1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Boss, Chỗ Đó Không Thể Cắm Vào! - Cẩm Chanh (Full 60c+Ngoại truyện)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. midnight

      midnight Well-Known Member

      Bài viết:
      430
      Được thích:
      428
      Mới có 3 ngày vào, vừa đọc lèo 3 chương ~> sướng :uong2:
      LạcLạc thích bài này.

    2. Mon Ú

      Mon Ú Member

      Bài viết:
      65
      Được thích:
      62
      Chắc hẳn Chung ly lôi kéo BL hợp tác vs ta đòi quyền thừa kế của NS, đồ điên, con riêng của mẹ liên quan gì, tài sản thuộc chồng trước. Dù sao Bos có xấu xa vẫn là nam chính nên tên Chung ly nên bị vố đau là tốt nhất.
      Chân tử? The ring sao @LạcLạc ? Chằn nhớ đc
      CẢm ơn editeam!

    3. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      @Mon Ú chân tử là sadako trong the ring đúng rồi nàng :yoyo60:, đoàn làm phim Chân Tử quay bộ phim Trăn Tử :yoyo60:
      Mon Ú thích bài này.

    4. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 31
      Editor: LạcLạc​

      “Tạm biệt.” Nguyên Bảo thấp giọng câu, nhìn những đường vân hoa văn trong tách cà phê: Xem ra, quan hệ giữa Chung Ly và BOSS bình thường, chẳng lẽ ~ con riêng? Phim truyền hình Đài Loan đều phát triển như vậy, hai em nhau lắm cắn nhau đau, giết nhau ngược nhau, cuối cùng sau khi trải qua tranh tôi đoạt, tình cảm thân thiết như tay chân, đúng đúng, rất có khả năng này ! Khi về nhà chắc chắn phải hỏi BOSS.

      Chờ BOSS vừa tan tầm, Nguyên Bảo nhào tới “Ngôn Sóc, Chung Ly có phải hoặc em trai li tán nhiều năm của ?”

      BOSS đối với câu hỏi quái lạ của hơi sửng sốt, hai mắt đen như mực của mù mịt nhìn Nguyên Bảo “Cả ngày em nghĩ vớ vẩn gì vậy? nào có hay em trai?”

      “Nhưng với Chung Ly có quan hệ gì, lẽ…” Nguyên Bảo chớp chớp hai con ngươi đen “Em biết rồi, với Chung Ly từng là đôi[1].”

      [1] nguyên là “基友” (cơ hữu). Bình thường là dùng để chỉ nam đồng tính, nhưng nay còn có hàm nghĩa là dùng để xưng hô với bạn bè. internet thường dùng từ này để gọi bạn bè bình thường, hoặc người lạ quen biết, nghĩa rộng hơn là để chỉ người em tốt, bạn thân, bạn bè, chiến hữu, đồng đội trong game online hoặc trong các trò thể thao, mang ý chỉ quan hệ ám muội hoặc có ý thân mật. Dựa theo cái đầu BT của bé Bảo nó nghĩa số 1 rồi.

      Ngôn Sóc khẽ thở dài, bước lên kéo Nguyên Bảo vào lòng, đôi mắt thoáng qua tia u, ầm trầm “Nếu với ta là đôi, còn em sao?”

      “Đâu liên quan đến em.”

      “Đồ ngốc.” Giọng Ngôn Sóc có chút bất đắc dĩ, nhàng vỗ đầu , rồi cúi đầu hôn lên môi.

      “Ưm…” Nguyên Bảo như ngọn nến dán lên người , đầu lưỡi nho có chút vụng về đáp trả BOSS, bầu khí giữa hai người dần dần thay đổi, Nguyên Bảo cảm thấy mình sắp thở nỗi.

      “Kim Nguyên Bảo, em lớn nhanh chút…” Giọng hơi khàn khàn, mơ hồ thêm vài phần mong đợi.

      Nguyên Bảo hiểu ý , nhịn được đỏ mặt, hai con ngươi lóe sáng nhìn Ngôn Sóc, rất nghiêm túc “ ra em ngại.”

      BOSS im lặng lúc “ là chính nhân quân tử, xâm phạm trẻ vị thành niên.”

      Nguyên Bảo “…”

      Ăn cơm tối xong, Ngôn Sóc nhận được điện thoại từ Ngôn trang gọi đến, giọng bên trong có chút khẩn trương, đôi mắt xinh đẹp của BOSS dần dân tối sầm, cúp máy, sau đó cầm áo khoác lên.

      muốn đâu?”

      “Đến Ngôn trang, chú Vương có chuyện rồi.”

      “Em cũng với .”

      Ngôn Sóc nhìn đôi mắt ấy, khẽ gật đầu.

      Biệt thự cách Ngôn trang hơi xa, đến khi tới Ngôn trang trời khuya lắm rồi, đây là lần thứ hai Nguyên Bảo đến đây, chỉ là lần này khác với lần trước, Ngôn trang vào buổi tối rất yên tĩnh, cẩn thận lắng nghe, có thể nghe được tiếng nước chảy róc rách, Ngôn Sóc sít sao kéo tay , sau khi quanh co khúc khuỷu, bọn họ bước vào phòng khách mang phong cách cổ xưa.

      Ngôn lão ngồi ghế, lúc này nhắm mắt, nét mặt bình tĩnh khiến người khác nhìn ra ông suy nghĩ gì, chú Vương đứng phía sau ông, ngồi bên cạnh còn có Diệp Hiên và Bạch Lạc cười khúc khích, con ngươi Ngôn Sóc bỗng nhiên rụt lại, nhếch môi, sau đó bước vào “Ba.”

      “Cuối cùng em họ về rồi, xem dẫn ai về nè, đứa em trai em ly tán nhiều năm nè.” Diện Hiên nhìn Ngôn Sóc, giọng đầy châm chọc.

      Ánh mắt sắc bén của Ngôn Sóc dừng lại, cơ thể Diệp Hiên run lên, lập tức im lặng.

      hai ~” Bạch Lạc nhìn Ngôn Sóc cười rạng rỡ “ ấy đúng mà, thực dẫn em đến tìm .”

      Ngôn Sóc nắm chặt hai quả đấm, hít sâu hơi, nhìn Ngôn lão vẫn gì “Ba, trễ vậy mà ba còn chưa ngủ?”

      “Xảy ra chuyện gì?” Ngôn lão đột nhiên mở mắt, đôi mắt vốn đục ngầu lại tạo cảm giác vô cùng bức người.

      Ngôn Sóc gì, chỉ nhìn Ngôn lão, con ngươi dần dần tĩnh mịch “Con xin lỗi.”

      “A Hiên sao, mẹ con chết, bụng mang dạ chửa ra nước ngoài, còn…” Lời tiếp theo ông có chút nên lời, Ngôn lão già rồi, dễ kích động, tâm trạng giờ của ông vô cùng ổn.

      Ngôn Sóc nhìn mà đau lòng, cũng dám tiến lên xem chút “Con xin lỗi, ba.”

      “Vậy tại sao cho ba nghe! Con ràng biết ba tìm Bạch Liên rất nhiều năm, Đây là con trai ngoan chính tay tôi dạy đấy, giấu giếm ba nó chuyện sống chết của mẹ nó!” Ông lớn tiếng chỉ trích, giọng già nua vang vọng phòng khách yên tĩnh.

      “Lão gia, đừng kích động.” Lão Vương cúi người, giúp ông thuận khí.

      Mà Nguyên Bảo đứng bên cạnh BOSS hoàn toàn kinh hoàng nên lời: Người phụ nữ xinh đẹp còn trẻ tuổi kia lại là mẹ BOSS? Nếu Nguyên Bảo xem phim truyền hình chắc chắn hô to cẩu huyết, nhưng giờ lạc vào chốn kỳ lạ này, BOSS lại là người rất để ý.

      Thân thể cao to của Ngôn Sóc bất động, từ phía sau thoạt nhìn người đàn ông này thể chịu nổi kích, Nguyên Bảo tới, lẳng lặng cầm tay , đầu ngón tay Ngôn Sóc lạnh lẽo, thậm chí mang theo tia bối rối.

      “Con cố ý lừa ba, ba, con chỉ là…”

      “Con chỉ là cái gì…” Ngôn lão tại nghe lọt cái gì, ông kích động đứng lên, gương mặt già nua vì phẫn nộ trở nên vặn vẹo “Tôi vất vả đào tạo , nhưng lại gạt tôi? !”

      “Dượng họ, đừng kích động.” Diệp Hiên tới “A Sóc chắc chắn có nỗi khổ, đúng , Ngôn Sóc.”

      Ngôn Sóc khe khẽ nhếch môi, gì.

      “Thiếu gia, hai người xuống nghỉ ngơi trước , chờ ngày mai lão gia tỉnh táo lại bàn tiếp.” Tình huống tại của Ngôn lão thực tốt chút nào, Ngôn Sóc gật đầu, kéo Nguyên Bảo ra ngoài.

      Màn đêm bên ngoài hơi lạnh, khiến mọi người minh mẫn hơn.

      Nguyên Bảo đứng dưới ánh trăng nhìn Ngôn Sóc, giờ nhìn lại tốt, Nguyên Bảo đứng đó có chút bức rức, biết nên làm gì bây giờ.

      “Kim Nguyên Bảo, lại đây.” Ngôn Sóc đột nhiên gọi , như giang hai tay ra, đôi mắt đen láy trầm, Nguyên Bảo đến tựa vào ngực .

      BOSS ôm chặt vào lòng, sau đó thở dài.

      “BOSS rất khó chịu sao? Em ở cạnh .” Lời thoại trong phim thần tượng đều thế, nhưng Nguyên Bảo thề, lời rất chân thành.

      BOSS khẽ cười, đưa tay xoa mái tóc rối của .

      “Ngôn Sóc ở nơi nào tìm được bạn vậy.” Diệp Hiên bước ra, nhàn nhạt nhìn sau lưng Nguyên Bảo, tầm mắt đặt lên người Ngôn Sóc “Xem ra em tuyệt đối lo lắng, còn có tâm trạng ở chỗ này chuyện đương.”

      Ngôn Sóc nhàng xóa sạch ý cười, bước lên túm cổ áo ta “Diệp Hiên, chờ đó cho tôi, tôi muốn chỉ còn hai bàn tay trắng.” Câu cuối cùng rất khẽ, chỉ hai người nghe được, sắc mặt Diệp Hiên trắng bệch, sau đó miễn cưỡng mỉm cười.

      “Em có thể làm gì nào?”

      “Hừ!” Dùng sức đẩy Diệp Hiên ra “ thực cho rằng Bạch Lạc là con ông à, thực cho rằng tìm được Bạch Liên là có thể đoạt được tài sản Ngôn gia, tôi cho biết, nằm mơ .”

      “Em có ý gì?”

      Ngôn Sóc lành lạnh cười, gì: Diệp Hiên chỉ biết thời điểm Ngôn gia khó khăn nhất Bạch Liên rời khỏi Ngôn lão, nhưng biết ở tuổi 30 Bạch Liên ngoại tình, năm sau, Bạch Liên phát mình mang thai, mà đứa con này phải của ông, thời gian đó là thời gian khó khăn nhất của Ngôn gia, Bạch Liên bỏ lại Ngôn Sóc mới 13 và Ngôn Lão, rời , theo người đàn ông đó sang Mỹ.

      Ngôn Sóc là đứa con hiếu thảo, nỡ thấy ba mình khổ sở, nỡ nhìn ba mình hăng hái chậm rãi già nua, vì vậy năm 13 tuổi khắp thế giới tìm người mẹ trẻ Bạch Liên, tìm được rồi, ở sân bay, bà ta xin lỗi , sau đó kéo người đàn ông khác rời .

      Bạch Liên vô tình như vậy, tại sao phải nể nang?

      Lòng dạ Ngôn Sóc tàn nhẫn, chậm rãi lớn mạnh, khi trưởng thành, vờ tìm kiếm mẹ mình, sau lưng lại vụng trộm cho người che giấu tất cả thông tin liên quan đến Bạch Liên.

      Vài năm ở nước ngoài Bạch Liên cũng hạnh phúc, người đàn ông người Mỹ rất bạo lực, thường tàn nhẫn đánh Bạch Liên và đứa con trai còn tuổi của bà, thân thể quen được nuông chiều của Bạch Liên rốt cục chịu đựng nổi, sau đó ném Bạch Lạc cho ông ngoại ở nông thôn, chuẩn bị trở về sống qua ngày với Ngôn lão.

      Ngôn Sóc sao có thể cho bà như ý, khi ấy ánh mắt nhìn bà rất lạnh lùng, hờ hững mở miệng “Tôi cho bà số tiền lớn, bà chỉ cần làm giấy chứng tử, sau đó vĩnh viễn đừng xuất ở nơi này!”

      Có điều, Ngôn Sóc ngờ Bạch Liên có thể mặt dày ném đứa con hoang bà sinh ở bên ngoài về đây, càng ngờ Diệp Hiên gặp và mang Bạch Lạc đến bên cạnh Ngôn lão.

      Bây giờ chuyện có chút rắc rối.

      Ngôn Sóc lạnh lùng nhìn Diệp Hiên “Tôi bắt Diệp gia các người trả giá đắt, tôi muốn cho xem có người dì tốt như thế nào.”

      Diệp Hiên nhìn đôi mắt đầy lạnh lùng: Trong lòng có dự cảm tốt.

      “Nguyên Bảo, chúng ta trở về ngủ thôi.” dịu dàng cười với Nguyên Bảo, sau đó nắm tay .

      Ngôn Sóc nhìn vầng trăng khuyết ở chân trời: hết tất cả cho ông cụ đáng thương, mặc kệ ông tiếp nhận được hay .



      Đêm khuya, Nguyên Bảo ngủ rất sâu, Ngôn Sóc mở mắt mảng thanh tĩnh, khẽ hôn khóe môi , sau đó xuống giường bật máy tính.

      Ngôn Sóc xem phông chữ đen lạnh lẽo màn hình, cuối cùng ấn print, in trang giấy vừa sửa xong, sau đó ra khỏi phòng.

      Ngôn lão ở trong căn phòng vắng lặng, Ngôn Sóc nhàng bước vào, cúi đầu thoáng nhìn ba mình, rồi đặt túi hồ sơ ngay đầu giường, quay đầu chuẩn bị rời .

      “Ngôn Sóc.” Tay bị ông nắm lại, Ngôn Sóc quay đầu, kinh ngạc “Ba, ba chưa ngủ?”

      "Ngồi xuống." Ngôn lão khá hơn rất nhiều, còn kích động như trước, Ngôn Sóc ngồi chiếc ghế bên cạnh, nhìn ông.

      "Bên trong túi là cái gì."

      “Là thứ ba cần.” khẽ đáp “ ra con hi vọng ba xem, nhưng quyền quyết định nằm trong tay ba, con chỉ mong ba biết chân tướng.”

      Ngôn Sóc rất thương ba, cực kỳ kính trọng ông, trong mắt , ba vĩnh viễn là hùng, chỉ là nửa đời của hùng đều hủy trong tay người phụ nữ, mà người phụ nữ đó, chính là mẹ .

      “Nếu xem xong, con hy vọng ba hối hận, cũng hy vọng ba khổ sở.”

      “Ba biết…” Bàn tay có chút gầy guộc của Ngôn lão nắm tay “Xem, ba xem.”

      “Được.” Con ngươi Ngôn Sóc trầm, mở đèn ở đầu giường, điều chỉnh ánh sáng thích hợp, sau đó đưa túi hồ sơ tới.

      Ngôn Sóc chỉnh phông chữ lớn lên, để ông xem bị nhọc nhằn, có thể thấy là người đàn ông rất nghiêm túc rất chu đáo.

      Từ đầu đến cuối Ngôn Sóc lời, chỉ lẳng lặng nhìn ông, dường như im lặng chống đỡ.

      “Xong rồi.” lúc sau, ông đặt cái túi sang bên, con ngươi màu xanh lam khiến người khác ông suy nghĩ gì, Ngôn lão bình tĩnh ngoài dự đoán của mọi người, nhưng loại bình tĩnh này càng khiến người ta lo lắng.

      Ngôn Sóc khẽ mím môi “Ba… còn bà ấy sao?” Đây là vấn đề có chút nực cười, ba lớn hơn mẹ đến 13 tuổi, lúc Ngôn lão còn trẻ, bọn họ rất xứng đôi, Ngôn lão lại cưng chiều mẹ , cho bà ta chịu chút khổ cực nào, vì vậy Ngôn Sóc thề, sau này cũng tìm như thế, bất kể chuyện gì xảy ra rời bỏ nhau. Hai cha con họ đều cố chấp như vậy, nhận định rồi chính là cả đời.

      Ngôn Sóc nhìn Ngôn lão im lặng : biết đáp án.

      “Cảm ơn ba, baba [2].” Từ lúc bắt đầu hiểu chuyện, đây là lần đầu tiên Ngôn Sóc gọi ông như vậy.

      [2] những lần trước Ngôn ca đều gọi Ngôn lão là 父亲 phụ thân nhưng ta chuyển thành ba luôn, cách gọi này rất trịnh trọng, lần này Ngôn ca gọi là 爸爸 baba, cách gọi này thân thiết hơn nhiều.

      “Bà ấy chết, con ở cạnh ba, làm bạn với ba đến cuối đời.”

      Con ngươi xanh đục của đột nhiên bắn ra tia sáng mạnh mẽ, sau đó hơi nước bao phủ đôi mắt.

      “Ngủ sớm .” Vì ông cụ muốn khóc nên Ngôn Sóc tắt đèn, sau đó ra ngoài, trong nháy mắt cửa được khép lại, nghe được tiếng khóc đè nén khẽ vang trong phòng, tiếng khóc hệt như đứa trẻ vậy.

      Tình cha con giữa bọn họ rất thuần túy, Ngôn Sóc hiểu ba , biết ông kiêu ngạo, người cha nào cũng bằng lòng rơi nước mắt trước mặt con trai mình, cho dù là giọt.

      Khẽ thở dài, sau đó trông thấy bé đứng ngay hành lang, trong bóng tối, Ngôn Sóc thấy gương mặt , nhưng thấy đôi mắt đặc biệt sáng lên…

      “Kim Nguyên Bảo, em thế này bệnh mất.”

      mà.” chỉ mặc mỗi áo ngủ, cơ thể vì lạnh mà run lẩy bẩy, nhưng vẫn cố chấp nhìn Ngôn Sóc “Em luôn luôn chờ , luôn luôn.”

      biết.” dần dần mỉm cười, như vầng sáng nhuộm màu mực, đẹp lạ lùng.

      Nguyên Bảo có chút ngẩn ngơ, sau đó nhón chân nặng nề hôn lên môi “A ~ BOSS, càng ngày em càng thích , làm sao bây giờ, chúng ta kết hôn .”

      “Em bây giờ là trẻ vị thành niên.” tốn chút sức lực nào bế thốc lên “Nếu em khiến vui vẻ, suy xét, lên xe trước sau đó mua vé bổ sung.”

      Nguyên Bảo “…”

      *******************
      Sờ boi: Chương sau có THỊT, TÌNH HUỐNG TRONG TRUYỀN THUYẾT xuất :059::059::059::059:
      @Tiểu tinh @thanh thanh @Avehil @chuotanmeo @Mon Ú @lyly @thomap @Mizuki @Lnmt131 @Mục Huyền
      Last edited: 29/9/14

    5. thanh thanh

      thanh thanh Well-Known Member

      Bài viết:
      4,023
      Được thích:
      6,123
      thit mà tới nơi tới chốn ko :yoyo68: t ko mún thit nữa mùa :yoyo36:
      LạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :