1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Ác Phu Cường Sủng Thê - Văn Hội (đã có ebook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      Thanks. Khanh ca, ca lợi dụng người ta lúc khó khăn a.

    2. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      ôi 2 ng này còn định chơi trò e trốn a đuổi đến bao h đây.ta muốn thịt a.thank nàng:yoyo65::yoyo59::yoyo22::hoho:

    3. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Thông báo tới Editor
      l
      - Khi edit xong 1 bộ truyện hãy vào topic Hỗ trợ thành viên
      - Báo số chương truyện hoàn thành để được cộng thưởng ruby
      mayphieulang thích bài này.

    4. lamphuonghoang

      lamphuonghoang Well-Known Member Staff Member Super Moderator Super Editor

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      7,534
      Chương 46: Gặp tình ̣ch
      Lam Phượng Hoàng

      Trong thành Nam Dương có một quán trà, tên là Thanh Bình, lúc này trong quán có ít người, đại đa số đều là người trong giang hồ, người đều có mùi máu tươi, đeo vũ khí.

      Mấy ngày nữa là mừng thọ sáu mươi của lão Cung chủ Cửu Hoa cung, rất nhiều người ở đây đều đến để chúc thọ, cũng có một số vàng thau lẫn lộn đến tham gia náo nhiệt.

      Tuy nhiều người nhưng trong quán trà lại rất yên tĩnh, những người trong võ lâm đều uống trà thơm hoặc trà tươi. số híp mắt, số nhếch môi, cũng có vài người nhíu mày, vẻ mặt khác nhau nhưng ai nói chuyện, chỉ có người kể chuyện thao thao bất tuyệt kể tích của Vô Trần cung.

      Kể rằng Đường chủ Bạch Hổ đường - Tô Diễn của Vô Trần cung, tuổi lớn, võ công lại vô cùng cao siêu, mang theo bảy Túc vệ đã mạnh hơn mười mấy môn phái, lấy phong thái hung tàn thô bạo mà xuất . Các Chưởng môn so chiêu với hắn, vài người bị thương nặng, vài người thì mất mạng.

      Cả vùng đất phương Bắc, nhất thời liền sợ bóng sợ gió, nhắc đến ba chữ Vô Trần cung trong lòng liền run sợ.

      Núi băng Vô Trần cung chỉ mới lộ ra một góc liền chém giết khiến người trong giang hồ hoảng sợ, cũng biết Vô Trần cung có bối cảnh ra sao? Chỉ bằng một Đường chủ Bạch Hổ đường lập tức ầm vang danh tiếng của Vô Trần cung, mạnh mẽ đưa môn phái ai biết đến như Vô Trần cung chen chân vào bảng xếp hạng mười môn phái đứng đầu võ lâm.

      Mọi người nghe thật cao hứng, dưới lầu truyền đến một loạt tiếng vó ngựa, lâu sau liền có hai người vào quán trà, tuổi cũng lớn, xấp xỉ nhau, khoảng mười tám mười chín, xem tướng mạo khí chất, dường như là công tử nhà giàu.

      Hai người lên lầu hai, nhìn lướt qua xung quanh, thấy trong góc còn bàn trống, liền tới, một người trong đó hỏi, "Vị huynh đài này, chúng ta có thể ngồi cùng được ?"

      Người nọ rõ ràng mất hồn, nghe hỏi liền giương mắt nhìn qua, trong mắt hiện lên chút bối rối, rất nhanh liền bình tĩnh lại, "Hai vị cứ tùy tiện." Nói xong ném xuống mấy đồng định rời , lại bị một vị công tử khác cản lại, "Xin huynh đài chậm đã, tại hạ muốn hỏi thăm người."

      "Ai?" Chân bị buộc dừng lại, trong mắt lộ tò mò.

      Trương Tử Tuấn lấy từ trong ngực ra một bức tranh: "Huynh đài có từng nhìn thấy gái bức tranh này ?"

      Nam tử áo xám lắc đầu: "Chưa từng nhìn thấy. Hay là công tử đến nơi khác hỏi thử xem, hôm nay trùng hợp ta cũng vừa đến nơi này."

      Người cùng với Trương Tử Tuấn vỗ vỗ vai gã ta, an ủi: "Tử Tuấn, huynh đừng tuyệt vọng. Người ̣nh trốn tránh, sao có thể dễ tìm."

      Nam tử áo xám đội mũ trùm trong tay lên, tạm biệt một tiếng liền rời , chân trước vừa giơ lên, trong quán liền xôn xao một trận, ngay sau đó đột nhiên nghe thấy một tiếng hổ gầm. Một con hổ lớn màu trắng sọc xám nhảy vào trong góc giữa tiếng hô hoảng hốt của mọi người. Ngang dọc vài cú liền vọt đến trước mặt nam tử áo xám, đầu hổ thúc vào, đẩy người đó ngồi lại ghế.

      Trương Tử Tuấn cùng bằng hữu đều có chút kinh hãi, ai nuôi sủng vật này? Huênh hoang thả rông như vậy sợ bị kiện là hại chết người sao? Trương Tử Tuấn đỡ lấy ta, "Huynh đài sao chứ?"

      Bạch hổ thấy người xa lạ đến gần, liền trở mặt chắn giữa hai người. Nam tử áo xám vỗ vỗ đầu hổ, mắt thấy nơi cầu thang xuất hiện một bóng trắng, thầm kêu ổn, xui gì xui thế, sao lại xuất hiện lúc này? Hắn ta có chút tức giận trợn mắt liếc nhìn Trương Tử Tuấn, hận cũng vô dụng, lúc này mà trốn còn đợi lúc nào.

      Nam tử áo xám ló đầu nhìn ra phía trước, một tay chống lên bàn, bay ra cửa sổ mở rộng, lưu lại một tiếng hổ gầm, tiếng gầm rung trời cũng khiến hắn ta ngoái đầu nhìn lại. Dáng hắn ta lướt cực kỳ nhanh, vút mấy cái liền biến mất tăm.

      Mặt Trương Tử Tuấn trầm xuống, thân pháp vừa nãy? Tấm lưng đó? Gã ta chạy đến bên cửa sổ, lẩm bẩm: "Đó là thân pháp Phù Du, là biểu muội! Bạch hổ này là thế nào?"

      "Tử Tuấn, sao thế? Huynh biết người lúc nãy?"

      Tay Trương Tử Tuấn nắm chặt thành quyền trong tay áo, đôi mắt đen híp lại thành đường, "Bác Dục, người vừa nãy có phải là nương ?" Gã ta tìm kiếm tung tích Lý Minh Kỳ khắp nơi, đến nay đã ba tháng, tiếc là vẫn tìm ra, hôm nay gặp được, tại sao lại trốn?

      Bác Dục trầm tư: "So với nam tử mà nói, thân hình có mỏng manh hơn một chút, Tử Tuấn, huynh cảm thấy người nọ dịch dung?"

      phải cảm thấy, trong lòng gã khẳng ̣nh đến chín phần, ngay cả hô hấp cũng có chút nặng nề, Kỳ Kỳ, tại sao muội lại tỏ vẻ quen? Chẳng lẽ muội rời nhà trốn , thật bởi vì ta? Tại sao?

      Bạch Trản cũng có chút ủ rũ, đây đã là lần thứ ba nó vồ hụt, cúi đầu trở về bên cạnh chủ tử, nức nở vài tiếng, còn tỏ vẻ rất uất ức.

      Vị chủ tử trẻ tuổi mắt lạnh mặt đóng băng, liếc qua nó một cái, ý xem thường rất đậm. Hắn dẫn Bạch hổ tới chỗ nam tử áo xám vừa ngồi lúc nãy, theo bên cạnh là tiểu nhị đầu đầy mồ hôi lạnh, y nuốt nước miếng, run rẩy hỏi, "Thiếu... Thiếu hiệp, ngài...ực... có gì... có gì muốn dặn dò ?"

      ", ngươi lui trước ." Phong Thiển Ảnh thấy y đáng thương liền đuổi .

      Trầm Ngạn Khanh hoàn toàn nhìn hai người bên cạnh bàn, mắt của hắn vẫn nhìn ngoài cửa sổ, lẩm bẩm: "Kỳ Kỳ, lần này ta giận thật rồi." Tay phải bưng chén trà đã bị người trước đó uống, nước trà vẫn còn ấm, cầm trong tay ngắm nghía một chút, rồi uống một hơi cạn sạch.

      Trương Tử Tuấn nhìn động tác của hắn, cảm thấy lãnh ̣a của mình bị uy hiếp lớn, cảm thấy cực kỳ phẫn nộ: "Các ngươi là ai? Tại sao lại đuổi theo nàng?"

      "Ô, vị công tử này, êm đẹp ngươi tức giận cái gì?" Phong Thiển Ảnh đầu tiên là rót trà cho Trầm Ngạn Khanh, sau đó ngồi xuống bên cạnh, mắt phượng mỉm cười, vô cùng nghiệt, "Mời hai vị ngồi, gặp nhau chính là có duyên, chúng ta tán gẫu một chút? Bạch Trản tới đây nằm xuống." Bạch Trản có chút mất hứng, bất quá vẫn nằm xuống bên chân chủ tử, hoàn toàn để ý tới những ánh mắt xung quanh.

      Trương Tử Tuấn đánh giá hai người một lượt, nhưng nhìn ra sâu cạn, lại muốn cứ vậy mà thối lui. Liếc mắt nhìn nhau cùng Bác Dục, cả hai ngồi xuống bên bàn.

      Bốn người cùng ngồi một bàn, Trương Tử Tuấn đối diện Trầm Ngạn Khanh, Phong Thiển Ảnh đối diện Bác Dục, nhất thời đối mặt nói gì. Trầm Ngạn Khanh cúi mắt lẳng lặng thưởng thức trà thơm, cũng có ý ̣nh mở miệng nói chuyện.

      "Ô, đây là bức họa của công tử sao?" Phong Thiển Ảnh cầm lấy cuộn tranh, tỉ mỉ đánh giá, cũng có tám chín phần tương tự, "Đây là do công tử vẽ?"

      "Công tử đoán đúng rồi, do tại hạ vẽ." Ánh mắt Trương Tử Tuấn nhìn chằm chằm về phía đối diện, trong mắt ẩn chứa sát khí, "Theo lời công tử, hẳn là biết vị nương này?"

      "Biết thì sao mà biết thì sao?" Trầm Ngạn Khanh chậm rãi mở miệng, giọng nói trong trẻo lạnh lùng, chứa khói lửa nhân gian. Cảm xúc ẩn sâu rõ, khiến người khác cảm thấy khí thế ngang ngược như ngẩng đầu trước núi cao.

      Trương Tử Tuấn cũng phải là đèn cạn dầu, có vài người vừa gặp mặt liền biết là ̣ch chứ phải là bạn, đã vậy cần gì phải lấy lòng? "Nếu công tử muốn nói, Trương mỗ cũng ép buộc, tại hạ cáo từ."

      Phong Thiển Ảnh kéo hắn lại: "Này này, công tử đừng nóng vội, uống chút trà dằn cơn tức giận, có gì thì từ từ nói."

      "Nửa câu cũng thèm ."

      Trầm Ngạn Khanh tựa lưng vào ghế, giương mắt nhìn gã ta một cái, nhẹ nhàng nói: "Ta biết nương trong bức họa kia."

      Trái tim Trương Tử Tuấn nhảy lên, biết hắn còn nửa câu sau, chỉ híp mắt nghe.

      "Nàng là nữ nhân của ta."

      Trái tim Trương Tử Tuấn đập thình thịch, hận thể phun máu vào mặt hắn, "Người của ngươi?" Gương mặt giận đến đỏ bừng, giọng nói lỳ dị, "Nàng ràng là vị hôn thê của ta, sao lại là người của ngươi, là trò cười lớn nhất thiên hạ."
      Last edited: 10/4/16
      amandatruc, tart_trung, AliceNguyen35 others thích bài này.

    5. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      hừ hừ hừ TTT nghĩ mình là ai mà đấu vs TNK chớ ngta đuổi theo giai nhân từ kiếp trk đến kiếp này trình j mà so sánh................:059::059::059::059:
      lần này chị làm a giận k chạy nổi rồi.........Bạch Trản đáng quá:038::038::038::038::038:
      thank nàng:059:
      Ybyr thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :