1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Cẩm Tú Đích Nữ - Túy Phong Ma (Chương mới ~~)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 63.1 Ai tính kế ai

      Edit: Suu

      Beta: Ishtar

      cung nữ từ lầu ba xuống, hành lễ đối với mọi người rồi hỏi: "Xin hỏi ai là tiểu thư Thẩm gia, hoàng hậu nương nương cho mời lên lầu ba ngắm hoa đăng!"

      Trong gian phòng đột nhiên tĩnh lặng, các vị phu nhân tiểu thư ở xung quanh tầm mắt đều tập trung nhìn về giữa phòng, ánh mắt có hâm mộ, tò mò, kinh ngạc hoặc ghen tị.

      Vân Khanh để ý những ánh mắt đó, nàng hiểu vì sao trong tiệc hoa đăng hoàng hậu lại muốn gặp nàng, lại nhớ việc hoàng hậu làm khó dễ nàng ngày ấy, trong lòng nàng cảm thấy có chút an tâm, nghĩ tới nếu lên nhất định có chuyện phát sinh.

      Nhưng là hoàng hậu cho truyền, nàng thể , vì thế Vân Khanh sửa sang lại vạt áo, đứng lên với cung nữ kia : "Là ta."

      Cung nữ nhìn thần sắc của nàng cũng có vì hoàng hậu chỉ điểm tên mình mà lộ ra thần sắc kiêu ngạo, cũng có vì bị mọi người nhìn mà trở nên bối rối, trong lòng đối Vân Khanh liền thêm hảo cảm, nụ cười mặt thêm tự nhiên hơn: "Thỉnh Thẩm tiểu thư theo nô tỳ lên."

      "Được." Vân Khanh mỉm cười, theo phía sau cung nữ lên lầu.

      Lâm Giang Lâu được xây dựng giành cho người giàu muốn hưởng lạc, nơi đây được thiết kế tinh tế, đến cầu thang cũng tốn nhiều tâm tư, cầu thang rộng rãi đến hai người song song vẫn được, bậc thang cũng quá cao, khi bước lên vẫn thoải mái. Vân Khanh luôn duy trì khoảng cách ba thước cùng cung nữ dẫn đường , cúi đầu nhìn làn váy màu hồng của cung nữ là dùng loại gấm tốt nhất may thành.

      Xuyên hành lang đến căn phòng rộng rãi bên trong, tấm bình phong lớn sáu tấm bằng lụa hình phú quý vinh hoa bách hoa dẫn điệp đặt giữa tiền sảnh, nhìn xuyên qua lụa mỏng có thể thấy hai thân ảnh màu vàng ngồi chính diện song song.

      Cung nữ ra phía trước hành lễ : "Bệ hạ, hoàng hậu, Thẩm gia tiểu thư đến rồi."

      Đèn bát giác bằng giấy nhiều màu xếp lên nhau khiến ánh sáng trong phòng trở nên mê ly, Minh Đế quay đầu nhìn lại, thấy vị tiểu thư dáng người cao gầy, mặt mày hoa lệ đứng ở bên trái cúi đầu, dưới ánh đèn chỉ có thể nhìn đến cái trán trắng nõn trơn bóng cùng hàng mi dài.

      Vân Khanh nghe cung nữ liền cung kính quỳ xuống hành lễ : "Dân nữ Thẩm Vân Khanh gặp qua Bệ hạ, Hoàng hậu, Tứ hoàng tử."

      Từ sau khi Vân Khanh tới, nơi này liền trở nên yên lặng, cho nên thanh của Minh Đế cũng có vẻ ràng, mày của ông khẽ nhúc nhích, đuôi mắt khẽ co lại, ánh mắt ở người Vân Khanh dời: "Đứng lên ."

      Vân Khanh thủy chung cúi thấp đầu, bộ dáng vô cùng kính cẩn, chút đúng quy củ: "Tạ bệ hạ."

      Hoàng hậu mặc cung trang màu vàng thêu long phượng đồng phi (rồng phượng cùng bay), giữa mi tâm vẽ phượng văn (họa tiết biểu tượng cho phượng hoàng), khuôn mặt vốn cao quý đoan trang lại tản mát ra loại khí thế ung dung trang trọng, ở dưới ngọn đèn lấp lánh chiếu lên gương mặt có chút trầm đáng sợ.

      Mặc dù mắt chưa nâng nhưng vào khoảnh khắc kia, Vân Khanh cũng nhìn bố cục.

      Bên cạnh Minh Đế có nam tử ngồi, gương mặt sắc như đao, thân phục hoàng tử màu tím thượng đẳng thêu ‘rồng bay trong mây’ có đôi long nhãn sáng quắc uy vũ, thân phục này mặc người nam tử liền lộ ra dã tâm cùng bá đạo, môi mím thành đường, mặt biểu tình nhìn Vân Khanh.

      "Ngươi là nữ nhi Thẩm gia? cập kê?" Ánh mắt Minh Đế ở người Vân Khanh dạo vòng, rồi trở nên sâu thẳm, đứng ở bên ngoài Vân Khanh vẫn cảm thấy vừa rồi trong mắt Minh Đế tựa hồ có gì đó khác lạ.

      "Hồi bệ hạ, dân nữ năm nay 14, chưa cập kê." Nàng cung kính trả lời, mà sau khi Minh Đế hỏi vấn đề này cũng hỏi tiếp.

      Còn hoàng hậu khẽ cười nhìn Minh Đế, đôi mắt đoan trang sắc bén quan sát từng biểu tình mặt Minh Đế: "Bệ hạ, người còn nhớ thương nhân Thẩm Mậu chủ ý liên kết với thương nhân Dương Châu cùng nhau vì phương Bắc quyên tiền giúp nạn thiên tai là nữ nhi của đề suất sao?"

      Hoàng hậu tựa hồ như tùy ý như vậy để ngầm nhắc nhở Minh Đế nhớ ra, Minh Đế quay đầu lại nhìn Vân Khanh, cười : "Nàng , trẫm thiếu chút nữa nhớ, chủ ý này ngươi làm sao nghĩ ra?"

      Vân Khanh như trước cúi thấp đầu, thanh trong sáng có gì sợ hãi : "Phụ thân của dân nữ sau khi về nhà liền đem việc này cho người nhà nghe, dân nữ mặc dù tuổi còn , nhưng sau khi nghe việc này cảm thấy nên vì nước mà dốc chút lực, tất nhiên nhiều thêm người liền nhiều phần lực. Thẩm gia năng lực có hạn liền đem ý tưởng này cho phụ thân, vốn chỉ là chuyện nữ nhi thuận miệng ra, nghĩ tới phụ thân lại nghĩ đến liên hợp với thương nhân Dương Châu, chỉ có thể khéo, chỉ là phụ thân dân nữ cao hứng lại ở trước mặt bệ hạ đề cập dân nữ, quý dám nhận."

      Khi chuyện đó ra nghĩ đến ánh mắt của Minh Đế lại để ý tới Vân Khanh như vậy, thực nguy hiểm. Thẩm Mậu chủ ý này là nữ nhi đưa ra là xuất phát từ tình cảm thương ái nữ nhưng tam sao thất bản, bất cứ chuyện gì chỉ chuyển chút là có thể suy ra nhiều chuyện thậm chí gây ra họa sát thân.

      Đại Ung vẫn là nữ quản gia, nam quản ngoại, theo cách này Thẩm Mậu mọi chuyện đều nghe theo ý tưởng của nữ nhi nhà mình, như vậy tất nhiên đối phụ thân tổn hại danh thương (danh dự thương nhân), mà nữ tử nếu mọi bên ngoài đều quá mức thông tuệ, chừng dẫn tới số người có ý nghĩ phản cảm.

      Cho nên Vân Khanh trả lời hết thảy đều vì lơ đãng cùng đúng dịp, uyển chuyển quy hết công lao vẫn là về Thẩm Mậu, thuận tiện đem thương nhân Dương Châu liên quan đều ca ngợi, bọn họ đều quan tâm, đều là vì nước mà thôi.

      Minh Đế ngờ tới nữ nhi chưa cập kê của thương nhân lại chuyện có thể uyển chuyển khéo đưa đẩy lại lộn xộn, trong ánh mắt có hơn hai phân hứng thú, quay đầu đối với hoàng hậu : "Rốt cuộc là đại thương, cũng phải hạng thương nhân bình thường kia."

      Lời này nghe qua là ca ngợi, kì thực vẫn là khinh thường thương nhân, Vân Khanh hơi nhếch khóe miệng, đáy mắt lên chút trào phúng.

      Nhưng nghĩ tới hoàng hậu sau khi nghe xong lời này cười : "Bệ hạ biết đấy thôi, chính thất của Thẩm thương nhân là đích nữ của danh nho Tạ Thư Thịnh."

      " ra là thế, khó trách trẫm thấy đất thiêng nảy sinh hiền tài, nguyên lai là ngoại tôn của Tạ đại danh nho, vậy cũng là gia đình có tiếng bác học sâu xa rồi." Minh Đế chuyển mình, nhìn Vân Khanh, trong mắt mang theo hai phần kinh ngạc.

      Tạ Thư Thịnh tài hoa phong nhã, đọc nhiều sách vở, từng là đế sư (thầy giáo) của tiên đế, tiên đế cũng mời vào trong triều làm quan vài lần nhưng đều bị ông cự tuyệt, lúc ấy Minh Đế mới là hoàng tử nên cũng biết kỳ danh của ông.

      " là như vậy sao?" Hoàng hậu xong, quay đầu đối với Vân Khanh : "Lại gần cho bổn cung nhìn xem."

      Vân Khanh nghe vậy, liền ngẩng đầu, ánh mắt bình tĩnh, dáng người đứng thẳng lại mất dịu dàng kính cẩn nghe theo, lúc cất bước đến trước mặt hoàng hậu cử chỉ thập phần thỏa đáng, có chút gì có thể soi mói, điểm này là làm cho người ta ngạc nhiên, cung nhân đứng ở hai bên, còn có Mễ ma ma bên người hoàng hậu đều cảm thấy đây mới là phong phạm của tiểu thư thế gia.

      Hoàng hậu giống như lần đầu tiên nhìn thấy Vân Khanh tinh tế, khéo léo liền dụng tâm đánh giá Vân Khanh, vừa cười vừa : " là biết sinh, mi này, mắt này nhìn qua như là tiên tử trong tranh bước ra ,nhưng nhìn kĩ lại cảm thấy cả người có khí chất cao quý."

      Bà vừa chuyện lôi kéo tay củaVân Khanh, lại vẫn nhìn Minh Đế mà khen, hoàng hậu thân thiện như vậy làm cho Vân Khanh hơi khó chịu, nhưng vì ngại thân phận mà dám rút tay lại, vừa ngước mắt vừa vặn chống lại đôi mắt thâm thúy của Minh Đế.

      Kế thừa huyết thống thiên tử Ngự gia, thân mình Minh Đế cao lớn, tao nhã, nhìn ngũ quan như vậy cũng biết khi còn trẻ cũng là vị mỹ nam tử, chẳng qua loại tuấn mỹ này sau khi làm đế vương mấy chục năm bị thay thế bằng khí thế uy nghiêm của cửu ngũ chí tôn, chí cao vô thượng, khi nhìn ngài bị khí thế của thiên tử đập vào mắt đầu tiên.

      Vân Khanh phải lần đầu tiên nhìn thấy vị hoàng đế này, nhưng là lần đầu tiên nhìn thấy trong mắt ngài lộ ra thần sắc quái dị, tuy rằng chỉ trong giây lát, lại bởi vì khoảng cách giữa Vân Khanh và người quá gần, vừa rồi lại chống lại ánh mắt của người nên khẳng định nàng nhìn nhầm.

      Mà ánh mắt Minh Đế sau cái chớp mắt lại sâu thẳm, tĩnh lặng như nước, nhìn ánh mắt của thiếu nữ nhìn mình hơi ngạc nhiên, nàng thế nhưng hề úy kỵ, thậm chí còn có loại thái độ đánh giá mà nhìn mình, từ khi kế vị đến nay, có rất ít người lần đầu tiên nhìn thấy mà còn có thể bình tĩnh như thế.

      đúng như lời hoàng hậu , cặp phượng mâu sâu kín kia, nếu để ý thấy quý khí, nghĩ tới nàng lại là con của thương nhân người tục khí đầy mùi tiền. giống người kia trong trí nhớ mơ hồ.

      Hoàng hậu khóe môi mỉm cười, ánh mắt vẫn chút nào lơi lỏng, bất quá bà là đánh giá Minh Đế, thấy Minh Đế liếc mắt cái, liền thu hồi ánh mắt sắc bén, rút từ đầu cây trâm cài vào búi tóc của Vân Khanh, cười : "Chỉ là ăn mặc hơi đơn giản chút, cài thêm chiếc trâm này đẹp hơn."

      Đây là ban cho Vân Khanh, nàng xoay người hành lễ, "Đa tạ hoàng hậu nương nương ban cho, chỉ là chiếc trâm cài này quá mức quý trọng, dân nữ thân phận bình thường, thể nhận."

      Nghe vậy, ánh mắt hoàng hậu dừng ở trâm cài chút rồi mới nhớ tới : "Bổn cung nhìn thấy thích, nhưng chỉ sợ tiểu nương ngươi thích,vậy đổi cái khác ."

      xong, lấy nhẫn hổ phách ngón tay xuống đeo vào ngón trỏ bàn tay trái của Vân Khanh.

      Nhẫn hổ phách có chút rộng, Vân Khanh gập ngón tay lại mới phòng ngừa nó rơi xuống, bàn tay khác lại gỡ cây trâm đầu trình lên, Mễ ma ma đứng ở bên tiếp lấy trâm cài, lại liếc mắt nhìn Vân Khanh cái.

      Vân Khanh khóe miệng mỉm cười, nội tâm càng thêm nghi ngờ, nàng tin hoàng hậu biết vừa rồi cây trâm phượng kia phải ai cũng có thể mang, nếu phải nàng phản ứng kịp thời, mà mang trâm đó đầu hoàng hậu có thể là nhất thời chú ý, mà dân nữ cũng thể làm như biết vật này thể nhận, nếu chỉ sợ sau này có chuyện.

      Nàng cùng hoàng hậu ràng là lần đầu mới gặp ở Dương Châu, vì sao ngay từ đầu hoàng hậu có ý thử nàng hoặc là tìm các loại lý do để đối phó nàng?

      Trong lòng mặc dù nghi hoặc nhưng được ban nhẫn hổ phách nên Vân Khanh lại tạ ơn hoàng hậu.
      Last edited: 1/10/14

    2. jun

      jun Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      16
      Mừng quá, chạy vào ngó thử lại có chương mới :yoyo14: tks @Ishtar nhiều nhiều

    3. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      Có liên quan đến Minh Đế a, thảo nào Hoàng hậu như dẫm pải đuôi

    4. fujjko

      fujjko Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      489
      Rốt cuộc người Minh Đế nhớ tới là ai biết? Kiểu này VK bị Hoàng hậu ghét tám, chín phần do người này rồi

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Thank nàng
      Gần vui như gần cọp ý, Đúng là có nguyên nhân Hoàng hậu ghét Vân Khanh, Đúng là Minh Đế lại nhớ người xưa rồi

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :