1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Đồng nhân Tiếu Ngạo Giang Hồ] Khi Nghi Lâm gặp Đông Phương Bất Bại (Drop vì đã có nhà làm hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      @Phương My nàng ơi cho ta pr nhờ xíu nha. Cảm ơn nàng
      THÔNG BÁO
      EVENT LÀM QUOTE ĐỢT 1(Tháng10/2014)


      Mỗi thành viên tham gia chọn quote ưng ý nhất của mình để gửi bài dự thi (Mỗi người chỉ có 1 tác phẩm dự thi, các tác phẩm còn lại vẫn tính ruby như bình thường)

      -Mỗi tác phẩm dự thi được tính 15ruby/pic.
      Giải nhất 100ruby. Giải nhì : 50ruby
      -Hạn cuối nộp bài là thứ 5 ngày 2/10
      -Vào 9g tối thứ 5 bắt đầu mở đợt vote bình chọn cho đến hết chủ nhật. Trao giải vào thứ 2 tuần sau.


      Mỗi thành viên tham dự post bài dự thi với nội dung như sau :

      BÀI DỰ THI EVENT LÀM QUOTE ĐỢT 1 THÁNG 10/2014
      Tên : Nick diễn đàn
      Tên truyện làm quote:..
      Câu trích dẫn: .....
      Post ảnh :
      -Chỉ dùng size 851x315 (Nếu dùng những size khác quy vào hợp lệ)
      -Đủ thông tin bản cover quote : LOGO DIỄN ĐÀN (Có thể dùng logo có sẵn ở page 1) tên truyênj, tên tác giả, có thể thêm cả tên designer nếu muốn.​
      Phương My thích bài này.

    2. ushio

      ushio Well-Known Member

      Bài viết:
      157
      Được thích:
      264
      hí hí cứ chế độc ko mùi ko vị ak, ko độc có vị ngọt, mùi thuốc bắc chẳng hạn, túm lại ĐPBB cũng ko phải thầy thuốc, quăng bình độc dược đó bảo đó là thuốc bổ, thuốc giải... chi đó sao biết đk ah :yoyo53: Thanks
      Phương My thích bài này.

    3. Phương My

      Phương My Well-Known Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      624
      Ác thế @ushio !!! Làm như thì DP ngủm là chả có nam9 cho đâu nhá :th_27:
      Hình Ưuushio thích bài này.

    4. ushio

      ushio Well-Known Member

      Bài viết:
      157
      Được thích:
      264
      khụ khụ, ai biểu uống đâu ah, xem thui là đk rồi, vì mỗi lần uống là bắt NL uống trước, lúc đó là toi lun :021:
      hondat, Nhi ĐặngPhương My thích bài này.

    5. Phương My

      Phương My Well-Known Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      624
      Chương 17: Hướng Vấn Thiên
      Edit: Phương My



      Quan hệ giữa Đông Phương Triệt và Hướng Vấn Thiên cho tới bây giờ chưa từng tốt đẹp, mới đầu, hai người còn có thể bằng mặt bằng lòng, gặp dịp chơi, ít nhất làm cho người ngoài nhìn ra là huynh hữu đệ cung ( thân thiết em cung kính), tương đối hài hòa. Sau lại dần dần phát triển thành tình thế nước sôi lửa bỏng, đừng gặp dịp chơi, hai người hễ gặp mặt liền sẽ tranh đấu gay gắt, thiếu cho đối phương ngáng chân. Đông Phương Triệt chán ghét ông ta giả nhân giả nghĩa, Hướng Vấn Thiên lại khinh thường hành vi tiểu nhân của hắn, sau Nhậm Ngã Hành biết vì sao lại làm bất hòa với Hướng Vấn Thiên, quyền hành trong tay cơ hồ đều toàn giao cho Đông Phương Triệt, Hướng Vấn Thiên nghẹn khuất a, ông phải rất để ý quyền lực địa vị, chẳng qua là ông sớm thấy Đông Phương Triệt lòng lang dạ sói, tiếc rằng nhiều lần khuyên can Nhậm Ngã Hành nhưng có kết quả, mắt thấy Nhật Nguyệt giáo có tiếng mà có miếng (thực quyền nằm trong tay kẻ khác), liền nhất thời xúc động, từ giã rời khỏi Hắc Mộc Nhai, vì nghĩ chính mình ở bên ngoài, tương lai giáo chủ thực xảy ra chuyện gì, bản thân còn có thể giúp đỡ ít. Kỳ tận đáy lòng, vẫn thấy khó chịu.


      Đáng tiếc ông chưa bao giờ nghĩ đến mới rời hai năm, Hắc Mộc Nhai liền đã cảnh còn người mất.


      Hướng Vấn Thiên người này vừa chính vừa tà, từng giết người cướp của, cũng từng hành hiệp trượng nghĩa, làm chuyện tốt hay xấu toàn do tâm tình quyết định. Ở Nhật Nguyệt giáo ông có rất nhiều bạn tốt, lần này trở về, đầu tiên là tế bái mộ phần của Nhậm Ngã Hành, sau đó liền tức khắc thăm Nhậm Doanh Doanh. Nhậm Doanh Doanh còn thân cận với ông giống ngày xưa nữa, có lẽ là giận chuyện ông mà từ giã. Ông cũng ý tứ khác, chính là đến xem nàng sống tốt hay , lo lắng Đông Phương Triệt làm hại nàng.


      Từ Tâm Lam Các ra, ông liền thẳng đến Thanh Long đường, trưởng lão Thanh Long đường Tiết Nghĩa là bạn thân của ông, ông tổng yếu phải hỏi ràng vì sao giáo chủ lại đột nhiên qua đời. Về phần bái kiến tân giáo chủ gì gì đó, Hướng Vấn Thiên cười lạnh, còn lâu ông mới hướng nghịch tặc khom lưng!


      ...


      Đông Phương Triệt nghe tin tức Trung thúc truyền đến, biểu tình thản nhiên, Trung thúc , "Hướng Vấn Thiên vào Thanh Long đường, theo lý, y nên đến bái kiến giáo chủ trước mới đúng." Đông Phương Triệt , "Trước cần để ý, cứ tiếp tục nhìn chằm chằm là được." Trung thúc nói vâng, Đông Phương Triệt mở ra cửa sổ thư phòng, trong bóng đêm, cũng biết khi nào đã tung bay đầy bông tuyết màu trắng, trùng điệp rơi xuống mặt đất, rất là đẹp đẽ. Giống như nghĩ tới cái gì, ánh mắt phút chốc mềm mại một chút, "Nghi Lâm còn ở trong phòng đùa nghịch dược liệu?" Trung thúc mặt lần nữa mang theo ý cười, "Tiểu thư kêu Đinh Nhất, Đinh Nhị, Đinh Tam đến hỗ trợ, đến giờ này vẫn còn chưa ra khỏi phòng." Đông Phương Triệt hừ cười, "Nha đầu này rất tinh quái, cũng may coi như thuần lương (thuần khiết+lương thiện), nếu cũng sẽ dám buông thả nàng ấy như vậy." Trong lòng sáng suốt, xem người rất chuẩn, buổi chiều khi nàng ấy được chế độc, nàng ấy sẽ thực sự nghe theo lời ư? Tất nhiên là , cũng trông cậy nàng ấy sẽ, chính là nên nói thì phải , như vậy chờ đến khi nàng ấy hành tung bại lộ, thì mới có lợi.


      Đối xử với Nghi Lâm, lúc nên cứng phải cứng, nhưng lúc nên mềm cũng phải mềm, bằng nếu thực bức nàng ấy nóng nảy, nha đầu kia phỏng chừng đúng là dám mạng cũng cần, cá chết lưới rách. Việc này giống như thuần ngựa vậy, thể vội vàng, thể thả lỏng, muốn ở trong một phạm vi thích hợp ăn mòn nghị lực của nàng ấy, làm cho nàng ấy thể có quyết tâm cá chết lưới rách.


      Nàng ấy cũng xem như là phúc tinh của hắn, nếu có nàng ấy, giờ phút này đã là quái vật bất nam bất nữ, từ đáy lòng, tự nhiên là cảm động và nhớ rõ, bằng cũng cho nàng ấy sống thoải mái như vậy. Biện pháp làm cho người ngoan ngoãn vì chính mình sở dụng có rất nhiều, nhưng vì nhớ kỹ chỗ tốt của nàng ấy, cho nên mới tốn tâm tư dỗ nàng ấy, sủng nàng ấy, nuông chiều nàng ấy.


      Đẩy ra cửa phòng của Nghi Lâm, cỗ nhiệt khí liền đập tới trước mặt. Đinh gia huynh đệ ba người vội vàng dừng công việc trong tay, khom người hướng Đông Phương Triệt hành lễ, Đông Phương Triệt bảo bọn họ tiếp tục làm việc, Nghi Lâm nhảy bắn ra trước mặt Đông Phương Triệt, dùng thanh mềm mềm của gọi một tiếng sư phụ, Đông Phương Triệt nhìn bộ dáng ngây thơ của , đáy lòng tò mò, đứa này là quá mức khôn khéo, hiểu được xem xét thời thế, hiểu được gặp dịp chơi, hiểu được như thế nào mới có lợi cho chính mình, ngay cả Nhậm Doanh Doanh cũng bằng được ba phần.


      "Sư phụ, bên ngoài tuyết rơi?" Nghi Lâm nhìn thấy sương trắng vai , kinh ngạc hỏi. Trong phòng rất ấm, tuyết người hắn phần lớn đã chảy thành nước, phần vai bị ẩm ướt hơn phân nửa. Đông Phương Triệt , "Lâm nhi cũng biết?" Nghi Lâm chu miệng, đáng thương hề hề , "Cả ngày ta chưa ra khỏi cửa phòng." Đông Phương Triệt búng vào trán của , "Lại nói bừa, buổi chiều giờ thân ba khắc chúng ta mới trở về nơi này, sao có thể là ngày chưa ra cửa?" Nghi Lâm hì hì cười, "Ta chính là cảm thấy ngày thật dài." Đông Phương Triệt xoa xoa đầu , ôn thanh , "Ta đây dẫn Lâm nhi ra ngoài xem tuyết chịu ?" Nghi Lâm gật đầu đồng ý, xoay người vào phòng ngủ lấy áo choàng khoác lên người, áo choàng này là mới đây Đồng Bách Hùng đưa cho , được làm từ da chồn bạc, đặc biệt xinh đẹp ấm áp, so với áo choàng được tặng lúc trước hoàn hảo hơn.


      Trước khi ra cửa, Nghi Lâm dặn dò Đinh gia huynh đệ, "Đinh gia các ca ca, nhớ thuốc bột phải mài thật mịn, phân biệt để riêng ra, trăm ngàn lần đừng trộn lộn." Đinh Nhất, Đinh Nhị, Đinh Tam vội vàng gật đầu nói vâng.


      Bên ngoài bắt đầu có tuyết đọng, tay nhỏ bé của Nghi Lâm bị Đông Phương Triệt nắm, hai người chậm rãi bắt đầu dạo dọc theo hậu hoa viên của Lưỡng Nghi điện, ra thì xấu hổ, ở trong này cũng được mấy tháng, đây vẫn là lần đầu tiên Nghi Lâm tham quan hoa viên, sâu trong hoa viên, có cái hồ nhỏ, giữa hồ có một cây cầu hình vòm, Đông Phương Triệt , "Nước ở nơi này, được dẫn từ thác nước phía sau núi của Hắc Mộc Nhai." Nghi Lâm thấy mặt hồ dĩ nhiên kết băng, hiếu kỳ , " Hắc Mộc Nhai còn có thác nước?" Đông Phương Triệt giúp đem áo choàng thắt kĩ lại, gật đầu , "Chờ đầu xuân khi băng tan, ta liền dẫn muội xem, bảo đảm muội sẽ sợ hãi than thôi." Nghi Lâm cười hì hì nói dạ.


      Hai người vốn muốn tiếp tục tiếp, Trung thúc lại vội vàng đuổi tới đây, kính cẩn hồi bẩm , "Hướng hữu sử đến đây, muốn bái kiến giáo chủ." Đông Phương Triệt giống như tuyệt kinh ngạc, thản nhiên , " biết, ngươi cứ chiêu đãi trước, ta lập tức về."


      Nghi Lâm im lặng nghe, trong đầu rất nhanh liệt ra một đẳng thức: Hướng Vấn Thiên = tâm phúc của Nhậm Ngã Hành = kẻ ̣ch của Đông Phương Triệt = ân nhân cứu mạng của Nhậm Ngã Hành = đại ca kết bái của Lệnh Hồ Xung = công thần giúp Nhậm Ngã Hành đoạt lại vị trí giáo chủ...


      Người này xem như là đầu sỏ khiến Đông Phương Bất Bại rớt đài trong tương lai, nếu có ông ta, Nhậm Ngã Hành áp căn thể từ Tây Hồ trốn ra, Lệnh Hồ Xung cũng thể đánh bậy đánh bạ học được Hấp Tinh đại pháp, Nhậm Doanh Doanh tự nhiên cũng thể ôm được mỹ nam về.


      "Lâm nhi." Khoé miệng Đông Phương Triệt mỉm cười nhìn , Nghi Lâm nghĩ, cười đến bỉ ổi như vậy, khẳng định là có chuyện tốt. Lại nghe Đông Phương Triệt tiếp tục , "Cùng ta gặp Hướng hữu sử được chứ?" Nghi Lâm bĩu môi , "Ta muốn gặp." Đông Phương Triệt , "Phải gặp." Nghi Lâm đáng thương hề hề ngửa mặt nhìn , "Vậy huynh phải cho ta làm chút độc dược phòng thân." ra rất khôn khéo, hiểu được nhân cơ hội đưa ra cầu trọng điểm, tuy rằng đã vụng trộm làm chút độc dược, nhưng dù sao hệ số nguy hiểm quá lớn, nếu bị Đông Phương Triệt phát , chừng thế nào cũng sẽ sửa chữa . Đông Phương Triệt híp mắt nhìn , Nghi Lâm vụng trộm nhéo vào đùi, đôi mắt lập tức đỏ, nhìn qua rất đáng thương. Đông Phương Triệt thở dài tiếng, giống như thỏa hiệp nói một tiếng được.


      Trong nguyên tác miêu tả ngoại hình của Hướng Vấn Thiên như thế nào, Nghi Lâm còn nhớ , chỉ nhớ là ông ta dường như rất cao, dáng ngồi cao tương đương với khi người bình thường đứng. Giờ phút này nhìn thấy người thật, Nghi Lâm cảm thán, nếu ông ta trẻ một chút, khỏe mạnh một chút, bộ dạng lại khờ một chút, đây chính là Diêu Minh (một cầu thủ bóng rổ TQ chơi cho NBA, cao 2m29) bản ̉ đại a. Cổ nhân mà có thể cao đến cỡ này, là thần kỳ.


      Đông Phương Triệt công khai cho Nghi Lâm ngồi đùi của hắn, Hướng Vấn Thiên lạnh lùng nghiêm mặt trừng mắt , bao gồm cả .


      "Hướng hữu sử mất tích hai năm, lúc này lại còn có mặt mũi trở về?" Đông Phương Triệt trước hết liền hướng ông ta làm khó dễ, vẻ mặt lãnh ý. Hướng Vấn Thiên , "Ta là Quang Minh hữu sử do chính Nhậm giáo chủ thân phong, vì sao thể trở về." Đông Phương Triệt cười khẩy , "Hướng hữu sử lời này cũng đỏ mặt, lúc Nhậm giáo chủ về cõi tiên, ngươi đã ở nơi nào!" Hướng Vấn Thiên nghe 'Lúc Nhậm giáo chủ về cõi tiên...', trong lòng khỏi đau xót, hối hận thôi, nếu ông bỏ , giáo chủ làm sao có thể bị tiểu nhân này hãm hại! Càng nghĩ càng giận, chỉ hận thể đem con người trước mắt này lột da rút gân, để giải mối hận trong lòng.


      Nhớ đến lúc rời Tiết trưởng lão khuyên bảo, Hướng Vấn Thiên thở sâu, ngăn chặn lửa giận hôi hổi nơi đáy lòng, thản nhiên , "Hướng mỗ ta thực xin lỗi Nhậm giáo chủ, sau này ta nhất ̣nh sẽ nỗ lực chuộc tội, vì bản giáo cúc cung tận tụy." Dứt lời liền thèm lưu lại, vênh váo tự đắc ra, hoàn toàn đem Đông Phương Triệt để vào mắt. Nghi Lâm tâm can loạn chiến, được, Hướng Vấn Thiên phỏng chừng chính là con cá lớn mà Đông Phương Triệt vẫn chờ, mà lại hay ho trở thành mồi nhử để dụ bắt con cá lớn này.


      Ban đêm, Đông Phương Triệt vẫn như cũ ngủ ở trong phòng Nghi Lâm, Nghi Lâm tỏ vẻ nhiệt liệt hoan nghênh.


      Sáng sớm hôm sau, Đông Phương Triệt đến Nhật Nguyệt Thần Điện để làm việc, Nghi Lâm thừa dịp ở, trước luyện nội công một lát, ôn tập Lăng Ba Vi Bộ, sau liền vùi đầu phối dược, này về sau phỏng chừng sẽ hung hiểm a, dựa vào ai cũng bằng dựa vào chính mình. Đông Phương Triệt nghĩ là dễ bắt nạt lắm ư, hừ, huynh để cho tôi sống yên, tôi lại há có thể cho huynh được như ý thuận lợi?
      Thùy Dương95, Phong nguyet, zio9 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :