Vuốt Râu tổng tài Tỉ Phu Tác giả: Vu Trinh số chương:10

Thảo luận trong 'Thùng Rác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. yui_9x

      yui_9x Well-Known Member

      Bài viết:
      182
      Được thích:
      299
      khâm phục chị sát đất luôn đó, dám bỏ thuốc rồi cạo râu
      đợi xem xử chị như thế nào đây :yoyo60:
      hóng hóng

    2. anhpeo

      anhpeo New Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      10
      phan 10(end)

      Cho dù trong lòng có rất nhiều điều muốn , có nhiều tình cảm để thổ lộ, nhưng trước mắt thời cơ đúng, chỉ có thể miễn cưỡng đè nén bản thân, tránh gây ra chuyện phức tạp.

      “Em có phải vì Nhan Như Ngọc tới mà canh cánh trong lòng ?” rốt cuộc cố gắng chịu đựng ghen tuông hỏi.

      Thấy nét mặt ngạc nhiên , khẽ nguyền rủa tiếng, hận mình đoán đúng.

      “Tôi tìm .” Đồ Tỉ Phu bỗng nhiên đứng dậy, giống như mũi tên bắn ra.

      nụ cười của , thậm chí nguyện ý hái sao trời xuống.

      “Chờ chút!” Từ Đông Thanh lấy lại tinh thần, vội vàng gọi lại.

      Cái gì là cái gì? ! chuyện này với Nhan Như Ngọc có quan hệ gì? Ngay từ lúc bị lạc đường đêm đó ở hoạt động ngoại khóa, vứt bỏ nhanh chóng loại bỏ kiểu đàn ông có trách nhiệm này rồi.

      “Em cần phải lo lắng, tôi nhất định đưa đến đây, cũng tiếc mà đánh nhau trận với .” đàn ông dùng phương thức của đàn ông để giải quyết.

      “Tôi chưa bao giờ muốn .” Từ Đông Thanh cúi đầu, nhìn bàn tay bé của mình quấn chặt .
      Nghe vậy, hai hàng lông mày tựa như nhíu chặt, cơ hồ như bị băng bó.

      “Tôi có thể làm được gì? Nhìn em mỗi ngày buồn bực vui, tâm nặng nề, tôi bó tay hết cách.”

      Nghe vậy, Từ Đông Thanh cười lên. “ liên tiếp ba thành ngữ.”
      Note: trong hán-việt có 3 thành ngữ là: buồn bực vui, tâm nặng nề, thúc thủ vô sách 

      Nhìn gương mặt có phong thái hơn, nụ cười lâu thấy, tự chủ được nhìn ngây dại.

      Nếu có thể đổi được nụ cười của , muốn 300 câu thành ngữ cũng được.

      cần có bất cứ trách nhiệm nào với tôi, là tôi cẩn thận bị ngã, liên quan gì đến , cần ngày ngày đến chăm sóc tôi.” Đồ Tỉ Phu có ý nghĩ trách nhiệm phải quan tâm càng khiến cảm thấy khó chịu hơn cả với việc hờ hững với .


      “Tôi sao cả, chỉ là muốn ở bên cạnh em.” Ánh mắt khóa chặt người .

      Trời ạ! Từ Đông Thanh biết nên nghĩ sai, nhưng vẫn cứ bị ánh mắt chăm chú làm cho tâm tư rối loạn, thậm chí có loại cảm giác hoang đường, cho là đối với có chút cảm giác.

      “Tôi muốn nghe.” trốn tránh che lỗ tai lại, chỉ sợ đây chỉ là giấc mộng.

      “Sống chung với tôi !” Đồ Tỉ Phu mặt được tự nhiên .

      cái gì?” cả người ngây dại, tựa như mình rơi vào chốn chân thực.

      “Làm bạn tôi! Tôi chăm sóc em, mỗi ngày đều mang thức ăn khuya cho em, bảo vệ em, làm tất cả mọi thứ theo cầu của em.” Từ Đông Thanh sớm biết khủng hoảng.

      Bất chợt giống như nhìn thấy con đường sáng từ trong bóng tối, tim tự nhiên thắt chặt…

      “Tại sao?” lập tức cách nào tiếp nhận được vui mừng đột ngột này? !

      “Dù sao em nhiều khuyết điểm như vậy cũng ai muốn lấy em đâu.” được tự nhiên , ánh mắt bá đạo nhưng dám đối mặt với .

      đùa giỡn sao?” nhịp tim ngổn ngang, tay khẽ run.

      “Tôi nghiêm túc mà.” có chút tức giận . “Em rốt cuộc muốn tôi chứng mình thế nào mới có thể tin tưởng?”

      chữ “” là được rồi.

      chỉ cần hai chữ này nguyện ý tin tưởng tất cả phải đơn phương, cần hoài nghi vở kịch ác liệt này.

      chờ đợi, nhưng Đồ Tỉ Phu trước mặt ngoài sốt ruột lại lại, câu cũng , vốn là thời khắc thổ lộ tình cảm, khí lại khiến người ta thở nổi.

      “Tôi mệt rồi, về !” Từ Đông Thanh nhắm mắt bỏ qua.

      Nhìn có vẻ lơ đễnh, nhưng đối mặt với chuyện tình cảm lại vô cùng nhạy cảm, yếu ớt còn dễ dàng bị tổn thương hơn người khác.

      trầm mặc, cách nào thuyết phục được lòng.

      Đồ Tỉ Phu thất bại, xốc tóc, liếc thấy Từ Đông Thanh lẳng lặng nhắm mắt nằm giường, lời nào xoay người ra ngoài.

      Tình cảm là vấn đề khó khăn rốt cuộc thể thổ lộ, sợ rằng hai người kia cũng muốn làm sáng tỏ.
      *
      nhà hàng năm sao cao cấp.

      Từ Đông Thanh ngồi chiếc ghế mềm mại đắt giá nghe mẹ văng nước bọt khoác ưu điểm của mình. như ngồi đống lửa, vẫn còn phải chịu đựng đôi mắt chăm chú quan sát như muốn vạch trần toàn bộ cơ thể vậy.

      yên lòng nở nụ cười xã giao, chân trái giật giật tê dại. Mấy ngày trước mới xuất viện, chân bó bột thạch cao vẫn chưa được bỏ ra cũng phải nghe lời mẹ tham gia buổi xem mắt này.

      Nghe nhà trai có lai lịch lớn, quan hệ công ty dài dằng dặc, so với lí lịch xin việc của còn dài hơn. Mẹ rất hài lòng với đối tượng như thế, hận thể ngay lập tức tống khứ .

      Mẹ biết Từ Đông Thanh vốn ghét cay ghét đắng phải xem mắt, nghĩ tham gia, ngờ lại có thái độ khác thường đồng ý đến nơi hẹn."Truyện post tại: chatthugian.mobie.in" Mẹ cho rằng con nghĩ thông suốt rồi, nhưng thực tế chỉ là tích cực nghĩ lần xem mắt này quen biết đối tượng giảm bớt phần nào nỗi đau thất tình.

      “Từ tiểu thư rất xinh đẹp, còn là giáo viên, gia đình tôi rất mến !”

      Mẹ người ta hiển nhiên vô cùng hài lòng với , nhất là từ đầu đến cuối đều thấy Từ Đông Thanh mỉm cười e lệ, ít càng cho là họ tìm được nhẫn nhục chịu đựng, nàng dâu ngoan ngoãn nghe lời.

      Dù sao ở thời đại này tìm được ít cũng dễ dàng gì.

      “Cám ơn bà ca ngợi, Thanh Thanh nhà tôi là đứa con tốt biết nghe lời, nếu phải tuổi nó cũng còn , tôi cũng đành lòng cho nó xuất giá đâu!”

      Mẹ Từ giả vờ hình tượng của người mẹ hiền từ rất sống động, lời cũng vô cùng sắc sảo.

      Từ Đông Thanh nhẫn nại gọi phục vụ tới đem đồ tráng miệng lên, bất ngờ bị người mẹ nhân từ bác ai len lén nhéo bắp đùi cái.

      cũng phải cố ý muốn hù dọa đối phương, cũng biết mình nên tập trung tìm chốn ổn định, giúp quên Đồ Tỉ Phu, quên đoạn tình cảm thất bại, nhưng có cách nào trao tình cảm cho người đàn ông khác, thể làm gì khác hơn ngoài việc dùng thói quen ăn cho quên phiền não.

      “Thế này , để cho những người trẻ tuổi các con tự mình trò chuyện chút, chúng ta làm kỳ đà cản mũi.”

      Mẹ thức thời rời , chỉ còn lại mẹ khuôn mặt nóng nảy thất vọng, giống như chờ con mồi nhanh nhanh mắc câu, ngờ quay đầu chỉ có thể nhìn con mồi chạy .

      Từ Đông Thanh có ý kiến gì, dù sao vẻ mặt mẹ vô cùng phong phú, cũng chưa bao giờ thấy nhàm chán.

      Mẹ mặc dù rất tiếc thể lập tức bàn chuyện hôn , nhưng vẫn rất phối hợp rời , chỉ là liên tiếp dùng mắt ra hiệu cho , tuyệt đối được bỏ qua hôn này.

      Dù sao Từ Đông Thanh vốn dự định trò chuyện thân thiết, cũng cảm thấy gả cho những kẻ ba chân (đàn ông = kẻ ba chân) cũng có gì là tốt, cho nên thái độ có phần khách khí.

      Hai người toàn những chuyện trời dưới đất, hỏi han ca ngợi nhau, cuối cùng Từ Đông Thanh chịu nổi bỗng nhiên đứng dậy khiến Lí Cung Lương giật mình.

      xin lỗi, tôi cần vào nhà vệ sinh lát.” Nếu hít thở khí trong lành chút, nhanh chóng bị làm cho bực bội.

      “Có cần tôi giúp ?” Lí Cung Lương coi như là có phong độ hỏi.

      cần đâu, tôi trở lại nhanh.” cầm gậy bản lĩnh vào nhà vệ sinh.

      Từ Đông Thanh nghiên cứu thiết kế nửa phía sau của khách sạn năm sao chút rồi mới trở lại.

      Vừa thấy xuất , Lí Cung Lương lập tức chuyện với như vừa có phát mới.

      “Từ tiểu thư, thạch cao ở chân trái cũng có chữ kìa.” nghiêng đầu tò mò quan sát.

      “Chữ kí sao?” thạch cao chính là thạch cao, ngoài bác sĩ viết ngày tháng bên ngoài lấy đâu ra chữ? “Có lẽ là những ngày tháng bác sĩ viết lên đấy!” lơ đễnh .

      phải, là chữ viết.” Lí Cung Lương kiên trì .

      Nghiêm túc nghĩ lại lần nữa, Từ Đông Thanh rốt cuộc nhớ ra, ngày xuất viện, Đồ Tỉ Phu muốn kí tên lên thạch cao của . biết tên đáng ghét kia viết những chữ gì nữa? khẳng định phải là chuyện gì tốt.

      xấu hổ đỏ mặt, cố gắng quay đầu nhìn xem thạch cao có viết cái gì, nhưng nửa chữ cũng nhìn thấy.

      “Có muốn tôi đọc giúp ?” Lí Cung Lương lịch hỏi.

      “Được. làm phiền .” Từ Đông Thanh rất hiếu kì, cũng quản giở trò đùa dai gì.

      Lí Cung Lương lập tức ngồi xổm cạnh chân , nghiêm túc nhìn những chữ màu đen nền thạch cao trắng.

      … em…”

      Lí Cung Lương nghiêm túc đọc từng từ từng chữ, giọng điệu vô cùng nhàng nhưng đáy lòng tựa như nặng nề rung động.

      Thoáng chốc lòng thắt chặt. Này – đây cũng là lời đùa của Đồ Tỉ Phu, đùa dai với sao?

      Tay chân bắt đầu nghe theo lời khẽ run, kích động, khó có thể tin, biết phải làm sao vì điều hoang đường này thể là được.

      Sống cùng tôi ! Chỉ có ban đêm giọng trầm thấp ấm áp mới xuất trong giấc mơ đột nhiên vang lên trong đầu khiến trái tim đập loạn.

      nghiêm túc? ! …. ?

      Từ Đông Thanh rối loạn hỏi lại mình, lúc lâu sau mới bình tĩnh trở lại, ý thức được mình hèn nhát như thiếu nữ trẻ tuổi sợ tổn thương.

      Nhưng vấn đề là còn là thiếu nữ trẻ người non dạ nữa, có năng lực, có cơ hội nắm chặt hạnh phúc của mình.

      Tâm trạng kích động xưa nay chưa từng có vùng vẫy trong từng tế bào thân thể của , vội vã bỏ lại câu xin lỗi, chống gậy, cà thọt chạy ra ngoài.

      Nếu phải bị bó thạch cao ở chân, Từ Đông Thanh có thể trong vòng ba mươi phút vọt tới cửa Đồ Tỉ Phu. điên cuồng bấm chuông khiến cũng phải tự động giơ hai tay đầu hàng.

      “Từ Đông Thanh?” vừa nhìn thấy ở ngoài cửa, Đồ Tỉ Phu kinh ngạc còn hơn cả nhìn thấy con khủng long còn sống.

      Sau khi xuất viện, tháng giả vờ thấy , căn bản như trốn tránh , có cảm giác như rất lâu rất lâu rồi nhìn thấy .

      Giờ phút này, nhìn khuôn mặt xinh đẹp, ánh mắt trong suốt của , mới phát mình nhớ đến mức nào.

      viết chữ thạch cao của tôi à?” thở hổn hển tức giận hỏi, bởi vì kích động, mong đợi ánh mắt trở nên lấp lánh như sao Bắc Cực tỏa sáng trong đêm.

      sao? Em thích chứ?” biết lí do tới, tâm trạng Đồ Tỉ Phu cũng rung động theo.

      “Đây là trò đùa của sao?” giọng khàn khàn, chỉ có mới biết là do vui mừng kích động đến phát điên.

      làm sao có thể là trò đùa được?” bình tĩnh nhìn , ánh mắt nồng nàn như muốn hòa tan . “Em phải biết rằng muốn người đàn ông lời thực là chuyện dễ dàng.”

      Đúng vậy, hiểu nó dễ dàng, tựa như muốn tin tưởng kẻ từ đầu đến cuối là kẻ thù đội trời chung với đột nhiên cũng là chuyện rất khó khăn.

      Nhưng nhìn ánh mắt của , rốt cuộc cũng hiểu tất cả. Trong mắt là những mâu thuẫn giãy giụa, quả thực rất giống !

      ra từ lâu trước đây, bọn họ bắt đầu để ý đến nhau, nhưng lại cố chấp đến cùng, dùng vũ khí là những lời cay nghiệt để đấu với đối phương lại tránh khỏi vướng vào bẫy tình. ra từ lâu trước đây bọn họ nhau cũng biết.

      Bóng dáng cao lớn rắn rỏi dang hai tay ôm lấy , Từ Đông Thanh chút do dự chạy vào ngực , chạy đến lồng ngực ấm áp an toàn cho khát vọng sống.

      “Em ngốc, em chưa bao giờ biết rằng em .” Từ Đông Thanh chôn gương mặt mình ở bộ ngực , ảo não nghĩ mình lãng phí quá nhiều thời gian chơi trốn tìm với .

      cũng vậy, chưa bao giờ biết tại sao muốn rời xa từng cái nhăn mày, từng nụ cười của em, ra vì em mà động lòng.” sao lại thiếu khôn khéo như vậy, chuyện tình cảm cũng thấy mình trì độn.

      Dưới ánh mặt trời, bọn họ ôm chặt nhau, cùng nhau lời ước hẹn cả đời.

      Kết thúc:

      Sau khi vết thương ở chân Từ Đông Thanh khỏi hẳn, quay trở lại trường học, thời gian đến ngày thi cũng chỉ còn lại hai tháng.

      Nhờ có tình , vẻ mặt Từ Đông Thanh luôn phát ra những tia sáng rạng rỡ, nhưng bà tám trong trường học nghe và Chủ tịch đính hôn khỏi kinh ngạc, mắt kính rơi cả xuống đất, hại quét dọn phải dọn mấy đống thủy tinh mấy ngày mới sạch.

      Mặc dù mỗi ngày đều có người sau lưng dùng ánh mắt ghen tị, nhưng đều mặc kệ, còn cố ý cứ 5h chạy vào phòng Chủ tịch tìm Đồ Tỉ Phu làm nũng khiến mấy bà tám đó đố kị chỉ có thể cắn cắn khăn tay.

      Chẳng qua chuyện tình cảm hài lòng, nhưng lũ tiểu quỷ ban A lại làm đau đầu đau óc.

      Có câu rất đúng, Thượng Đế đóng của con cánh cửa mở ra cánh cửa khác….

      Nhưng thứ Thượng Đế cho phải là kì tích mà chỉ là những thử thách. Người mở ra cánh cửa tình cho , nhưng lại đóng cánh cửa may mắn của lại.

      Mặc dù hài lòng bọn tiểu quỷ nhưng nghĩ tới bọn chúng hoàn toàn có ý thức, thậm chí biết nghĩ tới tương lai, lại cảm thấy đành lòng.

      “Kì thi sắp tới, mọi người có thường xuyên đọc sách, học tập hay ?” thời gian định, nhưng Từ Đông Thanh vẫn luôn là người nhắc nhở bọn chúng.

      Dưới kia là lũ tiểu quỷ tinh thần uể oải, người nghiêng ngả xem như là ko khí.

      Nhìn bọn học sinh, Từ Đông Thanh chỉ biết chết lặng quyết định ra chiêu.

      “Lần này nếu thành tích thi thử của cả lớp đều đạt trung bình 60 điểm, mời các em đến Hilton ăn bữa thịnh soạn.

      Lời vừa ra, toàn bộ tiểu quỷ lập tức cười ầm ĩ.

      “Đông Phấn” nổi danh là hẹp hòi, nghe mời khách, còn là khách sạn năm sao Hilton đắt chết người, thường dân bình thường vắt cổ chày ra nước như khiến bọn chúng được trận cười nghiêng ngả.

      Bọn tiểu ác ma đều là gia cảnh giàu có căn bản lạ gì Hilton, nhưng bọn chúng bình thường hưởng qua độc chiêu của Đông Phấn, cuối cùng chỉ biết oán hận.

      lời định, được phép nuốt lời!” cả lớp đánh trống reo hò, chỉ sợ Đông Phấn giữ lời.

      Từ Đông Thanh ngờ khách sạn Hilton lại có sức quyến rũ như vậy, xem ra chỉ có mà nhưng quý tử nhà giàu thân phận cao quý cũng khó tránh khỏi bản tính hám lợi.

      Từ Đông Phấn – , Từ Đông Thanh đắc chí ra ước định với bịn tiểu quỷ.

      tuần sau, thành tích thi thử được công bố, bọn tiểu quỷ bình thường chỉ đứng ở vị trí cuối sổ giờ có thể đạt được kì tích 60 điểm. Điều này làm cho Từ Đông Thanh lần đầu tiên cảm nhận được cái gì gọi là cảm giác thành tựu của nền giáo dục tốt đẹp.

      ra giáo dục học sinh chỉ đơn giản như vậy, căn bản cần lãng phí nước bọt, giận bọn chúng có tiền đồ, chỉ cần đưa chúng ra khách sạn Hilton. vốn nghi ngờ bọn tiểu quỷ này thiếu trí tuệ, nhưng thực ra chúng chỉ chưa học tập chăm chỉ.

      Hôm sau chuyện này lập tức chấn động toàn trường, chẳng những mọi người quay ra kính trọng ban A, mà còn ngạc nhiên về năng lực của Từ Đông Thanh biến mục nát thành thần kì.

      Từ giáo viên lơ mơ, Từ Đông Thanh vừa phun oán khí bị khinh thường, ngay cả bộ cũng có gió nổi lên.

      Nhất là ánh mắt tán thưởng của Đồ Tỉ Phu càng làm cho cảm thấy mình có đầu óc thiên tài, quyết định lặp lại chiêu cũ cho đến lúc đưa được bọn tiểu quỷ này vào cánh cổng đại học mới thôi.

      Từ Đông Thanh theo ước định, hào phóng mới ba mươi mấy tiểu quỷ nửa tin nửa ngờ đến Hilton ăn cơm. đám căn bản tin Đông Phấn lại hào phóng như vậy, hoài nghi đặt bàn đầy khoai tây và nước uống giá rẻ đuổi bọn chúng. Cho đến khi phục vụ mang lên bàn gồm nhiều thức ăn cao cấp, bọn chúng rốt cuộc tin tưởng – Đông Phấn !

      Sau hôm thi thử, Từ Đông Thanh như cũ lấy khách sạn Hilton làm mồi nhử, chỉ là điểm số nâng cao lên chút. Mỗi học sinh dù có suy sụp cũng hăng say học, cũng chỉ vì hầu bao lớn của .

      Lần thi thử thứ hai, lúc thành tích được công bố, thành tích còn hơn cả mong đợi vượt qua con số 71, chỉ Từ Đông Thanh ngay cả giới giáo dục đều có chút rung động, đám phóng viên rối rít chạy tới xin phỏng vấn giáo xinh đẹp Great Teacher Onizuka ( dẫn chương mấy sóc chịu nhớ ).

      Từ Đông Thanh trước ống kính cứng cỏi đối đáp, giáo dục phải có lí tưởng và phương pháp nhưng chưa từng đến những miếng mồi khiến học sinh tự động cố gắng học hành tất cả là vì năm đó cẩn thận kiếm được bữa ăn miễn phí! (Chú thích: phần thưởng của việc cạo râu Đồ Phu là 50000 NDT và đồ ăn miễn phí ở khách sạn Hilton cả đời )

      Vài tháng sau, tin tức báo chí có đăng, lớp học sinh này đều đậu đại học công lập với thành tích xuất sắc. Sau ngày công bố kết quả thi còn đăng tin tức Từ Đông Thanh và Đồ Tỉ Phu long trọng cử hành hôn lễ.

      Nghe , sau khi Từ Đông Thanh làm phó Hiệu Trưởng, hai vợ chồng cấu kết nhau làm việc xấu – , là “phụ xướng phu tùy” (vợ khởi xướng, chồng theo), tiếp tục chỉ dẫn cho nhiều tiểu quỷ bị lạc trở về con đường lớn đầy ánh sáng.

      Câu chuyện tình bắt đầu từ trung học Đế thánh, cũng kết thúc ở trung học Đế thánh vĩnh viễn truyền lại cho thế hệ sau…

      END

      thấy phiên ngoại
      http://chatthugian.mobie.in
      YuYingyui_9x thích bài này.

    3. YuYing

      YuYing Member

      Bài viết:
      27
      Được thích:
      30
      Thank you thank you!
      Cảm ơn @anhpeo nha
      Lần đầu đọc kiểu cuốn chiếu này
      Cứ đọc xong page, đến cuối là lại thấy page mới ra tiếp theo
      Cảm thấy hay hay.

    4. anhpeo

      anhpeo New Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      10
      Chuyên gia up truyện mà lại, ở đây bị hạn chế trong 14s mới được đăng tiếp

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      @anhpeo
      -Truyện này mình sreach hình như chưa có ebook đúng bạn. Nếu truyện chưa có ebook bạn post phải xin phép editor nhé. Mong bạn báo lại thông tin này sớm cho mình
      -Bạn đọc lại nội quy box truyện sưu tầm hộ mình nhé, nếu chưa , bạn có thể xem các topic khác và làm theo mẫu
      1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :
        Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
        ----•Nội dung cần:
        - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
        - Nguồn
        - Tác giả
        - Tên editor +beta
        - Thể loại
        - Số chương
        Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
        ---- Quy định :
        1. Chỉ đăng những truyện có ebook và được public các trang web khác
        2 . Chỉ nên post truyện hoàn có eBook.
        3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
        4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :