Bàn tay Nam Cung Việt buông lỏng, đỡ lấy hông của Uyển Nghi. Đôi môi lần tìm đến đôi môi đào của nàng, nhàng lướt qua như chuồn chuồn lướt nước. bàn tay nhàng tháo thắt lưng của Uyển Nghi, lặng lẽ luồn vào trong lớp áo, nhàng xoa bóp chỗ mềm mại, bắp đùi cũng nhàn rỗi, dụi ngừng. Tiếng thở dốc dồn dập, gió đưa hương hoa phiêu lãng, màn lụa đỏ lay động khẽ khàng, vỗ về mép chăn gấm, sắc đỏ say lòng. lúc thở hổn hển lại ngửi thấy mùi thơm dịu tỏa ra từ người Uyển Nghi, Nam Cung Việt lại kiềm chế được, hít sâu mấy hơi, thấy hai má nàng ửng hồng, mắt khép hờ, môi hé mở như đóa hoa. cúi đầu hôn mạnh mẽ, ngấu nghiến đôi môi của nàng, hung hăng mút chặt, dùng lưỡi quấy đảo ngừng. Uyển Nghi thả lỏng hơn chút, vươn đầu lưỡi lướt qua môi Nam Cung Việt rồi lại nhanh chóng rụt trở về. Nam Cung Việt chịu nổi dụ dỗ, dùng lưỡi đuổi theo, môi lưỡi hai người dây dưa quấn quýt nồng nhiệt như lửa. Nụ hôn ngày sâu hơn, tay Nam Cung Việt ngừng chạy người Uyển Nghi, ngón tay mang theo nốt chai dày mơn trớn từng tấc thịt. Ánh mắt ngày càng sâu mang theo nồng đậm ham muốn, ngón tay chậm rãi rời , dừng ở bụng khẽ vuốt ve tỉ mỉ. Bàn tay Nam Cung Việt như mang theo lửa, tới đâu thiêu đốt cơ thể Uyển Nghi tới đó, động tác nào dư thừa, khiến cho Uyển Nghi dễ dàng nổi lên ham muốn. Uyển Nghi rên rỉ ra tiếng, Nam Cung Việt thấy nàng kháng cự, vươn tay ôm eo nàng, tay lại lần mò xoa nắn khắp cơ thể nàng, nhãn thần mờ mịt, hô hấp nặng nề. Dưới khiêu khích của Nam Cung Việt, Uyển Nghi cuối cùng cũng bị kích thích, để mặc đối phương xoa nắn Uyển Nghi nằm dưới thân Nam Cung Việt, cánh tay nõn nà vòng ra sau ôm lấy eo , hô hấp dồn dập, lồng ngực mềm mại phập phồng. Nam Cung Việt có thể cảm giác được đầu ngực Uyển Nghi nhấp nhô đụng chạm, tạo ra từng cơn khoái cảm. Lông mày Nam Cung Việt nhíu lại, đôi mắt chứa đầy dục vọng mãnh liệt, trán vã mồ hôi, từng giọt, từng giọt mồ hôi trong suốt chầm chậm chảy dọc theo cơ thể , rơi cơ thể trắng nõn nà của Uyển Nghi. Uyển Nghi vươn đầu lưỡi, liếm liếm môi, tim đập loạn nhịp, miệng đắng lưỡi khô, ham muốn dâng trào. Nam Cung Việt cúi đầu, ngậm lấy nụ hoa, vừa liếm vùa mút, vừa trêu chọc, vừa kích thích khiến Uyển Nghi rên lên đầy khoái cảm. Nam Cung Việt cảm thấy bụng dưới như có lửa đốt, vật thô cứng giữa hai chân càng lúc càng to, càng lúc càng bành trướng. Vừa cứng rắn, vừa nóng bỏng, ma sát giữa hai bắp đùi của Uyển Nghi khiến nàng đỏ cả mặt. Khuôn mặt Uyển Nghi ửng hồng, ánh mắt mê ly như mời gọi. Cổ họng Nam Cung Việt khô khốc, nuốt nước bọt, môi mỏng kề sát vành tai Uyển Nghi, hơi thở nam tính phả vào mặt nàng. Đầu lưỡi giống như con rắn, liếm mút khắp người Uyển Nghi, để lại cơ thể nàng vô số dấu hôn ngân. Bàn tay Nam Cung Việt lại tiếp tục lần lần xuống dưới, thò vào trong lớp váy, nhàng vuốt ve, chạm vào mảnh đất thần bí, ngón tay nguy hiểm trở nên lưu luyến chần chừ. Như có như , vừa như cố tình, vừa như vô ý đụng cham, vuốt ve, sau đó hai ngón tay đâm sâu vào tiiểu huyệt của Uyển Nghi, khuấy đảo ngừng khiến nàng nhạy cảm đến cong cả người. Dưới ánh nến, có hai bóng người dán chặt lấy nhau, tim đập thình thịch. người vã mồ hôi như tắm, tự chủ nảy sinh ham muốn. người bị dục hỏa thiêu đốt đến mức cảm thấy vô lực, mềm nhũn như bông, miệng bật ra tiếng rên rỉ thỏa mãn, để mặc cho đối phương hành . Đến khi Nam Cung Việt cảm thấy ngón tay mình ướt át mới thỏa mãn rút tay ra. Kéo chân Uyển Nghi vòng qua eo , đỡ lấy hông nàng, cho cự tuyệt, chậm chạp mà có lực vào. " A....." Uyển Nghi rên lên tiếng, vừa như thống khổ, vừa như vui thích khiến cho Nam Cung Việt càng nảy sinh ham muốn mãnh liệt. Cái cảm giác bị bao quanh chặt khiến mê muội muốn chết. Động tác phía dưới ngày càng mãnh liệt hơn, lực độ cường đại khiến cho Uyển Nghi trận co giật, thân thể của nàng vì có quá nhiều vui thích mà run rẩy. Nam Cung Việt chỉ có ngừng, ngược lại so với vừa rồi càng thêm động thân cuồng bạo hơn, tiến công có tiết tấu ở dải đất mềm mại đó. Uyển Nghi rên lên khe khẽ, hai mắt nhắm nghiền, gương mặt đỏ bừng. Nam Cung Việt càng lúc càng mãnh liệt khiến cho nàng có chút hít thở thông, hô hấp khó khăn. hồi lâu sau, Nam Cung Việt gầm lên tiếng thỏa mãn, đem toàn bộ mầm mống cực nóng gieo vào trong người nàng, sau đó mới hài lòng rút ra khỏi cơ thể của nàng. Uyển Nghi vừa được giải thoát, vội vàng hít mấy ngụm khí. Tưởng rằng xong, ai dè ngay sau đó Nam Cung Việt lại tiếp tục ôm lấy nàng, vào lần nữa. Cứ thế, lần, lại lần, Uyển Nghi bị Nam Cung Việt ăn đến kiệt sức, năm ngón tay cào cấu lưng , thở hồng hộc. " Ah....Ưm...a.. Nam Cung Việt....dừng...dừng lại....
chưa xong, nàng thấy nhị ca nàng gương mặt ửng hồng, như nhị ca vừa uốn rượu, ánh mắt này quá đáng sợ, giống mấy nam nhân kia thường nhìn nàng, ghê tởm, nàng sợ hãi, bất an, khuôn mặt tái nhợt : - Nhị ca, huynh…. Chưa hết, Tô Thanh Phong ôm chặt nàng, chẳng những thế, còn bá đạo hôn lên môi nàng. Nụ hôn khiến nàng xụi lơ cả người, nàng tức giận, đảy nhị ca ra: - Nhị ca, sao ngươi có thể….. Chưa hết, đóng chặt cửa lại, ánh mắt đỏ sậm phẩn nộ khiến nàng sỡ hãi, nàng run run : - Nhị ca… Tô Thanh Phong lãnh khốc, gương mặt tuấn phẫn nộ: - Câm miệng.. Nàng sợ hãi, bất an đề phòng: - Nhị ca, chuyện này đúng ! Mau ra khỏi phòng ta…ngô…. phẫn nộ hôn lên đôi môi nàng, ngấu nghiến đôi môi, chiếc lưỡi linh hoạt tìm kiếm miệng nàng khiến người nàng nóng dừng, xụi lơ tựa vào người . Nàng mệt mỏi, gương mặt ướt đãm mồ hôi, hồng y diễm lệ, ánh mắt mê ly khiến nàng càng quyến rũ, như mị hoặc tinh, câu nhân mê người: - Nhị ca, ngươi buông… ngô Nàng lại bị tiếp tục hôn. , nhị ca thể làm chuyện như vậy với nàng, . Cứu, nàng muốn ai đó cứu, nhưng mất hết hy vọng khi thấy bàn tay thon dài mò vào từng lớp áo của nàng, cởi bỏ hồng y, nàng nhìn thấy hồng y rơi xuống đất, từng cái rơi xuống. Nàng tuyệt vọng, thể làm như vậy được. Nhìn bản thân mình còn xót lại cái yếm vàng, nàng tuyệt vọng, thẩn thờ, để mặt muốn làm gì làm. Tô Thanh Phong lấy bàn tay mò vào người nàng, bỏ cái yếm chướng mắt, tham lam bóp bộ ngực, nhìn bộ ngực căn phòng mị hoặc mà hàng đêm áo ước. thương tiếc, bàn tay xoa bóp bộ ngực nhắn của nàng, nhũ hoa căn lên. Nàng thấy vặn vẹo, khó chịu trong người. Nàng tuyệt vọng bi ai, nhị ca thể làm chuyện đó với nàng, tại sao, tại sao lại thế này, nàng cắn lên đôi môi như muốn phát ra tiếng rên rỉ. hôn vào bộ ngực nàng, nhàng cắn nuốt, hấp thụ nhũ hoa. Bản thân nàng nóng lên, nhịn được rên rỉ: - Ưm…a…ưm… liếm nhũ hoa, hấp thụ cắn nuốt như tiểu hài tử muốn bú sữa mẹ. Nàng rên rỉ, cơn nóng nhiệt trong người thể thoát ra khiến nàng khó chịu, nàng vặn vẹo, hốc mắt ngấn lệ, tuyệt vọng. Tô Thanh Phong chìm đắm dục vọng, nhìn nàng ngừng rên rỉ khiến dục vọng tăng lên. thèm khác lâu, thể nhịn được. liếm mõi góc , bộ phận nào bỏ coi, từ từ xuống bụng rồi đến chỗ cấm kị của nữ nhân. Chỗ cấm kị hấp dẫn tuyệt đối, như bị hấp dẫn, thôi thức lấy chiếc lưỡi tiến vào tiểu huyệt. liếm, nhàng hấp thụ mất hoa. khao khát có được nàng lâu, hấp thụ mật ngọt tinh dịch. Hương thơm bất người phát ra chỗ cấm địa, thèm khát, hấp thụ như đủ, dùng lưỡi liếm liếm. Làm nàng nhịn được rên rỉ, thanh khàn khàn mê ly: - Ân a…. được…ân….. Nhìn người nàng vặn vẹo, hấp thụ xong. Nhìn thấy người nàng xụi lơ, mồ hôi đày mình, nhìn nàng quyến rũ, mị hoặc câu nhân, trầm : - Muốn hay …. Nàng ngừng vặn vẹo, cảm giác khó chịu. Nàng như thôi miên, thanh suy yếu: - Khô….muốn…. Muốn nhưng lại thành muốn. Nàng hảo khó chịu, người cứ vặn vẹo, Tô Thanh Phong tà ác cười: - Được, như muội mong muốn… Dục vọng mê ly, nàng nhìn thấy phía dưới của . Áck, hảo to, nàng thẹn thùng, xấu hổ. *Tiểu đệ đệ* của to, ướt át, mỉn cười tà ác, gầm ra lệnh: - Liếm ta… Nàng mệt mỏi, nàng hảo khó chịu. Nàng thôi thức liếm , nhìn *côn thịt* trước mặt, nhàng tiến vào đôi môi nàng, ướt át kiều diễm: - Ngô…a…ưm… Tinh dịch từ người bắn ra khắp người nàng, mệt mỏi xụi lơ khiến nàng còn tinh thần. Nàng muốn buông tha cho nhưng lại , như muốn thêm, tà ác cười: - Chuẩn bị., Oánh nhi ~… Chuẩn bị, chuẩn bị cái gì, nàng chưa kịp hiểu, *côn thịt* tiến vào cấm địa của nàng. Khiến cả người nàng đâu đớn, như bị vạn kim xuyên tâm, máu xử nữ chảy xuống. Nàng đâu đớn người, nóng nhiệt toát ra hết, thanh rên rỉ: - A….đau…ân….a…. lúc tiến nhanh lúc tiến chậm, xâm nhập vào người nàng, mệt mỏi. Nàng hoàn toàn bất tỉnh, thân hình đau nhức. Màn đêm u tĩnh, lạnh lẽo. Bao trùm cả căn phòng, gian u ám, có tiếng thở dốc của nữ nhân, trong đêm tối, tiếng nữ nhân rên rỉ vang khắp vòng, vô cùng ái muội. chút ánh sáng chiếu thẳng vào nữ nhân, lên dung nhan khó có thể là vô cùng xinh đẹp. Làn da trắng mịn màng khiến nữ nhân nào nhìn nàng điều phải ghen tị, môi đào nho nhắn phát ra tiếng rên rỉ, nên lời mị hoặc, mũi nếu huyền đảm. Ánh mắt có thể giống như đa tình, trong suốt sáng ngời, tưởng chừng như nàng sắp khóc, ánh mắt đa tình thoáng phát ra kiều mị có thể câu hồn nhân. Trời sinh mị lực ánh mắt. Nhìn ánh mắt tại chìm đắm trong dục vọng, ngừng phát ra mị hoặc, những tiếng kêu rên rỉ đòi mạng. Nàng giống như tinh, dụ hoặc nam nhân, thân thể nàng ngừng vặn vẹo, khó chịu. Căn phòng, u ám bao phủ tưởng chừng thay vào đó là ánh sáng. Lóe rọi thân thể đường cong tuyệt đẹp của nàng. Bờ vú nhưng nhấp nhô, bộ ngực nàng giống như đỉnh núi, khiến người khác muốn khám phá, tiếng thở dốc càng tăng lên, bàn tay thon dài của ai đó chạm vào nàng, tàn báo bóp mạnh. lưu tình khiến nàng khó chịu. Nam nhân kia bá đạo, tham lam chiếm lấy thân thể nàng. Nụ hôn của tuy bá đạo nhưng thiếu ôn nhu, như cẩn thẩn làm nàng thoải mái, sợ nàng bị tổn thương, mỗi từng động tác làm nàng điều trầm mê. Căn phòng chứa đầy tình dục, ngừng lấy bàn tay xoa bóp vú nàng. Kỹ thuật tưỡng chừng non nớt, nhưng lại đủ khiến nàng khó chịu, ngừng càng muốn thêm, thân thể vặn vẹo phát ra tiếng thở dóc, cả người đầy nhiệt muốn toát ra, muốn ngừng cũng ngừng được. Nàng muốn thêm. Môi khẽ chạm vào cỗ nàng, thân thể khỏe mạnh ngay trước mắt nàng. Quả là mãnh nam, thân thể rắn chắc, cơ 6 mũi cao, nếu bất kỳ sắc nữ nào nhìn thấy thân thể , hận lập tất thể nhào vào ăn lập tức, mê kiện dáng người, quả là mị lực nam nhân. Bờ môi tiến đến bờ vú, khẽ liếm nhụy hồng khiến nàng ngừng rên rỉ, hăn hấp thụ như đứa trẻ hấp thụ sữa mẹ, thèm khát. Bồ ngực đầy đà ngừng hấp dẫn , ánh mắt chìm đắm dục vọng, bàn tay cứ xoa bóp ngực nàng, thanh khàn khàn lên tiếng: - Thụy Nhi, em là tinh phái xuống đày đọa … Nàng ngừng rên rỉ, nàng muốn tiếp, nàng thể chịu đùa giỡn của , nàng muốn, nàng khó chịu, nàng vừa rên rỉ nàng vừa : - Ngạn Thành…ân….a…..đừng dừng…ân….. khó chịu…. tà ác đùa giỡn bộ ngực nàng, khuôn mặt tuấn thoáng cười tà ác, ánh mắt chìm đắm trong dục vọng: - Muốn sao… khó chịu, nàng muốn thêm nữa. Nàng rển rỉ vừa : - Ân…a….â…n…muốn….ân…. lấy bàn tay thon dài, từ lướt xuống vùng cấm, hai ngón tay khồng ngừng khoét ở chỗ đạo. mò bên trong cơ thể nàng, những thứ cần phát tiết ra khiến nàng thoải mái càng muốn thêm nữa. Tiếng kêu rên rỉ mị hoặc: - Muốn thêm nữa… ân…a….ân… Chỗ vùng đạo ngừng ướt ẩm, phát ra tinh dịch. Hương thơm mật ngọt ở vùng đạo ngừng hấp dẫn , thèm khát, bàn tay dính chất tinh dịch càng hấp dẫn mê ly. Nhìn nàng sung sướng thoải mái, trạng thái phi dục phi tiên. liếm bàn tay, hương vị mê người. Lâm Thụy Nhi, xinh đẹp mê người, thoát tục, tao nhã, từng cử chỉ thoát ra mị lực, ánh mắt đa tình câu hồn như muốn hấp dẫn người khác, trong suốt khiến nhịn được chà đạp, thèm khát cơ thể nàng. Lâm Thụy Nhi, nàng như là tinh xuất thế, câu mị nam nhân, bất cứ cử chỉ, hành động điều khơi dạy dục vọng nam nhân. Thân thể mê người của nàng ngừng cuốn hút lấy đàn ông, bao nhiêu nam nhân thèm khát cơ thể với nàng, dù có lên giuờng lần điều đủ họ thỏa mãn, cam nguyện. ghen tị những ánh mắt bọn nam nhân nhìn nàng, đói và thèm khát. ganh tị, nhìn thân thể kiều mê người, ngừng muốn giữ lấy, nàng là của . tinh dành riêng cho , hương vị mật ngọt, thèm khát. dùng miệng, khẽ lướt giữa vùng cấm, tách hai chân nàng ra, toàn bộ mê cung điều ngay trước mắt , vùng đạo mê người, ướt đẫm tinh dịch. khẽ liếm , mỗi lần liếm là mỗi lần nàng phát ra rên rỉ. Nàng ngừng giãy dụa, khó chịu: - Ân a….ân….a.. …a…khó…ân…a…chịu…. vừa liếm vừa , thanh ôn nhu: - Từ từ rồi hết….khó chịu…. dùng lưỡi khám phá vùng đạo, khẽ hút mùi vị hương thơm mật ngọt. Mùi vị mỗi lần nếm điều thể quên được, như dã thú đói khát, hấp thụ vùng đạo, cả người nàng ngừng rên rỉ: - Ân..a…ân…. thoải…mái….ân…a…. liếm vùng đạo, đầu lưỡi uốn éo, mò kiếm nơi đạo. Mật ngọt điều bị hút hết, bàn tay thon dài ngừng xoa vú bên phải, bờ vú nhô lên cao trong mê người. hấp thụ xong, khóe môi còn dính ít tinh dịch, muốn thêm,*tiểu đệ đệ* của thể nhịn được nữa. *Côn thịt* của to, thô ráp, ướt át, mỉn cười tà ác, ra lệnh nàng: - Thụy Nhi ~, liếm ta… Nàng vẫn chìm đắm dục vọng, như nô lệ tuân theo mọi điều mệnh lệnh của . Nàng bắt lấy *côn thịt*, dùng lưỡi liếm như liếm que kem, ướt át vô cùng. *Côn thịt* to khiến nàng khó có thể chịu nỗi, nàng vừa thở dóc vừa liếm. Miệng vẫn dính chất lõng tinh dịch, quả mê người. Nàng mệt mỏi, tất cả tinh dịch điều bắn vào người nàng. Ướt đẫm mệt mỏi, nhìn khuôn mắt mệt mỏi, muốn buông tha nhưng lại tha, chưa thoải mãng, muốn tiến vào nào. Nâng mông lên, vùng đạo lại xuất trước mặt , kiều diễm ướt át. tà ác cười, muốn *tiểu đệ đệ* của tiến vào, vùng đạo bị vật lạ xâm lượt, khiến thân thể nàng mẫn cảm, đâu đớn. *Côn thịt* xâm lượt vùng đạo, thỏa mãn. Thân thể nàng chịu được nỗi tra tấn, ngất xỉu , tinh dịch vùng đạo bắn ra mặt , gương mặt tuấn dính tinh dịch càng phát ra cỗ mị lực mê người. Ánh mắt thâm thúy như bầu trời đêm, chìm đắm dục vọng, tà ác cười: - Tưởng ngất xỉu, có thể buông tha cho em sao ! muốn tiếp…. Còn nàng bất tỉnh nhân , cảm giác được, muốn hơn nữa. Dùng sức đâm vào đạo của nàng, tinh dịch bắn ra, cảnh tượng vồ cùng kiều diễm ướt át, đẹp mắt. Đêm từ từ còn dài vẫn tiếp tục tiếp diễn dù nàng bất tỉnh.
Thẩm Nhạn Băng run rẩy, cả người giãy giụa, miệng rên rỉ kêu đau liên hồi. Thương nàng, Lăng Phong ngừng lại, hôn lên cặp môi mềm mại của Thẩm Nhạn Băng vẫn nằm ở , môi lưỡi quấn quít lấy nhau. Chờ cho thân thể nàng mềm trở lại, lại dụng lực đâm mạnh nhát xuyên qua tầng trở ngại cuối cùng, hoàn toàn tiến vào trong cơ thể Thẩm Nhạn Băng. Theo tiếng kêu kiều mị của Thẩm Nhạn Băng, chút lạc hồng thoát ra , theo kiều đồn rơi xuống tấm vải trải giường trắng muốt. - Chậm, chậm chút, đau quá mất!" Thẩm Nhạn Băng đau quá, kêu lớn tiếng, nước mắt ứa ra, rơi xuống, hai tay bấu chặt lấy eo Lăng Phong, cả người run rẩy, khẽ kêu như khóc. Lăng Phong nhàng dùng đôi môi lau hết nước mắt mặt nàng, ôn nhu : - Tỷ tỷ ngoan đừng khóc, ta cả đời thương nàng!" Thẩm Nhạn Băng mặt vương đầy lệ nhưng tựa như cười, ngẩng lên đấm vài cái vào ngực Lăng Phong oán tránh : - Cái thứ của ngươi vừa to vừa dài như thế, làm cho người ta đau muốn chết, dài như thế lại còn những cục thịt xung quanh, đáng sợ chết được!!" Lăng Phong khẽ hôn lên đôi môi đào mềm mại của Thẩm Nhạn Băng, ôn nhu : - Hảo tỷ tỷ, nàng có biết ? Nàng là Phi Long Tại Thiên, là cực phẩm trong phụ nữ…" - Cái gì là Phi Long Tại Thiên?" Thẩm Nhạn Băng cố chịu đau đớn hỏi: - Ngươi là Hàng Long Thập Bát Chưởng của Cái Bang hả?" Lăng Phong ôm lấy nàng, nhàng : - Nghe ta này, nàng nghe về Tiêu Dao phái chưa?" - Biết a? Sao vậy?" Thẩm Nhạn Băng hỏi lại. Lăng Phong chậm rãi vặn xoay người về bên, ôn nhu : - Tiêu Dao phái am hiểu nhất chính là loại Ngự nữ song tu công phu này. Chẳng những có thể tư bổ dương mà có thể thông qua song tu làm công lực tăng lên nhiều, đồng thời dục tiên dục tử. Trong Ngự Nữ Tâm Kinh của Tiêu Dao phái có ghi, trong số nữ nhân có mười sáu loại danh khí. Mỗi loại nữ nhân danh khí khi song tu hiệu quả gấp rưỡi. Nàng chính là loại cực phẩm Phi Long Tại Thiên." - Bại hoại, chàng như vậy chẳng qua là để làm cho thiếp vui vẻ, đúng ?" Thẩm Nhạn Băng dần dần thoải mái hơn, bắt đầu cùng phối hợp với Lăng Phong. - Những điều ta là thực chứ phải để làm cho nàng vui vẻ. Giờ nàng làm theo phương pháp ta , trong chốc lát thấy được lợi ích ngay." Lăng Phong rồi bắt đầu truyền cho Thẩm Nhạn Băng khẩu quyết Phi Long Tại Thiên song hưu. Trong Ngự nữ tâm kinh của phái Tiêu Dao có ghi lại mười sáu cực phẩm danh khí nữ nhân, với mỗi loại nữ nhân đều có khẩu quyết song tu khác nhau chứ đồng nhất. Chính vì thế với mười sáu loại cực phẩm danh khí nữ nhân có mười sáu loại khẩu quyết song tu khác nhau. Mỗi lần gặp loại mới đều làm sinh ra những hỏa hoa khác nhau, giờ phút này Lăng Phong cảm thụ những cảm xúc hoàn toàn mới lạ còn với Thẩm Nhạn Băng càng mới hơn. Thẩm Nhạn Băng vận khí theo khẩu quyết phối hợp với Lăng Phong, toàn thân trong giây lát trở nên vô cùng thoải mái, liên tục rên rỉ, những khoái cảm đến, đánh thức từng tế bào người nàng, mang lại cảm giác cực kỳ thư sướng, hai cánh tay trắng trẻo như hai con rắn quấn lưng Lăng Phong. Sau khi khẩu quyết Lăng Phong truyền thụ bắt đầu phát sinh hiệu quả, hỏi: - Hảo tỷ tỷ, có thoải mái ? Lúc này song tu mới phát sinh hiệu lực đây." - n…" Thẩm Nhạn Băng đỏ mặt thẹn thùng như mới lớn, dừng lại chút rồi mặt đỏ bừng lên, thấp giọng : - Phong nhi, thiếp , toàn tâm toàn lực mà thiếp !!!" Lúc này Lăng Phong như rồng bay hổ chạy tiến đến, Thẩm Nhạn Băng má lúm đồng tiền hồng mê, mày liễu hơi nhíu lại, môi thơm hé mở, mắt khẽ nhắm hờ, là trong tột cùng thống khổ hay là sướng khoái tột cùng. Răng ngọc khẽ cắn, hai hàng lông mày hơi nhíu lại tiếp nhận Lăng Phong đánh sâu vào trong người, trong miệng thoát ra những tiếng rên rỉ kiều mị liên tục, vừa như đau đớn, vừa như khoái lạc. Những tiếng rên rỉ như khóc, như ca mà phải ca, mềm mại như tiên nhạc ngừng thiêu động những sợi tơ lòng của Lăng Phong, kích khởi dục hỏa của . Lăng Phong càng ngày càng hưng phấn, động tác càng ngày càng nhanh, càng mạnh, đánh sâu vào người nàng. Thẩm Nhạn Băng rên rỉ thở gấp tựa như chịu nổi sát phạt, thân thể mềm mại như rắn nước quất riết lấy Lăng Phong, ngững vặn vẹo nghênh đón. Lăng Phong chỉ cảm thấy trong người của Thẩm Nhạn Băng ngừng co bóp, chuyển động mềm mại tựa như có vô số cái miệng nhắn mút vào làm cảm thấy từng trận khoái cảm cực độ từ người nàng truyền đến, càng làm kích thích cho động tác ngày càng mãnh liệt. Thẩm Nhạn Băng chỉ cảm thấy từng trận từng trận cảm giác cường liệt khoái cảm ngừng truyền đến người nàng. Cơ hồi mỗi lần đỉnh của Lăng Phong hạ tới tận cùng sâu trong người nàng, Thẩm Nhạn Băng lại khỏi sướng run người lên, môi mọng hé mở thoát ra tiếng rên. Theo mỗi tiếng rên, khuôn mặt nàng cũng hơi nhăn lại, tựa như thống khổ mà cũng tựa như thoải mái. - A… A…!" Thẩm Nhạn Băng còn cách nào khống chế được bản thân, ngừng kêu lớn hơn. Nàng siết chặt lấy eo lưng Lăng Phong, đôi mắt khép hờ, cặp lông mi nhàng rung động, đôi môi mềm khi khép khi mở. Cặp đùi thon dài đẹp đẽ quặp chặt lấy mông của Lăng Phong tựa như những cái vòi của con bạch tuộc quấn chặt lấy , miệng ngừng phát ra những tiêng rên rỉ dứt. Song phong đầy đặn, trắng muốt như ngà voi bắt đầu rung động. Hai hạt đào như hai đóa tuyết liên rực đỏ đỉnh Tuyến Sơn, bắt đầu lay động. Lăng Phong hơi hạ xuống mấy chục lần làm cả người Thẩm Nhạn Băng đầm đìa mồ hôi, hai gò má càng thêm đỏ thắm. Nàng kìm được bắt đầu phát ra những tiếng rên rỉ lớn, những đợt khoái cảm khôn cùng kéo đến làm đầu nàng liên tục lắc lư, tóc dài xõa ra rối bời bay cả vào trước ngực và vào cả miệng nàng. Thẩm Nhạn Băng kiều mỵ vô lực nằm xoài xuống thân của Lăng Phong, thở gấp rên rỉ. Mái tóc dài buông tán loạn giường. Khuôn mặt sáng bừng dị, xinh đẹp ngừng thở gấp mang theo mùi hương như lan. Lăng Phong có dừng lại, và cũng có ý định dừng lại, tiếp tục nhấc mỹ đồn của Thẩm Nhạn Băng lên rồi cong người đánh sâu vào khi hạ xuống. đợt khoái cảm thể kiềm chế được kéo tới, Thẩm Nhạn Băng cắn cắn mấy sợi tóc bay vào trong miệng. Lăng Phong vươn tay nắm lấy ngọc phong của Thẩm Nhạn Băng bắt đầu tiến đến nhanh. Hạ thân hai người chạm nhau bắt đầu phát ra những tiếng "Phạch… phạch" liên tiếp. Thẩm Nhạn Băng thể khống chế được cơn hưng phấn của bản thân, ngừng thở gấp, rên rỉ. cỗ khoái cảm đánh sâu vào nàng làm nàng kêu rên ngừng, thanh ngày lớn, hơi thở ngày càng gấp, thể khống chế được thanh của mình. Lại tới đây , Thẩm Nhạn Băng sớm quên hết thảy, chỉ hy vọng Lăng Phong dùng sức kiền chết mình . Cảm giác tiêu hồn thực cốt, dục tiên dục tử khoái cảm tiến đến làm đầu óc Thẩm Nhạn Băng trống rỗng, toàn thân mềm mại như xương, từ địa phương thần bí truyền đến hạ thân của Lăng Phong trận rung động co rút nhàng tuyệt vời thể tả được. Cánh tay ngọc trắng tựa ngó sen của Thẩm Nhạn Băng như bị trùng phệ, cảm thấy vô cùng ngứa ngáy, run rẩy. Mười ngón tay mảnh khảnh, trắng như tuyết, trong như ngọc gắt gao nắm lấy vải trải giường. Bàn tay như ngọc phấn mềm mại nổi vài mạch máu xanh nhạt, như như tựa như dùng sức quá độ. Động tác của Lăng Phong ngày càng điên cuồng, cả người dưới đầm đìa mồ hôi, hơi thở dồn dập, chỉ thấy từng khận khoái cảm mãnh liệt như điện ngừng từ chỗ hai người giao hợp truyền đến, toàn thân tê dại, hàn mao dựng lên, cả hai người hưng phấn đến phát run, Thẩm Nhạn Băng tự chủ được phát ra những tiếng rên động lòng người ngày càng lớn. Những thanh uyển chuyển, mềm mại động nhân, vô cùng kích động, làm mềm lòng người của nàng càng kích khởi dục hỏa của Lăng Phong lên cực độ. Lăng Phong động tác mãnh liệt, liều mạng trùng kích. Kiên đỉnh nóng bỏng tấn công mãnh liệt vào tận nơi sâu nhất trong huyệt động của Thẩm Nhạn Băng, cực độ khoái cảm làm toàn thân của nàng run lên, thể hãm được, vẻ mặt hoảng hốt, đầu lắc lư điên cuồng, tóc dài bay tán loạn, miệng nàng thoát ra nhưng tiếng riên cao vút, bén nhọn. Hai người điên cuồng phối hợp, trong đầu chẳng còn chút gì, chỉ còn biết điên cuồng hoạt động. Chẳng biết bao lâu, Thẩm Nhạn Băng bỗng nhiên phát ra tràng tiếng thét chói tai, kinh thiên động địa, thân thể co quắp kịch liệt, hai tay ôm siết lấy eo Lăng Phong, lệ tràn đầy mặt, đạt đến cực lạc đỉnh của nam nữ hợp thể giao hoan, Vẻ mặt của Thẩm Nhạn Băng ngày càng hưng phấn, tràn đầy sung sướng mê say. Hai tay nàng nắm lấy tấm vải trải giường, lúc này xụi lơ, vô lực buông ra, mồ hôi toàn thân tuôn ra như mưa, toàn thân run rẩy, miệng rên rỉ ngừng, thể bộ dạng đáng muốn chết. Từ trong cơ thể nàng, thứ dịch nóng hổi ngừng tuôn trào, theo những đợt vào ra của Lăng Phong mà trào ra ngoài, rớt xuống giường. Lăng Phong vẫn chưa đình chỉ vào ra, thấy bộ dạng của nàng như vậy, liền dấy lên cỗ khoái cảm mãnh liệt chưa từng có, vì thế động tác càng thêm hung mãnh. Tiếng thở dốc, tiếng rên rỉ tràn đầy căn phỏng , trong khí ngập tràn mùi dịch thể. Hai người nồng nhiệt giao hoan biết bao lâu. Thẩm Nhạn Băng đạt đỉnh đến lần thứ ba, bỗng nhiên "A…" lên tiếng dài, hai tay biết lấy khí lực từ đâu, siết chặt lấy lưng của Lăng Phong, những móng tay dài cắm sâu vào da , thân thể điên cuồng nhấp lên xuống. Sau lúc lâu, nàng thở ra hơi dài, cả người vô lực nằm xoài ra. Đồng thời lúc này Lăng Phong cảm thấy trong cơ thể nàng như có những cái miệng vừa nún vừa mút chặt lấy tiểu huynh đệ của truyền đến cho kích thích mãnh liệt khó có thể hình dung nổi. Lăng Phong vốn sắp tới cực hạn, bị nhất kích của tình Thẩm Nhạn Băng, nhịn được. luồng dương tinh nóng bỏng cuồng dũng phóng ra vào nơi sâu nhất của hoa tâm Thẩm Nhạn Băng, làm Thẩm Nhạn Băng bị kích khởi đợt co thắt kịch liệt. Sau đó hai người quấn chặt lấy nhau, vừa thở hổn hển vừa ngừng nhiệt tình vuốt ve lẫn nhau, tình cảm nồng nàn. Thẩm Nhạn Băng vốn mị cốt thiên sinh, sau khi trải qua mưa móc dễ chịu càng tản mát ra diễm quang khuynh quốc khuynh thành, điên đảo chúng sinh. Đầu mày cuối mắt tràn đầy vẻ tuyệt thế phong tình, vũ mị mê người đến cực điểm. Sau lúc hai người ôm chặt lấy nhau, phì phò thở, Thẩm Nhạn Băng vẫn chưa khôi phục vẻ vốn có mà khuôn mặt vẫn tràn đầy bộ dạng dục tiên dục tử, mỹ lệ ôn nhu như ngọc. Từng giọt mồ hôi người nàng lóng lánh, chẳng biết là của nàng hay là của Lăng Phong. lúc sau, cả hai cùng cười, lại ôm chặt lấy nhau, đầy tình cảm, thể hết nhu tình mật ái. - Phong nhi! Thiếp sung sướng! Thiếp vĩnh viễn thuộc về người, đó chính là Phong nhi hảo tướng công."Thẩm Nhạn Băng đấm đấm vào ngực Lăng Phong thầm . Sau cơn hoan ái này, Thẩm Nhạn Băng chính là hoàn toàn thần phục Lăng Phong, chênh lệch tuổi tác cũng như thân phận giữa hai người bị hoàn toàn dứt bỏ. Thẩm Nhạn Băng còn điều gì day dứt, nhào vào lòng Lăng Phong thầm bộc bạch: - Phong nhi, hảo tướng công của thiếp, từ hôm nay thiếp thân chính là người của chàng, thiếp đem tất cả của mình giao hết cho chàng đó." - Hảo nương tử, ta cả đời này chiếu cố nàng, nàng, thương nàng, để cho nàng phải chịu bất kỳ điều gì ủy khuất, vĩnh viễn là nữ nhân hạnh phúc nhất thế gian này."Lăng Phong vừa , ánh mắt vừa như ôm lấy khuôn mặt của Thẩm Nhạn Băng, người vợ như thế này, đàn ông có thể cầu được sao? ôm chặt lấy Thẩm Nhạn Băng, nghe những lời tình si như gió thoảng của nàng bên tai, vuốt ve da thịt mềm mại như tơ, khỏi say mê… Lăng Phong cười ha hả tràng, biết được bí mật này, càng trở nên vui vẻ, nằm ngửa giường, tay vuốt ve khuôn ngực đầy đặn, mềm mại của Trầm Nhạn Băng, tay còn lại vỗ lên phong đồn của nàng, cười : - Nếu sớm biết nàng động tình với ta, ta Hoa Sơn rồi, mỗi ngày cùng với nàng…" - Bại hoại, chàng còn nữa…" Mặt ngọc của Thẩm Nhạn Băng đỏ bừng, xấu hổ đấm đấm vào ngực Lăng Phong. lúc sau, Lăng Phong chống tay xuống giường, nghiêng người ngắm Thẩm Nhạn Băng từ xuống dưới: song phong nở nang, vểnh cao, trắng muốt; hai hạt đào đỏ hồng; đôi chân thon dài, mượt mà, bóng loáng; đồn bộ tròn căng nhô cao, tiểu phúc phẳng lì, nơi thầm kín tỏa hương nồng đậm vô cùng hấp dẫn. Năm nay, nàng mới hai mươi tư tuổi, đúng là thời điểm phong tình tối thịnh. Sau khi trải qua những phút giây sung sướng của song tu hỗ bổ, cả tâm lý lẫn sinh lý của Thẩm Nhạn Băng ở lúc đỉnh cao, cả người toát ra phong vận vũ mị cực kỳ mê người, nam nhân nào có thể chịu nổi. Lăng Phong lần nữa lại nhổm người lên, tách hai chân nàng ra. Thẩm Nhạn Băng bị động tác này của Lăng Phong làm cho vô cùng ngượng ngùng, toàn thân run rẩy. Thẩm Nhạn Băng thấy Lăng Phong bị dục hỏa bừng bừng thiêu đốt, có chút hờn dỗi : - Chàng lại muốn làm chuyện xấu rồi phải ?" - Hảo nương tử, ta nhịn được!!!" Lăng Phong , dục hỏa thiêu đốt, cuối cùng nhịn được, ưỡn mạnh người, tiến sâu vào trong địa phương màu mỡ, mềm mại đó. - A…" Thẩm Nhạn Băng ngửa đầu, rên những tiếng thỏa mãn quả thực là tiêu hồn thực cốt người khác, cặp chân dài trắng mịn giơ cao, cuốn chặt lấy eo lưng của Lăng Phong, nhướn mạnh người lên lên khiến cho hạ thân của hai người khăng khít vào nhau, khe hở cũng có. Lúc này, Lăng Phong còn thương hương tiếc ngọc nữa, Thẩm Nhạn Băng cắn chặt hai hàm răng, cố phát ra những thanh mà chính mình nghe thấy cũng đỏ mặt, khó mà nhận thấy, chính xác là thể cưỡng lại được, giống như đổ dầu vào lửa, càng kích thích dục hỏa của Lăng Phong tăng mạnh, những ý niệm cuối cùng về thương hương tiếc ngọc bị thiêu cháy, hưng phấn như phát cuồng, nắm chặt lấy eo thon của Trầm Nhạn Băng, để giữ hạ thân nàng, bắt đầu động tác sầm sập như mưa rào. Hai khối lửa nóng bỏng cuốn siết lấy nhau, hạ thân liền thành khối. Mỗi lần nhấn xuống đều nhanh mạnh, còn Thẩm Nhạn Băng cũng cố gắng ưỡn cặp mông mềm mại, căng tròn của mình lên cao để có thể đâm sâu vào nàng, mỗi lần như thế lại phát ra những tiếng "Phạch! Phạch!" - A… Phong nhi, chút… A…!" Thẩm Nhạn Băng tựa hồ chịu nổi tấn công mãnh liệt của , đôi môi đào mím chặt phát ra nhưng thanh cầu xin ngừng: - Thiếp chịu được… chàng chút…" Thẩm Nhạn Băng cũng theo phối hợp với những cú giáng xuống ngừng của Lăng Phong mà chủ động ưỡn người lên. Chỉ thấy thân của nàng ngừng chuyển động, đầu lắc lư liên tục, mồ hôi làm cho những sợi tóc dính bết mặt nàng, từ cổ họng của nàng ngừng phát ra những tiếng rên vừa giống lại vừa giống như thống khổ, toàn thân tán xuất ra loại phong tình khó có thể hình dung hết được. Khuôn mặt kiều diễm ửng hồng, đôi mắt sáng ngời dậy lên tầng thủy quang mờ ảo, sóng mắt lưu chuyển làm tâm tình người khác rung động, câu dẫn lòng người. Thấy thế, Lăng Phong càng thêm hưng phấn, tận lực nhấn người xuống. Đôi chân trắng trẻo, mịn màng của nàng quấn lấy lưng của . Mặc dù hai hàm khẽ mím nhưng theo chuyển động của Lăng Phong, từ họng nàng ngừng thoát ra những tiếng rên rỉ. Sắc mặt nàng ngày càng thêm hồng, cả hai hạt đào khuôn ngực nàng cũng hồng rực lên ngừng lắc lư. Tiếng rên kiều của nàng lọt vào tai Lăng Phong khiến càng muốn đem nàng kiền mạnh bạo đến chết sống lại. Chiếc eo nhắn của Thẩm Nhạn Băng ngừng vặn vẹo, hàm răng ngọc khẽ cắn, mắt phượng mê ly như phủ tầng mây mờ. Khuôn mặt nàng đỏ hồng lên rất nhanh, mồ hôi đầm đìa. Vẻ đoan trang tú lệ được thay thế hoàn toàn bằng nét dâm tư mê người, còn miệng nàng ngừng thoát ra những tiếng rên câu hồn đoạt phách. Theo động tác của nàng, bộ ngực sữa ngừng lắc lư, hai hạt đào càng thêm đỏ tươi, ướt át, cực kỳ dẫn nhân. Lăng Phong cúi người hôn lên bộ ngực mềm mại, trắng như tuyết của tuyệt sắc giai nhân, cắn lên cái bầu ngực sớm săn cứng lại. Đồng thời đầu lưỡi của lướt qua rồi mân mê hai hạt đào rực đỏ ở phía , hàm răng khẽ cắn. Kích thích khác thường làm cả người Thẩm Nhạn Băng kịch chấn, miệng phát ra những tiếng rên rỉ ngày càng lớn hơn, hai tay nàng vươn lên ôm lấy đầu Lăng Phong ghì chặt vào bộ ngực mình, đồng thời hạ thân ngừng nẩy lên phối hợp với . Tiếng rên rỉ của nàng cũng càng ngày càng lớn, càng ai uyển du dương, tình ý ngập tràn. Thẩm Nhạn Băng ngửa đầu lên, hàm răng cắn chặt, mắt mở lớn, rên ngừng, mồ hôi đầm đìa cả khuôn mặt lẫn người nàng ngừng rung động. Những hạt mồ hôi trong suốt đậu da thịt, những đường cong mê người phập phồng, khuôn mặt diễm lệ càng hồng, mị nhãn như tơ làm rung động lòng người, như say như mê hơn bất kỳ loại rượu mạnh nào. Lăng Phong lại càng dụng sức mà phấn đấu, mỗi lần đều mạnh mẽ tiến đến chỗ sâu nhất trong cơ thể nàng, làm Thẩm Nhạn Băng run cả người rồi nhũn ra, hai chân quấn lấy lưng Lăng Phong cũng vô lực xuôi xuông mông ,thân thể thành thục mềm mại lay động theo mỗi động tác của , đôi tay cũng buông xuôi, bộ ngực sữa ngừng phập phồng, mái tóc xõa đầy gối, khuôn mặt hồng rực… Nhìn khuôn mặt đỏ rực, mái tóc xõa tán loạn của Trầm Nhạn Băng, lòng Lăng Phong tràn đầy tựu cảm, tốc độ lại càng nhanh. - A! Thiếp chịu nổi rồi, thiếp muốn tới đây! Hảo đệ đệ, cho ta… sướng!!!"Đầu Thẩm Nhạn Băng lắc lư, miệng kêu hồ ngôn loạn ngữ. Mỗi khi Lăng Phong đụng đến chỗ sâu nhất của nàng, nàng lại rên lên tiếng, sau đó rốt cục là kêu lớn tiếng, tứ chi như những vòi của bạch tuộc quấn chặt lấy Lăng Phong đeo vào người , thân thể nàng căng cứng lên, cỗ chất lỏng phun trào… Lăng Phong biết là nàng thể tiếp nhận được cao trào lần thứ bảy trong ngày nên cỗ tinh hoa như sóng biển trào dâng phún mạnh sâu vào người nàng, cả người cũng căng cứng… Thẩm Nhạn Băng nằm xoài giường, ánh mắt mê ly, cánh mũi phập phồng, hai má đỏ ửng, hổn hển thở. Lăng Phong ôm chặt nàng vào trong ***g ngực, nhàng vuốt ve thân thể mềm mại trắng bóng. lúc lâu sau, hô hấp của nàng cũng dần trở lại bình thường, giọng : - Tướng công, nghỉ ngơi chút, thiếp chịu nổi." Lăng Phong đắc ý : - Nàng lúc nào cũng là chịu được nhưng lần nào cũng bộc phát như là dâm phụ. Có điều, ta thích bộ dáng đó của nàng!" Thẩm Nhạn Băng cười quyến rũ : - Thiếp trở nên dâm đãng như vậy đều là do chàng đó, chàng làm cho người thiếp thích chuyện giường chiếu như vậy. Vừa rồi người ta phóng túng, thiếu chút nữa ngất đấy!"