1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Việc xấu trong nhà - Phó Du

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      @LạcLạc tui lại qua đây thăm đây :yoyo19::yoyo19::yoyo19:
      THÔNG BÁO
      EVENT LÀM QUOTE ĐỢT 1(Tháng10/2014)


      Mỗi thành viên tham gia chọn quote ưng ý nhất của mình để gửi bài dự thi (Mỗi người chỉ có 1 tác phẩm dự thi, các tác phẩm còn lại vẫn tính ruby như bình thường)

      -Mỗi tác phẩm dự thi được tính 15ruby/pic.
      Giải nhất 100ruby. Giải nhì : 50ruby
      -Hạn cuối nộp bài là thứ 5 ngày 2/10
      -Vào 9g tối thứ 5 bắt đầu mở đợt vote bình chọn cho đến hết chủ nhật. Trao giải vào thứ 2 tuần sau.


      Mỗi thành viên tham dự post bài dự thi với nội dung như sau :

      BÀI DỰ THI EVENT LÀM QUOTE ĐỢT 1 THÁNG 10/2014
      Tên : Nick diễn đàn
      Tên truyện làm quote:..
      Câu trích dẫn: .....
      Post ảnh :
      -Chỉ dùng size 851x315 (Nếu dùng những size khác quy vào hợp lệ)
      -Đủ thông tin bản cover quote : LOGO DIỄN ĐÀN (Có thể dùng logo có sẵn ở page 1) tên truyênj, tên tác giả, có thể thêm cả tên designer nếu muốn.​

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Haruka.Me0vulinh thích bài này.

    3. Vân Du

      Vân Du Well-Known Member

      Bài viết:
      604
      Được thích:
      4,746
      Chương 5
      Phan Lôi cảm thấy chính mình có chút lãnh đạm.

      Từ lúc tân hôn đến giờ, chưa từng có lần nào cảm nhận được cao trào trong truyền thuyết.

      Chẳng những có cảm giác sảng khoái, trong suốt cả quá trình, còn có cảm giác ướt át.

      giống như sa mạc Sahara, nguồn nước của sinh mạng cũng vắt ra chút nào.

      Nhưng cho dù là vậy, Lục Chung vẫn như con trâu già vất vả cần cù chưa từng buông tha ý định khai khẩn .

      Hai đùi bị sức mạnh rất lớn mở ra, vật cứng rắn của người đàn ông cố chấp xông vào.

      Vừa lớn, vừa khỏe, lại vừa cứng, đối với Phan Lôi mà , chắc chắn là cực hình.

      đau đến mức hít khí liên tục, cơ thể ngừng lui về sau. Lúc này bắt đầu so sánh, cơn đau ở đùi ngược lại có vẻ bình thường hơn.

      đau quá, trán đổ đầy mồ hôi, nhịn được, nước mắt lưng tròng nhìn Lục Chung người .

      Lục Chung nhìn , nhúc nhích, con ngươi đen láy nhìn chằm chằm, dường như muốn quan sát nhất cử nhất động của , lại dường như cảm thấy hết sức tò mò khi nhíu mày.

      Phan Lôi chịu nổi.

      Thời gian vừa qua, chịu đựng đủ rồi.

      Cả ngày hôm nay, và Lục Chung rút ngắn khoảng cách rất nhiều.

      can đảm của cũng to rất nhiều.

      Thân thể như bị bổ đôi, ràng khô như vậy, hẳn tiến vào cũng vô cùng khó khăn, nhưng hiểu sao, khuôn mặt Lục Chung hề có chút đau khổ nào.

      Chỉ bình thản trước sau như .

      Cuối cùng Phan Lôi cũng chịu đủ rồi.

      Có lẽ da dày thịt thô có thể chịu được đau đớn này, nhưng thể.

      Mạnh mẽ đẩy người đàn ông trước người ra, Phan Lôi nhanh chóng rút tấm chăn đơn bọc lấy thân thể trần trụi của mình.

      Trong lúc Lục Chung sững sờ, nhịn nổi cất tiếng mắng mỏ “Rốt cuộc có biết làm ? Em đau chết được…”

      Người này là quái vật à? Tuổi tác cũng , dù chưa từng ăn thịt heo, cũng từng thấy heo chạy mà.

      Sao lần nào cũng chỉ biết xông ngang đánh thẳng, biết dịu dàng cũng bỏ , nhưng phải biết dùng đạo cụ chứ.

      Lần nào lần nấy còn rất lâu, co rút khô khốc, lẽ nào thực có cảm giác hưng phấn sao?

      ra Phan Lôi rất ghét chuyện ân ái này, nhất là lần đầu tiên của còn đau như vậy tàn bạo như vậy.

      Bây giờ còn bị cái người này ngày nào cũng cặm cụi sống chết vận động.

      càng thêm chán ghét.

      Nhưng điều ghét nhất là, người này có bất cứ tình cảm gì với , nhưng nhất định phải làm chuyện đó với .

      cắn môi, thấy Lục Chung trầm mặt hình như có vẻ tức giận, trong lòng Phan Lôi thoáng chột dạ, nhưng vẫn nhịn được, ưỡn ngực lên.

      biết làm… dùng thuốc bôi trơn… là… là được… Còn‘ xem phim giáo dục[1] cũng được…”

      [1] phim giáo dục: Ầy gù, phim…đen đó, phim con lợn đó.

      Con ngươi của Lục Chung từ sâu thẳm đen như mực dần dần nổi lên tia hoang mang.

      Trong Lòng Phan Lôi lướt qua ý nghĩ, nghiêng đầu, nhìn cách kỳ quái.

      “Đừng chưa từng xem thứ đó nha…”

      Mặt Lục Chung vẫn tràn ngập hoang mang.

      Trong lòng Phan Lôi ảo não, người này ràng chưa từng xem phim giáo dục rồi.

      tưởng đàn ông nào cũng từng xem phim XXX chứ.

      Lục Chung ——

      Rốt cuộc có phải là đàn ông ?!

      Quả nhiên Lục Chung phải là đàn ông.

      Ngay cả Phan Lôi tự xưng là thục nữ thế kỷ, trong máy tính cũng len lén cất giấu mấy bộ phim AV quý giá, thỉnh thoảng có gì làm còn dùng nó để nghiên cứu học hỏi.

      Nhưng Lục Chung lại chưa từng xem.

      Từ hôm nay trở về sau vì cuộc sống của hai người đều được thuận lợi, ít nhất thoải mái chút, Phan Lôi đành lấy báu vật của ra.

      Lục Chung là học sinh rất giỏi, dựa vào động tác trong phim giáo dục, từ từ vân vê ngực , cắn xương quai xanh của .

      Có điều, hiệu quả lắm.

      Bởi vì mặc kệ Lung Chung vân vê sờ soạng thế nào nữa, cũng động tình.

      Thậm chí, chút nóng vội, còn hơi kháng cự.

      Tối nay, Phan Lôi chẳng có tí vết tích động tình nào, nhưng cũng dễ chịu hơn trước. Bởi vì Lục Chung học theo trong phim, bôi ít thuốc bôi trơn cho .

      Mặc dù vẫn chưa có cảm giác gì quá mạnh mẽ, song Lục Chung dường như thoải mái hơn nhiều.

      Con ngươi luôn trong veo mát mẻ hiếm khi có thêm phần dục vọng nhàn nhạt.

      Phan Lôi bị đâm đến mức mê man, nhịn được nghĩ, quên , cứ như vậy .

      Chỉ cần đau quá, cũng có thể chịu đựng được.

      Hoàn toàn như trước đây, sau khi Lục Chung làm xong bèn chuẩn bị rời .

      Bất quá có dáng vẻ muốn ăn đòn như trước kia, lần này trước khi , còn biết đắp chăn cho .

      Tuy Phan Lôi hưởng thụ được, nhưng mệt mỏi quá rồi, ghé vào chăn đơn mềm mại nhanh chóng thiếp .

      Đến nỗi Lục Chung…

      từ đâu đến, cút về nơi đó cho .

      Đêm nay, Phan Lôi lại nằm mơ.

      mơ về hồi còn là thiếu nữ.

      Lần đầu tiên Phan Lôi có kinh nguyệt là vào năm mười bốn tuổi, thân thể căng cứng, rất nhanh có cảm giác như vật gì đó rơi ra ngoài.

      sợ hãi, bụng lại đau, bên dưới dần dần chảy máu tươi.

      sợ đến mức hét lên, khiến Lục Tự học trong phòng sách cũng khiếp sợ chạy ra.

      còn nhớ năm đó, mặt Lục Tự đỏ ửng.

      thấy màu đỏ bên dưới chiếc quần trắng của , biết nên làm gì, nhưng lại nhanh chóng chạy ra ngoài mua đồ nhét cho .

      Đồng thời, còn tri kỷ thả tờ giấy cho biết cách dùng.

      Đời người có rất nhiều lần đầu tiên.

      Rất nhiều lần đầu tiên của Phan Lôi đều liên quan đến Lục Tự.

      Lần đầu tiên rung động.

      Lần đầu tiên nhớ nhung.

      Lần đầu tiên có kinh nguyệt.

      Thậm chí còn tưởng đêm đầu tiên của cũng là của Lục Tự, do đó mới cùng Tôn Như Ý lặng lẽ tham khảo phim giáo dục kia.

      nhớ rất , phản ứng lúc đó của .

      Sắc mặt đỏ bừng, toàn thân nóng ran, chỗ kín ươn ướt, đến nỗi ngay cả quần lót cũng ướt đẫm mất.

      Khi ấy, Tôn Như Ý trời sinh mẫn cảm, báu vật. Là đàn ông đều thích .

      Thế nhưng, Phan Lôi hiểu.

      Người mẫn cảm sao giờ lại giống như sa mạc chứ?

      Hay là vì… người khai khẩn sa mạc khác nhau?

      Phan Lôi từ trong mơ giật mình tỉnh dậy, mặt đất tràn ngập ánh trăng, vuốt bụng.

      Sớm biết vậy lúc trước khi Lục Chung đưa ăn mì thịt bò, nên ăn nhiều chút, giờ nửa đêm đói rồi.

      Chịu nổi cảm giác đói vật vã ấy, Phan Lôi quyết định xuống giường tìm thức ăn.

      Phòng Lục Chung ngay cửa cầu thang, nhất định phải qua đó.

      cảm thấy mình đủ cẩn thận từng li từng tí rồi, song vẫn đánh thức Lục Chung.

      Nghiêng tai lắng nghe, trong phòng Lục Chung phát ra thanh rời rạc.

      Phan Lôi đủ bình tĩnh, dè dặt dừng lại nghe chút.

      lát sau mới phát là tiếng thở dốc kịch liệt.

      thanh đó quá mức đau đớn, Phan Lôi nghĩ ngợi gì đẩy cửa ra.

      Trong phòng mảng tối đen.

      Phan Lôi mở đèn, thấy Lục Chung nằm mặt đất đau đớn thở dốc.

      “Lục Chung… sao thế?”

      Lần đầu tiên Phan Lôi trông thấy đầu Lục Chung toàn là mồ hôi, gương mặt điển trai đỏ đến mức dọa người, nhất thời cũng hơi sợ.

      “Này… đừng dọa em… em… gọi… gọi… bác sĩ… Em gọi bác sĩ…”

      Khi đưa Lục Chung đến bệnh viện, bị chẩn đoán là viêm dạ dày cấp tính, do ăn quá nhiều ớt.

      Lục Chung được, bác sĩ hỏi vài vấn đề, Phan Lôi chỉ có thể mơ mơ hồ hồ trả lời giúp.

      Cuối cùng Lục Chung được đưa vào phòng cấp cứu, Phan Lôi mới nhớ ra, Lục Chung gần như chỉ có thân mình.

      Ngã bệnh rồi, mà bên cạnh chẳng có ai.

      là đại công tử nhà họ Lục, nhưng rốt cuộc, chỉ có đứa em trai Lục Tự được thương.

      ai hiểu , ai biết thích gì thích gì, hình như cũng quan tâm. Cho nên ràng thể ăn ớt, lại còn ăn hết bát mì thịt bò lớn cho thêm ớt.

      Cũng ai cả, dù phát bệnh cũng muốn gọi – người cùng sống dưới mái hiên, mình lặng lẽ chịu đựng đau đớn.

      Trong nháy mắt, Phan Lôi nhìn người đàn ông sắc mặt tái nhợt nằm giường, cảm thấy rất đáng thương.

      Trải qua cuộc điều trị, Lục Chung gần như khỏe hơn nhiều.

      còn cầm di động gửi tin nhắn.

      Hóa ra, bình thường trao đổi với người khác như vậy.

      Nhưng Phan Lôi hơi tò mò, rốt cuộc liên lạc với ai.

      Chốc lát sau, nghi vấn của Phan Lôi được giải đáp.

      Ngoài cửa phòng bệnh, người đàn ông trẻ tuổi vội vã tới.

      “Em là Lục Tư, chào chị dâu.”

      Người đàn ông trẻ tuổi này là em họ Lục Chung, còn từng gặp ở hôn lễ.

      Phan Lôi có ấn tượng gì, hễ là chuyện liên quan đến hôn lễ ngày đó, ký ức của đều rất mơ hồ.

      “Chị dâu, muộn thế này, chị cũng mệt, em bảo tài xế đưa chị về trước nhé.”

      “Nhưng…” Phan Lôi có chút yên tâm Lục Chung giường bệnh, “ ấy…”

      “Yên tâm … chuyện thôi, bỉ ổi vậy, chắc chắn sống lâu trăm tuổi…”

      “…”

      Lục Tư khuyên can mãi nhất định bảo Phan Lôi về nhà nghỉ.

      Phan Lôi còn muốn từ chối, Lục Chung ở xa xa gật đầu với .

      Đây là lần đầu tiên cho phản ứng khác ngoài nét mặt hờ hững.

      Phan lôi thỏa hiệp, vất vả cả đêm, cảm thấy chân mình lại sưng tấy nữa rồi, khập khiễng theo tài xế về nhà.

      Phan Lôi lâu, Lục Tư đóng cửa phòng bệnh lại, liếc nhìn người đàn ông ‘yếu đuối’ nằm giường, nhướng mày : “Em xin , đừng giả vờ nữa. Trước kia mưa bom bão đạn còn đổi sắc mặt xông tới, em tin viêm dạ dày cấp tính thôi biến thành cái đức hạnh này…” Thấy Lục Chung vẫn gì, Lục Tư vò tóc, chịu thua.

      “Được rồi, coi như em chưa gì. lừa phụ nữ như vậy, coi chừng quả báo.”

      Lục Chung vẫn có phản ứng gì, trong lòng Lục Tư thở dài, đến bên giường, mới chậm rãi mở miệng: “Được rồi, em biết rồi. chuyện nghiêm chỉnh, thằngem trai hờ của đần như nghĩ, trái lại, rất cẩn thận, chúng ta liên tiếp tung mồi, đều mắc câu… Có lẽ, muốn giải quyết trong thời gian ngắn, chúng ta cần kế hoạch mới.”

      Lục Tư xong, nhìn người đàn ông bình tĩnh lời nào giường, chẳng hiểu sao lại nghĩ đến vừa ra.

      đó, biết.

      Lúc trước, sau khi quay trở lại nhà họ Lục, luôn trốn phía sau Lục Tự, như con thỏ vậy.

      Với những yếu đuối, Lục Tư luôn có ý muốn bảo vệ, nhất là hồi nãy ràng thỏ này còn khập khiễng nhưng vẫn lo lắng nhìn người đàn ông giường.

      vẫn là con thỏ hiền lành.

      Đáng tiếc, sống tại nhà họ Lục. Rốt cuộc nằm cũng trúng đạn.

      Nghĩ đến thủ đoạn của Lục Chung, Lục Tư chỉ cảm thấy lau mồ hôi thay cho con thỏ kia.

      “Em này, lão đại, em hiểu muốn báo thù, nhưng con thỏ kia… à … ý em là chị dâu, cưới chị ấy rồi, dù thế nào nữa, ấy coi như người phụ nữ của , tốt xấu gì cũng phải để cho ấy con đường sống chứ?”

      Lục Chung vẫn nhúc nhích, sau nửa ngày mới nhắm mắt, phất phất tay, ra hiệu Lục Tư ra ngoài trước.

      Thấy Lục Chung như vậy, Lục Tư cũng hiểu, trong lòng quyết định.

      gì cũng có tác dụng.

      Chẳng qua, mấy năm nay, qua lại với ít người, cũng từng chứng kiến khúc mắt giữa họ và phụ nữ. Đương nhiên Lục Tư rút ra được kết luận, đàn ông vĩnh viễn đừng lợi dụng phụ nữ.

      Bởi vì…

      Kết quả đều là tự chuốc lấy họa, chơi với lửa có ngày chết cháy, vv… muốn người họ duy nhất của mình con đường có lối về này.
      Last edited by a moderator: 25/9/15
      Uyên Sama, gemikat, thuyt41 others thích bài này.

    4. chân ngắn 295

      chân ngắn 295 Well-Known Member

      Bài viết:
      524
      Được thích:
      330
      bắt đầu bik lắng nghe lời của chị rồi, mà ko bik khi nào mới chính thức chuyện đây. :yoyo68::yoyo68::yoyo68:
      Vân Du thích bài này.

    5. Anh Trần

      Anh Trần Well-Known Member

      Bài viết:
      1,310
      Được thích:
      1,057
      Chung thâm trầm quá, có lẽ Lục Tư đúng Chung đùa với lửa, mình nghĩ bữa đó phải nhầm phòng đâu, có chủ ý sẵn rồi:yoyo20::yoyo20::yoyo20: thanks @Vân Du :yoyo45::yoyo45:
      tenguVân Du thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :