1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Cẩm Tú Đích Nữ - Túy Phong Ma (Chương mới ~~)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thucquy

      thucquy New Member

      Bài viết:
      15
      Được thích:
      15
      Đừng bảo Minh đế này có ý đồ bất chính với Vân Khanh nhé, nên Hoàng hậu mới có ý định thử Vân Khanh như thế? Đàn đâu rồi, mau mau xuất coi...

    2. cuncon

      cuncon Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,786
      Được thích:
      2,154
      Đừng là giống bà hậu mất nha
      quỳnhpinky thích bài này.

    3. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      63.2

      Lại tiếp tục chuyện phiếm, bên ngoài bắt đầu có tiếng chuông truyền đến, kế tiếp là bắn pháo hoa, Vân Khanh liền muốn cáo lui. Minh Đế lại chút để ý : "Nếu lên đây, liền ban thưởng ghế ngồi, cùng trẫm và hoàng hậu thưởng thức pháo hoa."


      Đây chính là thiên ân, Vân Khanh trong lòng căng thẳng, đối với loại thiên ân này cảm thấy càng kinh sợ, mà hoàng hậu vẫn mỉm cười nhưng trong ánh mắt nhìn Vân Khanh lại có tia trầm, vẫn phân phó: "Đến, ngồi bên cạnh bổn cung."


      Cung nữ bên cạnh lập tức mang tới ghế gỗ lim đặt bên cạnh hoàng hậu, Vân Khanh nhàng ngồi xuống, trong lòng vẫn hiểu chuyện này là như thế nào, nàng làm sao lại được hai vị đứng đầu thiên hạ coi trọng?


      Vân Khanh suy nghĩ xem xét tất cả vấn đề ở phương diện xấu nhất, sau khi trải qua kiếp trước, nàng còn khả năng chỉ nhìn cảnh xuân tươi đẹp, hoa lệ bên ngoài nữa rồi.


      Đúng lúc này, bên ngoài xuất thân ảnh, thanh cũng mang theo ý cười tự nhiên phóng khoáng, theo bước chân ở trước cửa truyền đến: "Rốt cục cũng vào được rồi."


      Minh Đế xoay người lại nhìn thấy, mặt cũng mang theo ý cười : "Ngươi đâu, như thế nào bây giờ mới đến?"


      "Hồi bệ hạ, thần vừa tửu lâu uống rượu, nhiều người ở đây xem pháo hoa cũng thoải mái, đông người khó xem bằng bớt người dư chỗ, mặc dù phong cảnh phải tốt nhất, nhưng nhìn xem cũng thoải mái tự do." Ngự Phượng Đàn cười nhạt mà vẫn đẹp như hoa, sau khi tiến vào, liền có cung nhân mang thêm ghế dựa, đặt ở bên cạnh Tứ hoàng tử, theo động tác thuần thục của cung nhân có thể thấy được, Ngự Phượng Đàn thường xuyên ở cùng Minh Đế, vị trí cũng tất nhiên luôn luôn ở bên cạnh hoàng tử.


      Ngự Thần Hiên vẫn lạnh mặt ngồi ở bên, lúc này nhìn đến Ngự Phượng Đàn, mới : "Vậy ngươi tại vì sao lại đến đây?"


      Ngự Phượng Đàn nâng tay bưng tách trà, vươn tay chỉ ra bên ngoài, "Xem pháo hoa, vẫn là ở Lâm Giang lâu xem là tốt nhất, ta phải đến xem cùng bệ hạ và hoàng hậu a."


      " đến , ngươi vẫn là tìm chỗ tốt để xem ." Hoàng hậu cười câu, Ngự Phượng Đàn gật đầu, lại hướng Vân Khanh nhìn lại: "Còn vị tiểu thư này?"


      Lúc thanh của Ngự Phượng Đàn phát ra Vân Khanh liền đứng lên hành lễ : "Dân nữ thỉnh an Cẩn Vương thế tử."


      Ngự Phượng Đàn khoát tay, ống tay áo dài mềm mại màu tím thêu lưu vân lay động như mây trời hái xuống dệt thành, cười : "Nếu muốn xem pháo hoa, nơi này xem là tốt nhất rồi."


      Lời mặc dù bình thản như thường, nhưng trong đôi mắt hẹp lại lên ánh nhìn hứng thú, nhìn thoáng qua hoàng đế, hoàng hậu cùng Tứ hoàng tử, gọi Vân Khanh đến chẳng lẽ là vì kiện kia?


      Cuối cùng, mâu quang dừng ở người Vân Khanh, thấy nàng mặc váy trắng dài, làn váy có thêu hoa hải đường màu lam, châm pháp tinh tế sống động như , toát lên thuần khiết lại vẫn lơ đãng xinh đẹp, nhưng thấy ánh mắt nàng vẫn bình thản nghĩ tới vừa rồi chắc chưa làm khó nàng liền cảm thấy yên tâm hướng tới chỗ cung nhân vừa kê ghế mà ngồi.


      Gió đêm thổi tới, trong phòng tràn đầy mùi hương thơm, nhưng lại nhiều thêm mấy phần hương vị, có mùi đàn hương người , còn có mùi rượu thoang thoảng, chứng minh vừa rồi uống rượu.


      Ngự Thần Hiên từ sau khi Ngự Phượng Đàn vào, ánh mắt liền luôn chú ý , từ sau kiện ngân gạch ở từ đường, đường đệ phóng khoáng tùy ý này lần đầu tiên làm cho cảm thấy có chút nguy hiểm.


      Cho tới nay, Ngự Phượng Đàn cùng các hoàng tử giao thiệp đều rất tốt, cũng cùng ai có hành động, ngôn ngữ thân thiết, luôn có thái độ thân thiện mà hờ hững.


      Thứ nhất có tính cách phóng khoáng tùy ý, thứ hai sau lưng là thế lực của Cẩn Vương, lại thêm Minh Đế đối với ôn hòa quý mến, cho nên Tứ hoàng tử vẫn đều nguyện ý cùng giao hảo.


      Thẳng đến lúc này vấn đề phát sinh, cho người cẩn thận điều tra, vào ngày ấy, Ngự Phượng Đàn từng cùng quản của Thẩm phủ gặp mặt, nhưng nghe cũng chỉ là ăn điểm tâm, cái gì cũng làm.


      ta tìm thấy bất cứ chứng cớ gì chứng minh Ngự Phượng Đàn cùng Thẩm phủ có liên hệ nào đó, nhưng có chứng cớ cũng có nghĩa là có.


      Dù sao Ngự Phượng Đàn ra chuyện ngân gạch, tuy rằng thoạt nhìn là vô ý nhưng đối với ta lại là đả kích , muốn cho đế vương đa nghi nghi ngờ, mới hai mươi tuổi mà có thể thâm sâu như vậy, nếu Minh Đế Nam tuần cũng cố ý điểm thêm tên .


      Mà mới vừa rồi, xem Ngự Phượng Đàn cùng Thẩm Vân khanh cũng giống như là quen biết, việc này rốt cuộc phải do nghĩ nhiều ư? Hay vẫn là trùng hợp?


      Vân Khanh đối với các ánh mắt tuy làm như thấy, nhưng cảm giác nhạy bén, từ phía sau phát đạo ánh mắt dừng người nàng, mang theo tìm tòi nghiên cứu, chỉ là loại ánh mắt này làm cho người ta thoải mái.


      Nàng khỏi nhớ tới năm trước thời điểm nàng đón tổ mẫu, ở nửa đường gặp được chiếc xe ngựa, lúc ấy người bên trong xe cũng có ánh mắt sắc bén như vậy.


      Chẳng lẽ lúc trước trong xe ngựa kia chính là Tứ hoàng tử? Tứ hoàng tử phải lần đầu tiên đến Dương Châu sao? Người trong xe kia phải là chứ? Nếu là Tứ hoàng tử, vậy gạt mọi người đến Dương Châu có mục đích là gì?


      Nghĩ như thế, Vân Khanh dường như phát bí mật nào đó, nhưng biết quá ít nên thể phân tích sâu hơn, chỉ có thể để trong lòng, có thời gian suy nghĩ kĩ.


      Lúc này bên ngoài pháo hoa được bắn lên trời, đóa mẫu đơn ở giữa trung nở rộ ánh sáng màu hồng, nhìn như có bàn tay thần kì vẽ giữa bầu trời. Ánh mắt mọi người đều bị cảnh đẹp đó hấp dẫn.


      Hoàng hậu cùng Minh Đế nhìn xem, mỉm cười khen loạt pháo hoa này, "Bệ hạ, người xem pháo hoa kia thực xảo diệu, ánh sáng lại có bảy màu."


      Toàn bộ bầu trời đêm bị pháo hoa chiếu sáng, trong bầu trời đêm xuất những đóa hoa lửa đẹp, mọi người đều ngẩng đầu ngắm nhìn, trầm trồ khen ngợi.


      Vân Khanh ngồi ở nơi này cảm thấy khí có phần cổ quái, chỉ khen ngợi vài câu rồi ngoảnh đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, vị trí của Lâm Giang lâu chỉ thích hợp ngắm đèn, thưởng pháo hoa, mà còn thích hợp thưởng thức phong cảnh Giang Nam.


      Lúc này mặt sông tĩnh lặng êm đềm, khoảnh khắc khi pháo hoa bắn lên in mặt sông có chút vặn vẹo, mất hình dáng hoa mĩ hào nhoáng vốn có.


      Bầu trời, mặt sông, hoàn toàn là hai thế giới.


      Vân Khanh nghĩ đến người ngồi bên cạnh cảm thấy tựa như mọi người đời này đều trong ngoài đồng nhất, là hai thế giới riêng biệt.


      Nghĩ đến đây, chú ý của nàng liền tập trung ở mặt sông, dọc theo nước sông đem hình ảnh ngược chiều của pháo hoa, ngọn đèn, bóng dáng mơ hồ của đám người chen chúc tại bờ sông đều quan sát kĩ.


      Bỗng nhiên, ánh mắt nàng vô tình nhìn đến chỗ đám người vui chơi, trong đám người có người bình tĩnh cách khác lạ, nếu là ngày thường, Vân Khanh có lẽ để ở trong lòng, tiếp tục tùy ý quan sát, nhưng hôm nay là thời điểm mọi người vui vẻ, sôi nổi mà thân ảnh đó quá mức bình tĩnh liền hấp dẫn ánh mắt nàng.


      Cách khoảng xa dưới bầu trời đêm, đến khi nàng tập trung nhìn kĩ, phát nam tử mặc trang phục của dân chúng bình thường, dáng người thấp lùn nhưng béo mập, gương mặt to bè, nhìn ngũ quan, y giống như người bình thường khác nhưng tay y lại cầm vật bình thường.


      Ánh mắt của hướng tới Lâm Giang lâu, cánh tay nâng lên,có cái gì màu đen đặt cánh tay trái của y.


      Đó là ——


      Nỏ!


      Vân Khanh trong đầu xuất chữ này, kế tiếp sau đó là ‘ám sát’! Trong buổi tối như vậy, cầm cái nỏ, phải muốn ám sát là muốn làm cái gì?


      Ánh mắt nàng chăm chú quan sát chiếc nỏ, nhẩm tính phương hướng mục tiêu, nội tâm xuất hoang mang, môi giật giật có mở miệng, thấy người đó xác định tốt phương hướng liền thả tay.


      Mũi tiễn màu đen xé gió mà bay tới. Dưới tiếng nổ lớn của pháo hoa rực rỡ, đem lực chú ý của mọi người mất, mũi tiễn màu đen được ánh sáng rực rỡ chiếu rọi mà mọi người đều nhìn chớp mắt.


      Đợi cho thị vệ ở xung quanh Lâm Giang lâu có phản ứng, thân hình bay vọt tới cũng thể so với tốc độ mũi tên xé gió bay đến.


      Đúng lúc này, Vân Khanh đột nhiên đứng lên, xông đến hướng đó, hô lớn:"Bệ hạ, cẩn thận!"


      Xuy tiếng, mũi tên màu đen đâm vào vai trái của Vân Khanh, máu tươi theo miệng vết thương chảy ra.


      Mọi chuyện đều phát sinh chỉ trong nháy mắt, thời điểm pháo hoa nở rộ hoa mỹ nhất, mọi người bị cảnh trước mắt làm cho u mê, quay đầu lại, trong ánh mắt còn mang theo kinh ngạc, lại đều biết, bọn họ gặp chuyện hay rồi !


      Thanh hoảng sợ, hoảng hốt, khẩn trương bắt đầu vang lên! Nơi nơi truyền đến tiếng hô hào, mà mỗi tiếng đều rơi vào tai Vân Khanh khi ngã xuống.


      "Hộ giá! Nhanh chút hộ giá!"


      "Có thích khách! Nhanh bắt thích khách!"


      "Bảo vệ bệ hạ cùng hoàng hậu. . . . . ."


      Tiếng bước chân loạn nhịp đạp mặt đất, các cung nhân cùng thị vệ lập tức đứng phía trước, hợp thành bức tường thịt che chắn phòng mũi tên khác lại bay tới.


      thân ảnh màu trắng trong đám người nhanh như gió đỡ lấy thân ảnh mong manh ngã xuống kia, gấp gáp hỏi: "Nàng thế nào?"


      Thanh trầm thấp mê người mang theo lo lắng, lại có chút sợ hãi, hai tay gắt gao ôm lấy bờ vai của nàng, Vân Khanh chỉ cảm thấy dễ nghe, lại cảm thấy vai rất đau, nghĩ mở miệng làm cho tay chút nhưng lại thể mở miệng được, trước mắt đều mơ hồ, trong đầu cũng trở nên u mê. . . . . .


      "Mau truyền ngự y!" Minh Đế nhìn người nữ tử nhiễm đầy máu đỏ, đôi mắt híp lại, lập tức nghiêm giọng hô lớn, liền có cung nhân truyền gọi ngự y đến.


      Tứ hoàng tử quay đầu nhìn nữ nhân ngã trong lòng Ngự Phượng Đàn, đôi mắt nàng nửa mở, đôi đồng tử như lưu ly. Đầu nàng hướng về phía , mà đôi mắt kia dường như cũng là nhìn .


      Đáy lòng bỗng nhiên cảm thấy lạnh, dường như bí mật nào đó bị nàng phát .

    4. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      thanks nàng
      ko lẽ tên ám sát đó là người của Tứ Hoàng tử,
      đáng sợ

    5. lamphuonghoang

      lamphuonghoang Well-Known Member Staff Member Super Moderator Super Editor

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      7,534
      cảnh ta mong chờ đến, hớ hớ
      quỳnhpinky thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :