1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Cẩm Tú Đích Nữ - Túy Phong Ma (Chương mới ~~)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tuyết thiên băng

      tuyết thiên băng Well-Known Member

      Bài viết:
      272
      Được thích:
      300
      ai kéo tay vân kanh thế ta? tò mò quá:032::032::032:
      chương lạc này đúng là ngu ngốc lại mắc mưu gậy ông đập lưg ông của vân khanh... biết tứ hoàng tử có nhận ra vân khanh là nữ tử đã chữa bệnh giúp tên xa phu lúc trước nhỉ? nếu nhận ra thì có chuyện hay nữa rồi..tks nàg

    2. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      CL này đúng vs câu "tự gây họa k thể sống" quả nhiên là nhu ngốc k thể tưởng...............:yoyo49::yoyo49::yoyo49:
      thank nàng @ishtar:yoyo51::yoyo51::yoyo51:

    3. Ngọc Tuyết

      Ngọc Tuyết Well-Known Member

      Bài viết:
      245
      Được thích:
      237
      :hoho::hoho:Haahaha. Bắc gà ko dc còn mắc nấm gạo:hoan ho::hoan ho:
      Đáng đời ả Chương Lạc, ngu cũng phải chả cái giá của cái ngủ của mình

    4. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 60.1 thể buông tha

      Edit:Suu

      Beta: Ishtar


      Ngay tại thời điểm nàng về phía trước, sau đám cây cối rậm rạp đột nhiên xuất bàn tay ngăn trở trước mặt, ngón tay thon dài hữu lực với cổ tay áo màu tím thêu họa tiết Long Văn, giống như đạo cấm phù chặn Vân Khanh lại. Vân Khanh dừng bước, cánh tay kia liền chậm rãi thu hồi, khí thế lại mang vẻ vô cùng tôn quý.


      Dưới ánh mặt trời, nam tử đầu hơi hơi ngẩng lên, cẩm bào người thêu hoa văn tử kim bằng chỉ bạc nhìn lạnh như băng mà vẫn tôn quý, ánh mặt trời đằng sau , làm ngũ quan của mơ hồ nhìn , nhưng khí thế toát ra như chém đinh chặt sắt, dù mặt là vẻ thản nhiên nhưng vẫn đậm hơi thở đầy mị lực của nam tử thành thục. thể , con cháu hoàng tộc đều có gen tốt, trước đó gặp qua mỹ nam hiếm thấy là Ngự Phượng Đàn, mà Ngự Thần Hiên cũng là người tuấn mỹ phi phàm, cả người toát ra khí độ của thần tiên.


      Đáng tiếc đẹp nhưng cho nàng cũng cần,Vân Khanh nhớ ràng, kiếp trước là ai ra đạo thánh chỉ, ràng biết là sai nhưng lại giúp cho kẻ tiểu nhân đổ oan cho nhà nàng tội mưu phản, toàn bộ gia sản Thẩm gia đều bị tịch thu.Thẩm gia toàn bộ mấy trăm mạng người chỉ vì vài nét bút mà bị giết sạch.


      Nàng thể , trong chuyện này là Vi Ngưng Tử cùng Cảnh Hựu Thần sai nhiều hơn hay là vị tứ hoàng tử này sai nhiều hơn, nhưng nàng biết người này, bây giờ nàng thể chọc vào.


      Vân Khanh chỉnh vạt áo hành lễ, thái độ cung kính cúi đầu : "Dân nữ thỉnh an Tứ hoàng tử."


      trả lời nàng mà đổi lại là bắn ra ánh mắt tìm tòi nghiên cứu.


      Ngự Thần Hiên nhìn thiếu nữ trước mặt cách mình hai thước, nàng cúi đầu, thái độ cung kính dịu dàng, nhìn từ góc độ của , chỉ có thể nhìn thấy mái tóc đen mượt, hai hàng lông mi cong cong, gương mặt trắng nõn, là mềm mại như hoa nhưng lại lạnh lùng như băng. Nếu phải vừa rồi trùng hợp nhìn thấy nàng đối phó với Chương Lạc, ai có thể nghĩ đến, nàng cũng dám giả vờ ngã vào người khác rồi đem rắn thả vào trong vạt áo người ta, dung nhan xinh đẹp nhưng lãnh bạc, thần sắc lạnh lùng còn có trào phúng, tuy rằng để ý nhưng ánh mắt kia vẫn lọt vào tầm mắt .


      chưa cập kê nhưng lại tồn tại thần sắc tương xứng như vậy, đến tột cùng nàng có bao nhiêu biểu tình khác nhau đây, đột nhiên cảm thấy có chút hứng thú.


      Đợi hồi mà Ngự Thần Hiên còn chưa mở miệng cho phép nàng đứng dậy, Vân Khanh tự nhiên đứng lên, vẫn như trước cung kính ngẩng đầu lên : "Giang Nam phong cảnh hữu tình, mời Tứ hoàng tử chậm rãi thưởng thức, dân nữ còn muốn tìm người."


      Ngự Thần Hiên vốn muốn xem xem nàng có thể ở tư thế khụy gối bao lâu, ngờ tới chính nàng liền tự đứng lên, còn nghĩ nửa ngày mở miệng là do cảnh sắc quá mức mê người, ánh mắt đầy kinh ngạc cùng cái gì đó khác thường, khóe môi nhàng giương lên: "Giang Nam phong cảnh là tươi đẹp động lòng người, khí trời trong lành thoải mái nhưng vừa nãy khi ta dạo có chứng kiến màn lấy rắn dạy người vô cùng thú vị, so với cảnh ở đây càng đáng quan tâm hơn.."


      ra là thế, xem ra Ngự Thần Hiên sớm đứng ở chỗ này, hoàng tử hoàng tộc có tập võ, mặc dù đứng ở phía sau Vân Khanh cũng khó phát được thân ảnh của , huống chi khi đó lực chú ý của nàng đều tập trung người Chương Lạc, càng thể chú ý phía sau có người.


      Nghĩ đến đây, nàng đột nhiên ngẩng đầu, khóe miệng nhếch , lại cười : "Tứ hoàng tử mới vừa rồi nhìn thấy vở diễn thú vị, biết là của gánh hát nào, có thể được Tứ hoàng tử coi trọng, liền thấy được diễn động lòng người."


      Thanh của nàng nhàng, thái độ dịu dàng, đôi mắt phượng dịu dàng như nước hồ thu, mày như dương liễu mê người nhưng Ngự Thần Hiên có thể cảm giác được, trong đôi mắt đó là đôi con ngươi sáng trong tinh khiết mà sâu lại là chán ghét.


      Nàng ngoài mặt khen ngợi nhưng trong lòng lại muốn cùng chuyện.


      biết sao Ngự Thần Hiên bỗng nhiên có loại cảm giác như thế, tầm mắt của quan sát kĩ gương mặt của nàng, lại khó có thể chứng minh cảm giác trong chớp mắt của mình.


      Thiếu nữ trước mắt ràng nhu hòa như vậy. Nhưng lại nghĩ tới Chương Lạc bị nàng tát hai cái mà ánh mắt vẫn còn cảm kích nhìn nàng, cảm thấy cảm giác trong chớp mắt kia sai.


      "Thẩm tiểu thư đây là muốn phủ nhận vừa rồi đem rắn nhét vào vạt áo của Chương tiểu thư sao?"


      Con ngươi của trầm xuống, khóe môi cũng mím thành đường,vốn có ngũ quan trầm mà làm như vậy càng thêm uy nghi, nếu là người bình thường nhìn thấy cảm giác được cỗ áp lực ập đến, dù là cựu thần trong triều cũng có ba phần khiếp đảm, nhưng thiếu nữ trước mặt chỉ nhàng cười: "Tứ hoàng tử thấy mọi chuyện sao? Tiểu nữ cảm thấy có lẽ phải Thẩm gia tiểu thư ta đem rắn nhét vào vạt áo Chương tiểu thư mà chỉ sợ là Chương tiểu thư chính mình ham chơi cẩn thận để rắn rơi vào bên trong vạt áo, ta chỉ là đứng ở bên nhìn thấy mà thôi."


      Đây đúng là trợn mắt dối, Ngự Thần Hiên đột nhiên cười: " ngay tại trước mắt, phủ nhận như thế nào cũng hữu dụng, có người đứng ở bên ngoài thấy được hết thảy nguyên nhân phát sinh, ngươi có như thế nào cũng đều hữu dụng."


      Vân Khanh thản nhiên cười, chốc lát dung nhan diễm lệ giống như có gió xuân thổi qua, như những bông hoa thoáng nở rộ làm người ta cảm thấy hào quang hoa mỹ, nàng nâng tay vén sợi tóc xõa xuống nơi thái dương ra sau tai, sau đó nâng lên ánh mắt, tràn đầy hoang mang giảo hoạt: "Tứ hoàng tử sao lại vậy, tiểu nữ nào có làm chuyện gì làm sao phải diễn kịch, quan trọng nhất là Chương tiểu thư nghĩ như thế nào, phải sao?"


      Biểu tình thản nhiên như vậy, lơ đãng như vậy nhưng lại có loại mị hoặc mơ hồ trong đó,Tứ hoàng tử đột nhiên cảm thấy vẻ vân đạm phong khinh này lại diễm lệ khôn tả, thiếu nữ này trời sinh giảo hoạt thông minh, kể từ khi đến Giang Nam đây là lần đầu gặp được điều ngoài ý muốn. vốn thích cái gì vượt ra khỏi tầm kiểm soát của , lại phát ngoài ý muốn này lại hiểu sao hấp dẫn . Loại tâm tình này thực phức tạp, cũng thực khác thường. Cho nên vị tứ hoàng tử luôn lạnh lùng hôm nay lại hết sức hứng thú cùng Vân Khanh thảo luận vấn đề ‘hí kịch’.


      " như thế, ngươi có thể khẳng định suy nghĩ của Chương tiểu thư rồi chăng?"


      Con ngươi như mực được gọt giũa bất động nhìn Ngự Thần Hiên, trong lòng Vân Khanh đột nhiên có chút muốn cười, vì thế đáy mắt nàng ra thần sắc cười như cười.


      Tứ hoàng tử đây là muốn cùng nàng đùa giỡn sao? Hay là nhàn rỗi nên kiếm việc?


      "Nếu Thẩm tiểu thư dám đem rắn thả vào trong vạt áo của Chương tiểu thư, đương nhiên chắc chắn Chương tiểu thư dám lung tung, hoa viên sớm nhận được thông tri ngày nào ngự giá thân chinh, nên mỗi ngày đều cho người bắt côn trùng, rắn rết, như vậy sớm có rắn ở đây, vậy hai con rắn kia xuất như thế nào với mục đích là gì, nếu cho mọi người biết nguyên nhân đại biểu cho chuyện gì? Mặc kệ thế nào bệ hạ hay phụ thân của Chương tiểu thư biết được cũng chỉ trách mắng Chương tiểu thư, hơn nữa trừ Chương tiểu thư có ai có thể chứng minh con rắn kia là do Thẩm tiểu thư nhét vào, mà lại phải nha hoàn của nàng bỏ vào? Cho nên kết cục vở diễn này cũng chỉ có thể là Chương tiểu thư tự mình chịu khổ mà thôi."


      Vân Khanh cùng Chương Lạc rành mạch, nếu Chương Lạc nàng thả rắn, vậy cái bao đựng rắn ở đâu, như thế nào mang tới được, mấy vấn đề này đều liên lụy đến việc Chương Lạc tự tung tự tác trước đó.


      Cho nên nàng sợ, Chương Lạc như vậy việc này nhiều nhất chỉ là nha hoàn bên người nàng cầm túi cẩn thận, mà nếu như Toánh Xuyên hầu đối đãi như thế nào với kẻ thiếu chút nữa hại Hầu phủ lại đánh mất cả thanh danh của nữ nhi, Chương Lạc nếu nghĩ ra điểm ấy sườn phu nhân của Toánh Xuyên hầu cũng nghĩ thông mà thôi.


      Cho nên nàng chắc chắn Chương Lạc ra chân tướng tình, nếu nàng đoán được Tứ hoàng tử cũng có khả năng thể đoán được. Người nam nhân này, nếu đời trước thành công đăng cơ đế vương, năng lực của hẳn đến mức thấp như vậy. Nhìn gương mặt chỉ có nụ cười ung dung nhàn nhã của Ngự Thần Hiên, đáp án nàng có thể khẳng định.


      Thiếu nữ này là thông tuệ, ánh mắt Ngự Thần Hiên có chút thưởng thức, bất quá sau thưởng thức này, ánh mắt sắc bén có vẻ gì đó phức tạp, thậm chí có loại cảm giác gì đó làm cho người ta cảm thấy rất thoải mái.


      "Ngươi có vẻ thực chán ghét cùng ta chuyện?" Ngự Thần Hiên nhìn gương mặt của nàng, vẻ đạm mạc này tuyệt đối phải là làm bộ mà ánh mắt hoàn toàn đem cùng với người qua đường Giáp Ất Bính nào đó giống nhau, chỉ cho có lệ câu cũng muốn nhiều.


      Ánh mắt dần dần mang theo chút trầm, với thân phận Tứ hoàng tử ai có thể coi thường có mặt của , dù có chuyện cũng dám cho mặt mũi. Vậy mà chỉ là nữ nhi của thương nhân lại dám xem ?


      Ánh mắt lóe lên suy nghĩ, Vân Khanh đều để ý động tĩnh của liền thấy được, nàng kính cẩn cúi đầu : "Dân nữ dám, hoàng tử thiên nhan (dung nhan trời sinh) uy nghi, dân nữ bị kinh sợ mà thôi."


      Vân Khanh thản nhiên nhìn , thần thái ánh mắt cũng có nửa điểm biến hóa, ánh mắt kia giống như trước, nhìn nhưng lại giống như nhìn thấy hết thảy mọi chuyện trong tương lai.


      Ở đời trước, nàng căn bản là có cùng vị đế vương tương lai chuyện với nhau như thế này, nàng khi đó đối chỉ có kính sợ, đó là loại bản năng đối với uy quyền hoàng gia, uy nghiêm kính sợ, nhưng loại kính sợ này cũng mang lại cho nàng yên bình mà đổi lấy chỉ là ác mộng chốn kinh thành.


      Đời này, nàng thầm nghĩ bảo vệ mình khỏi những kẻ ác tâm, dùng thái độ lạnh nhạt tự nhiên đối mặt hết thảy, đối với Ngự Thần Hiên là hoàng tử cũng thế, đời này có rất nhiều chuyện thay đổi, có Du Long thập bát trụ (18 cây cột trạm rồng) cũng có an bài thợ thiết kế, xây dựng hoa viên đặc biệt đó, có lẽ sau này còn có nhiều chuyện thay đổi khác nữa.


      Lại là bộ dạng chút để ý, trả lời lại có sai lầm. Trong đôi mắt như chim ưng của Ngự Thần Hiên lên cỗ áp lực, càng lúc càng lớn như dòng sông cuồn cuộn, nhấc khóe môi tiếng lạnh lùng: "Ta xem ra ngươi thế nhưng có can đảm!"


      Vị trí bên trái nơi hai người đứng, có dòng suối nhân tạo, thời điểm ánh mặt trời chiếu xuống, mặt suối trong vắt, lấp lánh cùng cây cối xung quanh xanh mướt tạo khí khoan khoái nhàng mà thêm phần lịch tao nhã.


      cơn gió thu thổi đến, lướt qua chiếc cổ mảnh khảnh của Vân Khanh, nàng cảm nhận được cảm giác lành lạnh, liền nâng tay che chút, sau đó ngước mắt chống lại hai tròng mắt tinh nhuệ kia cười : "Tứ hoàng tử thân phận tôn quý cùng dân nữ thân phận khác biệt, dân nữ nhìn thấy thiên nhan long tử, nội tâm sợ hãi, nếu Tứ hoàng tử đem sợ hãi lại cho rằng là chán ghét, dân nữ cũng còn cách nào giải thích rồi."


      là cứng mềm cũng ăn, ánh mắt Ngự Thần Hiên mang theo lửa giận mãnh liệt, cho đến khi phía xa có thân ảnh mặc y phục màu trắng, nhàng từ con đường tiến lại, truyền đến thanh: "Tứ hoàng tử, hoàng thượng tìm người có việc muốn thương lượng a!"


      Gió lạnh trong hoa viên mang theo hương hoa quế còn có vị cực kèm theo chút vui thích của người tới, theo ống tay áo màu trắng rộng rãi của người nọ truyền đến, đôi mắt hẹp diễm lệ, yên tĩnh như nước, lặng lẽ lại gần.


      Người tới đúng là Ngự Phượng Đàn, khóe môi tươi cười như đóa cúc vàng, dáng người lười biếng lại mang theo loại phong lưu tự nhiên, tới bên người Ngự Thần Hiên sau đó : "Đây phải là Thẩm tiểu thư sao? Như thế nào lại khéo như vậy, sao tiểu thư lại ở nơi này?"


      Mắt thấy cao giọng xuất , lại làm bộ như kinh ngạc ngoài ý muốn, Vân Khanh trong lòng liền có tia quái dị, Ngự Phượng Đàn này cố tình đến khéo như thế sao, xuất đúng thời điểm Ngự Thần Hiên làm khó nàng nên đến giải vây cho nàng.


      Câu hỏi của Ngự Thần Hiên bị đứt đoạn, sắc mặt tự nhiên tốt, thời điểm nhìn thấy Ngự Phượng Đàn nhìn ra sắc mặt u ám vừa rồi của , quay đầu : "Phụ hoàng gọi ta có chuyện gì?"


      "Ta biết." Ngự Phượng Đàn thực đương nhiên nhún vai, động tác trẻ con như vậy mà làm lại có hương vị tự nhiên, câu nệ tiểu tiết, rất là đẹp mắt.


      Thời điểm chuyện, ánh mắt khẽ đánh giá vòng người Vân Khanh, thấy nàng hề bị tổn thương, thần sắc bình thường, trong lòng mới yên ổn chút, chỉ là trước khi xuất , Ngự Thần Hiên cùng Vân Khanh ít chuyện, liền có chút tư vị khó chịu.


      Lời vừa ra, ánh mắt Ngự Thần Hiên lên tia khó chịu, nhưng biết Ngự Phượng Đàn xưa nay vẫn như thế, hơn nữa Minh Đế nếu là truyền qua, cũng nhất định ra là chuyện gì, liền sâu liếc mắt nhìn Vân Khanh cái, xoay người hướng chỗ nghỉ chân của Minh Đế rời .


      vừa , Vân Khanh cảm thấy trong lòng buông lỏng, cho dù nàng thong dong nhưng Ngự Thần Hiên đại biểu cho thân phận nào, lời của , đó là long tử há mồm, quý thể , nàng tuy rằng có thể ứng đối, nhưng chung quy bởi vì quyền lợi cùng thân phận khác nhau mà có chút khó khăn. Phải biết tâm thần bị hao tổn so với hao tổn thể lực càng mệt mỏi hơn.


      "Sao Cẩn Vương thế tử lại cùng Tứ hoàng tử." người, trước mặt còn người, bất quá đối với Ngự Phượng Đàn, bởi vì thời gian hai người quen biết khá dài nên nàng có cảm giác áp bách kia.


      "Chờ nàng trước." Ngự Phượng Đàn nở nụ cười , cánh môi tươi tắn khẽ nhếch như bươm bướm vỗ cánh làm dung nhan kia thêm phần đẹp đẽ chói mắt. (chả hiểu tác giả miêu tả kiểu gì ca là đàn ông mà = :).


      Nghe vậy, Vân Khanh hơi sửng sốt tiếp đó khẽ cười muốn quay người bước , phía sau lại truyền đến tiếng bước chân dồn dập: "Tiểu thư, tiểu thư."


      Lưu Thúy cầm tay chuỗi ngọc hoa treo bên hông tới từ phía sau Vân Khanh, chợt nhìn thấy đứng ở trước mặt Vân Khanh là Ngự Phượng Đàn trong mắt lên chút kinh diễm, thấy Ngự Phượng Đàn ngẩng đầu nhìn nàng cười cảm thấy trời rung đất chuyển, mà còn trong khung cảnh xa hoa diễm lệ lại lần nữa nàng thấy hoa mắt, nhất thời hai gò má nàng ửng hồng, giọng : "Phu tử, người như thế nào lại ở đây?"

    5. fujjko

      fujjko Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      489
      Đàn thu hút ong bướm nhiều quá

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :