NGU NỮ BẮT CHỒNG
Tác giả: Nguyên Viện
Thể loại: Cổ đại, H, HE
Độ dài: 10 chương + kết thúc
Editor: tiểu an nhi
Convert: ngocquynh520
Rating : 21+
Giới thiệu:
Oa! Nàng chịu đâu! Nàng lấy chồng!
Trong ấn tượng của nàng, chẳng những diện mạo của nam nhân kia lạnh lùng mà ngay cả tính cách của cũng thế.
Nàng sợ nhất là lạnh sao có thể gả cho tòa băng sơn lớn như vậy đây?
Cho nên nàng nhân cơ hội đêm khuya thanh vắng mà bỏ trốn để đào hôn ──
Nhưng vận khí của nàng quả thực quá kém
Đúng lúc nhảy qua tường lại bị vị hôn phu bắt quả tang ──
Á, ràng chính là tòa băng sơn
Vậy tại sao nàng lại có cảm giác "thiêu đốt" như thế này?
Ha ha, dù sao cũng khó có được thời điểm nàng cảm thấy hứng thú với nam sắc
Trêu đùa vị hôn phu của mình chút chắc phạm pháp đâu!
Hơn nữa vốn dĩ nàng cũng nên dùng thử trước lần
Tránh cho tới đêm động phòng hoa chúc mới phát ra hai người " hợp nhau" . . .Mở đầu
"Bộp" tiếng vang lên, khiến Hướng Tiểu Dương giật mình tỉnh dậy, suýt chút nữa từ cây ngã xuống.
Hả? Xảy ra chuyện gì thế?
Nàng mơ mơ màng màng, nhất thời vẫn chưa tỉnh táo lại được.
"Ngu ngốc! Ngay cả chiêu thức đơn giản như vậy mà cũng học được! Sao ngươi có thể là con trai của Hạ Hầu Vũ ta chứ? Sau này sao có thể kế thừa Lãnh Thiên bảo? Ngươi luyện tốt cho ta! luyện xong cho phép dùng bữa!"
nam tử trung niên giận dữ rống lên với thiếu niên trước mặt rồi phẩy tay áo bỏ . Bị đánh chưởng nhưng vẻ mặt thiếu niên lại hề có chút cảm xúc. Khuôn mặt tuấn tú sưng lên, khóe miệng chảy ra chút máu, nhưng ngay cả lông mày cũng nhíu lấy cái.
đau, nhưng Hướng Tiểu Dương ngồi ở cây lại thấy đau thay !
Vị thúc thúc kia nàng biết, người thiếu niên này nàng cũng biết. Vài ngày trước bọn họ có đến Hướng gia làm khách, vị thúc thúc thoạt nhìn rất có uy nghiêm đó là bạn tương giao mấy chục năm của phụ thân. Mặc dù rất lâu gặp nhưng hai người vẫn còn giữ liên lạc với nhau.
Nghe phụ thân lúc nàng cùng các tỷ muội còn ở trong bụng mẹ, người lớn hai nhà từng đùa, nếu mẫu thân sinh hạ nữ nhi kết thân làm thông gia.
Ai mà biết, mẫu thân chỉ sinh hạ được nữ nhi, mà còn sinh lúc tới tận bốn người. Việc này khiến phụ thân rất đau đầu biết phải làm sao, thể gả cả bốn nữ nhi cho người được.
Lần này cha con Hạ Hầu Vũ đến thăm, chính là muốn lựa chọn nàng dâu từ trong bốn tỷ muội nhà nàng.
nghĩ tới Hạ Hầu thúc thúc vẫn luôn đối xử hết sức hòa nhã với các nàng lại nghiêm khắc đối với con trai mình như vậy, khiến Hướng Tiểu Dương cũng líu lưỡi được nên lời.
Còn Hạ Hầu Diễm bị đánh như thế nhưng vẻ mặt lại lạnh tanh, dường như điều đó vốn là thói quen. cũng đáng thương .
Nhưng Hướng Tiểu Dương chỉ im lặng nhìn, lên tiếng cũng dám có hành động gì.
Mặc dù nàng quen Hạ Hầu Diễm nhưng nàng nghĩ có lẽ thiếu niên nào muốn bị người khác nhìn thấy mình ở trong hoàn cảnh này đâu? Tuy nàng còn tuổi nhưng vẫn biết tự ái của Hạ Hầu Diễm rất cao. Do đó, nàng vẫn nên giả chết có hành động gì tốt hơn.
Hít thở nhàng, Hướng Tiểu Dương cẩn thận từng li từng tí trốn kỹ, chỉ sợ bị phát .
Nhưng phải duy trì tư thế được nhúc nhích này rất khó chịu! Nàng chịu nổi nữa, buông chân xuống cho đỡ mỏi, ngờ chiếc giày chân lại đột nhiên rơi xuống. . . . . .
Á! Đừng mà ——
Nàng khẽ kêu gào trong lòng, cố gắng muốn túm lấy chiếc giày, nhưng kịp rồi, “bịch” tiếng đáp xuống đất. Giày rơi xuống rồi. . . . . .
Trừng mắt nhìn chiếc giày rơi mặt đất, Hướng Tiểu Dương vô cùng đau khổ, theo bản năng nhìn sang thiếu niên đứng gần vị trí chiếc giày rơi xuống —— rất vừa vặn gặp phải đôi mắt đen thâm trầm lạnh lùng của người kia ngước lên.
Nàng cười khan vài tiếng, con ngươi như ngọc đen đảo qua đảo lại.
"Ha ha. . . . . . Mắt ta đột nhiên bị quáng chút nên cái gì cũng nhìn thấy."
Hạ Hầu Diễm nheo mắt lại, đôi môi mím chặt, ánh mắt nhìn nàng có chút oán trách.
Thấy như vậy, Hướng Tiểu Dương thực cảm thấy mình rất vô tội, ràng nàng đến đây ngủ ở cây trước mà. Nếu có thể được lựa chọn nàng cũng muốn nhìn thấy cảnh vừa rồi đâu!
"Này! Ngươi nhất định phải dùng loại ánh mắt đó nhìn ta sao?" Dù sao cũng bị phát , mà nàng cũng có làm gì đâu. Hướng Tiểu Dương ngồi ở cây nhàn nhã đung đưa chân nhìn Hạ Hầu Diễm đứng phía dưới.
"Ngươi thấy hết rồi." Giọng của nhàn nhạt, mang theo hơi thở lạnh như băng.
"Ừ! Thấy rồi."
Nàng nghiêng đầu nhìn hồi lâu, đưa ngón tay lên chỉ vào má của mình. "Bị sưng lên như vậy, đau sao?"
" phải chuyện của ngươi!" Lấy tay quệt vệt máu khóe miệng, vẻ mặt Hạ Hầu Diễm lạnh lùng, dường như cảm thấy đau chút nào vậy.
Đúng là dán phải cái mông lạnh* mà, Hướng Tiểu Dương cũng để ý, nhún nhún vai, "Ngươi yên tâm, chuyện vừa rồi ta cho ai biết đâu."
(*: nằm trong câu “mặt nóng dán phải mông lạnh” - Cả câu mô tả người nhiệt tình chuyện nhưng lại nhận được hờ hững, lạnh nhạt từ người kia)
Hạ Hầu Diễm gì, chỉ nhìn nàng cái.
Thấy lên tiếng, Hướng Tiểu Dương nghĩ tin mình, liền dứt khoát nhảy từ cây xuống, nhặt giày lên xỏ vào, hùng hùng hổ hổ tới trước mặt , ngẩng cao đầu.
"Có cần ta phải thề ?" Tuy rằng nàng cũng tin vào mấy lời thề thốt lắm nhưng nếu muốn nàng có thể thề cho xem.
Hạ Hầu Diễm lạnh lùng cười tiếng, dáng vẻ thâm trầm hoàn toàn phù hợp với độ tuổi giờ của ." hay đối với ta cũng quan trọng. Nếu ngươi muốn cứ ra !"
xong cũng thèm để ý đến nàng, xoay người rời .
"Này! Đợi ...!"
Hướng Tiểu Dương gọi Hạ Hầu Diễm lại, tới trước mặt , lấy bình dược từ trong túi ra ."Đây! Cái này cho ngươi, xoa vào có thể tiêu sưng đấy."
Nhìn bình dược tay nàng, Hạ Hầu Diễm sửng sốt, nghĩ tới nàng làm như vậy. Lúc này mới thực nhìn tiểu nương này vào trong mắt.
Diện mạo của nàng rất thanh tú, lông mi dài sinh động, đôi mắt đen nhánh như ngọc, toát ra vẻ thông minh thản nhiên. Mà lúc này, đôi mắt đen xinh đẹp kia nhìn chăm chú vào ——
sợ sợ, cứ nhìn thẳng vào .
Thấy nhúc nhích, Hướng Tiểu Dương quệt quệt khóe miệng, trực tiếp cầm lấy tay nhét bình dược vào."Đây là dược của lão Tam nhà ta làm, hiệu quả rất tốt đấy."
Hạ Hầu Diễm cúi đầu nhìn bình dược trong tay, tay còn vương lại ấm áp khi nàng chạm vào khiến giật mình."Ngươi tên là gì?"
Bốn nữ nhi của Hướng gia nhìn giống nhau y như đúc, người ngoài rất khó phân biệt. cũng chẳng có hứng thú muốn biết, nhưng giờ lại có chút hứng thú rồi.
"Hướng Tiểu Dương." Tuy hiểu Hạ Hầu Diễm hỏi làm cái gì nhưng nàng vẫn ngoan ngoãn trả lời, cũng chỉ là cái tên thôi mà!
"Vậy sao?" Hạ Hầu Diễm thản nhiên nhìn nàng cái, con ngươi đen sẫm lại, sau đó thêm gì nữa tránh qua nàng rời .
Thấy cứ như vậy, Hướng Tiểu Dương bĩu bĩu môi. " là, ngay cả câu cám ơn cũng thèm , đúng là lễ phép!"
Nàng có chút cảm thông với nương gả cho sau này. . . . . . Hướng Tiểu Dương nhịn được lắc lắc đầu chép miệng.
Nhưng ai ngờ, mấy ngày sau, nàng dâu mà Hạ Hầu gia lựa chọn phải ai khác mà chính là nàng —— Hướng Tiểu Dương!CHƯƠNG 1.1:
Lãnh Thiên bảo nằm ở Phương bắc, giang hồ ai là biết. Thế lực của Lãnh Thiên bảo lớn tới mức ở Phương bắc có người nào dám động vào.
Nghe Lãnh Thiên bảo huấn luyện đội ngũ cực kỳ tinh nhuệ canh giữ biên cương phía bắc, kẻ địch bên ngoài cách nào vượt qua được. Ngay cả triều đình cũng phải dựa vào sức mạnh quân đội của Lãnh Thiên bảo; cho nên mặc dù thế lực của Lãnh Thiên bảo càng ngày càng bành trướng nhưng đương kim hoàng thượng cũng thể làm gì khác hơn là ngày đêm hy vọng Lãnh Thiên bảo có mưu đồ tạo phản.
Mà sau khi Lãnh Thiên bảo được giao cho Hạ Hầu Diễm tiếp quản, những có sa sút mà ngược lại còn dùng số thủ đoạn lớn mật hơn, càng ngày càng mở rộng quy mô làm rớt tròng mắt của người trong thiên hạ.
Vốn dĩ đối với thiếu niên mới có hai mươi tuổi tiếp nhận sản nghiệp của Lãnh Thiên bảo, có đống người đứng bên ngoài chờ xem kịch vui. Nhưng ai biết Hạ Hầu Diễm vừa tiếp nhận vị trí lãnh đạo nhanh chóng khai thác các thị trường mới, chỉ buôn bán đất liền, mà còn mở rộng thương nghiệp ra cả đường biển. Táo bạo dứt khoát thay đổi toàn bộ đội ngũ quản cũ, tự tìm nhân tài mới làm việc cống hiến cho .
Chỉ qua vài năm ngắn ngủi, dưới lãnh đạo của Hạ Hầu Diễm, Lãnh Thiên bảo chỉ trở thành giang hồ đệ nhất bảo mà còn là bá chủ thương nghiệp ở Phương bắc.
Năng lực của Hạ Hầu Diễm ai còn dám nghi ngờ. Hơn nữa còn có đám người chầu chực muốn dâng nữ nhi của mình lên, nếu có thể may mắn lọt vào mắt của Hạ Hầu Diễm họ có thể thuận lợi hợp tác làm ăn với Lãnh Thiên bảo rồi.
Chỉ là đáng tiếc, ai trong số bọn họ thành công cả. Nhưng dù vậy vẫn có người nào chịu bỏ cuộc. Chỉ cần Hạ Hầu Diễm còn chưa thành thân bọn họ vẫn còn hi vọng.
Nhưng ai ngờ, Hạ Hầu Diễm lại tuyên bố mấy ngày nữa thành thân với vị hôn thê của . Điều này khiến cho chút hi vọng mong manh cuối cùng của bọn họ vỡ tan tành.
Vị hôn thê?
Hạ Hầu Diễm có vị hôn thê từ khi nào? Sao bọn họ chưa từng nghe qua? Mà nghe còn là Nhị tiểu thư của tiêu cục Chấn Thiên nữa!
Bọn họ đương nhiên từng nghe qua danh tiếng của tiêu cục Chấn Thiên cùng bốn vị tiểu thư của Hướng gia ở thành Cảnh Dương, đặc biệt là thanh danh của Hướng nhị tiểu thư. Ở thành Cảnh Dương ai là biết, nhị tiểu thư chạy tới sòng bạc ba ngày hai đêm thắng được đống tiền; trời sinh nàng lười biếng nhưng lại tiền như mạng.
Nhưng tuyệt nhiên ai dám tìm nàng gây phiền toái, tuy nàng thường dùng đến nắm đấm để giải quyết vấn đề, nhưng thân võ công kia cũng đủ khiến cho mọi người e ngại mà dám chọc vào.
Cái này. . . . . . Ánh mắt của Hạ Hầu Diễm có phải là có vấn đề rồi ? Bao nhiêu nữ tử dịu dàng hiền lương để lựa chọn như vậy, hiểu sao lại muốn thành thân với vị hôn thê quái lạ này. . . . . .
Trong khí náo nhiệt bàn luận của mọi người, hôn này ở Phương bắc lại càng thêm náo động Hạ Hầu Diễm vẫn rất thản nhiên.
Cho dù ba ngày sau đến thành Cảnh Dương đón tân nương, nhưng tại vẫn ngồi trong thư phòng nhàn nhã đọc quyển sách tay.
Lãnh Thiên bảo vẫn vô cùng yên tĩnh, người làm bận rộn chuẩn bị cho hôn lễ nhưng lại có tiếng động nào, cũng ai dám lớn tiếng ồn ào.
Kỳ thực người làm của Lãnh Thiên bảo cũng rất thắc mắc, bọn họ làm trong bảo nhiều năm như vậy, chưa từng nghe thấy bảo chủ có vị hôn thê. hiểu sao bây giờ lại xuất ra vị hôn thê này khiến bọn họ kinh ngạc thôi.
Nhưng mặc dù kinh ngạc, bọn họ cũng dám lén lút đàm luận. Trong bảo có quy định, được lén lút đàm luận chuyện của chủ tử, nếu bị trục xuất ra khỏi bảo .
Vì vậy mà cho dù có tò mò đến thế nào chăng nữa bọn họ cũng chỉ có thể nghe theo lời dặn dò của bảo chủ mà chuẩn bị đầy đủ toàn bộ, chờ ba ngày sau bảo chủ phu nhân vào cửa mà thôi.
Người duy nhất biết được nguồn gốc của hôn này chỉ có lão quản của Lãnh Thiên bảo. Ông hầu hạ Hạ Hầu Diễm hai chục năm, đối với những chuyện của chủ tử ông biết rất ; đương nhiên cũng bao gồm cả hôn giữa với Hướng nhị tiểu thư nữa.
Chẳng qua, những lời đồn đại về Hướng nhị tiểu thư ông cũng xa lạ, tránh khỏi có chút suy tư. Chủ tử thực muốn thành thân với nương như vậy sao?
"Bảo chủ, ngài thực muốn thành thân với Hướng Tiểu Dương?"
Trần tổng quản có chút do dự nhìn chủ tử, nghe được mấy lời đồn đại vài hôm nay, quả thực ông hiểu nương kia xứng với chủ tử ở điểm nào?
"Có vấn đề gì ?"
Hạ Hầu Diễm dời ánh mắt ra khỏi quyển sách nhìn về phía Trần tổng quản. Đối với quản trông nom mình lớn lên, thái độ luôn luôn lạnh lùng của cũng nhu hòa hơn chút.
Diện mạo của thuộc loại tuấn mỹ, đường nét quá lãnh ngạnh (lạnh lùng + ngang ngạnh), ngũ quan giống như đao khắc, toát ra vẻ kiên quyết lạnh lùng. Đôi mắt đen thâm trầm, lợi hại; khiến người khác dám nhìn thẳng vào quá lâu. Toàn thân phảng phất ra hơi thở lạnh lẽo càng thêm dọa người; mà mặc dù lạnh lùng nhưng lại như mãnh hổ, làm người ta sợ hãi.
Tuy như vậy nhưng lại tuyệt đối thiếu nữ nhân, thậm chí còn có rất nhiều nương bị diện mạo đó của mê hoặc, đám thiên kim danh môn đều muốn gả cho làm vợ.
Ngẫm lại, nếu có thể chinh phục được nam nhân như nhất định có cảm giác rất thành tựu. Huống chi vị trí "bảo chủ phu nhân của Lãnh Thiên bảo" lại càng thêm dụ hoặc.
Đối với suy nghĩ của những nữ nhân kia, đương nhiên Hạ Hầu Diễm biết rất , nhưng từ chối cho ý kiến. Dù sao đối với mà , nữ nhân chỉ có công dụng để giải quyết dục vọng mà thôi, có vài lần nên cũng ảnh hưởng lớn gì.
muốn kết hôn với Hướng Tiểu Dương là bởi vì đến tuổi lập gia đình rồi, Lãnh Thiên bảo cũng nên có nữ chủ nhân. Mà vừa vặn lại có vị hôn thê, đây là hôn ước mà phụ thân khi còn sống ấn định, thể hủy bỏ. Mà cũng chẳng sao, muốn cưới cưới.
Đương nhiên, đối với những lời đồn đại oanh oanh liệt liệt kia của Hướng Tiểu Dương, cũng được nghe rất nhiều. Vậy xem ra, nhất định là Trần tổng quản tới tìm vì việc này rồi.
"Những chuyện về Hướng Tiểu Dương. . . . . . Chắc bảo chủ cũng nghe qua rồi phải ?" bài bạc lại còn tiền, tính tình lười biếng, ông nghĩ nương này xứng đáng với vị trí bảo chủ phu nhân.
" nghe qua rồi." Vẻ mặt Hạ Hầu Diễm bình tĩnh thay đổi.
"Vậy. . . . . . ngài vẫn muốn thành thân với nàng sao?" Trần tổng quản trưng ra bộ mặt hoàn toàn tán đồng.
Hạ Hầu Diễm khẽ nhếch khóe miệng, "Đây là hôn ước do phụ thân định đoạt, ta có lý do gì để hủy bỏ. Chưa kể những lời đồn đại kia cũng thể tin tưởng hoàn toàn được."
Lời này nghe là có đạo lý! Vốn dĩ Trần tổng quản cũng nghĩ như vậy nên tự mình phái người nghe ngóng; nhưng tin tức mang về lại càng kinh người hơn, khiến ông hết sức bất an.
Thấy bộ dạng chủ tử vô cùng kiên định, dường như có ý định hủy bỏ hôn này, ông cũng chỉ có thể lắp bắp khép miệng lại, thêm lời nào nữa.
"Lão nô biết, xin cáo lui trước." Trần tổng quản kính cẩn khom người xuống, mang theo tâm trạng lo lắng rời .
Sau Trần tổng quan rời khỏi, ánh mắt của Hạ Hầu Diễm lại quay về quyển sách ở bàn, nhưng tâm tư bay đến tận phương trời nào rồi. . . . . .
Tuy những lời đồn đại kia thể tin, nhưng thực tin tưởng, nàng nhất định có thể làm được những chuyện đó.
còn nhớ tình cảnh gặp nàng năm ấy, bé kỳ quái, sợ lạnh lùng của mà ngược lại còn đưa cho bình dược.
Còn có, sau khi biết mình trở thành vị hôn thê của nàng cực kỳ nóng nảy chạy tới chất vấn nữa —
"Này! Sao ngươi lại chọn ta làm vị hôn thê của ngươi?" Hướng Tiểu Dương gần mười tuổi vô cùng khó chịu trừng mắt nhìn thiếu niên ở trước mặt.
Phụ thân ở trong đại sảnh vừa mới tuyên bố xong, Hướng Tiểu Dương nàng có vị hôn phu. Hơn nữa có kháng nghị gì cũng có hiệu quả, khiến nàng chỉ có thể trợn mắt há mồm. Tức giận mà thể xả nên nàng thể làm gì khác hơn là đến tìm tên đầu sỏ gây chuyện này.
Hạ Hầu Diễm nhàn nhạt liếc nàng cái, chỉ câu."Ta chỉ có ấn tượng đối với ngươi."
Hay cách khác, chính là chuyện ngày hôm đó khiến nhớ đến nàng.
"Rồi sao?" Hướng Tiểu Dương mở to mắt.
Hạ Hầu Diễm lên tiếng nhưng vẻ mặt của lên tất cả.
Hướng Tiểu Dương đứng tại chỗ mà ú ớ. Cho xin ! Chẳng qua là chỉ trùng hợp nàng ở nơi này ngủ trưa mà thôi, lại may nhìn thấy màn kia, nàng cũng muốn nhìn thấy mà!
Nào ngờ, lại vì chuyện đó mà nàng trở thành vị hôn thê của !
Nàng cần đâu!
"Ta muốn gả cho ngươi!" Nàng chu miệng lên, khuôn mặt tràn ngập bất mãn.
Nhìn dáng vẻ bất mãn của nàng, Hạ Hầu Diễm khẽ nhíu mày."Có gì khác nhau sao? Sau khi nữ nhân trưởng thành phải lập gia đình, ngươi gả cho ta cũng gả cho người khác thôi."
Mà nghĩ gả cho là lựa chọn tồi. Thiếu phu nhân của Lãnh Thiên bảo, vị trí này có ít nương muốn đâu.
Hướng Tiểu Dương hai tay chống nạnh, ngẩng đầu cao lên nhìn , vẻ mặt hết sức khinh thường. "Ngươi lớn hơn ta sáu tuổi, quá già rồi. Ta có hứng thú với mấy lão nam nhân, còn có. . . . . ."
Dừng chút, nàng liếc từ xuống dưới lượt rồi . "Ta muốn gả cho tảng băng." Quá lạnh! Nàng sợ bị lạnh chết mất thôi.
Nghe lời nàng , Hạ Hầu Diễm cảm thấy rất thú vị, lấy chuôi kiếm nâng lên ngang khuôn mặt nhắn của nàng, khóe miệng khẽ nhếch. " đáng tiếc, hôn định, ngươi nhất định phải gả cho ta. Ai bảo ngươi khiến cho ta có ấn tượng với ngươi chứ?"
"Xuống địa ngục ! Sớm biết thế này ta bao giờ cho ngươi bình dược." Gạt chuôi kiếm ra, Hướng Tiểu Dương cực kỳ hối hận. Lúc đó mình tốt bụng như vậy để làm cái gì, sao ngu thế biết, hỏi đâu nhất thiết phải khai tên của mình ra chứ!
"Bé à, ngươi đợi cùng ta thành thân !" Liếc nàng cái, con ngươi đen của lướt qua chút ý cười, xong xoay người rời . Đúng là bé kỳ quái!
"Đừng có mơ! Ta cho ngươi biết, có chết ta cũng gả cho ngươi!" Hướng Tiểu Dương tức tối giậm chân, nhìn bóng lưng rời của mà rống to.
Sau đó, quay về Lãnh Thiên bảo, cũng gặp lại nàng nữa. Mà biết vì sao, lần chuyện đó của hai người lại nhớ rất ràng.
nương kỳ lạ như vậy, tin rằng những lời đồn đại kia, nàng phải là làm được.
Mà cũng cảm thấy khá tò mò, khi nàng nghe được tin muốn thành thân với nàng nàng có phản ứng gì đây?
Khẽ nhếch khóe miệng, thậm chí Hạ Hầu Diễm còn có chút mong đợi.
Hướng Tiểu Dương có phản ứng như thế nào nhỉ?
Last edited by a moderator: 4/10/14