1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Dược hương trùng sinh - Hi Hành (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 7 Học sinh

      Thanh này khiến ba thiếu niên sắc mặt hốt hoảng , tự nhiên dừng động tác tay lại, cười xoay sang hướng khác.

      thiếu niên đồng dạng kỷ bào tố đứng ở chỗ xa, thân hình dong dỏng cao, phong thái trí thức nồng đậm, nhíu mày nhìn qua.

      Cố Thanh Nương “sống đời” tại tiên nhân huyện hoạt động phạm vi cũng là chính con đường phụ cận,học đường, nơi này nàng đến có thể đếm số lần tới đầu ngón tay, càng cùng với học sinh nơi này giao tiếp, cho nên trong trí nhớ của nàng có thiếu niên này, tự nhiên cũng nhận thức đươc là ai.

      Ba thiếu niên cũng nhận được, nhìn thấy tâm lý nhịn được nhận mình xui xẻo, mặt lại dám biểu lộ.

      tên Thái Văn, người Lâm huyện tới đây, cũng là con nhà quyền quý, như vậy vì thấy ăn ngủ tại học đường này, chi phí phải người bình thường có thể chấp nhận, nhưng phương diện khác tới , trong nhà bỏ chính mình quanh năm suốt tháng trong học đường, nếu phải trưởng bối quý là hài tử trong nhà được thụ sủng.

      bất luận phải hay phải là con cháu nhà quyền quý chân chính ,nhưng là đệ tử đắc ý của tiên sinh, tại học đường này chính là hơn kém quyền thế.

      con cháu quan lại biết như thế nào bị bắt lấy sai lầm, ở trước mặt tiên sinh mấy câu, kết quả tiên sinh đem đuổi ra khoải học đường, mặc ai đến cầu tình cũng được.Bị học đường xua đuổi, chính là bị hủy tiền đồ, hành vi học sinh, bị tiên sinh ghét bỏ, cơ bản liền cắt đoạn việc bái sư cầu học, thử hỏi tiên sinh nghi ngờ nhân phẩm của ngươi, ai dám nhận?

      Như vậy quả kẻ thù của nhau mới làm chuyện như vậy, nhưng , Thái Văn thực chính lấy chuyện luận , người nhà học sinh cũng dám phát tiết, bởi vậy ràng tính cổ quái.

      Con cháu quan lại còn dám như vậy, bọn ba cái xuất thân thương hộ nào dám chọc đến , nếu bị phát lỗi lầm, bẩm báo tiên sinh đuổi học ra đường, cha bọn còn đánh chết.!

      có cái gì, Thái học huynh ..chúng ta…chúng ta….là tiểu nương tử đến đưa cơm, chúng ta giúp nàng..” thiếu niên mắt vội cười giải thích, mặt xoay người dùng ánh mắt uy hiếp Thanh Nương.

      Nhưng trong lòng lại bất an, tiểu nương tử này nếu thực cáo tội trạng của họ, tiên sinh trách phạt, bọn liền giáo huấn nàng chút, cũng là mất nhiều hơn được.
      Thái Văn nghe được ánh mắt lạnh nhạt liếc qua ba người, ánh mắt có mấy phần khinh thường, tích mấy người này có nghe qua, chẳng qua có ngươi dám tố cáo cũng là có nhân chứng thực tế.

      Xem Thái Văn chuyện cũng ý tứ gì, ba người tâm lý chột dạ.
      “Tiểu nương tử, ngươi xem có đúng ?” thiếu niên mập vội đối Thanh Nương hô.
      “Vâng” Thanh Nương theo tiếng đáp, thanh hờ hững.

      Lời ra, ba thiếu niên nhàng thở ra tiểu nương tử cũng hiểu biết.

      “Cho ai?ngươi ,chúng ta liền cầm, giờ quá giờ cơm trưa, đừng hiểu lầm, tiên sinh chính là hứa đem thức ăn trong nhà tới!” thiếu niên mắt thuận thế nhiệt tình .

      “Cố Hải” Thanh Nương nhưng vẫn đem cái giỏ đưa tới “Làm phiền gọi ra”

      “Cố Hải” ba thiếu niên trừng mắt thần săc có chút cổ quái.

      “Ân,Cố Hải ngụ ngõ hẻm Trường Nhạc” Thanh Nương kinh ngạc, cho rằng ba thiếu niên muốn làm trò, khỏi hướng Thái Văn đứng xa, gặp cũng nhíu mày.

      “Vậy, ngươi cần đưa..” Thiếu niên mập bộ dạng vui sướng khi người gặp họa cười .

      “Vì sao?” Thanh nương nội tâm nhảy dựng lên, cất cao thanh vấn đạo “ thế nào?”

      a,chọc cáu tiên sinh, bị phạt chép sách..” thiếu niên mắt đồng dạng vui sướng khi người gặp hoa “Phải chép phạt xong trước trời tối, nếu mà đủ tám trăm chương, tiên sinh liền đuổi ra khỏi học đường.. tám trăm chương ha, đến trời tối cũng xong, huống chi còn bị đánh bàn tay..ngươi vẫn nên mang cơm về chờ về nhà ăn …”

      Tám trăm chương? Dù ba đầu sáu tay cũng chép kịp..này xem ra chính là muốn đuổi ra khỏi học đường!

      Thanh Nương đầu oanh tiếng,mặt bỗng trắng bệch..”..” nàng lẩm bẩm .
      Đuổi ra khỏi học đường, ca ca ra sao?phụ thân còn, thể ở nhà tự học, còn bị đuổi ra khỏi học đường, tương lai thi huyện lý lấy lý do phẩm đức bại hoại thủ tiêu tư cách dự thi, vậy tại tiên nhân huyện bị đoạn đường sống, mẫu thân cũng chỉ có thể mang bọn hồi thân tộc .

      Thế nào lại xảy ra chuyện như thế? Nàng nhớ được kiếp trước ca ca chính mình buông tha đèn sách, tại lại bị đuổi?

      Mới thuyết phục được mẫu thân bán căn nhà, thuyết phục ca ca cùng chính mình lòng nhờ vả thân tộc, mắt nhìn vận mệnh có thể tại đây thay đổi, lại tựa như mơ hồ có đôi tay lại đẩy bọn , đẩy bọn nhất định phải theo lộ tuyến trước kia.
      song ngư, Phong Vũ Yên, huyenlaw685 others thích bài này.

    2. Ngọc Tuyết

      Ngọc Tuyết Well-Known Member

      Bài viết:
      245
      Được thích:
      237
      :on thi::on thi:Ở thời đại nào học sinh cũng là tiểu quỷ:tot nghiep::tot nghiep:Nhé
      linhdiep17 thích bài này.

    3. Ngọc Tuyết

      Ngọc Tuyết Well-Known Member

      Bài viết:
      245
      Được thích:
      237
      :yoyo44::yoyo44:Chết rồi, the thảm rồi:yoyo44::yoyo44:Nếu bị đuổi học:yoyo2::yoyo2:Giađịnh ko có cơ hội đổi đời:frozesweat::frozesweat:
      linhdiep17 thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 8 Chuyển lời

      , quyết , đừng hòng, Cố Thanh Nương cắn chặt môi dưới.

      Ba thiếu niên phấn chấn cao hứng lời châm chọc, bọn cũng phải cùng Cố Hải khúc mắc gì chẳng qua thấy người khác gặp xui nên cảm thấy vui vẻ mà thôi.

      Thái Văn ở bên nhíu mày, xoay người định .

      “Này, vị huynh trưởng, xin đợi chút” Thanh Nương cao giọng gọi , xoải bước tiến lên bước.

      “Đệ tử thể hỏi đến chuyện sinh ” Thái Văn bước chân chưa ngừng, đầu cũng quay lại ném câu .

      “Ha, ngươi này tiểu nương tử là cầu giúp ca ca ngươi chuyện? Thực là nằm mơ!” ba thiếu niên cười lớn.

      “Chính là, cầu ai cũng thể cầu a…” mập mạp ha ha cười , phát thanh quá lớn, vội che miệng lại, lén lút nhìn Thái Văn, tựa hồ cũng nghe thấy.

      Cố Thanh Nương hỏi lý do, nhìn Thái Văn càng lúc càng xa, cắn răng chạy đuổi theo .Nàng tuy biết học sinh này là ai, nhưng người này tướng mạo, cùng ba thiếu niên kia bất đồng, là người nghiêm túc nghiên cứu học vấn.

      Gặp người ngăn lại, Thái Văn mày nhăn lại, mang mấy phần bình tĩnh nương, tiên sinh thích nữ tử khóc rống, ngươi vẫn nên nghĩ thoáng chút , đừng làm tiên sinh cáu thêm…”

      Cố Thanh nương lắc đầu, đáng gãy lời “ Này là huynh trưởng, ta phải muốn huynh cầu tình hộ ca ca”

      “Sao?” Thái Văn có chút ngoài ý muốn, thoáng nhìn xuống, gặp chuyện này tiểu nương cơ hồ muốn khóc lớn, thế nào…

      “Ta nghĩ thỉnh huynh trưởng cấp ca ca ta nhắn lời.” Thanh nương áp chế nội tâm trong lòng cuộn trào mãnh liệt, nghiêm nghị bình thản .

      Nhắn lời?

      Thái Văn do dự khắc, duỗi tay làm thỉnh “Ngươi .”

      “Thỉnh huynh trưởng chuyển lời cho ca ca , kiệt kỳ lực, trí kỳ thân, tuy viết chưa học, tử tất gọi là học.” Thanh Nương hoãn thanh .

      Thái Văn nguyên bản đếm xỉa, nghe xong lời này, thần sắc khỏi ngưng lại.

      “Đa tạ huynh trưởng, thỉnh chuyển lời đến ca ca, ta ở bên ngoài chờ .” Thanh Nương cúi đầu thi lễ, xong có dừng lại, xoay người bước nhanh lui ra ngoài.

      “Này, tiểu nương tử cái gì?”

      “..Tử viết.. nàng cũng đọc qua kinh thư a?”

      “..Ta xem nên khuyên Cố Hải sớm buông tha, trở lại hội trong nhà tốt cho bị lão tử đánh..”

      Ba thiếu niên hi hi ha ha cười, nhìn Cố Thanh Nương ra đại môn học đường, tại tượng tiên hạc đứng lại, thần sắc ngưng trọng ngẩng đầu nhìn tượng hạc.

      “Đến giờ giảng bài, ba người các ngươi, là nghĩ về nhà bị lão tử trong nhà đánh sao?” Thái Văn lạnh lung quay đầu .

      Ba thiếu niên im bật, vội nhanh bước chạy vào.

      Thái Văn quay đầu, mắt nhìn tiểu nương ngồi tảng đá dưới chân tiên hạc, quả là chuẩn bị tốt.

      “Cố Hải?” lẩm bẩm , chậm rãi hướng phòng học trung đến, cùng học đường trung nhóm học sinh lui tới, hơn nữa tiến trình giốnh nhau, Cố Hải cũng phải học sinh xuất chúng tại đây, bởi vậy cũng có ấn tượng gì .

      Nơi này tổng cộng có ba gian phòng học, phân biệt thuộc về cùng năm tuổi học sinh, Thái Văn tuy mười lăm tuổi, nhưng cũng học cùng Cố Hải lớp, mà là so với cao hơn lớp.

      Ngừng tại lớp Cố Hải, tiên sinh còn chưa tới, trong gian phòng mười bảy mười tám thiếu niên an tĩnh ngồi tại chỗ của mình, có nghiêm túc đọc sách, cũng có người ngủ, tán gẫu, trong phòng góc vang lên thanh .

      Ở trong này, ngồi tại bên trong góc vùi đầu viết chữ, thiếu niên phá lệ khiến người khác chú ý.

      “..Ta này Cố Hải, ngươi đừng phí sức..” thiếu niên mắt híp trong ba thiếu niên lúc nãy ngồi tại phía sau lưng Cố Hải, quy củ dám ly khai khỏi chỗ, liền cầm bút viết đâm chọc phía sau lưng Cố Hải, hi hi ha ha chuyện.

      Cố Hải tay trái chính diện đặt ở bàn, bàn tay bị đánh sưng đỏ mảnh, cắn môi dưới, như cao tăng nhập định bình thường quan tâm ngoại giới chỉ múa bút thành văn.

      “…Muội muội ngươi tới..ha ha..” thiếu niên mắt híp phía sau đâm chọc hồi, tiếp.

      Cố Hải tay dừng lại, ngòi bút chấm giọt mực lớn giấy.

      “Ta..” quay đầu định chuyện, bóng dáng dừng tới đây, đứng dưới bóng râm.

      “Kiệt kỳ lực, trí kỳ thân, tuy viết chưa xong, tử tất gọi là học..” Thái Văn cao giọng , ánh mắt lạc ở bàn, bên chất đống chữ chép phạt, quét mắt cái, thấy mấy chương tuy nhìn có vẻ sạch nhưng chữ viết mang khí nóng nảy.

      Thiếu niên này tâm loạn.

      Cố Hải tự nhiên nhận thức được Thái Văn, là nhân vật nổi danh trong học đường mà bất quá là trung đẳng tư chất, hằng ngày lui tới, đột nhiên đứng trước mặt khỏi có chút đờ đẫn.

      “Thái học huynh?” nhẫn được mở miệng hỏi thăm.

      Thái Văn lặp lại lời vừa , lần này phải máy móc ra mà là ra.

      “Thái học huynh…” Cố Hải có chút ngoài ý muốn, biết ý tứ câu này,nhịn được mà kích động.

      Đây là giảng đạo cho mình sao…

      “Muội muội ngươi muốn ta nhắn ngươi lời , nàng , nàng ở bên ngoài học đường chờ ngươi.” Thái Văn hoãn thanh , xong, có chút suy nghĩ nhìn Cố Hải, xoay người .

      “Thanh Nương?” Cố Haỉ ngơ ngác.

      “Đúng a, đúng a, muội muội ngươi tới, xem tiên hạc, như ngươi mau mau thu thập cùng nàng , đừng đểnàng đợi lâu…” thiếu niên mắt híp nghe thấy lầu bầu, vội ở phía sau cười , mặt cầm bút đâm chọc hai cái.

      Cố Hải xoay người, đoạt bút viết trong tay thiếu niên mắt híp, bẻ đôi.

      Thiếu niên mắt híp tay còn duỗi, tươi cười cứng mặt, mọi người trong học đường hiển nhiên thấy màn này, bỗng vang lên tràng cười.

      **** thuganhanuoi**** ***** thuganha nuoi**** *****thuganhanuoi*****

      “Con bà nó, Cố Hải, ngươi ngứa da..” thiếu niên mắt híp tức giận, hôm nay chính là ngày chết của ngươi.

      “Ai ngứa da?” thanh uy nghiêm quát.

      Tiếng huyên náo nhất thời biến mất, thấy tiên sinh đứng tại ngưỡng cửa, thiếu niên mắt híp lập tức chột dạ như mèo thấy chuột, rụt đầu ngồi xuống, nửa câu cũng dám .
      song ngư, Phong Vũ Yên, huyenlaw686 others thích bài này.

    5. bornthisway011091

      bornthisway011091 Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      531
      Hi nàng, mình muốn đọc từ chap đầu tiên no vướng cái pict phông chữ in nghiêng ko đọc quá. Nàng beta lại chương pict dk ko. Mình đọc đt nên ko đoc đk.
      linhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :