1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Giang Nam Nhu Nương Tử

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      darkorange;']font-size: large;']font-family: Arial;']Edit: Quảng Hằng
      ']Chương 4.2


      ']+CẢNH BÁO: Chap này độ nóng rất cao 18+ Các bạn trước khi đọc hãy chuẩn bị sẵn những gì có thể cầm máu được, ví dụ như khăn giây, thau chậu.... Nhưng tuyệt đối nhớ bảo vệ màn hình máy vi tính nhé!!!

      darkorange;']font-size: large;']font-family: Arial;'] ']

      Nguyễn Túy Tuyết nhanh bắt lấy chăn lùi về phia sau, im lặng.

      Đông Tinh đem ánh nến đốt lên sáng ngời, để nàng có thể nhìn thấy mặt ,để cho nàng hề sợ hãi. Dưới ánh nến, nàng nhìn thấy mặt ,cũng thấy ràng . Bởi vì tuổi tác tăng trưởng, càng thêm thành thục chững chạc, vẻ tuấn cứng rắn bề ngoài,vẫn như cũ thay đổi, nhưng trong ánh mắt gian tràn ngập ưu sầu, có vẻ có nhiều tâm . Khiến cho thoạt nhìn cũng giống hai mươi tám tuổi, ngược lại như là ngoài ba mươi.

      Lần trước ở đại sảnh, cũng cố ý nhìn , cố ý thèm để ý , mà tại đứng ở trước mặt nàng, khiến nàng thể nhìn thẳng vào .

      Năm năm thấy, đến làm cái gì?

      Nguyễn Túy Tuyết đôi mắt đẹp tràn ngập cảnh giác, kia phải ánh mắt nhìn tình nhân , mà là ánh mắt đối phó với kẻ xâm nhập .

      “Tuyết nhi......” Doãn Đông Tinh nhìn ánh mắt cảnh giác mới lạ của nàng cảm thấy đau lòng.

      cần gọi ta như vậy ! Ngươi tới có chuyện gì?” Nguyễn Túy Tuyết muốn cùng rầy rà, khẩu khí đông cứng lạnh như băng.

      “Ta...... Ta đến gặp nàng.” Doãn Đông Tinh cư nhiên cảm thấy chột dạ .

      “Bây giờ gặp, mời trở về !” Nguyễn Túy Tuyết chút lưu tình.

      “Tuyết nhi......” Doãn Đông Tinh đối mặt Nguyễn Túy Tuyết lạnh lùng, biết như thế nào cho phải. rất muốn nàng a! Vì sao nàng nhìn thấy tựa như nhìn thấy kẻ thù , chút cũng cho cơ hội?

      Nguyễn Túy Tuyết , mái tóc dài đen mượt rối tung xỏa xuống hai bên vai, quay mặt , muốn nhìn thấy người nam nhân trước mắt,lông mi dài dưới ánh chúc quang chiếu xuống hình thành độ cong xinh đẹp , càng có vẻ xinh đẹp mê người.

      “Ta...... Ta những năm gần đây vẫn rất muốn đến gặp nàng......” Doãn Đông Tinh giống như tiểu tử si ngốc lúng túng trước mối tình đầu, đối mặt với tâm của mình ấp úng bày tỏ tâm tư.

      Muốn đến gặp nàng? Năm năm nay có nay trói chặt tay chân sao? Phi!

      Hay là Doãn trang chủ lại muốn nạp thiếp, riêng đến báo cho biết? cần làm điều thừa, dù sao nàng có đáp ứng hay đều chiếu nạp buông tay, đáng lãng phí thời gian với !

      “Nhưng......” Doãn Đông Tinh thực cố gắng tưởng đối nàng giải thích.

      “Doãn Đông Tinh, ngươi muốn nạp thiếp cứ việc , cần báo cho ta biết. Ta tại muốn nghỉ ngơi, mời ngươi ra ngoài!” Nguyễn Túy Tuyết hoàn toàn muốn cùng rầy rà.

      phải......” Doãn Đông Tinh mặt có tia xấu hổ. Chẳng lẽ trượng phu đến gặp thê tử cũng chỉ có chuyện nạp thiếp sao? Nhưng cũng biết chính mình phạm lỗi, nên lời cứ cứng ở đầu môi.

      “Tuyết nhi, ta chỉ là đơn thuần đến gặp nàng. Làm trượng phu đến gặp thê tử chẳng lẽ đúng, là chuyện thiên kinh địa nghĩa sao?”

      “Doãn Đông Tinh, ngươi còn tự nhận là trượng phu của ta ? Trượng phu nên thương thê tử, tôn trọng thê tử, xin hỏi ngươi năm năm nay có nhớ, có ta, tôn trọng qua ta sao? Ngươi thử xem!” Nguyễn Túy Tuyết phát hỏa!.

      , Tuyết nhi, ta vẫn muốn đến gặp nàng, nhưng là mấy năm nay nàng cho phép ta tiến vào Di Thấm Viện, đem ta cự tuyệt ở ngoài cửa, ta...... Ta chỉ ......”

      như vậy vẫn là sai lầm của ta rồi? Thực xin lỗi a! Doãn trang chủ.” Nguyễn Túy Tuyết lạnh lùng .

      Câu đầu tiên có thể đem che ở ngoài cửa? Vậy năm đó nàng quỳ khóc cầu cần nạp Hàn Phượng Cẩm làm thiếp, vì sao nghe?

      ...... Ta là sợ nàng cho rằng ta tôn trọng nàng. Chuyện nạp thiếp ta hoàn toàn để ý đến cảm nhận của nàng, nếu ta lại cứng rắn xông vào Di Thấm viện, ta sợ nàng cho rằng ta xem nàng là thê tử . Cho nên cho phép của nàng,ta tiến vào trong viện.” Doãn Đông Tinh nhìn vào đôi mắt của Nguyễn Túy Tuyết, nóng lòng hướng nàng giải thích.

      tới chỗ này là muốn đem trách nhiệm giao cho nàng? Lúc trước là có người dùng đao bắt ép nạp thiếp sao? Đáng giận!

      “Ngươi là được cho phép, trước kia có, tại cũng có. Doãn trang chủ, mời ngươi ra ngoài!” Nguyễn Túy Tuyết lạnh lùng xong liền nằm xuống, xoay mặt vèo trong vách, đưa lưng về phía Doãn Đông Tinh, kéo chăm phủ lên người, hề quan tâm .

      “Chết tiệt! Ta muốn đến để giải thích với nàng, tại sao nàng cứ cự tuyệt tâm ý của ta, bỏ mặc ta?Năm đó chính là bởi vì nàng như thế, ta mới có thể nạp thiếp!” Doãn Đông Tinh rống lên, cũng hét lên lời dối.

      Nguyễn Túy Tuyết nghe vậy ngồi dậy, khơi mào mày liễu, đối mặt , dùng ngữ khí rất lạnh rất lạnh : “Nga! Liên tục nạp ba thiếp sao? Xem ra ta phải ta cự tuyệt tâm ý của ngươi nên mới thế sao? Doãn Đông Tinh, ngươi muốn nạp mấy thiếp tùy ý ngươi, cần đem trách nhiệm nạp thiếp cột cho ta! tại, mời ngươi ra ngoài!”

      “Nàng......” Doãn Đông Tinh chưa từng có ăn khép nép đối với nữ nhân như vậy , tối nay tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, gặp phải Nguyễn Túy Tuyết lạnh lùng mà chống đỡ, còn cứng rắn muốn đuổi ra ngoài, giận cực kỳ!

      Thân hình cao lớn nhanh chóng tiến giường, đem Nguyễn Túy Tuyết đặt ở dưới thân, lấy sét đánh kịp bưng tai tốc độ hôn lên môi của nàng -- đó là đôi môi mà trong mộng nhiều năm qua luôn mong nhớ, phải Hàn Phượng Cẩm, phải Lí Loan, cũng phải Lâm Tú Nhi, mà là môi của nàng , là cánh môi của Tuyết nhi hương thơm mềm mại a!

      Doãn Đông Tinh bá đạo hôn nàng, dường như muốn dùng nụ ôn kích tình này để nàng biết tương tư khổ sở đa vài năm qua. nhớ nàng đến mức độ nào a! muốn cho nàng biết......

      “A!” Doãn Đông Tinh kêu tiếng, phút chốc rời khỏi môi của Nguyễn Túy Tuyết .

      tia tơ máu từ đôi môi của chảy xuống dưới, trừng mắt nhìn nàng, Nguyễn Túy Tuyết tắc quay đầu nhìn .

      “Nàng cắn ta? Nàng thế nhưng dám cắn ta?” Doãn Đông Tinh kinh ngạc trừng mắt nhìn nàng. Trong ấn tượng của Nguyễn Túy Tuyết là nữ tử vô cùng đoan trang và mềm mại , cùng nàng thân thiết, nàng chưa từng có phản kháng mạnh mẽ, tại nàng cư nhiên cắn ?

      Nhiều năm giang hồ cuộc sống nuôi dưỡng cá tính khí phách, chịu đựng được thê tử của lại có thể đối với như vậy, cho dù là thực có lỗi với nàng, nàng cũng thể như vậy đối với ! Đôi mắt đen của Doãn Đông Tinh thâm trầm u, khóe miệng mím chặt, bất luận kẻ nào đều nhìn ra tức giận, hơn nữa rất tức giận!

      bắt lấy cằm Nguyễn Túy Tuyết, khiến cho nàng đối mặt , Nguyễn Túy Tuyết vừa thấy sắc mặt của , biết tức giận. Nhưng nàng sợ! Nàng tại sao lại phải sợ ? Nàng cần dựa vào Doãn Đông Tinh ăn cơm, nàng có năng lực độc lập tự chủ, cho nên nàng sợ!

      Nguyễn Túy Tuyết trừng mắt nhìn , “Buông! Đừng tưởng rằng ngươi là nam nhân là có thể dùng sức mạnh. ra ngoài! Di Thấm viện phải là địa phương ngươi nên đến, mời ngươi tôn trọng chút!”

      “Ta làm chủ của Doãn gia, ta muôn chỗ nào chỗ nào, bao gồm Di Thấm viện. Nếu nàng ta tôn trọng nàng, ta đây làm gì đến nàng? Còn có, nhờ nàng nhắc nhở ta, ta là nam nhân, ta đương nhiên có thể dùng sức mạnh! Ta cũng tin ta cùng với thê tử hoan ái, ai dám cái gì!”

      Doãn Đông Tinh dùng sức đem bộ quần áo mỏng manh người Nguyễn Túy Tuyết phá tan thành từng mảnh, nháy mắt thân thể trắng muốt nagf ngọc của Nguyễn Túy Tuyết lộ ra, tinh tế xương quai xanh, đôi cánh tay mảnh khảnh trắng như tuyết, khắp nơi mê hoặc mắt của .

      ...... Dừng tay! Ngươi thể như vậy......” Nguyễn Túy Tuyết kinh hô, muốn dùng hai tay che ngực, nhưng tay nàng bị cố định chặt chẽ ở hai bên sườn, thể động đậy.
      lananhtran51, Hale205Viên Viên thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      darkorange;']font-size: large;']font-family: Arial;']Edit: Quảng Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-3796" title="5" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/07/5.jpg" width="590" height="442" />


      darkorange;']font-size: large;']font-family: Arial;']
      ']Chương
      darkorange;']font-size: large;']font-family: Arial;'] ']4.3: darkorange;']font-size: large;']font-family: Arial;'] '] font-size: large;']Cảnh Báo: Hot nặng!!!! các pà kon có đọc xin vui lòng bảo vệ màn hình kĩ và QH warrning nếu cảm thấy ko đủ tuổi và trình độ, xin vui lòng nhấn back!


      darkorange;']font-size: large;']font-family: Arial;'] ']

      Nguyễn Túy Tuyết ra sức giãy dụa, bàn chân bé đá ngừng, đôi chân cường tráng của Doãn Đông Tinh đè lại, đôi chân của nàng lập tức bị áp chặt.

      cần! Buông!” Tay chân đều bị chế trụ Nguyễn Túy Tuyết vẫn buông tay vặn vẹo thân mình, hành động này làm cho thân thể khôi ngô của Doãn Đông Tinh giống như bị điện giật run động chút.

      Gò mực mềm mại trăng hồng của nàng, ma sát vào cái bụng bằng phẳng thân hình cường kiện của , ở người nhanh chóng đốt lên ngọn lửa thiêu đốt . khóa ngồi ở đùi Nguyễn Túy Tuyết, đem quần áo người còn sót lại lột sạch, thân thể nữ nhân dưới người muốn nhân cơ hội này tránh thoát, cả người nàng giãy dụa mạnh, cố gắng bò về phía đầu giường, nhưng tốc độ thoát quần áo của Doãn Đông Tinh quá nhanh, đem nàng lần nữa đè chặt dưới thân.

      “Buông! Doãn Đông Tinh! Ngươi cần như vậy...... Mau thả ta ra!” Nguyễn Túy Tuyết hai tay chống đẩy trong ngực cường tráng rắn chắc trước mắt.

      “Ta muốn thê tử của ta có cái gì đúng?!” bá đạo che lại đôi môi đỏ mọng của nàng, đôi bàn tay tham lam hưởng thụ thân thể nàng, ve vuốt nàng, từ từ xuống dần chỗ kia làm người ta mất hồn. Đôi chân mạnh mẽ đè chặt lên đôi bắp đùi trắng ngọc tỳ vết Nguyễn Túy Tuyết, hai chân của mạnh mẽ tách cặp đùi trắng noãn của nàng ra, chân nàng cũng bị mở ra theo , đôi chân nàng cảm nhận được vật cứng rắn giữa hai chân nóng ấm thô kệch mà rung động thôi.

      Ngón tay to dài của rất nhanh tìm được chỗ sâu kín giữa hai chân của Nguyễn Túy Tuyết, tia do dự, ngón tay dài lặng lẽ dò xét vào, mật huyệt lập tức gắt gao hấp trụ ngón tay thô của , ngón tay thô ráp của hưởng thụ chật kín ấm nóng của nàng cảm xúc nhanh chóng xông thẳng lên não , kích thích , vùi đầu vào ngực của nàng, mỗi bên đôi môi nóng ấm tha thứ duyện hôn liếm mút nhịn được dật ra câu, “Tuyết nhi, nàng nhanh….”

      “A...... cần! Mau rút ra! Ngươi......” Nguyễn Túy Tuyết năm năm nay chưa bao giờ hoan ái qua, thân thể đối với dị vật xâm nhập cảm thấy thoải mái lắm, co rút người muốn rút ngón tay của ra.

      Thân mình hướng lên , nàng muốn ngón tay thô ráp kia của hoạt động trong cơ thể nàng, nhưng nó giống như con rắn, uốn éo quấn lấy mật huyệt của nàng, nàng trốn thoát. Ngón tay của Doãn Đông Tinh ở trong mật huyệt sâu kín của nàng bắt đầu nhịp điệu vào ra, thêm ngón tay khác xoa lên nụ hoa ửng đỏ bên ngoài mật huyệt của nàng.

      “A...... Ngươi......” Nguyễn Túy Tuyết cắn nhanh môi dưới, giống như chịu được thống khổ lớn.

      Miệng mật huyệt bắt đầu Nguyễn Túy Tuyết chảy ra mật dịch tinh tế, Doãn Đông Tinh nhàng mút lấy vành tai, hướng bên tai nàng thổi khí, cười khẽ : “Tuyết nhi, nàng vẫn như cũ quên nhớ ta, thân thể của nàng là ràng nhất.”

      cần! Buông!” Nguyễn Túy Tuyết thét chói tai, đôi bàn tay trắng muốt đánh loạn xạ lên bờ vai rắn chắc kiên cường của .

      Doãn Đông Tinh động thân cái, đôi bàn tay mạnh mẽ nâng mông của nàng lên, đôi chân thon dài cân xứng của Nguyễn Túy Tuyết ở trung vô lực loạng choạng, nơi riêng tư giữa hai chân tuyệt vời mất hồn nhìn cái sót gì.

      Doãn Đông Tinh nhìn thấy dục hỏa xông trẳng lên ót, huyết mạch sôi sục, nam long dưới thân hận thể lập tức công thành đoạt đất, tiến vào mật huyệt non mềm kia cuồng nhiệt tiến sâu vào. Nhưng hoa huyệt nước mật còn chưa đủ, vì thế cúi đầu......

      cần! A......” Nguyễn Túy Tuyết hoảng hốt, vung tay đánh loạn xạ bỗng chốc như bị điện giật dừng lại, bàn tay ngà ngọc bất lực bám chặt lấy tóc cúi ở giữa hai chân mình.

      Nàng nhắm chặt hai mắt, há hốc miệng to hít vào, giống như có luồng điện nóng ấm từ riêng tư giữa hai chân bắt đầu lan rông khắp cơ thể, làm nàng chống đỡ được.

      liếm nàng!

      Liếm từ da thịt tinh tế bên trong bắp đùi, bắt đầu tiến dần đến cánh hoa ửng đỏ run rẩy ngừng, bắt đầu liêm lên viên trân châu phía của đóa hoa, liếm vào hoa kính nơi phát ra hương thơm, cái lưỡi linh hoạt của ở toàn bộ hoa huyệt tàn sát bừa bãi.

      Mật dịch trong suốt chảy ra, bị liếm sạch , càng nhiềù dịch chảy ra vẫn như cũ liếm sạch, giống như rất thèm khác mật nước của nàng, lưỡi của càng ngày càng tiến sâu vào , hai ngón tay mở đóa hoa đỏ ửng kia lớn ra, để cho cái lưỡi ấm áp có thể càng thêm xâm nhập hương thơm cấm.

      ......” Đôi gò má của Nguyễn Túy Tuyết tràn đầy đỏ ửng, cái trán tinh tế đổ mồ hôi, cái miệng đào nhắn khẽ nhếch, đôi môi hồng thốt lên những lời cự tuyệt, nhưng câu “” này có chút sức lực nào!

      Nàng cả người mềm nhũn!

      toàn thân buộc chặt!

      Điên cuồng hét lên tiếng, phân thân nam tính dưới thân nóng cháy thể kiềm nổi nữa, lấy tốc độ kinh người tiến sâu vào ngọc thể nhuyễn, va chạm mạnh vào nàng, phân thân nam tính to lớn kia, ở trong cơ thể nàng ngừng va chạm làm dấy lên ngọn lửa tình nhiều năm yên lặng.

      “A......” Nguyễn Túy Tuyết rên rỉ ra tiếng.

      Doãn Đông Tinh nhìn tiểu mỹ nhân chính mà mình say mê kiều oằn oại dưới thân, , khóe miệng vừa lòng gợi lên mị cười. “Tuyết nhi, nàng ta! Ta biết nàng chỉ ta!” Giông như muốn khẳng định với bản thân, trong cơn dục hỏa ngừng lặp lại câu ấy.

      Dưới thân Nguyễn Túy Tuyết ánh mắt mông lung mơ hồ, run rẩy phe phẩy đầu, biết là bởi vì hoan ái kết hợp kích thích, hay bởi vì muốn phủ định những lời này của .

      Vật phân thân nam tính to lớn nóng bỏng kia mãnh liệt ở nơi riêng tư non mềm ra ra vào vào tàn sát bừa bãi, rút ra hoàn toàn, lại hung hăng đam mạnh vào, mỗi lần đâm sâu vào nàng đều dẫn phát tiếng thở gấp gạn đục khơi trong.

      “Tuyết nhi, nàng vẫn ta. !” Doãn Đông Tinh như là muốn cam đoan của nàng.

      Dưới thân bị khêu gợi biến thành ý loạn tình mê Nguyễn Túy Tuyết, nhíu liễu mày lại phe phẩy đầu, toàn thân đổ mồ hôi đầm đìa.

      mau! Tuyết nhi, nàng chỉ ta!” Doãn Đông Tinh cắn răng, cố nén bùng nổ. muốn nàng vẫn là , sợ nàng còn thương nữa.

      Nguyễn Túy Tuyết nắm chặt chăn phủ gấm giường, nghiêng mặt , cằm nhanh chóng tựa lên bả vai chính mình, miệng ngừng dật ra hơi thở hổn hển kiều.

      Nàng !

      “Tuyết nhi! Nàng......” Doãn Đông Tinh trừng mắt nhìn nàng, nam tính dưới thân chôn sâu ở nơi tân cùng ấm áp ẩm ướt trong cơ thể nàng, nam long dũng mãnh đem tràn đầy chật khít trong tiểu huyệt non mềm, tia khe hở.

      Lúc trước Túy Tuyết ở giường luôn ngoan ngoãn phục tùng, muốn nàng làm cái gì làm cái đó, muốn nàng cái gì nàng như thế ây, vì sao tại nàng...... Nàng giống ngày xưa?

      Doãn Đông Tinh lòng tự trọng nam tính bị đả kích, ác ý cố gắng dùng sức lực va chạm mạnh vào tiểu huyệt của nàng, đôi bàn tay to lớn gắt gao bám lây cặp mông tuyết trắng của nàng, hằn lên năm dấu tay màu đỏ khẽ cắn lên đôi chân non mềm của nàng dang lơ lửng giữa trung, cắn ra dấu răng, cắn đau nàng!

      “Ngô...... cần...... Đau quá......” Nguyễn Túy Tuyết cau mày.

      “Tuyết nhi, ! nàng là ta, mau!” Doãn Đông Tinh gầm , nam tính lớn dưới thân hướng chỗ sâu nhất của hoa tâm lại là cái va chạm mãnh liệt.

      “A......” Nguyễn Túy Tuyết toàn thân phiếm màu hồng, run run, sắp đạt đến mức cao trào.

      “Tuyết nhi!” Doãn Đông Tinh buồn bực dùng hai ngón tay thô ráp của định miết vào viên trân châu đỏ hoa huyệt của nàng, cố ý làm đau nàng, nghĩ tới làm như thế càng giúp thêm cho Nguyễn Túy Tuyết sắp đạt đến cao trào, bỗng chốc bùng nổ khoái cảm bắt đầu từ viên trân châu kia lan tỏa khắp châu thân, làm thần trí nàng như mông lung ở khắp nơi. Nguyễn Túy Tuyết toàn thân co giật mạnh, ý thức của nàng bay lên phía chân trời, đạt tới tầng cao nhất của mây mưa hoan ái.

      Nàng hôn mê!

      Vẻ mặt đỏ lên Doãn Đông Tinh thú tính nổi dậy, hề thương hương tiếc ngọc, tốc độ va chạm nhanh hơn, đem nhưng tinh túy nhất nóng bỏng nhất phun ởchỗ sâu trong cơ thể nàng.

      Doãn Đông Tinh cũng dừng lại, ngược lại dường như là muốn trừng phạt nàng, cả đêm đòi hỏi thân thể nàng rời, ngừng xâm phạm sâu mạnh.

      lananhtran51Hale205 thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 5.1



      Edit: Bé Vivy

      Beta: Quảng Hằng

      teal;  

      teal; Trời vừa sáng hẳn, Doãn Đông Tinh bị gia đinh thỉnh đến đại sảnh, bẩm báo rằng người Vương gia phủ có việc quan trọng cần thương lượng. Ánh mắt  quyến luyến thân thể trần truồng ngọc ngà kia, lại thể xử lý công việc, sau khi cúi đầu thầm vài lời bên tai Nguyễn Túy Tuyết mê man,  liền mặc quần áo đến tiền thính (sảnh chính).

      teal; Thực ra Nguyễn Túy Tuyết  tỉnh, nhưng lại muốn cùng chuyện, nên vờ như say ngủ.

      teal; Sau khi Doãn Đông Tinh rời , nàng khó khăn cử động thân mình, vừa cúi đầu thấy, người chính mình che kín dấu vết màu tím to  đủ cỡ, da thịt trắng tuyết khắp nơi đều có vết hôn ngân . (Dấu hôn)

      teal; Kích tình đêm qua, nàng vẫn có ấn tượng -- cho dù nàng ấn tượng, chất lỏng màu trắng người cùng với hương vị hoan ái giường cũng nhắc nhở nàng hành vi man rợ của Doãn Đông Tinh tối hôm qua.

      teal; cư nhiên cưỡng bức nàng!

      teal; để ý đến ý nguyện của nàng, chiếm đoạt thân thể nàng, nàng cảm thấy mình lại bị nhục nhã!

      teal; Cho dù là phu quân của nàng, cũng thể đối xử với nàng như vậy!

      teal; Nàng miễn cưỡng cử động thân mình đau nhức, nhìn chung quanh phòng.

      teal; Nàng vốn  tính rời Doãn gia -- bởi vì Diệp Vân lâu làm ăn thịnh vượng, chưa tới hai năm  kiếm đủ ngân lượng cho nàng sinh sống thoải mái ngày sau. Nửa năm trước, nàng ở ngoại ô thành phố mua mảnh đất, trải qua giám sát của Hà Quan Nguyệt,  xây dựng xong. Đây là chỗ nàng dự tính trải qua lúc tuổi già, vì vậy gọi là  Duyệt Vân sơn trang.

      teal; Trải qua  đối đãi thô bạo của Doãn Đông Tinh đêm qua, chút vướng bận còn sót lại trong lòng nàng cũng biến mất dấu vết. Nàng phải rời khỏi đây, phải nhanh chóng rời khỏi nơi này!

      teal; Nguyễn Túy Tuyết thu dọn đồ đạc, những thứ Doãn gia cấp cho nàng, nàng mang theo, tơ lụa gấm vóc, châu báu phỉ thúy, đều ở lại chỗ cũ.

      teal; Nàng chỉ mang bộ sách của mình cùng cái vòng ngọc dính máu, ly khai Doãn gia trang.

      teal; Khi nàng theo cửa sau Di Thấm viện ra, Hà Quan Nguyệt cùng Hạ Hà sớm chuẩn bị xe ngựa đúng chờ chủ tử. Nguyễn Túy Tuyết quay đầu nhìn thoáng lại cuộc sống bảy năm ở Doãn gia trang, trong mắt cũng có quyến luyến, chỉ có cảm thán. Bảy năm trước nàng hạnh phúc gả vào Doãn gia, tiếc rằng nay chỉ còn lại đau xót. Doãn gia chưa kịp mang đến hạnh phúc cho nàng mang theo thương tổn đến cho nàng, nàng còn ở lại nơi này làm gì?

      teal;  

      teal; Nguyễn Túy Tuyết cắn cắn môi dưới, xoay người lên xe ngựa, Hà Quan Nguyệt lập tức khởi động xe ngựa, bụi đất cuồn cuộn bay lên, xe ngựa nhanh chóng cách xa Doãn gia trang, hướng Duyệt Vân sơn trang mà .

      teal;  * * * *

      teal; “Tuyết nhi! Tuyết nhi?” Doãn Đông Tinh xử lý xong công vụ là chạng vạng, vội vàng bước vào Di Thấm viện, lòng thầm nghĩ nhanh chút nhìn thấy Nguyễn Túy Tuyết.

      teal; Di Thấm viện bóng người!

      teal; đưa tới đại bá chăm sóc hoa cùng lão mẹ, nổi giận hỏi: “Sao lại thế này? Phu nhân đến nơi nào vậy?”

      teal; “Hồi bẩm trang chủ, hôm nay là ngày mười lăm, phu nhân như thường lệ muốn tụng kinh niệm Phật, chắc ở Phật đường!”

      teal; “ bậy! Ta tìm khắp toàn bộ Di Thấm viện, Túy Tuyết ở đây. Nàng rốt cuộc đến nơi nào?”

      teal; Lão mẹ nghe vậy cả kinh, “Trang chủ, phu nhân mỗi ngày , ngày mười lăm đều thăm phật, nàng muốn người ngoài ầm ỹ, cũng nấu nướng, cho nên chúng ta vào hai ngày này đến Di Thấm viện, đương nhiên biết phu nhân ở đâu.”

      teal; Doãn Đông Tinh rống lên, “Chẳng lẽ có người nào hầu hạ ở bên cạnh nàng sao?”

      teal; Chết tiệt! Túy Tuyết những năm gần đây sống như thế nào? Cư nhiên có ai hầu hạ bên người nàng! là sơ  sót với nàng đến mức độ nào a...... Doãn Đông Tinh trong lòng đau đớn!

      teal; “Hồi bẩm trang chủ, bên người phu nhân có nha hoàn bồi gả của nàng là Hạ Hà.”

      teal; “Hạ Hà kia tại ở nơi nào?”

      teal; “Trang...... Trang chủ, điều này...... Điều này chúng ta cũng...... biết.” Lão mẹ ấp a ấp úng .

      teal; “ biết! biết! Các ngươi là nô tài kiểu gì mà chỉ có thể biết, rốt cuộc là các ngươi biết cái gì?” Doãn Đông Tinh thể tin được người bên cạnh Nguyễn Túy Tuyết thế nhưng cũng biết nàng làm cái gì! Trời ạ! Doãn gia phụ bạc nàng nhiều lắm.

      teal; làm sao có thể sơ ý như vậy? Nghĩ đến chỉ cần cấp Di Thấm viện phí hàng hóa, đúng giờ cho sư phó tới may xiêm y bốn mùa là chiếu cố nàng, nhưng có nghĩ đến bên người nàng chỉ có gia đinh thủ viện với cái lão mẹ nấu cơm a!

      teal; Doãn Đông Tinh vì sơ ý của chính mình mà tự trách thôi.

      teal; vọt vào Mai hiên, đồ vật này nọ đều thiếu, dường như như chủ nhân chỉ ra ngoài lúc. Nhưng chính là cảm thấy hợp lí, cảm thấy Tuý Tuyết trở về! Thoáng nhìn bàn có tờ giấy, vừa cầm lấy thấy, là nàng lưu lại!

      teal; Doãn trang chủ:

      teal; Túy Tuyết ở bên trong trang quấy rầy lâu ngày, nay duyên phận hết, Túy Tuyết nên rời , từ nay về sau nam hôn nữ gả các liên quan đến nhau, sinh tử ngày sau quan hệ. Kính thư, quấy rầy.”

      teal;  

      teal; Nguyễn Túy Tuyết

      teal; Này...... Đây là hưu thư sao? Là Túy Tuyết viết sao? Nhưng Túy Tuyết biết chữ a! Nhưng...... Nhưng là, khẩu khí này ràng là Túy Tuyết......

      teal; Doãn Đông Tinh trong lòng lên nghi vấn. cẩn thận đánh giá trong phòng, bàn có văn phòng tứ bảo*, tường lộ ra bản vẽ đẹp của người nào đó, tới gần thấy, lạc khoản* kí tên Túy Tuyết cho giờ tý tháng đầu xuân.

      teal; *Văn phòng tứ bảo: là dụng cụ dùng để viết thư pháp, gồm có: giấy, mực, bút, nghiên.

      teal; *Lạc khoản: là phần bức Thư pháp hoặc tranh vẽ đề tên, tên hiệu, ngày tháng, lời giải thích, thơ văn ... đồng thời có đóng ấn chương.

      teal; Đột nhiên, Doãn Đông Tinh cảm thấy trời đất rung chuyển, Túy Tuyết nàng...... Biết chữ? Ông trời! chưa bao giờ biết năm năm nay thê tử chính mình có những chuyển biến lớn cỡ nào.

      teal; Doãn Đông Tinh điên cuồng mở ra toàn bộ ngăn kéo, tủ quần áo trong phòng, những thứ cấp cho nàng ít; xiêm y bốn mùa đặt chỉnh tề trong tủ quần áo, châu báu phỉ thúy bình yên ở trong hòm. chú ý tới trong góc phòng có cái giá sách ── trước kia là có ── cái giá trống , bên còn lưu lại vài tờ giấy, cầm lấy  thấy --

      teal; Mặt trời lặn tây sơn người hỏi

      teal; Đại hải chảy về hướng đông còn trở về nữa.

      teal; Cùng chữ viết để lại thư giống nhau như đúc, là chữ viết của Túy Tuyết!

      teal; “Túy Tuyết! Túy Tuyết --”

      teal; rốt cục điên cuồng hét lên, nội tâm cực kì đau đớn, trong lòng gào thét lên cái tên mà quan tâm nhất, tên nữ nhân , tê rống khiến toàn bộ mai hiên đều lâm vào chấn động thôi!

      teal; hoàn toàn hiểu được: Nàng ! hề quyến luyến rời khỏi !
      lananhtran51, Hale205Lemonade thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 5.2

      Edit: Bé Vivy

      Beta: Quảng Hằng


      Duyệt Vân sơn trang


      “Quan Nguyệt, đem này phong thư đưa đến phủ Vệ tướng quân, thông báo với Triệu đại phu là ta chuyển nhà đến đây.


      “Quan Nguyệt biết thưa phu nhân!” Hà Quan Nguyệt lĩnh mệnh lui ra.


      Ngoạn Túy Tuyết nhìn nơi ở mới của mình Duyệt Vân sơn trang, rất vừa lòng. Bên trong trang có khoảng mười gia đinh, đều do Hà Quan Nguyệt tìm đến, người người thành thực tin cậy. Trong trang bài trí đơn giản phù hợp với cá tính của nàng. Rời khỏi Doãn gia trang, nàng muốn ở chỗ này bắt đầu cuộc sống mới.


      Chạng vạng, Triệu Vô Ngôn tới thăm, theo bên người đương nhiên là Vệ Đình Long.


      “Túy Tuyết, nơi này lịch tao nhã a, ta đêm nay ở lại đây.” Triệu Vô Ngôn đối với bài trí trong trang rất thích.


      “Ai! Vô Ngôn, ngươi ở chỗ ta chưa đến vài ngày tới chỗ Nguyễn nương, rất thấu tình đạt lí nha!” Vệ Đình Long vừa nghe, đương nhiên muốn.


      “Vệ đại tướng quân, Vô Ngôn cả ngày ở phủ tướng quân có việc gì làm, cơm canh đều là sơn hào hải vị, sắp nhanh chóng biến thành phế vật. Chẳng bằng đến đây cùng Nguyễn Tuý Tuyết trò chuyện, tán gẫu ít chuyện nữ nhi thường tình, tốt!”


      (Vivi: nữ nhân gia = nữ nhi thường tình là em chém a &gt;.&lt;)


      “Vô Ngôn, ngươi cũng có thể trò chuyện với ta, cũng có thể cùng ta tán gẫu chút chuyện nữ nhi thường tình a!” Vệ Đình Long ủy khuất, với giọng điệu của con dâu ngoan ngoãn.


      Triệu Vô Ngôn quăng cho cái ánh mắt xem thường, “Cùng vĩ ngạn đại tướng quân tán gẫu ít chuyện nữ nhi thường tình? Vệ tướng quân, ra ngươi sợ người trong thiên hạ chê cười?!”


      “Vì ngươi, bao nhiêu cực khổ ta đều có thể chịu được. Với ta, việc bị người trong thiên hạ nhạo báng là gì cả.” Vệ Đình Long còn .


      “Vệ đại tướng quân, hảo ý của ngươi ta dám nhận. Đúng rồi, nam sủng lần trước của ngươi, tên gọi là gì...... Có khỏe ?” (tiếp tục chém = = ")


      “ Nam sủng?” Nguyễn Túy Tuyết vốn rất hứng thú với đối thoại của hai người, vừa nghe đến Vệ Đình Long có nam sủng, liền la hoảng lên. Vệ tướng quân phải thích Triệu Vô Ngôn sao, làm sao có thể có nam sủng?


      ( gì = Triệu Vô Ngôn, phải ko ss?Đúng đó em)


      “Vô Ngôn, đó là hiểu lầm a! Ta...... Ta......” Vệ Đình Long vội vã muốn biện giải.


      “Tốt lắm tốt lắm, ngươi trước tiên vẫn nên làm chính mình thích nam nhân nhưng hay là xem trọng nữ nhân.” Triệu Vô Ngôn mang trà lên nhấp ngụm.


      “Vô Ngôn, ngươi cái gì, sao ta nghe như thế nào hiểu?” Nguyễn Túy Tuyết hiểu mọi chuyện là như thế nào.


      “Túy Tuyết, ngươi cần phải hiểu, chỉ cần Vệ đại tướng quân hiểu là đủ. Đúng hay a? Vệ tướng quân.” Triệu Vô Ngôn có điều ý chỉ nhìn Vệ Đình Long liếc mắt cái.


      “Vô Ngôn, kia là hiểu lầm......” Vệ Đình Long thực ủy khuất .


      “Tốt lắm, chúng ta tới đây là để chúc mừng Túy Tuyết thăng quan chi hỉ, cần tại đây bàn luận chuyện khác. Túy Tuyết, ngươi sau này mình ở tại Duyệt Vân sơn trang lo lắng gì? Gia nhân cũng chỉ có mười người, đủ dùng sao? Muốn Vệ tướng quân phân phó vài tùy tùng đến đây hỗ trợ hay ?” Triệu Vô Ngôn tình mong sắp xếp mọi việc thoả đáng cho bạn.


      “Đúng vậy, Nguyễn nương, chỉ cần ngươi muốn, cứ việc mở miệng, tại hạ nhất định dốc sức mà làm. Bằng hữu của Vô Ngôn chính là bằng hữu của Vệ Đình Long ta, cần khách khí.”


      “Cám ơn hai vị, ở nơi này sao, huống chi Hạ Hà cùng Quan Nguyệt cũng ở trong trang, an toàn thành vấn đề. Sau này còn có công việc ở Diệp Vân lâu, ta nghĩ cuộc sống của ta rất bận rộn, thỉnh cần lo lắng cho ta . Ta phải phải là Tuý Tuyết trước kia.” Nguyễn Túy Tuyết mỉm cười .


      “Kia...... Về Doãn Đông Tinh......” Triệu Vô Ngôn hiểu được Nguyễn Túy Tuyết muốn nhắc đến , nhưng nàng nhất định phải hỏi ràng.


      “Ta cùng với còn liên quan. Ta lưu thư ở Di Thấm viện, rằng từ nay về sau nam hôn nữ gả liên quan đến nhau. Ta nghĩ rất nhanh đem Hàn Phượng Cẩm lên làm chính thất !” Nguyễn Túy Tuyết cười khổ chút.


      “Nhưng...... Nếu Doãn Đông Tinh sửa đổi lỗi lầm, quay đầu tìm ngươi......” Điều này cũng là có khả năng.


      quay đầu tìm ta. Cá tính của cùng với tập tính giang hồ, thê tử giống như quần áo, tùy thời đều có thể đổi mới, vứt bỏ. Doãn Đông Tinh có nhiều thị thiếp như vậy, ta rời đối với cũng có ảnh hưởng, ngược lại có khả năng khiến cho thoải mái ít, có thể đem tiểu thiếp làm chính thất, với , đây là thiên đại hảo ” (việc tốt trời cho, phải ko ss? ^^ Ừm!) Nguyễn Túy Tuyết khẽ cụp mắt .


      “Túy Tuyết......” Triệu Vô Ngôn nhìn Nguyễn Túy Tuyết, biết kỳ nàng rất đau lòng. Nàng từng dùng cả sinh mệnh Doãn Đông Tinh, sao có thể có thể quên là quên ngay được.


      “A, cần về việc này nữa. Vô Ngôn, tướng quân, đêm nay liền lưu lại dùng bữa , ta tự mình xuống bếp nấu vài món ăn riêng, xem thử có hợp khẩu vị của tướng quân . Như vậy được ?” Nguyễn Túy Tuyết cười hỏi.


      “Tốt! Tốt!” Vệ Đình Long vừa nghe có thể ăn đồ ăn riêng của lâu chủ Diệp Vân lâu,


      “Ngươi a, cũng chỉ biết ăn!” Triệu Vô Ngôn cười nhìn cái. Biết Nguyễn Túy Tuyết đối cuộc sống chính mình có an bài thích đáng, nàng cảm thấy thoải mái ít.


      lúc ba người tán gẫu cao hứng, thanh gầm lên giận dữ từ ngoài cửa truyền vào.


      “Túy Tuyết!”


      Ba người quay đầu thấy, người tới đúng là Doãn Đông Tinh!


      Doãn Đông Tinh làm sao mà biết Nguyễn Túy Tuyết ở chỗ này?


      Nguyên lai sau khi Nguyễn Túy Tuyết rời Doãn gia, lập tức phái ra tiêu sư của Doãn gia trang, cho người ra ngoài tìm hiểu nơi ở của nàng. Nhưng nàng giống như là biến mất, ai biết nàng ở chỗ nào.


      Về sau nghĩ đến Hạ Hà, liền chuyển hướng thám thính nơi Hạ Hà ở, quả nhiên tìm được Hạ Hà tại Duyệt Vân sơn trang ở ngoại ô, liền vội đến đây. Ở đại môn (cửa lớn) nhìn thấy xe ngựa phủ tướng quân, liền biết Nguyễn Túy Tuyết nhất định ở chỗ này. Bởi vì Vệ tướng quân cùng Triệu Vô Ngôn là bằng hữu, mà Triệu Vô Ngôn lại là bạn tốt của Nguyễn Túy Tuyết, nàng đương nhiên biết Túy Tuyết ở đâu.


      lập tức chạy như điên đến Duyệt Vân sơn trang, căn bản có người ngăn cản được .


      “Doãn trang chủ, ta cũng mời ngươi tiến vào trang viện của ta, mời ra ngoài!” Nguyễn Túy Tuyết lạnh lùng .


      “Trang viện của ngươi?”


      “Đây là Duyệt Vân sơn trang do Túy Tuyết , đương nhiên là nàng a!” Triệu Vô Ngôn .


      “Cái gì...... Cái gì?” Doãn Đông Tinh trong lòng kinh hãi lắp bắp. Túy Tuyết khi nào có tài lực để xây dựng trang viện của mình?




    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 5.3

      Edit: Bé Vivy

      Beta: Quảng Hằng

      teal;  
      Triệu Vô Ngôn thấy Doãn Đông Tinh cái gì cũng biết, cũng lười , chọn cái ghế ngồi xuống chuẩn bị xem kịch vui. Nhưng Vệ Đình Long đối với Doãn Đông Tinh lại có cảm giác đồng tình -- tuy đối Nguyễn Túy Tuyết bất trung, nhưng đồng dạng là nam nhân -- cho nên liền mở miệng.

      “Doãn trang chủ, Nguyễn nương là lâu chủ Diệp Vân lâu nổi tiếng khắp kinh thành, cho nên trang viện này xác thực là của nàng, chúng ta chỉ là đến đây làm khách.”

      Vệ Đình Long xong, Doãn Đông Tinh mặt là lúc đỏ lúc trắng. biết thê tử của mình năm năm nay sống như thế nào, cũng biết thê tử của mình có biến chuyển lớn cỡ nào. Ấn tượng của về nàng chỉ dừng lại ở Nguyễn Tuý Tuyết khóc lóc, cắt cổ tay tự sát năm năm trước.

      sai lầm quá nhiều a! Năm năm thời gian đủ để thay đổi tất cả.

      Đối mặt với Nguyễn Túy Tuyết tự tin động lòng người, Doãn Đông Tinh trong khoảng thời gian ngắn thể được gì. còn có thể gì nữa? Nàng cần , thậm chí hoài nghi nàng còn thương .

      “Túy Tuyết, nếu ngươi còn cho rằng ngươi là thê tử của Doãn Đông Tinh ta, liền theo ta trở về!” Tiếng trầm thấp của Doãn Đông Tinh vang lên ở đại sảnh lặng im.

      Nguyễn Túy Tuyết trở về. ai chuyện.

      Rốt cục, Nguyễn Túy Tuyết cười khổ chút. “Trở về làm cái gì? Nhìn ba tiểu thiếp kia của ngươi sao? Doãn trang chủ, ta tin tưởng ngươi có ta cũng mất khoái hoạt. Mời trở về!”

      “Túy Tuyết, phải như thế! Những thị thiếp này đều do bằng hữu giang hồ giựt giây, ta mới bất đắc dĩ cho các nàng vào cửa.”

      Lại là lời dối! Lâm Tú Nhi là tự nguyện nạp nàng làm thiếp, nam nhân này chính là chịu thành thực đối mặt với sai lầm của mình!

      “Đủ! Ngươi phạm sai, đến bây giờ còn muốn tìm lý do, chịu trách nhiệm với hành vi của mình?! Những thị thiếp này là chính ngươi cho các nàng vào cửa, toàn kinh thành đều biết!” Nguyễn Túy Tuyết thống hận chịu đối với hành vi của mình phụ trách.

      Doãn Đông Tinh thể chịu được thê tử trước mặt người ngoài bất kính với mình. Dù sao giang hồ coi như là có uy tín.

      “Nam nhân ba vợ bốn nàng hầu cũng phải sai lầm, ngươi nếu lòng ta, phải độ lượng tiếp nhận những tiểu thiếp này, chứ phải nháo tự sát, mình rời nhà . Ngay cả ta tự mình tới cửa tìm ngươi trở về, còn bị ngươi trách móc ...... Đây phải hành vi mà thê tử mềm mại nên có.” Doãn Đông Tinh nâng lên đầu chuyện, phảng phất là trời của nàng.

      Dục! Cho lý thuyết bất quá người ta, cái tình cảm vơ vét tài sản? Nam nhân ngu ngốc!

      “Đông Tinh, vậy ngươi lòng ta sao?” Nguyễn Túy Tuyết đột nhiên ôn nhu đứng lên.

      “Đương nhiên. Bằng ta làm gì đau khổ tìm hiểu nơi ngươi ở, còn muốn mang ngươi trở về!” Doãn Đông Tinh với lời này thực khẳng định.

      “Kia......” Nguyễn Túy Tuyết nhàng bước đến bên người Vệ Đình Long, đối với Vệ tướng quân tuấn mỹ nở lúm đồng tiền mê người -- đó là lúm đồng tiền xinh đẹp đủ để mọi nam nhân vượt lửa quá sông.

      “Nếu ngươi lòng ta, phải có thể chấp nhận tình nhân của ta Vệ đại tướng quân! Tướng quân, từ nay về sau chúng ta có thể quang minh chính đại bỉ dực song bay!” Nguyễn Túy Tuyết cố ý đem tay ngọc khoát lên vạt áo của Vệ Đình Long, liếc mắc đưa tình nhìn .

      Vệ Đình Long đương nhiên biết ý tứ Nguyễn Túy Tuyết, ôn nhu mỉm cười, với nàng, “Đúng vậy, Túy Tuyết.”

      Doãn Đông Tinh nhìn bộ dạng hai người liền nổi trận lôi đình, con ngươi đen nháy mắt xuất lửa, trán nổi gân xanh, nghiến răng nghiến lợi quát Vệ Đình Long: “Ta giết tên gian phu này!”

      Doãn Đông Tinh xuất ra chiêu Thái Sơn áp đỉnh đem bàn tròn rất nặng đập nát, Vệ Đình Long lấy tứ lạng bạt thiên cân kỹ xảo, mượn lực chống lại lực, né tránh trọng kích của . Chiêu thức vừa bị phá, Doãn Đông Tinh lại đánh ra ngũ trảo thần công, Vệ Đình Long dùng đổi chiều kim câu phá giải, ngươi tới ta , nháy mắt hai người giao thủ hơn năm mươi chiêu.

      Vệ Đình Long công phu cao siêu, cũng có thể bồi Doãn Đông Tinh đánh nhau cả ngày, nhưng cũng nguyện ý, bởi vì như vậy có thời gian bồi Triệu Vô Ngôn.

      “Doãn trang chủ, ngươi nếu lòng Túy Tuyết như lời , hẳn là tiếp nhận tình phu của Túy Tuyết, tựa như ngươi cầu Túy Tuyết, phải sao?”

      Lời này làm cho Doãn Đông Tinh ngừng lại.

      “Hôm nay Túy Tuyết chính là đụng chạm ta chút, ngươi liền tức giận đến muốn bắt đao khảm nhân (cầm đao chém người), nhưng ngươi cùng sủng thiếp năm năm đến hàng bao nhiêu đêm xuân, khi ngươi ôm nữ nhân khác trong lòng, có từng nghĩ tới tâm tình của Túy Tuyết? Ngươi còn có thể chính mình là lòng nàng sao?” Vệ Đình Long hơi đem những lời trong lòng cho hết. (em ko biết edit chỗ này đâu &gt;.&lt;)

      Doãn Đông Tinh hoàn toàn ngây ngốc đứng ở đại sảnh, phảng phất bị người cảnh tỉnh!

      thống khổ nhìn Nguyễn Túy Tuyết, hồi lâu, hồi lâu......

      Cuối cùng Doãn Đông Tinh bạo rống lên tiếng, tông cửa xông ra!

      * * * *

      “Ta Vệ đại tướng quân, hành động của ngươi là kỹ càng, có thể diễn kịch.” Triệu Vô Ngôn ở phủ tướng quân cười với Vệ Đình Long.

      “Doãn Đông Tinh kia biết chừng mực, có phu nhân như hoa như ngọc cư nhiên còn nạp thiếp, nếu là ta, ta tuyệt đối làm loại tình này.”

      “Đối, ngươi nạp thiếp, ngươi chỉ biết thu nam sủng.”

      “Vô Ngôn, ta rồi kia chính là hiểu lầm a! Ngươi phải tin tưởng ta.” Vệ Đình Long tưởng chừng như quỳ xuống thề.

      “Khởi bẩm tướng quân, Phúc Châu phủ dùng bồ câu đưa tin đến, là văn kiện mật khẩn cấp!” Tùy tùng bước nhanh vào trong phòng, thượng khí tiếp hạ khí .

      “Trình lên đây!” Vệ Đình Long thu hồi bộ dáng vui đùa, trong nháy mắt biến thành tướng quân mười phần uy nghiêm.

      Vệ Đình Long mở thư ra xem, mày kiếm chau lại, xoay người với Triệu Vô Ngôn: “Vô Ngôn, chúng ta chỉ sợ phải đến Phúc Châu phủ chuyến!”

      * * * *

      “Vô Ngôn lại cứu người. Nàng là tâm Bồ Tát.” Nguyễn Túy Tuyết nhìn có kí hiệu của phủ tướng quân tự .

      “Triệu đại phu tâm địa tốt.” Hạ Hà ở bên cạnh đốt đầu.

      “Cũng phải là sao! Năm năm trước nàng nguyên bản muốn ở kinh thành giúp ta mấy tháng, vừa nghe mỗ nương bệnh tình đàn y thúc thủ, cần tìm đại phu cao minh gấp, liền đến, trước khi còn tìm mọi cách thức tỉnh ta, giúp ta đứng lên. Ta xem vai nàng túi dược tuyết mai hàn trung nở rộ, cảm giác được nàng coi trọng ta...... Hy vọng ta mấy năm qua làm cho nàng thất vọng.” (chỗ này là em chém a &gt;.&lt;)

      “Tiểu thư, ngài mấy năm qua cố gắng ai ai cũng thấy . Hạ Hà cùng Quan Nguyệt còn muốn cảm tạ tiểu thư thành toàn, có tiểu thư, có chúng ta ngày hôm nay. Bất luận kẻ nào nhìn tiểu thư cố gắng, cũng đều cảm động thôi.” Hạ Hà lòng . (hix, chỗ này nghe sao sao đó!)

      “Nha đầu kia ngươi chính là ngọt!” Nguyễn Túy Tuyết nở nụ cười .

      “Tiểu thư, hôm nay là ngày , nếu ngài thoải mái đừng đến Diệp Vân lâu.” Hạ Hà ở bên cạnh nhắc nhở.

      “Ta ý kiến. Vẫn là chiếu theo quy củ định ra từ trước, Diệp Vân lâu hôm nay là ta làm đầu bếp. Thời gian cũng sớm, chúng ta thôi.”

      “Vâng, thưa tiểu thư!” Hạ Hà cao hứng trả lời. Tiểu thư có thể rời Doãn gia trang thương tâm kia là tốt nhất, nàng thích nhìn thấy chủ tử của mình sống khoái hoạt.


      <img class="aligncenter size-full wp-image-44040" alt="53" src="http://cungquanghang.com/wp-content/uploads/2013/01/53.gif" width="164" height="38" />


      Cảm tưởng sau khi edit chương này:
      - Về Doãn ca: vẫn là câu cũ "Ca rất đáng chết!" Ba vợ bốn nàng hầu là bình thường, hay lắm, Tuyết tỷ mới "sờ soạng" (nguyên văn nha) nam nhân khác 1 chút mún chém người ta ~~~ Bị hưu là đáng!
      - Về Tuyết tỷ: tỷ đúng lắm, nam nhân làm sai thường tìm lý do để biện giải cho hành vi của mình, hưu Doãn ca là chính xác *gật gù*
      - Về Vệ ca: em cảm thấy trong tương lai, ca là 1 thê nô chân chính ^^~ Nhưng mà nam sủng...==" Vấn đề lớn a
      - Về Triệu tỷ: no comment.


      teal;  

      teal;  
      lananhtran51, Hale205Viên Viên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :