chưa có bắt đầu ở giữa hai chân nàng hội tụ, rồi sau đó theo thành thạo trêu đùa ngừng tăng vọt, bay lên, rồi sau đó trong khoảnh khắc cao nhất của nàng bỗng chốc vỡ tung lan ra thành từng mảnh truyền khắp cơ thể.

      Đó là loại khoái cảm mãnh liệt thể bằng lời. Hoài Hương dám tin trừng lớn mắt rên tỉ nỉ non, thân mình tự chủ được kịch liệt run run.

      “A......”

      “Ta thực vô cùng thích nhìn bộ dáng này của nàng.” Nhan Khánh Ngọc nhìn khuôn mặt nhắn tuyệt diễm sau cao trào quá , mê muội .

      “Nàng đẹp . như thế bảo ta làm sao có thể nhẫn được đây?”

      Hoài Hương hiểu lắm lời , chỉ cảm thấy người chợt lạnh, vốn dĩ tiết khố cùng yếm thắm bị thoát sạch , mà thân hình vốn quấn chặt lấy nàng bước hẳn xuống giường.

      “Ngươi......” Hoài Hương khó hiểu tròn mắt, thấy thoát ra y bào, lộ ra bộ ngực cường tráng.

       “A!” Nàng kêu sợ hãi .

       Vội vàng di chuyển ánh mắt ánh mắt, làm cho Nhan Khánh Ngọc trận cười .

      “Chưa thấy qua thân mình nam nhân sao? Ta có nên cao hứng .” Đem quần áo toàn bộ bỏ lại phía sau, bàn tay to lớn của mà kiên định nắm gương mặt của nàng, trêu ghẹo :“Nam nhân khác cho nàng xem, nhưng phu quân nhà mình có thể.”

      Phu quân? Hoài Hương còn kịp phản ứng; Liền bị cảnh sắc trước mắt làm rung động ngây ngốc.

      Đây là thân thể nam nhân sao? Nàng ngây ngốc thẳng nhìn chằm chằm, dời ra tầm mắt. Thân thể kia tràn ngập đường cong mạnh mẽ.Cùng nữ tử mềm mại khác nhau rất lớn. Ánh mắt xuống, rồi sau đó giật mình .

      Trời ạ . đó là cái gì “Xem ra, nàng thực vừa lòng điều nàng thấy .” Ý của chính là muốn trêu ghẹo nàng thêm chút nữa, nhưng thân thể trần trụi mềm mại của nàng quá mức mê người . Nhan Khánh Ngọc đành phải đánh mất ý niệm trong đầu, cúi người nằm ấp lên nàng.

      “Ngươi...” người truyền đến sức nặng làm cho Hoài Hương thu hồn trở về , tuôn ra hơi thở hổn hển.

      “Ta làm sao vậy?” Nhan Khánh Ngọc thú vị hôn nàng ngụm . rất thích nhìn thấy dáng vẻ giật mình và ngượng ngùng của nàng.

      “Vì cái gì......” Hoài Hương ngượng ngập, trực giác trong lòng biết đó là vấn đề ngốc nghếch, nhưng nàng là hiểu a.“Ngươi tại sao muốn đè nặng ta?”

      Nhan Khánh Ngọc cười khẽ.“Nàng muốn đè nặng ta sao? Vậy cũng biết, nhưng mà tư thế lần này của chúng ta tạm thời như thế này là tốt rồi.” Trong miệng chuyện, bàn tay lại lần nữa lần dò tìm kiếm xuống chổ tư mật của nàng, dễ dàng liền làm cho nàng quên mấy vấn đề này, lại mê mang kiều.

      “Ngoan Hương Nhi.” cúi đầu ca ngợi, dục vọng nóng rực thay thế vị trí những ngón tay, nhàng đặt ở hoa huyệt tràn ngập mật dịch của nàng .

      nhàng nhợt nhạt dò hỏi, làm cho thân thể mềm mại của nàng run nhè , gắt gao bắm chặt ở vai , Hoài Hương như là mơ hồ hiểu được tiếp theo phát sinh chuyện gì, thân là nữ tử e lệ làm cho thanh nàng liên tiếp phát run .

      “Ngươi......”

      “Sao?” Nhan Khánh Ngọc trả lời, đem kiên đĩnh chính mình luac này ẩm ướt mật dịch, ngừng ở hoa huyệt của nàng trượt dò hỏi, thấy nàng khó nhịn nhíu mày, cười khẽ,“Muốn ta sao?”

      “A......” Hoài Hương ngửa đầu, cảm giác cỗ áp lực tạo ra từ chính tiểu huyệt của mình , lại rất nhanh rút khỏi, làm cho nàng càng khó chịu. Bên trong hoa kính có cảm giác trống rỗng vô vị muốn được lấp đây, nhưng nàng lại hiểu như thế là ý gì.

      ?” Nhan Khánh Ngọc cố ý xấu xa nhấn thêm mấy cái .Dưới hạ thân lại xâm nhập thêm chút, nhưng mỗi cũng xâm nhập, biết như vậy làm nàng càng khát vọng .Nhưng chính là muốn nhìn thấy bộ dáng kiều hoàn toàn động tình của nàng.

      “Nàng thực mê người, Hương Nhi.” cười tán thưởng.“ như vậy, chặt như vậy , lại ẩm ướt......”

      Lại lần nữa tiến vào, lại rất nhanh rời khỏi.

      cần......” Nhịn được đùa như vậy . Hoài Hương lại dật ra tiêng nấc khẽ .“Ngừng lại...... Cầu ngươi......”

      “Cầu ta cái gì đây? Hương Nhi của ta .” gương mặt tuấn tú lên nét đắc ý tươi cười, nhịn được hôn lên thân thể ngọc ngà dưới thân .“Muốn ta sao?”
      Bưởi!!!, Phong Vũ YênDion thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :