1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Duyên Tình Một Đêm - Đậu Toa (C10) END

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Duyên Tình Đêm
      [​IMG]
      Tác Giả: Đậu Toa


      Convert: QH


      Thể loại: đại, 10 Chương


      Giới Thiệu

      Nàng thân là người trong tổ chức bí mật, thế nhưng khi gặp từ cái nhìn đầu tiên nàng biết là người mệnh trong chú định của mình.

      say, nàng hảo tâm đưa lên phòng, thế nhưng sau khi điên loan đảo phượng nàng bị ăn sạch đành, lại còn mang thai, nhưng nàng hề hối hận.

      Vài năm sau gặp lại, hai người với hai thân phận khác biệt, nhưng định mệnh cứ kéo họ lại gần nhau, phải chăng là xếp đặt của chúa trời hay do bàn tya con người sắp xếp, và... Bí mất của , biết hay chưa.

      Câu chuyện về ba nữ điệp viên của tổ chức khi gặp tiếng sét ái tình, người là nữ cường nhân, 1 CEO nổi danh máu lạnh trong giới doanh nghiệp, người là nghiên cứu y học đến biến thái, và nhìn như nhu nhược nhưng văn võ song toàn.

      Hệ liệt này được edit đăng Cung Quảng Hằng
      Đoạn trích:

      " kia, cần bao nhiêu tiền mới chịu thả con trai tôi?"
      bình thản trả lời

      "Thưa bác, vậy bác cần bao nhiêu sính lễ mới cho con cưới ấy về?"

      Muốn dùng tiền đè hả, cho ông ấy biết thế nào là cảm giác bị tiền đè.
      Mở Đầu

      Sao lại như vậy?

      vốn tưởng mình có thểsinh đứa con của "Thần biết quỷ hay".

      Nào ngờ đâu tám năm sau lại gặp nhau thêm lần nữa!

      Lần gặp lại này chẳng những là trong những vị khách quan trọng của , vậy đến khi hợp đồng thành công còn mời đến biệt thự mở tiệc ăn mừng

      Kỳ quái là, ăn mừng ăn mừng, lại tìm đủ mọi cách chuốc rượu làm gì?

      Càng kỳ quái hơn, lại là người uống say trước!

      vì lòng tốt đành phải đem "xách" đến phòng nghỉ ngơi ——

      Ai, tình cảnh này lại hoàn toàn giống với tình cảnh của đêm tám năm về trước.

      Hại nhịn được phải hoài nghi

      Người đàn ông này có phải biết bí mật của hay . . .
      Mục lục

      Tiết Tử
      Chương 1.1~ 1.2 ~ 1.3 <3 chương
      2.1 ~ 2.2 ~ 2.3
      chương 3.1~3.2 <3 chương 4.1~ 4.2 <3 chương 5.1 ~ 5.2
      chương
      6.1 ~ 6.2 ~ 6.3 ~ 6.4 <3 chương 7.1~ 7.2
      chương
      8 <3 chương 9.1~ 9.2 ~ 9.3 <3 Chương 10 (End)
      :th_66::th_66::th_66:
      Last edited by a moderator: 2/10/14

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Tiết tử
      Edit:
      Mẹ Mìn

      Ánh nắng hoàng hôn mờ ảo rọi qua màn cửa sổ phòng ngủ làm lộ ra khung cảnh mập mờ , ai nhìn thấy cũng phải đỏ mặt.

      Khắp phòng, quần áo vứt bừa bãi nền nhà. giường, hai thân thể quấn quýt dính chặt vào nhau. Tiếng thở dốc của người con trai hòa cùng tiếng rên của người con làm cho căn phòng tràn ngập mùi hoan ái.

      Thoáng bình phục hô hấp, Quang Đăng Nhã xác định người con trai ngủ say mới từ từ nhìn đánh giá.

      Mái tóc dài bồng bềnh phóng khoáng, khuôn mặt cương nghị, dáng người hoàn mỹ, làm đàn ông ganh tị, phụ nữ khát vọng. Giờ phút này ngủ, giảm vài phần mạnh mẽ, tăng thêm vài phần an tĩnh.

      Nhìn mi mắt khép kín, khỏi nghĩ đến vừa mới rồi còn cuồng dã tham lam đòi hỏi mấy lần. Nghĩ đến đây mặt lại nóng bừng lên.

      lặng lẽ xuống giường, quay đầu xác định vẫn ngủ say, sau đó mới vào nhà tắm, tính tắm rửa tốt cho hết mệt mỏi.

      ra khỏi phòng tắm, tới phòng thay quần áo. Đứng trước gương, Quang Đăng Nhã khỏi giật mình.

      Khắp mình loang lổ đầy vết đỏ mập mờ lên làn da trắng sáng. Mà đôi môi sau hồi bị hung hăng cắn mút cũng sưng đỏ.

      là! Sao biết thương hoa tiếc ngọc gì hết! đến bên giường nhìn lại khuôn mặt tinh tế chìm trong giấc ngủ say. Trong lòng Quang Đăng Nhã có phần hiểu.

      Lần đầu tiên, cảm nhận được nam nữ khác biệt. Lần đầu tiên, biết hoan ái, nhưng là tên của cũng biết được.

      Đây có phải là tình đêm? Bất quá. . . . . . . . . . . .Nếu đoán lầm, bị hạ dược, mà lại là xuân dược cực mạnh.

      Quang Đăng Nhã nhớ tới lúc gặp ở cửa, trông có vẻ rất khó chịu, khỏi nhíu mày suy nghĩ.

      Đúng lúc còn ngừng nghĩ đến nhiều khả năng khác ánh mắt bất chợt nhìn thấy mảnh giấy. tò mò mở ra xem thấy dằng sau tấm danh thiếp có ghi:

      "Khách sạn Phan Điểm, phòng l2Ol." thào đọc.

      lại lật tìm trong ví xem còn giấy tờ gì khác nữa , so sánh với địa chỉ đằng sau danh thiếp, sau đó mới gọi điện thoại đến khách sạn Phan Điển , xác định đúng là ở đây.

      " tên Trọng Xuất Ngụy sao?"

      Quang Đăng Nhã nằm úp sấp người , đôi mắt ôn nhu nhìn : " có biết tại sao ? Tôi vẫn muốn có người bên cạnh tôi bởi vì tôi biết ngày mai ra sao. Tôi rất đơn tịch mịch. Chính vì công việc của tôi, tôi thể làm người khác mệt mỏi theo tôi. Nhưng khi tôi gặp , tôi hiểu cảm giác đó là gì. Cái cảm giác lên lời. hay đây là giác quan thứ sáu của phụ nữ. Tôi biết chúng ta cùng giai cấp, tôi cũng mong chúng ta có ngày gặp lại. Bất quá tôi chỉ muốn có đứa con với . cần phải biết đến hữu của nó. Thậm chí cũng nhớ được tôi là ai”.

      "Tôi phải rồi". ôn nhu vuốt vuốt má : "Tôi tham lam, chỉ cần như vậy là tốt rồi. . . . . ."

      Dưới lầu vang lên tiếng chuông cửa dồn dập. Quang Đăng Nhã biết sắp phải rồi.

      hôn lên môi sau đó mới xuống lầu mở cửa.

      Mở cửa, nhìn thấy đoàn người đứng dàn ngang trước cửa. Quang Đăng Nhã thu hồi vẻ ôn nhu mặt. Ánh mắt lộ ra vẻ lạnh lùng.

      "Xin hỏi, Ngụy tiên sinh có ở đây vậy? " Người đàn ông mặc áo đen đầu lên tiếng.

      Quang Đăng Nhã dắt đám người vào phòng, chỉ vẫn nằm ngủ say giường. Mấy người vệ sĩ liền đến dìu . Bộ dáng mệt mỏi vô lực để mặc cho vệ sĩ đưa .

      "Vị tiểu thư này, thiếu gia chúng tôi . . . . . ." Người đàn ông mặc áo đen đầu .

      Liếc mắt nhìn , Quang Đăng Nhã thản nhiên : " ta sao, chỉ là ngủ thôi."

      Người đàn ông hồ nghi nhìn .

      "Tốt lắm, các có thể rồi." lưu tình đuổi người.

      "Tiểu thư, đây là danh thiếp của tôi. . . . . ." Nhưng lời chưa xong, bị ngắt ngang.

      " cần, tôi cần."Quang Đăng Nhã lãnh đạm cự tuyệt .

      "Vậy. . . . . . Chúng tôi trước."

      xong gật đầu với đám người bên cạnh. Rất nhanh mọi người liền dời .

      Lưng thẳng tắp, Quang Đăng Nhã vẫn là duy trì vẻ mặt lạnh băng cảm xúc. Đến khi còn nghe thấy tiếng động nào nữa mới thu hồi lại biểu tình mặt.

      đưa tay sờ lên mặt, biết từ lúc nào có hai dòng nước mắt! Ngoài trời ánh nắng vẫn chói trang. Trong phòng mảnh thê lương.

      Năm đó 21 tuổi.

      Đêm đó là người đầu tiên của .

      Giống như ngẫu nhiên lại giống như cố ý an bài

      Đêm đó hai ta lần nữa thêm lần nữa

      Có thể kết thúc

      Hay ta vẫn cứ tĩnh mịch độc?

      P/S : Mẹ Mìn quay lại với dự án*khủng* này mong mọi người nhiệt liệt chào đón. Nhiệt liệt hoan nghênh và đặc biệt nhiệt liệt ủng hộ nha...
      Last edited by a moderator: 2/8/14

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 1.1

      Tám năm sau


      Edit: Mẹ Mìn


      "Này ! Hai thằng bé lại bày trò gì vậy hả? "

      Ba nằm dài sofa hưởng thụ làn gió mát thổi ra từ điều hòa, vừa uống nước mát, vừa chuyện phiếm.

      Cổ Tinh Nhã lắc đầu tỏ vẻ biết.

      Sở Thiến nhìn về phía phòng ngủ liếc mắt cái, gương mặt đầy vẻ háo hức chờ mong.

      "Uy ! Làm sao cậu lại sinh được hai đứa đáng vậy hả? Có bí quyết gì cho tớ biết . Sau này nếu có dịp . . . . . . Hắc hắc a!” ! Nhìn chỉ muốn ăn thôi ! Sở Thiến mạnh miệng .

      "Nghe vào tai tí nào cả. Đây cũng phải động vật mà cậu đòi giống nhé!" Phi tiếng, Liễu Thuần Đình giơ bàn tay lên ngắm nhìn, hài lòng gật gật đầu.

      "Ai. . . . . . Này chỉ có thể là gien tớ tốt thôi. " Cổ Tinh Nhã từ từ .

      Hai cùng nhau liếc nhìn tỏ vẻ khinh thường.

      "Này! Các cậu có ý gì hả?"

      "Chính là ý này." Sở Thiến cùng Liễu Thuần Đình lưu tình chút nào châm chọc.

      Vừa xong, ba gần ba mươi tuổi liền nhảy lên túm gối ôm đánh nhau. Tiếng cười, tiếng hét vang vọng khắp phòng khách.

      "Con chào dì Sở, dì Liễu."

      Tiếng chào của hai cậu bé giống nhau như đúc vang lên làm ba giật mình ngưng chiến.

      "Tốt, tốt." Vội vàng chỉnh đốn lại trang phục, ba mới ý thức được mình gần ba mươi, ngượng ngùng ngồi trở lại chỗ của mình.

      "Tiểu Thanh, tiểu Ngụy các con đến rồi". Khuôn mặt Sở Thiến lộ vẻ thèm thuồng . Hay quá, cuối cùng cũng có thể ăn gà rán rồi. "Nga, đúng rồi, lần trước các con muốn ăn gà rán, dì có mang đến đây, để dì lấy cho các con ăn nhé.

      "Cám ơn dì Sở." Hai cậu bé đồng thanh .

      Trời ơi! Hai đứa này là thiên sứ sao!? Khuôn mặt thiên thần, nụ cười sáng lạng làm ai cũng mến.

      Sở Thiến chìm đắm trong nụ cười của hai cậu bé. Vẻ mặt mê đắm, nụ cười thương.

      "Ai nha . . . . . . Cổ Tinh Nhã, cậu phải trông coi chúng cẩn thận nhé. Nếu , ngày nào đó Thiến nhịn được Bá Vương ngạnh thượng cung nha!"

      Cổ Tinh Nhã cùng Liễu Thuần Đình nhìn bên cạnh cười ngây ngô, khỏi trao đổi ánh mắt "Hiểu ".

      Sau khi ăn xong bữa tối, Liễu Thuần Đình cùng Cổ Tinh Nhã vào thư phòng chuyện. Để lại Sở Thiến cùng hai cậu bé ngồi ở phòng khách xem tivi.

      Vào đến thư phòng, Liễu Thuần Đình lập tức thay đổi thái độ. nghiêm túc nhìn Cổ Tinh Nhã từ đầu đến chân.

      "Nhã . Cậu có biết lai lịch của ba tiểu Thanh cùng tiểu Ngụy ?"

      Cổ Tinh Nhã sửng sốt, có chút bối rối: "Ân. . . . Đại khái chưa biết !"

      Cũng tám năm gặp rồi! Có tám năm gặp thôi? ."Sao vậy, sao tự dưng cậu lại hỏi đến chuyện này? " Trong lòng Cổ Tinh Nhã chợt có dự cảm xấu

      "Mình gặp ta rồi."

      câu , như tiếng sấm giữa trời quang. Nó đập tan tĩnh lặng trong lòng mấy năm nay.

      . . . . . .Sao lại xuất . Nghi vấn làm cho lòng hỗn loạn, làm cho ý thức tự vệ trong trỗi dậy. Nhưng ngay lập tức cũng nghĩ đến vấn đề khác, Liễu Thuần Đình sao lại biết là ai? chưa từng với họ mà.

      "Cậu . . . . . . Làm sao khẳng định đấy là ấy",

      "Bởi vì, ta và tiểu Thanh tiểu Ngụy giống nhau như đúc. Chỉ là mặt ta to hơn thôi." Liễu thuần đình trả lời vấn đề Cổ Tinh Nhã nghi vấn.

      Nhất thời, hai người lâm vào mảnh trầm mặc.

      trở về rồi! cứ nghĩ rằng bao giờ gặp lại nữa. Thế nhưng lại xuất rồi.

      Trong lòng thầm lo lắng. Bình thường ăn rất sắc bén, lúc này đây nửa câu cũng lên lời.

      Qua hồi im lặng, Cổ Tinh Nhã mới ngập ngừng lên tiếng : " ta. . . . . . Tốt ? "

      Liễu Thuần Đình nhíu mày, nhìn Quang Đăng Nhã lắc đầu, cự tuyệt trả lời câu hỏi của .

      "Tốt hơn cậu đừng hỏi được , cậu chẳng phải muốn biết bất cứ điều gì về ta sao? "

      "Mình. . . . . ." ra lời!

      "Nhã , cậu chính là như vậy,đối với chuyện tình cảm cậu rất trì độn. ràng thích ta vậy mà vẫn biết chính mình muốn gì. "

      "Cậu ngẫm lại xem, mặc dù thời gian đó, cậu là bởi vì ta bị hạ dược mới cùng giường. Nhưng là nếu cậu vui thích, nhiệt tình ân ái cùng ta, liệu cậu có sinh con cho ta hay . Cậu thừa nhận ! Kỳ cậu sớm ta rồi. Từ tám năm trước, ngày đó gặp ta cậu liền rồi. Nếu cậu cố chấp giữ lại đứa của .

      "Chúng ta có cuộc sống giống người bình thường. Sống ngày hôm nay, biết ngày mai ra sao. Chúng ta cùng chung điểm là thể có nhiều ràng buộc. Điều này cậu biết rất . Cho nên dù đơn chúng ta cũng dám tìm người làm bạn. Nhưng cậu lại sinh con cho ta. Tự mình để ra yếu điểm lớn nhất của mình. Cậu có thể cậu ta, có cảm giác với ta sao?"

      Lời của Liễu Thuần Đình giống như lời buộc tội Cổ Tinh Nhã, làm cho cảm thấy mịt mờ.

      sớm sao?

      Cho dù, chỉ là tình đêm, cho dù, biết tên của , vẫn sao?. "Mình. . . . . ." mấp máy môi, ra lời.

      Hôm nay mục đích của mình đến để cho cậu biết Trọng Suất Ngụy trở về Đài Loan lần này với thân phận là tổng tài của NUS. Tớ là trong mấy thư ký lo việc." Liễu Thuần Đình từ từ tiếp: "Tớ có xem lịch trình công tác biết mấy ngày sắp tới ta bàn việc hợp tác".

      "Cậu có tham gia dự án này?"

      Rất nhanh Cổ Tinh Nhã khôi phục tinh thần: "Ân, cái dự án này vẫn mắc kẹt về vấn đề tài chính, vẫn chưa khởi động được. Nhưng là. . . . . ."

      " ta về để lo dự án này, hơn nữa còn muốn mình tham gia là sao"? Cổ Tinh Nhãnhíu mày hiểu?

      "Đúng vậy. Trước đây dự án này được giao cho cấp dưới phụ trách. Bây giờ ta muốn tự mình kiểm tra sau đó mới giải ngân cho hoạt động"

      "Cho nên. . . . . ." nhìn phía bạn tốt, biết vẫn có câu dưới.

      " ta hẹn gặp phía đối tác. Nhưng ta cầu phải là người phụ trách dự án chứ phải là người đại diện."

      "Vì sao?"

      "Dù sao dự án này tiền đầu tư quá lớn. Đại khái ta muốn cùng người phụ trách dự án xác nhận lại lần cuối mà phải qua báo cáo".

      "Mình biết rồi. Mình tham dự ". Cổ Tinh Nhã lạnh lùng .

      "Cậu tham dự sao"? Liễu Thuần Đình nghi vấn.

      "Ân! Dù sao mình cũng là người phụ trách dự án. Mình thể vì việc riêng làm ảnh hưởng đến việc chung được. Hơn nữa cậu đúng. Mình phải xác định mình có ấy hay đó chỉ là ảo giác. Cho nên mình nghĩ mình cần phải xác định lại tình cảm của mình”. Cổ Tinh Nhã cười khổ.

      "Là sao? Cậu quyết định là tốt rồi, hi vọng có kết quả tốt." Liễu Thuần Đình vỗ vỗ lưng động viên.

      Hai người nhìn nhau, thấy được đồng cảm cùng tín nhiệm.
      Last edited by a moderator: 2/10/14

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 1.2 (18+)
      Edit: Mẹ Mìn
      Dựa vào cửa sổ sát đất, mái tóc đen bóng bồng bềnh, nửa người dưới chỉ quấn chiếc khăn tắm làm lộ ra bộ ngực khỏe khoắn. Cả người Trọng Suất Ngụy phát ra khí thế mạnh mẽ nhưng cũng rất gợi cảm.

      Bỗng nhiên, vòng tay trắng như tuyết từ phía sau vòng lên ôm chặt lấy thắt lưng .

      "Ngụy, sao lại đứng đây mình?" Lộc Na kiều dựa vào lưng . Tay vuốt ve vùng ngực rắn chắc gợi tình.

      "Ha ha. . . . . . Hoàn nếu cú sao?" Trọng Suất Ngụy cũng ngăn cản , ánh mắt rất nhanh lóe lên mộ tia khinh bỉ.

      Lộc Na ngừng dùng hai bầu vú non mềm cọ xát vào lưng , ý đồ gợi lên dục vọng  trong . Tay bé cũng mò mẫm vào trong khăn tắm thăm dò, tìm tòi . . . . . . . .

      Gầm tiếng, Trọng Suất Ngụy giật phăng  khăn tắm, giải phóng cho cự long nóng bỏng ngẩng cao đầu đòi được giải phóng. kéo Lộc Na đến trước người, động thân cái, liền đưa cự long vào miệng Lộc Na, buộc chiều chuộng nó. sắp trái trương nghẹn long đưa vào khéo léo miệng lý, rồi mới rất nhanh trừu động trở nên.

      Sau lúc ép buộc Lộc Na chút  lưu tình, Trọng Suất Ngụy thô lỗ kéo Lộc Na mềm nhũn vô lực đứng lên, áp mặt vào cửa sổ sát đất, từ phía sau động thân cái đâm thẳng vào trong hoa kính của .

      "A! A. . . . . . Ân. . . . . . Ân. . . . . . Ngụy. . . . . . đau. . . . . . " Lộc Na nhất thời cách nào thừa nhận cự long to lớn thô bạo xâm nhập, khỏi bị đau kêu lên. Nhưng chỉ vài lần ra vào, dần dần cảm nhận được trận trận tê dại khoái cảm.

      "Ha ha! phải rất muốn sao, tôi đây liền thỏa mãn !" Giọng cười chế nhạo người đàn bà phóng đãng dưới thân mình, động tác ra vào càng thêm thô bạo.

      "Ân. . . . . . A. . . . . ."  Trọng Suất Ngụy vẫn ra vào chút lưu tình. Lộc Na chỉ có thể ngừng rên rỉ , "Ngụy. . . . . . Ngụy. . . . . . được. . . . . . Em chịu được . . . . . ."

      "Thế nào? Mới như vậy chịu được sao? Chưa xong đâu!" Trọng Suất Ngụy nhếch môi cười tà ác, ngay tại lúc Lộc Na tưởng kết thúc lại bắt đầu trận cuồng phong hoán vũ mới. Cự long to lớn ra vào hoa kính mạnh bạo chút thương tiếc. Hai bàn tay cũng rảnh rỗi, chà xát, nhào lăn đôi nhũ hoa theo đủ hình dạng.

      "A a! ! được. . . . . . . . . . . ." Lệ Na chìm trong khoái cảm và đau đớn. Hai mắt mờ mịt hơi nước, trầm luân trong khoái cảm như thủy triều dâng.

      Ngay lúc Lệ Na gần lên đỉnh, rất nhanh Trọng Suất Ngụy rút ra cự long. Trong tiếng thở dốc của hai người, bắn lên lưng Lộc Na.

      Tình cảm mãnh liệt qua , Trọng Suất Ngụy để mặc Lộc Na nằm co quắp nền nhà, đứng dậy mặc quần áo, tiếng nào thẳng ra cửa.

      "Ngụy. . . . . . Hôm nay có thể ở lại qua đêm ? "

      Trọng Suất Ngụy lạnh lùng quay đầu, liếc cái lạnh lùng : "Xem ra, cũng phải là người thông minh nhỉ. vọng tưởng ở bên tôi sao. muốn gì cứ tôi cho . chỉ tình được."

      xoay mình, trong lòng rét run. Người đàn ông này quá đáng sợ. Nhưng vì tương lai vinh hoa phú quý của mình, vẫn phải cố lấy hết dũng khí : ", Ngụy, em mà! . . . . . ."

      Nhưng chưa hết lời bị thanh lạnh lùng của chặn lại: " Lệ Na, làm tôi thất vọng. biết tôi chỉ cần để giải tỏa sinh lý. Ngoài ra có gì khác nữa. nghĩ đến lại tôi".

      ", Ngụy, em mà. Em . Hơn nữa chuyện hoan ái chúng ta cũng rất hợp nhau mà."

      "Ha . . . . ha. . . . ha. . . . . ! lại si tâm vọng tưởng rồi !". đến trước mặt , ngồi xổm xuống : " Với tôi mà , bất quá chỉ là kỹ nữ mà thôi. ngủ với tôi vì chịu nổi ham muốn dầy vò

      "Trọng Suất Ngụy, ——" sắc mặt Lộc Na nhất thời trắng xanh.

      Trọng Suất Ngụy hừ tiếng, quay đầu thẳng ra cửa. Để lại Lộc Na phẫn hận nằm nền nhà chửi rủa.

      Thánh an học viên. Cổ Tinh Nhã ánh mắt lạnh lùng nhìn hai cậu bé đứng rụt rè lời nào. Sở Thiến cùng Liễu Thuần Đình vội vàng kéo chúng vào lòng che chở. khí trầm mặc, hai cũng chỉ dám đứng ở bên dám lên tiếng.

      "Các con giải thích lý do tại sao lại làm vậy cho mẹ biết." Ngữ khí Cổ Tinh Nhã lạnh băng đến cực điểm.

      Hai em vẫn cúi thấp đầu , gương mặt lộ nét quật cường.

      "Cổ  Ngư Ngụy, con . " quay đầu nhìn cậu bé . Cậu bé vẫn cắn môi lời nào.

      Nga nga. . . . . . Cổ Tinh Nhã thế nhưng gọi thẳng tên bọn chúng. Xem ra lần này rất tức giận rồi. Sở Thiến thầm lo lắng.

      Thấy cậu bé trả lời, lại quay sang cậu bé bên kia: "Cổ Thanh Dương, con sao? "

      Vẫn thấy hai cậu bé trả lời, Cổ Tinh Nhã nhíu mày, rút điện thoại ra gọi.

      "Alô! Tôi tìm Hồng hiệu trưởng! Tôi là Cổ Tinh Nhã. . . . . . cứ vậy là được . . . . . . Ân, cảm ơn!"

      Cất điện thoại vào túi, nhìn đến hai cậu bé, xoay người thẳng đến phòng hiệu trưởng.

      "Ai! Nhã, cậu cần làm gì như vậy đâu, có gì từ từ .  Bọn chúng vẫn còn mà".  Sở Thiến theo Cổ Tinh Nhã lo lắng.

      "Bọn họ. . . . . . Bọn họ. . . . . . Cười chúng con là. . . . . . chúng con là có ba. . . . ." Hai em hốc mắt phiếm hồng, cuối cùng uất ức mà lại.

      Cổ Tinh Nhã dừng bước chân, chậm rãi xoay người , "Cái gì?"

      "Bọn chúng. . . . . . Bọn chúng . Chúng con   có ba . . . . . . Hơn nữa còn   mẹ . . . . . ." Hai cậu bé được nữa, òa lên khóc.

      "Cái gì, là quá đáng! Là ai ? có giáo dục mà!" Sở Thiến   khỏi thở dốc vì kinh ngạc, lớn tiếng kêu lên, hoàn toàn để ý đến hình tượng.

      ", cho dì Liễu biết, là ai ?" Liễu Thuần Đình cười , ôn nhu hỏi. Khi có được đáp án, ánh mắt xẹt qua tia ngoan độc. muốn bon chúng phải trả giá vì câu của mình.

      "Thiến, cậu đưa bọn chúng về nhà trước ." Nhìn hai con khóc đến sưng cả mắt, trong lòng Cổ Tinh Nhã co rút đau đớn. muốn Sở Thiến đưa chúng về nhà nghỉ ngơi trước.

      "Mẹ. . . . . ." Hai em cùng nhìn mẹ sợ hãi.

      giọng, Cổ Tinh Nhã đến trước mặt hai con, ngồi xuống: "Trước tiên hai con cùng dì Sở về nhà nghỉ ngơi . Mọi chuyện coi như xong. Bất quá, mẹ thay hai con đòi lại công bằng".

      "Dạ!" Hai cậu bé lấy cười thay khóc, gật đầu đồng ý.

      "Thiến, nhờ cậu rồi!". Ánh mắt nhìn hai con trai đầy thương.

      "Mình biết rồi!" Sở Thiến thận trọng .

      Chờ Sở Thiến đưa hai con khỏi, Cổ Tinh Nhã lập tức khôi phục khuôn mặt hờ hững, ánh mắt trở lên rét lạnh.

      "Thuần Đình, tìm xem kẻ nào có liên quan."

      Liễu Thuần Đình trở lại vẻ nghiêm túc hàng ngày. Rất nhanh lấy máy tính ra tìm thông tin.

      "Có xí nghiệp lớn thứ ba Thường Thanh , tập đoàn Húc Quang , còn có Đổng Trưởng cùng phó Đổng Trưởng xí nghiệp Tổng Giác ."

      "Ba nơi này chúng ta nắm bao nhiêu cổ phần?"

      "Thường thanh 32%, Húc Quang 29%,Tổng Giác 43%."

      Suy nghĩ lúc, Quang Đăng Nhã rất nhanh quyết định: "Thuần Đình, tiếp tục mua cổ phần của Thường Thanh. Bên Tổng Giác cậu thông báo mở hội nghị cổ đông. Mình muốn hai lão già đó từ chức."

      "Còn tập đoàn Húc Quang . . . . . ."

      `"Bên kia mình tự đàm  phán. Mình nghĩ, Phong Ấn Đường sớm muốn có nó rồi!"

      Hừ! Chỉ có thể trách bọn chúng có mắt như mù, dám trêu chọc con . Đừng trách hạ thủ lưu tình.

      "Ân! Tớ biết!" Liễu Thuần Đình trả lời.

      Đột nhiên, chuông điện thoại kêu lên làm gián đoạn cuộc đối thoại của họ.

      "Alô, là tôi đây." Cổ Tinh Nhã nhanh chóng trả lời.

      "Quang tiểu thư, cái. . . . . . Xin hỏi có vấn đề gì sao?" Đầu dây bên kia, Hồng hiệu trưởng vội vàng hỏi. Chỉ sợ mình có lỗi gì mà biết.

      "Hồng hiệu trưởng, tôi dự tính ngừng đầu tư vào trường các ông. Dù sao các người dạy dỗ học sinh ra sao cả, lại luôn tự mình tốt cho mình."

      lạnh lùng làm hồng hiệu trường sợ xanh mặt.

      " . . . . . . Thế nào lại vậy. Chúng tôi vẫn luôn dậy dỗ học sinh rất tốt mà.”

      "Là sao? Chẳng nhẽ con trai tôi dối?" Thanh của lạnh băng làm Hồng hiệu trưởng sợ hãi thiếu điều quỳ xuống đất xin tha tội.

      " . . . . . . Cũng phải. . . . . ."

      Ô. . . . . . Trời ạ! Sao chuyện lại xẩy ra thế này chứ! Hồng hiệu trường trong lòng ngừng khóc thét.

      "Tôi  nghĩ, nơi này thích hợp để dậy dỗ con trai tôi. Ngày mai tôi đến chuyển trường cho chúng”. Ở đây dám sỉ nhục con nhất định phải trả giá.

      Cổ Tinh Nhã   xong, cần nghe giải thích liền tắt máy.

      Bên này Hồng hiệu trưởng khóc ra tiếng nhìn chằm chằm điện thoại. trong lòng kêu gào "Nữ Tu La" .


    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
                           
      Chương 1.3
         Edit: Mẹ Mìn

      Tập đoàn Húc Quang.

      Trong phòng làm việc, tuấn nam mỹ nữ ngồi bàn công việc làm mọi người bên ngoài tò mò biết có việc gì. Bởi vì họ là hai nhân vật nổi tiếng thương trường. Tuấn nam là tổng tài còn mỹ nữ nổi danh với biệt hiệu “ Nữ Tu La”.

      Ngoài công việc ra tuyệt đối có việc gì khiến họ chuyện với nhau.

      Ngẫm lại, ai có thế xem hai khối băng đánh vào nhau mà tóe lửa được!

      Đương nhiên có! Xem kia thư ký bưng trà vào cũng phải lấy hết dũng khí. Chỉ biết rằng người ngồi trong căn phòng đó phải người có thể chọc vào.

      Ngay từ ngoài cửa mọi người cảm thấy rét run. Cái lạnh phải từ khí bên ngoài mà là từ khí thế của hai người ngồi trong phòng truyền ra. Cổ Tinh Nhã cùng Phong Ấn Đường cũng bước đầu đạt được thỏa hiệp

      "Ha ha! Cổ  tiểu thư, lần này hợp tác, phải vì chuyện khác chứ?" Phong Ấn Đường ngập ngừng nửa ngày mới lên tiếng.

      "Đúng vậy."

      "Vậy tôi có thể mạo muội biết chứ?"

      "Biết là mạo muội, cũng chắc có câu trả lời ?” Cổ Tinh Nhã bưng tách cà phê lên uống, trả lời vấn đề cũng cự tuyệt.

      "Tôi cũng mong chờ." nhíu mày, "Nhưng phải có lý do mới giúp tôi sử lý nội bộ chứ?"

      Lão hồ ly, mình giúp ta lại còn hỏi lý do! Quên ! Thỏa mãn lòng hiếu kỳ của ta vậy! "Chỉ có thể , bọn chúng động đến con tôi. Đây chỉ là báo thù nho mà thôi. Chỉ trách bọn chúng biết dạy dỗ con mình!" Buông tách cà phê tay, Cổ Tinh Nhã bình tĩnh .

      "Là sao, đúng như , đây chỉ là trả thù nho thôi sao?" thản nhiên cười cười, trong mắt lóe sáng.

      Kỳ , dù mục đích của là gì cũng phải ăn mừng hợp tác này. Nếu , tại cũng cùng ở đây nhàn nhã uống cà phê, mà là phải cẩn thận đề phòng ngày nào đó công ty bị làm suy sụp rồi.

      Cổ Tinh Nhã--Nữ Tu La danh hiệu cũng phải là trầm trồ khen ngợi, Ai cũng biết quả quyết thông minh, tác phong nhanh nhẹn, giao thiệp rất rộng. thương trường vẫn là nữ cường nhân. Mặc dù trước mắt chịu ngồi tại công ty, mà làm lao động bình thường nhưng mọi người vẫn tôn trọng , ít có người dám xúc phạm .

      Mà cái danh hiệu Nữ Tu La, là vì có dính líu đến giới hắc đạo. Thậm chí còn có lời đồn là thủ lãnh bang phái nổi danh. Dù hết thảy chỉ là lời đồn, nhưng ở. . . . . . thể hoài nghi truyền thuyết là rồi.

      Dù sao, lúc bàn công việc, thỉnh thoảng lộ ra chút ngoan độc. Làm khỏi bi ai cho bọn người kia. Ai  chọc, lại chọc vào ! Ngay tại  lúc hãy còn trầm tư đứng dậy chuẩn bị cáo từ.

      "Kia, Phong tổng tài, việc này phiền rồi."

      "  đâu! Đây cũng là việc tôi muốn mà."

      "Vậy sao. Dù thế nào, lần sau gặp lại chúng ta cùng nhau ăn cơm ". thành tâm đưa ra lời mời.

      "Ta đây cung kính bằng phụng mệnh rồi."

      Kéo cánh cửa mở ra, Mọi người bên ngoài khỏi giật mình nhìn chằm chằm hai người bước ra. Họ vừa vừa cười .

      Đợi cho cánh cửa phòng làm việc đóng lại, mọi ánh mắt vẫn nhìn bất động.

      "Tôi. . . . . . Tôi. . . . . . Vừa mới rồi . . . . . . Tổng tài cười, " Viên Công Giáp nuốt  nước miếng .

      Chấn kinh thôi!

      "Đại khái. . . . . . Là quá mệt mỏi rồi ! Ha ha. . . . . ."

      "Đúng vậy a! Đúng vậy a! Bằng sao lại nhìn thấy ảo ảnh? Ha ha. . . . . ."

      Vừa rồi phòng làm việc bị lãnh khí làm cho ngưng trệ, giờ đây vì bị ảo giác mà nhiệt độ lại tăng vùn vụt. . . . . . .

      Trời ạ! sao lại lâm vào tình cảnh này ?

      Cổ Tinh Nhã xúc động nhìn những ánh mắt say mê. Trong lòng chỉ mong nhanh ra khỏi đây.

      Suy nghĩ hồi tưởng cho tới sáng hôm nay, có hội nghị với bên NUS! Sáng sớm phảiđiều chỉnh tâm tình cho tốt, hi vọng mình có thể bảo trì hình tượng cùng tâm lý đối mặt với .

      Nhưng mọi cố gắng của đều biến mất khi nhìn thấy .

      mặc bộ tây trang màu xám. Mái tóc đen bóng chỉnh tề ôm gọn ràng sau đầu, khuôn mặt thủy chung vẫn là nụ cười lạnh lùng.

      biết nghĩ gì cứ nhìn , trong khi trả lời mọi thắc mắc của bên đối tác. Làm rất khẩn trương. May mà phạm phải lỗi gì.

      vất vả hội nghị mới kết thúc. Đúng lúc tính kết thúc hội nghị để về lại lên tiếng mời bên ở lại dự tiệc chúc mừng hội nghị thành công. Mà buổi tiệc lại tổ chức tại quán bar của . Quá ba tuần rượu, cục diện liền biến thành thế này này .

      lo cho bọn đêm an toàn nên giữ mọi người ở lại qua đêm. an tâm. Nhất là với .

      Giống như tám năm trước, Cổ Tinh Nhã gặp khi bị hạ dược và hai người phát sinh tình đêm. ngừng tự an ủi mình, đây chẳng qua là nghĩa vụ tiếp đãi đối tác. Ngoài ra có nguyên nhân gì khác.

      Trước khi hội nghị tiến hành, Trọng Suất Ngụy có tìm hiểu qua về người phụ trách dự án. Cổ Tinh Nhã, hai mươi chin tuổi, trước mắt là người phụ trách phòng kế hoạch. Với công ty Dư Gia có quan hệ hợp tác, mặt khác, tay tựa hồ kiềm giữ ít công ty, công ty cổ phần, đến nỗi nắm giữ bao nhiêu cổ phiếu cũng thể biết hết.

      Điều cảm thấy hứng thú là, sinh hoạt của thủy chung có đàn ông tham gia. Tuy là bà mẹ hai con nhưng dựa vào đàn ông để sống. là thánh nữ sao, nghĩ đến đây, khỏi bật cười ra tiếng.

      Mà ở trong hội nghị , bình tĩnh lý giải tất cả nội dung dự án, trả lời hết mọi vấn đề đưa ra. Nhưng là. . . . . . trước sau như thèm nhìn đến . Trả lời tất cả các câu hỏi của cách lãnh đạm.

      thú vị! Chưa có người con nào đối với như vậy.

      Nhìn thấy có ý dời , liền mở tiệc để mừng cho việc hợp tác thành công. thể từ chối đành phải tham dự. Trong buổi tiệc liên tục chuốc rượu , lại giật mình phát hề say mà mới là người say trước. Nhìn nằm gục bàn, đành lòng đành phải đưa lên phòng nghỉ ngơi.

      Đặt nằm ngay ngắn giường, vội vàng quay lưng dời . Mắt nhìn thấy sắp dời , vội lên tiếng

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :