1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Việc xấu trong nhà - Phó Du

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 1

      Thực ra, chuyện đêm đó Phan Lôi nhớ lắm.

      Ngày đó, là ngày kết hôn. thể uống rượu, mơ mơ màng màng bị bạn bè thân thích chuốc cho vài ly, khi hôn lễ kết thúc, cả người mềm nhũn, cuối cùng được phụ dâu Tô San dìu về tân phòng.

      nằm giường mơ hồ thiếp , đến khi có người đàn ông đè lên người, mới dần dần tỉnh lại.

      Đèn trong phòng rất mờ, nên thấy căn phòng được bày biện cụ thể thế nào.

      Có thể , phòng ở Lục gia từ đến lớn đều được trang trí gần giống nhau.

      Phan Lôi say rượu căn bản thể xác định đây có phải là tân phòng , ra cũng có thể vậy, vì vốn nghi ngờ đây phải tân phòng.

      Mơ mơ hồ hồ, cảm nhận được đôi tay của người đàn ông đó sờ soạng người, sức tay vừa nặng vừa mạnh mẽ, nắm nhũ hoa vừa nắn vừa kéo, cuối cùng nắm vòng eo vừa xoa vừa ấn.

      Phan Lôi kìm lòng đậu muốn giãy dụa, nhưng bị người đàn ông phát , hai tay càng dùng sức tóm hai chân Phan Lôi, cả người ngừng chen về phía trước.

      Phan Lôi giãy giụa phen rồi cũng cam chịu.

      Bởi vì.

      Đêm tân hôn là quá trình ai cũng phải trải qua, chỉ là sớm hay muộn.

      Tuy rằng thích Lục Tự thô lỗ thế, vừa bắt đầu hung hăng, nhưng Phan Lôi vẫn nhẫn nhịn.

      Động tác bây giờ của Lục Tự so với những hứa hẹn trước khi cưới là hai dáng vẻ khác nhau, lúc đến gần Phan Lôi ngửi được mùi rượu rất gay mũi .

      Rượu khi xâm chiếm hứa hẹn của đàn ông chả là gì cả, đây là chân lý Phan Lôi mới rút ra.

      Nhưng, ai biết được. Có lẽ đối với , đau khổ lúc có thể mở ra cánh cửa hạnh phúc của người.

      Dần dần, Phan Lôi buông xuôi, hoàn toàn nằm thẳng chống cự nữa.

      Mặc dù nghĩ vậy, nhưng chân chính bước vào thời khắc ấy, giữa hai chân của Phan Lôi lại đau như bị búa bổ vào .

      Phan Lôi biết mình có được tính là phụ nữ mẫn cảm , nhưng biết vào giờ phút này người đàn ông đó mấy thương tiếc .

      Sau khi nhanh chóng mãnh liệt vọt vào cơ thể , nơi khô khốc ấy khiến hơi chùn bước. Khô như vậy, Phan Lôi nghĩ dừng lại.

      Dù sao mấy năm nay, cho dù có tình , nhưng tình thân cũng có.

      Lẽ ra Lục Tự nên thương chút.

      Nhưng, Phan Lôi nghĩ nhiều rồi.

      Sau khi thoáng dừng lại, thời điểm Phan Lôi còn chưa thở ra, lại điên cuồng mạnh mẽ vọt vào lần nữa.

      Như lưỡi đao sắc bén xuyên thủng máu thịt, Phan Lôi đau chảy cả nước mắt.

      nghẹn ngào, nhưng chiếm được tia thương xót của đối phương, ngược lại đối phương càng dũng mãnh hăng say tiến về phía trước.

      Cảm giác tốt đẹp như trong truyền thuyết, Phan Lôi chẳng cảm nhận được tí nào.

      đau.

      Cả người đều đau.

      Người đàn ông di chuyển kịch liệt người , mơ mơ màng màng, bên tai nghe được tiếng thở dốc hưng phấn, thanh đó hơi kỳ quái, cũng hơi xa lạ.

      Nhưng Phan Lôi thực quá mệt mỏi, nhận ra cảm giác kỳ quái trong lòng là gì, cũng chả quan tâm, trực tiếp ngủ mê man.

      Đương nhiên, khi đó, cũng ngờ, khi tỉnh lại, thế giới của thậm chí cả cuộc đời thay đổi long trời lở đất.

      "Ưm..."

      Dị vật xa lạ dưới thân làm Phan Lôi từ trong giấc mộng giật mình tỉnh giấc.

      Từ nửa năm trước sau kiện đêm tân hôn, vẫn luôn ngủ sâu, đến nỗi biến động cũng có thể khiến lập tức tỉnh lại.

      Giờ phút này, nương theo ánh đèn lờ mờ tường, có thể thấy người đàn ông cao to cường tráng nằm người chính là chồng giờ —— vai chính trong kiện đêm tân hôn năm đó, Lục Chung.

      Nửa năm rồi, Phan Lôi vẫn thể tiếp nhận Lục Chung, đặc biệt là ở giường.

      Có lẽ, nhạt nhẽo, đối với đòi hỏi của Lục Chung, trước sau thể thích thú nổi, thậm chí cũng thể tiết ra dịch thể bình thường.

      Điều này khiến Phan Lôi hết sức buồn rầu, song đối với Lục Chung mà , cảm thấy hình như quan trọng.

      Chỉ câu thôi, mặc kệ ướt át hay , mỗi đêm Lục Chung đều muốn.

      Lúc mới bắt đầu, Phan Lôi thực hiểu tại sao Lục Chung lại kiên trì quan hệ tới vậy.

      Hôn nhân của họ là kết hợp của trò cười.

      Giữa bọn họ hề có tình cảm làm nền tảng.

      Bất quá là kết hợp khó hiểu thôi.

      Chuyện này, Phan Lôi cũng từng thử với Lục Chung. Có lẽ, giữa hai người nên cần có thỏa thuận hôn nhân.

      Nhưng, sau đó bỏ cuộc.

      Phải bỏ cuộc.

      Đầu tiên, Lục Chung là người câm.

      được.

      Hơn nữa, Phan Lôi , cũng nghe.

      Bọn họ chỉ xuất cùng lúc là thời điểm ở giường, mỗi đêm Lục Chung sang đây giống như thi hành công vụ, sau khi vận động vài cái, tự mình rút ra, cũng rời khỏi phòng Phan Lôi.

      Từ đầu tới đuôi, đừng là trao đổi bằng ngôn ngữ, ngay cả trao đổi bằng ánh mắt cũng chẳng có.

      Kết hôn được nửa năm, thậm chí bọn họ còn bằng người dưng.

      thời gian dài, Phan Lôi trở nên sợ hãi mỗi khi màn đêm buông xuống.

      Sợ hãi mỗi đêm phải triền miên đầy đau đớn.

      rất đau, Phan Lôi nhịn được cắn tấm chăn.

      Dường như Lục Chung nhìn thấy, nhưng động tác nơi thắt lưng rất cứng nhắc và gượng gạo.

      Từ đầu tới cuối, vẫn hờ hững nhìn , vẻ mặt nhuộm đầy dục vọng cũng chả có.

      biết có phải Phan Lôi bị ảo giác , cảm thấy đêm nay Lục Chung dùng sức hơi mạnh, mờ mờ ảo ảo, trong ánh mắt còn có tia hung ác nham hiểm mà nhìn ra.

      Chẳng qua khó chịu quá, cho dù là con cừu cũng nổi giận.

      Phan Lôi cũng phải búp bê mặc cho người ta xâu xé.

      Rốt cuộc chịu nổi, đột nhiên sức lực đến từ lúc nào để bật dậy đẩy Lục Chung ra, lảo đảo chạy về phía trước.

      Nhưng, chưa chạy được mấy bước, hình như nghĩ tới điều gì đó, từ từ quay trở lại, ngồi xổm trước ngăn tủ ở đầu giường, tìm nửa ngày, mới lấy ra cái bình.

      Phan Lôi từng đọc diễn đàn nổi tiếng, đôi khi mật đạo của phụ nữ thể tiết đủ dịch thể bôi trơn, lúc này phụ nữ rất cần hỗ trợ —— chất bôi trơn.

      Phan Lôi còn cách nào, cầm chất bôi trơn giơ trước mặt Lục Chung, chuyện này hình như có chút xấu hổ, đặc biệt dưới mối quan hệ lạnh nhạt này, bọn họ lại chuẩn bị vật nóng bỏng thế.

      Khuôn mặt Phan Lôi thoáng ửng hồng.

      Nhưng muốn vì sĩ diện mà làm khổ bản thân, cúi đầu, nhìn nét mặt Lục Chung, chỉ nhàng câu.

      "Em... Em hơi đau... Dùng... Dùng cái này được... Được ?"

      Khoảnh khắc ấy giống như thế kỷ.

      Bầu khí trong phòng dường như ngưng đọng.

      Phan Lôi dám ngẩng đầu, cũng chẳng dám nhìn nét mặt Lục Chung.

      Có lẽ, Lục Chung biết bộc lộ tình cảm.

      Cho tới bây giờ, vẻ mặt trừ lúc đó kinh ngạc sau khi từ người bò dậy, về sau vẫn luôn hờ hững.

      Kể cả bị Lục Thanh Dương cha chỉ vào mũi mắng là đứa con bất hiếu sau đó giáng cái tát lên mặt , kể cả bị Lục Tư đoạt vị trí người nắm quyền, kể cả đẩy đứa em dâu như đây qua cho , vẻ mặt vẫn hờ hững

      Mơ hồ mang theo chút trào phúng.

      Thời gian thế kỷ qua.

      Phan Lôi cảm giác ngón tay mình lướt qua tia ấm áp.

      Kỳ lạ, Lục Chung là người lạnh như băng, khi bọn họ triền miên cơ thể cũng lạnh như băng, nhưng đôi tay lại ấm áp.

      nhận cái bình tay , trong lòng Phan Lôi vui vẻ, đột nhiên ngẩng đầu, lại thấy cái bình tinh xảo bay đường cung hoàn mỹ vào góc phòng.

      Chồng Lục Chung, cả người chỉ mặc độc mỗi chiếc quần lót được cởi ra, cúi đầu còn có thể thấy vật nóng cứng rắn của , nhưng ở trước mặt , bình tĩnh di chuyển lên xuống vật nóng ấy vài cái, đến khi chất màu trắng đục được phun xuống giường trước mặt Phan Lôi, mới thản nhiên nhặt giấy vệ sinh ở bên cạnh lau tay, thuận tiện lau sạch vật mềm nhũn của bản thân, cuối cùng quần áo chỉnh tề ra cửa.

      chưa bao giờ qua đêm ở phòng .

      Phan Lôi cũng chưa bao giờ miễn cưỡng.

      Nhưng, đây là ý gì.

      Cảm thấy dùng chất bôi trơn là sỉ nhục , thà tự giải quyết bằng tay chứ cần .

      Có lẽ, trong lòng , còn bằng đôi tay đó.

      Vậy mỗi đêm đến đây làm gì? !

      Ngay sau khi cửa được đóng lại, Phan Lôi dè dặt ngồi giường, trong lòng thoáng mất mát.

      Nhưng càng thấy nhõm hơn.

      Mặc kệ thế nào, đêm nay cũng trôi qua bình an.

      Chẳng qua, đêm nay, giấc ngủ của Phan Lôi tốt như vậy.

      Thậm chí mơ thấy vài chuyện trước kia.

      mơ thấy năm 10 tuổi, bị rơi xuống biển. Nước biển từ bốn bề tràn vào, mũi mắt tai đều bị nước biển bao bọc.

      Cảm giác nghẹt thở rất khó chịu, nghĩ rằng bản thân chết ở nơi này.

      Nhưng, rất nhanh được đôi tay kéo lên, gương mặt mỉm cười xuất trước mặt .

      "Em , em sao chứ? Aizz, em đừng ngất mà..."

      Sau khi tỉnh lại, Phan Lôi mất toàn bộ ký ức trước năm mười tuổi, cũng tra ra rốt cuộc nhà nào đánh mất , về sau được ông Lục thương tiếc mang về nhà họ Lục.

      Phan Lôi bệnh nặng trận, quên mất cha mẹ mình là ai, chỉ nhớ người cứu khi ấy là Lục Tự - nhị thiếu gia nhà họ Lục.

      là nhị thiếu gia, ra Phan Lôi hiểu , Lục Tự tồn tại rất gượng gạo ở cái nhà này.

      Giống như .

      Làm đứa con riêng của người đứng đầu nhà họ Lục - Lục Thanh Dương, là nhị thiếu gia danh chính ngôn thuận.

      Bởi vì, Lục Thanh Dương ở rể, tiểu thư Lục gia Lục Phi Nhã mới chân chính là người đứng đầu, mà Lục Phi Nhã chỉ sinh Lục Chung nên chỉ có Lục Chung mang dòng máu chính thống của nhà họ Lục.

      Nhưng, rất nhiều năm sau, có lẽ Lục Phi Nhã ở dưới suối vàng cũng ngờ được.

      Đứa con ruột của bà trở thành người câm.

      Còn bởi vì mồ côi được Lục gia nuôi dưỡng nên mất quyền lợi trở thành người đứng đầu chân chính.

      Thậm chí, trời xui đất khiến người phụ nữ của em trai ngủ sai chỗ.

      Có lẽ, hết thảy đều là vận mệnh.

      đêm gặp ác mộng, nhưng đồng hồ sinh học khiến Phan Lôi đúng bảy giờ rưỡi rời giường.

      Năm nay học năm tư đại học, bởi vì đính hôn và kết hôn còn có kiện đêm tân hôn kéo dài hơn nửa năm, nên học phần vẫn chưa hoàn thành, do đó chương trình học của năm tư còn ít.

      Giờ lên lớp của là 8 giờ, tại chỉ còn nửa tiếng.

      chuẩn bị xuống lầu gặm bánh mì thuận tiện trốn người, nhưng lúc xuống lầu, Lục Chung ngồi cạnh bàn ăn, chậm rãi ung dung thưởng thức bữa sáng.

      Bà quản gia nhà họ Lục rót sữa tươi vào ly , thấy Phan Lôi vội vả xuống, người phụ nữ trung niên ấy hòa nhã vui vẻ chào hỏi .

      “Chào buổi sáng, phu nhân. muốn sữa tươi hay cháo loãng?”

      Thành , Phan Lôi hơi khó hiểu.

      Trước sau cứ bảy giờ là Lục Chung ra khỏi cửa, rời giường bảy giờ rưỡi, đó cũng là nguyên nhân ngày thường hai người xuất cùng lúc.

      Thỉnh thoảng Phan Lôi có chút tò mò nho , theo lý công ty nay đều 9 giờ làm việc 6 giờ tan ca, biết sao ra ngoài sớm thế.

      Nhưng, cũng chỉ nghi ngờ chút thôi.

      Thái độ Lục Chung đối với rất ràng.

      hy vọng nhúng tay vào bất cứ chuyện gì của . Thậm chí, còn cảm thấy Lục Tự phái đến nằm vùng bên cạnh .
      Last edited: 25/9/15
      gemikat, MaiAnhSF, Sweet you50 others thích bài này.

    2. Ha Chi

      Ha Chi Active Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      125
      cảm ơn Lạc Lạc (=^ ^:)
      LạcLạc thích bài này.

    3. Ha Chi

      Ha Chi Active Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      125
      cảm ơn Lạc Lạc (=^ ^:)

    4. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Thanks nàng edit truyện này nhé. Ta thích truyện này lúc cung quảng hằng đăng mấy đoạn trịch từ truyện FB cơ. Thích cá tính của Nam chính lắm. Ủng hộ nàng đào hố này.':yoyo17::yoyo17:
      LạcLạc thích bài này.

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      sang ra da co niem vui bat ngo roi, than nang lạclạc nhieu vi da exit bo nay.....ta so nguoc lam lun y, nhung vi van an qua chuan cua chi hang le ma ta da sa ho......ngoi vat la hong trong tung ngay.....
      Đinh lăngLạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :